Xin Hãy Yên Nghỉ
|
|
XIN HÃY YÊN NGHỈ #chap99
Quân đoàn Trật Tự Hắc Ám quá hùng hậu đông đúc, các huynh đệ hai cẳng lấy luôn đống xe máy của bọn Mãnh Hổ Thiên Đường gục chết kia làm phương tiện di chuyển. Vả lại ở hòn đảo này còn khá nhiều xe cộ bỏ không trong những hàng quán trống vắng nên vấn đề đi lại chỉ là chuyện nhỏ.
Suốt chặng đường trải qua hơn chục lần bị phục kích vẫn chẳng thể ngăn chặn đà tiến rầm rộ của phe ta.
Lúc này quân địch ẩn núp trong các tòa nhà cao tầng hai bên đường chờ quân ta xâm nhập phạm vi thì lập tức từ bên trên ồ ạt quăng lưới xuống (thứ lưới có gắn những lưỡi móc câu nhỏ bằng kim loại nặng, nếu chẳng may bị bám vô người thì rất khó gỡ ra, chúng coi quân ta như đàn cá mắc cạn)
Vị trí xe của sáu nàng cũng bị một tấm lưới ụp xuống. Kim Cương Quỷ dựa đầu đệm ghế nhắm mắt nghỉ ngơi tựa hồ mọi chuyện đều chả đáng để mình bận tâm bởi bên cạnh cô luôn có cánh tay đắc lực nhất mà bản thân vô cùng tin tưởng. My Sẹo ra tay, cô vớ lấy thanh kiếm của mình lẫn của chị Tuyết rồi đạp vào đầu ghế phụ lái làm điểm tựa nhẩy vọt lên chém vù vù rách toạc tấm lưới thành mấy mảnh xong hạ xuống đứng trên ghế trông thực oai phong diễm lệ.
Bốn nàng kia ngồi hàng ghế sau, Di nổi hứng tinh nghịch trêu chọc giơ ngón trỏ lên chọc vào mông My Sẹo một phát.
Lãnh hậu quả liền, Tuyết chòi tay xuống véo má trái của em gái, Bích ngồi cạnh giơ tay véo má phải của bạn kiếm, họ vừa véo vừa day day khiến Di chỉ còn biết kêu "Ơ ơ..." Ngọc - Nhi thì tủm tỉm nhìn đi hướng khác coi như không thấy gì hết. My Sẹo ngoảnh mặt lại, mỉm cười bảo Tuyết "Chị ơi em nghĩ nhóc ngốc nghếch nhà mình đang muốn có vợ lắm á, chắc cũng nên tìm người gả cho nhỉ?" Tuyết gật gù đáp "Để chị tính, nó mà không cưới thì biết tay chị." Thoát được cái véo má Di ái ngại vội ôm lấy bạn tấu, vùi vào vai, nói "Oái. Đừng bắt em đi xem mặt nữa. Nản lắm chẳng có cảm giác gì, em chỉ cưới người mình yêu thôi." Bích nghe đến việc bạn đi xem mặt tự nhiên ức ức nhéo đùi làm Di giật mình kêu "Ay" oan ức tự xoa xoa đùi mình.
Tuyết khẽ cười thích thú, nói "Thôi được rồi, giải quyết chuyện trước mắt nào."
Lời của chị đại giúp các nàng nhớ ra họ đang ở chiến trường nhá.
Không ít xe mắc lưới, từ trên cao quân địch ném đủ thứ xuống (đá, dao, mũi lao, vỏ chai bia...) hại phe ta chật vật thương tổn thêm một số huynh đệ.
Nhi - Di - Bích - Ngọc đều cầm vũ khí nhẩy khỏi xe, họ tách ra chạy nhẩy nhào lộn trên các xe khác để giúp phá lưới.
Có hai mũi lao phóng xuống một xe. Ngọc nhẩy bật tới chém đứt luôn, đứng trên đầu ghế ngồi lia kiếm vù vù nhanh gọn cắt tan tấm lưới, lực nhanh mạnh vừa đủ chính xác tới mức tóc tai da thịt áo mặc mấy anh em phe mình đều không bị vết xước nào. Đúng là cố gắng chứng tỏ bản thân với chị dâu tương lai mà.
Thay mặt chị trùm, My Sẹo oai nghiêm đứng đó hạ lệnh điều động phân chia lực lượng phá cửa tràn vô từng ngôi nhà hòng xử tử toàn bộ địch nhân. Cách này quả nhiên hữu hiệu, cảm giác bị bao vây mai phục rất khó chịu nên tâm trạng mỗi người đều ức chế mà dễ dàng bộc phát tiềm năng, vả lại quân địch tại đây chỉ là chiếm được chút ưu thế địa lợi nên về lâu dài cũng khó lòng khắc chế nổi cục diện, huống hồ bốn nàng cao thủ nhà ta cũng nhúng tay.
Tiếng gào rú thảm thiết vang lên trên các tòa nhà do sự đối kháng giữa hai phe tác động, bao nhiêu chi người tay chân rơi lộp bộp xuống đất...
Nói chung chỉ là tốn thời gian thôi chứ mấy vụ kiểu này không phải vấn đề gì lớn, còn húc tung các trạm phòng ngự của địch bố trí cản trở, cho tới khi ổn thỏa giành thắng lợi thì đã sáu giờ rưỡi chiều.
Đèn đường lắp đặt xung quanh toàn bộ hòn đảo đồng loạt kích hoạt, so ra độ sáng còn mạnh hơn hẳn đèn ở đất liền.
Quân Trật Tự Hắc Ám tiếp tục tiến, không còn gặp thêm ổ phục kích nào khác nữa. Rầm rộ hành trình hơn hai mươi phút thì thấy xa xa trước mắt hiển hiện một pháo đài nguy nga sừng sững.
Còn cách pháo đài chừng hơn trăm mét thì My Sẹo giơ tay ra hiệu tất cả dừng lại.
Trên đầu thành ngoài những kẻ lính canh cởi trần ra thì còn có Yến đeo kính đang đứng nhàn nhã uống chai trà xanh không độ mát lạnh.
Không gian im ắng.
Yến mỉm cười bình thản vẫy chào như gặp bạn cũ vậy, lớn giọng nói vọng xuống "Hai, Kim Cương Quỷ. Lâu rồi không gặp, mọi người kéo đến đây để quy thuận chị Ngân đúng không?"
Di mau miệng chỉ tay lớn giọng vọng lên "Ê bà chị cận thị, đừng cuồng ngôn với chị gái của con này nhé. Thức thời thì kêu Ngân Say Huyết ngoan ngoãn đầu hàng đi, đừng để xưng má rồi mới biết khóc thì đã muộn."
Tuyết cười thích chí xoa đầu em gái thân yêu.
Yến đáp "Đúng là chị vênh em váo, luôn kiêu ngạo quá mức cần thiết. Đắc tội với ai cũng được nhưng bướng với chị Ngân thì là sai lầm bự đấy, đừng như thói quen."
Di bĩu môi bảo "Kim Cương Quỷ hạ cố đến cái hành lang cũ này là phúc mấy đời cho Mãnh Hổ Thiên Đường đấy. Liệu các vị tướng quân đội trưởng có sẵn lòng tiếp nhận chân ái hôm nay không?"
Yến huýt sáo trả lời "Trật Tự Hắc Ám muốn tự tâm lao đầu vào chỗ chết thì Mãnh Hổ Thiên Đường xin chiều. Nói nhiều vô nghĩa, đến lúc tấu lên khúc tuyệt tình ca rồi nhỉ?"
Di nhếch môi nói "Là các người bạc phận, đừng trách bọn này tạo sóng gió, nên thuận theo ý trời mà thoái ẩn giang hồ có phải tốt hơn ngoan cố thống trị bạo lực không? Đến cuối cùng vẫn là khác biệt to lớn chẳng thể chung đường."
Mọi người được nghe màn khẩu chiến vui tai ghê á, ít ai để ý Tuyết nhặt lấy mấy viên đá sỏi mỏng dẹp dưới đất phi viu viu lên.
Khi ấy là Yến đang ngẩng mặt tu nốt chai không độ, một viên nhắm vào cổ cô, viên kia thì bắn trúng mắt thằng thuộc hạ đứng cạnh làm rách nhãn cầu, hắn ôm mắt gào "Aaa..." Xui xẻo theo quán tính ngã chồm tới trước rơi khỏi tường thành "Bịch" tư thế nằm sấp trên đất, im thin thít chả rõ sống chết. Về phần Yến, mặc dù uống nước không trông thấy nhưng trực cảm cao thủ luôn luôn nhạy bén, thính giác nghe rõ thứ gì đó nhỏ nhẹ bay hướng họng mình nên ngón trỏ ngón giữa kịp thời đưa lên kẹp dính viên sỏi. Dựa theo góc độ thì biết nó được phóng từ vị trí của Kim Cương Quỷ.
Đếch quan tâm thằng đàn em ra sao, Yến trực tiếp ăn miếng trả miếng phóng viên sỏi về phía anh thanh niên nào đó thuộc phe ta.
Vìu.. Thêm một viên sỏi khác quăng ra cực nhanh đánh văng viên Yến ném, người quăng chính là Ngọc.
Vốn dĩ vừa nẫy Tuyết nhặt ba viên và đưa nàng hình sự một, Ngọc hiểu ngay ý chị cả nên chờ thời điểm thích hợp. Anh chàng may mắn thoát nạn còn chưa hết kinh ngạc cứ nhòm Yến rồi nhòm các chỉ huy siêu phàm phe mình, này đâu khác gì phim chưởng tung ám khí.
Yến khẽ "Hừ" một tiếng vứt cái chai nhựa xuống, liếc nhìn gã thuộc hạ đứng cạnh. Hắn như nhận được hiệu lệnh liền chạy tót đi.
Ít phút sau cánh cửa sắt to lớn của pháo đài từ từ khai mở "Két ét...", lối vào thông thoáng rộng rãi nhưng đầy nguy hiểm.
Yến chế nhạo "Dám vào không?"
Di xuống khỏi xe trước tiên, chỉ kiếm thẳng lên nói "Lê Tuyệt Như Di đến đây." Các nàng còn lại cũng bước xuống theo, toàn bộ quân Trật Tự Hắc Ám đều thế, mấy trăm ngàn người cùng đứng tạo cảnh tượng thật hoành tráng. Lúc này không mưu mô, không tên lửa, chỉ có quyết tâm cùng thực lực nguyên thủy đồng hành.
"Aaaaaa..." Quân Mãnh Hổ Thiên Đường từ đó ùa ra nhung nhúc đông như bầy dòi.
Tuyết quát "Giết!" Hai phe tức khắc cuồng loạn đem sinh tử của bản thân phó mặc may rủi, nếu chết thì cũng coi như góp phần trải thảm vinh quang cho chị đại, đáng lắm.
Hiển nhiên sáu nàng đứng tuyến đầu nên cũng là đụng độ trước tiên, họ như đại bàng vươn cánh kiêu hãnh giữa bầy gà, đi đến đâu xác địch ngã đến đấy, thoải mái chặt chém đâm.
Sự khốc liệt quy mô tàn nhẫn, máu me văng tùm lum dưới chân pháo đài, nội tạng lòi nhiều vô kể tiếc là không có thời gian thu nhặt bảo quản để bán.
Thông thường Kim Cương Quỷ vẫn là đối tượng bị tấn công nhiều nhất do phần thưởng hậu hĩnh mà Ngân Say Huyết đề ra. Sáu thằng cầm kiếm quây quanh bao vây và cùng lúc xông tới đâm. Tuyết hụp người xuống né đồng thời xoay tròn một vòng lia đứt gân chân cả sáu đứa khiến chúng đau đớn la toáng lên, buông rơi vũ khí ngã xuống ôm vết thương tàn phế.
Một thằng cao lớn cầm bồ cào tám đinh bổ xuống. Tuyết né sang bên thuận thế xiên thủng tim nó. Một tay cô cầm luôn cái bồ cào vụt mạnh xuyên qua đầu thằng địch khác vừa xông tới, thủng mắt thủng sọ phọt óc.
Nhi - Di - Bích - Ngọc thẳng tiến mở đường, dẫu thêm My Sẹo phối hợp quyết tâm cao độ nhưng chẳng qua do bọn cởi trần đông quá nên phải tốn khá nhiều thời gian công sức.
Khi quần áo trên người các cô thấm đẫm máu thì cũng là lúc quân Trật Tự Hắc Ám công phá thành công, tiến vô cổng thành thế như chẻ tre.
Bên trong cũng có "đàn kiến" Mãnh Hổ Thiên Đường từ bốn phương tám hướng tràn ra, nhìn đã thấy ngán ngẩm không biết phải đánh tới bao giờ mới cạn.
May mà phe ta hùng hậu chẳng kém, trước sự bủa vây thì các anh em huynh đệ từ phía sau nháo nhào ùa lên đột kích thiết lập trạng thái cân bằng giữa đôi bên.
Tiếng huýt sáo to rõ vang lên nơi chiến trường ầm ĩ. Xa xa đằng trước là đội trưởng Yến đang đứng nhàn nhã, cầm thanh kiếm mầu đen, vẫy tay trêu ngươi thách thức.
Vượt qua biển người giăng kín lối để tiếp cận thực khó khăn, chẳng qua khi sắp gần thì Yến lại chạy té mất tạo khoảng cách như cũ. Với tình trạng đơn độc ấy chắc chắn Yến không dại lao vào chiến toàn cao thủ phi phàm, có vẻ cô ta muốn dụ mọi người đi theo mình tới nơi đồng bọn chờ sẵn.
|
XIN HÃY YÊN NGHỈ #chap100
Bầu tấu kiếm lẫn nàng hình sự biết thừa rằng Yến e ngại Kim Cương Quỷ, nếu đổi lại là họ thì cũng sẽ lựa chọn như thế.
Yến luôn giữ khoảng cách nhất định, đủ để cho nhóm Kim Cương Quỷ không mất dấu với tình cảnh hỗn loạn này.
Tuyết gọi "My." My Sẹo nhìn chị đại, hai nàng nhìn nhau và gật đầu, ánh mắt thay lời muốn nói. Có thể ngầm hiểu rằng Tuyết giao lại trách nhiệm chỉ huy toàn bộ lực lượng cho My Sẹo còn bản thân thì sẽ đi tính sổ kết thúc ân oán với Ngân Say Huyết. Dù sao nơi chiến trường rất cần người thống lĩnh sáng suốt điều động tránh phát sinh sự cố bất ngờ, mà vấn đề ấy thì Kim Cương Quỷ tin tưởng My Sẹo hơn bất kỳ ai trên đời.
Yến một hồi nhử mồi chạy vòng vèo qua bao nhiêu chỗ, càng tiến sâu càng vắng vẻ do quân Mãnh Hổ Thiên Đường đã ra ngoài gần hết đối phó cuộc xâm lăng của quân Trật Tự Hắc Ám. Tương tự, phe ta cũng chỉ còn mỗi năm cô gái siêu nhân, vừa đi vừa chặt chém lâu thật.
Chạy uỳnh uỵch thêm mười phút thì tới một cánh cổng lớn dẫn vào khu hoa viên ngập tràn đủ loại hoa hồng, huệ, lan, cúc, loa kèn, tuy líp... Đứng canh gác gồm năm chục đứa đều là con gái cởi trần, mặt mũi đứa nào cũng rất hung tợn.
Yến tiến vô thì không sao nhưng khẳng định đám nữ quái bảo vệ sẽ tuyệt đối ngăn chặn năm nàng nhân vật chính.
Tốc chiến tốc thắng, đối với lũ nhãi nhép này thì không đáng dây dưa phí thời gian, cần dành sức mà chơi cùng những người xứng tầm. Tuyết giết một lèo mười mấy đứa, số còn lại do bốn cô em giải quyết nốt. Chúng toi sạch, không con nào toàn thây hết.
Kim Cương Quỷ dẫn đầu, Nhi - Di - Bích - Ngọc nối gót theo sau, khí thế hừng hực, tận đáy lòng ai cũng khát khao cái ngày được bộc lộ toàn bộ thực lực của bản thân. Vấn đề quan trọng nhất là trình độ địch thủ cũng đều thuộc dạng tuyệt đỉnh, chỉ có hoàn hảo va chạm hoàn hảo thì võ học mới có cơ hội bứt phá vươn tới tầm cao mới, chân chính trở thành những nữ cường nhân vô địch.
Cõi đời tồn tại ba loại kẻ mạnh. Thứ nhất là kẻ mạnh không cần phân biệt đúng sai đạo đức cứ thế dẫm đạp nhân sinh, nắm đấm là chân lý trường tồn. Thứ hai là kẻ mạnh hết lòng vì chính nghĩa mà bảo hộ, chẳng quản nghìn năm bia miệng phê phán tốt xấu ra sao, tàn sát tuyệt đối mọi tội ác của thế gian. Thứ ba là kẻ mạnh ẩn mình ở giữa làn ranh thiện ác, ẩn nấp trong bóng tối bàng quan với xã hội, nhưng nếu ai lỡ gây sự thì sẵn sàng bóp chết cả nhà ngay. Cả ba dạng này đều rất rất đáng sợ! Kẻ yếu thì nhiều lắm không cần liệt kê.
Xa xa phía trước có một chiếc bàn đá quý hình tròn mầu hồng đỏ, Ngân Say Huyết ngổi cạnh đó đang uống ly rượu nho, thanh kiếm độc quyền đặt sẵn trên bàn cùng một ly rượu khác, tâm trạng bình thản lắm. Đứng gần xung quanh bà hoàng Mãnh Hổ Thiên Đường là tứ đại cuồng vương Yến - Linh - Ánh - Huyền, ai nấy đều cầm kiếm và hưng phấn hiện rõ ra mặt. Cách đấy một đoạn là chiếc xích đu giản gị.
Tuyết thống lĩnh bốn cục cưng thân tín đi đến. Khí thế hai phe hừng hực, mỗi người nhìn đối thủ riêng của mình mà ngầm căng thẳng.
Ngân Say Huyết mỉm cười bảo "Ngồi hàn huyên chút đi Kim Cương Quỷ."
Tuyết không ngần ngại đặt kiếm lên bàn và ngồi xuống đối diện, bốn cô em thì đứng hộ vệ. Trùm chiến trùm, tướng chiến tướng, từ đầu đã phân rõ phận sự rồi.
Ngân Say Huyết giơ tay ngỏ ý mời "bạn" ngự tửu. Đếch khách sáo vớ vẩn, Tuyết cầm ly rượu uống ngụm nhỏ, vị thơm nồng cay cay.
Ngân Say Huyết thích thú hỏi "Ngon đấy chứ?" Tuyết phũ phàng trả lời "Hay ho gì bia với rượu, tôi chấp nhận uống coi như chuẩn bị tiễn vong qua cầu Nại Hà thôi." Ngân Say Huyết cười híp mắt đáp "Cô vẫn luôn tự tin như vậy!" rồi quay sang nhẹ nhàng nói với bốn đội trưởng "Dẫn khách quý đi dạo nhé các em, nhớ chăm sóc tận tình chu đáo."
Tứ đại cuồng vương hưng phấn đồng loạt lễ phép thưa "Dạ." xong nhìn tứ đại nữ chính bằng ánh mắt khiêu khích rồi quay lưng mỗi người một hướng.
Bầu tấu kiếm cộng nàng hình sự cũng chia nhau nối bước liền. Di theo Yến, Bích theo Huyền, Nhi theo Ánh, Ngoc theo Linh. Những bước chân vững vàng rời khỏi đây nhường không gian riêng cho hai người phụ nữ vĩ đại đủ quyền hành tác động tới sinh kế an cư lạc nghiệp của cả thế giới.
Ngân Say Huyết nói "Lâu rồi, kể từ khi đụng nhau trên tháp Effen tới nay chúng ta mới hội ngộ lần nữa, nhưng lại là lần hội ngộ cuối cùng. Trận hồi đó chỉ là giao lưu chút quyền cước nên chưa đủ thỏa mãn nhỉ." Kim Cương Quỷ gõ ngón tay trên bàn, đáp "Gây náo loạn cả Việt Nam, làm chết bao nhiêu người cô thấy vui lắm à?" Ngân Say Huyết thản nhiên nói "Vui chứ. Lợi dụng lực lượng quân đội giúp thanh trừ bọn thượng tướng phản phúc rồi còn thu về được bao nhiêu địa điểm khai thác tài nguyên với cuỗm được chút tiền của bộ quốc phòng. Chính phủ suy yếu, lòng người hoang mang, ngày sau muốn quật khởi tại mảnh đất hình chữ S ấy lại càng đơn giản, những kẻ lãnh đạo quốc gia vốn dĩ không chịu nổi một kích nếu Ngân này thích. Cô cũng đâu vừa, Mãnh Hổ Thiên Đường có gì thì Trật Tự Hắc Ám cũng thế, đừng tưởng tôi không biết những nghiên cứu bí mật của các người." Kim Cương Quỷ đáp "Đống vũ khí hủy diệt hàng loạt mà bên cô phát triển mới thực đáng sợ, nếu có thể vô hiệu hóa chúng thì tốt." Ngân Say Huyết khoanh tay tựa trên bàn, nói "Tôi nghĩ cô muốn tịch thu thì đúng hơn á. Hai phe đều có những lá bài tẩy nhằm đối phó mọi cường quốc, chỉ cần một phe sử dụng đã đủ tạo nên thảm họa toàn cầu rồi, rốt cuộc là ai tham hơn?" Kim Cương Quỷ trả lời "Những thứ ấy nếu vào tay tôi thì sẽ chẳng bao giờ xẩy ra thảm họa hết, đây không phải chiếm hữu mà là đảm bảo an nguy cho nhân loại. It nhất thì cô đã lũng đoạn kinh tế chính trị quá nhiều rồi, càng lúc càng quá đáng. Để cô thống trị thêm một khoảng thời gian nữa thì e rằng tài nguyên Châu Á lẫn Châu Âu cạn kiệt mất, đúng là bầy dơi hút máu. Vấn đề quan trọng nhất là cô dám ỷ lớn hiếp nhỏ bắt nạt ba nhóc đáng yêu nhà tôi, đây mới là tội nặng nhất!" Ngân Say Huyết bẻ mười đầu ngón tay nói "Hồi trước cô cũng từng cho tứ đại cuồng vương của tôi một trận còn gì, xem chừng đã đến lúc đưa ra đáp án giữa tôi và cô ai thực sự mạnh hơn." Kim Cương Quỷ nhếch môi "Rất sẵn lòng."
Ngân Say Huyết cầm ly rượu lên bảo "Cạn ly chứ, uống xong chúng ta sẽ trò chuyện bằng đao kiếm, bằng máu." Chả cần nghĩ nhiều Kim Cương Quỷ liền cụng ly (nho nhã lắm, họ không chơi trò hô hào 1 2 3 dô đâu)
Mắt nhìn mắt, trái tim của hai cô nàng cường đại thời khắc này đập mãnh liệt. Dẫu là kẻ địch nhưng họ vẫn luôn kính trọng nể phục nhau, cặp đối thủ này như hai thái cực âm dương tới lúc hạ màn. Hai thanh kiếm bóng loáng sắc bén chực chờ chủ nhân nắm lấy, sát khí nở rộ thăng hoa tăng trưởng theo từng ngụm rượu nho vô miệng mỗi người.
Lúc này là bẩy giờ bốn mươi phút tối, pháo đài vẫn sáng trưng nhờ hệ thống đèn đặc biệt, mùi hương thơm của các loài hoa khác nhau lan tỏa dịu êm.
Bên ngoài kia trận ác chiến còn chưa ngã ngũ, những tiếng la hét ầm ĩ len lỏi khắp nơi.
...
Nhi - Di - Bích - Ngọc trước khi theo chân bốn vị đội trưởng thì có giơ nắm đấm chạm nhau coi như sự khích lệ mong chờ ngày về bình yên, đồng thanh "Cẩn thận!" rồi mới tách rời nhau.
(tôi sẽ hát cho những niềm vui những nỗi buôn, tôi sẽ hát cho ngọn lửa cháy sáng mãi trong tim...niềm tin chiến thắng sẽ đưa ta đến bến bờ vui, niềm tin chiến thắng luôn mãi trong tim mỗi chúng ta...)
...
Sinh tử chiến thì phải chọn nơi đẹp đẹp. Yến dẫn Di đi bộ một lúc thì tới cây cầu đá dài ngoằng, phía dưới là vực thẳm với nguồn nước biển chẩy xiết liên tục, đây là con đường bằng phẳng để các phương tiện tải trọng lớn chuyên chở nhu yếu phẩm cần thiết vô pháo đài.
Đứng cách nhau năm mét, gió mát vi vu thổi tóc hai nàng phất phới. Những người bình thường giờ này chắc đều đang quây quần bên gia đình hoặc hẹn hò yêu đương, chẳng ai được tận mắt chứng kiến những trận quyết đấu lịch sử.
Yến mỉm cười bảo "Lần ở viện Hòa Thuận nếu không phải bị phá đám thì nhóc đã quy tiên rồi á."
Di xoa bóp vai, lắc lắc đầu nói "Vẫn hoang tưởng ghớm nhỉ bà chị. Thể hiện cho con này xem bản lĩnh chân thực của chị được chứ hả?" Yến nắm chắc chuôi kiếm đáp "Không thành vấn đề."
...
Linh dẫn Ngọc tới một khu rừng nhỏ, suốt chặng đường cả hai cứ im lặng.
Đứng giữa muôn vàn cây cối xanh tốt, Ngọc cất tiếng trước "Cám ơn cô về sơ đồ tòa nhà đám thượng tướng phản loạn! Chỉ mong cô có thể cải tà quy chính làm lại cuộc sống mới ngày qua ngày yên ổn, đừng dùng tài năng của mình phò trợ cho cái ác nữa." Linh khẽ lắc đầu "Đời này sống hay chết, sinh mạng chúng tôi đều thuộc về chị Ngân, chị ấy muốn vẫy vùng thế giới thì chúng tôi sẽ không tiếc thân mình mà giúp đạp đổ mọi chướng ngại. Chỉ cần chị Ngân yêu cầu, bốn chúng tôi sẵn sàng chết!" Tạm hoãn giây ngắn ngủi nhếch môi, nói tiếp "Chẳng qua nếu cô đồng ý ngủ với tôi một đêm thì tôi sẽ chịu thua không đánh nữa, thế nào?" Ngọc "Hứ." một tiếng bảo "Nằm mơ?" Linh thở dài "Hai dà. Vì con nhóc đáo để cầm dao bầu phải không? Con oắt đấy từng đá tôi rất đau, có cơ hội sẽ báo thù." Ngọc nhíu mày nói "Cô sẽ không bao giờ có cơ hội tiếp cận em ấy nữa đâu vì cô sẽ gục ngã ngay tại đây." Linh cười nhe hàm răng trắng đẹp "Ghê gớm. Nói thực ham muốn cá nhân mà tôi dành cho cô hoàn toàn chưa đủ lớn để khiến tôi từ bỏ trọng trách hầu cận trợ giúp chị Ngân, không điều gì thay đổi được lòng trung thành của tứ đại cuồng vương. Trường hợp cô muốn giết chị ấy thì xin thứ lỗi, hãy bước qua thi thể tôi hẵng nghĩ tới nhé!"
Tiếng côn trùng đâu đó thỉnh thoảng vang lên. Một con cú vọ đậu trên cành cây cao, nó may mắn trở thành khán giả.
...
Nơi tầng thượng cao chót vót của pháo đài, ở đây nhìn ngắm mọi thứ bên dưới đều nhỏ tí ti, nhìn quân lực hai phe phái trảm nhau giống lũ nhện ngọ nguậy. Trông thấy cả chân trời xa xăm, bốn bề đại dương. Bầu trời đen kịt, hai cô gái như tướng nhà trời đứng trên đó đối diện nhau.
Ánh dùng ngón tay xoắn xoắn tóc mai phớt mầu tím của mình, nói "Chưa từng có kẻ nào khiến tứ đại cuồng vương coi trọng như mấy nhóc đâu. Yến - Linh có kể cho tôi nghe, cao thủ trên đời quả thật không ít. Đáng tiếc lại chọn nhầm chủ!"
Tóc Nhi phất phần phật, lạnh lẽo đáp "Chí hướng của chánh tà luôn là đối lập, mục tiêu cuối cùng của hắc bạch lưỡng đạo bất cứ thời điểm nào cũng là triệt nhau thôi, khách khí làm gì."
Kiếm và dao bầu loang loáng phản chiếu. Ánh trăng tròn soi rọi, mây mù phiêu du lượn lờ, rốt cuộc ai hơn ai?
...
Bể bơi ngoài trời dài rộng hơn hai trăm mét, nước xanh trong vắt êm ả.
Đứng trên bờ là hai cao thủ xuất quỷ nhập thần.
Huyền mỉm cười nói "Tôi rất muốn được xem trận chiến giữa chị Ngân với Kim Cương Quỷ nên sẽ kết thúc thật nhanh gọn, coi như số nhóc đen đủi nhé."
Bích nhếch môi đáp "Hứ. Nhanh nhẩu thì dễ đứt đầu đấy bà chị ơi, bản thân tôi cũng muốn xem lắm chứ. Vậy nên chúng ta đừng tốn thời gian nữa." Dứt lời giơ mã tấu lên chỉ thẳng mặt Huyền, nói "Nhớ kỹ, người đánh bại bà chị tối nay là Hoàng Kiêu Hùng Bích."
Huyền cũng giơ kiếm chỉ lại, bảo "Cái tên của một mỹ nhân sắp phải chết, tôi sẽ nhớ khắc cốt ghi tâm."
...
Xoảng. Xoảng.
Hai ly thủy tinh quăng xuống đất vỡ toang, Ngân Say Huyết - Kim Cương Quỷ cùng lúc rút kiếm chém vào nhau.
KENGGGGGG...
ĐÁNH RỒI!
|
XIN HÃY YÊN NGHỈ #chap101
Đều là kiếm quý gươm báu, độ sắc bén tuyệt đối không thua nhau là mấy, lực phản hồi khiến tay Ngân Say Huyết lẫn Kim Cương Quỷ đều rung tê tê. Không hẹn mà hai trùm cùng mỉm cười, cảm giác kích thích tột độ, đồng thời cùng nắm lấy góc bàn muốn hất vào đối phương. Tốc độ và khí lực của họ đều sàn sàn ngang nhau nên chiếc bàn đá dẫu nặng vẫn bị hất bổng lên một đoạn khá cao. Hai cước va chạm, dư lực khiến họ lui về sau ba bước.
RẦM... Bàn đá rơi xuống vị trí cũ. Ngân Say Huyết lập tức dẫm lên mặt bàn tạo điểm tựa nhẩy cao tới chỗ Kim Cương Quỷ mà chém xuống đỉnh đầu.
Kim Cương Quỷ nheo mắt bình tĩnh, khi lưỡi kiếm bá đạo chỉ còn cách đầu cô mười centimet thì cô đảo chân xoay người vòng tròn tránh cực nhanh sang bên trái, theo đà xoay ấy thì tiện thể nhấc chân bổ gót vô gáy Ngân Say Huyết.
Ngân Say Huyết tức khắc cúi xuống né đòn hiểm, thuận thế đạp vào chân trụ của Kim Cương Quỷ.
Kim Cương Quỷ bật nhẩy nhào lộn về đằng sau. Vừa tiếp đất thì Ngân Say Huyết đã sấn tới chém ngang một đường.
Kenggg... Kim Cương Quỷ đỡ được. Kiếm pháp của hai trùm cuối cực kỳ siêu phàm hiểm ác, công kích mãnh liệt, phòng thủ kiên cố, không động tác thừa, cả hai nàng quyết đem sở học cả đời phát huy hết trong trận đấu vinh quang hào nhoáng này.
Họ điên cuồng liên hoàn chém đâm với sức bền bỉ đáng kinh ngạc, đánh triền miên không cần nghỉ. Đôi lúc cũng thật hung hiểm, Ngân Say Huyết chém sượt qua má Kim Cương Quỷ, may mà né được, nếu dùng kính hiển vi soi sẽ trông thấy có mấy sợi lông tơ bị cắt đứt, khoảng 0,3 milimet nữa là rách má máu phọt rồi. Kim Cương Quỷ trả đũa liền, nhát chém cuồng bạo sượt qua mắt đối thủ. Ngân Say Huyết phản ứng thần tốc đạp đất lui người ra sau tránh kịp nhưng hàng lông mi mắt trái bị cắt đứt sáu sợi.
Hai nàng trùm siêu cấp vờn nhau kịch liệt, kéo qua chỗ nọ chỗ kia làm cả khu hoa viên vạ lây, rất nhiều bông hoa bị ánh kiếm chớp nhoáng cắt đứt, vô số cánh hoa tổn thương bị gió cuốn bay tán loạn xung quanh hai mỹ nữ tuyệt sắc tuyệt tài. Những tiếng "Keng keng..." chẳng khác chi song kiếm hợp bích tấu lên khúc nhạc hào hùng làm tâm can con người nhộn nhạo, đầy rẫy cánh hoa hồng xui xẻo bay vô giữa trận chiến liền bị lia đứt ngay. Một cánh lan trắng rơi đúng tầm Ngân Say Huyết đâm tới, lưỡi kiếm xiên thủng cánh lan nhắm vô cổ họng đối phương. Kim Cương Quỷ ngửa người nằm xuống tránh đồng thời chân phải tung cước đá văng thanh kiếm của Ngân Say Huyết lên không, chưa dứt đà chân trái đạp vô cằm luôn.
Dường như Ngân Say Huyết cũng lường trước tình huống này, cô dẫm xuống cản chân Kim Cương Quỷ, mượn nhờ lực đẩy mà bật nhẩy lên cao bắt lại bảo kiếm. Theo đà rơi đôi tay nắm chặt chuôi đâm xuống trái tim kẻ đang nằm dưới kia. Kim Cương Quỷ đập mạnh chuôi kiếm xuống đất tạo lực gián tiếp mà toàn thân xoáy ngang vòng vòng tránh thoát cửa tử.
Phụp... Lưỡi kiếm của Ngân Say Huyết xuyên qua nền đất cứng hơn 60 centimet.
Lợi dụng điều đó Kim Cương Quỷ chạy đến, thực hiện động tác bơi lội nhào tới đâm vô huyệt thái dương của địch.
Ngân Say Huyết tức khắc xoay mình nhoài cả người nằm xuống đất để toàn thân Kim Cương Quỷ lướt qua, tiện thể túm ngực áo và co chân sử dụng thế võ judo mà quăng ngược ra sau. Tiếp đó Ngân Say Huyết bật nhanh dậy, gồng sức rút kiếm khỏi mặt đất rồi lao tới, vọt lên định cắt đôi Kim Cương Quỷ còn đang lơ lửng trên không.
Đáng tiếc chẳng như ý nguyện đâu, Kim Cương Quỷ dẫu đang ở trạng thái lưng chừng hư vô vẫn có thể chém ngược lại một nhát mạnh kinh hồn.
Kengggg... Cú va chạm vũ khí khiến họ văng tách nhau, mỗi nàng lộn ba vòng về sau, loạng choạng lui thêm hai bước mới đứng vững được.
Dè dặt, đó là tâm trạng chung của cả hai chị đại. Tay cầm kiếm của họ khẽ run rẩy do lòng phát lạnh, chả phải vì thời tiết mà bởi thực lực đối phương làm mình sợ hãi, ấy thế nhưng nội tâm không ngừng phấn khích gào thét hãy tiến lên.
Cho đến giờ vẫn chưa ai bị thương, dưới mặt đất la liệt cánh hoa rơi. Một cơn gió khá lớn tạt qua, số hoa lá lại bốc lên cuồn cuộn, cảnh tượng vô cùng mỹ lệ.
Bốn mắt nhìn nhau chằm chằm, chỉ cần chút xíu sơ hở là tắt thở chết ngay. Giây phút này nội tâm họ đang hao tâm tổn trí tính toán từng đòn tiếp theo, góc độ nào phù hợp, cân nhắc kỹ càng từng milimet phá tử huyệt đối phương.
Nếu đám võ sư lợi hại khắp thế giới được xem trực tiếp trận này thì chắc sẽ cúi đầu hổ thẹn lắm.
Đây mới đích thực long tranh hổ đấu, tột đỉnh công phu!
....
Ở nơi khác, cây cầu đá dài ngoằng cũng đang diễn ra cuộc đấu song hùng.
Yến và Di lao vào nhau, hàng tràng tiếng "Keng keng keng..." vang vẳng chốn yên tĩnh này. Trận chiến lúc trước tại viện Hòa Thuận còn dang dở khiến cả hai thực sự rất không thoải mái, đã là cao thủ thì chẳng ai muốn thua kém kẻ khác, họ cần một kết quả rõ ràng để bản thân thoát khỏi lấn cấn trong tư tưởng.
Tạm thời tách nhau vài mét, hai nàng nhếch môi tỏ ý hài lòng với trình độ đối thủ.
Di chạy mau tới, khi khoảng cách đủ gần thì cô hụp người thấp xuống hệt như kiểu trượt patin, đôi giầy ma xát mặt cầu cứ thế trượt tiếp một đoạn, đôi tay nắm kiếm muốn chặt chân Yến.
Tuy bất ngờ với cú trượt nhanh nhẹn đẹp mắt ấy nhưng vẫn chưa đủ tính uy hiếp được Yến, cô ta bật nhẩy lên tránh đồng thời chân trái giật ngược về đạp trúng đầu Di khiến cô mất đà suýt té sấp mặt nếu không kịp chống tay lộn người dậy.
Di chạy trở lại ăn miếng trả miếng, trông động tác thì giống đòn trượt patin hồi nãy. Cứ nghĩ Di sẽ trượt dài lần nữa nhưng lần này cô hụp người chỉ trượt chút xíu đánh lạc hướng chú ý của Yến thôi, nhún đôi chân dậm mạnh tạo lực mà phi vọt đâm lên nhắm vô giữa cằm Yến, nếu chiêu này thành công thì xuyên qua cả đầu.
Tứ đại cuồng vương cũng đâu phải hư danh, Yến ngửa đầu như con cá chép lộn mình tránh thoát cú đâm chí mạng nhưng vẫn dính một đạp của Di mà ngã lăn vòng tròn về sau giữ khoảng cách.
Di mỉm cười bảo "Đừng tưởng dễ ăn con này nhé bà chị."
Yến đứng dậy đáp "Hừ. Phách lối y hệt mụ Kim Cương Quỷ! Thật chướng mắt!"
Họ lại xông vào cận chiến bằng những chiêu thức công thủ toàn diện, xà lan thành cầu cũng vạ lây theo chịu bao nhiêu vết chặt chém khi một trong hai né đòn. Lúc này do Yến quá cuồng mãnh làm Di bị dồn ép lui tới mép cầu, Yến chém chéo rất mạnh.
Kenggg... Tuy đỡ được nhưng Di vẫn bị ép dựa hẳn lưng xuống thành cầu, đầu hướng ra khoảng không, Yến càng tăng lực đè hơn. Đâu cam chịu lép vế mãi, Di cắn răng dồn sức hất lên đẩy lui địch, tiếp đó hét "YA" nhào tới lia ngang đường gươm thần sầu. Yến giơ kiếm chặn kịp mà đôi tay tê dại, nghĩ thầm những nhát chém của con nhóc này quá khủng khiếp, lòng quyết định dùng nhu khắc cương xoay vũ khí tạo một vòng tròn kéo cho thanh kiếm của Di không tự chủ được phải quay theo.
Di nhíu mày hiểu thấu ý đồ mụ cận này muốn hất bay thanh Nhật của mình đây mà, cô lập tức vận xảo lực uyển chuyển cố quay kiếm về hướng ngược lại nhằm thoát khống chế. Nào ngờ kỹ thuật của họ điêu luyện tương đương nên cả hai thanh kiếm chẳng chịu nổi vòng chong chóng nữa bất chợt văng ra phía sau mỗi người, sắp rơi xuống vực.
Yến - Di đều xoay mình chạy đuổi theo, động tác giống nhau là bật nhẩy dẫm lên thành lan can, tay trái túm giữ cột chống cho an toàn, tay phải bắt lấy chuôi kiếm mà đu bay một vòng, đứng trên đó chĩa mũi kiếm vào đối phương.
Trận đấu từ đầu đến giờ vẫn chỉ là thăm dò nhau nhẹ nhàng vậy thôi, đôi mắt hai nàng bùng phát chiến ý hừng hực.
Phạch... Họ cùng lúc nhẩy về phía nhau. Giữa không trung đâm kiếm, sự quan xát chính xác tuyệt vời khiến hai đầu nhọn mũi kiếm chích trúng nhau xong sượt qua cứa rách tay áo cả hai gây vết xước ngoài da khá dài.
Yến - Di xoáy vòng vòng hạ xuống đất. Lần này tới lượt Di cuồng bạo lấn át bằng những cú chém mạnh khủng bố, có khi cắt đứt vài sợi tóc đối thủ luôn (Yến né được nhưng tóc phất phới không né được)
Kenggg... Di chém hụt vào cột chống cầu, nứt mẻ hẳn một góc bê tông, còn Yến thì xoay mình tránh thoát. Di tính trước trường hợp này rồi, cô bật nhẩy lên đá liên hoàn cước trúng thân Yến "Bịch bịch bịch bịch"
Vừa đau vừa cáu, Yến ngã người tránh cước thứ năm, thuận thế đạp vô lưng Di phát đau điếng.
Chả chờ đối phương hoàn hồn, Yến bật dậy, dẫm thành cầu làm đà nhẩy cao đá tạt trúng má Di "Bốp"
Di ngã nhào đập đầu vào góc chân cầu, chẩy cả máu. Biết cô đang choáng, Yến xấn tới chém.
|
XIN HÃY YÊN NGHỈ #chap102
Từng trải qua vô số lần thập tử nhất sinh nên Di tuyệt đối sẽ không vì "chút" thương tích này mà gục ngã bất lực đâu (người bình thượng bị thế thì chỉ có nằm co quắp ôm đầu khốn khổ kêu gào hoặc tệ hơn là bất tỉnh nhân sự luôn) Thính giác tinh tường cảm nhận rõ rệt từng bước di chuyển của địch tiếp cận mình thì lập tức nằm ngửa lại ngáng chân đá mạnh "Bụp"
Yến mất thăng bằng ngã ngang sang bên làm nhát chém không kịp thực hiện. Trước khi cô ta hoàn toàn tiếp đất thì Di đã bồi thêm một cước trúng ngay cằm mà văng cả thân đi gần ba mét mới đập lưng xuống mặt cầu, đủ hiểu cú đá ấy mạnh nhường nào.
Hai nàng đều bị thương choáng váng nhưng vẫn cứ đứng ngay dậy. Trên đầu Di nhỏ máu lan xuống trán xuống má, còn phía Yến thì sước cằm khá nặng, máu chẩy ướt cổ ướt áo. Cả hai dùng tay quệt lau huyết, chưa bao giờ họ phải chật vật tả tơi như vậy. Trong tâm trí họ nghĩ về chị đại của riêng mình, vì người đó thì càng không được phép thua, bản thân phải đạp đổ mọi chướng ngại giúp chị trùm đáng kính thâu tóm tuyệt đối thế giới ngầm.
Yến kiêu căng hỏi "Còn sức chơi tới chung cuộc chứ nhóc?"
Di ngạo mạn trả lời "Đủ để khiến bà chị phải quỳ xin tha đấy!"
Dứt lời họ lại tiếp tục giao tranh, hàng tràng tiếng "Keng keng..." nở rộ gấp gáp hơn hẳn từ đầu trận đến giờ, thấy cả những tia lửa nhỏ tóe ra do ma xát va chạm quá mạnh. Có trường hợp hy hữu xuất hiện một con muỗi vằn vo ve lạc vào phạm vi chém nhau quyết liệt dẫn tới hậu quả đau thương bị kiếm Nhật chém cụt mất đầu, chắc bởi nhanh quá nên thân xác con muỗi chưa thích ứng kịp với việc đã chết mà còn bay được thêm một đoạn rồi mới rơi rụng nằm ngửa, chân nó co giật. Vấn đề này chính Di cũng không hay biết hoặc không thèm biết.
Nhân kiếm hợp nhất, lúc cương lúc nhu, hai nàng như đang phiêu du đến một cảnh giới mới của võ học, cùng nhau tiến bộ thông qua thực chiến.
Kiếm chạm kiếm áp xát nhau, Yến co chân phải lên gối vô chỗ hiểm của đối thủ thì trùng hợp Di cũng làm thế, xương đầu gối va nhau "Cụp" đều đau lắm đấy. Thêm những cú đá cú đạp uy lực so kè mà chưa ai chiếm được thế thượng phong.
Hai "siêu nhân" vẫn bất phân thắng bại.
...
Trong rừng.
Con cú vọ đậu trên cành cây cao cứ đảo mắt nhìn qua nhìn lại hai con người xinh đẹp giao tranh kịch liệt.
Âm thanh "Keng keng..." như pháo nổ liên hồi giữa chốn vắng lặng bốn bề. Bao nhiêu lá rụng xào xạc bốc cao theo làn gió lớn thi thoảng nổi lên.
Không hổ là những cao thủ thượng thừa, Linh lẫn Ngọc toàn chém những nhát cực tốc nhanh đến mức không phát ra tiếng, chỉ khi va chạm mới vang âm thôi.
Lúc này Ngọc dũng mãnh ép Linh lui dần về một thân cây to.
Linh chém ngang một đường qua cổ, Ngọc cúi hụp xuống chặt chân. Linh bật nhẩy lên cao nhào lộn hai vòng, đôi chân móc vô cành cây chắc khỏe với tư thế treo ngược.
Người trên kẻ dưới vẫn tiếp tục công kích nhau "Keng keng keng keng..." chẳng ai kém hơn ai. Mái tóc dài của Linh rủ xuống có chút vướng víu cản tầm nhìn nhưng không vì thế mà cô gặp bất lợi. Ngọc cũng hiểu muốn công phá trúng người một trong tứ đại cuồng vương là điều hết sức khó khăn.
Đang đánh một hồi ngang ngửa thì Ngọc tự tách ra, chạy mau đến đạp vào thân cây lần lượt ba phát thật nhanh, cứ mỗi một đạp là cô lại lên cao thêm chút nữa. Ngọc đứng lơ lửng tựa chân phải vô thân cây, chân trái đá cú karate gẫy luôn cả cái cành to ấy khiến Linh mất chỗ treo ngược mà rơi xuống.
Ngọc cũng xoáy người hạ cánh tiếp cận, vung gươm muốn lia đứt đôi chân kia. Nhưng dễ gì, Linh dù tư thế ngược vẫn khéo léo đá văng khúc cây nhằm vào mắt Ngọc làm cô đành phải thu hồi đòn chuyển qua chém đứt đôi khúc gỗ to đó.
Linh chống tay trái xuống đất tạo điểm tựa bật cả người lên cao tung cước đá trúng hông Ngọc "Bụp"
Nàng hình sự bị hất văng cả đoạn dài ngã ngửa ra đất, nhân cơ hội ấy Linh xông tới. Ngọc đành lăn ngang liên tục để né những liên hoàn chém, quần áo dính không ít bụi bặm. Theo đà truy đuổi xuất chiêu của Linh làm cho bao nhiêu lá héo úa dưới đất bị cắt tứ tung (Ngọc thoát, lá chịu thay)
Lăn tầm ba mét hết tình trạng bị động thì Ngọc cắm kiếm xuống đất đỡ nhát chém của Linh "Keng" Tiếp theo cô dùng tay đập mạnh vào chuôi kiếm ép nó đâm thủng mặt đất sâu hơn tạo lực đẩy giúp toàn thân nhẹ như chim bật dậy tung cú đá vòng trúng má đối thủ "Bốp"
Đến lượt Linh ngã văng đi một đoạn nhưng nhân vật siêu hạng như cô nào có thấy thấm tháp gì với cú đá ấy chứ, lập tức bật ngay được dậy, gương mặt chẳng chút biểu cảm đau đớn.
Ngọc rút kiếm khỏi lòng đất, chỉ về phía Linh, nói "Trình độ tứ đại cuồng vương khá đấy! Nhờ các cô nên Mãnh Hổ Thiên Đường mới có thể bành trướng quy mô như hiện tại. Dưới trướng tướng mạnh không có lính hèn, đúng thật."
Linh nhếch môi trả lời "Hứ. Siêu sao của bộ quốc phòng nào có thua kém ai! Tôi công nhận cô là đối thủ đáng gờm nhất mà tôi từng phải giao tranh trong đời mình!"
Ngọc thở dài đáp "Đáng tiếc đường chúng ta đi lại là ngược chiều! Dẫu thế nào thì cô cũng xứng đáng để tôi tôn trọng! Chỉ trách số phận không cho tôi gặp cô sớm hơn Ngân Say Huyết, biết đâu chừng giờ phút này cả hai đã có thể là tri kỷ!"
Cả Linh lẫn Ngọc đều mến tiếc tài năng của nhau.
Linh hơi cong môi mỉm cười nghĩ tới lời mỹ nữ hình sự, nội tâm vui buồn đan xen.
(..chúng ta không thuộc về nhau, giấc mơ không là của nhau..)
Bâng khuâng chốc lát Linh cay đắng bảo "Chuyện đến mức này rồi thì hãy viết ra kết thúc đi. Người nào chủ nấy, tôi tuyệt không trách cô!"
Ngọc khẽ lắc đầu nói "Được."
...
Tầng thượng pháo đài cao chót vót nên gió lớn hơn hẳn so với bên dưới, mát cực luôn, đứng trên này thì khỏi cần quạt.
Keng keng keng keng... Cặp kỳ phùng địch thủ Ánh - Nhi đang thể hiện bản lĩnh bất phàm của mình, dù dao ngắn hơn kiếm nhiều nhưng bé bầu nhà ta không hề lâm thế hạ phong.
Vù... Ánh chém dọc một đường. Nhi lách người né sang bên cạnh, thuận thế đá vào ống đồng chân phải đối thủ khiến Ánh bị đau khụy xuống, nhưng đột ngột cô ta bật lên liền húc đầu trúng cằm nàng bầu "Bốp"
Rất choáng luôn, theo quán tính Nhi ngã ngửa về phía sau ấy thế mà vẫn kịp trả đũa lộn người lên gối "Bốp" trúng cằm Ánh. Tất nhiên cũng phải trả giá, dẫu ngã Ánh vẫn có thể tung chân sút trúng xương cột sống của nàng bầu.
Cả hai nhào lộn vài vòng tạm thời tách nhau giữ khoảng cách, coi như có chút thời gian nghỉ giải lao.
Ánh quệt chút máu ở cằm, nói "Khá đấy nhóc con!"
Nhi cười đểu đáp "Hứ. Bà chị cũng ghê phết, áp lực không nhỏ đâu!"
Ánh chép miệng bảo "Thật lãng phí, nhân tài như nhóc lại bỏ thây nơi đây!" Dứt câu liền xông tới luôn.
Keng. Đường chém chéo bên phải.
Keng. Đường chém chéo bên trái.
Keng. Đường chém ngang.
Keng. Đường chém dọc.
Chuỗi đòn liên hoàn của Ánh mô phỏng giống dấu hoa thị, mỗi nhát đều cuồng bạo. Nhi tuy đỡ được nhưng bàn tay tê ê ẩm, vả lại tốc độ của Ánh quá nhanh nhất thời khó bề phản công chỉ có thể cố phòng thủ, bản thân cô biết đánh tầm xa mình sẽ bất lợi nên cần áp xát.
Lúc Nhi bị dồn gần vào góc thì cũng là lúc dao bầu bị đánh văng khỏi tay rơi cách đó hơn chục mét, công nhân đối thủ như quỷ thần!
Vù... Ánh lia kiếm ngang muốn cắt cổ. Nhi ngửa người né, đồng thời túm tay túm cổ áo, chân thúc vô giữa háng, đòn judo hất Ánh lao ra khỏi phạm vi tường bao quanh, rơi xuống chỉ có chết.
Phản ứng lanh lẹ thần kỳ, Ánh dùng tay kia nắm được mái tóc dài mượt của Nhi kéo luôn theo.
Tình trạng bây giờ tóc Nhi lại là sợi dây giúp Ánh lơ lửng không rơi, nàng bầu còn phải gồng mình nắm giữ bờ tường tránh việc đồng quy vu tận (bờ tường tầng thượng pháo đài cao đến bụng thôi) Có dao bầu trong tay thì cắt tóc đi sẽ ổn ngay, đáng tiếc chỉ là nếu.
Ánh tận dụng lực kéo tóc mà đạp chân hai phát vào tường tạo đà nhẩy vọt lên nhào lộn trở lại vị trí an toàn, tiếp đó tung chân đá tạt ngược về đằng sau "Bụp" trúng má Nhi. Cô ta tức khắc đuổi cùng giết tận.
Hướng Nhi ngã trùng hợp với hướng dao bầu nằm. Thâm tâm hiểu rõ Ánh đang chạy tới, bàn tay nhanh nhẹn dứt khoát nhặt được vũ khí bật ngồi dậy.
Ánh cúi người đâm kiếm nhắm vào trái tim.
Ping... Nhi kịp áp dao bầu xát buồng tim mới kịp thoát kiếp nạn, khéo léo xoay dao đẩy chệch mũi kiếm và rướn người tặng Ánh một cái tát trời giáng nổ đom đóm. Ánh co chân đạp vô bụng Nhi mà lăn về sau, đối với Tứ Đại Cuồng Vương thì con mồi tầm cỡ này khó nhằn kinh!
...
Hiện tại ở bể bơi ngoài trời cũng đang diễn ra trận chiến cường hoành không ai nhân nhượng.
Bích và Huyền, mã tấu và kiếm, hàng tràng tiếng kim khí va chạm chói tai rộ lên đầy kịch tính căng thẳng.
|
XIN HÃY YÊN NGHỈ #chap103
Keng keng keng... Bích với Huyền giao đấu được một lúc khá lâu nhưng vẫn chưa ai tim được chút xíu sơ hở nào của đối phương cả.
So kè di chuyển tới gần bể bơi luôn, hai nàng đều chém chéo tạo hình chữ X kề xát nhau mặt đối mặt.
Huyền nhếch môi bảo "Trình độ của nhóc làm chị đây bất ngờ đấy! Chắc mụ Kim Cương Quỷ bí mật huấn luyện mấy đứa cũng là để dành cho ngày này nhỉ."
Bích đáp "Đào tạo kẻ mạnh làm vây cánh cho mình luôn là điều cần thiết đối với người giang hồ, chẳng phải cũng vì thế mà Ngân Say Huyết thu thập Tứ Đại Cuồng Vương về dưới trướng hay sao. Mà dường như bốn vị đội trưởng đều rất ghét Kim Cương Quỷ nhỉ? Từng đụng độ và ăn hành rồi phải không?!"
Lời của nàng tấu khiến Huyền nhớ lại hồi trước ngông cuồng cùng Ánh tự ý hợp lực đi ám sát Kim Cương Quỷ nhưng thất bại cay đắng, trở về còn bị chị Ngân mắng một trận. Từ đó tới nay họ liên tục khổ luyện và đảm nhận mọi nhiệm vụ sát thủ trong bóng tối chỉ mong có cơ hội phục thù nhưng đáng tiếc từ đâu lòi ra nhóm bầu tấu kiếm lẫn nàng hình sự phá vỡ cán cân thực lực. Vốn dĩ Huyền tự tin nếu Tứ Đại Cuồng Vương cùng lên thì chắc chắn đủ khả năng quần thảo ả trùm Trật Tự Hắc Ám.
Dẫu chỉ là chút xíu phân tâm trong tích tắc của đối phương nhưng Bích đâu dễ bỏ qua, chân phải co lên thúc đầu gối trúng hông đẩy Huyền ngã xuống bể bơi. Đau điếng nhưng cô ta vẫn kịp vươn tay nắm lấy mái tóc dài mượt dầy kéo Bích rơi theo.
Ùm... Dường như đây là một cái bẫy, Huyền chọn bể bơi làm nơi đấu và cố tình lộ sơ hở nhằm lôi địch thủ chơi trò thủy chiến, vì cô ta là một kiện tướng bơi lội.
Huyền nắm tóc Bích kéo xuống tận đáy bể. Tuy áp lực nước gây cản trở động tác và tốc độ nhưng với cao thủ thì đó chỉ là chuyện vặt. Huyền uyển chuyển giật quăng cả người Bích ngã ngửa trên đáy sàn, cầm kiếm đâm xuống vùng cổ.
Bích nheo mắt nhịn thở, đưa mã táu lên đâm thẳng mặt tựa như đòn hy sinh.
Huyền kinh ngạc vì sự liều mạng ấy, cô nghĩ trước sau gì mình cũng thắng nên tất nhiên sẽ không chọn cách ngọc nát vàng phai, đành thay đổi mục tiêu dùng kiếm đỡ gạt mã tấu, đồng thời tung chân đá trúng má Bích.
Ăn cước dưới nước vẫn đau như thường, Bích nương theo cú đá mà lăn vài vòng giảm bớt lực ê ẩm ở má rồi bật dậy bơi lên khỏi mặt nước muốn điều chỉnh lại hô hấp. Giống nàng tiên cá thoăn thoắt Huyền phóng đuổi theo liền.
Ùm... "Hờ hờ..." Thời gian ngắn ngủi Bích cố hít thở không khí thật nhanh, bàn tay túm giữ đường dây căng dọc phân chia thành năm tuyến riêng hệt kiểu dành cho các vận động viên bơi đua. Trực giác mách bảo kẻ địch đang từ đằng sau hướng tới đâm lưng mình, cô dùng đường dây làm điểm tựa mà nhào lộn hẳn hai vòng trên không tránh thoát, khi rơi xuống thì đôi chân đạp trúng đỉnh đầu Huyền ép cô ta chìm sâu hơn dưới bể, nước văng tóe tòe loe.
Ùm... Ít giây sau Huyền cũng ngoi lên khỏi mặt nước và thấy nàng tấu đang đứng trên dây phân cách, mức độ giữ thăng bằng vô cùng tốt.
Chẳng chịu thua kém, Huyền bắt trước túm lấy và lộn người nhẩy lên, hạ cánh rất đẹp trên cùng một đường dây cách nhau hơn bẩy mét.
Hàng dây đong đưa rung rung bởi trọng lượng hai người nhưng không đứt, quả thực rất bền chắc. Toàn thân họ ướt sũng, bốn mắt kiêng dè nhìn nhau. Bích khen "Bà chị thật tài giỏi!" Huyền đáp "Nhóc thì kém gì ai!"
Tiếp tục, hai cô chạy trên dây xông vào nhau tạo ra cuộc thăng bằng chiến (cao thủ thông thường chả trụ nổi đâu, ngã ngay)
Keng keng keng... Vừa phải đứng vững vừa phải giao tranh kịch liệt rất khó nhưng hai mỹ nhân này tựa như đã đạt cảnh giới mọi giác quan thăng hoa từ lâu rồi vậy, vượt xa cả diễn viên xiếc.
Huyền chém ngang hông, lúc Bích đỡ được nhát đó thì lại lĩnh ngay một cước trúng má. Thân thể dao động suýt té khỏi đường dây mỏng manh, nàng tấu kịp thời xoay như con quay cúi thấp mình ngáng chân làm cho Huyền mới thành kẻ phải ngã xuống dòng nước. Tiện thể Bích bồi thêm một cú quyền anh thẳng mặt, chẩy máu mũi.
Ùm... Huyền rơi tõm luôn, dính đấm ấy thì khỏe mấy cũng choáng váng.
Bích cẩn trọng quan xát, thấy thân ảnh kia lại như con trạch ngược dòng vươn lên đâm xiên tấn công vùng chân.
Mã tấu đỡ gạt được hết. Một người phòng thủ duy trì hô hấp vừa đủ để trọng lực ổn định mà đứng vững trên dây phân cách, một người lặn triền miên đột kích chả mấy khi ngoi hít thở, rốt cuộc giới hạn thủy chiến của cô ta đến mức nào vậy, đi thi bơi lội Olympic quốc tế thì cầm chắc cup vô địch. Ai nấy đều rất giỏi!
Huyền đổi phương thức đánh, cô toàn nhằm vô đường dây phân cách mà chém, chả mấy chốc mà Bích mất đi chỗ đặt chân, cô nhào lộn tới đường dây khác thì Huyền cũng lướt theo cắt. Giờ này năm hàng dây đều đã vô tác dụng đứt hết, Bích đạp vô đoạn dây cuối cùng rồi định lộn người nhẩy về bờ nhưng thất bại vì Huyền đã ngoi lên túm lấy cổ chân kéo dìm xuống.
Hai nàng lại chìm nghỉm dưới làn nước trong xanh. Huyền theo đà kéo thì giơ kiếm đâm lên vào giữa háng đối thủ. Chân kia của Bích giật gót đẩy chệch lưỡi kiếm, đồng thời bổ mã tấu xuống đỉnh đầu bắt buộc Huyền phải buông tay thoái lui.
Kình kình kình... Vũ khí va nhau dưới nước thì thanh âm rất đục, đánh thêm một lúc Bích cảm thấy tim phổi của mình nặng nề đau nhức cần không khí nhưng muốn tách khỏi Huyền thì nào dễ dàng nên đành liều tấn công dồn dập.
Họ bắt giữ được cổ tay cầm tấu kiếm của nhau, dây dưa gồng mình đưa đẩy hất văng cả hai thứ. Bốn bàn tay đan xen, Bích - Huyền cùng xoáy mình liên tục theo chiều ngang tạo lực mà dần hướng lên khỏi mặt nước, buông tay nhau bám thành bờ leo lên.
Tham lam hít hà không khí rồi lại xáp lá cà đánh tay bo. Bích nhún nhẩy thủ thế quyền anh, cứ liên hoàn đấm mà táng vô mặt vị đội trưởng đáng ghét của băng Mãnh Hổ Thiên Đường. Huyền tập chung tinh thần phòng thủ kiên cố đỡ gạt hết thẩy nhưng vẫn bị bức lui.
Huyền co chân đá vào chỗ hiểm. Bích hụp thấp người, cùi trỏ tay trái đập xuống bàn chân gian xảo, cú đấm tay phải giáng "Bụp" trúng bụng Huyền. Huyền cắn răng loạng choạng chút xíu rồi phản đòn liền, như compa liên tục đổi chân trụ tung liên hoàn cước từ tầm cao tầm thấp tầm chung, mặc dù cố gắng đỡ nhưng Bích vẫn dính mấy cước ở hông và bụng, đau tận xương tủy.
Ý đồ của Huyền vẫn là thủy chiến, đến khi Bích nhận ra thì bản thân đã bị dồn về gần bể.
Bụp. Cú đá tạt ngang hông hất Bích văng xuống mặt nước, Huyền tức thời nhẩy theo đạp lên tấm lưng mảnh mai ấy dìm cho sâu hơn xong cô ta bơi một mạch về chỗ thanh kiếm của mình đang nằm dưới đáy bể.
Bích biết nếu cô ta nhặt lại được vũ khí mà mình chỉ tay không thì tám mươi phần trăm là mình sẽ chết nên cấp tốc bơi về hướng mã tấu.
Chả gườm gườm như trên bờ nữa, cả hai chạy trong nước tiếp cận nhau quyết ý dứt điểm. Khi tới xát gần Bích chém ngang một đường, Huyền xoáy mình tránh nâng người lên cao đâm trúng vai phải của Bích. Bích đổi mã tấu sang tay trái chém trúng bụng Huyền. Hai đòn này chưa đủ chí mạng bởi theo phản xạ cao thủ họ đều co rút thân thể giảm thiểu tối đa từng centimet nên vết thương chưa quá sâu.
Huyền nắm bả vai Bích mà lộn qua đầu bơi nhẩy ra sau lưng. Nhị vị chánh tà này cùng chung động tác giống nhau, xoay người lại và đâm.
Phụp... Kiếm xuyên qua người Bích.
Phụp... Mã tấu xuyên qua người Huyền.
Máu huyết đỏ tươi theo vết đâm loang lổ trào ra hòa hợp với nguồn nước bể bơi.
Miệng hai mỹ nhân cùng rỉ máu, toàn thân run rẩy, mắt mở lớn.
Trong tâm trí Hoàng Kiêu Hùng Bích lóe lên hình ảnh Di và Nhi, lời hứa bên nhau suốt đời suốt kiếp văng vẳng bên tai. Một luồng sức mạnh vô danh trào dâng nhờ tình bạn thiêng liêng ban cho thức tỉnh, khí thế đó rất rất đáng sợ!
Tay trái Bích buông vũ khí, giơ tay phải sử ra tuyệt chiêu "Cú Đấm Kinh Hồn" đấm mạnh vào chuôi làm xiên sâu hơn ngập tận cán mã tấu, thanh mã tấu chịu lực tác động siêu phàm mà kéo văng cả người Huyền bay trong nước mấy mét xong cô ta mới im lìm mà gục.
Bích cũng chả khá hơn, thanh kiếm xuyên người gây đau đớn tận não bộ thần kinh, đôi môi khẽ mỉm cười vì ít nhất trận khổ chiến này coi như mình đã thắng xát nút, ý thức lịm dần khép mi mắt rồi cũng gục.
Bể bơi trong xanh nhuốm máu thê lương.
...
|