Duy Ngã Độc Tôn
|
|
CHƯƠNG 946: GIẾT TRỞ VỀ!
- Vậy hiện giờ bá phụ có tính toán gì không? Tần Lập hỏi. Thần sắc Hoa Anh Hùng có phần đau thương, nói: - Không ngờ tới bộ tộc Quỷ Mị khí thế hung hăng, mấy siêu cấp đại phái lại không có ai tránh được. Ta coi như may mắn, Lang Gia Cổ Giáo cùng Lang Gia Bách Gia Phái đều bất hạnh hơn cả ta. Nhưng ngay cả như thế, ngoại trừ Phượng Hoàng, tất cả người thân của ta đều bị Hà Thanh Tùng chém giết, mặc kệ người này có phải là bộ tộc Quỷ Mị hay không, ta sẽ không bỏ qua cho hắn. Cho nên, ta muốn chờ tĩnh dưỡng tốt thương thế, phải đi báo thù. Bất luận thế nào, cũng không thể để Lang Gia Thần Giáo rơi vào trong tay bọn chúng, người thân của ta càng không thể chết uổng phí! Hoa Phượng Hoàng ở bên cạnh yên lặng rơi lệ, lúc này tất cả huynh đệ tỷ muội, tất cả người thân của nàng đều bị Hà Thanh Tùng chém giết. Mặc dù thường ngày quan hệ giữa nàng cùng những người thân kia cũng không tốt lắm, nhưng người thân chính là người thân, máu mủ tình thâm, bây giờ đã cách biệt trời đất. Trước kia dù tình cảm không tốt, cũng sẽ quên đi, chỉ nhớ đến bọn họ là được. Tần Lập gật đầu, đột nhiên hỏi: - Nghe nói nội tình bên trong bốn siêu cấp đại môn phái đều vô cùng hùng hậu, đều có rất nhiều nhân vật tiền bối hoá thạch sống chân chính tồn tại từ thời đại siêu cổ đến nay. Môn phái xảy ra chuyện lớn như thế, lẽ nào bọn họ cứ khoanh tay đứng nhìn hay sao? Hoa Anh Hùng cười khổ nói: - Khoanh tay đứng nhìn cũng chưa chắc, chỉ là, ta căn bản không thể nắm giữ được tung tích những người này. Tuyệt đại đa số bọn họ đều không ở trong môn phái, đều đã nhìn nhạt đến cực hạn với những quyền lực tài phú thân tình kia, nói tới, những nội tình này đã không còn tính là nội tình Lang Gia Thần Giáo nữa, nói cho chính xác, hẳn phải tính là nội tình Lang Gia Đại Lục! Chỉ cần Lang Gia Đại Lục không tan vỡ, bọn họ sẽ không ra tay. Tần Lập nghe vậy, không nhịn được thở dài, thầm mắng: sớm biết là thế mà, những siêu cấp đại phái này làm sao đột nhiên xảy ra biến cố lớn đến thế, nhưng lại không có một chút chuẩn bị về sau. Hóa ra là những nội tình kia, đều chỉ là những siêu cấp đại phái này tự tô son trát phấn cho mình, một loại thủ đoạn dát vàng lên mặt mà thôi. Ba người lại hàn huyên một hồi, Tần Lập đem những chuyện xảy ra gần đây ở bên ngoài nói cho bọn họ nghe, Hoa Anh Hùng thổn thức không thôi, khẽ thở dài: - Không ngờ Khổng Tước Tiên Tử cũng bị bộ tộc Quỷ Mị phụ thân, may là được hiền chất cứu vớt, hiền chất thật là công đức vô lượng mà! Hoa Phượng Hoàng lại hiếu kỳ hỏi: - Sau khi bị bộ tộc Quỷ Mị đoạt xác, không phải linh hồn sẽ trực tiếp bị vỡ nát ư? Làm sao còn có thể cứu được? Tần Lập cười cười, chi chi vào đầu Hoa Phượng Hoàng, nói: - Chỗ này có tinh thần thức hải của mỗi người, người có thực lực càng mạnh, tinh thần thức hải cũng sẽ càng lớn. Đến cảnh giới như Khổng Tước Giáo chủ, thần hồn sẽ không dễ dàng tan vỡ như thế. Nhất là bộ tộc Quỷ Mị thực lực cũng không tính là quá mạnh mẽ, bọn chúng chỉ có thể phong ấn linh hồn Khổng Tước Giáo chủ, ném vào góc tinh thần thức hải. Nếu không phải thế, quả thật không cách nào cứu sống được. - Thì ra là thế. Hoa Phượng Hoàng sùng bái nhìn Tần Lập: - Cũng là huynh lợi hại nhất! Năm đó muội đã sớm biết mà! Hoa Anh Hùng nhìn nữ nhi ở trước mặt Tần Lập liền toát ra biểu tình cô gái nhỏ, bỗng nhiên nói: - Tần hiền chất, lão phu có một thỉnh cầu, mong rằng hiền chất có thể làm được. - Bá phụ mời nói. Tần Lập nao nao, nhìn bộ dạng Hoa Anh Hùng trịnh trọng nói chuyện, còn tưởng rằng có đại sự gì. - Lúc Phượng Hoàng còn rất nhỏ, mẫu thân nàng đã qua đời, đứa nhỏ này vẫn bị ta nuôi dưỡng như một đứa con trai, tính tình có chút kiêu căng, cũng có chút kiêu ngạo, không quá hòa đồng. Chẳng qua bản tính của nó là thiện lương, ta hy vọng sau này hiền chất có thể đối xử tốt với nó, bảo vệ nó thật tốt, đừng để nó bị tổn thương gì! Lúc này, Hoa Anh Hùng không có chút uy nghiêm Giáo chủ đại phái, hoàn toàn là bộ dạng người cha hiền lành. - Cha... Hoa Phượng Hoàng sắc mặt hồng hồng, trong lòng cảm động, ánh mắt ngậm một đoàn sương mù. Nghe lời Hoa Anh Hùng nói gần như ủy thác, trong lòng Tần Lập cũng dâng lên vài phần khó chịu, nói: - Bá phụ yên tâm, ta sẽ chiếu cố nàng thật tốt. - Ừ, ta đây yên tâm! Thuốc chữa thương của hiền chất quả thật thần kỳ, ta cảm giác thương thế của mình đã khỏi hơn phân nửa! Hoa Anh Hùng cười nói: - Còn có đan dược có thể làm cho ta khôi phục nhanh hơn không? Tần Lập nao nao, nhìn Hoa Anh Hùng, vừa muốn nói gì, nhưng nhìn vẻ thỉnh cầu trong ánh mắt người trung niên này, trong lòng Tần Lập khẽ run lên. Hắn từ trong mắt Hoa Anh Hùng, thấy được lòng quyết tử của ông ta! Một loại quyết tử không còn quyến luyến sự sống, khi người ta đến lúc này, người khác có khuyên thế nào, cũng không có tác dụng nữa. Nghĩ vậy, Tần Lập lấy trong nhẫn ra rất nhiều đan dược, không thứ nào không phải cực phẩm.Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com Giao cho Hoa Anh Hùng, nói cho ông ta tác dụng cùng cách dùng những loại đan dược này, Hoa Anh Hùng chăm chú lắng nghe, sau đó cảm thán: - Đạo đan dược, thật là thần kỳ, quả thật là đoạt tạo hóa thiên địa mà! Nói rồi, khoát tay với hai người Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng: - Hai con đã lâu rồi không gặp, cùng tâm sự đi, ta hơi mệt. Hoa Phượng Hoàng có chút khó hiểu nhìn phụ thân, nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ cho rằng phụ thân tâm tình không tốt, cùng Tần Lập cáo từ đi ra. Hoa Anh Hùng một mình ở trong phòng, lẩm bẩm: - Thanh Tử, ta rất nhớ nàng, kỳ thật ta đã sớm muốn đi cùng nàng rồi. Nhưng nữ nhi của chúng ta vẫn chưa có chỗ nương tựa, ta không yên lòng vì con gái. Bây giờ tốt rồi, đứa nhỏ Tần Lập này quả thật ưu tú đến mức ta không biết nói gì, coi như là ta lúc này, cũng không dám nói có thể thắng được hắn. Cho nên, Phượng Hoàng đi theo hắn, nhất định sẽ rất hạnh phúc. Hắn cũng thật sự tốt với Phượng Hoàng, giống như nàng và ta...Cho nên, ta ở trên đời này đã không còn gì níu kéo nữa, nhanh thôi, chúng ta sẽ gặp lại nhau! Sáng sớm hôm sau, Hoa Phượng Hoàng nói chuyện củng Tần Lập đến khuya, sau đó co rút ngủ say trong lòng Tần Lập. Nàng mở mắt ra, thần sắc lười biếng duỗi lưng, sau đó nhìn Tần Lập vẫn còn ngủ say, vẻ mặt tươi cười, tiếp đó muốn đến gian phòng phụ thân xem thn đây là thói quen của nàng mấy ngày nay. Hoa Phượng Hoàng đẩy cửa phòng phụ thân, nhưng nhìn trong phòng trống rổng! Trên bàn có một phong thư không dán kín, trong lòng Hoa Phượng Hoàng bổng trào dâng một cổ dự cảm không tốt. Chạy đến, rút lá thư ra, chỉ xem một hồi, nước mắt liền tràn mi. Lúc này, Tần Lập đi đến từ phía sau, Hoa Phượng Hoàng bất lực dựa vào trong lòng Tần Lập, nức nở nói: - Phụ thân ngài ấy...ngài ấy một mình đi báo thù! Thương thế trên người phụ thân còn không tốt, làm sao có thể là đối thủ của những người đó? Tần Lập thoáng nhìn lá thư, tuy nói đêm qua hắn đã biết lựa chọn của Hoa Anh Hùng, nhưng không nhắc nhỡ Hoa Phượng Hoàng, càng không muốn nói cùng Hoa Anh Hùng đi giết Hà Thanh Tùng. Bởi vì Tần Lập biết, đây là lựa chọn của một người đàn ông! Hoa Anh Hùng đã có ý liều chết, không ai thay đổi được chuyện này, dù là mình đi theo cùng ông ta, ông ta cũng sẽ liều mạng. Tần Lập không sợ cùng liều mạng với Hoa Anh Hùng, nhưng không muốn phụ lời ủy thác của ông ta hắn phải dẫn Hoa Phượng Hoàng cùng rời khỏi nơi này. - Muội muốn đi tìm phụ thân! Lúc này Hoa Phượng Hoàng sắc mặt kiên quyết, nhẹ giọng nói: - Muội biết, từ sau khi mụ mụ qua đời, phụ thân vẫn không vui rất nhiều năm. Rất nhiều lần nhắc tới nếu không phải muội còn chưa trưởng thành, ngài ấy đã sớm không muốn sống nữa. Khi đó muội còn nhỏ, trong lòng còn đang oán giận phụ thân, nhưng hiện giờ rốt cuộc muội hiểu được tình cảm giữa bọn họ, nhưng muội sẽ không trơ mắt nhìn ngài ấy chịu chết. Tần Lập, huynh có thể đi theo muội không? Không làm cố gắng đến cùng, đời này muội sẽ lưu lại bóng ma trong lòng! Tần Lập khẽ gật đầu, không nói thêm, nắm lấy tay Hoa Phượng Hoàng, nói: - Chúng ta đi một vòng, nhưng mà muội phải đáp ứng huynh, lúc không thể xoay chuyển được, phải theo huynh rời đi! - Được, muội đáp ứng huynh! Hoa Phượng Hoàng ngẩng mặt lên, cố gắng không cho mình rơi nước mắt. Hai người yên lặng rời khỏi đây. Không bao lâu sau, ở sâu trong hang động truyền ra tiếng gầm thét: - Các ngươi...các ngươi lại dám giết ta, ta phạm lỗi gì? La Uy ta là Thánh tử Thần Giáo Tương lai, chính là Giáo chủ sau này! Van cầu các ngươi, đừng giết ta, chỗ tốt gì ta cũng có thể cho các ngươi... Ầm ầm! Trên ngọn núi cao nhất Lang Gia Thần Giáo, một tòa núi cao mấy ngàn thước bị đánh ngang lưng chừng, dãy núi sụp đổ phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa. Hoa Anh Hùng tóc dài đón gió phất phới tay áo phiêu phiêu, lẳng lặng đứng giữa không trung, như chiến thần không thể chiến thắng! Đối diện ông ta, trên bầu trời là mấy trăm người phía Hà Thanh Tùng, dao động sinh ra làm người ta run rẩy, nhưng trong mắt Hoa Anh Hùng lại không thấy được một tia sợ hãi! Ngược lại là chiến ý sôi trào! - Hoa Anh Hùng, hôm nay ngươi chết chắc rồi! Hà Thanh Tùng lạnh lùng nhìn Hoa Anh Hùng, trong lòng vô cùng nóng giận. Nơi này lại bị Hoa Anh Hùng phá hủy thành như thế, muốn xây dựng lại cũng không phải chuyện ngày một ngày hai. Trọng yếu nhất, là hắn không ngờ tới Hoa Anh Hùng lại dám quay đầu trở lại! Thương thế của hắn rõ ràng còn chưa khôi phục hoàn toàn, lại dám đi tìm cái chết, điều này thật ngoài dự liệu của Hà Thanh Tùng. Đứng ở bên cạnh Hà Thanh Tùng, có bảy tám lão già khuôn mặt già nua, những người này đều là Thái thượng trưởng lão lúc Hoa Anh Hùng đảm nhiệm Giáo chủ Lang Gia Thân Giáo, thân phận địa vị cực cao. Nhưng hiện giờ tất cả đều có vẻ đương nhiên đi theo cạnh Hà Thanh Tùng, đối mặt Giáo chủ tiên nhiệm, bọn họ không hề có ý hổ thẹn gì, ngược lại một ngươi thái thượng trưởng lão trong đó còn cười lạnh nói: - Giáo chủ, đối phó người này, ngài căn bản không cần ra tay, ta đi là đủ rồi! Hà Thanh Tùng mỉm cười: - Được, Lãnh trưởng lão, Hoa Anh Hùng này giao cho ngài vậy! - Yên tâm, ta nhất định bâm thây vạn đoạn tên cẩu tặc này! Lãnh Thái thượng trưởng lão cười tự tin tế ra một cái đỉnh nhỏ, trôi nổi trên đầu, ánh mắt nhìn Hoa Anh Hùng, nói: - Hoa Anh Hùng, tên nghịch tặc kia, tới nạp mạng cho ta! Nói rồi, chiếc đỉnh nhỏ tuôn ra ngàn tia sáng muôn màu, hóa thành những đạo cầu vong bắn về phía Hoa Anh Hùng đối diện! Hoa Anh Hùng phát ra những tiếng cười thám thê lương: - Lãnh Vũ, không ngờ ngươi lại là người như thế. Quả thật, không trải qua biến cố, sẽ nhìn không ra lòng người. Người yên tâm, ngày hôm nay ta không tính còn sống rời đi, nhưng ngươi, muốn giết ta... Hoa Anh Hùng vung tay lên. Một thanh kiếm màu lam vô cùng lớn dài đến trăm thước xuất hiện trên bầu trời, tản ra khí tức lạnh đến thấu xương, gần như muốn đông cứng cả bầu trời Từng đạo khí tức bắn về phía ông ta, trực tiếp bị khí tức tản mát ra từ trên thanh kiếm lớn màu lam này đông đặc lại. Thanh kiếm như được người vô hình vung lên, hung hăng chém về phía Thái thượng trưởng lão Lãnh Vũ.
|
CHƯƠNG 947: OAI LỰC THẾ GIỚI CHỒNG LẤN!
Chiếc đỉnh nhỏ trôi nổi trên đầu Lãnh Vũ lại bùng phát ra hào quang càng chói mắt hơn, lạnh lùng quát: - Thiên Hà Đảo Chiều Ba Vạn Dặm! Một đạo thiên hà năng lượng khủng bố từ chiếc đỉnh nhỏ nhắm thẳng chân trời, nhắm thẳng thanh kiếm to lớn màu lam, đánh vào hư không xung quanh vỡ thành mảnh vụn, trời cao vô tận như cũng bị lần va đập này đánh xuyên qua! Ầm ầm ầm! Thanh kiếm màu lam khổng lồ bằng khí thế không gì càn nổi, hung hăng chém lên đoàn thiên hà năng lượng này, bùng lên đoàn ánh sáng chói mắt như mười mấy mặt trời tụ lại một chỗ tỏa sáng, làm cho người ta không thể mở mắt. Trong trôi đất ngoại trừ một mảnh sáng trắng, không nhìn thấy được gì, tiếng ồn quá lớn như tiếng nổ sinh ra khi thế giới sụp đổ tan vỡ, có thể trực tiếp chấn vỡ thần hồn người ta! Lập tức liền có không biết bao nhiêu đệ tử Lang Gia Thần Giáo thực lực thấp kém trực tiếp thất khiếu đổ máu mà chết! Thanh kiếm màu lam khổng lồ chém nát đoàn thiên hà năng lượng kia, hung hăng chém lên chiếc đỉnh nhỏ trôi nổi trên đầu Thái thượng trưởng lão Lãnh Vũ. Pháp Bảo luyện chế từ thời đại siêu cổ thoáng cái bị chém thành hai nửa, kể cả thân thể Thái thượng trưởng lão Lãnh Vũ, trực tiếp bị thanh kiếm màu lam khổng lồ kia chém thành cặn! Tiêu tán ngay trong không khí! - Tuyệt đỉnh thần thông...Trảm Thiên Thuật! Hà Thanh Tùng híp mắt, sắc mặt kinh ngạc nói: - Tuyệt đỉnh thần thông này không phải đã thất truyền hay sao? Làm sao ngươi lại biết được? Hoa Anh Hùng phát ra tiếng cười lạnh băng: - Hà Thanh Tùng, thứ ta có nhiều lắm, ngươi không biết lại càng nhiều hơn! - Bớt ra vẻ đi! Hoa Anh Hùng, dù là ngươi có lợi hại hơn đi nữa, hôm nay ngươi cũng chết chắc rồi! Hà Thanh Tùng hét lớn một tiếng: - Cùng tiến lên, không cần khách khí đối với tên nghịch tặc phản giáo này, mọi người cùng lên trực tiếp tiêu diệt hắn! Đoàn người bên cạnh Hà Thanh Tùng nghe lời này, tất cả đều xông lên, lấy ra vũ khí mạnh nhất của họ, không nói hai lời, xông lên đánh tới Hoa Anh Hùng. Nhất thời, trên bầu trời khắp nơi đều là hào quang lấp lóe, các loại vũ khí bay tán loạn, các thần thông bí thuật, dị tượng xa xưa, toàn bộ đều bày ra. Khắp bầu trời Lang Gia Thần Giáo nhìn có vẻ vô cùng hoa lệ, nhưng tràn ngập mùi vị tử vong, chiến đấu cấp bậc này, người kém cỏi dính vào một chút sẽ liên mất mạng! Hoa Anh Hùng vẫn bình thản như không, quát lớn một tiếng: - Vạn Pháp Phá! Một đạo ánh sáng tinh lọc bùng lên từ trên người Hoa Anh Hùng, tất cả thần thông bí thuật dụng phải ánh sáng này, hết thảy đều biến mất giữa thiên địa. Đủ loại vũ khí cũng giống như gặp phai Ngũ sắc Thần Quang, trực tiếp bị quét thành bụi bặm! Mọi người đều hoảng sợ không thôi, trước kia đều biết thực lực Giáo chủ cực kỳ mạnh mẽ, nhưng trong trận đại chiến trước đó. Hoa Anh Hùng đã bị trọng thương, làm những người này cho rằng coi như là Giáo chủ cũng không có gì hơn thế, cũng sẽ bị thương, sẽ tử vong. Nhưng hôm nay thực lực Hoa Anh Hùng bày ra, so sánh với ngày hôm đó, cao hơn không chỉ một bậc! Thực lực hùng mạnh đến mức ngay cả Hà Thanh Tùng cũng có cảm giác kinh hồn bạt vía, không rõ vì sao đột nhiên Hoa Anh Hùng lại có biến hóa lớn như thế. Những người này tự nhiên không biết, giữa những đan dược đêm hôm qua Tần Lập cho Hoa Anh Hùng, có một loại đan dược gọi là Chiến Lực Gấp Mười, là đan dược do Lãnh Dao căn cứ vào bản bí tịch đan phương luyện chế ra trong mấy năm gần đây, số lượng rất ít ỏi, trong tay Tần Lập cũng chỉ có ba viên. Sau khi sử dụng, có thể tăng sức chiến đấu lên gấp mười lần trong thời gian ngắn nhưng đồng dạng tiêu hao cũng rất lớn, qua thời hạn gấp mười lần chiến lực, toàn thân sẽ trở nên vô cùng suy yếu. Dù là Đế vương sử dụng loại đan dược này, cũng có thể tăng lực chiến đấu lên gấp mười lần uy lực mạnh đến mức làm người ta bái phục. Nhưng dù sao Hoa Anh Hùng cũng là cảnh giới Bất Tử Chân Thần, dù có dùng loại đan dược này, cũng không thể nào đạt tới hiệu quả tăng lên gấp mười một cách quá đáng như thế, nhưng gấp ba gấp năm lần, cũng phải đạt được. Cứ thế làm cho những người này vốn hiểu rất rõ thực lực của ông ta, đã hoàn toàn mất đi phán đoán chính xác, căn bản không rõ vì sao đột nhiên Hoa Anh Hùng trở nên mạnh mẽ như vậy. Trong nháy mắt, liền có bảy tám vị trưởng lão Lang Gia Thần Giáo bị Hoa Anh Hùng chém thành bụi bặm, Hà Thanh Tùng tức giận gào thét, để cho mấy nhân vật tiền bối hoá thạch sống chân chính tồn tại từ thời đại siêu cổ cũng tham gia vào. Mấy người này vừa gia nhập, tràng diện lập tức phát sinh thay đổi. Dù sao, những hoá thạch sống chân chính tồn tại từ thời đại siêu cổ đến nay, dù là thực lực của bọn họ chỉ có cảnh giới Bất Tử Chân Thần, nhưng đã trải qua tích lũy vô số năm, năng lượng trong cơ thể đã đạt tới trình độ hùng hồn như biển. Hơn nữa lĩnh ngộ võ đạo, các loại bí thuật thần thông, đều vượt xa người bình thường không thể với tới. Hoa Anh Hùng lập tức cảm giác được áp lực, tuy nhiên hôm nay ông ta đến đây, đã không dự định còn sống trở ra. Thấy những người này cũng ra tay, ánh mắt Hoa Anh Hùng đã biến thành màu đỏ đậm, cổ họng rít gào cực kỳ phẩn nộ: - Những nhân vật tiền bối các ngươi vì sao cũng tham dự vào trong chuyện này? Lẽ nào thế gian này còn có thứ gì có thể để các ngươi bán mạng hay sao? Trong đó một vị tiền bối hoá thạch sống chân chính tồn tại từ thời đại siêu cổ lạnh lùng cười: - Ta ở cảnh giới Bất Tử Chân Thần này đã mấy chục vạn năm, thọ nguyên cũng gần hao hết, muốn đột phá, gần như không thể nào, nhưng ta không muốn chết... Hoa Anh Hùng lập tức hiểu được đối phương có ý gì, ông ta không nhịn được gầm lên: - Ngươi hồ đồ! Ngươi bị bộ tộc Quỷ Mị phụ thân đoạt xác, vậy ngươi còn là người nữa sao? - Phụ thân đoạt xác? Ký ức là ký ức của ta, hành vi cũng là hành vi của ta, làm sao không phải là ta chứ? Vị tiền bối hoá thạch sống tồn tại từ thế giới siêu cổ đến nay cười lạnh: - Có thể sống, còn tốt hơn là đi chết! - Người điên rồi! Hoa Anh Hùng không nói nữa, bởi vì ông ta đã không còn lời nào để nói. Trên đời này lại có người cam tâm tình nguyện trở thành bộ tộc Quỷ Mị, chỉ vì để cho thân thể mình tồn tại trên đời này, nhưng như thế...còn có ý nghĩa gì chứ? ông ta căn bản không thể nào giải thích được hành động này. Ầm! Trên người Hoa Anh Hùng rốt cuộc đã trúng một chưởng, đây là do một tiền bối hoá thạch sống siêu cổ, một lời không nói, ánh mắt dại ra, toàn thân lạnh băng không có một chút khí tức người sống. Một chưởng này, đánh đến nổi Hoa Anh Hùng không nói ra lời, phun ra một ngụm máu, trực tiếp lấy ra đan dược bỏ vào miệng. Cuối cùng ông ta cũng hiểu được, những tiền bối hoá thạch sống siêu cổ này căn bản không phải bản thân bọn họ nữa, sợ rằng đã bị bộ tộc Quỷ Mị đoạt xác phụ thân từ không biết bao nhiêu năm trước. Lúc ở xa còn không cảm giác, vừa đến gần, ông ta liền không cảm nhận được bất kỳ khí tức người sống nào trên người đối phương. - Hà Thanh Tùng, thì ra ngươi đã sớm đặt bố cục! Hoa Anh Hùng lau vết máu trên khóe miệng, chậm rãi nói. - Ha ha. bây giờ ngươi mới biết được, không cảm thấy có chút chậm rồi sao? Hà Thanh Tùng trào phúng nhìn Hoa Anh Hùng: - Ngày hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết! Bùm! Lại một tiền bối hoá thạch sống siêu cổ, một chưởng đánh nát hư không ấn lên ngực Hoa Anh Hùng. Tiếng xương cốt nứt gãy thanh thúy vang lên, xương ngực Bất Tử Chân Thần vô cùng cứng rắn bị một chưởng đánh gãy! Đến cảnh giới Bất Tử Chân Thần, dù là dùng hài cốt bọn họ đi luyện chế vũ khí, cũng có thể luyện chế ra binh khí vô cùng mạnh mẽ. Nhưng bị một chưởng của hoá thạch sống siêu cổ này đánh gãy, thực lực của đối phương quả thật quá mạnh mẽ. Chẳng qua cùng lúc đối phương đánh gãy xương ngực Hoa Anh Hùng, Hoa Anh Hùng cũng một quyền đánh lên mặt vị hoá thạch sống siêu cổ này, đánh nát hơn nửa cái đầu của hắn, một cái bóng ma thật lớn lao ra ngoài. Quả nhiên! Chính là bộ tộc Quỷ Mị! Hoa Anh Hùng rốt cuộc cảm giác thoải mái, mặc kệ nói thế nào, ông ta cũng không muốn thấy những hoá thạch sống siêu cổ môn phái mình đi chung một lũ cùng bộ tộc Quỷ Mị như Hà Thanh Tùng.Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com Bóng ma to lớn kia trực tiếp lao về phía Hoa Anh Hùng, biểu tình vô cùng dữ tợn, giương nanh múa vuốt, mang theo một cỗ khí tức âm lãnh. - Vạn Pháp Phá! Hoa Anh Hùng quát khẽ một tiếng, một cỗ lực lượng tinh lực khủng bố trực tiếp biến bóng ma to lớn kia thành hư vô. Sắc mặt Hà Thanh Tùng lộ ra biểu tình đau lòng, đó chính là thành viên tâm phúc của hắn ta, chết một người thiếu một người đó. Nên biết rằng, bộ tộc Quỷ Mị không giống như Nhân tộc, số lượng khổng lồ đến hàng chục tỷ. Toàn bộ bộ tộc Quỷ Mị cũng chỉ có mấy trăm vạn, trải qua tổn hao những năm qua, sợ rằng bây giờ cũng chỉ còn khoảng trăm vạn. Bên trong bộ tộc Quỷ Mị đẳng cấp sâm nghiêm, yếu ớt phải phục tùng mạnh mẽ. Đẳng cấp Hà Thanh Tùng cũng không tính là cao nhất, thủ hạ của hắn cũng chỉ có mấy ngàn chân chính mạnh mẽ có thể khống chế thân thể các hoá thạch sống siêu cổ lại càng ít ỏi không có mấy. Mỗi một cái chết đi, hắn cũng vô cùng đau lòng. - Hoa Anh Hùng, tên nghịch tặc kia! Ngươi lại dám tiêu hao thực lực của ta, ta muốn ngươi trọn đời không được siêu sinh! Hà Thanh Tùng cực kỳ phẫn nộ, rít gào lao về phía Hoa Anh Hùng. - Ha ha ha! Hà Thanh Tùng, ngươi hận ta như thế, tại sao không tự mình tới đánh với ta? Không dám phải không? Hoa Anh Hùng lại phun ra một ngụm máu, chỉ vào Hà Thanh Tùng cười to nói. Sắc mặt Hà Thanh Tùng rất khó coi, hắn quả thật không dám, cũng không phải nói thực lực của hắn kém hơn Hoa Anh Hùng quá nhiều, mà là hiện giờ Hoa Anh Hùng đang liều mạng, còn Hà Thanh Tùng lại không muốn chết. Hai người ở trên khí thế đã không cần bằng, hơn nữa Hoa Anh Hùng tăng lên lực chiến đấu gấp ba năm lân, đừng nhìn hiện giờ Hoa Anh Hùng đã bị trọng thương, nhưng Hà Thanh Tùng quả thật không dám lên đấu với ông ta một trận. - Vì sao ta muốn đánh với ngươi, ta có người, có hao cũng phải hao chết ngươi ở đây, cần gì ta phải tự mình ra tay? Hà Thanh Tùng cười lạnh. Đột nhiên, sắc mặt Hà Thanh Tùng Đại Biến, thân hình hắn gần như nháy mắt hóa thành một làn khói xanh, mắt thấy sẽ biến mất trong không khí. Một thế giới vô cùng khổng lồ khoảng khắc xông vào thế giới Lang Gia, chồng lấn lên thế giới này, hung hăng trấn áp về phía Hà Thanh Tùng! Tụ tập lực lượng một cái thế giới đi trấn áp một người, dù là Hà Thanh Tùng có mạnh hơn Hoa Anh Hùng gấp nhiều lần, cũng không thể nào chống lại được. Hắn muốn chạy trốn nhưng căn bản không kịp! Không ai ngờ tới, đột nhiên lại phát sinh biến cố như thế, thân thể Hà Thanh Tùng trực tiếp vỡ vụn! Một cái bóng ma linh hồn vô cùng to lớn giãy giụa lao ra khỏi thân thể Hà Thanh Tùng, Không đợi nó có động tác gì, bị thế giới đột nhiên xông ra trực tiếp ép thành phán vụn! Mọi người, đều bị một màn này đọa ngây ngốc! - Cha! Một tiếng hô to, một cô gái lao thẳng vào vòng chiến, hai đạo kiếm khí bức lui hai trưởng lão Lang Gia Thân Giáo, ôm lấy Hoa Anh Hùng lung lay sắp ngã, trên mặt Hoa Phượng Hoàng treo đầy nước mắt: - Cha, ngài sao lại khổ như thế? Chờ chúng ta cùng đi, không được hay sao? Trên mặt Hoa Anh Hùng mang theo ý cười, bởi vì ông ta thấy được Hà Thanh Tùng còn chết trước cả mình! Hơn nữa chết vô cùng uất ức, ngay cả một câu cũng không kịp nói, liền trực tiếp bị nghiền nát!
|
CHƯƠNG 948: CÁI THẾ SÁT THẦN!
Hoa Anh Hùng tràn ngập kinh hãi nhìn Tần Lập, những người Lang Gia Thần Giáo cùng ngây ngốc tại chỗ, ngừng chiến đấu, tất cả đều trợn mắt há mồm nhìn một màn trước mắt. Nếu như nói trên đời này thật sự có Thần vĩnh sinh bất tử, như vậy tuyệt đối có thể tính Tần Lập ở trong đó. Loại thực lực này thật quá khủng bố, quá hùng mạnh, chưa hề nghe thấy! Sắc mặt Tần Lập hết sức bình tĩnh, không có vui vẻ thắng lợi, cũng không nhìn ra tâm tình gì, cả người như hòa hợp một thể cùng thiên địa, làm cho người ta có một cảm giác muốn cúng bái. - Người tộc Quỷ Mị, các ngươi tự sát đi, không cần chờ ta ra tay. Tiếng nói Tần Lập hết sức bình thản, không mang theo chút tâm tình gì, giống như đang nói một chuyện rất là bình thường. Mấy chục người bộ tộc Quỷ Mị liếc nhìn nhau, đều nhìn ra trong mắt đối phương một tia quyết liệt, Hà Thanh Tùng đã chết, dù bọn họ có trở về thì cũng sẽ bị xử tử. Bộ tộc Quỷ Mị căn bản không nương tình cho bất cứ kẻ nào, hoặc là thắng lợi, hoặc là tử vong. Trong mắt những người này dần dần trở nên lạnh băng, trên người bắt đầu trào ra khí tức đáng sợ. Đến Lúc này, cũng không cần phải ngụy trang nữa, khả năng trốn thoát gần như không có, còn khôngbằng buông tay liều mạng! Những người không bị bộ tộc Quỷ Mị phụ thân, nhưng đầu phục vào Hà Thanh Tùng, lúc này trở nên do dự. Thực lực Tần Lập thật là đáng sợ, cái này đâu phải là con cờ đen lao ra từ Lang Gia Đại Bỉ? Đây quả thật là Sát Thần trẻ tuổi nhất Lang Gia Đại Lục mà! Nếu như trước đó bọn họ biết Hoa Anh Hùng còn có một chiếc bài tẩy như thế, nói cái gì bọn họ cũng sẽ không đầu nhập vào Hà Thanh Tùng. Nhưng bây giờ mới hối hận, còn kịp không? Hoa Anh Hùng được nữ nhi nâng lên, lắc lư giữ hư không. Hiệu quả đan dược bắt đầu trôi đi, ông ta đã cảm giác suy yếu, chẳng qua Hoa Anh Hùng lại tự tin hơn bất kỳ lúc nào, ông ta biết mình đã chiến thắng trận chiến này! - Các vị đều là trụ cột Lang Gia Thần Giáo, đều là rường cột tài năng. Đầu nhập vào Hà Thanh Tùng cũng chỉ là vì một cái danh lợi, hoặc là tăng lên cảnh giới. Ta không trách các ngươi, tình huống lúc này các ngươi đều đã thấy rõ. Tần Lập...là con rể của ta! Nếu như các ngươi đồng ý nghe lệnh ta lần nữa, vậy buông bỏ vũ khí, đứng ở sau lưng ta. Nếu như các ngươi muốn đi, ta tuyệt đối không ngăn cản, sau này cũng sẽ không tìm đến các ngươi nữa... Sắc mặt Hoa Anh Hùng mang theo phần uể oải, nhẹ giọng nói tiếp: - Nếu như các ngươi còn kháng khàng một mực, vậy thì xin lỗi, đừng trách ta không để ý tình cảm nhiều năm! Đoàn ngươi thái thượng trưởng lão, Trưởng lão cùng Hộ pháp Lang Gia Thần Giáo không bị bộ tộc Quỷ Mị phụ thân đoạt xác, liếc nhìn lẫn nhau, trong đó tuyệt đại đa số đều thu hồi vũ khí, hành lễ thật sâu với Hoa Anh Hùng. - Đa tạ Giáo chủ khai ân, chúng ta hy vọng quy thuận Giáo chủ... - Đa tạ Giáo chủ, chúng ta quá hồ đồ rồi... Quá nửa số người đều nhận sai xin lỗi, có thể làm đến vị trí này, ai cũng không ngốc. Hà Thanh Tùng đã chết, thế lớn đã mất, nếu còn kiên trì là kẻ địch với Hoa Anh Hùng, thuần túy là tự mình muốn chết. Còn có một số người đứng tại chỗ, do dự một hồi. Bọn họ liên lụy quá sâu với Hà Thanh Tùng, hơn nữa trong tay dính đầy máu tươi của những người đã chết ở Lang Gia Thần Giáo. Dù là Hoa Anh Hùng thật sự không trách tội bọn họ, nhưng bọn họ cũng không có cách nào tiếp tục ở trong môn phái nữa.Nguồn truyện: TruyệnYY.com Có một vị Thái thượng trưởng lão đứng ra, hành lễ thật sâu với Hoa Anh Hùng: - Giáo chủ, thật có lỗi, chúng ta phạm tội nghiệt quá sâu nặng, không có mặt mũi tiếp tục ở chỗ này. Chúng ta rời khỏi Lang Gia Thần Giáo. Cáo từ! Đoàn người đều hành lễ với Hoa Anh Hùng, chuẩn bị rời đi. - Đợi đã. Hoa Phượng Hoàng lên tiếng gọi những người chuẩn bị rời đi đứng lại. - Thánh nữ, cô có ý gì? Một vị Thái thượng trưởng lão lạnh lùng nhìn Hoa Phượng Hoàng, trong lòng tràn ngập không cam lòng, nói lại, những người bọn họ chỉ sợ là một mình Tần Lập mà thôi, hôm nay nếu không có Tần Lập, Hoa Anh Hùng tất nhiên sẽ phải nuốt hận mà chết. Còn bọn họ, sẽ trở thành chúa tể chân chính siêu cấp đại phái Lang Gia Thần Giáo. Cho nên, mặc dù Hoa Anh Hùng thả bọn họ rời đi, nhưng bọn họ vẫn không cam lòng, càng vô cùng thống hận Tần Lập. - Giết người nhà của ta, lưu lại. Ai dám rời đi, đừng trách ta đến lúc báo thù rửa hận, cũng chém tận giết tuyệt người nhà các ngươi. Hoa Phượng Hoàng giọng nói lạnh băng, đôi mắt xinh đẹp lúc này lại tràn ngập sát khí lạnh lẽo. - Giáo chủ đã đáp ứng thả chúng ta đi, Thánh nữ, cô há có thể ngăn cản? Một Hộ pháp tham dự chém giết người nhà Hoa Phượng Hoàng nói. - Đúng thế, Hoa Phượng Hoàng, hiện giờ chúng ta đã không liên quan đến Lang Gia Thần Giáo, giết người nhà của cô chủ yếu là Hà Thanh Tùng cùng người bộ tộc Quỷ Mị. Dù chúng ta có tham dự, cũng là bị buộc bất đắc dĩ. Một vị Thái thượng trưởng lão giải bày. - Bị buộc bất đắc dĩ? Hay cho bị buộc bất đắc dĩ. Hoa Phượng Hoàng giọng nói trở nên nghẹn ngào, một thân sát khí bùng phát ra: - Giết người thì đền mạng, đó là lẽ hiển nhiên, giết người nhà của ta, các ngươi còn muốn rời đi như thế? Cha ta không tính toán với các ngươi, đó là cha ta lòng dạ nhân từ, ta làm không được! Hoa Anh Hùng thần sắc buồn bã đứng trên hư không, do mấy đệ tử Lang Gia Thần Giáo nâng đỡ, nhìn Hoa Phượng Hoàng, khẽ thở dài một tiếng, ông ta làm sao không muốn báo thù? Ông ta làm sao muốn buông tha những người này? Chẳng qua chỉ bằng cha con bọn họ, làm sao có thể đối phó nhiều người như thế? Trông cậy vào những người lại vừa mới quy thuận bọn họ? Đừng có nằm mơ! Giữa những người này, cũng có kẻ tay dính máu người Hoa gia, món nợ này làm sao mà tính? Tuy nói chính miệng thừa nhận Tần Lập là con rể mình, nhưng Hoa Anh Hùng cũng không muốn quá quấy rầy Tần Lập. Chuyện này, ông ta chuẩn bị ghi vào trong lòng, sau này chậm rãi thanh toán, về phần có người nói ông ta nói chuyện không giữ lời, chuyện này căn bản không cần để ý. Quyền nói chuyện, từ trước đến giờ đều nắm giữ trong tay người chiến thắng! Không ngờ Hoa Phượng Hoàng căn bản không thể chịu đựng, nói ra chuyện này tại chỗ, muốn báo thù ngay tại đây! Những người tham dự giết hại người nhà Hoa Phượng Hoàng, sắc mặt đều trở nên rất khó coi, bao gồm cả một bộ phận người vừa quy thuận Hoa Anh Hùng, tất cả đều trở nên căng thẳng. Thù hận này đã tính là biển rộng thù sâu, Hoa Anh Hùng thật sự có thể dễ dàng tha thứ cho những người đã giết người nhà của mình, tiếp tục sống tự do tự tại ở Lang Gia Thần Giáo? Nhìn bộ dạng Hoa Anh Hùng có chút mơ mơ màng màng, hiển nhiên là do thương thế quá nặng, sợ rằng mình không kiên trì được, tạo thành Lang Gia Thần Giáo đại loạn nên mới nói như thế. Nếu như hiện giờ ông ta không bị thương, thực lực đang lúc mạnh nhất, làm sao có thể dễ dàng buông tha bọn họ. Trong lòng nghĩ thế, lại có không ít người sau lưng Hoa Anh Hùng đứng ra, nói với Hoa Anh Hùng: - Giáo chủ, thật có lỗi, không phải chúng ta không muốn quy thuận ngài, thật sự là chúng ta cũng tham dự vào việc giết hại người nhà của ngài. Nếu hôm nay không thả chúng ta rời đi, chúng ta cũng chấp nhận, nhưng sẽ không bó tay chịu trói, làm thế nào cũng phải chiến một trận... Lúc này, người bị bộ tộc Quỷ Mị phụ thân thấy Tần Lập dường như đang quan tâm đến chuyện bên kia, gần như đồng thời phát động. Nhanh đến mức khó tin trực tiếp thi triển ra chiêu thức cực mạnh đánh về phía Tần Lập! Muốn một kích chém giết Tần Lập! Mọi người bên phía Hoa Anh Hùng liền bị chiến đấu thu hút lực chú ý, tạm thời ngừng nói chuyện, mắt nhìn không chuyải ra được. Người biết chuyện hôm nay không thể tốt lành, còn có một số người lòng mang ý xấu, đều chờ đợi Tần Lập có thể bị chém giết. Đến lúc đó, Lang Gia Thần Giáo như thế nào, sẽ do bọn họ định đoạt! Cho nên, vốn người muốn thừa dịp loạn chạy trốn cũng ngừng lại, muốn chờ xem kết quả. Tần Lập cười lạnh, trên đầu đột nhiên nổi lên một chiếc Thần Miếu, Thần Miếu kia chỉ to bằng nắm tay, một màu đen tuyền, nhưng mang theo một lực hút thần kỳ khủng bố. một chiếc Thần Miếu nho nhỏ, nhưng dường như mang theo áp lực của cả một thế giới! - Trấn áp! Tần Lập miệng phun ra hai chữ lạnh băng, từng đạo hào quang đen kịt bắn ra từ trong Thần Miếu, bắn về phía những người lao về phía mình, cùng những...chiêu thức uy lực mạnh mẽ kia. Thùng! Giống như tiếng trống trận vang lên từ chiến trường viễn cổ, một tiếng này trực tiếp chấn nhiếp hồn phách mỗi người! Tiếng động này phát ra từ bên trong Thần Miếu, liền có hai người bộ tộc Quỷ Mị thân thể vỡ vụn ngay tại chổ, bị tiếng động này chấn vỡ chết tươi! Linh hồn cũng bị biến thành mảnh nhỏ! Cả một mảnh trời cao, bị uy áp Thần Miếu ép đến sụp đổ, trời đất lung lay muốn sụp xuống, giống như thế giới này sắp bị vỡ vụn! Lại có hai người bộ tộc Quỷ Mị không thể thừa nhận được loại áp lực này, xương cốt toàn thân đều vỡ vụn, phát ra tiếng gào thét thảm thiết, tiếp đó thân thể nổ thành vô số mảnh nhỏ. Tiếng động như một đống thủy tinh bị đánh nát, làm cho người ta nghe mà linh hồn cũng run theo. - Diệt! Tần Lập lại quát khẽ một tiếng, từ Thần Miếu bộc phát ra một cỗ sát khí cực kỳ bạo ngược, trực tiếp xé tất cả người bộ tộc Quỷ Mị vây công mình thành cặn bã! Không gian mấy trăm dặm xung quanh thân thể Tần Lập, đã không còn bất cứ vật sống nào! Toàn bộ hư không một mảnh chết lặng, dưới pháp tắc thiên đạo, hư không bị đánh vỡ bắt đầu chậm rãi khôi phục bình thường. Nhưng một màn này, lại đánh thẳng vào trong lòng mọi người ở bên kia. Thẳng đến vô số năm sau, những người đã từng trải qua trận chiến đấu này trước khi chết già, trong đầu vẫn còn nhớ rõ ràng một màn ngày hôm đó. Cái Thế Sát Thần! Bốn chữ này, thay thế danh hiệu Bất Động Như Sơn, trở thành xưng hiệu mới của Tần Lập. Tần Lập nhắm mắt lại, cảm nhận đạo vận bùng lên từ trong nháy mắt những người kia tử vong. Không ai có thể mang đi những thứ đó, lấy từ thiên đạo, sẽ phải trả lại cho thiên đạo. Dù là đạt đến cảnh giới Bất Tử Chân Thần, cũng sẽ có ngày hao hết thọ nguyên. Sau khi tử vong, một thân đạo vận có kinh thiên động địa thế nào, cũng sẽ một lần nữa tán vào trong trời đất. Hấp thu quá nửa những đạo vận đang nhanh chóng tiêu tán, Tần Lập từ từ mở mắt, nhìn về phía Hoa Anh Hùng, bình thản nói: - Sát hại người vô tội Lang Gia Thần Giáo, tự mình tự sát, tha người nhà các ngươi không chết. Hít! Gần như mọi người đều không nhịn được hít vào một hơi lạnh. Bọn họ rất muốn chỉ vào mũi Tần Lập hỏi một câu: Ngươi tính là thứ gì? Dựa vào cái gì quyết định chuyện Lang Gia Thân Giáo? Chuyện này có quan hệ gì tới ngươi? Đáng tiếc, không ai đám! Không có bất cứ một người nào dám tới hỏi Tần Lập những lời này. Trên người Tần Lập không lộ ra một chút sát khí, nhưng một phen giết chóc vừa rồi, đã làm cho mọi người vô cùng rõ ràng: Nếu ai dám nói ra một chữ không, sợ rằng người chết kế tiếp sẽ chính là hắn!
|
CHƯƠNG 949: THANH LÝ MÔN HỘ!
So sánh lại, Hoa Anh Hùng hết sức rộng lượng nhân từ, lại tha thứ tội nghiệt của những người này. Mặc kệ có thể tính sổ về sau hay không, nhưng cuối cùng cũng đã nói ra lời, làm một Giáo chủ siêu cấp đại phái, dù là Hoa Anh Hùng muốn tính nợ về sau này, e rằng cũng phải lén lút vụn trộm, không thể nào quang minh chính đại dẫn người giết tới. Hoa Phượng Hoàng một lòng chỉ muốn báo thù nhà, điểm này mọi người đều có thể hiểu được. Mặc kệ nói như thế nào, thù hận giết hại người nhà, đều là không đội trời chung, về phần những người khác vì trung thành với Hoa Anh Hùng mà chết. Hoa Phượng Hoàng không phải không muốn báo thù cho bọn họ, mà là thù này thật sự không dễ báo! Không nói đâu xa, chỉ nói giữa những bộ phận vừa đầu hàng phụ thân nàng, lại có mấy ai trên tay không nhuộm máu đông môn? Nếu thật sự tính kỹ, e rằng những người này không còn ai còn sống rời đi! Nói tới cùng, vẫn là do Hoa Anh Hùng thương thế quá nặng, cảm thấy thật sự trả thù vào lúc này, rất dễ khiến cho Lang Gia Thần Giáo rung chuyển. Còn Hoa Phượng Hoàng chỉ là một cô gái, lại không có khả năng phục chúng, đến lúc đó làm cho lòng người hoảng sợ, một siêu cấp đại phái sợ rằng cũng phải hủy diệt. Nhưng ở trong mắt Tần Lập, việc này căn bản là không thành vấn đề! Nếu như hủ bại, vậy không bằng triệt để hủy diệt nó! Phá xong xây lại là được! Tần Lập bình thản nhìn Hoa Anh Hùng, khẽ nói: - Bá phụ, ở trong hang núi kia có mười mấy người trung thành với bá phụ. Người thân của bọn họ, cha mẹ huynh đệ tỷ muội con cháu bọn họ, cũng đều bị những người này chém giết. Bá phụ ra quyết định như thế, vậy thì bá phụ đặt những người đó ở nơi nào? Bọn họ sẽ thoải mái yên lòng như trước nữa sao, còn đi theo làm việc cho ngài được sao? Hoa Anh Hùng toàn thân khẽ run lên, ánh mắt lộ ra thần sắc hổ thẹn. Trọng thương hay không, tối đa chỉ có thể ảnh hưởng một chút, nói tới cùng là ông ta không hề nghĩ tới chuyện này, ông ta không phải một kẻ kiêu hùng, vô số năm trong quá khứ, đã có nhiều người đánh giá về Hoa Anh Hùng, nói rằng ông thủ thành có thừa, sáng tạo không đủ lại lòng dạ mềm yếu, không làm được chuyện lớn. Chẳng qua căn cơ Lang Gia Thần Giáo thật quá tốt, cũng vốn không cần Hoa Anh Hùng phải làm chuyện lớn gì. Chỉ cần bảo vệ tốt cở nghiệp, những chuyện khác sẽ có người đi làm. Hơn nữa Hoa Anh Hùng vẫn say mê tu luyện võ cũng không quản lý nhiều chuyện. Lại không ngờ tới, chuyện ập tới nơi, ngay cả một người trẻ tuổi cũng không theo kịp. Hoa Phượng Hoàng nghe Tần Lập nói như thế, cũng lập tức nghĩ rõ ràng chuyện này, không khỏi có chút xấu hổ. Chính nàng chỉ nghĩ tới người nhà mình bị giết, còn Tần Lập nghĩ tới, là cảm nhận của mọi người. Lúc này, đột nhiên có mấy người đồng thời lao về phía Hoa Anh Hùng đã trọng thương, cảm thấy sự tình phát triển về phía không có lợi cho bọn họ, dứt khoát một không làm hai không dứt, muốn bắt giữ Hoa Anh Hùng rồi nói tiếp. Tần Lập cười lạnh, trào phúng nói: - Rốt cuộc không nhịn được muốn ra tay rồi đó, bá phụ, ngài có thấy không? Sói, vĩnh viễn sẽ không nuôi thành khuyển được! Ngàn vạn lần đừng trông cậy vào người khác sẽ cảm động, những người này sẽ vĩnh viễn không có lòng biết ơn đâu! Tần Lập Nói rồi, cách hư không chỉ tay về phía những người lao tới chỗ Hoa Anh Hùng, bắn ra mấy đạo hỗn độn khí, tốc độ nhanh đến mức khó tin, trực tiếp đánh xuyên qua mi tâm mấy người kia, thần hồn câu diệt! Lúc này Hoa Phượng Hoàng cũng lao tới bên cạnh Hoa Anh Hùng, lạnh lùng nhìn chằm chằm những người khác. - Tần Lập, chuyện này có quan hệ gì tới ngươi, ngươi cần gì phải bức người đến cùng như thế? - Làm người để lại một đường, ngày sau cũng dễ gặp mặt, Tần Lập, lẽ nào ngươi không có người nhà con cháu hay sao? - Không lẽ ngươi muốn chém tận giết tuyệt? Những người này thấy Tần Lập thật sự ra tay, trong nháy mắt diệt trừ mấy trưởng lão Lang Gia Thần Giáo thực lực hùng mạnh, dù là không muốn trêu chọc Tần Lập, lúc này cũng phải lên tiếng chỉ trích Tần Lập. - Bức người đến cùng? Làm người để lại một đường? Chém tận giết tuyệt? Tần Lập liên tiếp hỏi lại ba câu, trên mặt tràn ngập tươi cười trào phúng, chỉ vào mấy chục bóng người ở phương xa đang liều mạng chạy tới, lớn tiếng nói: - Có thấy không? Bọn họ, những người trung thành với Giáo chủ các ngươi, khi trước các ngươi bức bách họ thế nào? Làm người để lại một đường? Lúc các ngươi theo Hà Thanh Tùng tạo phản làm loạn, có từng nghĩ tới việc để lại một đường hay không? Các ngươi có nghĩ tới việc để lại cho mình đường lui hay không? Chém tận giết tuyệt? Thật là đáng cười! Những người các ngươi không phải bộ tộc Quỷ Mị, các ngươi không bị bọn súc sinh lạnh băng kia đoạt xác chiếm giữ thân thể, nhưng máu tươi trên tay các ngươi còn nhiều hơn cả bộ tộc Quỷ Mị! Các ngươi chém tận giết tuyệt những người trung thành với Giáo chủ, những người trung thành với Lang Gia Thần Giáo, có từng nghĩ tới mình cũng có người nhà, cũng có huynh đệ tỷ muội? Các ngươi có từng nghĩ tới, chính mình cũng sẽ có ngày hôm nay? Tần Lập nói một phen, nói đến mức những người này á khẩu không trả lời được, không một lời nào phản bác được Tần Lập. - Tần Lập, nếu ta tự sát, ngươi sẽ có thể đảm bảo người nhà của ta bình yên? Một người trưởng lão hai mắt đỏ đậm, nhìn Tần Lập. - Chúng ta...chỉ truy cứu người gây tội. Một vị Thái thượng trưởng lão tử xa bay tới, ở xa xa đã nói ra lời này. - Đúng thế, chỉ cần những người các ngươi đã chết, chúng ta sẽ không truy cứu người nhà các ngươi! Một vị trưởng lão khác nói. Những người này nói rồi, tất cả bay đến cạnh Hoa Anh Hùng, bảo hộ Hoa Anh Hùng ở giữa. - Giáo chủ, ngài sao có thể đi không nói một lời? Nếu ngài ngã xuống, chúng ta làm sao có thể sống một mình? Một vị Thái thượng trưởng lão lệ già ngang đọc, nhìn Hoa Anh Hùng trọng thương nói. Nước mắt Hoa Anh Hùng rốt cuộc không nhịn được rơi ra, nhìn những người trung thành với mình, mỗi người sắc mặt bi thương, nghẹn ngào không nói nên lời. - Tốt lắm, đã làm sai, ta sẽ nhận! Một vị Thái thượng trưởng lão tham dự sát hại người nhà Hoa Phượng Hoàng lớn tiếng hét lên, một chưởng đánh lên đầu mình, đánh nát xương sọ, trực tiếp tử vong! Thân thể con người, nơi cứng cỏi nhất chính là xương sọ. Nhất là những Thái thượng trưởng lão đã tu luyện đến cảnh giới Đế vương, thậm chí có thể dùng xương sọ bọn họ làm vũ khí. Nhưng Lúc này, bị chính hắn ta một chưởng đánh nát, có thể thấy được tính tình cương liệt, sai chỉ ở chỗ bọn họ lựa chọn theo sai người! Có Thái thượng trưởng lão này dẫn đầu, lại có mười mấy cao tầng Lang Gia Thần Giáo đều tự sát mà chết, thi thể rơi xuống từ trời cao. Nhất thời, phía dưới ai oán tuôn trào, tất cả đều là người thân của bọn họ.Nguồn truyện: TruyệnYY.com Còn có rất nhiều người không cam lòng chết đi như thế, điên cuồng giết về phía mấy người Hoa Phượng Hoàng, muốn giết một người lấy vốn, giết hai người kiếm lời một! Tần Lập làm sao có thể để những người này toại nguyện, Hoa Phượng Hoàng cũng không phải thịt cá. Nhất thời, trên bầu trời lại một lần nữa bị màu sắc hoa mỹ tràn ngập, từng đạo hào quang như sao bàng lấp lánh, mỗi một cường giả lần lượt ngã xuống. Đến cuối cùng, trên bầu trời không còn tồn tại một kẻ phản bội, còn lúc này Hoa Anh Hùng đã sớm ngất từ lâu. Đợi đến khi tất cả bình tĩnh trở lại, Hoa Phượng Hoàng đi đến cạnh Tần Lập, nhưng không nói lời cảm ơn. Bởi vì nàng biết, không cần như thế, Hoa Phượng Hoàng chỉ bình tĩnh nói với Tần Lập một câu: - Tần Lập, muội mệt quá. Ngã vào ngủ ngay trong lòng Tần Lập. Một cô gái ở trong thời gian ngắn ngủi, đã trải qua quá nhiều chuyện. Còn có thể trụ được đến bây giờ, đã là rất không dễ dàng, Tần Lập cẩn thận ôm lấy Hoa Phượng Hoàng, rời khỏi không trung. Tất cả người Lang Gia Thần Giáo còn lại đều vận động đi ra, xử lý hậu sự. Còn có một số người chưa thanh lý sạch, cũng cần phải thanh lý, còn có một số người nhà mà người gây chuyện đã chết vẫn còn không cam lòng, cũng cần xử lý. Toàn bộ Lang Gia Thần Giáo nhìn có vẻ hết sức hổn loạn, thậm chí có chút người trong lòng hoảng sợ. Chẳng qua cũng may, mấy vị Thái thượng trưởng lão đức cao vọng trọng cùng nhau đứng ra, áp chế cỗ xao động này xuống. Tần Lập không nhìn những người khác, chỉ ôm lấy Hoa Phượng Hoàng, cho người dẫn đến trạch viện Hoa Phượng Hoàng. Trong không khí còn lơ lửng mùi máu tanh nhàn nhạt, không lâu trước, mọi người nơi này đều bị những người Hà Thanh Tùng tàn sát không còn, thậm chí Tần Lập có thể cảm giác được trong viện này có một cổ oán khí mãnh liệt. Khẽ thở dài một hơi, trên người Tần Lập tản mát ra một cỗ đạo vận, dần dần đầu tiên là bao phủ trạch viện Hoa Phượng Hoàng, một lát sau, bắt đầu khuếch tán ra bốn phương tám hướng bên ngoài. Đến cuối cùng, cỗ đạo vận nhu hòa này như một làn gió xuân, bao phủ phạm vi mấy trăm dặm Lang Gia Thân Giáo! Oán khí không tiêu tan, dưới cỗ đạo vận này trấn an, bắt đầu dần dần biến mất. Ngay cả những Đệ tử Lang Gia Thần Giáo vốn tâm thần không yên, cũng đột nhiên yên ổn Kỳ diệu. Chỉ có một số ít người nhìn về phía trạch viện Hoa Phượng Hoàng, trong ánh mắt tràn ngập kính sợ. Mấy ngày sau, Tần Lập đứng ở sơn môn Lang Gia Thần Giáo. Hoa Anh Hùng cùng chúng cao tầng Lang Gia Thân Giáo, gần như mọi người đều đưa tiễn tới cửa sơn môn. Người ta nói ơn cứu mạng cũng như tái sinh, Tần Lập đã cứu không phải chỉ là một người, mà là cả siêu cấp đại phái Lang Gia Thần Giáo! Nếu như không có Tần Lập xuất hiện, môn phái bảo tồn xa xưa này cuối cùng sẽ bước lên con đường gì, không ai biết. Nhưng mọi người đều rõ ràng, nếu không có Tần Lập, ít nhất thì bọn họ sẽ không có cơ hội đứng ở chỗ này. Cho nên, trong lòng những người này đối với Tần Lập đều là tràn ngập cảm kích. Hoa Phượng Hoàng đứng ở cạnh Tần Lập, sắc mặt cũng không có khổ sở chia tay, bởi vì nàng đã quyết định đi theo cùng Tần Lập xuống núi. Nguy hiểm còn chưa giải trừ, Lang Gia Cổ Giáo, Lang Gia Bách Gia Phái, còn có vô số môn phái đều đang trong nước sôi lửa bỏng. Tần Lập không phải chúa cứu thế, cho đến giờ cũng không muốn làm chúa cứu thế. Nhưng chuyện nói tới cùng, vẫn phải do hắn giải quyết. Dù Tần Lập muốn buông tay mặc kệ, Kiếm Trần Tử cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, bộ tộc Quỷ Mị cũng sẽ không bỏ qua cho hắn! Hơn nữa, Nhạc Văn Quân cùng Tuyết Phi Phi, Cổ Kiếm Phong cùng Phong Tiêu Tiêu, hai đôi Thánh tử Thánh nữ siêu cấp đại phái này đều là bằng hữu của Tần Lập. Tần Lập phải tìm được bọn họ, trợ giúp bọn họ, đây cũng là nguyên tắc làm người của Tần Lập. Chia tay đoàn người Hoa Anh Hùng, Tần Lập dẫn theo Hoa Phượng Hoàng hư không hoành độ, biến mất trước mặt mọi người. Lúc này, trên khắp Lang Gia Đại Lục đã sớm khói lửa tràn lan. Vô số người đều đang tìm kiếm bóng dáng Tần Lập, những môn phái bị bộ tộc Quỷ Mị chiếm lấy, phái ra vô số cường giả tinh anh thề phải tìm được Tần Lập. Như Ý Tiên Phường, ba ngày trước bị phá hủy. Các nàng Thủy Sinh Liên cùng Thủy Hồng Lăng sau khi khổ chiến, không địch lại, hư không hoành độ bỏ chạy, không biết tung tích.
|
CHƯƠNG 950: TIẾN VÀO LANG GIA CỔ GIÁO!
Lúc Tần Lập nghe đến tin tức này, trong lòng vô cùng khiếp sợ, những người này lại thật sự dám ra tay với Thủy gia! Nói như thế, bên phía Kiếm Trần Lão tổ đã triệt để làm xong tất cả chuẩn bị. Dù là đối mặt với cơn phẫn nộ của Thủy Hận Sinh, cũng hoàn toàn không sợ hãi. Dù là nghĩ thông suốt, Tần Lập vẫn cảm thấy có chút khó tin Kiếm Trần Lão tổ này chính là đệ đệ ruột của Thủy Hận Sinh! Là gia gia của Thủy Sinh Liên! Máu mủ tình thâm, đây là sự thật không cách nào thay đổi! Lẽ nào, trong lòng Kiếm Trần Lão Tổ, những thứ như tình thân...cũng chỉ là mây bay, hoàn toàn có thể vứt bỏ? Tần Lập vẫn khó có thể tưởng tượng, hắn đang lo lắng hai nàng Thủy Sinh Liên cùng Thủy Hồng Lăng, nghe nói hai người cũng không bị tổn thương gì, hơn nữa lúc bỏ chạy còn mang đi các tỳ nữ xinh đẹp bên trong Như Ý Tiên Phường. Điều này làm cho Tần Lập thở phào một hơi, những tỳ nữ xinh đẹp kia mỗi người đều là quốc sắc thiên hương, hơn nữa đều hết sức tôn trọng Tần Lập, ở trong Như Ý Tiên Phường lâu như thế, Tần Lập cũng rất có cảm tình với những cô gái này. Loại cảm tình này không phải tình yêu nam nữ, mà là đều xem những tiểu cô nương này là người thân của mình. Nếu các nàng có người bị tổn thương, Tần Lập sẽ tuyệt đối không buông tha người ra tay. Chẳng qua dù các nàng không bị tổn thương, Tần Lập cũng sẽ không bỏ qua những người đó, nhìn Như Ý Tiên Phường đổ nát trước mắt, rất khó tưởng tượng không lâu trước nơi này là một chã vô cùng náo nhiệt phồn hoa, xa hoa lộng lẫy như tiên cảnh nhân gian. Còn Lúc này, chỉ còn lại tường đồ ngói vỡ, rất nhiều chỗ bị người ta phóng lửa thiêu hủy, thỉnh thoảng còn thấy mấy cỗ thi thể, đều là những người Thủy Sinh Liên không kịp chiếu cố. Bên trong Như Ý Tiên Phường có hơn một ngàn người, Thủy Sinh Liên có lợi hại thế nào cũng không thể mang đi tất cả mọi người. Những người không đi theo được đều gặp tai ương, rất nhiều người thậm chí chỉ là người thường, thực lực kém cỏi, nhưng những kẻ kia lại cũng không buông tha cho bọn họ. Hoa Phượng Hoàng nhìn thấy một thị nữ sau khi bị lăng nhục đã tự sát, không nhịn được khóc ra, nói với Tần Lập: - Xin lỗi, nếu không phải vì Lang Gia Thần Giáo, bọn họ cũng sẽ không biến thành như thế. Tần Lập khẽ than một tiếng: - Không cần phải nói xin lỗi, điều này không phải do muội sai, huynh sẽ không bỏ qua tất cả người tham dự vào chuyện này! Sau đó, Tần Lập tìm hiểu được môn phái đánh Như Ý Tiên Phường, trong đó tuyệt đại đa số chủ lực là người Lang Gia Cổ Giáo phái ra, Giáo chủ Lang Gia cả Giáo bị giết, hai Phó giáo chủ cũng không thể trốn thoát, người phát động trận đoạt quyên máu tanh này, là kẻ mà không ai dự liệu được. Người này, chính là đệ đệ ruột của Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo! Người này tên là Cổ Thiên Đô, trong lòng Tần Lập thầm nghĩ: sợ rằng Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo cũng sẽ không thể nghĩ tới, đệ đệ ruột của mình sẽ ra tay với mình. Chỉ có loại người thân cận nhất, mới có thể tổn thương tới ông ta. Nếu không, bằng vào thực lực Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo, người bình thường muốn chém giết ông ta thì quả thật quá khó khăn! Hoa Phượng Hoàng yếu ớt nói: - Sợ rằng tình huống Lang Gia Bách Gia Phái cũng không kém bao nhiêu. Hiện giờ bên phía Lang Gia Bách Gia Phái còn không có động tĩnh gì. Không biết là do ai đảm nhiệm chức Giáo chủ. Trận biến cố này thật giống như một trận lũ quét bất ngờ bùng nổ, nằm ngoài dự liệu của mọi người! Tần Lập thở dài một tiếng, thầm than không lẽ người áo xanh đã sớm dự liệu đến sự tình hôm nay, mới khiến cho mình đến Lang Gia Đại Lục? Nghĩ lại, quả thật có loại khả năng này, cảnh giới người áo xanh đã cao đến mức không thể tưởng tượng, dù là suy tính ra tai nạn hôm nay, Tần Lập cũng sẽ không cảm thấy có gì kỳ quái. Tối đa chỉ có thể cảm thán một tiếng, thiên hạ chia lâu sẽ hợp, hợp lâu sẽ tan. Tần Lập dẫn Hoa Phượng Hoàng chạy về phía Lang Gia Cổ Giáo, nhưng nghĩ đến Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo lúc trước từng mời mình đến Lang Gia Cổ Giáo làm khách, còn nói cánh cửa Lang Gia Cổ Giáo bất cứ lúc nào cũng mở rộng với mình. Không ngờ nay mình đến Lang Gia Cổ Giáo, lại là dưới tình huống như thế. Thời gian không đến một năm, nhưng đã vật còn người mất. - Nhìn kìa, người kia có phải Tần Lập không? Hai người xuất hiện ở nơi cách Lang Gia Cổ Giáo mấy trăm dặm, nhưng gặp phải một đám võ giả thực lực không kém, đứng xa xa chỉ trỏ Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng. - Mau lấy tranh vẽ ra xe,. nếu thật sự là hắn, chúng ta lập tức đi báo tin, Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo nói chỉ cần có thể cung cấp đầu mối về Tần Lập, sẽ được thưởng một thanh thần binh, vạn cân Thần Nguyên! Vậy là phát tài rồi! - Đúng thế, nhanh lấy tranh vẽ ra xem! Một người khác có chút sợ hãi thoáng nhìn về phía Tần Lập, kỳ thật hai bên chỉ cách mười mấy dặm, nhưng những người này lại không có can đảm chạy tới gần hai người Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng đế xác nhận. Một trận giết chóc ở Lang Gia Thần Giáo, tuy rằng còn chưa truyền khắp Lang Gia Đại Lục. nhưng đã có không ít người biết những chuyện Tần Lập đã làm ở Lang Gia Thần Giáo. Danh hiệu Cái Thế Sát Thần không phải nói chơi, bọn họ muốn lấy được phần thưởng kinh người, nhưng không muốn dâng lên cái mạng của mình. Lại không biết hai người Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng đã nghe rất rõ ràng những lời đối thoại của bọn họ, hai người liếc nhìn nhau, Hoa Phượng Hoàng giễu cợt nói: - Không ngờ tới, huynh lại đáng giá như thế! Khóe miệng Tần Lập co rút, không nói gì. Lúc này, lại nghe những người đó nói thêm: - Nữ nhân kia có phải là Thánh nữ Lang Gia Thần Giáo hay không? Nghe nói mấy ngày trước hai người bọn họ đã xuất hiện ở chỗ Như Ý Tiên Phường Lang Gia Thần Thành. - Đúng thế, có người ở Như Ý Tiên Phường, từng tận mắt thấy bóng đáng hai người này. - Ha ha, vậy thì đúng lúc, Giáo chủ Lang Gia Cổ Giáo nói bắt lấy nữ nhân này, cũng sẽ được thưởng một thanh thần binh, vạn cân Thần Nguyên! Tần Lập nhìn Hoa Phượng Hoàng sửng sốt, không nhịn được cười ha ha, Hoa Phượng Hoàng cho Tần Lập một cái trợn trắng mắt, nhíu hàng mi nhỏ, nàng rất khó hiểu khi nào mà mình cũng trở nên đáng giá như vậy? Lúc này, nghe những người đó tiếp tục nói chuyện. - Thật sao? Nữ nhân này cũng đáng giá như thế? Có người khó hiểu hỏi. - Người biết cái gì? Nữ nhân này cũng đáng giá như Thủy Sinh Liên nữ chủ nhân Như Ý Tiên Phường cùng thiếu nữ váy đỏ kia, bởi vì bọn họ đều là nữ nhân của Tần Lập. Bắt lấy các nàng tạ có thể dùng để uy hiếp Tần Lập! - Thì ra là thế! Người không biết này bừng tỉnh. Hoa Phượng Hoàng cũng bừng tỉnh hiểu ra, như cười như không liếc sang Tần Lập, vươn hai bàn tay nhỏ tinh xảo, lòng bàn tay đẩy về phía Tần Lập, sau đó hai tay lật lại, xoay lưng bàn tay với Tần Lập, mắt trợn trắng trừng Tần Lập, nhưng không nói lời nào.Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com Trong lòng Tần Lập lại hiểu được, Hoa Phượng Hoàng đang cười nhạo mình nữ nhân quả nhiều, hai bàn tay cũng đếm không hết... - Đúng rồi đúng rồi, người kia chính là Tần Lập, nữ nhân kia cũng là Hoa Phượng Hoàng. Mọi người chạy mau lên, tới trước lấy trước! Người lấy ra tranh vẽ trực tiếp thu lại bức tranh, nhắm về phía Lang Gia Cổ Giáo trực tiếp phá vỡ hư không, hoành độ bước đi. Những người khác cũng không cam lòng tụt hậu, điên cuồng bay về phía Lang Gia Cổ Giáo. Bọn họ tuyệt đối không có lá gan tới bắt Tần Lập, mặc dù giải thường đưa ra cao hơn gấp trăm lần, đủ làm cho bất kỳ kẻ nào tư chất không tệ vọt thẳng đến cảnh giới Bất Tử Chân Thần. Nhưng những người này đều coi như có lý trí, biết có mạng kiếm không có mạng tiêu xài là chuyện đau khổ nhất trên đời, căn bản không có ý nghĩ đối mặt với Tần Lập. Chẳng qua, những người này bị lợi ích che mù tâm linh cùng hai mắt, có lý trí cũng chỉ là một chút mà thôi, không nhiều chút nào. Bọn họ cũng không ngẫm lại, hai người Tần Lập xuất hiện ở phạm vi thế lực Lang Gia Cổ Giáo, là vì cái gì! Ngay khi hai người không chút hoang mang chuẩn bị chạy tới Lang Gia Cổ Giáo, phía trước đột nhiên xuất hiện hai bóng người, tốc độ cực nhanh chặn lối đi của hai người. Tần Lập nhìn thoáng qua, cản Hoa Phượng Hoàng muốn ra tay, như cười như không nhìn hai người vừa đến: - Sao lại là hai người các ngươi? Nhìn biểu tình của Tần Lập cùng ánh mắt đề phòng của Hoa Phượng Hoàng, hai người Âu Dương Định cùng Lãnh Thu Thủy toàn thân tràn ngập mồ hôi lạnh, thầm hô lúc đầu gặp được vị đại gia này liên biết không dễ chọc, quả nhiên không bao lâu, đầu tiên là Bất Động Như Sơn đến bây giờ đã đổi thành Cái Thế Sát Thần. May mắn lớn nhất của hai người, chính là khi đó không lựa chọn đối nghịch với Tần Lập! Tần Lập mạnh mẽ đã hoàn toàn không thể dùng Bốn chữ hậu sinh khả uy nữa, quả thật là không thể tưởng tượng mà! - Ân công, ngài đừng hiểu lầm, chúng ta tới là để báo tin cho ngài. Âu Dương Định nói ngay. Lãnh Thu Thủy gật đầu nói: - Đúng thế, ân công, các ngươi không phải muốn đi Lang Gia Cổ Giáo chứ? Tần Lập gật đầu: - Đúng vậy, thế thì sao? - Ân công, ngài ngàn vạn lần không thể đến đó. Nơi đó đã bày ra thiên la địa võng, đang chờ đợi các vị đến đó! Âu Dương Định cẩn thận từng chút thoáng nhìn xung quanh, mới khẽ giọng nói: - Kiếm Trần Lão Tổ, đã đến chỗ Lang Gia Cổ Giáo! - Cái gì? Hai người Tần Lập cùng Hoa Phượng Hoàng cũng cảm thấy có chút bất ngờ, Kiếm Trần Lão Tổ, hắn ta thật sự xuất hiện rồi? Siêu cấp cường giả này ngay từ đầu nhắm vào Tần Lập, đồng thời quấy rối tình hình khắp Lang Gia Đại Lục, lại thật sự xuất hiện ở Lang Gia Cổ Giáo? - Là thật đó. Ân công, ngài đã cứu chúng ta một mạng, chúng ta lại có thù oán với Lang Gia Cổ Giáo, làm sao có thể lừa dối ngài. Kiếm Trần Lão Tổ, hắn ta đã thật sự tới đây! Âu Dương Định thề thốt nói. Lãnh Thu Thủy thoạt nhìn Tần Lập, sau đó nói: - Ân công, là thế này, lúc còn trẻ ta từng may mắn gặp qua Kiếm Trần Lão tổ một lần, đồng thời còn được hắn chỉ điểm. Nếu không, thực lực của ta không thể tăng lên nhanh đến thế. Lúc đó ta không biết Kiếm Trần Lão tổ là loại người gì, cũng giống như mọi người đặc biệt tôn kính hắn, gọi hắn là thầy. Không ngờ tới, hắn lại có quan hệ cùng bộ tộc Quỷ Mị, đồng thời làm cho cả Lang Gia Đại Lục rơi vào giữa Hồn loạn. Cho nên muốn lên đến xem chuyện của chúng ta có bị cao tầng Lang Gia Cổ Giáo biết đến không, kết quả lại không cẩn thận thấy được bọn họ nghênh đón Kiếm Trần Lão Tổ. Hoa Phượng Hoàng nhìn hai người, đột nhiên hỏi: - Bằng thực lực Kiếm Trần Lão Tổ, các ngươi ở một bên nhìn lên, hắn ta sẽ không phát hiện ra hai người? Âu Dương Định cười khổ nói: - Vị này chính là Thánh nữ Lang Gia Thần Giáo rồi? Cô xem hiện giờ chúng ta mặc y phục gì? Hoa Phượng Hoàng thoáng nhìn qua, kinh hô: - Trang phục đệ tử Lang Gia Cổ Giáo, các ngươi... Âu Dương Định gật đầu: - Chúng ta lấy được một số trang phục đệ tử Lang Gia Cổ Giáo, Lang Gia Cổ Giáo quá lớn, hơn nữa gần đây lại nội loạn, căn bản không ai quân tâm đến hai người chúng ta. Nếu không, chúng ta làm sao có thể trà trộn vào được?
|