Trái Tim Chàng Lực Sĩ
|
|
Khoa mở trang đầu tiên của cuốn sổ nhỏ , chỉ có vẻn vẹn chữ Em được viết hoa nắn nót Khoa mở trang tiếp theo : Ngày ... tháng ... năm : - Hôm nay vui quá , gặp lại em , người suýt chút nữa làm mình đo đường . Nhưng mình đã làm em sợ , có khi nào ghét mình luôn không ? Thật khó tin là có người mà gương mặt đặc biệt và đáng yêu như vậy Ngày ..., tháng ... năm : - Hôm nay giúp em một việc nhỏ nhưng rất vui , đi bên cạnh em sao thấy hơi run và nói chuyện mất tự nhiên . Phát hiện ra em nhìn trộm mình nhiều lần .... Ngày ..., tháng .... năm : - Em làm cho mình vô cùng ngạc nhiên và cảm động , em hát hay và đàn giỏi , lại rất hiểu biết lễ độ . Cả nhà ai cũng vui , mình cảm thấy hật bồi hồi khi nắm tay em . Em thật dễ thương quá Ngày ... tháng ... năm : - Một phút giây nào đó , em và mình chạm ánh mắt khi nhìn nhau nhiều lần như vậy , mình luôn né tránh ánh mắt ấm áp và thiết tha đó , vì sao vậy ? Mình đang lo sợ ?! ngày ... tháng ... năm : - Em đã chăm sóc mình bệnh và phát hiện ra nhiều điều hay ho từ em . Em dành cho mình sự ân cần đặc biệt . Trái tim mình rung động thật sự . Nhiều lần mình muốn hôn lên đôi môi đó . Mình phải làm sao bây giờ . Mình không phải là gay nhưng mình đang thích em quá , mình nên nghe theo con tim hay theo lý trí ?
|
Ngày ... tháng ... năm : - Làm sao có thể cưỡng lại được con tim đang khao khát yêu thương , mình đã yêu em thật rồi . Mình là một con người hèn nhát , không dám đối diện với sự thật . Mình e ngại ba mẹ , ngại ba mẹ của em , ngại mọi người xung quanh đàm tiếu . Mình vô cùng ích kỷ khi muốn giữ riêng em nhưng lại không dám nói yêu thương em . Mình sợ sự say đắm sẽ giết chết cả hai , anh phải làm sao hả em ? Ngày ... tháng ... năm : - Một chuyến du lịch đáng nhớ nhất vì có em , có phải mình đã lạm dụng em , nhưng lần đầu tiên mình có cảm xúc mãnh liệt như vậy . Nhưng liền sau đó là sự lo lắng và ái ngại nhất là khi đối diện với ba mẹ em . Mình thấy vô cùng có lỗi khi dẫn dụ em vào con đường này , gieo cho em bao nhiêu tình cảm bao nhiêu hy vọng . mình sẽ giải quyết vấn đề này như thế nào đây ?! Ngày .... tháng .... năm : - Mình né tránh thời gian trước khi chia tay em , vì mình biết với sự lưu luyến và sự ấm nồng của em , mình sẽ không làm chủ bản thân được nữa , mình biết đã làm em chờ đợi , làm em buồn nhưng mình nghĩ em mười tám tuổi , em chuẩn bị bước vào một cuộc sống mới với nhiều thay đổi , có khi em sẽ quên ngay thôi mọi chuyện ở thành phố nhỏ này vì có biết bao sự thú vị đang đợi chờ em phía trước ... Buồn .... Ngày ... tháng ... năm : - Những ngày dài không em , đi đâu cũng nhớ lúc chở em qua nơi này , nơi kia . Không có tâm trạng để tập , lại lang thang trên đồi ... nhớ em ! Ngày ... tháng ... năm : - Nhớ em nhiều lắm em ơi !
|
Khoa đọc đến đây , mắt đã nhoà vì lệ , Khoa thấy mình đã không thấu hiểu được tình cảm của Truyền dành cho mình , để hai con tim khai khát yêu thương không được hoà chung nhịp đập . Khoa đọc tiếp Ngày .... tháng .... năm : Mình đã chạy đến sân bay chậm vài phút và không giữ em lại được . Bao nhiêu sự tiếc nuối và ân hận trong mình lúc này . Chỉ ước có đôi cánh để bay đến bên em ... Sinh nhật mà lòng đau vì đã làm tổn thương em ! Ngày ... tháng .... năm : Em đã không còn giận mình nữa . Những ngày ở Sài gòn ngắn ngủi nhưng mình nhận ra nhiều điều : - Mình đã quá yêu em và cần có em - Em có một tâm hồn và tình yêu nồng nàn dành cho mình vượt hẳn ra vẻ ngoài của một cậu bé tuổi teen - Em có một sức hút mãnh liệt và mình không phải là người duy nhất yêu em và muốn có em Ngày ... tháng ... năm : Một cái Tết không thể vui và đầm ấm hơn , hai gia đình anh và em như là một . Mùa xuân đầu tiên bên em , hai đứa vui chơi với nhau không biết mỏi mệt . Nhìn em cười , tâm hồn mình như ngàn lộc non đang vươn ra nhận lấy nắng mai chan hoà đầy năng lượng . Anh muốn cảm ơn em đã đến với anh và cho anh tình yêu này Anh yêu em !
|
Chương 46 Khoa bồi hồi nhớ lại cái Tết vừa qua , mùa xuân đáng nhớ nhất . Khoa được sống trong tình cảm ấm áp của ba mẹ đặt biệt là sự nồng ấm của Truyền . Khoa không phải dạng con trai thích mè nheo hay nhõng nhẽo , nhưng sự cưng chìu của Truyền dành cho làm Khoa vô cùng hạnh phúc . Khoa nhớ rõ những cái ôm , những cái xoa đầu đầy trìu mến của Truyền đã làm cậu lâng lâng như đẫm men say . Truyền dành trọn cả gần hai tuần ở bên Khoa , quan tâm chăm sóc Khoa từng tí một . Khi cả hai rời nhà đã hai cây số mà chợt thấy Khoa không có khăn choàng cổ , Truyền đã cho xe quay lại nhà để lấy chiếc khăn quấn ấm cho Khoa rồi mới đi . Khoa cảm động lắm , rất nhiều lần ôm sau lưng Truyền , khi cự li của hai gương mặt chỉ cách nhau vài centimet Khoa đã muốn nói với Truyền : Em yêu anh . Nhưng rồi lại thôi , không dám thốt lên ba tiếng đó
|
|