Thiên Sứ Bên Anh - Ác Quỷ Bên Em Phần 2
|
|
Chương 6 : GIAO KÈO
Bữa cơm mang tiếng là để chính thức chào mừng thái tử phi của Quỷ giới, thế nhưng lại sát khí phừng phừng. Quỷ Hậu và Quỷ Vương ngồi trên ngai, cười nói giả lả với các đại ác quỷ, bỏ qua bâò không khí căng thẳng đến ngột thở giữa 2 nhân vật chính. Thiên Thiên chẳng nói chẳng rằng mắt chỉ đăm đăm nhìn vào khoảng không, thế nhưng sát khí tỏa ra vẫn không nhỏ chút nào. Nét lạnh lùng càng tôn thêm vẻ đáng sợ của cô.
Hạo Nhiên biết mình sai, cư nhiên im lặng không nói gì, chỉ cắm cúi ăn. Khuôn mặt vẫn đỏ bừng của cậu dí sát nút mặt bàn, khiến cho người hầu trong lâu đài cũng phải ho khẽ nhắc nhở cậu.
-Nào. Nói đi. Rốt cuộc có chuyện gì?
Vy Vy, sau khi tiễn hết các đại ác ma ra về lúc tiệc tàn, quay sang 2 đứa trẻ đang hành động một cách kì lạ kia mà thắc mắc. Ken cũng có vẻ hứng thú với chuyện này, khoanh tay chăm chăm nhìn vào vở kịch đang diễn.
Thiên Thiên mím chặt môi. Dù biết như thế là vô lễ, nhưng cô đâu thể mở miệng ra nói là cô bị người khác nhìn trộm chứ? Như vậy thì chẳng phải thanh danh của cô sẽ mất hết hay sao?
Hạo Nhiên nhìn thấy Vy Vy im lặng, cư nhiên cũng không nói gì. Chỉ lẳng lặng di di ngón chân cái. Thực xấu hổ, cậu quẩ thật không cố ý. Chuyện này nếu truyền ra ngoài, chẳng phải sẽ mất hết danh dự của cậu hay sao?
-Hai đứa không muốn nói cũng được. Thiên Thiên, nhân lúc có mặt cháu, ta muốn nói với cháu chuyện này. ……………
-Hôn… hôn ước ạ? –Thiên Thiên lắp bắp.
-Ừ. ta biết chuyện này có chút bất ngờ với cháu. Thế này nhé. Ba mẹ cháu 6 tháng nữa sẽ quay lại đây đón cháu. Thực ra thì, dù có là hôn ước, nếu như 2 con không đồng ý, chúng ta cũng sẽ không ép. Nhưng trong 6 tháng này, dù sao 2 đứa cũng nên tìm hiểu nhau. Với lại, Thiên Thiên bây giờ ở nhà chúng ta, chuyện này là hợp tình hợp lý mà thôi.
Thiên Thiên ậm ờ trong họng. Hôn ước? Quả thật chuyện này quá là bất ngờ với cô. Bố mẹ còn chưa gặp, lại gặp phải cái hôn ước quái gở này. Hơn nữa, hôn phu lại là…
Hạo Nhiên đang ngượng ngùng, đột nhiên cảm thấy lạnh gáy. Quay lại thì đúng lúc bắt gặp ánh mắt nảy lửa của Thiên Thiên, đành giương mắt vẻ ngây thơ nhìn lại cô. Gì chứ? Cậu cũng đâu có muốn. bà chằn như cô ta, cậu tránh còn chả được nữa là. Hạo Nhiên cậu dù sao cũng là viên ngọc Quý của Quỷ giới.Đã không tự hào thì chớ, còn nhìn cậu với anh mắt “đắm đuối” kia.
Nhìn chán, thiên Thiên đâm mệt, quay sang giả bộ như đang lắng nghe Quỷ hậu nói, thực chất là đang suy nghĩ viển vông. Đối với cô chuyện này quả thật rất khó chịu. Nhưng ở trong hoàn cảnh của cô hiện nay, cô làm gì còn chỗ nào để đi. Nhất là từ ngày gặp tên quỷ háo sắc kia, lũ quái vật cứ bám riết lậy cô không tha. Nếu cô ra khỏi đây, đừng nói là 6 tháng nữa, chỉ sợ 6 giờ cô cũng không sống sót qua nổi.
Dù sao Quỷ hậu cũng đã nói hôn ước này hoàn toàn không ép buộc. Cô tin Quỷ Hậu, cũng như tin rằng bố mẹ sẽ đến đón cô. Chỉ là 6 tháng thôi mà.
Việc đầu tiên Thiên Thiên làm khi về phòng là chốt chặt cửa. dù nói là chỉ 6 tháng, nhưng trong 6 tháng đó, ai biết được tên háo sắc kia có động lòng xuân hay không? Cô là con gái, phải biết giữ mình. Không thể để cho thân thể bị vấy bẩn bới tên kia được.
Cốc cốc…
Tiếng gõ cửa vang lên khiến cho Thiên Thiên giật bắn mình, luống cuống không biết có nên mở cửa hay không.
-Này. Tôi có chuyện muốn nói.
Thiên Thiên bất đắc dĩ đứng dậy, mở cửa cho Hạo Nhiên, rồi lạnh lùng quay lưng vào phòng.
-Tôi vốn dĩ cũng không đồng ý hôn sự này.
-Hừ. Anh cũng biết đi thẳng vào vấn đề đấy.
-Tính tôi không ưa dài dòng.
-Vào trong hẵng nói.
Thiên Thiên xoay người bước vào phòng, an tọa lên một chiếc ghế gần đó. Hạo Nhiên tự kéo cho mình một chiếc ghế, chậm rãi lên tiếng.
-Thời gian này tôi bị khóa phép thuật, chỉ có thể sử dụng thẻ của tôi.Vậy nên không thể phản kháng gì. Thế này nhé. Chúng ta giao kèo. Trong 6 tháng cô ở đây. Chúng ta có thể thực hiện những gì mẹ tôi muốn. Nhưng hi vọng, cô không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của tôi.
-Tôi cũng chưa có điên mà can thiệp. Hi vọng anh cũng như thế.
Thiên Thiên hỉnh mũi. Tưởng cô ham hố lắm sao? Nằm mơ. Bà đây dù vô sản nhưng sắc đẹp thì lúc nào cũng thừa. Cần cái thứ ác quỷ như hắn ta làm gì?
-Được. Nhưng tôi không tin cô. Chúng ta vẫn cần một bản giao kèo.
-Cứ viết. Tôi sẽ kí.
-Giao kèo của ác quỷ không phải thứ cần kí tên. Thứ tôi cần ở cô để đảm bảo là máu.
-Máu?
-Đúng. Chúng ta sẽ kí giao kèo máu.
-giao kèo máu? Có gì khác sao?
-Đương nhiên. Máu sẽ rời bỏ người hủy giao kèo đầu tiên. Đồng nghĩa với cái chết.
-Được. Vậy tiến hành thôi.
|
Chương 7 : RẮC RỐI NƠI THIÊN ĐÌNH
Suốt mấy ngày sau đó, Thiên Thiên dần cảm thấy cuộc đời của mình không dễ chịu một chút nào. Hạo Nhiên quả là tên vô duyên nhất mà cô từng gặp. hắn dường như không biết giữ im lặng là gì. Lại còn hay sai này nọ. Mặc dù trước mặt mẹ hắn, hắn không dám ho he gì, nhưng chỉ cần mẹ hắn quay lưng đi là y như rằng…
-Này. Pha hộ tôi ly nước.
Hạo Nhiên lò đầu ra khỏi cánh cửa, hét lên át tiếng nhạc inh tai nhức óc đang tra tấn Thiên Thiên.
-Anh đi mà pha. Tôi có phải người hâu của anh đâu?
-Nhưng cô đang ở trong nhà tôi. Làm đi. Luôn và ngay!
Thiên Thiên ấm ức không nói nên lời được. Vy Vy quỷ mẫu đã đi tham dự hội nghị với các Thiên sứ cao cấp từ lúc sáng. Nếu không oắt con này dám làm gì cô mới lạ. Vy Vy thực chất không phải đi dự hội nghị gì hết. Cô chẳng qua chỉ nhân cơ hội lên xem xét tình hình của My My. Thiên Đình và Quỷ giới sau khi Quỷ Vương chết đã kí một bản giao kèo. Mặc dù không ai được tùy tiện xâm phạm lãnh thổ của đối phương một cách tùy tiện, nhưng dù sao thỉnh thoảng Vy vy cũng cần lên thiên giới bàn bạc một số vấn đề và ngược lại.
Lần này đi, Vy Vy ngoài việc thăm My My, còn cần phải bàn bạc chuyện chọn Thiên đế mới cho Thiên giới. Cách đây 1 tháng, Tiên đế đã đột ngột băng hà, được chuẩn đoán là do trúng độc Hàn Nhiệt Đơn, loại độc dược cực mạnh không có thuốc giải. Thiên Đế mặc dù võ công cái thế, sức khỏe phi thường, thế nhưng cũng không địch lại được chất độc đó. Đủ dể biết nó có sức công phá mạnh đến nhường nào.
Người ta không biết do đâu mà một viên kịch độc như thế lại đưa được lên thiên đình mà không một ai hay biết. Chỉ biết là bây giờ, nhóm thiên thần sa ngã, tức là nhóm Thiên thần có tâm địa đen tối, đang được thể hoành hành. Nếu không mau chóng chọn ra một Thiên đế mới, chỉ e…
Vy Vy mệt mỏi lê xác tới nhà My My. Ngôi nhà ngày xưa Avi ở, nay lại được bê hoàn toàn lên thiên đình để tiện công tác của cô và Avi. Quên không nói, sau khi lấy Avi, My My cũng đã được Wind cất nhắc lên làm Thiên sứ. Cuối cùng cũng đạt được thành tựu như ngày hôm nay, Cô cùng Avi là Thiên sứ cấp cao, chuyên lo những chuyện quan trọng của Thiên giới. Cuộc họp hôm nay quan trọng là thế, nhưng lại không mảy may nhìn thấy My My cùng Avi xuất hiện. Chắc chắn là đã có chuyện.
Căn nhà nhỏ chỉ có một mình My My ở nhà!
-Mày đến rồi à?
My My ngước nhìn Vy Vy rồi cười gượng.
-Ờ. AVi đâu?
-Anh ấy…
Khóe mắt My My chợt rưng rưng. Vy Vy nhìn thấy, không đành lòng, chạy lại ôm lấy con bạn bé nhỏ của mình. Dù đã là ngoại tứ tuần, nhưng cả 2 đều giữ được xuân sắc. Quỷ và Thiên Thần vốn dĩ không già đi.
Thế nhưng trên khóe mắt My My giờ đây đang hiện rõ những nếp nhăn. Nhưng nếp nhăn đầy suy tư lo nghĩ. Vy Vy nhìn mà chạnh lòng. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tại sao có thể khiến cho con bạn vô tư lự của cô suy sụp đến mức này.
-Vy Vy. Con đến rồi sao?
Vy Vy quay phắt người lại, y như rằng nhìn thấy cha cô, Đại thiên sứ Wind.
-cha. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
-Ờ… chuyện là…
-Cha!
-Được rồi. Cha biết rồi. Cách đây 1 tháng, nhóm Thiên Thần sa ngã đã bắt giữ Avi.
Vy Vy không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra trên thiên đình nữa. Cô rốt cuộc là đã tụt hậu bao nhiêu so với tình hình hiện tại? Sao thiên đình lại có ngày xảy ra chuyện này chứ?
Tiên đế chết, chuyện đó là dĩ vãng đã đành. Thế nhưng…
-Ba. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này?
-Chuyện này ta cũng rất mù mờ. Hiện nay những thiên sứ còn lại đang dốc sức điều tra rốt cuộc ai đã giết Tiên Đế, ai đã mở cửa thả bọn thiên thần sa ngã? Chuyện này từ trước đến giờ chưa bao giờ xảy ra. Cửa phong ấn chắc chắn này là do ta cùng tam đại Thiên sứ khác rất khó khăn mới có thể lập nên.
-Vậy chẳng phải chỉ cần 4 người hợp sức là có thể giải quyết nỗi lo trước mắt sao?
Wind nhìn con gái, lắc đầu ngậm ngùi.
-Thiên sứ Sunny đã chết cách đây mấy năm. Chỉ còn lại ta, Wind, Fire và Water thì không thể làm được gì.
-Vậy nghĩa là…
-Nghĩa là, trừ phi có 1 cao thủ khác giúp đỡ, nếu không, chỉ e ngày diệt của Thiên đình đã định.
Vy Vy ngồi phịch xuống chiếc ghế, bên cạnh một My My đang nức nở khóc. Chuyện này, sao có thể? Tại sao trong những cuộc hợp gần đây, không một ai nói với cô?
-Vậy Avi…
-Avi là thiên sứ duy nhất có đủ khả năng thay thế Sunny, thế nhưng…
-Bọn chúng biết Avi là mối hiểm họa. Bọn chúng đã hạ độc anh ấy lúc tao đưa Thiên Thiên xuống trần lánh nạn. Vy Vy, tao không biết. Tao không biết tại sao lại có thể như thế. Lúc đưa Thiên Thiên xuống trần, tao đã đeo cho nó sợi dây chuyền. dù không cam tâm, nhưng tao vẫn phải xóa trí nhứo của nó rồi vội vàng chạy về đây. Nhưng mà…
Giọng My my nghèn nghẹn ở cuối câu nói, rồi cô lại òa khóc như một đứa trẻ. Vy Vy hoang mang nhìn Avi, sau đó lại nhìn sang cha.
-Cha. Nếu là Ken…
-cha đã nghĩ đến chuyện đó. Nhưng Ken là Quỷ Vương. Đã có quy định, Quỷ Vương là Thiên đế chỉ được phép ở trong lãnh thổ của mình và Dương gian. Chuyện này con biết mà…
Vy Vy nín lặng. cô suýt nữa đã quên mất lí do tại sao cô lại phải thay mặt Quỷ Vương lên Thiên giới mỗi khi có việc khẩn thế này.
-Chuyện trước mắt của chúng ta chính là an toàn của mọi người. Vy vy, Thiên thiên là con gái của Avi, chắc chắn thừa hưởng những năng lực của Avi. Bọn thiên Thần Sa ngã sẽ không mạo hiểm mà bỏ qua cho con bé đâu.
-Vậy con phải làm thế nào?
-Vy Vy. Mày còn nhớ hôn ước giữa 2 đứa con của chúng ta chứ?
-nhớ. Ý mày là…
-Đúng. Bọn chúng phải nhanh chóng kết hôn. Để Thiên Thiên trở thành ác quỷ tạm thời.
Vy Vy biết tại sao My My lại muốn con gái mình chỉ trở thành Ác Quỷ tạm thời. Thiên sứ có thể biết thành ác quỷ. Ác quỷ cũng có thể biến thành Thiên sứ. Nhưng đó là một phép thuật cổ xưa rất khó sử dụng. Tỉ như cặp nhẫn của cô và Ken là thứ rất khó để chế tạo. Sau này cô mới biết, người làm ra cặp nhẫn này, không ai khác chính là Sa Sa, mẹ của cô.
………………………
Thiên Thiên đang nằm ườn trong phòng đọc sách, bỗng nhiên lại cảm nhận được nỗi bất an trong lòng. Trái tim cô không hiểu sao đột nhiên lại đập liên hồi, cứ như sắp có chuyện chẳng lành xảy ra vậy.
Thiên Thiên vươn vai ngáp dài, quyết định ra chỗ khu vườn nhân tạo chơi với Tiểu Bạch một chút. Mấy hôm nay bị anh trai cô bé làm phiền, không thể chơi đùa cùng cô bé nhiều như trước, Thiên thiên cảm thấy có lỗi vô cùng.
-Tiểu Bạch. Em làm gì thế?
-Chị Thiên Thiên à? Em đang thu xếp lại đống sách vở của anh trai em.
-Sách vở? Anh trai em cũng đi học sao?
-Vâng. Lúc học xong phổ thông, anh ấy phải nghỉ để luyện tập trở thành Quỷ Vương tương lai.
-Ra là vậy…- thiên Thiên gật gù. Đi học? Nhóc con háo sắc đó sao?
-Vy Vy mẫu thân! –Tiểu Bạch nhìn ra phía sau Thiên Thiê, mỉm cười vui vẻ với mẹ của cô. –Mẫu thân về lúc nào vậy ạ? Ông ngoại khỏe không mẫu thân?
-À… ờ. Ông khỏe.
Trái với vẻ vui cười của Tiểu Bạch, Vy Vy không khác gì là một cái xác không hồn. Thiên Thiên muốn hỏi thăm rốt cuộc đã có chuyện gì, nhưng vẫn còn e ngại.
-Thiên Thiên. Cháu gọi Hạo nhiên vào phòng ta một chút.
………………..
Hạo Nhiên không hiểu cậu đã làm gì mà khiến cho mâm đại tổng quản phải cấp tốc triều hồi cậu thế này. Chỉ biết là vừa đẩy cửa vào, cậu đã sững người trước khuôn mặt ngấn nước của mẹ cậu.
Mẹ Vy Vy chưa bao giờ khóc. Cũng chưa bao giờ cậu nhìn thấy ba Ken mang khuôn mặt lo lắng như vậy. chuyện gì đã xảy ra?
-Hạo Nhiên. Thiên Thiên. 2 con đến rồi?
-Dạ.
Vy vy ngước ánh mắt nhìn Ken, Ken hiểu ý, lập tức ra ngoài, trả lại không gian cho 3 người.
-Mẹ. có chuyện gì vậy ạ? Sao mẹ lại khóc.
-Ừ… mẹ… thực ra… Thiên Thiên à. Chuyện này trước tiên nê bắt đầu nói từ bố mẹ của cháu.
…………….
-Có nghĩa là…- thiên Thiên run run khóe môi- Bố mẹ cháu là Thiên Thần, và hiện bố cháu đang gặp nguy hiểm?
-Đúng vậy. Thiên Thiên. Cháu nghe này…
-Bố mẹ cháu hiện đang ở đâu? Thiên Thiên biết cắt ngang lời người lớn là hỗn xược. Cô cũng biết câu hỏi của mình ngớ ngẩn làm sao. Bố mẹ cô là Thiên sứ, Vậy ngoài Thiên Đình ra, họ còn ở nơi nào được
-Thiên Thiên. Cháu không thể…
-cháu phải cứu họ. Hay ít nhất, cháu cũng phải giúp họ.
Đôi mắt Thiên Thiên trở nên trống rỗng hơn bao giờ hết. Cô nói như một cái máy. Vy Vy nhìn vào đôi mắt kia mà đau lòng. Nhưng chuyện này…
-Mẹ của cháu đã muốn cô chăm sóc cháu. Nếu cháu muốn giúp ba mẹ cháu, được thôi, nhưng cháu cần có phép thuật, cháu phải có bản lĩnh.
Thiên Thiên ngước đôi mắt lên nhìn Vy Vy. Nhưng ai dạy cho cô?
-Hiện giờ gốc Thiên Sứ của cháu đã bị mẹ cháu chế ngự. tuy ta có phép thuật, nhưng chỉ là phép thuật của ác quỷ, ta có thể dạy cháu, nhưng chỉ khi cháu trở thành một ác quỷ.
Trở thành một ác quỷ sao? Thiên Thiên đột nhiên thất thần.
-Khoan đã. –Hạo Nhiên lên tiếng.- Theo con biết, chuyện đó không dễ đâu.
-Đương nhiên. Vậy nên mới cần đến con. –Vy Vy mỉm cười mệt mỏi.
Hạo Nhiên đương nhiên đủ thông minh để hiểu câu nói này. Nhưng cậu lại bất giác lùi lại, khuôn mặt trắng bệch.
-Mẹ à. Chuyện này… không được đâu. Con không chấp nhận.
-ta biết. Nhưng con không thể chỉ ích kỉ như thế…
-con thà ích kỉ còn hơn. Con không muốn lấy vợ. Càng không muốn lấy cô ta!
Hạo Nhiên nổi cáu gắt ầm lên. Chuyện này đâu có đơn giản như mẹ nói chứ? Nếu cậu kết hôn, bạn bè cậu sẽ cười vào mũi cậu. Riêng chuyện này đã là một lý do to oành rồi.
-thời gian vẫn như cũ. 6 tháng. Sau đó đường ai nấy đi.-Vy vy không mấy để tâm đến con trai-Thiên Thiên à. Cháu…
-cháu không đồng ý.
Ta rất tiếc. Nhưng chuyện này không thuộc thẩm quyền quyết định của ta.
-người nói vậy nghĩa là…
-Tức là dù có chuyện gì, hôn lễ này cũng sẽ diễn ra.
-Nhưng…
-Thiên Thiên. Cháu phải sống, để gặp mẹ cháu, để cứu bố cháu.
Thiên Thiên nghẹn cả giọng. Cô đã rất muốn biết bố mẹ mình là ai. Nhưng không ngờ, khi biết được sự thật, cô lại phải đứng trước sự lựa chọn này.
-Mẹ. Nếu như thế, cô ta có thể kết hôn với bất cứ người nào mà.
Hạo Nhiên thắc mắc chen ngang. Đúng vậy. Cậu làm sao có thể chấp nhận lấy cô ta chứ? Hơn nữa cô ta cũng không nhất thiết phải lấy cậu mới có thể trở thành quỷ dữ.
-Con nghĩ sao nếu mẹ an tâm giao con bé cho bất kì ai khác? –Vy Vy rướn mày.
-thì con sẽ nghi ngờ có phải là mẹ hay không…-Hạo Nhiên ủ rũ.
-Chẳng phải rõ ràng rồi hay sao? 2 đứa nghe này. Hôn nhân này sẽ chỉ kéo dài 6 tháng mà thôi. Vậy nên…
-cháu hiểu rồi.
-Con không…
-Được rồi Thiên Thiên. Cháu ra ngoài một chút được chứ?
-Dạ.
…………………
Chẳng ai biết Vy Vy Quỷ Hậu đã nói những gì, người ta chỉ biết là 10 phút sau, Hạo Nhiên đã cười phớ lớ, bước ra khỏi phòng của mẹ cậu, tìm đến Thiên Thiên mà khuôn mặt vẫn chưa hết hưng phấn.
-Nhóc con. Chúng ta lập tức kết hôn.
|
Chương 8 : HÔN LỄ
Đại hôn quỷ giới không phải cứ muốn tổ chức là tổ chức được ngay theo ý Hạo Nhiên. Suốt 1 tuần sau đó, thần dân Quỷ giới tấp nập chuẩn bị những thứ cần thiết cho một hôn lễ hoàn hảo. Mọi người không có ai là không vui mừng. Cuối cùng thì hoàng tử cũng kết hôn. Cuối cùng thì nhà nào có con gái cũng thoát khỏi thảm cảnh lo sợ bị trêu ghẹo. Nếu như trêu ghẹo mà có thể tiến tới hôn nhân, ok, chuyện đó ai cũng mong đợi. Thế nhưng…
Hạo Nhiên ở quỷ giới nổi tiếng nghịch ngợm, nổi tiếng ham tiền, nổi tiếng đào hoa, những chỉ có một cái nổi tốt đẹp duy nhất là cậu ta rất mạnh. Quỷ giới không như phàm trần. Người ta không nhìn vào cái lời hào nhoáng mà quên đi những thứ đáng lưu tâm. Sở dĩ Hạo Nhiên không được chào đón làm con rể ở Quỷ giới này, chính là vì những tật xấu này của cậu ta.
vì thế, tin Hạo Nhiên lấy vợ, cũng là tin mừng với Quỷ giới.
Chỉ duy một người.
Thiên Thiên 1 tuần nay không buồn hé môi nửa câu. Cả Tiểu Bạch cũng chỉ biết đau lòng mà nhìn cô im lặng. Trong lòng Thiên thiên hiện giờ chỉ độc một chữ rối bời. Cô biết cô ích kỉ, nhưung thật sự, cô không muốn lấy hắn.
Cho đến tận hôm cử hành hôn lễ, lúc khoác lên mình bộ váy cưới màu đen huyền bí, Thiên Thiên mới ngậm ngùi nghĩ rằng chỉ là 6 tháng thôi. Cô thật sự là đứa con bất hiếu. Chỉ 6 tháng sau, cô nhất định sẽ rời khỏi nơi này. Cô nhất định phải gặp được mẹ của cô, phải cứu được bố của cô.
Hôn lễ lộng lẫy được tiến hành dưới gốc cây thần của Quỷ giới.Ken làm chủ hôn.
-Hạo Nhiên, con đồng ý lấy Kim Thiên làm vợ, suốt đời này che chở cho cô ấy không?
-Con đồng ý. –Hạo Nhiên cười vui vẻ đáp lời.
-Thiên Thiên, con có đồng ý lấy Đinh Hạo Nhiên làm chồng, suốt đời bên cạnh anh ấy không?
-…-ThiênThiên thoáng chút ngập ngừng, Dù cho cô đã thống suốt, dù cho cô quyết tâm, thế nhưng chút ích kỉ vẫn len lỏi vào trong cô, xúi giục cô nói không . -Thiên Thiên…
Thiên Thiên không muốn thế này. Cô thật sự chỉ muốn vứt bó hoa trên tay đi, sau đó là chạy khỏi nơi này… nhưng…
-Thiên Thiên!
-Con đồng ý.
Cả tiệc cưới vỡ òa như vừa thoát khỏi bầu không khí căng thẳng. Thiên Thiên thoáng chút ngạc nhiên, không ngờ cô lại có thể trói buộc cuộc đời cô, à không, 6 tháng trong cuộc đời cô với con người này.
Hạo nhiên không mấy để ý đến thái độ của Thiên Thiên. Cái cậu để ý chính là cuốn bí kíp pháp thuật cao cấp của bà ngoại Sa Sa. Nếu có cuốn bí kíp đó, sức mạnh của cậu sẽ là vô địch. Rồi cậu sẽ là Quỷ Vương mạnh nhất, tiền cậu làm ra sẽ là nhiều nhất.
Chỉ nghĩ đến đó thôi, Hạo Nhiên đã sướng tê người.
Vy vy đương nhiên không muốn con quá đam mê sức mạnh. Vậy nên cô trước nay không có ý định dạy Hạo Nhiên pháp thuật lợi hại của mẹ cô. Thế nhưng lần này là Thiên Đình gặp nạn, cô không thể khoanh tay đứng nhìn.
Lắc đầu cười chua chat, Vy vy không hiểu mình trở thành con người tính toán như thế từ bao giờ, Ngay đến con đẻ mình cũng…
-Quỷ Hậu, người làm sao vậy?
Satan lên tiếng bên cạnh, kéo Vy vy ra khỏi đống suy nghĩ hỗn loạn. Satan kể từ ngày mẹ cô chết vẫn âm thầm giúp đỡ cô. Sau đó lại biệt tăm biệt tích. Cách đây mấy hôm mới trở về, còn dẫn theo một cô gái.
-Không có gì. Satan thúc thúc. Con đang nghĩ đến bao giờ được ăn kẹo mừng của thúc.
Vy Vy lém lỉnh đùa nghịch, khiến cho Satan đỏ mặt.
-Đừng nói bậy. Mau mau lên trên. Đến lượt người rồi. ………………….
Phịch!!!
Thiên Thiên thả người xuống giường. Thật sự mà muốn lấy mạng cô mà. Không để cô nghỉ ngơi một chút nào hết.
Lẩm nhẩm trong miệng lời bài hát vu vơ, Thiên thiên bước vào phòng tắm khang trang lộng lẫy dành cho những chủ nhân tương lai của Quỷ giới.
Hạo Nhiên mệt mỏi bước vào phòng tân hôn. Hôm nay đâu phải một mình thiên thiên phải chịu trận đâu? Không ngờ cưới xin lại vất vả như thế. Sau này li dị với Thiên thiên, cậu nhất định sẽ không lấy ai nữa.
Đầu óc choáng váng bởi men rượu, Hạo Nhiên lảo đảo bước vào phòng tắm, mặc cho tiếng nước xối bên tai văng vẳng. Cậu không còn đủ tỉnh táo để để ý xem rốt cuộc tiếng nước phát ra từ đâu nữa.
Cạch!
-Á! Đừng.
OẠCH!
2 tiếng động vang lên liên tiếp, Hạo Nhiên tiếp đất nhờ vào cục xà bông to tướng Thiên Thiên vừa làm rơi trên sàn. Thế nhưng không chỉ mình cậu ngã. Cậu còn kéo theo cả Thiên Thiên theo nữa. Tiếp sau đó, cảm giác mềm mại nơi bàn tay khiến cho Hạo Nhiên có chút bất an. Cảm giác mềm mại dễ chịu, lại thêm chút trơn trơn của xà bông tắm, mùi hương xà bông, mùi rượu, tất cả hoà quyện, kích thích vô cùng.
2 giây sau đó là cái tát trời giáng mà Thiên Thiên giành cho cậu.
-Cái…
Hạo Nhiên tỉnh hẳn cả người. Cậu tức giận, văng một câu tục, trừng mắt nhìn Thiên Thiên. Chỉ thấy qua làn hơi mỏng manh, đôi môi Thiên Thiên mím chặt, khuôn mặt đỏ ửng tức giận lấm lem nước mắt.
-ANH CÚT NHANH CHO TÔI! CÚT!!! Hạo Nhiên dường như đã hiểu ra vấn đề. Thôi chết rồi, lần này tèo rồi. Nhìn xem cậu đã làm cái gì này. Tại sao lần nào cũng là trong phòng tắm? Tại sao lần nào cũng khoả thân??????????????????
Sáng hôm sau, Thiên Thiên vẫn còn tức giận đến nỗi không buồn ngẩng đầu lên nhìn tên chồng khốn kiếp kia. Hạo Nhiên thì ngó lơ như đã quên rồi, thế nhưng ánh mắt láo liên vẫn liếc về phía cái người được gọi là vợ mình liên hồi.
Trở thành Quỷ dữ quả thật rất đơn giản. đối với Thiên Thiên mà nói, đeo nhẫn vào ngón tay thì không có gì khó khăn với cô, Thế nhưng học được pháp thuật của Quỷ thì đúng là…
Pháp thuật của cô do đích thân Satan, người nổi danh là Ác Quỷ của mọi thời đại bày dạy theo sự nhờ vả của Quỷ Hậu. Hạo Nhiên cũng không khác gì cô. Có chăng chính là sự hứng khởi của hắn khi luyện tập cùng Quỷ hậu.
Mỗi người một mục đích. Thiên Thiên học pháp thuật để tự vệ, cũng là để ẩn mình. Hạo Nhiên lại học pháp thuật để chiến thắng, để khẳng định mình. Vợ chồng tân hôn đêm đêm vẫn phải ngủ với nhau, mỗi người một giường, mỗi người một suy nghĩ nhưng lại cùng mang mỗi nỗi mệt mỏi.
Thời gian 1 tháng nhanh chóng qua đi. Thiên Thiên cuối cùng cũng nắm bắt được phần cơ bản của Pháp thuật Quỷ giới. Phần còn lại chính là dựa vào sức cô vận dụng. Khoá học với Quỷ hậu kết thúc cũng chính là lúc Quỷ hậu trao cho coma Trượng. thiên Thiên không hiểu lắm dụng ý của Quỷ hậu, thế nhưng cô vẫn vui vẻ nhận lấy. Quỷ Hậu đối với cô thực tốt. Suốt 1 tháng qua không ngừng chăm sóc cô.
Hạo Nhiên không kết thúc khoá học được nhanh chóng như cô, thế nhưng thời gian học đã có phần giảm bớt. Phần lớn thời gian, Hạo Nhiên vẫn ở nhà ngâm cứu những thứ mẹ hắn truyền đạt. Sa Sa quả không hổ danh là Sa Sa. Pháp thuật của bà cậu chưa từng được chiêm ngưỡng, nhưng qua mẹ, cậu có thể chắc chắn một điều, Sa Sa là vô địch Quỷ giới. Kể cả Quỷ Vương cũng không thể địch nổi.
-Này!
Hạo Nhiên liếc mắt về phía cô vợ của mình, gọi giật lại.
-gì?
Thiên Thiên đáp lại, gọn không kém.
-Đi đâu đấy?
-Ra ngoài.
-Ra ngoài mà ăn mặc thế hả?
-Ăn mặc thế nào anh quản được à?
-Ơ… cô định đi đâu?
-Mặc tôi.
Hội thoại của Thiên Thiên với Hạo Nhiên bao giờ cũng đáp ứng đủ điều kiện gọn và nhẹ. Hơn bao giờ hết, cô khiến cho cậu cảm thấy mình bị xem nhẹ một cách thái quá. Không thể như thế được. Dù sao cô ta cũng là vợ cậu, cũng là Thái tử Phi của Quỷ giới. chuyện này đồn ra ngoài thì liệu cậu còn mặt mũi nào nữa?
Sử dụng một chút pháp thuật ẩn thân, Hạo Nhiên cư nhiên đi theo Thiên Thiên mà cô không hề hay biết. Cậu nhìn thấy cô ra khỏi rừng quỷ, tiến đến một quán cà phê trong thành phố, vẫy tay chào và ngồi xuống bàn một chàng trai lạ.
Máu dồn lên não. Thật sự là máu dồn lên não mà. Hạo Nhiên tức muốn ói máu. Cô ta rốt cuộc là suy nghĩ những gì? Tại sao lại có thể ngang nhiên ngoại tình như thế?
Nộ khí khiến cho Hạo Nhiên quên mất việc ẩn thân. Cậu ngồi xuống một chiếc bàn gần đó, nheo mắt theo dõi đôi nam nữ kia.
Hạo Nhiên không biết 2 người kia nói những gì, chỉ biết là Thiên thiên nói một lúc bỗng nhiên bật khóc. Người con trai kia lại nắm lấy tay Thiên thiên, nhìn cô với ánh mắt an ủi. Cái gì vậy nè? Cái gì đây? Hạo Nhiên nóng mắt đến mức kiềm chế không nổi, lao ra chỗ 2 người kia, giằng lấy tay Thiên thiên.
-Mày làm cái gì thế hả thằng kia?
Tiếng gầm vang vọng khắp quán cà phê, khiến cho toàn bộ những con mắt xoi mói đổ dồn vào phía 3 người, chờ đợi một màn kịch hay. Đánh ghen kìa, lại còn là nam đánh ghen nữa. Chuyện này nhất định không thể bỏ qua, Mau mau ghi lại rồi post lên youtube.
-Anh là ai?
Thiên Sơn gằn giọng. Tên điên này rốt cuộc từ đâu xuất hiện vậy?
-anh làm cái gì thế? –thiên thiên sau phút sững sờ cũng ngạc nhiên hỏi Hạo nhiên
Hạo Nhiên không thèm đoái hoài đến câu hỏi của Thiên Thiên, đưa ánh mắt cảnh cáo Thiên Sơn.
-Tôi không biết anh là ai. Nhưng Thiên Thiên là vợ tôi. Mong anh có tự trọng.
Miệng nói mắt đảo, Hạo Nhiên có thể nhìn thấy được sự ngạc nhiên tột cùng của Thiên Sơn, thấy được cái trố mắt của Thiên Thiên dành cho mình. Trong lòng cậu bỗng trào lên một cảm giác thích chí vô cùng. Cậu cư nhiên nắm tay Thiên Thiên, kéo cô ra khỏi quán cà phê.
|
Chương 9 : THẾ GIỚI CỦA QUỶ.
-Này. Anh đang làm trò hề gì thế? Thiên Thiên bực mình giằng tay ra khỏi tay Hạo Nhiên. Tên này mắc chứng gì vậy?
-Làm gì nữa? Tất nhiên là giữ thể diện hoàng gia rồi . Cô nghĩ cái gì mà lại ngoại tình một cách công khai thế hả?
Hạo Nhiên cũng không kém phần bực tức chì chiết Thiên Thiên.
-Ngoại Tình?
Không buồn đáp lại cái trừng mắt của Thiên Thiên, Hạo Nhiên bỏ lại cô, xăm xăm bước một mình về phía khu rừng. Không phải cậu chỉ nói chơi. Ngay từ lúc nhìn thấy Thiên Thiên có những hành động như thế, Cậu đã cảm thấy sôi máu rồi. Không phải là ghen. Cậu có thể khẳng định như thế. Chỉ là mặc dù cô ta là vợ hợp đồng thôi, thế nhưng nếu như chẳng may một ác quỷ nào đó nhìn thấy, vậy chẳng phải là mất hết thể diện hay sao? Thật kém suy nghĩ.
-Á!
Bên tai Hạo Nhiên bỗng vang lên một tiếng thét chói tai, không của ai khác ngoài Thiên Thiên. Cậu chỉ kịp quay lại vừa lúc Thiên Thiên ngã gục xuống thảm cỏ xanh mượt, nhường chỗ cho khuôn mặt một con ác Quỷ đang hả hê vô đối.
Trái tim Hạo Nhiên không dưng đập loạn nhịp. Hắn dường như đơ ra tại chỗ vậy. Chỉ khi con ác thú kia cất lên tràng cười man rợ, quay lưng chạy trốn, cậu mới tỉnh ra. Nộ khí dâng lên tận cuống họng. Hạo Nhiên gầm lên một tiếng, lao vào con Quỷ kia, chém nó một cách vô thức.
-Tại sao??? Tại sao lại làm thế??? Tiếng gào của Hạo Nhiên vang vọng khắp không trung. Thắc mắc của cậu chỉ được đáp lại bằng tiếng cười man rợ. cho đến khi chỉ còn chút sức lực cuối cùng, Ác Quỷ kia mới cất giọng khàn khàn.
-Chỉ cần trả được mối thù cho vợ ta, ta có chết cũng nhắm mắt.
Hạo Nhiên khựng người lại, vừa ngay lúc Ác Quỷ kia trút hơi thở cuối cùng. Lần đầu tiên trong đời, Hạo Nhiên nhận thức được sự nguy hiểm cận kề những người bên cạnh cậu.
……………….
Vết thương của Thiên Thiên không trầm trọng như Hạo Nhiên nghĩ. Mặc dù vẫn phải huy động đến toàn bộ bác sĩ của Quỷ giới, thế nhưng tính mạng của Thiên Thiên vẫn được bảo toàn. Sau này, nghe Vy Vy Quỷ mẫu kể lại, lúc đó bà cũng bị Hạo Nhiên doạ cho hết hồn. Cậu lúc đó vừa bế Thiên Thiên, vừa gào thét ngay từ lúc còn chưa thấy người đâu, thậm chí trên má còn vương mấy giọt nước mắt long lanh.
Hạo Nhiên không cần biết rốt cuộc là cậu có khóc thật hay không. Chỉ cần biết rằng nếu cậu chối biến đi thì không ai làm khó cho cậu được. Mặc dù vậy, trong cậu vẫn âm thầm biết, cậu thực chất có khóc hay không.
Không biết do cảm thấy có lỗi hay vì lí do nào khác, suốt đêm đầu tiên, Hạo Nhiên tình nguyện thức canh chừng Thiên Thiên, đề phòng tình trạng của cô đột nhiên thay đổi.
Nhìn ngắm Thiên Thiên hôn mê bất tỉnh, trong lòng Hạo Nhiên bỗng trào nên một nỗi ân hận. lẽ ra câụ không nên bỏ mặc Thiên thiên mà quay đi. Lẽ ra cậu không nên tức giận mà mất cảnh giác, không để ý đến sự xuất hiện của Ác Quỷ kia.Mà có chăng sai lầm lớn nhất của cậu, chính là gây ra quá nhiều kẻ thù.
Thiên Thiên dù sao cũng chỉ là một cô gái vừa bước chân vào Quỷ giới, lại được mẹ của cậu bảo bọc, làm sao có thể hiểu được Quỷ giới này không chỉ có những ác Quỷ tốt.
Có một điều Hạo Nhiên không biết, Những ngày tháng trôi dạt của Thiên Thiên không phải là những ngày tháng êm dịu. chính vì thế, cô luôn biết thận trọng với những gì xảy ra chung quanh mình. Cô biết cách tự bảo vệ bản thân, cũng như cảnh giác với những chuyện có thể gây thiệt hại cho bản thân.
Thế nhưngm dù sao đi nữa, Hạo Nhiên cũng tự mình cảm thấy có lỗi với Thiên Thiên, chính vì thế, dù không nói ra, cậu vẫn ngầm xác định thời gian ở bên cạnh Thiên Thiên, cậu nhất định sẽ bảo vệ cô đến cùng.
Thiên Thiên tỉnh dậy sau mấy ngày bất tỉnh. Đầu cô đau điếng, vết thương đang lên da non có phần rát. Khá ngạc nhiên là mình còn sống, thế nhưng Thiên Thiên cũng phải hét lên một cách kinh ngạc khi ngoảnh nhìn xung quanh.
Hạo nhiên đang nhìn cô bằng đôi mắt cú mèo, khuôn mặt đờ đần không thể tả. Khuôn mặt sáng láng bây giờ gầy xọp đi, lún phún râu. Nếu không nhờ bộ đồ cậu ta mặc, Thiên Thiên chắc chắn sẽ nhầm tưởng rằng cô bị kẻ gian bắt rồi.
Dường như nhận ra Thiên Thiên đang nhìn mình, Hạo Nhiên sực tỉnh, e hèm một cái rồi quay đi.
-Cô tỉnh rồi à?
-Ừ. Anh thức canh tôi đấy hả?
-Cô bị điên. Tôi đâu có thừa thời gian đến thế.
Thiên Thiên đớ người. Chẳng nhẽ cô nhầm. Nếu vậy thì chết vì xấu hổ mất thôi. Mà cũng đúng. Cái tên Hạo Nhiên ưa gây chuyện này có bao giờ tốt thế đâu? Nghĩ thế nhưng Thiên Thiên vẫn giương cổ cãi.
-Có anh bị điên thì có. Thế anh vào đây làm gì?Đừng nói là…
Đôi mắt thiên Thiên nhíu lại chỉ còn là 2 đường chỉ nhỏ, đưa tay bắt chéo che chắn ngực mình. Tên gian ngoa này. Có khi nào hắn định giở trò gì không?
Hạo Nhiên liếc qua mặt Thiên Thiên là đoán ra ngay được cô nàng đang nghĩ gì. Vừa ngượng vừa tức, Hạo Nhiên tức giận hét ầm lên.
-Cô có bị gì không đấy? Tôi đường đường là đấng nam nhi đẹp trai ngời ngời thế này, trước nay chỉ có người khác ham muốn tôi chứ tôi chưa bao giờ có ý định với ai, đồ phẳng ạ.
Cốp!!!
-Ui da!
Thiên Thiêm bụm miệng nhìn Hạo Nhiên ôm đầu, cục u to cộm nổi lên ngày một rõ, còn có cả cột khói bốc hơi theo. Vy Vy đứng bên cạnh, nheo mắt vẻ khinh thường nhìn Hạo Nhiên.
-Cái thằng này. Đừng làm ta mất mặt. Ngươi có biết nhìn không vậy? Thiên Thiên tuy không đến nỗi đồ sộ nhưng cũng không thể nói là phẳng. chí ít cũng phải 85.
-Mẹ. Mẹ bị làm sao vậy? Cô ta ngực còn nhỏ hơn cả eo nữa. có mà 85 bằng mắt.
-còn dám cãi. Mày không tin? Mẹ đo cho mày xem.
Thiên Thiên dương to mắt, kinh hoàng nhìn Quỷ Hậu đang lăm le tiến đên chuẩn bị đo lường. Cái gì vậy? Còn tưởng là vào đây bênh vực cho cô chứ?
-Quỷ… Quỷ hậu. Người không cần thiết làm thế đâu. Á…
Vết thương sau lưng Thiên Thiên đột nhiên nhói đau, khiến cô kêu lên một tiếng. Vy Vy cùng Hạo Nhiên thấy thế lập tức lao tới.
-Thiên Thiên. Cháu không sao chứ?
-cô không sao chứ? Đồ ngốc. Nếu còn yếu thì cứ nằm xuống. sao lại ngồi dậy?
Thiên Thiên tức nghẹn họng. Tên Hạo nhiên này có bị mất trí không vậy? Cô không phải bị hắn doạ cho hết hồn mới ngồi dậy sao?
-Tiểu tử thúi.-Vy Vy nhìn thấy sắc mặt khó coi của Thiên Thiên liền cốc đầu Hạo Nhiên một cái nữa- còn không mau ra ngoài. Để ta gọi bác sĩ vào.
……………………….
Tình hình của Thiên thiên đang chuyển biến theo chiều hướng tốt. Cô dần dần cũng bình phục lại, có thể đi lại được một cách bình thường. Bác sĩ nói vết thương đã lành đến 9 phần, còn 1 phần chỉ cần tẩm bổ cho Thiên Thiên là được.
Nói đến tẩm bổ. thiên Thiên sau này nghĩ lại vẫn không tài nào không rùng mình được. Cô từ trước đến nay chưa thấy một ai có cách tẩm bổ giống như giết người như Hạo Nhiên. Quỷ Hậu không phải ngày nào cũng bên cạnh cô. Chính vì thế, Hạo Nhiên phận làm chồng phải vất vả thay. Thế nhưng thiên Thiên có nhìn thế nào cũng không tìm được 1 tia chán ghét trong mắt Hạo Nhiên. Ngược lại, hắn còn có vẻ sốt sắng bắt cô ăn hết cái này đến cái kia, nhiệt tình đến mức cô còn mường tượng đến cảnh người ta nhồi nhét cho heo mau béo vậy.
Hạo Nhiên đương nhiên không có ý muốn nuôi cô thành con heo. Hắn cùng lắm cũng chỉ vì muốn bù đắp vào vết thương mà cô phải gánh chịu vì hắn, gánh thay cho hắn. Vết thương của cô do hắn gây ra. Vậy nên hắn đương nhiên phải có trách nhiệm .
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại. Bà cô này ngoài chuyện hay cằn nhằn hắn ra, thực chất cũng đáng yêu đấy chứ. Cách cô ăn uống, cách cô cười với hắn, cách cô nhíu mày lại mỗi khi cảm thấy đau. Tất cả đều dần dần đi vào tâm trí hắn, khắc hoạ bản thân vào não bộ của hắn, khiến cho hắn hằng đêm không còn chỉ suy nghĩ về ngôi vị Quỷ Vương mạnh nhất nữa.
|
Chương 10 : THIÊN SƠN
Thiên Sơn thực chất là một người bạn của Thiên Thiên. Anh quen cô trong một lần đi dạo. Nói ra cũng thực tình cờ. Hôm đó, chính là hôm mà anh bị bán gái đá.
Thiên Thiên là một cô gái tốt. Cô mặc dù có tính cách hơi lạnh lùng, thế nhưng vẫn dành cho người khác những sự quan tâm ấm áp. Người khác có thể không nhận ra, thế nhưng Thiên Sơn làm sao có thể không nhận ra được chứ?
Ngày Thiên Sơn gặp Thiên Thiên là một ngày mùa đông ảm đạm.
-Chia tay đi anh!
Nụ cười gượng gạo trên môi Thiên Sơn đông cứng theo từng bông tuyết rơi. Anh sớm đã biết chuyện sẽ thế này. Cũng sớm đã biết Tuyết Nhi sẽ sớm nói lời chia tay, thế nhưng thật không ngờ.
Bật cười chua chát, Thiên Sơn run run đôi môi, chậm rãi nói ra từng câu từng chữ.
-Anh đã nhìn thấy em đi với hắn…
Tuyết Nhi giật mình ngạc nhiên. Không phải chứ? Nếu vậy chẳng phải anh đã sớm biết cô bắt cá 2 tay hay sao? Vậy tại sao…
-Anh cứ ngỡ mình sẽ thay đổi được em. Nhưng mà… anh sai rồi. Tuyết Nhi. Anh không tài nào xoá đi nụ cười rạng rỡ của em khi em bên cạnh hắn ta trong tâm trí anh.
-Thiên Sơn… Anh…
Tuyết Nhi có chút đau lòng. Đã yêu nhau chừng ấy năm. Tuyết Nhi biết rõ Thiên Sơn đối với cô rất tốt. anh cũng rất yêu cô. Nhưng cô không thể cưỡng lại trước Chấn Vũ.
-Được rồi. em đi đi. Anh không sao.
Tuyết Nhi ái ngại nhìn Thiên Sơn, thế nhưng sau đó vẫn cất bước đi.
Thiên Sơn bật cười một cách chế nhạo. anh ngồi bệt xuống ghế đá ở công viên, cúi đầu xuống, mặc cho nhữg bông tuyết rủ bên vai mình. Bóng dáng lẻ loi cô độc của anh sớm đã bị Thiên Thiên nhìn thấy. Thất tình? Cuộc đời Thiên Thiên không biết đã từng thất tình hay chưa. Chỉ biết rằng từ lúc cô tỉnh dậy, dù cho không phải lo lắng về cái ăn, nhưng sự cô độc lúc nào cũng bao trùm lấy cô.
Nghĩ vẩn vơ thế nào, Thiên Thiên lại chậm rãi bước đến, đứng một cách hống hách trước mặt Thiên Sơn.
-Này. Chỗ này của tôi.
Thiên Sơn ngước lên nhìn Thiên Thiên. Cô nhóc ăn mặc rách rưới này là ai vậy?
-Quanh đây vẫn còn nhiều chỗ mà cô bé.
-Những chỗ này là của tôi.
Thiên Sơn lắc đầu ngán ngẩm. Cậu đã sớm chán nản rồi, lại xuất hiện một con nhỏ điên khùng thế này. Cậu lẳng lặng lê bước sang chiếc ghế khác.
Thế nhưng không như Thiên Sơn mong muốn. Thiên Thiên vẫn bám theo anh. Một mực khẳng định chỗ anh đang ngồi là của cô. Mặc cho anh tỏ vẻ khó chịu,Thiên Thiên vẫn lầm lì đi theo đòi chỗ. Cho đến khi tất cả các ghế trong công viên bị Thiên Thiên khẳng định chủ quyền, Thiên Sơn mới ức chế gào lên.
-Rốt cuộc nhóc muốn thế nào đây? Sao cái gì cũng muốn tôi nhường vậy? tôi cũng có ý thích của bản thân. Tôi cũng là người. Chẳng lẽ tôi lại không bằng nhóc, không bằng tên kia sao? Cớ sao tôi lại phải nhường?
Đợi Thiên Sơn ngưng gào, thở hổn hển, Thiên Thiên mới chậm rãi.
-Tất cả những cái ghế trong công viên này đều là chỗ ngủ của tôi. Nếu anh thích, anh có thể lại chỗ vòng quay ngựa gỗ mà tự kỉ.
Thiên Sơn tức muốn nghẹn giọng.anh đến phát điên với con nhóc đáng ghét này mất. Thật tức chết mà.
Hậm hực đi về phía vòng quay ngựa gỗ, Thiên Sơn đặt mông ngồi xuống, không quên rủa xả cô nhóc vô duyên kia. Thế nhưng chỉ một lát sau, cậu vô cớ nhận thấy, chỗ mình không còn một bông tuyết nào, còn cô nhóc kia đang ngồi co ro dưới trời tuyết, dáng vẻ cô đơn cùng cực.
|