Manh Nữ Cùng Kỹ Nữ
|
|
Chương 36 Ách… Seven nhức đầu suy nghĩ một chút, “Ngày hôm nay ta đến…. muốn mời ngươi đi ăn cơm.”
Tân U bất đắc dĩ nói, “Ta không phải đã nói rồi sao, ta không muốn đi ra ngoài ăn, trong nhà có người làm giúp ta rồi.” Ăn nhiều năm đồ ăn bên ngoài, đã sớm muốn nôn ra hết. Tân U hiện tại rất mê luyến món ăn Lý Giai làm hằng ngày, ngồi ở bên cạnh bàn rất có cảm giác gia đình.
“Ngươi thế nào lại thích ăn cơm của một người hầu chứ? ( A… cưng dám nói Giai nhi của ta là người hầu a =.,=) Ta bảo đảm chỗ ta mời ngươi đi ăn so với người hầu nhà ngươi làm tốt hơn nhiều.” Seven kiên quyết không buông tha, cho dù đã rất nhiều lần bị từ chối, nàng cho là tất cả mọi lời của Tân U chỉ là mượn cớ cự tuyệt.
“Nàng không phải người hầu, ngươi đừng nói lung tung.” Tân U bất mãn nhìn Seven liếc mắt một cái, điều này làm cho Seven lập tức cảnh giác, “Ai? Ngươi không phải là người độc thân sao ? Nghe nói người nhà ngươi cũng không ở chỗ này.”
“Độc thân thì thế nào ?”
“Ách… không thế nào…” Seven cúi đầu sờ sờ cái mũi, khi ngẩng đầu thì lại là một vẻ mặt xán lạn cùng nụ cười vô cùng xảo quyệt, “Ngươi đã có người làm cơm tốt như vậy, vậy mời ta tới nhà ngươi dùng cơm đi, để ta cũng nếm thử một lần nha .”
“……….” Tân U quả thực hết chỗ nói rồi, người này thực là… Đều nói đánh tay không đánh gương mặt cười của người, Seven như vậy mặt dày mày dạn lại cùng thái độ tốt lành, Tân U một chút biện pháp cũng không có, nếu đã không thoát khỏi nàng, nàng lại vừa nghĩ đến, cùng với Seven về nhà ăn cơm, còn có thể làm Lý Giai vất vả nấu ăn, chi bằng mang Lý Giai và Tiểu Văn cùng Seven đi ra ngoài ăn, hảo hảo làm nàng sợ hãi dừng lại, dù sao Tiểu Văn cũng thích ăn bên ngoài. Vì thế Tân U liền đối với Seven cười, “Ta thay đổi chủ kiến, quyết định tiếp nhận lời mời của ngươi, bất quá… ta muốn dẫn người khác cùng đi ăn, ngươi nguyện ý mời không ?”
Seven nụ cười chợt sững lại, lông mi chớp chớp, nhãn thần xem xét đánh giá thay đổi chủ kiến của Tân U, Tân U thấy nàng không nói lời nào, liền hỏi, “Thế nào ? Không muốn?”
A… Seven lại xoa xoa cái mũi, hít một hơi, bất đắc dĩ cười nói, “Ngươi chỉ cần không đem theo chồng ngươi hoặc vợ ngươi đến thì mang ai ta đều cũng nguyện ý.”
Tân U không khỏi bật cười, nguyên lai Seven hiểu lầm ,Tân U lập tức minh bạch vì sao ban nãy Seven không nói chuyện, nữ nhân độc thân, trong nhà lại có người nấu cơm, lại không phải người hầu, nghĩ nhiều cũng là bình thường, “Yên tâm, các nàng ấy ta mới là không chen chân vô được, người ta đã là một đôi ân ái.” Vì cái gì phải cùng Seven giải thích việc này, để nàng hiểu lầm không phải là rất tốt sao, Tân U tự mình cũng không biết vì sao, dù sao chính là cũng không chút suy nghĩ rất tự nhiên giải thích.
“Bọn họ ?” Seven khó hiểu.
“Lúc đi ăn ngươi sẽ biết.”
***********************
Hội nghị bàn tròn đê =]]
Lý Giai có chút khẩn trương, nhìn ngắm xung quanh, ngồi ở một nhà hàng xa hoa như vậy, cảm thấy cả ngươi đều không tự nhiên, chung quy vẫn cảm thấy nàng với nơi đây có chút xa lạ, nàng nắm chặt lấy tay Tiểu Văn, muốn đem nàng ôm vào lòng để giảm bớt hồi hộp. Tân U nhìn ra Lý Giai có chút không được tự nhiên, vội vàng cười nói chuyện phiếm với nàng, để nàng có thể thả lỏng một chút. Seven bên cạnh nhìn tới nhìn lui đánh giá Tiểu Văn cùng Lý Giai, các nàng ấy, một đôi yêu nhau ????? Nói đùa đi chứ a !!! Lý Giai kia coi như xinh đẹp, nếu không nói là vô cùng quyến rũ, nhưng một Tiểu Văn……… Rõ ràng là một hài tử, thế nào lại có người muốn cùng một hài tử nói chuyện yêu nhau, ôi trời ơi, Seven cực độ đành chịu, nàng ghét nhất bị tiểu hài tử vây quanh, vừa yêu thương vừa khóc vừa quậy phá, phiền chết đi được a, vừa nhìn đến tiểu hài tử, bao nhiêu linh cảm cùng trù tính đều chưa từng nghĩ đến.
Tiểu Văn không an phận xoay xoay người, muốn đem cái ghế đến ngồi bên cạnh Lý Giai, nàng không muốn cùng Giai Giai ngồi cách xa như thế. “Ngoan, đừng lộn xộn.” Lý Giai nhanh chóng trấn yên Tiểu Văn, đừng quậy phá làm ra chuyện chê cười. “Muốn cùng Giai Giai ngồi cùng một chỗ.” Tiểu Văn chu cái miệng nhỏ nhắn mong đợi, đáng thương nhỏ giọng nói, Lý Giai rất bất đắc dĩ nhìn nàng, không biết phải làm sao.
“Nếu không thì ngươi ôm nàng ngồi đi, không sao đâu.” Tân U biết rõ Lý Giai rất mềm lòng, chính là không thể trông thấy Tiểu Văn chịu ủy khuất không vui.
“Ân, muốn được Giai Giai ôm.” Tiểu Văn vừa nghe liền nở nụ cười, vội vàng gật đầu. “Ngươi a… “ Lý Giai xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Văn, đối với Tân U cùng Seven có chút ngại ngùng cười cười, đưa tay đem Tiểu Văn ôm vào trong lòng, Tiểu Văn hảo vui vẻ ngửa đầu hôn Lý Giai một cái, sau đó đem gương mặt dễ thương chôn vào ngực Lý Giai. Seven mắt mở to, trợn tròn nhìn hai nàng ấy, hoàn toàn không biết nói gì cho phải.
Trong lúc ăn, Lý Giai cũng là trước tiên chiếu cố Tiểu Văn ăn, chăm sóc có thể không quá đến nỗi, Tân U sớm đã tập thành thói quen, nhưng điều này thực làm cho Seven kinh ngạc, nếu như không biết các nàng ấy là quan hệ ái nhân, người ngoài nhìn vào sẽ thấy chỉ là một hành động chiếu cố một hài tử rất bình thường, nhưng các nàng ấy là tình nhân nha !!!! Cái này đâu giống tình nhân !!!
“Hảo ăn no… hô…!” Sau khi ăn xong, Tiểu Văn vỗ vỗ cái bụng mình, thỏa mãn thở dài, động tác đáng yêu kia cùng biểu tình dễ thương làm cho Tân U cùng Lý Giai đều buồn cười, Seven khóe miệng giật giật, thật sự là cười không nổi.
Từ đó về sau, chỉ cần Seven mời Tân U ra ngoài dùng bữa, mặc kệ là đi đâu, đều cũng là bốn người cùng đi, càng tiếp xúc với nhau lâu dài, Seven phát hiện Tân U đối với nàng khoảng cách cùng cảm giác cự tuyệt tựa hồ như giảm xuống rất nhiều. Cuối cùng cũng có một ngày, Seven lấy can đảm hướng Tân U bày tỏ tình cảm, kết quả Tân U sắc mặt đỏ ửng, có chút không được tự nhiên cúi đầu, cả nửa ngày sau mới gật đầu, rốt cuộc xem như là đồng ý cùng Seven cùng một chỗ. Seven lúc đó vui vẻ đến nỗi thiếu chút nữa đem Tân U ôm lấy reo hò, nàng vui mừng nói, “Sau này cuối cùng cũng có thể hai người hẹn hò, không cần phải 4 người rồi.”
Tân U buồn cười nhìn Seven, “Ngươi thật là vong ân phụ nghĩa, lẽ ra vốn ban đầu không muốn tiếp nhận ngươi, hơn nữa với tình yêu ta cũng không có tin tưởng, nếu không phải Lý Giai mỗi ngày về nhà tận lực giúp ngươi nói tốt, khích lệ ta thử cùng ngươi cùng một chỗ, ngươi cơ hội vẫn là không có một chút đấy a.” Về chuyện của Tân U cùng Seven, Lý Giai quả thực đúng là hao tâm tổn trí, bởi vì nàng cùng Tân U tiếp xúc lâu như vậy, thông qua nói chuyện phiếm cũng đại khái có thể hiểu rõ Tân U vẫn luôn luôn không nói chuyện yêu đương, Lý Giai không hy vọng Tân U như thế một mình đơn độc cả đời, bằng hữu cũng tốt, phụ mẫu cũng tốt, nhưng đều bất năng vĩnh viễn ở bên người, chỉ có vợ chồng mới có thể nắm tay nhau cùng đi cả một đời, cho nên nàng tận lực khuyên Tân U thử bước đầu tiên, tiếp nhận rồi sẽ thấy, không phải toàn bộ ái tình đều giống như các trường hợp kiện tụng của nàng, nó còn có tồn tại một mặt vô cùng đẹp đẽ.
Seven cau mày suy nghĩ một chút, “Lý Giai… nàng đối với ngươi rất trọng yếu sao ?”
“Có ý gì ?” Tân U lập tức trợn mắt, nhìn chằm chằm Seven. Seven giơ hai tay ra vẻ đầu hàng lấy lòng, “Ngươi đừng nóng giận, ta là nói, mấy ngày nay, ta cảm giác chính là, ngươi rất quan tâm các nàng ấy, tuy rằng ngươi nói Lý Giai cùng Tiểu Văn là tình nhân, nhưng ta đã từng hoài nghi, Tiểu Văn là hài tử do ngươi cùng Lý Giai nhận nuôi. Người không thân không quen lại quan tâm, lại để các nàng ấy ở trong nhà ngươi, ta chỉ là cảm thấy cái loại tình cảm này không đơn giản.”
Tân u nghe xong Seven nói, cúi đầu cẩn thận suy nghĩ thật lâu, sau đó nói, “Nếu ta đã đáp ứng cùng người cùng một chỗ, ta nghĩ ta cũng cần phải lý giải cho ngươi biết rõ sinh hoạt của ta cùng những người bên cạnh ta, bởi vì sau này ngươi phải đối mặt với các nàng ấy, muốn cùng các nàng sống chung, ta truyệt đối không đem các nàng ấy đuổi ra ngoài, sở dĩ đo đó nếu ngươi muốn cùng ta cùng một chỗ, thì nhất định phải tiếp nhận các nàng ấy.” Tân U cấp Seven kể hết mọi chuyện nàng nghe được về Lý Giai từ Lâm tiên sinh cùng tất cả mọi chuyện về Tiểu Văn và Lý Giai, còn có cuộc sống từ khi nàng cùng Lý Giai sống chung tới nay, nàng cảm giác được Lý Giai rất cố gắng, cần cù, lại còn đối với Tiểu Văn chân thành thương yêu, đương nhiên nàng không nói cho Seven nghề nghiệp trước đây của Lý Giai, chỉ là nói nàng có một công việc thống khổ, “ Có thể ngay từ đầu, ta chỉ là muốn giống như giúp đỡ bạn bè, kéo các nàng lên một chút, thế nhưng hiện tại, ta xác thực rất quan tâm các nàng ấy, bởi vì khi các nàng ấy bắt đầu đến đây, ta mới có thể tìm được cảm giác gia đình đã lâu rồi không thấy, lại còn cho ta thấy tình yêu cũng có một mặt tốt đẹp, do đó ta càng muốn giúp các nàng ấy, cũng muốn làm cho cuộc sống các nàng ấy tốt hơn, người tốt sẽ được báo đáp, không phải sao, tuy rằng thế giới này không công bằng, bất quá, ta muốn tận lực dùng sức của ta làm cho một số người sống tốt lên một chút.”
Seven nghe xong liền kinh ngạc, trong phòng đột nhiên trở nên dị thường im lặng, trầm mặc một hồi lâu, Seven đột nhiên mở miệng, “Ngươi nói công việc hiện tại của nàng, bởi vì thành tích khá tốt nhưng vì một số chuyện vặt mà bị xa lánh sao ?”
“Ân”
“Vậy… không bằng đổi một công việc khác.” Seven đối với Tân U đột nhiên cười nói, “Đến công ty của ta, ta mang theo nàng.” Đối với Seven mà nói, hiểu rõ một người phương pháp tốt nhất là phải tiếp xúc, tuy rằng trước đây là vì Tân U, nàng cùng Lý Giai gặp qua rất nhiều lần, nhưng căn bản không tính là tiếp xúc, chỉ có thể là một phép xã giao lịch sự bình thường. Nếu như Lý Giai đúng như theo lời Tân U nói là người tốt, như vậy Seven cũng sẽ tự nhiên nguyện ý giúp nàng, hơn nữa Tân U đã thừa nhận nàng quan tâm Lý Giai, theo đuổi Tân U cũng là Lý Giai trợ giúp nàng, vậy nếu cùng Lý Giai quan hệ tốt, sau này tình cảm cùng Tân U và cuộc sống chẳng phải là sẽ xuôi gió xuôi nước sao, tối trọng yếu là, tuy rằng Seven nhìn ra được Lý Giai phi thường sủng ái Tiểu Văn, nhưng không thể không gạt bỏ khả năng nàng có thể trở thành tình địch, nhất là nàng đối với Tân U trong lòng đều có hình ảnh tốt, đem nàng đến bên cạnh trông giữ, dùng thân phận sếp và nhân viên tạo áp lực, phỏng chừng Lý Giai hoàn toàn sẽ không ngốc đến mức cùng cấp trên tranh đoạt tình nhân.
Tân U kinh ngạc mở tròn mắt, “Ngươi nói là thật sao? Có thể chứ ? Chính là nàng năng lực gì cũng không có, có thể ở bên cạnh ngươi làm việc sao? “ Tân U đã sớm muốn giúp Lý Giai đổi công việc, nàng vẫn luôn buồn phiền vì tìm không được công việc thích hợp cho Lý Giai, không nghĩ tới Seven dĩ nhiên lại bằng lòng chủ động đưa ra ý kiến trên, nếu như Lý Giai có thể tới công ty của Seven làm việc thì thật là không thể tốt hơn, ở nơi đó công việc rất nhiều để có thể học, nói không chừng qua vài năm Lý Giai cố gắng có thể trở thành một quản lý nhỏ, hơn nữa có kinh nghiệm, sau này tìm công việc sẽ không khó khăn.
“Ngươi không phải nói rằng nàng rất nỗ lực sao ? Chỉ cần chịu cố gắng, không có gì là học không được, ta rất yêu thích những người nỗ lực.” Seven hướng Tân U giơ lên bàn tay biểu hiện động tác OK, song song trên mặt lộ ra vẻ cười gian tà, “Bất quá phải có một điều kiện.”
“Điều kiện gì? “Tân U khẩn trương hỏi.
“Ân…” Seven vuốt cằm, khóe miệng khẽ cười, “Để ta hôn ngươi một cái….A!” Seven nghiêng mình né cái gối nệm nhỏ từ trên ghế sô pha mà Tân U ném tới, rất ủy khuất nói, “Theo đuổi ngươi lâu như vậy, tay cũng chưa từng nắm qua, để ta hôn một chút có cái gì ghê gớm đâu a …” ( Seven đốt cháy giai đoạn quá nha cưng )
“Chưa từng nắm tay, vậy trước tiên nắm tay, phải cho ta trình tự chứ a.” Tân U đỏ mặt hung ác nói.
Seven vẻ mặt giống như trái mướp đắng, nghĩ thầm, “Đại luật sư a đại luật sư, yêu đương đều không giống như tòa án, lại còn đòi có trình tự, đây là bệnh nghề nghiệp sao ?”
|
Chương 37 Lý Giai nghe nói Seven nguyện ý để mình đến công ty của nàng làm việc thì vô cùng vui mừng, lôi kéo Tân U cảm ơn thật lâu, hiện tại lại biết rõ Tân U cùng Seven đã cùng một chỗ thì càng vui vẻ hơn, con người sẽ không vĩnh viễn xui xẻo mãi, khi vận may tới thì có cản cũng không được, Lý Giai đã cùng Vương lão bản nói chuyện xin nghỉ việc, nhưng muốn xin nghỉ phải báo trước nửa tháng, không thể ngày hôm nay tìm lý do thoái thác rồi hôm sau liền không tới, như vậy lão bản sẽ không cấp tiền lương kết thúc cho, sở dĩ do đó Lý Giai vẫn đang ở tại cửa hàng làm thêm một thời gian ngắn. Khi đang đi làm, Lý Giai bỗng nhiên cảm thấy trong túi xách điện thoại di động đang rung lên, nàng lập tức trốn vào WC để nghe điện thoại, là Lâm tiên sinh gọi đến.
“Này! Lý Giai, nói cho ngươi một tin tốt lành, cuốn sách lấy ngươi làm nhân vật đã xuất bản rồi, lượng tiêu thụ rất nhiều!” Lâm tiên sinh thanh âm hài lòng lộ ra trong ống nghe truyền tới tai Lý Giai, hắn trong lòng nhung nhớ cùng yêu Lý Giai nên đã vùi đầu mải miết viết sách gần nửa năm, cuối cùng cũng hoàn thành. Lý Giai cũng vui mừng thay cho Lâm tiên sinh, hai người hưng phấn hàn huyên một hồi, thế nhưng Lý Giai vẫn còn đang trong giờ làm việc, không dám trò chuyện quá lâu, Lâm tiên sinh sau khi đã biết liền nói “Vậy ngươi tranh thủ trở về làm việc đi a, ta cũng nghe Tân U nói ngươi muốn đổi công việc, sau này ngươi khẳng định sẽ ngày càng phát triển, ta hôm nay gọi điện chính là muốn nói với ngươi chuyện này, lần này viết sách thành công, ngươi có công rất lớn, ta muốn cảm tạ ngươi, nhưng lại cảm thấy mua đồ vật không bằng trực tiếp trả tiền cho ngươi, do đó ta đã gởi 1 vạn đồng cho ngươi, đã gởi đến tài khoản của Tân U, ngươi khi về nhà nàng hẳn sẽ nói với ngươi chuyện này.”
“Lâm tiên sinh, vạn lần không thể, ta có được ngày hôm nay đều phải cảm tạ ngươi ấy chứ, thế nào lại có thể để ngươi trái lại cảm tạ ta, lại còn trả ta nhiều tiền như vậy… Chuyện này… Chuyện này không nên tính toán… không thể thế này được….” Lý Giai nghe xong liền khẩn trương cự tuyệt ý tốt của Lâm tiên sinh, ngày xưa kia, Lâm tiên sinh trong lòng Lý Giai cùng những nam nhân trong khách điếm đều không có gì khác biệt, sở dĩ mà nàng cầm tiền hắn cũng không cảm thấy áy náy hay uổng công, nhưng hiện tại Lâm tiên sinh đối với Lý Giai là đại ân nhân, là người đã cấp cho nàng nhân sinh lần thứ hai, như thế nào lại có thể cầm tiền của ân nhân chứ a.
“Ta nhuận bút không thấp, một vạn đồng có là gì.” Lâm tiên sinh tại điện thoại cười cười nói, “Dù sao tiền cũng đã gởi rồi, ngươi cứ nhận lấy, để đó có cái gì thì dùng gấp, ta nếu có rảnh sẽ ghé qua thăm các ngươi, được rồi, cứ như vậy đi, ngươi nhanh đi làm việc đi a.” Lâm tiên sinh không đợi Lý Giai trả lời liền cúp điện thoại, Lý Giai trong WC sửng sốt một lúc mới đi ra ngoài tiếp tục công việc.
Hết giờ làm việc, về đến nhà, Tân U cũng cùng Lý Giai nói đến chuyện Lâm tiên sinh gởi tiền cho nàng, Lý Giai vẫn là không muốn nhận, cảm thấy bất hảo, Tân U thì lại khuyên nàng nhận lấy, đây nhất định là một mảnh tâm ý của Lâm tiên sinh, như thế nào có thể liên tục từ chối. Sau đó cuối cùng Lý Giai cũng đồng ý nhận lấy số tiền kia, buổi tối, nàng ôm Tiểu Văn nằm ở trên giường, làm sao cũng ngủ không được, cúi đầu nhìn gương mặt đáng yêu của Tiểu Văn đang nằm trong lòng mình ngủ, một mình suy nghĩ thật lâu.
******************
“Tân tỷ.” Sáng sớm khi làm bữa sáng, Lý Giai lặng lẽ cùng Tân U nói, “Ngươi xem, ta muốn đưa Tiểu Văn đi đến trường đi học thì thế nào ?” Tiền Lâm tiên sinh gởi đến, hơn nữa còn có tiền để dành của nàng, hẳn là đủ học phí cùng tiền cơm nước và vân vân cho Tiểu Văn.
“Hảo!” Tân U vừa nghe, lập tức gật đầu, nàng đã sớm nghĩ là Tiểu Văn nên đi học một vài thứ, không thể cứ thế này mỗi ngày đều ở nhà.
“Thế nhưng, ta không biết trường nào thì tốt, hơn nữa, ta sợ Tiểu Văn sẽ thích ứng không được.” Lý Giai có chút bối rối nói.
“Trường học giao cho ta, ta sẽ giúp ngươi chọn, Tiểu Văn cũng không thể cứ mãi làm đóa hoa trong phòng ấm, dù sao vẫn phải đi ra ngoài để phơi gió, ngươi nói đúng không ?” Tân U vỗ vỗ vai Lý Giai, “Đừng lo lắng vô ích, ngươi sau này không phải sẽ đến công ty Seven làm việc sao, ta nói cho ngươi biết, ngươi chưa từng có kinh nghiệm, còn rất nhiều thứ phải học, đến lúc đó ngươi căn bản không có thời gian lo lắng cho Tiểu Văn, chính ngươi cũng rất bận rộn, để nàng đi học là chuyện tốt, cũng để tránh cho ngươi phải phân tâm.”
Lý Giai cau mày gật đầu, ai, hy vọng Tiểu Văn đến lúc đó trong trường học đừng bị người khác khi dễ.
Tất cả mọi thứ đều như Tân U suy đoán, Lý Giai cuối cùng cũng đi làm tại công ty Seven, sau đó, thậm chỉ so với Tân U còn vội vàng hơn, Seven để nàng làm trợ lý của mình, nàng cái gì cũng không biết, ngay cả máy đánh chữ cũng không biết, cũng may mà đồng sự trong công ty không giống như trong cửa hàng trang phục nàng từng làm đều xa lánh nàng, trái lại mỗi ngươi đều tranh nhau nịnh hót nàng, Lý Giai cái gì không biết, chỉ mở miệng hỏi, cuối cùng lại được giải thích rất rõ ràng, nguyên nhân rất đơn giản, Lý Giai là Seven đặc biệt nhận vào, dung mạo lại xinh đẹp, Seven cả ngày tự tay dạy nàng làm công việc, người tinh mắt vừa nhìn đã đoán được là chuyện gì, đều cũng cho rằng Lý Giai là người yêu mới của Seven, đương nhiên phải lấy lòng nàng. Ngay cả như vậy, áp lực của Lý Giai cũng là phi thường lớn, dường như nàng vừa bước vào một thế giới xa lạ, nhìn trước mắt báo biểu chi chít, nàng đã muốn choáng váng đến độ một đầu thành hai đầu. Mà Seven lại đặc biệt nghiêm khắc, đừng xem nàng bình thường dễ chịu, nhưng trong công việc cùng với Tân U đều giống một kiểu người, toàn bộ đều biến thành một người khác, Lý Giai làm chuyện sai, sẽ bị nàng mắng cho như tát nước, sau đó cũng không dám lặp lại sai một lần, còn có chờ sử dụng máy vi tính, chỉ cần là đi vào công ty, vô luận là làm chuyện gì, Lý Giai đều là bắt đầu học.
Bên cạnh Tân U vì Tiểu Văn tìm một trường học, là nội trú, một tuần về một lần, ngày đó khi Tiểu Văn đến trường, Lý Giai chưa từng đi tiễn, vẫn là Tân U lái xe mang theo một đống đồ vật cấp Tiểu Văn đưa đến trường, an bài mọi thứ, lại tìm một lão sư hảo hảo hàn huyên trò chuyện cùng nàng, xem như nịnh hót một chút, bởi vì Tiểu Văn tuy rằng đã 17 tuổi, nhưng tình huống tương đối đặc biệt, sở dĩ do đó Tân U đã để nàng bắt đầu học đọc trước, Tiểu Văn đúng là lớn nhất trong lớp học của nàng.
“Thế nào, Tiểu Văn.” Tân U cấp nàng giường nệm thật tốt, thấy nàng ở bên cạnh cúi đầu không nói được lời nào, khom lưng nhìn nàng, ai, gương mặt đã khóc đầy lệ, Tân U nhanh chóng đem Tiểu Văn ôm vào lòng, “Thế nào, đừng khóc a, không phải nói rồi sao, đi học ngoan, nghe lời nha.”
Tiểu Văn khóc, nhỏ giọng gián đoạn nói, “Giai Giai có đúng hay không không muốn ta…ô… Giai Giai không cần ta….”
“Giai Giai thế nào lại không cần ngươi chứ.” Tân U bất đắc dĩ cau mày, dùng lời ngọt để dỗ dành Tiểu Văn, Tân U biết rõ, Lý Giai mấy ngày hiện tại áp lực rất lớn, nàng mấy lần thấy Lý Giai tại phòng bếp len lén gạt nước mắt, cùng Seven trò chuyện qua, Seven nói Lý Giai quả thực rất đặc biệt nỗ lực, vừa mới bắt đầu khẳng định rất gian nan, so với trẻ con học đi rất giống nhau, không có khả năng đơn giản dễ dàng như vậy, chỉ cần trải qua một thời gian thích ứng là tốt rồi, sở dĩ do đó Tân U rất tận lực giúp Lý Giai chiếu cố Tiểu Văn, không để nàng phân tâm.
Tiểu Văn khóc thật lâu, chính là sợ hãi Giai Giai không cần nàng, Tân U hết lần này đến lần khác cam đoan sẽ không phải, tuyệt đối không phải, nàng lấy tay Tiểu Văn sờ vào túi áo trước ngực, nơi có điện thoại di động nói “Ngươi xem, không phải đã dạy ngươi dùng thế nào rồi sao ? Ngươi cũng biết số điện thoại của Giai Giai, nếu như nhớ Giai Giai thì gọi điện thoại cho nàng, Giai Giai nhớ ngươi cũng sẽ gọi điện thoại cho ngươi, còn nhớ rõ số điện thoại Giai Giai không ?” Tiểu Văn cầm lấy điện thoại, nắm chặt gật đầu nói. “Nhớ kỹ.” Điện thoại kia là trước đây Tân u đã từng dùng qua, sau này khi nàng đổi cái mới đã để cái này ở nhà, nàng để Lý Giai cấp Tiểu Văn sim và card mới, sau đó dạy Tiểu Văn tìm các bàn phím cơ bản, chờ sau khi Tiểu Văn đến trường sẽ dùng cái này liên lạc.
Cuối cùng Tiểu Văn tâm tình mới ổn định, sau khi đem mọi chuyện sắp xếp thật tốt, Tân U mới ly khai khỏi trường học.
Những ngày sau đó là khoảng thời gian vô cùng khó khăn cùng thống khổ, Tiểu Văn thì sợ hãi cùng hoảng hốt, còn Lý Giai là mệt mỏi cùng áp lực, buổi tối khi cả hai gọi điện thoại cho nhau, ban đầu là Tiểu Văn khóc, Lý Giai dỗ dành, sau này trở thành cả hai người đều khóc trong điện thoại. Tiểu Văn khóc nức nở gọi Giai Giai muốn quay về, từng tiếng như mũi kim nhọn đâm đau buốt vào từng da thịt của Lý Giai, nàng cũng nhớ Tiểu Văn, không muốn Tiểu Văn bị khổ cực, nàng cũng từng muốn buông tay quên đi, không để Tiểu Văn đi học cái gì cả, tự mình cũng như là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, cũng đi đến một công ty lớn làm việc so với Tiểu Văn thì đều như nhau cả thôi, nàng nghĩ muốn như trước đây, đi làm tại cửa hàng thời trang nhỏ, mỗi ngày về ôm Tiểu Văn, như vậy là đủ rồi, những lúc như vậy, Tân U luôn ở bên cạnh nàng, tận lực khuyên bảo, khích lệ nàng, công việc của Lý Giai ban tối đem về Tân U đều đến giúp đỡ có lúc ban ngày có thời gian rảnh rỗi, Tân U liền lái xe đi đến trường học Tiểu Văn, cấp nàng một chút thức ăn ngon, cùng lão sư hỏi thăm tình hình Tiểu Văn, lại còn lấy máy ảnh chụp vài bức hình sinh hoạt của Tiểu Văn đem về cho Lý Giai xem.
|
Chương 38 Vừa đến cuối tuần Tiểu Văn về nhà, Lý Giai sẽ đi ra ngoài mua một đống đồ ăn quay về, làm một bàn đầy thức ăn cho nàng, Tiểu Văn vừa thấy Lý Giai thì ôm nàng khóc, cái gì cũng không nói, chính là cứ khóc, cấp đồ ăn cho nàng, đùa với nàng, thế nào dỗ dành cũng vô dụng, Tiểu Văn khóc, Lý Giai cũng khóc, Tân U nhìn các nàng ấy như vậy trong lòng vô cùng khó chịu, sau đó chạy đi giáo huấn Seven, kết quả Seven trở thành hung thủ giết người vô tội, có miệng cũng khó mà biện hộ cho mình. Bất quá nói thật, thông qua tiếp xúc với Lý Giai, Seven tuyệt đối nhận thức giống như xưa kia Tân U đánh giá Lý Giai, nỗ lực, tiến bộ, hơn nữa lại còn rất thông minh, nàng tin tưởng miễn là Lý Giai đồng ý kiên trì, tương lại, Lý Giai hoàn toàn có năng lực tự mình đứng vững tại công ty.
Thời gian thực sự là tôi luyện con người, học tập thực tế so với lý thuyết nhanh hơn nhiều, một năm ban đầu trôi qua, Lý Giai đối với công ty dần dần quen thuộc công việc, đương nhiên vẫn còn nhiều việc nàng vẫn chưa rành, ví dụ như nói tiếng Anh, đương sơ trung học cơ sở thì đúng là có học qua một chút, nhưng mấy năm học rồi cũng trả lại cho thầy cô, vì thế sau đó Lý Giai liền tự học, bởi vì nàng cũng không có tiền để đi cái gì là lớp học ban đêm để mà học, Seven cho Lý Giai rất nhiều sách cùng đĩa CD, hơn nữa Tân U tại gia cũng cùng Lý Giai luyện tập. Tiểu Văn sớm đã thích ứng với cuộc sống ở trường học, nàng cũng minh bạch Giai Giai là muốn để nàng học tri thức, sẽ không phải không cần nàng, cùng với thế giới bên ngoài va chạm, cùng bạn học và thầy cô giao lưu, nhận thức của Tiểu Văn đã chuyển đổi nâng lên rất cao, đã hiểu rất nhiều sự tình. Tất cả mọi khó khăn đều như bắt đầu trở nên vô hình, cuộc sống bắt đầu trở lại quỹ đạo ban đầu của nó, cho dù rất nhiều năm sau đó, Lý Giai cùng Tiểu Văn nhớ lại một năm mà các nàng ấy bắt đầu cuộc sống mới, vẫn là rùng mình sợ hãi, nếu như không phải Tân U vẫn luôn kiên trì ủng hộ giúp đỡ, các nàng ấy căn bản vô pháp kiên trì đến bây giờ.
“Này, hôm nay là sinh nhật U U a !” Seven khi đi làm thì tiến đến bên tai Lý Giai nhẹ nhàng nói. Nàng vẫn luôn gọi Tân U là U U, làm cho Tân U chán ghét, nói nàng cũng đã ba mươi mấy tuổi, còn gọi cái gì là U U, vì vậy sau đó liền mệnh lệnh rõ ràng cấm Seven gọi như thế, kết quả Seven trước mặt nàng thì không gọi, nhưng sau lưng nàng thì luôn luôn gọi trộm như thế, có lúc trước mặt Tân U Seven thuận miệng gọi sai, sẽ lập tức được Tân mỹ nhân trừng mắt sắc bén.
Lý Giai cười cười, nhìn vẻ mặt Seven có ý xấu, nàng chỉ biết đêm nay Seven tuyệt đối sẽ có hành động gì đó, “Làm sao vậy, đêm nay ngươi muốn làm gì?”
Lại nói tiếp, Tân U đúng là cố chấp đáng yêu, thực sự cùng Seven tất cả đều cứ phải theo trình tự, đều tiên là nắm tay, hai người nắm tay đến rạp chiếu phim, Seven nghĩ thừa dịp bí mật hôn trộm Tân U một cái, kết quả bị khủy tay Tân U bất chợt quay về, đụng phải nàng đau đến thiếu chút nội thương, tim đau muốn nhói cả lên. Nắm tay được mấy tháng, tay trái đổi tay phải, tay phải đổi tay trái, nắm đến độ Seven muốn sụp đổ Tân U mới cuối cùng đồng ý cho nàng ôm một cái, lại sau đó ôm thật lâu mới đi tới bước hôn nhẹ, hơn nữa lại chỉ được hôn mặt, tội nghiệp Seven đến bây giờ vẫn chưa chạm được đến môi Tân U. Seven hướng Tân U nháy mắt mấy cái, lấy lòng nói, “Đêm nay giúp ta có được hay không?”
“Ân?”
“…” Seven bám vào bên tai Lý Giai đem kế hoạch của nàng bày ra, Lý Giai nghe xong bất đắc dĩ cười khổ, “Nàng hội tức giận a ?”
“Please, tái như thế thêm nữa ta sẽ điên mất.” Seven hai tay tạo thành chữ thập trước ngực, ngữ khí cầu xin. Lý Giai do dự thật lâu, cuối cùng vẫn là đáp ứng, bởi vì nàng cũng cảm thấy Tân U có chút quá trình tự hóa, rất cố gắng giày vò người khác, “Seven, ngươi sau đó tuyệt đối không được có lỗi với Tân U.” Lý Giai nghiêm túc với Seven nói.
“Yes sir! Ta bảo đảm !” Seven ba ngón tay để bên tai, làm ra hình dáng tuyên thệ, cũng đã đến tuổi này, đã sớm qua thời gian đùa giỡn với tình yêu, đối với Tân U, Seven đúng là càng ngày càng yêu nàng, thích nàng cơ trí hiền lành thiện lương, còn có tính trẻ con khi yêu, bao gồm cả phần cố chấp dễ thương, tuy rằng điều này khiến Seven rất khổ sở.
********************
Tân U sớm hết giờ làm, đi tới trường học cấp một lý do giả tạo để đem nàng quay về nhà, vốn đầu Tân U đã nói, lớn như vậy, nàng không cần phải tổ chức sinh nhật, nhưng Seven cùng Lý Giai vẫn kiên trì muốn làm một bữa tiệc cho nàng, còn để nàng đi rước Tiểu Văn cùng quay về, khiến cho giống như là một ngày đại lễ long trọng gì đó. “Sinh nhật vui vẻ!” Tiểu Văn vừa lên xe đã ngọt ngào nói với Tân U. “Cảm ơn”, Tân U xoa đầu Tiểu Văn, Tiểu Văn gầy quá, khẳng định rõ ràng ở trường học rất mệt, thảo nào khó trách Lý Giai mỗi tuần nhìn thấy Tiểu Văn đều yêu thương không nỡ, ban đầu nàng đã không có mập, thật vất vả mới ở nhà dưỡng ra được chút thịt, vừa đi học thì toàn bộ đều biến mất.
Hai người về đến nhà thì Lý Giai đã cùng Seven trang trí thật lâu, ánh nến mỹ lệ cùng những món ăn đều là do Seven từ một nhà hàng cao cấp gọi đến, còn có vài bình rượu vang trên bàn. Thấy bọn họ về tới, Lý Giai vội vàng đi vào trong phòng bếp, đến tủ lạnh bưng ra một chiếc bánh kem đi ra, một tấm hình phía trước được vẽ đầy bằng mứt dâu tây, toàn bộ kết thành một trái tim bên trong viết “U U, ta yêu ngươi!!” ký tên Seven. Vốn đang rất cảm động, Tân U lại thấy hai chữ U U đáng ghét kia, lập tức liếc mắt một cái, trừng mắt lạnh nhìn Seven, Seven cười hì hì ôm lấy Tân U, đem nàng ngồi vào bàn, sau đó Lý Giai rất biết điều đem Tiểu Văn mang về trong phòng, trước tiên cấp các nàng ấy một đoạn thời gian chỉ riêng hai người.
“Ân” Lý Giai dùng sức nhu thuận xoa xoa gương mặt Tiểu Văn, tại cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu của nàng hôn vài cái, “Nhớ ta không?”
“Nhớ”. Tiểu Văn chu miệng, còn muốn hôn nữa, Lý Giai không khách khí đem Tiểu Văn đè xuống giường hôn nàng, hai người hôn đến mức cơ hồ như cả hai đều phát nhiệt nóng như lửa, Lý Giai từ từ trượt xuống cái cổ trắng mịn của Tiểu Văn tiếp tục hôn, tay đã bắt đầu luồn vào bên trong áo Tiểu Văn, kết quả lúc này, tiếng đập cửa vang lên “Có thể ăn cơm rồi a”
Tiểu Văn hơi thở gấp, sắc mặt hồng hồng, đôi tay nhỏ bé vẫn còn đang nắm lấy y phục của Lý Giai, Lý Giai tiếc rẻ lại hôn nàng một cái mới đem Tiểu Văn ôm lấy đi ra ngoài. Đến phòng khách, Seven vụng trộm đối với Lý Giai dùng tay ra hiệu thành công, ý nghĩa chính là: Kiss thành công, đã hôn được môi Tân U. Lý Giai cũng cười trộm một chút, đối với Seven giơ ngón tay cái lên.
Không gian vô cùng ấm áp, Lý Giai cố uy Tiểu Văn, thân thiết muốn chết, vì thế Seven cũng không cam chịu tỏ ra yếu thế, liền nhẹ nhàng tiến đến bên cạnh Tân U, thừa cơ khi Tân U không chú ý, tại gương mặt nàng “Chụt” một tiếng, Tân U lập tức đỏ mặt xấu hổ, vội vàng ngước lên nhìn xem Lý Giai có phát hiện không, sau đó tại dưới bàn hung hăng đá Seven một cước, kỳ thực, Lý Giai thấy được hành động lén lút của Seven, chỉ là nàng cố tình vờ như không thấy mà thôi, nàng nếu như cười ra thành tiếng, phỏng chừng Tân U sẽ xấu hổ đến nỗi đem Seven đá một cước ra cửa.
Một lát sau, Seven bắt đầu rót rượu cho Tân U, Lý Giai cũng ngẫu nhiên khuyến Tân U uống hai ly, sau đó tự nàng cũng có ý xấu cấp cho Tiểu Văn một chút rượu. Chờ sau khi dùng bữa xong, Tân U vốn lúc đầu nói muốn cùng Lý Giai dọn dẹp một chút, kết quát Lý Giai vội vàng nói Tân U nhanh đi tắm rửa, sau đó sớm một chút nghỉ ngơi, Seven trực tiếp đi đến phòng tắm cấp nước nóng cho Tân U, có thể do Tân U uống hơi nhiều rượu, đầu óc có chút lâng lâng, cuối cùng cũng mơ hồ đi vào phòng tắm, ngâm mình ở bồn tắm, sau đó đầu dựa sát vào cạnh bồn, cứ như vậy nhắm mắt ngủ. Kỳ thực Seven vẫn liên tục trốn ở trước cửa phòng tắm, nghe được bên trong không động tĩnh gì, lặng lẽ đi vào bên trong nhìn, Tân U quả nhiên là đã ngủ. Nàng đi vào xả nước trong bồn tắm ra, lại cấp Tân U lau khô người cùng quấn một lớp khăn, Lý Giai bên ngoài gõ cửa “Seven, nếu không thì ta giúp ngươi đem nàng ôm vào phòng đi, ngươi đừng ở trong phòng tắm, hội cảm lạnh.”
Seven dùng hết sức lực đem Tân U cõng trên lưng, đi tới cửa nói, “Giúp ta mở cửa” Cánh cửa vừa mở ra thì thấy Lý Giai có chút thần tình lo lắng “Seven, thực sự phải thế này sao ? Ngươi không sợ nàng giận ?”
“Gạo nấu thành cơm, nàng dù cho tức giận cũng chỉ là con vịt đun sôi không thể nào bay được, cùng lắm lúc đó chỉ là hò hét.” Seven vừa hướng phòng ngủ Tân U vừa trả lời Lý Giai.
|
Chương 39 Nhìn Seven hình bóng nóng ruột, Lý Giai bất đắc dĩ lắc đầu, quay đầu thấy trên mặt Tiểu Văn dính đầy mứt dâu, còn đang ăn vụng bánh kem, vui vẻ “phù phù”, nàng đi tới tại trên cái cổ nhỏ của Tiểu Văn gặm một cái, “Nhìn ngươi ăn chỗ nào cũng đều là kem, đến đây, ta uy ngươi.”
“Ân.” Tiểu Văn cười gật đầu, sẽ ôm hôn Lý Giai, Lý Giai biết được ý đồ của nàng liền vội vàng nói, “Tiểu ngốc tử, ngươi mặt bẩn như thế lại hướng trên mặt ta cọ xát a.”
“Muốn hôn, muốn hôn, sẽ hôn Giai Giai.” Tiểu Văn chu miệng, không vui nhỏ giọng nói. Lý Giai không thể làm gì khác hơn đành ghé sát lại nàng, “Đến đây đến đây, hôn một cái a.”
“Hì hì.” Tiểu Văn hướng gương mặt thơm mát của Lý Giai gặm một cái, sau đó rất vui vẻ ăn bánh kem, có thể là bởi vì uống chút rượu, hai má Tiểu Văn vẫn liên tục đỏ bừng. Ăn xong bánh kem cùng tắm rửa sạch sẽ, Lý Giai liền ôm nàng trở về giường, đèn bàn tỏa ra vầng sáng ôn nhu, kết hợp với khuôn mặt hồng hồng của Tiểu Văn, cảnh sắc vô cùng mê người. Lý Giai cúi đầu hôn nàng, Tiểu Văn cũng rất phối hợp hé miệng, đầu lưỡi lại chủ động tiến vào miệng Lý Giai, Lý Giai mỉm cười, lại càng hôn nồng nhiệt hơn, bàn tay chậm rãi luồn vào chiếc áo ngủ rộng thùng thình của Tiểu Văn, vuốt ve cơ thể gầy mềm mại của nàng, ngón tay lướt qua một cái xương sườn nho nhỏ, trên làn da mềm mại kia cảm giác được nhịp tim Tiểu Văn đập mạnh, nhẹ nhàng xoa nắn, Tiểu Văn theo nụ hôn trượt chậm rãi của Lý Giai vô lực phát sinh tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ rất nhỏ…
Sáng sớm ngày hôm sau Lý Giai thức dậy làm bữa sáng, vốn tưởng rằng Tân U cùng Seven hẳn là đã thức khuya nên sẽ ngủ thêm một chút, kết quả Seven sớm đã hưng phấn chạy đến phòng bếp, đối với Lý Giai cười hắc hắc, tất cả mọi thử đều hảo. Lý Giai cũng không biết làm sao đối với Seven cười cười, bắt đầu lo lắng Tân U tỉnh dậy sẽ làm sao đây, với tính cách của Tân U phỏng chừng…….
“TIÊU SAN MÂN !!!!!!!!!!!!!” Trong phòng Tân U đột nhiên truyền ra một tiếng rống to, không chỉ đem Lý Giai cùng Seven hù dọa nhảy dựng lên, ngay cả trong phòng Tiểu Văn đang mặc quần áo cũng bị dọa không nhẹ. Thông thường, khi Tân U tức giận phi thường sẽ gọi tên tiếng Hoa của Seven, nói cách khác, khi Tân U gọi tên tiếng hoa của Seven thì thay mặt cho hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Cũng không thể trách Tân U tức giận như vậy, ngày sinh nhật qua đi, vừa cảm giác tỉnh lại, phát hiện ra tự mình toàn thân không một mảnh y phục, lại còn vương một chút huyết hồng, nếu như chỉ là thất thân ( không còn trinh tiết) còn chưa tính, trên người vẫn còn toàn bộ đều là dấu yêu đỏ hồng của Seven, cái này cũng miễn cưỡng có thể chịu được, giận nhất chính là, Seven cư nhiên lại dùng bút đen bí mật viết tại bên trong đùi trái của Tân U một dòng chữ hoa lệ, “Khu vực chuyên chúc( một mình) của Seven”, ở bên đùi phải thì lại viết, “U U bảo bối, ta yêu ngươi” Đây rõ ràng chính là Seven tự đi tìm cái chết.
Seven nuốt nước bọt, thấp thỏm bất an đẩy cửa ra, kết quả cửa vừa mở ra, thì có cái gối bay tới, chụp được cái gối đầu tiên thì lại tiếp tục có một cái gối khác bay tới, sau đó là cái chăn, Tân U tức giận đến mức đem bên người cái gì có thể ném đều ném, nhưng ném xong hết mới phát hiện, tự mình không một chút gì khoác trên người ngồi ở một cái giường trống không, mà Seven, tên hỗn đản ấy ôm một đống gối chăn, dù bận vẫn ung dung đứng ở cạnh cửa vẻ mặt cười xấu xa nhìn nàng. Tân U lập tức đỏ mặt, cúi đầu hung ác nói, “Đem chăn lại đây cho ta!” Seven khẩn trương đem chăn đưa đến, thuận tiện ngồi vào bên giường, Tân U quấn chặt chăn, không hề phản ứng.
Ách… Seven sờ sờ cái mũi suy nghĩ một chút, cười hì hì nói, “U U bảo bối, đừng tức giận a.”
“Tử khai! Ai là bảo bối của ngươi”Tân U ngoài miệng hung ác, sắc mặt lại càng hồng hơn. Seven tiếp tục nói “Hảo hảo, ta là bảo bối của ngươi, được chưa?”
Tân U giận dữ trừng mắt Seven một cái, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, “Ngươi thế nào lại da mặt dày như vậy!”
Seven bất đắc dĩ nhún vai, cười khổ, “Ta yêu một lão bà đại nhân da mặt mỏng, ta đương nhiên da mặt phải dày hơn một chút a.”
Tân U “Hừ” một tiếng, không nói lời nào. Seven đi tới ôm lấy nàng, nói “Ngươi xem, ta đã rất ngoan ngoãn, ngươi nói muốn theo trình tự, ta vẫn liên tục theo trình tự a, ngươi còn sinh khí cái gì chứ, chúng ra hôm qua trước khi ăn đã hôn môi a, thì sau hôn môi là bước…..Ai nha!!!” Seven cánh tay ôm trước ngực bị Tân U đột kích, đáng thương nói, “Bảo bối, lần sau nhẹ tay a, ta đã bị nội thương.”
“Đáng đời, cho ngươi không đứng đắn.” Tân U đỏ mặt trừng mắt hướng Seven, thấy nàng biểu tình đặc biệt thống khổ, vì thế lại có chút yêu thương, nghĩ thầm có thể ban nãy xác thức có hơi mạnh tay, liền đưa tay xoa xoa cho Seven, Seven lập tức nhân cơ hội nắm lấy tay Tân U, lấy lòng, hướng nàng cười dỗ ngon dỗ ngọt, viên đạn bọc đường, một hồi điên cuồng dỗ dành, hết sức nịnh hót, cuối cùng Tân U cũng mềm lòng. Kỳ thực, Tân U cũng không ngại cùng Seven phát sinh quan hệ, nàng cũng rất yêu Seven, đương nhiên hội nguyện ý cùng nàng tiếp xúc thân mật, chỉ là Tân U phương diện này quá mức ngại ngùng, mới có thể như vậy cố chấp cái gì phải theo trình tự, không được tự nhiên mà tiến tới, hôm nay lại bị Seven đưa vô con đường này, lại còn tiền trảm hậu tấu, tuy rằng tức giận, nhưng là Seven mồm mép cứ như mật dâng lên tới tận miệng, bị nàng thế này lừa, lại một phen dỗ dành, cơn tức giận cũng dần dần vơi đi hơn phân nửa.
Khi Seven cùng Tân U ra khỏi phòng thì Lý Giai cùng Tiểu Văn đã ngồi bên cạnh bàn và dùng xong bữa sáng. Seven lại len lén hướng Lý Giai ra hiệu thành công, Lý Giai mới yên tâm. Đợi Tân U cùng Seven cũng ăn xong, Lý Giai đem Tiểu Văn phó thác cho Tân U lại cùng Seven đi làm, Tân U đầu tiền là lái xe đưa Tiểu Văn đi học, sau đó tự mình mới đi làm. Nàng cả ngày sắc mặt cứ hồng hồng, trợ lý còn tưởng rằng chủ nhân hôn nay phát bệnh, kỳ thực đều là Seven làm hại, ban ngày mà lại gởi đi những lá thư ngắn khó chịu kia, làm cho Tân U vừa nhìn đến đoản thư của Seven lại nhớ tới nàng sáng dậy đã lấy bút viết chữ lên bên trong đùi mình, sau đó sắc mặt lại tiếp tục ửng đỏ.
————————
Thời gian cứ từng ngày từng ngày trôi qua, Tân U cùng Seven tình yêu từ từ kiên định, mà Lý Giai cùng Tiểu Văn, thì lại đang tự mình ngày càng trưởng thành, các nàng đều vì tương lai mà nỗ lực, để có thể có cuộc sống tốt hơn, vì thế vô cùng kiên trì.
Thời gian sau này đúng là tốt đẹp, khi yêu hội làm bạn với thời gian trắc trở, nhân sinh là một sân khấu buồn chán, cần phải biến hóa thành một vở kịch đồng thoại hoàn mỹ.
|
Chương 40 Sau một ngày thi cuối kỳ, Tiểu Văn ngồi ngoan ngoan ngoãn chờ lão sư thu lấy cuốn vở của mình, sau đó bắt đầu thu thập đồ đạc, “Tiểu Văn, sắp nghỉ hè a, ngươi có muốn tới nhà của ta chơi đùa hay không ?” Tiểu bằng hữu Đồng Nhan kế bên lôi kéo tay Tiểu Văn hỏi.
Tiểu Văn cong môi suy nghĩ một chút, “Không được, ta phải về nhà cùng Giai Giai cùng một chỗ.”
“Ngươi rất thích Giai Giai a.” Đồng Nhan có chút thất vọng nói.
“Ân.” Nhắc tới Giai Giai, Tiểu Văn lại tức thì vui vẻ cười rộ lên, “Ta thích nhất Giai Giai, rất thích rất thích rất thích.”
“Tựa như ta yêu thích Bằng Bằng sao ?” Nhắc tới Bằng Bằng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đồng Nhan cũng lộ ra nụ cười, ngây thơ hạnh phúc. Bởi vì TV cùng thời đại internet đã tuyên truyền, thời kỳ phát triển, bọn nhỏ đã ngày càng trưởng thành sớm, cho dù bọn chúng vẫn chưa xác thực được yêu là gì, nhưng vẫn có thể tỉnh tỉnh mê mê cảm nhận được sự hạnh phúc của mối tình đầu cùng ngượng ngùng e thẹn.
“Bằng Bằng có gì mà thích.” Tiểu Văn chu miệng, nam hài tử hảo đáng ghét, cả ngày thích khi dễ người khác, lại ầm ĩ hồ nháo, nghĩ không hiểu vì sao Đồng Đồng lại yêu thích Bằng Bằng, rõ ràng Bằng Bằng bình thường còn có khi khi dễ nàng.
Thu thập mọi thử ở phòng học hoàn hết. Tiểu Văn quay lại ký túc xá đem y phục cũng đều thu dọn hảo, ngồi ở trên giường đợi một lúc thì Tân U đi tới ký túc xá đón nàng.
“Thi được không?” Tân U lái xe, nghiêng đầu nhìn thoáng qua tâm tình khỏe mạnh của Tiểu Văn, hài tử này thực sự là càng lớn càng xinh đẹp, duy nhất tiếc nuối chính là đối mắt kia trống rỗng vô thần. Tiểu Văn khóe miệng hé mở, le lưỡi, hai bàn tay nhỏ bé vui vẻ tại hai chân cọ xát, nhỏ giọng nói, “Cũng không tệ lắm, hì hì.”
Tân U thấy nàng động tác dễ thương, không nhịn được cười. Hai người vừa về đến nhà thì Lý Giai đã làm cơm, Seven miễn cưỡng tựa ở ghế sô pha, thỉnh thoảng liếc mắt một cái về phía TV, vừa thấy Tân U trở về, lập tức bỏ qua vẻ lười biếng, thay một bộ dạng cười mỉm cùng một chút biểu tình gian ý đi tới muốn cùng Tân U thân mật một phen, bởi vì Lý Giai còn đang ở tại phòng bếp, Tiểu Văn lại không nhìn thấy, sở dĩ vì thế Tân U liền có chút đỏ mặt ngầm đồng ý hành vi của Seven, tùy ý để nàng ôm mình làm xằng bậy, Tiểu Văn tuy rằng mắt không nhìn thấy, nhưng cái lỗ tai lại rất thính, nàng mơ hồ đoán được Tân U cùng Seven đang làm việc gì, vì thế lặng lẽ buông túi xách rồi lần mò tiến vào phòng bếp, nhỏ giọng kêu “Giai Giai.” Lý Giai quay đầu vừa nhìn Tiểu Văn đã quay về, khẩn trương bỏ xuống con dao làm bếp đi tới, dùng cánh tay ôm Tiểu Văn, tại gương mặt nhỏ nhắn của nàng hôn một cái mãnh liệt, một tuần mới có thể thấy một lần, thế nào cũng không thể thành thói quen được, một ngày không nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của Tiểu Văn, Lý Giai trong lòng sẽ bắt đầu nhớ nàng vô vàn. Tiểu Văn cũng ngẩng đầu hôn nhẹ lên mặt Lý Giai, sau đó ghé vào tai nàng nho nhỏ cười nói “Giai Giai, Tân tỷ tỷ cùng Seven cũng ở bên ngoài hôn nhau, ta vừa nghe được thanh âm, hắc hắc.”
“Hư ~~” Lý Giai vừa nghe lập tức xoa xoa gương mặt Tiểu Văn nói, “Nghìn vạn lần không được để cho Tân tỷ tỷ nghe ngươi nói, bằng không Seven sẽ gặp tai họa, sợ rằng đêm nay sẽ bị đuổi đi.”
“Ân, ta không nói.” Tiểu Văn ngoan ngoãn gật đầu, lại hôn Giai Giai một cái, “Tiểu Văn thích cùng Giai Giai hôn.”
Lý Giai cười buông Tiểu Văn ra, cố tình xấu xa, “Không cho hôn” Tiểu Văn bỉu môi mất hứng đứng tại chõ suy nghĩ một chút, sau đó đôi tay nhỏ bé chậm rãi kéo y phục Lý Giai đi tới, giống như con mèo nhỏ bên người Lý Giai, nhẹ nhàng cọ xát, đỏ mặt nũng nịu nói “Hôn nha, Giai Giai tốt nhất.” ( Ôi trời, Tiểu Văn em đi trường học để học mấy cái này a ) Nhìn Tiểu Văn vậy mà còn mê hoặc vươn ra đầu lưỡi, vẻ mặt đáng yêu cùng sắc mặt đỏ ửng, tựa hồ như như một vật phẩm cao lương mỹ vị, “Đây chính là ngươi tự mình yêu cầu nha.” Nói xong, Lý Giai liền không khách khí nhào đến hôn Tiểu Văn, đem Tiểu Văn hôn đến thất điên bát đảo, nhất thời không biết phương hướng.
“Lý Giai.. Ách… Không tiện.” Hai người chính là đang hôn nồng nhiệt, thì cánh cửa phòng bếp đột nhiên mở ra, Tân U xấu hổ đứng ở cửa, nàng vốn là nghĩ muốn vào giúp Lý Giai nấu cơm.
Lý Giai cùng Tiểu Văn rời khỏi môi nhau, nhưng nàng vẫn một tay ôm lấy Tiểu Văn, đem nàng ôm vào chống đỡ trong lòng, bởi vì nàng biết thông thường sau khi kết thúc một trận nhiệt hôn nóng bỏng tình cảm mãnh liệt, Tiểu Văn đều đầu óc nhất thời lung lay một hồi lâu. Lý Giai hướng phía Tân U cười cười, mang theo Tiểu Văn trở lại phòng khách để nàng ngồi ở ghế sô pha, “Ngoan, hảo hảo chờ ta, ta đi nấu cơm , ân ?”
“Hảo” Tiểu Văn ngốc ngếch gật đầu, đầu óc vẫn còn đang ở trạng thái lâng lâng, thoạt nhìn như ngơ ngác. Xoa đầu nàng, Lý Giai lại nhớ tới phòng bếp, liền đi đến cùng Tân U bận rộn chuẩn bị bữa ăn.
Seven len lén ở kẽ hở của cửa bếp, nhìn bên trong hai người động tác ăn ý, lại đàm tiếu vui vẻ, vuốt cái mũi, ánh mắt lo lắng thật lâu, hơi thoáng khó chịu ngồi vào ghế sô pha, lấy ngón tay chọc chọc gương mặt Tiểu Văn “Này, ngươi nghìn vạn lần phải trông coi Giai Giai của ngươi thật tốt, đừng để nàng đem lão bà của ta bắt cóc đi a.” Tiểu Văn sờ sờ gương mặt bị chọc đau nhức, mất hứng nói, “Giai Giai sẽ không bắt cóc Tân tỷ tỷ, ngươi hảo nhỏ mọn.”
“Cái gì nhỏ mọn, yêu mội người hội ghen là rất bình thường, lẽ nào ngươi không ghen a !”
“Ghen ?” Tiểu Văn nhăn nhăn đôi lông mày dễ thương, nghiêm túc suy nghĩ, “Sẽ không a, Giai Giai đối với ta là tốt nhất !”
“Hừ, không ghen rõ ràng là các ngươi không hề yêu nhau.”
“Giai giai có nói thích ta a,” Tiểu Văn lập tức không vui phản bác lại Seven.
“Ngốc, thích và yêu là hai việc khác nhau, kém nhau rất xa a.”
|