Trái Cấm Tình Yêu Của Vampire
|
|
Tại lâu đài của dòng tộc Vam hoàng gia - Tashiwa.
Trong khuôn viên rộng lớn của tòa lâu đài cổ kính nhưng vẫn rất sang trọng, có một cô gái đang ẩn mình tránh né nhóm bảo vệ sắp đi tới, họ nói đúng hơn là các sát thủ với pháp lực cao thâm được Kora đào tạo để trông nhà giúp mình, và để bắt những con chuột ngang bướng như ai kia.
Trong cô gái lúc này không khác gì một kẻ trộm, nhưng đáng thương thay cô nào có diễm phúc đó, bởi vì cô đang trong vai một người vượt ngục. Cô gái vừa kém xinh, vừa bất hạnh kia không ai xa lạ chính là tôi, Samy Hana - một người bị gán cho danh hiệu sao chổi khi lúc nào cũng rơi vào tình cảnh bi thương.
Tôi khó nhọc cúi sát người núp sau luống hồng nhung, đây không biết là lần thứ bao nhiêu tôi phải lâm vào tình cảnh khó thở này. Từ lúc biết mình bị Kora mang về đây tôi đã không ngừng tìm cách chạy trốn, nhưng kết quả trăm lần vẫn như một, tôi trốn sao vẫn bị Kora lóm lại rồi mang về hành hạ. Anh ta đối xử với tôi tệ đến mức ép tôi ăn rất nhiều món ngon để dỗ béo, sau đó ném tôi ra vườn chăm cây, bắt sâu, nuôi rắn, bảo là để luyện tập sức khỏe. Tôi quả thật cảm thấy mình quá lương thiện khi sống chung một nhà với Kora mà vẫn chưa thuốc chết anh ta, vì lần nào bắt tôi nấu cho ăn anh ta cũng chê này, chê nọ rồi chuyển sang nhìn tôi đòi hút máu. Vâng, dĩ nhiên anh ta không được tôi cho phép và còn hâm dọa lại sẽ cắn anh ta nếu như dám làm càng. Tôi bá đến thế mà còn bị Kora sỏ mũi dắt đi, anh ta thả lỏng tôi, để tôi tự do nhưng một khi trốn là sẽ bị bắt lại. Hai ngày trước tôi bị xử phạt khá nặng về tội dám phá trụi vườn hoa hồng xanh anh ta rất yêu thích. Kora khi ấy đã hậm hực bắt tôi về phòng mình, sau đó mắng một trận nhưng tôi nào có nghe, cứ trơ mặt ra chống đối, cãi bướng lại cho nên anh ta đã dùng đến chiêu cuối, đó là giở trò nam nữ thân mật quá với tôi. Tôi biết anh ta nói là làm nên đã xuống nước xin lỗi ngay sau đó, nhưng Kora không tha cho tôi, anh đã ném tôi lên giường, rồi khống chế tay tôi và bắt đầu hôn. Tôi không thể phản kháng lại trước sức mạnh của Kora, anh ta quá mạnh và vũ phu, hai tay tôi bị nắm chặt đến mức mất cả cảm giác, vì cố vật lộn với anh ta nên tôi đau và tê buốt toàn thân. Khi Kora đang chậm rãi cởi áo, bất chợt tim tôi đau thắt lại từng cơn, tôi khó thở và dần bất động. Trước lúc chìm hẳn vào vô thức tôi đã kịp nghe tiếng Kora gọi mình, anh ta còn cất lời nói hâm dọa.
"Samy, cô bé bị gì thế? Ta mới dọa tí đã ngất rồi, làm ta mất cả hứng. Em dám trốn và phản động nữa lần sau ta sẽ làm thật không dọa chơi nữa đâu..."
Sau khi ngất đi tôi đã ngủ một giấc dài đến tận sáng, khi tỉnh dậy người đầu tiên tôi gặp dĩ nhiên là Kora, tôi nhớ lúc đó mình đã đấu khẩu với anh ta khá lâu, và kết quả người thua vẫn chỉ là tôi. Mấy ngày tiếp theo tôi bắt đầu giả vờ ngoan ngoãn, Kora thì hiếm khi ở nhà do phải trở về trường Quenci cho nên tôi sống khá thoải mái. Nhưng biết không thể kéo dài thêm tình cảnh này nên tôi đã quyết tâm sống chết gì cũng phải trốn và tìm đường đi về trường. Tôi thật sự nhớ mọi người, xa họ bấy lâu lòng tôi không sao an tâm được, kì thi lại đang diễn ra, nếu tôi không về trước khi vòng thi cuối kết thúc thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Vì lúc đó Samy giả sẽ thay thế vị trí của tôi mất, Kora đã bảo với tôi như thế, anh ta còn hứa sẽ mang tôi về trường nếu như tôi làm theo lời anh ta nói, đó là phải làm người yêu của anh ta. Ơn trời soi sáng khi nghe anh ta nói xong tôi vẫn đủ tỉnh táo để không gây ra cảnh đổ máu, tôi đã từ chối lời đề nghị điên rồ của Kora và đó là lí do anh ta tiếp tục khống chế, không chịu thả tôi.
Khẽ thở dài sau mấy phút hồi tưởng tôi bắt đầu tiếp tục cuộc hành trình chạy trốn của mình, lúc này tôi đã rời khỏi khuôn viên tươi đẹp của tòa lâu đài để đến một nơi âm u hơn. Tôi nói thế vì nơi này cảnh sắc chỉ đơn điệu một màu xanh toát ra từ những đóa hồng đang khép cánh, tôi dám chắc đây là địa phận đặc biệt của Kora vì chỉ có anh ta mới có hứng thú với màu xanh, màu của nước biển và cũng là màu tóc nổi bật của anh ta. Đi lanh quanh một vòng trong khu vườn này tôi bắt đầu thấm mệt, Kora gọi nơi này là "nhà" cho dễ hiểu nhưng thật ra nó có diện tích rộng bằng cả làng nơi tôi sống. Kiến trúc thì chẳng khác nào mê cung với lối đi chi chít, vườn lớn vườn nhỏ lồng vào nhau, tạo ra một vòng trận pháp riêng ngăn cấm sự xâm nhập của người từ bên ngoài vào, và cũng không cho phép người ở bên trong nó là tôi thoát ra ngoài. Đi mãi, đi mãi vẫn không sao tìm được cửa thông ra ngoài tôi bắt đầu mất kiên nhẫn, lúc này trời đã trưa bộn nên nắng khá gay gắt, tôi vì thế càng đuối sức hơn, bước chân trong vô thức chùn xuống và tôi quyết định tìm một nơi thoáng đãng để ngã lưng giây lát.
Nghĩ là làm nên tôi nhanh mắt tìm và thấy ngay địa điểm lí tưởng, đó là một cây đào cổ thụ đang trổ hoa rợp hồng cả khoảng trời. Xung quanh cây đào là một vòng hoa hồng xanh như hàng rào bao bọc, chúng còn khá cao và tươi tốt, lại tỏa ra hương thơm dịu nhẹ đầy mời gọi. Tôi bị cuốn hút trước khung cảnh tiên bồng trước mặt mình, nơi đó cách chỗ tôi đứng gần trăm mét, không xa nhưng cũng đủ để tôi có thời gian ngắm nhìn và hưởng thụ cái nắng ban trưa vàng óng ánh, nó khiến da tôi hơi rát buốt vì thế tôi nhanh chân chạy đến bên cây đào để tìm bóng râm ngã lưng. Khi chỉ còn cách nơi đó hơn mười bước chân, tôi chợt nhìn thấy một dòng suối mát gần đấy nên đã tiến đến uống nước rồi rửa mặt cho tỉnh táo. Nhìn tình cảnh hiện tại có vẻ tôi không giống đang chạy trốn lắm, mà là đang đi dã ngoại tìm thú vui tao nhã. Khẽ đứng dậy sau khi đã nghịch đục cả dòng suối, khiến cho bầy cá nhỏ hoảng sợ bơi toán loạn, tôi lúc này mới chậm rãi tiến đến bên cây đào. Nhưng khi tôi vừa rẽ mấy đóa hoa hồng xanh để tạo lối vào bên trong, thi bất ngờ thay tôi đã bị đứng hình khi nhìn thấy một cảnh nóng hơn cả cái nắng trưa ba mươi mấy độ.
Dưới gốc cây đào là một đôi trai gái đang quấn lấy nhau như sam, họ hôn lấy hôn để, cuồng nhiệt âu yếm nhau quên mất cả thời gian và không gian. Chàng trai còn yêu mến đến mức cắn chiếc cổ cô gái và chậm rãi thưởng thức dòng máu ngọt. Tôi đã phải chết lặng và ngượng đỏ mặt khi chứng kiến cảnh tượng quen thuộc đó. Chàng trai kia có mái tóc xanh đặc trưng, và cô gái cũng là người tôi không mấy xa lạ, cô ấy tên Valin - một trong những Vam hoàng gia xinh đẹp và lắm thị phí nhất trường Quenci chỉ sau Heyoumi. Dĩ nhiên chàng trai kia chính là Kora, họ vốn là một đôi độc ác trời sinh cho nên khi ở bên nhau càng khiến người khác ghê sợ. Nghĩ đến đây một ngọn đèn báo động chợt bật sáng trong đầu, nó thôi thúc tôi phải chạy khỏi nơi đây càng sớm càng tốt.
Tôi ngay sau đó liền nhẹ nhàng lùi bước lại và tiến ra ngoài vòng hoa hồng, cảm giác bất an dần xâm chiếm tâm trí tôi, tay chân tôi cũng bắt đầu luốn cuốn, tôi lúc này đến đi cũng phát ra tiếng động lớn vì giậm phải một khúc cây khô dưới chân mình. Nhận ra tình thế không mấy tích tực tôi vội vã chạy thật nhanh tránh xa cây đào vì biết mình sẽ nhanh bị Kora bắt lại nếu như còn cấm rễ ở đây. Nhưng trời quả hay ngược đãi người hiền, tôi chạy chưa được bao xa thì đã kẻ oan gia ấy tóm gọn, Kora đang đứng trước mặt tôi, trên người anh mặc độc một chiếc quần sọt ngắn củn và một chiếc ao sơ mi mỏng tanh không cài cái nút để khoe trọn bộ ngực rắn chắc. Nhìn Kora như thế tôi sém chút sặc máu mũi, không phải vì ngộ độc sắc đẹp mà là vì hoảng sợ khi trên miệng Kora răng nanh hẳn còn đấy, và máu tươi của Valin vẫn còn lưu lại, chúng chỉ biến mất khi anh ta dùng tay quệt đi rồi đưa lên miệng liếm thưởng thức một cách ngon lành.
Tôi đã phải đứng mặc niệm, kêu gọi thần linh phù hộ vì chân đã bị bất động từ khi gặp Kora. Anh ta đang nhìn tôi đắm đuối, kiểu mắt đưa tình, hăm dọa sẽ ăn tươi, nuốt sống tôi như lời đã từng nói.
- Em được ta cưng chìu thì ngất đi, giờ lại mò đến rình ta cùng người khác ân ái. Em muốn gì đây cô bé, hay là em đang tìm đường trốn nhỉ, ta nghi lắm ha ha...
Kora nhìn tôi cười gian tà sau khi cất lời nói trêu tức như đi ruốc trong bụng tôi. Lúc này anh ta như một con hổ đang vui mừng vì tìm được mồi ngon, cứ tiến lại gần tôi hơn, tay còn rảnh đến mức dùng để hất tóc, cởi phăng chiếc áo mỏng vây đầy mồ hôi và vứt nó đi một cách phũ phàng.
- Kora anh làm gì lâu thế, có thú lạ rình chúng ta thật à?
Valin từ xa tiến đến với bộ dạng mát mẻ không thua gì Kora, cô ta mặc một chiếc váy voan mỏng tanh có thể nhìn xuyên thấu toàn bộ thân thể gợi cảm. Valin cất câu hỏi dễ hiểu đến mức khiến tôi tức điên lên phải xoay sang lườm Kora dù vẫn đang rất sợ anh ta.
- Đúng là có thú thật em à, nó lại còn rất hung dữ và khó thuần phục.
Kora nói xong liền tiến đến ôm eo Valin, hai người họ còn vui vẻ đến mức hôn nhau thắm thiết trước mặt tôi, hành động ấy làm tôi cảm thấy buồn nôn thay, phải vội cắt lời làm gián đoạn dòng cảm xúc của họ.
- Hai người muốn ân ái thì cho phép tôi cáo lui trước nhé, ở đây làm kì đà có vẻ không hay lắm hì hì.
Tôi nói đoạn thì cười trừ một cách ngô ngê sau đó xoay người định chạy đi, nhưng hai người họ dễ gì tha cho tôi, ngay lặp tức tôi đã bị Valin tiểu thư bắt lại để tra khảo. Cô ta bắt đầu cuộc trò chuyện thân tình bằng thái độ hằn hộc, khinh miệt nhất có thể.
- Con bé này quen quá nhỉ... là Samy Hana đây mà. Cô không đi theo đeo bám Raio sempai hay Tayoo mà đến đây tìm Kora sempai là có mục đích gì, muốn làm kẻ thứ ba cướp bạn trai Valin này à hừ.
Valin vừa nói vừa kéo tay, còn hất mặt tôi lên để nhìn giống như đang ngắm động vật quý hiếm. Tôi nghe lời nói nồng nặc mùi giấm của cô ấy nhưng không buồn tức giận, chỉ chậm rãi đáp trả với thái độ dửng dưng và xem thường.
- Kora sempai của cô không phải khẩu vị tôi thích, với lại tôi đâu rảnh để đến đây theo đuổi hay rình mò gì hai người. Là bạn trai cô bắt...
- Là cô ấy hâm mộ ta quá nên đã tự mò đến đây đeo bám ta, theo dõi ta một cách biến thái thế này đây.
Tôi đang nói thì bị Kora kéo lại gần rồi bịch miệng, làm cho ý chính trong câu nói chưa kịp tôi nhấn mạnh đã bị anh ta thêm mấm vào, dậm chanh cho chua thêm để biến tôi thành kiểu gái lẳng lơ, hâm mộ anh ta đến phát cuồng. Valin nghe Kora nói xong có vẻ hài lòng, cô ta còn lườm tôi một phát đủ để tôi lạnh cả sống lưng, kiểu hâm dọa như "Anh ấy là bồ của chị, khôn hồn thì tránh xa anh ấy ra", đại loạt là ý tứ như thế đấy. Tôi không quan tâm đến việc Valin nghĩ mình tệ hại ra sao, nhưng thái độ của Kora khiến tôi khó chịu. Đang lúc căm phẳng nên tôi tiện miệng cắn tay anh ta, còn tiện cả chân đạp anh ta mấy cái đau điến. Tôi chắc là thế vì ngay sau đó Kora đã thả tôi ra, nhưng với một cách thô bạo nhất có thể, anh ta ném tôi sang một bên với sức mạnh đủ để tôi phải nằm bẹp dí trên nền cỏ mềm.
- Con bé này có phải thú đâu mà cắn đau thế, chảy cả máu rồi đây này.
Kora sau khi thả tôi ra thì hằn hộc xem vết cắn nơi tay mình, nó in rõ mấy cái răng sắc nhọn của tôi, rất đều và xinh đẹp. Anh ta quát vào mặt tôi, nói xong thì chậm rãi tiến đến lôi tôi dậy, ôm thật chặt như sợ hễ buông ra tôi sẽ lại nổi máu điên ám sát anh ta.
Valin nhìn thái độ khác lạ của Kora có vẻ không vui, mặt cô ta đằng đằng sát khí, mắt thì không ngừng phóng lửa ghen về phía tôi, xong thân người thì đang lã lơi, uốn lượn gần Kora.
- Kệ cô ta đi, anh đừng quan tâm làm gì chỉ thêm hại nhan sắc, tổn hao sinh lực. Nào đến đây bên em, cuộc vui của ta vẫn chưa kết thúc mà, em còn nhiều trò hay muốn chìu chuộng anh lắm.
Tôi nghe những lời bóng gió kém trong sáng của Valin lại tiếp tục buồn nôn, thề với thổ địa là tôi không muốn hiểu cô ta đang gọi mời Kora điều gì, xong thái độ lẳng lơ của cô ta lại quá rõ ràng nên tôi miễn cưỡng phải hiểu từng câu cô ta nói. Valin có vẻ không ý thức được nơi đây ngoài cô ta và Kora ra còn có cả trẻ nhỏ chưa đủ tuổi xem cảnh người lớn, tôi nhìn hai người họ thật sự cảm thấy kinh tởm hơn là ghê sợ, ở đây thêm giây phút nào nữa tôi chắc mình sẽ bị ngộ độc hình ảnh mà chết mất.
Đang đứng ngẩn người bận suy nghĩ bâng quơ tôi chợt cảm nhận được sự khó chịu trong ánh mắt của Kora khi anh ta nhìn tôi, có lẽ suy nghĩ của tôi đã bị anh ta đọc không bỏ sót câu nào, tôi quên mất là Vam hoàng gia luôn có khả năng đó, cả Valin cũng biết tôi nghĩ xấu họ ra sao nên cô ta đã chậm rãi đi tới gần rồi tiện tay tát tôi một cái đau điến.
"Chát", âm thanh chói tay ấy vang lên, tôi đã phải cố đứng vững dù không thể ngã vì đã được Kora giữ chặt. Valin tát tay tôi xong thì hầm hừ quát mắng, cô ta bắt đầu mất kiên nhẫn với một đứa cứng đầu và khó hù dọa như tôi.
- Cô dám nghĩ xấu ta nữa thì đừng trách sao ta ác, biến đi cho khuất mắt ta. Loại tiện nhân như cô mà dám mắng ta lẳng lơ, nếu cô chán việc tán tỉnh Raio sempai của Heyoumi thì đi tìm Tayoo để có thú vui mới cho mình. Tránh xa Kora sempai của ta ra, cô không xứng làm người hậu cho anh ấy nữa là, ở đó mà mơ mộng làm người yêu với người tình.
Valin mắng tôi một tràn dài, tôi dám chắc là do dư âm của cái tát khi nãy nên đầu tôi không thể tiếp thu hết được lời hay ý đẹp của cô ta. Gì mà tiện nhân chứ, tán tỉnh Kora kiểu gì khi tôi ghét anh ta đến mức không muốn đội trời chung. Là anh ta muốn van xin tôi đây làm người tình đấy, Valin mà biết điều này chắc đã không có mặt mũi nào mắng tôi như thế, chắc do tôi không cùng đẳng cấp với họ, thật sự là nói chuyện càng lâu tôi càng thấy không hợp. Tôi khẽ thở dài vì chẳng có tâm trạng để đáp trả Valin, lúc này tôi chỉ tập trung nghĩ cách thoát khỏi tay Kora không để anh ta mang tôi về lâu đài nữa. Thái độ hờ hững của tôi lại làm Valin tức điên hơn, cô ta đang xoắn tay áo chuẩn bị tiến đến tặng tôi thêm vài bạt tay nhưng may sao lúc này Kora đã giải vây cho tôi. Anh ta đã cất lời đuổi khéo Valin về, không phải anh ta tốt đột xuất mà chỉ vì muốn không bị làm phiền để có thể tập trung hành hạ tôi, tôi dám chắc là vậy.
- Valin, em về trường trước đi. Nhóc con này ta sẽ tự xử lí thay em, ta là chủ nhà nên có cách thu phục khách không mời mà tới.
- Kora sempai, như thế không ổn, cô ta xấc láo thế sẽ làm anh khó chịu đấy. Cứ giao cô ta cho em, em sẽ dạy bảo để cô ta ngoan hơn.
- Ta bảo em về nên đừng nói nhiều nữa, ta không định mắng em cho nên tự hiểu rồi biến đi Valin.
- Anh... vâng, xin phép anh em về ngay đây.
Valin lúc đầu nghe Kora đuổi về có phần không cam tâm nên đã ỏng ẹo nán lại xin anh ta cho tôi về đội của mình. Nhưng sau khi bị Kora nói nặng lời cô ta đã thay đổi sắc mặt ngay, từ một con cọp cái biến thành một con mèo nhỏ rồi cong đuôi bỏ đi. Trước đó Valin đã thay bộ y phục xuyên thấu bằng một bộ cánh màu vàng bó sát đầy gợi cảm, cô ta còn lườm tôi kiểu hâm dọa, sau đó hôn môi Kora xong mới chịu biến mất hẳn.
Chỉ còn lại một mình cùng với Kora tôi có cảm giác thoải mái hơn chút vì ít ra anh ta không nỡ đánh phụ nữ như Valin, nhưng tôi quên mất Kora có kiểu tra tấn khác đáng sợ hơn. Lúc này tôi vẫn nằm trọn trong vòng tay Kora, và anh ta không hề có ý định buông tôi ra để tôi có thể chạy trốn.
- Cô nhóc bỏ ngay ý định muốn thoát khỏi tay ta đi, ta nói nhiều nhưng em không nghe nên ta đành hành động vậy. Lại đây xem ta xử lí em ra sao, biến em thành người của ta chắc em sẽ dễ dạy hơn hừ...
Kora mất kiên nhẫn với sự ngang bướng của tôi, anh ta vốn có tâm địa độc ác nhưng thời gian qua đã đối xử với tôi quá lương thiện, ngược lại tôi cứ chống đối và làm phiền anh ta cho nên lần này anh ta cương quyết không tha cho tôi. Kora nói lời hâm dọa trông rất thật và không chút bỡn cợt, anh ta sau đó bế tôi tiến về phía gốc cây đào, tôi đã cố chống cự lại nhưng vô hiệu, bàn tay Kora cứng nhứ sắt ngụi khiến tôi không tài nào nhút nhít được. Mặc tôi phản kháng yếu ớt, Kora cứ thong thả mang tôi đi nhưng vừa gần đến nơi bước chân anh ta chợt khựng lại, vì Kora dường như cảm nhận được sự xuất hiện của một vị khách không mời như chính tôi cảm nhận được. Có mùi hương anh đào dịu nhẹ xông vào cánh mũi tôi, nó khiến tôi rất vui và phấn khích, trong khi đó Kora thì đang tỏ vẻ bất an. Tôi nhanh chóng vươn cổ ra gọi lớn trong vô thức, cách gọi thân quen mà mỗi khi gặp nạn tôi vẫn hay sử dụng. Rất ngắn gọn và dễ hiểu, không nhắm tới một đối tượng nào vì tôi vẫn chưa biết chắc chắn người mới đến là ai.
- Cứu tôi với, tôi đang ở đây này... cứu tôi với.
Không khí đang yên tĩnh bị tiếng la thất thanh của tôi làm xáo trộn, đúng lúc đó bỗng có tiếng kêu quan quát chói tai vang lên phụ họa thêm, ngay sau đó trên nền trời xanh một con quạ đen bay đến đậu vào vai Kora. Nó thì thầm gì đó với anh ta xong vụt bay đi, trước khi biến mất hẳn nó còn nhìn tôi săm soi như thể tôi là người ngoài hành tinh vừa được chủ nhân nó phát hiện.
Kora gật nhẹ đầu như ra hiệu cho con quạ làm việc gì đó, rồi anh ta xoay sang nhìn tôi trìu mến, còn nở nụ cười tà mị như muốn quyến rủ tôi. Kora sau đó cúi mặt xuống hôn tôi, một nụ hôn sâu và nồng nhiệt đúng nghĩa đủ để tôi khó thở và không sao kêu cứu thêm được nữa. Tôi ở trong thế bị động nên đành nhắm mắt mặc anh ta ngược đãi mình, chỉ ít phút sau nụ hôn của Kora tôi chợt thấy choáng váng đầu óc, toàn thân nhẹ tênh không còn chút sức lực và rồi tôi dần chìm sâu vào cơn mộng mị. Nhưng trước đó tôi đã kịp nghe rõ câu nói cuối cùng của Kora, ánh mắt buồn man mác của anh ta lúc ấy hẳn còn lưu lại trong tiềm thức tôi.
- Ngủ đi cô nhóc, khi tỉnh lại em sẽ thuộc về ta... chỉ cần là người ta muốn thì nhất định ta sẽ có được.
Làn gió xuân dịu nhẹ nâng bước chân Kora và xoa dịu tâm tình tơ rối của anh, khẽ đặt Samy nằm ngay ngắn trên tấm thảm hoa bên dưới gốc đào, Kora sau đó biến ra một chiếc chăn được kết bằng lông khổng tước rồi đắp lên người Samy. Kora ngồi lặng đi ngắm nhìn cô giây lát, sau đó chậm rãi cất bước rời khỏi nơi đây để đi đến gặp một người mà suốt đời này anh xem là oan gia.
Thứ tình cảm mờ hồ Kora đang có chưa đủ để cậu bảo vệ cô gái ấy và quay đầu lại để tìm con đường sáng và đi theo sự chỉ dẫn của nó. Một ngày nữa lại trôi qua với nhiều cảm xúc phức tạp, đối với Kora và Samy quảng thời gian bên nhau này có lẽ là mối duyên phận oan gia, xong sẽ mở ra một mối quan hệ mới giúp họ vượt qua những tình cảnh khó khăn trong tương lai. Vì họ đã từng là bạn bắt dắc dĩ của nhau, và Samy có chạy trốn đến tận chân trời thì cũng sẽ bị Kora đuổi kịp thôi...
Bầu trời xế chiều in hằn từng vệt nắng cuối cùng trên các khóm hồng xanh đang e ấp, quang cảnh khu vườn trở nên bình yên đến trầm lặng. Ngoài tiếng chim gọi đàn ra chỉ có tiếng thở nhẹ của con người cho thấy sự sống vẫn còn tồn tại. Lúc này Kora đang cô độc bước đi về hướng lâu đài, còn Samy vẫn đang say giấc nồng. Vẻ mặt Samy khắc họa nét an nhiên vì trong giấc mơ vừa tìm về, cô lại một lần nữa gặp được cậu bé tóc xanh năm xưa...
Có những người suốt đời cứ mãi chạy trốn nhau
Có những con đường song song không bao giờ cắt
Có yêu thương vụng vỡ bị thời gian vùi dập
Và có ai đó vẫn đang đứng đợi bạn
Chạy trốn khỏi chốn bình yên để tìm đến họ
Trong một thế giới ảo chỉ có hạnh phúc là vĩnh hằng...
|
Chương 29: KÌ THI CUỐI
Tại tòa lâu đài đen nằm sâu dưới lòng đất, không khí ở đây tuy nhìn bề ngoài khá yên bình nhưng vẫn rất âm u và sặc mùi máu tanh. Waski đang ngồi trên chiếc ghế rồng chậm rãi đọc sớ mật báo Babala vừa dâng lên, vẻ mặt ông suy tư xen chút tà mị, đôi lúc ông còn khẽ thở dài không sao tập trung được để tiếp tục bàn việc chính sự với các bề tôi của mình. Babala ngồi phía dưới chân Waski, bà ta vẫn đang sờ nhẹ người ông để làm phép trấn an. Một lúc sau Waski đã cho Babala cùng tất cả cận thần lui ra, ông muốn ở yên để trấn tỉnh đầu óc và bắt đầu quan sát Shala từ trong tâm.
Con người, thần tiên, phù thủy, hay Vampire,... ai cũng sẽ có yếu điểm của riêng mình. Waski cũng không ngoại lệ, dù ác đến đâu nhưng trái tim đen tối thuộc về quỷ dữ của ông cũng luôn hướng về Shala. Nàng ấy bị bệnh lòng ông sẽ quặng đau bất an, sau lần gặp lại không mấy vui vẻ ấy Shala đã bị suy kiệt tinh thần, vì sức khỏe vốn đã yếu lâu ngày nên nàng nhanh chóng ngã khụy khi phải lo nghĩ nhiều cho thần dân và con trai mình. Waski cảm nhận rất rõ Shala đang thất vọng về ông ra sao, ông càng hiểu rõ một sự thật không thể thay đổi, tuy ông có khả năng chiếm được cả thế giới nhưng sẽ mãi mãi không có được lòng tin và tình yêu của nàng ấy. Duyên phận oan nghiệt, trái tim bị rỉ máu lâu ngày khiến Waski mất dần cảm xúc, bao năm qua ông đã sống vô cảm nhìn đời bằng cặp mắt rực đỏ sự chết chóc. Waski vẫn đang duy trì kế hoạch tàn phá đất nước Vampire từ bên trong, ông thu phục tất cả những kẻ có lòng tham về phe bóng tối, rồi thong thả ngồi đợi ngày lật đổ con trai của Shala khiến cho nàng đau đớn và phải quỳ xuống phục tùng ông. Cách trả thù nhẫn tâm nhất là cướp đi hạnh phúc của người mình yêu, Waski đã từng làm việc đó với Shala và lần này ông sẽ tiếp tục lặp lại lịch sử, tàn phá trái tim của hoàng tử khiến cho cậu ấy rơi xuống vực thẩm bi thương như chính mẹ mình. Là họ nợ ông, và ông nhất định sẽ bắt họ phải trả giá.
Thân ảnh Waski cô độc tồn tại giữa không gian tĩnh mịch, khắp nơi tiếng quạ kêu nỉ non làm nền cho khung cảnh ghê gợn, mùi máu tanh nồng như hương dược giúp cho thần trí vị chúa tể yên ổn hơn. Tòa lâu đài đen nghiêng mình bao bọc lấy tâm hồn lạnh giá của Waski, ông đang ngồi nhắm nghiền mắt lại và tìm đến giấc ngủ bình yên. Trái tim Waski có thể thôi rỉ máu khi ông hồi tưởng lại quá khứ tươi đẹp năm nào. Lúc ấy Shala vẫn còn ở gần ông...
______________________
Tại tòa lâu đài của dòng tộc hoàng gia Tashiwa.
Tiếng chim hót véo von vọng lại từ các phiến lá non, không gian yên bình của tòa lâu đài bị sáo trộn bởi tiếng đàn dương cầm, thanh âm của nó nghe não nệ tựa như tâm tình của người đang lã lướt các ngón tay trên các phím đàn. Chàng trai ấy cứ nhắm nghiền mắt lại và thả hồn về một cỏi mông lung khi chợt nhớ về mảng kí ức thuở thơ bé đầy sóng gió. Cậu chính là Tayoo Tashiwa, một trong những chủ nhân từng sống ở nơi đây.
Đã từ rất lâu kể từ ngày công chúa nhỏ ra đi Tayoo chưa một lần trở về toà lâu đài này, cậu căm ghét từng cảnh vật, con người đang sinh sống ở đây. Kora và mẹ mình là chủ nhân hiện tại của tòa lâu đài, Tayoo thì được Hitashi tặng cho một lâu đài khác để sống độc lập, cậu đã nhận những không bao giờ lui tới nơi được gọi là nhà ấy, dù mẹ cậu hiện đang ở đó và chờ cậu quay về. Nói Tayoo là một kẻ lang thang cũng đúng, cậu không dừng chân cố định ở bất cứ đâu, trường Quenci có lẽ là nơi Tayoo dành thời gian nán lại nhiều nhất, không phải cậu muốn học phép thuật mà vì cậu muốn hiện diện trước mặt Hitashi, khiến ông phải đau khổ và hối lỗi khi không thể nhận lại con trai mình.
- Cơn gió nào có đủ sức mạnh mang cậu về thăm nhà thế Tayoo Tashiwa?
Kora từ xa chậm rãi tiến đến bên Tayoo, anh tỏ ra thích thú trước sự xuất hiện của cậu trong ngôi nhà của chính mình. Thái độ bỡn cợt lẫn xem thường trong lời nói của Kora khiến cho người nghe khó chịu, Tayoo vì thế ngừng tay trên các phím đàn, rồi cậu đập mạnh chúng một cách phủ phàng khiến cho âm thanh chói tai vang lên, làm mấy con quạ đậu trên cửa sổ bị giật mình bay loạn xạ.
- Đây không phải là nhà ta. Ta chỉ đến để tìm người anh đang giữ, Kora hãy giao cô ấy cho ta, ta biết anh đang bắt nhốt cô ấy. - Giọng nói lạnh băng của Tayoo vang lên đều đều, cậu lúc này đã rời khỏi cây dương cầm và đến đứng đối diện với Kora.
- Người sao? Ha ha... chẳng có ai ở đây ngoài ta và mẹ ta. Không lẽ cậu muốn gặp mẹ ta để nhắc lại chuyện xưa, thế thì ta rất sẵn lòng để cậu gặp. Ta đâu có bắt giữ bà bao giờ mà cậu đòi giao người nhỉ.
Kora đáp lời Tayoo bằng thái độ rất tỉnh, anh tỏ vẻ không hiểu lời cậu vừa nói. Kora còn cố tình nhắc đến mẹ mình để đả kích Tayoo, khiến cho cậu tức giận thêm.
- Ta xem anh và bà ta là người dưng cho nên không cần gặp hai người làm gì. Bớt diễn đi Kora, ta không muốn phí thời gian với anh thêm nữa. Anh không giao người ta sẽ tự đi tìm lấy, dù sao đường đi trong lâu đài này cũng khá quen thuộc, nó không làm khó ta được.
Tayoo đáp trả Kora bằng thái độ xem thường, cậu nói đoạn thì chậm rãi cất bước lướt ngang mặt Kora, nhưng cậu đi chưa được bao xa đã bị anh gọi với lại. Lời Kora nói ra có phần hâm dọa lẫn mỉa mai.
- Đợi đã Tayoo, ta chưa từng xem cậu là em trai cho nên nhà này cậu muốn đi đâu phải được sự cho phép của ta. Ta không bắt giữ Samy nên cậu biến đi nơi khác mà tìm cô ấy. Ta bắt đầu thấy khó chịu khi phải tiếp khách như cậu cho nên đừng làm chuyện gì khiến ta điên tiết hơn, nếu không ta sẽ ra tay dạy bảo cậu đấy...
- Ta nhớ vẫn chưa nói mình đến đây để tìm Samy, anh đúng có tật giật mình tự vạch mặt bản thân. Là cha anh bảo ta về đây đón cô ấy nên anh có ý kiến gì cứ tìm gặp ông.
Trước câu nói chối quanh, cố đuổi khách của Kora Tayoo khá bình thảng, cậu quá hiểu tính anh cho nên không màn đôi co thêm, cứ lật bài ngửa nhau đưa ra lí do để Kora không nói gì thêm nữa.
- Cha vẫn yêu thương cậu hơn ta, xưa hay bây giờ điều vậy... trong ngôi nhà này không tồn tại sự công bằng. Được rồi, chủ nhà bảo thế thì cậu muốn tìm gì cứ tự nhiên, nhưng nhớ đừng nán lại lâu vì ta chắc mẹ ta không thích gặp lại cậu đâu Tayoo. - Kora đáp trả Tayoo bằng thái độ dửng dưng nhưng xen chút bi thương.
- Tốt thôi, ta đi ngay đây và sẽ nhanh đưa Samy rời khỏi nơi này.
Tayoo nói dứt lời thì tiếp tục cất bước rời khỏi chính điện tòa lâu đài, nơi ít phút trước cậu đã ngồi bên cây dương cầm trắng và ôm lại những kí ức mờ nhạt. Tayoo đã cảm nhận được mùi hương của Samy đang ở rất gần, cậu vì thế nhanh chân đi tìm cô không muốn phí thời gian đôi co với Kora.
- ...
Kora đã im lặng không đáp trả hay gây hấng với Tayoo thêm, anh ta khá tự tin vì biết chắc cậu sẽ không thể tìm gặp được Samy. Kora đã giăng kết giới vững chắc với sức tàn phá cao, nó tạo thành một màn bảo vệ ngăn chặn bất cứ người nào muốn tiếp cận vào bên trong. Kora quá thâm hiểm khi dùng cách này giam lỏng Samy, chỉ có anh mới có thể thả cô ra còn Tayoo thì không đủ sức làm việc đó. Khẽ nở một nụ cười đắc ý Kora chậm rãi nối bước theo Tayoo, anh nhắm thẳng hướng khu vườn thiêng mà đi, đến xem Tayoo phải bất lực ra sao khi không thể làm được gì, chỉ biết đứng chết lặng cảm nhận sự tồn tại của Samy từ trong tim.
Tayoo men theo con đường mòn để đến khu vườn thiêng, nơi đây quá thân quen đối với cậu, nhưng nó đã hoàn toàn bị Kora chiếm dụng và thay đổi thành chốn yên bình của riêng mình. Khắp nơi trồng toàn hoa hồng xanh, loại hoa Kora thích nhất và đó cũng là mùi hương đặc trưng của anh. Tayoo nhìn thấy chúng như nhìn thấy sự tàn ác của Kora, hương hoa tỏa ra lấn ác không cho phép Tayoo cảm nhận rõ nơi Samy đang bị giam lỏng. Nhưng cách đó của Kora xem ra vô hiệu, vì Tayoo đã đi theo cảm tính để đến bên Samy, cậu đang đứng rất gần cây anh đào nơi cô vẫn còn chìm vào giấc ngủ sâu chưa tỉnh dậy.
-------------------------------------
Cùng lúc đó Samy tuy đang ngủ nhưng vẫn có thể kết nối được với Tayoo trong vô thức, cô bắt đầu động đậy ngón tay, rời khỏi thế giới ảo trong giấc mơ để tìm về bên cậu.
Khó nhọc mở mắt ra đầu óc tôi quay cuồng, cảnh vật xung quanh như ôm trọn lấy thân ảnh mỏng manh đang rung lên của tôi, khiến tôi trở nên nhỏ bé và cô liêu dù trái tim thì đang dần ấm áp hơn. Tôi khẽ vươn vai hít một hơi sâu trước khi bước chân rời khỏi tấm thảm hoa, đưa mắt nhìn một lượt nơi này tôi dần nhớ ra mình đang ở đâu. Trước lúc ngất đi tôi đã bị Kora ngược đãi, anh ta mang tôi ra làm thú vui khi cứ thích thì ôm rồi còn hôn nữa chứ. Tôi nhớ đến Kora lòng lại ấm ức thêm, anh ta đúng là oan gia số một của tôi. Vừa nghĩ tới Kora tôi lại nhớ ra một chuyện không tốt đẹp mấy, chỗ này là nơi anh ta và Valin đã từng ân ái, vậy mà khi tôi ngất anh ta lại mang tôi đến rồi bỏ đi. Tôi dám chắc Kora không phải người dễ tha con mồi như thế, nghĩ thôi đã thấy ghê sợ rồi và ngay sau đó tôi đã phải sững người khi chợt nhìn vào thân thể mình, vì bộ y phục tôi đang mặc rất đẹp, nó là một chiếc đầm kiểu công chúa màu trắng có kết hoa hồng xanh rất lạ mắt. Tôi rõ mình không thể tự biến ra nó khi đang ngất, nói đúng hơn là có người đã thay nó giúp tôi. Dù không muốn tin nhưng tôi dám chắc Kora đã làm việc đó.
- Thần linh ơi chuyện quái quỷ gì đã xảy ra với con thế này? Là mơ cả, tỉnh lại đi Samy... chắc chỉ đơn thuần là thay áo cho mình thôi, không có việc gì đen tối tiếp theo cả.
|
Tôi khẽ ôn đầu tự trấn an mình, bắt ép bản thân tin vào việc khó xảy ra đó, vì tôi nhớ rất rõ Kora đã từng hâm sẽ ăn thịt nếu như tôi tiếp tục chạy trốn. Nghĩ nhiều tâm trí tôi càng rối thêm, lúc này tôi mới bình tĩnh lại để nhận ra có một việc quan trọng hơn cần phải làm đó là phải rời khỏi nơi này, tôi cứ ngồi than trời oán phận không thể thay đổi được gì lại còn có thể gặp nguy hiểm tiếp khi Kora tìm tới.
Tôi nhanh chân tiến về phía hàng rào hoa hồng, chúng vẫn rất đẹp và đang nở rực xanh cả khoảng chân trời trong tầm mắt tôi. Chậm rãi đưa tay vén hoa sang một bên tạo thành lối đi, tôi đã phải đứng ngơ người ra ngay sau đó vì không sao khống chế chúng được. Tay tôi chỉ có thể chạm vào những chiếc gai nhọn nơi thân hoa, máu đã tuông rơi không ít xong hàng rào hoa vẫn đứng vững vàng không hề lay chuyển. Nhận thấy điều bất thường tôi nhanh chóng dừng ngay việc làm hại mình lại, rồi từ từ đứng ra xa hơn bắt đầu thi triển phép thuật với hi vọng có thể thiêu rụi hàng rào ấy. Ngọn lửa từ tay tôi phát ra với sức nóng vượt trội, đây là lần đầu tôi có thể thực hiện được phép biến hóa này.
"Khi rơi vào hoàn cảnh bế tắt con người sẽ tự khắc giỏi hơn", câu nói của Yona chợt vang lên văng vẳng bên tai tôi, giờ ngẫm lại tôi thấy nhỏ nói điều gì cũng có hàm ý và rất đúng. Nhưng buồn thay ngọn lửa lại không thể chạm vào những bông hoa, tôi nhìn sự ngang bướng của hàng rào đáng ghét kia và đành bất lực, sự kiên nhẫn cũng vơi đi nhiều khi sức tôi đang yếu dần
- Có ai đó đang đi đến, mùi hương này rất quen. Trước khi ngất mình cũng đã ngửi thấy, chẳng lẽ là anh Tayoo...
Tôi đang đứng suy nghĩ vẩn vơ thì chợt nhận ra có một người đang đi về hướng mình, mùi hương anh đào đặc trưng vừa bay vào cánh mũi khiến tôi nghĩ đến Tayoo ngay, lời nói của tôi cất lên vì thế bị đứt quảng. Lúc này tôi bắt đầu dừng tay lại không cố gắng đốt đám hoa đó nữa, và tôi đã quyết định chuyển sang cách khác khả thi hơn, đó là dùng sức kêu thật lớn để thu hút sự chú ý của người ở bên ngoài.
- Ai vừa đến có thể cứu tôi được không... làm ơn giúp tôi ra khỏi nơi này với?
Tôi cất tiếng kêu thật to, nhưng sức tôi có hạn nên không khiến chàng trai dù đang đứng ngay bên ngoài có thể nghe rõ để quay lại cứu tôi. Qua mùi hương tôi có thể biết được vị trí của người đó, anh ta đang đứng đối diện tôi, còn nhìn vào bên trong nhưng chưa vội tiến vào. Tôi lại tiếp tục kêu cứu, cất lời hỏi và gọi cả tên Tayoo trong sự hi vọng.
- Tayoo... là anh đúng không? Em là Samy đây, em ở trong này này, bên trong hàng rào hoa hồng.
Khi tôi vừa cất giọng gọi lên thì ngay lặp tức chàng trai kia liền có phản ứng lại, qua màn sương mờ ảo tôi có thể cảm nhận được sự lo lắng trong ánh mắt anh. Người đó đích thị là Tayoo, mái tóc vàng của anh nổi bật giữa nền trời xanh, phía xa xa tôi còn nhìn thấy một dáng vẻ thân quen đang đi tới, là oan gia của tôi - Kora Tashiwa.
Khẽ thở dài khi nhận ra hoàn cảnh hiện tại của mình không mấy khả quan và tôi còn phát hiện sự khác thường sau khi vừa thử phá hàng rào hoa lần nữa. Xung quanh nơi này đã bị giăng kết giới khiến Tayoo không nhìn thấy tôi, còn tôi có thể nhìn thấy anh khá rõ, lớp màn sương mờ ảo kia đã biến mất sau khi Kora vừa vung tay. Anh ta đang nhìn tôi cười đắc ý, ánh mắt còn rực đỏ sự thách thức lẫn chiêm hữu. Tayoo đang đứng dò xét tìm cách vào bên trong cây đào thì bị sự xuất hiện của Kora làm mất tập trung, họ còn nói chuyện qua lại với nhau khá lâu, nói đúng hơn là đang đấu khẩu theo kiểu không ai nhường ai. Tôi chú tâm đứng lặng người cố nghe rõ lời của hai người họ, lúc này Tayoo vẫn vừa nói vừa làm phép cố gắng phá bỏ kết giới để cứu tôi.
- Vôi ích thôi Tayoo, đây là nơi ta dùng để cất bảo vật cho nên không ai có thể vào được đâu. Đừng phí pháp lực làm gì, cậu không tìm được Samy mà phải ngã khụy ở đây cha ta biết sẽ lo lắm.
- Anh không cần đã kích ta, cũng đừng đem ông ấy ra chọc tức ta vì nghe rất lố bịch. Cho dù kết giới kia có vững chắc đến đâu thì cũng sẽ có nhược điểm, rất nhanh thôi ta sẽ tìm ra nó.
- Thế cậu cứ thong thả tìm và cứ tiếp tục phí sức, ta sẽ ngồi đây chờ xem kịch hay. Ta cũng nhắc để cậu nhớ có một việc quan trọng không kém cần phải dùng nhiều pháp lực, kì thi dành cho Vam hoàng gia gần diễn ra rồi cậu cứ tiếp tục làm phép ta e là đến lúc đó sẽ không thể tham gia được
- ...
Tayoo im lặng trước câu nói khiêu khích của Kora, qua cuộc đối thoại ngắn của họ tôi có thể hiểu được phần nào ý định của Tayoo lẫn Kora. Kết giới sẽ có nhược điểm dễ bị phá vỡ, chỉ cần tôi tìm ra được nó thì mọi việc sẽ đơn giản ngay, Tayoo sẽ không cần phải phí sức vô ích, sự đắc ý của Kora cũng không thể duy trì lâu nếu như anh ta nhìn thấy tôi phá hỏng âm mưu của mình. Kora ngoài việc muốn giam lỏng tôi ra còn muốn dùng tôi làm mòi nhử để khiến Tayoo mất khả năng tham gia thi đấu, loại đối thủ bằng kế sách tiểu nhân thế quả là phong cách Kora hay dùng. Tayoo vẫn mặc lời nói của Kora, anh vẫn đang dùng phép phá kết giới nhưng tình hình có vẻ không khả quan hơn. Tôi cảm nhận được kết giới dưới sự tác động của Tayoo ngày càng vững chắc hơn, Kora có vẻ hài lòng vì điều đó khi anh ta vẫn đang ung dung ngồi nhâm nhi ly máu rồng, chân vắt chữ ngủ và ánh mắt hướng về phía tôi đầy gợi tình. Nhìn dáng vẻ ấy của Kora tôi càng căm phẳng hơn, nhưng tôi không buồn để ý đến anh ta vì người tôi cần quan tâm lúc này đây là Tayoo. Sau gần nữa tiếng chiến đấu với màng kết giới cứng đầu ấy Tayoo đã dần duối sức, tôi nhìn mà xót xa cho anh nhưng không thể giúp được gì vì ở bên trong này tôi không sao nói chuyện được với Tayoo.
- Đợi đã Samy, không được mất bình tĩnh. Tayoo đang cần mình giúp, phải tìm cách bắt chuyện với anh ấy, ngăn anh ấy tự ngược thân mình vì đại cuộc.
Tôi đứng lặng một hồi lâu thì bắt đầu sốt ruột nên tự cất lời nói trấn an và tự bảo mình tìm cách cứu Tayoo. Nghĩ là làm tôi ngắm nghiền mắt lại, tập trung thần trí cố gắng bắt tần số liên lạc với Tayoo. Cảm nhận được ý muốn của tôi nên Kora đã ra tay phá hoại, anh ta xen vào liên lạc với tôi trước, còn nói ra mấy lời nồng nặc mùi giấm rất khó nghe.
"Cô bé muốn bảo tên ngốc này dừng tay à, vô ích thôi. Là cậu ta tình nguyện hi sinh bản thân vì em, cậu ta rõ ý đồ của ta hơn em đấy nên em xen vào làm gì, tự lo cho mình đi vì sau khi giải quyết cậu ta xong người tiếp theo ta ngược sẽ là em đấy ha ha..."
"Đê tiện, bỉ ổi, vô liên sỉ, tôi nhất định sẽ không để anh có cơ hội đắc ý thêm. Chờ xem ai là người sẽ xử ai, tôi ra khỏi nơi này thì anh chết chắc đấy."
"Mạnh mồm ghê chưa, ta chống mắt xem em làm được gì ha ha..."
" Hoặc là anh chết, hoặc là tôi chết... ta sẽ không đội trời chung."
" ..."
Kora nghe câu nói cuối của tôi không màn đáp trả, anh ta vẫn cười tà mị rồi uống nốt li máu rồng, rảnh tay còn bóp nát nó và ném về phía Tayoo, khiến anh bị mảnh vở đâm trúng bị chảy máu đôi chỗ. Tôi lúc này bắt đầu mất kiên nhẫn với sự ác hết thuốc chữa của Kora, cố gắng bình tâm lại tôi tiếp tục liên lạc với Tayoo, bỏ hết lời Kora vừa nói ra ngoài tai.
" Tayoo anh có nghe em gọi không? Anh nhanh dừng tay đừng phí sức phá kết giới nữa, cho em cơ hội tự thoát ra bên ngoài, em đã tìm ra khuyết điểm của màn kết giới... em nghĩ khi ở bên trong em sẽ dễ dàng phá vỡ được nó."
" ..."
Tayoo có vẻ nghe được lời tôi vừa nói thông qua thuật nội tâm nên đã phản ứng lại, anh do mất sức nên chỉ gật nhẹ đầu thay câu trả lời. Sau đó Tayoo thu hồi pháp lực lại và lùi ra xa trong sự ngỡ ngàng của Kora, anh đặt niềm tin cho tôi trong khi Kora thì hướng mắt nhìn dò xét, thái độ vẫn xem thường vì nghĩ tôi sẽ không thể làm được gì to tát để tạo nên kì tích.
Khẽ nhắm nghiền mắt lại tôi bắt đầu kêu gọi toàn bộ pháp lực đang tiềm ẩn trong người mình, tôi đặt tay ngay ngực trái, tay còn lại hướng về một vị trí ngẫu nhiên trên màn kết giới vì khi nãy tôi đã nói dối anh Tayoo chứ nào tìm ra được gì, ngoài trừ tìm lại niềm tin cho mình để đương đầu với khó khăn. Ngay sau khi làm phép xong tôi cảm nhận được sự thay đổi khi toàn thân bắt đầu nóng lên, máu cũng sôi sục khiến cả người tôi rạo rực rồi phát ra ánh sáng huyền ảo. Tôi đã phải gào thét khi bị luồng sức mạnh kì lạ vừa dâng lên khống chế suy nghĩ, trong vô thức tôi đưa tay lên miệng cắn để máu chảy ra rồi tiếp tục nhắm thẳng vào kết giới để làm phép.
Chỉ ít phút sau sự cố gắng của tôi đã có tác dụng, toàn bộ hoa hồng bị thiêu cháy thành tro bụi và dĩ nhiên màn kết giới kia không thể chống chọi lại mà vỡ tan vào hư không. Tôi ngay sau đó đã phải gụt xuống ngồi thẩn thờ, tay tôi vẫn còn rung lên từng hồi, mồ hôi tuông ra rất nhiều ướt đẫm chiếc váy hoa tôi đang mặc. Kora đã nhìn tôi bằng ánh mắt thất thần và ngỡ ngàng, anh ta tiến đến định đỡ tôi dậy nhưng Tayoo đã nhanh tay hơn chạy lại và bế lấy tôi. Ánh mắt Tayoo khi đó đầy sự bi thương và xót xa, anh không vội nói gì chỉ khẽ siết tay nhẹ trấn an tôi. Sau đó Tayoo xoay sang nhìn Kora với ánh mắt căm phẳng, chậm rãi cất lời nói nhắc nhỡ lẫn hâm dọa anh ta.
- Đừng bao giờ dồn ta và Samy vào đường cùng thêm lần nào nữa, nếu không ta sẽ bắt ngươi chết rất khó coi. Muốn đòi nợ cũ cứ nhắm vào một mình ta, cô ấy không làm gì nên tội để phải bị ngươi đối xử như thế này. Còn nữa Kora Tashiwwa... ngươi đừng dùng loại phép thuật cấm để tạo kết giới, hành động ấy của người không xứng làm con cháu dòng tộc Tashiwa, ông ấy biết chắc sẽ thất vọng về người nhiều lắm.
- Ha ha... cậu đang dạy khôn ta đấy sao Tayoo Tashiwa? Bớt phí lời và trả Samy lại đây cho ta, cô ấy là người của ta, cậu không được phép mang cô ấy đi khi ta chưa cho phép.
Kora tỏ ra bất cần khi nghe lời Tayoo nói, anh ta còn đáp trả bằng thái độ khó chịu, cất lên mấy câu khiến tôi dù có mệt đến mấy nghe xong cũng phải tỉnh lại để phản bát.
- Ai là người của anh... hoang tưởng nặng à. Tayoo, đưa em đi nhanh thôi... đừng phí lời với kẻ ngang ngược này, anh ta không cùng đẳng cấp nên sẽ không hiểu ta nói gì đâu.
- Ta đi thôi, phải nhanh về trường trước khi kì thi cuối kết thúc. Có một vai diễn em cần phải thay đấy Samy, mọi người đang rất lo lắng cho em.
Tayoo trầm tư nhìn tôi đáp lời, anh xem Kora như không khí cứ tiếp tục lướt đi trên con đường mòn, vừa đi anh còn vừa làm phép thiêu rụi hết mấy luống hoa hồng, sự băng lạnh ấy là cách anh đáp trả Kora khi anh ta đang thi triển phép bắt chúng bò ra cản đường chúng tôi.
- Samy sẽ là người của ta, cậu sẽ mãi mãi không có được cô ấy đâu Tayoo. Đừng vội đắc ý em trai hờ à , trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi ha ha...
Lời nói và giọng cười Tayoo vang lên nghe rất cô độc dù anh ta đang tỏ đắc thắng, tôi nhìn vào đôi mắt nâu sâu thẩm của anh ta và bắt gặp hình ảnh của mình trong ấy. Không biết vì sao tôi lại chợt thương hại khi nghe lời nói vừa rồi của Kora, nhưng có một điều tôi biết rất rõ mình sẽ không bao giờ là người của anh ta, điều anh ta muốn sẽ mãi không thể thành toàn được, và dĩ nhiên dù có bày ra bao nhiêu trò chơi thì kẻ thua cuộc vẫn sẽ là anh ta mà thôi.
- Em đừng nghĩ đến lời Kora nói, ta nhất định sẽ bảo vệ em không để anh ta bày thêm trò đùa hiểm ác nào nữa đâu.
Tôi đang ngẩn người suy nghĩ thì bị lời nói của Tayoo gọi thức tỉnh, lúc này anh ấy đã dùng thuật dịch chuyển đưa tôi xuyên trong không gian để trở về trường. Vừa đi Tayoo vừa kể sơ toàn bộ sự việc đã diễn ra khi tôi mất tích, anh nôn nóng muốn cứu tôi vì phải giúp tôi về kịp để tham gia kì thi cuối, vạch trần thân phận của kẻ giả mạo kia.
- Em hiểu rồi, em biết mình nên làm gì khi trở về.
Tôi cất lời ngắn gọn đáp trả Tayoo, sau khi thi triển phép thuật đầu óc tôi khá choáng nên tôi chỉ có thể hiểu được chừng ấy ý chính về người đã giả mạo mình, rằng tôi phải thắng nó để trở về đúng vị trí của mình. Tayoo không nói nhiều thêm sau khi nghe câu trả lời nửa vời, không rõ đầu đuôi của tôi. Anh sau đó nói thêm lời cuối, dặn dò tôi trước lúc về trường.
- Em chợp mắt tí cho nhanh lại sức, hãy quên hết những việc vừa xảy ra đừng nói với bất kì ai, nhất là với Saly... đừng quá tin người vì như thế người thiệt sẽ là em đấy Samy. Mọi việc rồi sẽ đơn giản cả cho nên em đừng quá lo lắng, ta chắc kì thi cuối này sẽ rất thú vị đối với em.
Tôi lặng người nghe lời Tayoo nói, sau đó chỉ khẽ gật đầu tỏ vẻ hiểu rồi ngủ thiếp đi. Tôi quá mệt mỏi sau bao ngày phải đấu tranh giành quyền sống với Kora, việc có sức mạnh kì lạ và không thể khống chế nó khiến tôi khá bất an, đầu óc vì thế cũng trở nên vô dụng không thể chứa thêm bất kì thông tin nào. Tayoo nhìn tôi cười hiền, anh vẫn tiếp tục việc xuyên không gian để đưa tôi về trường càng sớm càng tốt. Lúc này trời đã gần tối, trăng đã xuất hiện và tôi dường như cảm nhận được mình đang dần mạnh lên, dù sự chuyển biến trong người tôi rất mờ ảo...
___________
Kora đứng lặng trong khu vườn thiêng lượm nhặt những bông hoa còn sót lại khi bị Tayoo thiêu cháy, sau đó anh đã bóp nát chúng, nhỏ vài giọt máu của mình rồi tung lên cao, ngay sau đó vườn hồng đã hồi sinh trở lại, nó còn rất đẹp và mang trong mình loại độc hoàn hảo. Kora trầm tư hồi tưởng lại sự việc vừa xảy ra, vài phút sau anh nở nụ cười ta mị và bắt đầu di chuyển trở về trường Quenci. Vừa lúc đó có một con quạ đen bay xà xuống đậu trên vai Kora, anh đã nhìn nó cất lời đầy ẩn ý, thái độ thích thú xen lẫn chút ngông cuồng.
- Ta đi xem kịch hay thôi Kie, cuộc thi sắp diễn ra ta đến trễ mất vui đấy. Cô bé đó quả rất thú vị, sẽ là một con cờ có giá trị trong trận pháp ta đã giăng. Đợi rồi xem ta sẽ giết tất cả bọn chúng ra sao ha ha...
- ...
Thần thú Kie nghe chủ nhân nói khẽ gật đầu đáp trả, nó cọ chiếc mỏ vào tai Kora, chia sẻ sự cô độc cùng anh.
Kora cười gian tà cất bước rời khỏi khu vườn thiêng, ánh trăng sáng soi tỏ vòng hắc khí đang bay xung quanh anh. Lời Kora nói thể hiện rõ dã tâm của mình, anh không yêu Samy mà chỉ muốn lợi dụng sự tồn tại của cô để hãm hại những kẻ đang cảng đường mình. Nhưng định mệnh có lí lẽ riêng không ai có thể chối bỏ được, sẽ có một ngày Kora buộc phải thay đổi suy nghĩ khi anh nhận ra con tim mình thật sự không băng lạnh, nó vẫn có hơi ấm của yêu thương tồn tại từ rất lâu...
>>>000<<<
Quay trở lại với quang cảnh trường Quneci.
Lúc này trời đã tối bộn, ánh sáng từ các dãy phòng học điểm tô khiến cho khuôn viên trường trở nên lung linh hơn ngày thường rất nhiều. Vì đó không chỉ là ánh sáng đơn thuần của đèn phép, mà đó là ánh sáng của sự lựa chọn từ việc thử máu từ các Vampirre.
Các lớp học tràn đầy không khí náo nhiệt khi đông đủ học viên đã hội tụ về, họ lần lượt tiến hành thao tác theo quy định để tìm người sẽ thi đấu đối kháng với mình. Chiếc cốc lớn đặt giữa các lớp với màu nước xanh lam huyền ảo dần bị khuấy động, các học viên dùng máu của mình nhỏ vào cốc sau đó tên người đấu với họ sẽ hiện lên. Sự kết hợp rất ngẫu nhiên, các cặp đấu không phân biệt sức mạnh hơn kém nhau ra sao, ai cũng rất hài lòng với kết quả của mình vì họ chỉ xem cuộc chiến đối kháng này như một cuộc chơi, thắng thua không quan trọng bằng kinh nghiệm có được sau khi được thi đấu cùng nhau. Chỉ có một người là suy nghĩ khác xa khi cô rất xem trọng kì thi cuối này, cô chính là con rối mang hình dạng Samy.
Tại dãy phòng học khu Đông con rối đang ngồi cùng Yona và Saly chờ đến lượt mình thử máu, bề ngoài nó tỏ ra bình thảng xong tròng lòng lại rất bất an. Nhìn các học viên vui cười bắt tay nhau con rối càng khó chịu, nó đôi lúc chau mày, mắt rực đỏ như muốn phát lửa thiêu rụi tất cả những ai lướt qua tầm mắt mình. Yona quan sát thái độ của con rối khẽ mỉm cười ẩn ý, khi tới lượt mình cô chậm rãi tiến về phía chiếc cốc và tiến hành thử máu. Kết quả người Yona sẽ phải đấu cùng là Tayoo, dĩ nhiên cô đã đoán trước việc này nên không quá ngạc nhiên.
Người tiến hành thử máu tiếp theo sau Yona là con rối, nó được cô và Saly nắm tay trấn an, cả hai cùng ở bên chờ xem kết quả. Khi con rối nhỏ ba giọt máu của mình vào chiếc cốc, nhanh sau đó một dòng chữ hiện rõ trên mặt nước xanh. Tất cả học viên có mặt trong lớp và vị giáo sư hướng ánh nhìn dò xét về phía con rối, Yona và Saly cũng nhìn nhau nhưng không vội nói gì. Riêng con rối thì cười nhạt cất bước định trở về chỗ ngồi, nó biết mình phải chờ đến lượt sau vì kết quả vừa rồi không hợp lệ.
- Đợi đã Samy, em hãy thử máu lại đi.
Vị giáo sư trầm ngâm cất lời, ông sau đó đưa tay ngang qua chiếc cốc, ngay lặp tức dòng chữ vừa hiện lên vụt biến mất chỉ còn lưu lại những giọt máu chưa vội tan.
Con rối nghe giáo sư gọi mình liền quay lại ngay, nó không nói gì thêm vì tâm trạng đang rất bất ổn. Vẫn cố tỏ ra bình thảng con rối tiếp tục thử máu, lần này nó hồi hợp chờ xem kết quả chứ không tỏ ra bất cần như trước đó. Cả lớp cũng tập trung lại vây quanh chiếc cốc, nó nhanh chóng có câu trả lời khi hiện ra một dòng chữ khiến con rối thay đổi sắc mặt ngay. Khẽ thở dài nhìn vị giáo sư con rối cúi đầu chào ông rồi rời khỏi lớp ngay sau đó, kết quả từ chiếc cốc khiến nó khá hài lòng và nắm chắc phần thắng. Ngước mặt nhìn nền trời với những luồng hắc khí vừa bay ngang con rối cất lời nói với trong thâm tâm với chính mình, nó còn mỉm cười tà mị chào đón kì thi cuối sắp diễn ra.
" Saly Yoko, mi sẽ phải thua thảm bại dưới tay ta."
Thân ảnh con rối khuất dần sau tán cây anh đào đang thay lá, đứng bên cửa sổ nhìn ra Yona đã quan sát được toàn bộ sự đắc ý của nó, cô lúc này đã biết tin Samy sắp về cho nên tâm trạng rất phấn khởi, . Yona có thể hình dung được vẻ mặt hoảng loạn của con rối khi được gặp người thật, cô chắc kì thi cuối này cũng sẽ là màn kết cho cuộc sống ngắn ngủicủa nó. Sau khi chào vị giáo sư và nói đôi lời với Saly, Yona cũng nhanh chóng rời khỏi lớp học để ra cổng trường đón Samy.
Saly đứng ngay phía sau Yona nên đã nhìn rõ sự khác lạ của con rối, lời con rối nghĩ cô cũng nghe thấy rất rõ, cô không để tâm đến con rối nhưng việc phải đấu với nó sẽ khiến cô phải vất vả và tổn hao không ít pháp lực. Saly lúc này đang nghĩ đến Samy, cô lo lắng khi gặp lại bạn mình trong một hoàn cảnh khác, vì sự trở về của Samy sẽ khiến vị trí của cô bị đe dọa. Saly vốn đã nhận ra con rối là kẻ giả mạo từ lâu, cô cũng chọn cách im lặng như Yona và Tayoo nhưng lại với một lí do khác họ. Sự tồn tại của con rối giúp Saly an tâm ở bên Raio, vì nó không thể đe dọa đến thân phận của cô như Samy. Chậm rãi rời khỏi lớp học với vẻ mặt thất thần Saly muốn đi đến một nơi yên bình để bình tâm lại, cô cần suy tính kế sách và dưỡng sức để đánh bại con rối.
Bầu trời về đêm đẹp huyền ảo nhưng vẫn ẩn hiện từng luồng hắc khí, nhưng nó đã nhanh chóng tan đi khi bị ánh trăng soi sáng vào. Tiếng quạ gọi nhau vang lên rộn ràng, chúng bay nhanh dẫn lối cho các học viên tiến đến các khu thao chiến đã được chuẩn bị sẵn. Trường Quenci sắp chào đón sự trở lại của một cô gái, sự xuất hiện của cô sẽ mang đến những trận đấu đầy bất ngờ. Kì thi cuối đã chính thức bắt đầu...
-
|
Chương 3o: TRẬN CHIẾN NGÀY TRỞ VỀ
Trường Quenci bắt đầu kì thi cuối với không khí náo nhiệt, khắp nơi tiếng binh khí va vào nhau tạo nên thanh âm lúc trầm lúc bổng, cầu ánh sáng treo lơ lửng trên các ngọn tháp tô điểm cho quang cảnh các khu thao chiến đối kháng trở nên huyền ảo. Mỗi nơi một nét đặc trưng riêng, các học viên cũng chuẩn bị tâm thế và kế sách chiến đấu khác nhau. Vam quý tộc, Vam dòng lai bắt đầu vòng thi của mình trong nhịp điệu chậm rãi, đối với các Vam hoàng gia thì họ chuộng cách đánh nhanh thắng nhanh để giữ sức, và quan trọng hơn vì họ còn có trách nhiệm bao quát toàn bộ quang cảnh trường Quenci, tránh để kẻ lạ xâm nhập vào gây náo loạn.
Từng cuộc chiến đối kháng diễn ra trong tiếng reo hò, cổ vũ của mọi người. Kì thi cuối đã dần đi tới hồi kết, đêm sắp tàn tuy nhiên sự náo nhiệt thật sự vẫn chưa đạt tới đỉnh điểm, vì cuộc chiến quan trọng vẫn còn được giữ lại chưa vội bắt đầu...
>>>000<<<
Tại khu thao chiến dành cho Vam dòng lai.
Con rối đang ngồi trầm tư một mình, nó theo dõi các cuộc chiến đối kháng với thái độ miễn cưỡng, vẻ mặt băng lạnh không thể hiện chút cảm xúc. Con rối sau khi được Tayoo và Yona nới vòng kiểm soát thì trở nên buồn chán, nó đã quen với việc mỗi ngày được hai người họ quan tâm, dạy phép thuật cho rồi cùng nhau luyện tập chiến đấu. Từ ngày Raio lơ con rối để dành hết tình cảm cho Saly, nó dường như mất đi niềm vui để tồn tại, nhưng thay vào đó sự cô đơn của nó được Yona và Tayoo xóa tan. Con rối không biết từ khi nào đã chuyển từ suy nghĩ sẽ hãm hại Yona sang muốn làm bạn với cô, đối với Tayoo cũng thế, con rối không còn ác cảm với cậu như trước. Con rối đã nhanh quên đi lời hứa với Heyoumi, nhưng nó vẫn yêu Raio, vẫn ghét sự ích kỉ của chủ nhân mình, vẫn khao khát được sống mãnh liệt. Con rối có đủ những cung bậc tình cảm của một người bình thường, nó vì yêu nên mới ghen, nó hận Saly khi cô dám cướp Raio từ tay mình. Con rối vì thế quyết tâm sẽ không đội trời chung với Saly, trận chiến này nó nắm chắc phần thắng cho nên khá an tâm, không màn để ý đến thái độ tự tin của Saly.
Con rối biết rõ những gì mình có bao gồm gương mặt này, thân phận rồi cả các mối quan hệ xung quanh đều thuộc về Samy, nó chỉ là một kẻ thế thân không hơn không kém. Tuy nhiên nó vẫn chọn cách sống trong ảo tưởng, cho phép mình hi vọng có thể tiếp tục tồn tại dù không còn được Heyoumi che chở, ban phát sức mạnh. Khẽ thở dài con rối thả tâm tư tạm thời trở về chốn yên bình, nó nhắm hờ mắt, cố gắng diều hòa lại pháp lực chuẩn bị cho cuộc chiến sắp diễn ra...
_______________________
Cùng lúc đó ở ngoài cổng chính trường Quenci. Phía xa xa có hai thân ảnh đang ẩn hiện trong làn sương mù, chàng trai vẫn ôm chặt cô gái trong lòng, đôi mắt hổ phách khi thoảng khẽ nheo lại, hướng ánh nhìn lên nền trời cao với vẻ mặt bất an. Cô gái đang ngủ ngon chợt cảm nhận được điều gì đó nên khẽ nheo mắt tỉnh dậy, cánh tay buông hờ hững của cô nắm lại, kéo nhẹ áo chàng trai rồi chậm rãi thì thầm.
- Tayoo, em lo quá... lúc nãy em vừa mơ thấy điều chẳng lành.
- Đừng lo, đã có ta ở đây nên em cứ an tâm. - Tayoo cúi mặt xuống nhìn Samy bằng ánh mắt ấm áp, có thể xoa dịu nổi lo và giúp cô cảm thấy an toàn hơn.
- ...
Samy khẽ mỉm cười đáp trả thay câu trả lời, cô sau đó im lặng rất lâu và bắt đầu hồi tưởng về giấc mơ vừa tìm đến, nó khiến cô cứ suy nghĩ vẩn vơ. Samy nhìn thấy Raio hờ hững với mình, khi rơi vào vòng nguy hiểm anh chọn bảo vệ Saly và trân quý cô đến mức có thể hi sinh cả mạng sống. Khoảnh khắc ấy Samy như chết lặng đi thật sự, cô có cảm giác khó thở, mắt hoa cả lên và tim thì không ngừng co thắt. Saly ở bên Raio quả là một kết thúc có hậu cho cuộc tình đơn phương mà Samy đang gìn giữ cho riêng mình, ngày ấy có đến thật thì cô cũng sẽ vui vẻ chúc phúc cho cậu, bởi lẽ cô là người thuộc về một thế giới khác, ngay từ đầu là cô tự chọn cho mình một tình yêu bị ngăn cấm. Samy hiểu rõ Raio sẽ khó xử ra sao khi biết được tình cảm sâu nặng mà cô dành cho cậu, tuy chưa công khai thật sự nhưng những hành động thân thiết gần đây của Raio dành cho Saly khiến cho Samy ngộ ra vài điều. Samy cho rằng Raio chỉ nhất thời cảm mến mình, trân quý như một người anh trai chứ không phải tình cảm nam nữ, nhưng với Saly thì lại khác, họ là một cặp trời sinh xét về phương diện gì cũng rất đẹp đôi.
Khác xa với suy nghĩ ngây ngô, quá đổi lương thiện của Samy là một âm mưu, vì yêu mà bất chấp, vì đố kị mà ích kỉ chia rẽ uyên ương. Tayoo nhìn rõ những bế tắc trong đầu Samy lúc này, cậu vì thế trầm tư không vội trấn an cô, Tayoo vẫn cứ bước đi về phía cánh cổng lớn, đôi mắt hổ phách đang suy tư của cậu mang một nổi buồn trầm mặc đầy bi thương.
Gió không ngừng thổi xóa tan màn đêm tĩnh mịch, ngôi trường Quenci hiện ra hùng vĩ trong lớp sương mù trắng mờ ảo, ẩn hiện chút tà mị do các luồng ánh sáng đủ màu phát ra. Chúng được tô vẽ bởi phép thuật tối cao, và người đã tạo ra kết giới khó thể phá vỡ này chính là thần giữ cửa Dam.
- Về rồi thì tốt, hai cô cậu khiến ta bất an thay đấy. Tayoo Tashiwa, cậu nhanh đưa cô bé vào trường tham gia kì thi cuối, đã trễ lắm rồi đấy. - Thần giữ cửa Dam ẩn hiện trong bức tường gỗ cao, gương mặt mờ ảo của ông phản phất chút lo lắng, lời nói hối thúc dành cho hậu bối vì thế đầy sự ấm áp.
- Vâng thưa thần Dam, cháu sẽ đưa cô ấy vào ngay đây. Lại làm phiền người mở kết giới rồi, cháu nhất định sẽ ổn nên người cứ an tâm. -Tayoo nở nụ cười ôn hòa nhìn thần Dam, câu trả lời ẩn ý của cậu chỉ có ông mới hiểu, còn Samy dĩ nhiên là vẫn ngô nghê không rõ chuyện gì sắp diễn ra, cô vì thế bình thảng mỉm cười, khẽ gật đầu chào vị thần tối cao thể hiện sự tôn kính.
- Tốt, cậu có ba phút để vào bên trong, ta không thể mở kết giới lâu hơn được vì như vậy sẽ nguy hiểm cho cả cậu và toàn thể học viên trường Quenci. - Dam ôn tồn cất lời nói, ông nhìn Samy bằng ánh mắt suy tư sau đó lại tiếp lời.
- Samy, cháu hãy nhớ lần rời khỏi trường này là Tayoo đã cứu cháu...
Dam định nói điều gì nữa nhưng đã dừng lại, ông sau đó hướng mắt nhìn Tayoo, khi cậu gật nhẹ đầu thông báo đã chuẩn bị xong ông mới tiến hành mở kết giới. Dam đọc thần chú, cánh cửa chợt rung lên từng hồi và phát sáng ngay sau đó, từng mảng màu phép kết giới được chắp vá đã rời nhau ra tạo nên một lỗ trống dẫn vào sâu bên trong trường Quenci.
Samy lúc này vẫn còn ngơ người chưa hiểu rõ câu nói của Dam, cô hết nhìn Tayoo lại xoay sang nhìn Dam làm phép, thái độ tò mò xen chút bất an và nhói đau từ trong tim khiến cánh tay Samy vô thức nắm chặt lấy áo Tayoo, cậu cảm nhận được sự rối loạn của cô cho nên đã vội cất lời trấn an.
- Đừng nghĩ nhiều, tin ta... ta còn phải bảo vệ em nên sẽ không để mình bị gì đâu.
Tayoo nói dứt lời thì chậm rãi làm phép hộ pháp, cậu ôm chặt Samy vào lòng, dùng tà áo choàng quấn lấy toàn thân cô. Kết giới đã được mở, Tayoo nhanh chân tiến vào nó, dù bị ánh sáng tối cao hất vào khiến cả người tê buốt Tayoo vẫn không lùi bước. Cánh tay Tayoo đôi chỗ đã bắt đầu rách, máu khẽ tuông rơi xong mặt cậu vẫn không biến sắc. Tayoo cố gượng, cậu không cho phép mình gục ngã ngay lúc này, mỗi lần bước qua kết giới Tayoo như phải đối mặt với tử thần, mất máu và mất sức, xong cậu vẫn không nao lòng, luôn kiên trì tìm kiếm Samy. Dam đã định nói với Samy về điều đó, nhưng như hiểu ý nên Tayoo đã kịp ra hiệu ngăn ông lại. Tayoo lo cũng bằng thừa vì Samy có mắt quan sát, cô có thể nhìn ra tâm ý của cả hai thông qua nét mặt, dù Dam rất mờ ảo nhưng Samy vẫn có thể mường tượng ra hình ảnh đặc trưng của ông. Là một vị thần tối cao Dam có cách khiến cho Samy hiểu ý mình dù ông không nói gì, thuật che mắt này Tayoo do đang yếu nên không thể nhìn ra.
Trong ba phút ngắn ngủi Tayoo đã đưa Samy xuyên qua vòng kết giới đã được mở để vào trường, cậu cho dù là Vam hoàng gia có sức mạnh hơn người nhưng vẫn khó tránh khỏi chịu thương tổn pháp lực. Kết giới một khi đã được Dam đóng lại sẽ có một sức hút và sự tiêu diệt tối cao, nó ngăn cấm bất cứ kẻ nào muốn xâm nhập, bảo vệ học viên trường khỏi sự sát hại, xong cũng có thể giết chết họ nếu họ có ý định rời khỏi hay vào lại trường. Dù đã được Dam mở nhưng kết giới được tạo ra khá lâu cho nên tính sát thương vẫn rất cao, Dam chỉ có thể giúp Tayoo hạn chế một phần ánh sáng hủy diệt, phần còn lại phải do cậu tự tránh lấy để bảo toàn tính mạng và bảo vệ Samy. Tayoo từ những lần rời khỏi trường đã bị thương và hao tổn pháp lực, cậu lại phải cố gắng phá kết giới do Kora giăng nên sức mạnh hiện tại bị suy giảm nghiêm trọng. Lần xuyên vào này Tayoo có niềm tin mình sẽ che chở được cho Samy nhưng bản thân cậu thì rất khó lòng, và hiện tại Tayoo đang bị nội thương không hề nhẹ. Raio cũng từng đưa Samy về trường khi thần Dam sắp đóng kết giới, lần đó cậu cũng bị thương nên đã nhắc nhỡ Tayoo trước để cậu chuẩn bị hộ pháp. Chiếc áo choàng bằng lông vũ Tayoo đang khoác trên người là do tiên nữ dệt, nó là quà Yona trao cho Tayoo để cậu dùng khi xuyên qua kết giới sẽ dễ dàng hơn. Tayoo vì thế nên không bị hao tổn pháp lực nhiều, tuy nhiên việc mất máu khiến cậu hơi choáng váng, mặt cũng xanh đi thấy rõ dù cậu vẫn đang cố mỉm cười trấn an Samy.
- Anh ổn chứ Tayoo? Nhìn anh xanh xao quá, anh bị thương đúng không Tayoo?
Samy buông người rời khỏi bàn tay đang dần yếu đi của Tayoo, lúc này hai người đã đứng trong địa phận trường Quenci, kết giới cũng đã được Dam đóng lại từ bao giờ.
- Ta không sao, chỉ là hơi mệt do đã dùng khá nhiều pháp lực... nghỉ ngơi tí ta lại khỏe thôi. Đi nào Samy đã trễ lắm rồi, có thắc mắc gì đợi thi xong ta sẽ giải thích cho em sau. - Tayoo đưa tay xoa đầu Samy, cậu cất lời xong liền nắm tay cô hối thúc đi nhanh hơn.
- ...
Samy không nói gì chỉ khẽ gật đầu ngoan ngoãn nghe theo lời Tayoo, bàn tay cô được Tayoo truyền cho hơi ấm dù cả thân người cậu đang rất lạnh, cánh môi cũng trắng nhợt, Samy có thể ngửi thấy mùi máu dịu ngọt của Tayoo, dù lo cho cậu xong cô vẫn không vội hỏi gì thêm chỉ lặng lẽ quan sát cậu.
Bóng dáng Samy và Tayoo dần khuất sau hàng anh đào đang thay lá, ngoài chiếc cổng lớn đang hiên ngang toát ra vẻ đẹp hùng vĩ, Dam vẫn đang hướng ánh mắt bi thương dành cho đôi bạn trẻ. Ông hiểu rõ mối duyên oan trái giữa họ. Raio, Tayoo và Kora điều là những chàng trai ưu tú, tuy mỗi người mỗi vẻ, họ có sức mạnh và tấm lòng lương thiện khác nhau, có cả những khát vọng riêng cho mình, duy chỉ có trái tim là vô tình bị buộc chung vào nhau cùng hướng về một cô gái.
Kora năm lần bảy lượt bất chấp nguy hiểm, đã xin phép cha mình rời khỏi trường để đi tìm người cậu cho là quan trọng, là con cờ trong kế hoạch thâu tóm quyền lực. Hitashi ngay lần đầu được Kora ngõ lời xin đã nghi ngời cậu, ông vì thế mới đoán ra Samy đang bị cậu giam giữ tại nhà riêng của mình. Nơi mà rất lâu rồi Hitashi chưa lui về, vì ông cần ở lại trường nhiều hơn để quan sát và bảo vệ học viên, đặc biệt là chăm lo cho Tayoo, đứa con trai lạnh lùng đã không còn xem ông là cha.
Mỗi lần Kora vào trường rồi bước ra cậu điều bị thương nặng không kém Tayoo, dẫu có mạnh hơn em mình xong Kora hiện tại vẫn đang rất yếu. Dam biết rõ kì thi dành cho Vam hoàng gia lần này sẽ còn kéo dài và sẽ rất gay cấng cho nên mới để cho họ tự do đã thương mình. Lần trở về này Samy lại phải đối mặt với không ít khó khăn, Dam tiên đoán được hết xong vì là thiên cơ nên ông đành giữ lại không tiện nhắc nhở Samy. Tuy nhiên trước khi Tayoo và Samy đi mất Dam đã kịp gửi lời nhắn ẩn ý tới cậu, ông chắc là Tayoo sẽ hiểu ông muốn nói gì để có thể làm theo.
" Đưa cô bé đi thật xa sau khi kì thi cuối kết thúc, cô bé đã dám chiến đấu với chính mình cho nên thắng thua không còn quan trọng nữa. Tayoo, vì an toàn của Samy cậu phải nhớ lời ta nói."
|
Lời nhắc nhở của Dam vẫn luôn vang lên bên tai Tayoo, lúc này cậu và Samy đã đi được một đoạn khá xa, cả hai hướng về khu thao chiến dành cho Vam dòng lai và cùng trông đợi gặp lại những người bạn của mình.
- Tayoo, Samy... hai người về thật tốt.
Yona đã theo sau Tayoo và Samy được một đoạn khá xa, nhìn thấy cảnh tượng họ tay trong tay, mắt chất chứa nổi lo dành cho nhau nên nhỏ không nỡ phá vỡ dòng cảm xúc đó. Dù vẫn rất bất an khi chưa rõ tình hình Tayoo có ổn thật không, xong Yona vẫn giữ được vẻ điềm tỉnh, từ tốn theo sau hai người họ để bảo vệ. Yona xem đồng hồ thấy đã cận giờ thi đấu nên mới bước nhanh hơn, nhỏ biến ra cây chổi bay rồi nhẹ nhàng cửi nó tới trước mặt Tayoo và Samy. Sau đó Yona cất lời chào hỏi tuy ngắn gọn nhưng vẫn đầy đủ tâm ý.
- Yona, mình nhớ cậu quá. Chỉ một thời gian ngắn xa cách mà mình cứ ngỡ như rất lâu rồi.
Samy nhìn thấy Yona liền chạy tới nắm tay nhỏ, cô phũ phàng buông tay Tayoo quên mất phải làm điểm tựa cho cậu. Tayoo thấy vẻ mặt cún con, mê gái đẹp bỏ bạn thân của Samy khẽ lắc đầu, cậu sau đó cười lạnh túm lấy cổ áo Samy, rồi nhẹ giọng cất lời đáp trả Yona.
- Em mặc kệ cô ấy, nhanh giúp anh đưa Samy tới khu thao chiến nhé. Anh sẽ tới sau nhanh thôi...
- Ấy đau, anh không được bắt con bỏ chợ, cứu người phải đưa về tận nhà chứ Tayoo sempai. Anh đi cùng bọn em nha, để anh đi một mình em không an tâm, anh lại đang đau thế kia...
Sau khi bị Tayoo túm lấy rồi ném lên chổi ngồi cùng Yona, Samy bắt đầu mạnh miệng bông đùa giúp cậu quên đi cơn đau. Nhìn thấy nụ cười gượng của Tayoo Yona cũng chào thua, vốn cũng không muốn bỏ mặc Tayoo ở lại một mình nên nghe Samy nói xong Yona liền cất lời xuôi theo.
- Đúng đấy Tayoo, anh ngoan lên chổi rồi ta cùng đi một lượt cho nhanh. Anh thân cô thế cô, đấu không lại hai mỹ nữ này đâu nên nhanh nghe lời tụi em đi. - Yona nói rồi liền hướng đũa phép dài ra móc lấy áo Tayoo, cô kéo cậu lại gần mình, chủ yếu để xem xét vết thương trên tay cậu.
- Ta đi là được chứ gì, đợi ta khỏe hơn hai em chết chắc đấy. Dạo này ta bỏ rơi mất sự lạnh lùng nên Samy không xem ta là băng tảng nữa, cô ấy vì thế cũng đối xử tệ với ta hơn. - Tayoo trầm giọng, cậu vừa nói vừa túm lấy tóc Samy và Yona trêu đùa họ, lúc này Yona đang bay là là rất thấp nên Taoo dễ bề tiếp cận để phản công
Tayoo vốn định để Samy đi cùng Yona, còn cậu tìm nơi nào đó vắng để dưỡng thương nhưng ý định ấy đã bị hai cô gái nhìn ra. Yona và Samy vì thế đâu dễ buông tha Tayoo, để cậu lang thang rồi đến sau họ càng lo hơn nên mới ngang bướng bắt cậu cùng đi với họ. Tayoo hiểu ý nên sau đó đành nghe theo mà bay lên cửi chổi, cậu ngồi phía sau ôm lấy Samy, Yona thì ngồi đầu giữ tầm lái. Chỉ trong thoáng chốc ba người đã lướt gió, xẻ mây để đến khu thao chiến dành cho Vam dòng lai. Yona thu hồi chổi đáp xuống một nơi vắng để tránh bị chú ý, tai mắt ở khắp nơi hiện tại chưa rõ ai là địch cho nên làm việc gì Yona cũng cẩn trọng. Tayoo cũng quan sát rất kĩ tình hình hiện tại, mọi người vẫn đang chú tâm thi đấu nên không ai chú ý đến sự xuất hiện của họ. Yona nhìn đồng hồ tiếp và bắt đầu nói về vấn đề chính, sắp đến lượt Yona và Tayoo thi đấu nên nhỏ không còn nhiều thời gian để nhắc nhở Samy.
- Kẻ đã giả danh cậu là bề tôi của Heyoumi, nó đã trở nên mạnh hơn so với lúc mới hoán đổi thân phận. Việc nó thay cậu bốc thăm sẽ phải đấu với Saly không thể thay đổi được, cậu kiên nhẫn tí chờ họ đấu xong rồi hãy xuất hiện, lúc đó cậu có thể chứng minh thân phận của mình, tự tay hạ gục kẻ giả mạo kia theo cách của riêng cậu.
Yona kể tóm lược việc đã xảy ra lúc Tayoo đi cứu Samy, nhỏ còn nhấn mạnh với hình hiện tại Samy không thể trở lại với thân phận của mình, cô phải đợi kẻ giả mạo thi xong rồi mới được lộ diện. Tayoo cũng tán đồng với ý kiến đó của Yona, cậu cất lời trấn an Samy để cô bớt lo lắng.
- Cô ta có mạnh đến đấu thì vẫn chỉ là một bản sao, mà đã là bản sao thì nhất định có chỗ bị lỗi cho nên em hãy tự tin để chiến thắng. Anh, Yona, cả Raio sempai điều tin em sẽ làm được, anh còn tin cả con rối ấy, nó không xấu như em nghĩ đâu Samy.
- Vâng, em nhất định sẽ cố gắng chiến thắng cô ta. - Samy mỉm cười ôn hòa, cô hiểu rõ tâm ý của Tayoo cho nên mới tỏ ra mạnh mẽ để cậu và Yona an tâm, dù nỗi lo của cô không dành cho mình. Câu cuối của Tayoo đã khẳng định sự an toàn tuyệt đối, Samt vì thế bình thảng chờ đợi được gặp con rối.
- Đi thôi Tayoo, tới lượt ta thi đấu rồi, lần này ta chỉ diễn thôi nên anh nhớ dưỡng sức. Vẫn còn kì thi dành cho Vam hoàng gia đang đợi anh ở phía trước, tới lúc đó anh phải khỏe lại đấy. - Yona đặt tay lên vai Tayoo cất lời thúc giục cậu, lúc này cả lớp đã thi đấu xong chỉ còn đúng hai cặp Yona đấu với Tayoo và Samy đấu với Saly.
Samy và Tayoo nghe Yona nói xong thì cùng khẽ gật đầu, họ tạm thời chia tay nhau tại đây. Tayoo cùng Yona bước ra khu thao chiến, Samy thì lặng lẽ đứng quan sát từ xa, cô vẫn choàng kín người, che đi gương mặt để tránh người khác chú ý.
Với tình cảnh hiện tại người Samy lo lắng hơn cả bản thân mình là Raio, kì thi quan trọng sắp diễn ra đó cũng là lúc Raio bận và vất vả nhất. Là một Hongdongki Raio phải cùng tổ chức, bố trí cho kì thi cùng các vị giáo sư và chư thần tối cao. Đã lâu không gặp Raio nên Samy rất nhớ cậu, ngồi co mình ở một góc cô có thể phóng tầm nhìn ra xa, bao quát toàn bộ khu thao chiến, xong vẫn không sao tìm được người mình đang mong nhớ. Nhưng Samy đã được chạm mặt với con rối trong giây lát, khi nó xoay người nhìn về phía cô đó là lúc mắt giữa cô và nó chạm vào nhau. Vẻ mặt con rối khi đó có chút bất an, nó đã kịp liên lạc với Heyoumi để thông báo về sự xuất hiện của một nhân vật kì lạ như Samy. Dĩ nhiên Samy có thể đoán được ý định của nó, cô vì thế không dại gì ngồi trấn thủ chờ bị bắt. Samy nhanh chóng rời khỏi khu thao chiến, cô lánh mặt ra phía sau nơi học viên chuẩn bị thi đấu, lặng lẽ núp sau tấm màn nhung mọi người dùng để thay y phục từ rất lâu, không ai lui lại nơi đây.
Con rối mới rời mắt đi nơi khác tí xoay qua đã không còn thấy Samy, nó vì thế mang tâm trạng hậm hực, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh xem trận đấu giữa Tayoo và Yona. Heyoumi thông qua thuật truyền âm đã nghe được lời nhắn của con rối, cô ta lúc nãy đang ngồi chiễm chệ trên hàng ghế trang trọng dành cho khách mời, thong thả vừa nhâm nhi ly máu rồng vừa xem các Vam vòng lai thi đấu. Heyoumi muốn xem kịch hay nên mới không đi truy bắt Samy, với lại nếu bắt cô ta cũng không sao đưa Samy đi được vì thần Dam sẽ không dễ bị qua mặt như lần trước. Lúc ấy Heyoumi đã dùng thuật che mắt bóng tối giấu Samy đi, với thân phận là nữ thần ánh sáng nên thần Dam không nghi ngờ cô, cứ mở kết giới để cô đi dễ dàng, dù cô vẫn bị thương như Tayoo và Raio nhưng do có sức mạnh bóng tối hộ pháp nên Heyoumi có thể ra vào khi được thần Dam mở cửa giúp, đương nhiên lần nào cô cũng lấy lí do làm việc công để rời khỏi trường.
Kora cũng đã tới khu thao chiến được một lúc, anh ngồi cách Heyoumi không xa nên có thể đọc được suy nghĩ của cô. Cùng thú vui như Heyoumi, Kora đang chờ xem kịch hay nên đã để thoát Samy, anh không đi bắt cô về nhưng vẫn lặng lẽ đi đến để trò chuyện với cô giây lát, không phải để trấn an, ý đồ chính của Kora là khiêu khích, khiến Samy phải xù lông đấu khẩu lại để nhanh khỏe hơn.
Lúc này Raio cũng đang có mặt tại khu thao chiến dành cho Vam dòng lai, cậu đứng bên Saly, cùng cô trò chuyện đã được một lúc. Dù biết Samy đã về xong Raio đã cố kiềm chế cảm xúc không đến gặp, cậu chọn cách quan sát Samy trong thầm lặng, dành thời gian quan tâm Saly để bù đắp ân tình khi xưa đã nợ cô. Raio đứng thẩn thờ suy nghĩ về Samy, cậu khẽ thở dài đưa mắt nhìn về phía cô đang ẩn nấp.
Ở bên Raio với tâm trạng hổn tạp, Saly vẫn nắm chặt tay cậu, cô ta xem trận đấu giữa Tayoo và Yona với vẻ bất cần, chỉ chú tâm nghĩ chiến lược để chiến thắng con rối.
- Saly, em ổn chứ? Dù người phải đấu với em là ai em cũng đừng nao lòng, trên chiến trường không có bạn hữu, em hãy nhớ điều ấy. - Raio trầm giọng nhắc nhở, cậu lo cho Saly vì nghĩ cô sẽ yếu thế hơn con rối, quả thật với vẻ ngoài là một Vam dòng lai Saly trông thật bình thường, dễ khiến người khác đồng cảm và xót xa.
- Em sẽ ổn thôi Raio sempai, vì anh và vì bản thân em nhất định sẽ chiến thắng... - Saly nói đoạn thì siết nhẹ tay Raio, lời cô nói ra giúp cậu an tâm hơn.
Raio không rõ lí do vì sao Tayoo và Yona lại không ngăn chặn cuộc chiến này dù Samy thật đã về kịp, Tayoo bảo để xác thực vài việc nhưng không nói rõ hơn, cả Yona cũng tỏ ra thần bí, cứ dùng thuật truyền âm nhắc nhở cậu phải để cuộc chiến này diễn ra. Raio vốn tin hai người họ nên không hỏi gì thêm, cậu sẽ quan sát để bảo vệ Saly từ xa tránh cô bị tổn thương khi giao đấu. Raio thoát khỏi vòng suy nghĩ của mình, cậu tiếp tục theo dõi cuộc chiến rất nhẹ nhàng giữa Tayoo và Yona, lúc này tuy ở bên Saly nhưng tâm Raio lại hướng về người con gái khác. Cô ấy cũng như cậu, cả hai điều đang hướng trái tim về đối phương.
Tại khu vực chuẩn bị dành cho Vam thi đấu trận tiếp theo. Samy ngồi đong đưa chân, mắt vô thức nhìn về phía Raio, trong khoảnh khắc ấy cô như nghe được nhịp đập từ tim cậu. Khẽ trấn tỉnh đầu óc Samy lấy tay vỗ má mình, cô sau đó nhắm hờ mắt, giữ tâm tư tĩnh lặng để chuẩn bị cho sự trở lại không mấy yên bình.
Tayoo và Yona lúc này vẫn đang chiến đấu với phong thái nhàn hạ, người ra đòn, người đáp trả, các chiêu thức đánh ra không dùng quá nhiều pháp lực, đúng tiêu chí giao lưu phép thuật đã đặt ra. Sau một thời gian chiến đấu bất phân thắng bại Tayoo và Yona kết thúc trận đấu với kết quả thắng thuộc về Yona, dĩ nhiên cả hai không quan tâm đến việc đó, vì Yona là phù thủy còn Tayoo là Vam hoàng gia, trận đấu này ngay từ đầu đã không có ý nghĩa đối với họ.
" Boong... boong..."
Hồi chuông báo hiệu trận đấu tiếp theo bắt đầu, con rối bước ra khu thao chiến với phong thái hiên ngang, nó không chút lo lắng về sự tồn tại của Samy, chỉ toàn tâm muốn đánh bại Saly, khiến cô thua thảm hại phải rời khỏi trường ngay sau khi kì thi kết thúc. Lúc này con rối đã thay một bộ y phục đen huyền, quần bó may bằng vải bóng, áo thun chéo không tay rất gợi cảm. Nó đi giày cao gót cũng đen nốt, tóc buộc cao để lộ vết bớt đặc trưng của Samy.
Saly cũng đang chậm rãi tiến về phía con rối, cô đứng đối diện nó, mắt vẫn sắc lạnh thể hiện phong thái tự tin. Saly thì chọn cho mình một bộ chiến y đơn giản, cô mặc váy quần phối với áo thun trắng ngắn tay, đi kèm là áo khoác da bò làm điểm nhấn, mái tóc nâu bồng cũng được cô tết gọn và để hờ một bên, trong con rối và Saly hiện tại mỗi người một vẻ, điều đẹp sắc sảo và toát ra khí chất khác ngày thường.
Hai người họ cúi chào nhau, sau đó những đòn tấn công đầu tiên được tung ra. Con rối vươn hai tay, nó đạp người tung tà áo choàng lên cao, từ vạt áo hàng vạn mũi tên băng bắn ra nhắm thẳng vào người Saly. Nhanh như cắt Saly liền cuộn tròn người lại tránh đòn, cô biến ra một mảng lưới trong suốt thâu tóm toàn bộ mũi tên đang lao tới, sau đó cô liền phản đòn, ném các quả cầu băng về phía con rối khiến nó mất thăng bằng trong giây lát. Con rối bị tấn công bất ngờ nên bị thương nhẹ, Saly đánh thật hơn nó nghĩ, cô không ngừng ra đòn dồn dập, buộc con rối vào thế bị động. Saly tung cầu băng xong thì tung cầu lửa, cô thoát ẩn thoắt hiện, đánh con rối từ tứ phía, nhưng nó ngay sau đó nhanh chóng bắt nhịp kịp cô, đã biến ra một tấm gương lớn làm vật phản đòn. Saly đánh tới đâu tấm gương vươn cao tới đó, nó khiến phép thuật của cô dội trở lại và tấn công cô. Saly bị thương nhẹ ngoài da, cô bắt đầu mất kiên nhẫn khi phải giấu đi pháp lực thật sự của mình, cả con rối cũng thế, do nó chưa dùng tới phép thuật bóng tối nên cuộc chiến mới kéo dài hơn dự tính. Cả hai cứ đấu bất phân thắng bại, Saly ra đòn phá vỡ kính, con rối lại biến ra tấm khác trêu tức cô, nhưng sau đó chiêu thức của nó đã bị chính nó phá hỏng, khi Saly biến ra một tấm gương khác để phản đòn, tấm gương của con rối hấp thụ phải sức mạnh tương xứng thì bị chèn ép vỡ vụng thành từng mảnh. Cuộc chiến cứ thế kéo dài, người dánh kẻ đỡ, lúc lại nhu cương vờn mồi, đây đích thực là một cuộc chiến sinh tử của cả con rối và Saly, họ điều muốn thắng đối phương, nhất quyết không lùi bước.
Tayoo và Yona thi xong thì tìm đến chỗ Raio ngồi gần cậu, họ thong thả xem thi đấu, chưa vội mời Samy xuất hiện, cả hai không lo lắng hay tìm đến bên Samy ngay vì biết chắc cô đang rất an toàn. Raio cũng chung suy nghĩ đó, cậu ngồi trò chuyện với Tayoo về trận đấu, phong thái nhàn hạ đến mức còn mời rượu Yona giúp cô nhanh khỏe lại. Dãy ghế dành cho khách mời chợt bừng sáng lên bởi sự hiện diện của các nhân vật phi phàm, mỗi người mỗi vẻ, nhưng họ đều toát ra khí chất thiên thần trừ Heyoumi ra. Cô ta ngồi quan sát trận đấu của con rối và Saly với vẻ mặt thích thú, miệng còn nhếch lên nở một đường cong tà mị. Khi thoảng Heyoumi còn đọc thần chú gì đó, tuy rất nhỏ xong nó vẫn đủ truyền đến tai kẻ bề tôi của mình.
Lúc này đã gần sáng, xong bầu trời lại chìm vào một màu đen u tịch và cô liêu. Trận đấu quan trọng đầu tiên vẫn đang diễn ra với những tình tiết gay cấn, cả con rối và Saly đều không có dấu hiệu đuối sức, họ lăng xả hết mình cho các chiêu thức, giúp cho mọi người được dịp học hỏi khi xem đấu trực tiếp chứ còn không đơn thuần là xem đối kháng giao lưu. Tiếng quạ kêu âm vang vọng lại từ bốn phía, thanh âm của buổi sớm mai gần hé không đủ lấn ác bầu không khí nồng nặc mùi bóng tối. Và cuộc chiến quan trọng sẽ được diễn ra nhanh thôi, vì Samy thật đã hiện diện tại khu thao chiến, cô còn mang theo một sức mạnh cơ hồ chỉ bản thân mới nắm bắt được. Đây là trận chiến ngày trở về Samy phải vượt qua, nó không đáng sợ như cô nghĩ, chỉ đơn thuần là dùng tim để thi đấu, dùng lòng tin để chiến thắng tội ác. Máu và nước mắt sẽ phải rời, xong tình yêu sẽ bù đắp, xoa dịu nỗi đau và cứu vớt tâm hồn đang lạc lối...
|