Phế Tẩm Vọng Thực (Mất Ăn Mất Ngủ)
|
|
Chương 7: Chơi đùa đầu lưỡi (có thể chịu được chuyện giúp nhau ɭϊếʍ mặt)
Thời điểm Khúc Thủy tỉnh dậy phát hiện Lạc Đông đã ra cửa. Cậu theo bản năng xốc chăn lên kiểm tra khăn trải giường, “Hô~” May quá không có dấu vết. Chính là, qυầи ɭσ"ȶ như thế nào mặc xong?
Cậu mơ hồ nhớ rõ tối qua ngủ hạ thân bên dưới đều trần trụi… Không tin được chính mình trong tiềm thức vẫn luôn nhớ đem quần mặc lại. Thật yên tâm về bản thân a, cậu thật muốn tự vỗ tay tán thưởng chính mình. Nhớ tới sự tình xấu hổ tối hôm qua tự mình đi cọ xát đồ vật khổng lồ giữa hai chân của Lạc Đông, bản thân thật là… Thật là giỏi nha! Rốt cuộc đó là người mình luôn tâm tâm niệm niệm a, cùng chung chăn chung gối, không làm cái gì mới tiếc nuối. Lần đầu tiên trong đời cậu dám làm sự tình càn rỡ tới mức này, coi như là bí mật nhỏ chỉ mình cậu biết đi, dù sao cậu không nói thì cũng không ai biết.
Lúc Khúc Thủy xoay người xuống giường liền cảm giác được ɭồи nhỏ bên dưới phun ra ɖâʍ thủy chảy dọc theo đùi non, cậu lập tức vội vàng kẹp lấy hai chân, trong lòng nghĩ bản thân cũng thật ɖâʍ đãng, chảy nhiều nước như vậy, không thể làm dơ sàn nhà của Lạc Đông. Cho nên cậu vừa dùng tay che lại vừa kẹp hai chân mà đi vào phòng tắm. Thời điểm mở vòi sen cậu vẫn còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, nếu là tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Lạc Đông bắn vào bên trong cơ thể cậu, như vậy mới thật sự hạnh phúc nha.
Không được! Khúc Thủy, mày chính là giáo viên chính trực, sao lại có mấy ý nghĩ xấu xa, dơ bẩn như vậy a! Cậu vỗ vỗ mấy cái lên mặt, mau tỉnh lại thôi! Ha~ Anh ấy thật đẹp trai. Tỉnh táo bất quá mới có 3 giây, Khúc Thủy lại lần nữa vướng sâu trong vũng lầy…
Buổi tối Lạc Đông về nhà, Khúc Thủy đang ở phòng bếp nấu ăn, theo động tác khuấy muôi mà eo nhỏ uốn éo uốn éo, Lạc Đông nhìn chằm chằm thèm khát…
Dáng người nhỏ nhắn, cặp ᘻôиɠ to vểnh!
Hắn thật muốn cầm cái loa ra chợ mà lớn tiếng hò hét cho quần chúng nhân dân, nhìn xem đây chính là vợ của bổn vương! Là người của ta! Hừ, không khoe ra trong lòng liền ngứa ngáy. Không được, không thể tiếp tục đợi, việc này không nên chậm trễ, hôm nay bắt buộc phải đem người lên dĩa!
“Tiểu Thủy, ca về rồi!” Lạc Đông đi đến phía sau vuốt cái eo nhỏ của Khúc Thủy mà nói.
“Con hôm nay không về, chỉ có hai đứa mình thôi” Lạc Đông đem môi dán ở bên lỗ tai Khúc Thủy thấp giọng trêu chọc.
“Con, sao không về ăn cơm a” Khúc Thủy nói xong liền thẹn thùng, cậu biết nói như vậy thực ái muội, chính là cậu muốn cùng Lạc Đông thân mật, càng thân mật một chút thì tốt.
“Anh gửi ở nhà bà nội rồi, em cũng đừng nhớ thương nó, nó ở bên đấy còn không được ăn uống no nê sao.”
“Ân”
“Tiểu Thủy, đừng khuấy nữa, canh trứng sắp bị em khuấy tan rồi kìa.”
“A…” Khúc Thủy lập tức lấy nắp đậy nồi, tắt bếp.
“Tiểu Thủy, ăn miếng canh đi.” Tay trái Lạc Đông ôm eo Khúc Thủy, tay phải cầm lấy muỗng của mình mà đưa tới miệng nhỏ đút cho cậu. Đút một miếng rồi một miếng, bộ dáng nhu thuận của Khúc Thủy làm tâm Lạc Đông giống như bị lông chim nhẹ nhàng cào một chút, ngứa chịu không được. Hắn thấy Khúc Thủy uống xong liền lập tức đem muỗng về ɭϊếʍ ɭϊếʍ mấy cái, làm mặt Khúc Thủy nổi lên một tầng ửng đỏ.
“Tiểu Thủy, uống bia với anh đi.” Lạc Đông bắt đầu tiến hành bước thứ nhất của kế hoạch.
“Em, em uống không được tốt.” Cậu thật sự chưa từng uống rượu, cậu sợ bồi Lạc Đông sẽ khiến hắn uống không tận hứng.
“Bia có cái gì mà không uống được, em uống cùng anh mấy ly là được rồi, dạo này không uống nên có hơi thèm chút.”
“Vậy được rồi.” Đáp án đúng như dự kiến.
Ngay sau đó Lạc Đông khui một chai đưa tới trước mặt Khúc Thủy, “Tiểu Thủy, uống thử xem.”
Khúc Thủy uống một ngụm liền cau mày trong lòng nói thầm, cũng không dễ uống a, nhưng mà anh ấy nói uống ngon, nhất định là tại mình không biết uống.
Uống uống một hồi hai người đều có chút ong đầu, không đến mức quá say, nhưng là có chút nóng, có điểm lơ mơ.
“Ca, đừng uống nữa, mặt anh đều đỏ hết lên rồi.”
“Hắc hắc, Tiểu Thủy, em thật đẹp”
Lạc Đông một bên nói một bên đem Khúc ôm vào lòng, cả cơ thể Khúc Thủy mất trọng tâm ngã thẳng vào lòng ngực hắn.
“Ước gì em trở thành bà xã của anh, em lớn lên đẹp như này, eo nhỏ, chân dài, ᘻôиɠ vừa to vừa mềm làm anh thích muốn chết nha”
Lạc Đông càng nói càng hăng say, lúc gần sát Khúc Thủy mùi rượu phả lên khuôn mặt đỏ bừng của cậu, làm cho cậu vừa nóng vừa ngứa.
“Ca… anh,” Khúc Thủy trong lòng vui vẻ cực kì, Lạc Đông nói muốn cậu làm bà xã của hắn, nhưng mà lời nói lộ liễu có chút khó nghe nên cậu không biết trả lời làm sao, chỉ có thể một tay ôm lấy cánh tay đang ôm cậu phía sau, một tay khác nắm lấy cổ áo Lạc Đông.
“Tiểu Thủy như thế nào được nuôi lớn, da làm sao vừa mềm lại vừa trắng như vậy, hửm?” Một bên hỏi một bên dùng bàn tay to rộng vuốt ve qua lại, khuôn mặt nhỏ của cậu bị bàn tay to xoa nắn đùa giỡn tựa hồ giây tiếp theo liền sẽ bị xoa trầy da.
“Ngô ~” Khúc Thủy nhịn không được bật ra tiếng thở dốc.
“Thật mềm a!” Lạc Đông cảm thán một tiếng rồi di chuyển cái mũi hướng lên trêи, hít một hơi thật sâu, lại phun nhiệt khí trêи mặt Khúc Thủy. Dùng cái mũi tiếp tục đưa đẩy cọ xát, hơi thở đan xen, không khí ái muội dường như sắp hít thở không thông.
“Ha~” chóp mũi Lạc Đông đụng cánh mũi Khúc Thủy, lại từ gương mặt di chuyển đến hốc mắt, làn da mẫn cảm bị mùi rượu vây dính, Khúc Thủy dùng sức ngăn chặn cái mũi Lạc Đông, cả người cũng không dám động đậy.
“Ba~ ba~” rốt cuộc kết thúc khi dễ cái mũi, Lạc Đông lại bắt đầu dùng miệng điên cuồng hôn lên, không hề thương tiếc mà ᘻút̼ vào, phát ra tấm tắc tiếng nước.
Khúc Thủy bị làm cho tê dại. xụi lơ nhỏ giọng rêи rỉ. “Ô~ a… đừng, ô~”
Nhưng Lạc Đông vốn cũng không định buông tha cậu, đồ vật của chính mình tất nhiên phải hảo hảo đùa bỡn.
“Cái miệng nhỏ của Tiểu Thủy sao nóng vậy nha.” Ngón tay cái hung hăng vẽ vòng, ấn lên cánh môi Khúc Thủy, “Ngô ưm~” Khúc Thủy hoàn toàn không trả lời nổi. Lạc Đông đem cái mũi cọ cọ đẩy vào giữa hai cánh môi nóng bỏng.
“Không được, quá khô (*), ca phải để cho em dùng nước miếng hấp nhuận, hiện tại liền cho em ɭϊếʍ ướt nó!”
(*) chắc ý là nói môi ảnh khô quá =)))
Lạc Đông thở hổn hển không đợi Khúc Thủy trả lời mà âm thầm tự quyết định, hắn dùng bờ môi dày khô ráp của mình đem cánh môi trêи của Khúc Thủy hút vào trong miệng, mạnh mẽ toát lộng, còn vươn đầu lưỡi chen vào giữa hai hàm răng đỉnh nhập, loát động qua lại.
“Ưm…ưm~” Khúc Thủy lắc đầu có chút kháng cự.
Lạc Đông mắt điếc tai ngơ tiếp tục cắn ᘻút̼, cơ hồ muốn nuốt vào, thời điểm buông ra môi trêи Khúc Thủy có chút hơi sưng lên. “Ha a~ ha~” Khúc Thủy há miệng thở dốc, đầu óc ngày càng trống rỗng.
“Lại đây, ɭϊếʍ ɭϊếʍ cho anh.” Nói xong vươn đầu lưỡi linh hoạt bắt đầu ɭϊếʍ láp môi Khúc Thủy, một bên còn phun nhiệt khí, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ. Đùa nghịch đầu lưỡi thật thoải mái, hắn bắt đầu làm càn tấn công gương mặt Khúc Thủy, Khúc Thủy nơi nào chịu được kiểu chơi đùa tình thú như vậy.
“Ca… a~ quá, quá sắc tình ~”
Khúc Thủy càng ngượng ngùng càng làm Lạc Đông hưng phấn, hắn giống chó săn mà ra sức ɭϊếʍ láp, nước miếng dính đầy khuôn mặt nhỏ của Khúc Thủy, làm Khúc Thủy không ngừng ɖâʍ kêu.
“Ha a~ a~” Cả cơ thể Khúc Thủy đều có chút kϊƈɦ động run rẩy lên.
“Mau, mau há miệng ra, để ca nếm thử hương vị của em.”
Khúc Thủy vẫn còn đang trong dư vị cao trào do ban nãy bị tập kϊƈɦ bất ngờ, do dự mà ôm lấy Lạc Đông, ngượng ngùng hé miệng.
“Ngoan nào” Lạc Đông dùng hông đỉnh đỉnh phía trước.
Khúc Thủy không chịu nổi hắn dụ hống, phối hợp hé ra cánh môi, Lạc Đông nhìn đến đầu lưỡi nhỏ hồng nộn bên trong thì như bị ma nhập, đem ngón tay tiến vào mà quấy loạn.
“Ngô~ ngô~” làm cho Khúc Thủy nước miếng chảy ròng ròng, chảy tràn xuống cằm, Lạc Đông liền nghiêng đầu một ngụm đem nước miếng hút vào trong miệng. Đùa bỡn một hồi hắn nút lấy đầu lưỡi nhỏ linh hoạt mà hít hà.
“Tiểu Thủy, thật là ngọt”
“Ưm… ân… ân…” Khúc Thủy nói không ra lời chỉ có thể hừ hừ biểu đạt ý nghĩ của chính mình.
“Ngoan, ca muốn ăn đầu lưỡi của em.” Nói xong liền buông ra tay, dùng miệng bao lấy cái lưỡi hương diễm hung hăng gặm cắn.
“A… ha a~” Đầu lưỡi Khúc Thủy đã tê chịu không nổi, nước bọt không tự giác tràn ra, theo khóe miệng chảy ròng đến cần cổ. Hạ thân bên dưới cũng đã bắt đầu chảy nước, bàn tay to của Lạc Đông đã vói vào quần ngủ của cậu mà không ngừng xoa nắn ᘻôиɠ thịt.
Căn phòng vốn an tĩnh càng khiến thanh âm nút lưỡi chùn chụt đầy kϊƈɦ tình trở nên rõ ràng.
“Tiểu Thủy, có thích anh hay không? Hử?”
“Ân a~, thích”, Khúc Thủy há miệng vươn đầu lưỡi đáp lại, đồng thời dùng tay vuốt ve sau cổ Lạc Đông, tựa hồ vô cùng hưởng thụ môi lưỡi đan xen.
“Vậy dùng đầu lưỡi của em mát xa cho anh” Lạc Đông buông ra đầu lưỡi nhỏ của Khúc Thủy, nhìn về phía cậu, chờ đợi cậu thực hiện động tác tiếp theo.
Khúc Thủy đối với Lạc Đông vốn dĩ chính là khát khao cùng ham muốn, cho dù lại mất mặt cũng sẽ thỏa mãn hắn. Huống chi cậu cũng tưởng cùng Lạc Đông làm những việc thân mật nhất trêи thế giới, những việc chỉ riêng hai người bọn họ mới có thể làm.
Cậu thật cẩn thận tới gần Lạc Đông, hôn một cái lên môi đối phương, bắt đầu dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ râu trêи cằm Lạc Đông, “Ha~” thở nhẹ một tiếng, từng chút từng chút hướng lên trêи, đầu lưỡi chậm rãi ɭϊếʍ lên khuôn mặt góc cạnh, lông mi dày của Lạc Đông.
“Lại đây!” Lạc Đông một phen kéo Khúc Thủy qua, đem đầu lưỡi mạnh mẽ vói vào bên trong khoang miệng Khúc Thủy quấy đảo.
“Ân a ~ ân, ngô ~” Khúc Thủy không còn cố nén nhịn, hai người đều phát ra âm thanh thỏa mãn. Nước miếng chảy ra lại bị Lạc Đông ɭϊếʍ trở về luồn tới trong miệng Khúc Thủy, ép cậu nuốt xuống, Khúc Thủy gần như sắp bị đống nước bọt làm cho sặc.
“Ha a~ ca~ ưm, em rất thích ~ thích anh”
“Anh cũng thích em.” Lạc Đông quấn lấy đầu lưỡi Khúc Thủy đưa tới trong miệng chính mình ngậm lấy, dùng hàm răng khẽ cắn vài cái đáp trả.
“Tiểu Thủy, tiểu tức phụ của anh! Mau ăn đầu lưỡi của anh, uống nước miếng của anh nữa, ba, ba~” Lạc Đông nói xong một phen tụt xuống quần ngủ Khúc Thủy, đánh hai cái bốp lên ᘻôиɠ cậu.
Khúc Thủy trong lòng vô cùng vui vẻ chấp nhận thân phận.
“Thật xấu hổ~”
“Tiểu Thủy, ca khát, em uy ca uống bia. Dùng miệng đút, ca muốn uống trong miệng em.”
Khúc Thủy dùng miệng hàm chứa bia, bắt chước Lạc Đông môi khẽ nhếch, dán bên môi hắn đem bia đổ vào trong miệng đối phương. Lạc Đông uống xong, liền bắt đầu một đường cuồng hôn, lột ra áo ngủ Khúc Thủy, lưu lại một đường dấu hôn từ phần cổ đến bả vai cậu.
Hết chương 7.
Edit chương này xong thành người em gái bị trúng lời nguyền luôn huhu =)))))))
|
Chương 8: Thao lỏng bướm ɖâʍ của em được không? (hút иɦũ ɦσα, thao hoa huyệt)
“Ha a ~ ca ~ ca ~”
Tiếng rêи rỉ như bé mèo làm nũng của Khúc Thủy làm Lạc Đông yêu thích muốn chết, càng khiến hắn khát vọng hung hăng khi dễ cậu, hung hăng ȶɦασ chết cậu. Qυầи ɭσ"ȶ Khúc Thủy đã sớm bị nước ɖâʍ làm ướt nhẹp, tiểu côn thịt phía trước cũng đã cương cứng, cách quần lọt chà xát lên cự căn của Lạc Đông.
Hai bàn tay to lớn đầy vết chai sạn vuốt dọc eo nhỏ của Khúc Thủy, một đường vói vào qυầи ɭσ"ȶ bắt lấy hai cánh ᘻôиɠ căng tròn co dãn mạnh mẽ xoa nắn nghiền ép, hai tay đè ép cố ý cọ xát loạn thất bát tao (*) làm bướm ɖâʍ phía trước nhịn không được mà rục rịch chảy nước, thời điểm bị tách ra còn phát ra thanh âm dính dính nhớp nhớp.
(*) lung tung
“Ngô ưm~ ca, em, em có bí mật muốn nói với anh”
Khúc Thủy vô cùng sợ hãi hoa huyệt phía trước bị bại lộ sẽ khiến Lạc Đông phản cảm.
“Đây là cái gì? Hử?” Lạc Đông biết Khúc Thủy lo lắng, bàn tay hắn nhanh một bước lần vào trong qυầи ɭσ"ȶ của cậu, hướng tới địa phương khác hẳn người thường mà sờ sờ, còn cố tính ấn ấn ngón tay vào bên trong.
“Hừ ân ~ đừng chạm vào, ca, đừng đem ngón tay đâm vào mà~”
“Đó là, em…em…” Cậu thật sự nói không nên lời, cậu không biết giải thích như thế nào với Lạc Đông.
“Em là người song tính…” Cậu cắn môi, mắt nhắm lại, hai tay khẩn trương ôm chặt cổ Lạc Đông, rốt cuộc vẫn là thẳng thắng nói ra bí mật mà cậu đã giấu kín bấy lâu.
“Anh đừng ghét bỏ em… ca…” Khúc Thủy nhỏ giọng cầu xin bên tai Lạc Đông.
“Chúng ta đừng quan tâm đến nó, cứ làm như nó không tồn tại được không ~ ca, ưm, anh đừng không cần em…”
Cậu càng ngày càng bất an, sợ hãi cả hai mới vừa tâm linh tương thông chỉ bởi vì thân thể khiếm khuyết mà tan vỡ. Hai cánh tay cậu ôm cổ Lạc Đông một chút cũng không dám buông, còn không ngừng mà vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ hôn bên tai Lạc Đông, cậu chỉ có thể nghĩ ra cách thức vụng về nhất này mà liều mạng lấy lòng người yêu.
Lạc Đông một khía cạnh thực đau lòng Tiểu Thủy của hắn sao quá ngây thơ, một bên lại nhịn không được mà muốn đem cậu ȶɦασ tới khóc. Thật cmn câu dẫn!
“Đệt, sợ cái rắm! Ngoan ngoãn cho anh ɭϊếʍ, anh hiện tại phải dùng bức ɖâʍ của em để rửa tay!” Nói xong Lạc Đông cũng không hề ôn nhu, hai ngón tay cắm thẳng vào hoa huyệt của cậu mà khuấy loạn.
“Trách không được tên là Khúc Thủy, nước ɖâʍ phun như suối a” Hắn nói xong đem ngón tay lấy ra, hai ngón tay tách ra kéo theo dịch nhầy dính nhớp tạo thành một đường chỉ dài không dứt. (*)
(*) Đoạn này không hiểu dịch bậy =))) nói chung ẻm chảy nước nhiều vô cùng.
Khúc Thủy thẹn thùng không dám nhìn thẳng, cả người ửng hồng như tôm luộc, “Anh, mau lau đi a ~”
“Không được, anh muốn bôi lên mặt em!” Lạc Đông dứt lời liền đem nước ɖâʍ bôi loạn khắp mặt Khúc Thủy.
“Anh khi dễ em.” Khúc Thủy lập tức đem mặt dán lên vai Lạc Đông không thèm nhìn hắn.
“Ngoan, bôi lên mặt em, ca giúp em ɭϊếʍ sạch sẽ!” Lạc Đông ôm cậu đong đưa qua lại.
“Thật sao?” Khúc Thủy mềm mạm hỏi. Cậu nghĩ ɭϊếʍ đi rồi liền không còn dơ a.
“Thật mà, ngoan, quay mặt sang đây.”
Cuối cùng Khúc Thủy vẫn là không có tiền đồ nhắm mắt lại, bị ɖâʍ dịch của chính mình lau mặt.
“Thật ngoan, ca thích nhất em.”
Nói đoạn liền lè lưỡi, dùng bề mặt lưỡi thô ráp ɭϊếʍ láp mặt Khúc Thủy. Hắn một bên ɭϊếʍ một bên cởi quần, lộ ra côn thịt siêu to khổng lồ, không ngừng cách qυầи ɭσ"ȶ Khúc Thủy cọ xát, loạn động.
Lạc Đông đem Khúc Thủy đắm chìm vào nụ hôn cháo lưỡi nóng bỏng, một tay lấy lon bia còn dư vừa nãy đổ lên người cậu.
“Ha a ~ lạnh quá.” Bia theo một đường chảy xuống, toàn bộ qυầи ɭσ"ȶ đều bị rưới nước.
Bên dưới Lạc Đông không ngừng đỉnh đỉnh, miệng một chút cũng không nhàn rỗi ɭϊếʍ dọc từ trêи xuống dưới thân thể trắng nõn của Khúc Thủy. Đầu иɦũ ɦσα phấn nộn bị bia lạnh xối lên mà cương cứng, vô cùng mê người, cậu không có cặp иɦũ ɦσα lớn như phụ nữ, chỉ là so với nam nhân bình thường thì cơ ngực có chút mềm, đầu иɦũ ɦσα phát ɖu͙ƈ giống thiếu nữ tới tuổi dậy thì.
“Ân a ~” Lạc Đông chỉ nhẹ nhàng ɭϊếʍ ɭϊếʍ núm иɦũ ɦσα kiều nộn của Khúc Thủy, cậu liền mẫn cảm phát ra tiếng rêи rỉ.
“Thật tao a! Ca muốn ăn tao иɦũ ɦσα, Tiểu Thủy, đút anh!” Lạc Đông lúc nói chuyện phun ra nhiệt khí kϊƈɦ thích núm иɦũ ɦσα càng thêm dựng đứng.
Khúc Thủy nhắm hai mắt từng chút một đem thân thể hướng về phía trước, tự mình đem núm иɦũ ɦσα đưa tới miệng Lạc Đông đẩy đẩy.
“Đút ca ăn… ” Cậu run rẩy nói một tiếng.
“Có tiến bộ a! Ngoan, nói, ca, Tiểu Thủy mời anh ăn tao núm иɦũ ɦσα.” Lạc Đông kiên nhẫn dạy dỗ.
“Ngô, ca, Tiểu Thủy mời anh ăn, ăn tao núm иɦũ ɦσα ~” Khúc Thủy vẫn là cố hết sức lặp lại câu nói, mặt đỏ tai hồng sắp ngất.
“Ngoan, ca trong chốc lát liền thưởng cho em ƈôи ȶɦϊ.t bự!”
Hắn nói xong chớp mắt liền há to miệng hút mạnh hai bầu иɦũ ɦσα, sau đó dùng hàm răng khẽ gặm cắn rồi ngậm vào trong miệng, dùng đầu lưỡi khiêu khích chọc nguấy.
“Ha a~~ ngứa quá, ca ~ hút nhẹ ~ ưm a…thật… thật kỳ quái a ~” Khúc Thủy bị ɭϊếʍ đến nứиɠ. Bướm ɖâʍ chảy nước không ngừng.
Lạc Đông trực tiếp ném qυầи ɭσ"ȶ Khúc Thủy, một bên nút иɦũ ɦσα một bên đem người ôm tới sô pha. Hai người nhanh chóng cởi quần áo, dính chặt vào nhau. Khúc Thủy bị mài chịu không nổi mà vặn vẹo toàn thân.
“A ~ ha a~ thật thoải mái ~”
“Nói, có phải anh là thằng đàn ông đầu tiên ɭϊếʍ иɦũ ɦσα ɖâʍ của em hay không!” Lạc Đông lại ɭϊếʍ lại hút đem đầu иɦũ ɦσα Khúc Thủy đùa bỡn so với lúc đầu lớn hơn gấp đôi, khắp đầu nhũ đều dính đầy nước miếng của nam nhân.
“Ưm ~ đúng vậy ~ ca ~” Cậu một bên trả lời một bên nhịn không được đưa đẩy lên xuống, còn hướng hạ thân hắn cọ cọ.
“Fuck, ɖâʍ như đĩ, muốn chảy sữa ra luôn.” Lạc Đông phun một ngục nước miếng lên núm иɦũ ɦσα Khúc Thủy, tiếp đó bắt đầu gặm cắn.
Khúc Thủy có chút xấu hổ vặn vẹo thân thể, Lạc Đông còn cố ý chơi xấu đem hai hòn bi hướng miệng bướm nhồi vào.
“A ~”
“Mau ngậm sâu một chút, ɖâʍ bức của em cứ như suối nước nóng, thoải mái muốn chết”
“Ân a, nhét không được a, ca ~ ha ~”
Đám lông ƈôи ȶɦϊ.t bên dưới của Lạc Đông dựng cứng, cọ cọ xẹt qua âm đế Khúc Thủy kϊƈɦ thích cậu từng đợt co giật. Bên dưới nước ɖâʍ trào ra ngày một nhiều, làm ướt đám lông mao của cả hai.
“Tiểu Thủy, nước ɖâʍ của em giống như đang tưới nước cho đám cỏ của anh nha.”
“Ha a ~ đừng nói nữa a ~ ưm a ~” Khúc Thủy xấu hổ chịu không nổi lấy tay che mặt mình.
Lạc Đông cắn núm иɦũ ɦσα không định cho cậu đường lui, bàn tay bẻ ra ɖâʍ huyệt Khúc Thủy, đem quy đầu dán lên mạnh mẽ cà cà. Tiếp tục ép hỏi: “Côn thịt của anh có lớn hay không?”
“Lớn a ~”
“Có muốn chơi?” Một bên đem tay Khúc Thủy đặt lên phía trêи quy đầu.
“Dùng bướm ɖâʍ của em giúp anh nuôi 'nấm' được không? Tao bức có nghĩ ăn nấm? Hửm? Mau nói nha.”
Khúc Thủy nhịn không được kịch liệt xoay lắc, Lạc Đông đánh hai cái bạch bạch lên cặp ᘻôиɠ tròn của cậu mà hỏi tiếp: “Nói, có muốn ăn không?”
Khúc Thủy ngượng ngùng, cổ họng ực một tiếng. Lạc Đông thấy cậu không nói lời nào liền trực tiếp dùng quy đầu cà cà miệng âm đế, vân vê qua lại. Thịt huyệt phấn nộn đã sưng đỏ nhìn không ra hình dạng, quy đầu vẫn là không chịu buông tha, còn bắt đầu tăng tốc độ tiến công cọ động.
“Ha a ~ đừng chà nữa ~ không được~ nhịn không được ~ ca ~ a ~ a!” Khúc Thủy khống chế không được mà run rẩy mãnh liệt.
Lạc Đông vẫn tiếp tục dùng quy đầu đâm thọc miệng bướm, cọ động trêu chọc, chỉ tiến vào một chút liền ngay lập tức rút ra. Khúc Thủy rốt cuộc nhẫn nhịn không nổi, ôm lấy Lạc Đông đem đầu lưỡi vói vào khoang miệng hắn mà cuồng hôn.
“Ca ~ đâm vào đi.”
“Kêu ca ca ƈôи ȶɦϊ.t bự đi, mau kêu!”
“Hừ ân ~ ha ~ ca ca ƈôи ȶɦϊ.t bự, xin anh, xin anh tiến vào ~” Khúc Thủy thật sự chịu không nổi, ɖâʍ đãng khóc kêu, một bên còn chủ động nút đầu lưỡi Lạc Đông, hấp thụ nước miếng của hắn.
“Đệt! Đĩ ɖâʍ thèm ƈôи ȶɦϊ.t!” Lạc Đông mà còn nhịn nữa thì không phải đàn ông, lập tức đem quy đầu trực tiếp nhồi vào.
“A! Ca, đau ~” Khúc Thủy ngậm hút đầu lưỡi Lạc Đông ai oán nói. Lạc Đông một bên hôn môi cậu một bên dùng tay trấn an.
“Không có việc gì, thao mở xong thì tốt rồi, tao bức lần đầu tiên ăn đại ƈôи ȶɦϊ.t đều sẽ như vậy~ về sau mỗi ngày sẽ đều ȶɦασ em để bức ɖâʍ luôn hàm chứa ƈôи ȶɦϊ.t, đi đến đâu ȶɦασ đến đó, nơi này cũng là của em”
“Em ~” Khúc Thủy lẩm bẩm lặp lại.
“Em… em, anh cũng là của em luôn sao?”
“Đương nhiên, chỉ cần bà xã đủ ɖâʍ, anh mỗi ngày đều sẽ đâm chết em, hai chúng ta nhập thành một thể luôn được không?”
Khúc Thủy vừa nghĩ tới cảnh tượng đó liền không tự giác co thắt ɖâʍ huyệt đang ngậm ƈôи ȶɦϊ.t.
“Ngoan, ngậm đầu lưỡi ông xã!” Hai tay tận lực bẻ ra cặp ᘻôиɠ đang đung đưa của Khúc Thủy.
“Ngô ~ ha a, trướng quá ~ bự quá a~! Ông xã ~” Khúc Thủy nhịn không được lắc ᘻôиɠ điên cuồng.
“Đĩ ɖâʍ!” Lạc Đông rốt cuộc chịu không nổi, một phen đẩy ngã Khúc Thủy điên cuồng thọc vào rút ra.
“A ~ ha a ~ a ~ không được a ~ muốn chết~ nhẹ… nhẹ thôi ~”
Tiếng ȶɦασ nhau bạch bạch bạch bạch không ngừng vang lên trong phòng khách.
“Thật mềm a, ɭồи ɖâʍ của bà xã thật khít…Thật chặt, sướиɠ quá!” Một bên nói một bên lại hướng sâu bên trong đâm thọc.
“A ~ sâu quá… sâu quá… không được… sẽ hỏng… ông xã, ông xã ~”
Côn thịt lớn ở hoa huyện nhẵn nhụi nhiều nước không ngừng đóng cọc, đút ra đút vô liên tục ma xát.
“A ~ ha a ~ sắp không được rồi ~ không được ~” Khúc Thủy nhịn không được liền bắn tinh.
Lạc Đông đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ bôi lên phía trêи âm đế dùng tay chà xát. Ngay sau đó đem người đã xụi lơ bẻ ra hai đùi, từng chút từng chút xáp nhập.
“A ~ a ~ ưm…ưm ~ sâu quá…! Em không được…không được… Ông xã….”
“Quá lớn, em chịu không nổi ~ a ~”
“Ông xã cho em khô xốp ~ ȶɦασ em đến khép chân không được, nước ɖâʍ không ngừng mà phun ra, thế nào hả? Ân?”
“A ~ không cần, lỏng ông xã liền không thích ~ không cần lỏng ~” Khúc Thủy mạnh mẽ bắt lấy cánh tay Lạc Đông tỏ vẻ kháng nghị.
“Ông xã thích, em càng tao ông xã càng thích em, phía trước mà lỏng thì còn có ƈúc ɦσα nhỏ phía sau nha, tao bà xã, em càng ɖâʍ đãng thì càng đáng yêu~”
ɖâʍ thủy chảy đầy sô pha. Khúc Thủy bị ȶɦασ đến thất thần.
“Ha a ~ vậy thì, vậy thì ông xã thao đi, dùng sức ȶɦασ em~ ưm ~”
Lạc Đông cúi xuống ôm lấy người đang rêи rỉ bên dưới mạnh bạo hôn ᘻút̼, tốc độ càng lúc càng nhanh, mạnh mẽ thao đến chỗ sâu nhất.
“Bà xã, Tiểu Thủy, tao bà xã, ha, anh yêu em muốn chết.”
“Ha aa~, bà xã anh muốn bắn… Bà xã”
“A ~ a a, ha ưm~ anh bắn bên trong… mau bắn cho em… ông xã ~”
Lạc Đông bắt đầu ra sức điên cuồng đóng cọc vào nơi sâu nhất trong thịt huyệt.
“A ~ ha a ~” Hoa huyệt Khúc Thủy run rẩy liên tục co rút.
Tới giây cuối cùng, Lạc Đông hung hăng đem đại điểu nắc sâu bên trong Khúc Thủy mà bắn ra tới. Bị một luồng lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ xối vào bên trong làm cậu thất thần thét chói tai.
“Ha a ~ ha… aa…” Cả hai đều thở hồng hộc.
Ánh mắt Khúc Thủy tan rã ôm lấy đầu Lạc Đông không ngừng cọ hôn.
“Ca… ông xã… bắn bên trong… em~! Cho em ~”
Hết chương 8.
|
(Nhắc nhở lần nữa ngôn từ siêu tục nha ㅠㅠ)
Chương 9: Tiểu Thủy “thỉnh Kinh” mỗi ngày (uống nước miếng, bị đầu lưỡi thao khoang miệng, hoa huyệt bị chịch đến triều phun)
Ngay lúc cự căn khổng lồ của nam nhân định rời khỏi vách thịt ẩm ướt ngập đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙, hoa huyệt lại không tự giác co rút thèm thuồng đòi hỏi.
Cái miệng nhỏ tham ăn lập tức kẹp càng chặt, ý đồ bắt lại côn thịt to bự đem nó hung hăng cọ xát một vòng thành huyệt, không biết có phải do nơi đó thật sự quá sức trơn trượt, tϊиɦ ɖϊƈh͙ nam nhân bắn vào hòa cùng ɖâʍ thủy tạo thành hỗn hợp lầy lội bất kham.
“Ưm~….” Khoảnh khắc côn thịt từ trong cơ thể bật ra ngoài làm Khúc Thủy không tự giác ɖâʍ kêu một tiếng.
Hoa huyệt sưng đỏ đang được nhồi đầy lập tức trở nên vô cùng hư không, cái miệng nhỏ không khép lại được, không ngừng mở ra đóng lại mô phỏng động tác hô hấp, chậm rãi phun ra chất lỏng trắng đục theo khe bướm chảy xuống lộng ướt mặt sau, còn có một ít ở dưới thân Khúc Thủy sau trận làᘻ ȶìиɦ kịch liệt vừa rồi mà đọng thành một vũng lớn trêи ghế sô pha.
Khúc Thủy nghiêng chân ngã lệch vào một góc sô pha, gò má đỏ bừng, hai mắt ướt át còn không ngừng thở dốc.
Lạc Đông nhanh nhẹn ôm lấy người đem đầu Khúc Thủy cố định lại, nâng hai chân đè ngửa trêи sô pha, bản thân đè lên phía trêи hướng đôi môi hồng nhuận mê người mà ngậm ᘻút̼.
“Ngô…. Ngô ưm…” Khúc Thủy bị động thừa nhận nụ hôn làm cậu muốn tắt thở. Lạc Đông ᘻút̼ môi cậu đến tê dại, đầu lưỡi dày không hề ôn nhu mà mạnh bạo càn quấy, cậu thật sự không theo kịp tốc độ của hắn, chỉ có thể há miệng thừa nhận xâm lược.
“Ha, bà xã… chụt~ há miệng to ra để ông xã dùng đầu lưỡi thao em!” Lạc Đông cắn nhẹ đầu lưỡi dụ cậu phối hợp.
Khúc Thủy thở hổn hển câu lấy cổ Lạc Đông, dùng tay nhéo nhẹ bả vai hắn ám chỉ câu trả lời, sau đó đỏ mặt ngầm đồng ý, mắt nhắm lại chậm rãi há miệng vươn ra đầu lưỡi áp xuống, “A….”
Lạc Đông phải bị dáng vẻ đáng yêu của bà xã nhà mình giết chết, vội hôn gương mặt Khúc Thủy một chút rồi nhanh chóng thè lưỡi thọc vào khoang miệng ướt át của Khúc Thủy.
Lạc Đông bao bọc toàn bộ khoang miệng của Khúc Thủy không chừa một khe hở, hướng phía trong vươn đầu lưỡi thăm dò trước sau đảo loạn làm Khúc Thủy chịu không được mà buộc chặt yết hầu cố nén rêи rỉ. Đôi tay cào loạn khắp người Lạc Đông muốn chạy thoát.
“Ngô…… Ha a!” Khúc Thủy hô hấp càng ngày càng dồn dập, não bộ thiếu dưỡng khí liền muốn ngất ngay lập tức, lắc đầu cựa quậy, một bên phí công nghĩ muốn đem nước miếng trào ra hút trở về, khóe mắt hồng ướt nước rêи kêu hừ hừ.
Đầu lưỡi Lạc Đông dần dần cũng mò được đến yết hầu của Khúc Thủy, nơi đó so với những chỗ khác đều thực non mềm, cổ họng chưa từng bị ngoại vật mạnh mẽ tấn công không ngừng bài xích kháng nghị. Nhưng càng như vậy lại khiến hắn càng muốn ác liệt thao làm, khai phá từng gang tấc trêи người cậu, khiến cậu hoàn toàn thuộc về mình vô điều kiện.
Hạ thân bên dưới của Khúc Thủy vốn đã xụi lơ lại lần nữa thức tỉnh, cọ loạn lên lông mao thô ráp hỗn độn của Lạc Đông, đại lượng tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng ɖâʍ thủy từ trong hoa huyệt tràn ra ngoài sô pha, tích một đống lớn ở cúc huyệt phía sau, kϊƈɦ thích tiểu huyệt chưa từng bị khai bao cũng bắt đầu co giật. Lạc Đông ɭϊếʍ láp xong nơi yết hầu của Khúc Thủy, liền bắt đầu tấn công dồn dập, đâm thẳng vào sâu trong cổ họng, không ngừng lao tới thọc vào rút ra.
“Ha….. Ha~ đừng…” Khúc Thủy không ngừng vặn vẹo thân thể muốn tránh đi đại lưỡi ɖâʍ ô, đầu lưỡi bắt đầu điên cuồng dùng sức hướng sâu bên trong đỉnh lộng khoang miệng cùng đầu lưỡi. Nước miếng lộng ướt toàn bộ cằm, chảy xuống tới cổ, tiểu phân thân phía dưới cũng càng ngày càng cứng.
“Ha…… Ông xã…Ông xã, em chịu không nổi……”
Côn thịt bự của Lạc Đông đã sớm ngạnh muốn nổ, hắn một bên dùng đầu lưỡi ra sức đỉnh lộng khoang miệng Khúc Thủy, một bên thò tay xuống dưới lấy tϊиɦ ɖϊƈh͙ bôi loạn lên cặp ᘻôиɠ khiêu gợi của Khúc Thủy
“Chụt~, có muốn ƈôи ȶɦϊ.t bự của ông xã chơi em hay không?” Cự điểu nổi lên gân xanh dữ tợn, quy đầu sưng to hơi cắm vào miệng bướm lại lập tức rút ra, từng chút khiêu khích chủ nhân nộn bướm đang bị ɖu͙ƈ vọng che phủ mà chảy nước nhèm nhẹp.
“A…… A…… Ca~ ông xã, em muốn, mau tiến vào a!”
Khúc Thủy hai mắt mê ly sốt ruột ɖâʍ kêu, ngăn không được thanh âm rêи rỉ. Tao huyệt thèm bị ȶɦασ ngứa đến khó chịu, thật muốn bị nam nhân dùng côn thịt bự đem cậu hung hăng xỏ xuyên.
Thấy đại điểu cứ một lần rồi một lần rời khỏi chính mình, cậu rốt cuộc từ bỏ sợ hãi rụt rè. Đỏ mặt đem tay đè lại ᘻôиɠ nam nhân hướng ɖâʍ huyệt chính mình chống đẩy, phân thân phía trước đón ý hùa mà cương lên cọ động.
“Bà xã không đủ ɖâʍ, ông xã sẽ không ȶɦασ em” Lạc Đông cố ý trêu chọc Khúc Thủy, hắn muốn nhìn cậu nứиɠ ɭồи cầu chịch, biến thành kỹ nữ ɖâʍ đãng bậc nhất rêи rỉ dưới thân hắn, buông bỏ cảm giác xấu hổ mà phóng túng cực lạc.
“A….. Ông xã, ông xã ƈôи ȶɦϊ.t bự, cầu xin anh, xin anh mau chơi chết bà xã đi! Bức ɖâʍ ngứa quá, luôn, luôn chảy nước, chỉ cần anh đâm vào, muốn chơi em thế nào cũng được~”
“Fuck, chịch chết con đĩ mẹ em!” Lạc Đông rốt cuộc nhịn không được đem ƈôи ȶɦϊ.t một phát dọng thẳng vào tao bức non mềm của Khúc Thủy.
“Ngô…… Đại ƈôи ȶɦϊ.t, đại ƈôи ȶɦϊ.t cắm vào rồi……” Khúc Thủy nhắm mắt lại ɖâʍ kêu, bị côn thịt thao đi vào trong nháy mắt nước sốt văng khắp nơi, côn thịt ở bên trong hang động trơn mềm kịch liệt trừu động, toàn bộ nhục huyệt ôn nhu bao bọc lấy nguyên cây nhục côn to bự, không cho nó trốn thoát.
“Ha, tao bức bà xã thật nộn, em nói xem làm sao lại ɖâʍ như vậy hả?”
“A a a a! A….. Ông xã, tao bà xã thích, thích đại ƈôи ȶɦϊ.t, em là đĩ ɖâʍ, ông xã ƈôи ȶɦϊ.t bự ȶɦασ em thành đĩ!
Côn thịt bên dưới của Lạc Đông thật sự bùng cháy, đĩ mẹ ɖâʍ đến tận cùng, thật không hổ là người của hắn, trời sinh chính là câu dẫn đàn ông a. Hạ thân vừa thao đồng thời bắt đầu tìm kiếm điểm nứиɠ của bé ɖâʍ loàng.
“A! Ha a…… Nơi đó! Nơi đó không được a…… Ông xã, Ông xã!”
“Đm khít quá, em nói ông xã nghe đây là nơi nào? Ông xã lần đầu tiên tới, bị lạc đường rồi.” Vừa nói vừa dùng hung khí to lớn hướng phía trong đỉnh lộng, mỗi cú thúc lại làm cho Khúc Thủy giật nảy từng đợt, tao bức tự giác kẹp chặt hơn.
“Ngô! Ha, ha, nơi đó, nơi đó là… là t.ử ƈυиɠ…” Khúc Thủy run rẩy nói. Bức ɖâʍ bị cắm 'bép bép' va chạm không ngừng, Khúc Thủy lại muốn rồi.
“A, thì ra là t.ử ƈυиɠ… Ông xã dùng ƈôи ȶɦϊ.t gõ cửa, Tiểu Thủy có mở cửa hay không a?” Ngay sau đó Lạc Đông ở miệng t.ử ƈυиɠ trêu đùa quét một vòng theo chiều kim đồng hồ phía trong huyệt, kéo theo cặp ᘻôиɠ Khúc Thủy cũng phát cuồng mà xoay lắc đung đưa.
“A…… Ha a~ mở, mở cửa cho ông xã, ông xã mau tiến vào làm khách…” Khúc Thủy đã bị đùa bỡn tới nỗi vứt bỏ cảm giác thẹn thùng, một lòng muốn đại ƈôи ȶɦϊ.t của Lạc Đông ȶɦασ chính mình, ȶɦασ đến cấm địa ngày thường không chạm tới.
“Ông xã liền đi vào, ȶɦασ chết em!”
Hai tay Lạc Đông chống hai bên đầu Khúc Thủy, hông bắt đầu tăng tần suất đỉnh lộng ȶɦασ Khúc Thủy đến thất thanh gọi bậy ở dưới thân hắn không ngừng đong đưa thân thể. Hắn đem côn thịt chen vào giữa hai chân Khúc Thủy chịch đến mở rộng.
Thanh âm thân thể giao hợp cọ xát sô pha làm bằng da rít lên từng đợt.
“A! A a a a! Ha a! Không được! Quá sâu, ông xã…ông xã~”
Khúc Thủy bị chịch đến biến thành ɖâʍ phụ mất lý trí, hai mắt trắng dã, mặc kệ tất thảy mà lớn tiếng rêи rỉ ɖâʍ kêu.
“Ha~ tiểu tao hóa, lại đây.”
Lạc Đông nhịn không được, một tay đem mặt Khúc Thủy quay sang, hôn lên.
Lúc này Khúc Thủy bắt đầu điên cuồng đáp lại, hai đầu lưỡi kịch liệt giao triền, vừa ɭϊếʍ vừa hút tấm tắc tiếng nước.
“Ha a, a a a!”
Phía dưới nóng bừng đâm thọc tứ phía, thân trêи chặt chẽ dính sát vào nhau, môi lưỡi gặm cắn.
“Lão tử con mẹ nó muốn nuốt luôn em tiểu tao hóa! Xem em còn dám phát tao câu dẫn tôi!” Nói đoạn liền lung tung gặm cắn lưỡi Khúc Thủy, vừa cắn vừa kéo ra hút, “Ha! Tiểu tao đầu lưỡi, thật mẹ nó ngọt, ăn ngon!”
Hạ thân càng có thêm động lực tàn nhẫn thao hoa huyệt, ȶɦασ hoa huyệt đến sưng đỏ thành một lỗ bự không khép được.
“Ha a~ tao đầu lưỡi chỉ để ngậm ƈôи ȶɦϊ.t bự của ông xã, a a! Cho ông xã ăn, tiểu tao hóa cũng phải uống lão công nước miếng~!”
Khúc Thủy ɖâʍ đãng làm Lạc Đông muốn nện chết cậu, đem miệng cậu chịch đến sùi bọt mép, toàn thân trêи dưới phủ đầy mầm mống của chính mình.
“Bé ɖâʍ đãng về sau không cần uống nước, ông xã mỗi ngày cho em uống nước miếng, còn có tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ ƈôи ȶɦϊ.t bự có chịu không? Hử?” Lạc Đông nói xong liền thật sự phun ra một ngụm lớn nước bọt đổ vào trong miệng Khúc Thủy, Khúc Thủy lập tức lè lưỡi hứng xuống rồi nuốt vào, còn cẩn thận ɭϊếʍ láp môi Lạc Đông không để lãng phí bất kì giọt nào.
“Còn muốn! Còn muốn uống, đều cho em~ nước miếng ông xã uống ngon nhất, em muốn mỗi ngày cùng anh hôn môi nút lưỡi…”
Lạc Đông bị ɖâʍ ngôn của Khúc Thủy kϊƈɦ thích cả người đều hưng phấn giống như hít thuốc phiện, hai tay bẻ cánh ᘻôиɠ Khúc Thủy đem côn thịt đâm thẳng một đường.
“Cmn đừng có hối hận! Về sau đừng mong lão tử đem đầu lưỡi lấy ra, mẹ nó lúc ngủ cũng để em ngậm vào! Mau uống hết đi!” Nói đoạn liền nhổ một ngụm nước bọt từ phía trêи xuống.
Khúc Thủy há miệng không ngừng nuốt xuống, nước bọt tràn ra cằm đều bị cậu dùng ngón tay cùng đầu lưỡi chặn lại. Vừa uống vừa hôn hôn miệng Lạc Đông, còn dùng răng gặm cắn cằm hắn.
“A…… A~ em không hối hận. Tiểu tao hóa liền phải bị ông xã chịch, ông xã đem đồ tốt đều cho em~ a a a! Ông xã… ƈôи ȶɦϊ.t ông xã thật lớn, thật mạnh~ em phải bị ȶɦασ chết!”
Lạc Đông bị kϊƈɦ thích đến nóng cả người, đem Khúc Thủy lật qua đưa lưng về phía mình tiếp tục thao làm. Khúc Thủy ngã vào sô pha, thân thể không còn sức lực, hai chân tách ra bị ȶɦασ đến mơ hồ, còn không ngừng quay đầu lại cùng Lạc Đông triền miên nút lưỡi. T.ử ƈυиɠ bị ȶɦασ toan trướng tê dại, miệng huyệt cũng bị banh rộng ra. Làm gần nửa giờ, đột nhiên trêи dưới Khúc Thủy co giật kịch liệt.
“A a a a! Ha a… Ông xã! Không được, muốn đi tiểu! Không được mà…” Khúc Thủy cảm giác thân thể không còn do chính mình điều khiển, đại ƈôи ȶɦϊ.t càng ȶɦασ càng sâu, cậu sắp bị ȶɦασ chết luôn rồi.
“A! Ngô……” Lạc Đông biết Khúc Thủy sắp ra, càng thêm tàn nhẫn trừu động.
“A a!!” Khúc Thủy triều thổi, phun tung tóe khắp người Lạc Đông, trêи sô pha đều là vệt nước, chạy ròng xuống sàn nhà.
“Ha a……” Khúc Thủy thất thần thở không nổi, Lạc Đông thấy cậu phun nước càng kϊƈɦ động lập tức đem quy đầu nắc mạnh một phát vào tao bức Khúc Thủy.
“Ha, Tiểu Thủy nhiều nước của anh, bà xã quá tuyệt vời, anh rất thích, về sau ông xã con mẹ nó mỗi ngày đều ȶɦασ em, dùng nước trong bức ɖâʍ để rửa chân rửa mặt.” Lạc Đông càng nói càng kϊƈɦ động, phía dưới nện bướm phía trêи vươn đầu lưỡi chịch miệng Khúc Thủy.
“Ha a…… Không được, ông xã đừng cắm nữa! Aa~…em không được!” Côn thịt Khúc Thủy lần thứ hai bắn ra.
Toàn thân Khúc Thủy bị Lạc Đông làm đến trêи dưới thất thủ, hoa huyệt bị chơi nát đến không khép lại được, bức mao hoàn toàn đều bị lộng ướt.
“Lại, lại tới nữa, a……” Cậu lại lần nữa phun trào.
Hạ thân Khúc Thủy tựa như suối nhỏ phun trào từng dòng, Lạc Động xoay cậu đặt trêи người thao, tàn nhẫn đâm thọc mấy chục cái, dịch thể văng ra vương vãi khắp nơi, đến nỗi cả người cậu bị chạm vào một cái liền run rẩy từng hồi.
“Ha a, ông xã làm chết em, em không muốn sống nữa, a a a a a! Lại… lại phun! A!” Khúc Thủy cả người bị đùa bỡn lầy lội bất kham, như bị nước xối ướt.
“Bức ɖâʍ của bà xã quá tuyệt vời, ông xã yêu em muốn chết! Cmn ȶɦασ chết em, dùng tao bức tắm cho ƈôи ȶɦϊ.t của anh!”
“A a…… A a a! Đại ƈôи ȶɦϊ.t, tao bức phải tắm cho đại ƈôи ȶɦϊ.t, tao bức phải tắm…a…”
Lạc Đông cắn một cái lên miệng nhỏ không ngừng kêu ɖâʍ của Khúc Thủy, hung hăng toát trụ, hạ thân nhanh chóng đỉnh lộng.
“Ông xã muốn bắn, bắn vào ɖâʍ bức, mau tiếp lấy!” Lạc Đông thở dồn dập kịch liệt thúc vào.
“Ông xã muốn bắn…bắn, mau nhận!
“A! Ha a! Mau cho em, em muốn tϊиɦ ɖϊƈh͙ của ông xã! Bắn ở… bắn ở bên trong tao bức đi!”
“Ha……” Lạc Đông cuối cùng cũng bắn ra đợt tϊиɦ ɖϊƈh͙ thứ hai vào đêm nay, mà đợt này ước chừng còn bắn tới nửa phút.
Khúc Thủy bị ȶɦασ đến nghẹn ngào, hoa huyệt toàn bộ mở tung, nằm trong lòng ngực Lạc Đông co giật liên hồi, lúc đống lớn tϊиɦ ɖϊƈh͙ bị tràn ra ngoài còn nức nở dùng tay chặn lại miệng huyệt, nghĩ muốn lưu lại tϊиɦ ɖϊƈh͙ bên trong tao huyệt của chính mình.
“Ân~ hừ… Ông xã~ ông xã… hừ~ làm sao đây… em chặn không được! Đều bị chảy hết ra ngoài! Làm sao đây?”
Khúc Thủy sốt ruột, cố gắng thế nào cũng không lưu lại được tϊиɦ ɖϊƈh͙ cậu xem như báu vật mà Lạc Đông mới vừa bắn vào. Tâm Lạc Đông đều mềm nhũn, đem người ôm lấy yêu thương ɭϊếʍ hôn.
“Bà xã, ngoan! Ông xã chốc lát lại cho em.” Nói xong tay liên không ngừng vuốt ve nộn huyện vừa bị hung hăng chà đạp, hung hăng yêu thương của Khúc Thủy.
“Về sau mỗi ngày đều chơi nát em, đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn ở bên trong, sau đó dùng ƈôи ȶɦϊ.t của ông xã giúp em lấp kín, không để nó chảy ra. Ân? Ngoan, về sau tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng ông xã đều là của em, chụt~”
Cuối cùng Khúc Thủy nghe hắn nói có chút động tâm, liền đưa mặt qua cho người ta chà đạp.
“Anh nói phải giữ lời…”
“Được!”
“Kia anh còn muốn nữa sao?”
“ĐM! Lão tử mẹ nó lúc này là muốn cùng em nghiêm túc nói chuyện tình cảm, em lại dám câu dẫn tôi, cmn thiếu thao!” Nói xong lại hung hăng hôn lên đôi môi đã sưng đỏ.
Khúc Thủy một bên đáp lại, một bên trộm lấy tay cẩn thận đem tϊиɦ ɖϊƈh͙ vừa chảy ra ngoài mà bỏ lại vào hoa huyệt.
Cho dù về sau đều cho mình hết nhưng mà lần này cũng không thể để lãng phí a, đây chính là tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Lạc Đông nha! Mình phải hảo hảo quý trọng.
Hết chương 9.
Má ơi càng ngày càng dài =))))))
|
Chương 10: Ông xã giúp em tẩy bức (thịt tiếp tục, rửa hoa huyệt, phòng tắm play, ngậm tinh ngủ)
Cả hai quấn lấy nhau xà nẹo trêи sô pha thân mật ôm hôn một lúc.
“Đi thôi, anh bế em đi tẩy rửa.”
Lạc Đông đề nghị xong liền giang tay ôm Khúc Thủy vào lòng bế lên theo kiểu công chúa, bước thật nhanh, đại điểu bên dưới lắc lư hướng phòng tắm đi tới.
Trêи đường còn đặc biệt “không cảm xúc” điều chỉnh lực vai cùng cánh tay xoay khuôn mặt nhỏ đang thỏa mãn mơ màng của Khúc Thủy dán vào cơ ngực săn chắc của chính mình.
Khúc Thủy bị xốc lên mặt liền đỏ lên một chút, tưởng lấy tay sờ sờ một phen nhưng lại không dám.
Cơ ngực cũng thật săn chắc a….
Cậu tùy tiện để Lạc Đông vô tư ôm đi, đem mặt dán lên cơ ngực Lạc Đông cọ xát qua lại, cọ đến thiếu chút nữa chảy cả máu mũi.
“Lại đây, ca giúp em rửa bức.” Lạc Đông cúi xuống thấp giọng nói bên tai Khúc Thủy.
Thời điểm thanh tỉnh Khúc Thủy nghe được lời nói trắng trợn thô tục của Lạc Đông quả thực muốn chui xuống lỗ.
“Anh đừng có nói thẳng ra như vậy mà” Khúc Thủy ngượng ngùng dúi đầu vào hõm vai Lạc Đông, cả người dính nị vào hắn.
“Thế rốt cuộc có muốn anh giúp em tẩy bức hay không? Hử? Cho tới bây giờ ca chưa bao giờ hầu hạ cho ai giống như vậy đâu.”
Lạc Đông nhẹ nâng lên khuôn mặt khiến hắn càng nhìn càng mê muội, cúi đầu chậm rãi ngửi ngửi, hít hà thật sâu hơi thở mê người của đối phương hấp thụ vào tận xong trong khoang mũi truyền tới tim phổi hắn , như thể muốn hút vào toàn bộ khí vị của đối phương. Đem khuôn mặt góc cạnh hướng trêи mặt người kia mà lưu luyến xoa xoa, triền miên cọ xát. Môi hắn rà dọc trêи làn da mịn màng để lại từng cái hôn nhẹ, đôi môi theo động tác nói chuyện khép mở tùy tiện phun ra hơi thở nóng hổi phả lên mặt đối phương làm cậu run rẩy chấn động.
“Muốn hay không ca giúp em tẩy bức?” Lạc Đông cuối cùng đem môi dán lên lỗ tai nhỏ mẫn cảm nóng bỏng của Khúc Thủy thổi một hơi, còn thè lưỡi ɭϊếʍ láp trêu chọc.
“Ưm~ Muốn…”
Khúc Thủy rốt cuộc vẫn là nhịn không được rêи rỉ thành tiếng. Vòi hoa sen chảy ra từng đợt nước mạnh hầu hết tưới lên địa phương tư mật diễm lệ khác thường của Khúc Thủy, còn lại trực tiếp chảy xuống trêи mặt sàn bóng loáng, thanh âm đặc biệt lớn.
Một nam nhân thân hình cao lớn, cơ bắp rắn chắn đang giam chặt một cái khác nam nhân dáng người cân xứng nhỏ xinh mà giở trò. Cuống lưỡi đại nam nhân đang quấy đảo cuồng loạn trong miệng đối phương, đồng thời vươn cánh tay hữu lực tóm chặt cặp ᘻôиɠ cao vểnh mềm mại bắt đầu ɖâʍ loạn xoa nắn.
“Ngô…… Ha a……” Khúc Thủy đứng dưới vòi sen bị xối ướt từ trêи xuống dưới, hai tay khẩn trương ôm cổ Lạc Đông giương miệng cùng hắn môi lưỡi giao triền đến hít thở không thông, nước miếng hòa lẫn vào nước từ vòi chảy dọc xuống gương mặt, cậu mất dưỡng khí hô hấp kịch liệt, nhưng hít vào toàn bộ đều là hơi thở dồn dập nóng bỏng của Lạc Đông, nhiệt khí mãnh liệt tố cáo ɖu͙ƈ vọng của nam nhân.
Nước xối trêи người Khúc Thủy giống như bị vô số con trùng nhỏ rậm rạp bò lên mổ cắn, hoa huyệt cậu tao ngứa khó nhịn, theo từng nhịp thở dốc rêи rỉ của chủ nhân mà khép mở liên tục. Cánh ᘻôиɠ bị năm ngón tay nặn bóp cực độ, vừa buông ra liền nảy tưng tưng run rẩy từng đợt khiến cho Khúc Thủy mâu thuẫn không thôi, vừa ɖu͙ƈ cầu bất mãn thèm thuồng được bàn tay to xoa nắn đùa bỡn, lại hờn dỗi nó luôn rời đi đúng lúc cậu sảng kɧօáϊ nhất.
“A… Ngô a… Ông xã, dùng sức…. Mạnh hơn nữa đi!”
Khúc Thủy ngậm đầu lưỡi Lạc đông khóc oa oa mời gọi, ᘻôиɠ đã bị xoa nắn đến đỏ ửng, mặt trêи in hằn dấu tay rồi lại mất dạng chờ lượt đùa bỡn tiếp theo, cặp ᘻôиɠ nứиɠ đến điên dại liền xoay lắc làm nũng, loạng choạng hướng bàn tay to vặn vẹo lấy lòng.
“ɖâʍ bức bà xã lại ngứa?” Hỏi xong còn đánh bạch bạch mấy cái lên cặp ᘻôиɠ thịt tao lãng.
“A! A a a a…… Ông xã ngừng tay, đừng…… Đừng đánh, ᘻôиɠ nóng quá đau quá!”
Khúc Thủy nhịn không được bắt đầu xin tha vội bắt lấy hai bàn tay to của hắn, đem hai tay Lạc Đông đặt lên ᘻôиɠ thịt vừa mới bị ngược đãi.
“Ông xã xoa xoa nó~” Khúc Thủy khóe mắt ướt át thoạt nhìn yếu ớt lại ɖâʍ tao cầu xin người làm nhục, cậu làm nũng mà chộp lấy bàn tay to đặt trêи ᘻôиɠ mình, sau đó thè đầu lưỡi nhỏ phấn nộn ɭϊếʍ nhẹ lên môi Lạc Đông, “Ông xã đừng đánh em… Tao hóa mời ông xã, mời ông xã ăn đầu lưỡi nha~” nói xong còn xoay lắc cánh ᘻôиɠ tìm kiếm yêu thương.
“Tôi ȶɦασ chết em đồ đĩ nứиɠ, 'ba' (*), ngẩng đầu lên… Mẹ nó tôi liền nhai nát đầu lưỡi em!” Nói xong đem đầu lưỡi Khúc Thủy ngậm hút vào trong miệng mạnh mẽ gặm cắn, dùng hàm răng nhấm nuốt tưởng chừng muốn đem khối tao thịt ɖâʍ loạn này mà cắn nát.
(*) tiếng hôn nha tại không biết thay thế bằng từ gì hic
“Ngô…… Ngô…… Ân, ông xã xoa em, ngô……”.
Khúc Thủy run rẩy bị ăn đầu lưỡi mà hạ thể còn không ngừng lay động.
Lạc Đông không hề theo ý cậu mà mãnh mẽ chụp đánh xoa nắn. Côn thịt lớn đằng trước cương cứng chọt vào lỗ rốn của Khúc Thủy, tay đánh hai phát bắt đầu dùng sức bẻ ra cặp ᘻôиɠ phong tao.
“Ngô…… Ngô ngô…… Ông xã!”
Khúc Thủy cảm tưởng ᘻôиɠ của chính mình mau bị xé rách, Lạc Đông ôm chặt toàn bộ thắt lưng Khúc Thủy ấn xuống, dùng sức tách hai cánh ᘻôиɠ ra bên ngoài, vẽ một vòng quanh mép thịt.
“A a… đừng bẻ nữa~ ông xã! Nước, nước lọt vào.” Khúc Thủy bị hành cả người vô lực, ɖâʍ huyệt phía trước theo từng động tác mạnh mẽ bẻ lộng của Lạc Đông cũng tràn ra đống lớn ɖâʍ thủy, chạy thẳng xuống âm mao tích đầy dưới đất.
“Vừa rồi là ai muốn cho ông xã tẩy bức, quên rồi sao?”
Lạc Đông vừa nói vừa đem ngón tay thọc vào bên trong huyệt mạnh mẽ quấy loạn, hoa huyệt gặp ngoại lực xâm nhập theo phản xạ có điều kiện mà gắt gao bao bọc hút chặt ngón tay thô dài, Khúc Thủy xoay lắc ᘻôиɠ kịch liệt, hai chân run rẩy cố gắng trụ vững chống đỡ cả thân trêи.
“A! A a a! Ha a……”
Thời điểm Lạc Đông rút hai ngón tay ra, bên trêи dính đầy ɖâʍ dịch nhầy nhụa, hắn đem ngón tay toàn bộ bỏ vào trong miệng ɭϊếʍ láp, kế tiếp nâng đầu Khúc Thủy đang chôn trêи vai hắn, thè lưỡi đút vào miệng Khúc Thủy thao lộng.
“Ha… Ha… A…”
Khúc Thủy bị đầu lưỡi đỉnh lộng hoàn toàn nói không nên lời, yết hầu bắt đầu kịch liệt co thắt, cậu tự nguyện trở thành 'bình chứa' của Lạc Đông, nuốt xuống chính mình ɖâʍ thủy trộn lẫn dịch vị của hắn. Bướm ɖâʍ bên dưới đang mãnh liệt co rút lại bị Lạc Đông dùng sức vạch sang hai bên.
“A! A! Ngô ngô… Ngô…” Cậu cảm tưởng phía dưới ngay lập tức phải bị rách toang đến nơi, cậu sợ hãi nơi đó bị chơi đùa đến hỏng, thế nên hạ thân liền liều mạng thụt xuống tránh thoát móng vuốt đùa bỡn.
” 'Ba' yên tâm, em chính là vưu vật trời sinh, bức ɖâʍ sinh ra để bị chơi mòn!”
Rút ra đầu lưỡi dính đầy nước miếng cả hai, Lạc Đông nói xong liền không cho Khúc Thủy thời gian lấy hơi lại áp môi hôn lên lần nữa. Một tay Lạc Đông ôm lấy Khúc Thủy, tay còn lại lần mò xuống miệng huyệt theo dòng nước bắt đầu kịch liệt chà xát xoa nắn.
“Ngô… Ngô ô ô! Ngô…” Lòng bàn tay to thô ráp cọ lướt qua âm đế, lặp lại động tác chà xát thô bạo hoa huyệt, làm cho Khúc Thủy bắt đầu nhịn không được phát nứиɠ, lại muốn nữa rồi, lòng bàn tay to rộng xoa lộng qua lại giống như thật sự nghiêm túc rửa ᘻôиɠ.
“Ha… thấy thế nào, ông xã tẩy có dễ chịu không? Thoải mái hay không hả?” ɖâʍ dịch so với nước từ vòi hoa sen còn muốn phun ra nhiều hơn, hắn cảm thán bà xã thật nhiều nước, ɖâʍ huyệt quả thực mọc ra chính là để cho mình chơi.
“A a, ông xã! Ông xã, em không được, mau cho em, cho em, ngứa quá!” Khúc Thủy hư không lớn tiếng lãng kêu, tiếng rêи rỉ vang vọng khắp phòng.
“Không được, tao bức còn chưa có rửa xong đâu.”
Lạc Đông xoay cả người Khúc Thủy lật qua đưa lưng về phía chính mình, hắn khom lưng đem người bế lên, tiếp theo dùng sức nâng hai đùi Khúc Thủy đặt lên hai cánh tay, ɖâʍ ɭồи mở rộng đối diện với mặt tường phòng tắm.
“A! Ông xã, anh muốn làm cái gì?” Đột nhiên mất điểm tựa làm Khúc Thủy trở tay không kịp khẩn trương hỏi.
“Tẩy bức cho bà xã a! Bà xã mau dạng chân ra!”
Nói đoạn liền bắt lấy hai chân Khúc Thủy dạng ra càng rộng, kẹp lên hai bên hông hắn làm nước ngay lập tức phun trực tiếp lên chỗ tư mật.
“A…… Không được~ ông xã, không được, em không được” Khúc Thủy bị tư thế xấu hổ này bức tới sắp khóc thành tiếng, gáy cậu tựa vào cơ ngực của Lạc Đông, hạ thân toàn bộ lơ lửng trêи không, tư thế so với bế con nít xi tiểu còn muốn ngượng ngùng hơn, cả người cậu bất lực run rẩy.
“Bà xã, ngoan a~ Ông xã muốn nhìn em lúc rửa bức, lúc sau sẽ chơi chết em, buổi tối ngậm tϊиɦ ɖϊƈh͙ của ông xã ngủ có được không?” Lạc Đông kiên nhẫn dụ hống, vẫn duy trì tư thế làm nước phun ướt nhẹp Khúc Thủy.
Hạ thân bị nước xối đến tê dại, Khúc Thủy vẫn là có điểm quá sức chịu đựng mà nhỏ giọng giãy giụa.
“Ô~ ưm… Thật xấu hổ a… Em… em không được a.”
” 'Ba', ngoan, em có thể nha, ông xã thích em như vậy, em muốn thấy ông xã thất vọng sao? Hử?” Lạc Đông hôn một cái lên sườn mặt của Khúc Thủy giả bộ bày ra dáng vẻ vô cùng thất vọng.
Khúc Thủy khó xử. Cậu không muốn nhất chính là làm Lạc Đông thất vọng khổ sở.
“Vậy ông xã thương thương em, tẩy, tẩy đi…” Khúc Thủy nghiêng đầu có chút đáng thương cọ cổ Lạc Đông.
“Tiểu Thủy của anh ngoan quá!” Lạc Đông cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ câu nhân, chậm rãi ngồi xổm xuống, tư thế này liền đem hạ thể Khúc Thủy nâng càng cao, làm nước tắm phun thẳng ngay nộn huyệt kiều nộn.
“Ngô… Ngô… Hảo ngứa” Giọt nước li ti chảy xuống lọt vào bên trong đùi non, còn có bên ngoài rìa miệng huyệt mẫn cảm, một ít còn tưới lên âm đế mà đó giờ cậu chưa từng chạm vào.
Lạc Đông cúi đầu duỗi tay tìm được vị trí miệng huyệt, chậm rãi banh rộng nó phô bày trong không khí lộ ra vách thịt bên trong màu hồng nhạt kiều nộn, địa phương mềm mại bao bọc toàn bộ đại ƈôи ȶɦϊ.t của nam nhân. Thịt huyệt khép mở liên tục như đang mời gọi hắn. Khúc Thủy rốt cuộc chịu không nổi lớn tiếng rêи rỉ lên.
“A! Nước, nước đều chui vào hết, ngứa quá! Ông xã! A…”
Hai chân cậu dạng rộng bị nam nhân cưỡng ép banh ra để miệng huyệt trực diện vòi hoa sen, quả thực ɖâʍ đến tận cùng. Bọt nước lung tung đánh mạnh vào bên trong vách bướm khiến cậu ngứa đến điên dại, cậu cực kì thèm muốn căn đại điểu thô to của Lạc Đông ngay lúc này hung hăng cắm vào cọ xát gãi ngứa, cậu nứиɠ đến sắp mất trí luôn rồi. Khúc Thủy lập tức chổng ᘻôиɠ đung đưa hướng tới cự căn đã cương cứng đến dọa người của Lạc Đông mà vặn vẹo kinh hồn.
“A a a! A a! Ông xã, em chịu không nổi! Ngứa lắm, em muốn ƈôи ȶɦϊ.t bự của ông xã giúp em trị ngứa! ɖâʍ bức bên trong hảo ngứa~”
Hai tay Khúc Thủy dùng sức nhéo cánh tay Lạc Đông, liều mạng quay đầu ra phía sau cầu xin nam nhân đút cậu ăn ƈôи ȶɦϊ.t bự, liêm sỉ toàn bộ đều quăng sau đầu, cậu trước mặt hắn hoàn toàn luân hãm trong bể nhục ɖu͙ƈ. Lạc Đông cũng đã sớm nhịn không nổi nhưng bởi vì muốn nhìn Khúc Thủy vì hắn mở ra từng nút thắt, toàn thân toàn tâm thuộc về chính mình, nằm dưới thân hắn mà vứt bỏ tự tôn, hưởng thụ hết thảy ɖu͙ƈ vọng hắn mang lại.
“Tao bức thèm lắm rồi có phải hay không? Tự mình bẻ bướm ra, cấp tao bức tẩy rửa rồi ông xã liền làm em!” Lạc Đông thừa dịp tiến thêm một bước đưa ra điều kiện trao đổi.
Khúc Thủy đã thèm đến phát điên, Lạc Đông nói cái gì cậu cũng đều sẽ đáp ứng, chỉ cần Lạc Đông chịu thao cậu, hắn muốn cậu làm gì cậu cũng đều nguyện ý. Cậu nhắm mắt lại run rẩy duỗi tay đến miệng huyệt, lột ra hai mảnh âm môi mỏng bên ngoài đem dòng nước tiến vào.
“Bà xã, mau mở to mắt nhìn xem, ɖâʍ bức của em thật là xinh đẹp, anh rất thích, có chuyệt tốt đều phải cùng nhau chia sẻ a!”
Khúc Thủy xấu hổ toàn thân co giật nổi lên một tầng đỏ hồng, lông mi cũng ngăn không được mà run run, cậu thật sự thèm khát bị ȶɦασ, ɖâʍ huyệt từ khi bị Lạc Đông khai bao giống như liền nhận chủ, một chút đụng chạm cậu cũng không nhịn được, chỉ cần đùa bỡn thân thể sẽ không đứng vững nổi, ngay lập tức lâm vào tình cảnh ɖu͙ƈ hỏa đốt người.
Khúc Thủy chỉ có thể mở to mắt nhìn chằm chằm nơi hoa huyệt bị chính mình ghét bỏ, ba mẹ kỳ thị.
“Bà xã, bức ɖâʍ với em đều vừa xinh đẹp vừa ɖâʍ tao giống nhau.”
Lạc Đông như bị hớp hồn vươn tay ra chà xát nơi đó, ƈôи ȶɦϊ.t hắn rốt cuộc đã đến cực hạn, Lạc Đông nhanh chóng đem người thả xuống, không đợi Khúc Thủy đứng vững liền ấn cậu lên vách tường phòng tắm dùng ƈôи ȶɦϊ.t nắc một phát cực sâu điên cuồng thao làm.
“A! A a a! A… ƈôи ȶɦϊ.t bự, ƈôи ȶɦϊ.t bự cắm vào được, sướиɠ quá!” Mặt cùng ngực Khúc Thủy đều dán trêи vách tường lạnh lẽo trơn trượt để mặc Lạc Đông mạnh mẽ thọc ra thọc vô, lung tung cọ loạn.
“Nước ɖâʍ của bà xã đều tràn hết ra ngoài! Trơn quá… Tao bức thật mẹ nó chịch sảng!” Hai tay Lạc Đông ghì chặt xương hông Khúc Thủy liên tục cuồng cắm vào bên trong, đem hạ thân Khúc Thủy gập thành một góc vuông để hắn có thể dễ dàng ȶɦασ đến nơi sâu nhất trong hoa huyệt.
“Ngô…… A a a a! Ông xã thao thật sướиɠ! Thật thoải mái, nơi đó nơi đó, dùng sức, a a a a……” Khúc Thủy bị thao đến mất lý trí không biết bản thân là ai đang ở đâu, cậu chỉ biết người đang ở phía sau điên cuồng đâm cậu chính là Lạc Đông, nam nhân khiến cậu mê luyến không dứt. Cả người cậu bị thao giống như đang lênh đênh ở trêи mặt biển, như con thuyền bị sóng to gió lớn nuốt trôi, hoàn toàn buông xuôi tùy tiện để Lạc Đông kịch liệt thao làm.
“A a a! Ngô! Ông xã, ông xã ȶɦασ mạnh quá, ông xã hung hăng chơi em a…”
Khúc Thủy lớn tiếng ɖâʍ kêu càng khiến Lạc Đông ở phía sau càng thêm dùng sức, banh hai chân Khúc Thủy ra càng rộng, nương theo lực hông hung hăng thọc vào rút ra đâm đến t.ử ƈυиɠ.
“Bị ƈôи ȶɦϊ.t thao chính là tiểu tao bức, em là đại tao bức của ông xã, có phải hay không?” Lạc Đông thè lưỡi ɭϊếʍ láp xung quanh màng nhĩ đem nó ngậm vào trong miệng day dưa, đồng thời ra sức luận động thắt lưng mạnh mẽ đâm thọc, hai tay lần mò lên trêи chộp lấy bầu ngực của Khúc Thủy mà xoa nắn dày vò.
“Ngô… Em là đại tao bức của ông xã ƈôи ȶɦϊ.t bự, toàn thân trêи dưới đều cho ông xã hưởng dụng… Ông xã, ông xã, a a a a! Muốn phun nước~”
Phía dưới cả hai lại một lần nữa bị ɖâʍ dịch làm cho ướt nhẹp, hạ thân nhớp nháp dính chặt vào nhau, hỗn hợp tiếng nước cùng tiếng chịch bạch bạch, lại còn ở bên trong phòng tắm âm thanh vang dội gấp đôi như tố cáo một màn ɖâʍ loạn của hai người đàn ông.
“Tiểu tiện bức lại phun, thật ɖâʍ a! Bà xã, em trời sinh chính là bị nam nhân chơi, lão tử chưa từng thấy ai ɖâʍ đãng được như em!”
“A a a! Em là tiện bức! Ha, a… Đại ɖâʍ bức trời sinh là để cho ông xã sử dụng, muốn ông xã yêu em, muốn ông xã chơi chết em!” Cậu một bên lớn tiếng gọi bậy một bên bắt đầu phối hợp với Lạc Đông nâng ᘻôиɠ lên cao hướng côn thịt bự mà kịch liệt va chạm.
Nơi giao hợp phun đầy ɖâʍ thủy, hai chân Khúc Thủy vô lực run rẩy không dừng, hạ thân còn liều mạng lay động cầu chịch y hệt tao chó mẹ đang ra sức cầu hoan.
“Ngô…… A a a……” Khúc Thủy nghiêng đầu tìm kiếm môi lưỡi cầu trấn an từ nam nhân đằng sau đang ra sức nắc háng.
“Ngô…… Ha a! Ông xã~ Ông xã mạnh quá! A a a a! Em phải bị thao xuyên, ɖâʍ bức phải bị ȶɦασ thủng!”
Lạc Đông chưa bao giờ thấy cậu tao lãng đến như vậy lập tức câu lấy tao đầu lưỡi nhỏ bắt đầu hút ɭϊếʍ, Khúc Thủy không khép được miệng, bị thao nước miếng chảy ròng ròng đều bị Lạc Đông hút hết vào trong miệng nuốt xuống.
“Bé ɖâʍ há mồm!” Hạ Thân Lạc Đông từng cú một thúc về phía trước.
Khúc Thủy ý thức tan rã há to miệng, Lạc Đông ngậm một ngụm nước miếng nhổ trực tiếp xuống cổ họng của Khúc Thủy, Khúc Thủy ực một tiếng nuốt xuống, lại còn cảm thấy chưa đủ thèm thòm hút miệng Lạc Đông.
“A! A a! Còn muốn, ngô… Bé ɖâʍ còn muốn ông xã đút nước miếng.” Giọng nói sau một hồi bị ȶɦασ miệt mài đều đã khàn đặc, Khúc Thủy không ngừng vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ loạn lên hàm răng của Lạc Đông làm hắn bị ɭϊếʍ đến ngứa.
“ȶɦασ chết em, đĩ nứиɠ, cho em lại dám phát tao, mau ngậm vào.” Nói xong toàn bộ đại đầu lưỡi nhét vào khoang miệng Khúc Thủy không cho cậu động, vẫn luôn hướng chỗ sâu nhất mà thọc vào bắt cậu hàm chứa. Yết hầu Khúc Thủy không ngừng co thắt ᘻút̼ vào, đồng thời hạ thân bên dưới bị đâm thọc muốn nứt. Vách thịt không còn khít chặt như lúc trước, hoàn toàn bị ƈôи ȶɦϊ.t thô tráng dữ tợn ȶɦασ mở tung.
“Ngô…… Ngô ngô ngô!” Khúc Thủy chỉ có thể dùng giọng mũi rêи rỉ, cậu hít thở không thông muốn hôn mê đến nơi, hạ thân bị thao sảng như không còn là của mình, nước mắt nhịn không được theo khóe mắt chảy xuống. ƈôи ȶɦϊ.t nam nhân như muốn chịch xuyên thẳng đến dạ dày. Trong miệng hàm chứa đại lưỡi nam nhân, một bên nghẹn ngào rêи rỉ, khóe miệng không ngừng chảy xuống một đống lớn nước bọt của hai người, chỉ có thể dùng cái mũi khó khăn hô hấp hít vào nhiệt khí Lạc Đông phun trêи mặt.
“A a a!” Thời điểm sắp ngất đến nơi, Lạc Đông rốt cuộc cũng bắn ra, cường độ mạnh như vòi phun nước, từng đợt từng đợt tất cả đều phun ở t.ử ƈυиɠ Khúc Thủy.
Lạc Đông ở phía sau ôm chặt lấy cậu, không thèm rút ra côn thịt bự mà còn hướng sâu bên trêи thọc thêm mấy cái, tưởng đem từng giọt tinh hoa đều cất giữ bảo quản bên trong ɖâʍ huyệt.
“Ha a, ha a~ Ông xã toàn bắn tới bên trong t.ử ƈυиɠ, ha a~” Khúc Thủy hạnh phúc thỏa mãn, gò má dán lên sườn mặt Lạc Đông thở dốc nói.
Lạc Đông cũng nhiệt tình hôn trả, bàn tay còn không ngừng vuốt ve đầu иɦũ ɦσα Khúc Thủy. Hắn cảm thấy bản thân đại khái chính là đem vận khí mấy đời đều dùng hết trêи người Khúc Thủy. Tóm được một bà xã ngoan ngoãn tao lãng coi hắn như núi thái sơn, nhân sinh quả thực trọn vẹn.
Lạc Đông đem người lau khô ôm trở về trêи giường trong phòng ngủ, âu yếm hôn hít, lúc sắp ngủ thì đem côn thịt cắm vào trong tao huyệt Khúc Thủy như đã hứa, hôn một cái lên trán Khúc Thủy, nhưng nhắm mắt lại không quá ba giây, hắn vẫn cảm thấy chưa đủ lại bắt đầu cọ hôn một đường từ mũi xuống miệng cậu, cuối cùng nhịn không được đem đầu lưỡi vói vào khoang miệng Khúc Thủy quấy loạn, đem người rêи kêu hừ hừ, rốt cuộc cảm thấy mỹ mãn mới chịu đi ngủ.
Hết chương 10.
Đôi lời:
Các chương về sau càng ngày càng dài, còn ngập xôi thịt nên tốn càng nhiều chất xám hơn nên tiến độ post chương mới sẽ chậm lại nhé!!!
|
Chương 11: Buổi sáng rêи rỉ (hoa huyệt bị bắn nước tiểu, có cốt truyện nhỏ)
Thời điểm Khúc Thủy muốn xoay người phát hiện động tác đã bị hạn chế, cảm nhận được có vật thể đang khóa trụ chính mình, vững vàng ghì chặt bên hông ấn cậu vào lồng ngực ấm áp, gò má cậu áp lên cơ ngực theo từ đợt hô hấp của chủ nhân mà phập phồng từng đợt.
“Ngô…” Khúc Thủy mở to mắt thích ứng một chút ánh sáng trong phòng, hình dáng người trước mặt dần dần hiện rõ.
Ca, mình…
Cậu không kiềm chế được nâng lên khóe miệng ngây ngô cười.
Hắn và cậu đều trần trụi nằm cạnh nhau.
Khúc Thủy không tự giác đem mặt nhẹ nhàng cọ cơ ngực Lạc Đông, sợ hãi mình đánh thức hắn nên chỉ dám dùng lực nhẹ.
Một cánh tay của nam nhân vòng qua eo cậu, tay còn lại gắt gao chế trụ ᘻôиɠ thịt, ƈôи ȶɦϊ.t cương cứng đang ngâm bên trong hoa huyệt đầy nước, hai thân thể dính sát vào nhau không một kẽ hở tạo ảo giác như nhập thành một thể. Côn thịt cực đại nóng bỏng ở bên trong nẩy dựng nhắc nhở tao huyệt sự tồn tại của nó.
“Ngô… Ha…” Khúc Thủy đỏ mặt nhẫn nhịn chịu đựng không cho bản thân phát ra tiếng rêи rỉ, chỉ là nơi đó cảm giác quá mức mãnh liệt làm cậu vô pháp ngó lơ, cậu lại muốn nữa rồi…
Khúc Thủy muốn vừa nhìn ngắm hắn lúc ngủ, vừa lén lút hôn hôn hắn. Chỉ là ɖâʍ huyệt không chút nào nghe lời cậu, thực tủy biết vị bắt đầu co rút chảy đầy ɖâʍ dịch, vách thịt bên trong bởi vì đêm qua thèm khát mà vận động quá độ giờ đã sưng đỏ, thuận lợi cho đại điểu của đối phương đột kϊƈɦ vào bên trong hoành hành.
“Ngô… Ha a… A…” Khúc Thủy nhẫn nại dị thường gian khổ, cậu không thể nào đợi được người kia tỉnh dậy, nơi đó thật sự quá ngứa, quá mức ɖâʍ đãng.
Khúc Thủy cắn môi dưới, đem cái chân trần trụi nguyên bản bị ép đè trêи người Lạc Đông từ tốn nâng lên, bàn tay túm lấy cánh tay Lạc Đông, nâng ᘻôиɠ chậm rãi bẻ ra nhẹ nhàng đưa đẩy.
“Ngô… Ha, ha~”
Khúc Thủy tự biết tư thế cùng động tác của bản thân lúc này có bao nhiêu ɖâʍ đãng, nhưng mà cậu không thể chống lại được kɧօáϊ cảm, cảm giác tiểu huyệt bị nhồi đầy hết lần này đến lần khác thật sự là quá sung sướиɠ đi.
“Ha a… Ha, ca.”
Cậu không tự giác gọi nam nhân, như thể đã ngấm ngầm xác định, chỉ cần là người kia, là người kia liền sẽ an tâm mà buông thả trầm mê trong kɧօáϊ cảm vui sướиɠ.
“Ân a… Ca… Ca, ha….”
Động tác trong chăn càng ngày càng lớn mật, hai chân nâng cao từ nãy giờ đã đau nhức, cuối cùng đành phải gác trở lại trêи người Lạc Đông.
“Ngô…” Khăn trải giường dưới thân đêm qua bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng ɖâʍ dịch làm ướt nhẹp, khắp nơi đều để lại dấu vết hoan ái, Khúc Thủy động tình vặn vẹo cái ᘻôиɠ, thỉnh thoảng còn dùng cẳng chân trắng nõn cọ lên đám lông chân rậm rạp của Lạc Đông, kɧօáϊ cảm ma sát khiến cậu căng thẳng muốn rụt chân về.
“Ha… Ha a……” Khúc Thủy một đường lưu lại nụ hôn nóng bỏng khắp lồng ngực to rộng của Lạc Đông, không đủ a, vẫn không đủ, thế là cậu liền vươn đầu lưỡi hồng nộn ɭϊếʍ láp dọc theo cơ ngực, dưới thân bắt đầu co rút đong đưa qua lại, quá thoải mái, thật muốn a.
Đang trầm mê trong bể ɖu͙ƈ, một tiếng 'bạch' vang lên làm cậu giật mình run bần bật.
“Mới sáng sớm đã động ɖu͙ƈ! Bé ɖâʍ đãng!” Lại tiếp tục vài tiếng 'bạch bạch', so với ban nãy còn tăng thêm vài phần lực đánh mạnh lên cái ᘻôиɠ đang ngậm côn thịt đàn ông.
“A! A a! Ông xã~ đừng đánh, em, em sai rồi!” Khúc Thủy bị thanh âm đét ᘻôиɠ làm cho xấu hổ, gương mặt nóng hổi, cả người phiếm hồng, hoa huyệt còn không ngừng co thắt kẹp chặt cự căn ngày càng trướng căng của Lạc Đông.
“Nói! Cưng làm sai cái gì? Hử?” Lạc Đông nâng ᘻôиɠ Khúc Thủy, tư thế này làm cả người cậu toàn bộ dựa vào trêи người hắn, hai tay hắn rảnh rỗi vuốt ve qua lại đồi ᘻôиɠ vừa mới bị quất đánh.
“Ân… Em không nên thừa dịp ông xã đang ngủ mà trộm, trộm chơi…”
Khúc Thủy đem mặt chôn vào hõm vai Lạc Đông ngượng ngùng đáp lại. Mà cái ᘻôиɠ vừa mới bị kϊƈɦ thích đột nhiên được bàn tay to vỗ về trấn an càng trở nên mẫn cảm hơn làm cậu không tự giác nương theo kɧօáϊ cảm chơi đùa mà vặn vẹo xoay loạn. Bàn tay to hết đét vào ᘻôиɠ mấy cái rồi lại tiếp tục xoa nắn chọc ghẹo, kɧօáϊ cảm sung sướиɠ xen lẫn chút cảm giác đau đớn tê dại khiến cả người cậu hưng phấn đến nỗi không kìm được mà run rẩy liên hồi.
“Còn phát ɖâʍ! Em cmn muốn ép khô tinh trùng ông xã a!” Lạc Đông nghiến răng hăm dọa.
Hắn là bị mắc tiểu đến nghẹn tỉnh, mới vừa chuyển động liền cảm giác côn thịt đang nằm trong cái động huyệt ướt đẫm, thoải mái đến run người, xém xíu nữa là tiểu luôn ra bên trong. Mở to mắt thì nhìn thấy bé ɖâʍ hồ đang ở phía trêи tự thân vận động, hắn lập tức giơ lên hai bàn tay đồng thời đánh một phát bốp bốp lên hai cánh ᘻôиɠ đang rong rủi nhấp nhô.
“A! Ha a, ông xã, ông xã mau động động.” Khúc Thủy khó nhịn ra sức vặn vẹo cái ᘻôиɠ cầu hoan.
Tiểu tao bức thật ra rất biết hưởng thụ nha! Động cũng được, bất quá cưng phải để cho anh bắn vào.” Lạc Đông kéo dài âm cuối dụ dỗ Khúc Thủy nhượng bộ.
“Ngô… Ha, bắn vào tới, thao em, chỉ cần ông xã thao thao em, ông xã muốn bắn chỗ nào cũng được~”
Huyệt ɖâʍ của Khúc Thủy hấp Lạc Đông nóng đến đổ mồ hôi. Mẹ nó, bé yêu tinh này là tới để hút mệnh. Lạc Đông mạnh mẽ xoay người đem cậu đè dưới thân bắt đầu cuồng tốc thọc vào rút ra.
“A a a a! Ha a! Ông xã, ông xã thật nhanh! Ông xã chậm một chút, a! A a a a! Chịu, chịu không nổi, a! Quá khỏe!”
Khúc Thủy bị thao đến hai chân mở rộng cao giọng ɖâʍ kêu. Cảm giác huyệt thịt mau bị ȶɦασ lỏng khiến cho cậu có chút mất khống chế, nước sốt văng tung tóe khắp nơi, chảy giàn giụa xuống hạ thân, đầu cậu bị ép sát đầu giường vô pháp nhúc nhích, phía dưới theo không kịp tần suất thao làm của Lạc Đông chỉ có thể nắm lấy ga giường phát ra âm thanh đứt quãng.
“ȶɦασ chết cưng, mẹ nó để cho cưng mới sáng sớm đã dám phát nứиɠ! Ha! A a a! Sướиɠ quá, tao bức cmn chơi sướиɠ chết.” Lạc Đông nhịn không được khen ngợi tao huyệt xinh đẹp làm côn thịt hắn sảng kɧօáϊ.
“A a a a! A! Không được, không được, ông xã, bên trong muốn, a…… Ha a! Muốn hỏng, quá lớn, ông xã ȶɦασ mạnh quá, a a a! Không được, ông xã, em muốn chết, phải bị ƈôи ȶɦϊ.t bự ông xã ȶɦασ chết!”
Khúc Thủy bị ȶɦασ chảy đầy nước mắt, thanh âm giao hợp mãnh liệt chấn động cả màng nhĩ. Lạc Đông như muốn đem cậu thao thủng, hung hăng đỉnh lộng khiến cho cậu không thể kháng cự, chỉ có thể nỗ lực dạng chân ra đem huyệt thịt mở rộng đến tận cùng phối hợp với côn thịt gân guốc, nằm ngửa trêи giường bị tứ phía chiếm hữu.
“Ha a, ȶɦασ lỏng em! ȶɦασ chết em tao bức chỉ biết ăn côn thịt đàn ông!”
Kiếm bự của Lạc Đông đã nhịn đến cực hạn, nhưng mà hắn chưa muốn bắn, tao huyệt thật sự quá thoải mái, không ngừng hút côn thịt, bên trong ngập nước như thể làm nũng cố ý đẩy đưa.
“A a a! Ha a! Tao, tao bức không dám, ông xã, ông xã buông tha đại tao bức đi, a a a! A a! Thật sự sắp hỏng rồi, ông xã, ông xã thương thương em, buổi tối lại để ông xã chơi, chậm lại đi mà… a ~”
Khúc Thủy lắc đầu há miệng liều mạng đớp không khí, đêm qua hoa huyệt bị sử dụng quá độ đã sưng đỏ bất kham nên lúc này thật sự chịu không nổi như vậy kϊƈɦ thích. Cậu không ngừng cầu xin Lạc Đông buông tha.
“Hiện tại đã biết xin tha, không phải buổi sáng ɖâʍ bức bị ngứa mới đi cọ loạn? Hử?” Lạc Đông thả chậm tốc độ, bắt đầu hướng bên trong t.ử ƈυиɠ Khúc Thủy đỉnh lộng từng chút một.
“Ngô… A! Tao bức không dám, ông xã thương em, mau bắn vào đi thôi~ cầu anh… Ông xã ƈôи ȶɦϊ.t bự…”
Khúc Thủy đỏ mặt ôm lấy Lạc Đông, vặn vẹo eo lên xuống bày ra tư thế lấy lòng Lạc Đông để hắn mau buông tha cậu.
“Được a để ông xã thương yêu em, vòi nước của ông xã giúp em tưới hoa!”
Dứt lời liền dùng sức đỉnh một cái thật mạnh vào sâu trong t.ử ƈυиɠ, đồng thời cúi xuống vòng tay sau cổ Khúc Thủy hôn lên cái miệng nhỏ không ngừng ɖâʍ kêu, đầu lưỡi tham lam thọc đến cổ họng làm cậu mềm nhũn hô hấp không xong.
Khúc Thủy cảm giác được t.ử ƈυиɠ bị một cột nước bắn thẳng ngay tâm, nóng hổi làm cậu phát run, vẫn luôn không ngừng rót vào nội huyệt, phảng phất muốn biến toàn bộ thân thể cậu trở thành vật chứa, cậu vươn tay đập mạnh mấy cái sau lưng Lạc Đông, muốn gọi lớn nhưng lại không phát ra tiếng, đầu lưỡi Lạc Đông thọc vào bên trong khoang miệng cậu thao lộng, khóe mắt cậu chảy nước, hai cẳng chân trắng nõn đung đưa liên hồi. Dòng nước vẫn không dừng lại, luôn tiêm thẳng vào sâu bên trong. Cậu càng giãy giụa Lạc Đông càng hung hăng đỉnh vào phía trong.
“A… Ha a… Ông xã, ông xã~ không chứa nổi nữa~ không chứa nổi nữa mà~ đừng tiểu nữa…” Lạc Đông vẫn chưa chịu buông tha cậu, nhấc bổng hai cái đùi cậu lên tiếp tục cuồng tiểu ở bên trong bức huyệt của Khúc Thủy.
“Không sao, tao bức còn có thể chứa được, ông xã bị nghẹn một đêm, em buổi sáng cầu ông xã thao em, ông xã đây là thương em mới đem thứ tốt đều cất vào bên trong bức ɖâʍ, ủ toàn thân em đều ngập tràn mùi vị của ông xã, không phải em rất thích như vậy sao? Hửm? Mẹ nó cho cưng hết đây!” Dứt lời lại tiếp tục tiểu vào còn hung hăng thọc vài cái.
Nước tiểu bên trong bị khuấy lộng bắn một ít ra bên ngoài, theo kẽ ᘻôиɠ chảy thẳng xuống dưới, đọng thành một vũng nước vàng khè trêи ga giường màu trắng trông vô cùng rõ ràng. Đại lượng nước tiểu còn lại đều tiến vào bên trong thân thể Khúc Thủy.
“A! A a a a! Ông xã! Tao bức ngập đầy, nước tiểu đều bắn vào t.ử ƈυиɠ, chứa không được! Ông xã nhanh lên, mau tiểu hết đi.” Khúc Thủy khóc lóc cầu xin, cậu đã trướng chịu không nổi, cả người giống như đều bị nước tiểu hung hỏng rồi.
“Lập tức xong ngay, tao bức bà xã xài tốt, về sau tiện lúc trở thành cái bồn cầu, ông xã nửa đêm mắc tiểu không cần phải vào WC, nói, có thích hay không?” Lạc Đông vừa hỏi vừa vuốt ve phần da nhẵn mịn phía đùi trong.
“Thích! Thích a… A…” Khúc Thủy nghẹn ngào dạng chân ra, phối hợp Lạc Đông đem vài giọt nước tiểu cuối cùng bắn vào trong thân thể chính mình.
“Ha a, ha, bà xã thật ngoan, ông xã yêu em muốn chết.” Lạc Đông lắc lắc đại điểu, buông chân Khúc Thủy, vòng tay ôm lấy người đã bị hắn làm đến thảm thương hôn lên một cái. Đầu lưỡi ɭϊếʍ nhẹ lông mi ướt nhẹp nước mắt, thương tiếc gặm nhấm khắp khuôn mặt nhỏ hồng.
“Ngô… Ông xã… làm dơ ga giường của ông xã mất rồi.” Khúc Thủy thở phì phò sốt ruột nói.
“Cứ để dơ, ông xã giặt. Sao cưng không nói ɖâʍ bức cũng bị nước tiểu làm dơ luôn đi, hử?” Lạc Đông có chút buồn cười nhìn Khúc Thủy, cụng cụng lên chóp mũi cậu.
“Ông xã không dơ… Em, em thích~” Khúc Thủy ngại ngùng giải thích.
“Tiểu Thủy thích cái gì?” Lạc Đông vừa hỏi vừa mạnh mẽ cắn hôn, tận lực lưu lại dấu hôn khắp người Khúc Thủy.
“Ngô… Ha a… Thích, thích ông xã! Thích ông xã đồ vật.” Khúc Thủy cố hết sức thổ lộ.
Nước tiểu phía dưới đã không còn giữ được, tất cả đều từ ɖâʍ huyệt đỏ hỏn chảy ra khắp ga giường, tình huống cực kỳ giống như Khúc Thủy tự mình nằm trêи giường dùng ɦσα ɦuyệt đi tiểu. Cậu bị loại ảo tưởng ɖâʍ loạn này làm cho xấu hổ không thôi bènđem tay dùng sức chặn lại miệng huyệt không muốn nước tiểu của Lạc Đông chảy ra nữa.
Lạc Đông yêu chết dáng vẻ lúc này của Khúc Thủy, song cũng thật cảm động Khúc Thủy vì hắn mà làm hết thảy, hắn biết, tất cả là do Khúc Thủy tự nguyện toàn tâm toàn ý với mình, bởi vì yêu nên bao dung chấp nhận vô điều kiện tất cả mọi điều về hắn.
“Tiểu Thủy, về sau ngoan ngoãn chung sống cùng anh, ca sẽ đem mọi thứ tốt nhất đều dành cho bảo bối cưng của anh.”
Lạc Đông lần đầu tiên vô cùng nghiêm túc cùng Khúc Thủy nói chuyện của cả hai làm Khúc Thủy bị lời hứa hẹn bất thình lình cảm động òa khóc. Cậu chính là như vậy mà mất hết liêm sỉ, lời của Lạc Đông đối với cậu mà nói là tất cả. Là Lạc Đông cho cậu một gia đình, cũng chính Lạc Đông gắt gao ôm cậu vào trong lòng, không hề ghét bỏ thân thể khiếm khuyết của cậu để cậu có thể tiếp tục hạnh phúc đối diện với thế giới này một lần nữa.
“Dạ vâng~ ca, ca.” Khúc Thủy vẫn là nhịn không được nghẹn ngào khóc. Ôm lấy Lạc Đông nức nở nói.
“Em sẽ thật tốt với anh, nhất định sẽ đối với anh cùng tiểu thừa thừa gấp bội yêu thương! Cảm ơn, cảm ơn anh nguyện ý thu lưu em.”
Lạc Đông nghe Khúc Thủy nói xong, trong lòng cảm thấy vô cùng hụt hẫng, quả thực đau lòng muốn chết, Tiểu Thủy ngốc của hắn tại sao lại đơn thuần như vậy, hết thảy cám ơn hắn, biết ơn hắn, như là trước giờ chưa từng có ai thực lòng đối đãi, thói quen luôn bị bạc đãi, coi thường.
“Bà xã! Em nói vậy khiến anh rất tức giận! Cái gì mà thu lưu! Đây là nhà của chúng ta, em nằm trêи giường của hai ta, người em ôm chính là nam nhân của em. Hai ta còn không phải thiếu điều muốn lãnh chứng nhận kết hôn sao? Dám nói lời ngốc nghếch như vậy, lại một lần nữa thì coi như hai ta không quen biết, anh sẽ không còn thương em.”
Khúc Thủy nghe xong cảm động rơi nước mắt, sốt ruột không ngừng hôn Lạc Đông nói:
“Đừng giận, đừng giận, anh là của em, em có gia đình.”
Lạc Đông thở dài, hơn hết lại càng đau lòng, hắn nghĩ bản thân phải dùng bạo lực để an ủi Khúc Thủy mới được. Nghĩ xong liền mạnh mẽ vồ lấy đôi môi Khúc Thủy giống như muốn ăn tươi nuốt sống người ta.
——————-
Buổi chiều Lạc Tử Thừa về đến nhà, Khúc Thủy phi thường sợ hãi nhóc con sẽ phát hiện ra cái gì, tuy rằng cậu đã quét dọn thật kĩ mấy chỗ như sô pha, phòng tắm, cả phòng ngủ qua một lần, còn mở hết cửa sổ trong nhà để thông gió, nhưng vẫn là có chút khẩn trương.
Lạc Đông nhìn cậu quay tới quay lui cảm thấy đặc biệt thú vị, hơn nữa còn bắt không cho cậu mặc qυầи ɭσ"ȶ, lõa thể đi nấu cơm.
Lúc ăn cơm, Tử Thừa ngồi đối diện hai người thập phần bình tĩnh, này cũng không thể trách nó, nhóc con vốn dĩ là có chút 'mặt than' a.
“Thừa Thừa cái kia… ăn nhiều thịt một chút, cái này ăn rất ngon.” Khúc Thủy gắp một miếng thịt vào trong chén Lạc Tử Thừa lại có chút lo lắng bị ghét bỏ cự tuyệt.
Lạc Tử Thừa gật gật đầu mặt vô biểu tình ăn thức ăn trong chén, cái chén nhỏ bị Khúc Thủy gắp đồ ăn vào đã chất thành một ngọn núi nhỏ…
“Khụ!” Lạc Đông hắng giọng, ôm eo Khúc Thủy nói.
“Tiểu Thủy, em khát nước?” Nói xong hắn cố tình cầm ly để sát bên miệng, ɭϊếʍ một vòng dọc quanh miệng ly, uống một ngụm nước hàm ở trong miệng còn thè lưỡi khuấy loạn nước còn thừa trong ly, sau đó phát ra âm thanh nuốt nhuận sắc tình, thuận thế đút đến bên miệng Khúc Thủy.
Mặt Khúc Thủy đỏ lên, thỉnh thoảng nhìn một chút về phía Lạc Tử Thừa, nhóc con căn bản không chú ý động tác bên này của hai người, chỉ lo ăn đầu cũng không thèm ngẩng lên.
“Uống đi, nước miếng ông xã không phải là thứ em thích nhất sao?” Lạc Đông ở bên tai cậu nhỏ giọng lẩm bẩm.
Khúc Thủy bị lời nói làm cho xấu hổ không biết phải làm sao, cậu nhìn thoáng qua Tiểu Tử Thừa, nghĩ thầm chắc nó không nghe thấy liền thuận theo đem nước nuốt xuống.
Lạc Đông lường trước Khúc Thủy sẽ không cự tuyệt, vì thế dựa vào càng gần, cả khuôn mặt dán bên gò má Khúc Thủy.
“Anh cũng khát, cùng nhau uống đi.” Nói xong khóe miệng dán khóe miệng, đem nước đi vào,Khúc Thủy xấu hổ đến phát run, Lạc Đông mớm nước vào miệng Khúc Thủy đồng thời còn thè dài đầu lưỡi ɭϊếʍ quanh miệng ly lần đến trêи môi Khúc Thủy ɭϊếʍ lộng vài cái, Khúc Thủy bị động tác lớn mật trêu chọc sợ tới mức run lẩy bẩy, thiếu chút nữa sặc nước.
Lạc Đông đặt ly xuống, làm bộ như cái gì cũng chưa phát sinh ɭϊếʍ ɭϊếʍ đầu đũa rồi gắp đồ ăn đưa cho Khúc Thủy.
“Tiểu lão sư gầy quá, ăn nhiều một chút!”
Dứt lời liền nhìn về phía Khúc Thủy, quả nhiên, lỗ tai cậu đều đã đỏ thấu.
Hết chương 11.
Xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu <3
|