Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh
|
|
Chương 35: Cà vạt "Ngả Mễ, gọi trợ lý Lăng đi vào." Lưu Phàm bấm gọi nội tuyến cho Ngả Mễ, anh muốn xem một chút xem Lăng Phỉ Tuyết có hình dáng gì.
Cốc cốc.
"Tổng giám đốc, anh tìm tôi." Tuyết Nhi nhìn Lưu Phàm nói, nếu như không phải là cái mắt kính gọng đen đó, nhất định Lưu Phàm sẽ thấy đôi mắt kia tràn đầy linh tính xinh đẹp.
"Ừ. Ngồi đi." Lưu Phàm thản nhiên nhìn Tuyết Nhi một cái, trong lòng nghĩ thầm làm một trợ lý chuyên gia thiết kế thời trang sao lại vẫn còn có phong cách bảo thủ như vậy được chứ, hơn nữa không chút nào hiểu vẻ đẹp vốn có của mình, là cố ý hay vốn là như thế, hoài nghi trong mắt Lưu Phàm chợt lóe lên.
"Bản thiết kế là của cô" Đây không phải là câu hỏi thăm, mà là câu khẳng định.
"Đó chính là tác phẩm mới nhất của Queen ở nước Pháp" Tuyết Nhi nhàn nhạt nói, quả nhiên Lưu Phàm đã biết, điểm này ngược lại không làm cho cô thất vọng.
"Cô biết? Vậy tại sao mới vừa rồi không nói." Lưu Phàm chất vấn. Lăng Phỉ Tuyết biết rất rõ ràng xuất xứ của bản thiết kế đó cũng không nói ra, nếu như Thần Phàm dùng đến cái này cho khách hàng, đến lúc đó cả Thần Phàm cũng sẽ thân bại danh liệt. Chẳng lẽ đây chính là mục đích của cô sao? Ánh mắt của Lưu Phàm dần dần có chút không thiện ý.
"Bởi vì Tổng giám đốc sẽ biết, sẽ không để cho công ty chịu loại tổn thất này." Tuyết Nhi nhàn nhạt nói, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy vô cùng nghiêm túc. Những lời này ở trong mắt Lưu Phàm cũng là vô dụng, nói giỡn, nếu như mà ngay cả điều này cũng không biết, làm sao còn đứng được ở đây.
"Bản thiết kế đồ cô lấy từ đâu tới."
"Một người bạn của tôi ở nước Pháp, biết tôi cảm thấy hứng thúđối với thiết kế, muốn cho tôi có thể học tập được chút gì đó từ tác phẩm mới nhất." Tuyết Nhi vốn không muốn lừa gạt Lưu Phàm , bởi vì Lưu Phàm là một người đáng giá thưởng thức, nhưng mà, cô không thể để cho mình bại lộ, Queen là quá khứ, cô không muốn mang cái hào quang này, cô chỉ nghĩ tại trên đất Trung Quốc này bắt đàu lại lần nữa.
"A, thật sao? Xem ra cô giao hữu rất rộng rãi, học tập tốt, Daisy xác thực có chỗ hơn người, cô cũng rất có thiên phú." Lưu Phàm khích lệ nói, đối với người có tài lại nỗ lực anh tự nhiên rất ưa thích, cũng dần dần tin tưởng Tuyết Nhi chỉ là một cô gái bình thường lại có mơ ước.
"Vâng, cám ơn Tổng giám đốc, tôi sẽ nỗ lực." Như cô dự liệu, Lưu Phàm không có hoài nghi mình ư, chỉ là Tuyết Nhi mơ hồ có một chút áy náy.
"Chủ đề thiết kế lần này xong rồi sao?" Trong tiềm thức của Lưu Phàm vẫn là suy nghĩ muốn dạy Tuyết Nhi nhiều một chút, dù sao cô ấy rất có cố gắng.
"Ừ, tốt lắm."
"Ngày mai đưa cho tôi xem một chút."
"Vâng" Tuyết Nhi đi ra cửa.
"Tuyết Nhi, sao rồi, không phải Tổng giấm đốc mắng cậu chứ, nhất định là Lý phân đó làm cho anh ta mất hứng, anh ta bắt cậu trút giận thôi." San San liến thoắng không ngừng.
"San San, dừng á..., không có rồi, câun yên tâm đi, Tổng giám đốc chỉ là theo thông lệ có một số việc hỏi mình một chút mà thôi. Đúng rồi, San San buổi tối cậu rảnh sao? Theo mình đi dạo phố đi." Tuyết Nhi thừa cơ nói sang chuyện khác, nếu không đoán chừng San San nhất định phải đánh vỡ nồi cát hỏi tới cùng rồi.
"Đi dạo phố a, tốt. Ô ô, Tuyết nhi rất lâu cậu không có đi dạo phố cùng mình rồi, gần đây càng ngày mình càng cảm giác không muốn ra cửa, cũng không có quần áo mặc." San San khóc lóc kể lể , gương mặt đáng thương. Trên thực tế, tiểu thư San San đã liên tục hơn một tuần lễ mặc quần áo mới mua, hơn nữa còn không có lặp lại nha, nghe nói đều là khi sinh nhật Hoàng thái hậu mua cho, ai, vị tiểu thư này vẫn còn không ốm mà rên nha.
"Tốt, chúng ta đi dạo phố nha." Tuyết Nhi cũng không vạch trần San San, cô biết cô nàng này có cái thói quen này, hơn nữa chính xác dạo gần đây không có đi ra ngoài cùng cô ấy.
Trong siêu thị.
"Này, Tuyết Nhi, cậu xem cái này xem được không?" San San lại mang một bộ quần áo hỏi ý kiến Tuyết Nhi, tối hôm nay Tuyết Nhi giúp mình phối hợp không ít trang pục, lúc vừa mới bắt đầu còn có nhân viên phục vụ xem thường Tuyết Nhi, nhưng mỗi bộ quần áo Tuyết Nhi phối hợp cho mình đều rất đẹp mắt, mỗi bộ quần áo lại kèm theo phụ kiện riêng, không khỏi làm người ta tin phục, còn có nhân viên phục vụ muốn Tuyết Nhi giúp bọn họ xem một chút làm như thế nào phối hợp trang phục cho người mẫu, San San quả thật quá bội phục Tuyết Nhi rồi, đồng thời trong lòng cũng khó hiểu tại sao Tuyết Nhi biết phối hợp quần áo như vậy, nhưng chính mình lại ngày ngày mặc thành như vậy đây. Mặc kệ, sau đó hỏi Tuyết Nhi một chút, xem trang phục trước thôi.
Tuyết Nhi khẽ quét qua cửa hàng, lại tìm cho San San một bộ phù hợp, tự nhiên San San có mùa thu hoạch lớn. Chỉ là túi trống trơn rồi.
"Tuyết Nhi, cậu nói sao mình cứ có cảm giác mình có ít quần áo, cậu nói mình mua quần áo đi, lại cảm thấy giống như phải mua cái quần, mua cái quần nữa, lại cảm thấy phải đi mua đôi giày cho hợp, dù sao cũng mua rồi đúng không, lần nào cũng vậy, đến cuối cùng túi vô ích cũng không biết, cậu biết không, có một lần, mua được phía sau chữ tín của ta tạp cũng xoạt bạo, may mà anh trai tới cứu mình, trở về bị Hoàng thái hậu hung hăng phê phán, cậu nói mình thảm rồi."
"Ha ha, đây chính là phụ nữ đi, vĩnh viễn cảm thấy trong tủ quần áo của mình ít đồ."
"Này, Tuyết Nhi, sao cậu nói muốn đi dạo phố, kết quả chính mình mua vài món này đều là mặc đi làm, hơn nữa những trang phục đó không hợp, làm sao lại không cho mình vài bộ phù hợp chứ."
"Mình à, chính là muốn mua mặc đi làm, ở nhà cũng không cần á." Hơn nữa lần trước cùng anh Thần mua nhiều như vậy, hơn nữa qua một thời gian ngắn nữa anh Thần cũng sẽ đưa kiểu mới nhất của Paris cho mình chọn, mình không cần mua nữa.
"À, đúng rồi, mình muốn mua cho anh mình một chiếc cà vạt đã." Mới vừa thấy một gian phòng trang phục nam, San San lập tức muốn xông vào mà lúc trước người vừa nói túi mình trống không nghĩ đến mua cho anh trai vẫn khẽ cắn môi, đây chính là tình thân chân chính thôi.
Cà vạt, Tuyết Nhi nghĩ đến mình cũng nên mua cho anh Thần một chiếc cà vạt, lâu như vậy tới bây giờ cũng không có tặng quà cho anh, nghĩ vậy liền đi cùng San San vào.
"Tuyết Nhi, cái này như thế nào?" San San lại bắt đầu hỏi ý kiến của Tuyết Nhi, bây giờ với San San đã xem Tuyết Nhi là người rất lợi hại, "Ừ, thật không tệ." Nói xong Tuyết Nhi lại tiếp tục nhìn những chiếc cà vạt khác.
A cái này, thành thục đứng đắn lại có chút tinh thần phấn chấn kín kẽ, rất thích hợp với anh Thần đấy.
"Tiểu thư, mắt nhìn của cô thật tốt, đây chính kiểu mới nhất của tiệm chúng tôi, hôm nay mới từ Paris chuyển tới, , , , , , " nhân viên phục vụ bắt đầu hướng Tuyết Nhi giới thiệu.
" Này, Tuyết Nhi, câun cũng cần mua sao? Mua cho ai vậy." San San khí hiểu hỏi.
"Một người anh á."
"Tiểu thư, bao nhiêu tiền" Tuyết Nhi mỉm cười với nhân viên phục vụ hỏi.
"Cô khỏe chứ, tiểu thư, chiếc cà vạt là mười vạn."
"Cái gì, mười vạn, một cái cà vạt, Ặc, Tuyết Nhi, không sao chúng ta lại đi chỗ khác xem một chút." San San lo âu, cô biết Tuyết Nhi không có nhiều tiền như vậy, mình chọn cho anh trai một cái cũng chỉ hơn năm ngàn.
"Tiểu thư, tiền nào của nấy, chiếc cà vạt là kiểu mới nhất, nếu như cô cảm thấy quá đắt có thể đi chỗ khác xem một chút đi." Nhân viên phục vụ sau khi nghe San San nói, lại nhìn Tuyết Nhi ăn mặc, còn tưởng rằng là người phụ nữ giàu có, không ngờ là một người nhà quê nha, người không biết hàng.
"Giúp tôi bọc lại." Tuyết Nhi nhàn nhạt nói.
Nhân viên phục vụ, San San cũng bị những lời này hù sợ, San San cho là Tuyết Nhi không muốn làm cho người ta xem thường mới, , , , cho nên kéo Tuyết Nhi đến gần.
"Tuyết Nhi, cậu làm sao vậy, không nên cậy mạnh nha."
"San San, không có việc gì, cậu không phải lo lắng cho mình, chiếc cà vạt này chính xác là giá tiền này, hơn nữa là mình mua, không phải là nói với cậu rồi à, hai ngày trước mình trúng độc đắc mà, cho nên yên tâm đi."
"Có thật không? Nhưng"
"Yên tâm đi, mình là loại người như vậy sao?"
Đúng vậy nha. Tuyết Nhi nhất định là một người có chừng mực. Chiếc cà vạt này nhất định là đưa cho người rất quan trọng đi, anh trai, là tình anh em thôi.
"Tiểu thư, cà thẻ, cám ơn."
"Vâng, tiểu thư chờ chút." Nhân viên phục vụ không ngờ Tuyết Nhi thật sự mua chiếc cà vạt này, mới vừa rồi mình còn xem thường cô ấy, một cái cà vạt liền xài mười vạn, nhất định là một người có tiền nha, mình nhất định không thể được tội.
"Tiểu thư, đây là đồ của cô, chào mừng cô lần sau lại tới." Nhân viên phục vụ mỉm cười lễ phép nói, đây chính là người có tiền nha.
"Vâng, cám ơn" Tuyết Nhi nhàn nhạt đáp lời, cầm đồ, lôi kéo San San ra cửa. Trong lòng có một chút mong đợi, không biết anh Thần có thích quà tặng này hay không.
|
Chương 36: Thăng chức Khi Tuyết Nhi về đến nhà thấy Âu Dương Thần ở trong thư phòng, đột nhiên có chút đau lòng, anh Thần luôn luôn bận rộn như vậy, lặng lẽ đi đến cửa phòng, thận trọng đi vào, từ từ che kín mắt của Âu Dương Thần, thật ra thì lúc Tuyết Nhi tiến vào Âu Dương Thần đã sớm phát hiện, thân là ông chủ Ám Dạ nếu như ngay cả chút cảnh giác này cũng không có vậy làm sao có thể dẫn dắt người khác chứ, chủ yếu là muốn nhìn một chút xem cô muốn làm gì thôi.
"Thử đoán xem em là ai?" Tuyết Nhi làm bộ dùng âm thanh thô thô nói.
"Ai nha, thật không biết là ai đây? Để choanh đoán một chút nha." Âu Dương Thần cũng tốt bụng nói đùa với Tuyết Nhi.
"A, điều này cũng không biết sao, anh Thần, ngay cả em cũng không nhận ra à." Tuyết Nhi méo miệng mà nói.
"Anh làm sao có thể không biết là em, em là bảo bối Tuyết Nhi của anh." Lúc này Tuyết Nhi vẫn mặc bộ quần áo đi làm quê mùa kia còn là cái mắt kính gọng đen, ở trong mắt của Âu Dương Thần vẫn đẹp như thế.
"Anh Thần, em có món quà muốn tặng cho anh." Tuyết Nhi có chút bối rối lấy ra cà vạt trong tay.
"Cái này là, , , , , "
"Ai nha, không thích thì thôi." Tuyết Nhi vội vàng rút quà tặng về.
"Làm sao có chuyện đó, Tuyết Nhi tặng anh đương nhiên đều thích." Rất nhanh Âu Dương Thần giành lấy cà vạt, đây chính là quà tặng Tuyết Nhi tặng tại sao có thể lấy lại chứ chỉ là anh quá vui mừng, đây chính là lần đầu tiên Tuyết Nhi tặng quà cho anh. Cà vạt!
"Tại sao lại nghĩ muốn tặng anh cà vạt vậy?" Âu Dương Thần chỉ là tò mò hỏi, mà Tuyết Nhi lại nhớ lại lúc nhân viên phục vụ nói cà vạt là đưa cho người đàn ông của mình, ý muốn giữ chân người đàn ông đó, anh Thần và mình, , , , , , nhưng anh lại không thổ lộ, nghĩ đến cái này mặt Tuyết Nhi lập tức đỏ lên. Vội vàng nói: "Là San San mua cho anh trai cô ấy, em thấy cũng muốn mua cho anh thôi."
Vốn là thấy Tuyết Nhi đỏ mặt Âu Dương Thần thật vui vẻ, nhưng câu anh trai phía sau kia lại làm cho Âu Dương Thần rất khó chịu, anh Thần, lúc trước thích Tuyết Nhi thưa dạ gọi mình là anh Thần như vậy, mà bây giờ, , , , , ,
"Tuyết Nhi, về sau không nên gọi anh là anh Thần." Âu Dương Thần nghiêm túc nói.
"Tại sao?" Tuyết Nhi cho là mình nói sai cái gì rồi khiến Âu Dương Thần mất hứng.
"Tuyết Nhi, anh không muốn làm anh trai của em, em thật sự không hiểu sao? Ba năm trước đây anh đã thích em, mấy năm nay em không có ở bên anh, , , , , cho anh một cơ hội được không?" Âu Dương Thần kéo tay Tuyết Nhi thâm tình nói.
"Em, , , " Mặc dù Tuyết Nhi cảm thấy cô cũng thật thích Âu Dương Thần, nhưng mà cô hoàn toàn không có ấn tượng đối với lời anh Thần vừa nói, mà cô thật có thể có được hạnh phúc này sao?
"Để cho em suy nghĩ một chút đã." Tuyết Nhi chạy như bay ra khỏi thư phòng, khóa cửa phòng, cô không biết nên làm sao đây, đồng ý anh Thần sao? Trước kia cô thật sự yêu anh như vậy sao?
Mà Âu Dương Thần nhìn Tuyết Nhi chạy mất, mặc dù có chút mất mác, nhưng mà suy nghĩ một chút vẫn nên cho cô một chút thời gia. Ít nhất cô không có cự tuyệt không phải sao, hơn nữa nhìn cà vạt trong tay anh tin tưởng Tuyết Nhi sẽ rất nhanh thuộc về anh rồi.
Buổi tối Tuyết Nhi cứ như vậy mất ngủ, ngày thứ hai Tuyết Nhi dậy thật sớm, trước khi Âu Dương Thần rời giường cô đã rời nhà trọ trước, đối mặt Âu Dương thần chính thức tỏ tình, nàng cảm thấy có chút xấu hổ, không biết nên đối mặt Âu Dương Thần thế nào, cho nên vẫn là lựa chọn trốn tránh. Đến công ty thật sớm.
Phòng làm việc Tổng giám đốc.
"Này, , , đây là cô thiết kế." Lưu Phàm giật mình, nhìn bản thiết kế trong tay, không thể tưởng tượng nổi nhìn Tuyết Nhi, ngày hôm qua mình không nghĩ tới hướng đẫn cho cô, không ngờ, , , , , một cô nhóc có dáng vẻ tầm thường nhưng thiết kế thậm chí so với mình cũng không kém chút nào, nhờ vào chủ đề lần này, làm cho người ta cảm giác ấm áp, mà Tuyết Nhi thiết kế chính là vừa khiêm tốn thanh lịch , nhưng làm cho người ta cảm giác thật sự rất ấm áp, nhẵn nhụi như thế. Là mình không làm được, thiết kế Phong Nhất của mình đúng là đối với phái nam mạnh mẽ, đối với phái nữ nhẵn nhụi dịu dàng mình quả thật không kịp, mà bản thiết kế trước mắt này , , , , ,
"Vâng, đúng vậy Tổng giám đốc, có chỗ nào không tốt sao?" Tuyết Nhi rất chân thành hỏi, bởi vì Lưu Phàm dù sao cũng là tiền bối, thiết kế của mình vẫn còn quá non nớt.
"Không có, rất tốt." Lưu Phàm trong lòng suy nghĩ như vậy còn không tốt.
"Hôm nay bắt đầu thăng cô làm thiết kế chính, hạng mục này cô phụ trách." Lưu Phàm trầm giọng nói.
"Này, Tổng giám đốc này điều này có chút không thích hợp, dù sao tôi cũng vừa tới công ty không lâu." Lời nói của Lưu Phàm làm Tuyết Nhi có chút kinh ngạc, cũng không có nghĩ đến nhanh như vậy Lưu Phàm sẽ để cho cô phụ trách hạng mục này.
"Không tin mình sao? Hãy là chưa tin tôi...tôi nói có thể là có thể. Cố gắng làm cho tốt, không làm kịp đưa đầu tới gặp." Lưu Phàm cũng khó có khi được nói đùa.
"Dạ, Tổng giám đốc." Tuyết Nhi tự tin lên tiếng, .
"Tuyết Nhi, như thế nào, Tổng giám đốc rắn độc kia có phải lại mắng cậu rồi hay không, câun không cần để ở trong lòng, anh ta vốn là người như vậy." San San vừa nhìn thấy Tuyết Nhi từ phòng làm việc của Tổng giám đốc đi ra, liền lôi kéo Tuyết Nhi hỏi.
Nhìn San San lo lắng cho mình như vậy, Tuyết Nhi không khỏi ấm áp."Không sao, San San, Tổng giám đốc không có mắng mình đâu."
"Yên lặng một chút." Tuyết Nhi vừa định nói gì, Lưu Phàm từ phòng làm việc đi ra hướng về phía mọi người nói.
"Lăng Phỉ Tuyết từ trợ lý thăng làm thiết kế chính, hạng mục Sun này do cô ấy phụ trách, tốt lắm, tiếp tục thôi." Lưu Phàm hướng về phía mọi người nhàn nhạt thông báo tin tức, sau đó xoay người trở lại phòng làm việc, giống như tất cả cũng không có xảy ra, mà cả phòng thiết kế cũng là rối như canh hẹ rồi, mọi người đối với trợ lí nhỏ bé vừa tới không lâu có thể thăng làm thiết kế chính, hơn nữa còn phụ trách hạng mục Sun quan trọng như vậy nên rất bất mãn, có người hoài nghi đến Tuyết Nhi âm thầm quyến rũ Tổng giám đốc, nhưng khi nhìn nhìn toàn thân đều là đáng vẻ quê mùa, Tổng giám đốc làm sao sẽ coi trọng cô ấy, người không hiểu, hâm mộ, ghen tỵ, bất mãn, khắp nơi đều có.
"Oa, Tuyết Nhi, thật tốt quá, cậu không biết mình lo lắng muốn chết rồi, không ngờ cậu lợi hại như vậy nha, mau mau, cho mình nhìn bản thiết kết của cậu một chút." San San lảm nhảm nói, ôm Tuyết Nhi rất là vui vẻ, mặc dù mình còn là một trợ lý, nhưng Tuyết Nhi là bạn tốt của mình, dĩ nhiên nên mừng thay cho cô ấy rồi.
"San San, cám ơn cậu." Tuyết Nhi ôm San San, cô biết San San là một cô gái đơn thuần, nhất định là thật lòng vì mình chúc phúc, Tuyết Nhi đưa bản thiết kế cho San San xem.
"Tuyết Nhi, đây là cậu thiết kế, thật là quá mạnh mẽ, thật là xinh đẹp a, làm cho người ta cảm giác thật là ấm áp, đây chính là Sun (mặt trời) đi, khó trách Tổng giám đốc lại giao cho cậu phụ trách, bảo bối Tuyết Nhi của mình thật là giỏi a." Nói xong San San còn ôm gò má của Tuyết Nhi, những người bên cạnh cũng sang xem thiết kế của Tuyết Nhi, có ước ao, cũng có ghen tị, bởi vì bản thiết kế này quá hoàn hảo nên thiết kế lần này sẽ để cho cô phụ trách Sun, nhưng đại đa số người đều hiểu vì sao Tuyết Nhi phụ trách Sun, dù sao bản thiết kế của Tuyết Nhi cũng rất xuất sắc không thể nghi ngờ. Chân chính để cho bọn họ thấy được mặt trời. Cảm thấy ấm áp, đây mới thật sự là chủ đề đi.
|
Chương 37: Lần đầu tiên Tuyết Nhi trở lại vị trí, muốn cùng Âu Dương Thần chia sẻ tin tức tốt này, nhưng nghĩ đến lời thổ lộ của anh tối hôm qua, gương mặt không khỏi đỏ lên, thật ra anh Thần thật sự rất tốt, vậy….
"Không ai có thể thay thế được em ở trong lòng anh …" đúng lúc này tiếng chuông vang lên, là anh Thần, Tuyết Nhi có chút vui vẻ, mình vừa mới nhớ đến anh, anh đã gọi đến, này có phải đại biểu cho tâm ý tương thông không.
"A lô." Tuyết Nhi có chút xấu hổ, bởi vì buổi sáng không đợi Âu Dương Thần tỉnh lại đã đi rồi.
"Tuyết Nhi, công ty có chút việc gấp, anh phải ra nước ngoài vài ngày, em ở nhà chăm sóc bản thân tốt nhé." Mặc dù giọng nói Âu Dương Thần vẫn dịu dàng bình thản như cũ, nhưng Tuyết Nhi vẫn cảm thấy chuyện hết sức cấp bách.
"A..., được, anh Thần … anh phải đi bao lâu?" Tuyết Nhi vốn muốn gọil à anh Thần, nhưng nghĩ đến câu nói kia "Không cần gọi anh là anh Thần, anh không muốn làm anh trai của em." Liền nuốt những lời này vào.
"Khoảng một tuần, Tuyết Nhi, em đừng quên đã đáp ứng anhsẽ suy nghĩ chuyện kia thật tốt, hi vọng lúc anh trở về có thể cho anh đáp án hài lòng." Âu Dương Thần không quên dặn dò.
"Ừ" Tuyết Nhi nhẹ nhàng đáp lại, trên mặt càng đỏ.
Thời gian tiếp theo, Tuyết Nhi vì công việc hàng loạt mà bận rộn, có khi sẽ tăng ca đến đã khuya, nhưng Tuyết Nhi lại rất vui vẻ, bởi vì cuộc sống rất phong phú, chỉ lúc đêm khuya yên tĩnh thấy rất nhớ Âu Dương Thần, có thể vì công viêc bận quá, nên mấy ngày nayÂu Dương Thần ít gọi điện thoại cho Tuyết Nhi, đa số thời gian Tuyết Nhi cũng vội vàng, mỗi người vì sự nghiệp của chính mình mà phấn đấu.
Công việc Tuyết Nhi tiến triển cực kỳ tốt, cuối cùng thuận lợi hoàn thành thiết kế, đối tác cực kì hài lòng, Tuyết Nhi cũng bởi vì lần hợp tác này mà học được rất nhiều điều, phần lớn thời giờ học tập trên thiết kế, nhưng hạng mục lần này làm cho Tuyết Nhi tiếp xúc đến chuyện hợp tác nhiều hơn, Tuyết Nhi từ ban đầu xin chỉ bảo học tập đến về sau từ từ một mình phụ trách một mặt công tác, Lưu Phàm đều thấy ở trong mắt, cực kì hài lòng biểu hiện của Tuyết Nhi,vì hạng mục Sun mang đến cho công ty rất nhiều lợi nhuận, cho nên, Lưu Phàm làm chủ ở Hoàng Đế mời mọi người uống rượu, vốn Tuyết Nhi không muốn đi, nhưng bất đắc dĩ mình là nhân vật chính, cho nên kiên trì uống rượu, tất cả mười mấy người bộ phận thiết kế nhao nhao mời rượu về phía mình, mặc dù Tuyết Nhi cảm thấy tửu lượng của mình không tốt, nhưng vẫn phải uống vào, Lưu Phàm nửa đường nhận được điện thoại liền rời đi trước, còn lại càng thêm uống thả cửa, San San cùng mọi người cũng chơi đùa rất vui vẻ, Tuyết Nhi đi một chuyến nhà vệ sinh, lúc trở về nhà thiết kế Lý Thiến Thiến của bộ phận thiết kế đưa cho mình một ly nước, cũng dặn dò mình uống một chút, Tuyết Nhi cùng Lý Thiến Thiến tiếp xúc cực kỳ ít, nhưng Lý Thiến Thiến thiết kế không tệ, cũng tốt nghiệp đại học danh tiếng, làm việc ở công ty ba năm, mà bây giờ Lý Thiến Thiến săn sóc như vậy, làm cho Tuyết Nhi có chút cảm động, lập tức uống nước, có thể vừa rồi uống quá nhiều rượu, Tuyết Nhi có chút không thoải mái, đầu có chút choáng váng, vì thế Thiến Thiến đề nghị mình trở về nghỉ ngơi sớm một chút, hỏi thăm địa chỉ nhà cảm thấy mình cũng ở gần đó, cho nên đề nghị Tuyết Nhi cùng đi, hai người sau khi từ biệt đồng nghiệp thì đi, vốn San San định đưa Tuyết Nhi trở về, bất đắc dĩ Từ Dương trong công ty kiên quyết muốn mình cụng rượu, thấy bên cạnh Tuyết Nhi cũng có người thì yên tâm.
Tuyết Nhi đi ra cửa sau, cảm thấy thân thể rất không thoải mái, mà Lý Thiến Thiến thấy thuốc bắt đầu phát tác ở trong người Tuyết Nhi, trong mắt hiện lên một chút độc ác, đưa Tuyết Nhi đến ven đường gọi một chiếc xe, lúc này Tuyết Nhi đã chóng bắt, cảm giác cực kỳ nóng, giống như có thứ gì đó gặm cắn mình, Lý Thiến Thiến đưa Tuyết Nhi vào trong xe, đối với người đàn ông bên trong kia nói gì đó liền lái đi.
Lúc này bảo vệ âm thầmđi theo phía sau Tuyết Nhi, thấy Tuyết Nhi bị đưa vào trong xe, thầm kêu không ổn, chủ nhân đã dặn dò rất nhiều nhất định phải bảo vệ tốt tiểu thư Tuyết Nhi, ngộ nhỡ tiểu thư Tuyết Nhi xảy ra chuyện gì, bọn họ nhất định ….vội vàng thông báo cho chủ nhân, nhanh chóng đuổi theo xe phía trước.
"Cái gì? shit, tôi lập tức tới." Âu Dương Thần vừa xuống máy bay nhận được điện thoại của ám vệ nói Tuyết Nhi có vẻ như uống rượu, bị đưa lên xe của một người đàn ông, ở trong lòng dường như có lửa đốt, đoạt lấy chìa khóa trong tay tài xế, lái xe đi đến nới mà ám vệ nói.
Quán rượu.
Một người đàng ông có gương mặt bì ổi nhìn Tuyết Nhi ngồi ở phía sau, mặc dù nhìn qua cách ăn mặc có chút quê mùa, nhưng vẫn có thể có đoán ra, dáng vẻ quê mùa này, ngộ nhỡ vẫn còn trong trắng, nghĩ vậy càng thêm phấn chấn, hơn nữa còn được tiền, chuyện thật tốt, ngay lập tức đỡ Tuyết Nhi, khi vừa chạm đến thân thể Tuyết Nhi, không biết từ lúc nào hai người đàn ông xông ra hành hung người đàn ông bì ổi một trận, người đàn ông bì ổi nhất thời không có năng lực phản kháng, nói đùa, đây chính là ám vệ của Ám Dạ, đối phó một người đàn ông bì ổi nho nhỏ quả thực rất dễ dàng.
Không lâu sau, xe của Âu Dương Thần đã đến cửa khách sạn, hung hăng nhìn thoáng qua người đàn ông trên mặt đất đang hấp hối, đi đến trong xe, thấy gương mặt Tuyết Nhi ửng hồng, đây là … trong lòng một trận tức giận, ánh mắt lại nhìn người đàn ông bì ổi trở thành xơ xác tiêu điều, "Xử lý xong" lạnh lùng phun ra ba chữ, ôm Tuyết Nhi ngồi vào xe của mình, lái ô-tô về nhà.
Mà vẻ mặt ám vệ ở đằng sau đã hiểu rõ, dám đụng đến người phụ nữ của chủ nhân thật sự là không biết sống chết.
Âu Dương Thần một đường ôm Tuyết Nhi về nhà trọ, "Ừ" Tuyết Nhi không tự chủ được rên rỉ một tiếng, "Nóng quá" Tuyết Nhi muốn cởi quần áo mình ra, da thịt tuyết trắng kia mà sắc mặt ửng hồng của Tuyết Nhi, làm cả người Âu Dương Thần càng nóng lên.
"Ừ, nóng quá, anh Thần." Nghe Tuyết Nhi gọi tên mình, Âu Dương Thần vui sướng, Tuyết Nhi ở dưới tình huống như vậy còn nhớ mình, có phải đại biểu cho có thể không…
Âu Dương Thần nhẹ nhàng đặt Tuyết Nhi ở trên giường, Tuyết Nhi cảm giác ở trong ngực Âu Dương Thần rất thoải mái, vòng tay ôm ấp đột nhiên rời khỏi, tự nhiên không muốn, lập tức giống như gấu gắt gao ôm Âu Dương Thần.
Âu Dương Thần thấy động tác Tuyết Nhi, cả người càng cứng ngắc, anh là một người đàn ông đầy tinh lực, hiện giờ.
"Ừ." Tuyết Nhi lại rên rỉ ra tiếng, Âu Dương Thần hoàn toàn chịu không nổi, định chờ đến lúc Tuyết Nhi thật sự tiếp nhận mình sẽ thưởng thức vẻ đẹp của cô, nhưng …. Âu Dương Thần cũng không nghĩ gì nữa, ôm Tuyết Nhi hôn thật sâu, anh hết sức dịu dàng, chỉ muốn để cho Tuyết Nhi ít đi đau đớn, anh biết lần đầu tiên nhất định sẽ rất đau.
"A" Tuyết Nhi đau đớn ra tiếng, trên mặt cũng ứa ra mồ hôi lạnh, mà Âu Dương Thần càng thêm dịu dàng với Tuyết Nhi, mãi đến khi sắc mặtTuyết Nhi tốt hơn mới tiếp tục.
Một đêm cảnh xuân vô hạn, dường như Âu Dương Thần đối với trân bảo quý giá nhất thế gian. Tinh tế nhấm nháp Tuyết Nhi xinh đẹp.
|
Chương 38: Ba Âu mẹ Âu đến Ngày hôm sau.
Tuyết Nhi tỉnh lại cảm giác cả người mình đau đớn, giống như bị xe nghiền qua, nhìn qua vẫn là phòng của mình, mà bên cạnh là….Anh Thần, cả người mình cùng anh Thần trần trụi, đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại như vậy, Tuyết Nhi cố gắng nhớ lại, ngày hôm qua có vẻ như mình uống rượu cùng Lý Thiến Thiến rồi hẹncùng nhau trở về, nhưng sau đó mình càng ngày càng không thoải mái, bị đưa lên một chiếc xe, trên xe có một người người đàn ông, sau đó …. là anh Thần mang mình trở về, mà còn có vẻ như là mình cuốn lấy anh Thần, nghĩ vậy, mặt Tuyết Nhi đỏ lên, mình say rượu làm sao có thể thất lễ như vậy, lại nhìn mình còn đang ở trong lòng Âu Dương Thần, vẫn có thể cảm nhận hơi thở nóng bỏng ở trong ngực Âu Dương Thần, khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ hơn, mặc dù quyết định chấp nhận anh Thần, nhưng cũng thật không ngờ nhanh như vậy, Tuyết Nhi muốn đứng dậy, nhưng hơi cử động một chút thì phát hiện cả người mình đau nhức, một cử động kia cũng kinh động đến Âu Dương Thần, Âu Dương Thần mới nếm thử trái cấm lần đầu thưởng thức Tuyết Nhi xinh đẹp thì lại càng muốn ngừng mà không được, nếu không phải suy nghĩ Tuyết Nhi mới biết mùi đời anh cũng sẽ không chỉ cần cô ba lần, Âu Dương Thần tỉnh lại thấy trên mặt Tuyết Nhi ửng hồng, có một cảm giác tự hào không gì so sánh nổi, đồng thời lại có chút bất an, Tuyết Nhi có thể trách mình hay không, nhưng khi đó Tuyết Nhi bị hạ dược, tuy có thể đưa cô đi bệnh viện, nhưng Âu Dương Thần vẫn có lòng riêng, anh muốn vây mình cùng Tuyết Nhi gắt gao ở một chỗ, không cho Tuyết Nhi có bất kỳ cơ hội đổi ý gì.
"Tuyết Nhi, ngày hôm qua…"
"Là do em uống rượu, em…" Tuyết Nhi không biết nên đối mặt tình huống này như thế nào, là mình uống rượu cuốn lấy anh Thần, mình là con gái, cứ như vậy…. anh Thần sẽ nghĩ như thế nào, nghĩ đến những hình ảnh này, Tuyết Nhi khó có thể tha thứ cho mình, làm sao có thể lỗ mảng như thế.
"Tuyết Nhi, vốn định tìm cơ hội thích hợp đưa cho em, anh nói rồi phải đợi đáp án của em, nhưng anh dường như đợi không được, anh thật sự rất muốn cả đời cùng với em, cả một đời người này, cho anh một cơ hội để cho anh chứng minh được không?" Âu Dương Thần không biết từ đâu này lấy ra một chiếc nhẫn kim cương, thật ra là Âu Dương Thần đặc biệt đặt làm theo yêu cầu ở nước ngoài, lần này trở về cũng đặc biệt đi lấy về, chính muốn cầu hôn với Tuyết Nhi, Âu Dương Thần chăm chút nhìn vẻ mặt Tuyết Nhi, Tuyết Nhi lúc này căn bản không dám nhìn Âu Dương Thần, mặc dù cách lớp chăn, nhưng vẫn ở trên một cái giường, nghe Âu Dương Thần nói, vốn muốn cùng anh Thần ở một chỗ, mà bây giờ lại phát sinh chuyện này, ma xui quỷ khiến Tuyết Nhi nhẹ nhàng đáp lại "Ừ" một tiếng . Âu Dương Thần vì Tuyết Nhi đeo nhẫn kim cương, rồi sau đó.
Vui sướng ôm Tuyết Nhi, hai thân thể trần trụi, Tuyết Nhi cả kinh, lập tức đẩy Âu Dương Thần ra, ôm chăn lên che trên người mình, Âu Dương Thần biết Tuyết Nhi đang thẹn thùng cũng không miễn cưỡng, mình đứng dậy, chậm rãi mặc quần áo vào, giống như đế vương, mà Tuyết Nhi ngay cả liếc mắt cũng không dám nhìn Âu Dương Thần một cái, chôn ở trong chăn, Âu Dương Thần kéo chăn xuống nói với Tuyết Nhi một câu "Đừng để bị ngạt chết, anh đi làm bữa sáng, em cứ nghỉ ngơi." Giọng nói dịu dàng như thế.
Tuyết Nhimới cảm động Âu Dương thần dịu dàng, nhưng Âu Dương Thần đến cửa phòng lại nhẹ nhàngnói câu "Dù sao bây giờ chúng ta đã thẳng thắn thành khẩn đối đãi rồi." Rồi sau đó như thường ngày nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Mà Tuyết Nhi trong ổ chăn nghe câu đó thì càng xấu hổ, thẳng thắn thành khẩn đối đãi …
Tuyết Nhi không muốn Âu Dương Thần để cho tiến vào nhìn thấy mọi thứ, muốn rất nhanh chạyđến nhà vệ sinh tắm rửa một cái, thay quần áo, nhưng vừa động ngườithì cảm thấy mình đau đớn vô cùng, ngay cả đi cũng phải thật cẩn thận, nhưng khi thấy cả người trong gương đầy vết hôn xanh xanh tím tím, Tuyết Nhi sụp đổ, nhớ lại tỉnh cảnh mình chủ động hôn, Tuyết Nhi rối loạn, cuối cùng, đặc biệt chọn kiểu áo cao cổ mặc lên.
Quả thực chỉ chốc lát sau, Âu Dương Thần đến tìm Tuyết Nhi ăn sáng rồi.
"Đã dậy, còn đau không?Anh còn đang suy nghĩ nên đem bữa sáng vào đây ăn không."
"Không, không cần, em… chúng ta ra ngoài ăn đi." Mặc dù thân thể còn rất đau, nhưng Tuyết Nhi vẫn lựa chọn ra ngoài ăn cơm, một là cảm thấy mình chưa từng chiều chuộng như thế, hai là cùng Âu Dương Thần đứng ở phòng này rất xấu hổ.
Trên bàn cơm, Âu Dương Thần chuẩn bị trứng ốp lếp, bánh mì nướng, phát hiện còn cósữa đậu nành, từ lần trước Tuyết Nhi nói qua không uống sữa tươi, Âu Dương Thần không còn có chuẩn bị sữa cho Tuyết Nhi nữa, mà đổi thành sữa đậu nành. Hai người ở trên bàn cơm lẳng lặng ăn bữa sáng, nhất thời không nói chuyện.
Leng keng
Chuông cửa đột ngột vang lên, Tuyết Nhi cùng Âu Dương Thần liếc nhau, đều kinh ngạc, lâu như vậy, người đến chỗ này trừ cô cùng Âu Dương Thần không có bất kỳ aiđến, Âu Dương Thần lại càng kinh ngạc, chỗ ở của mình không có mấy người biết, chẳng lẽ là ….
Âu Dương Thần buông bánh mì trong tay ra, tao nhã dùng khăn tay lau tay, đi ra mở cửa. Quả nhiên cửa vửa mở thấy hai người đúng như trong suy đoán, là Âu Dương Tường cùng Trình tâm.
"Ha ha, con trai, surprise." Trình Tâm vừa tiến đến ôm con trai của tự mình. Mà Âu Dương Tường vẫn còn rất kỳ lạ đứng ở nơi đó, ngày thường Trình Tâm ôm Âu Dương Thần, Âu Dương Tường luôn luôn ăn dấm chua, nhưng hôm nay làm sao đứng yên tĩnh như thế. Nếu cẩn thận quan sát sẽ thấy trong mắt Âu Dương Tường vui sướng khi người gặp họa. Bởi vì ông thấy chỗ cổ Âu Dương Thần vết hôn nhàn nhạt.
"Mẹ, hai người tại sao đến đây, con không phải đã nói sao, gần đây con bận rộn nhiều việc?" Cũng không phải Âu Dương Thần bất hiếu, mà con sói xám này vừa mới ăn Tuyết Nhi con tiểu bạch thỏ này, rất không dễ dàng, bây giờ,,,,,
"Con trai, mẹ con sẽ không quấy rầy con làm sao, làm sao vậy, con trưởng thành, liền ghét bỏ mẹ con có phải không."
Vẻ mặt Trình Tâm ủy khuất nhìn Âu Dương Thần.
"Bà xã ngoan?" Âu Dương Tường chịu không nổi vẻ mặt vô tội của bà xã nhà mình kia, vừa thấy ông lại khó nhịn, bước lên phía trước an ủi.
"Thần, là ai vậy?" Tuyết Nhi thấy đã lâu Âu Dương Thần vẫn chưa vào, xuất phát từ lễ phép ra nhìn. Kết quả vừa ra đã thấy vẻ mặt ủy khuất Trình Tâm đang ở trong lòng Âu Dương Tường, Tuyết Nhi cảm thấy một hình ảnh này dường như cực kỳ đẹp, bọn họ rất xứng đôi.
Trình Tâm vừa thấy Tuyết Nhi xuất hiện, lập tức rời khỏi lòng ông xã nhà mình, chuyện thương cảm trước để qua một bên, con dâu quan trọng hơn, thấy Tuyết Nhi xinh đẹp như vậy, dáng vẻ cực kì thanh thuần làm cho Trình Tâm yêu thích, nghĩ đến người trong lòng con trai nhà mình sẽ không kém, cũng không ngờ xinh đẹp như vậy."Ai nha, đây là Tuyết Nhi, thật sự là cô gái rất xinh đẹp, bác là mẹ của tiểu tử Âu Dương Thần này."
Nghe Trình Tâm nói bà là mẹ của Âu Dương Thần, Tuyết Nhi có chút kinh ngạc, dù sao con dâu luôn luôn sợ gặp cha mẹ chồng, nhưng vẫn nhu thuận nói một tiếng "Chào bác gái" "Chào bác trai" Trình Tâm cũng nhu thuận gật gật đầu, Âu Dương Tường chỉ mỉm cười, hiển nhiên một quân tử.
Âu Dương Thần thấy Tuyết Nhi xuất hiện nghĩ thân thể cô không thoải mái, liền để cho bọn họ ngồi ở trong phòng khách, nếu Trình Tâm biết con trai của mình chỉ đau lòng cho thân thể con dâu, phỏng chừng muốn tức chết rồi.
Trình Tâm vẫn lôi kéo tay Tuyết Nhi, thấy nhẫn kim cương trên tay Tuyết Nhi, lại càng sáng tỏ, cuối cục không cần quan tâm đến hôn sự của con trai, dáng vẻ cực kì đáng yêu, hỏi cuộc sống Tuyết Nhi một chút, đột nhiên Trình Tâm thấy trên cổ Tuyết Nhi có vết hôn rất sâu, nhất thời nghĩ đến hành vi cầm thú của ông chồng nhà mình đối với mình, không ngờ con dâu cũng giống như mình, lập tức càng thích Tuyết Nhi, lôi kéo Tuyết Nhi nói rất nhiều chuyện của Âu Dương Thần, lại còn thề son sắt nói muốn cho Tuyết Nhi quyết định, không thể để cho Tuyết Nhi bị Âu Dương Thần khi dễ, còn thân thiết Tuyết Nhi hơn so với Âu Dương Thần, điều này làm cho hai người Âu Dương Thần cùng Âu Dương Tường không biết phải nói gì, thật ra không cần Trình Tâm dặn dò, Âu Dương Thần cũng nhất định sẽ đợi Tuyết Nhi, từ trong đáy lòng Trình Tâm rất thích con dâu này, càng muốn gần gũi với Tuyết Nhi, mà từ trên người Trình Tâm, Tuyết Nhi cũng cảm thấy được tình thương của mẹ, Trình Tâm cùng Tuyết Nhi hai người phụ nữ từ lúc bắt đầu đề tài cuộc sống, đến phim truyền hình, hai người lại càng hận không gặp nhau sớm hơn, làm cho Âu Dương Thần cùng Âu Dương Tường lại càng không nói gì, mắt Âu Dương Thần u oán nhìn ba mình "Hối hận, thì đừng đến."
"Xú tiểu tử, tại sao không nói sớm." Âu Dương Tường trả lại ánh mắt cho Âu Dương Thần, cuối cùng cha con Âu Dương hợp mưu, Trình Tâm cùng Tuyết Nhi rốt cục kết thúc hội đàm song phương (cuộc nói chuyện hai bên), Trình Tâm vẫn không nỡ đi, trước khi đi vẫn nhắc nhở Tuyết Nhi về nhà ăn cơm, tìm mình đi dạo phố, cuối cùng Trình Tâm nói vài câu bí mật với Âu Dương Thần, làm cho Âu Dương Tường cùng Tuyết Nhi cực kì tò mò, chỉ thấy Âu Dương Thần sau khi nghe xong sắc mặt đen lại, Tuyết Nhi tìm mọi cách để biết, Âu Dương Thần cũng không để lộ ra, mà bên này Âu Dương Tường cũng hỏi Trình Tâm, ai ngờ Trình Tâm tức giận nói lại câu: Còn không phải cha con các người quá cầm thú, em lo lắng cho thân thể Tuyết Nhi?
Âu Dương Tường nghe xong sắc mặt cũng đen lại, bà xã. Không phải anh muốn yêu em nhiều sao? Làm sao biến cầm thú rồi.
|
Chương 39: Gièm pha "Tuyết Nhi, cậu rốt cục đã đến, mình có nhiều chuyện muốn nói cho cậu." Tuyết Nhi vừa vào công ty, San San cùng một số đồng nghiệp vây quanh lại, trong khoảng thời gian này mọi người cùng Tuyết Nhi ở chung cảm thấy cô là một người rất dễ chung sống, hơn nữa rất có năng lực, cho nên mọi người không bài xích cô giống như trước.
"Chuyện gì? Làm sao cậu kích động như vậy." Tuyết Nhi nghi ngờ hỏi.
"Nhìn đi, tôi đã nói Tuyết Nhi không biết mà? Cô ấy làm sao có thể biết? Tuyết Nhi nhà chúng ta không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ thiết kế." San San thở dài nói.
"Cậu lảm nhảm nhiều quá, nói đi, có chuyện lớn gì."
"Ai nha, San San cứ quanh co lòng vòng, trực tiếp cho Tuyết Nhi nhìn là được rồi không phải sao?" Từ Linh ở bên cạnh nói.
"Có đạo lý, tai nghe là giả, mắt thấy mới thực." San San nói. Lập tức dùng máy tính Tuyết Nhi lên trang web, chỉ thấy rất nhiều tấm hình ảnh vụng trôm của phụ nữ và đàn ông, mặt mũi người phụ nữ thì mình biết, là Lý Thiến Thiến, nhưng có nhiều người đàn ông, trong tấm ảnh vẻ mặt người phụ nữ rõ ràng rất hưởng thụ, rất nhiều chỗ trên mặt Lý Thiến Thiến xuất hiện dấu vết bị đánh, Tuyết Nhi khiếp sợ tại sao có thể như vậy. Nhớ đến phản ứng không bình thường của mình tối hôm đó. Là ly nước trái cây kia, thấy việc này có chút quan hệ với mình, nghĩ vậy, Tuyết Nhi từ khiếp sợ chuyển thành hiểu rõ, xem ra mình không chỉ đơn giản là uống say, là anh Thần cứu mình, nhìn lại hình ảnh này, Tuyết Nhi cảm thấy bi thương, nếu không phải là anh Thần, thì người hôm nay xuất hiện ở trên các trang web chính là mình rồi. Vì sao phải như vậy? Đối với người đã hãm hại mình, Tuyết Nhi cũng không có thiện cảm gì.
"Tuyết Nhi, cậu cũng ngớ người đúng không, mới bắt đầu chúng tôi cũng không tin, Lý Thiến Thiến kia vừa thấy đã biết dạng gì, thường xuyên còn quyến rũ tổng giám đốc." Tiểu Vũ bộ phận thiết kế cũng nói.
"Ài, tôi xem Tuyết Nhi nhà chúng ta bị hình ảnh thiếu nhi không nên nhìn này dọa sợ rồi, đừng, đừng, dọa sợ bảo bối nhà chúng ta." San San trêu ghẹo nói.
"A, San San nói lời này, Tuyết Nhi không phải vẫn là …" Tiểu Vũ kinh ngạc nói, nhưng ở trong lòng âm thầm bỏ thêm câu cũng khó trách, đã lớn như vậy không đụng chạm ai bình thường.
Vừa nghe bọn họ nói đến đây, Tuyết Nhi lập tức nghĩ đến đêm hôm đó cùng Âu Dương Thần, khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt đỏ bừng, chỉ là các cô nhìn không ra, bởi vì Tuyết Nhi mỗi lần ra cửa đều đặc biệt trang điểm cho mình, nhưng không phải trang điểm đẹp, mà làm cho cô xấu đi, làn da ban đầu của Tuyết Nhi trắng nõn, mà bây giờ thành ngăm đen.
"Được rồi, được rôi, khẩn trương đi làm, cẩn thận tổng giám đốc mắng người." Tuyết Nhi đuổi các cô đi. Không khỏi có chút thất thần, trong lòng có điểm ngọt ngào. Sau đó, chán nản mình đi làm lại nhớ tới Âu Dương Thần, lập tức tập trung tinh thần làm việc.
"Tuyết Nhi, đi ăn cơm, buổi trưa đi đâu ăn vậy." Vừa đến thời gian cơm trưa, San San lập tức chạy đến chỗ Tuyết Nhi, trước đây Tuyết Nhi vẫn là trợ lý thì vị trí ngay ở bên cạnh mình, nhưng bây giờ lại cách vài căn phòng.
"Ừ, tùy tiện đi."
"Đợi một chút, mình nhận điện thoại đã." Tuyết Nhi nghe tiếng chuông điện thoại vang lên thấy là số lạ, không khỏi tò mò người nào gọi điện thoại cho mình.
"A lô xin chào." Tuyết Nhi lễ phép chào hỏi.
"Tuyết Nhi, là bác, bác đang ở gần công ty cháu, chúng ta cùng đi ăn cơm nhé." Trình Tâm vui vẻ nói, rất không dễ dàng bỏ rơi ông xã nhà mình phái ông đi tìm Thiếu Phàm chơi, còn mình thì nhân cơ hội này có thể cùng con dâu bồi dưỡng tình cảm thật tốt.
"Ạch, bác gái …" Tuyết Nhi thích Trình Tâm, một là bởi vì đây là mẹ của Âu Dương Thần, hai là Trình Tâm đối xử với mình rất tốt, giống như mẹ ruột vậy, tuy chỉ gặp Trình Tâm có một lần, nhưng đối với sự quan tâm của Trình Tâm Tuyết Nhi cảm nhận được. Nhưng bây giờ mình đã hẹn với San San, từ chối San San như vậy Tuyết Nhi không muốn, suy nghĩ một chú trồi lấy dũng khí nói.
"Bác gái, cháu có thể đưa bạn cùng đi được không?"
"Đương nhiên có thể, bác thích nhất ở một chỗ với người trẻ tuổi, làm mình như trẻ ra, ha ha."
"Bác gái, bác vốn rất trẻ mà." Tuyết Nhi trêu ghẹo nói, từ Âu Dương Thần biết được tính cách Trình Tâm giống như một đứa trẻ, trước mặt là phu nhân cao quý, ở đằng sau giống như một bé gái, ngày trước làm cho Âu Dương Tường theo đuổi rất vất vả, cũng biết người chị lần trước gọi điện thoại đó là Trình Tâm, làm cho Tuyết Nhi kinh ngạc một phen, đồng thời cũng cực kỳ hâm mộ Âu Dương Thần có một người mẹ, đại lượng, hiền lành, giống như bạn bè vậy.
"Tuyết Nhi còn biết dụ dỗ bác vui vẻ, tốt, các cháu khẩn trương xuống đây đi, bác đang đói bụng."
Cứ như vậy Tuyết Nhi mang theo San San cùng Trình Tâm đi ăn cơm trưa.
|