Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 79: Tưởng Tuệ có ý nghĩ xấu
Editor: boconganh1503 Tưởng Tuệ đột nhiên có chút kích động nói, "Anh không yêu em, vậy anh yêu ai? Lâm Tình đã chết , chẳng lẽ anh yêu Hạ Thần Hi sao?" Đường Bạch Dạ nhíu mày, trong lòng co rút một chút. Anh yêu Hạ Thần Hi sao? Anh yêu Hạ Thần Hi sao? Mặt Đường Bạch Dạ mờ mịt, làm tim Tưởng Tuệ đau nhói, cô thà nghĩ rằng Đường Bạch Dạ vĩnh viễn yêu Lâm Tình, cô không hi vọng Đường Bạch Dạ yêu Hạ Thần Hi. Lâm Tình chết, chí ít, người chết sẽ không cướp Đường Bạch Dạ của cô. "Anh không yêu ai, anh cũng không cần ai yêu." Đường Bạch Dạ lạnh lùng nói, nhìn Tưởng Tuệ, "Em rõ ràng chưa?" Anh biết, Tưởng Tuệ thủ đoạn rất độc ác, tất cả nhu nhược chẳng qua là ngụy trang. Nếu ai dám làm trái ý cô, chuyện gì cô cũng dám làm. Tưởng Tuệ mắt rưng rưng rời đi. Mặt Đường Bạch Dạ không chút thay đổi, nước mắt của phụ nữ với anh mà nói, không dùng được. Đường Thành Nam bưng một ly rượu đỏ, chậm rãi đến gần. "Đại ca, chúc mừng anh a, cuối cùng cũng muốn kết hôn." Đường Thành Nam cười nói. Sắc mặt Đường Dạ Bạch lạnh nhạt, cũng không đáp lại. Đường Thành Nam luôn cùng anh đối nghịch, châm chọc khiêu khích, anh đã sớm thành thói quen, không muốn để ý tới. "Thuận tiện nói cho đại ca một tin tốt, từ ngày mai trở đi, em sẽ tiến vào Đường thị, làm tổng giám đốc phụ trách bộ phận đồ trang sức." Đường Thành Nam nói, "Ba ba đã đề cập qua cùng anh chưa?" Đường Bạch Dạ nhíu mày, anh biết Đường Thành Nam cùng Đường Nhất Phong sớm muộn sẽ tiến vào tập đoàn Đường thị quốc tế, chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy. Bộ phận đồ trang sức là bộ phận mang lại lợi nhuận lớn nhất cho Đường thị, anh lúc đó đã nghĩ, Đường Thành Nam nhất định sẽ tiến vào bộ phận đó, đúng là anh đã đoán trúng. "Tôi biết." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, "Tôi sẽ an bài." "Đại ca thế nào thoạt nhìn một chút cũng không vui, có em trai giúp đỡ, không phải anh có nhiều thời gian ăn chơi đàng điếm hơn sao?" Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, "Vậy cảm ơn." Đường Thành Nam nói, "Đại ca, nói thực sự, ngày đó người phụ nữ đánh gofl cùng anh, em cảm thấy rất hứng thú, cô ấy rốt cuộc là ai?" Ánh mắt Đường Bạch Dạ trầm xuống, "Cậu muốn làm cái gì?" "Nếu chỉ là đối tác kinh doanh, không phải là tình nhân của đại ca, anh nói cho em biết có ngại gì, em cảm thấy hứng thú với cô ấy." Đường Thành Nam nói, " Tính tình nóng bỏng như thế, em lần đầu tiên gặp được." Đường Bạch Dạ cười châm chọc, "Cậu coi tôi là cái gì? Tú bà sao? Muốn tìm đàn bà, chính mình đi tìm, đừng đến phiền tôi." "Đại ca, hà tất nói lời khó nghe như vậy, anh em một nhà, có đàn bà cùng nhau chia sẻ thôi." Đường Thành Nam hèn mọn cười. Đường Bạch Dạ cười lạnh, tôi và cậu chưa bao giờ là anh em. "Cút!" Đường Bạch Dạ lạnh lùng nói. Đường Thành Nam thẹn quá hóa giận, "Hừ, anh hét cái gì chứ, tôi sớm muộn sẽ biết cô ta là ai, chẳng qua chỉ là con của người đàn bà tiện nhân, mà cứ cho mình là đại thiếu gia của Đường gia." Một cỗ lửa giận trong lòng Đường Bạch Dạ bốc lên, anh chợt tung quyền, đập vào cằm Đường Thành Nam, Đường Thành Nam quát to một tiếng, văng ra xa ba bốn mét, cằm gần như bị trật khớp. "Anh dám đánh tôi sao?" Đèn trong hoa viên chập chờn, thay đổi liên tục, chiếu trên người Đường Bạch Dạ, một tầng bí ẩn cùng lãnh khốc. "Nếu tao nghe mày nói một câu nào về mẹ tao nữa, tao đánh nát đầu mày." Nhìn Đường Bạch Dạ lúc này quá mức âm trầm, sắc bén. Đường Thành Nam có chút sợ, không dám khiêu khích, vội vã bỏ chạy, "Anh chờ đi, Đường Bạch Dạ, tôi sẽ báo thù ." Đường Bạch Dạ cười lạnh, cuồng ngạo bức người. Mười Đường Thành Nam anh cũng không để vào mắt. Tưởng Tuệ quyến rũ ra một nụ cười lạnh, Hạ Thần Hi, đến ông trời cũng muốn giúp tôi. Cô đi về hướng Đường Thành Nam, "Tôi biết cô ta là ai, tôi còn biết cô ta ở đâu ."
|
Chương 80: Khí thế hừng hực (1)
Editor: thanh huyền Tin tức hôn lễ của tổng giám đốc tập đoàn Đường thị - Đường Bạch Dạ cùng công chúa thành phố S - Tưởng Tuệ sắp tới, ngày hôm sau như như lửa truyền đến, tin tức đạt được xác thực của Đường Bạch Dạ, nên thành sôi trào. Đây là một tiêu chuẩn của hôn nhân thương mại. Hai phe người có quyền thế kết hợp, không biết muốn biến thành phố S đến cái dạng gì. Hạ Thần Hi đi vào phòng làm việc, còn chưa có ngồi nóng chỗ nghe đến bọn họ thảo luận chuyện này, vô cùng kinh ngạc, tin tức này tới vô cùng đột nhiên. Đường Bạch Dạ muốn kết hôn? Tối hôm qua anh vội vã về nhà cũ, chính là vì chuyện này đi? Scandal Đường Bạch Dạ, tiêu đề vẫn không có gì mới, ý tứ vô cùng trắng ra, vừa nhìn liền hiểu. Ảnh chụp là hai người từng tham dự hoạt động, Đường Bạch Dạ ở trước truyền thông luôn luôn phong độ mê người , hai người đứng chung một chỗ thực sự là Kim Đồng Ngọc Nữ. Nếu không phải chuyện của Tưởng công chúa bị tung ra, sợ rằng hôn lễ này sẽ có rất nhiều người chúc phúc. "Đường đại thiếu sẽ phải kết hôn, không biết làm tan nát trái tim bao nhiêu người.”Vẻ mặt Tiết Giai Vân mộng ảo nói, "Tưởng công chúa thực sự là tài giỏi, loại chuyện này cũng không giải trừ hôn ước, trái lại kết hôn." "Này có tính là nhân họa được phúc không." Hạ Thần Hi lành lạnh nói, "Gả cho Đường Bạch Dạ lại không nhất định sẽ hạnh phúc." Những lời này của cô kỳ thực cũng không nhằm vào Tưởng Tuệ, bất luận ai chỉ cần gả cho Đường Dạ Bạch, cô cũng nói như thế. Nhưng mà, không khéo . Những lời này vừa lúc bị Tưởng Tuệ đi tới nghe thấy. Cô vẻ mặt cao ngạo đứng ở trước mặt Hạ Thần Hi, như tuyên thệ nói, "Tôi gả cho Đường Dạ Bạch, nhất định sẽ hạnh phúc , Hạ Thần Hi, cô chờ." "Cô rốt cuộc không như tôi, anh ấy muốn kết hôn với tôi.” "Tôi gả cho anh ấy không hạnh phúc, cô gả cho anh ấy sẽ hạnh phúc sao?” "Tự mình đa tình!" Tưởng công chúa vẻ mặt khinh bỉ, ánh mắt nhìn Hạ Thần Hi như nhìn một đống rác rưởi. Hạ Thần Hi cười đến tươi đẹp, đạm nhiên cùng thản nhiên, phong độ Tưởng công chúa càng thất bại. "Tổng giám đừng hiểu lầm, tôi đối với Đường tổng không có bất kỳ mơ mộng gì, xin cô không cần tự đội nón xanh cho mình.” "Đường tổng phong lưu đa tình, trước hôn nhân còn như vậy, sau hôn nhân càng khó đảm bảo, bất luận người phụ nữ nào gả cho Đường tổng đều sẽ không hạnh phúc." "Tôi không phải nhằm vào cô, xin cô bớt giận." "A, chúc cô kết hôn vui vẻ." Hạ Thần Hi từng câu từng chữ nói, sắc mặt Tưởng Tuệ đại biến, phẩy tay áo bỏ đi. Tiết Giai Vân vỗ ngực một cái, "Thần Hi, cậu cùng Tưởng Tuệ rốt cuộc làm sao vậy?" "Không có việc gì!" "Không phải, giọng điệu vừa rồi, thế nào hình như đang nói cậu cùng Đường đại thiếu có quan hệ?" Hạ Thần Hi bật cười, "Trước hôn nhân tổng giám đại nhân áp lực quá lớn, thấy người phụ nữ nào sẽ cướp đi Đường Dạ Bạch, tố chất thần kinh, có thể xem nhẹ sao." Tiết Giai Vân nghi hoặc, thực sự là cái dạng này sao? Hạ Thần Hi không lừa già dối trẻ gật đầu, "Tuyệt đối là!" Vì sao Tưởng công chúa thấy tôi không cảm thấy tôi sẽ câu Đường Dạ Bạch? Đường Thành Nam căn cứ địa chỉ Tưởng Tuệ cung cấp đi tới số hai tiểu khu nhà trọ cảnh biển. Tiểu khu có ba mươi nhà cao tầng, cùng mười một nhà thấp, còn có bốn dãy biệt thự, chiếm diện tích rất lớn, Đường Thành Nam biết Đường Bạch Dạ sẽ ở đối diện, không ngờ Hạ Thần Hi cũng ở nhà trọ cảnh biển. Cô ta sẽ ở khu nào? Tưởng Tuệ không có cho số nhà, lúc Hạ Thần Hi đăng ký, chỉ có nhà trọ cảnh biển số hai, không có cụ thể số nhà, Đường Thành Nam cũng chỉ là tới thử vận khí. Người phụ nữ chết tiệt này, dám coi rẻ anh như thế, anh nhất định để cho cô dưới thân anh cầu xin tha thứ, giáo huấn cô, cái gì gọi là phụ nữ. Hừ!
|
Chương 81: Khí thế hừng hực (2)
Editor: thanh huyền Ôm tâm tình như vậy, Đường Thành Nam ở trong tiểu khu tìm người. Chính là lúc tan việc, anh nghĩ, nếu như vận khí tốt, anh sẽ thấy Hạ Thần Hi. Hạ bảo bối đang dắt chó đi dạo. Gần đây tan học tương đối sớm, bé về nhà tiện đường mua thức ăn, một hồi liền dắt chó đi dạo, chờ Hạ Thần Hi trở về làm cơm. Bé đặt tên cho hai con chó Tây Tạng, con đen gọi Tiểu Bảo, con trắng gọi Tiểu Bối. Hạ Thần Hi rất khinh bỉ năng lực đặt tên của Hạ bảo bối, Hạ bảo bối không sao cả, chỉ cần dễ nghe là được. Hai con chó Tây Tạng ở bên cạnh bé vô cùng dịu dàng, thoạt nhìn vô cùng khôn ngoan. Cùng dắt chó đi dạo mọi người rất thích hai con chó. Hạ bảo bối sớm đã thành danh nhân tiểu khu, tiểu khu bọn họ có nhiều người nước ngoài, đại bộ phận nói tiếng anh, bảo bối nhìn phấn nộn đáng yêu, nói được cả tiếng Anh. Ai cùng bé bắt chuyện, bé cũng có thể trò chuyện hai câu. Không nhiệt tình, nhưng là không lạnh nhạt. Mỗi ngày ở tiểu khu dắt chó đi dạo. Một đứa nhỏ, dắt hai con chó Tây Tạng lại hết sức khí phách. Đặc biệt nhất là, đứa nhỏ này mỗi ngày còn mang theo rất nhiều rau dưa, hoa quả, bảo vệ tiểu khu cảm thấy, con cái nhà ai mà lại ngoan ngoãn như vậy. Hạ bảo bối dắt chó đi dạo cùng người khác không giống nhau, bé còn đang huấn luyện chó. Hai còn chó này cũng với chó sủng vật bình thường khác nhau một trời một vực. Thuần chủng biến dị. Có chứa phi thường cường đại công kích tính. Đường Thành Nam thấy Hạ bảo bối dắt chó đi dạo, có chút ngoài ý muốn. Đường Dạ Bạch là bảy tuổi đến Đường gia, bảo bối bây giờ cũng là bảy tuổi, Đường Thành Nam tuổi còn nhỏ, lại nhìn thấy Đường Dạ Bạch ấn tượng rất sâu sắc. Bởi vì Đường lão ngay từ đầu rất thích Đường Dạ Bạch. Ưu nhã đáng yêu lại thân sĩ, nhiều người thích. Anh rất đố kị, rất sợ Đường Dạ Bạch sẽ cướp đi tình thương của cha, cho nên anh rất ghét Đường Dạ Bạch. Lúc Đường Dạ Bạch vừa tới Đường gia, quản gia từng chụp cho bọn ahnh một kiểu ảnh chung, sớm đã bị Đường Dạ Bạch xé bỏ, nhưng Đường Thành Nam cũng xé bỏ, Đường Nhất Phong lại giữ lại. Ngay lúc đó Đường Dạ Bạch cùng Hạ bảo bối bây giờ, quả thực là một khuôn mẫu khắc ra. Quá giống. Quả thực quá giống. "Chú, có thể nhường một chút không?" Trên đường mòn hoa viên, Đường Thành Nam ngăn trở đường Hạ bảo bối. Hai con chó Tây Tạng hướng Đường Thành Nam kêu một tiếng, gọi thần trí Đường Thành Nam trở về. Đường Thành Nam kinh ngạc nhìn Hạ bảo bối, "Cháu là..." Hạ bảo bối nhíu mày, trước mắt ánh mắt người đàn ông này quá kì quái. Hạ bảo bối cùng Hạ Thần Hi sống một mình, tính cảnh giác đặc biệt cao, vô ý thức bài xích loại đàn ông vô lý này. Bé ở trong tiểu khu, lại có camera cùng bảo an, bé dù cho muốn làm cái gì cũng không làm được. "Có thể nhường một chút không?" Hạ bảo bối hỏi. Đường Thành Nam nhíu mày, đột nhiên hỏi, "Cháu cùng Đường Dạ Bạch là quan hệ như thế nào?" Vẻ mặt Hạ bảo bối mờ mịt, cười đến phấn phấn nộn, vô cùng phù hợp với tuổi bé, "Chú, Đường Dạ Bạch là ai a? Rất nổi danh sao?" Đường Thành Nam nhìn biểu tình của đứa nhỏ, hình như không phải giả bộ . Dù sao ai sẽ nghĩ tới một đứa nhỏ sẽ nói dối đâu. "Ta cho rằng tiện nhân kia sinh con trai có con trai đâu, hừ!" Đường Thành Nam thấp giọng nói một câu. Hạ bảo bối thính tai, sắc mặt lập tức trầm xuống, sát khí văng khắp nơi. Nhưng mà, một giây sau, lại phấn nộn nộn cười. Hạ gia giáo huấn, lừa người nhà ta giả, giết không tha! Đường Dạ Bạch đã tự động bị Hạ bảo bối phân loại về đến nhà lý này một lan. "Cháu thực sự không biết Đường Dạ Bạch?" "Chú, chú rất kì quái, cháu chưa từng thấy chú, cháu cũng chưa từng thấy, thế nào hỏi cháu như vậy.” Hạ bảo bối lộ ra một biểu tình muốn khóc. Bé sợ hãi nhìn Đường Thành Nam, nắm lấy vạt áo chính mình, bộ dạng giống như bị người khác chà đạp,"Chú, chú có phải người xấu hay không?”
|
Chương 82: Khí thế hừng hực (3)
Editor: thanh huyền "Chú là người xấu trên ti vi sao? Là muốn tới bắt cháu đi bán sao?” "Chú, cháu rất sợ, cháu không thể rời xa cha mẹ, ông bà, chú đi đi, chú đừng bắt cháu có được không?” Hạ bảo bối diễn, giống như Đường Thành Nam là người buôn. Bảo bối nghĩ thầm, này so sánh phù hợp với lời kịch trẻ con bị bán đi, ừ, rất tốt, bé rất có thiên phú trời cho, phải thêm một chút nước mắt lưng tròng nữa mới tốt. Trên mặt phấn nộn nước mắt lưng tròng, cầm lấy vạt áo giống như bị cường bạo. Đường Thành Nam thấy đứa nhỏ đáng thương như thế, lập tức xua tay, "Chú không phải là người xấu, không muốn bắt cháu.” Hạ bảo bối ủy khuất lắc đầu, “Không, chú nhất định là người xấu, nhất định là tới bắt cháu.” Vừa lúc có một thiếu niên người Đức đi tới, chính là người bảo bối quen. Hạ bảo bối oa oa cầu cứu, thiếu niên người Đức dùng tiếng Anh nói, "Bảo bối, thả chó cắn hắn." Hạ bảo bối chờ những lời này, bởi vì đứa nhỏ bảy tuổi không thể tà ác như vậy, thả chó cắn người, chờ có người xúi giục thôi. Hạ bảo bối một mặt nước mắt lưng tròng, "Tiểu Bảo, Tiểu Bối, lên cho ta, cắn chết hắn, cắn chết hắn." Hạ bảo bối nói là tiếng Anh, bởi vì lúc huấn luyện tất cả đều là dùng tiếng Anh. Đường Thành Nam không đem hai con cho để vào mắt, dù sao cũng là chó sủng vật, anh làm sao sợ. Khóe môi Hạ bảo bối gọi lên một nụ cười hung tàn. Vĩnh viễn không nên xem thường bất luận cái gì, có lẽ trong lúc lơ đãng, bọn họ sẽ lấy mạng người. Hai con chó nghe thấy Hạ bảo bối chỉ lệnh, đột nhiên ngao một tiếng, đánh về phía Đường Thành Nam, nhanh như chớp, căn bản cũng không phải là tốc độ của chó sủng vật. Đường Thành Nam bị hoảng sợ, Tiểu Bảo mạnh nhất, liền đem Đường Thành Nam hạ gục. Tiểu Bối cũng nhào tới, một cước hung hăng giẫm lên mặt Đường Thành Nam. "A, cứu mạng a..." "Bingo, khốc!" Hạ bảo bối nơi đó có dấu vết khóc, phấn phấn nộn chỉ huy, "Tiểu Bảo, Tiểu Bối, công tử hắn, công tử hắn, 3P,3P, nhanh lên một chút..." "Mặc dù ta biết các ngươi có một phẩm vị, công hắn ủy khuất các ngươi." "Giẫm, dùng sức giẫm..." Hạ bảo bối cũng không hưng phấn, chỉ là rất tao nhã chỉ huy. Thiếu niên người Đức, "... Bảo bối, thật khốc!" "Không phải quá khen, anh chính là truyền thuyết." Hạ bảo bối cười mỉm nói, thực sự phi thường thân sĩ, chẳng sợ mình làm chuyện ác như thế, người cũng cảm thấy, đứa trẻ này thực sự là manh tử . Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối ở trên đùi Đường Thành Nam cắn một miếng, đau đến Đường Thành Nam khóc gào, như heo bị giết. "Cứu mạng a, cứu mạng a..." Một bên kêu cứu mạng, một bên lăn. Hạ bảo bối nói, "Tiểu Bảo, cắn lão nhị hắn." Thiếu niên người Đức, "... Bảo bối, thật khốc!" Đương nhiên, thường Tiểu bảo không được huấn luyện có lệnh này, Hạ bảo bối nói đùa, làm sao ác độc như vậy, chẳng qua là muốn giáo huấn người nhục mạ cha bé một chút mà thôi. Đáng thương Đường nhị thiếu gia, bị hai con chó Tây Tạng giẫm mặt, cắn đùi, một đen một trắng một người, còn thật sự có điểm giống 3P. "Bảo bối, cháu thế nào thả chó cắn người.” Có người nghe tiếng qua đây, lo lắng hỏi, sợ gặp chuyện không may. Hạ bảo bối biết đúng mực, không cần mạng người, cho nên lại nước mắt lưng tròng, "Chú, ô ô ô, chú kia muốn lùa bảo bối đi bán, bảo bối rất sợ rất sợ..." Hạ bảo bối là ai a, ưu nhã phấn nộn, lễ phép thân sĩ, mà lại là hài lòng, là đứa bé có hiếu.
|
Chương 83: Khí thế hừng hực (4)
Editor: thanh huyền Lão bà bà yêu, trẻ đều là bằng hữu. Người gặp người thích, hoa gặp hoa nở. Người ở tiểu khu, người nào không phải là fan của Hạ bảo bối, nghe thấy có người muốn lừa bán Hạ bảo bối, này nguy , đoàn người sôi trào. "A, buồn cười." "Tiểu Bảo, Tiểu Bối, cắn hắn, hắn dám lừa bán bảo bối." "Giẫm bẹp hắn, giẫm bẹp hắn." "Cái gì không tốt, bọn buôn người, thực sự là không muốn sống." "Tiểu Bảo, Tiểu Bối, xông lên a a a a..." Có tiếng Anh, có tiếng Trung, đều ủng hộ hai con chó tấn công Đường nhị thiếu gia. Đường nhị thiếu thét chói tai, "Cứu mạng a, cứu mạng a, tôi không có muốn lừa bán nó... A, shit!" Tiểu khu này ở thành phố S, người ở bên trong, không phú thì quý, cũng có bản lĩnh nhất định. Không sợ gây sự, chỉ sợ thiên hạ thái bình. Có người càng có ý tứ, lấy điện thoại di động ra quay video, một bên vừa quay vừa nói. "Hi, quái thúc thúc, đến, cho rõ ràng ống kính." Đường Thành Nam bị cắn bối rối, thật đúng là mang họa vào người. Một thanh niên quay video lên tiếng, "Quái thúc thúc, ngươi thật nghe lời, Tiểu Bảo, tiếp tục, tấn công, không cần lãng phí thời gian.” "Khó có được thấy hiện trường cả người lẫn vật, không dễ dàng, không dễ dàng." Mọi người, "..." Đường Thành Nam rít gào, "Tôi không có lừa bán nó..." Anh so với Đậu Nga còn oan uổng hơn. Anh nói câu nào là muốn lừa bán bé...... "Bảo bối, đừng sợ, chúng ta sẽ bảo vệ cháu.” "Bảo bối ca ca, đừng cho quái thúc thúc bắt đi." ... Trung tâm hoa viên tiểu khu phát sinh một màn như thế, xác thực có chút cười thật to. Bảo an rất nhanh đã tới. Vừa nghe nói có người muốn bắt bán trẻ con, bảo an không nói hai lời, lập tức báo 110. Đường nhị thiếu gia bị cắn xác thực quá đau, nói không nên lời. Bảo an nào dám không báo cảnh sát, phát sinh chuyện lớn như vậy, đứa nhỏ thật bị lừa bán , bán bọn họ cũng bồi thường không nổi. Huống chi, người này vậy mà đến tiểu khu lừa bán trẻ con. Thực sự là muốn chết a. Đường nhị thiếu gia bị cắn đùi có vài vết thương, cánh tay cùng ngực cũng có vài vết thương, máu tươi không nhiều, bởi vì bảo bối chỉ muốn dạy dỗ người, không phải muốn mạng người. Hai con chó Tây Tạng này, lai lịch, không thể nhìn nhỏ. "Bảo bối, cháu không sao chứ? Dọa tới cháu không?." Có lão bà bà quan tâm hỏi. Hạ bảo bối ủy khuất cắn ngón tay, sợ hãi lắc lắc đầu. Trong lòng thiếu niên người Đức thiếu niên khen ngợi, bảo bối, có thể giả trang. Hạ bảo bối hắc hắc cười, thiếu niên người Đức cũng cười. Khi Hạ Thần Hi trở về, đã kết thúc. Xe cảnh sát vừa lúc theo bên người cô gào thét mà qua. Lúc cô đi qua trung tâm hoa viên, một lão bà bà nói, "Hạ tiểu thư, mau đi xem bảo bối nhà cô một chút, có người xấu muốn lừa bán bé, chắc là bé sợ hãi lắm.” "A..." Hạ Thần Hi kinh ngạc, vẻ mặt trắng bệch. Lão bà bà cho rằng cô cũng bị dọa, cuống quít an ủi cô, "Bé không có bị lừa bán, cô yên tâm." Hạ Thần Hi nghĩ thầm, cô đương nhiên biết bảo bối không có việc gì. Cô chỉ là có chút đồng tình với người xấu muốn lừa bán con của cô mà thôi. "Người xấu đâu?" "Ha ha, bị hai con chó cắn muốn chết đi sống lại, lại bị xe cảnh sát mang đi." Hạ Thần Hi, "..." Quái thúc thúc, chú chịu khổ. Hạ Thần Hi biết vậy trên trán hiện nên ba vạch đen, Hạ bảo bối, con thật mạnh mẽ. Thật cường hãn!
|