Linh Vũ Thiên Hạ
|
|
Chương 782: Vân Linh thương hành
- Chưởng môn, mười ngày trước ta đã thông tri Đới Cương Tử, căn cứ trinh tám Ám đường hồi báo, Đới Cương Tử có chút bằng mặt không bằng lòng, tựa hồ sẽ không đem hết toàn lực. Diệp Phi nói. Sắc mặt Lục Thiếu Du nhất thời trầm xuống, hiện lên cỗ hàn ý. - Chưởng môn, có vẻ Đới Cương Tử tựa hồ đã quên thân phận của mình. Âu Dương Lãnh Tật trầm giọng nói. - Nếu Đới Cương Tử đã quên thân phận của mình, sau chuyện này hãy nhắc nhở hắn đừng quên nữa. Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sát ý. Lúc ở sơn mạch Vụ Hải, Đới Cương Tử thái độ mập mờ, lập trường bất định, lần này Phi Linh môn gặp nạn, Quỷ Vũ tông lại làm như thế, Lục Thiếu Du vốn định lưu Quỷ Vũ tông thêm một thời gian, đợi Phi Linh môn phát triển tốt hơn một ít, nhưng giờ này xem ra không cần lưu lại nữa. - Diệp đường chủ, báo cho Đới Cương Tử lần nữa, dùng ngữ khí nặng một chút, bất kể thế nào cũng phải phái người ngăn lại, dù sao vẫn có chút ưu đãi cho Phi Linh môn chúng ta. Lục Thiếu Du nói. - Ta biết nên làm thế nào. Diệp Phi liền đáp. - Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc, hai ngươi phụ trách ngoại đường, từ mai trở đi ta sẽ an bài người cho các ngươi nhanh chóng quen thuộc hết thảy, các đường toàn diện đề phòng, tùy thời chuẩn bị ứng chiến. Lục Thiếu Du nói. - Dạ, chưởng môn! Mọi người đứng dậy đáp, thanh âm quanh quẩn trong đại điện. Lục Thiếu Du lập tức rời khỏi Ám đường, mọi người chuẩn bị rời đi. Sáng hôm sau, không trung còn lưu vài ngôi sao muộn màng, mặt đất mông lung, như bao phủ một tầng lụa mỏng màu xám bạc. Ngoài cửa sổ phòng Lục Thiếu Du, tiếng chim hót ríu rít, ánh nắng sáng sớm tràn vào qua cửa sổ. Từ ngoài cửa sổ nhìn lại, bên trong sơn mạch Phi Linh giống như biển xanh bình tĩnh vô bờ, cơn gió thổi qua lá cây khô vàng lả tả rơi xuống đất, cấp cho Phi Linh sơn mạch như bao phủ thêm một tầng nhan sắc. Ánh mặt trời dâng lên, nháy mắt ánh sáng chói ngời lan tràn, ban mai tươi sáng. Lục Thiếu Du dừng tu luyện, thở ra một hơi trọc khí, thả người nhảy ra ngoài cửa sổ, từ rất xa cảm giác được mùa thu tới, lá rụng khắp núi đồi, triền miên lạc tịch. - Hiện tại Phi Linh môn tựa hồ có phiền toái lớn, ngươi vẫn còn tâm tư để tu luyện sao. Một bạch ảnh tuyệt mỹ xuất hiện bên cạnh Lục Thiếu Du, vẻ mặt lãnh đạm, dung nhan tuyệt đại, làm nam nhân nào cũng vì nàng khuynh đảo. - Vậy còn có thể thế nào, phiền toái đã tới, chỉ có thể liều mạng một phen. Lục Thiếu Du lộ tia cười khổ bất đắc dĩ, lập tức nói: - Bạch Linh, lần này chỉ sợ cần ngươi ra tay giúp đỡ. - Ta ra tay không thành vấn đề, chỉ sợ cường giả quá nhiều, không thể giải quyết. Bạch Linh nói. - Tới lúc đó lại xem sao đi. Lục Thiếu Du cười khổ, nếu thật sự không được cũng chỉ có thể kinh động Nam thúc, nhưng nếu chưa tới lúc cuối cùng, hắn không muốn đi quấy rầy Nam thúc chữa thương. Ánh mắt nhìn chăm chú về phương hướng mật thất sau núi, trong mắt Lục Thiếu Du có chút chờ mong, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đã bế quan mấy tháng, vẫn chưa có động tĩnh, nếu nàng có thể đột phá tới cảnh giới Vũ vương, như vậy phiền phức của Phi Linh môn sẽ giải quyết một nửa, có cường giả Vũ vương chân chính trấn thủ, cho dù là Hắc Sát giáo cũng không dễ dàng xâm nhập, ba sơn môn còn lại càng không dám. - Oánh tỷ, đột phá nhanh lên đi! Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. - Hống! Ở sau núi, Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh bay tới, nhất thời xoay quanh không trung. - Tuyết Sư, chúng ta tới trấn Thiên Tinh một chuyến. Lục Thiếu Du cùng Bạch Linh nhảy lên lưng tuyết sư, nhanh chóng rời khỏi sơn môn. - Huyết Tích Dịch, Thái Âm Yêu Thỏ cùng Huyết Ngọc Yêu Hổ đâu? Lục Thiếu Du nhìn thấy Nghịch Lân Yêu Bằng cùng Song Đầu Thủy Hỏa Yêu Giao, hỏi. - Chủ nhân, Thái Âm Yêu Thỏ cùng Huyết Tích Dịch đột phá đêm qua, Huyết Ngọc Yêu Hổ đang hộ pháp. Nghịch Lân Yêu Bằng nói. - Lần này Thái Âm Yêu Thỏ đột phá, cũng tới lục giai rồi chứ. Lục Thiếu Du lẩm bẩm, khóe môi mỉm cười, tâm cảnh vài đầu yêu thú này cực cao, từ sau khi đi ra khỏi mật địa Vân Dương tông, tốc độ tu luyện cực nhanh, Thái Âm Yêu Thỏ đột phá lục giai, tới lúc đó tu vi tương đương Vũ Suất. Ngay sau khi Lục Thiếu Du rời khỏi không bao lâu, bên trong một mật thất, một cỗ chân khí vô hình chậm rãi lưu động hội tụ, khí tức quá mức mỏng manh thong thả, người thường căn bản không thể cảm giác. Bên ngoài trấn Thiên Tinh, hai thân ảnh chậm rãi đi vào, trên vai một người xoay quanh một đầu tiểu hoàng xà, bên cạnh hắn đi theo một thân ảnh tuyệt mỹ, đẹp tới cực điểm. Hai người này chính là Lục Thiếu Du cùng Bạch Linh, giờ phút này Bạch Linh bảo trì bộ dáng vài giờ cũng không thành vấn đề, vì vậy nàng hóa thành hình người đi lại trong trấn. Diện tích trấn Thiên Tinh không nhỏ, phi thường náo nhiệt, nhưng hoàn cảnh loạn hơn, nơi này là địa phương người tam giáo cửu lưu tụ tập, hạng người gì cũng có. Lúc Lục Thiếu Du vào trấn Thiên Tinh đã là giữa trưa, trên đường người tới người đi, thanh âm tiếng rao hàng không ngừng, có vẻ cực kỳ náo nhiệt, nhưng Lục Thiếu Du có thể rõ ràng cảm giác được người trong trấn không ít, nhưng vẻ náo nhiệt kém hơn lúc trước. - Thiếu Du, ta muốn ăn chút gì đó. Bạch Linh nói, lần đầu tiên nàng lấy hình người xuất hiện giữa công chúng, trên khuôn mặt lãnh đạm băng sương lộ nụ cười, ánh mắt tò mò nhìn xung quanh. - Được. Lục Thiếu Du mang theo Bạch Linh đi vào một tửu quán, bên trong có hơn trăm người khách, nhìn thấy Bạch Linh trong tửu quán lập tức yên tĩnh, không ít người nhét cả thực vật vào mũi, nữ tử tuyệt mỹ như vậy khiến mọi người đều trợn mắt há hốc mồm. Hai người chọn một bàn gần cửa sổ, gọi không ít món ăn. Thật lâu sau trong tửu quán mới khôi phục náo nhiệt, nhưng không ít ánh mắt trộm rơi trên người Bạch Linh, nữ tử như vậy thật sự là hiếm thấy. - Trấn Thiên Tinh càng ngày càng kém, ta xem hay là chúng ta đi trấn Hoa Môn phát triển đi. - Thì đó, toàn bộ dong binh đoàn đều đã đi trấn Hoa Môn, nơi này ở không được nữa. - Nghe nói dược liệu trong trấn Hoa Môn tăng vọt, nhưng muốn đi vào sơn mạch Vụ Đô thật không dễ dàng. Trong tiếng nghị luận của mọi người, Lục Thiếu Du nghe được không ít chuyện về Phi Linh môn, thanh danh thật không nhỏ. Tiểu nhị bưng thực vật lên bàn, ánh mắt không ngừng nhìn vào Bạch Linh, Bạch Linh lạnh lùng nhìn qua khiến hắn lạnh run, nhất thời toàn thân mềm nhũn lui xuống. Ăn thực vật chỉ vì nếm thử mới mẻ, Bạch Linh nói: - Thực vật nhân loại mùi vị không tệ, nhưng không thích hợp với ta. - Đó là đương nhiên. Lục Thiếu Du đáp, tu vi của Bạch Linh đã không cần ăn cơm, ăn chỉ lãng phí, huống chi thực vật của yêu thú hơn phân nửa là yêu thú khác cùng dược vật là chủ yếu, nếu cắn nuốt yêu thú, mặc dù không giống như Âm Dương Linh Vũ quyết có thể luyện hóa năng lượng, nhưng ở trong máu yêu thú khác đạt tới không ít ưu đãi. Mà yêu thú trực tiếp dùng dược liệu, mặc dù hiệu quả kém hơn đan dược, nhưng vẫn có ưu đãi không ít.
|
Chương 783: Lôi trưởng lão (1)
- Bây giờ chúng ta đi đâu? Bạch Linh đã mất đi hứng thú ăn uống, hỏi. - Đi tìm một chỗ. Lục Thiếu Du đáp. - Thiếu Du, những nữ nhân kia làm gì vậy? Bạch Linh nhìn ra cửa sổ hỏi. Lục Thiếu Du nhìn theo nàng, chỉ thấy bên ngoài cửa sổ có không ít nữ nhân ăn mặc trang điểm xinh đẹp, quần áo bại lộ đang lôi kéo sinh ý với khách qua đường, mặc dù Bạch Linh sống mấy ngàn năm, nhưng đối với chức nghiệp đặc thù trong nhân loại hoàn toàn không biết. - Đây…là một loại chức nghiệp vốn tồn tại trong nhân loại xưa nay. Lục Thiếu Du không tiện nói rõ, cũng không biết nói như thế nào. - Ta đã biết. Bạch Linh liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du, lập tức hỏi: - Vậy ngươi có đi qua loại địa phương đó chưa? Lục Thiếu Du sửng sốt, lập tức toát ra mồ hôi lạnh, lúng túng nói: - Ngươi cảm thấy thế nào? - Nữ tử xinh đẹp như vậy, thật sự là hiếm thấy a. - Nữ nhân, cười với đại gia một cái, tiền bạc trên người đại gia hôm nay đều là của nàng. Nhưng vào lúc này trong tửu quán, vài hán tử uống rượu say khướt đi tới cạnh bàn của Lục Thiếu Du, tổng cộng sáu người, mắt lộ dâm quang nhìn chằm chằm Bạch Linh, theo chân khí nhìn lại đều có tu vi Vũ phách. - Lập tức cút ngay! Lục Thiếu Du sầm mặt, mắt hiện lãnh ý. - Tiểu tử chưa ráo máu đầu, bậc mỹ nhân thế này làm sao tiện nghi cho ngươi… Một hán tử say hoàn toàn không đem Lục Thiếu Du nhìn vào trong mắt, khi hắn còn chưa dứt lời, nhất thời vài thanh âm xé gió vang lên. - Hưu hưu… Vài cỗ khí tức nóng bỏng khuếch tán, nhiệt độ lên cao, không ít người còn chưa kịp nhìn rõ ràng đã thấy trên ấn đường sáu hán tử say đều hiện lên lỗ máu, sáu người hoàn toàn chết ngay tại chỗ. - Chúng ta đi thôi! Lục Thiếu Du nói, hắn đã sớm có dự liệu, cái gì gọi là hồng nhan họa thủy, Bạch Linh chính là vậy, nếu không gây ra phiền toái mới là lạ. - Đi thôi! Bạch Linh cực kỳ bình tĩnh, hai người lập tức đi ra tửu quán, cả tửu quán nhất thời yên tĩnh không tiếng động, sáu Vũ phách không hề có lực đánh trả đã bị đánh chết, loại thực lực này ở trong mắt họ tuyệt đối là cường giả. Mang theo Bạch Linh, Lục Thiếu Du đi xuyên qua vài ngã tư, ngay lập tức đi vào một thông đạo dưới lòng đất, đây chính là thị trường ngầm trong trấn Thiên Tinh, cũng là địa phương náo nhiệt nhất, nhưng hôm nay khi Lục Thiếu Du đi tới mặc dù nhân số vẫn không ít, so với trước kia lại ít hơn rất nhiều. Bên dưới thị trường này bán yêu thú, đan dược, Vũ kỹ, dược liệu đủ loại. Vân Linh thương hành. Lục Thiếu Du tìm tới Vân Linh thương hành, diện tích nơi này khá lớn, bên trong vật gì cần có đều có, thậm chí có cả yêu đan tứ giai. - Hai vị khách quan, cần mua vật gì? Một thanh niên tiến lên hỏi, ánh mắt dừng trên người Bạch Linh, hơi thở chợt cứng lại. - Ta tìm quản sự của các ngươi. Lục Thiếu Du lướt mắt nhìn quanh, đưa ra một khối ngọc bài, mặt trên điêu khắc một ít bí văn phức tạp. Thanh niên nhìn thấy ngọc bài, nhất thời biến sắc, lập tức nói: - Đại nhân chờ một chút. Thanh niên vội vàng đi vào nội đường, Lục Thiếu Du đánh giá Vân Linh thương hành, một trung niên dáng người hơi mập đi ra, nhìn thấy Lục Thiếu Du, lập tức nói: - Mời vào bên trong, nơi này không phải chỗ nói chuyện. - Ngươi đi đi, ta ở bên ngoài nhìn xem một chút. Bạch Linh nói. - Được. Lục Thiếu Du đáp, hắn biết Bạch Linh không hứng thú đối với việc này. - Lão đại, ta bồi Bạch Linh tỷ. Thanh âm tiểu Long truyền vào trong đầu Lục Thiếu Du, ngay lập tức thân hình rơi lên người Bạch Linh. Bên trong một phòng nhỏ bí mật trong nội đường, Lục Thiếu Du theo trung niên nhân đi tới nơi này, mà trung niên thu liễm chân khí, mặc dù Lục Thiếu Du quan sát hai lần nhưng không cách nào biết thực lực của hắn, điều này làm Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn, nhưng có thể phán định, trung niên có tu vi ít nhất Vũ Suất, cỗ khí tức vô hình trên người đã lên tới trình tự Vũ Suất. Khi Lục Thiếu Du rời khỏi Vân Dương tông, nhạc phụ Vân Tiếu Thiên có nói cho hắn nơi liên hệ với Vân Dương tông, chính là Vân Linh thương hành trong trấn Thiên Tinh, mà bao lâu nay vốn không có việc gì nên hắn chưa có dịp đi qua Vân Linh thương hành. - Nói vậy tiểu huynh đệ chính là Lục chưởng môn đi, luôn nghe nói sự tích của Lục chưởng môn, hiện tại rốt cục gặp mặt, thật sự tuổi trẻ tài cao a. Trung niên hướng Lục Thiếu Du chắp tay cười nói. - Quá khen! Lục Thiếu Du cười đáp. - Đây không phải quá khen, trên đại hội tam tông tứ môn, Lục chưởng môn là Vũ giả toàn hệ, Vũ tướng nhất trọng đánh bại Vũ Suất nhất trọng, thử hỏi trong hàng đệ tử trẻ tuổi lại có ai so sánh được, hiện tại Lục chưởng môn đã đính hôn với đại tiểu thư Vân Dương tông chúng ta, xem như là người một nhà, nếu không phải Lục chưởng môn rời khỏi Vân Dương tông, chỉ sợ sớm muộn chức tông chủ đều thuộc về chưởng môn. Trung niên cười nói, ánh mắt luôn đánh giá Lục Thiếu Du. - Không dám! Lục Thiếu Du nói. - Lục chưởng môn khiêm tốn, một tháng trước phỏng chừng là Lục chưởng môn sử dụng Thổ Sát Huyền Lôi của Vân Dương tông, làm Ngũ Quần Phàm trọng thương, giết chết La Chí Cương, Đỗ Nguyệt Nga, Tần Minh Ba, đây là điều mà người bình thường không dám làm a. Trung niên mỉm cười, lại nói: - Bỉ nhân tự giới thiệu, họ Lôi, nhậm chức trưởng lão trong Vân Dương tông, rất có giao tình với sư phụ Lục chưởng môn là Vũ trưởng lão, mà ta thích yên tĩnh, cho nên vẫn luôn lưu lại Cổ Vực đã mười mấy năm. - Nguyên lai là Lôi trưởng lão, tại hạ hữu lễ! Lục Thiếu Du mỉm cười hành lễ, trong lòng thầm nghĩ, vị Lôi trưởng lão này đã ở Cổ Vực mười mấy năm, đủ chứng minh Vân Dương tông vẫn luôn đánh chủ ý với Cổ Vực, một vị trưởng lão tự mình trấn thủ, Vân Dương tông tuyệt đối xem trọng Cổ Vực. - Lục chưởng môn, lần này tới đây chẳng lẽ là vì chuyện của Hắc Sát giáo? Hai người ngồi xuống, Lôi trưởng lão nhìn Lục Thiếu Du hỏi. - Không sai, tin tức của Vân Dương tông thật linh thông. Lục Thiếu Du cười nói, nhưng trong lòng thầm than vị Lôi trưởng lão này tuyệt đối không phải người bình thường, nhưng điều này cũng không có gì đáng kinh ngạc, người bình thường sao, Vân Dương tông cũng sẽ không phái tới trấn thủ nơi này mười mấy năm. - Vậy ý tứ của Lục chưởng môn tới đây lần này là? Ánh mắt Lôi trưởng lão thoáng thu lại, hỏi. - Lão hồ ly, muốn chiếm thượng phong đây mà. Trong lòng Lục Thiếu Du thầm mắng, ý đồ của mình Lôi trưởng lão tuyệt đối hiểu rõ, nhưng người này muốn bức mình nói ra, như vậy sẽ khác hẳn, đây chính là mình có việc cầu người, khí thế của mình phải yếu hơn ba phần. - Phi Linh môn đã sớm kết minh với Vân Dương tông, lần này Phi Linh môn gặp chút phiền toái, cho nên muốn thỉnh Vân Dương tông xuất thủ tương trợ mới được. Lục Thiếu Du nói, chính mình có việc cầu người, khí thế đã yếu ba phần, chỉ sợ kế tiếp vị Lôi trưởng lão này hoặc nhiều hoặc ít đưa ra điều kiện trao đổi mà thôi.
|
Chương 784: Lôi trưởng lão (2)
- Phi Linh môn sớm kết minh với Vân Dương tông, việc này Vân Dương tông đương nhiên cần hỗ trợ, hơn nữa với quan hệ của Lục chưởng môn với Vân Dương tông, chúng ta cũng sẽ xuất thủ, nhưng vừa rồi ta lấy được tin tức, Hóa Vũ tông đã chấp nhận cho Hắc Sát giáo tiến vào địa bàn. Hiện tại Hắc Sát giáo, Cương môn, Côn Sơn môn, Hợp Hoan tông phỏng chừng có gần hai vạn đệ tử đang đi tới Phi Linh môn, chỉ sợ không đầy mười ngày sẽ đuổi tới Phi Linh môn, mà Vân Dương tông dù phái người tới, theo thời gian chỉ sợ là không kịp. Ánh mắt Lôi trưởng lão híp lại, nói. - Hóa Vũ tông! Đồng tử Lục Thiếu Du co rụt lại, Hóa Vũ tông đúng là có ý định ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi. - Như vậy thì phiền toái! Lục Thiếu Du nhủ thầm, trước khi tới hắn cũng nghĩ dù muốn Vân Dương tông giúp đỡ, nhưng theo thời gian cũng đã không còn kịp nữa. - Lục chưởng môn không cần quá lo lắng, theo ta được tới tin tức, trong Hắc Sát giáo cùng các sơn môn kia, tuy rằng cường giả tới không ít, nhưng tựa hồ cũng không có cường giả quá mạnh mẽ đi theo, hai mươi mấy ngày trước ta đã dùng tốc độ nhanh nhất thông tri Vân Dương tông, tin tức Lục chưởng môn đánh chết đám người La Chí Cương truyền về, phỏng chừng trong tông sẽ biết Phi Linh môn sắp gặp phiền phức, vì vậy đồng thời thông tri cường giả trong tông chạy tới, như vậy có thể kịp thời tới đây. Hi vọng tới lúc đó, đám người Hắc Sát giáo cùng Cương môn còn chưa đuổi tới Phi Linh môn. Lôi trưởng lão nói. Sắc mặt Lục Thiếu Du có chút biến hóa, không nghĩ tới Lôi trưởng lão cũng đoán được Hắc Sát giáo cùng ba sơn môn kia sẽ đối phó Phi Linh môn, điều này đủ chứng minh hai việc, thứ nhất, tâm trí của Lôi trưởng lão tuyệt đối cao minh, trí giả ngàn dặm, phòng ngừa chu đáo. Thứ hai đã đủ chứng minh, Vân Dương tông sớm muốn cũng tiến quân vào Cổ Vực, chỉ sợ chính Vân Dương tông cũng đang chờ cơ hội, Lôi trưởng lão phản ứng nhanh như vậy cũng là vì như thế. - Lôi trưởng lão, nếu Vân Dương tông phái cường giả tới, trong vòng mười ngày có kịp hay không? Lục Thiếu Du gạt qua ý nghĩ trong lòng, lập tức hỏi, đối với vị Lôi trưởng lão này, hắn phải nhìn với ánh mắt khác, có lẽ sau này giao tiếp, bản thân hắn phải cẩn thận hơn mới được, nếu không thật dễ dàng nếm thiệt thòi. - Trong vòng mười ngày nếu cường giả đỉnh cấp trong tông chạy tới, tự nhiên không là vấn đề gì, nhưng điều này hiển nhiên không có khả năng, phỏng chừng sẽ phái cường giả khác đi tới, hết thảy phải xem vận khí. Lôi trưởng lão nói. - Cường giả đỉnh cấp! Lục Thiếu Du nhíu mày, vị Lôi trưởng lão này nhắc tới cường giả đỉnh cấp, phỏng chừng chính là cường giả Vũ tôn Linh tôn, mà muốn Vân Dương tông phái cường giả Linh tôn Vũ tôn chạy tới, đây tuyệt đối không thể nào. Mà thực lực Hắc Sát giáo không kém hơn Vân Dương tông bao nhiêu, phỏng chừng cũng có cường giả Vũ tôn trấn thủ, như vậy không ngoài ý muốn, nhưng còn chưa tới mức có Vũ tôn đi ra diệt Phi Linh môn, Vũ tôn đều luôn dốc lòng chuẩn bị đột phá tầng cấp cao hơn, đối với việc phân tranh bình thường phỏng chừng không có hứng thú, cũng sẽ không nhàm chán tới mức đích thân đi tiêu diệt môn phái nhỏ như Phi Linh môn. Lục Thiếu Du phỏng chừng, nếu cường giả Vân Dương tông có thể đuổi tới, tới lúc đó phiền phức của Phi Linh môn sẽ được giải quyết. - Lục chưởng môn, Phi Linh môn kết minh cùng Vân Dương tông, lấy quan hệ của chưởng môn cùng bổn môn, mọi người đều là người một nhà, nhưng thân huynh đệ cũng phải tính sổ, chúng ta cũng nên nói rõ trước, nếu lần này cường giả Vân Dương tông xuất thủ tương trợ Phi Linh môn, tới lúc đó Vân Dương tông cần dùng phạm vi trăm dặm trấn Thiên Tinh làm phân đà ngầm của Vân Dương tông, Lục chưởng môn không có ý kiến đi? Lôi trưởng lão nói. - Thật đúng là lão hồ ly! Trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống, phạm vi trăm dặm trấn Thiên Tinh, đây cũng không bình thường, trấn Thiên Tinh vốn là đại trấn của Quỷ Vũ tông, đừng nói tới sản nghiệp, chủ yếu là vị trí địa lý, trấn Thiên Tinh cách sơn mạch Vụ Đô quá gần, đồng thời có năng lực ngăn chặn Phi Linh môn, nếu Phi Linh môn muốn tiếp tục phát triển, nhất định phải thu trấn Thiên Tinh vào trong tay. - Lôi trưởng lão, trấn Thiên Tinh cũng không phải địa bàn Phi Linh môn, chỉ sợ ta không thể đáp ứng ngươi. Lục Thiếu Du nói. - Lục chưởng môn, Đới Đường Quỷ Vũ tông đã chết, phỏng chừng Đới lão quỷ cũng dữ nhiều lành ít, hết thảy chuyện này đều có bóng dáng Phi Linh môn bên trong, ta xem không bao lâu nữa Quỷ Vũ tông sẽ đổi chủ, tới lúc đó Lục chưởng môn cho chúng ta trấn Thiên Tinh là tốt rồi. Lôi trưởng lão cười nói. Lục Thiếu Du nhướng mày, thầm than trên đời này không có vách tường nào mà không lọt gió, tin tức của Vân Dương tông cực kỳ Linh thông, chỉ sợ có trinh thám trong Quỷ Vũ tông. Hắn xoay chuyển ánh mắt, mỉm cười nói: - Nếu thật có một ngày như thế, đương nhiên không thành vấn đề! - Ha ha, vậy ta đợi tới ngày nào đó. Lôi trưởng lão mỉm cười nói. - Lôi trưởng lão, vậy ta cáo lui! Lục Thiếu Du đứng dậy nói. - Ta cũng không lưu Lục chưởng môn, phỏng chừng trong thời gian này chưởng môn cũng bề bộn nhiều việc, ngày khác sẽ tới Phi Linh môn bái phỏng! Lôi trưởng lão đứng dậy nói. - Lão hồ ly, trước tiên không cùng ngươi cò kè mặc cả! Lục Thiếu Du rời khỏi nơi đó, trong lòng thầm mắng một câu, có việc cầu người nên rơi thế yếu, nhưng mình làm sao cam tâm có hại, sau này nhất định phải tìm trở về, huống chi trấn Thiên Tinh có thể phát huy tác dụng gì thì phải xem chính mình an bài, chỉ riêng một vùng đất thôi, cũng không có bao nhiêu tác dụng. - Đại hộ pháp nói Lục Thiếu Du tinh ranh như tặc, hiện tại xem ra chỉ bình thường, chẳng lẽ là đại hộ pháp nhìn nhầm, hay tiểu tử kia có ý định khác, người mà tông chủ chọn lựa hẳn không tới mức sai lầm. Nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lục Thiếu Du, trong mắt Lôi trưởng lão hiện lên tinh quang. - Chúng ta trở về đi! Bên ngoài Vân Linh thương hành, Lục Thiếu Du nhìn Bạch Linh cùng tiểu Long nói, lập tức rời khỏi thị trường ngầm đi ra ngoài trấn. Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh bay lên không, chưa đầy hai canh giờ Lục Thiếu Du đã về tới Phi Linh môn. Quay về Phi Linh môn cũng đã xế chiều, vừa trở lại đình viện, Lục Tiểu Bạch cùng Lưu Nhất Thủ vội vàng chạy tới. - Công tử, Linh đường Khang đường chủ để cho ta đem Túi không gian này giao cho công tử, nói là có vật trọng yếu. Lục Tiểu Bạch cầm một Túi không gian đưa cho Lục Thiếu Du. Túi Không gian cũng không có cấm chế, Lục Thiếu Du mở ra, bên trong có hai bình ngọc cỡ lòng bàn tay, một cỗ hương dược nồng đậm tràn ra. Trong bình ngọc có hơn mười viên đan dược cỡ ngón cái, Lục Thiếu Du cầm lên một viên quan sát, đan dược màu đỏ, mặt trên có lưu quang quanh quẩn. - Yêu Linh đan tam phẩm! Lục Thiếu Du lộ vẻ vui mừng, đây không phải vật gì khác mà chính là Yêu Linh đan được ghi chép trong Thiên Linh Lục, rốt cục Linh đường đã luyện chế ra Yêu Linh đan.
|
Chương 785: Yêu Linh đan xuất
Lục Thiếu Du kiểm tra hai bình ngọc một phen, tổng cộng có trên trăm viên Yêu Linh đan, có hơn năm mươi viên nhị phẩm, hơn bốn mươi viên là tam phẩm. Yêu Linh đan, chính là một loại đan dược đặc thù được ghi chép trong Thiên Linh Lục, cấp bậc dược liệu sử dụng khác nhau thì luyện chế ra cấp bậc đan dược sẽ khác nhau, Yêu Linh đan bất đồng đối với yêu thú bất đồng giai vị mới có hiệu quả, nếu là yêu thú tứ giai, dùng nhị phẩm đan dược cùng tam phẩm đan dược tự nhiên không có bao nhiêu tác dụng. Yêu Linh đan được luyện chế hoàn toàn dựa theo yêu thú, luyện chế cực kỳ phiền toái, mà chuyện phiền phức này Lục Thiếu Du không có thời gian đi làm, cho nên hắn giao cho Linh đường, giờ phút này Linh đường có thể luyện chế một số lớn Yêu Linh đan, như vậy Lục Thiếu Du đã cực kỳ hài lòng, phỏng chừng kế tiếp Linh đường còn có thể luyện chế ra Yêu Linh đan cấp bậc cao hơn, như vậy mục tiêu thành lập đại quân yêu thú của hắn càng gần thêm một bước. - Nói cho Khang đường chủ, công lao này ta nhớ kỹ! Lục Thiếu Du hài lòng mỉm cười, luyện chế ra Yêu Linh đan, đây tuyệt đối là công lao lớn. Sau một lát, bên trong đại điện Phi Linh môn, các trưởng lão cùng hộ pháp đều có mặt, Lục Thiếu Du đi vào đại điện, mọi người hành lễ mới ngồi xuống. Lục Thiếu Du tuyên bố việc hai huynh muội Hoa gia gia nhập Phi Linh môn, làm cho toàn bộ trưởng lão kinh ngạc, nghe nói hai vị này chính là cốc chủ Bách Thú cốc, đều là cao thủ Vũ Suất cùng Linh Suất. Giờ phút này gia nhập Phi Linh môn, đồng thời làm các trưởng lão hộ pháp đều cực kỳ hưng phấn, thực lực Phi Linh môn càng mạnh, địa vị của họ tự nhiên càng cao. Ở trước mặt các trưởng lão cùng hộ pháp, Lục Thiếu Du thông báo tin tức giao cho Hoa gia huynh muội chưởng quản ngoại đường Phi Linh môn, nhóm người Trương Minh Đào, Hoàng Bác phụ trợ, không ai có bất luận ý kiến gì. Sau đó Lục Thiếu Du thông báo mọi người, bốn môn phái Hắc Sát giáo, Cương môn, Côn Sơn môn cùng Hợp Hoan tông tụ tập hai vạn đệ tử tấn công Phi Linh môn, Chu Ngọc Hậu, Trịnh Anh, Trần Tân Kiệt, Hồ Nam Sinh, Trương Tiếu cùng Lưu Á Lôi đều ngây người, đối với chuyện xảy ra tại sơn mạch Vụ Hải mãi tới bây giờ họ vẫn chưa hề hay biết. Lục Thiếu Du phân phó đoạn thời gian này các đệ tử phải cố gắng tu luyện, hết thảy chờ mệnh lệnh là được, dựa vào thực lực của Phi Linh môn muốn đối phó Hắc Sát giáo đương nhiên không khả năng, hết thảy chỉ có thể chờ mệnh lệnh. An bài xong hết thảy, Lục Thiếu Du cùng Hoa gia huynh muội đi tới đình viện tại cung điện hậu sơn. - Hai vị đường chủ, có biết Bách Thú lệnh là người phương nào truyền lại hay không? Lục Thiếu Du hỏi, hắn còn chưa có dịp hỏi thăm chuyện này, vẫn luôn có chút tò mò, dù sao có quan hệ tới sư phụ Thánh Thủ Linh tôn. - Chưởng môn, Bách Thú lệnh là lệnh bài cốc chủ Bách Thú cốc, từ đời cốc chủ thứ nhất truyền tới bây giờ, tổng cộng có chín cốc chủ, nhưng là ai truyền cho cốc chủ thì chúng ta không biết, chỉ biết Bách Thú cốc là chi nhánh của Thánh Linh giáo, ai có Thánh Linh sắc lệnh chính là Thánh Linh giáo chủ, Bách Thú cốc nhất định phải nghe hiệu lệnh. Hoa Mãn Ngọc đáp. - Chi nhánh Thánh Linh giáo! Lục Thiếu Du híp mắt, Bách Thú cốc là chi nhánh Thánh Linh giáo, nếu theo ý này tính ra Thánh Linh giáo còn những chi nhánh khác, ít nhất Thánh Linh giáo vẫn còn tồn tại, nhưng hắn lại không biết ở nơi nào. - Các ngươi có biết gì về Thánh Linh giáo không? Lục Thiếu Du hỏi. Hoa gia huynh muội lắc đầu, Hoa Mãn Lâu nói: - Chưởng môn, chúng ta vốn luôn cho rằng Thánh Linh giáo không còn tồn tại, cũng từng tìm hiểu qua không ít địa phương, nhưng không ai nghe nói qua. Lục Thiếu Du cúi đầu không nói gì, ra vẻ nếu hắn muốn biết chuyện về Thánh Linh giáo, cũng sẽ không dễ dàng, việc này chỉ đành lưu lại sau này tìm kiếm. - Hai vị, Bách Thú lệnh của các ngươi hẳn là bí mật của Bách Thú cốc có thể khống chế yêu thú, nhưng lần trước ta nhìn thấy Hoa phó đường chủ thúc giục Bách Thú lệnh, Huyết Hồn Ấn tựa hồ có chút yếu nhược, đây là có chuyện gì? Lục Thiếu Du hỏi, từ lần trước nhìn thấy Hoa Mãn Ngọc thúc giục Bách Thú lệnh, hắn đã cảm giác Huyết Hồn Ấn khác với của mình. - Chưởng môn, ta thúc giục Bách Thú lệnh một lần tiêu hao quá lớn, gần như cạn kiệt, mà thường xuyên dùng Bách Thú lệnh sẽ ảnh hưởng tu vi. Thực lực của ta là Linh Suất nhị trọng, thúc giục Huyết Hồn Ấn, thi triển Khống Thú thuật nhiều nhất chỉ có thể khống chế yêu thú ngũ giai hậu kỳ. Nếu muốn khống chế yêu thú lục giai sơ kỳ, cần phải có người phụ trợ, lần trước trong sơn mạch Vụ Hải ta có thương tích trong người, thúc giục Huyết Hồn Ấn có chút yếu ớt, mặc dù có Bách Thú lệnh nhưng uy lực tự nhiên không thể so sánh với chưởng môn. Hoa Mãn Ngọc nói. Lục Thiếu Du hiểu ra, Bách Thú lệnh thần dị, nhưng so sánh với Huyết Hồn Ấn mình tu luyện cửu tử nhất sinh uy lực phải kém hơn một chút, đồng thời Bách Thú lệnh cũng không dễ thúc giục, sẽ ảnh hưởng không ít tới căn cơ, ở điểm này kém hơn Huyết Hồn Ấn của hắn không ít. Nhưng có thể dùng Bách Thú lệnh khống chế yêu thú, tuyệt đối là một bảo vật phi phàm, Linh giả bình thường muốn khống chế yêu thú tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng. - Trong sơn mạch Vụ Đô có không ít yêu thú, sau này giao cho các ngươi phụ trách, không ít phi hành yêu thú hiện tại ở trong Vũ đường, các ngươi có thể thương lượng với Vũ đường để Thạch Viên phối hợp. Lục Thiếu Du nói, Hoa gia huynh muội thường xuyên giao tiếp với yêu thú, giao cho hai người quản lý vẫn tốt hơn đặt tại Vũ đường. - Vâng, chưởng môn! Hai người đáp. - Các ngươi cầm đi. Lục Thiếu Du giao cho Hoa Mãn Ngọc một Túi không gian, chính là Yêu Linh đan mà hắn mới nhận được giữa trưa. - Chưởng môn, đây chính là Yêu Linh đan? Hoa Mãn Ngọc mở ra không gian đại, nhìn thấy đan dược trong hai bình ngọc liền cẩn thận đánh giá, lập tức kinh ngạc nói. - Không sai, đúng là Yêu Linh đan, sau này các ngươi phụ trách yêu thú trong sơn mạch Vụ Đô, có thể đi Linh đường lấy Yêu Linh đan, việc bồi dưỡng yêu thú cũng giao cho các ngươi. Lục Thiếu Du nói. - Thật sự là Yêu Linh đan. Hoa Mãn Ngọc kinh ngạc, lập tức than thở: - Bách Thú cốc từng có thanh danh hiển hách tại Cổ Vực, trong Bách Thú cốc vốn có phương thuốc luyện Yêu Linh đan, nhưng tới đời cốc chủ thứ tư phối phương Yêu Linh đan đã mất tích, không có Yêu Linh đan, thực lực Bách Thú cốc luôn suy tàn, tới đời của ta chỉ miễn cưỡng đưa thân vào thế lực nhị lưu, mà bây giờ Bách Thú cốc còn bị Hắc Bạch Vô Thường tiêu diệt. Nghe lời nói của Hoa Mãn Ngọc, Lục Thiếu Du mới hiểu được có Bách Thú lệnh lẽ ra thực lực Bách Thú cốc không thể yếu mới đúng, nguyên lai trong Bách Thú cốc không có Yêu Linh đan. - Mối thù với Hắc Bạch Vô Thường, sau này nhất định sẽ giải quyết. Lục Thiếu Du nói, Hắc Bạch Vô Thường là người của Linh Vũ giới, mà giữa hắn cùng Linh Vũ giới luôn có dây dưa, Nam thúc, Lục gia còn có Bách Thú cốc hiện tại, chỉ sợ sớm muộn gì hắn cũng đối địch với Linh Vũ giới.
|
Chương 786: Già trẻ thương nghị
- Chưởng môn, Yêu Linh đan có thể giúp yêu thú đột phá cực nhanh, có Yêu Linh đan phỏng chừng không cần bao lâu là có thể thành lập một chi đại quân yêu thú, tới lúc đó thực lực Phi Linh môn sẽ tăng mạnh. Hoa Mãn Ngọc kích động mỉm cười, khuôn mặt hiện lên vẻ ngỗ ngược mỹ lệ, mỗi lần nhìn thấy thân hình khổng lồ của Hoa Mãn Lâu, Lục Thiếu Du thật khó nghĩ ra hai huynh muội sao có thể khác xa nhau như thế. Đợi hai huynh muội rời đi, Lục Thiếu Du lưu lại trong phòng trầm tư, hiện tại Phi Linh môn đang gặp xu thế mưa gió nổi lên, chỉ mong lần này thuận lợi vượt qua. Sau một lát, trên một đỉnh núi thuộc sơn mạch Phi Linh, Lục Thiếu Du trầm ổn tâm thần, kết xuất thủ ấn, một đạo huyết sắc quang mang hiện lên, một cỗ chân khí cường hãn tùy theo khuếch tán. - Ngao! Huyết quang thu liễm, trong tay Lục Thiếu Du hiện lên một thanh huyết đao, một thanh âm như long ngâm vang vọng dựng lên. Thanh âm xuyên thấu không gian, nhất thời chim bay cá nhảy trong sơn mạch hoảng loạn bỏ chạy. Huyết đao dài chừng một thước hai ba, chuôi đao giống như có một đầu tiểu long xoay quanh, linh động chẳng khác gì vật sống. Trên thân đao tràn ngập hào quang màu đỏ, lộ ra khí tức tịch mịch, huyết sắc quang mang lóe ra, mơ hồ có cỗ sát khí tràn ngập. Đây chính là “Huyết Lục” mà Lục Thiếu Du luôn đặt trong đan điền khí hải tẩm bổ. Huyết Lục trải qua tẩm bổ, giờ phút này Lục Thiếu Du có thể rõ ràng cảm giác được giữa mình cùng Huyết Lục đã có một tia tâm Linh tương thông, phảng phất Huyết Lục đã trở thành một bộ phận của thân thể hắn, mơ hồ kéo theo chân khí của hắn lưu động, tựa như thông Linh, loại cảm giác này cực kỳ huyền ảo. Đứng thẳng bất động, Lục Thiếu Du nhắm nghiền hai mắt, quanh thân tràn ra thổ hoàng sắc quang mang, một cỗ chân khí quỷ dị dần dần lan tràn, ở xa xa Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Nghịch Lân Yêu Bằng đều cảm giác được cỗ khí tức kia, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm, khí tức xen lẫn cỗ sát khí làm cho bọn chúng cảm thấy áp lực. - Hưu hưu… Lục Thiếu Du chợt động, đôi mắt mở ra, tinh quang lóe lên, đao mang tăng vọt vẽ ra một dấu vết xuyên phá hư không. - Hưu…hưu…hưu… Lục Thiếu Du chém ra từng đạo đao mang, vẽ ra quỹ tích duyên dáng, đao mang mang theo tiếng rít gió xuyên thấu không gian, không gian thoáng lắc lư rồi trực tiếp bị cắt vỡ, tiếng rít gió như long ngâm hổ gầm. - Oanh oanh oanh! Tận sâu trong sơn mạch vang lên từng tiếng nổ tung, ứng với từng tiếng nổ là từng gốc đại thụ che trời cùng tảng đá nứt vỡ và nổ tung, mãi tới hoàng hôn mới an tĩnh lại. Vào đêm, sau khi trở về phòng Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, từng đạo hào quang bắt đầu hội tụ, sau một lát hắn đã tiến nhập cảnh giới huyền ảo. Sáng sớm hôm sau, khi Lục Thiếu Du dừng việc lĩnh ngộ, chợt phát hiện quanh người Tiểu Long hiện lên một mảnh hoàng sắc quang mang, chân khí đã có chút khác thường. - Lão đại, đệ cần đột phá! Tiểu Long nói xong, trực tiếp đi vào sau núi, thân hình nho nhỏ lắc mình vài lần đã không còn nhìn thấy. Trên mặt Lục Thiếu Du lộ ý cười, lập tức đi vào sâu trong sơn mạch Phi Linh, không bao lâu sau trận trận tiếng nổ lại truyền tới. Đại địch sắp tới, gặp phải đại chiến, lúc này Lục Thiếu Du phải cố gắng đề cao thực lực của mình, bất kể thế nào một trận đại chiến sẽ không tránh khỏi, chỉ có đủ thực lực mới có thể giải quyết vấn đề. Trên tu vi, Lục Thiếu Du biết mình nhất thời không cách nào tiếp tục đột phá, đẳng cấp Vũ giả đã tới Vũ tướng cửu trọng, tiếp tục đột phá là lên Vũ Suất, mà đẳng cấp Linh giả hắn vẫn chỉ là Linh tướng lục trọng, nếu không đột phá cùng nhau tới lúc đó phiền toái sẽ lớn, đây là tác dụng phụ của Âm Dương Linh Vũ quyết. Cho nên hiện tại Lục Thiếu Du chỉ có thể nghĩ biện pháp trong vũ kỹ, tu luyện tới mức thành thạo cũng sẽ làm thực lực gia tăng. Ngày thứ tư, trên đình viện sau núi, một đầu yêu thú phi hành xoay quanh bay xuống, Đông Vô Mệnh cầm một khối ngọc giản, một tin tức tiến vào trong đầu hắn. - Đại đội nhân mã của bốn môn phái đã tới trước Quỷ Vũ tông, chỉ sợ không qua vài ngày là có thể tới Phi Linh môn. Đông Vô Mệnh nói với Lục Thiếu Du. - Chỉ còn mấy ngày. Lục Thiếu Du nhíu mày, trong mắt hiện lãnh ý. - Người tới ý không tốt, chủ yếu lần này ngươi gây ra phiền toái quá lớn, đánh chết đám người La Chí Cương, đánh trọng thương Ngũ Quần Phàm, nếu không tấn công Phi Linh môn, đừng nói ba sơn môn Địa Cương môn không có mặt mũi, thậm chí cả Hắc Sát giáo cũng không thể ngẩng đầu. Ánh mắt Đông Vô Mệnh mang theo tia ngưng trọng nói. - Nếu bọn hắn tới đây, ta sẽ cho bọn hắn biết Phi Linh môn không phải dễ trêu chọc! Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, sát ý hiện lên, bất kể thế nào trong Phi Linh môn còn có Nam thúc trấn thủ. - Ngươi có chủ ý? Đông Vô Mệnh hỏi. Lục Thiếu Du khẽ lắc đầu, nói: - Không có, nhưng cường giả Vân Dương tông đang trên đường chạy tới, không biết có tới kịp hay không. - Người của Vân Dương tông? Đông Vô Mệnh cau mày, lập tức nói: - Nếu người của Vân Dương tông kịp thời đuổi tới, cũng đủ rồi, vấn đề là ta lo lắng họ sẽ chậm một bước. - Nếu có thể ngăn cản bốn sơn môn kia vài ngày, tạo cơ hội cho người Vân Dương tông chạy tới thì cơ hội sẽ lớn hơn rất nhiều. Lục Thiếu Du nói. - Ngăn cản một hai ngày thì không vấn đề, lão già khọm như ta đã lâu không hoạt động, có lẽ trong Cổ Vực đã có người bắt đầu quên ta! Ánh mắt Đông Vô Mệnh trầm xuống, trên mặt lộ vẻ âm lãnh. - Đông lão, ngươi có biện pháp sao? Lục Thiếu Du hỏi. - Nếu không có Vũ vương cùng Linh vương, độc trận của ta muốn vây khốn bọn hắn vài ngày không có vấn đề lớn, cũng cho bọn hắn biết Phi Linh môn không dễ chọc. Đông Vô Mệnh trầm giọng nói. - Đông lão có thể vây khốn người của Hắc Sát giáo bọn hắn, như vậy cơ hội cường giả Vân Dương tông kịp thời chạy tới sẽ càng lớn, vậy phiền toái Đông lão rồi! Lục Thiếu Du vui mừng, độc trận của lão độc vật đích xác không dễ trêu vào. - Nhưng trước khi bố trí độc trận, còn cần ngươi hỗ trợ, trong sơn mạch Vụ Đô có chút yêu thú trên người mang kịch độc, trong vòng bốn ngày ngươi có thể thu thập được bao nhiêu kịch độc cho ta, ta có thể đem uy lực độc trận đề cao bấy nhiêu, tới lúc đó cũng đủ cho Hắc Sát giáo nếm khổ! Đông Vô Mệnh lạnh nhạt nói. - Ta lập tức đi an bài! Lục Thiếu Du nhíu mày, nói: - Đông lão, nếu đem độc trận của ngươi phối hợp với trận pháp của Oánh tỷ, uy lực hẳn sẽ tăng hơn nhiều đi! - Kiệt kiệt, đó là đương nhiên, Hắc Sát giáo muốn đi vào Phi Linh môn, vậy dùng mạng để đổi! Đông Vô Mệnh âm lệ cười một tiếng, sát khí bao phủ, đây mới là bản sắc của một đời độc soái. - Sự tình đã tới bây giờ, Phi Linh môn không muốn nổi danh cũng khó khăn, vậy hãy để Phi Linh môn quật khởi đi, khiến cho mọi người đều biết cho dù là Hắc Sát giáo thì sao, Phi Linh môn cũng không phải mặc người chém giết, muốn động Phi Linh môn, vậy phải trả giá thật nhiều!
|