Truyện Gay Mưa
|
|
Mưa, mưa như trút nước, mưa như muốn xoá đi những nỗi đau khổ, những thứ dơ bẩn làm cho con người tuyệt vọng trên thế gian này.
Bên ngoài dòng người đang hối hả để tránh cơn mua nặng hạt này nhưng có một người không tìm chỗ trú ẩn hay nhanh chóng về nhà mà còn lấy thân mình hứng lấy cơn mưa này trên môi nó còn nở một nụ cười đó không phải là một nụ cười hạnh phúc mà là một nụ cười đau khổ, nụ cười của sự tuyệt vọng. Đứng dưới mưa, nó nhớ lại ngày đầu tiên nó đến trường mới để học nơi đây mang nhiều niềm vui và cũng đem lại nhiều sự đau khổ cho cuộc đời nó ...
Trường THPT X - Các bạn ơi! Giọng nhỏ lớp trưởng vang lên làm cho cả lớp ngoái nhìn. - Mình nghe nói là lớp chúng ta sẽ có thêm thành viên mới. Giọng nhỏ lại dõng dạc vang lên. Cả lớp nãy giờ im lặng nghe con nhỏ lớp trưởng nói giờ lại bàn tán xôn xao không biết là con trai hay con gái sẽ làm thành viên của lớp 11a1 Anh này. Nhưng có một người không tham gia vào cuộc bàn tán của lớp về thành viên mới mà hắn chỉ chú tâm vào việc đọc sách. Hắn, Hoàng Thiên Phúc là một người có gương mặt đẹp tuyệt mỹ, là người có thành tích học tập rất đáng nể luôn đứng đầu trường nhưng ở hắn lại tồn tại một sự lạnh lùng. Đang lúc cả lớp bàn tán sôi nổi thì cô chủ nhiệm bước vào. - Xin chào các em! Chúc các em có một buổi sáng vui vẻ. Hôm nay cô sẽ thông báo cho lớp mình một tin vui là lớp mình sẽ có thêm một thành viên mới. Cô nói với ra cửa: Em vào đi ! Theo lời nói của cô cả lớp đều nhìn ra cửa bước vào lớp bây giờ là một câu bé có thân hình nhỏ nhắn, gương mặt của một thiên thần, ở cậu có một làn da trắng làm cho những cô gái trong lớp phải trầm trồ khen ngợi xen lẫn là một chút ghen tị. Đứng trên bục giảng nó nói : - Chào các bạn! Mình tên là Lê Hoàng Khôi. Nó nói lí nhí. - Mình mong là các bạn sẽ giúp đỡ mình nhiều nha! Nói xong nó không quên kèm theo một nụ cười làm cho những cô gái trong lớp mê mẫn. Có những tiếng xì xầm về nó ở dưới vang lên, cô chủ nhiêm bước về phía nó. - Em có thể ngồi bàn cuối được không? - Dạ thưa cô em ngồi chỗ nào cũng được. - Vậy em ngồi cạnh Thiên Phúc đi. Cả lớp lại một phen trầm trồ vì hai chàng hotboy lại ngồi cạnh nhau làm ai cũng nuối tiếc. Hắn nãy giờ vẫn chú tâm vào cuốn sách không quan tâm đến sự việc của lớp nhưng khi nghe cô nhắc đến tên hắn mắt hắn rời khỏi cuốn sách và nhìn về nó,nó cũng nhìn hắn mắt hai người chạm nhau nhưng nhanh chóng nó nhìn đi một nơi khác. Nó bước xuống cuối bàn để ngồi khi ngồi xuống nó quay qua chào hắn một tiếng gọi là làm quen nhưng hắn chẳng thèm quan tâm nó thấy hắn vẫn vậy thì cũng không quan tâm. Bổng nhiên hắn gấp quyển sách nhìn qua nó hắn nở một nụ cười nửa miệng. Hắn đứng dậy. - Thưa cô! Cô có thể cho em và các bạn trong lớp biết thành tích học tập của bạn Hoàng Khôi đi cô ? Để xem bạn ấy có xứng là thành viên của lớp 11a1 này. Nói xong hắn ngồi xuống. Cô đồng ý,cô lấy trong cặp ra bảng điểm của nó, nhìn vào bảng điểm cô như không tin vào mắt mình vì thành tích học tập của nó thật đáng nể. - Àk. Thành tích học tập của bạn Hoàng Khôi rất xứng đáng là thành viên của lớp mình vì điểm của bạn ấy gần như tuyệt đối hơn bạn Thiên Phúc một chút. Cả lớp ồ lên một tiếng lại có những tiếng xì xầm nào là " vừa học giỏi vừa đẹp trai nữa " , " quá xuất sắc, quá hoàn hảo " những lời xì xầm đó ngày một lớn làm cho hắn cảm thấy khó chịu ,làm cho hắn càng ghét nó hơn. Nói xong cô chủ nhiệm trả lớp lại cho giáo viên bộ môn khác để dạy.(Mình mong các bạn cho ý kiến vì đây là truyện đầu tiên mà mình sáng tác.Hihi)
|
|
Reng....Reng Cuối cùng thì tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi cũng vang lên.Sau 2 tiết học đầy căng thẳng,do tính tình của nó khá vui vẻ nên nó đã quen được 2 cô bạn ngồi ở trên nó 1 bàn nhưng nó với hắn thì khác,mặc dù ngồi cạnh nhau nhưng chẳng ai nói với ai câu nào.Nó lấy tập ra học ,chuẩn bị cho tiết thứ 3 nhưng nó bị 2 cô bạn mới quen kéo xuống căn tin dù chỉ mới quen nhưng cả ba đều rất thân với nhau.Đến căn tin,nó xung phong đi lấy thức ăn còn 2 con bạn thì đi dành bàn.Sau một hồi chen lấn ,giành giựt nó cũng lấy được thức ăn nhưng vừa bước đi nó sơ ý đụng phải một người làm cho thức ăn dính vào áo của người đó,nó nhanh chóng dùng khăn giấy để lau sạch và miệng rối rít nói: - Xin lỗi ! Xin lỗi ! Em không cố ý.Vì nó để ý trên áo anh có để lớp anh học. - Không sao đâu để anh rửa cũng được. Bây giờ nó mới ngước mặt lên để xem cái người mà nó vừa mới đụng trúng.Trước mặt nó bây giờ là một anh chàng cao lớn,có khuôn mặt đẹp nhưng không dễ thương bằng nó.Nó ngơ ngác nhìn anh đến khi anh gọi nó mới giật mình và luôn miệng nói: - Xin lỗi anh ! Hay để em giặt cho anh được không ? - Hông có gì âu em.Anh nhẹ nhàng trả lời nó Nó xin lỗi anh xong rồi nhanh chóng đi lấy phần thức ăn khác cho 2 con bạn để kịp giờ vào học nhưng có một người thích cái vẻ luống cuống của nó, đó chính là anh.Anh là Nguyễn Hải Nam,đang học lớp 12 - Nè , phần của 2 bà nè ! - cám ơn ông nha ! hì hì.Băng lên tiếng cám ơn nó - Ủa mà sao nãy giờ ông đi lấy thức ăn lâu quá zậy.Phụng lên tiếng hỏi nó nhưng nó hông muốn nói nên nói nói là tại mọi người chen lấn quá nên đợi lâu. - Àk mà lúc trước ông học ở âu zậy mà sao giờ lại chuyển về đây học.Phụng hỏi nó khi mọi người đang ăn Thế là cả đám vừa ăn vừa cười nói làm cho cả căn tin ai cũng nhìn.Ăn xong thì cũng là lúc vào học.Thế là một ngày học đầu tiên của nó cũng kết thúc.Hôm nay nó rất vui vì nó quen được 2 cô bạn thân là Băng và Phụng.Xong tiết 5,mọi người đều nhanh chóng chen lấn để về nhà còn nó thì từ từ dọn dẹp sách vở vì nó là một người không thích sự vội vàng.Xong xuôi, nó dắt chiếc xe đạp iu dấu của nó về.Đang đạp thì chiếc xe của nó lại dở chứng.Đang dắt bộ để tìm chổ sửa xe thì nó gặp cái anh hồi sáng nó làm dơ áo.Anh ấy dừng xe lại chỗ nó,hỏi: - Xe em bị gì zậy ? - Em cũng hông biết nữa, chắc là nó bị tuột xích hả gì á anh - Zậy hả, để anh dắt dùm cho anh thấy em mệt lắm rồi đó - Thui anh ! em tự dắt được mà - Để anh dắt cho.Nói rồi,anh dành lấy tay lái rồi dắt đến một tiệm sửa xe gần đó.Trong lúc nó và anh dắt xe để sửa có trò chuyện với nhau. - Em tên gì vậy ?. Anh hỏi nó - Em tên Lê Hoàng Khôi,đang học 11.Còn anh ? - Anh Àk ! Anh tên là Hải Nam,học trên em một lớp. Cuộc trò chuyện của 2 người dừng lại ở đó vì đã tới chỗ sửa xe.Nó kêu anh về trước một mình nó đợi sửa xe cũng được,lúc đầu anh bảo đợi nó về chung nhưng nó nhất quyết kêu anh về trước vì nó thấy anh rất mệt vì phải dắt xe dùm nó giữa trời nắng như thế này, nhìn nó kiên quyết như zậy anh cũng nghe theo lời nó lấy xe về trước.Nó dợi bác sữa xe một lát vì bác sữa xe cho người khác, sau đó mới sửa xe cho nó.Nó nhớ lại lúc trước khi gặp anh nó đã gặp hắn, hắn thấy nó bị hư xe nhưng hắn vẫn không quan tâm.Nó mặc dù là bạn cùng lớp nhưng nó thấy hắn không xem nó là bạn mà chỉ lá một người xa lạ.Đang suy nghĩ thì bác sửa xe bảo là đã sửa xong làm cho nó trở về với thực tại, nó trả tiền và lấy xe về nhà.
|
|
Về tới nhà,nó cất xe và vào nhà: - Hôm nay học có vui hông con ?.Giọng mẹ nó từ bếp vang lên. - Ủa ! Sao mẹ biết con về zậy ?.Nó ngạc nhiên - Ông 2 ơi ! Nghe ông dắt xe vào là tui biết là ông về rồi.Mẹ nó cười một cách hiền từ. - HiHi ! Chỉ có mẹ của con là số 1. - Thui đi ông 2 khỏi nịnh,lên phòng tắm rửa thay đồ rồi xuống ăn cơm - Dạ ! Ủa mà giờ ba chưa về nữa hả mẹ ? - Ba có gọi cho mẹ ba nói chút nữa ba về. Nó dạ một tiếng rồi chạy về căn phòng iu quý của mình.Nó cảm thấy nó là người hạnh phúc nhất trên thế gian này, khi cả ba và mẹ đều iu thương nó. Nó vội lấy đồ tắm rửa,vừa bước ra nó nghe tiếng mẹ nó gọi là ba nó đã về và kêu nó xuống ăn cơm.Trong lúc đang ăn cơm ba nó hỏi: - Hôm nay con trai của ba học như thế nào ? Có quen với trường mới chưa ? - Hôm nay co học zui lắm ba,com vừa mới quen được với 2 người bạn nữa. - Zậy hả ! Cố gắng lên nha con trai ba và mẹ deu92 lum ủng hộ con. - Àk mà ba ơi,con sợ năm nay con không đứng đầu lớp như mọi năm dược nữa quá - Sao zậy con trai ?.Ba nó ngạc nhiên hỏi - Àk tại vì trong lớp con có một đứa bạn điểm của bạn đó mặc dù thua con nhưng con thấy bạn đó học rất giỏi.Giọng nó hơi hụt hẵng. - Không sao âu con, cố gắng lên là được mà.Nếu con không hơn bạn đó thì con vẫn là giỏi nhất dối với ba mẹ rồi.Ba nó lên tiếng động viên. - Đúng rồi đó con.Mẹ nó nãy giờ lắng nghe 2 cha con nói chuyện nhưng thấy con trai bà zậy bà cũng lên tiếng động viên. - Dạ ! Con cảm ơn ba mẹ rất nhiều.Nó rất vui khi ba mẹ lum iu thương và ủng hộ nó Ăn xong nó lên facebook để xem tin tức hay để giải trí gì đó vì đây là thói quen hằng ngày của nó.Hôm nay nó nhận dược nhiều lời mời kết bạn chắc là những đứa bạn trong lớp,nó chấp nhận những lời m,ời xong rồi nó off.Đang nằm trên giường học bài thì Just one last dance
before we say goodbye
when we sway and turn round and round and round
it's like the first time
Just one more chance
hold me tight and keep me warm
cause the night is getting cold
and I don't know where I belong
Just one last dance
điện thoại nó vang lên bài "Just Once Last Dance" của Sarah Connor ,nó rất thích bài này.Nó bắt máy: - Alo ! - Alo ! Khôi hả ? Phụng nè - Àk có gì hông Phụng ? - Chiều nay rảnh hk đi thư viện với mình và Băng - Được mình rãnh.Chiều mấy giờ ? - Khoảng 2h30 nha ! - Ok ! Nói xong, nó tắt máy.Nó nằm học bài tiếp nhưng nó lại suy nghĩ đến một người là hắn. Trong đầu nó lại đặt ra những câu hỏi "Tại sao hắn lại lạnh lùng như zậy ?""tại sao lại ghét nó đến zậy?".Đang suy nghĩ vớ vẩn thì điện thoại nó lại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của nó .nó cầm điện thoại lên xem là một số lạ.Nó bắt máy thử: - Alo ! - Chào em ! - Xin hỏi ai zậy ? - Anh là Hải Nam nèk ! Em hk nhớ anh hả ? - Àk ! Em nhớ rồi - Sao anh biết số em mà gọi zậy ? - Bí mật - Chiều em có rãnh hk ? - Chiều hả anh ? Chiều em hk rãnh em có hẹn đi thư viện với bạn của em rồi - Zậy hả ! Mà mấy giờ em đi zậy ? - Dạ khoảng 2h30 - Zậy chừng nào đi thì gọi cho anh để anh đi chung với nha .Bye em chiếu gặp. Chưa kịp để nó trả lời thì anh đã vội cúp máy như sợ nó từ chối.Nó vội học bài cho xong vì bây giờ vì bây giờ đã gần 1h30 rồi .Thời gian cứ thế trôi qua bây giờ đã 2h15 rồi nó học bài củng đã xong nên nó lựa một bộ đồ để chuẩn bị đi với 2 đứa bạn.Chuẩn bị xong nó gọi cho anh để thông báo nhưng không gọi được nên nó đã để lại một lời nhắn cho anh.
|