Trái Tim Chàng Lực Sĩ
|
|
Truyền nựng cằm Khoa : - Sao tự nhiên chạy về Đà Lạt yêu anh vậy ? Biết bao người sao không yêu ? Khoa xoa xoa các múi bụng của Truyền : - Em tin vào số phận , gặp lại anh em thấy rất ấm áp , còn được anh yêu đó chỉ là một giấc mơ xa vời đối với em , đến giờ này , ôm anh nhưng em không biết có phải là em đang mơ không nữa ! Truyền ôm chặt Khoa vào lòng xúc động : - Anh yêu em , sẽ không là một giấc mơ nào cả .... Một giấc ngủ dài bên nhau sau đêm đầu tiên đến tận cùng đam mê không làm giảm đi ham muốn và khát khao trong Truyền . Chàng choàng dậy ôm ấp vuốt ve cơ thể Khoa , Khoa ngái ngủ nhưng cũng nhập cuộc nhanh chóng . Họ cuồng nhiệt quấn lấy nhau trong ánh sáng trong veo đầu ngày , một cơ thể cuồn cuộn cơ bắp trao cho một cơ thể thanh xuân căng tràn muôn vàn yêu thương khao khát làm Nên một bức hoạ đầy kích thích và hoan lạc Buổi chiều Khoa đến phòng thu hoàn tất bài hát thứ hai mà cậu sẽ trình diễn trong đêm trao giải Truyền quan sát thấy Khoa rất được những ngừoi làm việc cùng yêu quý , Khoa làm việc rất chính xác và chuyên nghiệp . Khi Khoa bước ra khỏi phòng thu thì điện thoại cũng reo chuông . Truyền lấy điện thoại đưa cho Khoa , Truyền nghe Khoa nói như reo lên : - alo , Quốc Anh hả , đi chơi vui không ? - Uhm , vui , và mua nhiều đồ cho Em lắm - Trời , mua cái gì mà nhiều - Thì mua quần áo , giày , và mấy thứ khác nữa - Sao biết size nào mà mua , với lại Khoa mặc khó lắm , đừng mua gì nữa nghen Họ nói chuyện một luc nữa , Truyền không nghe Quốc Anh nói gì , nhưng nghe Khoa trả lời trong điện thoại thì Quốc Anh đang đi du lịch nước ngoài với ba mẹ và cậu mua nhiều quà cho Khoa . Giờ đây Truyền không còn ghen tức vì quá hiểu tình cảm của Khoa dành cho chàng như thế nào , nhưng cũng thoáng chạnh lòng vì sự săn đón và chăm sóc quá nhiệt tình của Quốc Anh dành cho người yêu của chàng
|
Truyền bước ra thì thấy Khoa đang ngồi đàn , Khoa đàn bài nhạc cổ điển hôm sinh nhật Quốc Anh , Truyền nhận ra ngay vì chàng đã xem cái clip đó nhiều lần trong ghen tức và đau khổ . Truyền không nói gì đi vào phòng ngủ soạn quần áo Đợi Khoa đàn xong , Truyền đứng ở cửa nói : - Em vô thay đồ đi , mình đi ra phố anh muốn mua một số đồ , sẵn mình sẽ đi ăn luôn Khoa ngoan ngoãn làm theo ý người yêu Truyền chở Khoa bằng xe moto , chàng lấy tay Khoa ôm chặt eo mình , chàng chạy xe vào tầng hầm của một trung tâm thương mại . Sau khi gửi xe xong Truyền khoác vai Khoa đi vào thang cuốn , Khoa vẫn đội chiếc mũ snapback và đeo khẩu trang che kín mặt . Truyền cười hỏi nữa đùa nữa thật : - Đi với anh ngại hay sao mà bịt mặt kín bưng vậy ? Khoa khó trả lời cho Truyền vì sao phải bịt mặt . Nhưng thấy thái độ của Truyền từ chiều tới giờ không mấy vui vẻ nên Khoa gỡ bỏ khẩu trang xuống . Cả hai bước ra khỏi thang ngay cạnh một tiệm Trà sũa nổi tiếng , rất đông khách đang chờ . Bỗng có tiếng hô to : - Bảo Khoa kìa , Khoa Special Voice kìa ! Rồi trong tích tắc , Khoa bị bao vây bởi các bạn trẻ trong sự ngỡ ngàng của Truyền , họ chụp ảnh với Khoa , hết máy này đến máy nọ , hết bạn này đến bạn khác . Khó khăn lắm Truyền mới len vào được gần Khoa và choàng vai Khoa mở một lối cho Khoa thoát . Khoa lịch sự cúi chào các bạn nhỏ rồi bước đi nhanh vào block thang máy Trong tháng máy Truyền nhìn Khoa ánh mắt có chút trêu chọc : - Anh không ngờ em hot đến như vậy ! Khoa thản nhiên : - Giờ anh hiểu vì sao em phải bịt mặt rồi chứ gì ? Truyền bóp nhẹ vai Khoa miệng cười tươi - Lên facebook của em thấy em vẫn giống lúc chưa thi hát , không có nhiều cập nhật và không mở follow luôn , ai ngờ em hot dữ dội vậy ! - Đó là sự khác biệt của em và người khác Truyền ngày càng cảm nhận sự đặc biệt từ con người Khoa , từ tính cách đến thói quen , từ ứng xử đến suy nghĩ đều rất chững chạc , dù mới chỉ 18 tuổi nhưng Khoa làm việc rất chuyên nghiệp và sức chịu đựng rất lớn . Thay vì ngồi lướt facebook sống ảo thì Khoa đọc sách , trong phòng Khoa có rất nhiều sách được sắp rất ngăn nắp . Khoa cũng không ngủ nướng dù tối trước có ngủ muộn hay mệt mỏi thế nào .... . Thang máy dừng lại tầng ẩm thực , Truyền chọn một nhà hàng vắng và góc khuất cả hai ăn uống vui vẻ , khi trung tâm thương mại đã vắng người Truyền mới đề nghị Khoa đi dạo một vòng . Họ bước vào một store thời trang rộng lớn với rất nhiều quàn áo , phụ kiện . Truyền nói thầm bên vai Khoa : - Em chọn đi , muốn mua gì cứ mua - Chổ này không có rẻ đâu nha , mà em nhiều quần áo lắm rồi - Em cứ mua những gì em thích , người ta mua cho em được , anh là người yêu của em không lẽ không làm được Khoa đã hiểu ra mục đích của Truyền hôm nay đưa Khoa ra phố là đây . Khoa thầm nghĩ : ‘ À , người đàn ông sĩ diện trong tình yêu đây rồi , được , em sẽ cà cho banh cái thẻ ngân hàng của anh luôn ‘ . Nghĩ vậy và Khoa mỉm cười đi chọn quần áo . Truyền đi kế bên cái nào cũng bảo Khoa lấy thử đi . Truyền ôm một đống quần áo vào phòng thử cho Khoa , mỗi bộ Khoa đều bước ra cho Truyền ngắm , Truyền tít mắt cười vui và thật sự chàng thấy Khoa mặc gì cũng đẹp . Bộ cuối cùng là một chiếc áo thun đen pha đỏ có ba ngôi sao màu trắng , khi Khoa bước ra , Truyền suýt ồ lên vì trông Khoa quá đẹp : - Bộ này đẹp quá , em nghĩ anh mặc bộ này hợp không Khoa đưa một ngón tay cái ra dấu ‘ tuyệt ‘ . Truyền nhờ nhân viên lấy giúp bộ có size to hơn . Truyền mặc xong hé rèm phòng thử rồi kéo Khoa vào trong . Cả hai đứng trước gương , họ mặc đồ giống nhau , Truyền vòng tay qua ôm trọn Khoa và đưa điện thoại lên chụp nhiều kiểu ảnh . Chàng quay sang hôn má Khoa : - Anh sẽ up ảnh này lên facebook , em có ngại không ? Khoa cười tưoi : - Anh dám không , em sợ anh ngại chứ em hoàn toàn thoải mái Truyền chọn thêm một bộ suit , khi Truyền mở rèm . Khoa không tin vào mắt mình . Vì chưa bao giờ thấy Truyền mặc đồ suit , hôm nay Truyền thử một chiếc somi trắng , quần tây đen ôm bỏ áo vào trong , trông Truyền thật thanh lịch và tuấn tú . Khoa nhìn Truyền ngây ngất , Truyền cười : - Em thấy được không ? - Quá tuyệt , đẹp quá không chịu nổi Khoa tiến đến chỉnh cổ và cài nút tay cho Truyền , giúp Truyền khoác áo vest vào , ngắm lại một lần nữa rồi tấm tắt : - Anh mặc vest đẹp quá , em bị ganh tị luôn đó - Vậy thì để anh tập cho em giống anh luôn nha Khoa cười tươi nheo một mắt , nhại theo một câu nói : - Khoa chưa đủ đẹp sao anh ??? Cả hai cùng cười thật sảng khoái ....
|
Chương 44 Về đến nhà Truyền sà vào ghế sofa ngồi nghỉ , Khoa mở tủ lạnh lấy một ly nước uống , Truyền nói với theo : - Cho anh uống với Khoa mang ly nước cho Truyền , Truyền kéo Khoa ngồi trên đùi chàng và ôm ngang bụng Khoa cưng nựng. Khoa quay sang đặt lên môi Truyền nụ hôn , hai đôi môi dính chặt nhau . Khoa đưa lưỡi càn quét khoang miệng Truyền rồi mút máp đầu lưỡi của người tinh . Truyền vén áo Khoa lên rồi lột bỏ nhanh chóng . Khoa nửa ngồi nửa quỳ hai chân dang rộng trên đùi Truyền , ánh mắt long lanh đầy mời gọi . Truyền vuốt ve ngực đến sau lưng Khoa rồi luồn tay vào quần bóp hai bờ mông đang dạng ra căng cứng của Khoa . Khoa vẫn say mê bờ môi mềm của Truyền không muốn rời . Truyền nhổm dậy đặt Khoa xuống ghế , Khoa vẫn quỳ và ở tư thế xoay lưng lại với Truyền , Truyền cởi bỏ áo và vòng tay ôm ngực Khoa say đắm . Chàng đẩy nhẹ lưng Khoa xuống và hai bờ mông Khoa nâng cao nhất , phô bày toàn bộ vùng kín trong ánh sáng . Cơn ham muốn thể xác trong Khoa đẩy lùi toàn bộ sự e ngại và lo sợ . Khoa di chuyển mông qua lại , đầu quay lại nhìn Truyền , răng cắn vào làn môi căng đỏ đầy khiêu khích . Truyền thấy vô cùng hưng phấn trước sự khơi gợi có phần hư hỏng của Khoa . Truyền si mê âu yếm vùng kín của Khoa bằng lưỡi làm Khoa tên ư ử không thôi . Truyền cởi khoá quần , dương vật cương cứng đầy ham muốn của Chàng áp sát lấy khe mông Khoa trượt lên xuống chực chờ hành động . Khoa xoay người hơi nũng nịu : - Cho em tắm đã anh - Không , anh không đợi được nữa - Vậy tắm chung nha Truyền bế thốc Khoa lên thay cho lời nói đồng ý , Chàng ẵm Khoa nhẹ nhàng bước vào phòng tắm , môi chàng hôn lên mắt , mũi Khoa từng nụ đầy yêu thương Truyền đặt Khoa đứng xuống , Khoa hôn vào vòm ngực vạm vỡ của chàng . Lưỡi Khoa tìm đầu ti mà miết vào ve vuốt , Khoa mút nghe chụt chụt , mỗi lần mút là Truyền hẫng người hừ lên sung sướng . Khoa rê lưỡi xuống vùng cơ bụng cân đối tuyệt đẹp của Truyền , hai tay mân mê say đắm từ bụng , lướt ra sau mông rồi âu yếm đến vùng cơ đùi to khoẻ . Tay Khoa nhẹ nhàng vuốt ve dương vật đang nóng hực của Truyền , mắt Khoa ngây dại ngắm nhìn vật to lớn quý giá giờ đang là của riêng Khoa . Khoa liếm nhẹ đỉnh dương vật rồi nhẹ nhàng mút lấy từng nhịp . Truyền đầy khao khát bấu tay vào mái tóc Khoa , ấn dương vật vào thật sâu làm Khoa ngạt thở . Khoa điều tiết bằng tay để có thể dễ thở hơn nhưng vẫn mút thật sâu , Truyền rên lên : - Sướng quá em ơi ! Khoa bú mút mãnh liệt hơn nữa , lưỡi Khoa như ma thuật lướt từ đỉnh xuống thân dương vật rồi miết lấy bìu và đi thật sâu xuống dưới , nhịp ngày càng nhanh làm Truyền hết chịu nổi Truyền bốc Khoa đứng dậy , xoay Khoa lại và ấn lưng Khoa khom xuống , tay truyền nâng một chân của Khoa lên gác trên gờ đá phòng tắm , nơi sâu kín của Khoa lộ ra đỏ hồng chờ đợi . Truyền chạm đầu dương vật ươn ướt vào lỗ kín rồi di chuyển lên xuống làm cho cả Khoa và chàng kích thích tột độ . Truyền áp người hôn lên gáy và mút lấy tai Khoa , râu ở cằm Truyền cạ vào da non sau gáy làm da Khoa sởn lên từng lớp , chờ sự thả lỏng đó , Truyển ấn dương vật cứng như sắt vào lổ kín , Khoa rên lên một tiếng : - Ahhhh .... tấc cả cơ vòng bên trong lổ kín ôm chặt lấy vật cứng nóng ran , Truyền ngửa đầu ra sau tận hưởng khoái cảm , quá ấm nóng , quá sát chặt làm dương vật chàng càng thêm cứng và nó như muốn phá tung những ôm ấp sát sịt kia , đê mê , ngây ngất . Truyền bắt đầu chiếm hữu Khoa đến tận cùng . Ở tư thế này Khoa không thấy đau tức nhiều , bù lại những cú thúc mạnh làm Khoa hơi thốn . Truyền nhìn thấy rõ sự ra vào của mình và lỗ kín của Khoa đang chịu một áp lực lớn như thế nào , chàng thương Khoa nhưng chàng không thể dừng lại được , bản năng của chàng thôi thúc chàng càng thúc bạo liệt hơn . Tay Truyền giữ đùi Khoa , bất ngờ chàng rút vật cứng ra khỏi cơ thể Khoa , lôt kín lộ ra nhịp theo tần suất cũ đầy mê hoặc , Truyền ấn mạnh lại dương vật vào lổ nhỏ làm Khoa như chết đi sống lại . Lổ kín như bị phá toang ra khi Truyền ấn sâu đến tận gốc , Khoa rên xiết : - Ahhh , anh ơi .... , anh ơi .... my god ... Truyền lại rút ra rồi lại ấn vô nhiều lần nữa , những nơ - ron thần kinh của Khoa như tê dại , một cảm giác râm ran lan toả từ vách ruột Lan sang phía trước và dọc theo xương sống . Khoa dày vò núm vú của mình . Mắt ngấn nước ngoáy ra sau nhìn vài người đàn ông đang dùng hết lực chiếm hữu cơ thể mình , Khoa bắt đầu chuyển động , di chuyển mông tạo thêm độ ma sát làm cho làn sóng râm ran bên trong như muốn nổ tung . Nhanh , nhanh hơn nữa , Truyền hồng hộc thúc phía sau , bìu của chàng đập vào mông Khoa thành tiếng , chàng ôm Khoa và nói bên tai : - Em hãy nói là mê anh đi Khoa hổn hển không thành tiếng : - Em ... em .... mê - Hãy nói em là của riêng anh đi - Em là ... của ... riêng anh Khoa rên lên thống thiết , toàn bộ bìu và dương vật Khoa căng cứng , cơ mông và đùi cũng vậy , một dòng tinh bắt phụt ra phía trước . Truyền như được tiếp lửa , những cú thúc quyết liệt và thô bạo làm cho bao nhiêu tinh hoa trong cơ thể chàng bắn tung toé vào bên trong Khoa từng đợt . Khi Truyền dừng lại hẳn và đỡ Khoa đứng dậy , Khoa gần như đổ sụp vào người chàng . Một dòng nước trắng đục từ khe mông của Khoa theo chân chảy xuống ...
|
Chương 45 Khoa nằm nghiêng trọn trong lòng Truyền ngủ một giấc đến sáng . Khi Khoa rời giường thì Truyền vẫn thở đều say giấc . Khoa bước vào toilet và nghe cơ thể mỏi rã rời , vùng kín phía sau hơi rát làm Khoa đi không bình thường được nữa . Khoa nhìn trong gương , do ngủ quá say nên hai mắt Khoa hơi sưng , Khoa phì cười nghĩ thầm : cặp mắt xấu quắc mà tối ngày Truyền cứ khen , chắt là nịnh nọt thôi chứ ngay cả mình còn thấy xấu nữa là ... Khoa mở tủ lạnh tìm thực phẩm làm bữa ăn sáng . Khi mọi thứ đã xong thì Truyền cũng vừa ra tới bàn ăn . Chàng vỗ mông Khoa một cái và nói : - Sướng thật , thức dậy đã có bữa sáng dọn sẵn rồi Khoa rót một ly nước ép đẩy tới tay Truyền : - Anh cũng phải tập nấu đi chứ sau này ai nấu cho anh ăn ? - Em chứ ai ! Câu trả lời của Truyền làm Khoa thấy vô cùng hạnh phúc , nhưng Khoa vẫn vặn vẹo : - Sao lại là em ? - Vợ không nấu cho chồng ăn thì nấu cho ai ăn hả ? Tiếng ‘ vợ ‘ làm Khoa lâng lâng trong lòng . Cả hai ăn sáng thật vui vẻ , Truyền dành lấy dọn bát đĩa và rửa chúng . Chuông điện thoại của Truyền vang lên . Khoa nhìn theo phản xạ thì thấy Huyền my gọi . Khoa đẩy chiếc điện thoại ra khỏi tầm mắt và vờ như không thấy ai gọi . Truyền chạy lên cầm điện thoại và bước nhanh ra ban công : - Alo Giọng Huyền My bực dọc và cộc lốc : - Anh đi đâu mấy ngày nay ? Nhắn tin không trả lời - Anh đi có tí việc - Việc gì ? Anh đang chơi dứoi Sài Gòn chứ việc gì ? Truyền khẽ nhíu mày khó chịu , chưa kịp nói gì thù Huyền My tiếp : - Anh nghĩ sao mà anh bỏ cái hình mặc đồ đôi chụp với thằng bê đê đó lên mạng vậy hả ? Máu nóng của Truyền dồn lên não : - Em ăn nói cho cẩn thận nhe ! - Cái gì ? Phải ăn nói cẩn thận chứ sợ đụng chạm đến thằng bê đê đó hả , biến thái ! - Anh cảnh cáo em , không được xúc phạm Khoa trước mặt anh nghe chưa ? - Sao ? Anh nghĩ anh là ai mà nói chuyện với tôi như vậy hả ? - ....... - Tôi sẽ gặp mẹ anh , dẹp mẹ hết chuyện cứoi xin này nọ đi Khi nói câu này , Huyền My nghĩ Truyền sẽ xuống nước năn nỉ , nhưng Truyền bất ngờ lạnh lùng : - Tuỳ em thôi ..... Truyền bước vào nhà , gương mặt vẫn còn vương lại sự bực tức . Khoa có quan sát thấy điều đó và lặng lẽ vào phòng ngủ. Khoa cũng muốn nói một lần chuyện của Huyền My với Truyền nhưng chưa có dịp . Khoa bát giác thấy buồn . Sau bao nhiêu ngọt ngào yêu thương thì giờ đã đến lúc phải đối mặt với thực tế . Khoa bó gối nhìn qua khung cửa sổ về phía chân trời xa xăm : tương lai nào đang chờ Khoa và Truyền . Khoa nén tiếng thở dài .... Truyền bước đến cửa phòng thì dừng lại , chàng nhìn thấy sự ưu tư hiện rõ trên mặt Khoa , chàng hiểu Khoa là người rất nhạy cảm và có khi Khoa đã cảm nhận được nhiều việc mà chàng không ngờ tới , điều quan trọng nhất là Truyền không muốn làm cho Khoa buồn dù một giây phút nào cả . Truyền đã quyết định và chàng muốn bắt đầu con đường chàng muốn đi với Khoa ngay lập tức
|
Truyền mang đôi giày rồi nói vội với Khoa ra ngoài gặp bạn . Khoa chưa kịp hỏi câu nào thì chàng đã mất hút sau cánh cửa . Truyền chạy dọc con đường có nhiều tiệm kim hoàn rồi quyết địng tấp vào một cửa tiệm sang trọng . Chàng đẩy cửa bước vào bên trong , cô nhân viên lịch thiệp cúi chào : - Dạ thưa quý khách cần gì ạ - Tôi muốn chọn một cặp nhẫn đôi , kiểu hiện đại đơn giản thôi - Dạ , có rất nhiều kiểu để anh lựa chọn , anh thích vàng hay bạch kim , hay mix giữa hai loại - À , em cho xem bạch kim đi Cô nhân viên lấy các mẫu nhẫn bạch kim đặt trên khay nhung đưa cho Truyền chọn . Truyền chọn một mẫu nhẫn có thiết kế đơn giản nhưng rất tinh xảo : - Tôi muốn khắc hai chữ cái bên trong được chứ ? - Dạ được anh , anh cần khắc chữ gì ? - Khắc chữ K và T - Anh thử chiếc nhẫn này đi , và anh có biết size của chiếc còn lại không ? - Chiếc còn lại nhỏ hơn một size là được - Dạ , Anh thanh toán bằng thẻ hay bằng tiền mặt ạ - Bằng thẻ nhé em Truyền mở ví thì không thấy cả hai thẻ ngân hàng . Hôm qua đi mua sắm với Khoa xong chàng đã cất ở đâu không nhớ ra , Truyền gọi cho Khoa : - Em hả , em lục tìm trong balo của anh xem có hai cái thẻ ngân hành không , anh để ở đâu giờ quên mất ! Truyền vét hết tiền trong ví đặt cọc cho hai chiếc nhẫn và hẹn sẽ tới lấy sau . Khoa tìm các ngăn trong balo không thấy thẻ ngân hàng đâu cả . Có một chiếc hộp kim loại . Khoa mở ra thì thấy rất nhiều ảnh của mình , cỡ ảnh nhỏ , chụp chân dung , bán thân , toàn thân , nhiều ảnh chụp đôi mắt hoặc bàn tay của Khoa , lại có tấm ảnh chụp Khoa đứng trên ban công nhà tầm nhìn khá xa , chứng tỏ Truyền đứng chụp từ căn phòng của chàng . Rất nhiều tấm ảnh Khoa chưa bao giờ thấy , Khoa nghe tim mình rung lên nhịp xúc động . Khi xem hết số ảnh thì hiện ra một cuốn sổ nhỏ dưới đáy
|