Bí Mật Phù Thủy (Phần 2)
|
|
Tình hình này đã rất quen thuộc nhưng lần nào cũng vậy, Ray cũng đều vô cùng lo lắng. Năng lực này có ích thật nhưng Hinata lại chưa thể điều khiển được và mỗi lần sức mạnh này đến thì phép thuật của Hinata cũng bị tiêu hao đáng kể. Lần này đến Witchard, Ray nhất định sẽ cố gắng tìm cách giúp Hinata có thể điều khiển được sức mạnh này. Đây cũng chính là nhiệm vụ mà nó giao cho Ray làm.
Giờ học đầu tiên mà Ray cùng Hinata trải qua chính là giờ học về cách điều khiển thực vật.
Với người có khả năng như Ray, cộng thêm việc đã được nó và hắn đào tạo phép thuật thì những giờ học về phép thuật như thế này căn bản không thành vấn đề, hay nói đúng hơn là có phần vô vị và nhàm chán. Thế nhưng, với Hinata là cả một vấn đề khó khăn bởi lẽ cô bé chỉ có thể dùng được phép thuật trị thương mà thôi.
Giáo sư không ngừng giảng dạy về những câu thần chú, những cách hóa giải phép thuật. Hinata với những kiến thức này đều đã được nó và hắn dạy cho rồi, nắm làu làu thế nhưng… Hinata có cố gắng mấy cũng không thể thực hành được. Hinata… thực sự cảm thấy… rất buồn.
Giờ học cứ trôi qua. Mãi cũng hết một ngày. Thực chất thì Ray cùng Hinata chẳng học thêm được điều gì mới mẻ hay thú vị, cả hai tự nghĩ, những điều này nó và hắn đều đã dạy cho cả hai cả rồi, tại sa lại còn bắt cả hai đến Witchard học lại những thứ này kia chứ.
Rất nhanh chóng, bài kiểm tra năng lực của Ray cùng Hinata được chuẩn bị. Ngay ngày hôm sau, sau buổi học đầu tiên, cả hai đã chính thức làm bài kiểm tra.
Hôm nay, Ray cùng Hinata được cho phép nghỉ buổi sáng để kiểm tra phép thuật, còn buổi chiều hai người sẽ chính thức nhận lớp. Bước vào khu vực thi, Ray rất bình thản nhưng Hinata lại không thể không lo lắng. Với một người không dùng được phép thuật như Hinata thì vượt qua bài kiểm tra bằng cách nào đây? Làm sao Hinata có thể chung lớp với anh trai được đây???
Nhận ra nỗi lo của Hinata, Ray nhẹ nắm lấy tay Hinata:
– Đừng lo, anh nhất định sẽ không để Hinata phải một mình.
Hinata nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt nhìn anh trai tràn đầy tin tưởng.
Giáo sư giám sát đã có mặt chờ sẵn. Và… bất ngờ thay, đó không ai khác chính là Gin.
Đúng là Gin và Kai đồng ý giúp đỡ anh cai quản vương quốc nhưng Gin và Kai đều rất muốn được đến Witchard làm giáo sư, giúp đỡ những phù thủy trẻ tuổi nên đã được anh chấp thuận.
Nhìn thấy Ray và Hinata, trong lòng Gin dâng lên một cảm giác kì lạ, có cái gì đó… rất thân quen ở hai đứa trẻ này. Thế nhưng, Gin nhanh chóng gạt đi cảm xúc lạ ấy, nhìn Ray và Hinata:
– Bài kiểm tra phép thuật của hai em chính là chiến đấu với chó khổng lồ. Trong vòng một giờ, các em phải khiến nó mất khả năng chiến đấu, nếu không làm được, các em sẽ mất tư cách nhập học Witchard. Được chứ?
Ray cùng Hinata gật đầu rồi nhanh chóng theo Gin bước vào căn phòng được chuẩn bị sẵn để chiến đấu.
Trong căn phòng, có một chiếc lồng rất lớn, bên trong là hai chú chó vô cùng to lớn, bộ lông trắng muốt nhưng dáng vẻ lại vô cùng dữ tợn. Gin chỉ vào chiếc lồng:
– Đây là thứ hai em phải chiến đấu. Hinata, em ngồi xem, Ray sẽ thực hành bài kiểm tra trước.
Nói rồi, Gin quay đi, chuẩn bị cho Ray làm bài kiểm tra. Hinata nhìn thứ mà mình sắp phải chiến đấu cùng, quả thật… hệt như những gì Hinata đã nhìn thấy trước đó. Tuy có vẻ vô cùng sợ hãi nhưng Hinata vẫn có chút cảm xúc tội nghiệp cho hai con quái vật khổng lồ mình phải chiến đấu cùng. Hinata nhìn anh trai:
– Anh Ray… nhất định… phải làm chúng bị thương sao?
Ray gật đầu. Hinata cúi mặt, nói nhỏ:
– Không làm vậy… có được không?
Ray lắc đầu:
– Nội dung bai kiểm tra em biết rồi đấy.
Hinata nhìn sang hai chú chó khổng lồ bằng ánh mắt thương cảm rồi nhìn anh trai, ánh mắt long lanh:
– Anh… nhẹ tay thôi nhé.
Ray thở dài, xoa đầu em gái rồi không nói gì, bước đến chỗ Gin, chuẩn bị kiểm tra. Hinata lùi lại phía sau, ngồi vào ghế chờ, dõi theo anh mình sắp chiến đấu.
Bài kiểm tra bắt đầu.
Vừa mới được thả ra, con quái vật khổng lồ đã hung dữ lao đến Ray như đang muốn ăn tươi nuốt sống. Ray không chút nao núng, di chuyển né đòn vô cùng đẹp mắt. Gin nhìn theo, hài lòng gật đầu, năng lực rất tốt, nói đúng hơn là rất xuất sắc.
Ray không kiên nhẫn chút nào, né tránh một lúc đã không muốn kéo dài trận đấu. Ray dùng phép thuật, đập tay xuống đất, một nhà tù bằng đất vững chắc bao lấy con quái vật. Vùng vẫy vô ích, chú chó khổng lồ không thể phá được phép thuật của Ray, ngược lại còn làm bản thân bị thương.
Ray bình thường sẽ ra đòn quyết định nhưng nhớ đến lời cầu xin của Hinata, Ray không tấn công tiếp, quay về phía Gin, lạnh giọng:
– Làm nó mất khả năng chiến đấu, hoàn thành.
Gin thoáng ngạc nhiên, kết liễu con quái vật khổng lồ lúc này quá dễ dàng nhưng sao Ray lại không làm??? Nhưng… dù sao thì Ray cũng đã làm đúng nhiệm vụ, Gin gật đầu, Ray đã đậu.
Gin chăm chú viết vào bản đánh giá năng lực của Ray, không để ý rằng Hinata đã chạy đi mất.
Hinata vui mừng, ôm lấy anh mình rồi chạy lại chỗ con quái vật khổng lồ đang bị giam cầm. Những vết thương do cố chống cự lại phép thuật của Ray khiến con quái vật đau đớn, chảy máu khá nhiều. Thế nhưng, nó vẫn không ngừng hằm hè đầy hung dữ khi thấy Hinata đến gần.
Hinata không chút lo sợ, chỉ mỉm cười dịu dàng nhìn con quái vật:
– Ngoan nào, ta muốn trị thương giúp ngươi thôi.
Nói rồi, Hinata đặt bàn tay mình lên bộ lông trắng mềm của con chó khổng lồ, nhắm mắt lại. Bàn tay Hinata phát ra thứ ánh sáng kì lạ, những vết thương trên người quái vật cũng từ từ hồi phục. Con quái vật kinh ngạc nhìn Hinata, ánh mắt nó đã không còn vẻ giận dữ hay tức giận nữa rồi mà đã dịu lại hoàn toàn, rất hiền lành.
Hinata lau đi mồ hôi, trị thương… quả là tiêu hao không ít phép thuật. Hinata mỉm cười nhìn con quái vật rồi chạy lại chỗ Gin.
Gin đã đánh giá Ray xong, quay sang nhìn Hinata:
– Em bắt đầu bài kiểm tra thôi.
Hinata gật đầu, lúc này, Hinata mới thật sự lo lắng. Chết rồi, phải làm sao đây??? Một người không thể dùng phép thuật tấn công cũng như bảo vệ như Hinata thì chiến đấu bằng cách gì??? Chẳng lẽ, Hinata đành phải rời khỏi Witchard và trở về nhà sớm như vậy sao???
====ENDCHAP7====
|
Tình hình này đã rất quen thuộc nhưng lần nào cũng vậy, Ray cũng đều vô cùng lo lắng. Năng lực này có ích thật nhưng Hinata lại chưa thể điều khiển được và mỗi lần sức mạnh này đến thì phép thuật của Hinata cũng bị tiêu hao đáng kể. Lần này đến Witchard, Ray nhất định sẽ cố gắng tìm cách giúp Hinata có thể điều khiển được sức mạnh này. Đây cũng chính là nhiệm vụ mà nó giao cho Ray làm.
Giờ học đầu tiên mà Ray cùng Hinata trải qua chính là giờ học về cách điều khiển thực vật.
Với người có khả năng như Ray, cộng thêm việc đã được nó và hắn đào tạo phép thuật thì những giờ học về phép thuật như thế này căn bản không thành vấn đề, hay nói đúng hơn là có phần vô vị và nhàm chán. Thế nhưng, với Hinata là cả một vấn đề khó khăn bởi lẽ cô bé chỉ có thể dùng được phép thuật trị thương mà thôi.
Giáo sư không ngừng giảng dạy về những câu thần chú, những cách hóa giải phép thuật. Hinata với những kiến thức này đều đã được nó và hắn dạy cho rồi, nắm làu làu thế nhưng… Hinata có cố gắng mấy cũng không thể thực hành được. Hinata… thực sự cảm thấy… rất buồn.
Giờ học cứ trôi qua. Mãi cũng hết một ngày. Thực chất thì Ray cùng Hinata chẳng học thêm được điều gì mới mẻ hay thú vị, cả hai tự nghĩ, những điều này nó và hắn đều đã dạy cho cả hai cả rồi, tại sa lại còn bắt cả hai đến Witchard học lại những thứ này kia chứ.
Rất nhanh chóng, bài kiểm tra năng lực của Ray cùng Hinata được chuẩn bị. Ngay ngày hôm sau, sau buổi học đầu tiên, cả hai đã chính thức làm bài kiểm tra.
Hôm nay, Ray cùng Hinata được cho phép nghỉ buổi sáng để kiểm tra phép thuật, còn buổi chiều hai người sẽ chính thức nhận lớp. Bước vào khu vực thi, Ray rất bình thản nhưng Hinata lại không thể không lo lắng. Với một người không dùng được phép thuật như Hinata thì vượt qua bài kiểm tra bằng cách nào đây? Làm sao Hinata có thể chung lớp với anh trai được đây???
Nhận ra nỗi lo của Hinata, Ray nhẹ nắm lấy tay Hinata:
– Đừng lo, anh nhất định sẽ không để Hinata phải một mình.
Hinata nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt nhìn anh trai tràn đầy tin tưởng.
Giáo sư giám sát đã có mặt chờ sẵn. Và… bất ngờ thay, đó không ai khác chính là Gin.
Đúng là Gin và Kai đồng ý giúp đỡ anh cai quản vương quốc nhưng Gin và Kai đều rất muốn được đến Witchard làm giáo sư, giúp đỡ những phù thủy trẻ tuổi nên đã được anh chấp thuận.
Nhìn thấy Ray và Hinata, trong lòng Gin dâng lên một cảm giác kì lạ, có cái gì đó… rất thân quen ở hai đứa trẻ này. Thế nhưng, Gin nhanh chóng gạt đi cảm xúc lạ ấy, nhìn Ray và Hinata:
– Bài kiểm tra phép thuật của hai em chính là chiến đấu với chó khổng lồ. Trong vòng một giờ, các em phải khiến nó mất khả năng chiến đấu, nếu không làm được, các em sẽ mất tư cách nhập học Witchard. Được chứ?
Ray cùng Hinata gật đầu rồi nhanh chóng theo Gin bước vào căn phòng được chuẩn bị sẵn để chiến đấu.
Trong căn phòng, có một chiếc lồng rất lớn, bên trong là hai chú chó vô cùng to lớn, bộ lông trắng muốt nhưng dáng vẻ lại vô cùng dữ tợn. Gin chỉ vào chiếc lồng:
– Đây là thứ hai em phải chiến đấu. Hinata, em ngồi xem, Ray sẽ thực hành bài kiểm tra trước.
Nói rồi, Gin quay đi, chuẩn bị cho Ray làm bài kiểm tra. Hinata nhìn thứ mà mình sắp phải chiến đấu cùng, quả thật… hệt như những gì Hinata đã nhìn thấy trước đó. Tuy có vẻ vô cùng sợ hãi nhưng Hinata vẫn có chút cảm xúc tội nghiệp cho hai con quái vật khổng lồ mình phải chiến đấu cùng. Hinata nhìn anh trai:
– Anh Ray… nhất định… phải làm chúng bị thương sao?
Ray gật đầu. Hinata cúi mặt, nói nhỏ:
– Không làm vậy… có được không?
Ray lắc đầu:
– Nội dung bai kiểm tra em biết rồi đấy.
Hinata nhìn sang hai chú chó khổng lồ bằng ánh mắt thương cảm rồi nhìn anh trai, ánh mắt long lanh:
– Anh… nhẹ tay thôi nhé.
Ray thở dài, xoa đầu em gái rồi không nói gì, bước đến chỗ Gin, chuẩn bị kiểm tra. Hinata lùi lại phía sau, ngồi vào ghế chờ, dõi theo anh mình sắp chiến đấu.
Bài kiểm tra bắt đầu.
Vừa mới được thả ra, con quái vật khổng lồ đã hung dữ lao đến Ray như đang muốn ăn tươi nuốt sống. Ray không chút nao núng, di chuyển né đòn vô cùng đẹp mắt. Gin nhìn theo, hài lòng gật đầu, năng lực rất tốt, nói đúng hơn là rất xuất sắc.
Ray không kiên nhẫn chút nào, né tránh một lúc đã không muốn kéo dài trận đấu. Ray dùng phép thuật, đập tay xuống đất, một nhà tù bằng đất vững chắc bao lấy con quái vật. Vùng vẫy vô ích, chú chó khổng lồ không thể phá được phép thuật của Ray, ngược lại còn làm bản thân bị thương.
Ray bình thường sẽ ra đòn quyết định nhưng nhớ đến lời cầu xin của Hinata, Ray không tấn công tiếp, quay về phía Gin, lạnh giọng:
– Làm nó mất khả năng chiến đấu, hoàn thành.
Gin thoáng ngạc nhiên, kết liễu con quái vật khổng lồ lúc này quá dễ dàng nhưng sao Ray lại không làm??? Nhưng… dù sao thì Ray cũng đã làm đúng nhiệm vụ, Gin gật đầu, Ray đã đậu.
Gin chăm chú viết vào bản đánh giá năng lực của Ray, không để ý rằng Hinata đã chạy đi mất.
Hinata vui mừng, ôm lấy anh mình rồi chạy lại chỗ con quái vật khổng lồ đang bị giam cầm. Những vết thương do cố chống cự lại phép thuật của Ray khiến con quái vật đau đớn, chảy máu khá nhiều. Thế nhưng, nó vẫn không ngừng hằm hè đầy hung dữ khi thấy Hinata đến gần.
Hinata không chút lo sợ, chỉ mỉm cười dịu dàng nhìn con quái vật:
– Ngoan nào, ta muốn trị thương giúp ngươi thôi.
Nói rồi, Hinata đặt bàn tay mình lên bộ lông trắng mềm của con chó khổng lồ, nhắm mắt lại. Bàn tay Hinata phát ra thứ ánh sáng kì lạ, những vết thương trên người quái vật cũng từ từ hồi phục. Con quái vật kinh ngạc nhìn Hinata, ánh mắt nó đã không còn vẻ giận dữ hay tức giận nữa rồi mà đã dịu lại hoàn toàn, rất hiền lành.
Hinata lau đi mồ hôi, trị thương… quả là tiêu hao không ít phép thuật. Hinata mỉm cười nhìn con quái vật rồi chạy lại chỗ Gin.
Gin đã đánh giá Ray xong, quay sang nhìn Hinata:
– Em bắt đầu bài kiểm tra thôi.
Hinata gật đầu, lúc này, Hinata mới thật sự lo lắng. Chết rồi, phải làm sao đây??? Một người không thể dùng phép thuật tấn công cũng như bảo vệ như Hinata thì chiến đấu bằng cách gì??? Chẳng lẽ, Hinata đành phải rời khỏi Witchard và trở về nhà sớm như vậy sao???
====ENDCHAP7====
|
CHAP 8: LỚP HỌC CHÍNH THỨC
Run thì run thật, lo cũng lo thật nhưng Hinata không thể bỏ cuộc được, Hinata hít thở thật sâu, dù có thế nào cũng phải cố gắng hết sức. Lúc đi ngang qua Ray, Hinata nghe được những lời anh trai nói với mình:
– Yên tâm, anh sẽ có cách giúp em.
Hinata khẽ nở nụ cười gật đầu. Anh Ray của cô nói vậy thì chắc chắn sẽ ổn cả thôi. Hinata thấy nhẹ nhõm phần nào, bước đi có phần tự tin hơn. Trong khi đó, Ray đang nghĩ cách phải làm sao để Gin không để ý đến bài kiểm tra của Hinata, như vậy Ray mới có thể thay Hinata ra tay được.
Bài kiểm tra nhanh chóng bắt đầu. Chú chó khổng lồ còn lại trong lồng sắt được thả ra. Nó gầm gừ, ánh mắt lẫn hành động vô cùng đáng sợ, như đang chực chờ lao đến ăn tươi nuốt sống Hinata. Hinata bắt đầu thấy hoảng, run run, đôi chân vô thức lùi về sau, dáng vẻ dè chừng.
Ray nhíu mày khó chịu, liếc mắt nhìn về phía Gin. Phải làm sao đây??? Gin cứ quan sát Hinata từng li từng tí như vậy thì Ray làm sao ra tay mà không bị phát hiện được kia chứ???
Con chó khổng lồ không chờ đợi thêm nữa mà nhanh chóng lao đến phía Hinata với móng vuốt sắc nhọn. Hinata thực sự… rất sợ rồi. Không biết làm sao, Hinata chỉ đành chạy trốn né tránh đòn tấn công, trong lòng thầm cầu nguyện anh trai sẽ tìm ra cách giúp mình trước khi Hinata tiêu tùng dưới móng vuốt của chó khổng lồ.
Gin nhìn cách Hinata thực hiện bài kiểm tra, nhíu mày khó chịu. Cứ chạy trốn mãi như thế mà không ra tay tấn công thì làm sao qua được bài kiểm tra kia chứ??? Gin thầm lắc đầu, không ngờ cô bé xinh xắn với mái tóc bạch kim ấy lại kém cỏi đến vậy, thật đáng thất vọng.
Ray khuôn mặt lúc này vô cùng khó coi. Chỉ cần Hinata gặp nguy hiểm, chắc chắn Ray sẽ không quan tâm có bị Gin phát hiện hay không cũng nhất định sẽ ra tay với con chó khổng lồ ấy ngay lập tức. Đôi bàn tay Ray siết chặt, lòng kiên nhẫn cũng mất dần.
Nó cứ chạy, chạy trốn mãi. Nó sợ, rất sợ. Đúng là khả năng tự trị thương của Hinata rất đáng kinh ngạc nhưng dù gì thì bị thương… cũng rất rất đau, Hinata thật sự… không thể không sợ.
Lúc này, con chó khổng lồ đang quay người lại, Ray và Gin không thể quan sát được hành động của nó, chỉ thấy nó đang không ngừng tấn công. Hai người cũng không biết tình hình Hinata ra sao vì Hinata hiện đang ở góc khuất.
Không chịu đựng được nữa rồi. Cứ như vậy, lỡ như Hinata bị thương thì phải làm sao.
Nghĩ vậy, Ray lập tức bỏ mặt mọi thứ, lao về phía em gái mình.
Thế nhưng, chân Ray chưa kịp bước thì cậu và cả Gin đã hoàn toàn sửng sốt.
Con chó khổng lồ hung dữ vừa nãy… đã nằm lăn dưới đất… mắt nhắm nghiền. Dường như… nó đã hoàn toàn mất khả năng chiến đấu.
Gin hoàn toàn không thể tin được. Thật khó hiểu, rõ ràng vừa rồi cô bé Hinata ấy còn rất sợ hãi, chỉ biết chạy trốn, tưởng chừng như chắc chắn thất bại, vậy mà chỉ một lát sau đã rất nhanh chóng hạ gục con quái vật khổng lồ một cách dễ dàng. Thực sự… Gin rất bất ngờ. Nhưng dù sao, kết quả đã rõ ràng, Gin cắm cúi viết kết quả và báo cáo năng lực của Hinata.
Ray bất ngờ những cũng nhanh chóng tiến đến chỗ em gái.
Ray xoay Hinata vòng vòng khiến Hinata cảm thấy chóng mặt, nhận thấy em gái mình hoàn toàn ổn, không có vết thương nào mà chỉ có đổ nhiều mồ hôi vì mệt, Ray vô cùng yên tâm. Ray lập tức ôm chầm em gái vào lòng, vuốt ve mái tóc bạch kim của Hinata, dịu dàng:
– Hinata, anh xin lỗi. Anh đã không bảo vệ tốt cho em, khiến em gặp nguy hiểm.
Hinata vòng tay ôm anh trai, cười tinh nghịch:
– Em có bị sao đâu, đúng chứ??? Anh Ray lúc nào cũng bảo vệ em rất tốt, rất rất tốt. Thật đấy!!!
Rồi cả hai tiến lại chỗ Gin.
Gin đã đánh giá xong, quay sang nhìn Ray cùng Hinata:
– Khả năng rất xuất sắc, thời gian hoàn thành bài kiểm tra cũng vô cùng ấn tượng. Hai em đều đã đạt. Từ giờ, lớp học chính thức của hai em là lớp phù thủy quý tộc cấp cao.
– Phù thủy quý tộc cấp cao?
Hinata ngạc nhiên thốt lên. Anh em Hinata được vào lớp quý tộc sao???
Trước sự ngạc nhiên của Hinata, Gin gật đầu:
– Đúng vậy. Hai em đều rất giỏi. Khả năng của hai em hoàn toàn thích hợp học lớp này. Ở đó cũng có nhiều phù thủy khả năng xuất sắc như các em, mong rằng các em sẽ học thật tốt và trở thành những phù thủy thật vĩ đại.
Gin mỉm cười:
– Hẹn gặp các em tại lớp vào chiều nay.
Rồi, Gin quay lưng bước đi. Gin thật sự rất vui, thầm nghĩ: “Vậy là Witchard lại có thêm những tài năng mới nữa rồi. Ryu, Ren. Hai người đến khi nào mới về đây???”
Gin đã đi mất, Hinata chạy vội đến chiếc lồng giam giữ hai chú chó khổng lồ vừa rồi, sờ bọ lông mềm mại của chúng, mỉm cười:
– Cảm ơn đã giúp đỡ. Ta nhất định sẽ không quên các ngươi đâu, ta hứa đấy!!!
Nói rồi, Hinata chạy lại chỗ anh mình, tay trong tay cùng nhau bước về kí túc xá nghỉ ngơi.
Về đến kí túc xá, Ray mới lên tiếng hỏi Hinata:
– Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì???
Hinata hiểu anh trai muốn hỏi gì, liền lên tiếng:
– Con chó khổng lồ ấy, đã giúp em. Nó tự động giả vờ như mất khả năng chiến đấu trong khi em chẳng làm gì cả.
Ray không hỏi gì thêm nữa, cùng Hinata chuẩn bị bữa trưa. Trong lòng Ray đã có câu trả lời rồi, chắc chắn vì Hinata đã trị thương cho con chó đã bị cậu tấn công nên chúng biết ơn, làm vậy để trả ơn Hinata. Tấm lòng lương thiện của Hinata, thật sự rất có ích.
Buổi chiều, hai anh em chính thức nhận lớp của mình.
Hinata vô cùng hồi hộp. Lớp quý tộc… không biết sẽ thế nào nhỉ??? Trong khi đó, Ray vẫn vô cùng bình thản, dường như ngoài chuyện của Hinata ra thì chẳng có chuyện gì có thể làm ảnh hưởng đến Ray.
Tất cả phù thủy đã vào lớp học cả rồi. Hinata và Ray cuối cùng cũng đã đến được lớp của mình. Nhìn lên tấm biển, chính xác là lớp phù thủy quý tộc cấp cao rồi, Ray và Hinata cùng bước vào.
Bên trong vô cùng ồn ào náo nhiệt. Ngay khi có sự xuất hiện của Ray cùng Hinata, không khí yên tĩnh đến lạ thường. Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Ray cùng Hinata. Ai cũng đầy tò mò.
Đúng lúc này, Gin bước vào lớp:
– Hai em đến rồi sao?
|
Rồi Gin nhìn về phía lớp:
– Từ giờ, hai bạn này sẽ là thành viên chính thức của lớp, các em làm quen đi nào.
Hinata nhìn khắp một lượt những học viên trong lớp. Thật không ngờ, cùng là phù thủy cấp cao mà hai lớp lại khác nhau đến thế. Lớp lúc trước Hinata và Ray vào học tạm thời, tuy là cấp cao nhưng học viên rất bình thường, còn ở đây, ai ai cũng sở hữu những vẻ đẹp vô cùng tuyệt vời, cùng những màu tóc rất lạ mắt. Hinata vô cùng thích thú nên quên mất phải tỏ vẻ lạnh lùng.
Hinata không kiềm được mà nở nụ cười thật tươi, cất giọng vô cùng đáng yêu:
– Chào mọi người, tên mình là Hinata, mới chuyển đến Witchard. Có rất nhiều thứ mình không biết, mong rằng sẽ được các bạn giúp đỡ và chỉ bảo. Mình nhất định sẽ cố gắng học hỏi.
Nụ cười xinh đẹp và đáng yêu của Hinata làm cả lớp ngơ ngác. Thật sự… nụ cười ấy rất đẹp, rất tinh khiết. Và… cũng đã khiến một người, phải ngẩn ngơ ngắm nhìn hồi lâu. Rồi, như phát hiện ra hành động kì lạ của mình, người đó nhanh chóng thu hồi ánh mắt, vờ lơ đãng nhìn ra ngoài.
Ray nhìn em gái mình tươi cười với mọi người, trong lòng thầm buồn bực. Rõ ràng đã nói sẽ lạnh lùng… vậy mà… Nhưng rồi, Ray cũng nhanh chóng giới thiệu, vẫn vô cùng ngắn gọn:
– Ray.
Ray vẫn như thường ngày, vô cùng lạnh lùng, xa cách với hết thảy. Tuy nhiên, dáng vẻ này của Ray lại làm xao lòng không biết bao nhiêu nữ học viên trong lớp, có người từ đầu đến giờ cứ mãi nhìn Ray không thôi.
Gin mỉm cười với cả lớp:
– Được rồi, các em vào học thôi.
Rồi, Gin quay sang nhìn Ray cùng Hinata:
– Lớp chỉ còn vài chỗ ngồi, các em tự chọn nhé.
Ray lạnh lùng lên tiếng:
– Em và Hinata sẽ ngồi cạnh nhau.
Hinata cũng nhìn sang Gin, gật đầu lia lịa. Cả lớp khá ngạc nhiên và tò mò, rốt cuộc… hai người này thân thế ra sao? Tại sao bây giờ mới nhập học? Và… quan hệ giữa hai người là thế nào???
Gin nhìn khắp một lượt cả lớp. Kia rồi, có đúng một chỗ còn hai chỗ trống đủ cho Ray cùng Hinata. Gin lên tiếng, có phần ái ngại:
– Yuu, em có phiền không nếu Hinata cùng Ray ngồi cạnh em?
Đúng vậy, chỗ còn trống không đâu khác chính là bàn của Yuu, con trai của anh cùng Saphia. Yuu là hoàng tử của vương quốc phép thuật, tính tình vô cùng lạnh lùng, không thích gần gũi với bất kì ai. Từ xưa đến giờ, chưa ai được phép ngồi cạnh Yuu cả, mà thật ra Yuu cũng chỉ thích ngồi một mình mà thôi.
Yuu lười biếng di dời ánh mắt ra khỏi phía cửa sổ, tạm biệt những đám mây, nhìn lên phía Hinata cùng Ray. Hinata đang mỉm cười, ánh mắt chờ đợi nhìn Yuu. Nụ cười này… bất chợt làm tim Yuu… đập lỡ một nhịp.
Trong một thoáng, mặt Yuu bất giác đỏ lên, cậu im lặng. Cả lớp khá ngạc nhiên. Nếu là bình thường, khi được đề nghị như vậy, Yuu chắc chắn sẽ lập tức cất tiếng “Không”, vậy mà… lúc này…
Yuu lại đưa mắt về phía cửa sổ, ngượng ngùng lên tiếng:
– Tùy mẹ
Gin khẽ thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười rồi gật đầu nhìn Hinata cùng Ray, hiệu cho cả hai tiến về chỗ ngồi.
Yuu từ nhỏ đã quen gọi Gin là mẹ, Kai là cha. Họ cũng như anh và Saphia, thương Yuu như con nên Yuu cũng xem họ như cha mẹ mình và cũng rất tôn trọng. Không chỉ có vậy, Yuu cũng có thêm một người cha và một người mẹ nữa. Tuy chưa gặp mặt nhưng Yuu biết họ qua lời kể của cha mẹ mình là anh và Saphia, Yuu vô cùng cảm phục và thấy kính trọng hai người đó vô cùng. Và đó, không ai khác… anh nó và hắn.
Hinata tung tăng về chỗ ngồi. Hinata rất thích ngồi giữa nên nhanh chóng ngồi vào trước, ngay bên cạnh là Ray. Việc Hinata ngồi cạnh hoàng tử Yuu đã thu được không ít ánh mắt khó chịu cùng những sự ghen tị, họ thật không ngờ một kẻ mới vào, thân phận chưa rõ lại được ngồi cạnh hoàng tử, lại còn ngồi cạnh Ray – hoàng tử thứ hai trong mắt học viên nữ, so về vẻ đẹp chỉ có hơn chứ không kém gì Yuu, còn phép thuật thì chưa biết thế nào.
Giờ học chiều này vô cùng nhẹ nhàng, chỉ học về lịch sử thế giới phép thuật và giáo viên giảng dạy môn lịch sử phép thuật không ai khác chính là Gin.
Giờ học trôi qua với Hinata vô cùng thú vị, lúc ở nhà, nó và hắn chỉ dạy phép thuật, cũng có nói qua về lịch sử của thế giới phép thuật nhưng ở Witchard, Hinata được biết thêm nhiều thứ hơn nữa. Ray không có vẻ gì là thích thú, cảm giác cực kì vô vị, gục mặt xuống bàn ngủ.
Hoàng tử của chúng ta – Yuu – nếu là thường ngày, nhất định sẽ hệt như Ray, gục mặt xuống bàn ngủ nhưng hôm nay, đột nhiên người nào đó không thể nào ngủ được, tuy gục mặt xuống bàn nhưng lâu lâu lại liếc mắt lên, nhìn khuôn mặt thiên thần của ai đó, ngắm nhìn nụ cười thiên thần của ai đó mà bất giác nở nụ cười.
Phía dãy bàn bên kia, có một người con gái cứ chốc chốc lại quay đầu nhìn về phía sau, khuôn mặt có vẻ ửng hồng. Ánh mắt người con gái đó mãi hướng về bóng dáng người có mái tóc tím kì lạ, trái tim cứ đập liên hồi. Dường như sự lạnh lùng, vô tâm, dáng vẻ bất cần cùng vẻ đẹp hoàn mĩ của ai đó mới chuyển vào đã khiến một nữ phù thủy hoàn toàn rung động mất rồi.
====ENDCHAP8====
|
Rồi Gin nhìn về phía lớp:
– Từ giờ, hai bạn này sẽ là thành viên chính thức của lớp, các em làm quen đi nào.
Hinata nhìn khắp một lượt những học viên trong lớp. Thật không ngờ, cùng là phù thủy cấp cao mà hai lớp lại khác nhau đến thế. Lớp lúc trước Hinata và Ray vào học tạm thời, tuy là cấp cao nhưng học viên rất bình thường, còn ở đây, ai ai cũng sở hữu những vẻ đẹp vô cùng tuyệt vời, cùng những màu tóc rất lạ mắt. Hinata vô cùng thích thú nên quên mất phải tỏ vẻ lạnh lùng.
Hinata không kiềm được mà nở nụ cười thật tươi, cất giọng vô cùng đáng yêu:
– Chào mọi người, tên mình là Hinata, mới chuyển đến Witchard. Có rất nhiều thứ mình không biết, mong rằng sẽ được các bạn giúp đỡ và chỉ bảo. Mình nhất định sẽ cố gắng học hỏi.
Nụ cười xinh đẹp và đáng yêu của Hinata làm cả lớp ngơ ngác. Thật sự… nụ cười ấy rất đẹp, rất tinh khiết. Và… cũng đã khiến một người, phải ngẩn ngơ ngắm nhìn hồi lâu. Rồi, như phát hiện ra hành động kì lạ của mình, người đó nhanh chóng thu hồi ánh mắt, vờ lơ đãng nhìn ra ngoài.
Ray nhìn em gái mình tươi cười với mọi người, trong lòng thầm buồn bực. Rõ ràng đã nói sẽ lạnh lùng… vậy mà… Nhưng rồi, Ray cũng nhanh chóng giới thiệu, vẫn vô cùng ngắn gọn:
– Ray.
Ray vẫn như thường ngày, vô cùng lạnh lùng, xa cách với hết thảy. Tuy nhiên, dáng vẻ này của Ray lại làm xao lòng không biết bao nhiêu nữ học viên trong lớp, có người từ đầu đến giờ cứ mãi nhìn Ray không thôi.
Gin mỉm cười với cả lớp:
– Được rồi, các em vào học thôi.
Rồi, Gin quay sang nhìn Ray cùng Hinata:
– Lớp chỉ còn vài chỗ ngồi, các em tự chọn nhé.
Ray lạnh lùng lên tiếng:
– Em và Hinata sẽ ngồi cạnh nhau.
Hinata cũng nhìn sang Gin, gật đầu lia lịa. Cả lớp khá ngạc nhiên và tò mò, rốt cuộc… hai người này thân thế ra sao? Tại sao bây giờ mới nhập học? Và… quan hệ giữa hai người là thế nào???
Gin nhìn khắp một lượt cả lớp. Kia rồi, có đúng một chỗ còn hai chỗ trống đủ cho Ray cùng Hinata. Gin lên tiếng, có phần ái ngại:
– Yuu, em có phiền không nếu Hinata cùng Ray ngồi cạnh em?
Đúng vậy, chỗ còn trống không đâu khác chính là bàn của Yuu, con trai của anh cùng Saphia. Yuu là hoàng tử của vương quốc phép thuật, tính tình vô cùng lạnh lùng, không thích gần gũi với bất kì ai. Từ xưa đến giờ, chưa ai được phép ngồi cạnh Yuu cả, mà thật ra Yuu cũng chỉ thích ngồi một mình mà thôi.
Yuu lười biếng di dời ánh mắt ra khỏi phía cửa sổ, tạm biệt những đám mây, nhìn lên phía Hinata cùng Ray. Hinata đang mỉm cười, ánh mắt chờ đợi nhìn Yuu. Nụ cười này… bất chợt làm tim Yuu… đập lỡ một nhịp.
Trong một thoáng, mặt Yuu bất giác đỏ lên, cậu im lặng. Cả lớp khá ngạc nhiên. Nếu là bình thường, khi được đề nghị như vậy, Yuu chắc chắn sẽ lập tức cất tiếng “Không”, vậy mà… lúc này…
Yuu lại đưa mắt về phía cửa sổ, ngượng ngùng lên tiếng:
– Tùy mẹ
Gin khẽ thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười rồi gật đầu nhìn Hinata cùng Ray, hiệu cho cả hai tiến về chỗ ngồi.
Yuu từ nhỏ đã quen gọi Gin là mẹ, Kai là cha. Họ cũng như anh và Saphia, thương Yuu như con nên Yuu cũng xem họ như cha mẹ mình và cũng rất tôn trọng. Không chỉ có vậy, Yuu cũng có thêm một người cha và một người mẹ nữa. Tuy chưa gặp mặt nhưng Yuu biết họ qua lời kể của cha mẹ mình là anh và Saphia, Yuu vô cùng cảm phục và thấy kính trọng hai người đó vô cùng. Và đó, không ai khác… anh nó và hắn.
Hinata tung tăng về chỗ ngồi. Hinata rất thích ngồi giữa nên nhanh chóng ngồi vào trước, ngay bên cạnh là Ray. Việc Hinata ngồi cạnh hoàng tử Yuu đã thu được không ít ánh mắt khó chịu cùng những sự ghen tị, họ thật không ngờ một kẻ mới vào, thân phận chưa rõ lại được ngồi cạnh hoàng tử, lại còn ngồi cạnh Ray – hoàng tử thứ hai trong mắt học viên nữ, so về vẻ đẹp chỉ có hơn chứ không kém gì Yuu, còn phép thuật thì chưa biết thế nào.
Giờ học chiều này vô cùng nhẹ nhàng, chỉ học về lịch sử thế giới phép thuật và giáo viên giảng dạy môn lịch sử phép thuật không ai khác chính là Gin.
Giờ học trôi qua với Hinata vô cùng thú vị, lúc ở nhà, nó và hắn chỉ dạy phép thuật, cũng có nói qua về lịch sử của thế giới phép thuật nhưng ở Witchard, Hinata được biết thêm nhiều thứ hơn nữa. Ray không có vẻ gì là thích thú, cảm giác cực kì vô vị, gục mặt xuống bàn ngủ.
Hoàng tử của chúng ta – Yuu – nếu là thường ngày, nhất định sẽ hệt như Ray, gục mặt xuống bàn ngủ nhưng hôm nay, đột nhiên người nào đó không thể nào ngủ được, tuy gục mặt xuống bàn nhưng lâu lâu lại liếc mắt lên, nhìn khuôn mặt thiên thần của ai đó, ngắm nhìn nụ cười thiên thần của ai đó mà bất giác nở nụ cười.
Phía dãy bàn bên kia, có một người con gái cứ chốc chốc lại quay đầu nhìn về phía sau, khuôn mặt có vẻ ửng hồng. Ánh mắt người con gái đó mãi hướng về bóng dáng người có mái tóc tím kì lạ, trái tim cứ đập liên hồi. Dường như sự lạnh lùng, vô tâm, dáng vẻ bất cần cùng vẻ đẹp hoàn mĩ của ai đó mới chuyển vào đã khiến một nữ phù thủy hoàn toàn rung động mất rồi.
====ENDCHAP8====
|