Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 199: Báo cáo giám định ADN (7)
Editor: thanh huyền Hạ Thần Hi 囧, ai nói Đường Bạch Dạ loại không đáng giá, Hạ bảo bối biết nhiều đáng giá a, mua một quốc gia không nói chơi. Lại có tiềm lực trị, có thể lái được. So với Đường Bạch Dạ đáng giá. Hạ Thần Hi mỉm cười, tùy tiện Đường Thành Nam nói như thế nào, cô cũng không bị kích động, Đường Thành Nam đột nhiên cảm thấy phẫn nộ, người phụ nữ này thế nào một điểm phản ứng cũng không có, Hạ Thần Hi rất vô tội. "Nhị thiếu, ngài chính là muốn nói cho tôi chuyện này sao?" Hạ Thần Hi nói, "Tôi đã biết, có thể trở về đi làm việc không?" "Ai cho cô đi trở về?" Đường Thành Nam cười lạnh, "Phòng làm việc của tôi, cô đã đến rồi không có tôi cho phép, muốn đi ra ngoài." Ánh mắt Hạ Thần Hi vẫn như cũ mang tươi cười, cũng đã có lãnh ý. Anh ta muốn làm cái gì? Đường nhị thiếu nói, "Cô cùng Đường Bạch Dạ lúc nào?" "Tám năm trước." "Vì sao?" "Không nhớ rõ, có thể là vì tiền đi." Dù sao không nhớ, Hạ Thần Hi tùy tiện nói, mặc kệ chân tướng thế nào, cô cũng không cần thiết cho Đường nhị thiếu biết. "Tiền?" Đường Thành Nam xem thường nhìn Hạ Thần Hi, "Cô thật tiện nhân." Hạ Thần Hi không nói một từ, tiện nhân trong mắt ra tiện nhân, thế là, cô không phản bác. "Cha tôi đã biết chuyện này, ông ấy nhất định không tha cho Đường Bạch Dạ, còn có đứa bé kia.” Đường Thành Nam nói, pha đắc ý nói, "Cô đừng vọng tưởng nhờ đứa nhỏ tiến cửa lớn Đường gia." Hạ Thần Hi chân mày vừa nhíu, Đường lão đã biết Hạ Thiên là con của Đường Bạch Dạ? Không thể nào a. Báo cáo giám định ADN hôm nay có, ông ta làm sao biết? Đường Thành Nam thấy sắc mặt cô nghiêm túc, nói, "Đường Bạch Dạ không nói cho cô biết sao? Cha tôi đến bệnh viện thấy đứa nhỏ, ông nói, ông tuyệt đối không thừa nhận.” Hạ Thần Hi lại một lần nữa ngưng mày, Hạ bảo bối này hỗn tiểu tử, một câu nói cũng không nói. "Nhị thiếu, đừng một tiếng con ngoài dã thú, con ngoài dã thú, bảo bối nhà tôi có tên họ, có cha có mẹ, Đường nhị thiếu gia, lời nói không giáo dưỡng như thế, nói ra cũng không sợ người ta đánh giá sao?” Mặc kệ Đường Thành Nam làm nhục cô thế nào, cô không sao cả, không muốn tính toán, chỉ là nghe không được có người nhục mạ bảo bối của cô như vậy. Đường Thành Nam thấy cô rốt cuộc nổi giận, thậm chí có một loại biến thái □□, "Nó không phải con ngoài dã thú thì là cái gì, nó là cô cùng Đường Bạch Dạ tư sinh, đương nhiên là con ngoài dã thú, Đường Bạch Dạ cũng là như vậy." Hạ Thần Hi giận quá hóa cười, cười đến xán lạn tươi đẹp, "Đường Bạch Dạ là ngoài dã thú, anh ấy cũng là tổng giám đốc công ty Đường thị, chỗ anh ngồi bây giờ là của anh ấy, anh là con Đường gia, lại so ra kém một đứa con ngoài dã thú." "Nói ra không thấy xấu hổ sao?” "Nếu là tôi, còn không bằng một dã thú.” "Muốn phong độ có phong độ, muốn đầu óc có đầu óc, muốn bên ngoài có bên ngoài." "Thì ngược lại anh, cái gì cũng không có." Người ngu ngốc. "Hạ Thần Hi, cô có ý gì?" Đường Thành Nam chụp bàn lên, đằng đằng sát khí nhìn Hạ Thần Hi, anh hận nhất người khác nói anh không như Đường Bạch Dạ. Hạ Thần Hi phong khinh vân đạm nói, "Anh nghe được gì thì ý là như vậy.” "Cô dám nói như vậy với tôi, tôi khiến cô cút khỏi Đường thị." "Chỉ sợ anh không có cái quyền lợi này, tôi là tổng kỹ sư dự án khai phá cảnh biển, lệ thuộc Đường Bạch Dạ quản lý, trừ Đường Bạch Dạ, không ai có thể sa thải tôi." Hạ Thần Hi nói, đây cũng là nguyên nhân vì sao cô có thể phản kháng Đường Thành Nam. Đường Thành Nam cũng không thể động đến cô thế. Thân phận của Hạ Thần Hi, lịch lãm, chẳng sợ cô cái gì không nhớ, cái loại cuồng vọng cùng kiêu ngạo đó vẫn là trong khung , ai cũng không sợ, cô sẫm nữ vương sợ ai, quả thực là cười nhạo. Chẳng sợ cô mất trí nhớ .
|
Chương 200: Báo cáo giám định ADN (8)
Editor: thanh huyền Khí chất của cô nội tâm rất nhiều, lúc không có trẻ đường hoàng, cô cũng tuyệt đối không phải tiểu tức phụ.(người phụ nữ nhỏ) "Đường Bạch Dạ sớm muộn không phải là tổng giám đốc công ty Đường thị, thời gian cô thấy được anh ta thế nào bảo cô!” "Nếu như Đường Bạch Dạ không phải tổng giám đốc công ty Đường thị, tôi cũng sẽ không vì Đường thị làm việc, anh sa thải tôi, tôi cầu còn không được, nhớ cấp nhiều phí.”Hạ Thần Hi ôn hòa nói, đột nhiên nhớ tới cái gì, "Không thể hỏi phí, tôi cũng không phải công nhân chính thức Đường thị, anh sa thải không được tôi." "Cô..." Đường Thành Nam tức giận đến nội thương. "Nếu như không có chuyện gì, tôi trước đi về làm việc." Hạ Thần Hi nói, rất lễ phép cười cười, xoay người muốn đi. "Đứng lại!" Đường Thành Nam theo bàn công tác xông tới, nắm chặt cánh tay Hạ Thần Hi, "Tôi cho cô rời đi sao?” "Anh muốn làm cái gì?" "Cô là phụ nữ của Đường Bạch Dạ?" Đường Thành Nam cười lạnh nhìn Hạ Thần Hi, ngả ngớn giơ cằm của cô lên, người phụ nữ này nhìn thực sự là tinh xảo, đẹp, là thuần thiên nhiên . Không có một chút dấu vết nhân công. "Nếu như Đường Bạch Dạ biết tôi chiếm phụ nữ của anh ta, không biết anh ta sẽ có biểu tình gì?”Đường Thành Nam không có ý tốt cười nói, đột nhiên kéo Hạ Thần Hi qua, cúi người hướng môi Hạ Thần Hi. Hạ Thần Hi cấp tốc tránh, thanh âm lạnh, "Đường Thành Nam, anh dám!" "Tôi có cái gì không dám?" Đường Thành Nam buông tay, nói xong rất không sao cả, dáng vẻ không quan tâm tất cả, "Này là phòng làm việc của tôi, cô bây giờ là công nhân Đường thị, cô nói tôi có cái gì không giám?” "Cô muốn kiện tôi sao?” "Cô nói tới tòa án, thẩm phán tin tôi cường cô, hay là tin cô vì tiền cùng tôi ở một chỗ, huống chi cô chưa kết hôn đã có con, danh dự không thể nào tốt, cô nói, thẩm phán sẽ tin tưởng ai?” Hạ Thần Hi giận dữ, lời tương tự, theo trong miệng Đường Bạch Dạ nói ra cùng theo trong miệng Đường Thành Nam nói ra, thực sự là khác nhau một trời một vực, tại sao có thể có người vô sỉ như vậy. "Hạ Thần Hi, cô ngoan ngoãn, thuần phục dưới tôi, có lẽ, tôi sẽ cho cô hưởng thụ thật tốt.” Đường Thành Nam cười đến vô cùng ác ý, "Đường Bạch Dạ có thể thỏa mãn cô sao? Anh ta nhiều phụ nữ như vậy, tinh lực thế nào thỏa mãn cô?” Anh ta vừa nói xong, một bên hướng Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi lui về phía sau, trong lòng không khỏi cũng khẩn trương. "Đường Thành Nam, anh dám đụng đến sợi tóc gáy của tôi, anh sẽ phải hối hận.” Hạ Thần Hi nói, tiếp theo ra cửa, trong túi của cô nhất định có một cây dao gọt hoa quả, thế giới này sắc lang thực sự quá nhiều. "Cô nói Đường Bạch Dạ sao?" Đường Thành Nam khinh miệt cười, "Anh ta ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao có thời giờ bảo hộ cô?" "Cô chết tâm đi, tôi so với Đường Bạch Dạ có tiền, cô muốn tiền, tôi cho cô tiền, cô đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.” Đường Thành Nam hèn mọn liếm môi dưới, dáng vẻ hèn mọn kia, làm người ta buồn nôn. Giống như một con rắn ướt lạnh bò qua dưới chân. Trong ánh mắt của anh ta, tràn đầy dục niệm. Nghĩ đến đây là phụ nữ của Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ lại đang bảo vệ người phụ nữ này, nếu như bị anh chiếm cứ, rất nhiều người hưng phấn. Suy nghĩ một chút thật hưng phấn. Hạ Thần Hi lui về phía sau, phía sau chính là bàn làm việc, Đường Thành Nam ngăn ở trước mặt cô, cô căn bản ra không được, Đường Thành Nam nhe răng cười nhào tới, Hạ Thần Hi tránh thoát đi, "Đường Thành Nam, anh đừng quá đáng." "Quá phận thì thế nào?" Đường Thành Nam không thèm quan tâm nói, "Hôm nay tôi nhất định phải đạt được cô." Anh ta nói, lại nhào tới, Hạ Thần Hi lần này không tránh thoát được, bị anh ta bắt được, để cô ở trên bàn làm việc, anh ta hành hung dễ dàng hơn, Hạ Thần Hi tránh né nụ hôn của anh ta, hoảng loạn mò lấy tượng đồng trên bàn Đường Bạch Dạ.
|
Chương 201: Báo cáo giám định ADN (9)
Editor: thanh huyền Cô bắt lại, hướng Đường Thành Nam, chính đánh vào trên cổ của anh ta, một góc tượng đồng đánh vào đầu của anh ta, máu tươi lập tức chảy ra. Đường Thành Nam một tiếng hét thảm, quỳ rạp xuống đất, bưng đầu, tức giận nhìn Hạ Thần Hi, anh ta không dám tin, người phụ nữ này vậy mà động thủ đánh anh, ra tay ác như vậy, nặng như vậy. Hạ Thần Hi vội vã lui lại mấy bước, tượng đồng trong tay rơi trên mặt đất, trên tượng đồng tất cả đều là máu tươi. Ít nhiều tác phong nghệ thuật Đường Dạ Bạch, Hạ Thần Hi lần đầu tiên nhìn thấy trên bàn làm việc cảm thấy, Đường Dạ Bạch nhất định là mua được, không nghĩ tới hôm nay cô lấy đả thương người. "Hạ Thần Hi, tiện nhân này!" Đường Thành Nam gầm lên, máu tươi từ kẽ tay không ngừng chảy ra, đau đến anh ta kêu thảm thiết. Sắc mặt Hạ Thần Hi tái nhợt, bất an nghĩ, Đường nhị thiếu có thể bởi vậy chết hay không? Nếu là chết, cô phải ngồi mấy năm tù? Đúng vào lúc này, cửa phòng làm việc bị người đá văng ra, sắc mặt Đường Dạ Bạch hung ác nham hiểm đứng ở cửa phòng làm việc, mang theo một loại lệ khí gặp phật giết phật, phía sau trừ Lâm Nhiên, không có người khác. Vốn là tức giận, có chút biểu tình hoảng loạn, nhìn thấy một màn trong phòng làm việc, một mặt yên ổn xẹt qua Đường Dạ Bạch, anh nheo mắt lại, trầm giọng nói, "Lâm Nhiên, gọi xe cứu thương." Lâm Nhiên gật đầu, vội vội vàng vàng đi gọi xe cứu thương. Đường Dạ Bạch tiến vào, trở tay đóng cửa lớn phòng làm việc, Hạ Thần Hi nghi hoặc, anh ta không phải ở bệnh viện, sao có thể đến Đường thị, xảy ra chuyện gì sao? Đường Dạ Bạch liếc mắt nhìn Hạ Thần Hi một cái, lại nhìn tượng đồng trên mặt đất. Không cần hỏi lại, anh cũng biết đã xảy ra chuyện gì. Anh nhận được giám định ADN, gọi điện thoại cho cô, không ai nghe, gọi tới phòng làm việc tổng giám, Thái Gia nói cô bị Đường Thành Nam kêu lên phòng làm việc tổng giám đốc, Đường Dạ Bạch không nói hai lời, không đếm xỉa bác sĩ ngăn cản. Thay đổi y phục xuất viện, rồi tới công ty Đường thị. Lấy thân thủ Hạ Thần Hi, Đường Thành Nam muốn đụng đến đầu ngón tay cô cũng khó. Nhưng mà, thân thủ Hạ Thần Hi xuất thần nhập hóa giống như kiếm rút ra khỏi vỏ, không biết là khi nào, thật muốn khi dễ, anh giết Đường Thành Nam cũng có. Trong phòng làm việc tổng giám đốc, bên ngoài một vị thư ký cũng không có, anh liền biết, Đường Thành Nam quả nhiên không có tâm tư tốt. May mắn, Hạ Thần Hi không có việc gì. "Đường Dạ Bạch, anh..." Đường Thành Nam bưng đầu, đau đớn càng lúc càng kịch liệt, máu càng ngày càng nhiều, sự phẫn nộ cũng càng lúc càng lớn, Đường Dạ Bạch lạnh lùng nhìn Đường Thành Nam trên mặt đất. "Ngu không ai bằng!" Đường Dạ Bạch hừ lạnh, may mắn lực đạo Hạ Thần Hi không mạnh, nếu lấy trạng thái ở bến tàu, tượng đồng này nên đập bể đầu Đường nhị thiếu. Lòng Hạ Thần Hi còn sợ hãi hỏi, "Anh ta có thể chết hay không?" Anh ta chảy nhiều máu như vậy, lại bị thương não bộ, Hạ Thần Hi lo lắng . Đường Dạ Bạch hỏi, "Anh ta bắt nạt đến cô sao?" Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, Đường Thành Nam cả giận nói, "Các người đôi cẩu nam nữ này...tôi sẽ không bỏ qua cho các người.” "Giữ lại mạng của mày lại nói." Đường Dạ Bạch lãnh lệ đảo qua anh ta, vô cùng ghét bỏ nhìn anh ta, trong lòng lại một lần nữa hoài nghi, vì sao anh và loại người này có quan hệ huyết thống, như Hạ bảo bối nói, thật là có tổn hại gien anh. Anh nhặt tượng đồng lên, đột nhiên ưu nhã cười, đem vết máu kia hướng tây trang anh ta lau, “Anh biết tượng đồng này ở đâu không? Phòng đấu giá Berlin, mấy nghìn vạn mua về."
|
Chương 202: Báo cáo giám định ADN (10)
"Vậy mà dính máu của mày, thực sự là... tổn hại phẩm vị." Anh nói xong, cầm lên tượng đồng, hung hăng đập hướng bụng dưới Đường Thành Nam, "Tao đã sớm cảnh cáo mày, đừng động phụ nữ của tao, mày coi lời tao như gió thoảng bên tai phải không?” "Đường Bạch Dạ..." Đường Bạch Dạ lại huy động tượng đồng, liên tục ở trên bụng anh ta đạp hai lần, Đường Thành Nam phát ra tiếng kêu thảm thiết. Ngất đi. Đường Bạch Dạ đứng lên, vỗ vỗ tay, giống như phủi đi cái gì bụi bặm, ghét bỏ đá đá người trên mặt đất, "Thật không có kiên nhẫn, đánh hai cái liền hôn mê." Hạ Thần Hi, "..." Anh ta mất máu quá nhiều, lại bị đánh như thế, không ngất đi mới lạ, tại có thể trách anh ta không kiên nhẫn. Hạ Thần Hi thật sâu cảm thấy, logic tên cướp thật không cần giải thích. Đường Bạch Dạ nhắm ngay Hạ Thần Hi, "Cô là đầu heo sao? Gọi cô lên cô liền lên, cô thế nào tùy tiện như vậy?” Hạ Thần Hi buông tay, người ngoài thấy Đường Bạch Dạ tức giận, luôn luôn run lẩy bẩy, cô hình như trời sinh phản lại, không sợ hãi anh ta phát hỏa, Hạ Thần Hi nói, "Anh ta là tổng giám đốc, tôi là thuộc hạ.” "Đường tổng ngài đã nói, lời tổng giám đốc, thuộc hạ phải vâng theo." Đường tổng giám đốc cười nhạo, lại đá một đá Nhị thiếu hôn mê trên mặt đất, "Loại con lợn này chỉ thích hợp làm tổng giám đốc tiêu khiển.” Hạ Thần Hi buồn cười, xe cứu thương đã đến dưới lầu, Lâm Nhiên dẫn người tiến vào, đem Đường nhị thiếu đi, lại phái người tiến vào thanh lý. Lâm Nhiên nhìn thấy vết máu, lo lắng hỏi, "Anh ta có việc gì hay không?” "Không có việc gì, không làm bị thương, tốt nhất có thể biến thành đồ ngốc." Đường Bạch Dạ thờ ơ nói, Hạ Thần Hi không giết người, đã là một loại may mắn, bằng không, còn thật không biết nên giải thích thế nào. "Đường tổng, nếu Nhị thiếu tố cáo tôi tội đả thương người thì sao?” Hạ Thần Hi hỏi, cô chỉ là một viên chức nhỏ, nhị thiếu là Đường nhị thiếu gia, bây giờ đến bệnh viện, không tố cáo cô là không thể. Lâm Nhiên cũng có lo lắng như vậy, đừng nói Đường Thành Nam, Đường lão cũng là sẽ không bỏ qua cho cô. "Cô là tự vệ." "Ai có thể chứng minh tôi là tự vệ?" Hạ Thần Hi hỏi, cũng có chút hối hận hạ thủ nặng, "Tới trên tòa án, thẩm phán là xem ai nhiều tiền, lại không nhìn ai có thể tin." "So nhiều tiền, tôi sẽ bại bởi ai sao?" Đường Bạch Dạ cuồng vọng cười, anh theo giá sách cầm lấy một vật trang sức nhỏ, đó là một con rùa đen nhỏ, bên trong có camera. "Đây là chứng cứ." Đường Bạch Dạ lạnh lùng cười, "Phòng làm việc của tôi có chuyện gì, tôi đều biết.” Sau sự cố tám năm trước, anh liền có thói quan ở phòng làm việc cùng thư phòng có camera, vô cùng bí ẩn, anh muốn biết, lúc anh không ở đó, rốt cuộc ai vào thư phòng cùng phòng làm việc, làm cái gì. Hạ Thần Hi cũng an tâm. Dựng thẳng ngón cái lên, "Đường tổng, anh thực sự là nhìn xa trông rộng ." Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, không mang theo một tia cảm tình nhìn về phía Hạ Thần Hi, Lâm Nhiên bên cạnh cảm thấy sởn tóc gáy, giống như xảy ra chuyện gì anh không biết, Hạ Thần Hi cảm thấy bên cạnh Đường Bạch Dạ quá lãnh lệ, cô cũng có chút kinh hãi. "Hạ tiểu thư, chúng ta có một số chuyện cần tính toán.” Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, "Hôm nay sau khi tan việc, chúng ta nói một chút." Nói một chút, bình thường là từ ngữ rất nghiêm túc, Hạ Thần Hi vẫn cảm thấy, chuyện cô cùng Đường Bạch Dạ có thể nói chỉ có Hạ bảo bối, đột nhiên nhớ tới, hôm nay là ngày lấy báo cáo giám định ADN. Chờ cô nhớ tới chuyện này, đã là chuyện một giờ sau.
|
Chương 203: Cha con nhận nhau (1)
Đường Thành Nam bị thương nằm viện, Đường lão kinh động , Đường Bạch Dạ có chuyện phải xử lý, buổi chiều cũng đi bệnh viện, Hạ Thần Hi tiếp tục đi làm, Đường lão tức giận, Đường Thành Nam bị thương nặng. Đường lão không biết là ai đánh Đường Thành Nam bị thương, Đường Nhất Phong lại nghe thấy, Lâm Nhiên gọi xe cứu thương, anh ta ở công ty, vừa lúc thấy Đường Bạch Dạ, thành thật nói cho Đường lão, Đường lão tự nhiên sẽ không bỏ qua cho Đường Bạch Dạ. Đường Bạch Dạ cũng không gạt Đường lão, liền nói Đường Thành Nam tính - quấy rối nữ nhân viên, nữ nhân viên tự vệ, Đường Thành Nam bị thương. Đường lão tức giận đến sắc mặt nhăn nhó, trong lòng thầm mắng Đường Thành Nam không nên thân, vừa hận công nhân làm bị thương con ông, "Là ai làm bị thương? Bất kể là ai, ta cũng sẽ không cho cô ta có chỗ đứng ở thành phố S.” Vết thương Đường Bạch Dạ trên cơ bản không có gì trở ngại lớn, nhàn nhạt nói, "Cha thật đúng là hoàn đế thành phố S sao? Muốn ai chết phải chết, so với tức giận như vậy, sao không giáo huấn con trai thật tốt, để làm loại chuyện hạ lưu này.” Đường lão tức giận, nhìn hoành Đường Bạch Dạ, "Anh có tư cách gì nói nó, phụ nữ của anh một quân đoàn, anh không hạ lưu sao?" Đường Bạch Dạ đột nhiên cười, thật là ưu nhã thân sĩ, tươi cười thân thiện như đại sứ ngoại giao, lại lộ ra một chút kiêu ngạo như vậy, "Phụ nữ của tôi thành một quân đoàn là không có lỗi, cha quan báo chí thấy hình ảnh đề là trái ôm phải ấp, cha lúc nào thấy tôi quấy nhiễu tình dục để vào bệnh viện không?” "Chơi phụ nữ cũng chia đẳng cấp, chớ đem tôi cùng Đường Thành Nam cùng một chỗ đánh đồng, ảnh hưởng phẩm vị." Đường lão thiếu máu thiếu chút nữa phun ra, tức chết nghịch tử này. Đường Bạch Dạ lại cười đến rất tao nhã, dù sao Đường Thành Nam không chết được, anh cũng không để ý, "Phòng làm việc của tôi có camera, ghi lại sự kiện anh ta quấy rối công nhân, cha tốt nhất đừng động tâm, nếu không không biết ai chịu thiệt." "Đường Bạch Dạ, lương tâm của mày bị chó ăn?” Đường lão đại giận, "Người nằm bệnh viện là em trai mày, mày lại giúp dỡ người ngoài, mày muốn tao đánh chết mày phải hay không?” Đường Bạch Dạ không nói một từ. Hạ Thần Hi có thể là người thân, Đường Thành Nam mới là người ngoài. Thân sơ phân không rõ, thảo nào tính tình nóng nảy như thế. Đường Nhất Phong hòa giải, "Cha, anh, đừng nói nữa, quan trọng chính là nhị ca không có việc gì là được." Đường Bạch Dạ hừ một tiếng, lười ở ngoài phòng phẫu thuật đợi, đi làm thủ tục xuất viện. Vốn anh nghĩ mấy hôm nay, lấy ý của anh, anh cảm thấy chuyện bé xé ra to, anh vỗ nghĩ muốn đi, ở lạ chẳng qua là muốn lấy báo cáo giám định, vừa nghĩ tới báo cáo kia, ánh mắt Đường Bạch Dạ lại trở nên hung ác nham hiểm. Năm đó, rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Toàn bộ buổi chiều hôm đó, tâm tình Hạ Thần Hi bất định, không có cách nào tập trung tinh thần làm việc. Chuyện Đường Thành Nam bị đưa lên xe cứu thương sự, toàn bộ người ở tầng đều biết, Hạ Thần Hi một hồi, Thái Gia liền hỏi cô rốt cuộc phát sinh chuyện gì, Hạ Thần Hi biết giấu giếm không được, cô đi phòng làm việc tổng giám đốc, Nhị thiếu đã bị đánh thương đi bệnh viện. Thế nào không có quan hệ, cô cũng là nói qua loa một lần. Mọi người đội xây cất Đội kinh ngạc, Tiết Giai Vân tức giận nói, "Đường nhị thiếu quá đáng ghét , đáng đời, tốt nhất bị đánh thành đồ ngốc." "Thần Hi, Đường gia có thể tố cáo cô hay không?” "Thần Hi, cô có bị thương không..." ... . . . Thái Gia vỗ tay bảo hay, đột nhiên phun ra một câu, "Thần Hi, nếu như người quấy nhiễu tình dục cô là Đường tổng giám đốc, cô nhất định sẽ theo đúng không?" Phòng thiết kế sớm đã truyền Hạ Thần Hi cùng Đường Bạch Dạ có quan hệ, chỉ là đội xây cất hợp tác với Hạ Thần Hi thời gian dài, Hạ tiểu thư lại là người biết thức thời, bọn họ cũng không có nói huyên thuyên.
|