Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 124: Hạ tiểu thư lại bị đùa giỡn (2)
Editor: thanh huyền "Đau không?" Đường Bạch Dạ hỏi. "Đau!" Hạ Thần Hi không chút do dự trả lời. Đường Bạch Dạ ánh mắt tà mị, nở rộ vô số hấp dẫn, anh đâm chọc vết thương Hạ Thần Hi, phản ứng Hạ Thần Hi không lớn, cho nên, Đường Bạch Dạ có kết luận. "Tôi cảm thấy không đau." Hạ Thần Hi 囧, "... Cho nên?" Con ngươi Đường Bạch Dạ tối sầm lại, tiếu ý hiện lên, thế nào có một loại cảm giác chính nhân quân tử, "Chúng ta tiếp tục." Nói xong, Đường Bạch Dạ đẩy tay Hạ Thần Hi ra, cúi người, ngậm lấy nụ hồng mai chính mình vẫn rất thèm nhỏ dãi, mặt khác một tay xoa nắn bên kia, tính toán một lần nữa khơi lên tình dục của Hạ Thần Hi. Nơi anh đụng chạm như có một dòng điện đi qua, xông lên da đầu, tóc tê dại, điện lưu dạo qua một vòng, lại đáp xuống, Hạ Thần Hi chỉ cảm giác thần trí đều bị đoạt đi. "Thực sự đau..." Hạ Thần Hi cuống quít đẩy anh ra. Đường Bạch Dạ xem nhẹ, "Tôi nhìn không đau." Hạ Thần Hi cười lạnh, "Đường tổng, cầm thú đã chiếm cứ đầu óc anh." Hạ Thần Hi cấp tốc kéo quần áo, lại một lần nữa bọc lại chính mình, vừa muốn thoát đi liền bị Đường Bạch Dạ ôm lấy, áp ở trên chỗ kia của anh, trên mặt Hạ Thần Hi hồng hồng. Lại lấy một bộ dạng tôi là phụ nữ đàng hoàng, Đường tổng anh không muốn đùa giỡn tôi biểu tình nhìn Đường Bạch Dạ. "Đường tổng, phụ nữ bị thương anh cũng không buông tha, anh là cầm thú?” Ánh mắt Đường Bạch Dạ trên dưới chuyển động, nhìn Hạ Thần Hi, "Tôi xem cô vui vẻ, nếu thật là phụ nữ bị thương trái lại được rồi, công phu của tôi giảm đi không ít, thế nàocũng sẽ không phản kháng, nào có phiền toái như vậy." Hạ Thần Hi 囧 囧 hữu thần, "Đường tổng, anh kiếp trước nhất định là cầm thú!" "Không có ý, tôi kiếp này cũng là cầm thú." Người thuộc về loài chim. Khóe miệng Hạ Thần Hi một trận co quắp, không nói gì nghẹn ngào, Đường tổng, anh dừng tay. Luận tài ăn nói, cô vẫn là thua anh. Đường Bạch Dạ hơi nhíu mày, ánh mắt tà mị, mang theo một tia mê người, "Hạ tiểu thư, tôi nhìn cô rất tinh thần , tiểu đệ của tôi cũng rất có tinh thần , không bằng chúng ta như tiếp tục?" Nhìn anh thật sự có một loại xúc động muốn tiếp tục, Hạ Thần Hi giận, "Đầu óc anh chỉ có loại rác rưởi này sao?" Đường Bạch Dạ kinh ngạc nhìn Hạ Thần Hi, "Chuyện vĩ đại như vậy, cô tại sao có thể nói là rác rưởi, không có loại rác rưởi này, cô cùng tôi làm sao tới thế giới này? Chẳng lẽ là theo rác rưởi tới?" Hạ Thần Hi suýt nữa nội thương, vội vã nhảy xuống khỏi chân Đường Bạch Dạ. Đường Bạch Dạ chỉ vào bộ phận đũng quần hở ra, hỏi Hạ Thần Hi, "Cô đi rồi, nó làm sao bây giờ?" "Cắt!" Hạ Thần Hi tức giận nói. Quả thực thịt bò đầy mặt. Cô chỉ là ra uống một chén nước mà thôi, tại sao bị Đường Bạch Dạ đùa giỡn như vậy. Hạ Thần Hi tiến về phòng ngủ, vừa định đóng cửa thì có một tay với vào, thân thể Hạ Thần Hi vừa lui vào, Đường Bạch Dạ đã tiến phòng ngủ. Phòng ngủ Hạ tiểu thư, rất sạch sẽ, cũng ấm áp. Đường Bạch Dạ chậc chậc lên tiếng, "Hạ tiểu thư, đầu óc cô thật nhiều rác rưởi, gian phòng tất cả đều là loại sắc điệu này." Hạ Thần Hi, "..." "Anh tiến vào làm cái gì?" Đường Bạch Dạ như ở nhà mình, trên giường Hạ tiểu thư, bàn tay vỗ vỗ một bên vị trí. Hạ Thần Hi, "..." "Đường Bạch Dạ, anh làm gì?" Hạ Thần Hi giận. Đường Bạch Dạ vỗ vỗ vị trí bên người, "Đi lên, tôi mệt nhọc." Hạ Thần Hi, "Anh ra ngoài ngủ."
|
Chương 125: Đãi ngộ hợp lý ân nhân cứu mạng
Editor: thanh huyền "Tôi yêu cầu đãi ngộ hợp lý, không ngủ sô pha." Đường Bạch Dạ đơn giản đứng dậy, đem Hạ Thần Hi kéo lên, đắp chăn, cánh tay mở ra, đơn giản đem cô ôm giống như lò sưởi, trên trán Hạ Thần Hi xuất hiện ba vạch đen. "Cái gì đãi ngộ hợp lý?" Đường Bạch Dạ rất chính nhân quân tử nói, " Đãi ngộ hợp lý ân nhân cứu mạng." Hạ Thần Hi chớp mắt, hiển nhiên theo không kịp tiết tấu Đường Bạch Dạ. Đường Bạch Dạ lại một lần nữa lộ ra phong độ nhẹ nhàng , cả người lẫn vật vô hại tươi cười, "Đãi ngộ hợp lý ân nhân cứu mạng chính là lấy thân báo đáp, cô đã không lấy thân báo đáp, tôi chỉ có thể lui cầu cái thứ hai, ôm quá kiền nghiện." Khóe miệng Hạ Thần Hi co quắp, phim truyền hình em gái anh, tiểu thuyết võ hiệp em gái anh. Đường tổng, anh bị phim truyền hình tám giờ cùng tiểu thuyết võ hiệp chà đạp. Nào có chuyện cứu mạng liền lấy thân báo đáp. Hạ tiểu thư nắm tay, tức giận hừng hực cháy, giận! Đường Bạch Dạ cảm giác được phẫn nộ của cô, "Hạ tiểu thư, cô lại không đi ngủ, tôi cũng không phải là đi ngủ đơn giản như vậy, một nam một nữ, canh ba nửa đêm, có thể làm nhiều việc lắm.” "Bản thiếu gia nghẹn lâu lắm, nóng tính chính vương, cô lại không cho, bức nóng nảy, tôi hôn cô, không lầm." "Cô biết, tôi đối với tất cả phụ nữ đều có hứng thú, phụ nữ có con thì chưa, nên tôi cảm thấy thấy hứng thú." "Hi vọng Hạ tiểu thư không muốn cho tôi cơ hội này, mặc dù tôi rất chờ mong." ... Hạ Thần Hi tất cả ngôn ngữ đều bị ngăn ở trong yết hầu, cô đột nhiên tin, gien đồi bại của Hạ bảo bối, quả nhiên là công lao của Đường Bạch Dạ. Đường Bạch Dạ từ nhỏ ngủ thường hay nằm mơ, liền tỉnh, ai biết ôm Hạ Thần Hi một đêm ngủ ngon. Một cảm giác này, ngủ đến hơn tám giờ sáng. Hôm nay thứ Bảy, bọn họ không đi làm, một ngày cảm thấy tự nhiên tỉnh. Hạ bảo bối đứng ở bên giường, nhìn nam nữ quấn quýt ôm nhau ngủ, bé chỉ là ngủ một giấc mà thôi, cha và mẹ lúc nào phát triển cấp tốc như vậy, vậy mà phát triển được nhanh như vậy? Thật sự là quá thần kỳ. Cha, cha là thế nào bò lên giường của mẹ. Hạ bảo bối đối với chuyện này, hết sức tò mò. Chỉ bằng cha có thể bò lên trên giường Hạ Thần Hi không bị Hạ Thần Hi đá xuống, Hạ bảo bối liền cảm thấy, cha này có tiền đồ, tiền đồ bừng sáng. Đường Bạch Dạ là rất cảnh giác người, bên giường có một tầm mắt như vậy nhìn chằm chằm mình. Người chết cũng có thể bị nhìn tỉnh. "Hạ bảo bối, cháu nhìn chú như vậy, là cảm thấy hứng thú sao?" Đường Bạch Dạ khó xử nhíu mày, phi thường khổ não nói, "Chú không có kiên trì, mẹ cháu cũng không phải khẩu vị của chú.” Hạ bảo bối đột nhiên nhớ tới đối thoại Đường tiên sinh từng đùa giỡn, lại nghe thấy Đường tiên sinh ba câu không rời sắc, bé đột nhiên cảm thấy, Đường tiên sinh cùng Lục Trăn có cái quan hệ huyết thống gì không rõ. "Đường tiên sinh, cháu và chú vừa lúc tương phản, cháu đặc biệt chung tình, cho nên, chú không cần tự mình đa tình.” Hạ bảo bối cười mỉm nói, "Hiện tại, lăn xuống khỏi giường mẹ cháu.!” Mặt Hạ bảo bối mang tươi cười, khí phách bắn ra bốn phía. Kia khẩu khí, giống như Đường Bạch Dạ chiếm phụ nữ của bé. Đường tiên sinh vô lại nói, "Đây là giường phụ nữ, dựa vào cái gì chú phải cút, cút cũng là cháu cút, tiểu hài tử tự giác một chút, đừng làm bóng đèn." Hạ bảo bối chân nhíu mày, đang muốn mở miệng. "Ầm ĩ chết đi được , các người cút ra ngoài!" Mắt Hạ Thần Hi cũng không mở, lẩm bẩm một câu. Hạ bảo bối hướng Đường Bạch Dạ dơ một ngón giữa. Mặt phấn phấn nộn nộn kia, dựng thẳng ngón giữa, thực sự là phi thường cảm kích.
|
Chương 126: Hạ bảo bối bị kích thích
Editor: thanh huyền Đường Bạch Dạ bật cười, đứng dậy theo Hạ bảo bối cùng đi ra ngoài. Qua một đêm quần áo có chút nhăn, Đường Bạch Dạ cũng không quan tâm, Hạ bảo bối đem bàn chải đánh răng sạch sẽ, khăn mặt cho anh, để anh đến phòng tắm rửa mặt chải đầu, Hạ bảo bối đi làm bữa sáng. Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối ở trên sô pha, vô cùng ngoan ngoãn. Mặc dù to lớn, chỉ lúc bọn nó tức giận, không thì vô cùng ngoan ngoãn. Đường Bạch Dạ rửa mặt chải đầu xong, tiện tay ôm lấy Tiểu Bối, "Hạ bảo bối, chú vẫn cảm thấy, hai con chó ngao Tây Tạng nhà cháu không giống với chó bình thường, chú cũng chưa phải chưa thấy thuần chủng ngao Tây Tạng, cháu đây là biến chủng sao?" "Thuần chủng ." Chỉ là bỏ thêm một ít công nghệ cao mà thôi. "Chỗ nào tới?" "Người khác tặng ." Nếu là nói hai ngao Tây Tạng là lính đánh thuê Syria buồn chán lúc chế tạo vũ khí vi sinh vật lộn ra giống mới lạ, dự đoán muốn chết rất nhiều người. Đường Bạch Dạ đến tủ lạnh rót một chén sữa uống. "Đường tiên sinh, chú muốn tán mẹ cháu?”Hạ bảo bối một bên ốp trứng một bên hỏi. Đường Bạch Dạ nhíu mày, vô sỉ nói, "Mẹ cháu tính tán chú?” Hạ bảo bối cười nhạo, Đường tiên sinh, chờ mẹ tán, kiếp sau đi. "Đường tiên sinh, chú nhất định là ban ngày ngủ nhiều lắm." "Vì sao?" "Thường xuyên mộng tưởng hão huyền." Hạ bảo bối không lưu tình chút nào, chọc mộng ảo bong bóng Đường tiên sinh. Đường Bạch Dạ mặt không đỏ tim không đập nói, "Trứng ốp lếp chú muốn ăn năm phần chín.” Hạ bảo bối không thể tưởng ra mở to hai mắt, thiếu chút nữa đấm , em gái ngươi , vì sao hai người chế tạo bé lại yên tâm thoải mái chà đạp bé? "Năm phần!" Đường Bạch Dạ nhắc lại, "Mẹ cháu nói chú cầm thú, cần phải phù hợp khẩu vị cầm thú.” "Nhà cháu đều là ăn bảy phần chín, chú muốn ăn năm phần chín, hiển nhiên cũng khẩu vị nhà cháu không tương xứng." Hạ bảo bối chống cằm, nói xong vô cũng ưu nhã thân sĩ, trên mặt phấn nộn tất cả đều là ý cười. "Trứng gà mấy phần chín không sao cả, chú và mẹ cháu thành thục là được.” Hạ bảo bối, "Đường tiên sinh, chú thực sự là quá sắc - tình ." "Không có biện pháp, cầm thú thôi, không muốn tính toán văn minh cùng cầm thú." Đường Bạch Dạ mặt không đỏ, có chút tự đắc. Hạ bảo bối nắm tay, giận. Mẹ, đây là cái ánh mắt gì a a a a... Thật là có tổn hại gien. "Đường tiên sinh, chú biết nấu ăn không?" "Kia là vật gì?" Đường tiên sinh đương nhiên nói, "Lão tử sao có thể có loại đồ vật này, chỉ có nam nhân ẻo lả mới có thể mỗi ngày chạy phòng bếp." Đàn ông ẻo lả? Tay Hạ bảo bối cầm xẻng cơm khẽ run lên, trong đầu không ngừng phóng đại mấy chữ, đàn ông ẻo lả, đàn ông ẻo lả? Hạ bảo bối dâng một cỗ tức giận. Mẹ kiếp, lão tử muốn chọc giận thế có khí thế, muốn khí phách có khí phách, muốn sắc bén có sắc bén, súng máy đảo qua một mảnh, chỉ huy chiến tranh một chiếc máy bay chiến đấu F-22 mắt cũng không chớp . Không phải là không có việc gì xuống bếp làm cơm sao? Lão tử đâu ẻo lả ? Đường tiên sinh giống như cũng ý thức được, chính mình chạm đến nội tâm yếu đuối của Hạ bảo bối, Hạ bảo bối nhìn anh, mang theo phẫn nộ u oán, giống như bản lĩnh nam tử. "Bảo bối, cháu còn chưa tính là đàn ông.”Đường Bạch Dạ rất bình tĩnh nói, "Chờ ngươi tiểu đệ đệ đạt được dài rộng quốc tế tiêu chuẩn cao, chúng ta lại đến thảo luận về vấn đề đàn ông." Vẻ mặt Hạ bảo bối ghét bỏ nhìn Đường Bạch Dạ, "Đâu có phải đàn ông thì không làm bếp, truy tới làm gì? Mẹ cháu mới không cần loại đàn ông vô dụng này.”
|
Chương 127: Giang Nam style cũng có thể hồng, đại chúng thật không có phẩm vị
Editor: thanh huyền "Đàn ông vô dụng?" Đường Bạch Dạ nhìn trời, thì thào tự nói, "Đàn ông không biết nấu ăn là đàn ông không dùng được sao?” "Hừ, phụ nữ thì cho là như vậy ." Hạ bảo bối ưu nhã phấn nộn cười, muốn nhiều chân thành thì có nhiều chân thành. Đường Bạch Dạ một bộ binh đến tướng chắn, dáng vẻ nước đến chân mới nhảy, bình tĩnh hỏi, "Đây là mẹ cháu nói?" "Đấy là đương nhiên!" Đường Bạch Dạ càng bình tĩnh , một bộ dạng thực sự biểu tình, "Mẹ cháu nói quá, phụ nữ thành phố S coi chú là tình nhân đại chũng chỉ do bây giờ phẩm vị đại chúng xảy ra vấn đề.” "Cho nên, đại bộ phận phụ nữ đều cảm thấy đàn ông không biết nấulà đàn ông vô dụng, đó cũng là phẩm vị đại chúng thật tình xảy ra vấn đề." "Bảo bối, Giang Nam style cũng có thể hồng, nói rõ phẩm vị toàn bộ thế giới cũng bắt đầu xảy ra vấn đề." Hạ bảo bối nhìn Đường Bạch Dạ chững chạc đàng hoàng, phong độ chính nhân quân tử nhẹ nhàng, vậy mà đã quên đi lật trứng trong chảo. o(╯□╰)o. Cha, cha mở miệng thật tình không phải trâu bức bình thường. Bé rất mong một ngày nào đó cha chạm mặt Lục Trăn, không thể buông tha, xem miệng người nào có thể chiến thắng. "Chú cũng biết phụ nữ thành phố S coi chú là tình nhân đại chúng là phẩm vị xảy ra vấn đề sao?” Hạ bảo bối 囧 囧 nhìn nhìn, đã cái gì cũng không muốn nói . Vẻ mặt Đường Bạch Dạ biểu tình thật ngốc, "Bảo bối, phẩm vị đại chúng kém như vậy, chú tại sao muốn bọn họ coi là tình nhân đại chúng.” "Chú Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi một người bạch mã vương tử là đủ rồi." "Những người khác, không phải cô ấy đều phải chết.” Hạ bảo bối dựng lên ngón cái, "Chú cuối cùng cũng nói một câu được lòng cháu.” Cha con hai người mỗi người một câu, bữa sáng làm xong. Hạ Thần Hi hình như là đoán chắc thời gian ra, lúc bữa sáng thơm ngào ngạt ra, vẻ mặt Hạ Thần Hi chán chường ngồi ở trên bàn cơm, không biểu tình gì, ăn. Đường Bạch Dạ vô cùng khinh bỉ cô. Hạ Thần Hi nói, "Ăn của tôi, ngủ nhà tôi, dùng đồ của tôi, không có tư cách khinh bỉ tôi.” Đường Bạch Dạ, "..." Hạ bảo bối, "..." Đường Bạch Dạ rất thích Hạ Thần Hi tham gia bầu không khí, anh vốn cho là anh sẽ bài xích Hạ bảo bối, ai biết, một điểm bài xích cũng không có, tương phản ,anh cảm thấy Hạ bảo bối rất đáng yêu. Càng nhìn càng thích. Nhưng mà, có quá nhiều chuyện, anh không thể tiếp tục ở lại nhà Hạ Thần Hi. Ăn sáng xong, Đường Bạch Dạ cáo từ. Án chêt người ở công trường Hằng Kim, anh muốn tự mình đi điều tra, tự mình đi xử lý. Chuyện tối qua ở đồn cảnh sát, dự đoáng đã đến tai Đường lão, điện thoại anh hết pin, bằng không, nhất định sẽ bị gọi về. Anh thực sự rất bận, quá nhiều chuyện đau đầu chờ xử lý, một đống chuyện náo loạn. Hạ Thần Hi tiẽn Đường Bạch Dạ đến dưới lầu, "ChuyệnHằng Kim, xử lý như thế nào?" "Lâm Nhiên tối hôm qua hẳn là đả thông không ít quan hệ, mặc dù để Triệu Phong nhận tội không dễ dàng, chúng tôi muốn thử một lần.” Đường Bạch Dạ nói, vô luận như thế nào, anh sẽ không để cho Hạ Thần Hi gặp chuyện không may. "Tôi biết." Hạ Thần Hi không đề nghị cái gì, chỉ có thể chờ chuyện này lắng xuống.. Đường Bạch Dạ đi rồi, Hạ Thần Hi về đến nhà. Hạ bảo bối đã thu thập xong phòng bếp cùng bàn ăn, chính ở phòng khách nghe điện thoại, trong tay cầm một quyển sách nghiên cứu máy vi tính khoa học. Hạ Thần Hi không có chuyện gì làm, thay quần áo, mang Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối đi tản bộ. Hạ bảo bối buông sach, theo Hạ Thần Hi cùng đi ra ngoài đi dạo. Dắt chó đi dạo cũng là huấn luyện chó. Vườn hoa trong tiểu khu, sớm đã có rất nhiều người, trước Hạ Thần Hi để Hạ bảo bối dắt chó đi dạo, chính cô vòng quanh tiểu khu chạy vài vòng.
|
Chương 128: Hạ Thần Hi nghi ngờ
Editor: thanh huyền Tiểu khu là thiết kế vòng tròn, mặt đường lại không cho phép dừng xe, thích hợp nhất chạy. Chạy một vòng, lại trở về nhìn Hạ bảo bối huấn luyện chó. Cô ngồi ở băng ghế dài hoa viên, Hạ bảo bối đang huấn luyện bọn họ thế nào công kích tốt hơn, nhìn thủ thế. Tiết Giai Vân điện thoại tới, "Cảm tạ trời đất, tớ nghe Lâm Nhiên nói cậu được thả ra, không sao chứ? Tớ vừa mới còn muốn gọi điện thoại cho Trần Dương hỏi tình huống của cậu." "Không chuyện gì." Hạ Thần Hi nói, "Cậu không cần lo lắng, thứ hai tớ sẽ đi làm bình thường.” Tiết Giai Vân vừa nghe, thở phào nhẹ nhõm. "Đường tổng thực sự là đạt đến một trình độ nào đó, vậy mà gấp gáp trở về xử lý chuyện này, nếu không cậu phải ở sở tạm giam mấy ngày.” Hạ Thần Hi cười lạnh, nếu là Đường Bạch Dạ không trở lại, sợ rằng hôm qua cô chết ở tạm giữ sở. Tiết Giai Vân dù sao đơn thuần, lại sẽ không nghĩ tới trong đó hung hiểm, coi như là Hạ Thần Hi cũng không ngờ. "Không biết ai sẽ phụ trách chuyện này." Tiết Giai Vân nói, "Đường thị là người phụ trách chủ yếu, muốn phụ trách cũng là Đường thị bên này phụ trách, cậu thực sự là xui xẻo, vừa lúc đụng tới bản thiết kế tầng 37." "Đừng lo lắng, sẽ có người phụ trách ." Hạ Thần Hi nói, vô tâm cùng Tiết Giai Vân trò chuyện chuyện này, Tiết Giai Vân cũng là biết chuyện thức thời, không có nhiều lời, hai người nói một ít bát quái, Tiết Giai Vân dặn cô nghỉ ngơi thật tốt liền cúp điện thoại. Hạ Thần Hi biết, chuyện càng lúc càng phức tạp. Triệu Phong nghĩ muốn giết người diệt khẩu, Đường Bạch Dạ từ nước ngoài vội vã trở về, Tưởng Tuệ tất nhiên sẽ biết tin tức, cô sắp kết hôn với Đường Bạch Dạ, sợ rằng chuyện này cũng sẽ không tiện . Chỉ là, cô cảm thấy kỳ quái. Triệu Phong vì sao với cô ra tay ác như vậy? Cô không đã đắc tội Triệu Phong, nếu là bởi vì chuyện bản thiết kế tâng 37, đó là một chuyện nhỏ, quyết sách là Đường Bạch Dạ làm, cùng cô không có bất cứ quan hệ nào. Nếu là vì năm mươi vạn kia, kia cũng không đến mức. Hơn nữa, sự kiện kia cô làm cẩn thận, Đường Bạch Dạ cũng biểu hiện cẩn thận, ai cũng cho rằng Đường Bạch Dạ là đột nhiên hỏi đến, bí mật công trường khó giữ nếu nhiều người biết liền tiết lộ ra ngoài , sẽ có người nghĩ đến là cô. Triệu Phong có lý do gì, với cô ra tay độc ác như vậy? Dù cho bọn họ không có dựa theo bản thiết kế của cô sửa chữa, người phụ trách cũng không phải một người Triệu Phong, tội anh ta không đáng chết, tại sao muốn mạo hiểm nguy hiểm tính mạng, giết người diệt khẩu? Căn bản là nói không thông. Lúc ở sở tạm giữ, cô cái gì cũng không nghĩ, chỉ muốn như thế nào sống tiếp. Bây giờ mạng được bảo vệ, ý nghĩ cũng rõ ràng hơn. Triệu Phong là thiên chi kiêu tử, không để ý làm như vậy, Hạ Thần Hi càng nghĩ càng không thích hợp, lại không thể nói rõ là chỗ nào. Chẳng lẽ Triệu Phong cùng Tưởng Tuệ hợp mưu, nghĩ diệt cô? Tưởng Tuệ chẳng qua là hiểu lầm cô là phụ nữ của Đường Bạch Dạ, nên ra tay sao? Phụ nữ của Đường Bạch Dạ nhiều như vậy, trừ Lâm Tình, cũng không nghe nói người nào bị chỉnh tử. (chết) Mà lại một hồi hiểu lầm, Tưởng Tuệ muốn đem cô chỉnh chết, này cũng nói không thông. Chuyện nhất định là cái nào có vấn đề, chỉ là cô không biết mà thôi. Hạ Thần Hi đang nghĩ ngợi chuyện này, Tưởng Tuệ liền điện thoại tới, vừa nhìn điện báo biểu hiện, Hạ Thần Hi cũng không nghĩ tiếp, do dự một lúc lâu, Hạ Thần Hi mới đè xuống nút trả lời. "Hạ Thần Hi, cô rốt cuộc làm gì với anh tôi?” Tưởng Tuệ giận dữ hỏi, phong độ mất hết. Tưởng gia cùng Triệu gia giống như đều điên rồi. Đường đường chính giới thiên chi kiêu tử Triệu Phong, lại bị đấu súng, một câu không nói, nuốt vào tất cả chân tướng, vậy mà sợ đến như chuột chạy qua đường, lại muốn nhận tất cả tội. Tưởng thị trưởng giọng điệu vang vang muốn báo thù, bất kì ai cũng sẽ không bỏ qua, cho dù là Đường Bạch Dạ
|