Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc
|
|
Chương 84
Quảng trường Tây Hoa, nơi tổ chức tuyên truyền phim mới.
Đại ảnh đế Hàn Văn Vũ, Lucas, Cố Thần Phong, Tiêu Hàn, còn có nữ chính duy nhất Phiến Trung, cô là diễn viên nghệ sĩ mới của Dương Tinh, cho nên lần tuyên truyền này, có thể nói tinh quang sáng lạn. Vô số phóng viên càng không ngừng tác nghiệp tại hiện trường, thừa dịp mấy đại ảnh đế chưa có tới, trước cùng nhà sản xuất, giám chế làm cuộc phỏng vấn ngắn.
Nghe nói lần này “hắc đế” lựa chọn phim “Thời gian hoàng kim”, đạo diễn khoe khoang khoác lác, chuẩn bị ngày đầu tiên sẽ lập ba triệu phòng bán vé, cái thuyết pháp này, nhà sản xuất cùng người đầu tư tâm tính cực kỳ vui mừng, ở hiện trường tuyên truyền phim mới, chủ sự Phương thậm chí chuẩn bị cả tiệc cốc tai, còn có bánh trứng, các loại salad trái cây linh tinh...
Lúc này trước sân khấu rất náo nhiệt, vô số fan đã vây chặt quảng trường như nêm cối, chỉ còn một lối đi thật dài tiến vào sân khấu, hai bên phải trái lối đi còn cảnh sát làm tường người, mới ngăn chặn được các fan điên cuồng gào thét.
Tứ đại ảnh đế cùng nữ chủ phía sau màn nghiêm túc chờ đợi... Lần tuyên truyền phim mới này bốn đại danh đồng thời tới, xuất hiện đầu tiên là Lucas, con lai Trung Hàn, chỉ thấy anh ta anh tuấn mặc tây phục màu trắng đứng ở bên xe, đối với nhóm fan tao nhã giương tay...
Nhóm fan ào ào hét ầm lên, Lucas là người yêu mới trước mắt giới điện ảnh, cá tính khiêm nhường, nhưng chính mình thường xuyên tươi cười ngượng ngùng, muôn vàn cô gái yêu thích...
Xuống xe tiếp theo chính là Cố Thần Phong cùng Tiêu Hàn, hai người vòng tay qua vai nhau như bạn tốt, đối với ngàn vạn ánh đèn flash cùng anh tuấn gật đầu mỉm cười, tiếp theo tam đại ảnh đế liền đứng chung một chỗ, để cho các fan cùng chụp ảnh, mới cùng nhau chậm rãi đi vào...
Hạ Tuyết dừng xe ở ngoài quảng trường, nhìn tiểu Thanh các cô ấy chờ ở một bên đã lâu, cô liền vội vàng nghiêng tới trước, đem caravat mới vừa rồi Hàn Văn Vũ không có thắt tốt chỉnh lại, tiếp theo lại cẩn thận vỗ vỗ trước ngực anh ta một cái như nhìn thấy bụi, đối với Hàn Văn Vũ cười nói: “Tốt lắm. Chúc ngài hôm nay thuận lợi.”
Bản thân Hàn Văn Vũ hơi sửa sang lại tây phục một chút, mới “uh” một tiếng, liền theo từng ánh đèn flash, bước xuống xe...
Toàn bộ hội trường giống như bom oanh tạc, tiếng fan hét chói tai điên cuồng liên tục, thậm chí có fan nhìn đến hình dáng hoàn mỹ khi Hàn Văn Vũ quay mặt, còn có cặp mắt đắm đuối đưa tình, mị lực vô hạn, đều tâm động liên tục, hét chói tai...: “Văn Vũ. Chúng tôi yêu anh.”
Hàn Văn Vũ nghe tiếng reo hò, liền mỉm cười vẫy tay với mọi người...
Nữ chunhs Dương Tinh cũng ngượng ngùng bước xuống xe, cô hôm nay mặc áo váy ngắn, một đầu tóc dài đến eo giờ uốn quăn lên, cắm một cây châm nhỏ, sắc mặt nhàn nhạt, đứng ở giứa ánh đèn flash, lại ngượng ngùng cười một chút, mới nhỏ nhẹ đi đến bên người Hàn Văn Vũ... Theo quy định tuyên truyền, hai nam nữ chính ở trong phim tình lữ quan hệ, cho nên cũng phải cùng nhau tiến vào, chỉ thấy Hàn Văn Vũ ở giữa ánh đèn flash, nhẹ nắm tay nhỏ bé của Dương Tình, đặc biệt thân thiết đi vào hội trường...
Toàn bộ fan đều mất mát nhìn Hàn Văn Vũ kêu to: “Văn Vũ. Chúng tôi yêu anh.”
Hạ Tuyết ngồi ở trong xe, nhìn bóng lưng Hàn Văn Vũ trước mặt, còn có anh ta cười rất đẹp, có ai biết anh ta vừa rồi ngủ trên xe rất giống heo? Cô vừa cười vừa chạy xe đến bãi đỗ xe, sau đó theo Lynda phân phó, cầm trà xanh Hàn Van Vũ thích uống, cùng lịch trình của anh ta vội vàng bước xuống xe, bản thân cũng đi vào hội trường, thật tốt mới thấy rất nhiều ngôi sao cũng tự mình cổ vũ đi đến hiện trường tuyên truyền...
Cô roạt một tiếng, cười rộ lên, rất hưng phấn mà xem các ngôi sao đứng ở trong hội trường, đều mỉm cười không thôi cùng các phóng viên tiếp xúc thân mật, khắp nơi phi thường náo nhiệt...
Hạ Tuyết khẽ cắn môi dưới, vừa rất hiếu kỳ nhìn các ngôi sao này, lại nghe người bên cạnh nói: “Hồ Điệp cùng Dạ Thiên Thiên đến đây.”
Cô sửng sốt...
|
Chương 85
Trái tim Hạ Tuyết đập thình thịch, nhớ lại, vì sao phải tuyên truyền như vậy, các nàng một ngày sau mới tới? Nàng tò mò đứng trong đám người, quay đầu nhìn Hồ Điệp mặc váy ren dài màu xanh da trời, khoác chiếc áo lông chồn màu trắng, tay đeo nhẫn ngọc trai Chanel, đi cùng trợ lý, vén chiếc váy thật dài, từng bước đi vào hội trường, tất cả đèn flash điên cuồng lóe lên trên thân thể nàng . . . . . .
Dạ Thiên Thiên mặc chiếc váy màu đen, là loại hiện đang thịnh hành rất đẹp, trang điểm nhàn nhạt, cổ tay mang vòng tay kim cương, tay cầm chiếc xắt tay màu đen nhãn hiệu Gucci, mang giày cao gót 10 phân, từng bước đi vào hội trường, phong cách của nàng luôn lạnh lùng, nhìn về ánh đèn flash nhàn nhạt tươi cười. . . . . .
Hạ Tuyết đứng trong đám người, nhìn hai đại mỹ nhân Dạ Thiên Thiên và Hồ Điệp, thật sự là một đóa hoa bách hợp và một đóa sen hồng, cùng xinh đẹp, đẹp đến nổi làm cho người ta hít thở không thông, trong lòng của nàng không khỏi hồi hộp, không khỏi nhớ tới Hàn Văn Hạo, mới một vài ngày, dường như hắn đã rời khỏi thế giới của nàng thật xa, Hạ Tuyết chỉ cần nghĩ đến ánh mắt sáng rực của hắn, khí phách mạnh mẽ, nàng nặng nề thở một hơi, quay đầu lại nhìn Dạ Thiên Thiên và Hồ Điệp hai người như chị em tốt tựa vào nhau, cùng chụp ảnh. . . . . .
Tiểu Thanh đi tới bên cạnh Hạ Tuyết, bất đắc dĩ cười nói: "Chậc! nhìn các nàng giống như chị em tốt, thật ra thì tranh giành chết đi sống lại! Tôi thực thay khó chịu các nàng!"
Hạ Tuyết quay đầu, nhìn tiểu Thanh nói: "A? Hai người họ bất hòa sao?"
"Làm sao có thể cùng được? Một người là người yêu mới của Hàn tổng giám đốc, một người là người yêu cũ!" Tiểu Thanh cười, chuẩn bị máy ghi âm thật tốt chờ Hàn Văn Vũ muốn dùng.
"A?" Hạ Tuyết kỳ quái nói: "Là thật à? Lời đồn là thật a?" Nàng cũng thường xuyên nghe Quách Dung nói việc này. . . . . .
"Cái vòng tin tức luẩn quẩn, thật thật, giả giả, trước kia cô ở bên ngoài, khẳng định không biết, bây giờ đã vào đây, cô nhìn là có thể hiểu được!" Tiểu Thanh cười nói.
"Nhưng . . . . . Nếu các nàng không hợp nhau, tại sao lại cùng nhau muốn đến hội trường?" Hạ Tuyết lại kỳ quái hỏi.
"Còn có thể vì cái gì?" Tiểu Thanh cười nhìn Hạ Tuyết nói: "Chắc là cô không không biết ? Văn Vũ Chúng ta là em trai của Hàn tổng giám đốc! Cho nên hai "Chị dâu" tự nhiên muốn tới lấy lòng chú em!"
"Gì? ? ? ?" Hạ Tuyết khiếp sợ đứng lên: "Cậu nói lại một chút ai là em trai? ? ?"
Tiểu Thanh ngạc nhiên nhìn biểu tình khoa trương của Hạ Tuyết, cười nói: "Văn Vũ chúng ta là em trai của Hàn tổng giám đốc a!"
Hạ Tuyết sợ tới mức mồ hôi đầm đìa, trừng to mắt, không nói nên lời, lại che miệng, khiếp sợ nghĩ: Làm sao mọi chuyện lại tập trung vào chỗ này hết vậy ? Rõ ràng vừa mới nói hẹn gặp lại với em trai của Hàn Văn Hạo, bây giờ lại thêm đây một em trai? Nàng thật buồn rầu nhìn Tiểu Thanh nói: "Tại sao nhà Văn Vũ có tiền như thế, lại còn muốn làm ngôi sao?"
"Tại sao không thể?" Tiểu Thanh cười rời đi. . . . . .
Hạ Tuyết mặt như đưa đám nhìn Hồ Điệp và Dạ Thiên Thiên cùng nói chuyện với Hàn Văn Vũ, nhìn nét mặt ba người bọn họ trò chuyện với nhau thật vui vẻ, nàng thật sự muốn chết. . . . . .
Hàn Văn Vũ đang nói chuyện với Hồ Điệp Dạ và Thiên Thiên, đột nhiên cảm thấy miệng có chút khô, tiện đặt nhẹ yết hầu gọi: "Hạ Tuyết! ! !"
|
Chương 86
Hạ Tuyết vừa nghe gọi, nàng sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra, lùi ra sau một bước!
"Hạ Tuyết! trà xanh của tôi!" Hàn Văn Vũ kêu một lần nữa, Dạ Thiên Thiên và Hồ Điệp mỉm cười, hai người nhìn xung quanh . . . . . .
Hạ Tuyết sợ tới mức không biết phải làm sao, vừa định muốn xoay người chạy trốn, bả vai lại bị một bàn tay vỗ xuống, nàng khẩn trương quay đầu, nhìn Hàn Văn Vũ đứng ở trước mặt mình, vẻ mặt cổ quái nhìn nàng nói: "Cô đang làm gì? Tôi gọi sao không đáp lại! trà xanh của tôi đâu ?"
"Ở chỗ này!" Hạ Tuyết đỏ mặt, vội vàng đưa trà xanh cho Hàn Văn Vũ, sau đó lơ đãng ngẩng đầu, nhìn thấy Dạ Thiên Thiên và Hồ Điệp đang cùng các ngôi sao khác uống rượu đỏ, nàng thở phào, nhẹ nhõm cúi đầu. . . . . .
Hàn Văn Vũ bên cạnh uống trà xanh, nhìn bộ dạng của Hạ Tuyết, kỳ quái vươn tay sờ khuôn mặt đỏ rực của nàng nói: "Rốt cuộc cô làm sao vậy? sao mặt lại đỏ như vậy?"
Hạ Tuyết đang nghĩ cách muốn chạy trốn, bởi vì lần trước nàng đã bị fan Dạ Thiên Thiên thiếu chút nữa đem nàng tiêu diệt, bây giờ sao còn dám ở tại chỗ này? Nàng vừa nghĩ đến đây, tiện lập tức ngẩng đầu nói với Hàn Văn Vũ: "Tôi đau đầu quá! Dường như phát sốt rồi!"
Hàn Văn Vũ vừa nghe, vươn tay áp lên trán nàng, lạnh băng, hắn “chậc” một tiếng, lại vươn tay, xoay khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, lắc tới, lắc lui nói: "Cô dám giả bộ bệnh với tôi? nhiệt độ cơ thể cô rất thấp muốn thành xà yêu ngàn năm sao! Mới đi làm ngày đầu tiên, đã muốn chuồn hả?"
Hạ Tuyết cắn môi dưới, bất đắc dĩ thở dài cúi đầu. . . . . .
Hàn Văn Vũ nhìn bộ dáng muốn chết đi của nàng, nói: "Nếu cô thật sự cảm thấy mệt mỏi, đến hậu trường nghỉ ngơi một chút! Buổi họp báo sắp bắt đầu, cũng không còn chuyện của cô nữa!"
Hạ Tuyết vừa nghe, liền cười rộ lên vội vàng gật đầu nói: "Tốt, tốt, tốt quá, tôi lập tức đi nghỉ ngơi, anh yên tâm!"
Hàn Văn Vũ thật sự không có biện pháp người này, mỉm cười nói: "Cô thật sự là cực phẩm, muốn đi nghỉ ngơi, thì cứ nói tôi tự mình làm, cô đi nghỉ ngơi một chút!"
Hạ Tuyết vừa nghe, cười to ha ha ha ha vài tiếng, vội vàng chạy vào trong đám người, lúc nàng đi về phía hậu trường, trong lòng thầm nghĩ: thực thật không ngờ, Hàn Văn Vũ là em trai của Hàn Văn Hạo, trời ạ, chẳng lẽ là báo ứng? Bởi vì chính mình mắng tổ tông mười tám đời cả nhà bọn hắn, cho nên tổ tông mười tám đời đều đã đến đây?
Fuck! hôm nay ma quỷ nhiều quá, đầu óc có chút rối loạn, nàng thở dài lo lắng, vừa định đi qua hậu trường quay về khán đài, lại phát giác cánh tay của mình lại bị tay ai kéo lại, sau đó móng tay thật dài bấm vào trong da thịt của nàng, nàng ôi một tiếng, cau mày quay đầu kêu to: "Ai vậy?"
Hồ Điệp tay nâng rượu đỏ, ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng, vẻ mặt xinh đẹp nhưng có chút u ám . . .
Hạ Tuyết hoảng sợ, mặt đỏ lên, cười nói: "Hồ. . . . Hồ. . . . Hồ Điệp. . . . . ."
Hồ Điệp hơi buông lỏng ra tay Hạ Tuyết, tiến lên một bước, tới gần Hạ Tuyết, nhìn kỹ khuôn mặt trẻ trung của nàng, làn da trắng nõn, cô ta cong nhẹ khóe miệng tươi cười, sâu xa nói: "Cô. . . . . . Làm sao có thể ở trong này? Làm sao lại trở thành trợ lý đời sống cho Văn Vũ?"
|
Chương 87
Sắc mặt Hạ Tuyết trắng bệch, nhớ tới cuộc nói chuyện hai người lần trước, chính nàng nói muốn rời khỏi thế giới của Hàn Văn Hạo, thật không ngờ lại dính vào người em trai, đổi lại là chính mình cũng phải hiểu lầm a. . . . . . vẻ mặt nàng đau khổ “ách” một tiếng, khó khăn nói: "Tôi. . . . . . Tôi. . . . . . Tôi không biết Hàn Văn Vũ là em trai của Hàn Văn Hạo. . . . . ."
"A.... . . . . ." Hồ Điệp mỉm cười nói: "Thật sự là duyên phận. . . . . . Nếu là người khác, sau khi biết sự thật, cô nghĩ muốn thông qua Văn Vũ tới tiếp cận Văn Hạo sao? May mắn Dạ Thiên Thiên không biết chuyện này, nếu cô ta biết rõ, tôi thật lo lắng. . . . . . cô ta sẽ nói các fan dùng axít hắt lên người cô!"
Hạ Tuyết sợ tới mức “oanh” một tiếng trong đầu, sau đó lo lắng hỏi: "Vậy phải làm sao bây giờ?"
Hồ Điệp quay đầu nhìn Hạ Tuyết cười rộ lên nói: "Còn làm sao bây giờ? Đi a. . . . . . Đi được càng xa càng tốt, không cần làm trợ lý cho Văn Vũ nữa, Dạ Thiên Thiên kia, không phải người bình thường, nếu người nào đoạt của cô ta cái gì, cô ta sẽ không từ thủ đoạn nào để đoạt trở về! Cô đấu lại được cô ta sao? Cái vòng luẩn quẩn này có bao nhiêu người dính vào……..?"
Hạ Tuyết ngơ ngác nghe. . . . . .
Hồ Điệp bên cạnh uống rượu đỏ, ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng một hồi, mới ho khan một tiếng, mỉm cười nói: "Đang làm trợ lý đời sống cho Văn Vũ, nhưng lại muốn gặp gỡ với anh trai sao!"
Hạ Tuyết nghĩ tới hai tròng mắt của Hàn Văn Hạo như một con báo, nàng không khỏi chủ lạnh run, nàng lo lắng hỏi: "Không phải đâu? Bọn hắn không phải ở riêng sao?"
Hồ Điệp giống như nghe được chuyện rất buồn cười, bưng rượu đỏ, cười khoa trương. . . . . ."Ôi! cô thật là khờ. . . . . . Bọn hắn làm sao ở riêng, đều là anh em ruột a, làm sao không thường xuyên gặp gỡ?"
Hạ Tuyết cắn môi dưới, thở dốc một hơi, lặng im cúi đầu, nghĩ tới 8.000 đồng tiền lương, trái tim nàng liền quặn đau. . . . . .
Ánh mắt Hồ Điệp híp lại, lộ ra tia tàn nhẫn, tìm cách nói: "Đúng rồi, vừa rồi Văn Vũ nhờ tôi nói với cô, đi vào phòng sản xuất, lấy tiết mục biểu diễn kế tiếp. . . . . ."
Hạ Tuyết vừa nghe, liền A một tiếng, mỉm cười nói với cô ta: "Biết rồi, cám ơn cô. . . . . ."
"Không có gì. . . . . ." Hồ Điệp sâu xa vươn tay, nhẹ nhàng vén sợi tóc lên trán Hạ Tuyết, hết sức dịu dàng cười nói: "Tại đây vòng tròn lẩn quẩn, cô nhất định phải học bảo vệ tốt chính mình, nếu không, bất cứ lúc nào cô . . . . . cũng có thể rơi vào cạm bẫy . . . . . Lần trước Dạ Thiên Thiên đem trợ lý của nàng tặng cho lão tổng công ty ăn sạch, mới được hứa cho cô ta quảng cáo son môi. . . . . ."
Trong lòng Hạ Tuyết không khỏi lạnh lẽo lần nữa. . . . . .
"Mau đi đi! Văn Vũ chờ cô!" Hồ Điệp mỉm cười nói.
"Được. . . . . . tạm biệt. . . . . ." Hạ Tuyết hoảng sợ xoay người, nhớ lại lời Hồ Điệp nói vừa rồi, trong lòng nàng vốn rất đơn thuần, lại như có tảng đá lớn đè nặng.
Hồ Điệp bưng rượu đỏ, nhìn Hạ Tuyết chậm rãi từng bước đi vào phòng sản xuất, cô ta cười lạnh, sau lưng trợ lý đột nhiên đi tới, đứng phía sau Hồ Điệp hỏi: "Làm như vậy được chứ? Người ở trong phòng Sản xuất, rõ ràng chờ Dương Tinh. . . Nếu Lưu tổng phát hiện không phải Dương Tinh. . . ."
"Đàn ông ai lại ngại ăn nhiều? Huống chi, để có một vai nữ chính, Dương Tinh đã đáp ứng người ta rồi, cô ta sớm hay muộn cũng chạy không thoát phải bồi người ta trên giường!" Hồ Điệp quay người lại, ngẩng đầu lên, lạnh lùng phân phó: "Mời tất cả phóng viên, đến phòng sản xuất dùng trà!"
Trợ lý ôn nhu lập tức mỉm cười gật đầu nói: "Vâng!"
|
Chương 88
Hàn Văn Vũ đi dọc theo hành lang, thẳng ra phía trước tìm Hạ Tuyết, hắn tức giận nói: "Người không có ở trong hậu trường, vậy ở nơi nào hả?"
Tiểu Thanh cầm điện thoại, nói chuyện với Tả La để thu xếp cuộc hẹn đến hiện trường quảng cáo vo buổi chiều, khng biết hai vị Ảnh đế có đồng ý ngồi chung một phòng ăn khng, nếu thương nht được th sắp xếp cùng vo phòng VIP. . . . . .
"Thấy Hạ Tuyết khng?" Hàn Văn Vũ nhn tiêu Thanh hỏi.
Tiu Thanh cầm điện thoại ở bên cạnh, lc đầu nói vi Văn Vũ: "Cô th ở phòng nghỉ của anh không?"
Văn Vũ nghĩ nghĩ, trực tiếp đi đến phòng nghỉ của mnh, khi hắn nm ổ khua, đẩy cửa ra đi vo phòng, kêu một tiếng: "Hạ Tuyết!"
Hn sững sờ tại chỗ, nhìn vẻ mặt Dơng Tinh đang đỏ bừng ngồi trên ghế sofa, lo lng như con thỏ nhỏ nhn hắn. . . . . .hn nhưng mấy, lạnh lùng trừng mt nhìn nng, chậm rãi hỏi: "Tại sao cô lại ở trong phòng nghỉ của ti? cô khng biết như vậy sẽ lm cho người khc hiểu lầm sao? C cảm thấy hm nay phỏng vin khong đủ nhiu?"
Dương Tinh xu hổ từ trên ghế sofa đứng ln, anh mt mơ mang, c chút ôi muội nhn Hàn Văn Vũ ni: "Tôi chỉ l. . . . . Có chút khẩn trơng chờ tuyên b. . . . Tiện thể vo ngồi một chút.. . . ."
Ánh mắt Hn Văn Vũ lạnh lùng, có phần sng tỏ, tươi cời nhưn Dơng Tinh nói: "Phải khng? Vậy cô cứ từ từ ngồi. . . . . ."
Hắn nói vừa xong, xoay người rời đi, phía sau lưng hắn chợt ấm áp, thân thể Dương Tinh đã áp sát vào lưng hắn, vòng tay ôm eo hắn, khẩn trương nói: "Đừng đi … Tôi sợ … chúng tôi diễn trò nam nữ để được phân vai nữ chính trong bộ phim này, cứu tôi đi …"
Hàn Văn Vũ hơi quay mặt, không hiểu lắm lời của nàng. . . . . .
Dương Tinh khẩn trương nói: "Tôi hối hận rồi. . . . . ."
Hàn Văn Vũ vẫn không hiểu, chờ nàng nói tiếp. . . . . .
"Tôi. . . . . . Tôi và Lưu tổng có giao ước, nếu ông ấy dành cho tôi vai nữ chính bộ phim này thì tôi liền. . . . . . tôi liền. . . . . ."
"Cô cùng hắn trên giường!" Hàn Văn Vũ nói xong, có phần nhàm chán ngẩng đầu, lập tức gạt hai tay của Dương Tinh, quay đầu lại nhìn Dương Tinh, nhìn cô gái đơn thuần, không biết gì đến buồn cười này. . . . . ." Cho nên cô sợ hãi, cô hối hận, bây giờ cô muốn thành công nhưng không muốn bồi ông ta trên giường!"
Dương Tinh thở gấp gáp, hốc mắt đỏ bừng, không biết nên làm sao bây giờ!
Hàn Văn Vũ lạnh lùng nhìn Dương Tinh nói: "Là người đại diện khuyên cô đi? Muốn cô bồi Lưu tổng trên giường, để được vai nữ chính bộ phim này, từ nay về sau một bước lên mây xanh, cô muốn một bước lên trời, chỉ cần hy sinh một lần! Đúng không?"
Nước mắt Dương Tinh thi nhau rơi xuống. . . . . .
Hàn Văn Vũ nở nụ cười lạnh, vươn ngón tay, cốc lên đỉnh đầu Dương Tinh mới nói: "Tôi nói cô thật là khờ, lúc ấy đạo diễn chọn cô là đã nhìn trúng điểm ngớ ngẫn và đơn thuần của cô, mặc kệ cô có đáp ứng lên giường hay không, đạo diễn nhất định sẽ dùng cô! Giữa người đại diện của cô và Lưu tổng có vấn đề!"
Dương Tinh mờ mịt ngẩng đầu, khóc lóc xin: "Tôi nên làm gì bây giờ? Tôi muốn thành công, tôi muốn thành công, hoàn cảnh trong nhà tôi, tôi. . . . . . Tôi. . . . . ."
Hàn Văn Vũ thở dài, nói: "Chuyện này, Lynda nói thật không sai!! Cái vòng luẩn quẩn này, có rất nhiều người bi thảm, đây không phải là mượn cớ!"
"Cứu, cứu tôi! Văn Vũ!" Dương Tinh khóc, quỳ xuống, năn nỉ Hàn Văn Vũ … ." Cứu, cứu tôi. . . . . . Tôi không muốn bồi lão già ghê tởm kia trên giường! Cứu, cứu tôi! Cứu tôi! Bây giờ, công ty trên dưới đang cho người tìm tôi!"
Hàn Văn Vũ mặt lạnh không lên tiếng. . . . . .
|