Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch, Trúc Mã Quá Phúc Hắc
|
|
Chương 538: Tiểu Hòa Thượng đã lâu không thấy 8
Editor: Quỳnh Nguyễn " Tạm biệt." Cố Rừng Tịch mỉm cười, hai tay xuyên vào ở trong túi đứng tại chỗ nhìn bóng dáng Trình Thi Đồng dần dần biến mất sau cửa chính chùa, rốt cục nhịn không được nhẹ nhàng mà thở dài một hơi. Nhiều năm trước kia lần đầu tiên ở trong này gặp được cô, cô là người duy nhất nguyện ý lộ ra tươi cười nói chuyện đối với anh, trong nháy mắt nhìn thấy cô đó, liền giống như trong đời người u ám của anh lộ ra một tia ấm áp mà ánh sáng rực rỡ, nhưng mà cái lúc kia anh tự ti lại mẫn cảm, đối mặt cô tò mò nhiều vấn đề như vậy, anh vậy mà chỉ có thể lựa chọn trốn tránh. Không thể tưởng được đã nhiều năm như vậy rồi... Cô vậy mà trở thành bạn gái em trai anh... Thực ra, tại lần trước cô đi trong nhà Cố Ninh Thư tìm cậu, anh cũng đã nghĩ tới, không phải sao... Ánh sáng duy nhất trong cuộc đời anh cứ như vậy lại biến mất trong sinh mệnh của anh. Quả nhiên là tạo hóa trêu người. Tất cả mọi thứ thuộc về của anh cuối cùng đều biến thành thuộc về Cố Ninh Thư. Cố Rừng Tịch có chút cô đơn cười cười, xoay người hướng tới bên trong chùa đi. - - - - Cửa chùa, Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn đang đứng tại đường cái đối diện, nhìn Trình Thi Đồng thoải mái nhàn nhã hướng tới bọn họ từ từ đi tới. "Đồng Đồng, cậu đi đâu vậy a, như thế nào mỗi lần cậu tới Văn Lai Tự đều có thể đi lạc a??" Tiểu Thỏ thấy Trình Thi Đồng tới đây nhịn không được đi lên dùng lực vỗ một cái trên bờ vai cô hỏi. " Ta đi, lời này hẳn là tớ hỏi hai người?? Tớ bất quá phải đi mua hương, vừa chuyển đầu hai ngươi đã không thấy tăm hơi." Trình Thi Đồng không chút khách khí hô trở về nói: "Thành thật khai báo, hai người các cậu có phải chê tớ chướng mắt, cố ý bỏ tớ lại phía sau hay không??" "Cháu suy nghĩ nhiều." Trình Chi Ngôn hơi hơi hạ mắt, nhàn nhạt liếc cô một cái, mở miệng nói: "Nếu như chê cháu chướng mắt mà nói, liền đều không mang cháu đến rồi." " Dựa vào.... Chú nhỏ, chú có thể nói uyển chuyển một chút hay không." Trình Thi Đồng nhịn không được liếc anh một cái. " Được rồi, không đi lạc liền tốt, bất quá cháu loại mù đường này lại có thể tìm được cửa chính, coi như là cực kỳ không dễ dàng rồi." Trình Chi Ngôn đưa tay cực kỳ không khách khí xoa xoa trên đầu cô, sau đó hỏi: "Cầu nguyện xong chưa??" "Uh`m, cầu nguyện rồi." Trình Thi Đồng gật gật đầu, cười tít mắt nhìn Tiểu Thỏ nói: "Tiểu Thỏ, cậu biết không, tớ vừa rồi vậy mà gặp anh trai Cố Ninh Thư ở trong chùa." Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, trong mắt nghi hoặc nhìn cô nói: "Ai?? Anh trai Cố Ninh Thư?? Chính là người kia lần trước chúng ta đi nhà cậu ấy gặp?" "Đúng vậy, trước không có chú ý, hôm nay nhìn kỹ một phen, anh thật sự có bảy tám phần tương tự Cố Ninh Thư a." "Kia đương nhiên, tốt xấu là anh em." "Bất quá... Mặc dù là anh em, nhưng mà đãi ngộ vẫn lại là khác biệt rõ ràng...." Trình Thi Đồng khe khẽ thở dài một hơi, nhớ tới những lời Cố Rừng Tịch vừa rồi nói này, lại cảm thấy mấy năm nay anh qua được cũng là không dễ dàng. "Cái gì??" Tiểu Thỏ vẻ mặt mê mang nhìn cô. "Không có gì." Trình Thi Đồng cười tít mắt địa nhìn Tiểu Thỏ, vẻ mặt bỡn cợt nói: "Cậu theo chú nhỏ đi cầu nguyện sao?? Có cầu nguyện sau này sinh nhiều mấy đứa bé hay không??" Tiểu Thỏ nháy mắt đầu đầy hắc tuyến nhìn cô, kéo kéo miệng nói: "Đại tỷ, xin tỷ buông tha em được chứ? Chúng ta có thể không cần lại nhắc đề tài này hay không.... Ngày hôm qua tớ đã mơ cả một đêm ác mộng rồi."
|
Chương 539: Tình cảm lưu luyến bị phát hiện
Editor: Quỳnh Nguyễn Tết âm lịch qua đi, Trình Thi Đồng còn chưa kịp đi Bắc Kinh Cố Ninh Thư liền gọi điện thoại tới đây, nói cho cô bệnh viện Bắc Kinh đã chẩn đoán chính xác, bệnh của anh cũng không có gì trở ngại, trước vẫn chảy máy mũi đại khái là vấn đề thời tiết, sau này trở về miễn là phải chú ý một chút liền không vấn đề gì rồi. Cúp điện thoại, Trình Thi Đồng xoay người liền hung hăng bẹp một ngụm trên mặt Tiểu Thỏ. Tiểu Thỏ vẻ mặt ngẩn ngơ nhìn cô nói: "Cậu...Cậu làm gì??" "Tiểu Thỏ, không thể tưởng được Phật tổ Văn Lai Tự còn rất linh, Cố Ninh Thư thật sự không có việc gì rồi!" Trình Thi Đồng cao hứng phấn chấn nhìn Tiểu Thỏ nói: "Cậu ấy nói tiếp qua hai ngày có thể trở lại, ha ha ha ha.. Lần này tớ không cần nghìn dặm xa xôi đi Bắc Kinh đánh cậu ấy rồi." "Thật vậy chăng!?" Tiểu Thỏ nghe tin tức này, cũng là từng đợt cao hứng, cô trở tay ôm lấy Trình Thi Đồng, dùng lực hôn một cái trên mặt cô nói: "Thật tốt quá! Chờ Cố Ninh Thư trở về, chúng ta nhất định phải chúc mừng một phen!!" "Không thành vấn đề!!" Trình Thi Đồng liên tục gật đầu, bưng mặt Tiểu Thỏ lại là bẹp bẹp vài ngụm. Trình Chi Ngôn ngồi ở trên ghế sofa, đầu đầy hắc tuyến nhìn hai người trước mắt ôm ấp cùng một chỗ, ho nhẹ một tiếng nói: "Hai người chú ý một chút..." "Chú ý cái gì??" Trình Thi Đồng vẻ mặt hưng phấn mà quay đầu lại, nhìn Trình Chi Ngôn cau mày nói: "Chú nhỏ, chẳng lẽ chú không mừng thay cho cháu sao?? Cố Ninh Thư không có việc gì a!" "Chú là mừng thay cho cháu." Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, tiếp tục nói: "Nhưng mà chú cảm thấy nếu cháu cao hứng mà nói hẳn là ôm lấy Cố Ninh Thư nhà cháu dùng lực hôn, mà không phải ôm vợ chú hôn loạn khắp nơi." "A, vớ vẩn, ghen tị liền nói thẳng, nói uyển chuyển như vậy làm gì?" Trình Thi Đồng cười đến miệng không khép lại được, cô buông tay ôm Tiểu Thỏ ra, ngược lại bổ nhào về phía Trình Chi Ngôn, không khỏi phân trần hung hăng hôn một cái trên mặt anh nói: "Đến đây đi, chú nhỏ, hôn một phen, cháu không hôn vợ chú, chú hẳn là sẽ không ăn dấm chua?" "..." Trình Chi Ngôn vẻ mặt ghét bỏ đưa tay xoa xoa chỗ Trình Thi Đồng vừa mới hôn, thanh âm chậm rãi nói: "Chú không ăn giấm, nhưng mà chú sợ Tiểu Thỏ sẽ ghen, cho nên cháu vẫn lại là ra ngoài hôn người khác đi." "Cắt ~" Trình Thi Đồng dùng lực mắt liếc, sau đó hoa chân múa tay vui sướng ra ngoài. Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn liếc nhìn nhau, nhịn không được đều bật cười. Sau khi học kỳ mới khai giảng, Tiểu Thỏ nhìn Cố Ninh Thư mang theo vẻ mặt ý cười nhợt nhạt đứng ở trước mặt cô cùng Trình Thi Đồng, rốt cục cảm thấy thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cố Ninh Thư đứng ở một mảnh ánh sáng tươi đẹp trong hành lang, hướng tới Trình Thi Đồng mở hai cánh tay ra, thanh âm ôn nhuận nói: "Đồng Đồng, tớ đã trở về." Mấy chữ vô cùng đơn giản, vậy mà làm cho cái mũi Trình Thi Đồng đau xót, nhịn không được liền hướng tới anh xông đến. Tiểu Thỏ cười tít mắt nhìn hai người bọn họ, vốn cho là sẽ thấy hình ảnh cửu biệt trọng phùng ( gặp lại sau xa cách), không nghĩ tới Trình Thi Đồng sau khi bổ nhào tới vậy mà quăng một quyền đánh trên ngực Cố Ninh Thư, "Trở về em gái cậu!!Cậu cho là hướng tới tớ cười một cái tớ liền không đánh cậu sao?Cậu nghĩ đến đẹp!!" .... Hình ảnh trước mặt quá mức bạo lực, ngay cả Tiểu Thỏ cũng nhịn không được thay Cố Ninh Thư ngực tê rần. "Uh`m..." Cố Ninh Thư hừ một tiếng, sau đó che ngực vẻ mặt đáng thương tội nghiệp nói: "Cậu thật đúng là đánh a..."
|
Chương 540: Tình cảm lưu luyến bị phát hiện 2
Editor: Quỳnh Nguyễn Trình Thi Đồng đánh Cố Ninh Thư xong, rốt cục cái mũi nóng lên, cả người đều bổ nhào vào trong lòng anh, túm cổ áo của anh lớn tiếng khóc lên. Cố Ninh Thư hơi run sợ một phen, sau đó cúi đầu có chút không biết làm sao nhìn Trình Thi Đồng dựa vào ngực mình gào khóc, thanh âm lắp bắp nói: "Làm sao vậy, Đồng Đồng, cậu khóc cái gì?? Người bị đánh kia là tớ có được hay không... Ai....Cậu đừng khóc... Ai....Cậu khóc liền khóc đi, cậu còn đem nước mũi lau trên quần áo của tớ làm gì?" "Phốc" một tiếng, Tiểu Thỏ vẫn đứng ở bên cạnh nhìn hai người bọn họ lúc nghe thế nhịn không được bật cười. Trình Thi Đồng vốn cũng đang khóc đến thương tâm nghe thế, nhất thời có chút xấu hổ, cô túm cổ áo Cố Ninh Thư, lại lau nước mắt trên mặt mình, sau đó phẫn nộ ngẩng đầu nhìn đôi má Cố Ninh Thư, hung dữ nói: "Làm gì, không phải là lau nước mũi trên người cậu sao, cậu còn ghét bỏ tớ??" "Không dám, không dám, tớ làm sao có thể ghét bỏ cậu." Cố Ninh Thư cười tít mắt nhìn Trình Thi Đồng, rõ ràng cởi bỏ nút thắt áo khoác mình nói: "Tới, áo khoác quá cứng rắn, bên trong áo lông có vẻ mềm, nếu không cậu lau nước mũi trên áo lông??" "..." Trình Thi Đồng lau nước mắt trên mặt, vẻ mặt ghét bỏ nhìn anh nói: "Ai muốn lau nước mũi trên người cậu, có ghê tởm hay không." Cố Ninh Thư chỉ là nhìn cô cười. " Được rồi, được rồi, đừng khóc, mặc dù nói hiện tại đã tan học, trên tầng này chúng ta cũng không có người, nhưng mà dù sao còn có lớp học có người đi tới, quay đầu bị bọn họ thấy cậu đang khóc còn tưởng rằng Cố Ninh Thư nhà cậu khi dễ cậu." Tiểu Thỏ vẻ mặt buồn cười nhìn Trình Thi Đồng, đưa tay đưa một tờ giấy lau mặt, hướng tới cô bỡn cợt nói: "Không phải nói chờ Cố Ninh Thư trở về, chúng ta liền đi chúc mừng sao, đi một chút đi, chúng ta đi văn phòng tìm Trình Chi Ngôn đi, để cho anh mời chúng ta ăn cơm buổi tối." " Được." Vừa nghe nói muốn cho chú nhỏ mời khách ăn cơm, Trình Thi Đồng lập tức liền đã quên khóc, cao hứng phấn chấn túm Cố Ninh Thư cùng Tiểu Thỏ hướng tới văn phòng Trình Chi Ngôn đi. Mùa xuân này đủ loại chuyện tốt không ngừng phát sinh. Trước là bệnh Cố Ninh Thư không có vấn đề, an toàn trở lại, ngay sau đó lúc xuân về hoa nở, mẹ Tiểu Thỏ cùng bác sĩ Từ kết hôn, hiện trường hôn lễ hai người Tiểu Thỏ cùng Từ Cảnh Thần phân biệt đảm đương phù dâu cùng phù rể, mặc dù thân cao không phải dễ phối hợp, nhưng mà giá trị nhan sắc hoàn toàn không có vấn đề gì, thiếu chút nữa đoạt phong thái cô dâu cùng chú rể. Liền ngay cả gia hỏa không đáng tin Hạ Phong đều đã bởi vì anh nắm lấy viết tin tức lượng page view siêu cao mà trước tiên bị trang web nổi danh thành phố Z mướn người, đợi anh tốt nghiệp liền trực tiếp đem hồ sơ tới đây rồi. Luận văn tốt nghiệp Trình Chi Ngôn ở trung tuần tháng năm liền giao đi lên, đầu tháng sáu bảo vệ kết thúc, không quá bao lâu liền chính thức tốt nghiệp rồi. Thân Tử Hạo nhìn Trình Chi Ngôn ngồi ở đối diện bàn công tác chính mình đã chính thức trở thành thầy giáo, chậc lưỡi nói một câu: "Ai... Đại tài tiểu dụng a đại tài tiểu dụng..." (người tài dùng vào việc nhỏ) Trình Chi Ngôn ngẩng đầu liếc anh một cái không nói chuyện. Thân Tử Hạo liền lại lẩm bẩm: "Người thích đẹp không thích giang sơn a... Ai..." "..." Trình Chi Ngôn không nói gì. Lại trong nháy mắt, thời gian cực nhanh, Tiểu Thỏ đã chính thức trở thành học sinh nhất danh cao tam( cấp ba).
|
Chương 541: Tình cảm lưu luyến bị phát hiện 3
Editor: Quỳnh Nguyễn Từ khi lên cao tam, Tiểu Thỏ đột nhiên phát hiện chính mình ngày càng khổ. Trường học không hề nhân tính đem thời gian từ bảy giờ buổi sáng đến sáu giờ rưỡi buổi sáng, điều này cũng có nghĩa là năm giờ rưỡi buổi sáng mỗi ngày cô phải rời giường rửa mặt đánh răng rồi. Mới vừa khai giảng mấy ngày nay, cô còn kiên trì năm giờ rưỡi rời giường, về sau thật sự là không kiên trì nổi, liền lại khôi phục thói quen từ lâu sáu giờ rời giường. Thường thường sau khi đồng hồ báo thức vang đã lâu cô mới vội vội vàng vàng từ trên giường ngồi dậy, tiện tay cầm quần áo đặt cuối giường mặc, sau đó nhảy xuống giường đi rửa mặt, sau đó lại từ trên lầu đi xuống đi ngang qua nhà ăn, cô sẽ thuận tay cầm lấy hai cái bánh bao, một tay một cái, rất nhanh lao ra cửa đi. Trình Chi Ngôn đứng ở ngoài cửa vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn cô nói: "Mỗi ngày đều là sát giờ dậy, em không thể sớm một chút sao?" " Mau, đừng nói nhảm, đi học." Tiểu Thỏ cầm một cái bánh bao nhét vào trong miệng mình, sau đó một bàn tay kéo cửa xe phía bên tay lái phụ ra, vội vội vàng vàng ngồi xuống, lại hướng tới Trình Chi Ngôn thúc giục nói. "..." Trình Chi Ngôn cực kỳ không nói gì vào trong xe. Đồng hồ điện tử trong xe biểu hiện thời gian là sáu giờ mười buổi sáng, nói cách khác Tiểu Thỏ từ rời giường mặc quần áo đến thu dọn xong mang theo cặp sách cầm bánh bao ra ngoài tổng cộng liền mười phút thời gian. " Mau đi a, nếu không thì chỉ chốc lát nữa liền bị muộn rồi." Tiểu Thỏ miệng còn nhét một cái bánh bao, giọng nói mơ hồ không rõ hướng tới Trình Chi Ngôn thúc giục. " Ngày mai em liền không thể ngủ dậy sớm một chút sao??" Trình Chi Ngôn động tác thuần thục lái xe, chạy xe đổ ra sân nhà mình, lúc này mới một cước đạp xuống chân ga, hướng tới trường học đi. "Ai, đừng nói nữa, mỗi ngày em đều là đặt đồng hồ báo thức năm giờ rưỡi rời giường, nhưng mà em thật là quá mệt nhọc a." Tiểu Thỏ vừa gặm bánh bao vừa hướng tới Trình Chi Ngôn châm chọc nói: "Trường học cũng quá không có nhân tính a, chẳng lẽ học sinh cao tam liền không cần ngủ sao, đem thời gian đến sớm không nói, thời gian tự học buổi tối tan học còn kéo dài, mỗi ngày học tập tại trường học đến tối mười giờ rưỡi mới hết tự học, về nhà còn vệ sinh một phen lại nhìn sách, cảm giác thời gian giấc ngủ căn bản là không đủ!!" "Chẳng lẽ anh không có đọc sách cùng em đến mười hai giờ sao??" Trình Chi Ngôn vừa lái xe vừa hơi hơi "Nhíu mày hướng tới Tiểu Thỏ hỏi. "Đúng a, vì sao anh nhìn hoàn toàn cũng không buồn ngủ a??" Tiểu Thỏ vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Trình Chi Ngôn hỏi. "..." Trình Chi Ngôn đột nhiên phát hiện, đối với vấn đề này, chính mình vậy mà không có đáp án. "Ai.. Có lẽ tuổi tác lớn, thời gian giấc ngủ liền ít đi..." Tiểu Thỏ thấy anh không trả lời, liền tự nhủ nói một câu. "Em nói cái gì??" Trình Chi Ngôn nheo đôi mắt lại, hướng tới Tiểu Thỏ ngữ khí lành lạnh hỏi. "Ha ha ha a... Không có gì, không có gì..." Tiểu Thỏ vội vàng khoát tay áo, cầm một miếng bánh bao cuối cùng trong tay ăn, sau đó lau miệng hỏi: ""Đúng rồi, anh nước chanh, tháng sau lập tức chính là sinh nhật của anh, anh muốn quà sinh nhật gì??" " Top 5 thi tháng." Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, thanh âm lạnh nhạt trả lời. "..." Khóe miệng Tiểu Thỏ giật giật, "Em có thể.... Nói chuyện khác sao....Anh như vậy chúng ta còn nói chuyện phiếm vui vẻ như thế nào...."
|
Chương 542: Tình cảm lưu luyến bị phát hiện 4
Editor: Quỳnh Nguyễn " Cái khác không muốn, chỉ muốn cái này." Trình Chi Ngôn đôi mắt trong suốt đang nhìn phía trước, ngữ khí lạnh nhạt trả lời. "..." Được, vừa rồi cô cái gì cũng chưa hỏi đi... Từ khi lên cao tam, trường học không ngừng biến thái, còn có anh nước chanh a... Trong lòng Tiểu Thỏ nháy mắt lệ rơi đầy mặt. Đảo mắt đến trường học, Tiểu Thỏ trực tiếp ngay tại cửa chính trường học xuống xe, cô vừa đeo cặp sách hướng trong trường học chạy, vừa hướng tới Trình Chi Ngôn khua tay nói: "Tạm biệt a, em đi lớp học trước." "Uh`m." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, nhìn theo bóng dáng Tiểu Thỏ vào trường học, lúc này mới đạp xuống chân ga từ bên trong ngõ hẻm ra ngoài. Đúng lúc Cố Nhược Nhân đi ngang qua nhìn Trình Chi Ngôn lái xe gào rít qua, nhịn không được hơi run sợ một phen. Vừa rồi....Người từ trên xe anh xuống.... Hình như là nữ sinh lớp học bọn họ?? Tiểu Thỏ từ xe Trình Chi Ngôn xuống, cơ hồ là lấy tốc độ thi chạy trăm mét vọt vào phòng học lớp mình. Rất không dễ dàng thở hổn hển chạy đến trước chỗ ngồi chính mình, Trình Thi Đồng vậy mà nắm chặt đồng hồ bấm giây cười hì hì hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Không sai a, hôm nay sớm hai mươi lăm giây so với ngày hôm qua." " Đừng.... Đừng cười nhạo tớ..." Tiểu Thỏ đặt cặp sách trên lưng đến trên bàn, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển hướng tới Trình Thi Đồng không nói gì nói: "Nói cậu vì sao mỗi ngày đều tới trường học sớm như vậy, cậu cũng không buồn ngủ sao??" " Trước kia tớ cũng không tới trường học sớm như vậy??" Trình Thi Đồng vẻ mặt buồn cười nhìn cô nói: "Trái lại cậu, từ khi lên cao tam, thời gian đến trường càng lúc càng muộn." "Tớ buồn ngủ a..." Tiểu Thỏ bất đắc dĩ nằm úp sấp ở trên bàn, cảm giác chính mình rốt cục thở nổi, lúc này mới nghiêng đầu nhìn Trình Thi Đồng ngồi ở bên cạnh mình nói: "Có phải gien nhà các cậu tốt hay không??Tớ xem chú nhỏ cậu cũng mỗi ngày ngủ muộn dậy sớm, cho tới bây giờ đều là một bộ vẻ mặt khí sảng, vĩnh viễn sẽ không bộ dáng mệt rã rời." "A...... Kia có thể đi." Trình Thi Đồng hướng tới Tiểu Thỏ cười hắc hắc, cúi đầu từ bên trong bàn học cầm sách giáo khoa ngữ văn ra bắt đầu đọc thuộc lòng thơ cổ rồi. Ai... Tiểu Thỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi. Cao tam a... Vĩnh viễn đều là bộ dáng tranh thủ thời gian như vậy. Không quá bao lâu, thành tích thi tháng liền xuống đến nơi. Tiểu Thỏ cầm phiếu điểm chính mình, chỉ cảm thấy có một loại cảm giác khóc không ra nước mắt. Cô mỗi ngày liều mạng học từ đơn, học công thức, làm bài tập, rất không dễ dàng chuẩn bị đầy đủ lên trường thi, cuối cùng vậy mà thi thứ sáu toàn lớp.... Cách Trình Chi Ngôn yêu cầu chỉ có kém một bước. Ông trời a... Không ngờ ông trêu đùa tôi.... Tiểu Thỏ nằm úp sấp ở trên bàn, hận không thể mình ngủ không còn tỉnh nữa. "Làm sao vậy, Tiểu Thỏ, không thi được à??" Trình Thi Đồng tiện tay cầm lấy phiếu điểm của cô, nhìn thoáng qua, sau đó kỳ quái nói: "Không phải thi rất tốt sao, cậu lộ ra vẻ mặt không thể yêu làm gì??" "Ai... Cách anh nước chanh yêu cầu.... Còn kém một bậc.... Anh làm cho tớ thi thứ năm toàn lớp làm quà sinh nhật cho anh." Tiểu Thỏ thở dài nói. "Phốc." Trình Thi Đồng nhịn không được bật cười, "Chú nhỏ cũng thật là có tài năng, ngay cả loại quà sinh nhật này đều có thể nghĩ ra. Ai nha, không có việc gì, không phải kém một bậc sao, đến lúc đó cậu dùng lực hôn chú nhỏ một phen, liền xem như bồi thường bồi thường." "Ai..." Tiểu Thỏ lại là thở dài một hơi, cúi gằm đầu thu dọn túi sách hướng tới văn phòng Trình Chi Ngôn đi.
|