Thiếu Phu Nhân Vô Lại
|
|
Chương 116: Trên người của anh có chứa “Hung khí “!【6】
Anh thờ ơ lạnh nhạt, phảng phất trong miệng cô gọi không phải là anh, đạp xe mà đi, lưu lại cô ở phía sau nặng nề đạp xe thể thao cao quý, dậm chân một cái, sau đó cắn răng, hướng về phía sau lưng của anh hô to: "Tịch Giản Cận, anh chờ đó cho em!" Thời điểm anh trở thành Chủ Tịch Hội Học Sinh, người ái mộ càng ngày càng nhiều, có lẽ là vì cô theo đuổi anh, dần dần nữ sinh trong trường học cách anh càng ngày càng xa, nam sinh thấy anh cũng mang theo vẻ hâm mộ. Anh lại cảm thấy cô là một loại gánh nặng. Sau nữa, anh giống như là bị cô lấy làm mục tiêu, trở thành đồ vật thuộc về cô, cô không biết từ nơi nào mua được rồi một chiếc xe đạp, mỗi ngày đi theo phía sau anh đi học, tự nhiên phía sau của cô, cũng có một đám tuấn nam đi theo, đơn giản chính là những công tử ca khác của Bạc Gia. Anh không phải người ngu, tất nhiên nhìn ra được những công tử ca kia đối với anh bất mãn, nhiều lần ở nhà vẹ sinh gặp phải, rất hay đánh chủ ý lên anh, chẳng qua là có thể là ngại cô ngạo mạn, bọn họ chỉ là đem tức giận nuốt vào bụng, định không để mắt đến cô. Cho đến một ngày, cô không có đi học tới, xế chiều giờ tan học, mưa to, anh xử lý xong bài tập, thu thập xong, định cản xe Taxi về nhà, nhưng đã thấy cô cầm một cái dù, một mình đứng ở cửa. Anh vốn định làm bộ như không nhìn tới, ai ngờ cô lại chạy đến bên cạnh anh, túm vạt áo của anh, như cũ là ngữ điệu cao ngạo: "Tịch Giản Cận, em tới đưa dù cho anh!" Anh không đón, chẳng qua là cảm thấy cô phiền, vung tay lên, lại phát hiện cô thật mềm nhũn té trên mặt đất. Chút tuổi thanh xuân, không có người nào thật sự ghét người nào, anh cũng bị làm cho sợ hãi, thời điểm cúi xuống, ôm lấy tới cô, lại phát hiện sắc mặt của cô trắng không giống với người bình thường, anh chạm vào da thịt của cô, phát hiện nóng kinh người, anh sợ hết hồn, vội vàng lấy điện thoại di động ra tìm xe cứu thương, ai biết cô lại tựa vào trong ngực của anh, cười khanh khách mở mắt, nói: "Tịch Giản Cận, em nhớ rõ anh, khi còn bé em hôn qua anh, hiện tại anh ôm em, anh phải chịu trách nhiệm đối với em cả đời đấy!" Anh chưa từng thấy qua cô bé nào mặt dầy như vậy, rõ ràng sốt cao, nhưng còn có thể giống như lần này đúng tình hợp lý mà ngạo mạn!
|
Chương 117: Trên người của anh có chứa “Hung khí “!【7】
Đưa cô đi bệnh viện, thời điểm theo cô truyền nước biển, người Bạc Gia lục tục tới, khi đó, anh mới chân chân chính chính thấy được rốt cuộc cô từ nhỏ sinh tồn trong hoàn cảnh nuông chiều thế nào. Hơn mười người lớn, bốn thắng nhóc, cũng đứng ở trước giường của cô, khẩn trương nắm tay, từng bước từng bước hỏi cô rốt cuộc nơi nào không thoải mái? Cái kia cho tới nay, Tần Thánh hoa danh bên ngoài lại đột nhiên nắm cổ áo anh, mang theo anh đi tới trong hành lang bệnh viện, nhìn chằm chằm anh hô: "Nếu em xảy ra chuyện, tôi sẽ lấy mạng của anh đầu tiên! Hôm nay vốn là đã nóng rần lên, hiện tại lại còn không để ý chạy đến tìm anh, hiện tại tốt lắm!" "Từ nhỏ đến lớn, em ấy cũng chưa từng bị bệnh, chịu qua nửa điểm ủy khuất!" Xa hơn về sau, anh và cô quan hệ dần hòa hoãn, cô như cũ là vô lại một mảnh, tùy ý coi anh là người của cô, cô cưỡng chế người khác tính đổi chỗ ngồi, ngồi ở bên cạnh anh, lên lớp nhìn anh, anh sẽ bị cô nhín đên đôi tai đỏ hồng, sau đó cô hỉ hả vươn bút, đâm tai của anh một cái. Khi đó, anh quay đầu, trừng mắt nhìn cô chằm chằm, sau đó cô lại cắn nắp bút, nói: "Tịch Giản Cận, hôm nay anh nhìn lần thứ hai rồi, anh nói, có phải anh cũng thích em hay không..." Thật ra thì, thích chính là từ khi đó bắt đầu a. Anh là người đàn ông như vậy, cho tới nay đều rất rõ ràng, cẩn thận tỉ mỉ, sẽ không hướng về phía bất luận kẻ nào thỏa hiệp. Coi như là cô gái kia theo đuổi anh, anh cũng là nho nhã lễ độ cự tuyệt, đơn giản là, thật xin lỗi, cô rất tốt, nhưng là tôi không thích cô, hoặc là, tôi phải học tập thật giỏi, không muốn nói những chuyện này. Chẳng qua là cô bé nhà khác có mặt có mũi, bị anh cự tuyệt, sẽ cách khá xa, duy chỉ có cô, không giống như không mặt không mũi, quấn chặt lấy anh. Hơn nữa cô cổ quái, ngang ngạnh, mỗi một lần đều đem anh thường xuyên nghẹn nói không ra lời. Khúc khích khúc khích, anh cảm giác được ban đêm mơ tới cô liên tiếp cười nói dịu dàng đối với mình, kể một ít chyện ly kỳ cổ quái. Anh lúc tuổi còn trẻ, cũng đã rất có chủ kiến, rất có nguyên tắc, hết lần này tới lần khác lại bị cô nhiều lần đánh loạn. Thật ra thì, loạn đâu chỉ là chủ kiến, đâu chỉ là nguyên tắc... Còn có một trái tim thiếu niên... Có lẽ là anh quá an tĩnh, mới có thể bị một cô gái hấp dẫn như vậy Anh và cô, là ở một lần trên đường tan học về nhà, xe đạp của cô bị hỏng, không đi được, một mình đứng ở nơi đó nhìn anh đi càng lúc càng xa, cô tức giận dậm chân!
|
Chương 118: Trên người của anh có chứa “Hung khí “!【8】
Sau, anh lại trở về, giúp co sửa xe, lại phát hiện bánh xe đã bị dinh chọc thủng lốp, mà cô tức giận đứng ở nơi đó gắt gao nhìn chằm chằm anh. Trời càng về chiều, mặt cô trắng trắng mềm mềm, hiện một tầng đỏ ửng, mê được trái tim thiếu niên của anh, đến không ngừng run rẩy, anh ngửi trên người cô phát ra mùi thơm thiếu nữ nhàn nhạt, đầu nóng lên, liền mở miệng trêu chọc cô: “Chính mình trở về đi thôi!” Cô trợn mắt, nhìn anh, chép miệng, tựa hồ là giận thật nha! Anh nhìn cô bộ dáng như vậy, cười khẽ một tiếng, sau đó vươn tay, dắt tay cô, hướng xe đạp của mình đi tới. Trong nháy mắt đó, cô lặng lẽ đỏ mặt, cúi đầu, giống như là một cô bé, cắn môi dưới, làm tim anh lại loạn nhịp. Anh đưa cô về nhà, một đường bóng lưng ngọt ngào, lưu lại cỗ xe màu đỏ hỏng mất kia của cô! Thật ra thì cô không biết... Chiếc xe đạp kia của cô, là anh cố ý đâm đinh đấy! Một tình yêu thanh xuân say đắm, liền từ một buổi hoàng hôn, oanh oanh liệt liệt bắt đầu! Hôm nay nhớ tới, anh cũng có chút vừa bực mình vừa buồn cười, anh chưa từng nghĩ tới thế gian lại có một cô nhóc mặt dày vô lại, không biết thẹn là gì như vậy. Hết lần này tới lần khác tính tình như vậy, chính là tai hại của anh. Chẳng qua là, có thể đem cái tính tình này, diễn vô cùng nhuần nhuyễn cũng chỉ có Bạc Sủng Nhi! Nếu có người cùng anh đối chọi giành lấy yêu thương, anh tuyệt đối có thể thắng rất đẹp, duy chỉ có cô, đem một học sinh tài cao của trường học, ép đến cuối cùng phải đưa tay chịu trói, cúi đầu xưng thần! Giống như là hiện tại, đã bao nhiêu năm, trình độ vô lại của cô càng hơn trước, không biết thẹn, mỗi lần nói gì, đều khiến cho anh thường xuyên dở khóc dở cười. Cảm giác như vậy, dị thường quen thuộc, quen thuộc đến nỗi đáy lòng của anh sợ hãi. Cô không phải cô gái nhân ngốc! Ở trước mắt người khác, cô có thể mặt dày mày dạn cấp lại cho anh, thật ra thì đáy lòng của anh biết, mỗi một lần cô làm như vậy, đều là lăng trì anh! Cha của cô, năm đó, không, đến bây giờ đều là đế vương thương giới, mẹ của cô, là diễn viên hot vô cùng thời dod, cổ tay bén nhọn, bắt được vai diễn không nói, tùy ý có thể làm cho cao thủ tình trường năm đó thần phục bsf, tất nhiên không giống bình thường! Cho nên, con gái của bọn họ, có thể sai đi nơi nào?
|
Chương 119: Trên người của anh có chứa “Hung khí “!【9】
Anh đối mặt với bất kỳ người nào, cũng có thể thản nhiên, duy chỉ có thời điểm đối mặt cô, cũng là hết sức phòng bị, không dám có một tia thư giản! Cô hiểu anh rất rõ... Biết người như anh vậy, chỉ có thể vô lại bức bách, mới có thể thỏa hiệp, nếu không... Anh chỉ sẽ dựa theo cái gọi là nguyên tắc của chính mình mà làm theo. Thật ra thì ở đáy lòng Sủng Nhi, ghi hận tính tình anh như vậy, rồi lại thương tính tình anh như vậy, hết lần này tới lần khác tính tình anh chính là như vậy, mới có thể làm cho cô thành cô gái đầu tiên túm được tim anh đi! Vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Nhìn như anh đầu hàng cô. Thật ra thì, người hãm sâu trong đó mới biết được, trong trận kéo co tình yêu này, khi anh không ra sân, cũng đã bại đến rối tinh rối mù! Tịch Giản Cận đột nhiên hoàn hồn, chuyện cũ không chịu nổi, nhân sinh còn cần nhìn về phía trước, vươn tay, nắm lấy cổ tay cô đang nắm lấy cậu bé của anh, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm cô, cực kỳ nghiêm túc nói: “Bạc Cẩm... Đến đây chấm dứt đi... Bảy năm trước, em càn quấy làm tôi yêu em như vậy... Nhưng mà bảy năm về sau, tôi đã không phải là thiếu niên lúc ban trước nữa...” Nếu nói cảnh còn người mất, thì chính là cảnh tượng như vậy. Bạc Sủng Nhi nhìn ánh mắt Tịch Giản Cận, mặc nhiên một hồi lâu: “Bảy năm trước, em lấy được, bảy năm về sau, tôi như thường cũng có thể!” Cô chắc chắn nói, chắc chắn đáy lòng của anh có cô. Ngay tại giống như bảy năm trước, anh không biết tự tin của cô ở đâu mà ra. Có lúc, anh cảm thấy, anh với cô, chẳng qua là một món đồ chơi không chiếm được, cô chẳng qua là ở hưởng thụ cảm giác cướp đoạt, bản tính kiêu ngạo của tiểu công chúa, thật ra thì yêu haykhông yêu, đáy lòng của cô, chưa từng hiểu qua! Ánh mắt của anh trong nháy mắt trở nên có chút chìm, biết không có thể giữ đi xuống, liền dùng sức bỏ rơi thân thể của cô, hướng trong phòng tắm bước đi. Chỉ cần rời đi, chỉ cần tắm, cô muốn để lại, cũng không để lại tới anh đấy! Bạc Sủng Nhi đáy mắt khẽ tối sầm ám, trong nháy mắt từ trên giường nhảy lên, vươn tay, hướng bờ vai của anh túm tới, lúc nhỏ, bởi vì sợ nguy hiểm, luyện qua tán đả. Anh nghe được tiếng gió, liền trong nháy mắt né tránh, ai ngờ cô chi chít chiêu thức hướng anh phô thiên cái địa cuốn tới, thân thể của anh nóng rang không chịu nổi, khó tránh khỏi phân tâm, cộng thêm cô là phụ nữ, anh không ra tay, nhiều lần miễn miễn cường cường trốn, cuối cùng lại bị cô một lần nữa bức về trên giường. Nhưng ngay sau đó, cô hướng trên người của anh đánh tới, vững vàng mà ngồi ở trên bụng anh, đè ép thân thể của anh, nhìn chằm chằm ánh mắt của anh, cười đắc ý———— Tịch Giản Cận... Tối nay, anh trốn không thoát!
|
Chương 120: Anh là người đàn ông đầu tiên của em! 【1】
Thật ra thì thực tại là như vậy, đối phó với người đàn ông như Tịch Giản Cận, phải cần chính là không có mặt mũi... Nếu là đại gia khuê tú căng thẳng cùng e lệ, sợ là Tịch Giản Cận đã sớm nho nhã lễ độ cự tuyệt! Bạc Sủng Nhi buông xuống khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn chằm chằm khuôn mặt Tịch Giản Cận kìm nén bực bội đỏ bừng cả mặt, anh, coi như là bị hạ thuốc, còn có thể kiên trì đến giờ khắc này không để cho mình biến thành cầm thú, thực tại đáy lòng có lực áp chế cường đại! Cô có thể rõ ràng nghe thấy được trên người anh toát ra được mùi thơm rượu nguyên chất nhàn nhạt, thấm vào ngũ tạng lục phủ của cô, lăn lộn, quấy nhiễu. Tối nay cô không có uống rượu... Chẳng qua là nghe mùi rượu trên người anh, cũng đã say đến rối tinh rối mù rồi. Tiểu Tịch... Bảy năm trước, chúng ta chẳng bao giờ bước tới một bước kia, anh nói... em còn nhỏ, chờ em lớn lên, để đến lúc em làm cô dâu cũng không muộn. Tiểu Tịch... Bảy năm sau, em trưởng thành, có thể làm người phụ nữ của anh rồi... Cái này lưu lại vì anh... Tất nhiên nên vì anh mà phá ra... Bạc Sủng Nhi cẩn thận nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, hồi lâu, cô mới chậm rãi cúi đầu, hướng mép người đàn ông dựa tới. Tịch Giản Cận cảm thấy toàn thân đã hoàn toàn thiêu đốt, đàn ông đối vớiphụ nữ vốn là có ham muốn, bởi vì có dược vật làm chất xúc tác, càng ngày càng nghiêm trọng. Anh cho dù trong bảy năm, làm cho mình trở nên rất mạnh, nhưng cũng chẳng mạnh hơn dục vọng bản năng của thân thể. Anh nuốt nước bọt, ngón tay thật chặt nắm lại, thành quyền. Dùng sức. Giống như là muốn làm lý trí của mình tỉnh lại. Nhưng là anh rõ ràng cảm giác được, khoảnh khắc, ngón tay của cô, chậm cởi quần áo cô ra, anh đã đánh mất toàn bộ lý trí rồi! Cô bên trong không có mặc áo lót, áo tắm kéo xuống, thân thể trần truồng trắng noãn mềm mại liền rơi toàn bộ vào trước mắt của anh. Anh cảm thấy máu toàn thân, lập tức nghịch lưu, toàn bộ xông về bụng, mãnh liệt, quấy phá. Cô mở trừng hai mắt, tựa hồ là có chút khẩn trương, tay nhỏ trắng trắng mềm mềm chạm đến dây lưng áo tắm anh, nhiều lần cũng không có giật ra.
|