Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ
|
|
Chương 47
Cháp 47 : Ngày trở về.. 6 tháng sau... Mùa đông...lá rơi trên những con đường tấp nập, cảm giác se se lạnh Trường Qt H.. - Trường vẫn thế, không có gì là thay đổi - Băng khoác chiếc balo phía sau lưng và nhìn vào bên trong sân trương, đang là giờ ra chơi nên sân trường khá nhộn nhịp và ồn ào, trước khi sang Mĩ, Băng đã quyết định học hết khoá 12 bên đó mới về nhưng nó lại nghĩ lại dành một chút thời gian để khơi lại kỉ niệm khi còn học ở đây và Băng đã quyết định về tại nơi đây học nốt kì II Tại phòng Hiệu trưởng - Thưa hiệu trương, em muốn học lại ở đây - Băng - Chỉ còn 3 tháng nữa là kết thúc năm học em quyết định học lại chứ? - Hiệu trưởng - Dạ vâng! - Vậy được,.trống vào lớp em sẽ lên phòng 12a1 trên tầng 4, cô chủ nhiệm sẽ nhận em - Vâng, em chào thầy. Băng chào thầy hiệu trưởng xong rồi bước ra ngoài cũng là lúc vào lớp, nghĩ đến phải leo đến tầng 4 Băng lại não lòng và lại nhớ đến anh trai Mạc Khanh, trở về với tư cách là học sinh trường này, Băng vẫn thể hiện tính cách như ngày trước nhưng cứ vào ban đêm, Băng lại biến thành một con người khác và nói chính xác hơn Băng sẽ là một sát thủ Mặt Nạ Quỷ - Hôm nay sẽ có bạn vào lớp ta hoàn thành nốt khoá học lớp 12...- Cô giáo chưa nói xong thì Phong đập bàn lên tiếng - Cái lớp này không phải ai muốn chuyển vào cũng được, bảo bạn đó sang lớp khác học đi . Băng đứng ngoài nghe tiếng mà muốn xông vào phi cho Phong chiếc giầy vào mặt - Vậy được - Cô giáo nghe theo lời của Phong răm rắp và ra ngoài cửa nơi Băng đứng, vì Băng đứng chỗ khuất nên chả bạn nào trong lớp nhìn thấy đặc biệt là bọn Phong ngồi cuối lớp lên không biết đó là Băng. - Vy Băng, em có thể sang lớp bên học được chứ - Cô giáo nói bình thường nhưng đủ cho cả lớp nghe tiếng Nghe thấy 2 từ Vy Băng, cả lớp đều ngỡ ngàng và đặc biệt là chỗ Phong , Lam, Hiểu Vĩ , Khánh và Ken. - Lẽ nào... - Phong bỏ lại vế sau và chạy ra ngoài cửa, 4 người kia cũng vậy nhất là Lam chạy nhanh xém tý nữa là ngã Băng thấy Phong chạy đến chỉ liếc xéo Phong rồi xin phép cô giáo sang lớp bên cạnh học. - Băng, cô đi đâu đấy? - Phong kéo tay Băng lại - Đi sang lớp bên học! - Băng cười - Về lớp ngay - Phong vội chộp lấy tay áo kéo Băng vào lớp - Ui Băng, tao nhớ mày quá, cuối cùng mày cũng về rồi - Lam chạy đến đẩy Phong ra và ôm chầm lấy Băng - Ờ có gì ra chơi thì nói nha, giờ tao về lớp bên cạnh đây - Băng nói rồi lườm Phong - Băng học lớp này mà - Ken chỉ tay vào trong lớp - Đâu, có người vừa bảo tôi sang lớp khác mà học cơ mà - Băng bĩu môi nhìn Phong - Tôi nhầm đuợc chưa, giờ thì quay lại lớp đi - Phong cố lắm mới nói được mấy từ như vậy. - Được rồi - Băng cười rồi vào lớp - Sao con Băng lại về đây học,tưởng nó nghỉ luôn rùi cơ mà - girl 1 - Sao nó lại quay lại, mà bọn anh Phong cứ quan tâm đến nó là sao nhỉ, tưởng đứa nào vào lớp này nữa là bị chuyển lớp cơ mà. ... Và tiếng bàn tán của mấy con vịt trong lớp cứ vang lên - Câm hết - Khánh đập bàn ra lệnh, cả lớp im thin thít. - Tôi tưởng cô chết luôn bên ấy rồi - Phong - Cẩn thận lời nói không thì cậu chết trước tôi đây - Băng trừng mắt hăm doạ, động tác cực kì dễ thương và buồn cười. - Chết tôi cũng phải kéo theo cô chết cùng - Phong trừng mắt lại, mắt Phong đẹp hơn - Lúc cậu chết tôi chốn đi đố kéo theo được - Băng đốp lại và cứ thế, 2 người này gặp nhau là không thể hoà bình hơn được nữa, cả giờ học này, chỉ có tiếng 6 thánh ngồi phía cuối lớp nói chuyện.
|
Chương 48
Mảnh ghép 48 : Những con người phá thời gian - Hôm nay Băng về, chúng ta đi phá đi - Khánh lên tiếng và tất nhiên cả lũ đều hưởng ứng - Phải đi đến tối luôn - Hiểu Vĩ cười toe toét - Ê, sao Hiểu Vĩ cứ cầm tay Lam của tôi thế - Băng nhìn lên nhìn xuống và dừng lại ở đôi tay của Lam và Hiểu Vĩ - Ờ...thì..- Lam ngập ngừng - Hai người họ là 1 đôi đó - Khánh chen vào vừa nói vừa cười - HẢ..........- Băng hét lên với volume không bé một chút nào - Sao vậy, ngạc nhiên lắm à cần thì tôi với cô là 1 đôi nhé - Phong cười gian tà - Ý thèm vào - Băng trề môi - Rồi chúng ta đi thôi chứ hả - Ken - Nào, đi thôi - Hiểu Vĩ cầm tay Lam chạy ra xe đầu tiên, tiếp sau đó là Khánh, Ken , Băng và Phong Trên đường đi , 5 người kia thi nhau hỏi Băng việc sống bên đó như thế nào nhưng Băng toàn lắc đầu không trả lời, vì Băng cứng đầu quá nên cả 5 phải bó tay Bắt đầu với công việc đập phá, tụi này ăn uống như heo...và cuối cùng mấy cái thẻ ATM mà Phong thắng được của 3 boy kia đều lần lượt ra đi - Giờ đi đâu - Băng hỏi - Đi chơi - Phong trả lời - Chơi ở đâu - Băng - Ở trên mặt đất - Thế chả lẽ bay hay là bơi à ? - Có thể! Sao cứ phải đốp chát nhau thế nhỉ, boom trong mồm cả 2 đều mạnh quá Tiếp theo địa điểm dừng chân của tụi này là khu vui chơi giải trí lớn nhất nước, trước mắt tất cả là những trò chơi từ cảm giác mạnh đến cảm giác nhẹ đều có - Mấy trò này hay quá - Băng reo lên Giờ chỉ còn lại Phong và Băng, Lam và Hiểu Vĩ dắt nhau đi chơi mảnh rồi, Ken và Khánh cũng đi chêu gái trong đây ( bó tay 2 ông này) ( Ken : Người lạnh lùng cũng được đi chêu gái nhỉ tác giả // T/g : Vâng thưa bố @@ ) - Cảm giác mạnh đó chơi không? - Phong nhìn Băng - Chơi thì chơi sợ gì mấy trò này, nếu chết người thì pháp luật đã nghiêm cấm từ lâu rồi - Băng nói có vẻ tự hào và hùng dũng lắm. Đầu tiên Phong mua 2 vé cho cả 2 chơi tàu lượn trên không - WOOW, cao quá ngã xuống đây chắc mất xác quá - Băng nhìn xuống dưới không trung mà la lên - Ngồi im không thì cô là người mất xác đầu tiên đấy. .. Sau 10 phút cuối cùng đã hạ cánh an toàn - Ui chóng mặt quá - Băng thều thào - Muốn chơi mạo hiểm tiếp không ? - Chơi luôn ! Thế là Phong lại kéo Băng ra quầy mua vé chơi trò Đu quay lộn vòng. May mắn thay cô bán vé say nắng vì nhan sắc nghiêng thùng của Phong nên dù cậu có trả tiền cô ấy cũng từ chối bảo là tặng " lần đầu tiên đến chơi " ( ôi chết mất, lần đầu tiên ai cũng được miễn phí hả trời..t/giả muốn chơiiiiiiiii )Bao nhiêu ánh mắt của boy đều nhìn nhan sắc của Phong và thầm ngưỡng mộ còn girl thì say nắng hết, bỏ điện thoại máy ảnh ra chụp hình lia lịa.Nhìn Băng đi cùng Phong như vậy ai cũng lầm tưởng rằng 2 người họ là một đôi nhưng dù tưởng vậy nhưng các girl đều kết luận rằng " Băng là osin của Phong" - Mấy người họ nhìn cậu ghê vậy? - Băng nhăn nhó - Tui đẹp mà! - Lần đầu tiên Phong biết tự sướng, chỉ có thể bên cạnh Băng tính trẻ con của Phong mới được nâng cấp như vậy. - Lần sau đi đâu thì che mặt vào hoặc mang theo mấy cái khẩu trang đi mà đề phòng - Băng cười trông rất tả tơi. - Sao phải thế, đẹp trai là phải khoe ra chứ ! - Mắc ói , nhìn cái mặt mà muốn cho cả chiếc dép lào vào mặt - Băng vừa nói vừa làm thao tác ói. Hai tay vuốt ngực - Á được - Phong dí Băng, Băng cũng dí lại cho đến khi có nhân viên tiến lại gần - 2 người có chơi không ạ? - Có - Băng đáp - Vậy mời 2 người chuẩn bị , Nhân viên đó nói xong Phong trao cho 2 tấm vé và cả 2 leo lên chỗ ngồi và thắt dây an toàn A....AA - Băng kêu lên - cái trò quái quỷ gì thế này. Vòng đu quay cứ lộn lên lộn xuống, cứ lộn vòng tròn thế này có ngày máu dồn nên não mà die mất. - Vui không ? - Phong - Vui cái con khỉ ý, sắp chết... rồi đây nàk. - Băng cứ lộn lên lộn xuống. tuy hiphop lộn lên xuống này không thành vấn đề nhưng bây giờ cô đang treo lơ lửng trên không. Máu dồn lên não rồi. - Tưởng thích cảm giác mạnh. - Thôi cho tôi xuống đi, sắp chết rồi. - Đợi hết thời gian mới xuống được chứ . - Bao lâu thì hết. - Khoảng 10 nữa. - Chết rồi, tổn thọ 10 năm của tôi... Và rồi Băng cứ la lên la xuống vì trò này quá kinh điển, ai bị bệnh tim mà vớ phải trò này thôi xong luôn đấy Kết thúc trò chơi là màn kêu chóng mặt đau đầu của Băng inh ỏi lên. - Sợ chưa? - Phong nhìn Băng cười đểu - Rồi, không chơi nữa. - Vậy đi gắp thú đi - Phong cười - Đi - Băng hớn hở Trò chơi gắp thú. - Đây...đây...kìa... - Băng chỉ chỉ - Ôi lại trượt rồi, tay nghề gắp thú của cả 2 đều hạn chế mà chưa cả gắp được trúng đã bị rơi rồi nhưng may mắn 1 tẹo cuối cùng Phong cũng gắp được một em thỏ dễ thương và............... bé tý...Mua xu hết hơn 400k mà hốt được về em thỏ 15k là cùng...
|
Chương 49
Mảnh ghép 49 : Ở lại bar Chơi đủ mọi thứ trò ở đây,cả 6 đều có mặt tại xe của Phong và bắt đầu hành trình khám phá tiếp theo Và điểm dừng chân tiếp theo là quán bar " Không level " giữa trung tâm thành phố Bước vào bên trong bar, tất cả người đang đứng trước cửa đều lảng ra 2 bên nhường bước cho 6 người - Tiểu...thư...- Một tên nhìn thấy Băng lên nói lớn nhưng hình như chưa kịp nói xong vế tiếp theo đã bị ánh mắt của Băng giết chết rồi, biết Băng đang giấu thân phận trong giang hồ nên mấy tên gọi Băng là tiểu thư cũng im bặt coi như không quen biết Băng Trong bar ai cũng biết sự nổi tiếng máu lạnh và tàn bạo của Phong nên không ai dám động vào mấy người này, Lam và Băng thì ngồi tám chuyện với nhau còn 4 boy đã len vào đám đông nhảy từ bao giờ rồi - Hình như Ken yêu mày đó - Lam nói - Tao không nghĩ vậy, tao nghĩ Ken coi tao là bạn thôi - Băng cười - Nhưng lần trước tao nghe thấy Ken nói....người say không nói dối đâu - Không, chắc lúc ý Ken nói nhảm nhí thôi - À còn cả Phong, mày coi cậu ta là gì? - Là bạn, mày hỏi gì kỳ vậy? - À không? - Lam cười và lảng sang chuyện khác Trời đã nhá nhem tối, màu đen buông xuống bao trùm cả bầu trời.Một vài giọt mưa vội vã lăn xuống và se se lạnh - Mưa rồi hôm nay ở lại đây luôn không về đâu - Hiểu Vĩ cười và tất cả đều đồng ý, quay trở lại chỗ Băng và Lam nhưng không thấy Băng đâu, Ken hỏi Lam - Băng đâu Lam - À, nó có việc bận nên về trước,Băng bảo mai xin lỗi mọi người sau - Vậy à, hôm nay ở lại luôn đây không về nha - Ken nói tiếp - Sao phải ở lại ? - Đó là ý kiến của Hiểu Vĩ , tui không biết - Ken nói rồi hếch mặt về phía H.Vĩ - À, mưa thì ở lại chứ về ướt hết ( nói dóc kinh quá, lười không muốn về chứ đi ô tô ướt làm sao nổi ) - Vậy cũng được - Lam cười
|
Chương 50
Mảnh ghép 50 : Máu lạnh trong bóng tối, sát thủ không cần lương tâm - Tiểu thư đến rồi - Một tên nói to rồi sau đó cả lũ người ở đó cúi xuống chào người con gái đang bước vào và người con gái đó chính là Băng, khuôn mặt Băng được che đi 3/5 phần bởi chiếc mặt lạ quỷ - Còn bao nhiêu tên nữa? - Băng lạnh lùng hỏi tên cầm đầu đàn em của mình - Thưa tiểu thư còn khoảng 30 thằng nữa - Được rồi, lần sau không cần gọi tôi là tiểu thư đâu . - Bọn em không dám gọi khác ạ. - Không dám thế có muốn sống không ? - Dạ...vậy tụi em sẽ gọi là chị hai. - Vậy đi.. Băng nói xong rồi lạnh lùng bước đi, con đường hiu hắt, vanh bóng người qua lại, không khí âm u bao trùm và mùi máu tanh nồng bốc lên giữa cái se lạnh và những giọt mưa vẫn rơi đều đều Băng rút ra một thanh kiếm cỡ lớn, lưỡi kiếm sắc bén và sáng bóng. Một giọt nước đục màu đỏ tươi chạm đất. .. .. - Tao chết cũng không phục Mặt Nạ Quỷ của chúng mày - Một gã nói hung bạo, vùng vằng trong dây chói, Băng tiến lại gần và lạnh lùng nói và cười lộ một nửa miệng, nửa kia bị mặt nạ che mất. - Vậy thì chết đi ! - Giết tao đi - Tên đó trừng mắt hung hăng - Mày tưởng tao không dám à? - Nói xong Băng soẹt qua người tên đó một nhát kiếm trong 5s, tên đó đã ngã ra cùng vũng máu. - Còn tên nào không phục lên tiếng - Băng lạnh lùng,nụ cười thoát ẩn thoát hiện - Tao.. - Tao.. - Tao... Có khoảng hơn 10 tên lên tiếng rồi còn xỉ nhục Mặt Nạ Quỷ... Mặt nạ quỷ cũng như Devil bloodthirsty - Mặt nạ quỷ cái quái gì chứ, chùm lại là một con nhãi ranh không biết lai lịch như thế nào, thật là không đáng mặt trong giang hồ. * Bốp * Sau câu nói ấy là tiếng bốp chát kêu rõ to, không phải Băng ra tay mà là đàn em của Băng ra tay - Mày câm mồm - Tên đàn em của Băng gìm chặt cổ tên đó. Băng lạnh lùng bước đến gần và nói - Nói lại xem - Tao nói mặt nạ quỷ không đáng là bang mạnh trong giang hồ, có một con chùm nhãi ranh không biết lai lịch như thế nào - À vậy à, thế thì tạm biệt cuộc đời lần cuối đi - Băng nói mỉa mai rồi ra tay không thương tiếc, máu tên đó bắn lên người Băng, cả khuôn mặt Băng cũng dính một chút máu Mấy thằng đàn em của Băng vội đem giấy ẩm cao cấp đến cho Băng lau mặt Và những tên không phục còn lại, Băng để dành cho đàn em xử lý không thì tụi đàn em rảnh quá không có việc j làm, Băng ngão nghệ ngồi trên phiến đá bên đường và tận hưởng trò chơi đã có nhân vật chính - Còn những người không lên tiếng tính sao vậy chị hai . - Xử luôn đi, không xử tụi này bang của tụi nó còn lộng hành nhiều - Dạ vâng... Sau câu nói lạnh lùng của Băng là hàng loạt tên rên rỉ vang lên trong đêm tối,và còn lại là những vũng máu loang khắp trên mặt đường hoà vào mưa và những con người đang chạy trốn tử thần nhưng khôg may đã bị tử thần bắt lại được " Là một sát thủ, là một chùm mặt nạ quỷ, là con gái của Hạ Chiến Phúc này không được lương tay với bất kì kẻ thù nào, phải cực kì máu lạnh con sẽ trả thù thành công " - Lời căn dặn của cha Băng thoáng hiện lên trong đầu Băng, dứt khỏi dòng suy nghĩ đó Băng tháo chiếc mặt nạ ra rồi thả mình trong mưa - Tiểu...à..Chị hai, chị không về sao - Đàn em của Băng lo lắng Băng nghịch mưa sẽ bị ốm - Tôi cần 5 phút yên tĩnh - Câu nói của Băng cũng chính là mệnh lệnh,và đám đàn em của Băng cách xa Băng 10mét Rồi Băng leo lên xe cho đàn em trở về nhà, căn nhà sau hơn 1 năm chưa được nhìn thấy Băng, Băng rửa trôi bụi bặm và vết máu trên người rồi đắm mình chiếc giường thân yêu với lò sưởi ấm ( trời lạnh mà tắm mưa thì ốm là cái chắc...nhưng Băng không ốm.heehee ) Băng vẫn trả vờ mình là con nhà quê ngỗ ngược và bướng bỉnh trước mắt học sinh ở mọi trường và cả trước mắt bọn Thiên Phong nữa.Nên Băng vẫn ở trong căn nhà cũ của mình mặc cho lũ đàn em năn nỉ gãy lưỡi về biệt thự ở nhưng Băng từ chối liên tục, xe hơi nói chung những thứ sang trọng Băng không giữ mà giao cho đàn em và hằng ngày vẫn đi bằng xe đạp điện đến trường
|
Chương 51
Mảnh ghép 51 : Lời tỏ tình đơn giản nhưng trái tim tổn thương không đơn giản một chút nào - Băng, làm bạn gái Ken nha - Ken nói trước mặt cả bọn Phong - Sao...sa..oo....cơ...- Băng ấp úng vì ngạc nhiên, Băng lại nhớ đến lời nói của Lam tối hôm đó. - Làm bạn gái Ken nha - Ken nói lại một lần nữa...thẳng lừ không ấp úng, cậu chờ Băng về để nói câu này từ lâu lắm rồi - Đấy mày thấy tao nói j chưa? - Lam huých tay Băng và cười - Hoan hô hoan hô, Băng với Ken làm một đôi đi - Hiểu Vĩ vỗ tay như con nít, Khánh cũng ủng hộ và giục Băng trả lời nhanh còn Phong,hắn im lặng và chờ đợi câu trả lời từ Băng - Băng...xin...lỗi..Băng.. không...thể - Băng nói trong buồn bã, đôi mắt nặng trĩu nối buồn và khó xử. Băng không có tình cảm với Ken trên ranh giới tình bạn. Thật sự cô rất yêu quý Ken nhưng chỉ là tình bạn, sẽ không hơn không kém. Nếu cô đồng ý chẳng khác nào cô nói dối và lừa dối tình cảm của Ken. Điều đó không thể, tốt nhất vẫn nên nói thẳng ra để người ta đau một lần rồi thôi còn hơn là hạnh phúc rồi đau không bao giờ thôi. - Vì..sao? - Tim Ken nhói lên từng hồi nhưng dù thế Ken vẫn dùng lời nói bình tĩnh nhất để nói - Băng không thể yêu Ken được...- Tất cả đang nín thở để chờ câu nói tiếp của Băng - Giờ Băng vẫn chưa thể quên được Kiệt...Băng không thể yêu ai khác, nếu Băng chấp nhận yêu Ken thì Ken sẽ trở thành người thay thế, Băng không muốn vậy nên cho Băng xin lỗi.... - Băng nghẹn ngào khi nhắc tên Kiệt, tất cả đều chờ câu nói của Ken nhưng Ken không nói gì chỉ cười. Một nụ cười đau buồn khiến tất cả rơi vào trạng thái im lặng. " Kiệt...Kiệt...cậu ta có gì tốt hơn Ken chứ,cậu ấy đã mất rồi sao tim Băng còn khắc tên cậu ta, Ken đau lắm Băng biết không...?? Tại sao?? Tại sao tôi lại yêu Băng chứ??...'' - Ken gào thét trong tâm can, nước mắt chảy ngược vào trong, bờ môi gượng cười để che kín nỗi đau. Tất cả, tất cả đều biết Ken rất đau, một người như Ken chưa bao giờ thất bại trong tình yêu và một người như Ken chưa bao giờ tỏ tình với một người con gái nào hết.. - Vậy cũng không sao, chúng ta vẫn làm bạn nhưng Băng đừng ngăn trái tim của Ken có Băng nhớ !- Ken cố cười và nhìn thẳng vào mắt Băng, 4 mắt chạm nhau, Băng đỏ mặt và cuối cùng Băng cũng cười nói - Vậy Ken cứ yêu Băng hết đời cũng không sao - Nói vậy thôi chứ trong lòng Băng đang rất hỗn loạn và chú ý đến gương mặt của Phong, đôi khi nhíu mày nhưng rồi lại lạnh tanh. Băng không biết biểu lộ đó của Phong là sao nữa nhưng cô thấy có điều gì đó khác lạ mà cô không thể nào hiểu được. Đơn giản vì con người này rất phức tạp - Nào thôi chúng ta đi ăn đi không thế này căng thẳng lắm - Khánh lôi hồn của tất cả ra khỏi vụ việc này - Let's go - Hiểu Vĩ giơ tay hưởng ứng - Mày kêu như con cún của tao vậy..haha - Khánh chêu Hiểu Vĩ, mặt H.Vĩ méo xệch - Nào thôi chuẩn bị chiến tranh giờ, đi ăn đã - Lam quàng tay Hiểu Vĩ và Khánh và Băng cũng nắm tay Ken..một mình Phong " lạc lõng " Băng thân thiết quá với Ken làm tim Ken càng đau hơn, Băng làm Ken thầm tưởng Băng yêu Ken..giá mà đó là sự thật..vì bây giờ chỉ có Băng mới sưởi ấm được tim Ken và cho Ken biết thế nào là hạnh phúc... " Cô nắm tay người con trai khác trước mặt tôi, cô coi tôi như không khí vậy sao??? " - Dòng suy nghĩ thoáng lên trong đầu Phong, chính bản thân cậu cũng không biết mình đang nghĩ cái j nữa nhưng suy nghĩ đó đã giảm đi một phần lạnh lùng trong con người cậu .. .. - Ê chúng mày Ken lãng tử tỏ tình với con Băng sáng nay nhưng bị nhỏ đó từ chối, chắc Ken buồn lắm, thật đáng thương - Girl 1 nói lạnh lót và còn bĩu môi và nói Và sự việc này cả trường đều biết rất nhanh, thông tin lan rộng và là chủ đề của học sinh trường này bàn tán - Nhỏ đó thế mà Ken yêu á,mà nhỏ đó nghĩ mình là ai mà từ chối Ken - Một nhỏ nói với giọng đanh chua và xen một ít cay đắng. - Ừ mà chị Thiên không đi học để xử con này nhỉ, tức ghê ha - Báo chị Thiên là được chứ gì.? - À ý kiến hay đấy, mày gọi chị Thiên đi Rồi 1 nhỏ lôi điện thoại trong túi xách ra bấm số và mấy nhỏ nhìn nhau cười gian - Bảo gì tao - Đầu dây bên kia là giọng khao khao của Thiên Thiên - Chị Thiên, chị biết chuyện con Vy Băng về nước và lại học ở trường Qt H chưa ạ? - Tao chưa, không đứa nào báo cáo cho tao gì hết - Giọng Thiên có vẻ bực tức - Vậy chị xử con đó đi, nó mới về mà làm loạn cả trường nên ... - Nhỏ này bịa ghê - Được tao biết rồi - Thiên nói xong rồi cúp máy, mấy nhỏ đó cười với nhau, ở đây có 6 nhỏ thì cả 6 nhỏ đều thích Ken vô cùng nhưng không dám động chạm đến.. .. Tối... Give me the light light light You are ma ma ma sunrise neo eomneun nan amugeotdo anya neon nae majimak You’re my last eonjekkajina You’re my last nega bulgirirado nan ttwieodeulge neowa naui jeo haneureul geomge muldeurin jeo ibyeoreul eoseo jiwojwo deo isang naega dagagal su eopge neoreul barabol su eopge ne gyeote meomulgo sipeo Because I’m a shadow shadow shadow... [ Shadow - Beast ] Tiếng nhạc phát ra từ ngoài ban công tầng 2 ( phòng Ken ) của căn biệt thự, trong cái lạnh giá từ đầu đến chân..chỉ có một con người ngồi giữa đêm tối cùng ánh trăng tàn..Biệt thự Devil về đêm rất lộng lẫy đủ mọi thứ màu sắc nhưng lại tĩnh lặng tuyệt đối.. Cầm trên tay chiếc máy nghe nhạc iBasso DX100 ( xịn và đắt tiền nhất thế giới t/giả xin nhưng Ken cười gian tà bảo khi nào hỏng mới cho..eo ôi..Hixhix), tiếng nhạc lấn át được tai Ken nhưng không lấn át được con tim Ken mãi nhắc tên một người, nỗi đau của cậu càng dâng lên khi nghe những bản tình ca buồn..thật tội nghiệp cho Ken nhưng cũng không thể trách Băng - người đã làm tan nát trái tim lần đầu tiên nói tiếng yêu của Ken, đau lắm nhưng Ken cũng không tỏ ra bên ngoài, cứ âm thầm vậy thôi... có lẽ sẽ tốt hơn. Trong bóng đêm quện vào cơn gió thoáng qua se lạnh..một giọt nước mặt nhẹ rơi trên khuôn mặt quyến rũ kia và Ken coi đó là giọt nước mắt vô hình không ai nhìn thấy được.. Nhưng tất cả hành động của Ken đã được một người quan sát , một người với ánh mắt nhìn về xa xăm và khuôn mặt lạnh tanh không một chút biểu cảm...đó chính là Phong, vì Phong cũng đang đứng một mình bên ban công phòng cậu..lặng lẽ..lặng lẽ cho thời gian qua
|