http://ngoisaonet.info/wp-content/uploads/2014/07/tong-hop-hinh-anh-wallpaper-anime-chap-3-3.jpg
|
Nhìn người phụ nữ anh coi như mẹ ruột thịt h đang khóc, anh băn khoăn rồi nói - Hai h ta đi thăm dì Lạc Y Linh. Cô hết khóc trầm ngâm suy nghĩ rồi cũng giật đầu. Anh mừng rỡ nói - Để con đi lấy xe. Cô nhìn tấm lưng rộng lớn đó "Con thật bất hạnh, nếu con bik người phụ nữ mà con khinh là mẹ con thì sao.".
Khi nó lên 5 bị vấp cục đá, bị té trầy hết chân phải đi bệnh viện khâu lại.
Năm lên 6 nó đang đi dạo thì vị đàn cho dại dí =>nằm viện.
Lên 7, bị tên cướp lấy làm con tin. Nhờ cái đầu thiên tại nó mới thoát ra được nhưng bị con dao cứa vào tay =>nằm viện.
Lên 8 thì thất một người phụ nữ bị bắt cóc, do đang mang bầu cho nên k chạy được. Nó nhìn thấy cho nên mượn điện thoại để bắt tên cướp bị tê cướp phát hiện nên đánh nó gãy tay=>nằm viện.
Lên 9, đó mới phục hồi tay nó năng nỉ mãi mới cho ra ngoài, cũng như lần trước. Nó gặp một tên cướp đang chĩa súng vào một người phụ nữ đang mang bầu, hôm nay là ngày lễ Quốc Khánh mà tên cướp lại nhắm vào đây, thì ra nhà trường tổ chức đi du lịch. Do đây là trường mẫu giáo cho nên các bậc phụ huynh đều đi hết rồi. Tên cướp đang chuẩn bị bấm còi. Trong tay nó có điện thoại dự phòng nó liền gọi cho công an, khổ nỗi nó bấn nhầm thành số bênh viện. Do nó k thích nói n` nên chỉ nói đường là OK. Khi nó nhìn lai thì mặt nó trắng bệch tự an ủi "Thôi có j ai bị sao thì sẽ đưa bệnh viện" rồi nó nhanh chóng gọi cho công an thật sự. "Bằng"
Tiếng súng nổ vang lên, k chần chừ nó vội đỡ đạn, xem ra thằng này bắn súng kém lắm chỉ sượt vô vai nó. Người phụ nữ đó hét lên rồi ngất đi.
"Bằng" Bắn hụt có lẽ tên cướp tức lắm nhưng lần này tên cướp bắn trúng bả vai nó, nó đau đớn gục xuống cười diễu cợt "ha ha ha kiểu này chắc cả năm" Cảnh sát và bác sĩ đã đến".
"Bằng" Lại là tiếng súng, nhưng k phải là tên cướp đó mà của... cảnh sát. Cảnh sát nhanh chóng bắt được tên cướp. Bác sĩ khiêng nó là người phụ nữ đó, bác sĩ đó nhìn nó rồi lắc đầu "Cháu thật tội nghiệp". Lên 10.......................................Lên 11..........................................................
Và đương nhiên người đã sắp đặt những cái đó chỉ có cô ta -Lạc Y Linh. Trên chiếc xe máy, đương nhiên là Kì Lâm chở. Đến nơi. Mới bước zô các thì có hai chú công an hỏi : -Hai người là ai, có chuyện j.
Một ông chú có vẻ khá đẹp trai nhưng vẫn còn thua xa Kì Lâm, nhìn cũng biết là cái ông chú già này ghen với Lâm "UI má ơi, người j đâu mà đẹp j, nó mà tham gia cái là mình rớt hạng. Trên tay còn cầm một lá đơn, phải đủi, phải đủi".
-Không có chuyện j thì mời anh đi về.
Lâm phì cuời:
-Tôi đến thăm người.
-Còn lá đơn đóa thì sao.
-Zời, tường j tôi đi xin việc tại quán cà phê mà lúc đầu tôi phục vụ quán kem. Chứ tôi k đến đây để dành chức HOTBOY của cậu đâu.
Cậu đỏ mặt nói với người bên cạnh canh giùm, chờ cho người đó gật đầu thì Trung mới đi (Trung là anh chàng cảnh sát đó đó.) Trung dẫn hai người xuống trại giam. Mọi người bị tù ở ngoài đang cày ruộng. Xung quanh là những cây rau xanh mướt. Ở đây mỗi người 1 mảnh đất để trồng rau ăn qua ngày. Và không được ăn thịt, và đương nhiên hạt giống là do người canh phát. Trung hỏi: -Người mà anh cần tìm là ai. -Lạc Y Linh.
Trung kẽ bất ngờ vì Y Linh là người độc ác nhất trong trại hành hạ một đứa trẻ tên Phan Helen (là tên tiếng anh của nó). Trại xắp xếp theo thứ tự, chữ L cũng khá xa. Dì Hoa và Kì Lâm xém ngất xỉu, đồng ruộng trống trơn, đất khô cứng. Trong căn nhà toàn rắn, chuột, rết,... toàn những con vật ghê tởm. Ở giữa là một nhóm lửa, cô ta đang nướng ... CHUỘT. Cô ta như không hề biết sự hiện diện của mọi người. Vẫn cứ ăn cái đống chuột bẩn thỉu. Trên trần nhà toàn là màn nhện và nhện. Mọi người nhìn xung quanh, tường bi đục lỗ, đó là lí do những con vật đó có thể zô được, nhưng chỉ đục nhỏ được thôi, con người làm sao thắng nổi bêtong, sắt, thép. Cô ta có mái tóc đen dài, bù sù, khuôn mặt bẩn thỉu, gầy đến nổi có thể nhìn xuyên qua xương. Đôi mắt hốc hác, đỏ ngầu. Miệng lẩm bẩm "Ta hận ngươi, Dương Daisy.Ta hận ngươi, Dương Daisy.Ta hận ngươi, Dương Daisy.Ta hận ngươi, Dương Daisy.Ta hận ngươi, Dương Daisy................................................."
Đáng lẽ ra ả phải tù ít nhất 10 năm, nhưng nhờ m.n chỉ ngồi 7. Nhưng thất bại, mọi người nhìn ả. 8 năm nữa ả mới tự do, bỗng Hoa lùi lại vài bước rồi chạy đi. Lâm đuổi theo, Trung chạy theo nhưng k quên khóa cửa. Thắc mắc thái độ của dì Hoa. "Tại sao cô ta lại hoảng sợ với mẹ mình. Giữa mẹ và cô ta có chuyện j. Mà dạo này mẹ đóng kịnh giỏi nhỉ" Trung khẽ nỡ nụ cười tà mị.
|
Chap 3: Khi về nhà, Dì Hoa liền vào phòng đóng rầm cửa lại. Dì trượt xuống, tựa lưng vào cánh cửa được làm bằng gỗ. Những giọt nước mắt nóng hổi, mặn chát rơi lả chả trên khuôn mặt xinh đẹp của dì. Và đằng sau cánh cửa đó cũng là một con người đang khóc, Lâm tự hỏi "Liệu mình đưa mama thăm Y Linh có sai lầm không" ~ Dì Hoa ~ "Mình có thật sự sai lầm khi đồng ý tham Y Linh ko. Mình đúng là con hèn hạ, đứng trước người bạn thân mà bị tâm thần mà lại chạy trốn. Tâm thần... tâm thần...tâm thần...đúng rồi, bị tâm thần thì phải đưa vào bệnh viện chứ, tại sao lại trong trại giam. Mình phải tìm hiểu mới được".
Nước giờ đây không còn rơi nữa. Lâm ở ngoài tại sao không còn tiếng nấc nữa. Hay là.....Mặt Lâm bắt đầu đen lại. Lâm xông vô, thì thấy dì đang thiếp đi (xa xa cửa một chút), Lâm nhìn dì một cách trìu mến. rồi bế dì lên giường nằm ngủ rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại. Lâm xuống bếp, mang tạp dề phụ với các mama khác làm đồ ăn. Mà không bik là dì Hoa không hề ngủ mà ...khóc. Dì Hoa khóc nhiều lắm, đến nỗi ướt nhẹp gối.
~ Chỗ nó ~
Cái Quán Happy Love của nó đang làm hiện j đang rất ế ẩm. Vì hôm nay phía Đông, Tây , Nam , Bắc hướng nào cũng có đám hotboy và hotgirl. Và đương nhiên là họ theo trai/gái hết rồi. Phía xa xa kia có một khách, ngoại hình có vẻ cao to và rất đẹp trai. Chi gạt tay Như nói:
- Ê Như, Như, ở chỗ kia có một anh j đẹp trai lắm mày ơi.
Nghe nói đến trai đẹp. Như gật gà gật gù buồn ngủ cũng phải tỉnh. À thì ra là một cụ già, Như và Chi đánh nhau cho nên nó đành phải ra, :
-Thưa quý khách dùng j ạ. - Một li trà tân cương.
Nó gật đầu, vào quầy bắt đầu làm. Trà Tân Cương là được biết ở Tân Cương, Thái Nguyên được biết đến như một địa danh trồng chè nổi tiếng nhất của Việt Nam bởi vùng đất đai thổ nhưỡng phù hợp với cây chè và có bề dày truyền thống làm ra những sản phẩm chè ngon đặc biệt mà không nơi nào có được. Từ đây, từng búp trà được chọn lọc từ những ngọn đồi có giống và chất đất tốt nhất tại vùng Tân Cương Thái Nguyên. Trải qua công đoạn sao sấy, lấy hương hoàn toàn bằng phương pháp thủ công truyền thống bởi những người thợ lành nghề với bí quyết chỉnh lửa và lấy hương đã tạo ra một sản phẩm hoàn hảo với hương thơm thanh khiết độc nhất vô nhị. Vì thế chè Tân Cương được mệnh danh là chè ngon nhất Việt Nam.
Nó nhẹ nhàng đặt cốc trà và bình trà xuống bàn rồi mỉm cười chúc quý khách ngon miệng xong lại quầy.
Thực ra Chi và Như là chị em song sinh rất giống nhau. Chi và Như chẳng bao giờ gọi chị chị, em em. Thực ra là Chi là chị, Như là em .Để phân biệt là cách ăn mặt của họ. Chi là màu đen, Như là màu trắng:
Rồi phía xa xa kia có một anh chàng rất rất rất đẹp trai. Chi lại gạt tay Như : - Ê Như, anh chàng kia đẹp trai chưa kìa. Đương nhiên là Như sẽ k dễ bị mắt lừa. Nhưng do Chi cứ làm phiền quoài nên Như chỉ liếc nhìn. Chỉ nhìn liếc thôi mà Như nhớ được từng chi tiết của anh chàng đó. Mắt Như thày ngôi sao hét lên đủ cho nó và Chi nghe :
-Ê Ê, đó chẳng phải là Vũ Hoàng Anh sao, Anh là hotboy phía Đông cũng là người đẹp nhất trong các phía. Hay là ảnh thích mình.
Như lâng đâng bao nhiêu thì Chi lâng đâng bấy nhiêu. Đương nhiên là hai nàng phải tranh nhau phục vụ anh chàng kia rồi. Đương nhiên nó là người ra phục vụ. Nó khẽ cuối người lịch sự. -Thưa quý khách muốn giùm j. Hắn liếc nhìn nó, nó có vẻ đẹp ngây thơ, chứ không phải mấy cô nàng sexy ăn mặc càng hở càng tốt.
Hắn mải ngắm nó, nó cảm thấy khó chịu. Hai nàng kia thì đang trố mắt nhìn nó và hắn đang tình củm
|
|