[GĐCP] Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
|
|
Chương 71: Diễm Áp Quần Phương
Edit : Oanh Love
Khách sạn trang hoàn xa hoa lộng lẫy để hình dung , Kim Hoàng sắc cửa , ánh đèn sáng ngời chiếu xuống trông thật xinh đẹp lại có chút mộng ảo .
Nhưng hấp dẫn ánh mắt là những nữ nhân có danh tiếng và những người đàn ông hoàng kim độc thân , hôm nay tất cả mọi người điều có mánh lới riêng của mình để đạt được mục đích .
Tử Lam choàng tay với Mặc Thiếu Thiên làm dấy lên một cuộc oanh động .
Cơ hồ ánh mắt tất cả mọi người điều hướng ra cửa nhìn hai người bọn họ .
" Nữ nhân kia là ai ? Là người của tập đoàn nào ? Ta chưa từng nghe nói qua ! " Nhiều vấn đề khiến mọi người thắc mắc không hiểu nhưng mãi không có câu trả lời chính xác.
" Không phải là bạn gái mới của Mặc Thiếu Thiên đấy chứ ? " Một người tò mò đoán bậy đoán bạ .
" Nói giỡn , chẳng lẽ cô không biết bạn gái của Mặc tổng là Trọng Nhược Tình , ở A Thị nàng là thiên kim của Thị Trưởng đấy , danh chánh ngôn thuận vừa là bạn gái vừa là vị hôn thê...."
" Vậy nữ nhân kia lại là bạn gái tạm thời hay sao ? "
" Sai , là bạn gái trên giường tạm thời mà thôi ...hahaha "
"... ...... ........."
Các loại giải thích , các loại tiếng cười chế giễu bên tai vang lên , Mặc Thiếu Thiên mặt không chút thay đổi đi vào , gương mặt yêu nghiệt phong hoa tuyệt đại của hắn , cái loại khí thế cường đại toát ra không khỏi khiến người khác sinh lòng khâm phục , hắn giống như trời ánh sáng , đi tới nơi nào cũng sẽ đưa tới vô số ánh mắt , nam nữ già trẻ điều nhìn hắn không rời mắt .
Tử Lam đi theo Mặc Thiếu Thiên , nàng bình thường tính tình thích khiêm tốn , cũng không nhịn được bị hắn lây nhiểm , sống lưng thẳng tắp , đồng dạng cũng mặt mĩm cười , ôn hòa , mê người , đối với những lời bên cạnh chăm chọc dường như không nghe thấy gì cả .
Dù trường hợp gì hay trong hoàn cảnh nào , nàng chỉ biết một chữ ' nhịn ' trên hết .
Mỉm cười chính là vũ khí bí mật tốt nhất !
Mặc dù mọi người điều có những suy đoán khác nhau nhưng dễ có thể nhận thấy , Tử Lam vừa xuất hiện liền áp đảo tất cả những nữ nhân đang có mặt nơi này .
Ánh mắt phái nữ tràn đầy ước ao và ghen tỵ với Tử Lam ,phái nam thì hoàn toàn thưởng thức vẽ đẹp của nàng , ánh mắt trần trụi muốn thiêu đốt nàng , tiếc hận người không thể bên cạnh nàng là họ mà không phải Mặc Thiếu Thiên . Đủ loại ánh mắt nhưng cũng có thể nói rõ , Tử Lam hôm nay là diễm áp hùng phương , thật là kinh diễm .
Mặc Thiếu Thiên khóe miệng câu lên , hình như rất quen với ánh mắt mọi người cũng không thèm để ý . Chỉ là , ánh mắt muốn độc chiếm của những nam nhân kia khi nhìn Tử Lam khiến hắn cực kỳ khó chịu ...Nữ nhân chết tiệt này , đi đến đâu cũng điều trêu hoa ghẹo nguyệt..thật bực mình !
Trực tiếp mang Tử Lam qua người chủ buổi tiệc chào hỏi " Kiều bá phụ , chúc mừng người "
Kiều Vi Thiên đang cùng người khác nói chuyện , nghe được âm thanh lặp tức xoay người , ngay khi thấy người đến là Mặc Thiếu Thiên lặp tức cười ha hả lên " Thiếu Thiên , con tới rồi à , còn không phải là nhờ con ủng hộ nên bá phụ mới có thể nhẹ nhàng như vậy , bá phụ còn phải cảm ơn con ! "
" Bá phụ đừng khách khí , ngài và cha con có giao tình nhiều năm , đương nhiên việc mà Thiếu Thiên con có thể giúp thì làm sao khoanh tay đứng nhìn !" Mặc Thiếu Thiên cũng khách khí nói lại vài câu xã giao .
" Được , bá phụ trước cám ơn con ! " Nói xong đôi mắt lướt qua nhìn Tử Lam đang bên cạnh Mặc Thiếu Thiên , thoáng chút ông sửng sờ , ngay sau đó nheo mắt lại nhìn Mặc Thiếu Thiên " Vị này là...? "
Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu nhìn sang Tử Lam , con ngươi híp lại , đôi mắt tĩnh mịch bổng nhiên lóe sáng .
Tử Lam thấy Mặc Thiếu Thiên không lên tiếng , liền chủ động cười nói chuyện " Kiều tổng ngài khỏe chứ , tôi là nhân viên của Mặc Tổng tên Lâm Tử Lam ! " Tử Lam vừa nói vừa vươn tay ra , nàng cũng thoáng thấy được sự nghi ngờ trong con ngươi Kiều Vi Thiên , dường như ông không tin lắm về điều này !
Trường hợp này vốn là Trọng Nhược Tình mới đúng , nhưng nàng lại xuất hiện ở chổ này nên cũng cần phải giải thích rõ ràng !
" Chào Lâm tiểu thư " Kiều Vi Thiên cũng đưa tay ra cầm ,ngay sau đó nhìn Mặc Thiếu Thiên cười với hắn " Ánh mắt con thật không tệ chút nào ...nhớ đừng quên lát nữa mời bạn gái nhảy một bản nhé ! "
" Vâng ! Con biết rồi ! " Mặc Thiếu Thiên đồng ý , ánh mắt nhìn Tử Lam có chút hờn giận , vì nàng nhanh chóng phủi sạch quan hệ không đồng ý làm bạn gái của hắn dù chỉ trên danh nghĩa một đêm nay....
( Chương sau kịch liệt hôn nhau trong sàn nhảy ... hình ảnh được đưa lên những bài báo sáng mai...)
|
Chương 72: Gặp Lại Người Tình Cũ
Edit : Oanh Love
Mặc Thiếu Thiên cùng Tử Lam , nam nhân thì cực kỳ yêu nghiệt , nữ nhân thì thanh thuần xinh đẹp . Không thể nghi ngờ , họ là một đôi được chú ý nhất trong buổi tiệc .
Không ít danh nhân nổi tiếng trong thương trường cố ý đến bắt chuyện với Mặc Thiếu Thiên nhưng hắn chỉ mỉm cười nhẹ nhàng ứng đối , thái độ chỉ qua loa có lệ mà thôi ! Tử Lam chỉ có nhiệm vụ mỉm cười đứng im bên cạnh hắn sắm vai một cô bạn gái cho có lệ !
Thật ra thì nàng đối với Mặc Thiếu Thiên càng ngày càng hiểu rõ hơn , hắn không chỉ giỏi về kinh doanh Châu báu mà trên những phương diện làm ăn khác cũng cực kỳ thành đạt tỷ như : khách sạn , địa ốc , du lịch ..phàm là kiếm tiền hắn đều kinh doanh thật tốt !
Cho nên trong thương trường , Mặc Thiếu Thiên rất được nổi tiếng , hắn là người mánh khóe ác độc , quả quyết , làm cho người ta không thể không khâm phục , hơn nữa bạn gái hắn còn là thiên kim của Thị Trưởng nên làm việc gì cũng rất dễ dàng , cho nên càng làm cho nhiều người phải ghen tị .
Bởi vì Mặc Thiếu Thiên tuyệt đối là con cưng của trời , không chỉ có bề ngoài suất sắc , bối cảnh hoa lệ hùng hậu , thành công trong công việc , hắn so với những người khác quả thật là một nam nhân được mọi người nghĩ đến , điều kiện gì cũng tốt cũng hoàn mỹ về mọi mặt không chê vào đâu được .
Làm cho nhiều người phải ước ao cùng ghen tị với hắn !
Tử Lam lạnh nhạt đứng bên cạnh Mặc Thiếu Thiên , nhìn gò má của hắn , nhìn hắn hòa nhập vào mọi người , chợt nàng cảm thấy thật hiếu kỳ với Mặc Thiếu Thiên .
Hắn đến tột cùng là một nam nhân như thế nào ?
Ngày đó Mặc Thiếu Thiên giận dữ vì cái gì ? Tại sao thư ký của hắn nói chỉ cần nhận được điện thoại từ nhà gọi đến tính tình của hắn sẽ bỗng nhiên đại biến ?
Thời điểm Tử Lam đang nghi ngờ , Mặc Thiếu Thiên chợt đến gần nàng , gương mặt rất đáng đánh đòn , nhếch miệng cười yêu nghiệt " Lâm tiểu thư , tôi rất mê người sao ? "
Tử Lam ngẫn ra , ngước đôi mắt u mê không rõ nhìn Mặc Thiếu Thiên , không hiểu hắn nghĩ gì ? Cuồng tự kỹ sao ..
" Cô đang nhìn tôi với ánh mắt hận không thể nhanh chóng ăn tôi vào bụng à ..." Giọng nói từ tính của Mặc Thiếu Thiên thổi nhè nhẹ bên lổ tai Tử Lam , đôi môi vô ý hay cố ý cọ cọ vào lổ tai nàng !
"... ...... ..."
Tử Lam cả người run rẫy , ngay sau đó mặt đỏ rần , lổ tai trắng xinh cũng ửng đỏ !
Mặc Thiếu Thiên thấy bộ dáng ngượng ngùng đỏ ửng của Tử Lam , làn da trắng mịn bổng chốc hồng hồng trông thật đáng yêu , đáy lòng hắn không khỏi vui mừng " Muốn ăn thì trực tiếp một chút không cần ngại , tôi lúc nào cũng nhiệt liệt hoan nghênh...."
" Mặc Tổng , đây là nơi công chúng ! " Tử Lam trịnh trọng nhắc nhở , mặc dù nàng thẹn thùng nhưng phải cố gắng trấn định với con sắc quỷ này , không thể bị hạ gục như vậy !
" Nếu như cô nguyện ý ,chúng ta cũng có thể tìm địa phương vắng vẻ một chút ...." Mặc Thiếu Thiên khuôn mặt cười tà tứ , mập mờ !
"... ...." Ngựa đực ! Tử Lam ngay lập tức mắng Mặc Thiếu Thiên 100 lần trong lòng , hắn đừng có chổ nào cũng động dục có được không ?
Ý của nàng không phải như thế vậy mà hắn cũng xuyên tạc ra chuyện đó ...đầu óc hắn chắc toàn ý nghĩ không được thuần khiết !
Cùng Mặc Thiếu Thiên nói chuyện , Tử Lam đúc kết được một kinh nghiệm , nói chuyện với hắn toàn ông nói gà bà nói vịt , hắn toàn đưa ra những lời khiến nàng lặp tức căm miệng ...nên Tử Lam quyết định không cần nói nhiều với hắn làm chi .
Đang lúc này thì một nữ nhân ăn mặc xinh đẹp tiến tới ..
" Mặc Tổng ..! "
Mặc Thiếu Thiên quay đầu lại , chứng kiến người tới là ai thì chợt nhíu mày " Anna ? Đã lâu không gặp ! "
Nét mặt kia giống như mới gặp lại người tình củ một dạng !
Cô gái kia tên là Annna ,vóc người cao gầy , rất có lực hấp dẫn , nụ cười diễm lệ , mắt đẹp quét qua người Tử Lam , khinh thường , trực tiếp to gan dùng một tay khoát lên vai Mặc Thiếu Thiên giọng nói đầy dụ hoặc " Có hứng thú đơn độc hàn huyên cùng em một chút không ? "
Lời nói ý tứ thật rõ ràng !
Tử Lam là một người luôn luôn biết thức thời , huống chi nàng cũng muốn thoát khỏi nam nhân yêu nghiệt này , nàng cũng muốn cho Mặc Thiếu Thiên bị mấy nữ nhân kia quấn chặt không thở nổi .
Tử Lam thức thời buông cánh tay Mặc Thiếu Thiên ra ...
Mặc Thiếu Thiên lông mày vừa nhíu , ngay sau đó nghiêng đầu sang chổ khác nhìn Tử Lam , sắc mặc hắn cực kỳ không vui " Cô làm gì đấy ? "
Định đem hắn ném cho nữ nhân khác để dể dàng trốn tránh sao ? Đâu có dể dàng đến thế ! Hừ Hừ !
|
Chương 73: A Thị Loại Ngựa Số 1
Edit : Oanh Love
Mặc Thiếu Thiên lông mày vừa nhíu , ngay sau đó nghiêng đầu sang chổ khác nhìn Tử Lam , sắc mặc hắn cực kỳ không vui " Cô làm gì đấy ? "
Định đem hắn ném cho nữ nhân khác để dể dàng trốn tránh sao ? Đâu có dể dàng đến thế ! Hừ Hừ !
Tử Lam khẽ mỉm cười " Tôi muốn đi toilet ! "
Đôi mắt nheo lại , tựa hồ đang phân biệt thật giả trong lời nói của nàng nhưng Tử Lam thủy chung mang theo mỉm cười ánh mắt nhìn thẳng vào hắn .
Nhìn thấy nàng cười , Mặc Thiếu Thiên ngây thơ cảm thấy chói mắt !
Anna nhìn Tử Lam , trong lòng hừ lạnh một tiếng , coi như nàng còn biết thức thời !
Nhưng Mặc Thiếu Thiên lại nhìn Tử Lam , ngay sau đó mỉm cười yêu nghiệt tiến lại gần Tử Lam " Có cần tôi cùng cô đi không ? "
Khóe miệng Tử Lam kịch liệt co rút nhìn Mặc Thiếu Thiên " Cảm ơn ý tốt của Mặc tổng , tôi tự biết đường ..."
" Thế nào , sợ tôi ăn cô sao ? " Mặc Thiếu Thiên tà ác nói .
" Mặc tổng....không dám làm phiền anh..tôi đi trước " Tử Lam không thèm nói thêm nữa câu với hắn .
Mặc Thiếu Thiên chau chau mày " Vậy thì tốt , đi nhanh về nhanh , tôi chờ cô ! "
Tử Lam khẽ mỉm cười , không nói gì thêm , cũng không nhìn Anna một cái , xoay người rời đi !
Anna nhìn Tử Lam đi khỏi , sắc mặt khó coi dần dần chuyển biến tốt hơn " Mặc tổng , anh lâu rồi không có tìm em ..."
" Quá bận rộn , không có thời gian ! "
" Vậy hôm nay sao không tìm em làm bạn gái bên cạnh anh đêm nay ? " Anna tiếp tục hỏi .
Mặc Thiếu Thiên vẫn nhìn theo bóng lưng Tử Lam , miễn cưỡng quay đầu lại nhìn nàng " Anna , gần đây trông cô hơi mập..."
"... ....."
Tử Lam sau khi đi , theo bản năng quay đầu lại tìm hiểu xem , lại thấy Mặc Thiếu Thiên cùng Anna quấn lấy nhau , Tử Lam thở dài trong bụng , ngựa chung quy vẫn là ngựa , mãi mãi không thay đổi tính tình ! Haiz !
Lắc đầu một cái đi thẳng vào toilet ..
Tiệc rượu , rất nhiều người bắt đầu thừa cơ hội trao đổi , làm hết sức mình vì công ty tranh thủ lợi ích , nghe những lời nói toàn dối trá , những nụ cười qua loa , Tử Lam cảm thấy cả người không được tự nhiên , nàng không thích những trường hợp như vậy , nhưng không thể không tham gia .
Cuộc sống chính là như vậy , có rất nhiều chuyện điều thân bất do kỹ .
Từ toilet đi ra ngoài , Tử Lam không thấy bóng dáng Mặc Thiếu Thiên , nàng cảm thấy không khí có chút ngột ngạt nên muốn tìm một chổ thoải mái để hóng mát một chút .
Vừa đúng lúc nhân viên bưng rượu đi ngang qua , Tử Lam cầm lấy một ly rượu đỏ bưng ra hướng ban công .
Ban đêm , gió nhẹ thổi tới , Tử Lam cảm thấy thật thoải mái .
Mỗi lần tiệc rượu , nàng đều sẽ len lén trốn ra ngoài ban công hít thở không khí trong lành một lát , mọi người đều ở bên trong , ban công sẽ rất ít người thậm chí chỉ có một mình nàng .
Ngay vào lúc này , nàng nghe một âm thanh thổn thức .
" Mộ tổng , ngài nhẹ một chút , nhẹ một chút , ưm......một lát sẽ có người tới đấy !" Giọng nói của một cô gái từ sát vách vọng tới .
Tử Lam cau mày ...
" Yên tâm , mọi người điều ở bên trong , ai sẽ tới nơi này ...." Lúc này âm thanh nam nhân truyền đến , hơi thở có vẽ gấp gáp .
Tử Lam 囧
Nàng chẳng lẽ không phải người sao ?
" Nhưng ngộ nhở có người thấy rồi sao ? " Cô gái có chút do dự .
" Cô yên tâm đi , sẽ không sao đâu , chỉ cần cô thuận lợi cho tôi vào..sẽ rất nhanh xong.." Nam nhân không kiên nhẫn dụ dỗ .
" Nhưng......"
" Xem ra cô không muốn lên chức trợ lý tổng giám rồi .." Giọng nam nhân có vẽ nặng nề.
" Không phải như vậy Mộ tổng ..? " Cô gái vội vàng giải thích .
" Vậy thì phải ngoan ngoãn biết không ..."
Một loạt âm thanh va chạm da thịt , y phục ,động tác không tính là nhỏ .
" Ưm...a...Mộ tổng....em khó chịu quá ! " Cô gái ngâm nga âm thanh từ bên kia truyền qua !
Tử Lam đứng ở ban công , hàn loạt âm thanh truyền đến , nàng tự nhiên biết âm thanh này biểu hiện cái gì .
Dù sao nàng cũng là mẹ một đứa bé 7 tuổi , nói không biết , cũng quá dã dối đi .
Chỉ là Tử Lam suy nghĩ , thực trạng bây giờ những nữ nhân bán mình rất có giá trị hay sao ?
Chẳng lẽ sau này không hối hận hay sao ?
Nàng cũng không khi dễ họ , bởi vì mỗi người điều có một cuộc sống riêng ,đó là lựa chọn của họ , nhưng riêng Tử Lam , nàng không tán thành bản thân sẽ như thế !
Chợt nghĩ đến đêm 7 năm trước , Hứa Nhược Trung cũng vì muốn thăng chức nên đưa nàng cho nam nhân khác .....
Con người có lúc , muốn có gì đó quá nhiều , cũng sẽ trở nên thâm lam !
Tử Lam cũng vô ý nghe được chuyện không nên nghe , liền muốn rời đi .
Nhưng nàng không may mắn đụng phải chậu hoa làm phát ra âm thanh .
Đang lúc ấy , người bên kia cũng nghe được động tĩnh , lập tức ngẫng đầu .
" Là người nào ? " Bên kia tức giận hô một tiếng .
Tử Lam vừa ngẫng đầu , thời điểm chứng kiến người kia thì trong lòng nàng bổng nhiên cảm thấy rất căng thẳng .
Phương hướng nàng đứng , vừa lúc có thể thấy gương mặt người đó .
" Người nào ở bên kia ? " Giọng nam nhân quát lớn thêm lần nữa .
Tử Lam không nói hai lời , nhanh chân bỏ chạy .
Tử Lam cũng không ngờ người gọi Mộ tổng kia lại là hắn ....người mà 7 năm trước suýt tí nữa đã nhúng chàm nàng .
Mộ Ngôn Tâm ..
Bảy năm trước , hắn là cấp trên của Hứa Nhược Trung , lúc ấy Hứa Nhược Trung vì muốn thăng chức , đưa nàng cho cấp trên cũng chính là Mộ Ngôn Tâm.
Sau khi nàng biết chuyện này , sẵn tiện bày mưu kế bỏ chạy , còn tiện tay phát tán những hình ảnh lỏa thể của Mộ Ngôn Tâm ...
Lúc ấy tuổi trẻ khí thịnh , lại thực sự làm cái chuyện kia .
Không nghĩ tới , sau đó Mộ Ngôn Tâm lại phái người tới tìm nàng , đến nhà liên tục quấy rối , cũng vì việc này nàng phải sang nước ngoài sống 7 năm .
Không ngờ , sau thời gian 7 năm , nàng lại gặp lại hắn trong tình huống này .
Tử Lam cũng không biết hắn có nhìn thấy mặt nàng hay không nữa , tăng nhanh bước chân hướng đông người bước tới .
" Phanh " Nàng đập đầu vào một bức tường thịt rắn chắc .
" Xin lỗi , tôi không cố ý ! " Tử Lam theo bản năng nói xin lỗi .
" Lâm tiểu thư , cái này có được xem là tự động muốn ôm ấp yêu thương sao ? " Một giọng nói hài hước từ trên đỉnh đầu nàng truyền xuống .
Giọng nói này hết sức quen thuộc .
Tử Lam ngẩng đầu lên , đập vào mắt nàng là gương mặt yêu nghiệt của hắn , Mặc Thiếu Thiên .
Nàng có thể rút lại tiếng xin lỗi vừa rồi hay không ?
" Mặc tổng ! "
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày , nhìn hướng sau lưng nàng một chút " Cô làm gì hốt hoảng như vậy ? Có người đuổi theo à ? "
Hắn rất ít khi thấy bộ dáng hoảng loạn của nàng như vậy .
Rất nhanh , Tử Lam định tâm lại , gặp phải Mặc Thiếu Thiên , Mộ Ngôn Tâm có muốn làm gì nàng cũng điều không có biện pháp thôi .
Nàng lắc đầu một cái " Không có ! "
" Không có gì sao cô lại hốt hoảng làm gì ? Mới vừa rồi cô đã đi đâu ? Tôi tìm cô nữa ngày không thấy ? " Mặc Thiếu Thiên không vui hỏi , độ nhạy bén của hắn rất cao , một chút xíu chuyện hắn cũng sẽ phát hiện .
Tử Lam ngẩn người , nhìn hắn , đột nhiên sao hắn lại đi tìm nàng , không phải đang vui vẽ bên Anna sao , khó hiểu , nhíu mày hỏi " Anh tìm tôi để làm gì ?"
Vừa hỏi , Mặc Thiếu Thiên cảm thấy không được vui , hung hăng nhìn nàng .
Hảo , hảo , hảo , Tử Lam coi như chịu thua đi !
Nàng cười một tiếng , hướng Mặc Thiếu Thiên nở một nụ cười thật tươi " Tôi đang đùa xíu ấy mà "
Lúc này Mặc Thiếu Thiên mới thu lại lãnh khí một chút .
Tử Lam nhìn lại phía sau hắn " Vị tiểu thư kia đâu rồi ? "
Mặc Thiếu Thiên chọt nheo con ngươi , áp sát nàng , ở bên tai nói nhỏ " Lâm tiểu thư , chẳng lẽ cô đang ghen sao ? "
Tử Lam khẽ mỉm cười " Tôi tương đối thích đồ ngọt ! "
" Ngán chết cô luôn đi ! "
Thời điểm hai người đang cải nhau , đèn trong phòng bổng nhiên tắt hết , âm thanh nhẹ nhàng vang lên ...
Mặc Thiếu Thiên nhìn Tử Lam , chợt làm tư thế mời .
Một khắc kia , thân sỹ ưu nhã , cực kỳ giống bạch mã hoàng tử trong những câu chuyện , lòng Tử Lam cũng thấy rung động , tim đạp loạn nhịp .
" Nhảy một điệu đi ! " Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng mỉm cười .
Tử Lam không có lý do gì cự tuyệt , tay nàng nhè nhẹ thả lên tay Mặc Thiếu Thiên .
Vì vậy , hai người tiến vào sàn nhãy .
Vũ khúc thanh u động lòng người , Tử Lam nghe thật thoải mái .
Waltz , là vũ điệu tình yêu đẹp nhất trên toàn thế giới .
Tử Lam thật ra vô cùng thích cảm giác như thế !
Bốn phía khiêu vũ rất nhiều , nhưng chân chính chỉ có Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên thật sự giống một đôi yêu nhau , nổi bật trên tất cả .
Tử Lam thật mỹ lệ , Mặc Thiếu Thiên rất yêu nghiệt đẹp trai , hai người trên sàn nhảy là một đôi được chú ý nhất , nhưng Mặc Thiếu Thiên cố tình nhảy mập mờ như vậy , quả thật muốn đem Tử Lam ôm sát vào trong ngực , Tử Lam càng muốn đẩy ra hắn lại càng ôm chặt vào .
Tử Lam thật hết ý kiến .
" Mặc tổng ! "
Nàng ngước mắt cảnh cáo hắn , nhưng bắt gặp ánh mắt thâm thúy Mặc Thiếu Thiên đang nhìn nàng .
Mặc Thiếu Thiên nhìn nàng , hắn cười thật yêu nghiệt , thật hoa lệ .
Đôi tròng mắt kia , sáng như những ánh sao , lại thâm thúy như một vòng xoáy khổng lồ , chỉ cần nàng vô ý sẽ dễ bị hút vào bên trong .
Nhìn ánh mắt nóng bỏng của hắn , lổ tai Tử Lam nóng lên.
" Đang suy nghĩ gì ? " Âm thanh Mặc Thiếu Thiên nhẹ nhàng từ tính bên tai Tử Lam vang lên .
Tử Lam nổ lực để cho mình trấn tỉnh lại , nàng nói " Mặc tổng , nhảy Waltz mà thôi , không cần ôm như vậy ái muội chứ ? "
" Ái muội sao ? Là cô nghĩ quá nhiều , nhảy Waltz là dung hợp cả nam lẫn nữ với tư thế mập mờ ái muội , cô nhìn xem những người kia có ai nghĩ như cô không ? " Mặc Thiếu Thiên nghiêm chỉnh nói , rất có bộ dạng chân lý .
Tử Lam hết ý kiến .
Những lời này toàn là ngụy biện á .
Chỉ là Tử Lam cũng lười tranh cải với hắn .
Nàng vừa muốn nhúc nhích , âm thanh Mặc Thiếu Thiên lại truyền đến " Không cho phép lộn xộn ! "
Mặc Thiếu Thiên âm thanh từ tính mang theo một chút tà mị .
Tử Lam lườm hắn một cái , phối hợp khiêu vũ cùng hắn .
Vậy mà lúc này , nàng lại bổng nhiên có cảm giác hạ thân , giống như có một vật thô nóng chỉa vào bụng nàng ...
Tử Lam cả kinh , phản ứng kịp . Mẹ kiếp !
Khiêu vũ cũng có thể xảy ra chuyện như thế này sao ?
Mặc Thiếu Thiên , rốt cuộc đầu óc hắn toàn những thứ gì a a a !
Nam nhân này chỉ phát tình ngựa đực .
Tử Lam thật muốn mắng chưởi người ngay lúc này .
Mặc Thiếu Thiên nhìn nàng , khóe miệng mang theo một nụ cười yếu ớt , mê hoặc lòng người , ánh mắt thâm thúy , hắn đang động tình , thật sự rất muốn nàng !
Tử Lam vauwf muốn nói gì , lại ngẩng đầu thấy đôi mắt thâm thúy tròng mắt đen như mực , lại cảm giác tất cả nhưỡng lời sắp nói điều nghẹn lai ở họng , không nói nên lời .
Đột nhiên , Mặc Thiếu Thiên cúi người , hướng phía môi của nàng hôn lên .
Tử Lam cả kinh , muốn đẩy hắn ra , lại bị hắn ôm chặt hơn , Tử Lam cảm giác thân thể nàng cũng dần nóng lên , thân thể hai người ma sát bắt đầu phát hỏa .
Những người xung quanh , ánh mắt khác thường điều hướng tới hai người họ....
Không ngờ nhảy một bản cũng có thể kích tình bắn ra tứ phía .
Tiếng nhạc vừa chấm dứt , mọi người chung quanh dừng lại , từ từ tản đi .
Tử Lam cũng nhân cơ hội này đẩy Mặc Thiếu Thiên ra , mặt đỏ rần . Mọi người điều khiêu vũ bình thường , hắn thì ở nơi này hôn nàng á !
Thật may là ánh đèn hơi tối một chút , nếu không , không biết bao nhiêu người sẽ nhìn thấy cảnh này !
Tử Lam kiềm chế sự tức giận , nhìn Mặc Thiếu Thiên , bĩu môi " Mặc tổng , anh thật sự là A Thị loại ngựa số 1 luôn á ! " Khiêu vũ cũng có thể xảy ra phản ứng , hắn hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu này .
Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng nhìn nàng , khinh thường " Tôi chỉ là loài ngựa tìm đúng giống thôi "
Tử Lam bỏ đi , không muốn cùng hắn cãi vả về vấn đề này !
|
|
Chương 74: Mẹ ! Người Thật Quá Đúng Giờ
Edit : Oanh Love
Lúc trở về , Tử Lam muốn tự thuê xe nhưng Mặc Thiếu Thiên cứ kiên trì muốn đưa nàng về nhà !
Tử Lam cũng không tiện từ chối , dù sao tránh cũng không được .
Một đường lái xe đi về ,Tử Lam nhìn hắn " Mặc tổng , từ nay về sau giữa chúng ta không nợ nần gì nhau ! "
Mặc Thiếu Thiên lái xe , khóe miệng thoáng qua nhợt nhạt nụ cười " Ai nói ? ! "
Tử Lam căm tức nhìn hắn " Tôi đồng ý chuyện của anh , đã làm xong "
Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu quay sang liếc nàng " Cô đã làm xong chuyện mà tôi yêu cầu , nhưng trên người cô hiện tại đang mặc quần áo này đièu do tôi bỏ tiền ra ..." Cho nên nói cô còn thiếu nợ tôi !
" ... ....." Tử Lam thật lòng từ trước đến giờ chua từng gặp qua người nào không biết xấu hổ như Mặc Thiếu Thiên .
" Y phục , tôi sẽ trả lại cho anh "
" Vậy thì tốt , cởi ra liền đi ! Thuận tiện tôi mang đi luôn "
" Mặc tổng , anh có thể đối với nữ nhân có chút phong độ được không ? " Tử Lam nghiến răng nghiến lợi .
Mặc Thiếu Thiên yêu nghiệt cười một tiếng " Đối với ai cũng được nhưng với cô thì không thể ! "
" Mặc tổng , kiếp trước tôi mắc nợ anh sao ? " Không đúng sao , hắn lúc nào nhìn nàng cũng điều không vừa mắt a.
Mặc Thiếu Thiên nhất thời bật cười , nghiêng đầu sang nhìn nàng , nghiêm túc nói " Đời này cô nhất định thiếu nợ tôi , khi nào tôi nói trả xong mới thôi ! "
Hắn ám chỉ chính là đêm ấy vào 7 năm trước , nữ nhân này dám coi hắn là Ngưu lang , còn dám bỏ lại lắc tay làm phí trả cho hắn , không giáo huấn dạy dỗ nàng thật tốt , sao hắn nuốt nổi cục tức này vào bụng được .
Lúc này Tử Lam lại nhớ đến Hi Hi .
Đời này nàng thiếu nợ hắn duy nhất chính là Hi Hi !
" Như thế nào ? Lâm tiểu thư bổng nhiên chợt nhớ đến thiếu nợ tôi cái gì sao ? " Mặc Thiếu Thiên chất vấn .
Tử Lam kiên quyết lắc đầu " Không có !"
Chuyện Hi Hi hoàn toàn là ngoài ý muốn của nàng .
Hơn nữa , là nàng trả tiền nên có nghĩa cả hai không ai nợ ai mới đúng !
Nhắc tới cũng cảm thấy có chút kỳ quái , Mặc Thiếu Thiên dường như không nhớ rõ chuyện này , vào đêm 7 năm trước , hắn đường đường là tổng giám đốc công ty MK bị người ta xem là Ngưu lang , hắn là một người cao cao tại thượng đối với chuyện này xem như là một loại sỉ nhục lớn đối với hắn mới phải .
Hơn nữa còn cả đời khắc cốt ghi tâm .
Nhưng tại sao hắn không bao giờ nhớ đến !
Hay là nói , năng lực hồi phục của hắn rất chậm nên đã quên mất .
Không có đạo lý á !
Tử Lam thế nào cũng nghĩ không thông trong chuyện này .
Nàng chợt nghiêng đầu quay sang nhìn Mặc Thiếu Thiên , thận trọng dò xét " Mặc tổng , tôi có thể hỏi anh một vấn đề được không ? "
" Nói "
Tử Lam do dự lựa lời mà nói , nàng phải hỏi như thế nào để hắn không khỏi hoài nghi , ngộ nhỡ Mặc Thiếu Thiên vốn là quên mất lại được nàng nhắc nhở không khéo hắn lại nhớ tất cả , nàng không phải tự tìm đường chết hay sao ?
Suy nghĩ một chút , nàng cuối cùng cũng mở miệng " Anh có bao giờ quên đi một việc gì ? "
Mặc Thiếu Thiên giật mình thẩn thờ không chú ý đường đi , suýt nữa xảy ra tay nạn , Tử Lam cả người nghiêng sang hướng Mặc Thiếu Thiên , cũng may theo quán tính hắn chụp được tay lái điều khiển xe mới may mắn thoát khỏi gặp nạn .
Mẹ nó ! Mặc Thiếu Thiên , anh có cần kích động như thế không ?
Mặc Thiếu Thiên quay đầu nhìn nàng , ánh mắt thâm trầm " Tại sao hỏi như thế ? "
Nàng chắc lưỡi hít hà , ngay sau đó cười nói " Chỉ là tùy tiện hỏi một chút ..."
Ai ngờ , Mặc Thiếu Thiên nhíu mày , giả dạng thâm trầm suy tư " Ân , não bộ tôi từng chịt qua tác động ...nên có một số chuyện không nhớ rõ "
Mặc Thiếu Thiên cực kỳ thích thú với việc giả bộ mất trí nhớ lừa gạt nữ nhân trước mắt này .
Nếu như huynh đệ Cửa Ngục biết hắn như thế , nhất định sẽ cười đến rụng rốn luôn .
Tử Lam trề môi một cái .
Thì ra là như vậy .
Không trách được .
Như vậy cũng tốt , quên mất cũng được , nàng sẽ không cần mỗi lần nhớ đến tâm lại bồi hồi xúc động
Nhưng không biết vì cái gì , đáy lòng Tử Lam dâng lên nhàn nhạt mất mác , xót xa .
Mặc Thiếu Thiên nhìn nàng , nheo con ngươi lại , thanh âm từ tính tà mỵ " Làm sao cô biết tôi có chuyện không nhớ lại ? "
Định giả bộ với hắn , vậy làm tới cùng luôn đi !
Nàng nhất thời nghẹn họng , không biết nói sao " Cái đó......"
" Cô trước kia biết tôi sao ? Tôi đã quên cô mà cô vẫn còn nhớ tôi phải không ? " Mặc Thiếu Thiên híp con ngươi lại .
Tử Lam không biết phải biện bạch như thế nào nữa đây ?
" Không biết , tôi chỉ là một tiểu nhân vật , ở nước Mỹ suốt 7 năm làm sao quen biết đại nhân vật như Mặc tổng ngài ! " Tử Lam cười , vội vàng làm lành nói sang hướng khác .
Nhìn nàng bộ dáng khẩn trương , Mặc Thiếu Thiên cảm thấy thật thú vị , ý niệm chơi đùa kiểu này thật đã , đáy lòng muốn chọc nàng thật thích thú .
" Thật sao ? Trong lòng tôi vẫn luôn có cảm giác hình như đã quen cô từ lâu rồi thì phải ? Cảm giác rất quen thuộc đối với cô.. " Nói xong liền lại gần Tử Lam , dáng người cao lớn ôm thật chặt Tử Lam áp sát vào trong xe .
Trên người hắn có một mùi vị chỉ thuộc riêng về hắn , nhàn nhạt mùi thuốc lá , thoang thoảng khiến Tử Lam cảm thấy thoải mái dễ chịu , mùi vị rất nam tính .
Đêm , rất đen .....
Hai người ngồi trong xe , đôi mắt Mặc Thiếu Thiên đen như mực sâu sắc nhìn nàng .
Mặc Thiếu Thiên ngũ quan tinh xảo , âm nhu như được điêu khắc tỉ mĩ tinh tế đẹp một cách hoàn mỹ .
Tử Lam cũng nhìn Mặc Thiếu Thiên , bị hắn nhìn chằm chằm gương mặt nàng có chút ửng hồng , nhịp tim phá lệ đập rất nhanh , đáy lòng nàng dâng lên một cổ cảm giác kỳ quái .
Nàng đối với sắc đẹp luôn có lực khống chế , nhưng Mặc Thiếu Thiên cùng Hi Hi dáng vấp y chang không khác nhau , nhiều lần nàng nhìn Mặc Thiếu Thiên tựa như nhìn thấy Hi Hi một dạng , thiếu chút nữa nhào tới hôn một cái , thật may mắn hắn cùng Hi Hi có chút điểm khác nhau .
Hi Hi khéo léo thật đáng yêu a !
Mặc Thiếu Thiên cứ tiến lại gần , Tử Lam cũng liền lùi về sau khóe miệng co quắp , nhìn hắn gương mặt yêu nghiệt tinh xảo càng lúc càng phóng to trước mặt nàng , Tử Lam tim đập rộn lên , thần kinh cũng bắt đầu căng thẳng .
Mặc Thiếu Thiên nhìn nàng chằm chằm , trải qua trang phục tỉ mĩ nàng trông đẹp hơn , gương mặt ửng hồng , đôi môi đỏ tươi thật mê người , đẹp đến nổi khiến người ta hít thở không thông .
Cổ họng hắn hoạt động , đôi mắt dục vọng sắc bén , nhìn đôi môi đỏ mọng càng kích thích hạ thân hắn bắt đầu xảy ra phản ứng , hình ảnh 7 năm trước hiện ra trong đầu , Mặc Thiếu Thiên kích động muốn nếm thử những ngọt ngào của nàng ngay lặp tức .
Thời điểm đôi môi Mặc Thiếu Thiên sắp chạm vào môi nàng , Tử Lam cả người nóng ran , theo bản năng nàng quay mặt sang chổ khác .
Nàng hoảng hốt nhìn Mặc Thiếu Thiên " Mặc tổng , khuya lắm rồi , tôi phải về.. "
Nghe nàng nhắc nhở , Mặc Thiếu Thiên thu hồi tầm mắt , chỉ là không có thưởng thức được ngọt ngào của nàng trong lòng hắn không một chút vui sướng .
Tử Lam kéo dây nịt an toàn chuẩn bị bước xuống xe .
Mặc Thiếu Thiên liếc nàng " Không mời tôi lên nhà ngồi một chút sao ? "
Nàng giật mình , không thể nào để hắn lên nhà được !
Vào lúc này , Hi Hi bảo bối khẳng định đang ngồi trên lầu chờ nàng trở về , Mặc Thiếu Thiên mà lên đấy không phải hắn sẽ phát hiện sao ?
Không cần nói nhiều , chỉ cần bất cứ ai nhìn thấy gương mặt Hi Hi nàng không khiến người khác hoài nghi cũng hơi khó khăn .
Tử Lam mỉm cười " Đã muộn rồi , nếu Mặc tổng đi lên sẽ khó trách người khác hiểu lầm , dù sao anh cũng nên về nhà mình mà ngồi đi , nhà tôi quá nhỏ , chứa không nổi đại nhân vật như anh ."
Nàng cười ôn hòa , mở cửa xe đi xuống " Mặc Tổng , ngủ ngon , mai gặp lại , Bye ! "
Mặc Thiếu Thiên nhìn nàng , hừ lạnh hai tiếng , sau đó khởi động xe vội vã đi .
Nhìn hắn chạy thật nhanh biến mất khỏi chung cư nàng mới lên lầu .
Lúc trở về cũng đã muộn rồi , vừa đúng 12h khuya .
Nàng vừa đi vào , đèn phòng khách cũng chợt sáng lên .
Tử Lam nhìn Hi Hi đứng ở cửa , nàng nở một nụ cười đẹp mắt nhất " Bảo bối , con chưa đi ngủ à ! "
" Mẹ thân ái còn chưa trở lại , bảo bối làm sao ngủ được , bảo bối còn tưởng rằng mẹ định cả đêm không về nữa chứ ! " Mặc dù Hi Hi nói như vậy , nhưng bé mới vừa rồi đứng trên sân thượng nhìn thấy một màn trong xe nhưng nhìn từ xa khôn rõ ràng lắm .
Hi Hi kích động nắm chặt tay , chỉ tiếc cha có chút khiêm tốn không thể hôn được cái miệng nhỏ nhắn của mẹ .
Quá kém rồi !
Đổi thành bé thì mẹ nhất định sẽ tự động dâng nụ hôn đấy !
" Mẹ làm sao có thể như thế chứ , bảo bối thân ái ! "
Hi Hi đi tới , chứng kiến Tử Lam trên người một bộ trang phục lộng lẫy , há miệng thật lớn " Mẹ , thời điểm người đi ra ngoài đâu phải mặc bộ y phục này ? "
Tử Lam suy nghĩ môt chút " Ân , mẹ phải bồi lão bản tham gia dạ tiệc "
" Tại sao lão bản lại để cho mẹ đi đây ? " Hi Hi cười .
" Bởi vì mẹ ngươi sinh ra thật xinh đẹp có tiềm chất diễm áp quần phương " Tử Lam bắt đầu tự luyến .
Hi hi 囧, mẹ có cần tự luyến đến trình độ này không !
Nàng nhìn vẽ mặt của Hi Hi " Thế nào ? Bảo bối không tin lời mẹ nói sao ? "
" Không , không , mẹ nói điều là chân lý , mẹ là Mỹ nhân đẹp nhất ở Châu Á này , tiên trên trời còn không đẹp bằng mẹ ." Hi Hi cười nói , vuốt mông ngựa .
Tử Lam cười cười , trong lòng đắc chí !
Hi Hi vui sướng vội vàng chạy tới " Mẹ , người có đói bụng không ? Có muốn ăn khuya không ? "
" Không cần đâu bảo bối , mẹ có chút mệt nên uống một ly rượu đỏ là được rồi "
" Vậy thì tốt , mẹ nhanh tắm rồi đi ngủ nha ! "
" Ân , bảo bối cũng ngủ sớm một chút , chớ thức đêm , cẩn thận lớn lên không tăng chiều cao nữa ! " Tử Lam yêu thương dặn dò .
" Vâng "
Tử Lam mới đi được mấy bước lại quay đầu lại nhìn HI Hi " Cái đó , bảo bối ....."
" Mẹ còn cái gì phân phó sao ? " Hi Hi vẽ mặt ngây thơ vô hại .
" Bảo bối......" Suy nghĩ một chút , nàng cũng không biết phải nói thế nào nữa " Mẹ có một việc , không biết nói làm sao với bảo bối .." Nàng có chút do dự .
Giữa nàng và Hi Hi không tồn tại bí mật , trừ việc hiện tại nàng đang gạt Hi Hi về việc Mặc Thiếu Thiên là cha của bé , bởi vì thật sự nàng không biết phải nói như thế nào a.
Hi Hi cũng vậy , trừ chuyện bé làm lãnh đạo hắc đạo ra bé cũng không gạt mẹ chuyện nào khác .
Giữa hai mẹ con là không có bí mật .
Hi Hi sợ khi bé nói ra , mẹ nhất định sẽ không chịu nổi đã kích này .
Cho nên giữa hai người cũng là vì tốt cho nhau mới giấu diếm .
Dĩ nhiên Hi Hi cũng biết mẹ đang gạt bé là chuyện gì , cho nên hiện tại tính đi tính lại đối với mẹ cũng không công bằng nhưng bé có thể thông cảm cho khổ tâm của mẹ , vì vậy Hi Hi cười thật rực rỡ " Như vậy , chờ đến khi nào mẹ nghĩ xong thì nói cho bảo bối biết "
Tử Lam cũng cảm thấy , chờ đến khi Hi Hi phát hiện rồi hãy nói cũng không muộn .
Nàng rất cảm tạ ông trời ban cho nàng một bảo bối ngoan ngoãn thấu hiểu lòng người khác như vậy , cười ôn hòa triều mến " Được rồi , cấm ơn bảo bối ! "
Hi Hi cười một tiếng " Không khách khí ! "
Nàng xoay người định sẽ đi tắm chợt Hi Hi phía sau gọi lại " Mẹ ! "
" Hả " Tử Lam vội quay đầu lại .
" Mẹ , người về thật đúng giờ ! " Hi Hi đưa ngón tay cái lên khen ngợi .
Tử Lam 囧.
Bị chính con trai mình nói về đúng giờ , nàng cảm giác thấy kỳ quái thế kia ?
" Còn nữa , môi của mẹ hình như hóa trang bị phai rồi ...."
Tử Lam 囧 , nhớ đến nụ hôn của Mặc Thiếu Thiên , đều do con ngựa đực kia , không nói hai lời vội vàng tiến vào phòng tắm .
Phía sau Hi Hi cười lăn lộn đau cả ruột ....
|