Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 770: Mammy, con nhớ mẹ 7
Đường Bạch Dạ sau khi được phẫu thuật, đưa đến ICU, những tin anh của Đường môn đều ẩn nấp trong mỗi ngóc ngách của bệnh viện, để ngừa vạn nhất, sợ nhất là vào lúc này có người ám sát Đường Bạch Dạ, anh không hề có lực để chống đỡ. Âu Dương phụng mệnh tới giết Đường Bạch Dạ, kỳ thực, là Lục Trăn cố ý làm ra, cố ý giả bộ để cho Âu Dương đắc thủ, lại để cho Vân Dật đả thương Âu Dương, để chuyện này càng có thể làm cho bọn họ tín nhiệm, sau đó, công bố tin tức Đường Bạch Dạ chết. Phải tuyên bố Đường Bạch Dạ chết ra bên ngoài, là cũng vì bất đắc dĩ. Thấy Tiêu Tề muốn rời đi ngay, nhưng lại để lại Âu Dương tới thi hành nhiệm vụ, có thể nghĩ, Tiêu Tề có tâm giết Đường Bạch Dạ, là kịch liệt như vậy, kiên định như vậy, anh ta sẽ không bỏ qua Đường Bạch Dạ. Hơn nữa Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất vây quét, mỹ nhân thiếu tá lại đang ở thành phố S, Lục Trăn nói, không như tuyên bố chết ra bên ngoài, lừa dối. Vân Dật đã biết thân phận của Lục Trăn, bởi vì thân phận của Hạ bảo bối phơi bày ra đó. Lục Trăn cùng bé thân thiết, lại có thể điều động đặc công tinh nhuệ của vương bài ở thành phố S đến giúp, Vân Dật liền biết không phải là nhân vật bình thường, chỉ là không ngờ, anh ta chính là một danh thủ lĩnh tiếng tăm lừng lẫy của tổ chức vương bài lính đánh thuê. Lục Trăn nói, anh ta và mỹ nhân thiếu tá có một khoảng thời gian giao tiếp, rất rõ tính tình của anh ta, anh ta đã quyết tâm muốn tới giết Đường Bạch Dạ, nhất định sẽ nói là làm, không như để anh ta được như ý nguyện. Cho dù là lừa dối, cho dù là ngày sau Nolan biết chân tướng cũng không sao cả, mỹ nhân thiếu tá không trở lại là được. Vân Dật nghe Lục Trăn đề nghị, tuyên bố ra bên ngoài, Đường Bạch Dạ chết, chuyện này gạt Đường lão cùng trên dưới Đường gia, trừ Hạ bảo bối, chỉ là vì rất thật, nếu là diễn kịch, cũng muốn hiệu quả rất thật. Sau khi tuyên bố tin người chết ngày hôm sau, Đường Bạch Dạ liền tỉnh lại, dời đến biệt thự cảnh biển số hai dưỡng thương, các loại máy móc chữa điều trị bệnh cũng cùng theo, thân thể Đường Bạch Dạ suy yếu, nhất thời không thể xuống giường đi lại. Đường Bạch Dạ vừa mới tỉnh lại, liền như điên dại tìm kiếm Hạ Thần Hi, kết quả bị Hạ bảo bối báo cho biết, mammy cùng Tiêu Tề đi Pháp, Đường Bạch Dạ sau khi phát điên, triệt để yên tĩnh trầm mặc xuống, không nói nửa câu. Anh vẫn nghe lời dặn của bác sĩ, yên tĩnh dưỡng thương, nỗ lực làm cho mình khôi phục lại điều kiện trạng thái tốt nhất. Không có nói đến Hạ Thần Hi, cũng rất ít cùng Hạ bảo bối nói chuyện. Anh đang cố gắng điều chỉnh trạng thái chính mình, nói cái gì cũng nghe không vào, Hạ bảo bối muốn vì Hạ Thần Hi nói một đôi lời nói đều sợ Đường Bạch Dạ nổi giận, cho nên, vẫn luôn không dám nói thêm cái gì. Bây giờ Đường Bạch Dạ, cũng tiếp thu tin tức chính mình đã chết, dù sao chỉ là đối ngoại tuyên bố mà thôi, Hạ Thần Hi vẫn là tội phạm phát lệnh truy nã, Lâm Lâm sau khi tỉnh lại, vẫn luôn ở trong bệnh viện, bị người báo cho biết tin tức Đường Bạch Dạ đã chết, đang ở bệnh viện bệnh tâm thần, vô cùng điên cuồng. Hạ bảo bối cũng không có gạt Đường Bạch Dạ, cũng nói cho anh biết tin tức của Lâm Lâm, kỳ quái, Đường Bạch Dạ tuyệt không có phản ứng gì. Hạ bảo bối tận lực chăm sóc Đường Bạch Dạ, ngực anh bị một phát đạn, là thật, thiếu chút nữa không có mệnh, lại rời xa bệnh viện điều dưỡng, Hạ bảo bối cũng sợ xảy ra chuyện không may, cho nên hầu hạ vô cùng chu đáo. Một cuộc gọi điện thoại này, đúng là ngẫu nhiên. Bé cũng không ngờ, Hạ Thần Hi lại gọi điện thoại cho bé, Đường Bạch Dạ tử thủy bình thường trên mặt, nhìn thấy một tia khát vọng hoang mang, thế là, bé không tránh Đường Dạ Bạch, nhận điện thoại. Mở máy để chế độ loa ngoài, để Đường Bạch Dạ nghe thấy tiếng của Hạ Thần Hi. Lúc Đường Bạch Dạ nghe thấy Hạ Thần Hi, cự tuyệt nghe thấy tin tức của anh, trên mặt âm trầm khó coi cực kỳ, hung ác nham hiểm như ma, hận Hạ Thần Hi không thể đang ở trước mắt, anh sẽ lập tức bóp chết Hạ Thần Hi.
|
Chương 771: Mammy, con nhớ mẹ 8
Hung hăng... Hung hăng, bóp chết!! Tình tự phập phồng, ảnh hưởng đến vết thương ở ngực, lại là một loại đau đớn kịch liệt, đây là Hạ Thần Hi làm anh đau xót, không thể che giấu, Đường Bạch Dạ hít sâu, nhịn xuống lửa giận trong lòng, Hạ Thần Hi... Hạ Thần Hi... Hạ bảo bối nhẹ nhàng ngồi ở bên người Đường Bạch Dạ, nghiêm túc nhìn Đường Bạch Dạ, “Daddy, cha có thể nói, muốn cùng bảo bối nói một chút?” Đường Bạch Dạ nhìn mắt con trai, vẫn trầm mặc như cũ. ”Đây là chuyện giữa cha cùng cô ấy, con không cần tham gia.” Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, “Bảo bối, cha hi vọng con minh bạch, mẹ con, cũng không phải là làm chuyện gì, đều là đối với, cô ấy cũng có lúc phạm lỗi.” ”Con biết.” Hạ bảo bối mỉm cười nói, ánh mắt tất cả đều là kiên định, “Nhưng người là mẹ con, chẳng sợ mẹ làm sai, chọc nợ, cũng là còn có con, con sẽ khiến cho con có khả năng bảo hộ mammy.” Bé dừng một chút, ”Đương nhiên, con cũng hi vọng daddy có thể bình an vô sự, con cũng muốn làm cho con có khả năng, bảo hộ daddy, mặc dù daddy cảm thấy căn bản không cần con bảo vệ, về một phát súng này, con rất xin lỗi, cũng rất khổ sở, nhưng con tin, mammy có lý do của mammy.” Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, liên tục nằm mấy ngày, thần sắc của anh cực không tốt, người có chút tiều tụy, trông có chút nhếch nhác cùng hung ác nham hiểm, Hạ bảo bối có chút hoài niệm quá khứ mộtdaddy yêu nghiệt vô sỉ. ”Con biết cô ấy làm cái gì không? Cô ấy bỏ đi đứa nhỏ.” Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, thanh âm rất lệ, “Cô ấy bỏ đi đứa nhỏ, lại tới muốn mạng của cha, con vẫn đang cảm thấy, mẹ con một chút lỗi cũng không có?” Hạ bảo bối trợn tròn cặp mắt, mammy bỏ đi đứa nhỏ? Sao có thể!! ”Daddy, điều đó không có khả năng, mammy sao có thể bỏ đi đứa nhỏ, mẹ sẽ không làm thương tổn đứa nhỏ.” ”Đây là chính miệng cô ấy nói, sao lại có giả.” Ngữ khí Đường Bạch Dạ tràn đầy lửa giận, lợi hại đến cực điểm, Hạ Thần Hi chính miệng nói, cô bỏ đi đứa nhỏ, đừng nói Hạ bảo bối không tin, Đường Bạch Dạ cũng không tin. Năm đó Hạ Thần Hi ôm đứa nhỏ, biết rõ mình phạm nhiều sai lầm như vậy, cùng anh có nhiều dây dưa như vậy, cô vẫn như cũ sinh hạ đứa nhỏ, có thể nghĩ, Hạ Thần Hi là một người có bao nhiêu khát vọng đứa nhỏ, một nữ tử khát vọng thân nhân. Cô sẽ không làm thương tổn con của mình, nhìn cô yêu thương đứa nhỏ như vậy, cô sao lại thương tổn đứa nhỏ. Quá khứ, bọn họ có nhiều ân oán như vậy, cô cũng không bỏ đứa nhỏ, bây giờ giữa bọn họ lại có tình yêu, cô sao lại bỏ đi đứa nhỏ. Chính là bởi vì không tin, mới có thể phẫn nộ. Cô liền nói một câu như vậy, sau đó nổ súng, không nói hai lời muốn mạng của anh, cơ hội để anh hỏi cô một tiếng cũng không có, anh không tin Hạ Thần Hi bỏ đi đứa nhỏ, cũng không tin, Hạ Thần Hi thực sự sẽ lấy mạng của anh. Anh thật sự phẫn nộ chính là, có chuyện gì, cô ấy không thể nói ra với anh, cô ấy không thể thương lượng với anh, càng muốn chính mình quyết định, càng muốn được ăn cả ngã về không, anh muốn hỏi một tiếng vì sao cơ hội cũng không có. Bây giờ, tin về cái chết của anh trải rộng toàn cầu, Hạ Thần Hi gọi điện thoại cho con trai, một chữ cũng không hỏi tin tức của anh, thậm chí không muốn nghe tin tức của anh. Đây mới là điều anh phẫn nộ nhất, thống hận nhất. Tâm nhiều lãnh ngạnh, mới có nhanh nhẹn ngoan tuyệt như vậy. Đường Bạch Dạ càng muốn, trong lòng ước là phẫn nộ, nhịn không được nắm chặt nắm tay, thế nào cũng không thể bình phục cỗ lửa giận trong lòng này. Hạ Thần Hi, em rốt cuộc đang suy nghĩ gì? ”Daddy...” Hạ bảo bối nhìn Đường Bạch Dạ, mím môi, có chút không đành lòng, nhưng bé vẫn nói, “Cha thực sự muốn nghe chân tướng tám năm trước sao? Mammy giết Lâm Tình, có nội tình khác.”
|
Chương 772: Ân oán thị phi lỗi của ai 1
Đường Bạch Dạ trong lòng nhịn xuống cơn giận, anh thực sự chú ý, cũng không phải là Thần Hi giết Lâm Tình. Mà là không chịu nổi chuyện cũ tám năm trước,không chịu nổi hồi ức, còn có đáy lòng anh áy náy đối với các huynh đệ. ”Nói!” Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, anh cũng muốn nghe một chút, con trai muốn nói cái gì. Hạ bảo bối trầm giọng nói, “Mammy vẫn không cho con quản chuyện của mẹ, lần này phát sinh loại sự tình này, con không hề nghe lời của mẹ, con thông qua Lục Trăn cùng Mục Vân Sinh, tra xét tám năm trước có một số việc có liên quan với mammy.” ”Mammy có một người chị, tên là Hạ Thần Tuyết, năm đó chiến dịch vũ khí bệnh khuẩn (hiểu như là vũ khi sinh học) ở Bắc Âu, chết vào tay của cha. Đây mới là lý do mammy tiếp cận cha, nguyên nhân là muốn báo thù, cha giết chị của mẹ, mẹ là đến báo thù .” Đường Bạch Dạ toàn thân chấn động, giật mình nhìn Hạ bảo bối. Một chút hồi ức phong trần, cũng chậm rãi cuốn tới, chiến dịch vũ khí vi sinh học ở Bắc Âu là chống khủng bố, Đường môn cùng Hỏa Vân tập đoàn ba cỗ lực lượng một lần đụng nhau, anh tự mình dẫn người vây quét căn cứ tập đoàn Hỏa Vân ở Bắc Âu. Có chút chiến dịch, nhất thanh nhị sở, Hạ Thần Tuyết Cô gái kia là người bảo hộ vũ khí vi sinh học? Đường Bạch Dạ chợt nghiêm nghị nói, “Chuyện này sao có thể trách cha? Năm đó Hỏa Vân nghiên cứu ra vũ khí bệnh khuẩn, con biết nguy hại nhiều ra sao? Nếu như vũ khí bệnh khuẩn bị tiết lộ, loại này mang đến làm cho tai nạn ngập đầu.” ”Một lọ vũ khí vi sinh học bị tiết lộ, nửa giờ có thể phá hủy một tòa thành thị Paris, chúng ta làm sao có thể ngồi xem mặc kệ, tập đoàn Hỏa Vân năm đó vì tranh quyền, tranh địa bàn, tiền vốn gãy, muốn bán ra với giá cao loại vũ khí vi sinh học này, nếu như bán cho Trung Đông, có thể dẫn đến vấn đề sinh tử tồn vong của nhân loại.” ”Cha cùng đốc tra chống khủng bố phụng mệnh liên hợp cùng nhau vây quét tòa căn cứ này, phiến giáp không để lại, năm đó vây quét hết, chỉ còn lại có một cô gái bảo hộ vũ khí vi sinh học, cô cũng không thân thủ (ý không có võ), cũng không phải đặc công. Chỉ là một danh y sinh (ý nói vừa là bác sĩ vừa là nhà sinh vật), chúng ta không có ý giết cô ấy, chỉ là làm cho cô giao ra vũ khí vi sinh học, chính cô lại nói, nghiên cứu vũ khí vi sinh học này, chính cô cũng không muốn, bây giờ có thể tự mình phá hủy, côcũng cảm thấy vui mừng.” ”Hạ Thần Tuyết là tự mình chịu chết, bởi vì cô là người duy nhấtbiết về kỹ thuật này, tất cả nhà khoa học đều bị chống khủng bố giết, nếu cô còn sống, vận mệnh cũng là bị chống khủng bố bắt, cô tự mình lựa chọn cùng loại vũ khí vi sinh vật này cùng nhau đồng quy vu tận, điều này có thể trách chúng ta sao?” ”Cha không biết cô ấy là ai, cha chỉ biết là, Hạ Thần Tuyết lúc lâm thời, cũng không câu oán hận, chính cô ấy đã nói, cô là người nghiên cứu phát triển ra vũ khí vi sinh học, là đầu nguồn tội nghiệt, bây giờ có thể chết với nghiên cứu của mình, cũng là chết có ý nghĩa.” ”Năm đó nếu cô giao ra vũ khí, để chúng ta phá hủy, cô cùng lắm là bị chúng ta bắt, cũng sẽ không chết, là cô tự mình lựa chọn cái chết, cùng cha có quan hệ sao, lại nói, năm đó Đường môn cũng chỉ là một mũi tên nhọn của tổ chức chống khủng bố, đao phủ, chân chính cầm lên cây đao giết người này, cũng không phải cha, Hạ Thần Hi hận cha, quả thực mạc danh kỳ diệu.” Hạ bảo bối yên lặng thất thanh, đây mới là chân tướng năm đó? Chị của mammy là tự mình lựa chọn cái chết? ”Daddy, coi như là cô ấy là tự mình lựa chọn cái chết, có đúng hay không đối với mammy mà nói, vẫn là cha giết chị của mẹ, nếu như không phải Đường môn cùng chống khủng bố liên thủ vây quét, chị của mẹ sẽ không phải chết, sổ sách này, cũng là tính đến trên đầu cha.” Hạ bảo bối thầm nghĩ, kỳ thực, daddy, cha thực sự so với Đậu Nga còn oan hơn. Đường môn là đao phủ của chống khủng bố, không phải là lần đầu tiên. Nhưng lần này chọc tập đoàn Hỏa Vân, còn chọc tới mammy, daddy thực sự rất oan uổng.
|
Chương 773: Ân oán thị phi lỗi của ai 2
Đường Bạch Dạ chặt chẽ nắm chặt nắm tay, lấy logic của Hạ Thần Hi, đương nhiên là anh giết hại chị của cô, cho nên, cô mới có thể tiếp cận anh, tới báo thù, nếu thật sự là như thế, cũng khó trách, năm đó cô lại làm được tuyệt tình như vậy. Cô yêu người nhà như vậy, tất nhiên hận không thể giết anh. ”Daddy, con còn tra được một chuyện khác.” Hạ bảo bối nghiêm túc nhìn Đường Bạch Dạ, “Về Lâm Tình, cô ta vẫn có chuyện gạt cha.” ”Chuyện gì?” ”Cô ta là đặc công Đông Âu.” Hạ bảo bối trầm giọng nói, “Đây là Vân Sinh cho con tư liệu, nhắc tới cũng khéo, vương bài có một danh đặc công, đang ở Đông Âu nằm vùng, thi hành nhiệm vụ, tra tư liệu Lâm Tình, cũng không khó.” ”Cô ta tiếp cận cha, cũng là có mục đích, chẳng qua là năm đó cô ta diễn giả làm thật, thực sự đã yêu cha, phản bội tổ chức của mình, năm đó cô ta không có sợ hãi, nghĩ đến cha sẽ giúp cô ta thoát ly Đông Âu, cho nên cô ta mới có thể kết hôn với cha.” ”Đông Âu năm đó cùng Hỏa Vân quan hệ rất mật thiết, có rất nhiều hợp tác, mammy là sát thủ tốt nhất của Hỏa Vân, cho nên, Đông Âu bên kia hạ sát lệnh mật, mammy nhận được nhiệm vụ này, cho nên, mẹ mới có thể tới giết Lâm Tình.” ”Trước khi Mammy giết Lâm Tình, cũng chính là trước khi các người kết hôn, đi tìm Lâm Tình, muốn cô ta dừng cương trước bờ vực, đúng lúc quay đầu lại, nếu là cô ta có thể xét lại mình, tiếp tục thi hành nhiệm vụ, mẹ có thể tha cho cô ta một lần.” ”Lâm Tình không đem mammy để vào mắt, cô ta xuất đạo sớm hơn so với mammy, cho rằng mammy chỉ là phô trương thanh thế, tuyệt không quan tâm. Qua thời gian mammy ước định, Lâm Tình không có một chút dấu hiệu xét lại mình, mammy đành phải động thủ giết cô ta.” ”Cừu hận này giữa các người không có quan hệ, mẹ chỉ là thi hành nhiệm vụ.” Đường Bạch Dạ quá sợ hãi, kinh ngạc nhìn Hạ bảo bối, “Con xác định, con không phải vì mẹ con giải vây?” ”Daddy, mammy không cần con vì mẹ giải vây, đây là sự thực, mẹ đã quên mất, cũng không đại biểu rằng chuyện đã qua, sẽ không có người biết chuyện.” Hạ bảo bối nhẹ cười nói, “Năm đó vương bài vừa mới quật khởi, chỗ nào cũng có nằm vùng, loại chuyện này muốn điều tra, kỳ thực rất đơn giản.” ”Con lúc đó sợ ảnh hưởng quan hệ của các người nên không đi thăm dò, mammy cũng đã quên mất, liền không cần nhớ tới những chuyện cũ không vui, nếu như không phải phát sinh nhiều chuyện như vậy, con cũng sẽ không phái người đi thăm dò.” ”Daddy, con chỉ là hi vọng cha biết, nhân quả tuần hoàn, kỳ thực, giữa các người xưa nay không phải cừu hận.” Là giới hạn giữa hắc đạo và bạch đạo, quá mơ hồ, không thể phán định. ... Dẫn đến quá nhiều ân ân oán oán, yêu hận tình thù dây dưa không rõ. Lúc Đường Bạch Dạ nghe thấy Lâm Tình là đặc công Đông Âu, vô cùng yên lặng, vậy mà không có một chút cảm xúc bi phẫn, tiếc nuối, năm đó Lâm Tình, trên người đích xác có quá nhiều bí mật, bối cảnh quá hoàn mỹ, trong vòng một năm ở giới giải trí đỏ tía. Anh không có sinh nghi, ai sẽ nghĩ tới một người ôn nhu liễu yếu như Lâm Tình là một đặc công, gián điệp. Trên người cô không có một chút khí chất hắc đạo. Tựa Hạ Thần Hi, đây mới là cô gái ở thế gia hắc đạo lớn lên, trên người có một loại kiên cường, độc lập lại nhanh nhẹn, Lâm Tình thực sự rất giống một cô gái bình thường, cho nên, anh cũng không có sinh nghi. Nếu như Lâm Tình là đặc công Đông Âu, cô ta ở bên cạnh mình, cũng là có nhiệm vụ. Cũng khó trách, sau khi gặp Lâm Tình, Đường môn ở Đông Âu hành động, cơ hồ đều là thất bại, thế lực không thể nào triển khai, anh tưởng là vấn đề nội bộ do chính mình quản lý, nguyên lai là người thân cận, bán đứng chính mình. Ừ, cũng không tính là bán đứng, cô là có chức trách.
|
Chương 774: Ân oán thị phi lỗi của ai 3
Đông Âu cùng Bắc Mỹ, xưa nay phân tranh không ngừng, gián điệp, đặc công nằm vùng vào ra không dứt, anh không nhìn ra manh mối từ Lâm Tình, chính là thất sách của anh, năm đó, Lâm Tình đối Đường môn cũng không có tổn thất quá lớn. Chỉ là hành động ở Đông Âu bị nghẹt, còn có phá hủy một ít súng ống đạn dược của Đường môn. ”Daddy, Lâm Tình là, Lâm Lâm cũng là.” Hạ bảo bối nói, nheo lại mắt, xẹt qua một tia lửa, lại dấu ở trong lòng, “Lâm Tình sau khi chết, người phụ trách đặc công Đông Âu liên hệ Lâm Lâm, làm cho cô ta tiếp tục vị trí chị của cô ta, ẩn nấp ở bên cạnh cha.” ”Đối với chị em này, cha chỉ thấy bề ngoài không thấy được nội tâm.” Đường Bạch Dạ kinh ngạc hơn, thảo nào, Lâm Tình vừa chết, Lâm Lâm lập tức xuất ngoại, anh bận làm việc, đặc biệt mấy năm đầu, trên cơ bản không có thời gian thường xuyên đi nước Mỹ xem Lâm Lâm, nếu như cô ta làm cái gì, anh thực sự không biết. Hạ bảo bối nói, “Daddy, con cho cha biết điều này, chỉ là hi vọng, cha ít hận mammy một chút, mammy năm đó cũng có chính mình thân bất do kỷ, mẹ năm đó cửa nát nhà tan, nội tâm bi phẫn, lúc đó chính là muốn tìm người chôn cùng, rất không khéo, Đường môn làm bia đỡ đạn, trước đây cha hại chị của mẹ, mẹ lại gián tiếp hại anh em của cha ở phía sau, có thể tính là huề nhau không?” Hạ bảo bối thực sự rất hi vọng, mạng người cùng cừu hận, thực sự có thể như vậy, tăng giảm thặng dư, có thể huề nhau. Nếu là như vậy, sẽ có bao nhiêu tốt đẹp. Đường Bạch Dạ cụp con ngươi xuống, trầm mặc không nói, trong lòng những hận ý khắc sâu ấy, kỳ thực, sớm ở lúc Hạ Thần Hi nổ súng trong nháy mắt đó, phai nhạt rất nhiều, anh nhớ chính mình trước khi chết, nhớ cũng không phải là cừu hận gì. Anh nhớ tới không biết ai nói qua một câu nói, người chi tướng tử, đoán đến mới là mình tối quyến luyến (mình đoán là một câu châm ngôn của TQ), anh đoán đến, tất cả đều là Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối, hoàn toàn không có hận ý, chỉ là tiếc nuối... Anh cho rằng, bọn họ ở cùng một chỗ rất lâu, rất lâu, lại không nghĩ rằng, Hạ Thần Hi sẽ đích thân kết thúc tương lai của bọn họ. Anh nằm ở vũng máu, ý thức rời rạc một khắc kia, anh rất muốn nắm lấy tay Hạ Thần Hi, hỏi một tiếng, em có thể đã từng yêu anh không, cho dù chỉ là một chút cũng tốt. Bằng không, anh chết không nhắm mắt. Hình ảnh anh đã thấy lúc đó, tất cả đều là Hạ Thần Hi, quá khứ ký ức như điện ảnh ở trong đầu không ngừng truyền phát tin, Đường Bạch Dạ mới hiểu được, kỳ thực yêu hận chỉ cách một đường. Anh có bao nhiêu hận, thì anh lại yêu nhiều bấy nhiêu. ”Daddy, chúng ta hãy quên đi những sự tình không vui ấy có được không?” Hạ Thiên có chút ủy khuất nhìn Đường Bạch Dạ, “Cha xem cái nhà này, người bị thương, người ra đi, ly tán thật khó coi, trước đây chúng ta thật tốt.” ”Chúng ta có rất nhiều vui vẻ, cùng đi ra ngoài chơi, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau vui vẻ cười, chúng ta có được vui vẻ như vậy, người chết cũng đã chết, người sống mới là trọng yếu nhất, cha không thể luôn luôn lưng đeo nhiều người như vậy bao quần áo cuộc sống.” ”Chúng ta tìm mammy, đem mẹ mang về nhà được không?” Đường Bạch Dạ nhìn con trai, có mấy lời nghẹn ngào ở yết hầu, không thể nói ra khỏi miệng, ai có thể cự tuyệt, một đứa nhỏ đầy chân thành khát vọng như vậy, ai có thể cự tuyệt, một đứa nhỏ đối diện mình khao khát cầu xin. Chúng ta tìm mammy, đem mẹ mang về nhà. Chỉ một câu nói lấy biết bao nhiêu là nhân tâm. Bây giờ cái nhà này, đích xác là ly tán khó coi. Anh và Hạ Thần Hi đây đó oán hận, đây đó thương tổn, đã là hai khỏa vết thương ở trong tâm, lại chữa trị thế nào, anh cũng không biết. Thần Hi có thể nhẫn tâm như vậy, cho anh một phát súng, anh thật không xác định, anh ở trong lòng cô rốt cuộc chiếm cứ cái dạng vị trí gì. Nếu là yêu, một phát súng ác tâm như vậy, cô rốt cuộc như thế nào lại ra tay được? ”Daddy...”
|