Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 71: Em đây gọi là có oán phải trả! 【1】
“Thôi đi, anh dám? “ Bạc Sủng Nhi khinh thường ngẩng đầu, ngạo khí mười phần, sau đó lại nói: “Thật ra thì em cảm thấy được em như vậy rất tốt, bọn họ hẳn là ghen tỵ với em đi, em đây không gọi là xấu xa, em đây gọi là có oán phải trả!” “Đúng, đúng. “ Tần Thánh phụ họa nói. Bạc Sủng Nhi cũng không nói thêm, hết sức chuyên chú lái xe, trong lúc bất chợt đột nhiên tăng nhanh tốc độ, Tần Thánh cũng không lên tiếng, chẳng qua là mím môi cười không ngừng. Mãi cho đến thời điểm sắp tới Tần gia, trên khuôn mặt diễm lệ của Bạc Sủng Nhi, mới hiện lên mấy phần ảo não: “Anh ấy không tin em!” “A Thánh, anh ấy cho là em cố ý bắt nạt Triệu Tố Nhã...” Nói tới đây, cô tháo bỏ bộ dáng cường hãn, vẻ mặt mang theo vài phần nhu hòa bi ai: “A Thánh, em không muốn làm gì quá đáng vớiTriệu Tố Nhã, em càng không muốn làm cho anh ấy hận em, A Thánh, anh nói em nên làm cái gì bây giờ?” “Là em muốn làm sao bây giờ? Chỉ là một vấn đề lựa chọn. “ Tần Thánh vẫn luôn an tĩnh, nghe được cô hỏi mình, liền nghiêng đầu, nghiêm trang hỏi. Từng thấy cô vì người đàn ông kia khóc, từng thấy cô vì người đàn ông kia cười, từng thấy cô vì người đàn ông kia nhận ủy khuất, từ đầu đến cuối, anh đều an tĩnh nhìn, nghe, thưởng thức cô vì người đàn ông kia, từ một cô bé biến thành một người phụ nữ. Thật ra thì, nếu có thể, so với ai khác anh càng hi vọng, không để cho cô khổ sở dù chỉ một chút. “Là một vấn đề lựa chọn... “ Bạc Sủng Nhi xinh đẹp mà cười cười: “A Thánh, để cho bọn họ không nhằm vào Triệu Tố Nhã đi... Coi như là vì lăng xê cô ta, cũng không thể vì một cái người không liên hệ chút nào, để cho Tiểu Tịch mạnh mạnh mẽ mẽ hận đến em đi... Cái được không bù đắp đủ cái mất...” “Dù sao, coi như là em thiếu anh ấy... Anh ấy muốn cùng em phân chia giới hạn, em làm sao có thể đồng ý chứ!” Bạc Sủng Nhi nói tới đây, rất là ngạo khí, cô nói chắc chắc, cửa sổ xe mở ra, gió thổi tới, mái tóc dài của cô bay loạn chung quanh, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, đều là một mảnh kiên quyết. Tần Thánh không nói gì, chẳng qua là mỉm cười gật đầu, anh nhìn cô gái dưới quang ảnh, khóe mắt thoáng hiện vẻ mềm mại, mang theo vài phần bình ổn, đặc biệt tinh mỹ!
|
Chương 72: Em đây gọi là có oán phải trả! 【2】
Kế tiếp, hai người cũng không nói chuyện, đều có tâm tư, mãi cho đến khi xe dừng ở cửa nhà Tần gia, Tần Thánh sửa sang lại áo, ngồi thẳng người, muốn xuống xe, nhưng trên người lại rơi xuống một mảnh vải nhỏ mềm mại. Bạc Sủng Nhi chỉ chỉ, nhưng cũng không có nhìn kỹ, chỉ nói là: “A Thánh, đồ của anh rớt!” Sau đó, ngón tay xách lên, đưa cho Tần Thánh. Tần Thánh liếc mắt một cái, trong lúc bất chợt liền cong môi, tùy ý nở nụ cười: “Đây không phải là của anh... Ném xuống đi!” Bạc Sủng Nhi giờ phút này đã thấy trong tay mình rốt cuộc là cái gì, rõ ràng chính là một chiếc quần lót nữ, không cần nghĩ, cũng biết, đích thị là tên Tần Thánh ngựa giống này ở trên xe làm loạn, quá mức gấp gáp, thời điểm tách ra, quần lót cũng rơi trên xe! Bạc Sủng Nhi khinh thường nhếch nhếch miệng, hướng Tần Thánh ngoài cửa sổ ném tới: “Ghê tởm!” Tần Thánh duỗi ra ngón tay, chậm rãi cong môi, nhún vai, nhìn chung quanh một chút, sau đó mới nói: “Anh đây không phải là phải về nhà sao? Ngoài cửa thùng rác không có, cũng không thể mang về nhà, em thuận đường, nhìn tới chõ nào có thùng rác giúp anh ném đi!” Tần Thánh nói xong, liền đem quần lót từ cửa sổ đặt vào bên trong xe. Bạc Sủng Nhi nhíu mày, ngạo khí mười phần, Tần Thánh anh lá gan lớn như trời, lại dám sai sử e, ném quần lót cho anh? Tần Thánh nhìn mặt mày Bạc Sủng Nhi thay đổi, trong lúc bất chợt đáy lòng liền dẹp yên xuống, đây mới là Sủng Nhi, nữ vương vênh váo mà hung hăng, anh liền sáp hai tay, “Cũng không thể thấy chết mà không cứu đi, chờ anh cầm lấy quần lót phụ nữ về nhà, Tần Thích khẳng định cho là anh chơi bời phụ nữ bên ngoài, anh sẽ lại bị đánh cho xem!” “Anh lầm rồi, là phụ nữ chơi anh đi! “ Bạc Sủng Nhi giơ quần lót lên, tỉ mỉ nhìn một chút, sau đó quơ quơ, nghiêng cái đầu nói: “Anh nói, Triệu Tố Nhã chuyện xấu không thể tung, không phải là tòa soạn BX có thể suy nghĩ tung tin của anh sao? Hay nói, thiếu gia Tần gia chơi xe đụng, quên cả quần lót?” “Coi như em giỏi? “ Tần Thánh cong môi, hướng về phía Bạc Sủng Nhi mở trừng hai mắt. “Coi cái đầu của anh ấy! “ Bạc Sủng Nhi nhíu mày, trong lúc bất chợt đã khởi động xe, sau đó thuận tay đem quần lót hướng trên mặt Tần Thánh vứt tới, không thiên vị, liền vắt trên mặt của anh.
|
Chương 73: Em đây gọi là có oán phải trả! 【3】
Anh khẽ cười giật quần lót xuống, nhìn cô cay cú phóng xe mà đi, khóe môi nhếch cao, Tịch Giản Cận ơi Tịch Giản Cận, anh nhìn tôi vất vả dỗ cô ấy cười, anh cũng đừng một giây sau liền chọc giận cô ấy... ** Gió xuân vừa thổi, lá cây trong nháy mắt liền bay tứ tung, trăm hoa tranh nhau nở rộ, cảnh trí xuân ý dạt dào như vậy, chẳng qua cũngchỉ trong một tuần lễ, toàn bộ liền hiện ra ngoài. Bạc Sủng Nhi cũng chỉ yên lặng làm việc, không còn có xuất hiện ở trước mặt Tịch Giản Cận nữa. Nghe nói, Tịch Giản Cận ở trong bộ đội bận rộn một mảnh, sau hai lần ở trước truyền thông bộc lộ quan điểm, bây giờ là rất hiếm thấy được. Bạc Sủng Nhi tất nhiên nhớ không chịu nổi, nghĩ tới nếu là như vậy, cô cùng Tiểu Tịch, có lẽ thật lâu, cũng không thể có tiến triển. Huống chi, Tịch Giản Cận bây giờ càng ngày càng khiến cô đoán không ra, rõ ràng trong trận chiến cô chiếm hết thượng phong, thay vì như thế, không bằng đổi lại một loại chính sách chiến tranh, bắt đầu từ người chung quanh anh. Theo cô biết, mấy ngày gần đây Tịch Thư Ca cùng vợ của ông là Tô San từ thủ đô trở về X thị, Tịch Thư Ca từ nhỏ đối với cô yêu thương quý mến, ở thời điểm cô cùng Tịch Giản Cận tay nắm tay làm người yêu, Tịch Thư Ca còn cười trêu ghẹo gọi cô là cô vợ nhỏ Tịch gia, thoáng một cái đã nhiều năm như vậy, sau khi Tịch Giản Cận cùng cô chia tay, có thể là bởi vì con trai không có ở X thị, cho nên vợ chồng Tịch Thư Ca cũng chưa từng trở về một lần. Hôm nay, nếu vợ chồng Tịch Thư Ca trở lại, cô hẳn là sẽ có cơ hội. Tịch gia. Tịch gia là gia đình nề nếp, trang trọng nghiêm túc, Bạc Sủng Nhi rũ bỏ một thân tư thái mệt mỏi, sđem mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa, không trang điểm mà đến. Tịch gia không phải là chưa từng tới, chẳng qua là chưa bao giờ khẩn trương như vậy. May là Tịch Thư Ca cùng Tô San đối đãi với Bạc Sủng Nhi thân thiết và sủng ái, khiến cho Bạc Sủng Nhi dần dần bình tĩnh lại. Thời gian trôi qua, Bạc Sủng Nhi tất nhiên đã sớm coi tốt, hôm nay Tịch Giản Cận không trị ban, mà cô đi tới Tịch gia thời gian vừa vặn là bốn giờ rưỡi, bất quá cũng cùng Tịch Thư Ca Tô San hàn huyên nửa giờ, một chén trà nóng cũng chưa uống xong, liền nghe bên ngoài truyền đến tiếng xe.
|
Chương 74: Em đây gọi là có oán phải trả! 【4】
Tịch Giản Cận đẩy cửa vào, liền nghe được trong phòng khách truyền đến tiếng nói chuyện, nhưng ngay sau đó liền dừng bước lại một chút, bởi vì thấy người không tưởng được xuất hiện ở nhà của mình, hô hấp hơi dừng lại. “Giản Cận, con trở lại? Bạc tiểu thư tới thăm cha con. “ Tô San đứng lên, cười nói. Tịch Giản Cận khẽ gật đầu, vẻ mặt cũng không quá buông lỏng, chỉ là đối với Bạc Sủng Nhi nhàn nhạt nói một câu: “Bạc tiểu thư, xin chào.” Bạc Sủng Nhi tự nhiên hào phóng sẽ cho Tịch Giản Cận một nụ cười tươi, da thịt tráng nõn không trang điểm, mềm mịn như muốn búng ra sữa, ngây thơ tinh khiết. “Tịch công tử, trở lại?” Sau khi nói xong, ánh mắt của cô liền đặt trên người của anh, khẽ dừng lại một chút, anh mặc một thân mặc quân trang lục sắc, thẳng tắp và cao ngất, đồng phục tuyệt đối hấp dẫn. Cô nhớ được, thời điểm cô học cấp 3, bởi vì xem một bộ phim truyền hình lính đặc biệt, liền lôi kéo tay Tịch Giản Cận, thở dài thở ngắn la hét rất đẹp trai rất đẹp trai, thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, nhưng không ngờ tới, Tiểu Tịch của cô, cũng đã là một thân chính khí, bảo vệ quốc gia! Tịch Giản Cận từ chối cho ý kiến đối với Bạc Sủng Nhi gật đầu, thái độ lãnh lãnh đạm đạm liền lên lâu. Tịch Thư Ca cùng Tô San cũng biết chuyện năm đó của Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi, khẽ lúng túng, nhưng nhất thời không biết hóa giải như thế nào. Rất nhanh chóng, Tịch Giản Cận liền xuống lầu, đổi một thân quần áo hưu nhàn, thoạt nhìn cũng không phải là nghiêm túc như vậy, hướng ngoài cửa, vừa muốn đi ra. “Giản Cận, con đi đâu? Bạc tiểu thư đến, buổi tối không ở nhà ăn cơm?” “Không, con đi đón người. “ Tịch Giản Cận nhàn nhạt trả lời một câu. Bạc Sủng Nhi cũng theo đó đứng lên, “Vừa vặn cháu cũng có việc, liền không quấy rầy, hôm nào có thời gian, lại tới bái phóng.” Tịch Thư Ca cùng Tô San tất nhiên biết Bạc Sủng Nhi vì Tịch Giản Cận mà đến, hiện Tịch Giản Cận đối với cô chẳng thèm ngó tới, cô muốn đi, bọn họ cũng chỉ có thể tượng trưng khách sáo vài câu, rồi vẫn để cô đi. Tịch Giản Cận đạm mặt xoay người hướng phía ngoài đi tới, Tô San tiễn Bạc Sủng Nhi ra khỏi nhà, trong miệng tất nhiên là nói vài lời khách sáo hoan nghênh cô thường tới.
|
Chương 75: Em đây gọi là có oán phải trả! 【5】
Bạc Sủng Nhi cười yếu ớt nhất nhất vâng dạ, liền hướng ngoài cửa đi tới. Bởi vì cô đã tính tốt rồi, tối nay muốn để Tịch Giản Cận đưa chính mình về nhà, cho nên để cho tài xế đưa mình tới Tịch gia, hiện tại không có xe, cô âm thầm mà nghĩ làm sao để có thể xin Tịch Giản Cận đi nhờ xe. May là Tô San mắt sắc, cũng đã đoạt trước một bước mà hỏi: “Sủng Nhi, cháu không có lái xe tới?” “Dạ, tài xế đưa cháu đến.” “Vừa vặn Giản Cận đi ra ngoài, để cho nó tiễn cháu một đoạn đi. “ Tô San nghe thế liền nói vậy, sau đó lập tức quay đầu, hướng về phía Tịch Giản Cận cũng định lái xe rời đi nói: “Giản Cận, Sủng Nhi không lái xe, con đưa cô ấy về một đoạn!” Tịch Giản Cận không có lên tiếng, xuyên qua cửa sổ xe nhìn chằm chằm vào Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi ngoảnh mặt làm ngơ đối với Tô San nhợt nhạt cười một tiếng, nói gặp lại, liền thoải mái mở ra cửa xe Tịch Giản Cận, ngồi thẳng lên ghế lái phụ. Tịch Giản Cận bất đắc dĩ nhìn cô, không thể làm gì khác hơn là khởi động xe, hướng trang viên Bạc Gia mà đi. “Cảm ơn anh đưa em về nhà. “ Bạc Sủng Nhi tách khỏi Tịch Thư Ca cùng Tô San, lập tức biến thành bộ dạng ngạo mạn, nghiêng đầu, cẩn thận dò xét tuấn nhan gần trong gang tấc, diễm diễm mà cười cười. Tịch Giản Cận hết sức chuyên chú lái xe, không để ý đến cô. Bạc Sủng Nhi thấy Tịch Giản Cận thái độ lạnh lùng, con ngươi khẽ ảm đạm, không có nói chuyện, xe nhanh chóng chạy đi, rất nhanh liền dừng ở cửa trang viên Bạc Gia, Bạc Sủng Nhi nhưng không có gấp gáp xuống xe, Tịch Giản Cận nghiêng đầu, lấy mắt hỏi thăm. Bạc Sủng Nhi tất nhiên biết đáy mắt anh hiện ra vẻ trục xuất, âm thầm mà cắn răng, đáy lòng thầm nghĩ đợi có một ngày, bọn họ quay lại, cô nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp hành hạ chết anh... “Cảm ơn anh tiễn em về nhà, có thời gian, em anh ngươi ăn nhé? Dể cảm ơn anh?” “Không cần, chuyện Triệu Tố Nhã, cám ơn cô. “ giọng nói Tịch Giản Cận rất là bình thường, nghiêng đầu, nhìn Bạc Sủng Nhi, ánh mắt nhìn chằm chằm cô nói: “Bạc Cẩm, tôi muốn đi đón người, biết là ai không?” Nghe anh gọi là “Bạc Cẩm”, tim cô đập thình thịch, lại nghe đến anh tiếp tục nói: “Là vị hôn thê của tôi.”
|