Chap 22:
Kinny mặt nhăn như khỉ. Đây mà là cơ hội à ? Phó tướng đơn thuần là đang bắt nạt hắn à nha !
- E hèm – Ed hắng giọng – Tôi vốn là người có lòng nhân ái bao la ( khụ khụ ), vậy nên tôi để cậu tự quyết định 1 trong 2 lựa chọn, tôi sẽ ko ép buộc. - Kinny cười khổ. Phải rồi, phải rồi, Phó tướng ko ép buộc đâu, chỉ chặt đứt đường sống của người khácmà thôi. Đi vào Hầm ngầm thì chết chắc rồi còn gì, mà phải thử nghiệm độc của Phó tướng thì ko phải cũng là gần chết à ? Phó tường mà nhân ái thì ko phải bảo trên thế giới này ko có ai là người xấu à ? Đời thật đau khổ !Kinny mặt mày nhăn nhó, khẩn khoản nói :
- Phó tướng à, em, em chỉ là lỡ mồm thôi mà, ý em là bé cưng của anh rất là đáng yêu, đáng yêu nhất thế giới, đáng yêu nhất vũ trụ, đáng yêu nhất ngân hà, đáng yêu hết chỗ nói…
Đột nhiên…
- Là… là cô ta ! – 1 giọng nói kích động vang lên.
- Cô ta đến rồi !
- Tôi biết thế nào cô ta cũng đến mà ! Chắc chắn cô ta phải chinh phục được Tử thần mới hả dạ.
- Lần này tôi chắc đến 99,999999999…% là Tử thần bị chinh phục mất rồi.
- Chẹp ! Thôi ko sao, làm người thứ 2 chinh phục Tử Thần cũng được. Dù sao người đứng thứ 1 ko phải ai khác ngoài Phù thủy tốc độ là được rồi.
- Đúng đúng, nếu Phù thủy tốc độ đứng thứ 1 thì ko có gì ngạc nhiên cả.
- Ấy, đừng vội, Tử Thần ko giống vs những đường đua khác, Tử Thần rất khác biệt và nguy hiểm. Không thấy có bao nhiêu người bị thương nặng phải nhập viện ít nhất là 4 năm đấy à, may là chưa có người chết đấy.
- Phải, anh nói cũng có lý, tôi nghĩ chưa chắc cô ta đã qua được đâu.
- Nhưng mà mọi người cũng đừng quên cô ta là Phù thủy tốc độ. Còn nhớ trận đua ở A – Tun ko ?
- Đúng rồi, ai, tôi thực sự ko biết nên gọi cái đó là cái gì, gọi là phép thuật có vẻ như hơi quá…
- Tôi thực sự ko thể nào ko kinh ngạc trước cái… cái đó, ko biết nên gọi thế nào.
– Người vừa nói nhún nhún vai.
- Haiz, nói chung là chưa biết được. Chúng ta nên chờ xem.
Nghe thấy tiếng ồn ào ngày càng lớn, cộng thêm những câu nói về 1 cô gái mang danh Phù thủy tốc độ, cái vụ việc về ‘ bé cưng’ của Ed tạm thời lắng xuống, ai cũng sôi nổi nói về Phù thủy tốc độ. Kinny thở phào 1 hơi, mặc dù biết chuyện này vẫn chưa xong, nhưng có thể kéo dài thời gian đã là tốt lắm rồi. Ed hậm hực **** 1 tiếng :
« FUC* ! », rồi trừng mắt nhìn Kinny như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn. Kinny thầm kêu :
« Thảm rồi ! »
Về giới đua môtô, Ed là người hiểu rõ nhất, còn nó thì ko hứng thú lắm, chỉ thi thoảng mới quan tâm đến 1 lần nên lẽ tất nhiên, nó ko biết Phù thủy tốc độ là ai. Nhưng dù vậy, trong giới đua môtô, phỏng chừng số người có thể thắng nổi nó cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
- Cô ấy kìa ! Kia kìa !
Những tiếng nói kích động vẫn vang lên ko ngừng. Nó quay lại.1 mái tóc đỏ rực sáng chói dưới ánh nắng.Đôi mắt nâu đỏ đầy thanh thản và bình tĩnh, cao ngạo và tự tin luôn nhìn thẳng về phía trước, ko để những thứ xung quanh vào mắt.Cô gái đi giữa đám đông, bước thẳng về 1 chiếc môtô đen – đỏ.
Nó bất ngờ. Đây ko phải là Ducati Diavel – siêu xe của năm nay sao ? Vs động cơ Testatretta, dung tích 1198cc, và công suất 162 mã lực, chiếc môtô này cực kì đáng để tự hào. Nhưng điều đặc biệt thu hút tầm mắt của nó lại là 1 biểu tượng được che lại gần đuôi xe. Mặc dù biểu tượng rất nhỏ và chỉ thấy được 1 phần, nhưng nó gần như chắc chắn biểu tượng kia có 1 con đại bàng màu hoàng kim đang giang rộng đôi cánh.
Gió đêm lành lạnh. Từng đợt gió thốc vào mặt làm mắt cay xè, da co lại trước sự tấn công hung bạo. Không 1 ai nguyện ý đi ra ngoài trong cái đêm mà gió mạnh mẽ như vậy. Ngoài đường vắng tanh, gió thổi qua những ngọn đèn đường, cuốn theo những chiếc lá.
« Mẹ k*** ! »
1 bóng đen cố gắng kéo chặt lại chiếc áo khoác da dày cộp, bước đi trên đường. Gió thổi làm tung bay mái tóc của hắn, xõa tung và lòa xòa trước mặt. Nét anh tuấn trên khuôn mặt thanh niên ẩn hiện dưới ánh sáng của những ngọn đèn đường. Đôi chân mày cau lại, môi mỏng mím chặt, lộ rõ vẻ khó chịu.
« Sh** thật ! Có ai lại đi ra ngoài đường vào cái thời tiết này ko cơ chứ ? Tao mà tìm được mày, hừ hừ, giết mày là việc đầu tiên tao muốn làm ».
Dừng lại 1 chút, hắn nhìn quanh quất :
« Quái quỷ ! Cái trường đua ấy ở đâu mới được cơ chứ ? »
|
Chap 23:
Bên rìa vùng ngoại ô thành phố, có 1 trường đua hùng vĩ đang bừng bừng sức sống trong đêm, như 1 con quái vật nằm hiên ngang trên mặt đất.Bên trong trường đua là cả 1 vùng sáng choang, nhìn đâu đâu cũng chỉ thấy đầu người.
« ẦM ! »
Cả trường đua cùng gầm lên, như 1 con quái vật rống lên 1 tiếng vang dội. Hàng ngàn người cùng cố sức hét to, tạo nên 1 hiệu thế ko thể tưởng tượng nổi. Tất cả mọi người cùng nhìn về phía rìa đường đua, tâm trạng kích động ko che dấu.Tất cả những tiếng hét, những ánh mắt nóng bỏng và chăm chú đó, đều chỉ dành cho 1 cô gái – người sắp bước vào cuộc chinh phục Tử thần.Từ trước đến giờ, từ khi đường đua Tử thần được khai trương, chưa 1 ai có thể chinh phục được đường đua đầy nguy hiểm này. Như thể Tử thần luôn rình rập trên mọi nẻo đường, bất ngờ tấn côngtrong lúc bản thân đang ko hề phòng bị. Nhưng những khúc cua mới là chỗ đáng sợ nhất. Những khúc cua đầy quái dị, luôn lắt léo bất ngờ, ko cẩn thận là có thể lập tức bị thương và bị loại khỏi vòng đấu. Người giỏi nhất từ trước đến giờ là người vượtqua được khúc cua thứ 3 vs 1 chân và 2 xương sườn bị gãy, còn vai trái bị thương nặng.
Dù vậy, đối vs lòng hiếu kì của con người thì những thương tích như vậy vẫn chưa ngăn được họ. Trừ khi có người chết. Vì vậy, vẫn có rất nhiều người muốn thử sức vs đường đua đầy ám ảnh này.Phù thủy tốc độ ko nhanh ko chậm bước đến gần chiếc xe đua, mặt hờ hững như ko nhận thấy những nguy hiểm sắp tới ở đường đua hay hàng ngàn ánh mắt và những tiếng hét vang dội trên khán đài. Cô nhận lấy mũ bảo hiểm, rồi đội lên đầu.Sau khi tất cả đã được kiểm tra đầy đủ và có thể xuất phát, cô trèo lên xe và khởi động.Toàn trường đua lại rú ầm lên, rồi đột ngột trở nên im ắng. Tất cả mọi người đều chăm chú dõi theo bóng người trên màn hình lớn cách mặt đất khoảng 20m.
« Brừm ! »
Cuối cùng cũng xuất phát rồi ! Mọi người trong lòng đều vô cùng hào hứng. Nhưng căn bản là ko có 1 ai quan tâm xem Phù thủy tốc độ có thể bị thương hay thậm chí có thể chết hay ko. Chuyện đó ko hề liên quan gì đến họ.
************
Phù thủy tốc độ bắt đầu tiến vào cuộc chinh phục Tử thần. Cô kéo tay ga và lao vụt đi. Mắt chăm chú nhìn về đường đua trước mặt, trong khi tai vẫn liên tục tiếp nhận những lời reo hò cổ vũ xen lẫn những lời bình luận về cuộc đua của cô.Kết quả, là điều họ mong muốn, là điều cô mong muốn, là điều cha mong muốn. Kết quả, là để củng cố danh hiệu siêu việt của cô, danh hiệu bí ẩn.Nhưng, quá trình, đối vs cô, mới là quan trọng nhất.Cô muốn họ phải ngạc nhiên, phải hồi hộp, phải lo sợ, phải vui mừng, phải hào hứng, phải có nỗi sợ hãi, phải có sự căm giận, phải có tất cả mọi cảm xúc hiện lên trên khuôn mặt của họ, tất cả phải được phô diễn trong quá trình cô chinh phục Tử thần.
Được xem cô đua, là vinh dự của bọn họ.
*************
Gió lạnh. Gió táp vào mặt, mang theo cảm giác tê người cùng sự khoái trá.Cô đang đua. Đua cùng vs gió. Đua cùng vs Tử thần.Gió, và tốc độ, là đồng minh tốt nhất của cô trên mọi con đường. Gió giúp cô bay và cảm nhận đượctốc độ. Tốc độ giúp cô vụt thoát khỏi những nguy hiểm chỉ trong gang tấc.Sợ hãi ư ? Sợ hãi Tử thần ? Đừng đùa ! Cô đã phải đối mặt vs Tử thần ko biết bao nhiêu lần rồi, mà lần nào cũng nguy hiểm gấp trăm lần. Vậy còn gì phải sợ hãi khi cái chết đã đến quá nhiều lần ?Bọn họ tôn vinh cô, bọn họ thần tượng cô. Vậy, hãy để cô cho bọn họ chiêm ngưỡng phép thuật của cô đi nào !
Hơn 1h sáng.Đường phố yên tĩnh đến ko thể yên tĩnh hơn. Những con đường ko còn 1 bóng người. Thấp thoáng đâu đây chỉ thấy bóng dáng chui nhủi của 1 vài con chuột nơi góc phố u ám.
« AAAAAAAAAAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! »
« Sh** ! M* nó chứ ! Cái trường đua ấy ở đâu????????? »
« RENG !!!!! RENG !!!!!!!!!!!!! RENG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! »
Mắt hắn như sắp phun lửa, cố gắng kiềm chế để kođập tan nát cái điện thoại xuống mặt đường.
« CÁI THẰNG CHẾT BẦM NÀO DÁM GỌI CHO ÔNG MÀY ĐẤY ? »1 giọng nói uể oải vang lên bên kia đầu dây :
« Là thằng này đấy ! »
Ngay lập tức, hắn trông như muốn nổi giận xung thiên, quát như sấm vào cái điện thoại :
« F*** ! CÁI THẰNG ĐIÊN KIA ! MÀY MUỐN CHẾT PHẢI KO HẢ ? BẮT TAO RA ĐƯỜNG TRONG CÁI THỜI TIẾT NÀY LÀM QUÁI GÌ ? »
« Bạn thân mến ! Tao chỉ muốn hỏi mày làm gì mà lâu thế ? Đáng lẽ giờ này mày phải ở trong trường đua lâu rồi chứ ? »
« TAO CÒN CHẢ BIẾT CÁI TRƯỜNG ĐUA ẤY Ở ĐÂU THÌ Ở BÊN TRONG ĐẤY KIỂU QUÁI GÌ ? »
« Cái gì ? Mày ko biết nó ở đâu á ? Mày có phải là 1tay đua ko thế ? Đến trường đua Macy Boody này mà cũng ko biết ? »
« Đừng có nói vs tao bằng cái giọng như thế ! Tao đang điên lắm rồi đấy ! Ở trong cái thời tiết chết tiệtnày hơn 1 tiếng rưỡi rồi, mày còn định bắt tao ở đây đến KHI NÀO ? »
« Rồi rồi ! Thế mày đang ở đâu ? »
Hắn liếc sang biển tên của 1 cửa hiệu bên đường :
« Walker Street »« ……………… »
« Này ! Mày có đang nghe ko thế ? »
« E hèm ! Ờ ! Bạn thân mến, tao nghĩ mày đi sai đường rồi. Sai trầm trọng. »
« Cái gì ? »
« Trường đua ở phía bắc ngoại ô thành phố. Còn cái phố nơi mày đang đứng, thì, ờ, hình như nó ở phia nam thì phải »Hắn nghệt mặt ra, ko nói được câu gì.
« À ! Tao nghĩ nếu mày muốn đến được trường đuathì có lẽ mày phải đi hơn 1 nửa thành phố, bạn thân mến »
1 khoảng lặng………………
« KO ĐI NỮA !!!!!!! TAO KO ĐI NỮA !!!!!!!!!!! CÓ THẰNG ĐIÊN MỚI ĐI HẾT 1 NỮA THÀNH PHỐ ĐỂ ĐẾN TRƯỜNG ĐUA RỒI KO CÓ CÁI GÌ Ở ĐẤY ! MÀY.BỊ. ĐIÊN. À ??????????????????? »
« Tao sẽ cho mày xem phép thuật » – Giọng nói ở đầu dây bên kia mang theo ý cười.
« Đầu óc mày bị chập hết cả rồi. Phép thuật cái niềm tin…. »
« …của Phù thủy tốc độ »« ….con khỉ nhà…mày…vừa nói cái gì ? » – Hắn ngoáy ngoáy tai.
« A ha ha ! Coi như tao chưa nói cái gì đi ! »
« Rụp ! »
Đầu bên kia đã tắt máy.Hắn đứng ngẩn người nhìn chằm chằm cái điện thoại. Rồi 1 lúc sau đột nhiên bừng tỉnh :
« CÁI THẰNG CHẾT TIỆT DÁM NGẮT ĐIỆN THOẠI CỦA TAO, TAO ĐÁNH CHẾT MÀY !!!!!!!!!!!!!!! »
************
Ở 1 nơi nào đó, đèn chiếu còn sáng hơn ban ngày, tiếng reo hò ầm ĩ, căn bản là ko nghe rõ được cái gì. Giờ phút này, có hàng ngàn người tụ tập tại khu vực này, đến xem 1 danh hiệu vs truyền kì ko gì ko thắng được trên mọi đường đua. Tất cả đều nhìn chăm chú vào màn hình, nơi có 1 bóng người đang lao đi.
Cô gái ấy, đang cả gan đùa giỡn vs Tử thần. Những ánh mắt, đủ loại cảm xúc điên cuồng, tất cả đều thể hiện trên khuôn mặt, đều chăm chú vào từng chuyển động của người đó, chăm chú vào sự biến đổi bất thình lình của đường đua.
Khúc cua thứ 1, cuối cùng cũng đến rồi !
|
. lô lô lô lô...hiện tại Bòn cần cộng tác viên để tiếp tục viết truyện này...theo bản gốc của truyện thì tác giả truyện chỉ đăg tới đây r lặn mất tiêu bỏ rơi fic...Bòn đăg lại tới đây...sợ tự ság tác sẽ k thể giữ nguyên độ hay của truyện nên cần nhữg bạn có lòg tốt cộg tác vs Bòn để ság tác tiếp...tránh trườg hợp bỏ rơi fic lần 2...bạn nào mún cộg tác thì inbox cho Bòn nhá...:*
|
Chia buồn vs Bòn... Mèo cũg mún lm cơ mà Mèo còn 2 topic nỡa chưa full.
|