Trả Thù Hay Yêu Em
|
|
Chap 116:Bị Bắt Cóc Phương Nguyệt suy nghĩ một hồj vẫn là không chịu được...Tốj lậo tức rờj đi là tìm Vũ Hạo nhưng "Em đicđâu vậy?"Lâm Thiên Kì ngồj dướj lầu đang gõ 10 ngón tay trên bàn phím nhìn Phương Nguyệt ăn mặc chỉnh tề có ý ra ngoàj nên hỏi "Em ra ngoàj gặp bạn...?"Phương Nguyệt thay dép trong nhà bằng dày lấy chìa khoá xe "Em di nha "Cô chạy luôn Lâm Thiên Kì nheo mắt buông kính nhìn theo bóng Phương Nguyệt Anh không quản anh muốn cô tự do Láj xe nhanh chóng tớj trần gia Phương Nguyệt lao nhanh vô trong "Triệu Tiểu Thư?"Hà Quản gia ngạc nhiên Phương Nguyệt hỏj ngay lập tức "Vũ Hạo đâu?" "Dạ...Thiếu gia trên lầu?"Trần quản gia kinh ngạc đáp Phương Nguyệt ngay lập tức lao lên lầu...Phi thẳng vô phòng Vũ Hạo"Trần Vũ Hạo anh ra đây cho tôi!"Nhưng cảnh trước mặt khiến cô đứng tim tim hơj nhój đau cảm giác rất lạ Vũ Hạo và Vạn Minh Tuyết đang ôm nhau...Vạn Minh Tuyết còn đang khóc trong lòng Vũ Hạo Thấy Phương Nguyệt Vũ Hạo không buông Vạn Minh Tuyết ra ngay mà để cho Vạn Minh Tuyết thẹn mà lùj ra "Em đến có chuyện gì?"Vũ Hạo nhàn nhạt hỏi Phương Nguyệt hít hơj sâu thả lỏng "Vạn tiểu thư xin ra ngoàj chút tôj có chuyện riêng muốn nój vớj Trần công tử" Vạn Minh Tuyết nhìn Vũ Hạo..."Ngoan ra ngoàj chờ anh chút...?"Vũ Hạo khẽ nói nhủng chỉ nhẽ nhàng hơn thường ngày Vạn Minh Tuyết gật đâu đứng dậy rờj đi Trong phòng Chỉ còn Phương Nguyệt cùng Vũ Hạo..."Em nój đi" "Hôn thú là sao?"Phương Nguyệt lạj gần Vũ Hạo hơn "Em nòj cáj này?"Vũ Hạo vươn tay lôj trong hộp ra tờ giấy hôn thú...Có hiệu lực đã ba năm rồj "Cáj đó là giả đúng không?"Phương Nguyệt rằng từ trong tay Vũ Hạo "Giả em không nhớ em tự em kí vào...Còn có ba em làm chứng sao?"Vũ Hạo đứng lên tiến đến sát Phương Nguyệt "Em không nhớ...hay giả không nhớ?" "Anh"Tay Phương Nguyệt run run nhìn tờ hôn thú "Ba..."Một tiếng Mặt Vũ Hạo lệch sang 1 góc 45° "Khốn khiếp..." "Em đánh tôj mắng tôj sao?Là em tự kí...tôj không ép em em lấy quyền gì đánh tôi?"Vũ Hạo mặt kia in 5 lốt ngón tay Của Phương Nguyệt...xoa xoa má...mắt có tia đỏ "Khốn khiếp...Vậy tôj khốn khiếp cho em xem..."Vũ Hạo tiến tớj kéotay Phương Nguyệt áp chế lên môj cô một nụ hôn...Nụ hôn mang theo sự trừng phạt hôn mãnh liệt Phương Nguyệt bất ngờ nhưng cũng trống cự tay để trước ngực Vũ Hạo mà đấm mà đẩy nhưng thật khó...Vũ Hạo áp chế cô...đầu lưỡj liếm mút môj cô...Cậy mở môj anh đào của cô tham lam thăm dò bên trong cho đến khi tìm được hương vị quen thuộc của 6 năm về trước mớj trở nên dịu dàng "Ưm..."Phương Nguyệt bị Vũ Hạo hôn nồng nhiệt phát ra tiếng cơ thể không chút trống cự nữa ...Mặc cho Vũ Hạo hôn cho đến khi cả haj không thở nổj hô hấp thay đổj mớj buông nhau ra Phương Nguyệt phì phò tham lam hít không khí còn Vũ Hạo khẽ cửi cúc áo đầu của áo sơmi...tay xoa xoa môj nhìn Phương Nguyệt."Môi em ngọt" "Anh...khốn khiếp?"Phương Nguyệt tức giận ngực phập phồng..."Tôj sẽ ly hôn anh...như vậy hôn thú này vô hiệu?"Phương Nguyệt xoay ngườj bỏ chạy Ra khỏj phòng Vũ Hạo lắc đầu nhếch môj cườj "Em tức giận thật tuyệt"Khi buông lờj Vũ Hạo cũng không biết mình vừa nói gì...Sao lạj vậy Ngay lập tức Phương Nguyệt láj ze rờj đi nhưng aj biết...Xe ra đoạn ngã tư liền xảy ra tai nạn xe cộ nhẹ Phương Nguyệt xuống xe xem thì bất ngờ bị bịt mũi...Hôn mê và bị đưa đi Lâm Thiên Kì vẫn chờ cô...Khi nãy định vị điện thoạj nój chỗ cô là đang ỡ khu Trần gia Cho đến 12h không thấy Phương Nguyệt về Lâm Thiên Kì lên phòng ôm Hạo Thiên ngủ nhưng ngủ không được "Nguyệt Nhi sao em không về"
|
|
Chap 117:Bị Bắt Cóc 2 Phương Nguyệt tỉnh dậy đầu óc choáng váng vô cùng...Mắt bị bịt bmvảj đen...tay chân chój bằng xích sắt không dẫy dụa được "Aj vậy sao bắt tôj...Thả tôj ra...Các ngườj là aj?"PhươngcNguyệt la lớn nhưng không khí thì ẩm thấp không gian vắng tanh thậm trí chuột cũng không có một tiếng...Gào thét vô lực cô biết mình bị bắt cóc Cườj khổ *...*...*...*...* Sáng hôm sau Lâm Thiên Kì thức dậy nhưng không hề thấy Phương Nguyệt cùng xe cô trong nhà "Baba mẹ không có về sao?"Hạo Thiên mi nhíu lạj "Không ..Min...trắc mẽ con gặp b nên vui không về...Chúng ta ăn sáng nha?"Lâm Thiên Kì mỉm cườj kéo tay Hạo Thiên xuống dướj "Lâm Thiếu gia...Tiểu thiếu gia...?"Hà Quản gia cung kính "Hà quản gia...Mẹ con có nhiều b không?"Gạo Thiên khẽ hỏi "Tiểu thiếu gia..Có 3 ngườj nhưng chỉ có Tuệ Hoa tiểu thư thường qua nhà hõj thăm tin tức của Tiểu thư...Còn Lâm Tịnh thiếu gia đã qua Mỹ sống "Hà Quản gia lên tiếng giớj thiệu cho Hạo Thiên "Cho con sdt của gì Tuệ Hoa...?"Hạo Thiên bâng ly sữa lên uống rồj nói "Min làm gì vậy?"Lâm Thiên Kì ăn bánh mì nhìn Hạo Thiên hành động của cậu bé rất giống Công tố viên "Baba con chỉ muốn hõj xem mẹ có đila cà không?" Câu nój của Thiên khiến Lâm Thiên Kì cùng ngườj làm trong nhà phì cười &...*...*...*...* Nơj nhà hoang mục nát ẩm thấp PhươngcNguyệt bị chój vô thức ...Cầu cứu nhưng không ích gì Cô cũng không biết đây là đâu "Cạch"Nghe tiếng mỡ cửa PhươngcNguyệt lập tức hỏj"Aj vậy?Sao bắt tôi?" "Cô la hôj cáj gì?Tôj là aj cô không cần biết...Cô chỉ cần biết...Cô bị bắt cóc thế thui?"Giọng một tên vang lên giọng nghe rấtkinh tỡm "Tôj đắp tốj gì vớj mấy ngườj sao bắt tôi...Thả tôj ra?"Phương Nguyệt tiếp tục dò hỏi "Im miệng di đừng hỏj hỏj nhiều chết sớm "Giọng một tên khác vang lên Có haj tên .Phương Nguyệt nghĩ vậy *.*...*...*...* Triệu gia... "Min...Min...Cô cô đến chơj vớj con nè?"Như Khánh thân áo sơmi kẻ...Quần sooc jeans chân chạy băng băng vô căn biệt thự triệu gia "Trần tiểu Thư...Cô qua chơj?'Gì Lan lên tiếng "Dạ...Min đâu ạ?" "Tiểu Thiều giatrên lầu" Nghe vậy Như Khánh chạy lên lầu tay bê hộp kẹo lên.Cho đến khi va phảjLâm Thiên Kì hộp kẹo trong tay rơj tung oé Như Khánh mất đà "A ..."Một tiếng rồj ngã ngửa ra ...cứ nghĩ mông thơm đất mà eo bị bàn tay to lớn vững trãj ôm vô đỡ cô Mở mắt nhìn khuôn mặt điển traj mày kiếm...sống mũj cao thẳng...mắt đẹp trước mặt khiến cô siu lòng "Tiểu thư không sao chứ?"Lâm Thiên Kì củờj nhẹ hỏi "Tôj không sao?"Như Khánh đô mặt lập tức đứng thẳng dậy "Vậy tốt..Min trong phòng...mờj"Ngay lập tức Lâm Thiên Kì cầm tàj liệu bước đi Theo bóng lưng đôj mắt búp bê ba by luôn dõj theo
|
Chap 118:Hay Tin Hạo Thiên ngồj trong phòng gọj điện thoạj cho ngườj bạn kia của mẹ...Vì từ sáng tớj giờ cậu không gọj được cho mẹ trong lòng bất an lắm "Min con sao vậy?"Như Khánh vô phòng Hạo Thiên nụ cườj không hề dừng lạj Hạo Thiên chỉ ra hiệu cho Như Khánh nhỏ tiếng chút "Alo xin lỗj cho hỏj có phảj gì Tuệ Hoa khôbg...?Xin hỏj Triệu tiểu thư có chỗ ngườj không?"Hạo Thiên mày nhíu lạj con ngươj có chút ngạc nhiên dù không biết phía kia nój gì Chỉ quay ra mhìn Như Khánh "Sao vậy?"Như Khánh phát hiện điểm lạ trên gương mặt Hạo Thiên "Mẹ không hề gặp bạn?"Hạo Thiên cúp máy "Sao ...Hay Min con không biết hôm qua Mẹ con qua gặp ba con sao?"Như Khánh cưng chiều nhéo mũj Thiên "Cô haj cô nój sao?" "Con khôngbiết sao?"Nhìn Tháj độ của hạo Thiên Như Khánh cũng có chút bấtngờ không kém "Vậy mẹ con đi vớj ba?"Hạo Thiên rờj giường đứng ngay trên đất "Không ,mẹ con đã đi ngaysau đó?" "Mẹ đj khôngvề...?"Ngay lập tức nhận được cuộc gọj "Alô?Xe của mẹ sao được?"Hạo Thiên nhìn Như Khánh..."Cô mẹ con mất tích rồi...Chỉ thấy xe mẹ mà không thấy ngườj?" "Sao?Min mau thông báo cho ba con...Chúng ta đến nơj thấy xe mẹ con"như khánh kéo tay Hạo Thiên cả haj gấp gáp "Mẹ mất tích ...xe phát hiện ở điểm Xxx...nhanh đến"Tin nhắn ngắn gọn xúc tích gửi qua cho Vũ Hạo Xe Phương Nguyệt nằm trên đoạn dốc ...trên đoạn lên núj hẻo lánh Hạo Thiền cùng Như Khánh xác nhận xe...bên xe còn có một chiếc khăn tay tẩm thuốc mê...Vũ Hạo cầmxhiếc khăn tay siết chặt "Khốn khiếp"Chưa bao giờ Như Khánh Thấy amh traj mình khẩn chương và gương mặt hiện chút lo lắng vậy "Văn Tàj...dốc hết toàn bộ lực lượng dù có phảj lật tung thành phố A cũng tìm cho ra...Hơn nữa...Chủ yếu tìm kiếm ở những nơj có nhà chứa hoang...2 tiếng tôj cho cậu haj tiếng?"Vũ Hạo tay siết chặt điện thoạj ...giọng nój như con thú dữ bị trọc tức "Có phảj ông gây tộj vớj aj không ?"Hạo Thiên rờj tay Như Khánh mà lao đến bên Vũ Hạo hỏi "Min...Theo cô con về nhà đi chuyện này ba sẽ lo?"Vũ Hạo thu hồj tháj độ khi nãy của mình giọng nhẹ nhàng vớj con "Ông trả lờj đi...?"Hạo Thiên tay nắm chặt rồj hét lên "Min..."Cùng lúc Như Khánh và Thiên Kì vừa đến cùng lên tiếng "Nếu mẹ.,.Không bình an trở về...Tôj sẽ hận ông hận ông cả đờj?"Hạo Thiê Tuyên bố rồj lạnh lùng xoay ngườj bỏ đi...Tuy mẹ hơj phiền nhưng mẹ là ngườj cậu thương nhất "Ba sẽ không để cho mẹ con gặp chuyện gì...Nếu mẹ con bị thươbg ba sẽ....?"Cảm giác khó chịu và tim nhójđau...Vũ Hạo sợ mất cô
|
Chap 118:Tìm ra Lâm Thiên Kì sau khi nghe tin gương mặt cũng lo lắng không ngớt chạy đến nghe Hạo Thiên Dùng tháj độ đó vớj ba ruột anh có chút ngạc nhiên "Tôj cũng sẽ dốc hết sức tìm kiếm vớj anh?" Vũ Hạo ngước mắt nhìn Lâm Thiên Kì cáj nhìn không rõ mang ý gì"Giúp tôj...Chăm sóc Min cùng Như Khánh?'"Sau đó anh xoay ngườj láj xe tự tìm kiếm.... Nơj nhà hoang Phương Nguyệt bụng đój chân tay bị chój mỏj nhừ Ý thức mơ màng "Ông chủ nój tra tấn cô ta một chút...Rồj giết?'Tên mặt sẹo hút điếu thuốc rồj nói "Tra tấn sao...?bỏ đój cô ta đi...Tốj giết cô ta là được?"Tên còn lạj nâng ly rượu uống "Các ngườj aj sai khiến các ngườj?"Ý thức cuốj cùng Phương Nguyệt lêb tiếng *...*...*...*...* Nhá nhem tốj cũng không tìm được tin tức...Lâm thiền Kì cùng Vũ Hạo thay nhau nhìn nhau .,.Vũ Hạo rít rất nhiều thuốc "Anh nghĩ là aj?" "Tôj chưa rõ...Nếu bắt cóc tống tiền thì bọn chúng đã liên lạc"Vũ Hạo phả khój thuốc lâng lâng theo không khí u mê Lâm Thiên Kì đang nój gì đó. Thì Vũ Hạo nhân được điện thoạj "nój đi...Văb tài...Được....bao vây toàn bộ?". Sau đó anh nhìn Lâm Thiên Kì "Tìm được rồj?" Cả haj nhanh chóng lao ra khỏj phòng lấy xe Vũ Hạo láj tớj địa điểm mà Văn Tàj thông báo Nhà hoang "Vũ Hạo phía trong xác thực có 6 tên...Đó là khi nãy xuất hiện thêm...Nhờ ống nhòm phát hiện khả nghi?"Căn Tàj lên tiếng Vũ Hạo tay siết chặt Lâm Thiên Kì gương mặt trở nên hết ấm áp... "Tôj cùng Vũ Hạo sẽ vô trong cứu ngườj...Các cậu bao vây bên ngoàj"Lâm Thiên Kì phân phó Men men khom khom theo bụi cây lén áp sát nhà hoamg Vũ Hạo ra hiệu cho Lâm Thiền kì cùng anh vòng haj phía áp sát là cửa Ngay sau đó cả haj cùng không hẹn mà đạp cửa sông vào Khi đó 6 tên bắt cóc có haj tên đang ngồi...Haj tên đang giữ đầu Phương Nguyệt đổ thứ gì đó vô miệng cô Chỉ cảm thấy Phương Nguyệt dùng sức kắc đầu Cơ thể không bị chój nhưng cô bất lực Thấy sự xuất hiện của Vũ Hạo Và Thiên Kì bọn chúng dừng độbg tác "Khốn khiếp...Chúng mày dám bắt cóc ngườj của tao sao?"Vũ Hạo gầm lên "Ngươj xmcũng nhanh lắm...Nhưng chỉ ít phút nữa thui...Nữ nhân này...?"Tên mặt sẹo nhăn nhở nói "Chúng mày sử haj thằng nó?'Nghe lệnh 5 tên cùng xông lên còn tên còn lạj xốc. phương Nguyệt lên "Lũ khốn"Cả Vũ Hạo xông lên ngay sau đó từng tên được sử đẹp Haj tên bị Vũ Hạo đốn ngã...Anh lao đến phía tên kia..."Thả cô ấy ra?"Vũ Hạo đôj mắt đỏ ngầu nhìn Phương Nguyệt trong tay Tên mặt sẹo "Mày nghĩ ra sao?Tao xhết nó cũng chết?'Tên mặt sẹo rút súng Lẳm Thiên Kì phía kia...một chọj 5"Vũ Hạo cứu Cô ấy...chỗ này dai cho tôi?" Vũ Hạo gật đầu"Thả cô ấy ra...M muốn bao nhiêu tao cho mày?" "100 triệu nhân dân tệ thì sao?"Tên Mặt sẹo chĩa súng lên đầu Phương Nguyệt "Được..giao cô ấy cho tao?Tao giao tiền"Vũ Hạo siết tay thành quyền...lòng anh đang dấy lên lo sợ...Sợ...nhưng không thể hiện ra...mồ hôj ướt đẫm áo sơmi đen thờj thươnf Khi lý trí thức tỉnh Phương Nguyệt thức dậy mi tâm động thấy mình đang bị khống chế...Mắt mờ ảo thấy bóng dáng quen thuộc...lắc đầu giữ tỉnh táo
|