Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
|
|
Chương 424: Hoa bách hợp và hoa hồng đen (8)
Beta: thanh huyền Đường tổng mặt đỏ lừ,thẹn quá hóa giận, mở mồm nói một câu. "Lão tử chính là ghen em có thể làm gì ?" Đường Bạch Dạ vào cửa chính ra cửa sau . Hạ Thần Hi, "..." Hạ bảo bối, "..." "Thật không có phong độ." Hạ Thần Hi lẩm bẩm một câu, Hạ bảo bối ở trên sô pha, ôm Tiểu Bối cười không ngừng, daddy, cha cũng có ngày này a. Hạ Thần Hi quay đầu hỏi Hạ bảo bối, "Bảo bối, Tiêu Tề đến thăm mẹ một lần, thực sự khiến cha con giận sao?" Hạ bảo bối che miệng cười, "Mammy, nhất định là daddy lòng dạ hẹp hòi, không liên quan tới mẹ ." Hạ Thần Hi tìm được đồng minh thìrất mãn nguyện . ... Hai mươi phút sau, vốn tưởng rằng Đường Bạch Dạthẹn quá hóa giận, đi ra cửa sau đã trở về. Cầmtrên tay bảy bó hoa tất cả đều làhoa hồng. Hoa hồng đỏ, hoa hồng phấn, hoa hồng đỏ chanh , hoa hồng sâm panh, màu lam yêu mị,hoa hồng đencùng hoa hồng vàng.Đúng bảy bó hoa, dường như muốn đem mặt Đường Bạch Dạche khuất , Hạ Thần Hi đang ngồi xếp bằng ở trên sô phachơi game, thiếu chút nữa ngã xuống thảm. Đường Bạch Dạ, anh bị động kinh à ? Hạ bảo bối trợn mắt há mồm. Bảy bó hoa hồng để cùng một chỗ, không phải lúc nào cũng có thể nhìn thấy, tươi đẹp cực kỳ. Hạ Thần Hi 囧 囧 nhiều biểu cảm , Đường tổng,anh không phải đi rồi sao lại cầm nhiều hoa hồng trở về như vậy ? Đường Bạch Dạ mặt âm trầm đem bảy bó hoa hồng ở trước mặt cô, lạnh lùng nói, "Chọn một loại." Vẻ mặt kianhư muốn nói, Hạ Thần Hi, em hãy chọn mộtkiểu chết. Hạ Thần Hi, "..." Hạ bảo bối ôm Tiểu Bối ở một bên, đem sự tồn tại của mình giảm xuống, xem cuộc vui. Daddy, cha thực sự là rất đa dạng . Tuyệt! Bảy loài hoa hồng tùy em lựa chọn. Giống như một câu quảng cáo chắc chắn sẽ có một loài hoa mà em thích. Hạ Thần Hi khóe môi co quắp, "Emthích hoa bách hợp." Đường Bạch Dạ nắm tay siết chặt, xương kêu răng rắc, dường như muốn đánh vỡ đầu Hạ Thần Hi .Đột nhiên,tâm tìnhHạ Thần Hitrở nên vui vẻ , "Đường tổng, đây là ý gì?" Đường Bạch Dạ khinh miệt hừ một tiếng , "Từ hôm nay trở đi em hãy chọn một loài hoa mà em thích." Không cho phép Hạ Thần Hi nhìn hoa bách hợp nữa. Trước đây, anh nhìn hoa bách hợp còn thấy đẹp, rất thuần khiết, bây giờ vừa nhìn thấy hoa bách hợp nhìn thế nàocũng đều thấy chói mắt cực kỳ. Hạ Thần Hi nhíu mày, "Em vẫn luôn rất thích hoa bách hợp, đột nhiên để cho em chọn hoa hồng, điều này rất khó khăn. Đường tổng, anh đây là muốn ép buộc em sao?" "Lão tử chính là ép buộc, em không thích cũng phải thích." Đường Bạch Dạ cũng tặng cô một nụ cười, ưu nhã thân sĩ, Hạ Thần Hi run rẩy dự đoán toàn thân nổi da gàcũng có thể chấn động rơi xuống đầy đất . "Từ hôm nay trở đi, từ bỏ hoa bách hợp." "Vì sao?" Hạ Thần Hi cười hỏi. "Lão tử dị ứng với phấn hoa bách hợp!" Đường Bạch Dạ chợt gào lên, muốn có lý do lão tử liền cho một lý do. Hạ bảo bối thiếu chút nữa ôm Tiểu Bối từ trên ghế salon lăn xuống đất, con ngươi linh động nhìn Đường Bạch Dạ, sau đó trợn mắt há mồm, hiện ra vẻ mặt vô cùng sùng bái , daddy, cha quá trâu bò... Khóe môi Hạ Thần Hi co quắp, dị ứng với phấn hoa bách hợp, vậy với phấn hoa hồng thì sẽ không dị ứng? Thì ra Đường tổng đối với phấn hoa còn có tính chọn lọc. Đường Bạch Dạ trên cao nhìn xuống Hạ Thần Hi, một chân đá vào sô pha, "Em rốt cuộc chọn haykhông chọn?" Hạ Thần Hi rốt cuộc không chịu nổi, không giữ hình tượng đấm tay xuống sô pha cười phá lên. "Đường Bạch Dạ, em cười chết anh , anh thật là ấu trĩ ."
|
Chương 425: Rắc rối đến từ Khuynh thành quốc gia (1)
Beta: thanh huyền Đường Bạch Dạ thẹn quá hóa giận nhào tới cắn cô, hai người náo thành một đoàn, một người vẻ mặt âm trầm, một người thoải mái cười to. Hạ bảo bối cầm lấy di động chụp ảnh lưu niệm cho bọn họ . Daddy ,mammy thật ra các ngươi đều rất ngây thơ. Hạ bảo bối cócảm giác thật ưu việt , gia đình này bé biết rất rõ.Tất cả đều là quỷ ấu trĩ. Meo meo thấy nữ chủ nhân bị Đường Bạch Dạ cắn muốn tới giúp đỡ, Hạ bảo bối nhanh chânđá văngnó ra , meo meo rất ủy khuất . Tiểu hồ ly không có mắt ,tại sao có thể quấy rầy daddy mammy liếc mắt đưa tình. Hạ bảo bối ôm Tiểu Bối, ngoắc ngoắc ngón tay Tiểu Bối vui vẻ nhào tới , meo meo kêu ở trong lòng tiểu bối , vô cùng hài hòa. "Được rồi, được rồi, em chọn, em chọn..." Hạ Thần Hi bị Đường Bạch Dạ trêu cho thở không ra hơi, cười đến rơi nước mắt, Đường Bạch Dạ đem hoa hồng trong cửa hàng bán hoa mua hết. Ngay cả Hoa hồng đen hiếm có cũngmua. Cao tay ! Bảy bó hoa hồng đẹp lạ thường. "Tại sao không có hoa hồng trắng?" Hạ Thần Hi hỏi. Đường Bạch Dạ cười lạnh cười, "Nhìn giống hoa bách hợp như vậy, ai muốn mua nó về ngắm." Hạ bảo bối nhịn không được châm chọc, "Daddy, hoa hồng và hoa bách hợp nhìn không giống nhau chút nào." "Cha hiện tại ghét hoa có màu trắng." Đường Bạch Dạ lẽ thẳng khí hùng khẳng định , lại chơi xấu tỏ ra rất vô tội. Hạ Thần Hi ôm từng bó hoa hoa hồng có độ dài giống nhau, chỉ là màu sắc không giống nhau, bản thân cô càng yêu thích màu sắc trang nhã hơn, "Đường Bạch Dạ, anh thích hoa hồng màu gì ?" Mặt Đường Bạch Dạlập tức âm u chuyển trời nắng, cười đến quần ma loạn vũ ( ý thô là 'ma quỷ nhảy loạn', ý chính là ĐBD vui muốn điên lên rồi ) "Em muốn tănghoa hồng cho anh ?" Hạ Thần Hi cười nhạt , "Anh cảm thấy phụ nữ tặnghoa hồng cho đàn ông thì mặt mũi của đàn ông để ở đâu ?" "Em tặng đi, mặt mũi của anh một xu cũng không đáng, anh không sợ mất mặt !" Đường Bạch Dạ nhanh chóng đem mặt mũi bán đi. Hạ Thần Hi không thèm nghĩ nữa. Đường Bạch Dạ chỉ vào hoa hồng đen. Anh cảm thấyhoa hồng đenhợp với Hạ Thần Hi hơn , hoa hồng đỏ có nghĩa là tình yêu,hoa hồng đen có nghĩa là trung tình. Ở trong lòng anh, đây là loài hoa hợp với Hạ Thần Hi nhất. Hạ Thần Hi cầm lấy hoa hồng đen , mỉm cười, "Vậy tặng anh hoa hồng đen ." Đường Bạch Dạ chọc chọc mặt của Hạ Thần Hi, "Từ hôm nay trở đi, quên hoa bách hợp đi chỉ được thích hoa hồng đen." "Thực sự là bá đạo, em thích hoa gì anh cũng quản được sao ?." Hạ Thần Hi bật cười, "Em còn thích ăn cải trắng , anh có muốn đem bảy loại rau dưa để em chọn mộtloại em thích nhất không?" "Em thích cải trắng đâu có liên quan gì tới anh, nói chung, chính là không cho phép em thích hoa bách hợp." Hạ Thần Hi tỏ vẻ rấtđau khổ , "Em dù sao cũngthích hoa bách hợp đã nhiều năm ." "Em năm nay mới hai mươi mấy tuổi, cho dù emthích hoabách hợp hai mươi mấy năm, sau này bảy mươi mấy năm em cũng chỉ có thể thích hoa hồng đen." Đường Bạch Dạ càng nói càng cười lạnh, rất bá đạo. Hạ Thần Hi cười ha ha, vỗ vỗ đầu Đường Bạch Dạ, như vỗ mộtsủng vật to xác, "Ai da , Đường tổng thật ấu trĩ, quên đi, cô nương ta liền sủng ngươi một hồi, hoa hồng đen thì hoa hồng đen." Đường tổng giận! Hạ bảo bối ở một bên liếc nhìn anh. Daddy, cha thực sự là quá ngây thơ. Thực sự, so với bảo bối cònấu trĩ hơn. Theo đuổi phụ nữ không phải là như thế a a a a...Thế nhưng, vì sao mammy cũng trở nên ngây thơ như vậy? Thật đau khổ. Đường Bạch Dạ tới phòng ngủ củaHạ Thần Hi, đem hoa bách hợp trên bàn cùng hoa trong bình lấy ra cửa ném vào thùng rác. Hạ Thần Hi, "..."
|
Chương 426: Rắc rối đến từ Khuynh thành quốc gia (2)
Beta: thanh huyền "Mammy, daddy quá ngây thơ." Hạ Thần Higật đầu thật mạnh , "Đúng vậy, rấtấu trĩ!" Đường tiên sinh ấu trĩ đãhăng hái trở về. Anh đem hoa hồng đen cắm vào trong bình hoa rồi ôm vào phòng ngủ . Hạ Thần Hi nhìn các động tác của anh cũng không nói gì. "Bảo bối, lần sau mua hoa cho mẹ phải mua hoa hồng đen." Đường Bạch Dạcuối cùng cũng thỏa mãn,truyền xuốngcho Hạ bảo bối một mệnh lệnh . Hạ bảo bối vô tội hỏi, "Daddy, mẹ là người phụ nữ của cha, không phải cha nên nhận trách nhiệm nàysao?" Đường Bạch Dạ cực kỳ kinh ngạc , "Cô ấy không phải là người phụ nữ của chúng ta sao?" Hạ bảo bối bị Đường Bạch Dạ một câu chặnmiệng quên cả phản bác. Hạ Thần Hi, "..." Đường tổng, em khinh bỉ anh ! ! ! ! ! Đường tổng thỏa mãn . Biệt thự của Tiêu Tề. Tưởng Tuệ đến . Tiêu Tề mới từ nhà của Hạ Thần Hitrở lại, hắc quả phụ nói cho anh biết Tưởng Tuệ tới, Tiêu Tề nhíu mày đi vào biệt thự. Sắc mặt Tưởng Tuệ tái nhợt nhìn qua rất tiều tụy. Hắc quả phụ lui ra, Tiêu Tề ngồi ở trước mặt Tưởng Tuệ, trầm giọng hỏi, "Có chuyện gì liên lạc qua điện thoại, Tưởng tiểu thư không cần tự mình đến tìm tôi." Tưởng Tuệ cười lạnh, đem một xấp ảnh ném ở trên bàn, ảnhrơi lả tả trên bàn có một số thì rơi trên mặt đất, tất cả đều là ảnh chụp của Tiêu Tề cùng Hạ Thần Hi khi bọn họ hẹn gặp, rất rõ ràng là Tưởng Tuệ cho người theo dõi họ. Tiêu Tề cười lạnh, việc này trong lòng anh biết rõ chỉ làloại tiểu xảo này anh không để vào mắt. "Ảnh chụp cũngkhông tệ." Tiêu Tề cầm lên một tấm ảnh,nhìn qua rất giống một đôi tình nhân chỉ tiếc hơi giống mà thôi. Ánh mắt Tiêu Tề cực kỳ u ám. "Tiêu Tề, anh đã đồng ý với tôi điều gì, tôi muốn anh tới thành phố S là muốn anh tới giết Đường Bạch Dạ, Hạ Thần Hi cùng Lâm Lâm, không phải mời anh tới để nói chuyện yêu đương, anh đã tới nhiều ngày như vậy đã làmnhững việc gì?" Tưởng Tuệ tức giận nói. "Tưởng tiểu thư, làm đại sự cần phải nhẫn nại chịu đựng, không nên nóng vội, phải biết hi sinh cô kiên trì quá cũng không được." Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Tôi đáp ứng cô giết Đường Bạch Dạ nhưng những người khác cũng không ở trong phạm vi của tôi. Tiêu Tề tôi không giết phụ nữ trói gà không chặt." Đường Bạch Dạ, ở mọi nơi đều tìm anh gây phiền phứclà cái gai trong mắt anh cũng là kẻ thù của anh. Nếu có thể, anh đã sớm tiêu diệt Đường Bạch Dạ vừa hay cũng có thể trả cho Tưởng Tuệ mộtân tình. Một hòn đá ném hai con chim cũng tốt. Chỉ riêng phụ nữ, anh không đồng ý với Tưởng Tuệ sẽ giết hại phụ nữ. "Tiêu Tề, anh muốn nuốt lời?" Tưởng Tuệ vẻ mặt âm trầm, cực kỳ hung ác nham hiểm,hoàn toàn không thấy được Tưởng công chúa của ngày xưa. "Tôi đồng ý với cô sẽ giết Đường Bạch Dạ , tôi tất nhiên làm được, anh ta không chết chính là tôi chết." Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Những người khác làđiều kiện cô thêm vào tôihoàn toàn có thể không để ý tới, tôi nợ cô mộtmạng sẽ trả cho cô một mạng ." "Anh....." Tiêu Tề tựa vào phía sau nhấc chân lên , để lộ khí phách đế vươngvẻ mặt lạnh lùng bức người. Quanh năm ở vị trí ra lệnh , chỉ sợ không nói một lời cũng tồn tạimột loại cường thế. "Tưởng tiểu thư, cô lá gan không nhỏ dám một mình tới tìm tôi." Tiêu Tề yên lặng nói, "Cô biết rõ tôi là ai, tôi nợ cô mộtmạng không có nghĩa là tôi để cô đòi tôi... Tôi không phải cấp dưới của cha cô, lại càng không là cấp dưới của cô." Ngụ ý,của anh Tưởng Tuệ ngherất rõ ràng. Cho dù lànói còn ân tình cũng là do anhnói. Anh có quyền nóikhông phải là Tưởng Tuệ có quyền nói. Cômặt biến sắc. "Vậy anh cùng Hạ Thần Hi là có chuyện gì , đừng nói với tôi là anh yêu Hạ Thần Hi, anh không xem tin tức sao? Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi có một đứa con, cô ta cũng không là của anh." Tưởng Tuệ lạnh lùng nói.
|
Chương 427: Rắc rối đến từ Khuynh thành quốc gia (3)
Beta: thanh huyền Lời này chọc vào vết thương lòng củaTiêu Tề , anh mím môi, ánh mắt lạnh lùng nhìnTưởng Tuệ. Tưởng Tuệ đột nhiênrùng mình một cái, ánh mắt thật đáng sợ. Chẳng lẽ cô đã tìm nhầm người, Tiêu Tề, người đàn ông này thực sự sẽ giúp cô ? Chỉ dựa vào việc cô trong lúc vô ý cứu anh ta mộtmạng? Tiêu Tề nói, "Chuyện của tôi không cần Tưởng tiểu thư quan tâm, cô chỉ cần biết rằng giết Đường Bạch Dạ chỉ là vấn đề thời gian cô không cần sốt ruột." "Như thế nào có thể không nóng vội, con của tôi... Tôi muốn hắn phải chôn cùng con tôi." Trong lòng Tưởng Tuệ tràn ngập hận ý lạnh lùng nói. Tiêu Tề cười lạnh, phụ nữ đều vì yêu mà sinh hận. Đường Bạch Dạ có nhiều nợ hoa đào như thế anh thật không hiểu rốt cuộc Thần Hi coi trọng hắn ở điểm gì. "Chuyện này sớm hay muộn cũng làm." "Anh việc gì cũng không làm chỉ biết cùng Hạ Thần Hi nói chuyện yêu đương." "Cô làm sao biết tôi việc gì cũng không làm?" Tiêu Tề nhàn nhạt nói, "Cô chỉ cần biết kết quả còn quá trình thế nào cô không cần biết." "Tốt, hiện tại anh đã không giếtĐường Bạch Dạ, vậy tôi muốn anh giết con trai hắn, tôi muốn con trai của hắn chôn cùng con trai tôi." Tưởng Tuệ vẻ mặt ma quỷ, âm độc nói. "Không thể!" Tiêu Tề kiên quyết từ chối. "Tiêu Tề, anh..." "Tôi chỉ giúp cô giết Đường Bạch Dạ, những người khác thứ cho tôi không thể đáp ứng." Tiêu Tề lạnh lùng nói, "Tôi ghét những giao dịch bẩn thỉu." Một chính là một, hai chính là hai. Tiêu Tề sắc mặt nhu hòa hơn anh là cảm kích Tưởng Tuệ. Chỉ sợ Tưởng Tuệkhông có khuôn mặt đẹp, không có lời nói hay anh cũng vẫn cảm thấy cảm kích cô ta đã cứu anh, nếu không phải cô ta yêu cầu anh đến thành phố S giết Đường Bạch Dạ.Có lẽ, anh sẽ không thểcùng Hạ Thần Hi gặp lại. "Tưởng tiểu thư, cô trở về đi, việc đã đồng ý với cô, tôi sẽ làm được." "Anh cùng Hạ Thần Hi, rốt cuộc là quan hệ như thế nào?" Tưởng Tuệ nghiêm nghị hỏi. "Tôi nghĩ, tôi không cần thiết trả lời câu hỏi của cô." Tiêu Tề nhàn nhạt nói, kêu một tiếng, "Âu Dương, tiễn khách." Tưởng Tuệ đứng lên, "Không cần, Tiêu Tề, hi vọng anhthực sự nói được thì làm được." Tiêu Tề nhàn nhạt xoay chiếc nhẫn trên tay, "Nếukhông có chuyện gì quan trọng, Tưởng tiểu thư không cần tự mình đến biệt thự của tôi." Tưởng Tuệ cười lạnh, nghênh ngang rời đi. Âu Dương xuýt xoa nói, "Người phụ nữ này đều do cha cô ta làm hư, lại dám coi chúng ta là cấp dướicủa cô ta , còn dám tới khoa tay múa chân,cô ta không sợ mạng của cô ta sẽ mất tại đây." Vẻ mặt Tiêu Tề yên lặng, hắc quả phụ nói, "Anh rốt cuộc còn chờ cái gì, chẳng lẽ thật sự muốn lãng phí thời gian ở thành phố S chờ Hạ Thần Hi yêu anh sao? Anh xem tình thế bây giờ một chút, người của tổ chức Vương Bài biết anh ở thành phố S, áp bức chúng ta mạnh mẽ, tháng này tổn thất hai lô châu báu. Anh ở thành phố S càng lâu đối với chúng ta càng bất lợi, anh rốt cuộc đang suy nghĩ gì, người phụ nữ kiaquan trọng như thế nào mà có thể khiến anh ngay cả giang sơn cũng không muốn ?" Tiêu Tề nhíu mày, con ngươi lạnh lùng nhìn hắc quả phụ, hắc quả phụ nhìn thẳng vào anh,không né tránh, vô cùng quật cường. Âu Dương cũng nói, "Tôi cũng cảm thấy Hắc quả phụ nói rất cólý. Nếukhông được, bắt cóc Hạ Thần Hi, để cô ấy ở bên cạnh anh,anh còn sợ không chiếm được lòng của cô ấy sao?" "Cút !" . Tiêu Tề lạnh giọng nói. Hắc quả phụ còn muốn nói điều gì thì Âu Dương ngăn cô ta lại, kéo ra ngoài.
|
Chương 428: Rắc rối đến từ Khuynh thành quốc gia (4)
Beta: thanh huyền Bây giờ, bị bọn họ động vào điểm giận tâm tình Tiêu Tề bực bội sợ rằng cũng đã không còn kiên trì rồi. Tiêu Tề tự mình suy nghĩ. Người đẹp trong lòng luôn tâm tâm niệm niệm đã lâu không gặp,tự nhiên anh rất muốn có được, nhưng giang sơn nhiều năm qua liều mạng , hi sinh bao nhiêu máu tươi, mồ hôi mới có vị trí ngày hôm nay, Tiêu Tề không tin anh có thể buông tha. Đối với đàn ôngmà nóilợi íchcủa bản thân là đứng đầu. Xe Hạ Thần Hi bị hỏng nên ngồi trên xe của Đường Bạch Dạ . Đường tổng đónHạ Thần Hi đi làm trong lòng cười thầm, Hạ Thần Hi cuối cùng lại vẫn ngồi trên xe của anh, chiếc Lamborghini của anh cuối cùng cũng rời xưởng sửa chữatrở lại bên cạnh anh, lại tiếp tục treo biển số xe kiêu ngạo, kiêu ngạo tới đón người đẹp đi làm. Lần này, tâm trạng vô cùng hăng hái. Hạ Thần Hi cũng không còn muốn xuống xe giữa đường nữa. Quan hệ của cô và Đường Bạch Dạ, chỉ cần nhìn các tờ báo của thành phố S thì mọi người đều biếttrên weibo cũng có, dường như không ai là không biết, cô sẽ không làm kiêu nữa mà trực tiếp đến bãi đỗ xe. "Buổi trưa cùng nhau ăn cơm ." "Em không biết có thời gian hay không." Hạ Thần Hi nói, "Có thời gian sẽ nói tiếp." "Em như thế nào so với anh còn bận hơn ?" Hạ Thần Hi cười ngọt ngào , thời gian hai người chờ thang máy thì gặp Lâm Lâm xe của cô ta dừng ở một vị trí trước mặt, vừa vặn cũng đi tớithang máy, Đường Bạch Dạ cùng cô ta chào hỏi, "Tiểu Lâm, chào buổi sáng." "Đường ca ca, chào buổi sáng'', '' Hạ tiểu thư, chào buổi sáng." Lâm Lâm mỉm cười chào hỏi, như thể chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Hạ Thần Hi cũng cười nói một tiếng chào buổi sáng. Đường tổngmặt không đổi sắc ,đủ bình tĩnh như là không thẹn với lòng ? Lâm Lâm một đường không nói chuyện chỉ là luôn mỉm cười, Hạ Thần Hi cùng cô ta vốn là không hài lòng nên càng không có gì để nói. Tới phòng làm việc, khắp nơi là lời bàn tán cho dù là bình thường cô ứng xử cùng các kỹ sư không tệ lúc này cũng rất nhiều lời nói. Cô biết, bọn họđang nói quan hệ của cô vàĐường Bạch Dạ. Hạ Thần Hi cũng khôngđể ý, cô đã sớm có dự cảm. Mặc kệ bọn họ nói cái gì cô không để ý tới là được, lời hay cũng được nói bậy cũng được cô cho tới bây giờ cũng không để ý. Chỉ cần không phảitổn thương tới người cô quan tâm cô từ xưa tới nay đều mặc kệ. Đường Bạch Dạ sáng nay hỏi cô Khuynh thành quốc gia để ở đâu , cô thuận miệng trả lời cho có lệ một câu. Hạ Thần Hi nghĩ nghĩ, mở ngăn kéo, đột nhiên nhíu mày, lắc tay của cô không có trong ngăn kéo, côkiểm tra bốn ngăn kéo. Hoàn toàn không thấy. Ánh mắt Hạ Thần Hi trầm xuống, vòng tay của côkhông động tới sẽ còn đang ở trong ngăn kéo. Cô ra ngoài có việc lại chính làbỏ quamấy ngày không động tới, lắc tay chắc chắn là hoàn hảo vô khuyết ở trong ngăn kéo, sao lại có thể không thấy? Nếu là vòng tay bình thườngHạ Thần Hi không nói, nhưng mà, vòng tay đá quý là đá quý nếu đánh mất rất đáng tiếc, quan trọng nhất là đây là lần đầu tiên hẹn hò của cô và Đường Bạch Dạ , anh lần đầu tiên mua đồ tặng cô. Rất có ý nghĩa kỉ niệm . Hạ Thần Hitìm lại ngăn kéo một lần nữa nhưng vẫn không thấy vòng tay. Trí nhớ của cô rất tốt, vòng tay ném ở trong ngăn kéo cô thực sự không động vào. Thái Gia đến, thấy cô tìm xung quanh liền hỏi, "Cô đang tìm cái gì?" "Không thấy vòng tay của tôi." Hạ Thần Hi nói, ''Ngày đó rõ ràng tớ đểtrong ngăn kéo, về sau lên núi cũngkhông có tới phòng làm việc,bây giờ lại không thấy?" "Có thể nào cô mang về nhà ?" "Không có." Hạ Thần Hi nhíu mày, không tìm được trong lòng cô biết rõ có người cầm . Bộ phận công trìnhnhiều người như vậy, bình thường cô đối xử với mọi người không tệ, nếu nói là có người trộm lại tìm không ra thì tình cảm sẽ bịrạn nứt, hơn nữakhông có chứng cớ chẳng lẽ lại muốn lục soát ngăn kéo sao? Đã lấy trộm thì làm sao có thể đặt ở phòng làm việc, chờ người ta tìm thấy. Tiết Giai Vân hỏi, "Làkhuynh thành quốc gia của cậu?" Bên cạnh có ngườinói nhỏ một câu, "Có phải có ai lấy trộm không?"
|