Nữ Hoàng Xã Hội Đen
|
|
Chap 15:
25/9.
Trang nhất. Thời báo Tokyo.Nằm chình ình chính giữa trang nhất là một dòng tít lớn.
“ Vụ thảm sát hơn 300 người tại biệt thự Nakki – Nagatoshi Tagami, một trong những ông trùm nổi tiếng của giới chính trị có phải hay ko bị ám sát? "
*Trang nhất. Thời báo Lê-nin.Đập ngay vào mắt người đọc là 1 tiêu đề nổi bật.
“ Một người chết do trúng độc khi dùng rượu tại quán Bar trên con tàu hạng nhất Victoria - liệu sự cao cấp có chứng minh được chất lượng?
“Trang nhất. Thời báo Tin tức.
“ Chất độc có trong ly rượu voska là 1 loại độc mới cực kì nguy hiểm gây nên hiện tượng ảo giác và đau đớn ở con người. Các nhà khoa học đang phân tích và thử nghiệm. “
*Trang nhất. Thời báo Paris.
“ Hai tử thi ko còn xác định được hình dạng. Hai cái chết đầy bi thảm khơi lên làn sóng sợ hãi và phẫn nộ của nhân dân.
“Trang nhất. Thời báo Ngày mới.
“ Hai cái chết thảm khốc chỉ trong 1 đêm - Kẻ sát nhân có còn là con người? “
Chiếc limo màu đen đang lướt đi trên đường. Bên trong xe, nó đang nhắm mắt ngả lưng ra ghế, ngủ. 1 tờ báo được gấp lại quăng bừa ở bên cạnh.
Thời báo Thế giới.
1 trong những tờ báo nổi tiếng nhất ở Mỹ. Tòa soạn báo là 1 bộ phận của 1 công ty con thuộc sở hữu của Jackson.Thời báo Thế giới 1 tuần chỉ ra 1 số. Nhưng nó lại tổng hợp tất cả những tin tức nổi bật nhất trên toàn thế giới trong 1 tuần đó.1 trong những tờ Thời báo Thế giới số này hiện đang nằm bên cạnh nó. Trên trang nhất là 3 cái tít to khủng bố.
“ Vụ thảm sát hơn 300 người tại 1 căn biệt thự ở Nhật Bản, nơi ông trùm nổi tiếng trong giới chính trị Nagatoshi Tagami đang sống.”
“ Cái chết của 1 đại nhân vật trên chuyến tàu từ Mát-cơ-va đi Vôn-ga-grát đang làm đau đầu các nhà cầm quyền Nga. Người pha chế rượu trên con tàu Victoria hiện đang được bắt giữ để điều tra làm rõ vụ việc này.”
“ 2 cái chết quá mức tàn bạo tại Pháp. Từ khi nào Pháp đã trở thành quốc gia kinh dị đến như thế?
”Nó vặn người trở mình trên ghế, ko thức dậy. Chiếc xe vẫn chạy, theo lộ trình hướng đến căn biệt thự ở ngoại ô thành phố.
*Tập đoàn Earth – 10 năm trước là tập đoànđứng thứ 4 trên thế giới, nhưng từ khi chủ tịch hiện nay lên nắm quyền điều hành, chỉ trong 3 năm đã đưa Earth từ vị trí thứ 4 vươn lên đứng vững ở vị trí thứ 1 khiến nhiều tập đoàn lớn khác phải kiêng dè. Nhưng ít ai biết, Earth có 1 thế lực đứng đằng sau giúp đỡ.
Trụ sở chính của Earth. Tầng cao nhất.Trong 1 căn phòng rộng lớn, xa hoa và hiện đại, Jackson ngồi đằng sau cái bàn gỗ bóng loáng, dựa lưng vào chiếc ghế xoay, chân gác lên bàn, tay cầm 1 tờ Thời báo Thế giới, vừa đọc vừa cười ha hả.
Cách đó 1 khoảng là 1 bộ bàn ghế tiếp khách sang trọng. Trên chiếc ghế sofa mềm mại, có 1 người đàn ông đang nằm, khuôn mặt khuất trong bóng tối.
- Hahaha! James! Tôi biết mà, tôi biết cái kiểu giết người tuyệt tình tuyệt nghĩa như thế này luôn luôn là cậu mà. – Jackson hứng khởi nói, quay đầu nhìn sang người đàn ông đang nằm trên ghế sofa.
- Ờ ! – James ậm ừ.
- Thế ai thực hiện mấy vụ này thế ? Cậu nhất định phải giới thiệu cho tôi. Tôi chắc chắn sẽ xin được chữ kí. – Jackson cười đùa.
- Con gái.
« Phịch ! »
Jackson lồm cồm bò dậy từ dưới đất, trợn trừng mắt, tay run run chỉ thẳng vào James:
- Cậu nói cái gì cơ ? Con gái ? Cậu… cậu… đã thề rồi cơ mà… cậu đã thề rằng dù có lăng nhăng, trăng hoa ở bên ngoài cũng sẽ ko hề có con, cậu cũng đã thề sẽ chỉ yêu 1 người phụ nữ duy nhất và chỉ có con vs cô ta thôi cơ mà!!! Aaaaaaaaaaaaa!!!!! Cậu là cái đồ quỷ gì thếhả??? Cậu phá bỏ lời thề!!! Cậu là cái đồ đáng chết………….
“ Choang! “
****************
- bỏ fic lâu ms post nên post liền 4 chap bù cho m.n nha...mong m.n đừg bỏ rơi Bòn *rưng rưng nước mắt*
|
|
|
Chap 16:
Cái bình hoa vỡ vụn trên mặt đất.
- Cậu dám ám sát tôi! Cậu ám sát bạn thân của cậu! – Jackson nhảy dựng lên.
- IM!
Jackson là con vịt điếc ko sợ súng, ko hề lùi bước, dũng cảm xông pha vào trận địa, ko hề sợ hãi bom có thể nổ bất cứ lúc nào:
- Cậu ám sát tôi! Lại còn phá bỏ lời thề thiêng liêng giữa chúng ta…
James cáu tiết gắt giọng:
- Thế tôi hỏi cậu, Rosie là con gái tôi thì không lẽ Rosie cũng là con ruột của tôi vs 1 con đàn bà nào đó? Cậu đừng quên là chính cậu đã nhờ tôi dạy dỗ Rosie, nếu Rosie gọi tôi là cha, và tôi gọi Rosie là con gái của tôi, thì những việc đó cũng chưa đến phiên cậu quản.
Jackson ngẩn ra, rồi thở phào:
- Hóa ra đều là con nuôi à? Thế mà cậu làm tôi cứ tưỏng… Ơ mà này, cậu nhận thêm con nuôi từ bao giờ thế ? Sao tôi ko biết ?
- Thế có việc gì tôi cũng phải báo cáo vs cậu à ? Aizzzzz ! – James thở dài cảm thán– Tại sao cậu lại là bạn thân nhất của tôi từhồi cấp 3 đến giờ được nhỉ ?
- Bởi vì tôi vs cậu hợp nhau chứ sao, thế mà cũng phải hỏi. – Jackson hừ mũi.
- Hợp nhau ? Ok ! Ok ! Bây giờ tôi nhận ra việc trở thành bạn của cậu là quyết định tồi tệ nhất và là thất bại duy nhất của tôi từ trước đến giờ.
- Cậu… cậu…. – Jackson tức đến xì khói.
« Brrr… Brrr… Brrr… »
Tiếng chuông điện thoại vang lên. James xoay người, lấy từ trong túi áo ra cái điện thoại, mở máy.
- Có chuyện gì ?
- ………….
- Được rồi, tôi sẽ về ngay. - James tắt máy, ngồi dậy, ko nhìn Jackson,hướng cửa sổ đi đến :
- Tôi có việc, đi trước đây.
- Đi luôn đi. – Jackson làu bàu. James liếc mắt nhìn Jackson 1 cái, rồi quay người nhảy qua cửa sổ.
***
Nó đang ngồi trong căn phòng của nó ở The Nightmare, thưởng thức ly rượu vang đỏ. Trước mặt nó bây giờ là 5 trong số 13 người đứng đầu bang hội. Tất cả đang cúi đầu , chờ đợi.
- Nếu như tôi bảo ko?
- Nữ hoàng! - Cả 5 người cùng kêu lên. 1 cô gái vs mái tóc hồng và bộ đồ da màuhồng tiến lên phía trước, lo lắng nói vs nó:
- Nữ hoàng, chị ko thể để nguyên như thế này được nữa. 2 vị trí Chủ tướng và Quân sư đã bị bỏ trống nhiều năm nay rồi. Vị trí Quân sư có thể ko cần để ý đến cũng được, nhưng ngôi vị Chủ tướng thì ko thể ko có. Mà theo em thấy, hiện tại, Phó tướng cũng đã mạnh lên nhiều, ko còn như hồi xưa nữa, tất cả mọi người đều tự hỏi tại sao Nữ hoàng còn chưa trao vị trí Chủ tướng cho Phó tướng. - Nó im lặng nghe hết lời nói của cô gái đó, xong mới cười nhẹ:
- Đã mạnh lên nhiều? Hồng trưởng, cô nói thế thì ai tin được đây? Đã mạnh lên mà mới bị người ta đánh văng vào tường đã gãy tới 5, 6 cái xương.
- Cái này…. - Nó nhếch môi, nhìn chằm chằm vào Hồng trưởng khiến cô ta cảm thấy lạnh sống lưng, rồi di dời tầm mắt về 4 người còn lại, nó nói:
- Đừng nói vs tôi rằng các người ko biết là Ed ko giỏi đánh nhau. - Quan sát 5 người kia, nó nói tiếp:
- Các người cũng biết Ed rất giỏi chế tạo độc dược, trình độ càng ngày càng cao, nhưng khi phải chiến đấu và đánh nhau, ko phải cứ quăng độc dược vào kẻ địch là chiến thắng. Còn cần khả năng chiến đấu. Tôi biết các người muốn tôi trao vị trí Chủ tướng cho Ed, nhưng Chủ tướng phải là người có thể thay thế được cho tôi những lúc tôi vắng mặt, phải khiến người khác kính sợ và tuân phục, có khả năng lãnh đạo, nhưng vs tính cách của Ed, liệu có thích hợp vs vị trí này hay ko? Các người tự biết.
Dừng lại 1 chút, nó nói tiếp:
- Tất cả những gì tôi làm từ trước đến giờ đều là vì bang hội. Nếu như để Ed làm Chủ tướng, các người nên tự hỏi liệu Ed duy trì được trong bao lâu? Bản tính của Ed vốn là thích tự do, vui đùa, ko thích bị ép buộc, gò bó vào bất cứ điều gì. Tôi dám nói rằng nếu đưa vị trí này cho Ed, điều đầu tiên Ed làm là quăng ngay cái vị trí này ra sau đầu. Lúc đó, các người tự đi xử lí hậu quả.
5 người kia vẫn trầm mặc ko nói, nhưng cuối cùng vẫn là Hồng trưởng đại diện nói ra suy nghĩ:
- Nhưng Nữ hoàng, trong tình hình hiện giờ, khi mà đã có Ngũ vương, e ko có Chủ tướng thì rất bất lợi,Nữ hoàng cũng ko thể nào quản lý hết toàn bộ mọi việc, chỉ e Nữ hoàng chịu nhiều mệt nhọc.
- Cảm ơn Hồng trưởng đã lo lắng, nhưng tôi chưa vô dụng đến mức chuyện của bang mình mà cũng ko quản được.
- Ko… ý của em ko phải là…
- Nữ hoàng ! – Có tiếng gọi cắt ngang lời nói của Hồng trưởng.Nó nhìn qua người con trai vs bộ quần áo màu trắng và mái tóc bạch kim :
- Bạch trưởng !
- Nữ hoàng, kể cả khi Nữ hoàng ko cho Phó tướng lên chức Chủ tướng, thì cũng nên lựa chọn 1 người vào cái vị trí ấy đi, dù sao cũng đã để trống lâu rồi, hiện tại là thời điểm thích hợp nhất.
- Tôi sẽ ko chọn ai cả. – Nó nhướng mày – Tôi vẫn đang chờ hắn ta.
- A ?
|
Chap 17:
Lời nó nói làm bọn họ sửng sốt 1 phen, nhưng rồi cũng nhớ ra 1 chuyện.
- Nhưng mà hắn ta đã đi lâu rồi, đến cả tung tích còn chưa rõ, em vẫn đang ko ngừng tìm kiếm nhưng…- Hồng trưởng bối rối nói.
- Tất nhiên là cô ko thể tìm được hắn ta rồi. Đường đường là Chủ tướng lại bị kẻ dưới bắt được, uy nghiêm để ở đâu ?
- Nữ hoàng, mặc dù hắn ta là Chủ tướng trước kia, nhưng nếu phải đợi hắn ta quay trở về, ko biết đến khi nào ? Có thể chỉ 1 ngày, lại có khi ko bao giờ gặp lại. Ko bằng Nữ hoàng hãy cứ chọn 1 người thích hợp làm Chủ tướng đi. – Bạch trưởng vẫn kiên trì thuyết phục.
- Ko ai thích hợp hơn hắn ta. Vị trí Chủ tướng, ngoài hắn ta ra, ko ai đảm đương được.
- Nữ hoàng, chị tin tưởng hắn đến thế ư ? – Hồng trưởng ảo não nói.Nó nhếch môi, trong mắt nó lóe lên 1 tia sáng kì lạ :
- Tôi ko hề tin tưởng hắn ta.*Nó đứng dậy, bước đến bên cửa sổ. 5 người kia đãđi ra ngoài sau khi nhận thấy dấu hiệu nguy hiểm từnó, khi mà bọn họ cứ khăng khăng muốn biết ý nghĩa câu nói vừa rồi.Hắn ta, mặc dù lăng nhăng và đào hoa, luôn cười đùa bỡn cợt vs đám con gái trong bang, nhưng hắnlàm việc rất có trách nhiệm và hiệu quả, ko ai phủ nhận điều này.Hắn ta, mặc dù đôi mắt rất khó dò và luôn mang theo sự ranh mãnh, hắn ta cũng là 1 con người ko từ thủ đoạn để đạt được điều mình muốn, có thể điều này rất nguy hiểm vs bang nhưng cũng là điều ko thể thiếu nếu muốn sống sót trong giới xã hội đen.Nó đã đánh cược.Hắn ta là người thích hợp nhất ở vị trí Chủ tướng.Nhưng, nó thực sự ko hề tin tưởng hắn ta. Nó vẫn luôn quan sát và theo dõi.
Nó ko tin tưởng bất kì 1 ai.
Tin tưởng mà làm gì khi tất cả những gì nhận lại luôn là sự phản bội...người duy nhất nó có thể tin tưởng, chỉ có chính nó mà thôi.
Sáng.
Tiếng ồn ào quen thuộc vẫn vọng ra từ lớp 10*1.
- Josh!!!!!! Hôm nay Devil và Angel có đến ko vậy?
- Đúng rồi đúng rồi, hôm nay các anh ý có đến ko?
- Yên lặng, yên lặng nào các quý cô. Nếu đại ca và nhị ca ko đến thì vẫn còn có tôi rất vinh dự được phục vụ các quý cô mà.
- Xiiiiiiiiiiii! Ai thèm! Thật là buồn nôn quá mà !
- Phải đó, cái loại như cậu mà đòi với cao ? Hứ, cậu ko xứng !
- Hức hức, các quý cô đang làm tổn thương trái timbé nhỏ của tôi ! Đại ca ! Nhị ca ! Sao 2 người lại đẹp trai thế chứ ? Đẹp trai hết cả phần của em !
- Ừ ừ, chuẩn chuẩn, Đại ca vs cả Nhị ca chả chịu chừa cho bọn mình tí đẹp trai nào, hại bọn mình cứ khi nào đi chung vs họ là y như rằng bị cho ra rìa.
- Đau khổ thật đấy !- Aizzzzz ! Mình ấy mà, ha, hận đời vô đối…
« E hèm ! »
Tất cả đồng loạt quay lại nơi phát ra tiếng… và đồng loạt biến thành tượng đá trước cảnh tượng trước mắt.Ánh nắng chói chang chiếu sáng từ ngoài vào, in lên nền bóng của 2 con người đang đứng trước cửa lớp, đem 2 người ấy ngập chìm trong ánh nắngrực rỡ của buổi sớm.1 thiên thần, 1 ác quỷ.Tưởng như đối nghịch nhau.Nhưng khi đứng chung lại tạo nên 1 bức tranh hoàn mỹ ko gì tả nổi.
Devil đang đứng đó, tựa lưng vào cửa lớp, mắt lơ đễnh nhìn ra bên ngoài. Con người hoàn hảo vs trái tim của ác quỷ, lạnh lùng và cao ngạo, hoàn toàn ko để tình cảnh buồn cười đang diễn ra trong lớp vào mắt. Ánh nắng rực rỡ chiếu lên người Devil, phủ lên người hắn một màn sáng màu vàng, lung linh và huyền bí.
Angel đứng bên cạnh, miệng khẽ cười, mái tóc vàng sáng rực lên dưới ánh nắng mặt trời. Ánh nắng chói chang bao quanh Angel như quầng sáng rực rỡ khiến con người ta chói mắt. Tất cả đều hoàn hảo, chỉ thiếu mỗi đôi cánh.Vẫn ko thèm liếc mắt vào trong lớp, Devil cất tiếng, trong giọng nói ẩn chứa sự tức giận :
- Cái đồ Angel chết tiệt nhà cậu ! Sao hôm nay lại giở chứng bắt tôi mở cửa nhẹ nhàng ko gây tiếng động là sao hả ? Điên nó vừa thôi chứ !
- Ấy ấy đừng nóng – Angel vẫn mỉm cười, quay sang nói - Gần 1 tháng qua lúc nào cậu cũng làm cho các học viên ở đây bị đau tim vì tiếng đạp cửa của cậu rồi, hôm nay làm việc nhân đạo 1 tí.
- Nhân đạo ? – Devil cười mỉa – Hừ ! Đúng là chỉ có cái đồ Angel nhà cậu mới nghĩ ra được cái loại này. - Nói xong, Devil bước thẳng về cuối lớp, bỏ lại Angel đứng đấy 1 mình. Angel khẽ lắc đầu ngao ngán, cũng định bước tiếp xuống chỗ ngồi, nhưng khi quay lại vẫn thấy hàng loạt tượng đá đứng trơ trơ giữa lớp. Anh vội đưa 2 tay lên làm bộ dáng vô tội, vừa lắc đầu quầy quậy anh vừa nghĩ :
« Việc này ko phải anh ! Anh vô can nhé ! Có trách thì trách cái thằng Devil kia kìa ! Anh thực sự ko liên quan ! »
- Cút về chỗ của mình đi ! Đừng có bày ra bộ dáng buồn nôn như thế ! - Angel nhăn mặt, buông tay xuống :
- Devil ! Đừng có phũ phàng như thế chứ ! - Quét mắt xung quanh lớp, trong mắt Angel là 1 tia thất vọng. Anh nghe mấy thằng đàn em nói rằng, nó bắt đầu vào học sau khi khai giảng được 2 tuần, cái ngày em trai nó bị Devil đánh cho gãy xương cũng là ngày thứ 2 nó đi học, sau đó nó ko hề đến lớp nữa, đến nay đã hơn 1 tuần. Mặc dù mức độ đến lớp của anh và Devil rất thất thường, nhưng có ai lại chỉ đi có 2 ngày rồi nghỉ luôn ?Angel thừa nhận, anh đã cảm thấy thú vị đặc biệt vs 2 chị em sinh đôi kia, nhất là nó. Nó như 1 điểm sáng mù mờ, rất khó nắm bắt. Đôi mắt nó hầu như ko thể hiện cảm xúc, chỉ luôn toát ra sự băng giá khiến người khác lạnh run. Anh thật sự muốn khám phá xem, bên dưới lớp băng dày đó, nó là một con người như thế nào.Còn riêng Devil, đối vs hắn, ấn tượng ngày hôm đó chỉ là 1 đôi mắt sắc lạnh.
*
- Đi đua xe đi. Lâu rồi ko đến trường đua. – Ed đề nghị.Nó nhìn Ed, săm soi kĩ từ trên xuống dưới, rồi mới nói :
- Mày mới ra viện hôm qua thôi đấy. Lại thích vô đó lần nữa hả ?
- Chị ! Em trai chị ko dễ chết thế đâu, bây giờ đang chán phèo à, đi đua xe có tí mà cũng ko được.
- Ờ, thế nếu lần này mày mà bị làm sao là chị mặc kệ đấy. Ko có rảnh mà đi quan tâm.
- Thôi nào, chị ! Chị đã hứa hôm nay sẽ ko đi học, sẽ được vui chơi thỏa thích cơ mà. - Nó ngắm nghía mấy cái móng tay, nhàm chán nói :
- Thôi thì đành vậy, đằng nào cũng chả có gì để làm.
|