Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc
|
|
|
|
Chương 177: Ý tưởng lóe lên "Cũng không tệ lắm! Các phương diện của Mộc Ái cũng coi như rất tốt!" Mịch Nhi cắn một cái bánh bao, chân thành khen ngợi nói, "Ít nhất hôm nay em nhìn khoa ngành cũng không tồi! Dĩ nhiên cũng có một số chỗ tồn tại một số vấn đề, nhưng hoàn toàn không phải chuyện lớn không thể tha thứ được, anh nên khen thưởng viện trưởng mới đúng, có thể quản lý một bệnh viện khổng lồ như vậy, đúng là không dễ dàng a!"
"Vậy thì tốt, anh còn lo lắng em không hài lòng với quà tặng quan trọng nhất này, cảm thấy Mộc Ái chưa đủ tốt không thể khai triển quyền cước, em hài lòng thì anh yên tâm rồi." Liên Tĩnh Bạch mỉm cười nhàn nhạt, quan tâm hỏi, "Ngày mai còn phải tiếp tục đến Mộc Ái cải trang vi hành sao? Một buổi chiều hôm nay đại khái cũng chỉ đủ cho em cưỡi ngựa xem hoa lướt qua một số ngành, muốn đi sâu vào hiểu tất cả tình hình, nhất định còn phải tốn thêm mấy ngày. Vừa vặn, trước bữa tiệc đính hôn còn thời gian miễn cưỡng đủ cho em đi tìm hiểu Mộc Ái, mấy ngày này em có thể thỏa thích thị sát ghi chép ở đó."
"Khụ khụ —— không cần, ngày mai em không đi!" Mịch Nhi suýt nữa bị nghẹn thức ăn trong miệng, lập tức cự tuyệt nói, " Kết quả hôm nay em rất hài lòng, anh Tiểu Bạch, ngày mai ngày mốt em vẫn là ở nhà giúp một tay đi, ở đâu em cũng không đi!"
Biết trong bệnh viện có cơn ác mộng Alex này, làm sao cô có thể chạy tới nữa! Gặp lại anh ta, cô nhất định sẽ tức điên sẽ nổi điên, vậy sẽ không có cách nào có tâm trạng hạnh phúc tham gia bữa tiệc đính hôn của mình rồi!
"Hả?" Liên Tĩnh Bạch sững sờ, anh cho là Mịch Nhi nhất định sẽ tràn đầy vui mừng đồng ý, làm sao có thể sẽ kích động cự tuyệt như vậy đây?
Anh hiểu, Mịch Nhi là người hoàn toàn cuồng y học, ở bệnh viện Mộc Ái dụng cụ điều trị tiên tiến nhân viên y tế cao cấp nhất trong cả nước, cô sẽ phải lưu luyến quên về hận không được ở đó mới đúng. Huống chi, nó chính là sự nghiệp quan trọng trong tương lai của cô, Mịch Nhi nhất định sẽ càng trút tâm huyết vào Môc Ái, không thể nào giống như bây giờ biểu hiện giống như là tránh né nó tựa như. . . . . .
Khác thường, đây quá khác thường!
Mắt Liên Tĩnh Bạch chuyển tối, mắt bắt đầu chuyển động dâng lên một suy nghĩ khác, miệng lại thoải mái nói: "Trong nhà cũng không có chỗ đặc biệt cần hỗ trợ, hiện tại nghi thức đính hôn tiến vào giai đoạn kiểm tra xác nhận cuối cùng, em ở nhà nhất định sẽ rất chán. Nếu như em không muốn đi Mộc Ái, cũng có thể ra ngoài đi dạo giải sầu đi."
"Ha ha. . . . . . Đi dạo phố cũng nhàm chán nha. . . . . ." Mịch Nhi bức rức chuyển động chân dưới bàn cơm, lại một lần nữa cự tuyệt đề nghị của Liên Tĩnh Bạch, cô có chút đã không thể thuyết phục anh, tìm không ra lý do thích hợp!
Chợt, Mịch Nhi nghĩ đến một chuyện, vội nhanh trí nói: "Anh Tiểu Bạch, coi như không có chỗ có thể giúp một tay, em thân là nhân vật chính của bữa tiệc đính hôn, chuyện phải chuẩn bị cũng có rất nhiều! Mặc thử lễ phục, làm tóc làm móng tay, trang điểm thử. . . . . . Phụ nữ nếu muốn bày ra dáng vẻđẹp nhất, trước đó chuẩn bị sửa sang một cũng không thể thiếu!"
Những thứ này đều là quá trình quan trọng cần thiết của các phu nhân quý tộc trước khi tham gia bữa tiệc, mặc dù cô luôn không thích, nhưng mời thợ trang điểm làm đẹp chuyên nghiệp tới nhà làm những chăm sóc nhàm chán này, dù sao cũng hơn sau khi ra cửa có thể sẽ ở một chỗ hẻo của thành phố K lánh đụng phải Alex!
Nếu như hai người bọn họ gặp trực tiếp có thể tranh cãi ầm ĩ một trận cũng coi như là tốt, cô càng sợ sau khi anh ta phát hiện cô sẽ biến thái không xuất hiện, sau đó vẫn len lén theo dõi cô ở sau lưng!
Nếu như anh ta biết cô ở đây, sau đó xông vào nhà họ Triển hơn nữa mê sảng ảo tưởng lung tung một trận, anh Tiểu Bạch bị ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ nghe được còn không biết có thể tạo ra hiểu lầm gì đó!
Alex tuyệt đối là đối tượng uy hiếp số một phá hư lễ đính hôn của cô, trong mấy ngày này cô sẽ canh phòng nghiêm ngặt cố thủ, tuyệt không ra cửa một bước. . . . . .
"Thật sao?" Mắt Liên Tĩnh Bạch suy tư ý vị càng sâu hơn, chân mày anh tuấn cũng khẽ nhíu lên, anh gật đầu một cái nhẹ nhàng nói, "Em cũng đã quyết định rồi, cứ dựa theo những thứ kia mà làm, anh sẽ bảo quản gia xin thợ trang điểm tốt nhất FL tới giúp em."
"Anh Tiểu Bạch, anh thật tốt!" Mịch Nhi nở nụ cười thật to, len lén, cô thầm thở phào nhẹ nhõm.
Liên Tĩnh Bạch đương nhiên không để lỡ hành động mờ ám này, trong lòng nghi ngờ đã sâu không thấy đáy, cô, nhất định có chuyện đang gạt anh, hơn nữa, là rất chuyện quan trọng!
Anh một chút cũng không muốn ăn, từ từ buông đũa xuống: "Anh ăn no rồi, em từ từ ăn, không cần vội."
"Đây không ăn, có phải có chỗ nào không thuận lợi không? Mấy ngày nay anh quan tâm chuyện tiệc cưới bề bộn hiều việc, nên ăn nhiều một chút!" Thần kinh Mịch Nhi không nhạy cảm, không cảm giác được anh có cái gì không đúng, cô dứt khoát gắp một khối thịt bò trực tiếp đưa tới cạnh môi anh: "Ăn thêm chút nữa! Em sợ đến ngày đính hôn, anh gầy không ra dáng. . . . . ."
Hiếm thấy Mịch Nhi thân thiết yêu thương khiến lòng Liên Tĩnh Bạch lập tức mềm nhũn ra, anh há mồm ăn hết thức ăn Mịch Nhi đưa qua, vì muốn cô an tâm lại cầm lên đũa ăn: "Được. . . . . . Anh ăn một chút nữa. . . . . ."
Trên bàn ăn cứ như vậy hồi phục lại bầu không khí ấm áp, sau khi bữa ăn tối kết thúc, người làm lên dọn dẹp bàn ăn, còn lại hai người Liên Tĩnh Bạch và Mịch Nhi di chuyển tới phòng khách.
Rúc vào trên ghế sofa, một người cúi đầu kiểm tra kế hoạch tổ chức đính hôn sau cùng nhất, người khác lật xem một quyển tiểu thuyết, rõ ràng hai người một nghiêm túc một lười nhác, dựa chung một chỗ vẫn không cho phép bất kì kẻ nào nhúng tay vào thế giới hạnh phúc của hai người.
Mịch Nhi lật một quyển sách xem đến trang cuối, cô lười nhát duỗi lưng một cái, ngẩng đầu nhìn Liên Tĩnh Bạch vẫn còn nghiêm túc sửa đổi kế hoạch, chỉ cảm thấy bầu không khí sinh hoạt gia đình này thật sự rất đẹp, quả thực khiến người ta trầm mê không thể tự kiềm chế.
Cô cũng chậm rãi suy tư cuộc sống sau này, gả cho anh là kết quả tình yêu ngọt ngào hạnh phúc nhất, nhưng trên sự nghiệp lại có chút vấn đề. Mộc Ái vốn phổ biến rộng rãi thế giới, Alex kia xuất hiện khiến cô không thể không tránh né bệnh viện, đây sù sao vẫn không phải cách hay, cô phải suy nghĩ cách giải quyết mới được. . . . . .
Mịch Nhi nhẹ nhàng vuốt tóc mình, chợt ý tưởng lóe lên, cô ngồi dậy hỏi Liên Tĩnh Bạch: "A, em có một chuyện muốn hỏi anh! Anh Tiểu Bạch, chỗ của anh có phương thức liên lạc với quản lý nhân sự phụ trách bệnh viện không? Em muốn hỏi anh ta một vài vấn đề, vấn đề rất quan trọng!"
Tại sao cô ngốc như vậy, chỉ cần hỏi bộ phận nhân sự, xác định Alex có phải bác sĩ được mời tới không, cô không phải có thể ra quyết định sao!
Hiện tại cô chính là người sở hữu Mộc Ái, nếu như Alex là bác sĩ của bệnh viện, ô hoàn toàn có thể quan báo tư thù đuổi việc anh ta! Nếu như anh ta là bệnh nhân đến khám bệnh, thì cho anh ta làm thủ tục chuyển viện đến nơi khác cũng không khó khăn!
" Phương thức. . . . . . Liên lạc?" Liên Tĩnh Bạch để bút xuống, khó hiểu hỏi, "Muốn cái này làm gì, tại sao đọt nhiên nhớ tới cái này?"
|
Chương 178: Hồi báo "Ha ha. . . . . ." Mịch Nhi di chuyển đôi mắt màu tím, cười gượng nói, "Bởi vì. . . . . . Bởi vì em biết một bác sĩ rất giỏi, muốn mời anh ta tới Mộc Ái làm việc. . . . . . Trước hết em cũng cần hiểu rõ tình hình nhân viên y tế trong bệnh viện, suy tính mở miệng mời anh ta như thế nào, sắp xếp cho anh ta ở bộ phận nào. . . . . ."
"Hoá ra là như vậy." Liên Tĩnh Bạch gật đầu, nhanh chóng từ trong máy vi tính điều tra cách thức liên lạc, rồi anh nói số điện thoại cho Mịch Nhi, "Đây chính là số điện thoại di động của người phụ trách, cậu ta biết thân phận của em, sẽ nói điều em muốn biết cho em!"
"Cám ơn anh Tiểu Bạch!" Mịch Nhi hoan hô một tiếng, rồi hôn lên mặt Liên Tĩnh Bạch một cái, cầm lấy số điện thoại chạy nhanh trở về phòng, "Bây giờ em đi trước hỏi anh ta mấy chuyện, sẽ không quấy rầy anh Tiểu Bạch!"
Liên Tĩnh Bạch vuốt ve nhiệt độ trên mặt Mịch Nhi lưu lại, thấy buồn cười không biết làm sao nhìn cô hấp tấp rời đi, đợi cô hoàn toàn chạy xa khỏi phòng khách, sắc mặt anh chợt biến đổi.
Mịch Nhi muốn biết nhân viên phụ trách ở bệnh viện, xem ra, quả nhiên xế chiều hôm nay cô tới Mộc Ái dò xét đã xảy ra một ít chuyện khiến cô để ý. . . . . .
Một đôi mắt chim ưng của Liên Tĩnh Bạch phát ra ánh sáng lạ, anh lấy điện thoại di động ra, im lặng gởi một tin nhắn, sau đó lẳng lặng chờ đợi người kia đến.
Khóe môi anh treo một sự âm trầm, ánh mắt cũng hoàn toàn hiện ra tự tin và phòng vệ.
Vì cưới được Mịch Nhi, anh đã chờ mười mấy năm, cuối cùng bây giờ cũng sắp cùng cô tổ chức nghi thức đính hôn, anh tuyệt đối không thể cho phép bất cứ sự trắc trở nào, không thể chịu được mấy ngày cuối cùng xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Mặc kệ hôm nay xảy ra việc gì, đều không thể ngăn anh dừng lại bữa tiệc đính hôn!
Cuối cùng, cửa phòng được gõ nhẹ, người phía ngoài gõ ba tiếng không nặng không nhẹ, liền đẩy cửa đi vào.
Một người đàn ông đi tới, diện mạo cực kỳ bình thường, ném trong đám người hoàn toàn không thể nhận ra, cả người anh ta có một loại khí chất yên lặng bên trong, làm cho người ta vô cùng dễ dàng bỏ qua anh ta. Nhưng nếu quan sát cẩn thận, khi thấy ánh mắt bình tĩnh lạnh nhạt kia tràn đầy ngoan độc, cùng bộ quần áo đen bao lấy bắp thịt cường tráng khẽ phập phồng, liền biết, đây nhất định là một nhân vật nguy hiểm.
Liên Tĩnh Bạch đứng lên, nghiêm túc hỏi anh ta: "Hắc, xế chiều hôm nay cậu đi theo Mịch Nhi bảo vệ bên cạnh cô ấy đúng không?"
Anh có thể an tâm để Mịch Nhi ra cửa đi dạo, dĩ nhiên đã sớm có chuẩn bị, phái một người mình tín nhiệm đi theo bên cạnh Mịch Nhi, anh có thể vừa yên tâm cô sẽ an toàn, lại không lo lắng cô chợt mất tích.
Về phần chọn người bảo vệ, đương nhiên Liên Tĩnh Bạch cực kỳ thận trọng, chọn lựa kỹ lưỡng từ Ảnh Vệ của mình.
Tất cả hào môn thế gia như nhà họ Triển, sẽ đặc biệt bồi dưỡng một nhóm Ảnh Vệ đã làm việc cho mình, hôm nay, Liên Tĩnh Bạch cố ý sắp xếp Ảnh Vệ đi theo bảo vệ Mịch Nhi, đi theo từ khi cô đi ra cửa nhà, nhất định hộ vệ không thể rời mắt khỏi cô một phút, trước tiên bảo đảm tính mạng an toàn cho cô, vào lúc cần thiết thì sẽ báo cáo tình huống cho anh.
"Thiếu gia, là tôi." Hắc nghiêm mặt, lời ít mà ý nhiều trả lời.
Hắc là Ảnh Vệ năng lực đứng đầu các thành viên, anh ta am hiểu nhất là ẩn núp theo dõi cùng ám sát bảo vệ, nhiệm vụ hôm nay đối với anh ta mà nói không hề khó khăn, tiểu thư Mịch Nhi lại không có kẻ thù đuổi giết vừa không có giao tiếp với nơi nguy hiểm, chỉ ở trong bệnh viện đi dạo, anh ta cũng luôn đi theo phía sau cô từ trưa.
Liên Tĩnh Bạch gật đầu, lại hỏi anh ta nói: "Vậy cậu có thấy xảy ra chuyện gì đặc biệt hay không, có phải Mịch Nhi đã gặp người nào ở trong bệnh viện hay không, khiến cảm xúc của cô thay đổi?"
"Thiếu gia, thực sự có một người." Hắc chỉ suy nghĩ một giây, liền lập tức hồi báo, "Khi tiểu thư Mịch Nhi chuẩn bị khỏi Mộc Ái, từ phòng chăm sóc đặc biệt chạy ra một người đàn ông ngoại quốc, anh ta gọi tiểu thư, cũng tỏ tình những lời buồn nôn với cô, tiểu thư nghe được tức giận, sắc mặt vẫn luôn khó coi."
"Đàn ông ngoại quốc sao?" Liên Tĩnh Bạch híp mắt, mi tâm nhíu chặt hơn, "Cậu có biết người kia tên là gì không, là bác sĩ ở Mộc Ái sao? Mịch Nhi bị người đó cuốn lấy, lại biểu hiện rất chán ghét?"
"Alex, tôi nghe tiểu thư Mịch Nhi cứ gọi anh ta như vậy." Hắc có trí nhớ kinh người, đối với việc nhỏ không đáng kể cũng có thể nói rất rõ ràng, "Tiểu thư nhìn thấy người nọ cảm xúc vẫn rất dữ dội, tôi có thể nhìn ra là rất căm ghét anh ta. Sau đó cô ấy thậm chí còn đá mạnh hạ thân anh ta, ra lệnh anh ta không được xuất hiện, lúc này mới rời khỏi bệnh viện."
"Alex? Là anh ta?" Liên Tĩnh Bạch ngạc nhiên, khóe môi nâng lên nụ cười thắng lợi.
Đối với cái tên này, anh vẫn còn nhớ như mới, đây chính là người khiến ngày đầu Mịch Nhi trở lại ngụy trang diễn trò khiến cô tức giận! Là cái người Mịch Nhi nói cô cực kỳ chán ghét căm hận!
Có thể để Mịch Nhi luôn luôn vui vẻ kết giao bạn bè với nhiều người khác tức giận như vậy, cái người Alex này cũng coi như là cực phẩm, nếu như Mịch Nhi vì tránh né người nọ mà không muốn tới Mộc Ái, anh cũng hoàn toàn có thể hiểu.
Nhưng Hắc vẫn nghiêm mặt, lần đầu tiên chủ động mở miệng hỏi: "Thiếu gia, khi tôi ở phía sau nhìn thấy người đàn ông kia cũng không có muốn tạo thành uy hiếp đối với tiểu thư Mịch Nhi, nên vẫn luôn không có lộ diện ra tay, nếu như lần sau gặp lại anh ta, có cần thăm hỏi dạy dỗ anh ta một chút không?"
Mặc dù hôm nay anh ta tuân thủ chức trách ảnh vệ, chỉ lúc nguy hiểm thì mới bại lộ thân phận, nhưng ở trong bóng tối nghe được người nước ngoài kia nói với hôn thê thiếu gia những lời không thể lọt tai, trong lòng anh ta cực kỳ tức giận. Tiểu thư Mịch Nhi là phu nhân tương lai của nhà họ Triển, có thể để người khác mơ ước ảo tưởng hay sao!
"Không cần, tạm thời cậu không nên động vào người đó." Khóe miệng Liên Tĩnh Bạch nhẹ nhàng mỉm cười, trong lòng đã sớm nghĩ ra một kế hoạch khác, "Đi tìm người đi điều tra một chút tại sao người đó lại tới thành phố K, tại sao hôm nay xuất hiện ở trong bệnh viện Mộc Ái, mấy ngày nay cậu hãy cho người theo dõi người đó là được, không để cho người đó có bất kỳ hành động có thể quấy rầy đến lễ đính hôn của tôi và Mịch Nhi!"
Chỉ cần hai ngày nay Alex không thể tiếp xúc gây chuyện với Mịch Nhi, thì Mịch Nhi cũng sẽ quyết định lẩn trốn Alex không chịu ra cửa, như vậy thì sẽ không còn tồn tại bất cứ điều gì. Chờ bữa tiệc đính hôn cử hành xong, anh sẽ sắp xếp thời gian, đi gặp tên "Tình địch" này, khiến Alex biết, dám giành người của anh sẽ có hậu quả nghiêm trọng!
"Dạ!" Hắc nhớ kỹ phân phó của Liên Tĩnh Bạch, nhẹ nhàng cúi người chào lễ nói, "Nếu như thiếu gia không có gì phân phó khác, tôi sẽ đi đây!"
"Đi đi." Liên Tĩnh Bạch gật đầu, đưa mắt nhìn Hắc rời đi không tiếng động.
Bây giờ, anh chỉ muốn nghi thức đính hôn tuyệt đối không có vấn đề gì, chỉ cần cùng Mịch Nhi danh chánh ngôn thuận tuyên cáo tin cưới, có chuyện gì khác, cũng có thể đẩy về phía sau!
|
Hai ngày trôi qua rất nhanh, tất cả đều dựa theo kế hoạch tiến hành hoàn mỹ, Triển Tiếu Khuynh và Liên Hoa của nhà họ Triển, và Mục Thần và Tố Tâm nhà họ Mục cũng bay từ nước ngoài về, tham gia vào lực lượng lớn của lễ đính hôn.
Thân là cha mẹ của cô dâu chú rể, bọn họ dĩ nhiên sẽ không bỏ qua bữa tiệc đính hôn con gái nhà mình, nhưng bọn họ đồng thời cũng khiển trách mãnh liệt với hai người vội vàng quyết định đính hôn này, tiền trảm hậu tấu (hành động trước báo cáo sau) tự chủ trương như vậy, khiến người làm cha mẹ như bọn họ quá bị động!
Nhưng dù trong miệng khiển trách Liên Tĩnh Bạch và Mịch Nhi, Tirển Thiếu Khuynh, Liên Hoa, Mục Thần, và Tố Tâm cũng hết sức hài lòng với lễ đính hôn này, hai nhà bọn họ luôn qua lại thân thiết, lại tận mắt nhìn hai đứa trẻ này lớn lên, đương nhiên sẽ hết sức hài lòng với việc hai người yêu nhau. Mặc dù giữa đoạn tình cảm của Liên Tĩnh Bạch từng xuất hiện khó khăn, xa cách, nhưng cuối cùng vẫn cùng với nhau, hiện tại, hai đứa trẻ này rốt cuộc cũng tu thành chánh quả tiến đến hôn nhân, bọn họ là cha mẹ cuối cùng có thể yên tâm.
Lễ đính hôn tổ chức buổi chiều hôm nay, gần tới giờ bắt đầu bữa tiệc, lần lần lượt lượt đã có khách đến, trừ quản gia và người làm nhà họ Triển phục vụ khách khứa ở lễ đính hôn, chủ nhân Triển Thiếu Khuynh và Liên Hoa cũng mặc lễ phục, lịch sự hoan nghênh nhân sĩ hai giới thương-chính tham gia lễ đính hôn.
Liên Tĩnh Bạch cũng mặc âu phục, không ngừng chạy tới nghênh đón những người khách ở cửa bữa tiệc, anh mỉm cười xã giao đôi câu với khách, đối với mọi người tò mò hỏi về chuyện cô dâu, lại mỉm cười ngậm miệng không nói.
Dường như tất cả những khách mời cũng đã đúng lúc đi tới hội trường, Liên Tĩnh Bạch nhìn thời gian, cuối cùng rời khỏi đại sảnh, chuẩn bị đến phòng hóa trang đón một nhân vật khác của ngày hôm nay chính là cô dâu.
Khi anh đẩy cửa phòng hóa trang ra, thoáng chốc đứng hình trước Mịch Nhi kinh diễm của mình.
Anh luôn biết mặt mộc không trang điểm không chút phấn son của Mịch Nhi đã cực đẹp rồi, nhưng hóa ra cô trải qua quá trình trang điểm ho cô dâu, thế nhưng lại đẹp mê hoặc lòng người không cách nào tự kiềm chế như thế!
Mặt của Mịch Nhi được thợ trang điểm khéo léo chỉnh sửa, vốn ngũ quan xinh đẹp hoàn mỹ càng thêm nhấn mạnh ra sự tinh khiết sâu sắc, đôi mắt tím càng thêm trong suốt, đôi môi càng thêm đỏ hồng, cả khuôn mặt cũng trở nên một loại linh động tự nhiên trời sinh, cô như giống như tinh linh, chỉ đứng ở đâu thì nơi đó là phong cảnh.
Công lực của thợ trang điểm lại càng thêu hoa trên gấm (ví với việc làm cho sự vật càng đẹp hơn), tóc ngắn của Mịch Nhi được công phu làm thành những gợn sóng lãng mạn, giữa tóc có một viên kim cương hình vương miện trang điểm cô càng thêm xinh đẹp, trên người cô là lễ phục đính kim cương trắng thiết kế thủ công cao cấp của FL may cho cô.
Lễ phục như tuyết tôn lên dịu dàng và uyển chuyển cả người cô, phía trên khảm kim cương không giây phút nào không phản chiếu ra dung nhan yêu kiều của cô, dài trên đầu gối 10 cm chiều để lộ ra đôi chân thon dài hoàn mỹ của cô, thiết kế lộ vai vừa vặn cho thấy xương quai xanh và khe ngực đẹp đẽ sâu sắc của cô, trên cổ đeo sợi dây chuyền kim cương đỏ càng thêm nhấn mạnh đường cong mê người ở cổ.
Mịch Nhi như vậy, khiến Liên Tinh Bạch muốn lưu lại dấu vết của mình trên da thịt trắng nõn mềm mại, bá đạo công khai chủ quyền của mình, anh càng muốn hoàn toàn giấu đi những ** da thịt kia, không để bất kì kẻ nào nhìn được!
"Sẽ. . . . . . Sẽ rất kỳ quái sao?" Mịch Nhi nhìn thấy Liên Tĩnh Bạch sững sờ từ trên gương, băn khoăn bất an, lo lắng hỏi, "Em đã năm năm chưa có mặc như vậy, có phải không thích hợp không. . . . . . Bằng không, hay là đổi lại tạo hình khác?"
Cô đã rời xa xã hội thượng lưu quá lâu, tạo hình xa hoa đaẹp đẽ như vậy, thật khiến cô không tự tin.
"Em rất đẹp, vô cùng đẹp, có thể hấp dẫn sự chú ý của mọi người, khiến tất cả mọi người khuất phục vì em——" Liên Tĩnh Bạch tiến lên ôm Mịch Nhi, mê muội khen ngợi, anh lại đưa tay từ trên giá áo cầm một cái áo choàng màu tím nhạt, quàng lên vai cô, "Nhưng da thịt của em chỉ có anh mới có thể nhìn, anh muốn che lấp nó, không cho ** ngoài cửa nhìn thấy một chút. . . . . ."
"Ghét!" Mịch Nhi bị anh chọc cười, cô thuận theo khoác vào áo choàng giống màu mắt của mình, le lưỡi nói: "Như vậy được chưa, Bạo Quân đại nhân?"
"Uhm, để anh xem lại một chút. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch lấy ánh mắt chuẩn xác của thiết kế sư quan sát Mịch Nhi , lại cầm một cài áo bươm buớm thủy tinh cài lên áo choàng, hoàn chỉnh tạo hình cho cô, lúc này mới thoả mãn gật đầu, anh vươn cánh tay ra muốn mời cô nói, "Công chúa Mịch Nhi xinh đẹp, bữa tiệc đính hôn phải bắt đầu ngay, mời theo tôi lên sân khấu?"
"Được." Mịch Nhi hạnh phúc cười yếu ớt, đưa tay khoác tay người yêu, hai người sóng vai đến đại sảnh đầy khách quý.
Trong đại sảnh, khách khứa tụm năm tụm ba tụ tập cùng nhau, bưng ly rượu đỏ nhẹ giọng xã giao, tổng giám đốc, quản lý, các chính khách, quan lớn mượn cơ hội nói chuện làm ăn lôi kéo giao tình, bạn gái thư ký của bọn họ và các phu nhân quý tộc cũng bàn luận xôn xao với nhau, suy đoán đủ loại tướng mạo thân phận của con dâu cả nhà họ Triển.
Các thiên kim tiểu thư trang điểm lộng lẫy càng thêm ngập tràn mùi thuốc súng, họ nhao nhao không chịu thua ánh mắt khiêu khích quan sát lẫn nhau, mỗi người đều tự cho mình là nhân vật đè ép danh tiếng cô dâu trên tiệc đính hôn, lễ phục và trang sức xa hoa đeo đầy thân, trong khoảng thời gian ngắn cũng bất phân thắng bại .
Cuối cùng, âm nhạc vẫn vang lên trong đại sảnh ngừng lại, ánh đèn cũng chầm chậm chuyển tối, đây là một tín hiệu, tuyên bố bữa tiệc đính hôn này sắp chính thức bắt đầu.
Khách khứa lập tức ngùng huyên náo, bọn họ bước chân nhẹ nhàng tụ tập đến dưới sân khấu duy nhất còn sáng ngời, ngẩng đầu nhìn hai người cùng nhau đứng phía trên, chuẩn bị lắng nghe bọn họ giới thiệu.
Trên đài một đôi vợ chồng chính là chủ nhân nhà họ Triển Triển Thiếu Khuynh và Liên Hoa, năm tháng dường như cực kỳ ưu ái với đôi vợ chồng điển hình đã chừng năm mươi tuổi của thương giới, hai người đều như cũ vẫn tuấn tú như vậy xinh đẹp vô cùng, vẫn trẻ tuổi và hạnh phúc. Hai người bề ngoài xuất sắc hợp với khí chất ung dung cao quý, cũng khó trách sẽ có vị Liên Tĩnh Bạch tập hợp toàn bộ ưu điểm của cha mẹ này bây giờ đảm nhiệm người kế nghiệp.
Triển Thiếu Khuynh kéo vợ, chờ tất cả khách khứa tập hợp tới đây, mới đứng trước micro chậm rãi mở miệng: "Hôm nay, muốn cảm ơn các vị ở trăm vội tìm giờ rảnh rỗi rãnh, tới tham gia dạ tiệc đính hôn, bữa tiệc chuẩn bị vội vàng, nếu như chiêu đãi không chu đáo, kính xin mọi người tha lỗi! Hiện tại, xin mời mọi người nhiệt liệt hoan nghênh nhân vật chính tối nay, xin mời cô dâu chú rể lên sân khấu đi!"
|