Khổng Tước Kỳ Duyên
|
|
CHƯƠNG 316: GIẾT LỆ PHI HỒNG. Trên cao một tòa thế giới uy hiếp, bên dưới lòng người hoảng loạn, tất cả đều né đi thật xa. "Vũ Trì, ngươi phải chết" Lệ Phi Hồng điên cuồng, trợn mắt hét lớn. Phía dưới Vũ Trì ngước nhìn lên, ánh mắt lăng lệ bổng nhiên toàn lực xuất ra một kiếm: "Ầm..." kiếm chém vào thế giới của Lệ Phi Hồng nổ lên một âm thanh vang trời, tuy không thể đánh nổ nó nhưng cũng đẩy lùi nó ra xa. "Haha, ngươi không thể phá tan tòa thế giới này của ta, ngươi không thể, haha" mắt thấy một kích của Vũ Trì không thành công, Lệ Phi Hồng càng thêm điên cuồng cười lớn. "Chẳng lẻ phải bại lộ sao?" Vũ Trì mím môi tự hỏi, chưa thể có quyết định cuối cùng. "Trì nhi, an toàn tinh mạng quan trọng hơn, đừng suy nghĩ thêm nữa" ngay lúc ấy, tiếng của Tuyết Dạ đã vang lên bên tai cậu Bại lộ, trước sau gì cũng bại lộ. Cắn răng phóng lên cao, đứng đối diện với Lệ Phi Hồng, Vũ Trì tay chỉ hắn ngạo nghễ: "Ngươi có, ta cũng có" theo lời nói của cậu phát ra, ngay lập tức một tòa đại thế giới liền chấn động xuất hiện. So với tòa thế giới của Lệ Phi Hồng hoang sơ, còi cọc thì Tuyết Vũ Giới to lớn và "xinh tươi" hơn gấp trăm lần. "Đây...đây là một tòa sắp hoàn chỉnh thế giới" nhìn thấy Tuyết Vũ Giới, cho dù Mã Quỳnh Hoa hay Chung Đức Anh cũng không thẹn mà phát ra âm thanh kinh ngạc. Làm lâu năm Hợp Đạo Cảnh, nhưng thế giới của hai người cũng chỉ vậy, nhìn qua chưa chắc có thể so với Tuyết Vũ Giới này. "Vũ Trì...giấu diếm thật sâu a" Định Trưởng Lão tuy cũng kinh ngạc, nhưng trong lòng lại vì Vô Cấm Môn mà vô cùng vui mừng. "Thế Giới chi lực, uy áp" theo hiệu lệnh và điều khiển của Vũ Trì, Tuyết Vũ Giới đã bùng nổ sức mạnh áp xuống tòa thế giới của Lệ Phi Hồng. Bên kia chiến tuyến, thế giới của Lệ Phi Hồng cũng đang cưỡng ép chống lại. Tuy nhiên, so với Tuyết Vũ Giới nó biểu hiện ra quá yếu đuối. "Vũ Trì, ta chết cũng phải kéo ngươi theo" Vì tương lai Liêu Danh, Lệ Phi Hồng hắn phải quyết tử một phen. "Muốn tự bạo thế giới, ngươi đừng mơ" nhận ra ý định của hắn, Vũ Trì lập tức phun ra một ngụm Cửu Thải Huyền Quang. Cửu Thải Huyền Quang tách ra làm chín, phóng tới chín nơi khác nhau, ngay lập tức một tòa đại trận liền xuất hiện vây khốn Lệ Phi Hồng và thế giới của hắn lại. Nhưng hành động của Vũ Trì vẫn chưa dừng lại ở đó, cậu hóa thân thành Khổng Tước bay vọt lên cao hòa vào cùng không gian. Lúc này, từ khắp nơi của Tuyết Vũ Lâu đều phát sáng tụ về một điểm trong tinh không. "Vũ công tử, hạ thủ lưu tình" Chung Đức Anh nhận ra điều nguy hiểm muốn phóng ra ngăn cản, nhưng đã bị Đinh Trưởng Lão ngăn lại. Bên cạnh hắn Mã Quỳnh Hoa cũng muốn vọt ra, tuy nhiên trước mặt bà ta cũng là người của Vô Cấm Môn. "Chung phu nhân, ngươi không thể ra đó, đây là cuộc chiến riêng của bọn họ" người đó mở miệng. Nên nhớ Khuôn Vinh Giới này là tổng đàn của Vũ Tuyết Lâu, những vị tam phẩm chức nghiệp đều là tu vi Hợp Đạo Cảnh a. Người bên dưới rơi vào thế giằng co, bên trên Vũ Trì đã ngự đại trận, toàn lực công kích xuống Lệ Phi Hồng. Trên tinh không, một luồng sức mạnh tuyệt đối đủ uy hiếp bất kỳ Hợp Đạo Cảnh nào đã mạnh mẽ giáng xuống. "Ầm...rầm..." thế giới của Lệ Phi Hồng bị trấn áp, vốn đã rơi vào tình trạng suy yếu mất đi lực hoàn thủ. Nay bị đại trận oanh kích, rất nhanh liền nổ tung tóe. "A..." hòa với tiếng nổ vang trời là âm thanh gào thét của Lệ Phi Hồng. Liêu Danh nói bản thể của hắn là mây dể tan, nhưng hắn không tin, không ngờ hôm nay điều đó lại trở thành sự thật. Ngay thời khắc này nếu hỏi Lệ Phi Hồng hắn có hối hận không, hắn nhất định trả lời là không. Nhưng hắn lại nuối tiếc, nuối tiếc vì không giết được Vũ Trì, không thể giúp Liêu Danh loại bỏ một kẻ địch. "Danh, ta đi trước, ngươi phải đạp lên đỉnh phong, vì ta trả thù" trước khi ý thức hoàn toàn bị diệt, Lệ Phi Hồng chỉ kịp nghĩ như vậy. Cũng trong thời khắc Lệ Phi Hồng tan biến thì ở Thiên Nhai một âm thanh rống giận đã làm kinh động cả Thiên Nhai. "Phi Hồng, ngươi không thể chết, Phi Hồng, a....." Lệ Phi Hồng chết đi là việc chưa bao giờ vợ chồng Chung Đức Anh nghĩ tới, nhưng nay lại chân thật diễn ra trước mặt bọn hắn. "Vũ Trì ngươi dám giết Lệ Phi Hồng, ngươi chắc chắn phải chịu lửa giận của Thiên Nhai" Đứng đối diện nghe hắn hâm dọa, Đinh Trưởng Lão hừ lạnh một tiếng: "Vô Cấm Môn chúng ta há sợ Thiên Nhai các ngươi" Bên trên Vũ Trì cũng chẳng quan tâm hắn nói gì, lúc này dưới sự giúp đở của Thụ Lão và Quế Luân nương nương, cậu đang thu thập những mãnh vở thế giới của Lệ Phi Hồng còn sót lại. Đây đều là "chất dinh dưỡng" cậu không thể bỏ qua được.
|
CHƯƠNG 317: BẠI LỘ NHIỀU THỨ Thật ra, việc thu thập mãnh vỡ của thế giới khác để bồi bổ cho thế giới của mình không phải chuyện hiếm lạ gì, nhưng không phải ai cũng làm được. Nếu như không khống chế được những mãnh vỡ, một khi để nó va vào thế giới của mình thì lúc đó chuyện phát nổ hay đại loại như thế sẽ chắc chắn xảy ra. Cũng may Vũ Trì tu luyện Thời Không Đại Đạo, lại có Thụ Lão và Quế Luân nương nương trợ giúp, vì vậy cậu mới dám can đảm thu thập hết như vậy. Không tốn quá nhiều thời gian, Vũ Trì đã thu thập hết tất cả mãnh vở, sau đó mới bay xuống đối mặt với vợ chồng Chung Đức Anh. "Chung Trưởng Lão, hôm nay ta mệt mỏi cũng không muốn dông dài với vợ chồng ngươi. Muốn cứu Chung Thiên Tứ thì giao ra Giang Sơn Tú Lệ Đồ cùng với năm vạn Trung Phẩm Tinh Không Thạch ta sẽ thả hắn. Còn việc ta giết Lệ Phi Hồng, đó là do hắn đã đem mạng của hắn ra cược, cho dù Thiên Nhai Nhai Chủ đến cũng không làm gì được. Nếu ngươi dám ở đây buông lời đe dọa thì đừng trách ta không nể mặt" Tuyết Vũ Giới đã bại lộ, Vũ Trì cũng không tiếp tục giả vờ mà thẳng tay đòi một kiện Công Đức Thần Khí. Cậu biết, trước sau gì Thiên Nhai cũng tìm cậu trả thù, cho nên hôm nay nhất định phải lấy được thật nhiều lợi ích, nhanh chóng tu luyện lên mới tốt. Nghe đến điều kiện của cậu, mặt của vợ chồng Chung Đức Anh đều méo đi. Giang Sơn Tú Lệ Đồ là kiện Công Đức Thần Khí mà vợ chồng hắn chuẩn bị cho Chung Thiên Tứ, dẫu vậy lấy thiên tư của đứa con này không biết bao giờ mới cần dùng tới, vì thế Vũ Trì đòi hắn cũng chấp nhận đi. Nhưng về phần năm vạn Trung Phẩm Tinh Không Thạch, số lượng này cũng quá nhiều rồi, đừng nói hai vợ chồng bọn họ, cho dù là Thiên Nhai một lúc bỏ ra số tiền lớn như vậy cũng không thể. "Giang Sơn Tú Lệ Đồ ta có thể cho ngươi, nhưng năm vạn Trung Phẩm Tinh Không Thạch là không thể" Chung Đức Anh lập tức cự tuyệt. "Như vậy ngươi cho là mạng của con trai ngươi không đáng với số tiền này?" Vũ Trì nhếc môi nói. "Không phải là không đáng, mà chúng ta không có số tiền lớn như vậy" Mã Quỳnh Hoa bực tức nói lớn. "Nếu vậy ta giảm cho các ngươi một chút, lấy bốn vạn thôi" Vũ Trì nhún vai đáp lại. "Hai vạn" Mã Quỳnh Hoa nhanh chóng trả giá. "Ba vạn" Vũ Trì lại treo giá, nhưng lần này cậu không để bà ta nói tiếp. "Chung phu nhân, các ngươi là vì mạng Chung Thiên Tứ mà bồi thường, chứ không phải một cuộc mua bán thông thường mà trả giá tới lui" đây là cậu cảnh cáo bà ta. Cắn răng suy nghĩ một lúc, Mã Quỳnh Hoa cũng gật đầu chấp nhận. Ba vạn Trung Phẩm Tinh Không Thạch cùng với một kiện Công Đức Thần Khí, nghĩ đến thôi đã khiến hai lòng của hai vợ chồng quặng đau từng cơn. Thật ra Vũ Trì treo giá năm vạn Trung Phẩm Tinh Không Thạch là để hai người bọn họ trả giá, chứ cậu biết chắc hai người không thể có nhiều như vậy. Phải biết Vân Mộng Cốc Cốc Chủ bỏ ra một vạn đã là dốc hết cả xúc tích. Giao dịch rất nhanh được tiến hành xong, trước khi mang Chung Thiên Tứ rời đi, Mã Quỳnh Hoa còn quay đầu lại lườm cậu một cái. Sau trận chiến này cái tên Vũ Trì chắc chắn sẽ gây nên một hồi chấn động, nhưng có mấy người biết công lớn nhất chính là Tuyết Dạ. Nếu không có trận pháp của Tuyết Dạ thì Vũ Trì sẽ không thể lấy mạng Lệ Phi Hồng được. Nhận được đồ, Vũ Trì lập tức trở về bàn giao Giang Sơn Tú Lệ Đồ cho Tuyết Dạ. "Dạ, như thế nào?" nhìn hắn nghiên cứu, lúc sau cậu mới hỏi. "Đúng vậy, không ngờ suy đoán của ta là đúng, nó cùng với Sơn Hà Xã Tắc Đồ là cùng một bộ" Tuyết Dạ vui vẻ gật đầu. Sơn Hà Xã Tắc, Giang Sơn Tú Lệ, vậy là cậu đã có được hai món trong bộ Công Đức Đồ này rồi. Có lẽ vợ chồng Chung Đức Anh không nhận ra vì bọn họ không phải Trận Sư, nhưng Tuyết Dạ lại cảm nhận được bí ẩn trong tấm Sơn Hà Xã Tắc Đồ, vì thế hai người đã bí mật điều tra. Vốn hai người còn đang lo lắng không biết làm cách nào lấy được tấm Giang Sơn Tú Lệ Đồ này từ tay vợ chồng Chung Đức Anh. Thì không ngờ Chung Thiên Tứ lại tự nạp thân đến, giúp hai người hoàn thành kế hoạch trước dự kiến. "Giang Sơn Tú Lệ Đồ đã tới tay, còn lại...thật không biết bao giờ mới gom đủ" dù không biết rỏ một bộ có bao nhiêu tấm, nhưng Tuyết Dạ dám chắc với hai tấm có được vẫn còn thiếu. "Chuyện tìm kiếm có thể từ từ, bây giờ quan trọng là phải dàn xếp các thế giới xung quanh cho ổn thỏa" Vũ Trì lắc đầu nói ra. Việc bố trận trong từng tòa Tuyết Vũ Lâu, đem chúng liên kết lại với nhau đã bại lộ, các giới đã có sự đề phòng rồi. Huống hồ "Tỏa Không Quy Tâm Trận" lại uy lực đến vậy, các giới chắc chắn phải lo sợ có một ngày hai người đem nó đi đối phó bọn họ. Và hơn hết, phạm vi của nó quá lớn đã bao phủ hết bọn họ vào trong, cho nên bọn họ càng có thêm một nổi sợ, đó là bị khống chế. Lần này Lệ Phi Hồng đến, đúng là mang thật nhiều rắc rối.
|
Nay không có chap mới hả a
|
CHƯƠNG 318: TUNG HỨNG. Đại chiến kết thúc không bao lâu, đúng như dự liệu khắp nơi đều truyền tai nhau tin tức Vũ Trì chém giết Lệ Phi Hồng. Không chỉ vậy, bọn họ còn thêm mắm dặm muối, thần tượng hóa Vũ Trì lên như một vị Chiến Thần bất bại. Chuyện này không chỉ đả kích đến Thiên Nhai, mà còn hạ uy vọng của bọn họ đến thấp nhất trong những năm này. "Lệ Phi Hồng thành sự thì ít bại sự có thừa, đúng là đồ ăn hại" lúc này tại Thiên Nhai, một nam tử tức giận mắng lớn. Khi ấy, Liêu Danh ngồi bên dưới hai tay đã siết thành nắm đấm. Nhưng nam tử vẫn chưa dừng lại, miệng vẫn tiếp tục mắng nhiếc không ngớt lời. Sau đó, đột nhiên hắn quay qua nhìn Liêu Danh: "Tên vô dụng Lệ Phi Hồng đã chết, công việc tạo dựng uy vọng cho Thiên Nhai của hắn từ đây do ngươi tiếp tục. Nếu ngươi không vực dậy uy phong của Thiên Nhai, thì đừng trách ta vô tình" "Dạ Nhai Chủ, đệ tử ghi nhớ" Liêu Danh cung kính đáp lại, nhưng trong ánh mắt đang cuối xuống ấy lại chứa đựng sự âm lãnh tuyệt đối. Lệ Phi Hồng vì Thiên Nhai này làm không ít chuyện, bỏ ra rất nhiều công sức vậy mà khi chết chỉ đổi lại là những tiếng chửi rủa, oán hận thật không công bằng. Liêu Danh hận, hắn hận cả Thiên Nhai vô đạo đức này, hận Vũ Trì đã nhẫn tâm giết Lệ Phi Hồng và cũng hận bản thân quá vô dụng không thể bảo vệ người mình yêu. Tức nhiên, đám người của Thiên Nhai lúc này bàn tính không chỉ đơn giản là vực dậy uy phong của Thiên Nhai mà còn nhiều vấn đề khác, nhưng vợ chồng Vũ Trì thì chẳng có thời gian quan tâm tới. Đối với việc "Tỏa Không Quy Tâm Trận" bại lộ, hai người đã quyết định thà đi trước một bước giành thế chủ động còn hơn là ngồi chờ người khác đến hỏi tội. Chính vì vậy, kế tiếp hai người đã cho mời hết Giới Chủ của các thế giới lân cận lại. Cứ như vậy, không quá lâu trên Khuôn Vinh Thần Sơn, mấy chục vị Giới Chủ, đại diện Giới Chủ đã có mặt đủ. "Mọi người đều đã nể mặt đến đây, vậy ta cũng không vòng vo mà nói thẳng vậy" liếc nhìn đám người, Vũ Trì nghiêm túc lên tiếng. "Ở đây, các vị thấy Tỏa Không Quy Tâm Trận của Tuyết Vũ Lâu thế nào?" Có lẽ không nghĩ Vũ Trì sẽ đi thẳng vào vấn đề nhanh như thế, những người ở đây đều không biết trả lời sao cho phải. Lúc này, đột nhiên Thiên Hoa Giới Chủ hừ lạnh mở lời: "Cái gì Tỏa Không Quy Tâm Trận chứ, chẳng qua Tuyết Vũ Lâu của các ngươi muốn nắm quyền khống chế hết các giới mà thôi" Xem ra sau bài học lần trước, bà ta vẫn chưa tỉnh ngộ, muốn nhân cơ hội này đâm hai người một nhát a. Nhưng Vũ Trì chỉ cười nhạt, nhìn những người còn lại: "Các vị còn lại có ai nghĩ giống Thiên Hoa Giới Chủ đây cứ mạnh dạng lên tiếng, ta sẽ nghiêm túc lắng nghe" Câu này vừa ra, ngay lập tức có hơn hai phần ba các giới đều ầm ầm lên tiếng, nguyên văn cũng như Thiên Hoa Giới Chủ chỉ trích hai người. Nhưng cũng có vài vị "nhìn xa trông rộng" phản bác lại, theo phe hai người. Đợi tất cả nói xong, Vũ Trì mới lại lên tiếng: "Tỏa Không Quy Tâm Trận là một tam phẩm Đạo Trận, chắc các vị cũng biết" "Vậy các vị có ai biết, nó do phu quân ta bố trí hay không?" Đúng vậy, bọn họ dù biết đây là tam phẩm Đạo Trận nhưng chưa từng nghĩ do đích thân Tuyết Dạ bố trí a. "Nói vậy, trận này không phải do mấy vị của Vô Cấm Môn bố trí?" Cố gia chủ hô lớn, đánh thức những người khác còn đang trong mộng mị. "Đúng vậy, là do đích thân ta bố trí" Tuyết Dạ nhàn nhạt gật đầu mở miệng. "Chúc mừng Tuyết công tử, tuổi trẻ tài cao đã là tam phẩm Đạo Trận Sư, tiền đồ khó lường a" Cố gia chủ thông minh giành trước chúc mừng, sau đó là hàng loạt người khác cũng học theo, cho dù là Thiên Hoa Giới Chủ cũng giả vờ mà chúc mừng. Tuyết Dạ và Vũ Trì là đệ tử của Vô Cấm Môn Chủ, cho nên bọn họ tin tưởng hai người sẽ không mang chuyện này ra gạt bọn họ. "Phu quân ta đã là tam phẩm Đạo Trận Sư, có ai dám nói tương lai không trở thành tứ phẩm Đạo Trận Sư chứ" Lời này của Vũ Trì vừa ra lập tức đánh một đòn tâm lý mạnh mẻ đến tất cả bọn họ. Vũ Trì nói không sai, Tuyết Dạ tuổi còn trẻ đã là tam phẩm Đạo Trận Sư, nếu một mai trở thành tứ phẩm sánh ngang Tinh Vực Cấp cường giả, như vậy...bọn họ ở đây không dám nghĩ tiếp nữa a. Quan sát sắc mặt của đám người Vũ Trì nhếc môi tự tin nói tiếp: "Năm xưa, ta với phu quân đến Cố Khư Giới chẳng qua vì nhiệm vụ tông môn ban xuống, mở ra Tuyết Vũ Lâu cũng vì kiếm một chút tài nguyên tu luyện. Nhưng ở đây lâu, thấy được sự lạc hậu ở nơi này so với bên ngoài, cho nên chúng ta lại có ý tưởng giúp đở nơi đây phát triển đi lên" "Nói một câu mất lòng, nơi này của chúng ta chỉ là một gốc băng sơn, các vị tuy đều là chủ của một thế giới, nhưng đều không có thế lực lớn chống lưng, phải sống khép nép ở đây mặc cho người ức hiếp" Vũ Trì nói không sai, những người ở đây tuy là Hợp Đạo Cảnh nhưng cũng thuộc về tầng chót. Thân cô thế cô, không thể chen chân vào thế giới rộng lớn bên ngoài, nên mới tụ tập lại với nhau. Năm đó khi Cố Khư Giới Chủ còn sống, có Vô Cấm Môn chống lưng bọn họ đều lấy ông ta làm "lão đại". Có Vô Cấm Môn phía sau, nơi này sống còn tốt một chút, nhưng từ khi ông ta chết đi thì ngày càng bị phong bế, ít dám giao tiếp với thế giới bên ngoài. "Các vị chỉ trích chúng ta bố trí Tỏa Không Quy Tâm Trận là muốn khống chế các giới, vậy sao các vị không suy nghĩ chúng ta cũng là vì các giới mà bố ra trận này?" Một câu hỏi làm cho mọi người phải suy nghĩ, nhưng không một ai dám lên tiếng, chỉ chờ Vũ Trì nói tiếp: "Hai ta đến đây kinh doanh nhiều năm, ít nhiều cùng các giới đều có quan hệ lợi ích, các giới đều hưởng lợi mà phát triển thần tốc. Nhưng ở thế giới lấy thực lực vi tôn này, các vị có dám chắc nơi đây không bị người khác dòm ngó, thèm muốn. Ta nói thẳng, như chuyện của Lệ Phi Hồng lần này, các vị chắc không nghĩ hắn chỉ vì vợ chồng ta mà đến chứ? Nên nhớ mưu đồ của Thiên Nhai không phải một sớm, một chiều mới lộ ra" Vũ Trì càng nói, đám người càng đâm chiêu. Đúng là từ khi có Tuyết Vũ Lâu, nơi đây đã trở thành một nơi giao thương phát triển, nhưng cũng có không ít kẻ có ý đồ xấu tìm đến đây. Nhắc đến Thiên Nhai bọn họ càng sợ hãi thêm, Lệ Phi Hồng chết ở đây, cùng bọn họ ít nhiều cũng có liên quan, nếu Thiên Nhai trả thù...như vậy, bọn họ biết phải làm sao? "Các vị đều là người thông tuệ, hiểu được trước mắt phải làm gì cho đúng. Hiện tại chỉ ta, đứng sau là Vô Cấm Môn mới có thể bảo vệ các vị" Vũ Trì nói câu này ra, đám thành tinh ở đây đều gật đầu xưng phải. Không còn cách nào khác, vô hình bọn họ và Tuyết Vũ Lâu đã dính lại với nhau, không thể tách ra rồi. Vừa lòng với biểu hiện này, chỉ là sau đó cậu lại nói tiếp: "Nhưng dù sao Vô Cấm Môn cũng là đại tông, quản hạt địa giới rộng lớn khó mà nhìn chằm chằm nơi này, bảo vệ chúng ta chu toàn. Cũng vì nghĩ đến vấn đề an toàn này mà ta cùng phu quân mới hao tổn tâm huyết, tài lực bố trí ra Tỏa Không Quy Tâm Trận. Trận này không chỉ là của Tuyết Vũ Lâu mà nó còn có thể bảo vệ tất cả các giới ở đây" Tiếp tục câu chuyện không phải Vũ Trì nữa, mà thay vào đó lad Tuyết Dạ: "Các vị đã thấy uy lực của nó cường đại như thế nào. Thử tưởng tượng, nếu như không có đại trận bảo vệ mà nơi này của chúng ta bị thế lực ví dụ như Thiên Nhai tấn công, trong số các vị có mấy người tự tin mình sẽ còn sống?" Vợ chồng hai người kẻ tung người hứng, lúc vổ ngọt lúc đe dọa, làm cho tâm trạng của đám người sắp loạn lên luôn rồi.
|
CHƯƠNG 319: VƯU HOÀI HÂN ĐẾN. Nhìn sắc mặt của đám người thay đổi không ngừng, Vũ Trì khẻ nhìn Tuyết Dạ một cái, trong lòng âm thầm vui sướng vì kế hoạch tiến hành thuận lợi. Tuy nhiên, ngay lúc này cậu vẫn muốn tung ra một đòn quyết định: "Những gì cần nói ta đã nói hết, còn lại quyết định là của các vị. Nếu vị nào vẫn nghĩ chúng ta có mưu đồ xấu thì cứ đứng ra, ta sẽ lập tức thu hồi trận pháp ở thế giới của người ấy lại ngay, nhất định sẽ không để các vị lo lắng" "Hôm nay trước hai vị, thật sự ta phải nói một tiếng cảm ơn và xin lỗi. Bao năm qua nếu không có Tuyết Vũ Lâu thì chúng ta ở đây cũng sẽ không được như ngày hôm nay. Vậy mà chúng ta không hiểu nổi khổ tâm của hai vị, lại còn buông lời trách cứ, thật sự...cho ta xin lỗi hai vị" một vị Giới Chủ đứng ra thành khẩn xin lỗi, khiến cho rất nhiều người thu hồi chút tâm tư còn sot lại. Vũ Trì không biết lời này của ông ta được bao nhiêu phần thật tâm, cậu cũng không muốn biết, nhưng dù sao ông ta cũng giúp cậu hoàn thiện kế hoạch này cho nên cậu cũng cần phải biểu hiện đôi chút, vì vậy: "Thăng Minh Giới Chủ quá lời, ta hiểu các vị cũng vì lo lắng cho con dân của mình, cũng trách chúng ta đã không nói trước để các vị hiểu lầm" Vũ Trì đi xuống đở ông ta dậy, chân thành nói, sau đó nhìn qua đám người nói lớn: "Các vị có ai còn ý kiến gì cứ nói, chúng ta xin lắng nghe" Vũ Trì lần này không nhắm thẳng vào Thiên Hoa Giới Chủ, cũng bởi vì muốn thể hiện ra lòng rộng lượng, không chấp nhặt của cậu. Hôm nay coi như bà ta may mắn thoát được một kiếp. Ý kiến, giờ đây bọn họ còn có ý kiến gì nữa chứ, lợi ích của bọn họ đều đặt trên tay Vũ Trì. Huống hồ, sau những lời nói của vợ chồng cậu, có kẻ ngu mới đi tiếp tục chống lại. Đợi một chút không ai lên tiếng, Vũ Trì mới nói tiếp: "Nếu không có gì các vị không còn ý kiến gì thì chuyện này đến đây kết thúc. À đúng rồi, thời gian tới ta sẽ cố gắng mời Bách Chiến Liên Minh và Vô Cấm Môn đến đây tổ chức mấy hồi đấu giá hội, các vị trở về chuẩn bị chu đáo đi" Nghe đến sẽ có mấy hồi đấu giá hội sắp diễn ra ở đây, đám người liền mừng rở, hỏi thăm thêm vài câu nữa mới chịu rời đi. Bao lâu rồi nơi đây không có đấu giá hội cở lớn như vậy? Chỉ cần hai cuộc đấu giá hội này thành công, nơi này của bọn họ chắc chắn sẽ nổi danh a. Giải quyết xong đám người này, Vũ Trì mệt mỏi dựa vào Tuyết Dạ thở dài một hơi. "Dạ, ta cảm thấy mệt mỏi" Đúng vậy, muốn được chọn cậu không hề muốn bước đi con đường này, nó quá mệt mỏi và không hợp với cậu. Nhưng vận mệnh đã sắp đặt cậu phải làm nó, không chỉ vậy mà còn phải làm thật tốt. Ôm Vũ Trì lên, Tuyết Dạ hôn nhẹ cậu một cái, ấm áp lên tiếng: "Vậy Trì nhi nghĩ ngơi đi, mọi chuyện để ta lo" Sau cuộc hội hợp kín diễn ra, các giới đối với Tuyết Vũ Lâu không những không bài xích mà còn tăng cường hợp tác. Không chỉ vậy, bên ngoài có nhiều giới khác đã có mong muốn hợp tác cùng Tuyết Vũ Lâu, cho nên thời gian này Tuyết Dạ vô cùng bận rộn. Đợi mọi chuyện ổn thỏa, Vũ Trì cũng lấy lại được tinh thần, vợ chồng hai người mới trở vào Tuyết Vũ Giới xem xét. "Hình như lớn hơn trước một chút" Tuyết Dạ quan sát bốn phía, sau đó liền đánh giá. "Đúng vậy a" chợt Thụ Lão đáp lại. "Không chỉ lớn hơn trước mà còn sinh ra không ít Nguyên Mạch" Nguyên Mạch đẳng cấp kém hơn Phúc Địa, nhưng không phải vì thế mà khinh thường nó. Đối với một thế giới, Nguyên Mạch càng nhiều thì nồng độ Nguyên Khí càng cao, nó cũng chính là căn bản của một thế giới phải có. "Tuyết Dạ, Vũ Trì, các ngươi quan sát đằng kia" lần này là Quế Luân nương nương lên tiếng, hướng về phía gốc Thạch Đạo Thụ mà chỉ. Theo chỉ dẫn của bà ta, hai người nhìn gốc Thạch Đạo Thụ này liền nhận ra điều khác thường. Lâu rồi hai người không cung cấp "chất dinh dưỡng" cho nó, nhưng sao quanh nó Thánh Đạo phát ra nồng đậm đến vậy? "Đây là có chuyện gì?" Vũ Trì hỏi. "Ta cũng không biết phải gọi đây là may mắn hay tai họa. Lần trước ngươi đánh tan một tòa thế giới, không ngờ tới Đại Lục Chi Tâm của nó lại rơi vào gốc Thạch Đạo Thụ này, lại còn hòa chung với nhau" Quế Luân nương nương đáp. Đúng thật là không ngờ tới. "Như vậy, có ảnh hưởng gì đến Tuyết Vũ Giới không?" Tuyết Dạ cũng lo lắng không kém. Nếu như có ảnh hưởng xấu thì hắn cũng sẽ không ngần ngại mà phá hủy luôn cả hai. "Bây giờ thì chưa, chúng ta cũng đang quan sát nó, nếu như không ổn chúng ta sẽ ra tay" Nghe Quế Luân nương nương trả lời, hai người an tâm không ít. Tiếp tục ngó quanh xem xét tình hình, cùng Thái Dịch nói chuyện thêm một chút hai người cũng rời khỏi. Lấy tiến độ phát triển này của Tuyết Vũ Giới, có lẽ ngày xuất thế cũng không còn xa. Tương lai Tuyết Vũ Giới không biết phải còn gặp bao nhiêu nguy hiểm. Vì vậy hai người phải càng mau chóng tăng lên tu vi, sớm ngày Hợp Đạo mới được. Vừa ra khỏi Tuyết Vũ Giới, vợ chồng hai người liền nghe bẩm báo có kẻ muốn gặp. Nhưng cả hai chưa kịp đi gặp thì Hiên Viên Tĩnh đã vội vàng chạy đến. "Hai vị Giới Tử đại nhân, nếu Vưu Hoài Hân muốn gặp ta, mong hai vị có thể vì ta mà đuổi cô ấy đi" ---- P/s: Noel vui vẻ. 圣诞节快乐,祝大家有一个幸福的夜
|