Yêu Phải Nhỏ Lưu Manh
|
|
Chương 20: Bị Bệnh
Sáng sớm. _Tiểu thư, tới giờ đi học rồi - quản gia lên gọi Hân. _Học cái quái gì đang ngủ mà làm phiền hoài bực mình quá - nó la. _Đã 7h30 rồi, hôm nay là thứ 2 các tiểu thư không đi học sao - quản gia nói. _Hả? 7h30' hả? Chết rồi - nó tung mền dậy.. _Dậy đi, trễ học rồi - nó kêu 2 con nhỏ. Cả 3 thay đồ rồi xuống lầu mà thấy thiếu thiếu một người nên nó lên gọi thử. _4 người đi học trước đi, Huy bị bệnh rồi. Do bị ong đánh nhiều quá - nó nói. _Vậy mầy ở đây chăm sóc Huy nha - Hân nói. _ừ - vì nó thấy mình cũng có lỗi nên mới chăm sóc hắn chứ chả phải tốt lành gì đâu.. _Thôi đi đi, nhớ chép bài giùm tôi nha - nó dặn. Họ đi xong hết, nó bắt đầu lấy nước ấm, khăn lau lên phòng hắn. .........tách........ Nó tự nhiên mở cửa bước vào. _Sao anh nóng dữ vậy - nó hỏi, tay sờ trán hắn. _không sao - hắn lạnh lùng, chắc còn giận vụ hôm qua đây ^_^. _Để tôi lau cho anh - nó lấy khăn thấm nước ấm lau trán và tay cho hắn. _Anh bị sốt rồi không nên đấp mền đâu, lấy mền ra. Tôi đi tắt máy đều hòa đây..- nó lấy mền ra rồi đi tắt máy đều hòa. Hắn vẫn nằm im đó. _Anh ở đây nghỉ nha, tui đi nấu cháo - nói rồi nó phi thẳng xuống bếp nấu cháo _Bác sĩ, anh ấy bị gì vậy? - nó hỏi bác sĩ từ trên phòng hắn xuống. _Bị ong đánh quá nhiều nên có xíu độc của ong và gây sốt thôi. Em cho anh ta uống thuốc này sẽ hết bệnh - anh bác sĩ nói, đưa thuốc cho nó. _Có cháo rồi anh ăn đi rồi uống thuốc - sau 15' nó lên phòng bưng tô cháo cho hắn. _Tôi không ăn - hắn lạnh lùng. _Anh ăn đi để còn uống thuốc - nó nhỏ nhẹ.,đặt tô cháo xuống. _Không - hắn vẫn giữ thái độ đó. _Ê, tôi nhịn anh nhiều lắm rồi đó nha, giờ tôi hỏi anh ăn không, không ăn thì nhịn đói đi, bực mình. Khỏi uống thuốc luôn, muốn chết thì chết luôn đi. Sáng tôi phải nghỉ học chăm sóc anh vì tôi cảm thấy mình có chút lỗi, anh đừng nghĩ tôi có lỗi là tôi nhịn anh nha. Anh bệnh thì kệ anh chứ, tôi đéo phải người làm nhà anh nên không sợ anh đâu. Anh mà còn lắm chuyện một hồi nữa, anh tin tôi đánh anh nhập viện luôn không....hừ -nó thở dốc... "Chăm sóc bệnh nhân mà đòi đánh nhập viện như này thôi chắc không có tốt hơn" hắn nghĩ nhưng không nói ra...đang giận mừ. _làm tôi chưởi mệt muốn chết, thiệt bực mình mà -nó nói, ra sofa bưng tô cháo ăn luôn. _ woa, ngon quá - nó ăn ngon lành... ...ọt..ọt.......bụng hắn biểu tình.. _Ê có muốn ăn không? - nó chỉ tô cháo hỏi. _không đói.....ọt...ọt..- hắn nói, nhưng cái bụng nó không đồng ý và biểu tình ầm ĩ. _Cái bụng kêu thế cơ mà -nó nói, miệng ăn cháo. _Bác quản gia ơi, đem cho con tô cháo - nó gọi. ̣...5' sau tại phòng hắn có một tô cháo do nó nấu thơm nức mũi ...... _Ăn không? Không ăn tui ăn nữa à - nó kéo tô cháo về phía mình. _Ơi, cô kia, cháo của tôi mà - hắn xuống giường, giành lại tô cháo rồi ăn. ..."Sao ngon dữ vậy"...- hắn nghĩ. _Nè, uống thuốc đi- nó đưa thuốc với nước cho hắn. Hắn uống xong nó nói thêm _Để tui dọn dẹp cái đã, anh nghỉ đi.... nó bưng đồ.
^_^ Wait... You made my heartache I'm afraid I don't need to hear Leaving me Please! Để em alone alone... no Để em alone alone... yeah Alone alone alone uh no oh oh Em mất một hai giây Để cố tính ra Anh đang ở đây Anh vừa nói chia tay... Em ngay sau đó Chúng ta đi hai đường Đôi khi trong anh đâu hay em đang mong anh sẽ chia tay Thắc mắc làm chi nữa? Nhớ đến lúc xưa Và anh đã nhận ra chưa? Anh không giữ lời hứa với em Anh hứa với em rằng sẽ không bao giờ... Để em alone alone Mình em alone alone Người đã để em cô đơn mặc cho em giận hờn Để em alone alone ..................... =_= Điện thoại nó reo bài hát alone . _Alô - nó bắt máy. _Đạt nè - đầu dây bên kia nói. _Ừm , sao ông biết số tui vậy - nó hỏi. _Muốn thì có thôi - Đạt tự cao. _Ừ, gọi chị có gì hông cưng - nó ghẹo. _Chiều đi ăn kem nha - Đạt hỏi. _Ừ, mà khoan ai bao - nó hỏi lại. _Tôi bao - Đạt nói. _Ăn miễn phí có ngu mới hông đi ...haha..- nó nói.. _Thôi nha..bye - nó nói. _Ừ, bye..- Đạt nói. _Suốt ngày nói chuyện hoài, không dọn đi - hắn bực mình quát nó. _Từ từ tui làm, làm gì la tui, hứ - nó cải lại rồi bưng đồ xuống bếp. ................ Do được nó tận tình chăm sóc nên hắn cũng khoẻ nhiều lắm. Trưa rồi, 4 người kia mới đi học về cũng qua đây luôn. Hắn xuống lầu để cùng chơi với cả bọn.. _Khoẻ rồi há thằng quỷ - Hạo nói. _Nhìn là biết rồi, hỏi chi nó không trả lời đâu - Bảo thêm. _Đúng đó, hắn kibo lắm, nói chuyện mà còn sợ hao nước bọt nữa - nó chỏ mỏ vào 8. _Mà sao khi nãy giờ anh không nói gì hết vậy - nhỏ hỏi. _Chắc là giận chuyện hôm qua rồi - Hân nói. _Chuyện hôm qua là chuyện gì vậy - nó hỏi. _Hả? - cả bọn đồng thanh _Hông nhớ gì hết hả? - Hân hỏi. _Nhớ gì, kể tui mới nhớ chứ - nó ngây thơ vô số tội nói. _Vậy để tụi tui kể cho nghe - Hân nói. Thế là mỗi người kể một phần đến hết... _Thiệt vậy hả? - nó ngây ngô. _ừ - mọi người gật đầu...hắn nhìn nó tức tối mà nó không biết. _Sao mà giống những gì tôi nghĩ quá vậy trời ,- nó nói. _Cô nói vậy là sao? - hắn hỏi. _Thì tôi đi bar gặp anh ôm hôn thẳng nào đó nên tui nghĩ chắc anh bị gay nên mới ế đó - nó nói. _Trời ơi, đó là Minh, em họ ảnh đó - Hân nói. _Vậy à, hìhì , nó gãi đầu cười cười. Reng,,reng điện thoai nó reo bài alone. _Ấy chết, thôi mọi người ở đây , tôi đi công chuyện trước nha - nó nói rồi chạy đi. Đi ăn kem miễn phí với Đạt ấy nha. " Đi chơi chứ công việc gì chứ" hắn nghĩ rồi bực bội lên phòng. Cả 4 ở dưới phòng lắc đầu khó hiểu với thái độ của hắn.
|
Chương 21: Về Quê
Trong lớp Cô giáo Chủ Nhiệm bước vào. _Do sắp đến lễ nên nhà trường sẽ cho các học viên nghỉ 3 ngày. Bắt đầu ngày mai các em sẽ được nghỉ, 3 ngày sau tất cả đi học bình thường. - cô thông báo. _Wow, được nghỉ lễ _3 ngày lận đó _Tụi mình đi chơi nha _...........................vân...vân......... Cả lớp bàn tán xôn xao, cô thấy vậy cũng lặng lẽ ra ngoài. Nhỏ ngồi kế bên cũng hỏi nó. _Chị mai nghỉ lễ , chị đi chơi không? - nhỏ khều nó. _Không, chị về quê thăm mẹ. Lên đây học lâu rồi mà chưa về quê..- nó nói. _Vậy em với chị Hân đi nữa nha chị. Từ đó giờ em chưa xuống quê nữa - nhỏ nói, nhìn nó mắt long lanh. _Ừm - nó gật đầu, cười nhẹ. *ngày hôm sau, 6h sáng.* _Chuẩn bị xong hết chưa? - nó kiểm đồ hỏi 2 nhỏ. _Rồi, giờ đi thôi - Hân mang balô. _Lên đường nào - nhỏ hí hửng. _Ừm . Đi thôi - nó cũng đi. Hôm nay 3 người đều mặc quần jeans, áo thun hết. Nó thì tóc cột cao, nhỏ và Hân thì thả tóc tự nhiên. Cả 3 mang giày cao gót, nó mang màu đen cao 4phân, Nhỏ thì màu xanh, cao 7phân, Hân mang màu trắng cao 7phân. Cả 3 ra khỏi phòng đóng cửa. Đang chuẩn bị đi thì nó nghe văng vẳng bên phòng kia nói gì đó nên quay lại. _Nói gì vậy? - nó hỏi. _Đợi tụi tui - Hạo lên tiếng trả lời. _Mấy người đi đâu mà kêu tuị tui đợi. _Đi về quê - Bảo nói. _Quê ai? - nó thắc mắc. _Cô - hắn nói cụt ngủn. _Anh có cô dưới quê hả? - nó hơi ngạc nhiên. _Ý tôi nói là cô đó - hắn chỉ nó Suy nghĩ một hồi nó cũng hiểu ra.._Tôi có mời anh à - nó ngây thơ. _Không - hắn nhàn nhạt. _Vậy sao đi - nó nói. _Đi hay không là chuyện của tôi, sao cô hỏi nhiều quá vậy - hắn bắt đầu cáu. _xí - nó trề môi rồi bỏ đi một mạch ra đón xe buýt. .......................................... .........Cả 6 người ra đón xe buýt. Đây cũng là lần đầu 5 người họ đi xe nên cũng không quen lắm. _Đi xong lần này, suốt đời ta nguyện không đi xe buýt - Hạo nói. _Có vậy cũng la. Hồi còn nhiều cái hấp dẫn hơn vậy nữa - môi nó cong lên tạo thành nụ cười ma mị. _Trời ơi, còn cái gì nữa - Bảo lau mồ hôi nói. _Đi nhanh lên, ở đó nói hoài - nó hối. _ Phải qua đò này mới về nhà tui được - nó chỉ dắt Thảo lên đò. _Đưa tay đây, tui kéo lên nè - nó lần lượt dẫn từng người. Đò bắt đầu chạy, cả bọn 5 người ai cũng háo hức vì đó giờ chưa được đi đò. Chỉ có nó, môi cong lên tạo nu cười nhẹ nhưng nhanh chóng biến mắt...Nó đang suy nghĩ đấy. Đò chạy ra khoảng 2/10 con sông, sóng từng cơn đánh vào đò, gió thổi lên thật mạnh. Bây giờ là nước ròng nên sóng lại càng nhiều hơn. Sóng cứ tranh nhau hăng hái sô nước vào đò làm cho đò nhấp nhô trên nước, mọi người cũng phải lắc lư theo từng đợt sóng. _Sao sóng nhiều quá vậy - Hạo la um sùm, tay vịnh thành đò. _Sấp lật rồi - nhỏ la. _Sao ghê quá vậy - Hân cũng sợ. _Chóng mặt quá đi - bảo thêm vào _......... Cả 4 người vừa la lối vừa vịnh thành đò chứ không là té mất. _Bộ cô không sợ sao - hắn giờ mới hỏi. _Có gì mà sợ chứ. Qua đò cũng giống như đi trong cuộc đời vậy mà. Lúc thì sóng gió ầm ĩ, lúc thì yên ắng lạ thường. Đôi lúc cơn sóng lại nhè nhẹ êm ái. Nhiều lúc các cơn sóng ập vào làm đò muốn lật nhưng sao nó lại không lật vì nó có sự kiên cố, nó lớn cũng như chúng ta có lúc sẽ gặp nhiều khó khăn, trở ngại sẽ có người ngã nguỵ nhưng cũng sẽ có người vượt qua và đứng lên được vì họ có gia đình có người cho họ niềm tin. Nếu có niềm tin và hi vọng rất lớn thì chúng ta sẽ vượt qua. Sợ hãi nó sẽ chẳng có ích lợi gì chỉ có thể đối mặt mới vượt qua được khó khăn....- nó nói tràn đầy cảm xúc như nó đã trải qua rất nhiều chuyện trên đời vậy.
_Không ngờ cô cũng có thể nói ra những đạo lí to lớn như vậy - hắn nói. _Nếu anh là tôi thì anh cũng sẽ hiểu được những điều đó - nó nói...môi cười rạng rỡ chứ không giống 4 người kia mặt mài nhợt nhạt, còn hơi sợ nữa chứ. Còn hắn vẫn như vậy, lạnh lùng coi như không có gì, bình thản ngắm sông ngắm nước. _Trời ơi, mừng quá tới bờ rồi - Hạo than thở. _Đi về - nó nói. _Đi bộ hả? - Hân hỏi. _Ừ, sẵn tập thể dục vậy mà..hihi - nó cười còn bốn người kia thì muốn cười không được mà khóc cũng không xong. 10' sau Thảo hỏi _Tới chưa chị? _Chưa, phải đi 10' nữa mới tới - nó vừa nhai kẹo sin gum vừa trả lời. _Hả? Chắc em/tao/tui xỉu quá - cả bọn đồng thanh trừ hắn. _Hừ, sao mà lắm lời thế, đòi ăn đòn à - nó dừng lại dơ nắm tay lên doạ. _Biết vậy,, em không cho chị đi học võ - nhỏ nói. _Để bây giờ mầy giỏi võ hơn tao với nó, mầy cứ ăn hiếp bọn tao hoài - Hân thêm vào, nước mắt lưng lưng (chị này diễn giỏi gớm). _Chiêu này của mầy cũ xì tao không mắc lừa đâu nha, hứ - nó nói rồi đi một mạch. _Ơi, sao mầy ác quá vậy. Thường thường tao nhớ hiệu quả lắm mà - Hân nói với theo. _Thì bây giờ hết hiệu quả rồi...ple...ple...- nó quay lại lè lưỡi trêu Hân. Hắn đang đi bất giác tim đập mạnh khi thấy biểu hiện đáng yêu của nó, dừng lại đôi chút hắn lấy lại phong độ tiếp tục đi. _Tới nhà rồi,,tèn ten - nó rít lên. _Dô đi - nó mở cửa đi vào. _Mẹ ơi - nó gọi, mẹ nó bước ra nó chạy vào ôm mẹ âu yếm. _My nhớ mẹ quá à - nó nhõng nhẽo. Bọn nó thấy nó vậy cũng hơi mắc cười nhưng ngạc nhiên nhiều hơn. Một con người không chịu thua ai, không khuất phục trước ai, lưu manh như vậy mà lại như chú cún con ngoan ngoãn trước mặt mẹ mình. Ngay cả hắn cũng phải đôi chút ngạc nhiên dù biết rằng nó rất thương mẹ nhưng đâu nghĩ trẻ con đến vậy đâu. _Con gái ngoan của mẹ, con học giỏi không? - Mẹ xoa đầu nó hỏi. _Đương nhiên là giỏi rồi chỉ thua có tên đó thôi - nó chỉ hắn mặt ỉu xìu. _À, đây là bạn con hả? - Mẹ nó giờ mới để ý đến bọn họ. _Dạ, bạn học của con trên thành phố á . Mấy người đó đòi xuống đây chơi nên con dẫn xuống. Mẹ sấp sếp chổ ngủ cho họ giùm con nha. - nó cười híp mắt. _ừ - mẹ nó cười hiền _chắc tụi con đói rồi, để bác đi nấu đồ ăn cái - mẹ nó nói rồi vào trong sấp phòng và nấu ăn. _3 đứa mình một phòng - nó nói với nhỏ và Hân.._3 người chung phòng nha.. _Ừ - cả 3 đồng thanh. Nó, Hân và Thảo vào phòng cất đồ, tắm rửa rồi cùng ra phụ với mẹ nó nấu ăn. Nó thì trong bếp nấu đồ ăn, Hân cũng ở đó phụ nó chút ít việc vặt ( chứ Hân có biết nấu đâu ). Ngoài sân, nhỏ và Dì Hoa (tên mẹ nó) vừa rặt rau vừa trò chuyện vui vẻ có vẻ rất hợp ý _Con là bạn như thế nào với con My nhà bác vậy? - Dì Hoa hỏi. _Con là em gái kết nghĩa với chị My đó bác - nhỏ cười tươi. _Vậy mà̀ nó không kể cho bác nghe gì hết . _Ba mẹ con làm nghề gì? - Dì Hoa hỏi tiếp. _Dạ, ba con làm kinh doanh nhỏ, còn mẹ con...mất....rồi..- nhỏ nói mắt đượm buồn. _Bác xin lỗi vì đã nhắc tới chuyện buồn của con - Dì Hoa cảm thấy hơi có lỗi. _Không sao đâu dì - nhỏ nở nụ cười trên môi. _Nói thật dì thật giống mẹ con. Dì rất đẹp lại dịu dàng, giỏi giang giống như mẹ con của mười mấy năm trước - nhỏ trầm giọng.
_Vậy con cứ gọi bác là mẹ đi, xem ta như người mẹ thứ 2 của con. Bác cũng quý con lắm, nếu có thêm đứa con gái như con nữa thì bác rất vui - Dì Hoa cười hiền. _Thật sao, con có thể gọi bác là mẹ _Ừ - Dì Hoa gật đầu, cười ấm áp. _Mẹ. - Nhỏ ôm Dì gọi mẹ trong sự hạnh phúc, nước mắt nhỏ lại rơi. Nhỏ cũng chẳng biết tại sao lại như vậy nhưng nhỏ lại không thể nào cầm được nước mắt. _Nín đi. Khóc xấu lắm đó - Dì lau nước mắt cho nhỏ. _Dạ, con khóc vì con rất hạnh phúc mẹ à - nhỏ nở nụ cười hồn nhiên. _................................................... Vậy rồi 2 người nói chuyện vui vẻ, cười nói hạnh phúc. _Mấy ông xuống bưng đồ ăn lên đi, làm xong rồi nà - tiếng nó từ trong bếp vọng ra. Nó tháo tạp rồi đi ra cửa. _Đi đâu vậy không ăn cơm à,- Hân hỏi. _Đi đây nè - nó chỉ qua nhà kế bên. Bây giờ cũng qua tới bên nhà đó rồi. _Dì Liên ơi, Mai ơi! - nó gọi. _A, My, mầy về hồi nào vậy? - Mai thấy nó thì vui mừng chạy lại ôm nó. _Tao mới về, nhớ mầy quá trời - nó cũng ôm Mai. _Mà Dì Liên đâu rồi? - nó ngó tùm lum. _Mẹ tao trong nhà á . Dô nhà chơi - Mai kéo nó. _Mầy không nói tao cũng dô - nó chạy thẳng vô nhà. _Dì Liên - nó chạy lại ôm cổ dì Liên. _Ủa My còn về khi nào, sau nay dì thấy con ốm quá dzậy. Con khoẻ hông? - Dì Liên vừa hỏi vừa xoay người nó xem xét. _Con mới về, con khoẻ mà - nó cười. _Dì với Mai qua con ăn cơm - nó nói không đợi 2 người phản ứng nó kéo đi luôn.
|
Chương 22: Về Quê (tt)
_Ai vậy My? - Mai hỏi nó. _Bạn tui trên thành phố á - nó nói. _Đây là Hân, Thảo, Huy, Bảo, Hạo - nó giới thiệu từng người với Mai. _Còn đây là Mai,bạn thân từ nhỏ của tui đó - nó cười. _Thôi để một hồi làm quen sao, giờ mình ăn cơm đi - Mẹ nó nói . _Yes, madam - nó chào quân đội rồi ngồi xuống bàn. _Mời mẹ, mời Dì Liên, mọi người ăn cơm - nó lễ phép. _Bọn hắn và Mai cũng mời mọi người ăn cơm rồi mới cầm đũa lên ăn. Nó ngồi kế mẹ với dì Liên của nó. _Nè, con ăn đi - Mẹ nó gấp đồ ăn cho nó. _Con ăn của dì này - dì Liên cũng gấp cho nó. _Con cám ơn mẹ, cám ơn dì Liên.. _Con ăn đi Thảo - mẹ nó gấp thức ăn cho Thảo và những người khác. _Nè mọi...người....ă..n....đi...- nó vừa ăn vừa nói, hai bên má nó phồng lên vì đầy đồ ăn bên trong nhìn nó bây giờ ai cũng phải phì cười. _Ăn hết đi rồi nói, nhìn kìa mặt dính cơm tùm lum - dì Liên mắng yêu nó. Nó gật đầu cười trừ. Bữa cơm hôm đó đầy những tiếng cười nói ríu rít, vui vẻ và tràn ngập hạnh phúc. Ăn xong cả bọn dọn dẹp rồi ra sân có bóng ngừa mát ngồi trò chuyện. _Mầy đi thăm tuị nó hông. Chắc tụi nó biết tin mầy về sẽ vui lắm đây - Mai quay qua nó hỏi. _Chưa biết nữa -, nó suy nghĩ. _Vậy thôi để tao báo tụi nó, hot girl trường mình về. Tất cả sẽ tự động tập hợp ở đây thôi - Mai nói. _Chị My là hot girl của trường ở đây hả chị Mai? - nhỏ hỏi Mai. _Ừ. Trường chị học, nó vừa là học sinh xuất sắc vừa đẹp nhất trường nên được phong làm hot girl đấy. Nói thật, con trai trong trường đa số đều bị say nắng nó. Trường có 250 hs nam là hết 240 người say nắng nó. Con gái thì 60% quý nó, còn lại thì ganh ghét đố kị. Ở̉ trường nó thường giúp mọi người, những con mà giàu lại còn chảnh đều bị nó xử đẹp hết. Nhờ vậy mới có lượng fan nữ lớn vậy đó. Nó có hẳn một fan clud hẳn hoi đấy...... - Mai hăng say kể lại quá trình nổi tiếng của con bạn mình. _Ồ, quá dư!̃ - Hân cảm thán. _Tao mà - nó tự cao. _Chiều mầy mượn giùm tao 2 chiếc xuồng nha - nó nói Mai. _Ừ, tao biết rồi. _Vậy chiều mình đi chèo xuồng hả chị - Nhỏ hỏi. _woa! Được đi chèo xuồng. Hồi đó giờ chỉ thấy trên ti vi mà giờ được tự chèo vui quá - Hạo cười híp mắt. _Không có dễ đâu nha - nó doạ. ~~~Chèo xuồng~~~~ _Tôi mượn xong rồi giờ đi chèo xuồng thôi - Mai chạy qua báo. _Ừ, đi thôi - nó đi. _Giờ mình chia ra 2 nhóm nha. Mai dạy Hân và Thảo. Tôi đi với mấy ông này...ok không.?- nó hỏi ý _Ừ, giờ mình xuống xuồng - Mai nói. ...... Lốp cốp, rầm rầm...... Xuống thôi mà nghe muốn bể cái xuồng luôn.. _Á, nó nghiêng kìa - Thảo la í ới. _Em ngồi yên thì nó sẽ không lắc - Mai nói. Nhỏ cũng ngồi xuống , xuồng cũng hết lắc lư. _Mấy người ngồi đàng hoàng nha - nó xuống xuồng. _My, bà nặng lắm đó mới xuống xuồng mà tui muốn té xuống nước luôn - Bảo nói. _Bảo, ông nói một câu nữa đi, tui cho cá sấu nó mần thịt ông giờ ,- nó nói, mặt nghiêm túc làm cho Bảo tưởng thật. _Ủn ủn - tiếng nó chèo xuồng làm mặt nước nổi lên những bong bóng nước lăn tăn theo xuồng nó. _Hay giờ tụi mình hát ca cổ đi nha - Hạo đưa ý kiến. _Ừ, được đó - mọi người đều đồng ý. _Để tui hát trước - nó vừa chèo vừa giơ tay phát biểu. _Tôi hát bài...à chuyện tình anh bán chiếu. Nhưng mà lời của tui nha.
_Ừ, hát nhanh đi - cả bọn hối nó. Nó tằng hắng giọng rồi bắt đầu hát. Nghe chiếu cà mau đã cấm sào trên dòng sông ngã, sao 7 cô gái năm xưa vẫn chưa thấy ra chào. Giọng hát ngọt ngào vang lên nhưng lần này ai cũng cươi khúc khít.. _Thấy tui sửa lời bài hát hay hông? - nó hỏi. _Hay - nhỏ vừa cười vừa nói. _Nè, dầm nè, mấy ông tập chèo đi - nó đưa dầm cho bọn hắn. Bây giờ hắn chèo, chả biết hắn chèo kiểu gì mà cái xuồng nó xoay có một vòng tròn làm cả bọn chóng mặt muốn chết. Hân với Thảo thì chèo cũng tạm ổn rồi. _OMG, sao trái đất xoay nhanh quá vậy - nó ôm đầu. _Mầy chèo gì đâu không, đưa đây tao chèo cho. - Hạo giật lại cái dầm để chèo. ......Tủm..rầm...đùng..... Hạo chèo kiểu gì mà đi nhanh lắm, quẹo vòng vòng, giờ nằm dưới kênh luôn. Lúc té xuống, Hạo nắm tay để hắn kéo lên. Chưa giữ được thăng bằng mà bị kéo tay nên xuống dưới chung luôn rồi. _Ơi có sao không, đưa tay tao kéo - Bảo nói, đưa tay kéo hai người. ...............Đùng............... Nằm ở dưới luôn rồi... _Háháhaha...há.....- nó ngồi trên xuồng cười trên sự đau khổ của bọn hắn. Cả 3 bơi vào bờ... _Tại mầy không, để tao bơi vòng vòng được rồi, mầy giành giờ mắc bơi dưới nước - hắn mắng Hạo, mình mẩy ướt mem. _Tao có biết đâu...huhu...- Hạo giả khóc. _Mầy còn khóc, tao linh mầy cho cá sấu ăn giờ..- Bảo nói. _Xuống đây, giờ sẵn ướt tập cho nó dễ - nó vẫy tay. 3 người lại xuống xuồng, tập chèo.....Lúc đầu còn xuống sông bơi lội, sau vài lần tắm mát nên đầu óc ba người thông suốt, tập chèo rất nhanh. Chèo cũng khá tốt. _Tối rồi, về thôi - nó bước lên, trả xuồng cho người ta. _Hôm nay vui quá à - nhỏ cười chúm chím. _Ừ, vui quá trời - Hân nói.. .......................................... Vậy là trên đường về nhà, cả nhóm vừa đi vừa nói vừa cười rôm rả.. _Ngủ ngon hết nha - nó tắm xong rồi lên phòng. ---------- Sau mấy ngày nó,Tuấn và Mai làm hướng dẫn viên du lịch dẫn bọn họ đi chơi, đủ chổ, ăn đặc sản ở dưới quê thì nó cũng phải trở về thành phố để tiếp tục việc học cao cả của mình. _Ơi, sao nay đi đường này, chẳng phải qua sông mới về nhà bà sao - Hạo hỏi. _Thì giờ mình đi lên đường khác, khỏi qua sông không muốn thì quay lại đi đò ngang - nó nói không thèm quay lại. _Thôi, cứ tiếp tục đi đi đừng quay lại - Bảo cướp lời Hạo, tay lau mồ hôi như sợ nó kêu đi đò ngang nữa vậy. Rồi cả bọn tiếp tục đi, sau mấy tiếng đồng hồ ngồi xe buýt , giờ cả bọn cũng đã đứng trước ngôi trường Star thân yêu. _Haiz...z....... mệt quá !- Cả 3 người đồng thanh rồi giường ai nấy nằm nghỉ. Một lát nó thức dậy dọn dẹp, sếp đồ, tắm rửa rồi ngủ tới sáng luôn. Về phiá bọn hắn cũng chẳng hơn gì, mặt mài mệt mỏi rã rời. Vừa đặt chân vào là leo lên sofa nằm ngủ tới sáng luôn.
|
Chương 23: Bạn Hay Thù « Chương sauChương tiếp »
Hừng đông, mặt trời mới lấp ló đằng sau ngọn núi
....Reng..Reng....
Đồng hồ báo thức phòng ai reo inh ỏi, phòng nó đấy ạ.
_Hùm....- nó ngáp một cái rõ to rồi tung chăn dậy VSCN.
_Dậy đi ăn sáng nè - nó gọi.
Vừa nghe đến ăn 2 người liền tung chăn, vào VSCN với tốc độ ánh sáng.
_Xong rồi - 2 người đồng thanh.
_Qua rủ cái bọn heo bên kia đi luôn - nó nói, mang ba lô trên vai tung tăng ra cửa.
_3 người kia dậy đi ăn sáng, chị My bao - nhỏ nói
.
_Chị nói bao hồi nào - nó trách.
_Thì em lỡ nói rồi - nhỏ đưa ánh mắt cún con làm nó xiu lòng.
_Vậy cũng được - nó nói mà mặt buồn như mất cả gia sản.
5' sau 3 người họ ra với quần jean áo sơmi đơn giản. Bọn nó thì mặc quần jean , áo thun mang giày thể thao. ( Trường này không bắt buộc đồng phục nha).
_Có người bao à - Hạo hỏi, chưa thấy hình mà đã có âm thanh.
_Ừm..hix - nó nói mà lòng đau xót.._Quán tôi chọn nha. Ở gần trường mới khai trương quán ăn ngon lắm ra đó ăn.
_Chị cho em 6 hamburger, 6 ly capochino, 6 tô súp bào ngư,..........vân...vân....... - tiếng của hắn gọi.
_Trời ơi, chóng mặt quá - nó vờ khóc.
_Đồ ăn của quý khách - phục vụ bưng cả đống đồ ăn ra.
_Ăn thôi - cả Hân, Thảo, Hạo, Bảo đồng thanh.
_Ngum...ngum...hix...ngum...hix....- nó vừa ăn vừa giả khóc..
Chợt trong đầu lé lên một ánh sáng...
_Hahaha.....ha....uaha....ha..- nó vừa ăn vừa cười nham hiểm, làm cho bọn hắn với 2 nhỏ có chút lo sợ nó sẽ bày ra trò gì đây.
_Tính tiền - nó gọi, phục vụ ra đưa hoá đơn cho nó. Chỉ cần nhìn qua thôi là nó muốn xỉu rồi.
Đưa tờ giấy qua hắn, nó cười cười nói _Tính tiền đi.
_Cô bao mà.
_À tôi nói là tôi bao ....nhưng......anh trả tiền.. ...haha...- nói rồi nó còn nở nụ cười tươi nhất.
Hắn ấm ức lắm dự định không trả mà cô nhân viên cứ nói _Quý khách vui lòng tính tiền.....vì sĩ diện phải hi sinh xíu vậy...lấy bốp ra hắn trả tiền.
"Cho ngươi định chơi ta ư? Thua nha cưng.. ta đâu phải dạng vừa đâu." Nó nhìn hắn cười nụ cười đắt thắng làm hắn tức xì khói.
_Ôh, khói đâu mà sặc mũi thế - nó nói có ý trêu hắn.
_Thôi đi học , trễ bây giờ - Hân thấy anh mình sắc mặt không tốt nên vào can ngăn nếu không có án mạng xảy ra quá.
_Ừ! Đi thôi - nó cười rồi đi.
___________
Cả bộ 3 công chúa bọn nó tung tăng bước vào trường . Nó thì cảm thấy vô cùng vui vẻ,vô cùng phấn khởi khi hắn bực. Nó và 2 nhỏ đang bàn tán về thời trang vô cùng sôi nổi, hết lĩnh vực thời trang thì nhảy qua giới showbiz
_Chị My mới ra album mớj tui phải mua vài đĩa về xem mới được....nó nói.
Đang chú tâm bàn luận thì ở đâu có tiếng một cô gái vang lên.
_Anh Huy - cô ấy gọi
"Nhìn thì cô ta cũng xinh đấy, nhưng thật tiết chỉ cỡ 7/10 ta thôi" nó tự sướng trong suy nghĩ
_Em nhớ anh quá
_Lâu rồi hông gặp anh cũng như xưa........ vừa nói cô gái vừa ôm cánh tay hắn
....................vân....vân.....
_Ai vậy Hân? - nó quay qua Hân hỏi.
_À, cô ta trước đây mấy năm là bạn gái hờ của anh Huy đấy - Hân nói.
_Chẳng phải tên Huy chỉ có một bạn gái sao? Mà người đó lại là chị của Thảo mà chị Thảo mất rồi thì lấy đâu ra con bạn gái nữa vậy - nó thắc mắc.
_ờ, mà bạn gái hờ là gì vậy? - nó măt chớp chớp hỏi làm Hân tức điên.
"Cốp" - Hân cốc yêu nó một cái.
_ui da, sao cốc đầu tui? - nó xoa xoa đầu mặt nhăn nhó nói.
_Ngốc quá đó. Trước đây chỉ có cô ta theo đuổi anh Huy thôi...cũng tự cô ta nói mình là bạn gái anh ấy mà có điều anh ấy không phản đối mà cũng chẳng khẳng định...- Hân kể giọng hơi khinh bỉ.
Hắn thì nãy giờ phải đối phó với cô gái đó. Cô ta cứ ôm cánh tay hắn mà nũng nịu không buông . Hắn tức tối gỡ ra nhưng càng gỡ cô ta càng ôm chặt hơn....
_Anh không nhớ em hả? - cô gái đó ôm hắn... Giây phút này, tất cả nữ sinh đang dưới sân hay trên lầu đều nhìn cô ta với ánh mắt khinh bỉ trong lòng thầm chưởi rủa cô ta dám bám díu lấy hắn. Hắn bị bám lấy thật mệt mỏi nên mặc kệ cô ta làm gì thì làm.
Nhưng trong lòng lại bực bội, buồn buồn khi thấy nó chả mấy quan tâm..Đang suy nghĩ cô ta lại ôm hắn chặt hơn làm hắn hơi bực mình nhăn nhó .
Nó nảy giờ giả vờ vô tư như chuyện nhà hàng xóm chứ trong lòng gào thét không nên lời, chưởi có , mắng có nếu có thể còn muốn bay lại đạp cho cô ta một phát." Ờ mà tại sao nhỉ? Taị sao phải bực chứ, có liên quan gì tới mình đâu... Haiz.. không hiểu được." Bây giờ nó đang tìm câu trả lời cho mớ câu hỏi vớ vẩn trong đầu nó.
|
Trong nó bây giờ có chút hụt hẫng khi hắn đứng gần cô ta, có chút lo sợ và mang thêm chút khó chịu trong lòng «....tại sao hắn không cố gắng đẩy cô ta ra xa chứ. Tại sao không la hay phạt cô ta giống như mình lúc trước làm hắn ngã đi chứ....» lại những câu hỏi không đáp án xuất hiện trong tâm tí nó.
Nó hơi giận dữ khi nhìn cô ta cứ mãi quấn lấy hắn , dùng ánh mắt hình viên "bi" nhìn cô ta, nó bước lại phía đó.
_Ơi - nó gọi chẳng mấy thiện cảm nhưng lại nhận được ánh mắt vui vẻ và ấm áp từ hắn, nó chỉ mãi nhìn cô ta nên cũng chẳng biết được..
Đang định nói thêm với cô ta chút chuyện thì ở đâu giọng nói quen thuộc vang lên không ai khác đó là Đạt. _Myyy ơi...
Theo phản ứng tự nhiên khi ai đó gọi,nó quay lại.
_Ủa, Đạt đi đâu vậy - nó hỏi cười cười., ánh mắt vui vẻ hẳn lên.
_Chào mọi người - Đạt thở hổn hển rồi nói, miệng cười tươi.
_Tôi đi học - Đạt thêm.
_Không phải học trường bên kia sao? - nó hơi ngạc nhiên hỏi lại.
_Thì chuyển qua đây học nè - Đạt cười.
_Xí - nó trề môi _Định theo đuổi tui ha gì mà tui ở đâu cũng có ông hết vậy? - nó đùa.
_Ừ - Đạt vừa nói vừa cười như nói giỡn (mà thật sự Đạt thích nó rồi).
_Khi nãy cô hỏi cô ta cái gì thế? - hắn đổi chủ đề để tránh xem bộ phim tình cảm trước mặt.
_À, chỉ hỏi bạn ấy tên gì thôi mà? - nó quay lại.
_Tôi tên Thuý Kiều - Kiều cười (cô gái đó).
_Ừ.....vậy bạn là bạn gái của tên này à - nó gật gù, tay chỉ hắn.
_Ừ - Kiều nói ôm tay hắn.
_Haha...hahaha......chúc mừng anh thoát khỏi kiếp FA nha... tối nhớ tổ chức ăn mừng nha...- nó cười hahả nói.
_Im lặng - hắn mặt mài khí coi, nói thật lạnh lùng làm nó lạnh sống lưng sao ấy nên nín thin không cười nữa.
_Thôi tui lên lớp trước à - nó kéo Đạt theo .
Vừa đi nó vừa nói chuyện vừa cười với Đạt. Hết kể chuyện phim đến truyện, hai người này đều nghiện truyện nên nói chuyện rất hợp. Vừa kể vừa cười rất ư là vui vẻ làm ai cũng nghĩ là một cặp đang quen nhau đấy. Hắn thì cứ nghĩ"chẳng lẽ đi với hắn ta thì vui vậy sao...sao đi với tôi không cười nhiều vậy đi..hừ"
Trên lớp cô bước vào.
_Tất cả im lặng - cô chủ nhiệm vặn volume hết cỡ mà hét, cả lớp im thin thít không một tiếng động.
_Hôm nay lớp chúng ta có 2 bạn mới - cô thấy lớp im lặng thì nói tiếp.
_Ai vậy cô
_Nam hay nữ
_Có phải anh đẹp trai nào k? - nữ sinh mê trai lên tiếng.
_...............và...vân...vân...mây..mây...câu hỏi khác.
..............."Rầm"..................
Bà cô tức giận lấy thước đập bàn làm cả lớp xém rớt tim, im lặng không nghe một tiếng động. Thấy kết qủa như ý mình, bà cô tiếp..
_Hai em vô đi
Hai người Kiều với Đạt bước vào, ôi cả lớp ồn ào xôn xao... Vì sao ấy nhỉ? Vì có hot boy mới vào lớp mà.
_Tôi tên Đạt, rất vui được làm quen mọi người - Đạt tươi cười nói làm mấy nhỏ nữ sinh xém nhập viện vì mất máu gấp à.
_Tôi tên Kiều, rất vui được làm quen - Kiều cười nhẹ.
Cả bọn con gái của lớp thì nhìn Kiều với ánh mắt khinh bỉ, không thiện cảm chút nào.
Vì sao nhỉ? Á, chắc là cảnh tượng lúc sáng đây mà nên bây giờ bị thế đấy.
Bọn con trai háo sắc thì nhìn hơi triều mến chút.
Đạt được sắp chỗ ngồi sau nó, Kiều thì lại được sắp ngồi sau hắn.
Ối giời, cô thật biết sắp chỗ nha.
Đạt ngồi sau nó suốt giờ học cứ gọi nó, tám với nó, hai đứa chỉ bài nhau.
Ôi! Nhưng cảnh tượng này thật không may cứ lọt vào mắt ai đó ngồi cách đó không xa, hắn lâu lâu lại liếc nhìn bọn nó. Chẳng biết sau cứ mỗi lần nhìn thì lại thêm phần sát khí làm cho cả lớp chẳng ai dám nhúc nhích.
.......................................lướt nha....................................
*Ra về*
Tiếng chuông báo giờ tan học vang lên đều đặng
"Rengg……Rengg"
xách cặp ra khỏi lớp ,mỗi người mỗi hướng đi. Thảo thì được Bảo rủ đi uống cafe, Hân thì nói là bận công việc nên cũng đi mất tiu, nó bây giờ đang cô đơn đi một mình về phòng trong đầu cứ suy nghĩ miên man những chuyện vừa mới xảy ra...mặt mài buồn bực đi thẳng về phòng nó mặc kệ mọi thứ xung quanh, mặc kệ ánh mắt của người nào cứ dõi theo nó.
|