Vợ Gui Ơi ! Chồng Wang Yêu Vợ
|
|
Gui thay bộ quần áo khác và bước ra ngoài.lúc này Gui mặc 1 cái váy dài và áo có tay.Wang thấy vậy cũng không còn giận nữa.
_Em mặc vậy dc chưa Anh hả?_Gui sợ Wang không đồng ý nên dò xét thử ý kiến của Anh
Wang chỉ gật đầu thôi.Wang nắm tay Gui bước ra ngoài.
Gui nghĩ''hên quá Anh ấy không bắt mình thay ra cái khác nữa hii.Nếu mình thay cái khác nữa chắc điên luôn quá''.
Ở quán bar
Lúc này Yatou đang đi vào.Vợ chồng Wangui thì còn chưa đến nên Yatou tìm thử xem Vỹ có đến chưa.Nhưng Yatou đang vui vẻ vì có thể gặp được Anh rồi.đúng là ý trời(Zen/không phải ý trời mà ý của zen đó) cho Yatou gặp Vỹ sớm hơn dự định.Tại mọi người hẹn là 8h tối nhưng Yatou đi trước 15 phút.ý trời cho Yatou gặp Vỹ.Mà lại cho yatou thấy cảnh không muốn thấy và không muốn tin vào mắt mình.Yatou suy nghĩ''có phải Anh ấy không.Nhưng lỡ gì người giống người sao.chắc vậy rồi.Nhưng mình làm sao nhận sai hình ảnh của anh ấy được.Cái hình ảnh đó đã chiếm sâu vào trái tim của mình rồi mà.Chắc mình bị qua mắt thôi''.Yatou không muốn phủ nhận hiện thực đang nhiền thấy.
Yatou đi lại gần hơn.thấy Vỹ ôm 1 người con Gái và người đó cũng ôm Vỹ.Yatou đau lòng khi thấy Anh như vậy.Từng giọt nước mắt rơi rơi lên má và từ xuống đất.giọt nước mắt đắng đắng đến đái lòng của bản thân Yatou.Yatou không biết làm gì nữa,chân tay run lên con người cũng thế.Yatou muốn nhanh chân bước ra khổi quán.Nhưng vì đã hẹn Gui nên không muốn thất hứa.Yatou tìm 1 cái bàn ngồi vào đó.Khuôn mặt không còn nét ngây thơ và hồng hào.chỉ còn những giọt nước mắt bên má và nét u sâu trên khuông mặt.
Từ đâu 1 chàn trai đi lại và ngồi xuống.
_E nè đi chơi với Anh không?Ai mà làm em khóc thế?đi với Anh anh không làm em khóc đâu? ..................
_đáp lại câu nói của hắn là sự im lạng.hắn không bỏ cuộc mà nói tiếp_Đi với Anh nhen.
......................
_hắn kiên trì nói_Nếu em không muốn đi thì mình ngồi ở đây tiếp chuyện cũng dc nữa.
................................
Em với Anh chơi 1 trò này dc không_Hắn lại nói 1 mình.không ai trả lời hắn ngoài sự im lặng của cô
Yatou không thèm để ý đến lời nói của Anh ta.cái hạng loại người này cô đã biết rất rõ.qua mấy lần đi đến các quán bar.Yatou cho anh ta thich làm gì thì làm.
Vỹ thì không biết sự hiện diện của Yatou trong quán bar.Anh đã ngưng ôm cô gái kia rồi.Anh đang ngồi nói chuyện vui vẻ với cô ấy.
Yatou nghĩ là sẽ không để ý đến Anh nữa.Nhưng thật ra là cô lúc nào cũng nhìn về hướng anh đang ngồi trên cái ghế và kế bên anh là 1 cô gái trẻ và đẹp hơn cô rất nhiều 1 nét đẹp quyến rũ từ con người của cô gái ấy.Cô chỉ biết khóc cho số phận đen đuổi của chính mình.Cô biết những người như anh chỉ thích những người con gái quyến rũ.Anh thì quá hoàn hảo.Cô đã tìm hiểu anh qua Gui rồi.Nên cũng biết anh không thua kém gì Wang mấy.Nên cô cảm thấy Anh là người chắc phải thích nhửng người con gái quyến rũ mới đúng.Cô thì không xứng đáng rồi.Nhưng bây giờ cô hơi giận Anh và có vẽ hận anh vì sao đối xử tốt với Cô làm chi.Cho cô mơ mộng làm chi rồi bây giờ lại sụp đổ 1 cách nhanh như vậy.Cô mệt mỏi rồi.
|
Hồi ức
Yatou nhớ lại mấy ngày trước.
_Alo.Ai vậy?
<Anh Vỹ đây>.
_Nghe đến tên Anh cô vui mừng.Mấy ngày nay cô cứ nhớ đến Anh mãi.Giờ được Anh chủ động điện cho_Anh điện thoại cho Em có việc gì không Anh?_Cô hỏi 1 cách dịu dàng và giọng nói nhẹ nhàn như 1 cơn gió nhẹ.
<Anh muốn đưa Em đến 1 nơi này.Em đồng ý với Anh không?>
_Anh vậy nơi nào dạ.
<Lát rồi em sẽ biết thôi.Nhưng Anh tin em sẽ thích nơi đó.>
_Dc.Bao giờ mình đi vậy Anh .
<Đi liền bây giờ đi em.Anh lại nhà em chờ em trước nhà nhen>
_Vâng.vậy tạm biệt Anh nhen.Tí mình gặp lại.
<Pye Anh>
Cô và Anh cùng đến 1 ngọn đồi.Đầy màu xanh của cỏ và màu cam của hoàng hôn.Mặt trời lú này cũng dần dần núp sau ngọn núi ở phía xa cánh đồng.Xung quanh đầy màu cam rực rỡ của hoàng hôn.Ở nơi đây thật yên tỉnh.Yatou là người thích được sự yên tình.Anh biết như vậy qua cuộc đều tra của Anh.
Cô vui vẻ nằm dài xuống nền cỏ xanh và nhắm mắt lại để hưởng thụ không khí và sự bình yên ở nơi này.Nó không náo nhịp như thành phố.
Anh cảm thấy được sự vui vẻ của cô qua khuôn mặt cô có hiện lên 1 nụ cười hiền dịu.1 cô gái thuần khiết với 1 chiếc vái trắng.Cô chỉ mỉm cười và nhắm mắt lại.
_Em này.Anh nghe nói Em chuẩn bị thi tốt nghiệp đúng không.?
_Dạ.Nhưng tại sao Anh biết?_Cô cứ vậy không mở mắt ra mà nhìn Anh.
_Vậy mới hay chứ Em.
_Anh nơi này đẹp thiệt đó._Cô mở mắt ra nhìn kỉ cảnh vật xung quanh nơi này,ở đây không có 1 bóng người khác ngoài 2 người họ.
_Cũng đẹp thiệt.Anh muốn đưa em đi đến đây thư giản 1 tí,giúp em thi tốt đó mà_Anh tỏ ra quan tâm cô.
_Em cảm ơn Anh nhen._Cô vui vẻ nói.
_Em ngốc quá.Có vậy cũng cảm ơn.Xem như đây là lời chúc của Anh với em.Anh chúc Em thi tốt.
Anh im lặng hơi lâu không nói lời nào.rồi Anh lại tiếp tục nói_Anh thích em_Nhưng chợt đâu 1 cơn gió lớn đi ngang qua.Anh nghỉ là cô sẽ không nghe thấy anh nói gì.Anh hơi nhíu mắt lại
_Anh nói gì vậy.Em nghe không rõ._Đúng với sự thật của Anh là cô đã không nghe lời Anh nói.
_Em không nghe thì thôi vậy_Anh hơi buồn 1 tí.
Cô khẻ mỉm cười.Cười vì vui sướng vì sự thật Anh cũng đã thích cô.Cô cứ nghĩ mình đã yêu đơn phương như Gui đã yêu Wang.Nhưng bây giờ cô biết Anh thích cô,cô rất mừng muốn hét lớn lên cho cả thế giới này nghe.Thật sự cô đã nghe lời nói của Anh rồi.Tại 2 người họ nằm sát nhau mà.
Anh nhẹ nhàn nắm lấy tay cô.Tay còn lại anh vút nhẹ tóc của cô.Cô không rút tay của mình ra khổi tay Anh.Mà cũng nắm chặt lại.Cô sợ khi buông tay ra nó sẽ rời xa cô mãi.
Mấy ngày cô đi thi.Ngày nào Anh cũng điện thoại kêu cô xem lại bài tập rồi đi ngủ sớm để dưỡng sức mà còn thi.Cô cũng vui vẻ mà làm theo lời Anh.Những cuộc điện thoại của Anh như là 1 liều thuốc làm cho cô vui vẻ và thêm sức lực làm bài thi tốt nghiệp.Đến ngày thi cuối cùng.Anh điện thoại kêu cô ra ngoài 1 tí.Khi cô bước ra khổi nhà là Anh cũng đã đứng chờ đó từ bao giờ rồi.Vì anh hơi run 1 tí.tại hôm nay gió mạnh.mà anh lại không mặ thêm áo.
_Anh kêu em ra đây có việc gì sao?_Cô tò mò hỏi và cũng hơi lo lắng cho sức khỏe của Anh
_Em hãy nghe rõ lời nói của Anh nhen.Anh không nói lại lần thứ 2 đâu.Em có đồng ý không?_Anh nhìn cô mà nói.
_Cô không biết là chuyện gì nên cũng gật đầu_Em đồng ý.
_Anh thích em.Anh muốn em làm bạn gái của Anh có được không?_Anh nhìn cô không chớp mắt.Đôi mắt của Anh như đang chờ đợi câu trả lời của cô.Đôi mắt như muốn cô nhanh đồng ý
_Anh nói thật không?hay Anh nói lại 1 lần nữa cho em nghe đi_Cô không tinh vào tai của chính mình.Cô sợ đây không phải là sự thật
_Anh quả quyết_Anh đã nói rồi Anh không nói lại đâu_Anh ngưng 1 hồi rồi.Anh lại nói tiếp_Anh đã thích em từ lần đầu tiên chúng ta gặp.không biết sao lúc em đi qua đường thì xe chuẩn bị tông vào người em.Tự nhiên Anh lại muốn cứu cô bé này,không lẽ đây gọi là định mệnh sao em.định mệnh cho chúng ta gặp nhau trong tình cảnh đó và cũng là định mệnh cho anh thích em sao?
Giọng nói của Anh đầy sự thật và rất ngọt ngào.Cô không thể nào mà không chấp nhận yêu cầu của anh,được làm bạn gái của anh là ước nguyện gần 1 tháng nay của cô rồi.Cô chỉ gật đầu và khẽ cười với Anh.
Anh không nói thêm lời nào hết mà chỉ ôm cô vào lòng và hôn 1 nụ hôn nhẹ lên trán của cô.
Quay lại hiện tại.
Wang ngồi láy xe không nói lời nào với Gui.Cô cảm thấy ghẹt thở vì sự im lặng.Cô quay qua nhìn anh,khuôn mặt anh không 1 chút biểu hiện gì.
_Anh làm sao thế?không khỏe sao?_cô tự nhiên buông ra 1 câu nói ngớ ngẫng
............................Anh không trả lời cô.
_Anh giận em gì sao?_Cô lại tiếp tục đàm thoại.
...........................Anh cũng không trả lời
_Chợt cô nhớ ra chuyện thay đồ_Anh giận em vì chuyện mặc đồ àh!
_Sau cô ấy thông minh thế nhỉ?_Không _Anh lạnh lùng trả lời cô.
_Thôi nếu có cho em xin lỗi nhen.
Cô vừa nói xong thì xe cũng đã ngừng ở trước của Wang bar.
Quay lại trong quán Bar.
Vỹ ngồi đợi mọi người.Nhưng thật sự thì Anh không phải đợi mọi người hết mà đợi 1 mình cô.
Yatou ngồi kế bên Anh chàng đó mà cứ suy nghĩ đâu đâu không.Anh khẽ bước qua đời cô như 1 cơn gió nhẹ rồi bỏ đi,bỏ lại cô mình,bỏ lại những giọt nước mắt trên má cô.Cô biết người như Anh khó mà chung thủy với 1 người.Cô không hối hận vì đã nhận lời nói của anh.
Anh thì vô tư ngồi nói chuyện với cô gái đó.Anh cứ cười mãi.Anh đâu biết như vậy làm trái tim cô tan nát.Cô khẽ cười cười cho số phận của chính mình.
Chợt Anh đi lại gần bàn của cô không biết Anh định làm gì nữa.
nh bước lại gần cái bàn mà cô đang ngồi.Anh không để ý đến cái bàn của cô.Mà anh đang đi tìm 1 thứ gì đó.Nhưng anh cũng không tin vào mắt mình nữa.Anh thấy cô được 1 người con trai ôm eo cô.Anh đứng khựng lại tại chỗ,chân không thể bước tiếp được nữa.Anh thất vọng thất vọng vô cùng vì người con gái Anh yêu lại làm cái trò đó.Anh đang bị cấm sừng sao?Dù gì Anh cũng là 1 hotboy hay đúng hơn Anh cũng gọi là1 con người hoàn hảo.Bao cô gái mơ ước có thể được Anh để ý đến.Mà bây giờ Anh lại bị cấm sừng sao?Anh cười cười vì mình ngu ngốc bị 1 cô gái như cô lừa gạt tình cảm.Anh quay lại chỗ lúc nãy của mình ngồi.
Cô thì uống hết ly rượu này đến ly rượu khác.Cô muốn uống cho sai để quên tất cả..Cô không để ý đến anh chàng kế bên đang ôm eo mình.Cô cũng đang cười cười cho số phận nghiệt ngã
Vợ chồng Wangui bước vào trong quán bar
Gui không biết tại sao giờ này Yatou chưa đến.Cô biết Yatou chưa bao giờ là người đến trễ toàn là cô đến trễ không.Yatou có lúc còn đến sớm hơn giờ dự định nữa.
_Này Anh có thấy Yatou lại chưa Anh?_Cô nhìn về hướng đối diện,người ngồi đối diện là Vỹ mà nói.
_Anh không để ý_Anh đáp trả lại 1 cách thờ ơ.Như không cần quan tâm đến sự xuất hiện của Yatou
Gui lấy điện thoại ra.
_Alo bà đang ở đâu thế?gần đến chưa?Hay bà chưa đi.Nếu bà chưa đi tôi kêu anh Vỹ rước bà nhen.
<Thôi..thôi đi.Để tôi lại chổ bà, rồi đợi tôi tí>tut tut tut
Yaotou bước lại gần và ngồi xuống cô không nói với ai 1 lời nào.khuôn mặt của cô đỏ lên vì rượu.
|
Gui cảm thấy không khí hôm nay thật nặng nề,không khí chỉ nặng ở chỗ bàn cô đang ngồi thôi.Xung quanh đây thì ai cũng vui vẻ nhảy theo điệu nhạc.Gui không hiểu có chuyện gì đang xảy ra với 2 người họ.2 người ai cũng không nói chuyện với ai lấy 1 lời nào.Cô rất thất mắt tại sao 2 người họ lại như vậy.Nhưng cô biết 1 đều là Yatou đã uống rượu.Yatou đã uống rất nhiều.Vì hơi thở của Yatou có mùi rượu rất nồng nặc.Cô nghĩ hôm nay là ngày giải stress sau những ngày thi mệt mỏi.giải stress không khí phải vui vẻ chứ.Khuôn mặt ai cũng như đưa đám vậy.Vợ chồng cô mới cãi nhau giờ đến 2 người họ.Cô không thích sự im lặng nên lên tiếng hỏi.(2 người mà Zen nói đó là Yatou và Vỹ nhen)
_2 người bị làm sao vậy?có chuyện gì xảy ra sao?_Gui có hơi lo lắng cho 2 người họ.Cô nhận thấy 2 người họ rất xứng đôi.Cô đã biết họ thích nhau vào lần đâu tiên ở quán nước.Những cách cư xữ của họ đã biểu hiện đều đó cho cô thấy.Nếu 2 người họ thành vợ chồng thì đều đó rất là tốt.
Yatou và Vỹ cứ im lặng.
Wang thì đang quan sát cả 2 người.
_Anh vỹ và Yatou uống gì hả?_Gui thấy không ai kêu gì để uống nên hỏi thay.
_Rượu_Yatou và Vỹ đồng thanh.
Yatou cảm thấy mình ngồi đây thêm 1 chút nào thì chắc cô phải khóc òa lên quá.Cô quyết định bỏ ra ngoài.
_2 Anh và Gui ở lại chơi.Em cảm thấy mệt nên về trước đây._Yatou đứng lên bước đi.
_Chưa gì hết mà sao pà về sớm vậy?
_Thôi tôi mệt nên về nhen.
Yatou bước ra cửa chính.Vỹ trong đây cũng đứng lên._Tôi cũng về đây._Nói xong Anh cũng đi
_Ờ...2 người nay hôm nay lạ thiệt_Gui không hiểu gì luôn.
_Thôi kệ bọn họ đi._Wang
_Anh này hôm nay em cũng có chuyện muốn nói với Anh?
_Em cứ việc nói đi.
_Ngày mai là ngày chị họ của Em đám cưới.Chị ấy muốn em đưa anh đến.Anh có rãnh không?
_Anh không đi được.
_Tại sao vậy?Anh ơi đi đi mà..đi với em nhen._Cô năn nĩ và lai lai tay của Anh.Như đang làm nũng với anh vậy.
_Không._Anh quả quyết.
_Thôi vậy.Anh không đi dược thôi vậy._Giọng nói của cô yếu ớt.
_Thôi mai Anh đi là dc chứ gì.Nhìn mặt em làm sao anh dám không đi với em chứ_Anh cười vì nãy giờ Anh chỉ chọc cô thôi.Anh muốn cô năn nĩ mình.Nhưng nhìn khuông mặt buồn của cô Anh không đành long.Nên Anh đành tha cho cô sớm 1 tí.hii
_Anh nhớ là đi đó nhen_Cô vui mừng nói với Anh.
Tại đám cưới của HeBe và Aaron.
Hebe mặc 1 bộ váy cưới trắng.Aaron thì mặc 1 bộ vest đen.
Vợ chồng của Wanggui bước vài.Những người trong tiệc cưới ai cũng nhìn về phía vợ chồng họ.Mọi người đều nhận ra đây là Vương Dương Tử.1 người nổi tiếng trong thương trường.
_Chị ơi._Cô nhìn thấy HeBe và kêu lên.Cô bỏ tay của Wang ra khi anh đang nắm tay cô.
_Lâu rồi không gặp em.Cho chị ôm 1 cái nào cô em gái bé bỏng.
_HeBe ôm lấy Gui.Cô vừa ôm Gui và cũng nhìn về phía Anh chàng đẹp trai đang đứng gần Gui.Ôm được 1 tí thì cô bỏ Gui ra và hỏi Gui_Anh chàng đó là chồng em à_Cô chỉ về phía Wang.
_Hì.Anh ấy là chồng em đó._Gui vui vẻ khi gặp được chị họ.Dù là chị họ nhưng cô luôn xem HeBe là chị ruột của mình vậy.
_Em chào chị_Wang bước lại gần hơn rồi chào HeBe.
_Cho chị xin lỗi 2 em.Đám cưới của 2 em chị không đến dự dc.Chi bận thi nên không về dc_HeBe hối lỗi với Wangui
_Không sao đâu chị._Gui nói._Chị và Aaron hôm nay đẹp thiệt nhen.
_Tức nhiên rồi em.
2 ngày sau.
Yatou cứ không ăn không uống gì.Cô cũng tìm đến rượu.Cô muốn quên đi tất cả,quên đi mọi thử thuộc về Anh,quên đi hình ảnh của anh khắc sâu vào tâm trí của cô.Cô trở nên xanh hơn.Vì không ăn uống gì mà toàn là uống rượu.
Vỹ thì cũng không ngủ được cứ nhớ đến Yatou.2 ngày hôm nay anh cứ nhớ yaotu rất nhiều nhưng anh không biết làm sao.Anh không thể tha thứ cho yaou được.Anh nghĩ 1 người phẩn bội như cô làm sao mà anh có thể nếu kéo cô được.Thà anh bỏ cuộc chứ không muốn cô cho anh cấm sừng.Người đàn ông như Anh có lòng tự trọng rất cao.Nhưng nói thế nào anh cũng muốn gặp cô 1 lần xem cô giải thích như thế nào về những việc hôm trước ở quán bar.Anh lấy xe chạy lại trước nàh cô.Anh lấy điện thoại ra điện cho cô.
_Alo._giọng cô yếu ớt.
<Tôi đang ở trước nhà cô.Cô ra đây nhanh.>
_Có chuyện gì không.Tôi không muốn ra.
<Không nói nhiều.Cô không ra thì tôi vào đó>
_Rồi đợi tôi 1 tí.
Cô thay đồ và thoa 1 ít phấn lên mặt.để xóa bớt đi khuôn mặt xanh của mình.Nhưng dù sao cũng không giảm nhiều nét xanh xao trên khuôn mặt cùa cô.Cô thở dài và bước ra cửa nhà
|
Khi cô bước ra ngoài.Anh nhìn cô không chớp mắt.Anh rất đau lòng khi thấy cô như vậy.Cô trong xanh xao hơn và ốm đi nhiều.Chỉ mấy ngày anh không gặp cô mà cô đã như vậy.Đáng lẽ cô cho anh bị cấm sừng cô phải vui chứ.Tại sao cô lại như vậy.Không lẽ cô bị anh ta đá sao.Cô phải vui sướng chứ.Anh cười cười cho sự ngu ngốc của mình
_Anh có chuyện gì mà gọi em ra đây_giọng nói của cô rất yếu ớt. Cô muốn nói nhanh đặng đi vào trong nhà.Cô sợ ở đây lâu nổi nhớ anh sẽ làm cho lý trí của cô không chống lại được.Cô sợ sẽ ôm anh vào lòng và khóc như 1 đứa trẻ không được cho kẹo vậy.
_Có chuyện gì mới gọi ra dc hả?_Anh nói xong ôm cô vào lòng.Anh không vui mà còn cười đểu.
Cô cũng vòng tay ra sao lưng anh ôm anh thật chặt.
_Anh từ từ bỏ cô ra và nắm chặt vai cô._Cô cũng hay thật ai cũng ôm được sao?_Anh hỏi với giọng nói đầy châm biếm cô.
_Cô không hiểu anh muốn nói ý gì_Anh nói gì em không hiểu gì hết._Khuôn mặt cô ngây ngô ra.
_ồ...rất đúng ,hạng người như cô phải thể hiện như vậy chứ...tôi còn không hiểu tôi nói gì đây nè.haha_Anh cười không thể đểu hơn được nũa.Anh Cười như đang khinh bỉ người con gái như cô.
_Thật sự em không biết gì hết.Có gì anh nói thẳng ra luôn đi.đừng như vậy mệt lắm_Nhìn khuôn mặt và giọng nói của anh đã cho cô biết đã có chuyện đang xảy ra mới làm anh như vậy.Nhưng anh cũng không thể đối xử với cô vậy.Đáng lý ra cô phải là người nói những lời nặng hơn chứ.
_Cô muốn tôi nói thẳng ra sao.Tôi chìu theo cô thôi.Cô là 1 người con gái mà tôi khinh thường nhất trên đời này.Người đàn ông nào cô cũng có thể xà vào lòng anh ta sao.1 đêm cô được bao nhiêu nhỉ.hay là cho không?_Anh lại cười đểu.
_Cô thật sự rất phẩn nộ_Anh tại sao nói những lời đó với em._Cô hét to lên.
_Tại sao tôi không thể nói lời đó với người con gái như cô.
_Thôi tôi là người như thế đó.....Nhưng lời nói của anh còn thếu nhiều lắm.....Như tôi không chỉ xa vào lòng người đàn ông không.... mà còn ngủ với người đó nữa....mà không cần họ trả tiền đâu.Như vậy anh vừa lòng hả dạ chưa?_Cô uất ức nói không nên lời.
_Anh vỗ tay cười và nói_ồ thi ra như thế à.Cô nói hay lắm._Nói xong anh nắm tay cô và kéo cô lên xe.Cô không phản kháng dù phản kháng cũng không làm được gì.Anh là con trai nên mạnh hơn cô rồi.
Anh đưa cô đến 1 ngôi nhà ở ngoại ô.
_Anh đưa em đến đây làm gì thế?
_Thì cô muốn miễn phí mà có người cho cô thực hiện sự miễn phí nè._Anh nói xong và kéo cô vào 1 căn phòng.Có mấy thằng con trai đang ngồi nói chuyện.Thấy Vỹ bước vào họ kêu lên.
_Đại Ka đến nào mà không nói cho em tụi em ra đón vậy?_1 thằng trong bọn đó nói.
Cô kinh ngạc và khó hiểu.Anh sẽ làm gì trong lời lúc nãy anh nói.Nhưng phần nào cô cũng có hiểu 1 tí trong lời nói của anh.
_Tụi bây tao có 1 con mòi này ngon lắm nè.Cô vô đây._Anh kéo tay cô_Tụi bây thích làm gì thì làm đi.Tao tặng cho tụi bây đó.Hàng này tao không thích dùng đâu không xứng đáng với tao_anh bước ra không cần nhìn cô 1 cái.''rầm''.cửa phòng đóng lại.
_ơ đại ka hôm nay sao kì vậy không hiểu gì hết._1 thằng trong đá đó ngớ ngẩn ra.
_1 thằng khác trong đó cốc vào đầu thằng ngu đó 1 cái_mầy sao ngu quá dạ.Như vậy mà cũng không hiểu.
_Nhìn cô em cũng xinh lắm đấy.Đại ka của mình có mắt nhìn người quá nhỉ?
Cô không biết làm gì trong tình trạng này.Cô ngồi co người lại ở 1 gốc phòng.Cô muốn khóc nhưng mà không khóc dc .
_Nào lại đây nào cô em._1 thằng nào đó nói.Nó thấy cô không đứng lên mà còn ngồi đó hoài.Nó kéo cô lên giường.Cô bị tụi nó đè xuống giường.tụi thằng đó như muốn chảy nước vải.
Cô cố thoát ra khổi cánh tay của tụi nó nhưng mà không thể được.Mấy thằng đó mạnh quá cô không phản kháng nổi.
_Cô em không phản kháng dc đâu.Nhanh mà chấp nhận đi.Còn giả vờ gì nữa hả?
Cô im lặng trong lòng nhủ thằm anh nhất định sẽ xong vào cứu cô.
Áo cô từ từ bỉ cưởi 1 nút ra.Cô nhắm mắt thật chặt vào.Buôn thả người ra cô muốn quên đi cái cảnh này.Cô nghĩ đây là mơ thôi xong rồi sẽ hết thôi.
Anh ở bên ngoài cũng không vui được gì.Anh không biết là mình lạm vậy có đúng không.Nhưng tại sao cô lại nói thẳng ra như vậy.Cô tại sao không thể an ủi anh 1 lời nào.Cô không biết là anh cũng yêu cô lắm sao.
Trong đây cô bị mấy thằng đó sờ mó tùm lum.Nhưng cô thì chỉ biết rơi lê phó mặt cho trời.lúc này kêu trời trời không thấu kêu đất cũng không xong.
Chỉ còn 2 nút nữa thì áo cô sẽ .''rầm''
_Tụi bây dừng lại cho tao._Anh hét thật to lên.
Bọn đàng em thì ngơ ngác ra nhìn đại ka mình không hiểu gì nữa.Anh lại cho tụi đàng em 1 trận.Xong anh bế cô lên và đi ra ngoài.
Anh bế cô ra những giọt nước mắt của cô cứ chảy dài trên má.Nhìn khuôn mặt chỉ còn nước mắt của cô tận xong trong lòng anh như 1 vật gì đó đâm vào tim của mình.
Cô cảm nhận được trên trán của mình có cái gì đó ướt cô không biết gì nữa lấy tay quẹt lên trán.Thì thấy nước.Ngước mặt lên nhìn anh thì thấy anh đang khóc.Anh khóc cũng làm lòng cô đau nhói.
_Anh khóc sao?
_Không...không có_Anh chối lời nói của cô.Nhưng nước mắt cũng rơi mãi.
_Anh sạo đó_Cô nói mà lấy tay lao nước mắt cho anh.
|
em lại im lặng để họ muốn làm gì thì làm hả?Sao em không phản kháng hả?_Anh quát lớn
_ Cô nói trong ngẹn ngào_Không phải như thế... ..hức hức...em biết thế nào anh cũng sẽ đến cứu em mà đúng không anh....hức....Anh sẽ không bỏ mặt em đúng không anh?
_Anh ôm cô vào lòng mà nói_Em đúng là đồ ngốc mà.Thôi đừng khóc nữa.Cho Anh xin lỗi em mà được không đừng khóc nữa._Anh năn nỉ cô. Anh vỗ nhẹ lưng cô mà nói.
_Cô đánh vào lưng anh mà không mạnh mấy_Tại sao anh lại đối xử với em như vậy hả...?hu hu....Trong quán bar đó anh tại sao ôm người con gái khác hả?_Cô tức giận
_Anh ngơ ngác hỏi_Em hỏi gì anh không hiểu gì hết?Anh đâu có ôm ai đâu nhỉ?
_Anh còn chối nữa sao?_Cô quát lại anh.Cảm thấy mình hơi quá nên_Cho em xin lỗi nhen.
Anh suy nghĩ 1 tí rồi._Không có gì.À Thì ra em ghen àh hả?ha ha_Anh cười ranh ma.
_Em không có_Cô quay mặt qua chổ khác_Thật ra anh có chịu nói không hả?
_Thôi được rồi để anh nói cho em nghe_Anh ôm cô vào lòng mà nói._Thật ra là vậy nè. ---------------------------------------------
*Hồi ức quán bar*
_Chào anh lâu quá rồi không gặp_1 cô gái với thân hình quyến rũ đi lại gần bàn của Anh_Em có thể ngồi ở đây được không?
_Quán này không phải của tôi.Cô thích ngồi đâu là quyền của cô.Tôi cũng là khách như cô thôi._Anh lạnh lùng nói.
_Cô ta ngồi uống rất nhiều rượu mạnh_Anh lúc nào cũng lạnh lùng với em như vậy sao?Tại sao mọi người anh lại đối xử tốt còn em anh lại như vậy hả?
_Tôi lúc nào cũng thế .Ai tôi cũng đối xử bình thường thôi._Anh nói mà mắt đảo hướng tìm 1 ai đó(Zen/chắc các bạn cũng hiểu là ai nhỉ)
_Nhưng em thật sự rất thích anh?Anh biết không em thích anh đã 2 năm rồi.Nhưng bây giờ vẫn là con số không.
_Anh vẫn lạnh lùng nói_Cô thích tôi vì tiền hay là vì tôi?.Tôi rất rành loại người như cô thôi.
_Anh lúc nào cũng vậy.Em cũng đâu thiếu gì tiền.Anh tại sao không cho em 1 cơ hội chứ?Có được không anh.?_Cô ta uất ức nói.
_Tôi đã có bạn gái rồi.Tôi mong cô đi tìm hạnh phúc của mình đi.Đừng bao giờ mong chờ gì tôi nữa._Anh nhẹ nhàn nói.Anh như muốn khuyên cô 1 lần.Như quan tâm 1 người bạn.
_Cô ta đã hiểu được ý anh.Cô ta biết anh đã nói như vậy không ai có thể thay đổi.Cô biết mình sẽ không có cơ hội.Cô buồn bã nói._Vậy anh có thể ôm em 1 lần được không.Xem như là cho em kết thúc 1 tình yêu đơn phương đi.
_Ok.Tôi rất sẵn sàng._Anh nói rồi ôm cô như 1 người bạn thân.
_Vậy chúng ta có thể là bạn chứ._Cô bình tĩnh lại và cà vui vẻ nó với anh
_Vẫn là bạn.
_Cô buôn anh ra_Chúc anh hạnh phúc bên người anh đã lựa chọn.Em đi đây._Cô ta nói rồi bước đi.
---------------------------------------- Hiện tại.
_Anh đã kể hết sự thật rồi đấy._Anh ôm cô mà nói.
_Vâng ạ_Yatou lấy tay lao nước mắt.Cô cười mãng nguyện vì cô biết anh đã không đối gạt cô.
_Nhưng anh lai có việc này muốn hỏi em.chuyện lúc nãy em nói điều là sự thật à_Anh buồn bã nói.
_Chuyện gì chứ anh?_Cô không hiểu anh đang ám chỉ ý gì.
_Chuyện lúc anh mới lại đó.Em nói dó9_Anh khó trả lời.Anh không muốn nhắt đến chuyện đã qua.Nhưng anh mong nói ra hết sẽ tốt cho cả 2.Anh không muốn tin đó là sự thật như lời cô đã nói.
_À.thật ra là vậy nè..@@@$$$$%^^^^( cô kể lại toàn bộ sự việc ở quán bả)_
_Vậy là lỗi của anh rồi đã làm cho em uất ức bấy lâu nay_Anh an ủi cô và cũng có 1 vài tia vui mừng.
_Không gì đâu anh cũng 1 phần là tại em.Em quá nóng tính nên đã làm cho anh hiểu lằm.Nếu không phải tại em thì cớ sự cũng không ra như vậy đâu.
_Hên là bọn nó không làm gì em.Nếu có gì xảy ra chắc anh sẽ hối hận chết quá_Anh ăn năn hối lỗi.
_Không sao đâu anh.Bọn đó chưa làm gì em mà_Cô dịu dàng nòi vào vuốt tóc của anh.
_Vậy mình làm lại từ đâu đi em nhỉ._Ánh mắt anh như van xin cô đồng ý.
_Dạ.
2 người ôm chặc nhau vào lòng.Như sợ 1 ai đó sẽ tuột khổi vòng tay của mình vậy. --------------------------------
Nhà ăn của Wanggui.
Gui đang để 1 miếng cá vào miệng thì
_ọe ọe....ọe...em xin lỗi em vào đây tí_Gui chạy nhanh vào nhà vệ sinh.
_Dì 2 cô ấy bị làm sao dạ_Anh nhìn về phía bà dì đang đứng ở bếp mà nói.
_Tôi cũng không biết nữa cậu ơi_Dì 2 cũng khó hiểu cử chị lạ thường của cô.
_Thôi dì làm việc của mình đi._Anh nhìn về phía phòng vệ sinh.Như đang chờ đợi cô ra.Mà hỏi những thất mắt của mình vì chuyện lạ hôm nay của cô.
Gui suy nghĩ sao kì vậy.Mọi lần mình đâu có như vậy đâu sao hôm nay buồn nôn quá vậy.Sau khi nôn ra hết.Cô đi ra nhà vệ sinh và đi lại ngồi xuống bàn ăn.
_Em có bị bệnh hay gì không vậy?_Anh lo lắng hỏi cô.
_Em không sao đâu.Tại mùi cá nó tanh quá mà_Cô sợ anh lo lắng mà an ủi.
_Thôi em ăn tiếp đi.Nếu không được mình ra ngoài ăn vậy_Anh lại lo lắng_Hay anh đưa em đi đến bệnh viện xem có chuyện gì không hả?.Rồi tí đi ra ngoài ăn luôn nhỉ?
_Em không đi đâu anh chắc không có chuyện gì đâu.Thôi ăn ở nhà vệ sinh hơn mà đỡ tốn kém nữa._Cô sợ anh đưa mình đến bệnh viện nên vội nói.
_Có chắc không đó_Anh hỏi lại xem cô nói có thiệt không.
_Chắc mà_Cô làm khuôn mặt quả quyết đó là sự thật.
Ngày 2 sau
_Dì 2 anh ấy đâu rồi_Cô đi lại bàn ăn mà nói.
_Cậu ấy nói hôm nay có việc nên phải đi sớm.Cậu giận cô chủ ăn cơm đi.Tối cậu cũng về trể_Dì 2 nói.
_Vậy à_Cô buồn bã.
_ọe ọe..._Cô chạy vội vào nhà vệ sinh.
_Cô chủ cô làm sao vậy?Có bị gì không_Dì 2 chạy theo cô vào nhà vệ sĩnh.
_Cháu không có gì đâu.Tại muốn nôn thôi?
Dì 2 vỗ lưng cho cô nôn ra hết.
Cô đi lại nhà ăn.
_Cô chủ nè mấy nay tôi thấy cô lạ lắm àh nhen.Có bị bệnh gì không cô?_Dì 2 lo lắng nói.
_Cháu đâu có gì đâu dì đừng lo_Cô trấn an dì.
_Cô phải có bầu không vậy?_Dì 2 hơi vui mừng nói.
_Không phải vậy đâu dì.Tại muồi cá nó tanh quá đó mà.Nên cháu không quen.
_Tôi nhớ mọi lần cô cũng thích ăn cá mà.Mấy nay sao cô lại vậy.Cô không ăn cá mà còn thấy cá là buồn nôn àh.
_Dì 2 đừng có lo chắc tại con ăn cá nhiều quá.Nên mấy nay thấy cá nên con ngán hay sao đó._Gui cảm nhận mấy ngày hôm nay cô thật kì lạ.ăn ít hơn bình thương nhưng có 1 đặc điểm là cô ghét muồi tanh của cá.Nó làm cho cô cảm thấy buồn nôn.
_Thôi cháu không ăn nữa.Cháu buồn ngủ rồi.Dì 2 dẹp giúp cháu nhen._Cô đi lên phòng.
_Chắc cô chủ có tin mừng rồi.Nhìn là biết rồi buồn nôn và buồn ngủ là 2 này cho thấy cô đã có bầu_Dì 2 suy nghĩ
Cô lên phòng nằm suy nghĩ.Không lẽ như lời dì đã nói là mình có con.Thôi tí mình đi hẹn với Yatou rồi mua que thử thai luôn.
Quán Cafe Princess.
_Ơi 2 người nay sao rồi tiến triển đến đâu rồi_Gui có ý chọc yatou.
_Thì vẫn bình thường thôi mà
_Mà vẫn bình thường thôi sao
_Thôi bà định chọc tôi đến khi nào đây?Vậy bà có tin mừng chưa.?
_Tin gì chứ?_Gui ngớ ngẫng
_Bà còn giả vờ à.Có baby đó_
_À chưa.Vậy 2 người có tính gì cho tương lai chưa?
_Cũng không biết nữa.
_Khi nào có kết quả thi nhỉ
_1 tuần nửa.Hỏi dư thừa.Chắc đầu rồi mà còn hỏi.
Sau khi gặp Yatou xong Gui đi mua que thử thai và về nhà.
_Chào dì cháu mới về.
_Cháu ăn gì không?
_Thôi cháu ăn ngoài rồi.Cháu lên phòng đây.
Cô vào phòng vệ sinh mà thử que.
_CHết mình co thai thiệt rồi à.Vui ghê haha_Cô nhảy lên._Thôi tự nhiên nhảy vậy chắc động đến thai nhi quá.
Buổi tối.11h
Gui nằm suy nghị.Nhưng mình có nên nói cho anh ấy nghe không nhỉ.Nhưng với tính cách của anh ấy chưa chắc gì thích trẻ con.Mình làm sao bây giờ.Liệu anh ấy có yêu mình và đứa con trong bụng của mình không nhỉ.Anh ấy chưa bao giờ nói yêu mình mà.Thôi đành phó mặt vào trời đến đâu hay đến đó.
|