Trái Cấm Tình Yêu Của Vampire
|
|
Thật ra thì tr b cx k mắc nỗj nhìu lắm. Hoàn cảnh trong tr rat hay phù hợp mà lãng mạn nữa. Hjhj. Ns chug về văn phong mk cx k co ý kiến lun. Tr of b rất hay
|
Sammy cảm ơn Mommylove vì lời nhận xét nha^^
Chương 17: TRỞ VỀ TRƯỜNG QUENCI
Đêm tàn trên cánh môi của Samy, cô nhũi nhũi người, cố ngồi dậy, khẽ vươn vai sau một giấc ngủ dài. Bụng đói cồn cào, mi mắt mở không lên nhưng mùi thơm của thức ăn mời gọi khiến Samy phải mò dậy không dám níu kéo chăn, màn nữa.
Lấy tay chải lại mớ tóc rối, Samy bước đến cửa sổ mở toan nó ra đứng hít hà vươn vai. Mùi oải hương dịu nhẹ phả vào cánh mũi, hòa quyện với mùi bánh mì nướng thơm phức thật kích thích tâm tình cô. Samy vì thế mà tỉnh táo hơn tí, cô rảo bước đến gian bếp nhỏ tìm gì đó chiêm đầy bụng, cô biết Raio đang chờ cô ở đâu đó, phải ăn nhanh để gặp cậu là điều mà Samy nghĩ lúc này nên làm.
- Samy, em dậy rồi à. Đến đây nào, bữa sáng ta chuẩn bị xong rồi.
- Dạ, em đói á, anh không gọi em cũng tự biết mò tới tìm đồ ăn thôi hihi.
Samy cười tinh nghịch, cô vừa đi vừa hít hà mũi tỏ vẻ háo hức lắm làm Raio khẽ lắc đầu chào thua sự đáng yêu của cô.
Trong lúc chờ Samy ngủ dậy Raio đã rời đi làm những việc quan trọng, sau đó cậu lại quay về, tự tay nấu một bữa thật ngon để cô ăn. Raio biết cậu không còn nhiều cơ hội được ở bên Samy, cùng ngồi ăn với cô trong yên bình thế này. Quan trọng hơn nữa là Raio muốn dùng một phép thử với Samy, không rõ vì sao Raio cứ mườn tượng cho rằng Samy có thể là Hamy bé của cậu, tuy vẻ ngoài khác tí, chỉ có mái tóc là giống thôi nhưng cậu vẫn muốn dò hỏi cô một vài việc. Lúc này đây trong lòng Raio chợt nhen nhóm lên một hi vọng, cậu chờ đợi Samy giải tỏa thắc mắc giúp mình.
Samy ngồi vào bàn ăn, cô nhâm nhi mấy khoanh bánh mì nướng mứt, ăn kèm thịt tái xong khói khá ngon miệng. Mùi vị của nó khiến cô cơ hồ nghĩ tới một việc gì đó, khẽ buông lơ chiếc nĩa trên tay, Samy nhìn Raio cất lời hỏi.
- Anh Raio, em quên mất một việc quan trọng... Em định làm bánh táo mời anh ăn, nhưng táo em lại không hái mất rồi.
- Ngốc à, trong lúc em ngủ ta hái sẵn cho em rồi. Có hẳn một rổ này, em muốn dùng bao nhiêu cũng được.
Raio lấy tay xoa đầu Samy, cậu bê rổ táo để trên bàn đưa cô, không quên nở nụ cười đốn tim thường trực.
- Em làm bánh ngay đây, nhanh thôi sẽ ăn được. Mà Raio sempai thích ăn bánh vị sao ạ, hay em làm vị như sở thích của em nha, cũng ngon lắm ấy.
Samy nhìn Raio khẽ đỏ mặt, cô chọn vài quả táo to mang đi rửa, xong vừa làm bánh, vừa trò chuyện với Raio để xóa bớt sự ngượng ngùng. Thao tác làm bánh của Samy khá thuần thục, nhưng lạ thay khi Raio quan sát xong thì thái độ cậu có chút thất vọng. Vẫn giữ vẻ bình thản, Raio tiếp tục trả lời câu hỏi của Samy.
- Em thích sao thì làm thế, ta dễ nuôi lắm. Mà Samy này, em thuận tay phải à?
- Dạ không... À phải, em thuận tay phải, có gì không ổn sao anh.
Samy trả lời Raio có chút ngập ngừng, cô như thường lệ lại cầm dao tay phải mặc dù từ bé đã thuận tay trái. Số là sau khi mất trí nhớ một vài thói quen của Samy bỗng thay đổi, phần vì bà cô bắt làm theo, phần do Samy muốn thế. Nơi tay trái cô khi xưa bị thương khá nặng, một thời gian dài phải băng lại không cử động được. Đó cũng là lí do lớn lên Samy ít khi làm việc gì bằng tay trái, cô cứ nhớ lời bà dùng tay phải sinh hoạt. Bà bảo vì an toàn gì đó cho cô, tuy Samy không hiểu nhưng cứ nghe theo để bà an lòng.
Raio bắt đầu hiểu rõ vài việc, cậu sau đó định hỏi tiếp Samy nhưng nghĩ sao lại im lặng, chỉ ngồi quan sát cô làm bánh. Ánh mắt đỏ phút chốc chuyển sang một màu tím đầy ủy mị, Raio cầm ly máu rồng tiến đến cửa sổ đứng, cậu thong thả uống cạn nó, trong đầu phát ra câu nói xác định thân phận của Samy.
"Cô ấy thuận tay phải không phải tay trái, màu mắt cũng không giống. Samy không phải Hamy... Raio, đừng cố miễn cưỡng tin họ là một nữa."
Làn gió sớm mai đùa nghịch trên tóc Raio, những cánh hoa đào rơi vãi vươn trong không trung, chúng được Raio bắt lấy mà giữ chặt trong tay không nỡ buông. Cất một lời nói vô hồn muốn nhắn gửi đến ai đó, Raio nhắm nghiền mắt lại, lúc này tâm hồn cậu bình yên lạ. Vì cậu đã quyết định buông tay.
- Giữ chặt thì được gì, níu kéo có hạnh phúc... ta sẽ trả em về với thế giới của em Samy à.
Câu nói vừa dứt, Raio cùng lúc cũng buông lơ những cánh hoa, mặc cho chúng bay xa cậu, bay lên cao hòa mình theo cơn gió.
Samy đứng bên canh chừg bánh đang nướng nên không để tâm lắm tới lời Raio nói, khi cô nhớ ra quay sang hỏi cậu, lúc này Raio trông khác hẳn. Biểu hiện của cậu có phần lãnh đạm.
- Bánh chín rồi, anh ăn liền cho nóng nhé. Mà anh vừa nói gì thế, em nghe không hiểu lắm hihi.
- Không có gì, ta chỉ nói vu vơ thôi nên em đừng để tâm. Ta không ăn bánh đâu, em ăn rồi để đấy sẽ có người đến dọn dẹp. Phần em, ở lại chờ ta... Nếu ta không quay lại, ta sẽ nhờ ai đó đến đón em.
Raio phất tà áo choàng xoay lưng lại né ánh nhìn dò xét lẫn lo lắng của Samy, cậu trả lời cô không có chút cảm xúc đọng lại trong câu nói.
Samy đang đưa ổ bánh lên mũi hít hà ngửi, nghe Raio bảo vội buông lơ nó xuống, cô chạy lại níu tay Raio cố hỏi vài việc, nhưng cô nhận lại vẫn là thái độ hờ hững bất thường của cậu.
- Anh định đi rồi bỏ em ở lại một mình sao Raio sempai, em đã làm gì sai hay nói gì không đúng? Anh cho em đi về cùng anh với, ở lại một mình em hơi sợ.
- Ta có việc cần làm gấp nên phải về trước không ghé sang trường Quenci, với lại đưa em theo sẽ nguy hiểm hơn đấy cô bé. Em ở lại đây an toàn nhất, ta không về kịp trong ngày, em ngủ cho khỏe hẳn, sáng sẽ có người đến đưa em về trường.
Raio đưa mắt nhìn khoảng trời trong xanh phía trên, cậu cất lời nói giải bày cho Samy hiểu, xong lòng cứ thấy quặng thắt lạ không nỡ để cô ở lại.
- Em hiểu rồi ạ, em ăn xong sẽ ngủ ngoan. Anh về cẩn thận, ta hẹn gặp nhau ở trường anh nhé.
Samy miệng thì tươi cười là thế nhưng lòng lại buồn khôn tả, cô một mặc muốn làm nũng giữ Raio ở lại, một mặc muốn rời ra cậu sớm để tâm tịnh lại. Bà cô nói đúng, việc gì cũng nên căn nhắc trước khi làm, thể loại con gái yếu đuối Samy không thích diễn, càng không thích sống bám vào người khác.
Trở về trường Quenci, sau khi thi xong chắc chắn Samy sẽ bị đuổi về quê trồng rau, nuôi tằm. Samy nhớ bà là chuyện tất nhiên, nhưng về luôn thì cô càng buồn hơn, như thế cô sẽ không có cơ hội gặp lại Raio, Tayoo, Saly, rồi cả Yona. Họ đều là những người bạn mà Samy hết mực tin yêu, không ít lần được Raio và Tayoo cứu, Samy chưa trả nợ hết mà đã bị đuổi đi thì quả thật không cam tâm chút nào.
Raio đứng bên đọc suy nghĩ do Samy phát ra, cậu khẽ mỉm cười xoay người lại vuốt nhẹ mái tóc bồng của Samy. Giữ im lặng một hồi lâu, Raio có nhiều điều muốn căn dặn, muốn hỏi Samy nhưng cậu không sau cất lời được. Thời gian cứ thế thấm thoát thoi đưa, Raio mất kiên nhẫn hẳn, cậu cúi đầu đặt một nụ hôn lên trán Samy rồi ôn tồn từ biệt.
- Ta nán lại giây lát thế này là đủ rồi, em không cần tiễn ta. Ta đi đây, hẹn gặp lại em sau... Nhớ bảo trọng.
- Vâng, em tự lo cho mình được mà, cảm ơn anh thời gian qua đã chăm sóc em.
Samy lại cười, nơi vầng trán cô bỗng nhiên nóng hực, máu trong người cũng sôi sục khiến lời nói thốt ra có phần khó khăn. Raio nhìn cô xót xa, nhưng cậu không biết nên làm gì lúc này ngoại việc trở về nhanh và nhờ Tayoo đến đây. Saly mới là công chúa nhỏ của cậu, quả cầu sinh mệnh không bao giờ phát ra tín hiệu nhầm. Việc cần làm hiện giờ của Raio là trở về tìm Saly và xác định rõ vài việc, cậu chỉ khi thấy tận mắt quả cầu mà khi xưa trao tặng làm tín vật cho Hamy, lúc đó mới rõ được thực hư.
Hiện tại Raio không tin ai, với thân phận và trách nhiệm của một bậc đế vương trong tương lai, Raio không cho phép bản thân mù quán tin vào bất cứ dấu hiệu chủ quan nào. Phe bóng tối vẫn đang âm thầm truy tìm tung tích Raio và nữ thần ánh sáng, Raio còn một nhiệm vụ quan trọng hơn là phải tìm ra nàng trước, bảo vệ nàng khỏi mọi mối đe dọa của chúa tể hắc ám. Ông ta muốn tiêu diệt Raio, dùng máu của cậu và nữ thần ánh sáng thanh tẩy bóng tối, giúp sức mạnh ông nâng cao hơn. Raio nhờ Shala mẫu thân cậu mà được sống yên bình thêm một thời gian nữa, nhưng có lẽ thời gian không còn nhiều, bởi cuộc thi phép thuật thường niên của trường Quenci lại đến, Raio sợ mình vì lẽ gì đó sẽ bại lộ thân phận sớm hơn dự tính, điều đó khiến cậu bất an thay.
Raio đã đi được một lúc nhưng Samy vẫn đứng dõi mắt nhìn theo cậu, không tiễn thì không tiễn, còn việc mong nhớ Raio nào có cấm cô. Samy đang lo cho Raio, cậu tuy phép thuật rất mạnh, nhưng cứ hành sự một mình thì an toàn không cao được. Bọn phe hắc ám thích chơi trò đánh lén, Samy thì vụng về lại chẳng biết làm gì, cô ở bên Raio chỉ tổ gây phiền hà thêm, nên tránh xa cậu ra là cách Samy bảo vệ cậu trong thầm lặng.
Samy nghĩ đoạn thì ngoan ngoãn quay trở lại bàn. Cô tiếp tục ăn hết những món còn lại, sau khi bụng đã được chiêm đầy, căng tròn đến không thể nhét thêm bất cứ thứ gì nữa, Samy thong thả thu dọn chén đĩa xong mới đi tản bộ ngắm cảnh.
Con đường nhỏ dẫn ra bìa rừng cây xanh rũ bóng, những khóm hoa hồng, hoa thạch anh đua nhau khoe sắc thắm, dưới làn gió đêm ùa về, cánh hoa rung rinh như đang mỉm cười với Samy. Cuốc bộ một đoạn dài cũng mỏi chân, bụng thì nhẹ bớt nên mi mắt Samy lúc này nặng trĩu. Cô nghĩ về nhà ngủ cũng buồn, chi bằng tìm một nơi nào đó thoáng mát rồi ngã lưng tí đợi Raio về.
Samy bước về phía trước, nơi cánh đồng oải hương mát dịu đang nghiêng mình vẫy gọi. Chọn một nơi khá lí tưởng, Samy buông người nằm xuống, thảm cỏ xanh yêm ái nâng niu thân thể nhỏ nhắn của Samy. Hướng ánh nhìn xa xăm về khoảng trời rộng phía trên cao, Samy gác tay lên trán cất một câu nói cảm thán, cô đang tự hỏi bản thân, và cũng muốn ai đó trả lời giúp mình ngay lúc này.
- Rốt cuộc mình là ai, không phải Vam nhưng cứ sống ở thế giới Vam là vì đâu...?
Đàn đôm đốm vô tình bay ngang qua, chúng dừng cánh lại không bay nữa mà nép vào cánh hoa, từ tốn canh cho Samy ngủ. Lẫn trong các bé đôm đốm ấy có một chú bướm con, cậu sau một thời dài ngắn dưỡng sức giờ có thể bay lại trông coi Samy. Chú bướm ấy là Min, tiểu tinh linh hộ pháp của nữ thần, giờ đã không còn là một con sâu bướm xấu xí như Samy gọi, Min hiện tại xinh đẹp huyền ảo. Cánh đủ sắc, nét ngây thơ trên gương mặt biến hóa thành vẻ quyến rũ của một chàng trai trưởng thành, tuy vậy sự hồn nhiên vẫn còn đọng lại trong đôi mắt của Min, cậu vì thế mà trẻ hơn vẻ ngoài của mình.
- Samy, chủ nhân mang tiền kiếp người phàm là phải, bạ đâu cũng ngủ được, dễ nuôi đến thế là cùng.
Min bay vờn trước mặt Samy, cậu lấy một cọng cỏ may chọc cô, khiến Samy đang ngủ mà bị quấy rối nên theo phản xạ quơ tay túm lấy kẻ đang lượn lờ kia. Min bị Samy cố ý đè phải, cánh tay cô ngoan cố không chịu y lệnh cậu mà buông ra. Min quên mất Samy là chủ nhân cậu, mà đã là chủ nhân thì kiểu nào phép thuật của Min cũng vô hiệu đối với cô.
Khẽ cử động nhẹ, Min nằm ngoan trên bụng Samy ngủ, người cậu nhấp nhô theo nhịp thở, bị mồ hôi Samy rơi xuống làm ướt cả hai cánh. Samy đang chìm đắm trong giấc mơ, Min vì thế không nỡ làm phiền cô, cậu lại nghĩ nên theo chủ nhân mình thả hồn về kí ức để tìm người, vì thế Min cũng theo Samy chìm sâu vào một thế giới nào đó. Nơi tuổi thơ Samy sánh bước cùng những người bạn, tuy xa lạ mà lại rất thân quen đối với cô.
_______
Tayoo sau khi chia tay với Yona ở cánh đồng cỏ may, cậu vội vả đến chổ hẹn gặp Raio. Cuộc nói chuyện của hai chàng trai diễn ra nhanh chóng, chỉ vỏn vẹn vừa nói, vừa đáp đúng mỗi người 3 câu.
Raio để Samy ngủ say rồi mới đến chổ hẹn, cậu đợi Tayoo ở một khu rừng thông khá yên tĩnh để tránh tai mắt của kẻ thù dòm ngó. Đứng trong tư thế uy nghiêm, Raio toát lên thần thái của một bậc đế vương, mái tóc bạch kim của cậu khẽ bay trong làn gió đêm dịu mát. Tayoo đến chổ hẹn trễ hơn Raio, cậu bận đánh lạc hướng bọn dọa thám của chúa tể. Hành tung của Tayoo dạo gần đây khá khó khăn, có vẻ chúa tể đã đánh hơi được gì đó nên bắt đầu ra tay với cậu và Yona. Muốn moi tung tích hoàng tử từ miệng một Vam hoàng gia, e là khó lòng thực hiện được, Tayoo nào có phải một Vam bình thường. Từng có lời sấm để lại vào ngày Tayoo chào đời, cậu vốn mang chân mệnh đế vương, không cũng là một Vam có quyền lực tối cao, được người người kính nể. Tayoo vì lẽ đó mà bị xem là đứa trẻ không may mắn của dòng tộc, tuy cha mẹ cậu hết mực yêu thương, bảo bọc, nhưng Tayoo vẫn không ít lần bị ám hại. Nổi khổ ấy chỉ có Raio là người cùng cảnh ngộ mới hiểu rõ, ngoài ra không ai có thể hình dung được, tuổi thơ của Tayoo đã nếm trãi cay đắng ra sao.
- Raio điện hạ, người đợi tôi lâu không?
- Ta mới đến được giây lát thôi, ta biết lí do cậu đến trễ Tayoo à.
Tayoo đến bên cúi đầu kính cẩn chào Raio, nét mị hoặc của vị hoàng tử ẩn danh khiến cậu bị thu hút lạ. Dưới ánh nắng ban trưa vừa hé, mái tóc bạch kim của Raio càng đẹp hơn bội phần. Trước câu trả lời dễ đoán trước của Raio, Tayoo tỏ vẻ bình thản, cậu tiếp tục chủ động nói thẳng vào vấn đề chính của cuộc gặp gỡ.
- Samy đang ở đâu thưa hoàng tử, tôi nghĩ mình có thể giúp được việc mà người định nhờ.
Vẫn đứng lặg, Raio chốc lát mới quay lại đưa mắt nhìn Tayoo. Cậu cảm nhận được sự cao quý toát lên từ người cận thần trong tương lai, đương truyền Tayoo mang chân mệnh đế vương là thật, Raio biết điều này từ rất lâu rồi. Raio biết cả việc nữ thần ánh sáng nếu chọn ở bên ai, người đó mới thật sự là quốc vương của đất nước Vampire, và cậu thì không mảy may để tâm đến địa vị của mình, cho nên lòng tin gửi cho Tayoo là tuyệt đối.
- Samy đang ở thế giới do ta tạo nên, cậu hãy đến đón cô ấy về trường giúp ta.
- Tôi hiểu... Hẹn gặp hoàng tử ở trường.
Tayoo kính cẩn chào tạm biệt Raio, cậu xoay người bước đi, cần phải đến nơi sớm để đưa Samy về trường. Tayoo biết Raio đang lo lắng việc gì, cậu cũng như Raio không thể lơ là trước sự an toàn của Samy. Qua lần gặp nạn trong dạ vũ ánh sáng, Tayoo cảm nhận được mối quan hệ mơ hồ giữa Samy, Raio và cả cậu. Việc Raio giao cho Tayoo là bảo vệ cho Samy, đều này chứng minh đều cậu nghĩ không xa rời thực tế.
- Tayoo, nắm chặt tay cô ấy... Cậu đừng buông vì bất cứ lí do gì.
- ...
Tayoo đang đi thì bị tiếng gọi của Raio làm chùng bước chân lại, cậu không trả lời câu nói đầy ẩn ý của Raio, cũng không vội quay lại. Tayoo đứng lặng giây lát rồi khẽ gật đầu ra ám hiệu đã nhận lệnh. Cậu sau đó thi triển phép thuật biến mất trong làn gió, trả lại nơi rừng thông sự u tịch, chỉ còn mình Raio nán lại.
Raio nhắm nghiền mắt tịnh tâm, cậu thả hồn về với nơi bình yên nhất của cõi lòng mình. Giọng nói Hamy vang lên trong tiềm thức Raio, nụ cười nhạt chợt nở trên môi cậu trong giây lát rồi vội vụt tắt.
Khoảng trời trong xanh chợt dao động, phía xa xa mây đen kéo đến báo hiệu những ngày bình yên đã thực sự khép lại. Một ngày dài lại sắp trôi qua như thế...
|
Chương 17: TRỞ VỀ TRƯỜNG QUENCI (Phần 2)
Tiếng gió thổi êm tai, thanh âm mời gọi Samy tỉnh lại sau một giấc ngủ dài. Cố vươn vai ngồi bật dậy, Samy vô ý hất văng Min lên cao, may sao vừa lúc ấy có một người bước đến túm lấy nhóc. Từ tốn nhìn Samy bằng vẻ mặt tựa hồ băng lãnh, Tayoo chậm rãi bắt chuyện trước để xóa tan bầu không khí lạnh lẫn vẻ ngỡ ngàng trên mặt của Samy.
- Cô bé ngốc như em, rõ không tự khiến mình gặp nguy hiểm cũng sẽ đã thương người khác.
- Hơhơ anh đang nói chuyện với tôi à?
Samy sau một hồi đứng hình thì cũng chịu trả lời lại câu nói của Tayoo, cô dụi dụi mắt, không dám tin là mình đang gặp cậu ở đây.
- Nơi này còn người thứ ba sao?_ Tayoo tay vẫn giữ chặt Min, cậu thong thả ngồi thấp xuống, mặt đối mặt với Samy.
- Hình như không... À, còn Min kìa là gì. Nhóc ấy miễn cưỡng vẫn được xem là người mà.
- Tùy...
Tayoo hờ hững trả lời, cậu còn nhân tiện bóp mạnh khiến Min ho sặc sụa phải choàng tỉnh dậy.
Samy vò đầu, bức tóc, chu môi lại cãi bướng. Trong hoàn cảnh hiện tại, chắc hẳn chỉ có Min mới khiến cuộc đấu võ mồm giữa hai kẻ có thù mà nợ duyên này dừng lại.
- Chủ nhân với quốc sư làm ơn đừng cãi nhau nữa. Thần hộ pháp như em yếu lắm, anh bóp tí nữa em ngẹt thở mất Tayoo sempai à hụ... hụ...
- Xin lỗi, là ta cố ý.
- Vâng, em biết.
Min ngồi ngoan trên vai Tayoo sau khi được cậu bỏ ra, rồi đặt nhẹ nhóc lên người mình. Trước vẻ băng lạnh của Tayoo, Min mặc nhiên không buồn mà còn kính cẩn đáp trả cậu, thái độ có phần dè chừng và giữ phép tắt đúng như phận một bê tôi nên làm.
- Em ngoan nhở, nói chuyện với chị được như thế cũng đỡ tủi. Mà sao em gọi tảng băng... À không, anh Tayoo là pháp sư thế Min?
Samy ngồi dậy đứng nghiêm nghị, cô vừa nói vừa nhìn Min dò xét phản ứng của nhóc ấy. Đáp lại vẻ ngờ vực của Samy, Tayoo với Min khá bình thản, Min còn ung dung ngồi bắt chéo chân, ngoe ngẩy cánh chậm rãi trả lời câu hỏi của Samy.
- Chuyện, em thích thì gọi thôi. Như em gọi chị là chủ nhân ấy, không có gì lạ để nói với chị đâu Samy.
- Ngố à, em về ngủ tiếp đi Min, trời sáng rồi, chắc chị phải về trường như lời Raio sempai dặn.
Samy lấy tay cốc nhẹ đầu Min, cô nhận tiện xem đồng hồ. Đã nhá nhem sáng, mặt trời sắp xuất hiện nên đi về là hợp với thời gian nhất, Samy nói đoạn chợt nhớ lời Raio dặn, rõ một mình cô thì không tài nào mò ra đường để tự về được.
- Em đang đợi ai đúng không Samy?
Đang đứng ngẩn tò te để suy tính đường lui, Samy chợt giật bắn người khi Tayoo nhẹ nhàng hỏi chuyện cô. Cố giữ vẻ mặt tỉnh nhất có thể, Samy nhe răng cười đáp trả.
- Tôi... À, em đang đợi Raio sempai, đợi mãi nên em ngủ quên mà không hay. Anh ấy bảo không về kịp sẽ nhờ người đến đón em, cơ mà giờ vẫn chưa thấy ai đến hihi.
- Ta không phải người à?
- Chủ nhân ngốc, quốc sư đến đón cô là gì, nhìn thần thái người có vẻ đến cũng khá lâu rồi ấy.
Min bay lượn lờ xung quanh Tayoo, nhóc hít hà mũi ngửi hương thơm toát ra từ người cậu, rồi mới xen ngang giành câu trả lời từ Samy. Thấy thái độ Min cứ tỏ ra xem thường, hay nói mấy câu khiến Samy bẻ mặt, cô vì túm lấy chân nhóc không cho bay nữa, xong cứ thế giữ chặt Min trong tay.
- Chị thích ngố ấy, em làm gì được nhau. Tại anh Tayoo không nói sao chị biết anh ấy đến đón chị, với lại người chị đợi là Raio sempai mà...
- Em không chào đón ta, thế ta về một mình đây.
Tayoo khẽ chau mày trước câu nói vô tâm của Samy, cậu giả vờ hờn dõi toan xoay người bước đi, nhưng trước đó đã bị Samy túm lấy vạt áo choàng giữ lại.
Samy biết mình lỡ lờ nên đang nói ngon trớn cô vội tắt đài, ngậm miệng lại nhe răng cười ngu ngơ với Tayoo. Khi Tayoo định đi, Samy biết mình nên xuống nước chịu thiệt nên vội níu kéo cậu lại. Min ở bên, tuy bị Samy giữ chặt nhưng vẫn cười sặc sụa, nhóc vì lẽ đó mà bị ai đó lườm đến đóng băng không dám hó hé thêm đều chi.
- Em buông Min nhanh, chủ nhân gì mà đi ăn hiếp hộ pháp. Tuy em không phải chủ nhân thật sự của nhóc, nhưng nhóc đã quý và xem em là bề trên rồi, em cũng cư xử phải đạo đi cô bé.
Tayoo sau khi trút bỏ vẻ băng lạnh thì nói nhiều hơn hẳn, cậu khiến Samy cơ hồ nhớ đến ai đó trong tiềm thức. Vẫn im lặng để tịnh tâm, Samy đứng trơ ra không nói cũng không màn quan tâm đến Tayoo, cô cứ lấy tay gõ nhẹ mũi tỏ vẻ trầm ngâm, điều này khiến Tayoo khó nghĩ.
- Tôi hứa sẽ ở bên bạn mãi mãi tảng băng nhỏ à..
Min đang ngồi ngoan trên vai Samy, chợt nhóc cất cao giọng phá tan bầu không khí đang hồi căng thẳng. Câu nói của Min là thuật lại lời của chủ nhân cậu, và người cậu đang ám chỉ để cô nhớ đang dần hiện ra trong đầu Samy.
- À, nhớ rồi... Tảng băng nhỏ và tảng băng to là một.
- Tảng băng, em đang nói ta sao?
Tayoo cất lời hỏi lại Samy, trước câu nói nửa vời, nửa thật, nửa hư ảo của Samy, Tayoo bất chợt không sao nắm rõ được tâm tư cô.
- Đúng rồi... hơhơ em nhãm ấy anh đừng để ý làm gì. Anh cũng là băng nhưng là băng ngàn năm, còn người em nhắc là băng thường thôi, một cậu bạn nhỏ mà em vừa mới nhớ ra sau thời gian quên lãng.
Samy nở nụ cười như ban mai tỏa nắng, cô đáp lời Tayoo khá thú vị, ánh nhìn cũng ấm áp lạ.
Min gật đầu tỏ vẻ hài lòng trước trí nhớ con cá vàng chợt sáng lên đột ngột của chủ nhân mình, nhóc ngáp dài sau đó vì buồn ngủ. Thấy Tayoo có vẻ ngờ vực đang định dò hỏi Samy việc gì đó sau khi sử dụng thuật đọc nội tâm nhưng bất thành, Min khẽ chau mày cảm thông, nhóc vội cất lời gỡ rối giúp Samy.
- Trời sáng lắm rồi, chủ nhân với quốc sư băng về trường cho kịp giờ nghỉ nào. Min hộ pháp đi ngủ tiếp đây, em bận lắm. Sau khi thu xếp việc ở đây ổn thỏa, em sẽ tìm gặp chị sau nha Samy, nhớ ngoan và đợi em.
- Chị nhớ rồi. Cưng nhóc đấy, cứ ngọt như thế thì ta nào có cãi nhau miết hihi.
- Xì, buông em ra không em cạp chị giờ.
- Chị thách cưng dám cạp đấy, cảp thì chị cạp lại. Sợ gì hehe..._ Samy cười châm chọc, cô nhìn sự khó chịu của Min lại thêm phần thích thú, nên nói ra mấy câu trẻ con khó đỡ
Min trước thái độ hơi làm quá và lời nói ngang tàn của Samy có chút không quen, cô đang ghì mặt sát vào nhóc mà nhũi nhũi đầu. Min ngoài mặt hay quát, hay mắng chủ nhân mình ngốc, nhưng trong thâm tâm nhóc lại rất mực kính nể Samy. Bởi vì cậu hiểu rõ tương lai và quá khứ của cô, Samy đơn thuần không phải là một người bình thường, trái tim cô rộng khắp, nó thuộc về tất thải thần dân thế giới phép thuật, chứ không của riêng ai.
- Đi thôi Samy, em đừng đùa nữa. Tha cho Min đi, ta phải về trường càng sớm càng tốt. Nếu đợi đến khi trường đóng cửa thì về sẽ phiền lắm...
- Đóng cửa?
Samy nghe Tayoo nói vội buông Min không đùa nữa, cô ngơ mặt ra hỏi lại cậu, vẻ lo lắng bất chợt hiện lên trên gương mặt trắng hồng đang được nắng sớm tô điểm.
- Đi thôi, vừa đi ta vừa nói cho em rõ. Tạm biệt Min, hẹn gặp nhóc tại trường Quenci.
- Chào quốc sư, chào chủ nhân. Hai người đi về ngoan, đừng la cà dọc đường đấy_ Min rút ra một chiếc khăn trắng vừa bay vừa vẫy vẫy ra bộ chia tay.
Samy nhìn Tayoo rồi xoay sang nhìn Min cười trừ vì không hiểu việc gì, cô cũng chào Min rồi nối bước theo sau Tayoo ngay.
Trên con đường nhỏ dẫn ra cánh cửa thông nhau giữa thế giới thực và thế giới ảo, Tayoo cứ lẵng lặng đi mà không nói câu nào, Samy thì vô tư đùa nghịch, vừa ngắm cảnh vừa hát hò vui tai. Những bông hoa hồng vàng, hoa hồng đỏ khẽ rũ cánh chào buồn khi Samy trở về, chúng sụt sùi đánh rơi ngọc từ những cánh hoa như đang khóc. Quan cảnh thế giới bình yên này chợt lắng xuống, tịnh yên và chao nghiêng lạ trong thời khắc Tayoo thi triển phép thuật mở kết giới. Một lổ hỏng vừa đủ để đi qua dần hiện lên, Tayoo đưa tay đón lấy Samy, cô lúc này đang ngoáy đầu lại nhìn cảnh vật lần cuối. Khẽ đặt tay nắm lấy tay Tayoo, Sam mỉm cười an tâm khi đang ở bên cậu, khoảnh khắc này của mười năm trước, là Samy đã nắm lấy tay và dìu Tayoo đi qua khỏi đau thương.
Trời đã ngã trưa, kết giới dưới ánh nắng phát ra hào quang sáng lấp lánh. Chân trời bình yên lạ khi lổ hỏng đã khép lại, Tayoo và Samy đã trở về thế giới thực, họ trả lạ sự vắng lặng cho nơi này. Thế giới ảo rồi sẽ chào đón Samy trở về vào một ngày không xa, khi cô đã nhớ ra Raio....
_______
Tại khu thực hành phép thuật phía sau sân trường Quenci.
Saly cứ trông đứng, trông ngồi, trên tay cô cầm một quả cầu nhỏ, miệng cứ lẩm bẩm tự nói chuyện một mình. Vẻ lo lắng khiến nét ngây thơ trên mặt Saly chớt biến đổi thành sự tà mị, điều này chứng tỏ tâm Saly đang đấu tranh tư tưởng.
- Cô bé chờ bạn có vẻ sốt ruột nhỉ?
Kora đang tay trong tay với Valin, cậu đi ngang qua thì vô tình thấy Saly đang hành động lạ. Vốn tính tò mò, lại thêm việc muốn dò hỏi tung tích Samy nên Kora từ biệt Valin ngay. Cậu sau đó đến bắt chuyện với Saly, thái độ có phần khiếm nhã hơn là thành khẩn.
- Kora sempai, em đang chờ Sa... À không, em có chờ Samy đâu, chỉ đang chờ bạn em trở về, cô ấy đi đâu cả tuần nay, chắc là về nhà thăm bà.
Saly lúng túng trả lời, cô bắt gặp vẻ nghiêm nghị pha chút lã lơ của Kora có phần bị khớp nên lời nói dối cũng trở nên khó nghe, thành ra lời nói của cô cứ dấu giấu đầu lại lòi đuôi ngay.
- Tốt, xem ra Samy có cô bạn tốt như em thật có phúc đấy Saly, mà tay em đang cầm gì thế. Là ngọc sinh mệnh à?
Kora cười khả ố cất lời ẩn ý, cậu còn không quên để ý đến thái độ run sợ khác lạ của Saly nên cứ thế dồn cô vào đường cùng hỏi vặn thêm.
Saly nhìn Kora mà lã cả mồ hôi dù không rõ vì đâu, cô cứ ậm ừ chưa nghĩ ra điều để nói nên cứ thế đứng câu giờ cho qua. Trên tay Saly quả cầu đang dần phát sáng khi chủ nhân nó đang ở gần, chút thay đổi nhỏ ấy nhanh chóng lọt vào mắt xanh của Kora, cậu vì thế càng tự đắc, cứ nán lại quấy rối Saly đến cùng cho đỡ buồn.
Tiếng quạ kêu nỉ non, trên cành đào gần đấy Kie đang hướng mắt chăm chú nhìn khung cảnh tuyệt đẹp đang diễn ra nơi cổng chính, ánh mắt đen chuyển sang đỏ tà mị, thần thú như Kie có lẽ hiếm khi bị rung cảm mạnh như vậy.
Nơi mà Kie đang chú tâm nhìn không đâu xa lạ, đó là cổng chính trường Quenci. Phóng tầm mắt ra xa, anh nhanh chóng bắt gặp hai nhân vật chính đã khiến quan cảnh trưởng thay đổi nhanh như thế, chớp mắt tí mà sự vật trở nên huyền ảo. Đẹp ma mị dưới ánh nắng trưa mát dịu.
Tayoo và Samy thong thả bước vào trường, cánh cổng bằng gỗ sồi cao sừng sững bỗng rung mình khi đánh hơi được mùi chủ nhân của đất nước mình đã trở về. Vị thần gác cổng ẩn damh bao năm qua bỗng tỉnh giấc sau một quãng thời gian dài ngủ li bì. Ông khẽ chau mày nhìn Tayoo và Samy, nét nghiêm nghị nhanh chóng vụt tắt, thay bằng nụ cười ôn nhu mời gọi.
- Về là tốt, lâu rồi mới được nhìn thấy một đôi đẹp như hai cháu, phúc lắm đây. Ta xem ra tuy già mà chưa lẫn, Tayoo Shashiwa, Samy Hana... Chào mừng hai học viên ưu tú đã trở về.
- Cháu chào ngài Dam, thần giữ cửa trường Quenci. Nghe danh ngài đã lâu, giờ cháu mới có dịp gặp mặt.
Tayoo nở nụ cười hiếm hoi, lễ phép cúi đầu chào Dam. Ông lúc này đang nhìn cậu chớp chớp mắt, tỏ vẻ hài lòng sau câu nói đúng chuẩn con cháu gia tộc hoàng gia của Tayoo.
Samy đứng bên cũng nhanh nhẹn cúi đầu chào Dam, cô biết thần giữ cửa là ai, có lần cô đã nghe Saly nhắc qua nên ấn tượng mạnh với nhân vật bí ẩn này. Hôm nay được gặp ông, Samy quả nhiên có phúc khi trở về từ thế giới ảo.
- Chào thần giữ cửa Dam tôn quý, cháu rất vinh hạnh được biết người.
- Samy, vầng trán cháu tối sầm thì phải. Đừng cố che giấu ánh sáng trong cháu. Nhanh vào đi, ta sắp đóng kết giới lại để bảo vệ ngôi trường này trước sự quấy rối của ông ta. Tất thải học viên đều có mặt từ sớm, hai cháu là người cuối cùng nên mới trùng hợp gặp ta đấy.
Dam khẽ chau mày xem đồng hồ mặt trời đặt ngay gốc chính diện trước mặt mình, nó là tượng một vị nữ thần tối cao mang vẻ đẹp diễm lệ. Ông tuy vẻ ngoài khá mờ ảo, chỉ là một gương mặt được tạc ẩn sâu ở đỉnh cao chính giữa cửa, nhưng không phải vì thế mà pháp lực ông thấp hơn những vị thần khác, Dam tuyệt nhiên có thể nhìn thấy được tương lai và quá khứ của người khác. Như lúc này đây, ông đã cơ hồ nhìn ra thân phận cùng duyên kiếp tiền định giữa Samy và Tayoo. Dam vì thế lại bất an thay nên vội giục Tayoo và Samy vào trường, đúng là đã trễ thật. Một khi Dam đã đóng chặt kết giới lại, đều bày cũng đồng nghĩa với trò chơi sắp bắt đầu, người giữ lửa và tạo ra luật chơi thì đang ở rất gần đây.
Samy từ tốn đi vào trong, tay cô vẫn đươc Tayoo giữ chặt. Hai người cúi đầu chào Dam sau khi đã đứng vào địa phận trường một cách an toàn không bị pháp ám đã thương. Pháp ám là bẫy do kết giới khi sắp đóng sẽ tạo nên, dù là Vam có pháp thuật cao nhưng không được thần giữ cửa ỉm trợ, giúp đỡ từ phía sau thì vào trường ít nhiều cũng sẽ bị thương đôi chổ. Đó là lí do Tayoo hối Samy đi sớm, cũng may gặp được Dam, nếu không cậu sẽ chẳng lành lặng thế này mà đứng đây, để bảo vệ Samy vào được cổng an toàn, Tayoo sẽ phải tả tơi đôi chút khi pháp ám tấn công.
Dam nhìn Tayoo và Samy khẽ mỉm cười tạm biệt họ, ông ôn tồn rung người mạnh, lập tức ngay sau đó cánh cổng lớn của trường Quenci đóng sầm lại. Khói bụi mịt mù bủa quanh, ánh hào quang sánh lấp lánh như tơ dệt, chúng đan xen nhau tạo thành một tấm lưới dài đủ sắc đẹp ma mị. Đó gọi là kết giới ánh sáng mà Dam lâu lắm rồi mới tạo được, vì hôm nay ông đã gặp nữ thần ánh sáng và trò chuyện với nàng nên pháp lực mới tăng cao bội phần, kết giới bởi thế cũng bền và chắc hơn, tuyệt nhiên sẽ không ai phá vỡ được để vào trường gây rối hay làm hại học viên, nhất là các Vam hoàng gia sắp tham gia cuộc thi phép thuật.
Samy và Tayoo đứng quan sát giây lát rồi vội lui bước trở vào trường. Samy nóng lòng gặp lại bạn bè, do thời gian ở thế giới ảo có phần lệch hơn ngoài đời thực, nên Samy nán lại đấy đã hơn một tháng nhưng với bạn bè cô chỉ mới đi khỏi trường một tuần hơn.
Trên con đường chính trãi dài dẫn vào trường hoa chen khoe sắc, trời không mưa mà phía chân mây bỗng xuất hiện cầu vồng đa sắc với hơn mười bốn màu. Samy ngẫn người ngắm vẻ đẹp của thiên nhiên, cô thong thả dạo bước quên mất việc muốn làm, giờ chỉ chú tâm ca hát bỏ rơi cả Tayoo ở phía sau.
Đứng lặng nhìn Samy từ xa, Tayoo cất câu nói với gọi cô. Chất giọng có phần ngại ngùng, xen chút băng lãnh nhưng đã ngụi dần từ rất lâu
- Samy, ta vẫn nợ em một câu. Cảm ơn em vì đã cứu ta.
- Tayoo sempai, em có cho máu anh không đâu. Có dịp em lại đòi lại đấy nên anh cố gắng giữ sức khỏe vào hihi.
Samy xoay người, vừa đi ngược vừa đưa tay với lại nhắc nhở Tayoo, nói đúng hơn là cô đang hâm dọa sẽ đòi nợ cậu. Nở nụ cười tươi của tan chút oi bức hiếm hoi của nắng trưa, Samy cứ thế chạy chân sáo tiến thẳng vào khuôn viên trường. Bóng cô khuất xa dần, mỗi lần cô đi qua các pho tượng thần, họ bỗng rung người di chuyển nhìn theo cô. Ánh hào quang sáng chói toát ra từ người Samy đẹp mị hoặc và huyền ảo khiến cho hoa cỏ bên đường phải nép mình, sự thánh khiết từ cô dường như lan tỏa ra khắp không gian, vì thế mà quan cảnh trường Quenci giờ đây thoáng biến đổi, nó mang một màu trắng đơn sắc nhưng đủ vị. Đó là mùi vị của hạnh phúc vì nữ thần đã trở về.
Tayoo lúc này đang trầm tư nên đã bỏ lỡ vẻ đẹp do Samy tạo nên, cậu cứ đứng lặng nắm chặt lấy cánh tay mình. Raio bảo Tayoo không buông tay Samy, nhưng không cấm cô tự buông tay cậu. Tayoo biết tim Samy đang thuộc về ai, cậu cũng không có ý định níu kéo hay cướp nó về bên mình. Tim Samy là của hoàng tử, từ lâu thiên mệnh đã an bày họ là của nhau.
Ánh nắng dịu lại hẳn xua tan cái nóng nhẹ lúc ban trưa, màu trắng tinh khôi của cảnh vật hòa quyện với sắc vàng óng của tơ tình đang dần đứt đoạn. Giữa khoảng không mơ hồ, nơi cánh tay Samy và Tayoo đều có một sợi tơ đang dần ẩn hiện, tuy chúng chưa thể gắn kết lại và rất ngắn, nhưng cũng đủ để báo hiệu bao điều. Tayoo có duyên tiền kiếp với Samy, cả Raio cũng vậy, tuy nhiên sợi tơ vàng của cậu lại dài hơn. Vì lẽ Samy và Raio đã quen nhau từ trước, họ vốn dĩ thuộc về nhau nhưng lại vì hoàn cảnh đã đưa đẩy phải xa nhau biệt mười năm. Định mệnh nào dành cho mối duyên phận oan nghiệt này. Trái cấm tình yêu của Vampire, liệu có phép màu nào phá vỡ rào cản vô hình đã ngăn cảng những trái tim đang nung nấu lửa tình. Câu trả lời hẳn còn là ẩn số, và nó sẽ được phơi bày vào ngày họ nhận ra yêu thương vốn ngủ quên nay đã chợt thức dậy. Tất cả chỉ chờ cô gái ấy trở lại với thân phận của mình, và chàng trai đứng đầu thế giới Vam sẽ là người mà cô sẽ lựa chọn.
Cho yêu thương trở về nơi bắt đầu Khép kí ức lại để chôn vùi đau thương Nắng đã tắt Trái tim héo mòn Nhưng tình yêu ta dành cho nàng Là vĩnh cữu...
Hết chap 17. ___________
Do Sammy ghi nhầm chap, nên đúng chap này là chap 17 chứ không phải 16^^
|
Samy ngây thơ ma trong sang wa. Hoi z ts 1 tảng băng nhu Tayoo cx phảj tan chay vi co be nay
|
tg nhanh full nhá. tr tg viết hay quá à (y)
|