Đôi Vợ Chồng 16 Tuổi
|
|
Nó nhìn hắn cười buồn, đành bước về phía trước với tâm trạng ko hề vui vẻ. Nhìn nó nhu vậy Kim chỉ muốn đến và tát cho hai người kia một cái thật đau,dám lam bạn cô buồn sao? Từ trước đeesn bây giờ chua có ai dám làm phật ý nó và cũng ko ai muốn làm nos buồn. Vì sao ư?? Bởi vì đằng sau nụ cười của nó là cả một bầu tâm sự, nó che giấu cảm xúc rất tốt. Luôn muốn cho người khác hạnh phúc, còn nếu nó buồn thi ko ai biết hết lúc nào cũng tươi cười . Nhiều khi nhìn nó cố gắng cười để gồng mình chống chọi với kí ức đau khổ năm xưa ai cũng xót xa.
|
PART 19 Nhóm của nó đã đi được tới gần 1/3 đoạn đường. Đường rừng rất khó đi vừa nguy hiểm lại trơn trượt. Nga đi gần nó, tới chỗ cây cổ thụ, bỗng nó và Nga cùng té xuống một cái hố. Cái hố đó hình như đã có trước rồi có người rải lá rừng lên. Hăsn cuống cuồng tìm cách, lấy sợi dây thừng trong ba lo ra hắn thả xuống. Kim tưởng rằng hắn sẽ cứu nó trước nhưng ai ngờ: – Ngọc à, Nga nhỏ hơn em nên Ngã sẽ len trước rồi em len sau nha – Được rồi! Nó đáp lại nhưng trong than tâm nó đau lắm. Nó tưởng hắn sẽ yêu nos như lời hăsn nói nhưng ko ngờ, nó đã đau một lần rồi. Nó biết hắn nói ” Nga nhỏ hơn hắn nên sẽ để Nga lên trước ” chỉ là cái cớ thôi. Và đúng như vậy lúc kéo được Nga lên rồi hắn chỉ chăm sóc cho Nga thôi, quay qua quay lại hắn cũng chỉ hỏi xem Nga có bị gì có sao ko thôi. Kim sốt ruột và nhìn cảnh chói mắt ở đằng kia giục hắn: – Này Phong à kéo Ngọc len đi. Tự dưng Nga la lên một tiếng: – Á, anh Phong ơi đau quá. Hu hu em bị trật chan rồi Kim nhìn Nga rồi nhếch moi cười khinh bỉ, thầm nghĩ:” trật chân cái con khỉ. Lúc này thì ko sao tự nhiên bây giờ nghe kéo Ngọc lên thì la đau chân.” Chán nản Kim nhảy luôn xuống hố, nhìn qua nhìn lại ko thấy nó Kim định la len thì ánh mắt dưfng lại nơi có một than hình nhỏ bé đàn run lên từng hồi. Nhỏ chạy lại , hỏi dồn: – Tại sao mày lại khóc hả Ngọc. Con nhỏ đó là đồ giả tạo mày có cần phải để ý ko chứ? Thằng Phong nó ko yêu mày nữa thì đâu phải ko còn đứa con trai nào khác đâu. Nó ngước măjt lên, khuôn mặt xinh đẹp ngày nào còn vương nụ cười tươi hoa thì bây giờ chỉ vì một con nhỏ mà nó lại như thế này. Xanh xao vì thiếu ánh sáng, đôi mắt suwng húp vì khóc nhiều, nhìn con bạn bây giờ mà lòng nhỏ đau xót. Bàn tay nắm chặt lại đến nối móng tay cứa vào sa thịt chảy máu. Sự thật Kim ko chỉ là bạn mà còn là người chị họ của nó. Từ trước tới bây giờ ai cũng xem nó là bảo bối, nó lại bị bệnh tim mới yên ổn được mấy năm từ khi ngày tái phát đau tim 3 năm trước . Bác sĩ dặn rất kĩ ko được để nó xúc động quá nếu ko sẽ bị đau tim,lúc đó sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Nhìn đứa em ngây thơ đang vui vẻ như vậy thì tại sao số nó lại khổ vậy chứ, nó đã rút khỏi thế giới ngầm với tình trạng là một vị chủ bang đang ẩn danh. Lúc còn nhỏ nó đã bị bạn bè cô lập và ăn hiếp, nhỏ tức lắm nên quyết định học võ để bảo vệ nó. Từ lúc bắt đầu học võ nhỏ đã lên nhà thờ, thề trước Chúa rằng nếu ai dám làm tổn hại đến nó làm tổn thương nó thì kẻ đó sẽ ko an toàn đâu.
|
PART 19 Nhóm của nó đã đi được tới gần 1/3 đoạn đường. Đường rừng rất khó đi vừa nguy hiểm lại trơn trượt. Nga đi gần nó, tới chỗ cây cổ thụ, bỗng nó và Nga cùng té xuống một cái hố. Cái hố đó hình như đã có trước rồi có người rải lá rừng lên. Hăsn cuống cuồng tìm cách, lấy sợi dây thừng trong ba lo ra hắn thả xuống. Kim tưởng rằng hắn sẽ cứu nó trước nhưng ai ngờ: – Ngọc à, Nga nhỏ hơn em nên Ngã sẽ len trước rồi em len sau nha – Được rồi! Nó đáp lại nhưng trong than tâm nó đau lắm. Nó tưởng hắn sẽ yêu nos như lời hăsn nói nhưng ko ngờ, nó đã đau một lần rồi. Nó biết hắn nói ” Nga nhỏ hơn hắn nên sẽ để Nga lên trước ” chỉ là cái cớ thôi. Và đúng như vậy lúc kéo được Nga lên rồi hắn chỉ chăm sóc cho Nga thôi, quay qua quay lại hắn cũng chỉ hỏi xem Nga có bị gì có sao ko thôi. Kim sốt ruột và nhìn cảnh chói mắt ở đằng kia giục hắn: – Này Phong à kéo Ngọc len đi. Tự dưng Nga la lên một tiếng: – Á, anh Phong ơi đau quá. Hu hu em bị trật chan rồi Kim nhìn Nga rồi nhếch moi cười khinh bỉ, thầm nghĩ:” trật chân cái con khỉ. Lúc này thì ko sao tự nhiên bây giờ nghe kéo Ngọc lên thì la đau chân.” Chán nản Kim nhảy luôn xuống hố, nhìn qua nhìn lại ko thấy nó Kim định la len thì ánh mắt dưfng lại nơi có một than hình nhỏ bé đàn run lên từng hồi. Nhỏ chạy lại , hỏi dồn: – Tại sao mày lại khóc hả Ngọc. Con nhỏ đó là đồ giả tạo mày có cần phải để ý ko chứ? Thằng Phong nó ko yêu mày nữa thì đâu phải ko còn đứa con trai nào khác đâu. Nó ngước măjt lên, khuôn mặt xinh đẹp ngày nào còn vương nụ cười tươi hoa thì bây giờ chỉ vì một con nhỏ mà nó lại như thế này. Xanh xao vì thiếu ánh sáng, đôi mắt suwng húp vì khóc nhiều, nhìn con bạn bây giờ mà lòng nhỏ đau xót. Bàn tay nắm chặt lại đến nối móng tay cứa vào sa thịt chảy máu. Sự thật Kim ko chỉ là bạn mà còn là người chị họ của nó. Từ trước tới bây giờ ai cũng xem nó là bảo bối, nó lại bị bệnh tim mới yên ổn được mấy năm từ khi ngày tái phát đau tim 3 năm trước . Bác sĩ dặn rất kĩ ko được để nó xúc động quá nếu ko sẽ bị đau tim,lúc đó sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Nhìn đứa em ngây thơ đang vui vẻ như vậy thì tại sao số nó lại khổ vậy chứ, nó đã rút khỏi thế giới ngầm với tình trạng là một vị chủ bang đang ẩn danh. Lúc còn nhỏ nó đã bị bạn bè cô lập và ăn hiếp, nhỏ tức lắm nên quyết định học võ để bảo vệ nó. Từ lúc bắt đầu học võ nhỏ đã lên nhà thờ, thề trước Chúa rằng nếu ai dám làm tổn hại đến nó làm tổn thương nó thì kẻ đó sẽ ko an toàn đâu.
|
PART 20 Đang lạc trong suy nghĩ thì tiếng khóc của nó đã kéo nhỏ ra suy nghĩ đó. Tiếng nấc của nó và tiếng nói run run làm nhỏ đau xót: – Hức…hức Kim ơi tao phai làm gì đây? Phong… Phong nó ko cần em nữa . Tưf khi có Nga Phong đã ko ở bên em như lúc trước nữa. Tại sao chứ, em đã làm gì sai tại sao ai cũng bỏ em đi như vậy chứ? Hức …hức Phong đã nói là sẽ mãi ở bên em mà Phong đã nói là sẽ mãi yêu em dù có chuyện gì mà. Chị ơi… Hu hu – Đừng khóc nữa ngủ đi em ngủ đi. Ngày mai trời sẽ sáng mà.Kim để nó dựa vào vai mình rồi anh ủi ” Hãy chờ đó Phương Nga cô sẽ phải trả giá” Kim nhìn về một khoảng không vô định. Hắn đã quên sự tồn tại của nó hay sao vậy? ( t/g: Để xem ta hành hạ mi Phong à) Sáng hôm sau , Phong đưa dây xuống để kéo nó lên thì nó và Kim đã lên rồi. Sáng sớm nó và Kim đã tìm cách leo lên rồi. Lên tới miệng hố, cảnh trước mắt làm nó đau như cắt: Nga đang dựa vào hắn còn hắn ôm Nga mà ngủ . Kim ko nói gì chỉ dắt tay nó đi. Đi về tới đích đã thấy mọi người ở đó. Tuấn thấy Kim thì mừng hết lớn , chưa kịp nói gì thì nhỏ đã lại trước mặt Tuấn và nói giọng lạnh băng: – Anh xem bạn của anh đối xử với em của em như thế nào này. Hừ, có mới nới cũ. Nó lặng lẽ lau giọt nước mắt trên khoé mi. Vừa lúc đó , Phong và Nga cũng ra . Nhận ra ánh mắt mọi hs và Tuấn , Kim nhìn mình cách kì lạ hắn định hỏi có chuyện gì thì Minh đã đến và đánh Phong một cái thật mạnh vào mặt. Hăsn loạng choạng ngã về phía sau. Minh lớn giọng: – Nếu cậu ko làm cô ấy hạnh phúc thì đừng có làm cho người ta đau khổ. Nhìn về phía Phương Nga: – Hồ ly tinh. Minh nói – Cậu nói vậy là có ý gì. Phong lạnh lùng hỏi – Bây giờ cậu còn có tư cách để ra vẻ lạnh lùng mà hỏi toi có chuyện gì sao? Hừ. Nhếch môi cười lạnh, Minh nói tiếp ,mắt long sòng sọc, như núi lửa bùng nổ : – Hừ, có mới nới cũ . Toi đã biết hết, khi Ngọc và con nho kia rơi xuống hố , cậu chỉ cứu con kia lên rồi bỏ Ngọc lại cả đêm ở dưới hố, rồi còn ôm con hồ ly tinh đó ngủ nữa chứ. Nhìn thấy Ngọc hạnh phúc bên cậu toi tưởng cậu sẽ,chăm sóc được cho cô ấy nên tôi đã định buông tay vậy mà cậu dám làm tổn thương cô ấy. Vậy tôi hỏi cậu cậu có biết co ấy bị bệnh gì ko? – Tôi thấy co ấy bình thường mà. Hắn trả lời – Bình thường sao? Co ấy bị bệnh tim bẩm sinh đó biết chưa hả? Minh tức giận hét lên. Thời gian như ngừng trôi các học sinh và thầy cô giáo mồm chữ O vì lời vừa nãy. Kim thì ko có cảm xúc gì (t/g: vô tâm ). Phương Nga cũng chỉ biết đứng nhìn thôi nhưng ai biết rằng chủ mưu của câu chuyện này là chính Nga cơ chứ. Hắn đưa đôi mắt khó hiểu về phía nó. RỒI TRONG TƯƠNG LAI CHUYỆN GÌ SẼ XẢY ĐẾN ???????
|
Lúc hắn nhìn qua nó, nó lấy tay che miệng để ngăn những tiếng nấc , đôi mắt nó nhạt nhoè nước mắt đỏ hoe ,miệng ko ngừng phát ra tiếng nấc . Nó chạy đi, trời bỗng đổ mưa nhưng nó vẫn cứ chạy đôi chân ko ngừng nghỉ để nước mắt cứ theo nước mưa mà rơi xuống đất. Tới khi ko còn sức nữa nó ngồi bệt xuống đất, nước mắt hoà với nước mưa mặn chát. Tiếng khóc của nó vang lên đến não lòng: – Hức…Hu Hu..hức hức. TẠI SAO ÔNG TRỜI ĐỐI XỬ VỚI CON NHƯ VẬY CHỨ ? Hưsc hức ” Em đã quá ngu ngốc Đúng ko Anh ? Cứ tưởng rằng sẽ yêu và được yêu Nhưng đâu biết rằng Mình chỉ là người thay thế cho một bóng người xưa Trong lòng anh Cứ tưởng rằng anh sẽ yêu em Nên đã đem lòng yêu anh hai lần Để đau khổ hai lần Nhưng vẫn ko chịu buông tay mà cưs mong rằng Một ngày nào đó hai ta sẽ sống hạnh phúc Chắc có lẽ em sẽ buông tay thôi Em sẽ ra đi để anh được hạnh phúc Chúc anh hạnh phúc NGƯỜI MÀ EM MÃI MÃI YÊU CHO ĐẾN NGÀN NĂM SAU”
|