Duy Ngã Độc Tôn
|
|
CHƯƠNG 926: TRÊN ĐƯỜNG GẶP KẺ THÙ!
Nếu như thế, có thể bớt đi bao nhiêu phiền phúc? Tin rằng bằng thực lực của ông ta, bắt đầu từ sáu vạn năm trước thành lập ra một giáo phái hùng mạnh, cho đến giờ thực lực cũng không yếu được? Chẳng qua, những điều này vĩnh viễn sẽ chỉ là giải thiết mà thôi, Thủy Hận Sinh rất rõ ràng bản thân mình căn bản không phải là loại người có tính cách này, cũng không làm được chuyện như Tần Lập. Dù sao, Tần Lập quả thật rất trẻ tuổi, ở nơi Vực Nội mấy ngàn tuổi đến mấy vạn tuổi đi đầy đất, tuổi tác của Tần Lập ở trong mắt các hoá thạch sống quả thật là một đứa trẻ nít không hơn không kém! Cho nên, có một số chuyện Tần Lập làm được, Thủy Hận Sinh ông ta lại không làm được! Mặc kệ nói thế nào, Thủy Hận Sinh cũng là Vương tộc thời đại siêu cổ, là hoá thạch sống chân chính sống trên Lang Gia Đại Lục, ông ta cùng thế giới này đã có rất nhiều chỗ không còn phù hợp, ông ta bài xích võ giả nhân loại hiện tại, võ giả nhân loại đương thời cũng theo bản nàng bài xích ông ta. Liên đới đến ngay cả Thủy Sinh Liên cũng đã bị ảnh hưởng phương diện này, Như Ý Tiên Phường quả thật không ai dám chọc, hơn nữa bối phận Thủy Sinh Liên quả thật cao đến dọa người! Ngẫm lại xem, gia gia của nàng là Vương tộc thời đại siêu cổ, nhân vật cấp bậc thủy tổ hoá thạch sống chân chính. Dù là Giáo chủ siêu cấp đại phái gặp nàng thì cũng phải giữ lễ tiết ngang hàng, có người nào dám nói bối phận cao hơn Thủy Sinh Liên? Cũng là do Thủy Sinh Liên tính tình đạm bạc, nếu không sợ rằng Như Ý Tiên Phường của nàng thật sự không có ai dám đi thăm. Cao tầng siêu cấp giáo phái kia ở trước mặt nàng không có được một chút cảm giác cao hơn người, thậm chí nói cho nghiêm túc, bọn họ còn phái trở thành vãn bối của Thủy Sinh Liên, điều này quả thật làm người ta phiền muộn mà. Lang Gia Đại Bỉ giai đoạn một còn phải thật lâu mới kết thúc, cho nên người đã thắng liên tiếp mười trận đều phải lẳng lặng chờ đợi một thời gian. Trong khoảng thời gian này, Tần Lập đa phần đều đi cùng mấy người Nhạc Văn Quân, đi Như Ý Tiên Phường của Thủy Sinh Liên uống trà tâm sự, cũng kết giao không ít tuấn kiệt trẻ tuổi Lang Gia Đại Lục. Trên Lang Gia Đại Lục, môn phái mạnh nhất hôm nay không ngoài bốn siêu cấp đại phái, không ai có thể so sánh với nội tình hùng hậu của bọn họ. Nhưng nếu nói tới thực lực cá nhân mạnh mẽ, nếu như không tính các nhân vật lão thành cấp bậc hoá thạch sống lánh đời không ra, vậy thật chưa chắc đều là xuất phát từ siêu cấp đại phái. Như là nói Thủy Hận Sinh, ông ta không thuộc về bất cứ một siêu cấp thế lực nào, nhưng không có bất kỳ một siêu cấp thế lực nào dám tùy tiện chọc tới ông ta. Người giống như Thủy Hận Sinh, ở trên Lang Gia Đại Lục còn có không ít. Tuy rằng danh tiếng không lớn bằng Thủy Hận Sinh, nhưng cũng là hùng chủ một phương. Ở trong những thanh niên, tự nhiên cũng có không thiếu tồn tại không kém gì Thánh tử Thánh nữ siêu cấp đại phái. Đa số những người này gần đây đều tụ tập ở Lang Gia Thần Thành, đối với Tần Lập tuấn kiệt trẻ tuổi xuất thế ngang trời này, tự nhiên có không ít người có lòng kết giao. Cho nên, thời gian gần đây, mỗi ngày có rất nhiều người trẻ tuổi tụ tập bên cạnh Tần Lập. Trong đó cũng không thiếu những nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, hoặc hàm súc hoặc trực tiếp biểu lộ yêu mến với Tần Lập. Đối với những chuyện này, Tần Lập đều uyển chuyển từ chối, hắn không phải tu luyện đạo thất tình lục dục, không muốn chọc đến nhiều thị phi hồng trần như thế. Hơn nữa, trong thời gian gần đây, thiếu nữ váy đỏ không biết tính danh, Thủy Sinh Liên cũng chưa từng giới thiệu qua, quấn quít chặt chẽ Tần Lập, lòng mến mộ đối với Tần Lập thì chỉ cần không phải kẻ mù liền có thể nhìn ra được. Cũng vì thế mà Tần Lập bớt đi không thiếu phiên phức, bằng không nữ nhân biểu lộ với hẳn sẽ chỉ càng ngày càng nhiều. Một ngày, Tần Lập cùng Cổ Kiếm Phong. Phong Tiêu Tiêu, cùng với thiếu nữ váy đỏ, bốn người ra ngoại thành dạo chơi. Phía tây Lang Gia Thần Thành có một ngọn núi lớn rất là hiểm trở, có một thác nước chảy thẳng từ đỉnh núi xuống dưới như thiên hà treo ngược, khí thế hùng vĩ, cảnh sắc xung quanh thật mê người, là chỗ dạo chơi tốt nhất. Cách thác nước kia mười mấy dặm, đã có thể nghe được tiếng thác đổ ầm ầm không ngừng nổ vang. Khuôn mặt trắng nõn bóng loáng như ngà voi của thiếu nữ váy đỏ có nét ửng hồng hưng phấn, đôi mắt cong thành trăng non, dọc theo đường đi không dứt tiếng cười. Võ giả đi đến đây cũng không thiếu, mấy người Tần Lập liền trở thành tiêu điểm, dọc theo đường đi có không ít người chỉ trỏ Tần Lập, còn có rất nhiều người nhận ra Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu. Đều kinh ngạc không biết lúc nào Thánh tử Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo có quan hệ tốt như thế với Bất Động Như Sơn. Mọi người đi theo con đường đá cổ xưa, đi lên đài ngắm cảnh. Đài ngắm cảnh ở đối diện thác nước thác nước cao chừng ngàn trượng, còn đài ngắm cảnh này ở ngay trung gian thác nước. Nhìn lên trên, một dải cầu vồng như bay đến từ thiên ngoại, khí thế kinh người, nhìn bên dưới, là vực sâu không thấy đáy, mây mù lượn lờ, chỉ nghe được tiếng nước nổ vang. Đài ngắm cảnh này không lớn, phạm vi chỉ khoảng hơn hai mươi trượng. Không ít người vì biểu hiện thực lực mạnh mẽ của mình, cố ý làm tiếng nói đè ép tiếng nước. Kỳ thật đây không tính là bản lĩnh gì, coi như là một võ giả Phá Toái Hư Không cũng có thể làm rất dễ dàng, cho nên đa số người cũng không để ý đến, mỗi người đều ngắm cảnh. Thường ngày Tần Lập một lòng tu luyện ngoại trừ lúc làm bạn cùng các thê tử, những thời gian khác rất ít có lòng nhàn nhã ngắm cảnh. Bây giờ nhìn thác nước hùng vĩ này, tâm tình cũng tốt hơn. - Tần Lập ca ca, huynh nhìn xem, nghe nói phía sau thác nước kia còn có hang động, có người nói thời đại siêu cổ có một con rồng ở trong hang động này, không biết có phải thật không! Thiếu nữ váy đỏ kéo tay Tần Lập ríu rít nói. Tần Lập thoáng nhìn hang động bờ đối điện, mở ra Thần Mục, ánh mắt xuyên qua dòng nước, trực tiếp tiến vào trong vách núi, nhìn thoáng qua từ trên xuống dưới. Quả thật, ở dưới cùng, sâu trong hồ nước mấy trăm thước bên dưới, có một hang động lạnh lẽo sâu thâm, không biết thông hướng nào. Tần Lập chỉ thoáng liếc qua, liền cảm giác thần thức hơi đau nhức, không nhịn được nao nao, thầm nghĩ hang động này dường như thật sự còn có thứ gì đó. Thiếu nữ váy đỏ ở bên cạnh Tần Lập rất là hưng phấn, cũng không để ý Tần Lập có trả lời nàng hay không, tự nói: - Muội vốn muốn đi hang động kia nhìn xem, đáng tiếc tỷ tỷ cùng phụ thân còn có gia gia không cho phép. Hừ, bọn họ đều là người xấu! Sẽ có một ngày, muội nhất định phải xuống dưới, xem bên trong hang động kia rốt cuộc có gì. Vì sao mồi lần thần thức muội đảo qua, đều có một cảm giác sợ hãi ghê rợn. Tần Lập thầm than, tính tình tiểu nha đầu này thật là không sợ trời không sợ đất, biết rõ thần thức quét qua đã có một cảm giác sợ hãi ghê rợn, nhưng lại cứ khăng khăng nhớ mãi không quên, muốn xuống xem bên trong có thứ gì. Chẳng qua nàng nhắc tới tỷ tỷ phụ thân bất quá gia gia, chẳng lẽ là Thủy Sinh Liên, Thủy Hướng Đông cùng Thủy Hận Sinh? Tần Lập có chút nghi hoặc, nhìn tiểu cô nương này làm thế nào cũng không giống muội muội ruột của Thủy Sinh Liên. Chẳng qua người ta không nói, Tần Lập cũng không thể trực tiếp hỏi loại chuyện này.Nguồn: http://truyenyy.com - Đừng quá hiếu kỳ, hang động trong hồ sâu kia đã có nhân vật lão thành nhắc nhỡ qua, đừng đi vào đó thám hiểm. Nơi đó che giấu nguy hiểm rất lớn, từ thời đại siêu cổ đã là như thế. Cổ Kiếm Phong ở bên cạnh nghiêm túc nhắc nhỡ. Phong Tiêu Tiêu gật đầu, nói: - Lúc đến đây lần đầu tiên, Giáo chủ cũng đã đến đây. Hình như Giáo chủ nói qua nơi này bắt đầu từ thời đại siêu cổ đã là một cấm khu mà nhân loại không được bước vào, bên trong che giấu nguy cơ rất lớn. Dường như về sau do thế giới siêu cổ vỡ vụn, nơi này mới không còn nguy hiểm như trước, nhưng tốt nhất đừng quá hiếu kỳ, mỗi năm cũng không thiếu người chết ở đây. Thiếu nữ váy đó có chút không phục, bĩu môi, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp nhìn Tần Lập, nói: - Tần Lập ca ca, chúng ta nhảy xuống xem có được không? Không đợi Tần Lập nói chuyện, xa xa bên kia truyền đến tiếng cười nhạo châm chọc: - Tiểu cô nương, cô thật cho rằng Bất Động Như Sơn đến chỗ nào cũng có thể sừng sững như núi được hay sao? Không phải ta chê cười hắn, nếu như hắn dám xuống dưới dò xét, từ nay về sau nơi có Bất Động Như Sơn hắn, ta sẽ đi đường vòng! Thiếu nữ váy đỏ liếc nhìn người bên kia, trong đầu dường như có chút ấn tượng, nhưng lại không nhớ nổi người kia là ai. Nhưng lời hắn nói rất khó nghe, thiếu nữ váy đỏ trợn trắng mắt, lạnh lùng nói: - Ngươi là ai? Chúng ta nói chuyện ở đây, có quan hệ gì đến ngươi? Trưởng bối nhà ngươi dạy ngươi làm người như thế nào? Đạo lý người khác nói chuyện thì đừng tùy tiện xen vào cũng không biết hay sao? Chạy đến đây dùng pháp khích tướng, ngươi là ngu ngốc hả? Người vừa nói không phải ai khác, chính là vị Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo. Hôm nay cùng một vài người đến đây du ngoạn, không ngờ gặp được mấy người Tần Lập, nghe bọn họ nói chuyện. Bởi vì trước đó chất chứa oán hận với Tần Lập, liền không nhịn được lên tiếng châm chọc, lại không tưởng được thiếu nữ váy đỏ nhanh mồm nhanh miệng này nói mấy câu, liền trở nên hết sức khó coi. - Tiểu cô nương ngươi thiếu quản giáo mà, trưởng bối nhà ngươi dạy ngươi thế nào? Tiện nhân có mẹ sinh không có mẹ dạy! Một tiếng nói cực kỳ ác độc vang lên bên cạnh Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo. Người vừa nói là một trung niên bề ngoài khoảng bốn mươi tuổi, mặt trắng không râu, đôi mắt ẩn ẩn những tia dâm tà, nhìn thiếu nữ váy đỏ từ trên xuống dưới, đồng thời cũng không ngừng nhìn sang Phong Tiêu Tiêu Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo, ánh mắt kia như hận không thể trực tiếp lột sạch quần áo các nàng. Đến nỗi trong lòng Phong Tiêu Tiêu nổi giận, gần như muốn phát tác. Thiếu nữ váy đỏ bị người trung niên kia nói đến sững sờ, ánh mắt liền đỏ lên. khuôn mặt vốn vẫn tươi cười nháy mắt ngưng tụ thành một đoàn hàn băng, trên người tản ra một cổ sát khí kinh người. Tần Lập kéo lại thiếu nữ váy đỏ muốn bước ra, ánh mắt bình tĩnh nhìn người trung niên này, nhàn nhạt nói: - Nếu không muốn chết, lập tức xin lỗi! - Xin lỗi? Ha ha ha, thật là thú vị. Tần Lập à Tần Lập, ngươi thật cho rằng danh hào Bất Động Như Sơn kia đã vang dội đến mức làm người ta sợ hãi hay sao? Hay là ngươi cho rằng người dính chút quan hệ với Thủy gia, người ta liền phải sợ? Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo còn ngại thiên hạ không loạn, ở một bên cười lạnh nói: - Nhìn cho kỹ, vị bên cạnh ta đây cũng là một đại nhân vật! Thu Vũ Hàn mà ngươi cũng không nhận ra, thật là kiến thức hẹp hòi đến cực hạn! - Cái gì, hắn chính là Thu Vũ Hàn? Trên đài ngắm cảnh nghe đến ba chữ này, trong đám đông liền xao động một trận, có người nghe đến cái tên này, sắc mặt liền trở nên hết sức khó coi, nghiến răng nghiến lợi như muốn ăn thịt người, nhưng lại không dám có động tác gì khác. Phong Tiêu Tiêu nghe đến cái tên này, ánh mắt cũng híp lại, trong miệng chen ra hai chữ: - Cặn bã!
|
CHƯƠNG 927: ĐỘNG NHƯ NGÀN QUÂN SẤM SÉT!
- Cặn bã? Ha ha ha ha, tuy rằng ta rất thích có hai chữ này, nhưng ta quả thật rất nhiều năm rồi chưa từng nghe đến. Tiểu cô nương, ngươi là đệ tử nhà ai? Lá gan của ngươi thật không nhỏ mà! Người trung niên mặt trắng không râu kia tiếng nói lạnh băng ác độc, chỉ cần nghe đến giọng nói này, liền có một loại cảm giác như rắn độc nhìn trúng, làm cho người ta cảm thấy rất khó chịu. - Còn nữa...Xin lỗi? Người trung niên cười lành lạnh, giọng nói âm nhu mang theo vài phần châm chọc: - Người thanh niên, ngươi chính là Bất Động Như Sơn danh tiếng vang dội gần đây? Tốt, nghe nói ngươi rất kiêu ngạo, luận võ với người ta không động đậy một chút nào, thật là rất kiêu ngạo, rất có phong phạm của ta năm đó. Chẳng qua, gặp phải ta tính là ngươi không may. Thần sắc Tần Lập không đổi, lẳng lặng nhìn Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo: - Đệ tử giáo phái ngươi giết người cướp thẻ bài, bị ta gặp phải liền muốn giết người diệt khẩu. Không giết bọn hắn đã là hạ thủ lưu tình, nhưng như thế vẫn cứ kết oán. Sau này ở Như Ý Tiên Phường, ngươi lại tới tìm ta gây sự, ta vẫn không muốn để ý đến ngươi. Thế nào, có phải là ta nhường bước, làm cho ngươi hiểu lầm rằng ta thật sự không dám giết ngươi? - Giết ta? Ha ha ha ha! Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo giống như nghe đến chuyện buồn cười nhất trên đời, cười không dứt nhìn Tần Lập: - Quả nhiên mà, một khi người ta có chút danh tiếng liền bắt đầu lâng lâng rồi. Chẳng qua có thể bành trướng đến mức như ngươi, đời này ta thật là ít thấy. Tần Lập, ta cứ đứng ở đây, chờ ngươi đến giết. Nếu ngươi có thể giết ta, ta không oán không hối! Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo lảng tránh chuyện đệ tử trong giáo giết người cướp thẻ bài, ngược lại cười nhạo Tần Lập không dám giết hắn, đứng ở bên cạnh Thu Vũ Hàn, vẻ mặt đắc ý nhìn Tần Lập. - Tần huynh, quên đi, chúng ta đi thôi. Ngoài dự đoán mọi người, Cổ Kiếm Phong luôn luôn cứng rắn, lại như không thấy ánh mắt phẫn nộ của thiếu nữ váy đỏ mà quay sang khuyên Tần Lập. Đồng thời truyền âm cho Tần Lập: - Thu Vũ Hàn này là một tên dâm tặc xú danh vang xa trên Lang Gia Đại Lục, bản lĩnh dùng độc hoành hành thiên hạ, hơn nữa am hiểu dùng độc cùng bộ pháp. Đừng nhìn hắn quang minh chính đại xuất hiện ở đây, nhưng nếu có nhân vật cấp Giáo chủ đại giáo xuất hiện, hắn lập tức sẽ bôi dầu bàn chân bỏ chạy, hơn nữa bản lĩnh dùng độc của ngươi này xuất thần nhập hóa, ngay cả siêu cấp đại giáo như chúng ta...Khụ khụ. Cổ Kiếm Phong truyền âm đến đó, thần sắc có chút xấu hổ, nhưng Tần Lập đã nghe rõ ràng. Rất hiển nhiên Thu Vũ Hàn này chính là một con rắn độc chân chính, nhìn trúng ai người đó không may, hơn nữa trơn tuột như cá chạch, rất khó bắt được hắn. Cho nên, ngay cả siêu cấp đại phái hùng mạnh như Lang Gia Cổ Giáo cũng không muốn chọc đến kẻ như thế. Bởi vì loại người này căn bản không có một chút nguyên tắc hay giới hạn gì mà nói, đối với tiểu cô nương đáng yêu như thiếu nữ váy đỏ này cũng có thể dùng ngôn ngữ công kích ác độc như vậy, nhân phẩm thấp kém không cần phải nghĩ. - Sao hả, người thanh niên, có phải được khuyến cáo rồi không, đã biết khó mà lui? Thu Vũ Hàn giọng nói âm nhu, mang theo ý châm chọc không nói nên lời, liếc nhìn mấy người Tần Lập, ánh mắt tràn ngập dâm tà, không kiêng nể đánh giá thiếu nữ váy đỏ cùng Phong Tiêu Tiêu.Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. - Muốn chết! Thiếu nữ váy đỏ đã nổi giận không thể nén được, thân hình hóa thành một đoàn ánh sáng đỏ, chém ra một đạo kiếm khí trực tiếp chém rách không gian, chém về phía Thu Vũ Hàn! - Ồ, còn rất chua ngoa, chẳng qua ta thích như thế! Thân hình Thu Vũ Hàn biến mất tại chỗ, trong nháy mắt mất đi hình bóng, đạo kiếm khí của thiếu nữ váy đỏ hung hăng đánh lên trên đài ngắm cảnh, cấm chế tiền nhân thiết đặt lập tức bùng lên một trận hào quang, trừ khử đạo kiếm khí này. Lúc này tiếng nói đắc ý của Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo vang lên: - Thu tiền bối, tiểu tiện nhân này quan hệ không nhỏ với Thủy gia, ngài cần phải thương hương tiếc ngọc đó! - Hắc hắc! Cứ yên tâm, dù là Thủy Hận Sinh lão nhi đến đây, ở ngay trước mặt hắn thì ta cũng sẽ chiếu cố...chiếu cố thật tốt tiểu tiện nhân đáng yêu này! Thu Vũ Hàn giọng nói đắc ý có chút sắc nhọn, những người trên đài ngắm cảnh thấy đánh lên, tất cả đều chạy tứ tán, căn bản không có dự định xem náo nhiệt. Nếu như Bất Động Như Sơn Tần Lập đánh với người ta, bọn họ có thể còn hăng hái ở lại xem, nhưng Thu Vũ Hàn là ai chứ? Là Độc Vương ác danh vang xa! Một kẻ trên dưới toàn thân đều tràn ngập đủ loại Kỳ độc khó giải, công phu trốn chạy độc bộ thiên hạ. Hắn ra tay với người ta, ai ngại sống quá lâu mới có thể theo dõi. Tần Lập lẳng lặng đứng tại chỗ, không ngăn cản thiếu nữ váy đỏ, cũng không ra tay với ai. Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo bên kia châm chọc nói: - Ha ha! Thấy Bất Động Như Sơn Tần công tử hùng mạnh, lại bắt đầu bày ra tạo hình Bất Động Như Sơn của hắn rồi đó! Thật là làm người ta...Ặc! Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo còn chưa dứt lời, đột nhiên phát ra tiếng gào thét khủng khiếp. Tiếng la cực kỳ ngắn ngủi, giống như một con gà trống đang gáy đột nhiên bị người ta bóp cổ. Răng rắc! Một tiếng xương vỡ thanh thúy, trong tiếng tay áo vung lên phần phật, có vẻ cực kỳ chói tai. Vốn mọi người chuẩn bị chạy thật xa, tất cả đều bị tiếng la hét của Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo thu hút, quay đầu lại, cực kỳ kinh hãi thấy một màn làm bọn họ hoảng sợ. Đường đường Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, một đời trẻ tuổi tuấn kiệt có chút danh tiếng trên Lang Gia Đại Lục, đang dùng hai tay điên cuồng cào xé yết hầu của mình. Mà quỷ dị ở chỗ, trước mặt hắn căn bản không có ai, nhưng giống như có một bàn tay vô hình bóp chặt yết hầu hắn, hơn nữa căn bản không có sức chống cự! Lúc tiếng thanh thúy kia vang lên, chính là khoảng khắc đám đông quay đầu lại! Thời gian, dường như...ngưng trệ vào giờ phút này! Cổ Kiếm Phong kéo tay Phong Tiêu Tiêu, tuy rằng không rời đi, nhưng mở ra tất cả toàn bộ bảo vật phòng ngự, hơn nữa lập tức lấy ra hai viên đan dược giải độc, còn có hai viên nắm trong tay để chuẩn bị cho Tần Lập cùng thiếu nữ váy đỏ. Lúc này, hai người Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu đều sững sờ tại chỗ, ngơ ngác đứng nhìn. Thiếu nữ váy đỏ cũng ngừng truy sát Thu Vũ Hàn, đứng đó có chút mờ mịt nhìn Tần Lập. Còn Thu Vũ Hàn cũng ngừng trêu đùa thiếu nữ váy đỏ, hai mắt trừng lớn, trong ánh mắt nhìn về phía Tần Lập tràn ngập phẫn nộ cùng...tuyệt vọng! Trong mắt Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo tràn ngập sợ hãi, cũng không thể tin nổi. Không có hối hận gì đó, tuyệt đại đa số là không thể tin được, hắn không tin trên Lang Gia Đại Lục ngoại trừ những nhân vật lão thành hoá thạch sống chân chính ra, còn có người hoàn toàn không nhìn tới uy lực Độc Vương Thu Vũ Hàn, thật sự dám ra tay giết hắn! - Ta nói rồi, ta nhường bước không phải sợ ngươi, lại càng không phải không dám giết ngươi, mà là...lười để ý tới ngươi! Tiếng nói bình thản của Tần Lập truyền ra không khí, nhưng người của hắn lại không thấy được cả cái bóng dáng, không ai có thể thấy hắn! Ầm! Thân thể Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo bị một cỗ năng lượng vặn vẹo đến cực điểm trực tiếp xoắn thành cặn thần hồn cùng nhau bị nghiền nát! Trực tiếp tiêu tán trong không khí, giống như chưa từng xuất hiện người này! - Con của ta! Con chết thật là thảm mà! Chết thật là thảm quá! Tần Lập, ta muốn giết tất cả người bên cạnh ngươi! A a a a a a a! Thu Vũ Hàn ở bên kia đột nhiên vang lên tiếng gào thét chói tai thảm thiết thê lương, làm cho mấy người đã trốn ra xa xa lập tức chấn động tột đỉnh, miệng đều há to. - Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo...là con trai của Độc Vương Thu Vũ Hàn xú danh vang xa? Ta...ta không có nghe lầm chứ? - Mẹ nó, nhất định là lão tử xuất hiện ảo giác rồi! Điều đó không thể nào là thật! - Bà nội nó, thiên hạ đại loạn rồi sao? Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo...Là tên Thu Vũ Hàn dâm... Có người nói được một nửa, liền thu lại kịp thời. Bây giờ Thu Vũ Hàn đã rơi vào trạng thái cuồng bạo, đã triệt để điên cuồng, lỡ như bị hắn nghe được, vậy sẽ hậu hoạn vô cùng đó! Mọi người đều xôn xao, ngay cả rất nhiều nhân vật lão thành có chút thân phận địa vị cũng đều có vẻ kinh ngạc nhìn trên đài ngắm cảnh. Lang Gia Liệt Hỏa Giáo tuy rằng không tính là siêu cấp đại phái, nhưng cũng không phải môn phái nhỏ hoàn toàn không có nội tình gì. Cho đến nay, môn phái này cũng không tính là loại làm cho người ta quá mức chú ý, môn hạ đệ tử cũng không mềm yếu, cũng sẽ không quá mức ngang ngược. Mỗi một đời Giáo chủ tuy rằng không nói có bao nhiêu hành động lớn, nhưng hành vi nhân phẩm đều coi như đoan chính, không có tiếng ác nào truyền ra. Cho nên, dưới tâm tình cực độ kích động. Thu Vũ Hàn hô lên những lời này, làm cho mọi người đều sợ ngây người. Nếu như Thu Vũ Hàn không phải Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, nhưng Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo lại là con trai của hắn, như vậy...không ít người tuy rằng khiếp sợ, nhưng cũng đều lộ ra nụ cười hiểu ý. Đúng là một cái sừng thật to mà! Nhưng đồng thời, còn có một loại khả năng khác, đó chính là Giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo chính là cái tên Độc Vương - Thu Vũ Hàn, ác danh vang xa trên Lang Gia Đại Lục! Nếu như chuyện này là thế, vậy thật quá kinh người! Ai có thể ngờ tới, một chưởng giáo môn phái không tính là nhỏ, lại là một người như thế? Thật là quá kinh người mà! Bên kia lại có chuyện mới phát sinh, tạm thời cắt đứt suy đoán của mấy người này. Thu Vũ Hàn dưới phẫn nộ cực độ, rống lên câu kia, sau đó giống như một con dã thú hung mãnh đánh về phía thiếu nữ váy đỏ bên này! Tốc độ Thu Vũ Hàn độc bộ thiên hạ, từng có Giáo chủ đại phái một đường truy sát Thu Vũ Hàn mười mấy vạn dặm, cuối cùng để hắn chạy thoát, có thể thấy được tạo nghệ thân pháp của hắn mạnh mẽ cỡ nào. Hôm nay dưới cơn thịnh nộ, đánh về phía thiếu nữ váy đỏ. không ít người trái tim treo lên cao. Thiếu nữ váy đỏ kia nguy rồi! Lúc này, trong không khí xuất hiện một cỗ dao động mãnh liệt vô cùng, một cỗ lực lượng dũng mãnh như thủy triều trực tiếp vặn vẹo mảnh không gian trên đài ngắm cảnh vắng vẻ, xé thành mảnh vụn! Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn một màn này. Đài ngắm cảnh nơi đây vì nguyên nhân hồ sâu bên dưới, từng có đại cường giả thời đại siêu cổ thiết đặt cấm chế cực mạnh. Tuy rằng rất ít có người chiến đấu ở nơi này, nhưng chỉ cần đi lên đó là có thể cảm nhận được lực lượng cấm chế rất mạnh. Mà nay, lại có người đem không gian nơi này xé thành mảnh nhỏ, như thế cần thực lực mạnh đến mức nào? - Bất Động Như Sơn, hay cho Bất Động Như Sơn, ra tay sẽ là ngàn quân sấm sét - Lôi Đình Vạn Quân mà! Một vị nhân vật lão thành nhìn rõ ràng, biết đó không phải là động tĩnh do Thu Vũ Hàn làm ra, không nhịn được phát ra tiếng kinh hô...
|
CHƯƠNG 928: GIẾT NGƯƠI LÀ LẼ ĐƯƠNG NHIÊN!
Đồng thời, những người thực lực mạnh mẽ khác cũng nhìn ra được dị thường trên đài ngắm cảnh, hẳn là do Tần Lập làm ra, tất cả đều tràn ngập vẻ kinh hãi, ngây ngốc tại chỗ. - Đây là thực lực chân chính của Bất Động Như Sơn? Không động thì thôi, vừa động là thế như sấm sét ngàn quân... Trong đám đông có những tuấn kiệt trẻ tuổi vốn tràn đầy lòng tin, vẻ mặt dại ra lẩm bẩm. Thu Vũ Hàn đang đánh về phía thiếu nữ váy đỏ, bản năng cảm giác được nguy hiểm cực lớn ập tới, lập tức thân hình vừa lộn muốn tránh khỏi cổ năng lượng khủng bố có thể dễ dàng xé xác người ta thảnh những mảnh nhỏ. Đồng thời Thu Vũ Hàn vừa vung tay, một mảng lớn khói đen nháy mắt bao phủ cả đài ngắm cảnh, khiến cho ngươi bên ngoài căn bản không thấy được trên đài ngắm cảnh đã xảy ra chuyện gì. - Mẹ nó, là Gần Mực Thì Đen! Trong đám đông xa xa có người nghiến răng nghiến lợi gọi ra tên khói đen do Thu Vũ Hàn thả ra. - Gần Mực Thì Đen? Đó là cái gì? Có người không hiểu, lên tiếng hỏi. - Một loại độc sở trường nhất của Thu Vũ Hàn, có thể độc đến sụp đổ cả hư không. Phàm là bị khói đen này bao phủ, là người là vật, không có bất kỳ thứ gì có thể bảo tồn được! Có người giải thích. - Trời ạ, làm sao có thứ khủng bố như thế? - Khủng bố? Trên người Thu Vũ Hàn còn có nhiều thứ khủng bố hơn thế! Không thì ngươi cho rằng là nguyên nhân gì mà làm siêu cấp đại giáo phải làm như không thấy một tên cặn bã như vậy? Có người cười lạnh nói. - Vậy Bất Động Như Sơn... Có người lo lắng cho Tần Lập. - Bất Động Như Sơn? Mặc kệ là ai, cũng không sống được! Đáng tiếc, Thánh tử cùng Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo ở trên đó, còn có một thiếu nữ quan hệ rất sâu với Thủy gia. Hắc, lần này náo nhiệt rồi. Thu Vũ Hàn quả thật điên rồi, xưa nay khi dễ những đệ tử bình thường siêu cấp đại phái thì cũng thôi, bây giờ vì nhi tử chết thảm, lại không quan tâm gì cả, ngay cả Thánh tử Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo cũng muốn độc chết. Từ nay về sau, chỉ sợ hắn sẽ đối mặt với Lang Gia Cổ Giáo truy sát điên cuồng, không chết không thôi. - Ôi. đáng tiếc, thật là đáng tiếc mà! Ở xa xa đám đông đang xôn xao, đều cảm thấy tiếc hận cho Bất Động Như Sơn Tần Lập cùng Thánh tử Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo. Cũng có người e sợ thiên hạ không loạn, trong lòng âm thầm hò hét, cảm thấy có trò hay để xem. - Mau nhìn! Đó là cái gì? Có người đột nhiên kinh hô một tiếng, chỉ vào đài ngắm cảnh hô lên: - Làm sao có ánh sáng hiện ra từ trong khói đen? - Thật đó, không phải nói loại độc Gần Mực Thì Đen này ngay cả hư không cũng có thể ăn mòn hay sao? Làm thế nào có ánh sáng chiếu ra từ bên trong? Mọi người kinh ngạc không thôi, mấy vị nhân vật lão thành híp mắt, kinh nghi không chừng nhìn một màn này. Mọi người đều đang suy đoán: Lẽ nào chuyện này còn có bước chuyển đổi? Lẽ nào mấy người Bất Động Như Sơn Tần Lập bị loại khói độc Gần Mực Thì Đen kinh khủng này bao phủ, còn có thể sống sót hay sao? - Tần Lập, đừng mất công vô ích nữa! Gần Mực Thì Đen của ta nếu có thể bị ngươi tùy tiện phá vỡ, sẽ không dám xưng là kỳ độc đệ nhất thiên hạ nữa! Ngươi giết con trai ta ta diệt ngươi, một nợ đền một nợ, rất công bằng! Tiếng nói âm Lãnh của Thu Vũ Hàn truyền ra từ trên đài ngắm cảnh: - Tiểu tiện nhân áo đỏ kia, ngươi yên tâm, ta sẽ không cho ngươi dễ dàng chết như vậy, nhất định sẽ làm cho ngươi hưởng thụ cái gì gọi là chuyện sung sướng nhất trên đời! Cái gì Thủy gia hỏa gia, Thủy Hận Sinh lão tổ, ta căn bản không quan tâm! Có bản lĩnh, cứ để bọn chúng tới tìm ta! Trong tiếng nói của Thu Vũ Hàn, hai loại tâm tình oán độc cùng đắc ý lẫn lộn với nhau, nghe có vẻ cực kỳ chói tai, làm cho người ta khó chịu. Bên ngoài đột nhiên có người lớn tiếng quát lên: - Thu Vũ Hàn, hai người trẻ tuổi chỗ ngươi là Thánh tử Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo, ngay cả bọn họ mà ngươi cũng giết, Lang Gia Cổ Giáo tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Bên phía Thu Vũ Hàn trầm mặc một lát, tiếp đó âm trầm nói: - Không kịp nữa, chỉ có thể trách chúng không may mà thôi, ai bảo chúng không chạy. Tần Lập giết con ta, người có quan hệ với hắn, đều phải chết! Thu Vũ Hàn nói xong, liền trở nên im lặng, không nói tiếp nữa. Khói đen trên đài ngắm cảnh quay cuồng chuyển động, tản ra một mùi ngòn ngọt nhàn nhạt Những người ở xa xa sắc mặt hoảng sợ, một lần nữa lui ra chỗ xa hơn đồng thời trong lòng đều cảm khái. Thu Vũ Hàn này thật là điên rồi, ngay cả đại giáo như Lang Gia Cổ Giáo cũng hoàn toàn không quan tâm. Tốc độ của Tần Lập nhanh đến mức khó tin từ nháy mắt khi khói đen xuất hiện, đã tế ra Thần Miếu, thu ba người thiếu nữ váy đỏ cùng Cổ Kiếm Phong và Phong Tiêu Tiêu vào trong Thần Miếu. Ba người cũng nghe rõ ràng lời Thu Vũ Hàn nói, đều không khỏi nghiến răng nghiến lợi, hận thấu xương tên dâm tặc xú danh vang xa trên Lang Gia Đại Lục này. Tần Lập nghe lời Thu Vũ Hàn nói, chỉ là cảm thấy buồn cười. Độc? Thân thể Tần Lập từ lúc ở Giới Hạ đã được vô số thiên tài địa bảo rèn luyện qua vô số lần, tu luyện Tử Khí Quyết, bản thân đã không sợ bất cứ kỳ độc nào trong thiên hạ! Cho nên, Tần Lập chỉ là đứng trên đài ngắm cảnh, thần thức tập trung khóa thân thể Thu Vũ Hàn, cũng không phát động, chỉ là để Thu Vũ Hàn tự nói ra vài lời. Tần Lập tự biết chuyện nhà mình, hắn hết sức rõ ràng mình đến từ Vực Ngoại, muốn không bị người Lang Gia Đại Lục bài xích, vậy chỉ có thể dung nhập vào giữa bọn họ. Tham gia Lang Gia Đại Bỉ chỉ là bước đầu tiên dung nhập vào Lang Gia Đại Lục, quen biết kết giao với những Thánh tử Thánh nữ cũng chỉ là bước thứ hai. Đừng nhìn Thu Vũ Hàn xú danh vang xa trên Lang Gia Đại Lục, nhưng nếu mình không minh không bạch giết chết hắn, vậy chẳng những sẽ không trở thành anh hùng trong mắt những người Lang Gia Đại Lục, ngược lại sẽ khiến cho các võ giả kiêu ngạo trên Lang Gia Đại Lục có phản cảm mãnh liẹt! Võ giả Lang Gia Đại Lục e sợ Thu Vũ Hàn như rắn rết thú dữ, có cường giả cấp bậc Đại Giáo chủ từng thập sát hắn, cũng không thể chém giết đương trường. Bây giờ lại bị một người đến từ bên ngoài chém giết, vậy chẳng phải nói Lang Gia Đại Lục không có người hay sao? Đổi thành trước đây, khẳng định Tần Lập sẽ không quan tâm chuyện này, lúc nên ra tay thì cứ trực tiếp ra tay. Nhưng lần này trên vai hắn gánh nhiệm vụ thật quá nặng, phải khôi phục thế giới siêu cổ, không có siêu cấp cường giả trên Lang Gia Đại Lục ủng hộ, khẳng định sẽ không thể thành công. Thu Vũ Hàn còn không biết hắn đã trở thành một thằng hề chân chính, thiên hạ Kỳ độc mà hắn vẫn cho rằng tuyệt đối không sở hở, đối với Tần Lập căn bản không hề có chút tác dụng gì! - Thu Vũ Hàn, ngươi nói vớ vẩn! Tần Lập cắn răng, tiếng nói như chen ra từ kẽ răng, giống như đang liều mạng kiên trì không cho khói độc tới gần mình: - Ta chém giết rõ ràng là Thiếu giáo chủ Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, cho dù có thù thì cũng là chuyện giữa ta cùng Lang Gia Liệt Hỏa Giáo, có quan hệ gì với ngươi? Thu Vũ Hàn giọng nói lạnh băng, tràn ngập oán hận: - Tần Lập, chết đã đến nơi mà ngươi còn muốn chụp mũ ta. Ngươi muốn biết vì sao? Ta không cho ngươi như nguyện ta tuyệt đối sẽ không nói cho ngươi! Lúc này, đã có đại nhân vật nghe tiếng chạy tới, rất xa đã truyền đến tiếng quát: - Thu Vũ Hàn, hôm nay nếu ngươi dám tổn thương một sợi tóc Thánh tử Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo ta, ta đảm bảo ngươi tuyệt đối không chạy khỏi mảnh thiên địa này, ta sẽ cho ngươi hối hận vì đã sinh ra trên đời này! Ở thật xa lại truyền đến một giọng nữ lạnh băng: - Thu Vũ Hàn, ngươi dám tổn thương muội muội ta, Thủy gia ta tuyệt đối không buông tha ngươi! Thủy Sinh Liên lăng không bay đến, góc áo tung bay như tiên tử. - A? Người kia là Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo! Trời ạ, vì Thánh tử Thánh nữ môn hạ, ngài ấy tự mình đến đây! Có người nhận ra Lão già từ xa bay đến, kinh hô. - Nữ chủ nhân Như Ý Tiên Phường cũng đến, lần này Thu Vũ Hàn chọc vào tổ ong rồi! Có người nói. Lúc này, ở xa xa lại bay đến mấy bóng người, một thanh niên thân hình phóng như tia chớp bắn tới, tiếng nói trong trẻo truyền khắp mảnh thiên địa này: - Thu Vũ Hàn, ngươi dám thương hại tới Tần Lập, Lang Gia Bách Gia Phái sẽ không để yên cho ngươi! Hoa Phượng Hoàng cũng chạy tới, lớn tiếng quát: - Thu Vũ Hàn, tên bại hoại kia, ngươi dám tổn thương Tần Lập, Lang Gia Thần Giáo tuyệt đối không buông tha ngươi! - Trời ạ, Tần Lập này rốt cuộc có địa vị gì? Chuyện của hắn đã kinh động đến ba siêu cấp đại phái rồi. Thu Vũ Hàn lần này khẳng định phải sợ rồi, không có bất kỳ kẻ nào có thể chống lại ba siêu cấp đại thế lực truy sát! Thu Vũ Hàn cũng không được! - Đúng thế, tuy rằng trước đó để hắn bỏ chạy nhiều lần, đó là bởi siêu cấp đại phái cũng không nghiêm túc nhiều. Nếu thật sự làm nghiêm túc, mười cái Thu Vũ Hàn cũng không đủ cho người ta giết! Một màn càng kinh người hơn còn ở phía sau, ở cực xa lại có một bóng người nhanh đến mức khó tia vó người nhận ra, người tới chính là Đỉnh Linh Thánh nữ Lang Gia Phi Tiên Phái! - Thu Vũ Hàn, tên cặn bã kia, lập tức thu hồi khói độc, thả mấy người Tần Lập ra. Nếu không, Lang Gia Phi Tiên Phái tuyệt đối không buông tha ngươi! Đỉnh Linh từ rất xa đã lớn tiếng quát.Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com Một màn này làm cho mọi người đều cảm thấy khiếp sợ. Tuy rằng trước đó đã biết Bất Động Như Sơn Tần Lập là con cờ đen xuất thế ngang trời, có giao tình với những Thánh tử Thánh nữ siêu cấp đại phái. Nhưng không ai ngờ tới chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Tần Lập lại từ một thân một mình, đến lúc này có được nhân mạch làm cho bất kỳ ai cũng phải sợ hải! - Hắc hắc hắc hắc. Giọng âm nhu của Thu Vũ Hàn truyền ra từ làn khói đen, có chút kinh ngạc nói: - Không ngờ tới mấy tiểu bối này lại kinh động nhiêu người như vậy. Tốt, tốt, các ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua Tần Lập! Những người khác, vậy phải xem tạo hóa của chúng! về phần mấy người các ngươi muốn bảo vệ Tần Lập...Hắc hắc, muốn trả thù gì, các ngươi cứ việc tới đây. Hắn giết con ta, ta tự nhiên không thể buông tha hắn! - Được lắm. Thu Vũ Hàn, theo ý của ngươi thì đây là ân oán tư nhân giữa chúng ta, phải không? Tiếng nói bình tĩnh của Tần Lập cũng truyền ra từ làn khói đen. Thu Vũ Hàn hơi giật mình, hắn rất kỳ quái vì sao đã trôi qua cả nửa ngày, Tần Lập còn không bị độc chết, lại vẫn còn sống tốt lành như vậy. Chẳng qua thù hận thúc đẩy đã làm cho hắn căn bản không có tâm tình suy nghĩ nhiều, hắn lạnh lùng nói: - Nói rất đúng, đây là ân oán tư nhân giữa chúng ta! Các ngươi ở bên ngoài nghe rồi chứ? Tần Lập nói đây là ân oán tư nhân của chúng ta, các ngươi có lý do gì xen tay vào? - Tần Lập, huynh...huynh sao rồi? Hoa Phượng Hoàng dung hoa bối rối, gần như mất đi phương tấc. Hà Đan Đằng theo Hoa Phượng Hoàng đến đây, trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ. Chẳng qua tiếp đó, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh. Cả Lang Gia Đại Lục, Thu Vũ Hàn nói hắn dùng độc xếp thứ hai thiên hạ, ai dám nói mình là đứng đầu thiên hạ? Tần Lập không trả lời Hoa Phượng Hoàng, mà phát ra một tiếng cười lạnh băng: - Vậy nếu là như thế, ta giết ngươi, cũng là lẽ Đương nhiên!
|
CHƯƠNG 929: KIẾM HỒN XÍCH LONG!
Thu Vũ Hàn cũng không lên tiếng trào phúng, mà bản năng cảm giác một cỗ nguy hiểm rất lớn ập tới. Vừa định có động tác, liền cảm giác thân thể mình bay ra ngoài, trong lòng còn đang buồn bực: Lúc nào tốc độ của mình trở nên nhanh như thế? Bỗng nhiên Thu Vũ Hàn kinh ngạc phát hiện, mình đã bay ra khỏi khu khói độc này, nhìn xa xa có rất nhiều người đang nhìn về phía mình, trong ánh mắt những người đó tràn ngập kinh ngạc. Thu Vũ Hàn còn đang nghĩ: Không đúng, ta không muốn bay ra mà... Cường giả đến cảnh giới như Thu Vũ Hàn, dù là đầu bị chém bay, thần thức hùng mạnh vẫn có thể duy trì cho hắn sống một thời gian, cho nên cuối cùng khi hắn ý thức được không đúng, đã chậm rồi! Một kiếm của Tần Lập chẳng những chém rơi đầu Thu Vũ Hàn, kể cả thần thức của hắn cũng bị trọng thương. Cho nên, khi Thu Vũ Hàn ý thức đến điều gì, tất cả đều đã không còn kịp nữa, một ý niệm cuối cùng chính là: một kiếm thật nhanh! - Trời a, đó...đó là Thu Vũ Hàn? Hắn đã bị chém? Ai có thể chém Thu Vũ Hàn? Cổ Kiếm Phong Thánh tử Lang Gia Cổ Giáo? - Chẳng lẽ là Phong Tiêu Tiêu Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo? - Không phảị Phong Tiêu Tiêu tuy rằng là Thánh nữ Lang Gia Cổ Giáo, trong tay có thể có chút bảo vật, nhưng đó là Thu Vũ Hàn mà! Kẻ làm cho đại nhân vật cấp bậc Giáo chủ cũng phải bất đắc dĩ, nàng làm sao có thể chém giết được? - Rất có thể là thiếu nữ váy đỏ quan hệ rất sâu với Thủy gia, không chừng có được chân truyền của Thủy Hận Sinh! Mọi người vô cùng khiếp sợ nhìn một màn này, nhìn khói đen nồng nặc trên đài ngắm cảnh, suy đoán rốt cuộc là ai chém giết Thu Vũ Hàn, càng nhiều người đang suy đoán, thực tế chính là Bất Động Như Sơn Tần Lập! Chỉ là như thế quá kinh người, Thu Vũ Hàn chính là một tên bại hoại mà Giáo chủ siêu cấp đại phái cũng cảm thấy đau đầu, làm sao có thể tùy tiện chết trên tay một người trẻ tuổi như Tần Lập được? Mấy người Hoa Phượng Hoàng lại vừa mừng vừa sợ nhìn đám khói đen, lúc này đã không ai quan tâm tới Thu Vũ Hàn nữa, đều chỉ nghĩ đến số phận mấy người thanh niên sẽ thế nào. Tần Lập một kiếm chém Thu Vũ Hàn, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay lại sinh ra hứng thú rất lớn với khói đen nồng nặc này, bắt đầu trắng trợn hấp thu những khói đen kia. Tần Lập khẽ cau mày, tuy rằng hắn không ngại dùng độc, nhưng nếu Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm sau này biến thành một thanh độc kiếm, đó không phải kết quả hắn muốn thấy. - Ta...thích loại...khí độc này. Một tiếng nói rất non nớt vang lên trong đầu Tần Lập. Là kiếm hồn! Khi Tần Lập một kiếm chém Hộ pháp cao cấp Võ Đô Thần Giáo bị bộ tộc Quỷ Mị đoạt xác, cũng đã biết bản thân Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm dựng dục ra kiếm hồn. Nhưng kiếm hồn này lại có thể câu thông với mình, vẫn làm Tần Lập cảm thấy kinh ngạc. - Nó có thể cho...cho ta...nhanh chóng khôi phục thực lực đã từng mất đi. Tiếng nói non nớt kia tiếp tục vang lên trong đầu Tần Lập, kiếm hồn Ẩm Huyết Kiếm giống như đứa trẻ học nói, nói rất chậm, nhưng Tần Lập vẫn có thể hoàn toàn hiểu được ý của nó. Một cảm giác huyết mạch tưởng liên, dâng lên ở trong lòng. - Cho nên, chủ nhân không cần...lo lắng, ta sẽ không...trở thành độc kiếm. - Người đã từng rất mạnh mẽ? Tần Lập dùng tinh thần lực câu thông với kiếm hồn Ẩm Huyết Kiếm. - Ta từng là một Xích Long, lên trời xuống đất, không gì không làm được! Những lời này, kiếm hồn Ẩm Huyết Kiếm nói rất lưu loát, hơn nữa trong giọng nói còn mang theo vài phần cao ngạo cùng tự kỹ. Tần Lập không nhịn được có chút líu lưỡi. Rồng, trên cơ bản đã tuyệt tích trên thế giới này, tuy rằng còn bảo tồn rất nhiều hậu duệ, nhưng đa số tu luyện đến mức tận cùng, tối đa cũng chỉ có thể hóa thành giao long. Giống như Xà Xà, một trong những hồng nhan bên cạnh Tần Lập, có thể tiên hóa cuối cùng trở thành huyết mạch Chân Long, đúng là hiếm thấy. Nếu không phải gặp được Tần Lập, có được trợ giúp không thể tưởng tượng, căn bản không thể nào tiến hóa đến trở thành huyết mạch Chân Long. Cho nên, kiếm hồn Ẩm Huyết Kiếm có chút tự kỹ cao ngạo, theo Tần Lập thấy cũng có việc bình thường. Nhưng nghe kiếm hồn Ẩm Huyết Kiếm nói xong, Tần Lập lại càng thêm bội phục người áo xanh kia. Ấm Huyết Kiếm, vốn là từ kim loại luyện khí tốt nhất trong thiên địa, Hằng Kim vũ trụ rèn đúc thành, bản thân nó đã là một thanh thần binh, lại mạnh mẽ rót hồn phách một con Chân Long vào trong đó, để nó trở thành kiếm hồn. Như vậy cần có thủ đoạn gì, mới đạt đến cảnh giới như thế? Tần Lập nghĩ thế, không khỏi cảm thấy xấu hổ vì những hành động trước kia của mình, Ẩm Huyết Kiếm đã là thần binh hùng mạnh nhất trên đời, hắn lại còn dùng những thứ thượng vàng hạ cảm, đem dung hợp với Ẩm Huyết Kiếm... Bắt đầu từ ngày kiếm hồn Ẩm Huyết Kiếm thức tỉnh, Tần Lập cũng cảm giác được, Ẩm Huyết Kiếm tự động bài trừ toàn bộ "tạp chất" ở trong thân kiếm ra ngoài. Cái gì Khí Hoàng Giả, Khí Thánh Hiền, hết thảy đều bị kiếm hồn Xích Long trong Ẩm Huyết Kiếm bức ra ngoài, rất có hàm ý "Thiên Thượng Địa Hạ, Duy Ngã Độc Tôn ". Rốt cuộc Tần Lập cũng rõ ràng vì sao người áo xanh gọi Ẩm Huyết Kiếm là Hỏa Long Kiếm, thì ra kiếm hồn trong kiếm này là hồn phách một con Xích Long! Bạo tay cỡ này, e rằng trên thế gian cũng chỉ có người áo xanh mới làm được. - Được rồi, sau này ngươi đi theo ta, tất nhiên sẽ làm cho ngươi vùng vẫy oai phong lần nữa! Tần Lập nhàn nhạt nói. Kiếm hồn không nói tiếp, chỉ là nhắn nhủ cho Tần Lập một cảm giác vui mừng nhàn nhạt, có thể là cảm thấy chủ nhân này rất có tình người, hơn hắn vị chủ nhân trước kia nhiều lắm. Khói đen dần dần tiêu tán, thẳng đến khi một chút cuối cùng bị Ẩm Huyết Kiếm hấp thu, cảnh tượng trên đài ngắm cảnh mới hiện ra trong mắt mọi người. Những người nhìn từ xa xa tất cả đều thở phào một hơi, chẳng qua đồng thời lại kinh ngạc: Bất Động Như Sơn Tần Lập còn đó, những người khác đã chạy đâu rồi? Chỉ thấy Tần Lập tay phải cầm kiếm, đỉnh đầu trôi nổi Thần Miếu to bằng nắm tay, Thần Miếu tản mát ra một cổ khí tức cực kỳ mạnh mẽ, một đoàn khí cơ phiêu tán ra, làm cho cường giả Đế vương cũng phải nghiêm nghị. - Thứ trôi nổi trên đầu Bất Động Như Sơn, là một món thần vật! Có vị nhân vật lão thành kinh hô. - Thảo nào Thu Vũ Hàn lại chết, Tần Lập này vốn là một siêu cấp cường giả, lúc nào mà Lang Gia Đại Lục xuất hiện một tuyệt thế thiên tài trẻ tuổi như thế? Mấy người Thủy Sinh Liên cùng Hoa Phượng Hoàng không để ý nguy hiểm, trực tiếp bay về phía Tần Lập. Hoa Phượng Hoàng nhìn Tần Lập, trong đôi mắt lóe lên những tia trong suốt: - Huynh...huynh không sao chứ? Tần Lập mỉm cười, nói: - Không sao cả. Nói rồi, thả ba người thiếu nữ váy đỏ, Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu ra khỏi Thần Miếu. Ba người vừa đi ra, ánh mắt nhìn Tần Lập đều có thay đổi. Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu còn tốt, đa phần là cảm kích. Nếu không có Tần Lập thu bọn họ vào đúng lúc, loại kỳ độc Gân Mực Thì Đen này không phải thứ bọn họ chống lại được. Thiếu nữ váy đỏ biểu hiện trực tiếp hơn nhiều, trực tiếp xông lên kéo tay Tần Lập, như thị uy nhe răng với Hoa Phượng Hoàng, sau đó liền khẩn cấp hỏi: - Tần Lập ca ca, vừa rồi chúng ta đến chỗ nào? Có thể nghe được tiếng bên ngoài, nhưng độc khí lại hoàn toàn không thể tiến vào được, thật là thần kỳ mà! Hoa Phượng Hoàng cười cười, đứng ở một bên, không chấp nhặt với thiếu nữ váy đỏ kia. Mọi người ở xa xa thấy ba người đi ra từ Thần Miếu to bằng bàn tay trên đầu Tần Lập, ánh mắt không ít người hiện lên một tia tham lam. Bảo vật! Bảo vật tuyệt thế! Thứ này quả thật quá thần kỳ, cũng quá mạnh mẽ! Hơn nữa, từ một đoàn khí cơ tản mát ra trên nó, đây tuyệt đối không phải là một kiện bảo vật chỉ có thể để người ta trốn vào mà thôi! Rất có khả năng là một kiện thần binh! Tần Lập ở trong mắt mọi người, cũng càng thêm thần bí. Lúc này Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu cũng hồi thần lại, đồng loạt hành lễ thật sâu với Tần Lập, Cổ Kiếm Phong nói: - Cảm tạ Tần huynh trượng nghĩa trợ giúp, Cổ Kiếm Phong ghi tạc trong lòng. Tần Lập cười khẽ: - Cổ huynh không cần khách khí, nói lại ta còn phải cảm tạ cổ huynh gặp nguy không rời không bỏ. Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo bên kia thấy Thánh tử Thánh nữ nhà mình không có chuyện gì, rốt cuộc cùng yên tâm. Đi đến, quan sát Tần Lập mấy lần, sau đó nói: - Tần tiểu hữu thực lực cái thế đúng là hiếm thấy trên đời, ngày sau rãnh rồi có thể đến Lang Gia Cổ Giáo ta làm khách! Tần Lập chắp tay với Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo: - Giáo chủ đại nhân khách khí rồi, Tần Lập hậu sinh vãn bối, có thời gian sẽ đến bái phỏng. Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo gật đầu, nhìn Tần Lập thật sâu, sau đó phất tay với Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu, nói với Tần Lập: - Vậy ta tùy thời hoan nghênh. Nói rồi, dẫn Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu rời đi. Trước khi đi, Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu lại hành lễ với Tần Lập, sau đó theo Giáo chủ rời đi. Thủy Sinh Liên lại đi đến cạnh thiếu nữ váy đỏ, tràn ngập quan tâm.Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com Nhạc Văn Quân cùng Tuyết Phi Phi cũng đi tới, Nhạc Văn Quân cười nói: - Tần huynh quả nhiên thâm tàng bất lộ, bội phục, bội phục mà! Tiêu Phi Phi đôi mắt to cũng tràn ngập hiếu kỳ với Tần Lập. Trên thực tế, người có thân phận địa vị như bọn họ, ở sâu bên trong ai không tràn ngập cao ngạo, người bình thường làm sao có thể được bọn họ để vào mắt. Kết giao Tần Lập, ngay từ đầu là bởi thực lực Tần Lập bày ra. Nhưng trong quá trình kết giao, cũng mang theo vài phần kiêu kỳ, loại kiêu kỳ cùng kiêu ngạo này là ân sâu tận xương, người bình thường dù rất chú ý cũng khó mà nhìn ra. Nhưng bây giờ, thực lực Tần Lập biểu hiện ra quả thật làm mấy người Nhạc Văn Quân bội phục tận đáy lòng. Cho nên mới nói, chỉ cần là người, mặc kệ nơi nào, muốn được người ta tôn trọng thì vẫn phải cần có thực lực. Tần Lập thu hồi Thần Miếu, nhìn rõ không ít ánh mắt tham lam ở xa xa, trong lòng lại không thèm để ý tới những người này. Trước đó không muốn làm cho người ta chú ý, là vì không muốn bị võ giả Lang Gia Đại Lục bài xích. Hôm nay tham gia Lang Gia Đại Bỉ, lại kết giao không ít bằng hữu, đã dung nhập vào trong thế giới võ giả Lang Gia Đại Lục, như vậy bây giờ tự nhiên cũng không cần để ý ánh mắt người khác. Hơn nữa nhiều năm qua, Tần Lập trải qua quá nhiều các loại uy hiếp cùng chiến đấu, ánh mắt tham lam kia đối với Tần Lập mà nói, đã sớm có thể bỏ qua không thèm nhìn. Nếu như những người đó thật sự muốn lấy được thứ gì trong tay hắn, Tần Lập cũng không cần để ý cho bọn họ một bài học thê thảm. Lúc này thiếu nữ váy đỏ lại chạy đến, kéo tay Tần Lập, vẻ mặt giảo hoạt nói: - Tần Lập ca ca, huynh lợi hại như thế, chúng ta xuống dưới thăm dò hang động ở sâu trong hồ nước được không?
|
CHƯƠNG 930: ĐIÊN CUỒNG CƯỚP ĐOẠT!
- Muội điên rồi sao? Muội không được xuống hồ nước này! Thủy Sinh Liên vừa nghe liền nóng nảy, hang động ở sâu trong hồ nước này che giấu nguy hiểm khủng bố, nàng làm sao dám để thiếu nữ váy đỏ này xuống dưới, lập tức lên tiếng ngăn cản. Nhạc Văn Quân ở bên cạnh cũng nghiêm túc nói: - Bên dưới ẩn giấu nguy hiểm quá lớn, từng có không ít người xuống dưới, trong đó còn có một số cường giả Đế vương đỉnh, nhưng đều không có ngoại lệ, không có một ai trong bọn họ còn sống trở về, cũng không có ai gặp lại họ ở nơi nào nữa. Sớm nhất có thể tra xét là mấy chục vạn năm trước, cũng nghe nói càng xa xưa hơn nữa. Nhưng những điều này không phải chúng ta có thể biết được... Tuyết Phi Phi gật đầu, nhìn thiếu nữ váy đỏ: - Muội muội, đây không phải chuyện đùa, nơi này thật sự quá nguy hiểm. Thiếu nữ váy đó bĩu môi, thấy mọi người đều phản đối, cũng chỉ có thể phẫn nộ bỏ cuộc. Nhưng Tần Lập lại sinh ra mấy phần hứng thú, nói với Nhạc Văn Quân: - Bên dưới rốt cuộc có thứ gì, lại hấp dẫn nhiêu người tới thám hiểm như thế? Nhạc Văn Quân khẽ thở dài: - Rất nhiều người đều nói ở nơi đó có một con Chân Long, còn có người nói là một con thần thú hùng mạnh thời đại siêu cổ, thậm chí còn có người nói bên trong cất giấu bí mật lớn nhất thế giới siêu cổ, chính là một đoàn tinh khí tồn tại từ khi thế giới siêu cổ khổng lồ vừa mới khai thiên lập địa, lấy được nó có thể thành Thần. Đủ mọi đồn đoán, dù sao không có ai sống đi ra, cho nên cũng khó mà biết được cuối cùng bên trong là thứ gì. Tần Lập gật đầu, ngẫm lại cũng đúng là có lý. Không ai sống đi ra, vậy có nghĩa không ai biết bên trong là thứ gì, thậm chí rất có thể bên trong không có gì cả, chỉ có một cái Tinh Không Cổ Lộ, người đi vào đều bị truyền tống đi mất. Đoàn người không nói đến chuyện hồ nước này nữa, mà lựa chọn quay về Lang Gia Thần Thành, ăn một bữa ở Như Ý Tiên Phường chỗ Thủy Sinh Liên, tiếp đó đều cáo từ rời đi. Tần Lập trở về khách sạn nhớ tới hồ nước kia, không khỏi có chút kỳ quái. Hang động lạnh lẽo tối đen ở sâu trong hồ nước, thỉnh thoáng hiện lên trong đầu mình, bản tính Tần Lập là một người ưa mạo hiểm, những kỳ ngộ của hắn ở trong nhiều năm qua cũng không tách khỏi quan hệ đến tính tình này. Đối với hang động như một bí ẩn kia, hắn có lòng hiếu kỳ rất mãnh liệt, có người nói người có lòng hiếu kỳ quá mạnh, nhất định sẽ chết rất nhanh. Kỳ thật lời này cũng không hẳn đúng, nếu như không có thực lực thì dễ nói, vậy thật sự có thể chết rất nhanh, nhưng nếu có thực lực mạnh mẽ làm cở sở, sau đó lại có lòng hiếu kỳ rất mạnh, vậy hắn rất có thể sẽ thu được rất nhiều bảo vật làm người ta hâm mộ. Tần Lập ngẫm nghĩ, quyết định đêm nay xuất phát đi đến đó xem thử, ở bên trong hang động sâu thẳm kia, khẳng định che giấu sự vật thần bí, đây là chuyện nhất định. Đến đêm khuya, Tần Lập như một làn khói biến mất khỏi phòng, nhắm hướng đài ngắm cảnh ở thác nước kia lăng không bay đi. Tần Lập vừa bước khỏi phòng, liền cảm ứng được mấy cỗ thần thức mạnh mẽ phong tỏa bên ngoài khách sạn chỗ mình, trong lòng không khỏi cười lạnh. Đối phương không dám trực tiếp dùng thần thức tập trung khách sạn, nhưng phong tỏa phạm vi bên ngoài, cho rằng như thế là có thể hoàn toàn nắm giữ được hướng đi của mình, Tần Lập cảm thấy có chút buồn cười, xem ra ban ngày hắn tế ra Thần Miếu cùng Ẩm Huyết Kiếm trong tay, đã khiến cho không ít người thèm thuồng. Chẳng qua...chỉ bằng vào những người này, đã muốn theo dõi hắn? Thật là qua khinh thường người ta mà! Tần Lập không thèm để ý đến những người trốn xung quanh khách sạn, như một làn khói bay đến chỗ mục tiêu. Đến đài ngắm cảnh, xung quanh vắng lặng không một tiếng động. Những vết tích của trận chiến ban ngày vẫn còn đó, nhưng tin rằng không lâu sau, nếu không có ai nhắc tới, sẽ không có người biết nơi này từng xảy ra một trận chiến đấu. Tần Lập lẳng lặng đứng trên đài ngắm cảnh, ánh mắt nhìn sâu trong hồ nước, hai mắt bắn ra hai đạo thần quang, trực tiếp xuyên thấu qua nước nhìn vào hang động ở nơi sâu nhất. Một cỗ khí tức hùng hồn lạnh băng, trong khoảng khắc phản kích từ sâu bên trong hồ nước, trực tiếp đánh tới hai đạo thần quang bắn ra từ thần thức Tần Lập. Lúc này Tần Lập cũng không lùi bước, cười lạnh ngưng tụ lực lượng tinh thần của mình, hình thành một màn phòng ngự vững chắc mang theo gai nhọn sắc bén, cổ khí tức hùng hồn lạnh băng của đối phương như một con thỏ đang lao đi tốc độ cao, trực tiếp đánh thẳng vào gốc cổ thụ không thể phá vỡ. Ầm! Tinh thần lực ngưng thực của Tần Lập, mạnh đến mức khó có thể tưởng tượng, cỗ khí tức lạnh băng kia trực tiếp tan thành mảnh nhỏ! Chẳng qua là thế thôi! Tần Lập cười lạnh, thả người lao xuống bên dưới, đi vào sâu trong hồ nước! Tần Lập mượn xung lực mạnh mẽ, trực tiếp nhảy vào bên trong hang động, sau đó vận chuyển Tiên Thiên Tử Khí hùng hồn trong cơ thể, bơi vào sâu trong hang động. Hang động này rất sâu, hơn nữa rất chật hẹp, có những chỗ mà Tần Lập phải co rút thân thể của mình nhỏ gầy đi mới có thể qua được.Nguồn truyện: TruyệnYY.com Nước trong hang động lạnh đến tận xương, chất đá trên vách hang có vẻ cực kỳ xa xưa, phảng phất như đã tồn tại từ thuỡ khai thiên lập địa. Cỗ khí tức lạnh băng hùng hồn kia ngược lại hoàn toàn biến mất không thấy, giống như chưa từng xuất hiện qua. Tần Lập không khỏi có chút hiếu kỳ, trong lòng khó hiểu, tiếp tục bởi sâu vào bên trong. Mãi cho đến lúc Tần Lập bơi đi sâu chừng trăm dặm, đột nhiên, có một lực hút mạnh mẽ chợt kéo tới! Trước đó căn bản không hề có bất cứ dấu hiệu gì, nhanh đến mức làm người ta khó có thể làm ra được phản ứng nào. Bởi vì trong lòng Tần Lập đang suy nghĩ, khó tránh khỏi có chút thả lỏng tinh thần, không kịp phòng ngự, bị lực hút mạnh mẽ này kéo quấn cuốn đi, nhanh chóng rơi sâu vào trong hang động. Đồng thời, nương theo lực hút khủng bố này xuất hiện, còn có một cỗ lực lượng tinh thần nặng nề như sao trời trực tiếp nghiền ép thẳng vào tinh thần thức hải của Tần Lập! Đây mới là sát chiêu đáng sợ nhất! Tần Lập thoáng cái nghĩ đến, vì sao những cường giả trước kia tiến vào trong hang động không có ai còn sống đi ra ngoài, chính là bởi trong lực hút bất ngờ này còn mang theo một loại nghiên ép tinh thần khủng bố kia! Lực hút không đáng sợ, chân chính đáng sợ là công kích tinh thần trình độ này! Chẳng qua công kích trình độ này đối với người khác có thể là tai ương ngập đầu, còn đối với Tần Lập mà giữa tinh thần thức hải đã diễn hóa ra một tiểu thế giới độc lập mà nói, căn bản không tính là gì cả! Tần Lập tùy tiện để cho tinh thần lực hùng hồn như sao trời này lao thẳng vào tinh thần thức hải của mình, khóe miệng nổi lên ý cười lạnh băng, tiếp đó liền cắt đứt liên hệ giữa cỗ tinh thần lực ở bên trong tinh thần thức hải với bên ngoài, một cỗ dao động khủng bố theo đó liền bùng lên từ sâu trong hang động. Xem ra, tồn tại ở dưới kia cũng chân chính nổi giận rồi! Tần Lập lại căn bản không nhìn tới tâm tình phẫn nộ của đối phương, ngũ hành nguyên tố đồng loạt xuất hiện ở tiểu thế giới trong tinh thần thức hải, trực tiếp trấn áp lực lượng tinh thần hùng hồn như sao trời kia. Tiếp đó, bắt đầu chậm rãi hấp thu cỗ lực lượng tinh thần này! Đến cảnh giới như Tần Lập, vốn muốn để cho tinh thần lực của mình trở nên mạnh hơn, kỳ thật đã cực kỳ khó khăn. Chỉ dựa vào minh tường tu luyện, tinh thần lực có được đối với thế giới tinh thần khổng lồ của hắn mà nói, quả thật như muối bỏ biển. Nhưng vào lúc này, Tần Lập lại có một loại cảm giác cực kỳ thỏa mãn. Giống như là một người vô cùng đói khát, có được một cái bánh bao thiu, ăn vào cũng sẽ cảm thấy đây là món ngon nhất trên đời! Trực tiếp cắn nuốt cỗ tinh thần lực vô cùng khổng lồ này, Tần Lập cảm giác tinh thần thức hải của mình lại có một loại cảm giác muốn đột phá! Trong lòng lập tức mừng rỡ, gào thét phóng vào sâu trong hang động. Bây giờ ở trong đầu Tần Lập, chỉ còn có một ý nghĩ: phía dưới còn có rất nhiều lực lượng tinh thần đó đều là của ta! Nếu như tồn tại ở sâu trong lòng đất kia biết được ý nghĩ của Tần Lập, không biết có thể lập tức trốn mất hay không. Nhưng bây giờ, đối phương hiển nhiên cũng nổi giận. Một đạo lực lượng tinh thần càng hùng mạnh hơn mãnh liệt đánh về phía Tần Lập, dù là Tần Lập có chỗ dựa vào tiểu thế giới, nhưng vẫn có một loại cảm giác ăn không tiêu. Không phải sợ, mà là nhiều quá! Nhiều đến mức làm cho Tần Lập cảm thấy no căng! Lúc này, Tần Lập cũng hiểu được ý đồ của đối phương: không phải ngươi muốn cắn nuốt tinh thần lực của ta ư? Được, ta đây liền no chết ngươi! Dù sao, ta cũng không thiếu chút tinh thần lực đó! Vì thế, hai bên bắt đầu do sức bền. Mặc kệ tồn tại ở sâu trong lòng đất kia đưa tới bao nhiêu lực lượng tinh thần hùng hồn, Tần Lập đều cắn nuốt hết không hề do dự. Tiểu thế giới giữa tinh thần thức hải Tần Lập, lúc này đã hoàn toàn thay đổi hình dạng, tích súc linh khí nồng nặc đến mức không tan ra được! Những linh khí này dần dần bắt đầu kết thành thực thể. Sau đó, biến thành từng khối từng khối linh thạch, linh thạch lại càng tăng độ thuần khiết, biến thành những khối giống như Thần Nguyên, trải rộng các góc trên toàn tiểu thế giới! Công pháp Tử Khí Quyết của Tần Lập đang vận chuyển điên cuồng, đem toàn bộ những lực lượng tinh thần này chuyên hoán thành các loại năng lượng thể. Đây không phải là đào vàng, quả thật là cướp vàng mà! Không, kỳ thật đây không phải là Tần Lập đang cướp, mà là đối phương đang điên cuồng đưa tới! Tần Lập thật sự muốn quát to một tiếng: - Quá nhiều rồi! Lão tử đã không cần nữa! Nhưng tồn tại ở sâu trong lòng đất kia giống như đã phát điên, từng đoàn từng đoàn lực lượng tinh thần càng mạnh mẽ hơn không ngừng đánh lên tinh thần thức hải của Tần Lập, giống như muốn triệt để hao chết Tần Lập. Tần Lập vừa điên cuồng cắn nuốt, vừa bởi sâu vào bên trong lòng đất. Bây giờ hắn thật sự quá hiếu kỳ, rất muốn biết cuối cùng là tồn tại gì, có được tinh thần lực khủng bố như thế? Coi như là chính Tần Lập, nếu liên tục không ngừng đánh ra những đoàn lực lượng tinh thần to lớn như sao trời kia, đã sớm không chịu nổi. Đến Lúc này, tồn tại ở sâu trong lòng đất như mới cảm giác được Tần Lập không phải người thường, tinh thần công kích như thủy triều kia đột nhiên im bặt, đã sinh ra ý thối lui. Tần Lập sao có thể cho phép nó bỏ trốn, trong nháy mắt tăng tốc, thần thức hùng hồn tập trung vị trí cụ thể của đối phương. Tiếp đó đâm vào trong vách đá, vận khởi công pháp ngũ hành, những vách đá từ xa xưa giống như không tồn tại ở trong mắt Tần Lập. Trong nháy mắt đi đến trước đối phương, thần thức của Tần Lập gắt gao tập trung tồn tại đã sinh ra ý lùi bước, đang muốn bỏ chạy, trực tiếp tế ra lực lượng tiểu thế giới, đánh về phía tồn tại kia! Đối phương bồng nổi điên, ngươi cắn nuốt nhiều lực lượng tinh thần của ta như thế mà còn chưa đủ bây giờ lại còn muốn trấn áp ta? Có quá đáng không chứ? Lẽ nào tiện nghi trên đời này, đều phải do ngươi chiếm hết hay sao? Ầm! Một tia tinh khí lưu lại từ thuỡ khai thiên lập địa, trực tiếp đè ép xuống tiểu thế giới của Tần Lập!
|