Nữ Hoàng Xã Hội Đen
|
|
Chap 18:
Trường đua Macyboody – địa bàn của bang Mystery – là trường đua nổi tiếng vs những đường đua sáng tạo nhất và hiểm hóc nhất, thu hút hàng trăm tay đua khắp nơi về đây thử sức.
Nó đứng trước trường đua, trong mắt nó là sự bực tức vô cùng.
- Mày đưa chị tới cái trường đua này làm gì? Bộ ko còn trường đua nào khác à?
- Ấy, chị đừng có tức giận. Em biết là chị ko thích gặp cái thằng đỉa đói ấy, nhưng mà cũng đâu thể tránh cả đời được.
- Ừ, phải rồi. Mày thử bị 1 con đỉa nó bám theo mày xem, đảm bảo mày còn bỏ cuộc nhanh hơn cả chị.
- Thôi được rồi, ko nói chuyện này nữa. Em đưa chị tới đây là để làm quen vs 1 đường đua mới, lại là 1 sự sáng tạo của Macyboody, chỉ trong có 1 tháng đã thu hút tất cả các tay đua trong toàn thành phố và 3 vùng lân cận. Nó được mệnh danh là Đường đua Tử thần.
- Mày bị làm sao đấy? – Nó hừ lạnh – Đua bao nhiêu năm rồi mà ko biết. Đường đua nào mà chả là tử thần. Cái cần nhất là tốc độ. Đường đua? Hừ, ko liên quan. Có tốc độ, đến Tử thần cũng bắt ko được.
Ed bĩu môi:
- Đừng chủ quan! Có ngày lại chết ko kịp ngáp.
- Mày nói ai?
- … Ơ hơ hơ hơ, em là em nói em ý mà, hì hì…Nó lườm Ed 1 cái cháy mặt rồi bước vào trường đua. Ngay lập tức, mấy thằng đàn em của nó chạy ra, cung kính cúi chào:
- Nữ hoàng! - Thấy Ed đi sau nó, bọn họ lại cúi thêm lần nữa:
- Phó tướng!
- Hôm nay Ed đến đua xe. – Nó nói.
- Dạ! - 1 thằng đàn em nhanh tay gọi điện bảo mấy đứa khác mang xe đua đến cho Phó tướng, rồi lại còn dặn dò thêm, bảo mang luôn xe cho Nữ hoàng, nhỡ đâu tí nữa Nữ hoàng hứng lên lại muốn đua.Trong lúc chờ đợi xe của Ed được đưa đến, nó đidạo quanh trường đua. Ở các khu vực khác nhau, đâu đâu cũng là người.
Nhưng đông nhất là khu vực K : Đường đua Tử thần. Hàng trăm tay đua đang xếp hàng chờ để được thử sức. Nhưng từ khibắt đầu khai trương, chưa 1 ai thắng được đường đua Tử thần.Và tương xứng vs cái tên, đường đua Tử thần luôn có Tử thần rình rập.Ed đi đến bên cạnh nó, hào hứng nói:
- Nhiều người quá nha! Nhưng thế nào em cũng phải đua ở Tử thần mới xong.
- Mày đua thì đua cho nó cẩn thận,hay là tốt nhất thì mày đừng có đua, rồi lại phải vô bệnh viện cả tháng trời.
- Chị! Sao vậy? Tự dưng hôm nay lại ngăn cản em đua xe? Chị chả bảo chỉ cần có tốc độ thì đến Tử thần cũng ko bắt được còn gì. Có cần phải lo lắng thế ko? - Nó liếc mắt nhìn Ed nhưng ko nói gì, rồi lại quay đi.Bất chợt, Ed đập tay vào vai nó, nhỏ giọng thì thầm:
- Chị! Con đỉa đến kìa! - Nó còn chưa kịp phản ứng, từ đằng sau đã vang lên giọng trầm thấp của 1 người con trai:
- Sao dạo này ko thấy em đến?
- Bởi vì có anh ở đây nên tôi mới ko đến, động não chút đi. – Nó ko quay người trực tiếp trả lời.
- Nói cho anh biết, anh đã làm gì sai mà ngay lần đầu gặp mặt, em đã ghét anh như thế?
- Tôi tưởng điều đó đã quá rõ ràng?
- Rõ ràng ư? Em ko cho anh 1 lời giải thích thì sao anh biết được.
- Ôi trời đất ơi! – Nó cười lạnh vài tiếng.
– Bang chủ của The man, người được lưu truyền rằng ” băng lãnh, âm hiểm, xảo trá, mưu mô” đâu rồi? Cái đầu đầy những toan tính quái quỷ của anh đang ở đâu thế?
- Em biết vì sao anh lại như thế mà Rosie…
- Tôi.không.cho.phép.anh.gọi.tên.của.tôi. - Nó gằn từng tiếng, trong giọng nói là 1 sự nguy hiểm ko che giấu – Anh.không.xứng.
- Em….
- Tốt nhất anh nên từ bỏ đi, anh làm tôi thấy khó chịu. Anh ko có cơ hội nào đâu. – Nó lạnh lùng buông vài câu.
- Tại sao? Tại sao hả? Em để những thằng con trai khác theo đuổi em thì ko sao, nhưng lại đối vs anh đưa ra lời từ chối phũ phàng đến thế… hừ, anh đã nói rồi, dù cho em có nói gì, đừng mong anh từ bỏ.
Nó nhếch miệng, anh ta quả nhiên là 1 con đỉa, bám dai ko tưởng. Nó từ trước đến nay đều ko ngại người ta theo đuổi, theo thì theo chứ, ko khiến nó tức giận và khó chịu là được. Nhưng riêng đối vs cái tên này, hừ, quá khứ quả là đau đớn, anh ta thì ko nhớ, nhưng nó, thì lại nhớ rất rõ.Mặc dù chung quy cũng chỉ là trẻ con 10 tuổi, nhưng dù sao… điều đó cũng thật là đau. Tất cả… lại chỉ vì thói tự cao của bọn con trai.
|
Bòn ơi... Lâu h có h đọc k hiểu cái gì cả.
|
. uầy...chịu khó đọc lại đi...:3 chán bà Mèo thật...ai cũg bỏ truyện của Bòn hết r...chán gê...:'(
Chap 19:
Ed đứng bên cạnh nó, thì thào, lẩm bẩm:
- Có cần em ra tay ko? Hôm nay em mang độc Bạch cốt tinh, nhưng mà cái độc này hơi ghê, vs lại em cũng chưa có muốn giết người… xem xem, à, còn có Vũ khúc… ấy nhưng mà ko được, cái loại này giết hàng đống người…
- Mày muốn xử lí thì xử lí nhanh lên chút, nhưng mà lấy cái loại nhẹ nhẹ thôi, chị còn chưa có muốn tên này chết sớm như thế, phải chơi đùa 1 chút mới vui chứ – Trong mắt nó lóe lên 1 tia hiểm độc, Luke à, mặc dù lúc đó nói thế nào cũng chỉ là suy nghĩ của 1 đứa trẻ 10 tuổi, nhưng những gì anh đã làm đối vs tôi, tôi sẽ hoàn trả đầy đủ, nhưng yên tâm, chỉ là chơi đùa chút xíu thôi mà.Ed vẫn đang tiếp tục thao thao bất tuyệt:
- …còn có Lệ huyết tinh, Kim nhâm độc dụng…. đúng rồi, có cái này thích hợp… sao lại ko nghĩ ra ngay từ đầu chứ… - Ed tiếc nuối nói, rồi chạy đi phân phó 1 thằng đàn em chuyện gì đấy, lúc sau thấy thằng ấy trở lại vs 1 lọ thủy tinh nhỏ, rồi đưa cho Ed. Ed mặt mũi hí hửng chạy lại chỗ nó.
- Chúng ta sẽ dùng cái này. - Ed giơ ra trước mặt nó cái lọ thủy tinh nhỏ, hào hứng nói. Nó liếc mắt nhìn vào cái lọ, suýt nữa thì trượt chân ngã xuống đất. Trong lọ là 1 con muỗi a!
- Đây là độc của mày đó hả?- Nó trợn trừng mắt nhìn con muỗi đang bay vo ve trong lọ.
- Ấy, chị nhìn kĩ lại đi, muỗi anophen đấy nhé, con này đã mang trong mình máu của người bị sốt rét rồi, em đang định mang về nghiên cứu rồi chế ra độc mới, nhưng… ánh mắt lúc nãy của cái tên này này – Ed liếc liếc mắt sang Luke đang trong trạng thái si ngốc nhìn nó – làm em thấy sởn hết cả người, thôi thì đành chấp nhận hi sinh vì lợi ích dân tộc…
” Cốp!”
” Ui da!”
- Lợi ích dân tộc á? Có mà mày vứt ra đằng sau đầu từ lâu rồi. Vs lại, nhìn bộ dáng tên này như thế là biết bị trúng Xuẩn độc của mày rồi chứ gì?
- Chuẩn chuẩn chuẩn, tại cái ánh mắt lúc nãy của tên này nhìn chị kinh quá, làm em muốn nổi cả da gà, nên nhân lúc hắn ta ko để ý, thuận tiện đem hắn làm vật thử nghiệm, kết quả cũng ko tồi nhỉ. – Ed nhe răng cười.
- Được rồi được rồi, cho chị xem con muỗi của mày làm việc đi.
Ed hấp háy mắt tiến lên phía trước, đem lọ thủy tinh nhỏ khẽ mở nắp, rồi nhanh chóng úp vào cánh tay của Luke. Con muỗi bên trong ngửi được mùi máu, vo ve 1 hồi, rồi cuối cùng cũng đậu lên tay Luke, cúi xuống cắn 1 miếng. Ed cười cười, rồi nhanh chóng thu hồi lại cái lọ nhỏ, đậy nắp vào.
- Đấy, thế là xong! Thằng này sắp bị sốt rét rồi, vừa nóng vừa lạnh, vừa được đi châu Phi lại vừa được đến Bắc Cực, sướng thế còn gì! – Ed đắc ý nói.
- Cũng được, nhưng thế này phải gọi là quá nhẹ. Mà thôi thế cũng được, bây giờ giải Xuẩn độc cho hắn đi. – Nó nhàn nhã nói.
- Cái gì? – Ed trợn mắt – Bảo em giải độc cho cái tên này á? Đừng đùa! Em cho hắn nếm thử mùi của Xuẩn độc mà ko phải là loại độc khác là may lắm rồi nhé. Hắn ta chỉ bị ngu đi trong có 1 tuần thôi mà. – Ed bực tức nói.
- Lấy giải dược đi.
- Không!
- Giải dược!
- Không là không mà!
- Giải dược!
- Đừng nằm mơ giữa ban ngày!
- Chị mày ko có mơ! Đang rất tỉnh táo, giờ thì đưa giải dược đây.
- Sao chị lại muốn giải độc cho cái tên còn bám dai hơn đỉa này chứ! Chị ko thấy khó chịu à?
- Tất nhiên là có rồi! Hỏi thừa !
- Giải thích !
- Có chuyện.
- Em cần được giải thích !
- Chờ 10 năm nữa đi.
- Bây giờ.
- Mày mà ko giải dược cho tên này thì hôm nay ko đua xe làm xiếc gì hết, chị sẽ lôi cổ mày về nhà. – Mắt nó lóe lên 1 tia gian xảo làm Ed lạnh sống lưng.Vs cái bộ mặt thích hợp để đi đưa đám ma, Ed giải dược cho tên đỉa đói. Đang đứng si ngốc, chợt Luke lắc mạnh đầu, nhìn ngó kĩ xung quanh, xác định được vị trí, lại thấy nó vẫn đang đứng trước mặt, định tiến lên, lại phát hiện nó đang chủ động tiến tới.
« Bốp ! »
Luke lệch mặt sang bên phải. Anh ta sững sờ, trong phút chốc lửa giận tăng vọt.
- Em…
« Bốp ! »
Luke lệch mặt sang bên trái. Sau lưng nó, Ed đang gập bụng cười khùng khục.Nó nhếch môi cười, 1 nụ cười lạnh lùng băng giá :
- Khi tỉnh táo thì thường đau hơn rất nhiều, đúng ko nào?
« Bốp ! »
« Bốp ! »
« Bốp ! »…
Bị tát mấy cái liên tục, vs danh dự của 1 bang chủ, Luke ko thể để mình chịu nhục như vậy ( nhục từ nãy giờ rồi bây giờ mới nói hả cha). Anh ta vươn tay ra bắt lấy tay của nó, nhưng chỉ bắt được ko khí, nó đã nhanh chóng di chuyển ra khỏi tầm với của anh ta.
Luke bực tức vô cùng, lại cũng chua xót vạn phần, anh ta yêu nó, còn nó thì chán ghét anh ta. Anh ta đuổi theo nó, còn nó thì ko chạy mà chỉ tấn công. Mà cái kiểu tấn công của nó rất đặc biệt, ko dùng súng bắn cho vỡ đầu thì cũng dùng roi quất cho tóe máu, lạnh lùng vô cảm, nhiều lúc khiến anh ta cảm thấy sắp phải đi đóng quan tài đến nơi. Mấy năm theo đuổi, rốt cuộc tất cả vẫn chỉ là số 0. Aizzz !Ed đứng từ nãy giờ, thấy cái tên đỉa này vẫn ko chịu rời đi, quay lại định khuyên cái tên đỉa đói kia đi ra chỗ khác, đứng lì ở chỗ này làm người ta cảm thấy rất chi là ức chế, ko khéo lại bị xe tông 1 phát văng ra ngoài có khi lại còn thảm hơn, nhưng chưa kịp nói câu gì, tầm mắt của Ed đã phóng vọt qua vai tên đỉa đói, hướng thẳng về phía trước, mắt sáng rực lên như đèn pha ô tô.
- Ôi bé cưng của lòng anh!!!!!!!!!!! Anh chờ kưng từ nãy đến giờ ! Lâu quá ! Lâu quá ! - Ed vọt lên trước, nhào tới ôm… 1 chiếc môtô đua màu xám bạc. - Lâu lắm mới được gặp cưng, cưng đừng giận, hôm nay có thể chơi xả láng rồi. - Ed vẫn tiếp tục hú hí vs chiếc môtô, trong khi bọn đàn em đứng bên cạnh cúi gằm mặt xuống, hận ko thể đem mặt mình giấu đi, trong lòng mỗi người đều gào thét cầu xin:
« Phó tướng ! Dừng lại đi ! Thật là sỉ nhục bang hội của chúng ta a ! Thật là mất mặt ! Mất mặt ! ».
|
Chap 20:
Nó đứng từ xa nhìn thấy 1 màn « người, xe thân thiết », lửa giận phun trào, sát khí mãnh liệt, ánh mắt băng giá, tất cả đều tập trung lên cái người ko biết xấu hổ đang sỉ nhục bộ mặt của bang hội.
Nó thực sự mong muốn giờ phút này rảnh tay, chạyđến 1 cước đá văng cái tên thối tha kia ra ngoài.Nhưng là hiện tại nó đang dính phải 1 con đỉa, giãy thế nào cũng ko chịu ra.Nó quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt của Luke, sát khí trong mắt càng thêm mãnh liệt, sự băng giá cũng ngày càng mạnh mẽ. Luke ko khỏi 1 trận rét run. Bàn tay đang giữ lấy tay nó nhất thời buông lỏng.Nó âm thầm cười lạnh trong lòng, tên này thật sự là muốn chết, cư nhiên dám nhân lúc nó đang ko chú ý, tất cả đều tập chung lên cái thằng đáng chết vẫn tiếp tục hú hí vs chiếc môtô đằng kia mà ngang nhiên giữ tay nó như thế, làm nó rất khó chịu. Được, anh ta muốn vậy thì nó sẽ cho vậy.Co chân lên, nó đạp 1 cú thật chuẩn xác.
« Bốp ! »
« Hự ! »
Luke gập người xuống, vòng tay ôm lấy… có phải là bụng ko nhỉ ???? Nó phủi tay, cười lạnh. Hừ, nó còn chưa có muốn tên này chết sớm như thế, phải chơi đùa cho vui đã.
Ok rồi, ko hiểu từ nay Luke có thực sự mất quyền làm cha ko ? Thật đáng thương!Bọn đàn em của The man vì nghe theo lời bang chủ ko tiến lên quấy rầy, nên đứng lấp ló xung quanh đó, nay thấy bang chủ bị « hành hung », lập tức cùng xông lên.
The man là bang hội nghe tên là biết chỉ dành cho bọn con trai. Những thằng con trai trong The man được lựa chọn rất cẩn thận và kĩ lưỡng, những ai muốn gia nhập The man phải trải qua 1 quá trình huấn luyện nghiêm ngặt, ko chỉ rèn luyện thân thể, khả năng chiến đấu phòng thủ nhanh nhạy mà còn phải học cách làm thế nào để thể hiện tính cách mạnh mẽ của phái mạnh. Tuy nhiên, cái cần nhất đối vs những người gia nhập The man là phải có sự trung thành tuyệt đối và giữ vững tôn nghiêm của chính mình. Sau khi huấn luyện kết thúc, những người có đủ tiêu chuẩn và khả năng sẽ được trực tiếp làm việc ở Nhà chính, tuy chẳng có chức vụ gì,chỉ làm binh lính dưới quyền, nhưng như thế đã là 1 điều rất vinh dự.
Còn những người do ko đủ tiêu chuẩn hay khả năng dưới mức trung bình thì lại được điều đi làm đàn em của mấy đại lí nhỏ trực thuộc, như quán bar, hay quán karaoke…
Bang chủ của The man – Luke – có thể nói là rất đẹp trai, từ trước đến giờ luôn là niềm tự hào và là thần tượng của bọn đàn em trong bang, đối vs chúng, ko ai sánh bằng bang chủ, kể cả độ đẹp trai lẫn khả năng chiến đấu. Nay lại có người cả gan « hành hung » bang chủ vào nơi « tối quan trọng », lại là con gái, điều này thật sự là sỉ nhục danh dự của đàn ông, nên tất nhiên là bọn chúng cực kì tức giận.
- Mau, mau, gọi xe cứu thương đi.
- Mau đỡ bang chủ ra đây, xe sắp đến rồi.
- Chết rồi ! Lúc nãy bang chủ có nói muốn đua ở Tửthần, giờ thế này thì…
- Chết tiệt ! Chỉ tại cái con ranh kia !
- Cô ta dám tấn công bang chủ ! Lại còn vào nơi…trọng yếu nhất ! Còn khiến bang chủ ko thể đua… Thật sự là đang muốn sỉ nhục chúng ta đây mà !
- Chúng ta ko thể nào bỏ qua mối nhục này được ! Phải lấy lại công bằng và danh dự !
Thế là 1 nửa xông lên đòi lại công bằng cho bang chủ, 1 nửa thì đỡ bang chủ ra xe cứu thương.Nó cảm thấy thật buồn cười, đồng thời cũng cực kì tức giận. Bọn nhãi nhép kia dám gọi nó là con ranh? Lại còn muốn đòi lại công bằng, danh dự ? 100 năm sau cũng ko xứng !Nó chậm rãi bước từng bước lên phía trước. Sự nguy hiểm từ nó làm bọn đàn em của The man hơi chùn bước, nhưng vì danh dự của đàn ông, bọn chúng tiếp tục xông lên.Nắm tay lại thành 1 đấm, nó vung tay lên, nhanh và mạnh. 1 thằng ngã xuống, ôm mặt, lăn lộn hét lên đầy bi thảm, máu từ kẽ tay chảy ra :
- Aaaaaaaa… mũi… của tôi… mũi…vẹo… aaaaaa….. - Nó ko chút để ý cùng do dự, giơ chân lên đạp thẳng vào bụng 1 thằng khác ( lần này là vào bụng thật sự nhé ), thằng này gập người xuống đầy đau đớn. Nó ko chút lưu tình đem bọn The man đánh cho bầm dập, thực sự sẽ phải lê lết trong bệnh viện ít nhất là 2 tháng.
Xung quanh, những người chứng kiến đều cảm thấy lạnh lạnh, chậm rãi nuốt nước bọt. Hầu hết những người đến xem đua xe đều ko dính dáng gì tới xã hội đen, hay mấy chuyện đại loại như xích mích, gây gổ đều thương lượng đàm phán, nếu có xảy ra xung đột cũng chỉ đấm đá cho thỏa cơn tức,nay lại thấy 1 cô gái đem chục thằng con trai đánh cho trời đất quay cuồng, cả người bầm dập, chỉ sợ ko thể trở lại bình thường trong mấy tuần. Ai cũng thấy hãi, sao cô gái kia lại có thể nhẫn tâm đến thế,nhưng ko 1 ai đứng ra ngăn cản.
|
Chap 21:
Mấy thằng còn lại trong The man đứng đằng xa, run lên, có thằng vội móc điện thoại, bấm số :
- Bang phó…
Nó phủi tay đứng giữa mấy thằng đang nằm la liệt dưới đất. Nó làm sao mà ko biết những người kia là đang nghĩ gì ? Tất thảy đều hiện lên trên đôi mắt. Kinh ngạc có, sợ hãi có, khinh bỉ có, tức giận có… à, và có vài ánh mắt dường như là… ngưỡng mộ ? Nhưng nguyên lai vẫn chỉ đến thế, ko có ai dám đứng ra mà lớn tiếng quát mắng. Nhát chết !Nó bước qua 1 thằng con trai, thản nhiên hướng chỗ Ed mà tới. Ed đã ngồi lên chiếc môtô, định thử phóng ga 1 vài phát trước khi vào đua, ko chú ý tới có 1 ác thần đang hung dữ tiến lại. Bọn đàn em đứng xung quanh mặt mũi đã nhanh chóng khẩn trương, vội vàng bắn tín hiệu báo nguy cho Phó tướng, lại bị nó trừng mắt, đến thở cũng ko dám thở, chỉ biết cầu cho Phó tướng vận khí tốt tốt 1 chút.
*Thở dài*, nhưng vận khí của Ed thật quá mức giống vs đà điểu.
"Bốp"
"ÁÁÁ*….. !
Gần chỗ Ed đứng có 1 hố cát rất rộng, và hiện giờ thì Ed đang chuẩn bị đâm đầu vào đó. Ed vội vàng đưa tay chống đỡ, nhưng ko kịp. Đầu cậu vùi xuống cát, mông hướng lên trời. Cảnh tượng nhìn qua trông thật buồn cười.Ed loạng choạng đứng lên, phun cát khỏi miệng, rồiquay lại phía chị gái, cáu giận gắt um lên :
- Chị đang làm cái gì thế hả ???!!! Sao tự dưng lại đá em là sao ? – Vừa nói Ed vừa nhìn quanh, rồi lại hướng về phía nó, mắt đỏ lên vì giận dữ và xấu hổ – Chị đang làm mất hình tượng của em đấy !!! Từ bây giờ còn cô gái nào ko cười vào mặt em hả ?
- Hình tượng ??!! – Nó thiếu chút nữa thì phì cười, nhưng cực lực khống chế, vì ko thể làm hỏng hình tượng lạnh lùng vốn có trước mặt bọn đàn em
– Hình tượng của mày mất từ 8 đời rồi, bây giờ mới nhận ra hả ?
- Đừng có đùa kiểu này ! Ko hay ho gì đâu !
- Đùa ? Mày nghĩ chị đang đùa ? Mày nên xem lại hành động lúc trước của mày, rồi nói xem chị có đùa ko ? - Ed nhíu chặt lông mày, ko tình nguyện đặt tay dưới cằm, nghĩ ngợi 1 lúc. Lát sau, cậu quay sang mấy thằng đàn em từ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh :
- Hành động gì nhỉ ? - Nó ngán ngẩm. Cái thằng chết tiệt rốt cuộc ngu ngốc tới mức nào ? Việc mình làm còn phải đi hỏi người khác ?
- Phó tướng, chúng em xin phép nói thẳng nói thật.
- Nói đi. – Ed phất phất tay.
- Dạ, ừm, hành động vừa rồi của Phó tướng… ờ… ý em là hầu như ko còn thể diện… ko chỉ mình Phó tướng mà còn là bộ mặt của toàn thể bang hội nữa… ừm…
- Phó tướng… cái màn hôn hít vừa rồi… em nghĩ Phó tướng nên để lúc khác…
- … Em… nghĩ là, có khi đến cái xe cũng rất… mất mặt ạ… nếu như nó tự cử động được… ờ… có khi nào nó hất văng Phó tướng ra ngoài… ái ! – Anh chàng quay đầu tìm thủ phạm. Cách anh ta 5 bước chân, 1 anh chàng khác vừa bắn 1 hòn sỏi nhỏ vào gáy anh ta. Mắt anh chàng kia mở lớn, trợn trừng, môi mấp máy mà có thể đọc được kiểu như
« Mày muốn bị độc chết à ? Đừng nói như thế… ».
Lúc này anh ta mới nhớ ra mình đang nói về Phó tướng ngay trước mặt, cả người run lên, nhẹ nhàng lùi ra sau, cố gắng thoát khỏi tầm mắt của Phó tướng.Nhưng người tính ko bằng trời tính. Ngay lúc anh ta tưởng đã có thể thoát được, 1 giọng nói tràn ngập lửa giận vang lên :
- Thằng nào vừa nói bé cưng của ông đây sẽ hất văng ông đây ra ngoài ?
Ed liếc mắt nhìn xung quanh, bọn này thật sự quá vô kỉ luật rồi, càng ngày càng ko coi Phó tướng của bọn nó ra cái gì, đến lời nói như thế cũng nói được.Tất nhiên là bé cưng của anh đây sẽ ko thể nào đối xử như vậy vs anh được. Chỉ có bé cưng là đáng yêu nhất !Rosie đứng bên cạnh, ko nói gì, nhưng trong lòng thì đồng ý vs lời nói của Kinny Blue ( tên cái thằng vừa nãy lỡ lời nói ra câu chọc giận bé Ed đó mà ). Nó quả thật cũng nghĩ nếu cái xe có tình cảm thật thì ko chừng đã đá văng Ed ra ngoài.Ed lửa giận bốc đầu, lừ mắt nhìn :
- Là thằng nào ? Bước ra nếu ko muốn chết !
Mấy thằng đàn em mặt lo sợ lấm lét nhìn Phó tướng, khó xử, bọn họ ko thể bán đứng anh em được.Qua 1 hồi vẫn chưa thấy ai trả lời, Ed nóng máu hừ lạnh 1 tiếng :
- Vẫn còn ngoan cố ? Vậy thì cả lũ ở đây tất cả về Hầm ngầm chịu phạt đi ! - Cả lũ run lên, tái nhợt. Là Hầm ngầm, trời ạ, sao lại là Hầm ngầm cơ chứ ? Cái thằng Kinny chết tiệt kia! Đừng có như rùa rụt cổ như thế chứ, mau ra đi !Rosie trợn mắt, như thế có tàn nhẫn quá ko ? Đi Hầm ngầm chỉ vì lỡ lời nói ra 1 câu quá chính xác ? Thiên vị, đây gọi là hình mẫu cho việc thiên vị trắng trợn !1 cánh tay run rẩy từ từ giơ lên, đám người dạt sang 2 bên, thằng con trai lúc nãy mặt tái nhợt bước từng bước cứng nhắc lên phía trước.
- Ra là cậu em ? Nếu đã lên sao lúc nãy ko lên sớm1 chút ? – Ed trong lời nói toát ra sự phẫn nộ.
- Dạ… – Giọng nói có chút run rẩy – Em… ko muốn… liên lụy… bọn…hắn…
- Hừ ! Nếu đã ko muốn liên lụy, sao ko lên ngay từ đầu ? Trực tiếp lên ngay có phải tốt hơn ko ?
Thằng con trai chỉ im lặng ko nói. Bọn đàn em đứngđằng sau vẻ mặt xúc động khi nghe thấy Kinny vì komuốn bọn họ liên lụy mà tự đứng ra nhận tội, tuy nhiên trong lòng ai cũng run sợ vì biết Kinny chắc chắn ko qua khỏi kiếp nạn ngày hôm nay. Ai ko biếtr õ về Phó tướng có thể coi người con trai này có rất ít uy hiếp, bởi vì bình thường Phó tướng luôn luôn hăng hái năng động chạy từ chỗ này đến chỗ khác,miệng gần như lúc nào cũng cười khiến người ta có cảm giác thân thiện. Phó tướng còn ko giỏi đánh nhau, nên nhiều lúc khiến người ta khinh thường giễu cợt. Nhưng lúc Phó tướng tức giận, cũng là lúc đời mình coi như tàn 1 nửa, nặng hơn thì đang hấp hối chỉ còn chờ Thần Chết đến vác xác mang đi nữa thôi. Phó tướng những lần tức giận quả thật rất ít, nhưng mỗi lần đều như Diêm vương đòi mạng, mỗi lần 1 phương thức khác nhau, tàn nhẫn hơn, kinh sợ hơn. Quả thật khóc ko ra nước mắt !
Ed đột nhiên nở 1 nụ cười sởn da gà, làm người ta nghĩ rằng cậu lúc này đang suy nghĩ điều gì đó vô cùng xấu xa ! Đôi mắt gian tà như sói rình mồi nhìn chằm chằm vào người Kinny Blue làm tên này khẽ rùng mình.
- Hắc hắc ! Kinny, có phải cậu ko muốn về Hầm ngầm phải ko ?
- Tất nhiên rồi ạ ! – Kinny gật gật đầu, trong lòng thì đang tự hỏi sao Phó tướng hỏi câu gì mà ngu thế.
- Vậy tôi cho cậu thêm 1 cơ hội nữa, nếu cậu làm tốt thì tôi sẽ bỏ qua lần này. Thế nào ? – Ed cười gian.Kinny nuốt nước bọt, khó khăn mở miệng :
- Dạ… được.
- Tốt lắm, tốt lắm ! Bây giờ tôi nói cho cậu nghe, nhớ con muỗi anophen kia ko ? Đấy đấy, tôi đang định nghiên cứu cơ chế của nó, sáng chế ra 1 loại độc mới có tính chất tương tự như thế, haha, nhưng tất nhiên là có độc tính gấp trăm lần, cộng thêm mấy đặc tính của 1 số loại độc khác, phỏng chừng cũng đề cao tính độc thêm 5 lần nữa, vì vậy tôi cần 1 người trợ giúp để thử nghiệm xem loại độc mới này như thế nào. Sao ?
|