Em Yêu Anh, Nhưng Em Xin Lỗi Vì Làm Vậy
|
|
Mạc tịnh cau có nhìn Đại Bình, không phải cô không hiểu thành ý của cậu ta dành cho mình nhưng cô chỉ xem Đại Bình như một người bạn tốt. Cô không muốn cho cậu ta bất cứ sự hiểu lầm nào về tình bạn này. Đại Bình thấy Mạc tịnh có vẻ giận, giật mình lúng túng nói: - Mình …mình chỉ lo là cậu bị anh ta lừa gạt. Anh ta là một kẻ xấu xa, anh ta không xứng với cậu đâu. Anh ta là một công tử ăn chơi, chuyên lừa tình con gái. Ỷ mình có tiền rồi đi sanh sự khắp nơi….. Một giọng nói lạnh lùng đột ngột vang lên sau lưng Đại Bình. - Muốn nói xấu người khác thì đừng nên nói lớn như thế. Xem ra bây giờ không biết ai mới là kẻ xấu xa, chuyên đi đâm sau lưng người khác. Gương mặt lạnh lùng bất cần, một chút khinh bỉ, một chút khiêu khích hiện ra sau lưng Đại Bình khiến cậu ta sợ xanh mặt. Bảo ở sau lưng Vĩnh Phong cong môi nói: - Mày mới là một thằng xấu xa không tự lượng sức mình, mày muốn đấu với anh Vĩnh Phong à. Mày coi mày có gì bằng anh ấy mà đòi đấu. Mày chỉ là một thằng hèn nhát, môt thằng chỉ biết đi nịnh bợ thầy cô, lấy lòng con gái….
|
Bảo cố tình sỉ nhục Đại Bình giữa lớp học. Mạc tịnh thấy tình hình hơi căn thẳng cô vội đứng dậy đẩy Đại Bình đi nơi khác. - Mình vẫn chưa nhận lời làm bạn gái của anh ấy, cho nên cậu không cần phải nói xấu người khác như vậy đâu. Cậu mau đi đi nếu không người thiệt thòi chỉ có cậu thôi. Đại Bình hậm hực bỏ đí, dậm chân thình thịch bỏ đi. Vĩnh Phong và Bảo đều đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn cậu ta. Vĩnh Phong chưa từng ghét ai, nhưng bây giờ cậu biết mùi vị ghét bỏ một người là thế nào. Thật chỉ muốn cho cậu ta một trận cho bỏ thói nói xấu sau lưng người khác. Tuy cậu khá nổi tiếng trong trường về vẻ bề ngoài của mình nhưng đồng thời cậu cũng nổi tiếng bởi một số thành tích bất hảo, mà một cô gái nghiêm túc như Mạc tịnh thì lại không ưa gì những thành tích đó. Vĩnh Phong không muốn hình ảnh của mình bị khuyết đi trong mắt mạc tịnh. Mạc tịnh khẽ lườm Vĩnh Phong và Bảo một cái rồi giận dỗi bỏ đi. Đình Thi lập tức đẩy vai Vĩnh Phong giục: - Còn không mau đuổi theo.
|
Se de em yeu anh them lan nua thi phai...???truyen nay hay ma dai lam...tac gia co gang
|
Vĩnh Phong như người tỉnh cơn mê vội vàng đuổi theo. Bảo cũng bỏ đi ra khỏi lớp, chỉ còn Thế Tân trầm lặng bình thản đau lòng nhìn theo họ rồi chậm rãi bước đi ra ngoài. Nỗi lòng của cậu chỉ có người con gái đang ở lại thấu hiểu, cô chỉ còn cách cười buồn. Cười cho hạnh phúc của bạn, buồn cho nỗi đau của người cô yêu. Vĩnh Phong chạy đuổi theo mạc tịnh, thấy cô giận dỗi cứ xâm xâm bước đi không thèm ngoái đầu nhìn lại người sau lưng, thì chỉ biết im lặng đi theo.Mạc tịnh vốn dĩ chỉ muốn bình yên học tập vậy mà cậu và Bảo lại xông vào gây sự cho nên bây giờ cậu mà nói gì thì chẳng khác gì đổ dầu vào lửa. Hai người cứ thế bước đi, đi đến một chổ vắng vẻ, Mạc tịnh mới quay lại phía sau, giận dữ nói: - Anh đi theo em làm gì. Vĩnh Phong lém lỉnh trả lời. - Anh đâu có đi theo em, anh đi theo người yêu anh mà.
|
|