Sự Trả Thù Của Ánh Trăng
|
|
Chiều hôm đó, cả bọn có hẹn nhau bàn bạc chuyện gì đấy nhưng nó lại tự dưng không muốn đi nên ở nhà, chỉ có một mình anh đi với bọn hắn mà thôi. Mẹ con ả Mina thấy nó không đi thì hơi thất vọng nhưng chỉ anh đi thôi cũng được rồi, hai mẹ con quay vào trong nhìn nhau cười đầythâm độc. Trong khi đó thì anh ra gara lấy xe đi đến điểm hẹn, vì đã trễ 10’ nên anh quyết định đi bằng đường cao tốc và nhấn ga lao đi trênđường, vốn từ trước anh cũng từng là 1 tay đua và tập luyện rất thườngxuyên (“tập luyện” là do Hàn tiểu thư ngày trước hay đi học trễ nên anhphải đưa cô ấy đến trường với tốc độ ánh sáng ^^) nên từ đó anh cũng hay tham gia đua xe với bọn hắn, toàn là thiếu gia mà nói không biết đua xe thì chẳng ai tin được. Đến khi gần tới địa điểm anh giảm ga xuống thìbỗng nhiên lại giảm không được, chiếc xe cứ thế lao đi trên đường, thắng xe đã bị ai đó cắt
-Cắt thắng xe sao ? Chết tiệt !_anh tức giận đập tay vào vô lăng
Nhưng với tình trạng này thì không xong rồi, tốc độ trên 95km/h như thế nàymà cứ lao đi sẽ rất nguy hiểm, cũng may bây giờ chưa đến giờ tan tầm nên xe trên đường cũng khá ít. Phía trước là biệt thự Black Rose rồi, anhkhông suy nghĩ nhiều xoay vô lăng hướng rẽ vào cánh cổng đang khóa chặtcủa biệt thự, anh mở khóa dây an toàn và lộn vòng xoay người bay qua cửa xe ( hên là xe mui trần chứ loại mui kín thì không biết đường nào màbay, chắc lúc đó đập cửa xe mà bay rồi ^^)
“ Rầmmmmmm” một âmthanh lớn vang lên do chiếc xe va đập với cánh cổng bằng thép của biệtthự, thôi rồi, lại một chiếc siêu xe ra bãi rác ! Trong nhà cả bọn nghethấy thì chạy ra ngoài
-Cái chuyện gì vừa mới xảy ra vậy ? Độngđất hả ? Sóng thần hay núi Phú Sĩ tuôn trào dung nham ? Hay là thằng ônthần nào phá hoại nhà chế thế ?_Ruchia xổ một tràng từ trong nhà ra đếncổng (vị trí cái núi này mà nằm ở Việt Nam là thấy hơi sai à...)
-Trời ạ ! Dạ thưa “chế” thằng ôn thần này nè !_anh lên tiếng trêu Ruchia mặcdù tay đang rất đau vì khi nhảy qua cửa xe anh bị mất thăng bằng và ngãcọ xát tay với mặt đường và bị chảy máu khá nhiều
-Ôi trời ! có sao không ? Máu chảy nhiều quá rồi…_Exline lo ngại nhìn vết thương trên tay anh
-Anh không sao đâu ! Vết thương nhỏ ngoài da thôi mà.._anh trả lời
-Kelvin à, vào trong phòng em lấy hộp cứu thương ra phòng khách nhé !_nhỏ quay sang cậu
-Ừm, mọi người vào nhà đi, chiếc xe đó để tí nữa anh gọi người xử lí !_Kelvin nói rồi đi vào trong
Hắn định vào nhà luôn nhưng chợt một vật gì đó trong buồng lái phảnchiếu với ánh nắng chiều tà khiến hắn chói mắt. Hắn chầm chậm bước đếnmở cửa xe, dưới sàn gần chỗ đạp thắng có một chiếc hoa tai kim cương,theo như hắn quan sát thì chiếc hoa tai này không phải của nó và càngkhông phải loại khuyên mà anh thường đeo. Hắn biết điều đó vì nếu nhưcủa nó hoặc anh thì sẽ được làm bằng saphia hoặc một loại đáhiếm nào đó chứ không thể nào là viên kim cương trắng tầm thường thếnày. Hắn cầm lấy chiếc hoa tai mang vào nhà. Trong phòng khách hiện đãcó 5 người yên vị và hắn là người thứ 6
-Kan à !_hắn lên tiếng
-Chuyện gì ?
-Có thứ này trong buồng lái xe của cậu, tớ biết nó không phải của Moon, có thể là…
Hắn đặt chiếc hoa tai lên bàn, anh nhìn và bất chợt nhíu mày
-Vũ Hạ Mỹ Ly !_anh nói
-Sao ? Của Mina ?_hắn bất ngờ hỏi lại
-Chẳng lẽ cô ta lại hãm hại anh bằng cách hèn hạ như vậy sao ?_Exline khó chịu
-Đúng là tiểu nhân mà !_Ruchia thêm vào
-Nhưng mấy hôm nay cậu và Moon đã đi đâu để bị cô ta hại thế chứ ?_Kaito hỏi
-Tớ và Moon đi xử lí công việc thôi !_anh nói dối vì không muốn quá nhiều người biết việc này
-Nếu em biết được thực sự cô ta là thủ phạm việc này thì em hứa là cô ta sẽ không lành lặn đâu !_Exline siết chặt tay
-A ! Đau !_anh rên khẽ, lúc nãy Exline siết tay làm cho miếng băng khiết vào vết thương
-Ơ..em xin lỗi !
Hắn đã bắt đầu nghi ngờ, có thật là đi xử lí công việc ? Liên quan đếnMina nữa, thêm một sự trùng hợp là anh, nó và Mina đều cùng mang họ Vũ,số người mang họ Vũ trên đất nước Việt rất ít. Họ có liên quan gì đến nhau hay không ?
Cuộc nói chuyện lại chìm trong yên lặng, mỗi người suy nghĩ một chuyệnkhác nhau nhưng quan trọng và ảnh hưởng đến họ nhiều nhất là nó
|
Trời sập tối, nó từ trên phòng bước xuống, tiếng nhạc xập xình vang vọng đâu đó khiến nó khó chịu
-Chuyện gì thế ?_nó hỏi cô người hầu đang bê trên tay khay thức ăn ra ngoài
-Dạ thưa đại tiểu thư, nhị tiểu thư đang mở party ngoài sân vườn ạ !_côngười hầu lễ phép đáp, gần như tất cả người trong nhà đều phải dè dặttrước nó, một cô gái 17 tuổi mà đã hạ bệ phu nhân chủ tịch Vũ Hạ mộtcách nhẹ nhàng và không xem chủ tịch ra gì thì quả là đáng nể sợ
-Party ? Ai cho phép ?
-Dạ thưa tiểu thư, nhị tiểu thư thường xuyên rủ bạn bè về đây mở tiệc khiông chủ đi công tác vắng nhà. Bà chủ vì nuông chiều nên cũng ủng hộ côấy ạ !
-Được rồi, cô đi đi !
-Vâng ạ !_cô người hầu đáp rồi quay lưng đi ra vườn
Nó chậm rãi bước ra vườn, khu vườn yên tĩnh lúc chiều hoàng hôn buôngđã không còn tĩnh lặng nữa, tiếng nhạc rock hòa với tiếng la hét của bọn thiếu gia tiểu thư nghe chói tai vô cùng. Nhìn thôi là nó cũng đã biếtđây là bọn con cái nhà giàu ăn chơi tiêu pha hoang phí tiền của giađình, tuổi tác khoảng 16-17 thôi, con gái mặc áo thì khoe gần hết vòngmột và vòng hai, quần nếu ngắn một chút nữa thì xem như khỏi mặc. Contrai thì jean rách lỗ chỗ, nếu loại jean rách như thường ngày mà bọn hắn mặc thì cũng xem như tạm chấp nhận nhưng loại jean này rách cứ như làvừa cắt vừa xé vậy, tóc thì xanh, đỏ, tím, vàng đủ kiểu. Nó bước đến…
-Music off !
Cô hầu vội vàng chạy đi tắt nhạc, cả bọn choai choai đó quay lại nhìnnó trân trân. Một con ả mắt xanh mỏ đỏ mặt bê bết phấn son bước tới
-Ê con nhỏ kia ! Mày là đứa nào mà dám la lối hỗn xược ở đây như vậy hả ?Nhìn mày chắc chưa biết tới danh tụi tao chứ gì ? Thích chơi nổi thì cẩn thận chị đấy nhé !_con nhỏ đó lên tiếng chua chát hơn chanh
-Don’t care ! (không liên quan)_nó trả lời
-Cưng có cá tính lắm, anh thích như vậy đó !_một tên con trai đi từ phía sauchoàng tay lên vai nó và hơn nữa là ôm nó một cách nham nhở
Nókhông nói gì mà xoay người quật tên đó ngã xuống đất, đôi giày cao gótnhọn liễu vô tình “lướt” nhẹ nhàng qua người tên đó khiến hắn đau đớnkhông gượng dậy được
-Ngu dốt !_nó buông 1 câu khiến bọn con gáinổi máu điên, tên lúc nãy cũng là 1 trong dàn “hot boy” của ngôi trườngquý tộc đứng sau “Tứ đại Hoàng Tử F.K”
Một con nhỏ cầm chai rượu định đập vào đầu nó từ phía sau thì
-Moon à ! Cẩn thận !_tiếng anh vang lên trên lan can tầng 2
Lập tức nó quay ra sau đá thẳng lên tay của ả đó làm chai rượu rơi“xoảng” xuống đất, thuận thế nó đạp vào bụng ả ta làm ả loạng choạng ngã xuống. Ả Mina vội vàng chạy đến đỡ bạn mình, ả hét lên
-Chị dừng lại đi !!!
-Chị ? Cô cứ thích hoang tưởng nhỉ ?_nó nhếch môi
-Mày có biết Mina là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Vũ Hạ không ? Mày là cái thá gì chứ ?_một ả chỉ tay vào mặt nó
“Rắccccc”
-AAAAAAAAAAAA !!!_tiếng la thảm thương vang lên
Cánh tay ả chỉ vào mặt nó đã bị nó lộn ngược ra sau và bẻ xương, rồi…thế làbó bột mấy tháng nha cưng ! Cái này gọi là giỡn mặt với tử thần nè !
“Cháttttttt…” Mina nhịn hết nổi đứng dậy tát nó và ngay sau đó ả cảmthấy hối hận, không phải vì ả thương yêu nó nên hối hận mà là vì ả đã lỡ chạm vào ác quỷ và…
“ Chát…chát…chát” ả lãnh trọn 3 cái tát từ tay nó và bầm tím nơi khóe miệng
-Quản gia ! Đuổi toàn bộ đám vô giáo dục này ra ngoài cho tôi !_nó lên tiếng và đám tiểu thư công tử bột bị tống ra ngoài
-Vô giáo dục nhưng ít nhất chúng cũng có mẹ, còn hơn cái thứ không có mẹ dạy !_Hạnh Thoa từ trong nhà bước ra
-Thì sao ? Bà muốn con gái bà cũng không có mẹ luôn à ?_nó hỏi ngược lại
-Mày…_mụ Hạnh Thoa định tát nó nhưng bị anh từ phía sau nắm lấy cánh tay mụ
-Phiền bà đừng chạm bàn tay bẩn thỉu đó vào người em gái tôi !
-Anh chị mà dám làm gì thì tôi sẽ mách ba cho xem !_Mina sợ hãi
-Haha…cô nghĩ tôi sẽ sợ ? Ông ta không làm gì tôi được đâu !_nó cười man rợ,mách lẻo sao ? Từ lâu lắm, đã 12 năm qua nó đã không còn xem ông ta làba nữa rồi
Nó quay lưng đi vào nhà, trước khi quay gót nó tặng cho mẹ con Mina vài câu
-Từ nay tôi cấm hai người không được nghĩ bà là phu nhân, nó là tiểu thư !Hai người phải làm việc như người hầu, nếu không nghe lời tôi thì tôikhông chắc là việc bà tìm trai bao và nặng hơn là mua bán ma túy khôngbị cảnh sát mời đến sở trò chuyện !
Nó và anh vào nhà bỏ lại hai mẹ con Hạnh Thoa ôm nhau khóc rấm rứt tức tưởi ngoài vườn. Đối đầu vớiVũ Hoàng Thiên Anh ? Bà ta chưa đủ thực lực ! Nó vào phòng và nhanhchóng chìm vào giấc ngủ tưởng như yên bình…
“ - Mẹ ! Người là mẹ con phải không ?
-Phải ! Ta là Hoàng Bạch Mai_mẹ của con đây Tiểu Anh !_tiếng nói ấm áp hiềnhậu của người phụ nữ trung niên vang lên nghe dường như xa lắm vọng về
-Mẹ ! Tiểu Anh nhớ mẹ lắm ! Mẹ về với Tiểu Anh đi !
-Mẹ không thể về với anh em con được nữa rồi ! Mẹ vẫn mãi dõi theo cuộcsống của anh em con mười mấy năm nay ! Cuộc sống của các con ổn đúngkhông ?
-Con và anh vẫn sống tốt, mẹ yên tâm đi, con sắp trả thù cho mẹ được rồi !_ánh mắt nó lại hằn lên tia đỏ đầy căm phẫn
-Đừng con à, có lẽ số của mẹ chỉ đến đó thôi ! Đừng trách Hạnh Thoa nữa, côta cũng chỉ vì thương con gái mình nên mới làm vậy thôi !
-Khôngđược ! Bà ta đã hại chết mẹ, hại con và anh hai có nhà còn ba nhưngkhông thể về, tụi con đã phải sống ở xứ người mười hai năm nay, bà ta đã cướp đi hạnh phúc của gia đình mình ! Con sẽ không bao giờ tha thứ !!!
-Mẹ biết, anh em con đã phải chịu uất ức, nhưng cứ thù oán nhau mãi thì bao giờ mới chấm dứt hả con ? Chỉ cần anh em con sống tốt thì mẹ có ra saocũng được, mẹ không trách !
-Nhưng…
-Con gái của mẹ rất ngoan mà phải không ? Tha thứ đi con ! Mẹ phải đi rồi…con và anh nhớ sống hạnh phúc nha ! Tạm biệt con !...
Bóng người mẹ hiền mà nó in hằn trong tim bao nhiêu năm qua đang dần phai nhòa đi trong sương gió…”
-Mẹ..mẹ ơi !!!_nó hoảng hốt bật dậy, mồ hôi ướt đẫm vầng trán rộng, là một cơn ác mộng. Nhưng giấc mơ này…rất thật !
Sắp thi HK2 rồi nên mình sẽ ngưng 1 thời gian khoảng vài tuần để tậptrung ôn thi nha m.n . Mình biết là m.n chờ mình rất lâu và chắc cũng có bạn nói là mình không có tinh thần trách nhiệm nhưng mình cũng khôngbiết phải làm sao nữa ? Sau khi thi HK xong mình sẽ post chap bù cho các bạn đọc nhé ! Thân+yêu m.n nhìu lắm !
|
Mấy ngày sau, ba nó đi công tác cũng đã về, cuộc sống của nó ở đây mấy ngày qua cũng có thể nói là ổn ngoại trừ mấy trò trả thù vặt của mẹ con Hạnh Thoa. Nhưng không vì thế mà nó bỏ qua chuyện trả thù cho mẹ
-Thiên Anh, Hoàng Phước ! Xuống ăn sáng với ba nhé !_tiếng nói trầm ấm của ba nó dưới lầu
Nó và anh bước xuống kéo ghế ngồi vào bàn, nó vẫn uống sữa như thường lệ. Mina đang tức nên định sẽ mách với ba nó chuyện nó tát ả để trả thù
-Ba ơi ! Trong thời gian ba đi công tác có người lộng hành bắt nạt con và mẹ đó !_Mina ỏng ẹo
-Ai ? Là ai dám bắt nạt con gái cưng của ba ?_Vũ chủ tịch hỏi Mina một cách cưng chiều
-Là tôi !_nó lạnh lùng lên tiếng
-Ơ…Thiên Anh, là con thì không sao ! Ba…_Vũ chủ tịch ngập ngừng vì ông biết nó đang không hài lòng việc ông cưng chiều Mina quá độ
-Được rồi,mấy hôm nay tôi ở đây đủ rồi. Bây giờ tôi và anh hai phải đi, tạm biệt ông !_nó và anh kéo vali bước ra cổng như cảnh 12 năm về trước vậy, một nỗi niềm xót xa chạnh lòng dâng lên trong mọi người
-Ba chưa làm gì được cho các con hết mà ! Các con ở lại đi !_ba nó nói với theo
-Cảm ơn ông, chúng tôi hiểu ! À hôm nay có lẽ ông không cần đến công ty đâu!_anh trả lời lạnh nhạt rồi bước đi bỏ lại sự khó hiểu phía sau lưng
Trên xe, nó nhắm hờ đôi mắt, đầu dựa vào cửa kính, đôi mày hơi nhíu lại, mái tóc nó tung bay trong gió, vài sợi tóc phất phơ lơi rơi trên mặt nó nhưng nó cũng chẳng quan tâm. Anh quan sát nó qua kính xe
-Có lẽ em đang không biết có nên làm chuyện đó hay không ?_anh hỏi
-Em thực sự không biết phải làm sao…_nó thỏ thẻ, chỉ bên cạnh anh nó mới có thể yếu đuối như vậy !
-Em cứ làm theo những gì mà bản thân em muốn, nên nhớ dù có xảy ra chuyện gì đi nữa thì anh hai sẽ luôn phía sau ủng hộ em !_anh nói rất dịu dàng
-Em hiểu rồi !_nó đáp thật nhẹ tựa như tiếng gió
-Tốt ! Mạnh mẽ lên, cô em gái ương bướng không thua kém gì chị dâu của mình đâu rồi vậy ta ?_anh trêu
-Anh hai này…_nó trách nhẹ anh rồi lại quay đầu tựa vào cửa kính
Anh tiếp tục lái xe thẳng tiến về biệt thự Black Rose. Cả bọn đang ngồi ở nhà “an phận” chờ nó. Không khí im lặng khác thường, tiếng chuông điệnthoại reo lên
-Tôi đây !_nó bắt máy lãnh đạm
-…
-Làm đi !
-…
-OK !_cuộc đối thoại vỏn vẹn 6 từ và sau đó bắt đầu 1 kế hoạch. Sự trả thù của ánh trăng ! Star !
Mọi người nhìn nó e dè hơn bao giờ hết ! Nhận thấy được điều đó, nó ngước mắt nhìn xung quanh, mỉm cười một nụ cười ma mị
-Sao thế ? Chỉ là công việc thôi mà…
-À không có gì đâu !_Kaito đánh trống lảng
-Ukm !_nó đáp nhẹ nhàng
Không khí lại lặng đi, chợt Kelvin thông báo
-Các cậu xem đi ! Tin tức mới nhất, tập đoàn Vũ Hạ đã phá sản không rõ lí do, Vũ phu nhân bị mất tích ngay sau đó !
-Sao ? Vũ Hạ ? Đó là gia đình tập đoàn nhà Mỹ Ly mà !_hắn bật dậy
-Cậu xót sao ?_nó nhếch môi
-Chẳng lẽ…
5 người đồng loạt quay lại nhìn nó, không khí căng thẳng hơn bao giờ hết, nó nhún vai rồi đi lên lầu
- Tất cả…giờ mới bắt đầu !
Tối đến, nó bước xuống nhà với áo phông trắng, quần sọt đen, giày bata đen đính đá sắc nhọn, mái tóc được cột gọn gàng giấu trong chiếc mũ lưỡi trai trắng tinh. Chưa bao giờ thấy nó diện đồ hot sexy và cá tính đếnvậy, bọn hắn nhìn nó không rời. Nhỏ và cô cất lời
-Moon à, cậu đi đâu vậy ?
-Bar
-Cho chúng tôi đi với !_cả đám đồng thanh
-Exline, Ruchia ! Đi thôi. Những người còn lại lên phòng !_nó nói uy quyền như ra lệnh
Nhỏ và cô hí hửng thay đồ và phóng moto đến quán bar trong vòng 10’. Trong khi đó một tên hớt hải chạy vào trong thông báo
-Bang chủ đến !
-Sao ? Bang chủ ? Giờ phải làm sao đây ?_Hani xoắn cả lên, có lẽ cô bé rất sợ nó
-Không sao, cứ như bình thường !_Kun bước ra nhàn nhã trấn an cô bạn gái
-Dạ !
“ Rầmmmm..” nó đạp cửa quán bar bước vào trong, tất cả mọi người đồng loạt cúi rạp người xuống, không gian tĩnh lặng không giống 1 cái quán bar tí nào
-Kính chào Bang Chủ Hắc Nguyệt Bang !!!
-Tiếp tục đi !_nó lên tiếng
Mọi người làm theo lời nó mở nhạc trở lại và hoạt động bình thường. Nhóc Kun bước tới trước mặt nó
-Chị Moon, đã làm theo lời chị, người đang trong kho !
-Tốt ! Hani muốn đi cùng chị chứ ?_nó quay sang cô bé
-Chị cho phép em sao ?_Hani rụt rè
-Tất nhiên !
-Vâng em cảm ơn chị nhiều lắm ạ ! Hihi…_mặt cô nhóc rạng rỡ hẳn lên, đối mặt với một người như nó…thực sự rất căng thẳng
4 cô gái tiến vào nhà kho của quán bar, đây là nơi rất nguy hiểm với nhiệt độ không quá 15, chia ra thành từng khu và từng căn với rất nhiều“trò chơi” thú vị như chuồng sư tử, cá sấu, rắn độc, gấu và một phòng đông. Bất kì ai phản loạn, gây sự hay là kẻ thù đối đầu với Black Moon đều sẽ bị trừng phạt bằng cách đưa vào những căn phòng đó. Nhưng từ trước đến giờ chưa có ai vào trong này cả, đơn giản vì nó đối xử với anh em rất tốt, hơn nữa mới nghe đến nhà kho thôi là họ đã thấy sợ rồi nói gì đến việc dám làm phản. Hôm nay mụ Hạnh Thoa đã rất xuất sắc khi trởthành người đầu tiên bị giam và xử lí ở đây...
T/g đã thi hk2 xong rồi ! Còn m.n đã thi xong chưa nè ?
|
Trong căn phòng lạnh lẽo u ám như địa ngục đang hiện diện một ác quỷ đẹp tuyệt trần, mặc cho không khí ảm đạm đang làm cho Exline, Ruchia và Hani rùng mình sởn gai ốc thì gương mặt nó lạnh đi và đôi mắt bắt đầu ánh lên tia chết chóc, khóe môi nhếch nhẹ lên tạo thành một nụ cười tuyệt đẹp.
Mụ Hạnh Thoa đang bị trói ở góc phòng, gương mặt bê bết phấn đã bị trầy xướt khá nhiều và đang chảy máu, tay chân mụ ta hằn lên vết đỏ vì sợi dây thừng siết quá chặt, mụ vẫn còn đang bất tỉnh,nhiệt độ lạnh lẽo ẩm thấp làm cho da mụ ta tím tái đi. Nó nhìn thấy nhưng vẫn không biểu hiện gì, thế này thì đã là gì so với nỗi đau và sự chịu đựng của mẹ nó ngày xưa, đã thấm gì so với những vất vả cực khổ mà anh em nó phải chịu ngày trước, là luật nhân quả thôi, mụ ta sẽ phải trả giá ! Nó bước đến nâng cằm bà ta lên, ngón tay nhỏ thon dài lướt qua làn da mặt đầy phấn làm mụ ta dần tỉnh
-Người… đâu ? Ta…_mụ ta mấp máy làn môi khô khốc lên tiếng gọi người làm
-Bà chưa tỉnh sao thưa Vũ phu nhân ? Hay là để tôi giúp bà…_nó cười ma mị, mụ ta vẫn còn quen thói bà chủ cao sang quyền quý
“ Chát…chát…chát…chát…chát…”_ 5 cái tát nhẹ nhàng in hằn trên gương mặt của mụ ta, cảm giác choáng váng truyền đến đỉnh đầu, mụ ta cố gắng mở mắt nhìn nó trừng trừng
-Mày muốn làm gì tao ? Nên nhớ tao là phu nhận tập đoàn Vũ Hạ, là mẹ kế của mày đấy nhé con nhỏ hỗn xược !
-Mẹ ? Phu nhân ? Bà bị thiểu năng hay não phẳng vậy ?_nó hỏi lại
-Mày…con nhỏ mất dạy ! Mày sẽ phải hối hận khi đụng tới tao !
-Thì sao ? Bà làm gì được tôi, nên nhớ một khi tôi đã bắt bà đi thì bà sẽ không bao giờ trở về được đâu !
-Cái thứ không có mẹ, ăn mày đầu đường xó chợ, mày thả tao ra !!!_mụ ta hét lên
-Haha…bà cứ yên tâm đi, bà sẽ không phải lẻ loi đâu vì sau khi xử lí bà xong thì người tiếp theo là con gái cưng của bà đó !_Ruchia bật cười
-Con gái ? Mỹ Ly ! Chúng mày không được đụng tới con gái tao !_mụ ta như kẻ điên loạn
-Được ! Đáng lẽ ra trò này là dành cho con gái bà nhưng thấy bà như vậy thì tôi sẽ cho bà thử !_nó nói
Nó đưa tay ra sau, Ruchia đặt lên tay nó một lọ nhựa cỡ vừa chứa một chất hơi đặc sệt màu nâu vàng, nó mở nắp và bắt đầu đổ từ đầu bà ta xuống, haizzz…tưởng gì ghê gớm, là mật ong pha với nước hoa đậm đặc. Nó lại đưa tay về phía Exline, Exline đặt vào đó một cái túi vải đen, nó cầm lấy và mở túi, một đàn ong bay ra và theo bản tính lần theo hương hoa mà châm kim và mặc sức đốt mụ Hạnh Thoa, chợt Hani reo lên
-A ! Em có thứ này cũng chơi được đấy ạ, chị Moon cho phép em mang vào nha !
-Ok !
Hani nhanh chóng chạy ra ngoài mang vào thêm 1 túi vải đen nữa, tay côbé vẫn còn run khi đưa túi vải cho nó, nó mở ra, là kiến rừng ! Lũ kiếnkéo nhau lên đốt vào da thịt mụ Hạnh Thoa, đau thấu trời chứ đừng tưởngbở ! Da thịt mụ ta sưng tím tái lên, mụ vật vã lăn lộn với lũ kiến vàong độc, mụ ta kêu gào van xin nó nghe mà thảm thương nhưng ánh mắt nóthản nhiên không động. Van xin, cầu khẩn sao ? Ngày xưa khi mẹ nó cầuxin mụ ta đừng phá gia đình nó thì mụ ta đã làm gì, quát mắng mẹ nó vàđẩy bà rơi từ tầng thượng xuống. Tất cả là tại mụ ta, nếu ngày đó mụ takhông xuất hiện thì mẹ nó sẽ không chết, nếu ngày đó mụ ta không xuấthiện thì ba sẽ không bỏ rơi nó và nếu ngày đó mụ ta không xuất hiện thìbây giờ sẽ không tồn tại một thiên thần nhưng mang trong tim nỗi hận thù của ác quỷ như nó…
-Con.. chó ! Mày thả tao ra …! Tao sẽ giếtchết mày… như ngày xưa mẹ mày đã chết …trong tay tao vậy !_mụ ta rên rỉnhưng vẫn mắng chửi nó
-Chưa đâu Vũ phu nhân ! Còn một trò cuối cùng bà chưa chơi xong…_nó cười_nụ cười của thần chết
-Mày muốn …làm gì ?_mụ ta nghiến răng nhìn nó uất hận
-Hahaha… Bà sẽ phải im lặng vĩnh viễn !!!_tiếng cười của nó vang vọng trong căn phòng lạnh lẽo nghe mà khiếp đảm
Mụ ta chưa kịp nói gì thêm thì rất nhanh, nó lấy ra một con dao sắcnhọn cứa vào cổ mụ, máu phun ra ướt đẫm cả sàn nhà và bộ quần áo nó đang mặc, con dao sáng loáng trên tay nó bị quăng xuống sàn, máu lênh lángvà bắn cả lên gương mặt băng lãnh của nó, mụ ta ngất lịm đi và sau đó…
-Mang mụ ta đi !_nó ra lệnh rồi khoát tay ra hiệu cho cả bọn cùng về
Từ nãy đến giờ Exline, Ruchia và Hani chỉ biết rùng mình đưa tay chemiệng vì sợ hãi, lâu nay họ chưa từng thấy nó như thế, bình thường nóchỉ lạnh lùng thôi thì đã thấy đáng sợ rồi, hôm nay nhỏ và cô mới tậnmắt thấy nó hành hạ người khác một cách dã man như vậy ! Đúng là từ khivề Việt nó đã không còn là Thiên Anh mà họ từng quen, nỗi đau trong quá khứ ùa về khiến nó thay đổi. Nó quay về biệt thự tắm rửa thay quần áo và đốt bộ đồ dính máu lúc nãy đi, máu của con đàn bà đó…thực sự rất dơ bẩn !!!
Chắc có lẽ đây là chap mà m.n mong đợi nhỉ ? Không biết nó có đủ để làm cho m.n thỏa mãn sự tức giận đốivới hai mẹ con nhân vật phản diện hay không nữa ? Cho ý kiến nha !
|
Chương 50: Bênh Vực_Chiến Tranh Lạnh Hôm sau, nó bước xuống ngồi vào bàn ăn sáng với mọi người, nét mặt nó vẫn bình thản, mọi người nhìn nó e dè hơn bao giờ hết, bởi vì họ biết nó _Vũ Hoàng Thiên Anh đã thay đổi. Về phần hắn, hắn cũng nhận thấy bản thân mình từ khi gặp nó đã bị tình cảm chi phối cảm xúc bản thân quá nhiều. Đã đến lúc hắn trở về hiện tại, một phần vì bị người cha mafia ép buộc, một phần vì hắn muốn thử xem trong trái tim nó hắn có là gì hay không nên hắn đã quyết định: bênh vực Mina, trở về tính cách Hoàng tử lạnh lùng của mình ngày trước, mặc dù hắn không hề yêu Mina, không để tâm đến ả là đằng khác. Nhưng hắn vẫn buộc lòng phải chỉ trích nó và bênh vực ả ta, tất cả cũng chỉ vì hắn là một người con hiếu thảo, hắn không thể để ba mình tức giận được -Moon !_hắn lên tiếng, âm vực trầm lạnh như băng -…_nó quay sang nhìn hắn mà không trả lời, ánh mắt nó như muốn hỏi có chuyện gì ? -Tất cả là do cô làm ? -Phải !_nó trả lời không do dự -Tôi muốn cô thả Vũ phu nhân và kí hợp đồng trao trả tập đoàn Vũ Hạ ! -Tư cách gì cậu ra lệnh cho tôi ? -Không gì cả ! Cô không cảm thấy mình quá đáng sao ? -Quá đáng ! Cậu đi hỏi mẹ con cô hôn thê của cậu xem họ đã làm gì ? -Phá tan nát một gia đình…một người giàu có và tàn độc như cô làm sao hiểu cảm giác của họ chứ ? -Giàu có…tàn độc…? Cậu đang chỉ trích tôi ?_nó hỏi ngược lại, không hiểu sao tim nó lại nhói lên khi nghe hắn nói mình như vậy -Đúng ! Tôi không biết lúc trước cô có thù hận gì với gia đình Mina nhưng cô làm như thế thì không thể chấp nhận được. Hơn nữa cô cũng phải nghĩ đến Vũ chủ tịch chứ, ông ấy đã lớn tuổi, có thể ông ấy bằng tuổi cha của cô, công ty tâm huyết cả đời bị phá sản liệu ông ta có chịu nỗi cú shock này không ?_hắn tiếp tục -Thì sao ? Với quyền lực chủ tịch tập đoàn đứng thứ hai thế giới như cậu không thể làm được gì à ? Tôi làm gì là quyền của tôi, cậu nên nhớ, cậu-chỉ-là-kẻ-dưới-quyền-của-tôi !_nó đáp trả khiến hắn phải suy nghĩ lại, biết đâu trong chuyện này có ẩn tình ? Sự thật thì nó có địa vị và cấp bậc cao hơn hắn rất nhiều Không khí lại lặng đi, chỉ còn âm thanh lạnh ngắt của chén đĩa va vào nhau. Bỗng… “ Đôi khi muốn trở lại, nơi ta đã bắt đầu Khi ta đã quá yêu nhau Để một mai khi cách xa Em biết phải làm sao ? Hôm nay em hững hờ, hôm nay anh hững hờ Không ai muốn giữ tay ai Phải bỏ lại thói quen bên anh Trở về nơi ta bắt đầu…” [ Nếu ngày ấy_Khởi My] Điện thoại Exline reo lên -Tôi_Exline Đông Nghi nghe đây ! -… -Cậu chắc chứ ? -… -Tôi sẽ thông báo với chủ tịch ! -… -Được !_nhỏ cúp máy với một nét mặt nghiêm túc đến mức nghiêm trọng ) -Y.A.M ?_nó hỏi Exline, tay vẫn thản nhiên cầm li sữa nóng nhấp từng ngụm -Phải, chuyện không đơn giản ! -Ta đi thôi ! Tầng 2 !_Ruchia khoát tay Nó, anh, nhỏ và cô cùng bước lên lầu, vào căn phòng họp, 4 gương mặt lạnh tanh và cực kì nghiêm túc -Tình hình !_nó lên tiếng -Có kẻ đã trà trộn vào nội bộ đánh cắp bản dự án về một số sản phẩm mà công ty chuẩn bị đưa vào sản xuất. Tất cả gồm có bản thảo của 2 bộ trang sức, 1 siêu xe, 3 bản thiết kế biệt thự và 1 mẫu điện thoại. Dự kiến nếu đưa những thứ này vào sản xuất thì lợi nhuận chúng ta thu được sẽ cao gấp 13,27 lần số vốn bỏ ra. Thiệt hại của vụ việc này lên đến 150 tỷ USD_Exline báo cáo chuẩn xác đến từng con số -Để anh giải quyết !_anh đứng dậy -Để em làm cho ạ !_Ruchia góp ý kiến, bình thường ăn chơi là vậy nhưng khi gặp chuyện cô cũng ứng xử không kém gì ai cả -Tôi sẽ giải quyết việc này !_nó đưa ra quyết định -Việc này anh có thể làm mà !_anh lên tiếng -Anh hai à, lần này cứ để em đi ! Anh cứ ở lại lo liệu việc bang hội giúp em và cả…ba nữa !_giọng nó có phần nén lại, dù sao đi nữa vẫn mãi mãi không thể nào phủ định được việc ông ấy là ba ruột của nó -Ừm ! Em đi cẩn thận !_Anh nói rồi cả bọn cùng ra ngoài, nó về phòng thu dọn đồ đạc để trở sang Mỹ, không biết còn điều gì đang chờ đợi nó ở phía trước…
|