Duyên Phận
|
|
Nhanh nha tg truyện hay lắm :-*
|
Chi thật không thể chịu nổi nữa nên muốn hòa hợp ngay lập tức ,một tay bấu mạnh vào lưng một tay tháo nút áo phía dưới của Trúc
Do đang trong tình trạng gấp gáp, lại thêm chỉ mở với một tay nên rất khó để mở nó ra
Trúc đột nhiên thấy buồn nôn và nôn cả vào người Chi. Rồi ngã xuống giường đè lên cơ thể của Cô
Chi liền đỡ người Trúc sang bên ngồi dậy đi nhanh vào nhà tắm, mất không ít thời gian để cô gội rửa sạch tất cả mùi hôi
Bên ngoài Trúc thấy vừa nóng bức vừa ran rát cổ họng , khó chịu vô cùng nên ngồi dậy đi loạng choạng qua bàn cầm cả bình nước mà uống sạch
Xong vẫn chưa đỡ hơn nên phác nước lên mặt liên tục vỗ cho tỉnh táo , chưa thấy đỡ hơn , bưng cả thao nước đổ lên đầu
Chi bên trong nhà tắm có nghe tiếng động định mặc đồ vào đi ra thì Trúc đẩy cửa đi vào làm cô hốt hoảng la lớn
Trúc nhìn thấy toàn bộ cơ thể của Chi nhờ vậy mà tỉnh táo hẳn ra vội đóng cửa lại
« tôi xin lỗi...»
Lam , bà Phụng phía ngoài nghe tiếng la của Chi liền chạy qua thì Phi cản lại
« không có gì đâu?»
Bà Phụng: không có gì mà nó la dữ vậy ? Mau vào xem sao
Lam lại cửa đẩy vào thì phi kéo ra : con nói không sao là không sao mà, chắc em con đau một chút thôi
Lam: cô bị đau sao?
Phi: em mau xuống nhà đi không ai gọi thì đừng lên
Lam tuy không hiểu gì nhưng cũng phải nghe lời lui xuống
Bà Phụng nhìn phi: có phải hai đứa nó đang ấy ấy không? ( Cười)
Bên trong phòng Trúc vội trở lại bàn lấy bình trà uống giải khát nhưng tay run đến nổi làm nó rơi xuống đất
|
Sr ạ, bắt mọi người chờ lâu rồi.
|
Chi bận đồ vào ,nghe vậy vội đi ra
« mình có sao không?»
Trúc lúng ta lúng túng : không, không có sao hết ( xua tay liên tục)
Chi đi lại gần thì Trúc vội đi lùi lại về phía cửa
« em đừng đến gần...đứng yên đó đi»
Chi: em chỉ muốn xem mình có sao không thôi
Trúc: tôi không sao...em ...em...
Phi và bà Phụng cười: nội nghe không ,xem ra Chi cũng biết nghe lời lắm đấy chứ
Bà Phụng : bình thường nó nhác lắm
Rồi cả hai áp tai vào cửa nghe lén
Chi đi lại ngồi xuống nhặt những mảnh vỡ của ấm trà, vô tình bị chúng cắt trúng tay chảy máu
«a...»
Trúc vội chạy lại giữ chặt lấy tay: em có đau không...đã bảo đứng yên mà ...chảy máu rồi để tôi xem
Chi nhìn Trúc : dạ ,không sao chỉ chảy ít máu thôi
Bà Phụng và phi nghe tới đây là cười khoái trá đánh tay ăn mừng nhưng không dám đánh mạnh rồi cả hai bỏ đi về phòng của mình
Trúc nhìn thấy mà xót nên định đưa tay lên miệng núc lấy đầu ngón tay chảy máu của Chi thì bị Cô ghì lại không cho vì ngại,
Mặt cô đỏ cả lên không dám nhìn Trúc nên quay mặt chỗ khác, Trúc biết Chi đang ngượng nhưng vẫn kéo mạnh lên núc lấy
Cô núc lấy ngón tay một cách nhẹ nhàng , sự nóng ướt từ miệng của Trúc không chỉ ở đầu ngón tay mà đang bao trùm lấy toàn bộ thân thể của Chi
Nó tạo ra một luồn điện cực mạnh làm tê liệt mọi tri giác của Cô
Trúc: có bớt đau không?
Chi hai má đã ứng hồng quay lại nhìn một cách rụt rè như hoa mắc cỡ
« dạ...»
Trúc nhìn thấy mà ngây ngất bất giác kéo người Chi lại hôn lên môi rồi trượt dài xuống ngực
|
Chi vẫn để yên không dám cử động ,Trúc đột nhiên dừng lại thở gấp hô hấp đứt quãng nhìn Chi
Ánh mắt đen láy đầy yêu thương nhưng nó cũng chất chứa một nỗi buồn khổng lồ làm cho Chi khó hiểu
Cô không biết nó là cái gì nhưng cô có thể cảm nhận được tình yêu mãnh liệt từ Trúc .
Vì vậy cô đã hôn lên trán, hai mắt ,mũi, môi trên môi dưới và cằm của chồng mình một cách dịu dàng ma mị gợi tình
«em không biết là mình đang nghĩ gì ,đang mang tâm sự gì nhưng em biết mình rất thương em và em chỉ cần biết nhiêu đó là đủ rồi
( vừa đưa hai tay xuống mở nút áo của Trúc vừa hôn lên môi cô) ...hãy để em được làm một người vợ đúng nghĩa có được không?...vì em cũng rất thương mình »
Trúc nghe và nhìn từng hành động của cô, nút áo thứ nhất và thứ hai ở vạt áo đã được Chi mở ra và đang tiến dần lên trên
Trúc ngước xuống nhìn Chi và Chi cũng đang nhìn cô với ánh mắt tràn ngập yêu thương
Trúc vội giữ hai tay cô lại khi đã mở được cái nút áo thứ ba , Chi cố cởi tiếp thì bị Trúc đè cả người xuống sát mặt đất
Hai tay bị Trúc ghì xuống đất rất chặt làm cô cảm thấy rất đau, Trúc đưa mặt sát xuống mặt cô nhìn chằm chằm vào mắt
«nếu tôi không phải là một người đàn ông thật thụ em có còn muốn làm vợ tôi không?»
Chi bất ngờ trước câu hỏi đó nhưng ánh mắt của Trúc nói cho cô biết đó là câu hỏi thật lòng
Nên cô vô cùng bối rối : mình nói gì vậy?
Trúc: em trả lời đi
Chi nhớ lại lời của bà ba ,bà nói với cô, Trúc là người vô cùng nhúc nhát trong chuyện chăn gối nên hy vọng cô đừng cố ép anh hòa hợp
Cho nên cô nghĩ chắc là chuyện đó rồi
« em không ngại...»
Trúc vui mừng: thật không?
Chi gật đầu, Trúc vô cùng hạnh phúc vì câu trả lời đó nên cuối xuống hôn và cởi bỏ áo của Chi ra
Đương nhiên là Cô không chống trả bất cứ hành động nào của chồng mình ,cô ngồi dậy ôm và hôn đáp trả cuồng nhiệt nhất có thể
Trúc biết mình không còn cách nào để có thể dừng lại vì bây giờ cô thật sự đã tỉnh táo không phải say vì rượu nữa mà là say vì tình , men tình đang ngự trị mọi giác quan cảm xúc
Nên Trúc nhanh chóng thoát y cho Chi, cô bồng người con gái đã và đang làm cô đắm chìm trong men say tình ái lên giường
|