Valentine Định Mệnh
|
|
|
-Á Á Á Á Á…….TRỨNG CHIÊN CỦA EM……..Nụ hôn kết thúc, nó quay lưng ra sau thì……..tất cả đã muộn rồi, nụ hôm ấy ngọt ngào bao nhiêu thì món trứng chiên của nó lại cháy khét bấy nhiều. Không gian bếp lúc này không còn lãng mạng nữa mà chỉ toàn là khói với khói thôi, vậy là coi như xong một món, anh thấy cái vẻ nó hối hả tắt bếp ga mà không thể nhịn cười được, nhìn nó bịt mũi nhăn mặt mà anh thấy đáng yêu làm sao. -Anh còn cười được nữa hả?? Tại anh đó, món trứng chiên bây giờ trở thành món trứng than rồi nè…huhuhu không chịu đâu. Nó cho nguyên chảo trứng vào trong bồn rữa chén và miệng thì không ngừng trách anh. -Thôi được rồi, cho anh xin lỗi, lỗi tại anh được chưa???? Hào cười hít mắt. Vậy là nó phải đành rữa chảo và chiên lại lần nữa. Cuối cùng cũng xong, 3 món ăn thơm ngon hấp dẫn đã được bày ra trước mặt Hào, anh nến thử từng món và khen ngợi không ngớt, mỗi món tuy rất đơn giản nhưng thực sự rất ngon, có thể so sánh ngang hàng với đầu bếp nhà hàng, có thể nói đối với riêng anh không gì hạnh phúc bằng được ăn những món ăn do chính tay người mình yêu nấu. Nó thì ngồi đối diện nhìn anh ăn những món ăn do tự tay mình làm, cảm giác nay thực sự rất hạnh phúc và ngọt ngào, nó thầm ước có một liều thuốc nào đó khi uống vào nó sẽ quên hết mọi quá khứ đau buồn trước kia để có thể làm lại từ anh, từ tình yêu thiên sứ mà anh luôn dành cho nó….nhưng, định mệnh có thể chấp nhận điều này không???? ………………………………………………………………………………………… Đối với nó, trong khoảng thời gian này nó thực sự cảm nhận được mùi vị của sự hạnh phúc và mùi vị của tình yêu, vài ngày sau đó nó và Hào cứ như thế, cứ mận nồng với nhau suốt, 2 người đã dành thời gian đến nhau nhiều hơn, cho nhau những yêu thương từ trong tận đáy lòng, không để cho bất kì một lỗi lầm nhỏ nhặt nào làm ảnh hưởng đến tình cảm của 2 người. Cho đến ngày hôm nay, như thường lệ anh vẫn đến nhà nó chơi vào mỗi buổi tối. -Ông xã nè, ngày mai em tính sẽ đi tìm việc làm. Nó ôm anh từ phía sau trong khi anh đang ngồi trên giường chơi game trên chiếc laptop. -Hửm? Sao tự nhiên em lại muốn đi làm? Hào quay lưng lại. -Thì em muốn sống một cuộc sống tự lập thôi, em muốn sử dụng đồng tiền do chính tay mình làm ra, vậy mới thấy sứng đáng chứ. -Nhưng…em còn phải đi học, năm nay em học 12 rồi, bài vở nhiều mà còn phải chuẩn bị thi tốt nghiệp nữa, thời gian đâu mà đi làm chứ??? Anh đóng laptop lại rồi ôm nó nằm xuống giường.Anh nói tiếp: -Anh nghĩ em không cần phải đi làm đâu, vất vả lắm, nếu như số tiền ba mẹ gởi về hằng tháng không đủ thì anh sẽ chi thêm cho em, em không cần phải lo đâu.Hào nhẹ nhàng nói và hôn lên tóc nó.
|
-Không, em không thích vậy đâu, em muốn tìm cho mình một việc làm thêm cơ, em đâu thể sống nhờ vào anh và ba mẹ hoài được, đồng ý nha ông xã……..Với lại em xin việc làm vào buổi tối mà, vậy là có đủ thời gian rồi. Thấy nó cương quyết như vậy Hào cũng đâu nở ngăn cản, vậy là anh đã đồng ý….anh cũng thừa biết tính của nó, đã nghĩ cái gì là phải làm cho bằng được. -Thôi được rồi , anh đồng ý. -Year…..ông xã là số 1……Nó vui mừng hôn lên má Hào -Nhưng mà em sẽ làm việc gì và làm ở đâu? Hào bắt đầu tỏ vẻ lo lắng. -Em…em cũng chưa biết nữa, chắc là em sẽ tới quán café hoặc là nhà hàng nào đó xin việc thôi. Suy nghĩ một hồi lâu, Hào nói với nó: -Anh nghĩ em không cần đi xin việc đâu, anh đã có việc cho em rồi. -Hả? việc gì? Làm ở đâu? Nó ngạc nhiên. -Thì ở chi nhánh xe gắn máy của anh chứ đâu. Hào mỉm cười vuốt tóc nó. -Nè, anh đừng có đùa với em nhá, em đâu biết gì về xe máy đâu, đâu biết bán hàng, sửa chửa hay láp ráp linh kiện gì gì đó đâu mà anh kêu em tới đó làm???? -Ai kêu em làm mấy việc đó, anh đã sắp xếp cho em một công việc nhẹ nhàng hơn rồi. Hào vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi. -Thật hả? mà việc gì nhẹ nhàng vậy anh? Nó hỏi với ánh mắt mừng rỡ. -Thì đại khái là làm mấy việc lặt vặt như là quét dọn cửa hàng,sắp xếp linh kiện , sắp xếp hồ sơ của khách hàng, giúp anh tính toán tiền lương của anh em, ngoài ra thì còn làm cafe cho mấy anh em vào mỗi buổi tối, công việc đó hiện đang thiếu người làm vì nhân viên chỉ làm việc vào buổi sáng nên buổi tối thì không có ai làm. -Ờ…thì ..cũng được……Nói là nói vậy nhưng trong lòng thì đang thầm trách anh: ‘’Như vậy có khác gì ô-xin đâu chứ? Ông xã đúng là bất công’’ -Vậy thì ngày mai anh sẽ chở em tới chỗ làm giới thiệu với các anh em, và bắt đầu làm vào ngày mai luôn nhé ! Chắc là có người làm cafe mấy anh em sẽ vui lắm, vì dạo này mấy ảnh tự làm không hà…..hahahaha…….Hào vừa nói vừa cười nhưng anh đâu biết gương mặt của nó hiện giờ như một trái bí ( bí xị) Tối hôm đó, đúng theo lời đã hẹn anh chở nó đến chi nhánh giới thiệu với mọi người, ai cũng mừng rỡ tươi cười chào đón nó, mấy anh em trong cửa hàng rất hòa đồng, già có, trẻ có…nhưng mỗi người điều có chung một đặc điểm là rất hòa đồng và rất siêng năm làm việc, ai nấy điều tỏ ra mừng rở khi nó đến làm (nhưng thực ra anh em mừng vì có thêm ô-xin sai vặt ^^) Những ngày tiếp theo đó nó hết sức mệt mỏi, sáng đi học, trưa về ăn cơm nghĩ ngơi tí xíu lại còn phải đi học phụ đạo, chiều về tắm rửa xong lại phải nhanh chóng đến cửa hàng làm việc cho tới 9 giờ tối mới về tới nhà, dù là mệt mỏi nhưng nó cũng đành chấp nhận, sống tự lập mà, chỉ có như thế nó mới biết thế nào giá trị đích thực của đồng tiền.
Tối hôm nay như thường lệ nó vẫn đi làm, điều đặt biệt của ngày hôm nay là cửa hàng có thêm một nhân viên mới, đó là một cậu nhóc rất dể thương và hiền lành tên là Quy, cậu nhóc này có ngoại hình khá xin xắn , làn da trắng , chiều cao khiêm tốn khoảng 1m65, công việc của Quy cũng giống như công việc của nó ( thật ra là Hào thấy nó làm hơi vất vả nên nhờ người giúp nó một tay). Quy là một người rất hòa đồng, có lẽ cậu nhóc này rất thích nó, vừa vào làm việc ngày đầu tiên đã làm quen với nó và xin số điện thoại của nó, mỗi lần thấy nó vác hàng nặng nhọc là cậu điều giúp đỡ một tay, lâu lâu lại lấy khăn lau mồ hôi cho nó, lại còn mời nó ăn cơm sau buổi làm nữa chứ. Khi nó xem hồ sơ của cậu nhóc này thì khá bất ngờ vì cậu nhóc này có ngày sinh cùng với nó, ngày 19/9, với lại chỉ nhỏ hơn nó có một tuổi, và điều đặt biệt hơn ở đây Quy chính là em họ của Hào, vì vậy Hào luôn quan tâm đến cậu nhóc, luôn nhắc nhở cậu phải về nhà đúng giờ, không được la cà khắp nơi, đôi lúc lại phải đưa cậu về nhà. Nó cũng không thấy buồn vì điều đó, dù sao đi nữa thì 2 người cũng là anh em, quan tâm đến nhau là chuyện thường tình thôi, với lại anh cũng quan tâm nó không kém gì so với Quy. ……………………………………………………………………………………. -. . . . . . . . . . . . . . -Trân, em đã gặp Cường chưa???? - . . . . . . . . . . . . . . -Cái gì? Em nói sao? Cường đã có người yêu????? -Người đó là ai? -. . . . . . . . . . . . . . -Ừ…Anh biết -. . . . . . . . . . . . . . -Anh không thể bỏ cuộc như vậy đâu, anh sẽ cố gắng thể cho em ấy tha thứ. -Mà nè! Sắp tới ngày sinh nhật của Cường rồi đó, anh muốn em giúp anh một việc nha!!!!!!!!! -. . . . . . . . . . . . . . -. . . . . . . . . . . . . . -. . . . . . . . . . . . . . -. . . . . . . . . . . . . . -. . . . . . . . . . . . . . -. . . . . . . . . . . . . . -. . . . . . . . . . . . . . -. . . . . . . . . . . . . . -Ừ. Anh cảm ơn. Bye em gái. Vừa cúp máy: -Cường, anh xin lỗi , em hãy chờ và hãy tha thứ cho anh, nhất định anh sẽ không để cho bất kì ai cướp mất em đâu. Anh yêu em và nhớ em rất nhiều. End chương 9.
|
Chương 10: NGÀY SINH NHẬT BUỒN. -6 giờ 30 rồi sao nhỏ Hà này vẫn chưa đến nhỉ ??? Nó đang loay hoay đi qua đi lại trước cổng nhà chờ đợi nhỏ Hà, không biết tại sao hôm nay nhỏ lại đi học trể vậy?? mọi bữa khoảng 6 giờ 10 phút là nhỏ đến la om sòm rồi, vậy mà tới giờ chẳng thấy tâm hơi đâu. Tít…tít…….Điện thoại có tin nhắn mới. ‘’Cuong oi hom nay tao co viec k den ruoc may di hoc dc, may di xe buyt bua nay nhe. Sory ’’ -Con Hà chết tiệt , vậy mà không chịu nhắn tin sớm hơn. Chạy vụt ra khỏi hẻm, nó đến trạm xe buýt và đón xe đến trường. -Úi giời……..…….cũng mai là tới kịp giờ, cổng trường vẫn còn mở. Đang đi bộ vào lớp ,nhìn từ xa thì nó thấy lớp hôm nay có cái gì đó khác thường,’’sao chưa tới giờ vô học mà lại yên tỉnh thế nhỉ ?’’ Nó thầm nghĩ. Lạ thật, không có một đứa nào đứng ở ngoài lang cang lớp tám như mọi ngày, cũng không thấy đứa nào xuống căn-tin ăn hàng, nhỏ Hà cũng không đứng ngoài hành lang đợi nó?? Chắc là có chuyện gì đang sảy ra đây. Không suy nghĩ nhiều nó chạy thật nhanh vào lớp ,vượt qua 2 cái cầu thang,nó quẹo nhanh vào lớp thì: ‘’’’’’Happy Birthday to you Happy Birthday to you Happy Birthday Happy Birthday Happy Birthday to you ’’’’’’’’’ -HAPPY BIRTHDAY CƯỜNGGGGGGGGGGGGGG.Cả lớp đồng thanh. Giờ thì nó đã biết lý do tại sao mà lớp nó hôm nay lạ rồi,nó quên mất hôm nay là ngày 19/9, là ngày sinh nhật của mình, thì ra tất cả mọi người điều muốn dành riêng cho nó một bất ngờ Nó xúc động vô cùng, một nụ cười bất hiện trên gương mặt nó cùng với dòng nước mắt hạnh phúc, đây quả là món quà vô cùng tuyệt vời đối với nó, càng xúc động hơn nữa vì tình cảm mà cả lớp dành tặng cho nó, một lớp học được trang trí với thật nhiều chòm bong bóng đủ màu sắc, nhìn lên bảng một dòng chữ to đùng ‘’Happy birthday Cường’’ do chính tay thằng Huy ( họa sĩ của lớp nó vẽ) bên dưới dòng chữ là tất cả những lời chúc đáng yêu mà mọi thành viên trong lớp dành cho nó. Tất cả mọi người quây quần xung quanh nó tặng cho nó những món quà sinh nhật thật ngộ nghĩnh, có cả những tấm thiệp xinh xắn được trang trí rất tinh xảo, lúc này nó không thể nói gì được ngoài 4 từ : cảm ơn mọi người. -Cường, chúc bạn sinh nhật vui vẻ. Bất ngờ hơn,khi thằng Thái từ cuối lớp tiến tới, tặng cho nó một bó hoa Tu-lip thật to , cả lớp vô cùng ngạc nhiên và ồ lên làm cho nó gượng đỏ mặt và cũng cố gắng nhận lấy (thằng Thái là đứa thích nó từ năm nó học lớp 10, thích ngay lần đầu tiên 2 đứa gặp mặt vì cái tính hiền lành và dể thương của nó, nhưng đeo đuổi mãi mà chẳng được, cho đến năm 12 nghe nhỏ Hà nói nó đã có người yêu thì Thái mới chịu bỏ cuột, bây giờ không biết tặng hoa lại có ý đồ gì nữa đây?) Do nhỏ Hà thông báo với lớp quá trể nên không có thời gian chuẩn bị bánh kem, nên tụi thằng Nghĩa và nhỏ Bích lớp trưởng quyết định làm chiếc bánh kem tự chế, đó là một cái đĩa được đặt 39 cái bánh Chocopie tượng trưng cho 39 đứa bạn trong lớp, phía trên cùng được đặt một cây nến mà nhỏ Bích đã mua ở căn-tin, nhìn có vẻ thật đơn giản nhưng lại chứa đựng tình cảm sâu sắc. Nhỏ Hà bưng đĩa Chocopie tiến về phía nó, còn thằng Nghĩa thì thắp nến lên. -Rồi, bây giờ xin mời nhân vật chính của chúng ta cầu nguyện đi nào. Nhỏ Bích lớp trưởng lên tiếng.
|
Nó chắp tay ,nhắm mắt lại và bắt đầu cầu nguyện điều gì đó. Phù..u….u….u……….. lời cầu nguyện vừa kết thúc thì cây nến đã được thổi, cả lớp ồ lên, vỗ tay chúc mừng sinh nhật nó, không khí trong lớp trở nên vô cùng háo hức và nhộn nhịp hòa lẫn vào đó là tiếng cười của các bạn trong lớp và những câu chúc dể thương. Còn nó thì nói thầm trong lòng: ‘’Phải chi có anh Hào ở đây ha’’?????? Như vậy là buổi tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu, một buổi tiệc sinh nhật thật đơn giản, không bánh kem, không rượu bia, không cầu kì và xa xỉ, chỉ đơn giản là bánh Chocopie, bim bim, bánh tráng, kẹo Sugus, Snack, Cocacola, C2…..tất cả những thứ có sẳn ở căn-tin , chỉ đơn giản thể thôi nhưng thật sự rất vui và rất ấm áp, vui vì những món quà bất ngờ mà mọi người danh cho nó, ấm áp vì tình cảm của cả lớp. Ở lớp, nó là một người bạn tốt bụng, thường giúp đỡ bạn bè trong mọi hoàn cảnh khó khăn, luôn sẳn sàn hướng dẫn bài tập cho những bạn yếu hơn mình,….vì thế mà ai cũng quý mến nó, cũng tốt với nó là điều đương nhiên……..Mở màn buổi tiệc là bài hát Nhớ mãi nụ cười xinh do cặp đôi của thằng Trung và nhỏ Cúc trình bày, 2 đứa này là một trong những cặp đôi đang yêu nhau của lớp , 2 đứa nó rất xứng đôi và hát rất hay, ai cũng vỗ tay khen ngợi không ngớt . Kế tiếp là trò chơi đập bong bóng do nhỏ Như đề nghị, chỉ trong 2 phút mà toàn bộ số bong bóng của lớp đã được đập tan tát cùng với những tiếng cười giòn tan. Cuối cùng là trò chơi ‘’bịt mắt bắt dê’’ do thằng Thái đề nghị được cả lớp nhiệt tình hưởng ứng, lớp đến 40 đứa mà người bắt lại là chủ nhân chính của buổi tiệc , thế là nó đành chịu trận, dù sao lâu lâu mới được vui vẻ như thế này , nó cũng không nở để các bạn mất hứng. Luật chơi là nó bắt được người nào thì bắt buộc phải hôn người đó 1 cái ( cái lớp quỷ ) -Ở đây nè -Bên đây nè -Ở đây…… -Bên đây nè….. Nó vồ mãi mà chẳng được đứa nào , bổng nhiên nó chộp được một cánh tay, lạ nhỉ !!!!! cách tay này không dùng dằng mà hình như đang cố tình cho nó bắt lấy, không ngại ngùng nó vội kéo cánh tay nó vào . -BẮT ĐƯỢC DÊ RỒI , HEHE .Nó vui mừng mở miếng vải bịt mặt ra nhìn con dê mà mình đã bất được, mặt nó hoảng hốt khi con dê đó chính là: -THÁI……’’trời ơi tính sao bây giờ’’ Nó khóc thầm trong lòng. -HÔN ĐI -HÔN ĐI -HÔN ĐI -HÔN ĐI -HÔN ĐI ………tiếng hò reo của cả lớp làm cho mặt nó đỏ chín, còn Thái thì mắt ngước lên không thèm nhìn nó, miệng cười điểu chờ đợi một nụ hôn từ ai kia. -‘’Thôi kệ hôn đại đi, dù sao đây cũng không phải nụ hôn đầu của mình’’ Nó tự nghĩ rồi mồi mắt đầu tiến sát vào má Thái, mọi người trong lớp reo hò nhiệt tình hơn khi thấy nó đang chủ động,khoảng cách lúc này chỉ còn 3cm . -TRỜI ƠI LÀ TRỜI ,MẤY EM ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ ??????????????????????????????????????????? Tiếng hét kinh hoàng của ông thầy Bình làm cho cả tầng 1 lung lay. -MẤY EM MUỐN BIẾN CÁI LỚP NÀY THÀNH BÃI RÁC HẢ GÌ? CÓ BIẾT TỚI GIỜ HỌC RỒI CHƯA??? Cả lớp vội vả thu dọn bãi chiến trường, nó thì vừa mừng thầm trong lòng vừa cảm ơn ông thầy, còn thằng Thái thì đầu bốc khối, nhìn ông thầy Bình chỉ bằng nữa con mắt. Buổi tiệc sinh nhật đơn giản cuối cùng cũng đã kết thúc, cả lớp nó lại tiếp tục vào buổi học, trong suốt tiết đầu chỉ nghe được bài cải lương quen thuộc của ông thầy Bình, cảm giác giống như ai đó lấy cái muỗng mà cạo cạo vào cái đái nồi vậy ,kinh khủng nảo nề. 5 tiết học lặng lẽ trôi qua, trước khi ra về mỗi đứa điều để lại cho nó một câu ‘’sinh nhật vui vẻ’’ nhưng đến lượt thằng Thái thì có khác biệt khi câu nói mà nó để lại là:’’ Vậy là coi như Cường nợ Thái một nụ hôn nhé’’ nói xong Thái nháy mắt với nó rồi quay lưng ra về, bỏ lại cho nó với nhỏ Hà một ánh mắt bó ta chấm com. Nhỏ Hà phụ nó mang quà về nhà, vừa về đến nhà 2 đứa đã mở quà ra xem, nó mỉm cười khi thấy những món quà vô cùng đang yêu, đó là chiếc đồng hồ báo thức hình con heo của nhỏ Hà, con chim cánh cụt của thằng Trọng, cái phòng đeo tay của nhỏ Trâm, chai nước hoa hiệu IZZI của nhỏ Cúc, con gấu bông của thằng Toàn, cái móc khóa của thằng Nghĩa……..và còn rất nhiều những món quà đang yêu khác cùng với những tấm thiệp sinh nhật dể thương….tất cả những món quà tuy không có giá trị nhiều về vật chất nhưng mang đậm giá trị về tin thần. -Ê Cường! Hôm nay này đi đâu chơi với anh Hào vậy????? Nhỏ Hà sắp xếp những món quà phụ nó rồi hỏi . Câu hỏi của nhỏ làm cho nó sựt nhớ, từ sáng tới giờ Hào chưa có chúc mừng sinh nhật nó, cũng chưa nhắn cho nó tin nào hết, chắc tại anh đã quên hay anh đang muốn dành cho nó bất ngờ chăng????? -Nè!!!!! Sao không trả lời ta???? Nhỏ Hà đánh vai nó. -Ờ…thì…tao…cũng chưa biết nữa tại ảnh chưa có hẹn tao mà, mắt nó bắt đầu xuất hiện nỗi buồn. -Tao nghĩ chắc chắn là anh Hào sẽ dành cho mày sự bất ngờ .Nhỏ Hà cười nhết mép???? Quay sang nhìn nhìn nhỏ hà, cười nhẹ nó đáp: -Ừ thì tao cũng mong là như vậy. Thế nhưng trong đôi mắt nó vẫn chưa thoát khỏi nỗi buồn. Vừa nói xong nó mới nhớ hôm nay cũng là sinh nhật của nhóc Quy. Sau khi nhỏ Hà về, nó đến một quầy lưu niệm mua cho nhóc Quy một quyển lưu bút rồi cho vào hộp quà .Nó thầm nghĩ khi cậu nhóc nhận được món quà này chắc sẽ vui lắm đây, vì sở thích của nhoc Quy là viết nhật kí mà , bây giờ nó cũng không quan tâm đến Hào có còn nhớ đến ngày sinh nhật của mình hay không????????? Vì từ sáng tới giờ nó không thấy bóng dáng của anh đâu cả !!!!!!!!!
|