Boss Hung Dữ, Ông Xã Kết Hôn Đi
|
|
Chương 100: Sao vậy, nhớ tôi à?
Yến Thanh Ti cười.
Cô không ngờ, Nhạc Thính Phong mà cũng có thể làm ra loại chuyện này.
Mặt mũi của cô cũng thật sự rất lớn nha! Có thể khiến Nhạc thái tử đứng ra chống lưng cho cô.
Yến Thanh Ti nhếch khóe miệng, xem ra, cơ hội nắm bắt Nhạc Thính Phong ngày càng lớn.
.......
Yến Thanh Ti cầm di động nhìn chằm chằm vào số điện thoại của Nhạc Thính Phong.
Có nên gọi không? Chỉ vì một Cận Tuyết Sơ, có đáng để cô đi tìm Nhạc Thính Phong Không?
Thực ra có nói gì cũng không quan trọng, trọng điểm là cô gọi điện thoại cho anh ta, tức là thừa nhận cô đã thua và phải cúi đầu trước.
Mười phút sau, Yến Thanh Ti quyết định mai mới đi Cảnh Thành, cô gọi điện cho Cận Tuyết Sơ.
"Tuyết Thần, hôm nay rảnh không?"
"Sao thế, muốn hẹn anh à?" Cận Tuyết Sơ cứ mở miệng là nói mấy câu bỉ ổi.
Giọng nói cực kì bình thản ung dung, hoàn toàn nghe không giống giọng của một người đang gặp khó khăn.
Yến Thanh Ti nhíu mày: "Đúng vậy, có được không."
Cận Tuyết Sơ hào hứng, cười hỏi: "Thế anh phải hỏi lại em chút, trước giờ anh chỉ hẹn lên giường với người đẹp thôi, còn lại thì khó nói lắm, em định hẹn anh thế nào đây?". Giọng nói tưng tửng.
Yến Thanh Ti cười rộ lên: "Thế thì khiến anh phải thất vọng rồi, tôi định hẹn anh đi quay MV."
Cận Tuyết Sơ sửng sốt, một lúc sau mới nói: "Chuyện này, album của anh có thể sẽ phải lùi lại, MV tạm thời..."
Cận Tuyết Sơ chưa kịp nói hết câu, Yên Thanh Ti đã ngắt lời: "Đừng có nói với tôi cái gì mà có thể hay không thể, nói cho anh biết thịt đã vào đến miệng của tôi, không bao giờ có chuyện là không nuốt được, cho dù có bị người ta cướp mất, tôi cũng sẽ cướp trở lại, đã là đàn ông thì dứt khoát một chút."
Những lời của Yến Thanh Ti khiến Cận Tuyết Sơ chấn động, chưa từng có ai nói thế với anh ta. Nhưng thần kì thay, nó lại làm khơi dậy cảm xúc mãnh liệt đã ngủ say từ lâu của anh.
Anh ta do dự một chút: "Có muốn quay thì cũng phải có Studio, hiện tại không có?"
"Ai nói phải cần Studio, bảo trợ lí của anh mang máy quay đến đây."
"Được..."
Cận Tuyết Sơ cũng không hỏi Yến Thanh Ti rút cuộc muốn làm gì, công ty của anh đã bị Nhạc thị đeo bám thì chuyện bị mua lại là điều tất nhiên, album của anh giờ hoàn toàn bị xếp xó.
Chuyện đã đến nước này, có lo lắng cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.
Đến nơi Yến Thanh Ti hẹn, Cận Tuyết Sơ ngây người quan sát đống ô tô cũ nát xếp chồng chất thành núi, nằm la liệt khắp nơi ở trước mặt, bầu không khí sa sút chán chường tràn ngập khắp nơi khiến con người ta cảm thấy... thật bất lực.
Người quản lí của Cận Tuyết Sơ - Tony, bịt mũi, kêu oai oái: "Đến cái nơi quỉ quái này làm gì? Bẩn chết mất!"
Tony dùng Lan hoa chỉ chỉ thẳng vào mặt Yến Thanh Tư gào lên: "Cái nơi quỉ quái thế này có thể quay được cái gì? Lại chỉ có mỗi mấy người chúng ta?"
Yến Thanh Ti không thèm trả lời, quay sang nói với Cận Tuyết Sơ: "Bắt đầu thôi..."
Hồi ở nước ngoài, Yến Thanh Ti từng chạy việc ở đoàn làm phim, ít nhiều cũng có chút kĩ năng quay phim.
Cô chưa bao giờ mà người dễ dàng chịu đầu hàng, không có Studio, tự cô tìm chỗ để quay, không có thợ quay phim, cô sẽ tự mình quay, một cái MV thôi mà, cô không tin mình không quay được.
Cận Tuyết Sơ là một người có tài năng thật sự, khi anh ta nhìn thấy nơi này, cả trái tim anh ta phải rung lên, cứ như nháy mắt đã nắm bắt được linh hồn của ca khúc chủ đạo.
Cận Tuyết Sơ ôm lấy cổ Yến Thanh Ti: "Cảm ơn, em chính là một thiên tài, nếu không phải là đồng loại, anh thật lòng muốn lên giường với em."
|
Chương 101: Tôi thích là được!
Nơi này, chính là một địa điểm quay phim vô cùng lý tưởng, lúc đặt chân tới đây, Cận Tuyết Sơ nghĩ anh như vừa được sinh ra lần thứ hai.
Yến Thanh Ti làm như không nghe thấy câu cuối cùng của anh ta, cô không muốn mập mờ với người đàn ông nào thì sẽ không để ý những gì anh ta nói.
Yến Thanh Ti cười: "Đợi bài hát mới của anh phát hành rồi, nhớ tuyên truyền tôi cho tốt."
Cận Tuyết Sơ: "Nhất định..."
Tiểu Từ giúp Yến Thanh Ti trang điểm, đồ diễn thì là đồ của cô.
Gió thổi tung làn váy đỏ rực như máu để lộ ra chân dài, phía sau là bãi phế liệu... hoàn toàn khắc họa được hình ảnh vừa mĩ lệ lại chán chường, vừa u ám lại rực rỡ, dường như cô là điểm tiếp xúc khi hai thế giới va chạm nhau.
Không sợ ít người, chỉ sợ người quay không chuyên nghiệp.
Chỉ là sự đan xen ống kính xa gần đơn giản, thêm chút ống kính lay động, chuyển cảnh... nhưng mà cái MV này, được quay vô cùng đẹp.
Phần còn lại chính là hậu kì và phối nhạc, nhưng điều này, văn phòng của Cận Tuyết Sơ có người làm được.
Quay xong, Yến Thanh Ti liền rời đi, cô cần phải bắt kịp thời gian bay đến Cảnh Thảnh.
Lên xe, Cận Tuyết Sơ cứ ngồi ngắm lại những bức ảnh chụp trong máy.
Hình ảnh Yến Thanh Ti đứng bên cạnh cái ô tô cũ nát loang lổ, mỏng manh nhưng không hề yếu đuối, cứ như ẩn giấu dưới cơ thể bé nhỏ của cô là một loại sức mạnh khổng lồ, vệt bóng in ở dưới mặt đất, lại phảng phất như một con yêu quái, mang theo sức sống mạnh mẽ mãnh liệt, dường như không ai có thể chống cự lại cô ấy.
Cận Tuyết Sơ nói với Tony: "Đẹp thật, đúng không?"
Tony vô thức gật đầu, nhưng miệng thì lại nói: "Có đẹp đến mấy, cũng không bẻ thẳng tôi được."
Cận Tuyết Sơ vẫn không thể rời mắt khỏiYến Thanh Ti: "Cậu trời sinh đã cong rồi, tôi thích là được."
Tony kinh ngạc: "Cậu thích cô ta thật đấy à?"
"Đúng, tôi thích!"
......................................
"Nhạc Tổng, cô Thanh Ti lại bay tới Cảnh Thành rồi." Giang Lai cẩn thận báo cáo như thường lệ, chỉ sợ có sai sót.
Đã hơn một tuần từ sau khi xem tư liệu về Yến Thanh Ti, Nhạc Thính Phong dường như vẫn chưa thể bứt ra khỏi nỗi ám ảnh đó.
Mấy ngày này cứ rảnh ra trong đầu Nhạc Thính Phong lại cũng hiện lên gương mặt của Yến Thanh Ti, lạnh lùng, cứng rắn, độc ác, cứ như một lưỡi dao sắc bén được tôi luyện qua hàng ngàn chông gai và thử thách.
Bên tai anh luôn văng vẳng lời nói của Yến Thanh Ti - Đừng có mà yêu tôi!
Nhạc Thính Phong nghĩ anh ta sắp bị tinh thần phân liệt đến nơi rồi.
Mặc dù đã bình tĩnh lại, nhưng anh ra vẫn có dũng khí đi tìm Yến Thanh Ti, trong lòng cứ có một nút thắt mãi không thể cởi bỏ.
Mặc dù mấy ngày hôm nay hôm nào anh cũng chạy đến đứng ở dưới khu nhà của Yến Thanh Ti.
Nhưng mà, không dám đi lên, đi lên rồi không biết sẽ phải lảm gì?
Xin lỗi?
Anh có thể nói ra những lời này sao?
Không xin lỗi, vậy thì làm cái gì?
Gặp mặt rồi, anh nên nói gì với cô?
Nhạc Thính Phong ngày nào cũng rối rắm, anh muốn tìm ai đó để hỏi, nhưng lại không biết nên hỏi gì, càng không có mặt mũi để nói ra.
Giang Lai Thấy Nhạc Thính Phong thất thần, liền gọi hai tiếng: "Nhạc tổng, nhạc tổng..."
Nhạc Thính Phong hoàn hồn: "Được, tôi biết rồi."
Đi Cảnh Thành, Nhạc Thính Phong nhíu mày.
Giang Lai thấy Nhạc Thính Phong hồn vía lại trên mây, mở miệng nói tiếp: "Nhạc Tổng, còn có một chuyện, cô Yến Như Kha cứ tìm tôi đòi gặp ngài."
Gương mặt Nhạc Thính Phong trầm xuống, lạnh lùng nói: "Đuổi đi, không cho phép cô ta được xuất hiện trước mặt tôi."
Nghe thấy cái tên Yến Như Kha này, Nhạc Thính Phong lại tức giận, nhớ tới chuyện mà mấy người nhà họ Yến đã làm với Yến Thanh Ti, lại càng muốn giết chết hết bọn họ.
Giang Lai cẩn thận: "Đã đuổi đi rồi, nhưng mà..."
|
Chương 102: Vừa gặp đã yêu "Đã đuổi đi rồi, nhưng mà..."
Yến Như Kha thực sự...có nói bao nhiêu điều khó nghe đi chăng nữa ngày nào cô ta cũng mò tới.
Mà cô ta lại không hề đơn giản một chút nào, rất khó chơi! Cứ như là một ninja rùa!
Nhạc Thính phong lạnh lùng cười nhạo, anh biết Yến Như Kha tìm anh để làm gì!
Nhạc Thính Phong cầm lấy di động mở danh bạ ra, lướt lên lướt xuống đều dừng lại ở số điện thoại của Yến Thanh Ti: "Chuyện lần trước bảo cậu làm, như thế nào rồi?"
Giang Lai gật đầu: "Đã xong rồi ạ, những công ty hợp tác với Yến gia không rút vốn đầu tư thì ngưng hợp tác luôn, giá cổ phiếu của Yến gia gần đây đang rớt giá không phanh."
Yến Tùng Nam gần đây phải lo xoay tiền đến bạc cả tóc
Nhạc Thính Phong: "Vẫn còn nhẹ quá.."
"Vâng, em sẽ cho báo bên dưới mạnh tay hơn ạ."
Trong lòng Giang Lai lặng lẽ thắp nến chúc phúc cho cả nhà họ Yến.
......
Buổi tối, Nhạc Thính Phhong cùng Hạ Lan Phương Niên uống rượu.
Hai người vốn dĩ cũng chẳng nói được mấy câu, Nhạc Thính Phong mặt mày cứ ủ rũ cầm điện thoại không ngừng lướt lên lướt xuống.
Hạ Lan Phương Niên không nhịn được liền hỏi: "Sao cứ nhìn điện thoại mãi thế, đang đợi điện thoại của ai mà mất hồn mất vía vậy? "
Nhạc Thính Phong hắng giọng: "Có sao?"
Anh có chút chột dại, có cảm giác như bị người ta vạch trần bí mật.
Hạ Lan Phương Niên nhìn Nhạc Thính Phong: "Đương nhiên là có, cậu... lại làm cái gì đuối lý hả?"
Nhạc Thính Phong buông điện thoại xuống, do dự một chút, hỏi: "Hạ Lan, cậu có từng trải qua... có một người phụ nữ làm cậu vừa ghét vừa hận không, khiến cậu hận không thể bóp chết cô ta, nhưng, không thể nào buông tay được, biết rõ là hiểu lầm cô ấy, nhưng mà lại..."
Hạ Lan Phương Niên đặt ly rượu xuống, sửng sốt nhìn Nhạc Thính Phong: "Thính Phong, cậu... không phải chứ, yêu rồi à?"
Nhạc Thính Phong trong lòng khẽ giật mình nhưng ngoài mặt thì lại tỏ ra khinh thường: "Yêu? Cậu đùa cái gì vậy?"
Yêu?
Ha ha, loại chuyện như này, cũng có thể xảy ra với anh sao?
Hạ Lan Phương Niên ngẫm nghĩ lại thấy cũng đúng: "Cũng có thể, cậu... căn bản là không biết yêu."
Nhạc Thính Phong, nói sao nhỉ, là một người rất phức tạp, có những lúc, nhìn tưởng như rất dễ đoán, nhưng, khi bạn muốn làm rõ ràng, lại phát hiện anh ta thực sự rất khó dò.
Nhưng mà có thể khẳng định được một điều, trái tim của Nhạc Thính Phong rất hời hợt, hay nói cách khác, thế giới này những thứ hay người mà có thể khiến anh ta coi trọng là vô cùng ít, chưa kể lại hay kén cá chọn canh, nhất là với phụ nữ.
Nhạc Thính Phong cảm thấy vấn đề này hình như hơi "nguy hiểm" rồi, vì thế chuyển chủ đề:" Người phụ nữ cậu muốn tìm thế nào rồi? Có tin tức gì chưa?
Gương mặt thanh tú của Hạ Lan Phương Niên lộ ra một chút mất mát: "Vẫn chưa, mình nghĩ rất khó để tìm được cô ấy. Ngay cả tên thật của cô ấy, mình cũng không biết, cũng không biết cô ấy là người ở đâu, thậm chí ngay cả ảnh của cô ấy cũng không có, chỉ có bóng dáng trong đầu thôi."
Nhạc Thính Phong cảm thấy buồn cười: "Cái gì cậu cũng không biết, còn đòi tìm?"
"Nhưng... mình biết, mình thích cô ấy."
Hạ Lan Phương Niên ngẩng đầu nhìn Nhạc Thính Phong, vô cùng long trọng nói: "Vừa gặp đã yêu."
Nhạc Thính Phong cười nhạo: "Ha, vừa gặp đã yêu... Được, vì câu vừa gặp đã yêu này của cậu, tôi quyết định giúp cậu tìm bằng được người phụ nữ này, tôi muốn xem xem, là yêu tinh phương nào mà có thể khiến Hạ Lan Phương Niên- vừa gặp đã yêu."
"Đúng, là một yêu tinh, nếu như cậu gặp được, cậu cũng không cách nào khống chế bản thân mình."
"Vậy tôi cũng thật sự muốn nhanh chóng gặp cô ta..."
|
Chương 103: Người phụ nữ này, đáng để anh coi trọng sao? Hạ Lan Phương Niên: "Nếu như không phải bởi vì nhờ cậu tìm người, mình thật sự không muốn cậu gặp cô ấy."
"Vì sao?"
"Mình sợ cậu sẽ cướp mất cô ấy!"
"Phắn đi, một người phụ nữ thôi mà, đáng để cậu coi là bảo bối sao?"
...............
Mấy ngày này Nhạc Thính Phong không có tâm trạng làm việc, thư kí Tôn báo cáo tiến độ công việc cũng không có phản ứng.
Thư kí Tôn muốn nhắc nhở nhưng mà không dám, ai mà không biết, ông chủ dạo này hay nóng nảy.
Còn một hạng mục cuối cùng, định nhanh chóng báo cáo xong rồi đi ra, liền đằng hắng lại cổ họng: "Nhạc tổng, Giám đốc Khúc nói muốn chuẩn bị hợp nhất hai công ty vừa mới thu mua lại thành công ty truyền thông, sắp tới sẽ đi Cảnh Thành khảo sát, muốn xin phép ngài nghỉ hai hôm."
Bất ngờ, ông chủ lại có: "Đợi chút.... cô nói Khúc Kính muốn làm gì?"
Thư kí Tôn vội vàng đáp: "Giám đốc Khúc muốn nghỉ ngơi hai hôm để đi Cảnh Thành khảo sát."
Nhạc Thính Phong: "Nói với cậu ta, không duyệt nên cậu ta không cần đi."
"Cái này, lý do là gì ạ?"
"Bởi vì, tôi sẽ đi."
--------------------------
Yến Thanh Ti cùng Cận Tuyết Sơ quay MV nên đến địa điểm quay phim ở Cảnh Thành muộn mất một ngày, sau khi đến nơi, ngay cả thời gian uống nước cũng chẳng có, liền vội vội vàng vàng thay quần áo hóa trang, chuẩn bị quay phim.
Trong lúc hóa trang, Yến Thanh Ti tranh thủ học thuộc lời thoại.
Phân cảnh này là Chiêu quí phi thiết kế làm cho nữ chính sảy thai.
Yến Thanh Ti diễn Chiêu quý phi không khác gì đang tự diễn chính mình, chỉ cần diễn sao cho tột tả được sự nhan hiểm độc ác của người phụ nữ này, còn có khát vọng quyền lực... cô dễ dàng hoàn thành cảnh quay một cách hoàn mỹ.
Cho dù đạo diễn Phùng Quân không hài lòng với việc Yến Thanh Ti làm chậm chễ thời gian của mọi người, nhưng cũng không thể không thừa nhận, Yến Thanh Ti diễn hết sức hoàn hảo, đúng là Chiêu quí phi trong lòng ông, xem cô ta diễn, bạn sẽ cảm nhận được cả hai loại cảm giác là đã mắt vì sự xinh đẹp của cô ta và sởn hết gai ốc vì sự nham hiểm, độc ác.
Cho nên, Yến Thanh Ti chưa từng bị NG, ngược lại, nữ chính Hứa Thiến Hi lại bị NG dừng lại không biết bao nhiêu lần.
Đạo diễn Phùng quân bực mình: "Hứa Thiến Hi cô làm sao vậy, có biết diễn hay không thế, chẳng có cảm xúc gì cả, cô nếu không diễn được, thừa lúc còn sớm đổi người, cô xem xem Chiêu quí phi mà học tập?"
Thời gian nghỉ ngơi, trong khi mọi người ngồi đợi ở phòng hóa trang, Hứa Thiến Hi cố ý nói to, giọng điệu trào phúng: "Có một số người còn chưa ra mắt, liền cho rằng mình là ngôi sao lớn, còn chưa có tiếng tăm mà đã tỏ vẻ ngôi sao, loại người này, cả đời cũng chẳng nổi tiếng được, vĩnh viễn chỉ là diễn viên thấp kém dựa vào việc bán thân để đổi lấy vai diễn mà thôi."
Yến Thanh Ti chậm rãi uống nước do tiểu Từ mang đến, cười lạnh.
Hứa Thiến Hi bộ dạng xinh đẹp ngọt ngào, ra mắt mấy năm, mặc dù không phải ngôi sao hot, nhưng người trong giới đều biết, cô ta có người chống đỡ sau lưng, vai nữ chính lần này là do cô ta dẫn vốn đầu tư mà đổi lấy.
Những nữ diễn viên khác đều là diễn viên hạng ba, bọn họ vây quanh Hứa Thiến Hi, có một cô gái nịnh bợ: "Chị Thiến Hi cũng thật là, tức giận với loại người thối nát ấy làm gì, em nghe nói cô ta trên thì ngủ với chế tác, dưới ngủ với quản lý, ngủ hết cả đoàn làm phim, mới đổi được vai diễn này đấy."
Phụ nữ chính là loài sinh vật quái đản, chuyên môn đi đố kị với những người xinh đẹp hơn mình và tập hợp người khác lại cô lập cô ta.
Yến Thanh Ti chính là cô gái bị cô lập.
|
Chương 104: Ta phải đánh chết con nha đầu này!
Tiểu Từ tức đến đỏ cả mắt, định mở miệng cãi lại thì bị Yến Thanh Ti ngăn lại.
Hứa Thiến Hi "hừ" một tiếng: "Người như thế có tư cách gì để khiến chị tức giận chứ."
Nhân viên công tác thông báo bắt đầu quay, Yến Thanh Ti đứng dậy, quay người va vào Từ Xuyến Hy, cười một cách thản nhiên rồi lướt qua cô ta.
Gương mặt Hứa Thiến Hi lập tức trở nên vặn vẹo.
Tiểu Từ thấy Yến Thanh Ti vừa đi vừa phủi tay, tò mò hỏi: "Chị Thanh Ti, chị đang làm gì vậy?"
"Chiều hôm nay sẽ quay cảnh đánh nhau."
"Hả?"
Tiểu Từ vò đầu, cảnh đánh nhau? Sao cậu không biết nhỉ?
Đến lúc quay phim Tiểu Từ mới hiểu, Yến Thanh Ti nói cảnh đánh nhau là có ý gì --- "đánh chết con nha đầu này".
Phân cảnh chiều nay là nhân vật Chiêu quí phi vẫn đang được sủng ái mà vài nữ chính Hứa Thiến Hi đang diễn chỉ là một tiểu tài nhân mới vào cung chưa được bao lâu, ngẫu nhiên được hoàng thượng sủng ái, bị Chiêu quí Phi biết được, sau đó kiếm chuyện trách phạt.
Yến Thanh Ti vung một cái tát vào mặt Hứa Thiến Hi, cả vú lấp miệng em mắng xối xả: "Ngươi là cái thá gì, cũng dám già mồm với bản cung."
Đều biết rõ chỉ quay cảnh đấu võ miệng này là giả thôi, thế nhưng cái bạt tai của Yến Thanh Ti vừa giáng xuống lại là thật.
Yến Thanh Ti rất dứt khoát đẹp đẽ, ánh mắt cay độc, nụ cười lạnh lùng chân mày khẽ nhướng lên, diễn y như thật, đạo diễn ngồi trước máy quay cũng phải hô to một tiếng hay.
Đạo diễn cảm thấy tốt, nhưng có người lại không - Hứa Thiến Hi bị đánh đến sợ ngây cả người, mãi mới hoàn hồn, ôm lấy mặt mở miệng mắng: "Yến Thanh Ti, mẹ mày, mày dám đánh tao?"
Yến Thanh Ti nhíu mày, thản nhiên nói: "Xin lỗi, lần đầu quay phim, chưa khống chế được cảm xúc."
Đạo diễn thấy thế, lập tức tức giận, Yến Thanh Ti ngay từ đầu diễn rất tốt, Hứa Thiến Hi lại không phối hợp diễn tiếp, ông ném tai nghe ra, đứng dậy quát: "Hứa Thiến Hi, cô làm cái gì đấy, không muốn quay thì cút."
Hứa Thiến Hi uất ức tới đỏ cả mắt, cô ta nói: "Đạo diễn cô ta đánh tôi?"
Đạo diễn Phùng tức tới mũi cũng vẹo cả đi: "Cô ấy đánh cô là điều đương nhiên, tôi chưa từng gặp qua diễn viên nào không chuyên nghiệp như cô, kĩ năng diễn xuất kém thì thôi đi, chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có, tôi thật sự hối hận đã kí hợp đồng với cô."
Hứa Thiến Hi tức phát run: "Cô ta đánh thật..."
Hứa Thiến Hi chưa nói xong, đạo diễn lại chỉ cô ta mắng: " Cút, lập tức cút..."
Ai cũng biết tính khí đạo diễn Phùng trên phim trường vô cùng tệ, nhưng cho dù là tệ đến mức nào cũng chưa từng nói muốn người nào phải cút đi, xem ra là lần này bị chọc tức không nhẹ.
Người quản lí của Hứa Thiến Hi mau chóng chạy đến, xin lỗi đạo diễn, lại dỗ dành Hứa Thiến Hi.
Nửa tiếng sau, lại tiếp tục quay.
Nửa bên mặt của Hứa Thiến Hi có hơi sưng đỏ, phải trát rất nhiều phấn, mới miễn cưỡng không nhìn ra, cô ta nhìn chòng chọc vào Yến Thanh Ti, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu."
Yến Thanh Ti nhún nhún vai: "Yên tâm, tôi sẽ càng cố gắng -- Đánh cô."
Sau khi nghe tiếng hô "Bắt đầu", Yến Thanh Ti lại dùng hết sức giáng một cái bạt tai thật mạnh.
Lần này Hứa Thiến Hi nhẫn nhịn không nổi nóng, nhưng vẫn bị hô "Cut".
Đạo diễn nói: "Cô phải uất ức, phải nhẫn nhịn, phải thương tâm, chứ không phải căm hận cô hiểu không? Lại một lần nữa."
Hứa Thiến Hi tức giận đến muốn ngất, cô ta biết Yến Thanh Ti đang đáp trả, nếu cứ tiếp tục quay, cô ta lại tiếp tục đánh, nhưng ngoài việc nhẫn nhịn ra cô không còn con đường nào khác.
Hứa Thiến Hi hít sau một hơi, cảnh tát này phải quay đến sáu lần mới xong.
Yến Thanh Ti nhếch nhếch khóe miệng: "Sao nào? Thoải mái không?"
|