Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên Trời Quyển 1 và 2
|
|
[Quyển 2] [Edit tiếp] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời!- Tần Nguyên - Chương 327 Tiên Tôn, nhập ma 63
Edit: Tinh Niệm Cũng biết, thân thể hắn bởi vì phải lấy tinh huyết để giữ gìn thân thể Tô Yên, sớm đã là nỏ mạnh hết đà. Tiểu Hoa tuy rằng ngẫu nhiên cùng Tô Yên nói chuyện, nhưng cũng có thể nhìn ra, nó đối với việc Phượng Dụ điên cuồng quả thực chính là hoảng sợ tới cực điểm. Gặp phải kẻ điên muốn hủy hoại thế giới, không ai là không sợ. Tô Yên trừ bỏ nghe được Phượng Dụ nói chuyện, còn có thể nghe được thanh âm Tiểu Hoa ngẫu nhiên run sợ. Ngày đó, Phượng Dụ giết mấy trăm người, moi Kim Đan bọn họ, cả người là máu từ ngõ nhỏ đi ra. Ánh mắt lạnh lẽo đảo qua chỗ Tô Yên đứng. Đương nhiên, Phượng Dụ không nhìn thấy. Nhưng Tiểu Hoa sợ tới mức âm thanh đều run run "A a, ký chủ! Cứu mạng a, hắn thật đáng sợ!!" Ngày Hắn luyện chế đan dược kia, là ở Quan Ninh cốc. Chung quanh trải rộng toàn là tử thi. Hắn đứng ở vị trí trung tâm, đâu vào đấy ném Kim Đan vào lò luyện dược. Khi kim đan của vạn người đều bị ném vào, rốt cuộc, thiên kiếp tới. Lúc đó, mây đen dày đặc, ám vân áp thành. Hắn phảng phất cái gì cũng chưa phát hiện, như cũ tiến hành quá trình luyện đan. Cho đến khi tiếng sét đánh vang, tia lôi điện xuyên qua mấy đen, lập loè xanh tím. Nháy mắt liền bổ vào trên người Phượng Dụ. Chung quanh toàn bộ nổ tung. Hắn như cũ vững vàng thao tác luyện đan, biểu tình chuyên chú. Tu vi hiện giờ của Hắn, toàn bộ Tu Tiên giới khó có địch thủ. Đạo lôi thứ nhất, tựa hồ không có gì ảnh hưởng tới hắn. Sau đó, liên tiếp, càng ngày càng nhiều lôi kiếp rơi xuống. Đến đạo lôi kiếp thứ 8, tia sáng cơ hồ chiếu rọi toàn bộ Tu Tiên giới, thanh âm đinh tai nhức óc. Đùng đoàng! Nháy mắt bổ xuống dưới. Mà lúc này, đan dược kia luyện thành. Hắn phi thân lên, một phen cầm đan dược ở giữa không trung tản ra ánh sáng đỏ hồng. Phanh! Nháy mắt khi bắt lấy, cùng lôi điện kia tiếp xúc. Lần này, rốt cuộc, vẫn là không kiên trì được.
Phượng Dụ ở giữa không trung, giống như diều đứt dây, thẳng tắp rơi xuống trên mặt đất. Oanh! Bụi bậm chưa tan, sau đó lại là lôi điện rơi xuống, hướng Phượng Dụ bổ tới. Trời cao đại khái quyết định, không thể để hắn tồn tại. Phốc! Một ngụm máu tươi phun ra. Hắn lung lay đứng lên, trên người mặc hắc y, thế cho nên huyết sắc không quá rõ ràng. Cuối cùng một đạo lôi kiếp rơi xuống. Rốt cuộc, vẫn là chống đỡ không được. Hai chân run rẩy, quỳ xuống mặt đất. Hắn trong tay gắt gao nắm chặt đan dược kia, tầm mắt nhìn phương hướng cung điện Ma giáo, có không cam lòng, lại cảm thấy giải thoát. Nơi đó, có cô nương của hắn. Hắn rốt cuộc, không cần lại ngày ngày dày vò, nhìn thi thể kia đến nổi điên mê muội. Nghĩ xong, lại hộc ra một ngụm máu tươi. Tô Yên đứng ở bên người hắn, duỗi tay đụng vào gương mặt hắn. Lúc này đây, hắn giống như nhìn thấy nàng. Con ngươi hắn trừng lớn, khụ ra một bụng máu "Nàng......" Giây tiếp theo, trái tim ngừng đập. Thân thể ngã xuống trên mặt đất. Không một tiếng động. Tô Yên cúi đầu nhìn hắn. Ngực rầu rĩ. Trăm năm, nàng chỉ là một mạt hồn phách, nhưng tâm này luôn đau đớn. Vốn dĩ cho rằng đã kết thúc. Kết quả nhìn thấy trên cổ tay nàng viên ngọc màu đỏ hình giọt nước kia không ngừng lập loè. Giây tiếp theo, hồng quang đại thịnh. Sau đó, từ trong thân thể Phượng Dụ , một tia hồn phách biến ảo, từ thân thể hắn bay ra. Tô Yên ngẩng đầu nhìn lại. Liền thấy hồn phách kia lắc lư một chút, cũng không phải Phượng Dụ hắc y, mà là một thân quần áo màu trắng.
|
[Quyển 2] [Edit tiếp] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời!- Tần Nguyên - Chương 328 phiên ngoại
Edit: Tinh niệm Hắn bay ở giữa không trung, bộ dáng cùng Phượng Dụ có chút tương tự, nhưng khuôn mặt kia mang lệ khí còn đậm hơn so với Phượng Dụ. Phía dưới mắt phải có một nốt chu sa, khi tầm mắt hắn đảo qua, có vẻ phá lệ lay động. Quan trọng nhất chính là, đôi mắt kia, không phải màu đen, là một loại.... màu sắc đỏ tươi như máu. Khiến người nào đối diện cùng Hắn, liền có một loại cảm giác da đầu tê dại choáng váng. Giống như bị bóp chặt yết hầu, giây tiếp theo sẽ bị giết chết vậy. Mà hồn phách kia nhìn cảnh tượng bốn phía xác chết khắp nơi, trên mặt lộ ra ý cười nhợt nhạt. Tựa hồ là cảm thấy thú vị. Sau đó, ánh mắt rũ xuống, nhìn về phía Tô Yên. Con ngươi ngừng lại. Hai người đối diện. Dừng lại một chút, hắn lên tiếng "Tô Yên?" Tô Yên đứng dậy, hai mạt hồn phách bay ở giữa không trung. Tô Yên nhẹ nhàng nhấp miệng một chút, không nói gì. Chỉ nhìn hắn. Bỗng nhiên, hắn nhìn bộ dáng Tô Yên nhấp môi, trong mắt hiện lên một tia sáng, mặt mày tan bớt lệ khí. Hắn vươn ngón tay thon dài, kéo lại ống tay áo Tô Yên, thanh âm thấp thấp "Tiểu Quai, có phải đã quên ta hay không?" Tô Yên nghe xưng hô quen thuộc, động tác quen thuộc kia. Nàng chậm rãi ra tiếng "Quân Vực" Hồn phách kia nghe được Tô Yên nói, trên mặt ý cười càng sâu "Là ta" "Chàng giải được phong ấn?" Quân Vực đôi mắt buông xuống, che khuất con ngươi đỏ tươi , có vẻ cực kỳ yếu đuối "Không có." Lúc này, Tiểu Hoa trong đầu Tô Yên ra tiếng "Leng keng, ký chủ, nhiệm vụ ở vị diện này đã kết thúc, chị đã đạt được mảnh nhỏ Chủ Thần của vị diện này, hai mươi giây sau, sẽ phải rời đi." Không biết vì cái gì, khi Tiểu Hoa nói chuyện, thanh âm phát run. Tô Yên nhìn Quân Vực, ra tiếng "Còn có hai mươi giây, ta phải rời khỏi." Hai người, tựa hồ đều không cần giải thích nhiều, đã có thể hiểu ý đối phương. Quân Vực lông mi run một chút, bởi vì là hồn phách, sắc mặt tái nhợt, nhìn qua giống như trọng thương chưa lành. "Thế giới này, ta bảo hộ thi thể nàng trăm năm, cũng nhớ rõ, Tiểu Quai chính miệng nói sẽ đối tốt với ta." Tô Yên nghe, không nói chuyện. Sau đó, Quân Vực nâng con ngươi lên, cùng Tô Yên đối diện "Các thế giới sau, đối tốt với ta nhiều hơn được không?" Hắn sắc mặt tái nhợt, con ngươi tràn đầy hi vọng. Nói xong một câu này, Quân Vực liền không nói chuyện nữa, thật giống như đang đợi, đang đợi nàng hồi đáp. Rốt cuộc, Tô Yên đi về phía trước, cho hắn lời hứa hẹn "Được" Quân Vực nghe, gương mặt lộ ra ý cười nhợt nhạt, nốt chu sa kia, tựa hồ càng thêm lay động. Giây tiếp theo, hồn phách Tô Yên biến mất trước mắt hắn. Sau khi nàng đi, Quân Vực trên mặt tươi cười dần dần tiêu tán. Hắn nhìn thế giới này, không biết suy nghĩ cái gì. Tí tách, tí tách, thời gian một chút một chút qua đi. Hình như, hắn đang đợi người nào đó. Rốt cuộc, không biết qua bao lâu. Máu loãng đang uốn lượng trên mặt đất đột nhiên dừng chảy xuôi. Cây cối, con sông, thời gian, hết thảy tất cả đều đình chỉ vận chuyển. Một cỗ hơi thở cường đại lan đến. Giây tiếp theo, không gian vặn vẹo. Một nam tử tuấn mỹ yêu dị, quần áo tơ vàng đường viền màu đỏ sậm xuất hiện trước mặt Quân Vực. Nhìn kỹ, tuấn mỹ yêu dị nam tử kia cùng Quân Vực lại có sáu phần tương tự. Môi mỏng, mũi cao, còn có đôi mắt màu đỏ tươi kia. Nếu nói nơi nào khác nhau. Cũng là đôi mắt đi. Tuấn mỹ nam tử này, có con ngươi hẹp dài, hắn nhẹ nhàng nheo lại đôi mắt, mang đến cho người ta cảm giác ra phi thường áp bách.
|
[Quyển 2] [Edit tiếp] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời!- Tần Nguyên - Chương 329 điện cạnh đại thần*, đừng tự bế 1
Edit: Tinh Niệm *Điện cạnh: có thể hiểu là mấy cái game mô phỏng một môn thể thao (thường là bóng đá). Mà đôi mắt Quân Vực ,khiến cho người ta một loại cảm giác vô hại thuần túy, hắn ánh mắt hạ thấp, lộ ra ý cười nhợt nhạt, một màn này, có thể làm một đám nữ tử đau xót chỉ muốn một lòng sủng hắn. Hai người giằng co thật lâu sau, cuối cùng vẫn là Quân Vực cười nhạt ra tiếng "Phụ thân." Vừa nghe đến xưng hô này, nháy mắt khiến người ta cởi bỏ nghi hoặc. Trách không được lớn lên giống như thế, hóa ra là cha con. Nam tử tuấn mỹ yêu dị này lại là phụ thân Quân Vực. Nam nhân kia đầu tiên là đánh giá Quân Vực trên dưới một phen, ra tiếng "Mới qua vạn năm thời gian, thế nhưng có thể chạy ra. Cũng không tệ lắm." Quân Vực nghe cha hắn nói, rũ mắt ý cười càng đậm "Còn phải đa tạ phụ thân một tay mài giũa rèn luyện." Tuấn mỹ nam tử cười lạnh một tiếng "Muốn cảm tạ như vậy, thì ít xuất hiện trước mặt mẫu thân ngươi đi." "Hài nhi còn muốn cùng phụ thân và mẫu thân hưởng thụ lạc thú gia đình, làm sao có thể không đi gặp mẫu thân?" Hai người ngươi tới ta đi đối chọi gay gắt, may mà Quân Vực còn gọi một tiếng phụ thân. Nếu không biết, còn tưởng là địch nhân gặp mặt. Nam tử kia trên dưới đánh giá Quân Vực, nửa ngày sau ngữ điệu lạnh lạnh "Liều mạng cũng muốn đột phá phong ấn, cũng là vì nhớ mẫu thân ngươi?" Quân Vực mí mắt giật giật, lúc này đây không nói gì. Thật lâu sau, kia tuấn mỹ nam tử lại nói tiếp một câu, nghe không ra cảm xúc "Thế nhưng bởi vì một nữ tử, thương tâm điên cuồng, mạnh mẽ đột phá phong ấn, ngươi thật có tiền đồ." Quân Vực rũ mắt nửa ngày, theo sau nghiêng nghiêng đầu, phiếm cười "So với phụ thân vẫn là kém chút." Tuấn mỹ nam tử híp mắt, nửa ngày sau, bỗng nhiên con ngươi hẹp dài cong lên, cười "Hồn lực yếu như vậy, muốn đột phá phong ấn, vẫn nên ở bên trong ngốc thì hơn." Vừa nói lời này xong, Quân Vực thân hình cứng đờ, nhưng mà hắn thực mau khôi phục, chậm rãi ra tiếng "Hài nhi có một chuyện thỉnh giáo." "Nói đi" "Năm đó phụ thân bị mẫu thân lấy thân thể hiến tế phong ấn, sau đó cũng vào 3000 thế giới, phụ thân là như thế nào mượn dùng sức mạnh này đi ra?" Tuấn mỹ nam nhân thần sắc lười biếng, lúc này đây tựa hồ khó được hảo tâm "Mẫu thân ngươi yêu ta, tự nhiên là dụng tâm cảm hóa." Quân Vực "·······" Nam tử kia sau khi nói xong câu đó, không nói gì nữa, chỉ là trước khi đi bỏ xuống một câu "Ngươi đã chết, không cần phải tìm mẫu thân ngươi trợ giúp. Tự giải quyết cho tốt." Nói xong, tuấn mỹ nam nhân liền rời đi. Thế giới khôi phục thời gian bình thường. Thực nhanh linh hồn Quân Vực cũng càng ngày càng suy yếu, đảo mắt đã biến mất trong không khí. ············· Mặt khác Tô Yên tiến vào trong không gian. Sau đó liền nghe được thanh âm Tiểu Hoa "Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được 10 điểm giá trị." "Trước mặt chị là năng lực giá trị 【 dung lượng não】: 11 【 giá trị thể lực 】: 15 Ký chủ,10 điểm giá trị, chị dùng như thế nào?" Tô Yên nhìn, suy nghĩ trong chốc lát "thêm 6 điểm ở giá trị thể lực, 4 điểm thêm vào dung lượng não." "Tốt ký chủ, trước mặt chị là bảng số liệu 【 não dung lượng 】: 15 【 thể lực giá trị 】: 21" Sau khi thanh âm Tiểu Hoa rơi xuống, Tô Yên lập tức nói "Bắt đầu thế giới tiếp theo đi." Luôn luôn thực ngoan, nghe lời an bài. Tô Yên, khó được biểu hiện ra vội vàng. Tiểu Hoa cũng đối với sự tình phát sinh không lâu phía trước hãy còn mới mẻ, vội vàng gật đầu "Tốt, ký chủ." Giọng nói rơi xuống, Tô Yên trước mắt tối sầm. Mở ra nhiệm vụ tiếp theo. Khi Tô Yên tỉnh lại, là ở một hậu trường sân khấu ồn ào . Cô thậm chí có thể nghe được trên sân khấu phía trước truyện tới tiếng thét chói tai "A a a a a, vũ ca ở đây, tinh quang soi chiếu!!"
|
[Quyển 2] [Edit tiếp] Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời!- Tần Nguyên - Chương 330 điện cạnh đại thần, đừng tự bế 2
Edit: Tinh Niệm Sau đó là từng đợt kêu to. Chung quanh cô, toàn bộ đều là tiếng bước chân bận rộn. Phía trước, biểu diễn sắp kết thúc, lúc này đám người trợ lý rốt cuộc dừng bước chân vội vã. Chờ đợi thiếu niên lóng lánh từ trên đài đi xuống . Ẩn ẩn, còn có thể nghe được thanh âm vài người cảm khái "Giọng ca đỉnh cấp, lưu lượng đỉnh cấp, gia thế đỉnh cấp." "Thiếu niên này năm nay vừa mới mười tám tuổi, đã có nhiều fan điên cuồng như vậy, ông trời thật đúng là bất công a." "Được rồi, loại người này sinh ra đã được nạp thẻ VIP, chúng ta chỗ nào so được?" Nói xong, người trên sân khấu đã muốn chạy tới dưới đài, vô số người vây quanh bên người hắn, quần áo, ly nước, tai nghe, tất cả mọi người đều vội vàng. Thiếu niên đứng ở chỗ đó, tùy ý người khác loay hoay, cũng không lộn xộn. Tiếp đó, trong đầu Tô Yên, ký ức rực rỡ vọt tới. Thiếu niên trước mắt này, tên là Kỷ Tinh Vũ. Một năm trước, bởi vì một tấm ảnh bị người chụp lén mặt nghiêng, khiến cho dân mạng oanh động, dẫn tới những người đại diện minh tinh chú ý. Đại khái là lớn lên quá soái, thế nhưng dẫn tới sự tích oanh động, vạn người ký tên thỉnh cầu hắn xuất đạo. Weibo của hắn, còn chưa vào giới giải trí đã là đỉnh cấp lưu lượng minh tinh, tương lai tiền đồ vô hạn a. Nhưng thiếu niên này vẫn luôn không có tin tức gì, không nói một câu gì về tình hình này. Không nghĩ tới ba tháng sau, hắn thật đúng là xuất đạo. Bằng vào một bài tình ca 《 Y Nhân 》 chiếm lĩnh đầu bảng album tiêu thụ trong vòng nửa năm. Trực tiếp nổi tiếng, khiến người đỏ mắt. Tô Yên nhìn thiếu niên trước mắt hơn nửa ngày. Sau đó đôi mắt rũ xuống. Yên lặng tìm hiểu ký ức về thân thể của mình. Nguyên thân là học sinh năm nhất đại học Thánh Đô, là một học bá, đạt thành tích thủ khoa tỉnh trong kỳ thi đại học. Ngoài ra, nguyên thân cũng là một người nổi tiếng trong giới game thủ, thường phát sóng trực tiếp game tuyệt địa cầu sinh, tục xưng trò chơi ăn gà. Vì sao nguyên thân sẽ xuất hiện ở hậu trường này đây? Bởi vì ..... ba ngày trước nguyên thân bởi vì thù lao phong phú, mà trở thành gia sư của Kỷ Tinh Vũ. Kỷ Tinh Vũ, học thấp hơn nàng 1 cấp, là học sinh năm 3 cao trung thánh đô. Còn có nửa năm nữa là thi đại học. Vừa nghĩ xong, người đại diện của Kỷ Tinh Vũ đi tới. Là một nam nhân phi thường giỏi giang đeo gọng kính mỏng màu vàng "Tô Yên tiểu thư, chúng ta đi thôi." Cô đứng lên, gật đầu. Kỷ Tinh Vũ cũng đi theo người đại diện ra ngoài. Vừa đi ra ngoài hội trường, thanh âm bên ngoài có thể làm người ta thủng màng nhĩ "A a a a a!!! Tinh Vũ! Tinh Vũ!!!" "A a a a a!!!" "Vũ ca! Vũ ca!!" Tiếng hét của đám fans nữ, ánh mắt nóng rực, tất cả đều nhìn phía này. Kỷ Tinh Vũ được vệ sĩ bảo hộ, lúc đi đến xe bảo mẫu. Hắn nâng mũ lưỡi trai lên, cùng fans phất tay nói tạm biệt. Lúc này, Tô Yên đã đi theo người đại diện ngồi xuống trong xe. Chờ đến khi Kỷ Tinh Vũ cũng ngồi vào xe. Hai người mặt đối mặt, Tô Yên không có phản ứng gì. Tiểu Hoa nhưng thật ra nhịn không được phát ra tiếng tán thưởng "Lớn lên thật là đẹp mắt a." Đây là lần đầu tiên Tiểu Hoa đối với người không phải nam chủ phát ra thanh âm tán thưởng như vậy . Trên người Kỷ Tinh Vũ có một loại hương vị tươi trẻ của thiếu niên, đan xen cùng với cảm giác .....hư hỏng. Hắn thở phì phò, đại khái là còn chưa điều chỉnh được hơi thở khi biểu diễn hoạt động mạnh trên sân khấu lúc nãy. Sau đó, Kỷ Tinh Vũ ra tiếng "Cô giáo, có thể chờ ta xem xong đại thần Z phát sóng trực tiếp thi đấu, rồi mới bắt đầu học tập được không?" _________ Huhu, vào đúng vị diện game thủ tui không hiểu nhất :(((((( Mình edit có vấp lỗi gì các bạn nhớ nhắc nhở nhé.... Vị diện này coi chừng sẽ bị chậm một chút, vì vừa edit vừa tra nghĩa mấy từ không hỉu :(((((((
|
|