Cưng chiều : Bảo hộ vợ yêu
|
|
Chương 58: Quả đấm của đàn ông Ngãi Giai Giai đột nhiên nhìn thấy gã đàn ông quỳ trên mặt đất lao đến phía cô, lại càng hoảng sợ, bối rối chui vào trong ngực Tề Hiên. Tề Hiên nhìn thấy gã đàn ông đột nhiên vọt ra, muốn ra tay với Ngãi Giai Giai, vì vậy vội vàng ôm lấy Ngãi Giai Giai, một quyền đánh gã đàn ông ngã trên mặt đất. "A ——" Gã đàn ông bị đánh gãy hai cái răng cửa, đau đớn kêu một tiếng, té trên mặt đất. Anh em họ Nghiêm lao đến, áp chế gã đàn ông ở trên mặt đất, để cho hắn ta không có cơ hội phản kháng. Ngãi Giai Giai nhìn thấy máu ở miệng gã đàn ông, thì sợ tới mức kinh hồn bạt vía, đem đầu uốn cong vào bụng của Tề Hiên, không muốn nhìn thấy máu của người trước mắt. "Thiếu chủ ——" Ngãi Giai Giai bối rối nói. "Đừng sợ, có anh ở đây." Tề Hiên ôm Ngãi Giai Giai ngang lên, xoay người, lãnh mạc mà nói ra, "Đưa hắn ta đến cục cảnh sát." Còn đặc biệt nhấn mạnh ba chữ ‘ cục cảnh sát ’ kia. Anh em họ Nghiêm hiểu rõ gật đầu, sau đó áp chế gã đàn ông lên xe. Thiếu chủ bọn họ không hi vọng Ngãi Giai Giai biết rõ kết cục của gã đàn ông này, cho nên mới phải nói là đưa đến cục cảnh sát, nhưng thật ra là muốn đem người này đưa đến điện Diêm Vương, bọn họ sẽ xử lý vô cùng sạch sẽ. "Thiếu chủ, tay của anh có sao không?" Ngãi Giai Giai quan tâm hỏi. Sức lực là hỗ trợ lẫn nhau, thiếu chủ đã dùng sức đánh người kia như vậy, cũng đánh gãy hàm răng của anh ta, chắc hẳn là thiếu chủ cũng rất đau. "Không có việc gì, ngồi đi, đưa em trở về." Tề Hiên cười và nói. Buồn cười, quả đấm của anh có thể đánh vỡ bao cát, huống chi là một người ! "Cho em xem xem, như vậy em mới yên tâm." Ngãi Giai Giai ngồi ở trong xe, kéo một tay vừa đánh người kia của Tề Hiên qua, cẩn thận nhìn nhìn, còn dùng miệng thổi thổi. Nhìn hành động Ngãi Giai Giai quan tâm mình, trong nội tâm Tề Hiên ấm áp, đã lâu không có người nào quan tâm anh như thế, mà ngay cả cha của anh cũng không có quan tâm đến anh như vậy. Có một người quan tâm như vậy, thật sự là rất hạnh phúc. "Cô bé ngốc, nắm đấm của đàn ông không dễ dàng đau như vậy." Tề Hiên đem tay rút trở lại, vuốt đầu Ngãi Giai Giai, cưng chìu mà nói. Có người bạn đời như vậy, anh nên vừa lòng, nhưng anh thật sự nên cảm tạ chú hai của mình, nếu như không phải ông ta xếp đặt anh, ở trên người anh chém nhiều đao như vậy, anh cũng sẽ không được Ngãi Giai Giai cứu về, nên do đó mà quen biết cô bé này. "Nói bậy, lớp bọn em có một nam sinh, tức giận một nữ sinh đến dùng quả đấm đi đánh cái bàn, kết quả bạn ấy đau đến oa oa khóc lớn." Ngãi Giai Giai phản bác. "Đó là vì cậu ấy còn chưa phải là đàn ông chân chính, cậu ấy chỉ là nam sinh." Tề Hiên nói chuyện phiếm. "Là nguyên nhân này sao?" Bộ dạng của Ngãi Giai Giai có vẻ ngây thơ nghi vấn. Đàn ông sẽ không đau, nam sinh sẽ đau sao? "Đúng vậy, ngoan ngoãn ngồi yên, chúng ta cần phải đi." Tề Hiên lại một lần nữa cài chặt dây an toàn cho Ngãi Giai Giai. Chỉ cần là liên quan đến an toàn của Ngãi Giai Giai, anh đều để tâm. "Được, ngày mai em còn phải đi Tề thị tìm anh, ngày mai chủ nhật, không cần đi học." Ngãi Giai Giai khát vọng nói. "Đương nhiên có thể, anh chờ em đến đấy, nhưng anh chưa quên em là thông dịch viên giỏi." Tề Hiên nói đùa. "Được, sáng ngày mai em sẽ đến sớm một chút, như vậy có thể giúp anh phiên dịch một ít văn kiện, hơn nữa em còn mang nhiều thức ăn ngon cho anh." Ngãi Giai Giai hưng phấn nói. "Được." Tề Hiên nói phụ họa, bắt đầu khởi động xe, yên tĩnh mà lái xe. Kỳ thật căn bản không có nhiều văn kiện phải phiên dịch như vậy, nhưng chính là anh hi vọng có Ngãi Giai Giai ở bên người anh.
|
Chương 59: Ngoài ý muốn Ngày hôm sau, Ngãi Giai Giai dậy sớm một chút, làm nhiều thức ăn ngon, ngày hôm qua là một hộp cơm, hôm nay là hai cái, mỗi tay xách một cái, hưng phấn đi vào cửa chính cao ốc Tề thị. "Xin chào." Cô tiếp tân nhìn thấy Ngãi Giai Giai, thì vô cùng ân cần mà nói. "Ha ha, cám ơn!" Ngãi Giai Giai xấu hổ nói, sau đó tiếp tục đi về phía trước. Thái độ cô tiếp tân này càng ngày càng tốt, hôm nay giống như đem cô làm thần vậy, quái lạ . Công nhân viên của Tề thị nhìn thấy Ngãi Giai Giai đến đây, thì đều dừng lại công việc trong tay, trợn mắt há hốc mồm nhìn cô đi đến văn phòng tổng tài. "Ha ha, xin chào mọi người." Ngãi Giai Giai nhìn thấy ai cũng đối với người đó gật đầu ân cần chào hỏi, không có chú ý nhìn đường, kết quả đụng phải một người con gái xinh đẹp mặc cổ áo thấp ngực, thêm cả một cái hộp cơm trong tay cô cũng hất tới trên người cô ta, hơn nữa còn có một ít thức ăn dính đến trên khe vú như ẩn như hiện của cô ta. "Ai a, lại dám đụng tôi, muốn chết phải không?" Ngãi Giai Giai đụng phải người, thân thể có chút không ổn định, sau khi cô đứng vững thì mới phát hiện, thức ăn trong hộp cơm của cô toàn bộ rơi vãi trên thân người khác. "Thực xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi giúp cô lau." Ngãi Giai Giai buông cái cà mèn khác xuống, lấy khăn tay ra, tính giúp cô ta lau một chút. "Cút ngay, đừng đụng tôi, cô ở bộ phận nào, trực tiếp thu dọn đồ đạc rời đi." Cô gái nổi giận mà nói. "Tôi ——" Ngãi Giai Giai bị cô gái làm cho sợ tới mức run nhè nhẹ. Vốn lá gan của cô rất nhỏ, đặc biệt gặp phải người hung dữ một chút, cô càng thêm sợ hãi. "Đừng cô a tôi à, mau cút cho tôi, không cho phép lại xuất hiện ở trước mặt của tôi." Cô gái kiêu ngạo ra lệnh. Lúc này có một viên chức nhỏ vụng trộm đi đến văn phòng tổng tài. Cô muốn đi mật báo, để cho tổng tài đến thống trị cái người này ngày thường thích ức hiếp các cô, cô ta không chỉ là một cô gái có chút nhan sắc mà thôi đâu, còn chính là một tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ nữa, cô ta hôm nay đắc tội chính là cô gái của tổng tài các cô, aiz, để xem tổng tài các cô sẽ chỉnh cái cô gái kiêu ngạo này như thế nào. Nhân viên nữ đi vào văn phòng tổng tài, nhẹ nhàng gõ cửa. Tề Hiên tưởng Ngãi Giai Giai đến đây, vì vậy lập tức nói, "Vào đi." Song khi nhìn thấy người tiến vào không phải Ngãi Giai Giai thì sắc mặt lập tức thay đổi, "Cô tới đây làm cái gì?" "Tổng tài, cô gái ngày hôm qua cùng một chỗ với ngài đang ở dưới bị tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ bắt nạt, ngài mau xuống dưới cứu cô ấy a." Nhân viên nữ nói xong, cũng lập tức bối rối mà chạy ra ngoài. Tề Hiên nghe tin tức như thế, tức giận đứng lên, đi ra ngoài. Rốt cuộc là ai dám bắt nạt Giai Giai của anh như vậy, anh sẽ cho người này vô cùng đẹp mặt. "Làm sao cô còn đứng ở đây, không nghe thấy tôi nói cô đi thu dọn đồ đạc rồi cút đi sao?" Cô gái vừa thu dọn đồ ăn trên người mình, vừa rống to. "Thực xin lỗi, tôi không có đồ ——" Nước mắt Ngãi Giai Giai hiện ra. Cô mới vừa rồi bị cô gái này mắng quả thực là không đáng mà, nhưng mà cô lại không biết nên nói cái gì, muốn nói cô không phải công nhân viên ở đây, nhưng mà nói đến một nửa lại bị cô gái này rống trở lại. "Không có đồ phải không, không có đồ thì cô cứ như vậy cút cho tôi, đừng ở chỗ này chướng mắt tôi." Cô gái nổi giận nói, bắt đầu lấy tay đẩy Ngãi Giai Giai. "Nhưng mà tôi tới tìm ——" Ngãi Giai Giai muốn nói cô tìm tổng tài, đáng tiếc lời nói vẫn là nói chưa được một nửa đã nói không được nữa. "Tôi không quan tâm cô đến tìm ai, nơi này tôi định đoạt, cô cút cho tôi." Cô gái dùng sức đẩy Ngãi Giai Giai qua một bên. "A ——" Ngãi Giai Giai thân thể không ổn định, cũng theo đó mà ngã. Lúc này Tề Hiên vừa vặn đi tới, liền thấy một màn như vậy, lập tức vọt tới, đón lấy thân thể Ngãi Giai Giai chuẩn bị ngã xuống.
|
Chương 60: Bị trật Tề Hiên đón được thân thể Ngãi Giai Giai, sau đó ôm cô, sốt ruột hỏi, "Giai Giai, em không sao chớ?" "Không có ——" Vừa định nói không có việc gì, lúc này mới cảm thấy chân rất đau, vì vậy nhíu mày, toàn bộ thân thể tựa vào trên người Tề Hiên. "Bị thương ở đâu rồi, đừng dọa anh." Tề Hiên bối rối hỏi. "Chân của em giống như bị trật, đau quá." Ngãi Giai Giai nhịn đau nói. "Tổng tài, cô ấy ——" Vẻ mặt cô gái kiêu ngạo vừa rồi kinh ngạc nhìn Tề Hiên ôm Ngãi Giai Giai. Cái cô gái nhỏ này quan hệ thế nào với tổng tài, tổng tài sao lại lo lắng cho cô ta như thế? "Cô ở bộ phận nào?" Tề Hiên không vui hỏi. "Tôi là ——" Cô gái ấp a ấp úng, rất là bối rối. Kỳ thật cô cũng chỉ là một viên chức nhỏ mà thôi, cũng bởi vì thành tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ, cho nên mới dám cáo mượn oai hùm[1] như vậy. [1] là dựa vào thế lực của người khác "Cô ấy là tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ." Có người lặng lẽ nói. "Tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ phải không, tôi nhớ kỹ rồi, hừ ——" Tề Hiên khinh thường nói, sau đó ôm lấy Ngãi Giai Giai, xoay người rời đi. "Tổng tài, tôi thật sự là không phải cố ý, tôi không biết cô ấy là ——" Cô gái kích động nói xin lỗi. Cô vốn muốn quyến rũ tổng tài, chính là ai ngờ con mắt anh ta cũng không thèm liếc cô, về sau biết được tổng tài muốn cùng Diệp Tầm Phương của tập đoàn Diệp Thị đính hôn, cô mới buông tha cho tổng tài, tiến tới trở thành tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ. Nhưng mà bây giờ là cái tình huống gì, tổng tài không phải cùng Diệp Tầm Phương đính hôn ư, làm sao có thể cùng những cô gái khác ở một chỗ. "Khó trách gần đây nghiệp vụ của Tề thị kém như vậy, xem ra là có nguyên nhân, hơn nữa là nguyên nhân ở bên trong, chờ phương pháp giải quyết của tôi đi." Tề Hiên lãnh mạc nói, sau đó tiếp tục đi về phía trước. "Cái gì?" Cô gái sợ tới mức choáng váng, run rẩy mà rời đi. Người ở chỗ này đã thấy bộ dạng kinh ngạc của cô ta, vô cùng hưng phấn, đợi lúc cô ta rời đi, hoan hô kêu to. Cuối cùng đem cái cô gái cáo mượn oai hùm này đánh chạy, bọn họ tin tưởng, tổng tài tuyệt đối sẽ không lưu cô gái này, thậm chí ngay cả cái quản lí của bộ nghiệp vụ kia chỉ sợ cũng nên đổi người rồi. Nằm mơ cũng muốn ở lại, nằm mơ cũng muốn được tiến cử ( thăng chức), tại sao lại trở thành như vậy, ô ô Tề Hiên ôm Ngãi Giai Giai trở lại văn phòng, sau đó lập tức gọi điện thoại cho Mai Tử Thành, kêu ông đến Tề thị. "Thiếu chủ, em không sao, anh đừng lo lắng." Ngãi Giai Giai ngồi ở một bên, an ủi. Chỉ là chân trật khớp mà thôi, không có chuyện gì lớn, nghỉ ngơi vài ngày chẳng phải xong sao? "Không có việc gì, cái này còn gọi không có việc gì, chân bị trật rồi." Tề Hiên nổi giận nói, sau đó cầm điện thoại lên, gọi điện thoại đến bộ phận nhân sự, bất kể là ai tiếp, trực tiếp rống to, "Đem quản lí bộ nghiệp vụ xào cho tôi, lập tức." "Thiếu chủ, anh đừng tức giận được không, kỳ thật chuyện này là em không đúng, là do em hất cơm lên trên thân người khác trước." Ngãi Giai Giai nhận lỗi nói. Sự tình vốn chính là cô đưa tới, trách người khác không được a! "Nhưng mà cô ta không nên đẩy em." Tề Hiên tức giận nói, vừa nghĩ tới cô gái kia đẩy Ngãi Giai Giai, làm cho cô bị trặc chân, anh liền nổi giận. "Thiếu chủ, đừng nóng giận được không, tức giận đối thân thể không được tốt, được rồi, đừng tức giận mà?" Ngãi Giai Giai lôi kéo tay Tề Hiên, làm nũng. Trước kia cô chỉ làm nũng với mẹ Lâm cùng bác Lâm, đây là lần đầu tiên làm nũng với Tề Hiên, không biết anh có thích bộ dạng làm nũng của mình hay không, nếu như không thích, từ nay về sau cô sẽ không làm nũng là được. "Ai —— đối với em, sao anh lại không giận được." Tề Hiên ngồi ở bên cạnh Ngãi Giai Giai, bất đắc dĩ nói . "Em biết thiếu chủ là tốt nhất." Ngãi Giai Giai ôm Tề Hiên, vui vẻ nói. Quả nhiên không ngờ làm nũng có tác dụng .
|