:\ :\ .....tip tip đy pn,truyện hay wv chừg nun...........
|
mình sẽ đóng cửa vài ngày vì có việc nha mn nên mấy bạn thông cảm
|
-Ta đâu có cố ý, sao ngươi ra tay mạnh quá vậy ? – Taeyeon dùng tay xoa lên chỗ vừa bị tát.
-Ta xin lỗi, ngươi không sao chứ ? – Miyoung hoảng hồn khi thấy dấu tay của mình trên mặt Taeyeon nhìn rất bắt mắt a.
-Đau chết ta rồi.
-Để ta xoa giúp ngươi – Miyoung lấy khăn định lau nhưng Taeyeon đã ngăn lại, Taeyeon cảm giác nếu để Miyoung lau nữa thì sẽ tiếp tục phát sinh chuyện giống như vừa rồi.
-Để ta tự làm được rồi – Taeyeon bĩu môi, trong lòng vẫn chưa hết giận Miyoung vì nàng xuống tay quá mạnh với mình – Ngươi lấy cái gương lại đây cho ta.
Miyoung lập tức bước lại bàn lấy gương giúp Taeyeon, nàng thấy biểu hiện khi soi gương của Taeyeon vô cùng nhăn nhó khó chịu. Sau khi soi xong, Taeyeon tay còn cầm gương cảm thán thốt lên.
-Ngươi xem, dung mạo như vậy thì ai còn thích ta nữa đây a ~~~
-Ngươi đừng bi quan, từ từ sẽ hết thôi mà – Miyoung vỗ vỗ vào vai Taeyeon để an ủi.
-Tại ngươi ta mới ra nông nỗi này cho nên từ giờ đến lúc ta hồi phục hoàn toàn, ngươi phải hảo hảo chăm sóc cho ta đó, biết chưa ? – Taeyeon ném gương đi, khoanh tay và lườm Miyoung.
-Biết rồi phu quân – Miyoung kê mặt sát lại gần Taeyeon thì thầm, mũi hai người chậm chí còn chạm vào nhau khiến Taeyeon muốn ngừng thở và còn mặt thì lại bắt đầu đỏ lên.
Chỉ chờ có thể Miyoung nhếch môi mỉm cười đắc ý, rời mặt mình ra xa Taeyeon : “Ta đi ngủ trước đây” Miyoung nằm xuống bên cạnh Taeyeon nhắm mắt lại ngủ ngon lành trong khi Taeyeon vẫn đang ngồi bất động với trái tim đập thình thịch. --------------
Một nơi nào đó gần kinh thành.
-Tại sao người bị thương là nam tử của hắn mà không phải là hắn ? – Lee Teuk nghiến răng.
-Ta không ngờ bọn chúng lại tráo ngựa với nhau – Tên hắc y nhân bình tĩnh đáp.
-Nếu hắn bị thương, ta đã có thể phái người ám sát hắn rồi.
-Không vội, giết hắn chưa chắc ngươi đã thâu tóm được Soshi. Chúng ta cần phải tính kế lâu dài.
-Vậy ngươi hiện có kế sách gì ?
-Cho bọn chúng tự nghi ngờ, chém giết lẫn nhau, khi đó chúng ta sẽ “Ngư ông đắc lợi”
-------------
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, Taeyeon được Miyoung chăm sóc vô cùng ôn nhu, cảm giác thật hưởng thụ a. Taeyeon được thế làm càng muốn chọc phá Miyoung thêm, nàng bảo Miyoung lấy gì làm gì Miyoung cũng đều vâng lời làm theo.
-Taeyeon à, con đừng làm khó Miyoung nữa – Lee Da Hae nhìn thấy cảnh này cũng phải lắc đầu ngao ngán.
-Tại nàng ta tự nguyện chứ không phải con ép – Taeyeon phụng phịu. Nàng cũng ngạc nhiên tại sao hôm nay Miyoung không phản kháng lại mình nữa
-Nàng ta là thê tử của con, là tiểu thư lá ngọc cành vàng, con không được khi dễ.
-Sooyoung, Soonkyu , 2 ngươi đi làm mấy việc lặt vặt Taeyeon sai đi, để Miyoung nghỉ ngơi.
-Đa tạ mẫu thân – Miyoung mừng rỡ. Sau khi nhận ra mình đã động tâm với Taeyeon thì nàng không muốn đấu khẩu với người kia vì những chuyện không đâu nữa. Dù sao vì nàng mà Taeyeon mới bị thương nên nàng chịu khổ một chút cũng đáng a.
-Mẫu thân à ~~~~~~ – Taeyeon nhăn nhó.
-Con đó, nếu chịu luyện võ công thì cơ thể và xương cốt đâu có yếu đuối như vậy.
-Nhưng con không thích học võ công.
-Chuyện con và Miyoung bị té ngựa như vậy con nghĩ là do trùng hợp sao ? Tối hôm qua ta và phụ thân con đã suy nghĩ về việc này. Con ngựa đó đã theo phụ thân con chinh chiến sa trường nhiều năm, nó tuyệt đối không bất ngờ trở chứng như vậy.
-Ý mẫu thân là sao ? – Taeyeon khó hiểu, ngay cả Miyoung cũng nhìn Lee Da Hae chờ đợi
-Con cũng biết phụ thân con có nhiều kẻ thù. Ta chỉ sợ có người muốn hại phụ thân con nhưng vô ý lại nhầm trúng con và Miyoung.
Nghe xong, mặt Taeyeon và Miyoung đều nghệch ra, cả hai há hốc kinh ngạc vì không thể nghĩ đến chuyện sâu xa như vậy.
-Hi vọng bọn chúng không phải nhắm đến hai con. Thôi con nghỉ ngơi đi. Con cũng đừng có mà chọc phá Miyoung nữa đó – Lee Da Hae nói rồi nhanh chóng rời đi.
|
Sooyoung, đỡ ta lên giường.
-Ngươi định ngủ nữa sao ? – Miyoung nhíu mày.
-Chân ta như vậy thì làm được gì nữa đây a ~
-Ta cũng không có gì làm, vậy ta ở đây trò chuyện với ngươi – Miyoung mỉm cười rót trà.
Được Soonkyu kể lại việc tối qua Miyoung hỏi nàng nên Sooyoung chỉ chờ lúc này, không có người ngoài, vội lên tiếng hỏi vào thẳng vấn đề mà mình đang thắc mắc.
-Tối hôm qua hai người đã hôn nhau rồi đúng không ?
-HẢ ? – Miyoung đang uống trà bị sặc phun ra hết lên mặt Taeyeon, mà Taeyeon lúc này cũng đang há miệng ra vì câu hỏi bất ngờ của Sooyoung nên nuốt cũng kha khá nước từ Miyoung phun qua.
-Hô hô, hai người uống nước chung thật là kỳ lạ a ~ – Sooyoung cười châm chọc.
-Đúng là tình yêu thật mãnh liệt a ~ – Soonkyu thêm vào. Nàng cũng rất muốn chọc ghẹo tiểu thư mình một chút.
-Các ngươi nói năng bậy bạ gì đó – Taeyeon xấu hổ đỏ mặt nhưng vẫn trừng mắt liếc Sooyoung và Soonkyu.
-Chúng ta vẫn chưa hôn – Gương mặt Miyoung đỏ bừng. Nàng nhận ra mình đã sai lầm khi kể với Soonkyu chuyện đó.
-Đêm qua hai nô tỳ đã bàn tính thảo luận với nhau rồi, tuy rằng hai người đều là nữ nhân nhưng nhìn rất là xứng đôi a ~ Cho nên hai nô tỳ không có ý kiến gì đâu, ngược lại rất là ủng hộ nha – Sooyoung thản nhiên nói cứ như nữ tử yêu nhau chỉ là chuyện thường không có gì kinh thiên động địa.
-Hai người nhất định không chỉ hôn một lần mà hôn nhiều lần a – Soonkyu chớp chớp mắt, nàng vẫn là muốn chọc ghẹo để xem phản ứng của hai người kia.
-Bằng chứng là hai người đỏ mặt rất nhiều từ lúc trở về phủ đến khi đại phu rời đi. Chứng tỏ có điều mờ ám – Sooyoung hợp sức với Soonkyu không ngừng trêu chọc.
*Cốp*
-A đau – Sooyoung ôm đầu vì bị Taeyeon cốc một cái thật mạnh.
Soonkyu thấy Sooyoung bị đánh như vậy nàng thầm mừng vì ít ra tiểu thư Miyoung của nàng không có bạo lực như Taeyeon nhưng nàng đã sai vì Miyoung đang nhéo lỗ tai nàng : “Tiểu thư aaaaa”
-Miyoung đã nói rồi, hai chúng ta không có hôn, hai ngươi nghe không hiểu sao ? – Taeyeon nghiến răng.
- Vậy lúc nô tỳ đưa đại phu đến thì hai người đang làm cái gì a ? – Sooyoung xoa xoa đầu.
-Ta… – Cả Taeyeon lẫn Miyoung đều không biết phải trả lời như thế nào vì lúc đó thật sự là họ đang định hôn nhau mà. Cả hai hiện tại không ai dám nhớ về nụ hôn đêm qua thì đột nhiên Sooyoung và Soonkyu lại nhắc đến khiến Taeyeon và Miyoung chỉ biết nhìn nhau bối rối, hai người đều đang ngụ ý “Ngươi giải thích đi. Hôn hụt hai lần xấu hổ muốn độn thổ luôn a, làm sao mà nói thẳng ra được đây”. Sooyoung và Soonkyu thì lại nghĩ rằng hai người kia đang nhìn nhau là liếc mắt đưa tình nên càng thích thú với lập luận chính xác của mình.
|
..may truyệg pn đag truyện nèo cũg hay cũg hap dan ng đọc hik,nên pn đừg nan nhak,mn lun ủng hộ truyện pn
|