Vài ngày sau Lăng Hạo khỏe lại liền trở về Đài Loan, anh chuyển toàn bộ cổ phần vào một tập đoàn khác của anh.Sau này mọi công việc của anh đều ở Đài Loan. Lucy nghe tin cũng đã báo cho Liễu Nhi biết. Kỳ Vân chỉ được ở trong nhà, một ngày rồi hai ngày, ba ngày. Ngày nào cũng nhận được sự lạnh nhạt từ anh, nhiều lần cũng muốn giải thích nhưng cô đã có ý định từ bỏ nên thôi. Lăng Phong trong cuộc sống này anh cũng rất chán nản, muốn quan tâm cô, trò chuyện với cô cũng không được. Mọi thứ anh đều lặng lẽ, không để cô nhìn thấy. Đàn ông mà, đâu phải nói là làm cũng do lòng kiêu ngạo của bản thân mà đau khổ Liễu Nhi muốn đi ăn sáng cùng nên anh cũng đồng ý. Cô gắp thức ăn cho anh giọng nũng nịu: - Căn hộ đó không an toàn một chút nào cả. Anh định cho em ở đó hoài sao? Em muốn ở cùng anh Anh trong lòng có chút không vui thở dài nói: - Em biết là anh đã có vợ rồi mà. Hay anh sẽ mua cho em một căn hộ ... Cô cắt ngang lời anh: - Vậy anh có yêu em không? Đối với anh bây giờ, trách nhiệm của anh đối với cô là trên hết. Môi vẫn không có một nụ cười đáp: - Được rồi, anh sẽ sắp xếp. Đi từ sáng sớm nhưng về thì anh lại trong tình trạng say xỉn, thấy Kỳ Vân đang ngồi ở sôpha anh tiến đến gần ôm chặt khiến cô khó chịu, đẩy anh ra thật mạnh khiến anh loạng choạng. Cô nói trong khuôn mặt đẫm nước mắt: - Cứ mỗi khi tức giận anh lại muốn chúc lên người em sao? Anh nói chuyện nửa tỉnh nửa mê, cười khinh bỉ: - Cô đáng bị như vậy mà. Cô đã quá mệt mỏi, thét lên: - Anh không còn yêu em nữa sao? Anh đứng dậy quơ tay lung tung: - Đúng vậy, đối với tôi cô chỉ là bạn giường mà thôi. Cô lao ra ngoài, khóc khô cả cổ. Anh không thể ý thức được chuyện mình đang làm nên nằm say giấc trên sôpha đâu biết ngoài trời đang mưa tầm tả. Kỳ Vân vô hồn bước đi trong mưa, khóc hết nước mắt, tiếc nấc ngày càng lớn. Lăng Hạo đang trên đường đến Lăng gia thì thấy cô, chạy nhanh tới lấy áo khoác anh choàng cho cô. - Em vào trong xe đi không thôi bị cãm đó. Anh đưa cô tới căn hộ của anh, chăm sóc cô. Quần áo của cô bị ướt nên anh đưa cô chiếc áo của anh. Cô đang sốt rất cao nhưng anh luôn bên cạnh.
|
Sao lặp lại hoài thế. Típ đi chứ
|
|
Mẹ nó. Tức chết mèo ta mà. Cnó thi nhau vừa đàn vừa hát. Sao Vân tỷ không được làm quản lý. Tác giả ác quá mà.
|
Trời ơi, tức chết Heo mà.... Muốn treo cổ chết luôn aaaaaaaaaaaaa
|