Lỡ yêu em rồi! Em gái Việt Nam
|
|
Chương 24: Bạn trai Ngân Học bổng của nó còn 6 tháng nữa, 6 tháng nghe rất dài nhưng với nó thì rất nhanh. Ngân chỉ còn vài ngày nữa là phải về nước vì học bổng của Ngân có 6 tháng thôi. ‘’Ngân, bà về tôi buồn lắm, mình tôi ở lại đây’’ Nó lại mít ướt ‘’Lo gì, bà có anh Chan rồi đây sao buồn được, tôi ở đây còn làm cản trở hai người ý chứ, hê hê’’ Ngân chọc nó ‘’Này, không được chọc tôi đấy nhá’’ ‘’Reng..reng’’ Điện thoại của bà kìa Ngân ‘’Ừ! Chắc anh ấy đến rồi, xuống đây’’ ‘’Á à có bạn trai mà giấu, con này được, bạn bè mà nó giấu’’ ‘’Thì tôi ngại, nhưng hôm nay giới thiệu cho bà biết luôn nè, đi xuống với tôi’’ ‘’Được rồi đợi chút’’ ‘’Anh đến rồi à’’ Ngân ngại ngùng hỏi ‘’Ừ..đây là’’ ‘’Bạn em Phương Anh, giới thiệu với bà đây là Huy Hoàng cũng là du học sinh Việt Nam sang Hàn, sắp tới anh ấy cũng về Việt Nam cùng tôi’’ ‘’Chào em, anh là bạn trai Ngân’’ ‘’Chào anh’’ Nó chào rồi thân thiện nói chuyện ‘’Thôi hai người đi chơi vui vẻ nhé, mình vào trong làm nốt bài luận’’ ‘’OK! Tôi đi nhé lát về tôi mua đồ ăn cho’’ ‘’Ừ! Đi vui vẻ’’ Ngân đã có bạn trai, nhưng Ngân đã chọn một chàng trai Việt Nam mà không phải một chàng trai Hàn Quốc. Có phải mình đã sai gì đó không. Nhưng yêu một chàng trai Hàn Quốc có gì là sai. Người ta nói tình yêu không phân biệt giàu nghèo, chủng tộc hay tuổi tác. Chỉ cần có tình yêu thì có thể vượt qua mọi chuyện. ***
|
Chương 25: Đi xem concert Hơn một tuần Chanyeol không nhắn tin, gọi điện cho nó, nó thấy nhớ anh quá. Biết là Chnayeol đi biểu diễn bên Thượng Hải, muốn đi sang đấy xem nhưng lịch học ngày nào cũng có, chỉ có concert nào ở Hàn Quốc thì nó mới đi thôi. ‘’Đúng rồi, mai có một concert chuẩn bị đi xem thôi, Chanyeol nhớ anh quá đi’’ ‘’Reng..reng..’’ Đúng là vừa nhắc đến là gọi anh ‘’A lô em nghe nè’’ ‘’Nhớ anh không’’ Tình cảm quá vừa gọi đã hỏi nó có nhớ không rồi. ‘’Anh đoán xem’’ ‘’Anh nghĩ là em đã ôm chăn khóc mấy ngày nay vì một tuần không được gặp anh, he he’’ Chanyeol hóm hỉnh chọc nó cười ‘’Anh, biết thừa em nhớ anh lại còn’’ ‘’Hẹn mai gặp em nhé, nhớ đi xem buổi biểu diễn, anh cúp máy đây’’. Nói xong Chanyeol ngồi sụp xuống thở, luyện tập khá vất cả, mấy ngày nay đi máy bay suốt nó khiến anh mệt mỏi muốn ngủ. ‘’Cốc Cốc’’ Có người gõ cửa ‘’ Ai đấy ạ’’ ‘’Có người chuyển bưu phẩm cho bạn, mời bạn ra kí tên rồi nhận’’ ‘’ Đây ạ’’ Nó mang vào một cái hộp, cùng một bó hoa hồng to hình trái tim đẹp lung linh. ‘’Đây là vé mời, em nhớ đến xem anh, anh rất muốn em nhìn thấy anh trên sân khấu, tất cả nỗ lực anh phấn đấu cũng là vì em đấy, anh yêu em ngốc ạ, 99 đóa hồng là tượng trưng cho tình yêu anh dành cho em, kí tên: Chanyeol’’ ‘’Đúng là virut hạnh phúc, anh lúc nào cũng khiến em vui và hạnh phúc, em cũng yêu anh nhiều’’ Nó nhắn tin cho Chanyeol. *** Tại concert ở seoul Nó mặc một áo dài tay mỏng phong cách thể thao cùng chiếc váy đến đầu gối trông cực xinh. Mọi người đều nhìn nó và ai cũng biết nó chính là fan của Chanyeol. Đơn giản chiếc áo nó đang mặc có in chữ Chanyeol 61. Nó đưa vé mời và được ngồi vế vip ngay hàng đầu, fans ghen tị với nó. Không hiểu sao nó lại được ngồi ghế vip cùng với người nổi tiếng khác mà trong khi đó chả ai biết nó. ‘’Mày nghĩ xem con nhỏ đó là ai mà được ngồi ghế vip hạng đầu, hình như nó có vé mời’’ ‘’Chắc nó quan hệ rộng gì với người của công ty rồi, hay là em gái của ai đó trong công ty’’ ‘’Chắc thế, mà nó là fan của anh Chanyeol, khó hiểu nhỉ’’ Một đám hướng về phía nó bàn tán. Nó nghe được những tiếng xì xèo nho nhỏ cũng đoán được một phần lí do. Nó tự nhắc mình phải cẩn thận không nếu bị phát hiện sơ hở gì đó thì tiêu đời. Sau đó MC chương trình là một chị xinh đẹp ra giới thiệu. ‘’EXO sẽ dành tặng cho bạn một đêm nhạc ý nghĩa, vui vẻ nhất, các bạn có thích không nào’’ ‘’EXO..EXO..EXO..EXO..EXO..EXO…’’ một loạt tiếng hô vang sau khi nhóm nhạc 9 thành viên bước ra. ‘’Xin chào’’ ‘’Nó nhìn thấy Chanyeol rồi, anh mặc bộ đồ tôn lên vóc dáng chuẩn như người mẫu của mình. Tóc bạch kim lấp lánh thể hiện vẻ nam tính. Chanyeol hướng về nó cười, nháy mắt. Nó cũng cười nhưng hầu như mọi người không ai biết cứ nghĩ là Chanyeol nháy mắt với tất cả các fans. Nó ngây người ra nhìn, cho đến khi bài hát ‘’Call me baby’’ vang lên nó mới tỉnh. Chín thành viên phối hợp với nhau nhuần nhuyễn, hát live tốt, khán giả rất thích thú. Nó lại được nghe giọng hát trầm khàn của Chanyeol. Cũng như anh nói đó là một trong những điểm quyến rũ của anh, nó yêu chết mất thôi. Buổi biểu diễn kết thúc, nó đi bộ về, ra đến cổng ‘’Bạn ơi bạn làm như thế nào mà được ngồi ghế hạng vip thế??’’ Mấy bạn fans nữ lại hỏi nó. Nó không biết ứng xử ra sao, rồi nghĩ ra một cách ‘’Ừ! Mình có người quen trong SM’’ ‘’Thích thế, hình như bạn không phải là người Hàn’’ ‘’Mình là người Việt Nam’’ ‘’Bọn mình có thể làm bạn không’’ ‘’Ừ! Nhưng mình có việc về trước rồi, hẹn gặp lại’’ Nó chạy nhanh về phía trước, nó không được để lộ sơ hở gì hết. Đi bộ dọc con đường đầy ánh đèn sáng, mỏi chân quá nó ngồi xuống một chút rồi lại đứng lên đi tiếp. Bỗng ‘’BÍP BÍP’’ là tiếng còi ô tô. Nó không nhìn cái ô tô vì tưởng taxi nên lắc đầu ý không đi. ‘’BIP BIP’’ tiếng còi vẫn vang lên ‘’ Này đã bảo không đi rồi đây, ồn quá’’ Nó quay mặt lại thì thấy Chanyeol trong ô tô cười nó. ‘’Anh sao lại ở đây??’’ ‘’Biết em sẽ đi bộ về lên anh đi theo đưa em về, buổi tối nguy hiểm lắm’’ ‘’Cám ơn anh’’ Nó ngồi vào trong xe ‘’Ngốc! sao lại cám ơn, em là người yêu anh anh có trách nhiệm phải bảo vệ em, mà không anh muốn bảo vệ em suốt đời’’ ‘’Anh chiều em quá, em hư đấy, yêu em anh sẽ nguy hiểm đấy’’ ‘’Anh biết anh không thể ở bên em hàng ngày, nhưng anh sẽ cố gắng bù đắp, anh sẽ khiến em hạnh phúc’’ ‘’Anh đừng nói nữa, nói chỉ làm em càng yêu anh thôi’’ Nó đặt tay lên má Chanyeol ‘’Em mặc bộ đồ này rất hợp, có cả áo in tên anh nữa à?’’ ‘’Hồi ở Việt Nam em mua nhiều áo này lắm, toàn áo in tên anh mà thôi’’ Nó ngây thơ chỉ vào áo nói mà không để ý có một đôi mắt thâm tình đang nhìn chằm chằm vào đôi môi liên láu nói kia. ‘’Chụt’’ Chanyeol hôn nó bất ngờ ‘’Anh..’’ Nó đỏ mặt ấp a ấp úng. Mỗi lần Chanyeol như vậy là nó lại ngượng đến nỗi hai má đỏ ửng lên. ‘’Đến nhà anh đi, anh chưa bao giờ đưa em đến, lần nay đi cùng với anh’’ Chanyeol ôm nó vào lòng thủ thỉ ‘’Em đến rồi mà’’ ‘’Không, nhà anh cơ, gặp bố mẹ anh, cả chị anh nữa’’ ‘’Nhưng em sợ’’ Nó nắm chặt tay Chanyeol ‘’Đừng lo, đã có anh ở đây rồi’’ Đáp lại Chanyeol là một nụ cười anh phúc. Chỉ cần nhìn thấy nó cười là mọi mệt mỏi trong anh đều tan đi hết. Tình yêu chỉ cần như vậy là đủ. ***
|
Chương 26: Nàng dâu gặp mẹ chồng Hôm nay được nghỉ cả ngày, nó muốn học nấu canh tương vì Chan cũng hay ăn món này cùng thịt lợn rán là món sở trường ăn cả ngày cũng không ngán. ‘’Alo mẹ à hôm nay con sẽ học nấu món canh tương, nao về con gái mẹ sẽ trổ tài cho mẹ xem’’ Nó gọi điện khoe mẹ nó. ‘’Thế à, nghe con nói mẹ cũng háo hức quá, con học trên mạng hay sao?’’ ‘’Thì con học trên mạng thôi, chứ học ai được nếu con xin được làm ở một nhà hàng nào đó con sẽ thử sức,hihi’’ ‘’Con gái mẹ dạo này tự lập rồi đấy, có bạn trai là thay đổi tính nết ngay, chứ chả như hồi ở nhà, toàn nũng nịu mẹ’’ ‘’Mẹ, hồi đấy con còn nhỏ mà, mà muộn rồi con đi nha, con chào mẹ’’ ‘’Ừ ! con đi đi’’ Nó đóng cửa lại chạy đi, cười tít cả mắt lại làm cho người khác nhìn thấy nó cũng vui lây. Ra chợ nó mở menu ra xem cần mua những gì ‘’Hey! Một bát canh tương thôi mà cần nhiều thứ quá ta’’ ‘’Thịt bò, nấm đông cô, nước tương, muối vừng..nhiều quá chắc lát nữa chắc xách mệt đây’’ Nó lẩm bẩm thực đơn, bỗng thấy một bác cỡ hơn mẹ mình vài tuổi đang xách một tui đồ nặng không cầm vững, đi gần đến chỗ nó thì rơi đổ hết rau quả xuống. Nó chạy lại ‘’Bác có sao không ạ, để cháu phụ một tay’’ Nó nói tiếng hàn trôi chảy. ‘’Bác không sao cám ơn cháu’’ ‘’Để cháu xách hộ bác nhé’’ Nó giơ hai túi hai tay lên cười tươi, lúc này cả hai mới nhìn nhau. ‘’Cháu không phải người Hàn Quốc đúng không?’’ ‘’Bác tinh thật đấy, cháu là du học sinh từ Việt Nam sang đây’’ ‘’Ừ! Thế cháu r a chợ mua đồ về nấu ăn à?’’ Bác cười hỏi. ‘’Dạ, cháu muốn học nấu canh tương, nhưng khó quá bác cháu đọc công thức mà vẫn thấy khó’’ Nó gãi đầu ‘’Không khó lắm, thế này nhé, về nhà bác, bác dạy cho, coi như cám ơn cháu được không?’’ ‘’Dạ cháu cám ơn bác, vậy thì tốt quá,hihi’’. Nó xách đồ phụ bác ấy rồi đi theo. Bác dẫn nó đến một nhà hàng Ý khá đẹp và lớn. Nhà hàng có tên ‘’VIVAPOLO’’. ‘’Ơ sao tên nhà hàng này quen thế nhỉ?’’ Nó thầm nghĩ lục lọi trong trí nhớ. ‘’Cháu vào đi, đây là nhà hàng của bác ‘’ Bác mở cửa mời nó ‘’Dạ, nhà hàng của bác đẹp quá, nhưng cháu thấy có điểm quen thuộc như cháu đã nhìn thấy ở đâu rồi mà vẫn chưa nghĩ ra’’ Bác nghe nó nói vậy thì cười, mang đồ vào cất, mỉm cười nói ‘’Rồi sau này cháu cũng nhận ra thôi, vào bếp đi nào cô bé, bác sẽ chỉ cho cháu nấu canh tương’’ ‘’Dạ’’. Nó đeo tạp dề, chăm chú nghe từng bước bác nói. Nó vốn nhớ rất giỏi nên chỉ nghe một lần là ghi nhớ. ‘’Bác nếm thử xem được chưa ạ?’’ Nó đưa muỗng canh vào miệng bác. ‘’Được rồi đấy, ngon lắm, cháu hoạt bát thật đấy, vừa xinh xắn vừa giỏi giang, bác mà có cô con dâu như cháu thì thích thật’’ ‘’Bác cứ khen, cháu lại phổng mũi rồi đây’’ Nó gãi đầu cười ‘’Thật đấy. Mấy ai được như cháu, quan trọng là cháu nói rất thạo tiếng Hàn’’. ‘’Mà có khách đến bác ơi, để cháu phụ bác ngày hôm nay nhé, nếu cháu làm tốt bác có thể nhận cháu vào làm được không, cháu muốn học hỏi thêm’’ ‘’Được..được chứ, hôm nay nhân viên xin nghỉ bác làm vài tiếng rồi đóng cửa’’ ‘’Dạ, để cháu ra hỏi khách hàng nhé’’. Nó chạy tót ra ngoài ‘’Qúy khách dùng gì ạ?’’ ‘’Cho chúng tôi spaghetti, 3 xuất’’. Gia đình ba người nói. ‘’Dạ, xin quý khách chờ chút’’. Nó vào bếp đưa thực đơn cho bác Bác ấy làm rất nhanh và khéo, ba đĩa mì spaghetti nhanh chóng được ra lò, thơm đến nỗi nó cũng muốn ăn. ‘’Cháu mang ra hộ bác nhé’’. Nó lấy mì bỏ vào khay mang ra cho khách. Hai bác cháu nhìn nhau cười. ‘’Một mình bác cũng làm được sao? ‘’ ‘’Có hôm nay thôi, con trai bác cùng bố nó đi làm suốt, bác ngoài công việc thì không biết làm gì, làm khiến bác thấy vui hơn’’ Trong lúc ngắm nghía nó chợt thấy mấy bức tường kia kín ảnh dán, nó tiến lại xem ‘’ÔI trời, đây chẳng phải anh Chan sao, chuyện gì đây..a nhớ ra rồi mẹ anh ấy là chủ nhà hàng vivapolo, ôi sao mình tự dưng đãng trí thế này, ô mô…’’ Nó thở dài nghĩ trong lòng. ‘’Cháu đang nghĩ gì mà thần người ra thế’’ ‘’Dạ không có gì ạ’’ Nó cười trừ ‘’Con trai bác đấy, chắc cháu ở Việt Nam có thể không biết nó đâu, hihi’’ ‘’Trời ơi, con trai bác là siêu sao vũ trụ sao cháu lại không biết được’’ Nó thầm nghĩ trong lòng, cười cười gật gật. ‘’Bác ơi mấy chị kia là ai thế’’ ‘’Ô, nhân viên của bác sao chúng nó bảo nghỉ hôm nay mà’?’’ ‘’Cô ơi, hôm nay công việc nhà cháu hoãn lại, nên cháu lại đi làm ạ’’ ‘’Ừ! Bác thiếu bọn cháu là rối tung lên đây’’ ‘’Đây là ??’’ ‘’Là cô bé giúp bác ngoài chợ, à mà cháu chưa giới thiệu tên cho bác nên bác chưa biết’’ ‘’Dạ, cháu tên là Phương Anh, em chào các chị’’ ‘’Em không phải người Hàn Quốc’’ ‘’Dạ em là du học sinh từ Việt Nam sang đây’’ ‘’Rất vui được làm quen với em, lát nói chuyện nhé, khách đến rồi, bọn chị đi làm đây’’ ‘’Em cũng làm, các chị chỉ em với’’ ‘’OK’’. Tất cả mọi người đều hào hứng trong công việc, nó hăng say quên mất cả giờ giấc. ***
|
Chương 27: Cô ấy là con dâu tương lai của mẹ ‘’Nhóc! Em thạo việc hơn bọn chị rồi đấy’’. Xong việc mấy chị em ngồi trên ghế thở phào ‘’Có gì đâu chị, em cũng muốn làm thử sức, sau này thất nghiệp có cái mà làm’’ ‘’Thôi nhìn em là chị biết em học giỏi, chẳng thất nghiệp được đâu’’ Bỗng có tiếng mở cửa, tiếng chân bước vào, vì mấy chị em ngồi xoay người vào trong nên không nhìn mặt liền nói ‘’Nhà hàng của chúng tôi hết giờ làm rồi quý khách’’. Nhưng không có tiếng trả lời. Bỗng bác gái từ bếp đi ra, cười nói ‘’Con trai sao hôm nay rảnh rỗi lại đến chỗ mẹ thế này?’’ ‘’Con nhớ mẹ chứ sao’’. Nghe giọng nói quen đến thân thuộc nó hốt hoảng, tim đập nhanh. Là anh ấy. ‘’Anh Chanyeol, lâu lắm rồi anh không đến đấy, mọi người đều rất nhớ anh’’. Cả mấy chị đều nhảy vào hỏi Chanyeol đến rối rít ‘’Được rồi, mọi người cứ bình tĩnh, mà ai kia vậy sao lại quay mặt lại vậy mẹ’’ ‘’Phương Anh, cháu tới đây đi, con trai cô tới đây, ra làm quen đi’’ ‘’Phương Anh?’’ Chanyeol ngạc nhiên lặp lại tên nó ‘’Hi hi, em chào anh ạ’’ Nó cười ngây ngô khiến Chanyeol giật mình. ‘’ Sao em lại ở đây?’’ ‘’Cô ấy giúp mẹ xách đồ ngoài chợ, túi đồ của mẹ nặng quá bị đổ hết, hai con quen nhau à?’’ ‘’Không phải quen mà rất quen mẹ à?’’ Chanyeol nhìn nó nói. ‘’Vậy à, hai con là bạn của nhau à?’’ ‘’Dạ. vâng anh ấy là tiền bối của cháu’’ Nó cướp lời nói. ‘’Em nói linh tinh ? Cô ấy là con dâu tương lai của mẹ đấy’’ Chanyeol cười nói thích thú. ‘’CÁI GÌ?’’ Mẹ cùng mấy chị há mồm không tin nổi ‘’Con dâu tương lai, ngất’’ Mấy chị nhân viên ngất, lấy tay xoa đầu. ‘’Mấy bạn có thể đừng nói chuyện này cho ai không, giúp tôi một lần?’’ ‘’Thôi được rồi, mấy cháu cô nhờ mấy cháu hãy giữ bí mật nhé’’ ‘’Vâng ạ’’ Mặt các chị đều ỉu xìu như vỡ mộng. ‘’Hai đứa vào đây, mẹ nói chuyện’’ ‘’Trùng hợp thật đấy, con đang tính đưa cô ấy về gặp mẹ, không ngờ là cô ấy lại có duyên làm con dâu mẹ đến vậy,hihi’’ ‘’Anh..’’ Nó ngượng ngùng ‘’Haha, mẹ thấy được, mẹ duyệt cô con dâu này, xinh xắn, hoạt bát, giỏi giang’’ ‘’Mẹ thấy tốt là con yên tâm rồi’’ ‘’Lúc đầu cháu nhìn ảnh anh Chan ở đây là cháu cũng đoán ra được rồi, nhưng cháu ngại không dám hỏi’’ ‘’Có gì mà ngại, giờ chúng ta là người một nhà, Phương Anh phải thường xuyên đến đây chơi với bác nhé’’ ‘’Vâng ạ, hihi’’ ‘’Muộn rồi anh đưa em về ‘’ Chanyeol đưa nó về, cả hai đi bộ dọc trên con đường. ‘’Hôm nay em vui lắm, cũng không ngờ được gặp mẹ anh’’. Chanyeol nắm chặt lấy tay nó, cười thâm tình ‘’Em vui là được rồi, mẹ anh rất thích em đấy’’ ‘’Mới hôm qua em còn nghĩ là bác sẽ không thích em, sáng ngày em đi chợ mua nguyên liệu học canh tương, bữa nào nấu cho anh ăn tình cơ gặp bác gái, bác dạy em đấy’’ ‘’Thế em biết nấu chưa?’’ ‘’Em là ai chứ, học sinh xuất sắc nhé, học qua một lần là em biết ngay’’. Nó phổng mũi tự khen mình ‘’Xem em kìa, thích đến nỗi tít cả mắt vào, thay anh đến chơi với mẹ nhé’’ ‘’Anh khỏi cần nói em cũng đến, sau giờ học em sẽ làm ở đó phụ giúp’’ ‘’Đừng gọi bác nữa, gọi mẹ đi’’ ‘’Em chưa lấy anh’’ Nó bĩu môi ‘’Sớm muộn gì cũng lấy’’ Chanyeol cười tự tin ‘’Còn lâu nhé, em ứ lấy anh đâu’’ nói xong nó chạy ‘’Đứng lại, để anh bắt được em thì đừng có trách’’. Trên đường vắng có hai con người yêu nhau, không gian yên tĩnh lúc này là thế giới riêng của họ. ‘’A..’’ Nó ngã xuống ‘’Em có sao không, anh xem nào’’ ‘’Em đau, hic’’ mắt nó ươn ướt ‘’Anh bảo rồi, cẩn thận chứ, trẹo chân rồi đây’’. Chan cầm cổ chân nó lên ‘’Rắc’’ ‘’A..A đau.anh dám làm em đau, ghét anh luôn’’ ‘’Không làm vậy mai em còn chân đi học?’’Chanyeol đỡ nó đứng dậy. ‘’Ngồi đây chút đi, em không đi nổi’’. Nó với tay anh ‘’Anh cõng em’’ Chanyeol ngồi xuống ra hiệu cho nó leo lên lưng anh. ‘’Em nặng lắm, anh không cõng được đâu’’ Nó không chịu lên ‘’Nhìn lại em đi, bé như kẹo, anh chỉ cần xách em một cái là đi luôn đấy, lên nhanh’’ ‘’Dạ’’. Nó ngoan ngoãn leo lên lưng cho anh cõng. ‘’Em gầy đi nhiều rồi, ăn nhiều vào, nhẹ lắm’’ ‘’Em béo ý, gầy gì mà gầy’’ Nó bĩu môi ‘’A…a.. tha cho em’’. Chanyeol chạy như bay xoay mấy vòng làm nó khiếp đảm. ‘’Thấy chưa, anh nói em nhẹ mà’’ Nó không nói gì, nhẹ áp mặt vào lưng anh, một mùi hương nam tính tràn ngập khoang mũi, nó thích mùi hương này, chỉ ước giây phút này dừng lại mãi mãi. ‘’Chan à! Sao anh lại yêu em?’’ ‘’Anh nhớ em hỏi câu này rồi’’ Chan cười ‘’Em thấy mình là người may mắn nhất khi được anh yêu’’ ‘’Dĩ nhiên’’. Chanyeol thản nhiên đáp. ‘’Đừng bao giờ rời xa anh, nếu không anh sẽ không tha thứ cho em’’. Chanyeol khẳng định ‘’Anh có nhìn thấy ngôi sao trên kia không?’’ ‘’Ừ!’’ ‘’Em ước anh sẽ mãi là ngôi sao vũ trụ tỏa sáng, không bao giờ vụt tắt, đừng bao giờ bỏ cuộc anh nhé’’ ‘’Vì em, vì lòng tin của mọi người anh sẽ không bao giờ bỏ cuộc’’ ‘’Em yêu anh’’. Nó dựa vào lưng Chanyeol. ‘’Anh yêu em, ngốc’’. ‘’Tình yêu này mãi trao cho em Chẳng ai có thể ngăn cản Anh yêu em chỉ thế là đủ’’ Tình yêu khiến ta khờ dại, tình yêu khiến con tim mất lí trí, yêu em rồi biết phải làm sao. Tình yêu đó mãi không lìa xa. Anh yêu em yêu đến muôn đời. Nội tâm của Chanyeol đang có những suy nghĩ như thế. Thật đáng ngưỡng mộ. ***
|
Chương 28: Kế hoạch ‘’Alo anh Duy à, em có chuyện muốn hỏi được không’’. ‘’Có gì mà tối muộn rồi còn gọi cho anh thế cưng?’’ Hắn nói giọng châm chọc ‘’Anh này, em muốn hỏi nếu sinh nhật bạn nhưng mà là con trai thì phải tặng gì ạ?’’ ‘’Mới sang mà đã có bạn trai rồi à?’’ giọng hắn có chút hậm hực. ‘’Không chỉ là bạn học thôi, anh chỉ giúp em với’’ ‘’Anh không biết, tùy sở thích, muộn rồi anh ngủ đây’’Hắn nói cộc lốc rồi cúp máy luôn. ‘’Em chỉ có thể là của anh, đợi em về anh sẽ giữ chặt em lại’’. Hắn thầm nghĩ Trích ngang: Duy chính là anh họ nó, mặc dù là anh họ nhưng Duy không phải là con ruột của bác nó. Lần đầu gặp nó Duy đã nói nhất định đợi nó trưởng thành. Nó chỉ có thể là của hắn. Về phía nó khi nghe hắn cúp điện thoại liền ủ rũ, mai là sinh nhật Chanyeol rồi mà nó vẫn chưa biết ơhair tặng gì cho anh. ***Sáng hôm sau Nó nghĩ mình cần đến nhà hàng của bác gái ngay lúc này để hỏi Chanyeol thích gì. Đến rồi thì nó không nói lên lời. Sợ bác nói là bạn gái Chanyeol mà không biết Chan thích gì thì xấu hổ lắm. Nó đành nói: ‘’Bác ơi bác dạy con nấu canh rong biển ngon nhất được không ạ?’’ ‘’Gọi bác là mẹ, bác sẽ dạy, được không? ‘’ Bác gái cười ‘’Dạ..dạ..mẹ’’ Nó ngượng ngùng ‘’Ngoan, vào đây mẹ dạy, con định làm món này cho Chan đúng không, hôm nay là sinh nhật nó, chắc giờ này công ty cùng các fans hâm mộ đang tổ chức sinh nhật cho thằng bé’’ ‘’Dạ, con biết ‘’ ‘’Con có cần mẹ chuẩn bị giúp gì cho không, chị Yoora sắp qua đây bàn với mẹ về việc chuẩn bị sinh nhật cho Chanyeol’’ ‘’Chị yoora, con nghe tên chị ấy rồi’’ ‘’Đấy kia rồi, vào đây con’’ ‘’Em chào chị’’ ‘’Chào em, chị nghe mẹ và Chan kể về em rồi, đúng là một cô bé xinh xắn’’ ‘’Vào đây bàn đi hai con’’. Kế hoạch đã được 3 mẹ con chuẩn bị chu đáo, hứa hẹn sẽ dành một bất ngờ cho Chanyeol. ‘’Alo Chanyeol à, chiều nay em có lịch gì không?’’ ‘’Em có, tối 9h mới xong chị à’’ ‘’Được 9h hẹn em tại nhà hàng ABC nhé, không đến chị cho biết tay’’ ‘’OK chị’’. Chanyeol cúp máy. ‘’Xong bây giờ mình đi đặt nhà hàng’’. Chị Yoora dẫn nó đi đến nhà hàng đó và bao cả quán tối nay, không ai được vào hết. Tối nay nhà hàng chỉ có 4 người. ***
|