Không Là Yêu, Mà Là Thương
|
|
Để tối nay mình đăng thêm chap nữa
|
Chương 8 THỬ THÁCH
Trong lúc nó nằm viện thì Ái đã đi Mỹ để giải quyết công việc. Ái có đến chào tạm biệt nó nhưng nó đang hôn mê nên không biết gì. Hôm đi học lại không thấy Ái thì nó gọi trách -con kia, sao mày tàn nhẫn với tao vậy hả. Tao gặp nạn mà không thấy bóng dáng mày đâu. Giờ tao đi học lại mày cũng không có mặt nữa là s. Bạn thân kiểu gì v k biết Ái cười giải thích cho nó - tao đang ở Mỹ giải quyết công việc. Còn nữa, tao không vô tình như mày nghĩ. Trước khi đi, tao có đến tạm biệt mày, nhưng mày lo ngủ không thì sao nghe tao nói được. Giờ còn trách tao nữa hả thằng khốn Nó cười cầu hòa - ủa sao tao không biết vậy ta. Mà thôi kệ đi. Chừng nào mày quay lại đây -tao không biết. Chừng nào xong việc tao về. Còn không thì tao ở đây luôn. Ở đó có ng chăm sóc mày rồi nên tao cũng yên tâm. Ái nói với giọng buồn Nó la làng trong ĐT - con điên kia, khi nào xong việc thì về đây. Mày mà không về tao từ mày luôn đấy -tao sẽ suy nghĩ. Giờ tao có việc. Tao tắt máy đây. Nó lắc đầu hết cách với con bạn này Từ ngày nó khỏi hẳn,4 cặp đôi bọn họ ngày càng khắng khít hơn. Nguyên thì chuyển lên chỗ của Tuấn ngồi. Nó và Phong thì alone làm chủ khu vực cuối lớp. Hôm nay bọn họ tổ chức tiệc mừng ngày nó khỏe mạnh. Bame nó cũng góp vui. Mọi ng muốn cho nó bất ngờ nên k cho nó hay. Tiệc đc tổ chức tại nhà nó. Ba nó nhờ nó lên công ty phụ Khải. Đồng thời ông cũng nhờ Khải giữ chân nó lại để mọi ng ở đây thực hiện nhiệm vụ Do không học chiều nên mọi ng bắt tay vào việc sớm. Cô ,Nguyên, như sẽ phụ trách phần nấu nướng. Phong, Lâm sẽ dọn nhà, sắp xếp này nọ. Còn chị nó thì lo những chuyện vặt. 7h tối mọi chuyện đâu đã vào đấy. Do 5h tan sở nên Khải k còn cách nào bắt nó làm việc nên đành rủ nó đi nhậu. Lúc đầu nó từ chối nhưng lát sau thì cũng nhận lời. 2 người trò chuyện vui vẻ rồi làm lai rai vài lon bia. Sau khi nhận được cuộc gọi của ba nó thì Khải đuổi nó về nhà với cớ là có việc. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng nó cũng về nhà. Tới nhà, nhà nó tối thui. Nó còn lầm bầm -cái bà chị này lại đi đâu chơi nữa rồi, đèn nhà cũng không chịu mở. Nó vừa bật đèn lên Mọi người la lên - chúc mừng Thiên Anh đã khỏi bệnh. Nó hết hồn gãi đầu ngạc nhiên rồi cười tươi hết sức - cảm ơn mọi người. Ba nó nói, - mau vào đây nào con trai Ba nó đưa cho nó 1 cái hộp nhỏ Nó hỏi -đây là quà của con à -Đúng rồi . Con mở ra đi Nó mở ra. Trong cái hộp là chìa khóa xe. Ba nó vỗ vai nói -ta tặng con chiếc xe để tiện đưa đón người yêu đấy. Nhớ chạy xe cẩn thận nha chưa Cô đỏ mặt, nó lại gần nắm tay cô nói -con cảm ơn ba. Nó quay sang bà Ngọc chu mỏ - quà con đâu mẹ Bà Ngọc cười hiền - tổ cha anh, lớn rồi mà như con nít. Rồi bà cho nó 1 cái hộp Nó đưa 2 tay nhận rồi mở ra. Trong hộp là sợi dây chuyền khắc chữ bình an. Mẹ đeo cho nó Nó ôm mẹ rối rít khen -đẹp quá mẹ ơi. Con cảm ơn mẹ. Cô gọi nó -Thiên Anh à, cô cũng có quà tặng em. Rồi cô đưa nó 1 cái hộp hình trái tim Nó nhảy cẫng lên như 1 đứa con nít được kẹo -yeah . Nó đón nhận rồi mở ra Là 1 cái đồng hồ màu đen. Nó hôn lên má cô rồi nói - cảm ơn vợ yêu. Rồi tự tay nó đeo đồng hồ vào Cả nhà cười vì câu nói của nó. Còn cô thì không biết giấu mặt vào đâu. Chị nó đưa cho nó cái hộp rồi nhanh miệng nói - cho nhóc nè, không cần cảm ơn chị đâu Nó mở hộp ra là 1 cái Áo sơ mi sọc rất đẹp. Nó cảm ơn Thiên An Loay hoay nãy h nó quên mất đồng bọn của nó. Nó xòe tay ra nói - quà tao đâu Lâm chọc nó - tao không có tiền lẻ đâu mà mày đưa tay ra làm gì Nó lườm Lâm. Mọi người lại được trận cười nữa. Phong cầm bánh kem ra. -đây là tấm lòng của tụi tao, lần đầu tiên tụi tao làm bánh nên chút mà lỡ có làm bạn với "tói lệch " thì cũng đừng buồn Nó làm bộ nói - vậy thôi tụi bây ăn đi. Tao còn yêu đời lắm. Tao còn chưa cưới vợ cơ mà. Mẹ nó cốc đầu nó -cứ như con nít thôi. Mau vào ăn đi, thức ăn nguội hết rồi Nó ngồi cạnh cô. Nó cứ liên tục gấp thức ăn cho cô. Mẹ nó làm bộ thở dài - lúc trước thì 1 đũa cũng mẹ, 2 đũa cũng mẹ. Còn giờ thì 1 đũa cho vợ, 2 đũa cho vợ, đũa thứ 3 cũng chỉ biết vợ. Bà già này thật tội nghiệp mà Nó cười - mẹ là số 1 á. Con chỉ chăm sóc vợ con xíu thôi mà Cô đạp chân nó. Mặt nó nhăn như khỉ ăn ớt . Mẹ nó cười nói tiếp - thôi anh khỏi phải nịn. Cứ lo cho vợ anh đi Nó cười rồi gấp đồ ăn vào chén cho mẹ, rồi gắp cho ba. Chị nó thấy vậy cũng đưa chén ra. Nó nói - Phong sao cậu không gắp đồ ăn cho chị Thiên An chứ Thiên An đập bàn nói - nè cái tên kia, ngươi là en ta, mà không gắp thức ăn cho ta đc hay sao mà phải kêu người khác gắp cho ta. Đúng là ... Nó cũng không vừa đáp lại - ơ, chị này lạ. Em có kêu ai xa lạ gắp cho chị đâu. Em kêu chồng chị gắp thôi mà. Thiên An tức đến đỏ mặt, mà nói đúng hơn là mắc cỡ. Trong bữa ăn, mọi người cứ cười cười nói nói trong thật hạnh phúc. Ăn xong cô ra lệnh cho nó -Thiên Anh, em dọn dẹp rồi rửa bát đi -what, có nhầm không vậy cô. Tiệc này là do em mà có. Đáng lẽ e phải ngồi không xơi nước chứ Bà Ngọc bênh con dâu - vợ nói thì nghe đi còn cãi à. -mẹ à, con là con mẹ đấy. Nó giẫm chân làm nũng -con có nhảy bể gạch cũng không thay đổi đc đâu. Mau dọn dẹp đi. Mình lên nhà nói chuyện nào con. Mẹ quay qua nói với cô. Nó lầm bầm - thế giới này loạn cả rồi Rồi từ từ dọn dẹp. Mọi người tên phòng khách cười nói vui vẻ, còn nó phải đối mặt với 1 dàn chén dĩa vĩ đại. Rửa xong, nó lên phòng khách cùng mọi người. Vừa đặt mông xuống ghế, mẹ nó bảo -con đi cắt thêm trái cây cho mọi ng đi Nó mở to mắt ra- không phải chứ. Con mới dọn dẹp mà mẹ. Thấy tội nghiệp, cô nói với bà Ngọc -thôi để con làm cho bác. Thiên Anh mới dọn dẹp xong mà Bà kéo tay cô lại nói -dọn dẹp có tí mà. Con cứ để nó làm. Con chiều nó như thế nó hư đấy Nó vừa cười chưa được 10giây thì đùng. Nghe câu nói của mẹ như sét đánh ngang tai -ba à, con thật buồn khi phải nói với ba là, chắc từ nay con sẽ dọn qua nhà cô ở. Con nhường cô Vân lại cho mẹ. Mẹ hết thương con rồi ba à. Nói rồi, nó vờ đưa tay lên lau nước mắt. Mọi người cười sặc sụa vì câu nói và hành động của nó. Nó đi xuống nhà cắt trái cây cho cả nhà rồi mang lên. Mọi người trò chuyện thêm chút nữa r ra về. Nó đưa cô về nhà. Thấy cô vào nhà an toàn rồi nó mới đi về. Nó nhìn cái đồng hồ cô tặng mà cười tít mắt
|
Chương 8 CONTINUED 1
Sáng mai nó lại đến chỗ cô làm nhiệm vụ. Nó ngồi trên xe chờ cô. Cô bước ra, nó nhăn mặt khó chịu. Cô thấy nó không vui nên hỏi -mới sáng sớm, ai chọc em mà mặt không vui thế. Nó xuống xe, cầm tay cô dẫn vào nhà - cô thay Áo dài khác đi. Em không thích bộ này Cô thắc mắc -ơ Áo dài cô mới may đấy. Cô thấy đẹp mà - không được. Cô lên thay đi. Áo dài gì mà mỏng như lá chuối Giờ thì cô đã hiểu sự tình - ghen hả nhóc -cô đẹp thế, mặc thế chả thằng nào mà tha cho. Nó sẽ nhìn đã mắt luôn cho coi Cô cười hôn vào trán nó - được rồi ông cụ, cô lên thay là được chứ gì Lần này cô bước xuống, nó gật đầu vừa ý. Họ lên xe và cùng nhau đến trường. Nhập hội với nhóm nó, họ cùng nhau xuống căn tin. Mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ Tối nào nó cũng đến nhà cô học. Nhưng nó luôn chọc cô, làm cho cô phải lắc đầu về tính trẻ con của nó. Thứ 2 tuần sau sẽ bắt đầu thi học kì. Cô cũng trả bài nó mấy môn học bài vì nó rất lười học bài. Bữa tối trước khi thi, cô dặn dò nó đủ điều nào là dò phần này, học phần kia, ngủ sớm, ăn sáng sớm, pla... Nó chỉ cười vì hạnh phúc chứ có để ý đâu. Sáng mai nó đến chở cô sớm hơn thường ngày vì cô còn phải kiểm đề, duyệt đề gì đấy. Nó đành mua đồ ăn nhanh cho cô để cô đói. 3 ngày thi nhanh chóng trôi qua. Nó làm bài rất tốt. Còn tụi nó thì cũng không ngoại lệ. Do cuối kì rồi nên giáo vien thường vắng vì phải lo điểm thi. Lớp nó tổ chức chơi đủ trò trong lớp, chị nó cũng xuống lớp nó chơi. Phong thấy chị nó thì cười tít mắt. 2 người chơi caro ở dưới. Còn nó thì nằm xuống nghe, đeo tai phone nghe nhạc. Cô bước vào lớp mà không thấy nó liền hỏi Như - Thiên Anh đâu rồi Như Như không nói mà chỉ chỗ nó cho cô. Cô xuống thì thấy nó đang nằm nhắm mắt. Cô nắm lỗ tay nó kéo dậy Nó tưởng ai kéo nó nên la - đứa nào kéo tai bố thế Cả lớp im lặng. Giờ nó mới mở mắt ra. Cô chống tay lên hông nhìn nó rất ư là thân thiện - đứa này kéo nè em. Muốn tính sổ gì thì làm luôn đi Nó xua tay lắc đầu- đâu có gì đâu, hì mà cô gọi em có chuyện gì ạ -lên phòng cô giúp cô xíu. Nói rồi cô bước đi. Nó nhanh chân theo sau. Nó giúp cô vào điểm khối 10. Còn khối 11 thì giáo Viên đang chấm. Tối đó, nó đến nhà cô giúp cô chấm bài, nó bắt lỗi sai, cô xem lại rồi ghi điểm. Tới tận khuya nó mới về nhà. Định ở nhà cô ngủ nhưng cô không cho nên đành về. 3 ngày sau là sinh nhật cô. Nó đã lên kế hoạch kĩ lưỡng rồi. Nó đã dặn dò Phong ( em cô) tới ngày đó sẽ dẫn cô đi chơi. Nó ở nhà cbị. Ngày đó cũng đến, Phong làm theo kế hoạch nó đề ra. 3h Phong đã lôi cô đi chơi Đầm Sen. Nó tranh thủ qua nhà cô hành động. Việc đầu tiên nó làm là làm bánh sinh nhật. 1tiếng rưỡi sau đã có 1 cái bánh hình trái tim cực kì dễ thương. Sau đó, nó nấu ăn, nấu những món cô thích. 1tiếng rưỡi sau thì Đồ ăn đã được bày trên bàn. Nhìn đồng hồ đã 6h rồi nên nó tranh thủ làm việc hết công sức. Nó thắp nến từ cửa vào trong nhà. Nó thổi hơn 100cái bong bóng. Rồi chạy đi mua 1 bó hoa hồng tím. Xong rồi nó đi tắm, thay 1 bộ đồ đơn giản. Vuốt keo tóc. Giờ thì nó đã trở thành soái ca. Nó hâm nóng lại thức ăn. Nó bắt đầu ra thắp sáng những cây nến. Trong nhà thì treo đầy những bức ảnh nó và cô đi chơi. Ở giữa nhà, nó xếp hình trái tim bằng cánh hoa hồng . Nó gọi cho Phong. Như đúng kế hoạch cô về nhà 1 mình, Phong nói có việc bận với bạn. Cô hơi buồn vì nó không nhớ đến sinh nhật cô. Về đến nhà thì thấy nên từ ngoài cửa đang sáng, cô ngạc nhiên bước vào, nến thắp sáng cả căn phòng. Cô đang không biết chuyện gì xảy ra thì, tiếng đàn guitar vang lên cùng giọng của nó -happy birthday to you, happy birthday to you.... Hát xong bài hát, nó đưa bánh kem ra - chúc mừng sinh nhật cô. Cô ước đi Cô cười tươi nhắm mắt lại ước. 2phút sau cô mở mắt ra và thổi đèn cầy. Nó để bánh xuống bàn, bịt mắt rồi dẫn cô đi vào sâu bên trong. Nó bỏ tay ra, trước mặt cô là hình trái tim bằng cánh hoa hồng. Xung quanh thì rất nhiều bong bóng. Nó cầm bó hoa hồng tím tặng cô. Cô cười trong hp, nước mắt cô bắt đầu rơi. Nó lau nước mắt cho cô - Thiên thần của em sao lại khóc trong ngày vui thế này chứ - cô cảm ơn em Thiên anh. Đây là sinh nhật vui nhất mà cô được đón. Nó để tay lên môi cô ý chỉ không đc nói nữa. Nó từ từ lấy hộp quà ra đưa cho cô. Cô hỏi nó -cô mở ra nhé Là 1 chiếc lắc tay. Thiết kế đơn giản nhưng rất đẹp. Chiếc lắc còn có chữ A ♥ V. Đây là chiếc lắc nó đặt riêng cho cô. Nó nói - em đeo cho cô nha Cô gật đầu. Nó đeo lên tay cô rồi cười tươi nhìn người con gái nó yêu -nó rất hợp với cô, rất đẹp. Đẹp hơn em tưởng. Chiếc lắc này sẽ thay em bên cạnh cô. Nó sẽ không cho ai đến gần cô đâu. Nói rồi nó ôm cô vào lòng. Nó dẫn cô đến bàn ăn, rót 1 ít rượu, gắp đồ ăn vào chén cho cô. Ăn rồi họ chơi trét bánh kem. Nó dí cô chạy khắp nhà. Tới khi không còn sức chạy nữa, cô ngồi xuống ghế, nó cũng ngồi xuống. 2 người thở, thở và thở. Bất chợt 4 mắt nhìn nhau. 20cm... 10cm.. 3cm... 1cm. Môi nó chạm môi cô. Lưỡi nó bắt đầu tấn công vào lưỡi cô. Họ hôn nhau say đắm, đến lúc không chịu nổi vì thiếu oxi mới chịu buông ra. Nhưng được khoảng 5p thì nó lại nhẹ nhàng hôn cô. Nó không gấp rút mà cứ từ từ. Nó sốc ng cô lên, bế cô lên tầng , mà môi 2 người vẫn dính chặt. Đặt cô lên giường, môi nó rời môi cô mà đưa xuống cổ. Nó hôn rất điệu nghệ làm cô phải khẽ rên lên. Nó xuống sâu hơn nữa. Nhưng rồi nó dừng lại. Nó nhẹ nhàng hôn lên trán cô. Cô có chút thất vọng về hành động của nó. Nó nói - em sẽ dành điều này cho đêm tân hôn. Em muốn giữ cho người em yêu. Bởi vì em yêu thật lòng. Em đến với cô ấy là vì cô ấy là cô ấy chứ không vì bất cứ cái gì. Cô hạnh phúc vì câu nói đó, hôn lên má nó. Nó ngồi trên giường ôm cô. Nó muốn thời gian lúc này ngừng trôi. Nó nhớ đến gì đó thì lấy ĐT ra gọi cho chị nó -tối nay em ngủ nhà cô nhé. Chị ngủ trước đi . Chưa để chị nó phản hồi thì nó tắt máy. Nó lại hôn cô. Họ cứ như vậy mà lặp lại không biết bao nhiêu lần. Giờ thì cô đang nằm trên tay nó, nó đang vòng tay ôm cô. Họ cảm nhận hơi ấm của nhau. ĐT cô reo lên -con chào mẹ - chúc mừng sinh nhật con gái nha. Vài hôm nữa ta sẽ về bên đấy . -dạ con cảm ơn mẹ -Trễ rồi, con ngủ sớm đi nhé - vâng, con chào mẹ, mẹ ngủ ngon. Cô tắt máy. Rồi 2 người đi vào giấc ngủ trong hạnh phúc
|
|
Chương 8 CONTINUED 2
Sáng cô thức trước nó. Cô phải gọi nó dậy -Thiên Anh à, dậy đi học nè em Thật ra nó đã thức dậy từ sớm nhưng muốn ngắm gương mặt thiên thần của ai đó nên đã nằm bất động ở đó. Tới khi cô nhúc nhích ngồi dậy thì nó nhắm mắt lại. Giờ ngồi dậy với vẻ mặt của 1 sự đơ nhẹ. Cô nhìn nó rồi cười -mọi lần em có dậy trễ thế đâu ta Nó cười gian- chắc tại tối qua cô hành em quá nên sáng em dậy không nổi Đỏ mặt khi nhắc đến chuyện tối qua, cô đánh nó tới tấp nó. Nó nắm lấy tay cô, hôn vào má cô 1 cái rồi chạy vào nhà tắm làm vscn. Xong rồi nó ra lấy đồ. Vì biết trước sẽ được ngủ ở nhà cô nên nó có mang theo đồng phục đi học. 20p sau nó bước xuống nhà. Rồi chở cô đi học. Vẫn như mọi ngày, lúc nào nó cũng chọc cười mọi ngày. Hôm nay có điểm các bài thi. Nó , Lâm và Phong các môn đều đc 10. Riêng văn thì nó đc 8, Phong 8.5, Lâm thì 7 thôi. Nhưng dù sau nó cũng rất vui. Mọi hoạt động vẫn diễn ra bình thường. Nhưng hôm nay thì có khác biệt. Bởi hôm nay bame cô sẽ về nước. Còn cô thì không biết điều đó. Trưa đi học nó chở cô về nhà thì bị mẹ cô bắt gặp. Mẹ cô là bà Nghi, 1 người phụ nữ có tố chất của 1 người lãnh đạo. Do là con một nên ông bà ngoại đã hướng mẹ cô làm công việc kinh doanh quản lí công ty nhà. Sau thì gặp ba cô, rồi kết hôn. Ba cô cũng có 1 công ty riêng, sau này 2 công ti đc sát nhập làm một. Bà Nghi rất thương con cái nhưng rất nghiêm khắc. Dù biết con gái đang ở tuổi cập kê nhưng những hành động cười đùa như vậy làm cho bà có chút không vui. Bước vào nhà với tâm trạng rất vui vẻ. Thấy bà Nghi đang ngồi trên ghế, cô lại ôm bà vui vẻ -mẹ ơi, con nhớ mẹ chết đi được -cô chỉ giỏi nịn thôi. Cô cười, rồi tỏ vẻ giận dỗi -sao mẹ lại nói thế chứ, con thương mẹ mà. Sao mẹ không gọi để con đi đón chứ Bà nhìn đứa con gái - bame kêu tài xế chở về được rồi. Con còn phải dạy ở trường mà Cô nói -mẹ chờ con thay đồ rồi con nấu ăn cho mọi ng nha Bà Nghi gật đầu. Trong bữa ăn, mọi người cười nói vui vẻ vì lâu ngày gặp lại. Ông Kiệt hỏi cô -con gái định chừng nào mới cho ba ẩm cháu đây Ông Kiệt là 1 ng đàn ông thương gia đình và tôn trọng vợ. Bằng tuổi với ba nó -ba này kì quá. Con còn nhỏ mà. Cô ấp úng trả lr Mẹ nó lên tiếng - hình như con đang có người yêu phải không con gái -dạ tụi con đang trong quá trình tìm hiểu Ba cô mừng ra mặt - quen được bao lâu rồi con -dạ gần nửa năm rồi ạ -Hôm nào dắt nó về cho bame xem mặt nhé con gái . Ba cô nói Cô vui vẻ gật đầu đồng ý. Cô nghĩ bame cô sẽ vui lòng đồng ý nhưng nào ngờ mọi chuyện lại trái với ý cô. Cô nói nó -bame cô mới về. Bame muốn gặp con rể tương lai. Em coi ngày thu xếp nhé Cô nhấn mạnh từ "con rể tương lai" làm nó cười tít cả mắt . Nó cũng đùa với cô -tuân lệnh bà xã tương lai. Vậy hôm thứ 7 em sẽ chính thức ra mắt bame vợ nhé Cô cười rồi gật đầu. Ngày thứ 7, sáng nó sửa soạn rồi đến nhà cô. Nó mặc cái Áo sơ mi đỏ đô, quần jean, giày thể thao. Nó không vuốt keo vì muốn để lại ấn tượng với nhà vợ. Nó đến nhà cô. Ba cô đang tưới cây trước sân nhà. Thấy có người bấm chuông nên ba cô ra mở cổng. Thấy 1 thanh niên ăn mặc lịch sự lại rất đẹp trai, ông mới ôn tồn hỏi - cháu tìm ai - dạ chào bác . Cháu là bạn của cô Vân Ba cô cười tươi -bạn trai của Vân hở cháu Nó gật đầu, ông Kiệt mời nó vào nhà. Cô đang ở dưới bếp, làm bữa sáng. Bà Nghi đang xem tivi. Nó lại trc mặt bà khoanh tay lễ phép -thưa bác cháu mới tới Bà Nghi nhìn từ đầu tới chân nó, gật đầu. Vậy là nó đã qua được 1 chướng ngại vật. Bà hỏi - con là ban trai Vân à. -dạ con là bạn trai cô ấy ạ. Do bác không có ở đây nên con không thể xin phép bác về chuyện qua lại với cô Vân. Hôm nay, bác về nước. Cháu xin phép bác cho cháu và Vân được phép tìm hiểu nhau. Bà vừa ý với cách nói chuyện của nó , nhìn xuống bếp, nói. - Thôi con cùng ta xuống bếp ăn sáng luôn nha. Con bé đang ở dưới đấy. Nó xin phép bà được xuống bếp giúp cô. Thấy cô đang đứng làm bữa sáng. Nó lên tiếng - cô lên bàn ngồi đi. Để em làm cho. Nó còn nói nhỏ với cô - để em tranh thủ lấy điểm với mẹ vợ chứ. Cô nghe vậy cười rồi đi lên. Mẹ cô thấy cô lên thì cũng im lặng. 10p sau, nó mang 4 đĩa thức ăn lên. Mẹ cô hỏi - sao con không để Vân nó làm chứ, con đến nhà còn xuống bếp làm nữa . Bác ngại qua. Ba cô đang đọc báo, thấy nó làm như vậy rất vừa ý -con gái à, con thật khéo chọn đó. Bà Nghi cũng gật đầu vừa lòng. Nó mời -mọi người dùng bữa ngon miệng ạ Trong bữa ăn, bà hỏi nó -con tên gì, bao nhiêu tuổi. Đang làm gì -dạ con tên Thiên Anh, năm nay 17 tuổi. Con đang học trường Hus Ba nó ngạc nhiên - vậy là con là học trò của Vân sao -dạ đúng vậy thưa bác. Nó vẫn lễ phép Bà có chút không vừa lòng, hỏi tiếp - vậy con định sau này làm gì -dạ không giấu gì bác, nhà con có mở công ty riêng, bame con ở Anh quản lí công ty bên đấy. Còn công ti ở đây sau này sẽ do con quản lí. Nhưng con không thích làm kinh doanh cho lắm, con thích học ngành y hơn. Nhưng vì phận làm con, con sẽ giúp bame quản lí, đồng thời cũng sẽ học y. Ba nó gật đầu " coi bộ thằng bé này có chí phấn đấu đây. Dù là học trò của con gái mình nhưng qua cử chỉ, mình thấy nó là 1 đứa tốt. Có thể làm chỗ dựa cho con bé sau này ". Ba cô hỏi tiếp -Công ty ba con tên gì -dạ là công ty Công ty Thiên Anh Mặt bà Nghi không còn cười nữa. Vì công ty Thiên Anh là đối thủ của công ty nhà bà. Dù cạnh tranh bình đẳng , nhưng 2 công ty này luôn đối đầu nhau. Thiên Anh rất tinh ý. Nó quan sát và thấy rõ nét mặt k vui của mẹ cô. Mẹ cô nói -bác k khỏe. Bác lên phòng trc đây Ba cô cũng theo mẹ cô lên phòng. Nó ở dưới này mặt buồn hiu. Cô an ủi nó - chắc không sao đâu, em đừng lo Nó nhìn cô hỏi - em có nói gì sai không cô. Em thấy bác gái có vẻ không thích em - không đâu. Chắc mẹ cô không khỏe nên mới thế. Đừng lo quá mà. Cười lên cho đẹp trai coi. Cô cười rồi động Viên nó. Nó giúp cô dọn dẹp rồi ra về. 1 lúc sau bame cô xuống nhà. Mẹ cô lên tiếng -Con lại đây, mẹ muốn hỏi con chút chuyện Cô ngồi xuống ghế lắng nghe -con nghĩ sao mà lại yêu học trò mình v Cô nói với mẹ - lúc đầu con cũng lo sợ điều này đi lại với tự nhiên. Nhưng thời gian bên cạnh em ấy, con rất vui. Em ấy cũng đã vì con 2 lần mà suýt chết đấy mẹ ạ. Con nghĩ em ấy sẽ là người cùng con đi đến cuối đời Mẹ nó thở dài - công ty của gia đình Thiên Anh là đối thủ của gia đình mình đó con gái Thấy con gái khó xử, ba nó lên tiếng -em à, anh thấy chuyện này không quan trọng đâu. Biết rằng đã là đối thủ lâu năm trên thương trường nhưng chúng ta còn cách khác mà. Hạnh phúc cả đời của con quan trọng hơn. Còn nữa, là học trò của con mình thì đã sao, anh thấy Thiên Anh nó rất tốt. Thứ 1 về cách ăn mặc nói chuyện. Nó là 1 đứa rất lễ phép, không cầu kì quá trong lần đầu gặp gia đình vợ mà còn có vẻ trưởng thành nữa. Thứ 2 nhìn nó đối xử với con Vân nhà mình anh biết nó sẽ là bờ vai vững chắc cho Vân. Anh thấy như vậy thì còn gì bằng nữa. Chưa chắc đứa khác được như Thiên Anh Mẹ cô nghiêm mặt - mẹ sẽ suy nghĩ chuyện này. Con về phòng đi Bà Nghi nhờ người điều tra về Thiên Anh. Tất cả mọi thứ về nó đang trong tay bà. Đầu tiên, thứ làm bà bất ngờ nhất là giới tính của nó. Nó là con gái. Bà xem kĩ thông tin về nó. Bà vừa lòng với tất cả, chỉ duy nhất không chấp nhận được giới tính của nó. Bà thở dài vì không biết sẽ giải quyết thế nào
|