Trọng Sinh Chi Trưởng Công Chúa
|
|
Phiên Ngoại 4: Hy Sinh. Tần Hàm cùng Tần Lăng hai người chơi một lát thì trở về, chung quy là không dám trở về quá muộn. Kết quả dĩ nhiên, hai người lại bị phạt quỳ ba ngày ở từ đường. Cha mẹ quở trách hai người một chút, liền rời đi. Tần Hàm vụng trộm nhìn Tần Lăng liếc mắt một cái, hướng về phía tỷ tỷ cười khẽ. Tần Lăng đáp lại bằng một nụ cười ôn hòa, chính là bởi vì biết, cha mẹ sẽ không thật sự nghiêm khắc xử phạt các nàng, nàng mới có lá gan mang theo Tần Hàm đi ra ngoài. Bất quá cho dù cha mẹ thật sự có trách cứ, nàng cũng sẽ mang Tiểu Hàm đi ra ngoài. "Quỳ ba ngày đổi lấy đi ra ngoài một lần, cũng đáng nha." Tần Hàm cười cười, nói, " Thế giới bên ngoài tuy rằng không như tưởng tượng, nhưng là nếu có cơ hội, ta còn muốn lại đi một lần." "Sẽ có cơ hội thôi." Đáy mắt Tần Lăng tràn đầy ôn nhu, "Tỷ tỷ sẽ tìm cơ hội mang ngươi ra ngoài chơi." "Tỷ tỷ, ngươi thật tốt." Tần Hàm mỉm cười. "Đứa ngốc, " Tần Lăng khẽ mỉm cười, "Ta không tốt với ngươi, thì tốt với ai?" "Chỉ biết là tỷ tỷ tốt nhất." Tần Hàm nói xong, hướng tới Tần Lăng ôm một cái, "Tiểu Hàm muốn cùng một chỗ với tỷ tỷ cả đời." "Tỷ tỷ sẽ chiếu cố ngươi cả đời." Đáy mắt Tần lăng tràn đầy ôn nhu. Tần phu nhân đứng trước cửa từ đường, nhìn tỷ muội hai người , vụng trộm lau nước mắt. "Khóc cái gì khóc." Tần Nghị, tướng phủ lão gia bản nhìn thê tử của mình, nói. "Chúng ta đối Tiểu Hàm như vậy, thật sự được không?" Tần phu nhân, hỏi. "Thân thể của Tiểu Hàm, ngươi cũng biết." Tần Nghị thở dài một hơi, nói, "Thân thể nàng như vậy, về sau lập gia đình như thế nào? Tương lai cũng không có ai yêu nàng, ta thà rằng đem nàng cả đời nhốt tại đây." "Nhưng là, nhìn đứa nhỏ đối với bên ngoài khát vọng như vậy, ta thật không đành lòng. Đau lòng nhìn chính mình nữ nhi, đáy mắt Tần phu nhân tràn đầy đau thương. "Ngươi chẳng lẽ muốn nàng về sau càng thêm thống khổ sao?" Tần Nghị nói, "Hiện tại theo ý của nàng, về sau đâu, nàng nếu biết chân tướng thì sao?" Nhìn Tần hàm, Tần phu nhân thở dài một tiếng, đi theo Tần Nghị rời khỏi. Xác thực, lựa chọn như vậy, đối Tần Hàm, đối tướng phủ, là lựa chọn tốt nhất. * Hai ngày sau, Thái Hậu triệu kiến Tần Lăng, hai người bị phạt quỳ liền như vậy mà chấm dứt. "Tiểu Hàm, tỷ tỷ rất nhanh sẽ trở về, ngươi một mình phải ngoan ngoãn." Trước khi rời đi, Tần Lăng sờ sờ đầu của Tần Hàm, sủng nịch nói. "Tỷ tỷ, ta cũng không phải tiểu hài tử." trong mắt Tần Hàm hiện lên một tia bất đắc dĩ, "Sao ngươi cứ nói như vậy nha?" "Ngươi là muội muội đáng yêu nhất của ta, ta không quan tâm ngươi, quan tâm ai." Tần Lăng khẽ mỉm cười, "Tốt lắm, tỷ tỷ đi đây, để lát nữa , sợ là Thái Hậu sẽ mất hứng." "Ân, tỷ tỷ, ngươi đi đi." Tần Hàm gật gật đầu, nhìn Tần Lăng rời đi. Nhìn bóng dáng Tần Lăng, không biết như thế nào Tần Hàm, đột nhiên cảm thấy mình giống như là một thê tử nhìn tướng công vào kinh đi thi. Dùng sức lắc đầu, Tần Hàm đem suy nghĩ quỷ dị này đuổi đi, nàng thật là, loạn tưởng cái gì đâu. "Nhị tiểu thư thật đúng là đáng thương." Lúc ở trong phòng thay quần áo, Tần Hàm nghe được hạ nhân nói chuyện, "Từ nhỏ đã không cho ra ngoài, bây giờ còn bị gả cho Tương Vương." " Không phải Tương Vương tốt lắm sao? Địa vị tôn quý, nhị tiểu thư là gặp may a." Một nha hoàn khác nói. "Ngươi không biết sao, nghe nói Tương Vương, thân thể không tốt, không biết còn sống được bao lâu a." Một cái thanh âm khác nói, " Người trong kinh thành, không ai muốn để con gái mình gả cho Tương Vương a, muốn mượn sức Tương Vương, cũng là gả thứ nữ." "Lão gia thâm chịu hoàng ân, còn cần mượn sức Tương Vương sao?" "Ngươi có điều không biết, lúc tiên hoàng còn sống, tướng phủ cùng tương vương từng có hôn ước. Lúc trước chỉ là đại tiểu thư. Phỏng chừng là lão gia luyến tiếc đại tiểu thư, lại không muốn thất ước, cho nên mới gả nhị tiểu thư đi." Nghe xong, Tần Hàm sửng sốt một chút, trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp. Cùng lúc, vì chính mình bị vứt bỏ mà bi thương, nhưng lại may mắn, mình thay tỷ tỷ xuất giá. Tỷ tỷ tốt đẹp như vậy, sao có thể gả cho Tương Vương a. Ngồi trong phòng một lát, bình ổn tâm tình, Tần Hàm mở ra cửa phòng. Biểu tình bình tĩnh, nhìn không ra nửa điểm cảm xúc. "Đi thôi." Nói với hai nha hoàn một tiếng. Nhìn thấy Tần Hàm xuất hiện, nha hoàn lập tức ngậm miệng lại, đi trước dẫn đường. Đến phòng khách, nha hoàn hơi hơi cung kính khom người,tránh ra một bên: "Tiểu thư, lão gia phu nhân ở bên trong." Tần Hàm gật gật đầu ở, đi vào phòng. Trong phòng có ba người, cha mẹ nàng, còn có một nam tử xa lạ, này nam tử, chắc là Tương Vương đi. "Cha, mẹ." Tần Hàm hướng tới cha mẹ thi lễ, lập tức đem tầm mắt nhìn nam tử. Không nghĩ tới, Tương Vương điện hạ, cư nhiên chính là người mà mình cùng tỷ tỷ gặp lúc đi ra ngoài. "Đây là tiểu nữ Tần Hàm, " Đối với Tương Vương giới thiệu một chút Tần Hàm, Tần Nghị lại đối Tần Hàm nói, "Hàm nhi, đây là tương vương điện hạ, mau chào Tương Vương." "Tần Hàm gặp qua Tương Vương." Tần Hàm thi lễ, cung kính nói. Nàng tuy rằng không ra ngoài, nhưng là đối với thân phận của Tương Vương vẫn là biết đến. Hoàng tử thứ mười bốn của tiên hoàng, bởi vì thân thể không tốt, không thể kế thừa ngôi vị hoàng đế, tiên hoàng phá lệ sủng ái hắn, còn rất nhỏ đã bị phong vương, đi đất phong. "Tướng gia nữ nhi, quả nhiên cùng tin đồn rất giống nhau, có tri thức hiểu lễ nghĩa." Tương Vương nhìn nàng dừng lại hồi lâu, không biết có phải hay không ảo giác, nàng có thể cảm giác được Tương Vương nhìn mình, mang theo một tia đồng tình. "Vương gia quá khen." Tần Nghị nói. "Này cọc hôn sự, liền định đi." Nhìn Tần Hàm liếc mắt một cái, Tương Vương nói, "Ngày mai ta cho người đưa sính lễ đến." "Tốt." Tần Nghị vừa lòng gật đầu. "Kia bổn vương đi trước, khụ khụ." Tương Vương ho khan hai tiếng, nói. "Cung đưa Tương Vương." Mấy người nói. Tần Hàm căn bản là không có cơ hội nói ra suy nghĩ của mình, vẻ mặt mịt mờ nhìn cha mẹ, Tần Hàm cúi đầu không nói gì. Cho dù có nói, cha mẹ cũng sẽ không nghe theo.Nhìn nàng tuy rất được sủng ái, nhưng trên thực tế, ngay cả một chút tự do đều không có, bị hy sinh, thì tính cái gì đâu. "Hàm nhi, Tương Vương là một nam tử đáng giá phó thác." Vỗ vỗ bả vai Tần Hàm, mẫu thân có chút cảm khái nói. Tần Hàm cắn môi, không nói lời nào. * "Tiểu Hàm, mẫu thân nói hôn sự là chuyện gì xảy ra?" Lúc hoàng hôn, Tần Lăng vội vàng chạy tới phòng của Tần Hàm, hỏi rõ chuyện này, "Nương nói ngươi đáp ứng rồi." Nhìn vẻ mặt lo lắng của tỷ tỷ, tâm tình xao động của tần hàm cũng dần dần bình tĩnh xuống dưới, mỉm cười vỗ vỗ bả vai tỷ tỷ: "Môn đương hộ đối, cũng không có gì không tốt, không phải sao?" "Ngươi điên rồi sao, thân thể Tương Vương như vậy, ngươi gả đi qua, là muốn làm quả phụ sao!" Tần Lăng Luôn luôn dịu dàng mà cũng mất bình tĩnh la lên. "Tỷ tỷ, tướng phủ cùng tương vương trong lúc đó vốn là có hôn ước, không phải ngươi gả, chính là ta gả." Tần hàm nói, "Tỷ tỷ, Tiểu Hàm không muốn ngươi gả cho hắn." "Ba", Tần Lăng tát Tần Hàm một cái, "Tiểu Hàm, ngươi cho là việc người làm thật vĩ đại sao? Ngươi như vậy, sẽ chỉ làm tỷ tỷ áy náy cả đời!" Tần Hàm im lặng cúi đầu. Chỉ cần có thể làm cho tỷ tỷ hạnh phúc, nàng hy sinh một chút, cũng không sao. "Ngươi......" Nhìn Tần Hàm cúi đầu, Tần Lăng lại là đau lòng, lại là khó thở, muội muội này của nàng, sao lại luôn làm cho người ta lo lắng a! Tần Hàm kiên trì như vậy, Tần Lăng cũng không có biện pháp, chỉ phải căm giận rời đi. Nhìn bóng dáng tỷ tỷ, tần hàm nở nụ cười, nàng hy vọng tỷ tỷ có thể hạnh phúc. Về phần lập gia đình, đối với nàng , gả cho ai cũng giống nhau thôi. Tần Lăng rời đi về sau, lại vào cung một lần, không biết cùng Thái Hậu nói cái gì, lúc trở về, tâm tình rõ ràng tốt hơn nhiều nhiều. Nhìn bên má của Tần Hàm còn in dấu tay, Tần Lăng đau lòng vuốt ve: "Đau không? Tiểu Hàm? Là do tỷ tỷ kích động." "Không có việc gì, tỷ tỷ." Nắm tay Tần Lăng, Tần Hàm nói, "Tiểu Hàm biết tỷ tỷ là muốn tốt cho Tiểu Hàm, trong lòng Tiểu Hàm vô cùng cảm động nha. Chính là, Tiểu Hàm cầu tỷ tỷ, đừng nhúng tay vào cọc hôn sự này." Đáy mắt Tần Lăng hiện lên vài tia cảm xúc, cuối cùng, gật gật đầu: "Tốt, ta sẽ không xen vào nữa." "Cám ơn tỷ tỷ." Tần Hàm mỉm cười. "Về sau tỷ tỷ không ở cạnh ngươi, ngươi phải chiếu cố chính mình cho tốt." Tần Lăng vừa nói, một bên đem trứng gà lăn lên má của Tần Hàm, "Ngươi nha, đừng làm cho người khác lo lắng. Còn có không được nói mấy chuyện hai nữ tử ở chung một chỗ nữa biết không?" Tần Lăng liên tục căn dặn, Tần Hàm đều chăm chú lắng nghe, nội tâm chậm rãi đều ấm áp. Đây là tỷ tỷ nàng yêu nhất, vĩnh viễn đều quan tâm nàng như vậy. Nếu, các nàng thật sự có thể cả đời cùng một chỗ, thì tốt rồi. "Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, Tiểu Hàm sẽ chiếu cố tốt chính mình." Tần Hàm nói, "Sẽ không làm cho tỷ tỷ lo lắng." "Biết là tốt rồi." Tần Lăng nói xong, có chút nghẹn ngào, "Về sau ngươi chính là muốn tỷ tỷ quan tâm, thì cũng không thể a." "Nếu có thể, Tiểu Hàm hy vọng có thể cả đời được tỷ tỷ quan tâm." Tần Hàm cúi đầu, dấu đi đáy mắt tràn đầy bi thương. "Đứa ngốc, ngươi là muốn tỷ tỷ mệt chết sao?" Tần Lăng vươn ngón trỏ, búng nhẹ lên trán của Tần Hàm. "Sẽ không, tiểu hàm như thế nào để tỷ tỷ mệt nhọc đâu?" Tần Hàm ôm cánh tay Tần Lăng, nói. "Nếu có thể, tỷ tỷ nguyện ý quan tâm Tiểu Hàm cả đời a." đáy mắt Tần Lăng tràn đầy thương cảm. "Tỷ tỷ, ngươi với ta cùng gả cho Tương Vương đi, sau đó chúng ta tỷ muội hai cái song túc song tê." Tần Hàm vui đùa đề nghị. "Ngươi này, lại tới nữa, đừng luôn suy nghĩ tào lào, vẫn là thực tế một chút đi." "Tỷ tỷ, Tiểu Hàm của ngươi, vẫn đều là suy nghĩ kỳ lạ đâu."
|
Phiên Ngoại 5: Thổ lộ. Có lẽ là vì biết, còn rất ít thời gian hai tỷ muội gần nhau, mấy ngày nay, Tần Hàm cùng Tần Lăng đều ở cùng một chỗ, ai cũng không muốn rời đi ai. Trong tiểu đình, Tần Hàm ngồi trên ghế, ngồi im tạo dáng. Tần Lăng cầm bút, đối với Tần Hàm một bên khoa tay múa chân, một bên mỉm cười nói: "Tiểu Hàm, ngoan ngoãn ngồi, đừng nhúc nhích, ngươi chuyển động, tỷ tỷ sẽ vẽ không tốt nha." "Tỷ tỷ, Tiểu Hàm ngồi im như vậy đã lâu lắm rồi." Trong mắt Tần Hàm hiện lên một tia bất đắc dĩ, nói với Tần Lăng, "Mệt mỏi quá a." "Lập tức thì tốt rồi ." Tần Lăng nói, "Về sau cũng không biết còn có cơ hội vẽ Tiểu Hàm không đây, để tỷ tỷ lưu một kỷ niệm đi." Tần Lăng nói những lời này, chạm đến nội tâm mềm yếu của Tần Hàm. Tần Hàm cũng không nói cái gì nữa, ngoan ngoãn ngồi im , để cho Tần Lăng chuyên tâm hội họa. Lại vẽ ước chừng một nén nhang thời gian, Tần Lăng cầm lấy trong tay bức hoạ cuộn tròn, vừa lòng nhìn nhìn, đối với Tần Hàm nói: "Tiểu Hàm, đến xem đi." "Tốt." Tần Hàm gật gật đầu, đi tới chỗ Tần Lăng. Bức tranh được vẽ rất tốt, liền ngay cả lông mày nàng đang biểu hiện một tia bất đắc dĩ cũng được vẽ thực sinh động. Tần Hàm nhịn không được mà tán thưởng: "Tỷ tỷ, kỹ thuật vẽ của ngươi càng ngày càng tốt a, Tiểu Hàm theo không kịp đâu." "Thôi đi, đừng có nịnh ta." Vươn ngón trỏ, nhẹ nhàng búng một chút lên trán của Tần Hàm, Tần Lăng nói, "Tỷ tỷ biết, kỹ thuật vẽ của ngươi tốt hơn ta rất nhiều đâu. Thế nào, có hay không hứng thú vẽ cho tỷ tỷ một bức?" "Tốt." Tần Hàm gật gật đầu, tiếp nhận bút lông từ tay Tần Lăng,bắt đầu vẽ. Nhắm mắt tưởng tượng dáng vẻ xinh đẹp của tỷ tỷ, rồi mở mắt ra, đáy mắt Tần Hàm một mảnh thanh minh, nâng bút, vẽ lên, uốn lượn vài nét. Tần Lăng ngồi bên cạnh Tần Hàm, tầm mắt trong chốc lát nhìn trang giấy, trong chốc lát lại nhìn khuôn mặt Tần Hàm, đáy mắt một mảnh ôn nhu. Tiểu Hàm của nàng bộ dáng lúc chuyên chú, phá lệ mê người đâu. Thật hy vọng có thể như vậy cả đời cùng Tiểu Hàm cùng một chỗ, nghĩ như vậy, Tần Lăng thở dài một tiếng, tâm nguyện này của nàng, nhất định là một cái mộng tưởng xa xôi rồi. Tốc độ vẽ của Tần hàm rất nhanh, không bao nhiêu thời gian ngay tại bên cạnh nàng, có thêm một dáng người, một bàn tay của Tần Lăng khoát lên vai của Tần Hàm, đáy mắt tràn đầy ôn nhu mỉm cười, làm cho người ta xem mà lòng ấm áp. "Tiểu Hàm càng ngày càng lợi hại đâu, chỉ cần nhìn tỷ tỷ một cái, thì vẽ được." Tần lăng khen nói. "Cũng chỉ có thể vẽ một mình tỷ tỷ mà thôi." Tần Hàm vuốt chính mình ngực, nói, "Bởi vì bộ dáng của tỷ tỷ, đã khắc rất sâu ở trong nội tâm của Tiểu Hàm. Chỉ cần nhắm mắt lại, là có thể nhớ ra từng cử chỉ của tỷ." "Tiểu Hàm, ngươi nói như vậy rất giống như ngươi đang thầm mến tỷ tỷ." Tần Lăng cười trêu nói. "Tại sao là thầm mến." Tần Hàm khẽ mỉm cười, nói, "Tiểu Hàm vẫn luôn yêu thương tỷ tỷ. Tình cảm của Tiểu Hàm rõ ràng như vậy, tỷ tỷ không cảm giác được sao?" "Cảm giác được nha." Tần Lăng ôn nhu, "Vậy, Tiểu Hàm có cảm giác được tình yêu mãnh liệt của tỷ tỷ không?" Tần Lăng vừa nói, một bên cầm lấy bàn tay của Tần Hàm đặt lên ngực của mình, "Ngươi nghe xem là nhịp tim của tỷ tỷ." "Bùm", "Bùm", Tần Hàm có thể cảm nhận được tim của tỷ tỷ đập nhanh lên, giống như thật sự có thể theo nơi đó cảm nhận được cảm tình của tỷ tỷ. "Tỷ tỷ, Tiểu Hàm thích ngươi." Kìm lòng không đậu, Tần Hàm nói ra tiếng lòng của mình. "Ân, tỷ tỷ biết." Tần Lăng gật gật đầu, ôn nhu nói. "Không phải tình cảm tỷ muội, là cảm tình đích thực." Tần Hàm nói. "Tiểu Hàm, ngươi còn nhỏ." Tần Lăng lắc lắc đầu, nói, "Ngươi chính là do từ nhỏ chỉ tiếp xúc với tỷ tỷ, mới có nhầm tưởng. Ngươi đối với tỷ tỷ, chính là ỷ lại, chính là tình cảm tỷ muội, không phải tình cảm nam nữ." "Tỷ tỷ, ngươi không phải ta, ngươi như thế nào biết, ta đối với ngươi không phải cái loại này cảm tình đâu?" Tần Hàm có chút vội vàng nói. Nàng có thể cảm giác được, chính mình đối tỷ tỷ cùng đối mẫu thân cảm giác là hoàn toàn bất đồng. Đối mẫu thân, chỉ có thân tình, nhưng là đối tỷ tỷ, trừ bỏ thân tình, còn có một loại xa lạ tình cảm. Tuy rằng nàng không rõ loại này cảm tình đến tột cùng là cái gì, nhưng là nội tâm luôn có một thanh âm nói cho nàng, nàng thích tỷ tỷ, vẫn thích. "Ngươi cũng không phải ta, như thế nào biết, ta không biết tình cảm trong lòng ngươi là cái gì đâu?" Tần Lăng hỏi ngược lại. "Đừng cùng ta nói này đó vòng vo." Tần Hàm nói, "Ta nghe liền cảm thấy phiền lòng." "Tiểu Hàm, ngươi luôn như vậy, nóng vội." Tần Lăng ôn hòa nói. " Nóng vội cũng không có vấn đề gì đi." Tần Hàm nói. "Bởi vì nóng vội, cho nên ngươi chưa từng im lặng tự hỏi tình cảm của ngươi dành cho ta là gì." Tần Hàm nói, "Ngươi đối với tỷ tỷ, bất quá chỉ là thói quen ỷ lại mà thôi, đợi cho tỷ tỷ xuất giá, chúng ta tách ra sau một thời gian dài, ngươi sẽ dần dần hiểu được, cái loại này cảm tình, không phải chân chính thích." "Nếu xuất giá về sau, tình cảm mà ta đối tỷ tỷ vẫn như cũ, có phải hay không có thể đại biểu tình cảm ta đối với tỷ tỷ thật chính tình yêu nam nữ?" Tần Hàm nghiêm túc hỏi. "Không có chuyện đó đâu." Tần Lăng lắc đầu, "Ngươi sẽ tìm được một người yêu ngươi, sẽ hạnh phúc cả đời, lúc đó, ngươi sẽ quên tỷ tỷ." "Tỷ tỷ, vì sao ngươi luôn nghĩ đến hướng tiêu cực?" Tần Hàm có chút mất hứng, " Tại sao không phải là sau khi ta xuất giá, phát hiện tình cảm ta giành cho ngươi càng ngày càng sâu đậm? Còn nữa, ngươi nói hạnh phúc cả đời, đối với Tiểu Hàm mà nói, là không có khả năng." Tần Hàm nghĩ, đáy mắt hiện lên một tia ảm đạm. Đối nàng mà nói, không có tỷ tỷ, sẽ không có hạnh phúc. Tần Hàm ảm đạm, bị Tần Lăng hiểu lầm thành là do nàng gả cho Tương Vương nên bi thương. Tần Lăng kéo Tần Hàm vào trong lòng: "Tiểu Hàm, yên tâm, tỷ tỷ nhất định sẽ dốc toàn lực, làm cho Tiểu Hàm hạnh phúc cả đời." "Tiểu Hàm cái gì cũng không muốn, chỉ cần tỷ tỷ." Phản thủ ôm lại Tần Lăng, Tần Hàm thấp giọng nỉ non. Tần Lăng vỗ nhẹ lưng Tần Hàm, không tiếng động an ủi. "Tỷ tỷ, đêm nay ở lại ngủ cùng với Tiểu Hàm được không?" Tần Hàm ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy đều là mong chờ. "Tiểu Hàm, ngươi cũng biết, không có khả năng." Tần Lăng thở dài một tiếng, nhìn Tần Hàm, đáy mắt tràn đầy không đành lòng, "Trừ bỏ mẫu thân, mẫu thân nghiêm lệnh cấm bất luận kẻ nào cùng ngươi ngủ cùng." Editor: Huhu sao vậy một người truy một người trốn là sao.
|
Phiên Ngoại 6: Gả đi. Tần Hàm ngồi trên ghế, nghe mẫu thân nói tình huống thân thể của mình, còn có nguyên nhân làm cho nàng cô đơn nhiều năm như vậy. Mẫu thân có ý tốt, để nàng cô đơn nhiều năm, kỳ thật, nàng vẫn có một chút thầm oán mẫu thân. Nhưng là nhìn thấy mẫu thân khóc, nàng lại cái gì đều nói không được. Tần Lăng lẳng lặng nhìn nàng, vươn tay vỗ nhẹ vai nàng, không tiếng động an ủi nàng. Nhìn tỷ tỷ, không biết như thế nào, nội tâm hỗn loạn của Tần Hàm liền dần dần bình tĩnh xuống. Chuyện đã qua cũng không thể quay lại, nên quý trọng hiện thực. "Tỷ tỷ, ta không sao." Tần Hàm khẽ mỉm cười, nói, "Thạch nữ hay không thạch nữ, kỳ thật ta cũng không quan tâm cho lắm. Chỉ cần tỷ tỷ ở bên cạnh, ta đã rất cao hứng. Tuy rằng ta rất nhanh sẽ gả cho Tương Vương." "Phải gả cho Tương Vương, là Lăng nhi." Tướng phủ phu nhân dừng một chút, trong mắt hiện lên một tia ảm đạm. "Mẫu thân, ngươi nói cái gì?" Tần Hàm sửng sốt một chút. Tướng phủ phu nhân đem chuyện phát sinh vào buổi sáng hôm nay ở phủ đệ nói cho Tần Hàm, Tần Hàm há hốc mồm nhìn Tần Lăng, quả thực không thể tin được, tỷ tỷ cư nhiên hội làm ra loại chuyện này. "Phu nhân, lão gia hồi phủ." Tướng phủ phu nhân bên người nha hoàn lặng lẽ đi đến, ở nàng bên tai nói một câu. Tướng phủ phu nhân gật gật đầu, nói với hai người: "Mẫu thân đi trước cùng lão gia nói chuyện, đi trước." Tỷ muội hai người cùng gật gật đầu, cung đưa tướng phủ phu nhân rời đi. Sau khi cửa phòng đóng lại, Tần Hàm nhăn mày, có chút trách cứ nói: "Tỷ tỷ, ngươi sao lại làm chuyện ngu ngốc như vậy?" "Ngươi vì tỷ tỷ đáp ứng hôn sự Tương Vương, không đồng ý tỷ tỷ vì ngươi hướng Thái Hậu thỉnh chỉ gả cho Tương Vương sao?" Tần Lăng nói đúng lý hợp tình. "Tỷ tỷ, Tiểu Hàm cùng ngươi là bất đồng." Tần Hàm nói, "Tiểu Hàm trời sinh còn có chỗ thiếu hụt...... Ngô......" Còn chưa nói xong, đã bị Tần Lăng vươn ngón tay che lên. Vẻ mặt Tần Lăng ôn nhu: "Tiểu Hàm, ngươi không có thiếu hụt chỗ nào hết, ở trong lòng tỷ tỷ, ngươi vĩnh viễn hoàn mỹ nhất." Tần Nghị tiến cung cuối cùng vô công, ý chỉ của Thái Hậu há có thể nói thu hồi sẽ thu hồi. Trở lại trong phủ, cả người cùng tâm tình củaTần Nghị đều vô cùng không tốt, Tần Lăng cùng Tần Hàm cũng không dám xuất hiện trước mặt hắn. Tần lăng cùng Tần Hàm dùng cơm cũng là ở trong phòng. "Tỷ tỷ, chuyện này, liền thật sự không thể cứu vãn sao?" Tần Hàm mày hơi hơi nhíu lại, hỏi Tần Lăng đang ngồi ở trước mặt mình. "Ta nghĩ là không có." Tần Lăng lắc đầu, nói, "Thái Hậu ý chỉ, không phải muốn thu hồi thì sẽ thu hồi được. Tiểu Hàm, thực xin lỗi, tỷ tỷ đoạt đi tất cả của ngươi rồi." "Tỷ tỷ, hiện tại không phải thời điểm nói chuyện này." Tần Hàm nói, "Ngươi biết, Tiểu Hàm chưa bao giờ để ý đến, hiện tại Tiểu Hàm lo lắng tương lai của tỷ tỷ." "Kỳ thật cũng không có gì để lo lắng." Tần Lăng nói, "Tương Vương trừ bỏ thân thể không tốt, thì không có gì là không tốt." "Tỷ tỷ, nếu ngươi nói như vậy, tại sao ngươi không cho ta gả cho hắn đâu?" Tần Hàm hỏi ngược lại. "Bởi vì tỷ tỷ đối với hắn có tình cảm." Tần Lăng khẽ cười cười, nói. "Tỷ tỷ, loại này nói, chính ngươi tin sao?" Tần Hàm thở dài một tiếng, nói. "Việc đã đến nước này, chỉ biết vậy." Tần Lăng cười nói. Tần Hàm tức giận, cũng không biết nói cái gì cho đúng. "Tốt lắm, đừng nghĩ nhiều như vậy." Tần Lăng vừa nói, một bên rót cho Tần Hàm một ly nước trà, nói, "Nói nhiều như vậy, uống trước ít nước, giải khát đi." "Tỷ tỷ luôn như vậy ôn nhu lại chu đáo." Tiếp nhận nước trà, Tần Hàm uống một ngụm, nói, "Tiểu Hàm thực không muốn rời đi tỷ tỷ." "Về sau tỷ tỷ không ở bên cạnh ngươi, ngươi phải chiếu cố mình thật tốt biết không." Tần Lăng nói, "Ngươi luôn làm cho tỷ tỷ không an tâm." "Nói giống như tỷ tỷ sẽ vĩnh viễn không trở lại vậy." Tần Hàm nói. " Đất phong của Tương Vương cách nơi này rất xa, tỷ tỷ chỉ sợ là không có cơ hội trở về." đáy mắt Tần Lăng sâu thẳm một mảnh. "Tỷ tỷ." Tần Hàm thân thủ ôm lấy Tần Lăng vòng eo, "Đêm nay, ngươi cùng ta đi." "Tốt." đáy mắt Tần Lăng một mảnh ôn nhu. Trước kia, mẫu thân không cho nàng cùng Tiểu Hàm cùng nhau ngủ là vì sợ bại lộ thân thể bí mật, nhưng là hiện tại, nàng đã biết hết thảy, như vậy, cũng sẽ không cần cùng Tiểu Hàm kiêng dè cái gì. "Ân." Tần Hàm nhẹ giọng ừ một tiếng, vùi đầu ở bộ ngực Tần Lăng. Mặt sau bình phong, hai cái mảnh khảnh thân ảnh cùng một chỗ, thoạt nhìn thập phần kiều diễm. Cởi bỏ cuối cùng nhất kiện quần áo, Tần Hàm chậm rãi bước vào dục dũng, nhìn tỷ tỷ hoàn mỹ dáng người, hai má Tần Hàm chậm rãi đỏ lên. "Từ nhỏ đến lớn, chúng ta hai cái đều không có này thẳng thắn thành khẩn tương đối quá đâu." Tần Lăng vừa nói, một bên dùng khăn lông ướt nhẹ nhàng giúp Tần Hàm chà lau bả vai. Tần Hàm xấu hổ một câu đều nói không được, nàng từ nhỏ đến lớn vốn không có ở trước mặt kẻ nào cởi quá quần áo. Như bây giờ lỏa thể, thật sự làm cho người ta thẹn thùng, cho dù là chính mình tỷ tỷ, nàng cũng ngượng ngùng. "Tiểu Hàm, xoay người lại, tỷ tỷ giúp ngươi chà lau." Tần Lăng ôn nhu nói. "Tỷ, tỷ tỷ, để ta tự làm đi." Đoạt đi khăn mặt trong tay Tần Lăng, Tần Hàm cúi đầu nói. "Từ nhỏ tỷ tỷ đã hy vọng có thể giúp ngươi chà lau, ngươi chẳng lẽ không nguyện ý thỏa mãn tỷ tỷ như vậy một cái nguyện vọng sao?" đáy mắt Tần Lăng hiện lên một tia rõ ràng bị thương. Lập tức Tần Hàm liền bối rối, vội vàng mang khăn mặt trả lại cho tỷ tỷ: "Tỷ, tỷ tỷ, cấp, ngươi sát đi." Nói xong, ngoan ngoãn bối quá thân đi. Bởi vì đưa lưng về phía Tần Lăng, Tần Hàm bỏ lỡ đáy mắt Tần Lăng một tia ý cười. Muội muội của nàng, vẫn đáng yêu và hồn nhiên như vậy . Chính là không biết, sau khi mình rời đi, không có mình bảo vệ, nàng còn có thể duy trì hồn nhiên sao? "Tiểu Hàm, đáp ứng, tỷ tỷ, ngươi liền vẫn bảo trì như vậy được không." Tần Lăng nói, "Tỷ tỷ hy vọng, thời điểm trở về, còn có thể nhìn thấy Tiểu Hàm như bây giờ hoạt bát hồn nhiên." "Tốt." Tần Hàm gật gật đầu, "Tiểu Hàm đáp ứng tỷ tỷ, vĩnh viễn vẫn duy trì như vậy." "Chúng ta ngoéo tay, ngươi cũng không thể nuốt lời nga." Tần Lăng nói, đem chính mình ngón út đưa tới trước mắt Tần Hàm. "Tốt." Tần Hàm khẽ mỉm cười, vươn chính mình ngón út câu thượng tỷ tỷ. Chỉ cần là tâm nguyện của tỷ tỷ, nàng đều cố gắng hoàn thành. Nếu tỷ tỷ hy vọng nàng có thể vĩnh viễn như vậy, nàng liền vĩnh viễn duy trì không thay đổi. "Tiểu Hàm, thực nghe lời." Tần Lăng cười cười. "Tỷ tỷ lát nữa, để cho ta giúp ngươi chà lưng đi." Tần Hàm ghé trên dục dũng, quay đầu đi, nhìn Tần Lăng, nói. "Tốt." Đáy mắt Tần Lăng đều là ý cười, ̏ Để tỷ tỷ cũng hưởng thụ một chút Tiểu Hàm hầu hạ.ʺ Mông lung hơi nước, thân ảnh hai người quấn quít nhau, cảnh xuân vô hạn. "A!" thời điểm đứng lên mặc quần áo, Tần Hàm sợ hãi kêu một tiếng, quay đầu đi, hung hăng trừng mắt nhìn Tần Lăng, đáy mắt chậm rãi, đều là lên án, "Tỷ tỷ, ngươi làm cái gì!" "Tỷ tỷ, chỉ là có chút tò mò, thạch nữ thân thể." Thu hồi chính mình đặt ở dưới thân ma trảo, tần lăng ngượng ngùng cười, "Thật là khép kín đâu." "Tỷ tỷ!" vẻ mặt Tần Hàm đỏ bừng, nhanh chóng mặc vào quần áo, không cho tỷ tỷ nhìn chính mình có chỗ thiếu hụt địa phương. "Tiểu hàm, đừng khẩn trương như vậy." Tần Lăng nói, "Này địa phương, tỷ tỷ cảm thấy thập phần xinh đẹp đâu. Tiểu Hàm không có chỗ nào thiếu hụt cả, trời cao là cho Tiểu Hàm một thân thể hoàn toàn bất đồng đâu." "Tỷ tỷ, ngươi quả nhiên hiểu tâm tư của Tiểu Hàm." Tần Hàm nói. "Ta là tỷ tỷ ngươi, đây là tự nhiên." Tần Lăng mỉm cười nói, "Đi thôi, chúng ta đến trên giường đi, chúng ta có một buổi tối, có thể cho ngươi biết, tỷ tỷ ôn nhu hiền lành như thế nào a." "Tốt." Tần Hàm gật gật đầu, đi theo Tần Lăng nằm trên giường. Tần Hàm nằm bên trong, để cho Tần Lăng nằm bên ngoài. Tỷ muội hai người mặt đối mặtnhau, nhìn Tần Hàm, đáy mắt Tần Lăng tràn đầy nhu tình: "Tiểu Hàm, tỷ tỷ vẫn là lần đầu tiên lẳng lặng nhìn ngươi như vậy đâu. Ngươi thật xinh đẹp." Hai má Tần Hàm nóng lên, ngập ngừng một tiếng: "Tỷ tỷ càng thêm xinh đẹp." Tần lăng mỉm cười,cánh tay duỗi ra,ôm lấy Tần Hàm: "Thật tốt, có thể như vậy ôm ngươi ngủ, Tiểu Hàm, mùi thơm trên người ngươi thật dễ nghe." "Là đóa hoa mùi hương ." Tần Hàm nói. "Ân, cũng là Tiểu Hàm hương vị." Tần Lăng nói. "Tỷ tỷ, Tiểu Hàm thích ngươi." Tần Hàm thấp giọng nói. "Tỷ tỷ biết." "Là cái loại này thích." "Ân." Tần Lăng gật gật đầu, nói, "Tỷ tỷ biết. Tiểu Hàm, mặc kệ ngươi đối với tỷ tỷ đến tột cùng là thật cảm tình, vẫn là ỷ lại, tỷ tỷ thầm nghĩ nói cho ngươi một câu, tỷ tỷ đối với ngươi, chỉ có tỷ muội loại tình cảm, không có khác cảm tình." Nàng sắp trở thành Tương Vương phi, hai người trong lúc đó đến tột cùng là loại tình cảm gì, nàng đã muốn từ bỏ, dù sao, nhất định là không có kết quả. Tần Hàm trầm mặt. Làm sao nàng không biết tỷ tỷ đối nàng bất quá chỉ là tình cảm tỷ muội. Rõ ràng biết, nói ra sẽ bị cự tuyệt, nàng vẫn là nhịn không được muốn nói. Hôm nay như vậy không khí, nàng thủy chung vẫn là nhịn không được nói cho tỷ tỷ, tâm tình của nàng. "Tiểu Hàm, ngủ đi, không còn sớm." Vỗ lưng Tần Hàm, Tần Lăng thanh âm thập phần ôn nhu. "Ân." Tần Hàm thanh âm rầu rĩ, cũng không tái nghĩ nhiều, nhắm mắt lại, bức bách chính mình đi vào giấc ngủ. Chính là, trong lòng khó chịu, như thế nào đều ngủ không được. Tần Lăng cúi đầu nhìn muội muội tựa đầu chôn ở trong ngực mình, ánh mắt ám ám, không tiếng động thở dài một tiếng, cũng là nói cái gì đều không có nói. Này một đêm, tỷ muội hai người đều mất ngủ. Cuộc sống tốt đẹp của hai người, cũng đến lúc kết thúc. Hai tháng sau, Tần Hàm đứng trước cửa tướng phủ, nhìn tỷ tỷ mặc đỏ thẫm gả y, đi lên xe ngựa. Tâm như đao cát, nàng sớm biết sẽ có một ngày như vậy, nhưng là, chính mắt nhìn tỷ tỷ gả cho người khác, lòng của nàng đau không thể hô hấp. "Tỷ tỷ!" Dùng hết toàn lực hét lớn một tiếng, cuối cùng lại bị nhiệt liệt chiêng trống thanh, kèn lấn át. Bên trong xe ngựa, bàn tay gắt gao nắm chặt, dùng hết sức mạnh, mới khắc chế mình không nhảy ra ôm lấy Tiểu Hàm Đỏ thẫm khăn voan hạ, không ai nhìn đến tân nương hai hàng nước mắt. Tiểu Hàm, tỷ tỷ đi rồi, thật sự đi rồi, ngươi phải chiếu cố tốt chính mình. Nếu có thể, tỷ tỷ thật sự muốn nói cho ngươi, ngươi cái kia vấn đề, tỷ tỷ nội tâm chân chính ý tưởng. Tỷ tỷ thích ngươi, cùng ngươi thích tỷ tỷ giống nhau, thích ngươi. Tần Hàm ngồi xổm cửa, nhìn xe ngựa rời đi, khóc không thành tiếng. Editor: Vốn là định để chương này ngày mai mới đăng, chúc mừng năm mới. Nhưng và vì một phút yếu lòng đã chấp nhận lời mời về quê của một học tỷ chơi xa vài ngày, thành ra bây giờ đăng sớm. Hazz nói chứ giờ mình đang lo lắm luôn ak, hic, không không về nhà người ta. Chỉ còn ghẹo là "dẫn mình về ra mắt gia đình" nữa cơ, ahihi. Năm cũ sắp đi, năm mới sắp đến, chúc mọi người có một năm mới tràn đầy ý nghĩa nhá.Thả tim.
|
Phiên Ngoại 7: Gặp lại. Nửa tháng trước tỷ tỷ đã nhận được thư của ngươi, còn có khăn tay ngươi tự tay tú, Tiểu Hàm tú công thật sự là càng ngày càng tốt. Tỷ tỷ cũng vô cùng tưởng niệm ngươi, tỷ tỷ hết thảy mạnh khỏe, Tương Vương thực tôn trọng tỷ tỷ. Mấy ngày gần đây, tỷ tỷ luôn nhớ tới trước đây cùng Tiểu Hàm cùng một chỗ ngày. Mấy ngày hôm trước Tiểu Hàm hỏi tỷ tỷ vấn đề ván cờ, phương pháp giải quyết, tỷ tỷ đã muốn vẽ ở dưới mặt. Nhìn Tiểu Hàm hiếu học như vậy, tỷ tỷ thật sự rất vui mừng. Khác, sắp tới Tương Vương phải về kinh báo cáo công tác, tỷ tỷ cũng sẽ đi theo hồi kinh. Chúng ta rất nhanh có thể gặp mặt. Cuối cùng, hy vọng Tiểu Hàm mọi chuyện đều hài lòng, vĩnh viễn hạnh phúc. Đem thư của tỷ tỷ gắt gao nắm ở lòng bàn tay, trong mắt Tần Hàm khó có thể ức chế vui mừng. Tỷ tỷ sẽ tới kinh thành, cách nhau ba năm, nàng rốt cục có thể lại nhìn thấy tỷ tỷ. Ba năm,cuộc sống nàng không có tỷ tỷ đã muốn ba năm. Mỗi ngày trừ bỏ cầm tỷ tỷ trước kia gì đó tưởng niệm tỷ tỷ, nàng căn bản không biết nên làm cái gì. "Tiểu thư, chuyện gì như vậy vui vẻ?" Bên cạnh truyền đến một cái dễ nghe thanh âm. Tần Hàm quay đầu nhìn, là thị nữ của mình, Màu nhi. Từ khi nói cho nàng bí mật của thân thể nàng, cha mẹ cũng không có hạn chế hành động của nàng, cũng cho nàng một thị nữ. Chính là Tần Hàm đã muốn quen không ra ngoài, không có tỷ tỷ, nàng càng thích một người cầm đồ vật của tỷ tỷ. "Tỷ tỷ sẽ tới." Cầm lá thư thật cẩn thận gấp lại, bỏ vào trong ống tay áo, Tần Hàm mỉm cười nói. "Nguyên lai là đại tiểu thư muốn tới kinh thành, khó trách nhị tiểu thư như thế vui vẻ." Màu nhi mỉm cười nói. Đi theo Tần Hàm ba năm, nàng biết, Tần Hàm là một người tốt, chưa bao giờ làm khó hạ nhân, đại bộ phận sự tình đều là nàng tự làm, nàng thân là thị nữ bên cạnh, cũng chỉ có châm trà, thật thoải mái. "Màu nhi, mang giấy và bút mực đến, ta muốn cấp tỷ tỷ hồi âm." Tần Hàm đối Màu nhi nói. "Vâng, tiểu thư." Màu nhi trả lời một tiếng, liền xoay người đi thư phòng. Không bao nhiêu thời gian, Màu nhi đã đem Tần Hàm cần gì đó bưng tới. Giúp Tần Hàm đem này nọ bày ra, Màu nhi đưa đến bút lông. Tần Hàm suy tư một chút, liền cấp Tần Lăng viết hồi âm, lưu loát viết nội dung. Màu nhi tuy rằng nhìn không thấy nội dung trong thư, nhưng là lại có thể từ trên người Tần Hàm cảm nhận được Tần Hàm vui sướng, quả nhiên chỉ có chuyện liên quan đến đại tiểu thư, nhị tiểu thư mới có thể biến sinh động rất nhiều. "Tốt lắm." Đem giấy viết thư gấp hảo, Tần Hàm đưa cho Màu nhi "Tiểu thư, hiện tại gửi đi, đại tiểu thư phỏng chừng nhận không được." Nhận thư, Màu nhi nói, " Hiện tại nói không chừng đại tiểu thư đã muốn khởi hành hồi kinh, hiện tại gửi đến Tương Vương đất phong, đại tiểu thư chỉ có theo kinh thành trở về mới nhìn thấy hồi âm." "Ngươi xem xem ta." Tần Hàm gõ một chút lẹn đầu, nói, "Đều cao hứng hồ đồ đâu. Đúng vậy, hiện tại tỷ tỷ nói không chừng đã muốn ở đến kinh thành. Màu nhi, vậy ngươi nói, ta này phong thư hẳn là làm sao bây giờ? Gửi đến trạm dịch sao?" "Tiểu thư, đại tiểu thư đến nơi đây hẳn là cũng sẽ không còn lâu, này phong thư, ngươi không ngại trước lưu trữ, chờ đại tiểu thư đến, giáp mặt giao cho nàng không phải tốt lắm sao?" Màu nhi đề nghị nói. "Ân." Tần Hàm nghĩ nghĩ, gật gật đầu, cảm thấy này thật là một cái ý kiến hay, "Màu nhi, cũng là ngươi thông minh." "Tiểu thư chính là rất tưởng niệm đại tiểu thư." Màu nhi mỉm cười, đem giấy viết thư đưa cho Tần Hàm, " Vậy phong thư, tiểu thư liền tự thu đi." "Tốt." Tiếp nhận thư, Tần Hàm nói. "Tiểu thư, sắc trời không còn sớm, cần phải dùng bữa tối?" Màu nhi hỏi câu. "Ân." Tần Hàm sờ sờ bụng, thật là có chút đói bụng, liền đi theo Màu nhi đi vào trong phòng. Có lẽ là vì biết tỷ tỷ phải về đến đây, tâm tình Tần Hàm phá lệ kích động, nhịn không được ăn nhiều hơn một chén cơm. Vuốt chống đỡ bụng, vẻ mặt Tần Hàm thỏa mãn. Nửa tháng thời gian lướt qua, trong cung tổ chức tiệc tối, Tần Hàm ở trong phòng chuẩn bị cả một buổi chiều, mới xuất môn. Tỷ tỷ sẽ tham gia đêm nay cung yến, nhất tưởng đến có thể nhìn thấy tỷ tỷ, nàng liền kích động không kềm chế được. Thử quần áo cả một buổi chiều, mới chọn được một bộ quần áo vừa lòng, quần áo này là lúc trước tỷ tỷ chọn. Hiện tại mặc ở trên người, tuy rằng bộ ngực có chút chặt, nhưng là nàng vẫn cảm thấy, này xiêm y là tối thích hợp chính mình. Cung yến thập phần long trọng, ca múa thập phần hấp dẫn, thức ăn cũng là hương thơm bốn phía, ánh mắt Tần Hàm cũng là không ngừng nhìn Tần Lăng đang ngồi đối diện. So với ba năm trước đây, tỷ tỷ thật là một chút biến hóa đều không có, nàng vẫn là như vậy xinh đẹp, như vậy ôn nhu. Tần Lăng cùng Tương Vương nói chuyện, không biết nói cái gì, đáy mắt Tần Lăng tràn đầy ý cười. Nhìn Tần Lăng tươi cười, Tần Hàm có chút ảm đạm, tỷ tỷ thoạt nhìn, cùng Tương Vương tốt lắm. Sau khi nói chuyện với Tương Vương xong, Tần Lăng nhìn về phía Tần Hàm, lộ ra một cái ôn hòa ý cười, lập tức, bưng chén rượu, chậm rãi đi tới Tần Hàm. "Tiểu Hàm, ngươi có nhớ ta không?" trên mặt Tần Lăng mang theo ôn hòa tươi cười, đi đến Tần Hàm bên người, hơi hơi hạ thấp thắt lưng, nói. Nhiệt khí thổi tới trên mặt Tần Hàm, ấm áp, có loại chân thật cảm giác. Nhìn tỷ tỷ như thế tới gần mặt, Tần Hàm liền ngây ngẩn cả người. Nàng tưởng niệm tỷ tỷ nhiều như vậy năm, hiện tại, tỷ tỷ cùng nàng liền gần như vậy, làm cho tim nàng đập nhanh, trong đầu trống rỗng, cái gì đều nói không được. "Làm sao vậy, Tiểu Hàm, nhìn thấy tỷ tỷ, kích động nói không ra lời sao?" Tần Lăng cười, đáy mắt tràn đầy ôn nhu tươi cười. "Tỷ...... Tỷ tỷ......" Tần Hàm nhịn không được đưa tay sờ sờ hai má Tần Lăng, ấm áp, "Thật là ngươi, tỷ tỷ." "Ân, là tỷ tỷ." Tần Lăng vừa nói, một bên nắm lấy tay Tần Hàm, "Tỷ tỷ ở bên cạnh ngươi. Tiểu Hàm, không ngại cùng tỷ tỷ uống một chén?" "Tốt." Tần Hàm lập tức cầm lấy chính mình ly rượu rót thêm, "Chỉ cần là tỷ tỷ ý tứ, Tiểu Hàm đều nguyện ý đi làm." "Đừng đổ nhiều như vậy,rượu này có chút mạnh." Rót được nửa ly, Tần Lăng ngừng động tác của Tần Hàm, "Cẩn thận uống rượu, nửa ly là đủ rồi." "Tốt." Tần Hàm nghe lời gật đầu, cầm lấy ly rượu chạm một cái vào ly của Tần Lăng, uống một hơi cạn sạch. Tần Hàm không có thói quen uống rượu, lập tức liền say,vẻ mặt đỏ bừng. "Ngươi sao lại không cẩn thận như vậy." Tần Lăng lập tức vỗ bả vai Tần Hàm, "Ngươi xem ngươi, luôn nóng vội như vậy , đều ba năm, ngươi vẫn là như vậy." "Khụ khụ, ở trước mặt tỷ tỷ, Tiểu Hàm vĩnh viễn đều là như vậy, khụ khụ." Tần Hàm nói. "Ngươi a, chính là mãi vẫn không lớn." đáy mắt Tần Lăng hiện lên một tia bất đắc dĩ. "Khụ khụ, tỷ tỷ, rượu trong cung hương vị rất tốt." Tần Hàm nói, "Khụ, mặc dù có chút cay, nhưng là hương vị rất ngon, đến, tỷ tỷ, chúng ta uống thêm một ly." "Uống cái gì uống." đáy mắt Tần Lăng hiện lên một tia trách cứ, "Không quen thì đừng có uống." "Không, ta muốn uống." Tần Hàm vừa nói, một bên đổ đầy rượu vào ly, uống một ít rượu, lá gan Tần Hàm cũng lớn một ít, mở miệng nói, "Uống thêm một ly, tỷ tỷ có thể ở lâu bên cạnh Tiểu Hàm một lát, không uống rượu, một hồi tỷ tỷ sẽ trở lại bên cạnh Tương Vương, Tiểu Hàm chính là muốn tỷ tỷ ở đây cùng Tiểu Hàm trong chốc lát." "Tiểu đứa ngốc." Tần Lăng mỉm cười, vươn ngón trỏ nhẹ nhàng búng một chút cái trán Tần Hàm, "Tỷ tỷ lần này lại đây, chính là muốn ngồi cùng Tiểu Hàm đâu." "Sao?" đáy mắt Tần Hàm hiện lên một tia nghi hoặc, "Tỷ tỷ thân là Tương Vương phi, ngồi cùng Tiểu Hàm, chẳng phải là trái quy củ?" "Không có việc gì, Tiểu Hàm." Tần Lăng mỉm cười, "Là Tương Vương vừa mới kêu tỷ tỷ tới đây nha, hắn nói, chúng ta hai tỷ muội lâu không thấy, cho nên trước khi tiến cung cũng đã xin chỉ thị của Hoàng Thượng, để cho hai tỷ muội chúng ta hai ngồi cùng nhau đâu." "Kia tỷ tỷ, ngươi vừa mới cùng Tương Vương nói vui vẻ như vậy, là vì chuyện này?" Tần Hàm trừng mắt nhìn, hỏi. "Đúng vậy, Tiểu Hàm." Tần Lăng mỉm cười, nhéo một chút cái mũi Tần Hàm, "Có thể ngồi cùng Tiểu Hàm, tỷ tỷ đương nhiên phải cao hứng." "Tiểu Hàm cũng cao hứng." Lúc Tần Lăng ngồi xuống, Tần Hàm ôm lấy cánh tay của Tần Lăng, "Thật tốt, có thể cùng tỷ tỷ ở cùng một chỗ, tuy rằng chỉ có một ít thời gian." Bởi vì là ở trong cung, Tần Hàm cũng chỉ ôm một một chút, liền buông lỏng ra cánh tay Tần Lăng. "Ăn chút nho đi." Tần Lăng giúp Tần Hàm lột vỏ trái nho, "Ngươi từ nhỏ liền lười, nho không có tỷ tỷ giúp ngươi lột vỏ, ngươi liền không ăn." "Vẫn là tỷ tỷ hiểu ta nhất." Tần Hàm mỉm cười, một ngụm ăn luôn trái nho Tần Lăng đưa. Quả nhiên, vẫn là có tỷ tỷ tại bên người là hạnh phúc nhất. Tỷ muội hai người ân ân ái ái một đoạn thời gian, thì Hoàng đế tới. Tất cả mọi người quỳ xuống hành lễ, Hoàng đế cho mọi người bình thân. Cung yến tiến hành được một nửa, không biết là ai đề nghị, nói cầm nghệ của Tần Hàm là thiên hạ nhất, vũ kĩ của TầnLăng không ai bằng. Hoàng đế đem tầm mắt hướng về phía tỷ muội hai người. "Nếu như vậy, các ngươi tỷ muội không ngại biểu diễn một phen, cho trẫm nhìn xem." Hoàng đế hưng trí nhìn hai người. Nhìn tình huống xung quanh , Tần Lăng cũng biết, lần này là không thể từ chối, cùng Tần Hàm cùng nhau đứng dậy, hướng tới Hoàng đế hành lễ, nói: "Vậy thiếp thân liền bêu xấu, thỉnh Hoàng Thượng cho phép thiếp thân đi trước thay quần áo." Hoàng đế vung tay lên, xem như đáp ứng. Du dương tiếng đàn vang vọng ở cung điện bên trong, giữa cung điện, một cái tuyệt mỹ nữ tử, một thân hồng y, nhiệt tình khiêu vũ. Khi thì nhu hòa, khi thì cương nghị, tác động lòng người. Mọi người xem ngây người. Liền ngay cả Hoàng đế, cũng không chuyển mắt nhìn trung ương nữ tử. Tần Hàm tuy rằng đang đàn cầm, nhưng là lòng của nàng đã muốn toàn bộ hướng về phía trung ương cái kia nữ tử. Chỉ cảm thấy, thiên địa trong lúc đó chợt thất sắc, đáy mắt chỉ có tỷ tỷ, kia một chút diễm lệ màu đỏ. Cái gì đều nhìn không tới, cái gì đều nghe không được, thế giới, chỉ còn lại có một mình tỷ tỷ. Mỗi một lần xoay tròn, Tần Lăng đều nhìn tới Tần Hàm lộ ra một cái mị hoặc chúng sinh mỉm cười, Tần Hàm chỉ cảm thấy, chính mình hồn phách đều bị câu đi. Tiếng đàn cùng vũ đạo hoàn mỹ kết hợp, hai người linh hồn cũng dần dần giao hòa. Tỷ muội hai người đắm chìm ở thuộc loại chính mình thế giới trung, ai đều không có nhìn thấy, đáy mắt của Hoàng đế toát lên một tia tham dục. Editor :Hazz nhìn là biết Hoàng đế sẽ gây ra chuyện gì rồi ak. Nhiều khi tự hỏi bản thân làm nên tội gì mà gặp ai, quen ai sau đó cũng đều nhận nhau làm chị em tốt, ai muốn làm chị em cơ chứ. Hiuhiu.
|
Phiên Ngoại 8: Sự Cố Một khúc vũ vừa xong, Hoàng đế hung hăng khen Tần Lăng, còn đem ngọc bội của mình tặng cho Tần Lăng. Tần Lăng từ chối hai câu, lại bị Hoàng đế cường ngạnh yêu cầu nhận lấy. Tần Lăng không có cách nào, chỉ có thể tạ ơn nhận lấy. Cầm ngọc bội trong tay, nội tâm nàng có chút bất an. "Tỷ tỷ, làm sao vậy?" Nhìn Tần Lăng nhíu mày, Tần Hàm có chút lo lắng hỏi. "Không có gì." Tần Lăng lắc lắc đầu, đem ngọc bội thu hồi, nói, "Hy vọng chính là ta đa tâm." Đồ vật bên người Hoàng đế, bình thường đều là tặng cho nữ nhân mà hắn, chẳng lẽ Hoàng Thượng đối nàng? Tần Lăng lắc đầu, đem suy nghĩ quỷ dị này vứt bỏ. Nàng nhưng là Tương Vương phi, là phu nhân của đệ đệ hắn , sao Hoàng đế có thể đối với nàng có loại này tâm tư. Nhất định là nàng quá nhạy cảm, đa tâm. Nhìn Tần Lăng không muốn nói thêm, Tần Hàm cũng không hỏi lại. Rót cho Tần Lăng một chén nước, Tần Hàm đem chén đưa cho Tần Lăng, nói: "Tỷ tỷ, đến uống nước đi. Nhảy lâu như vậy, chắc chắn sẽ khát nước a." "Ừ." Tần Lăng gật gật đầu, cầm lấy chén, một ngụm uống cạn, chỉ cảm thấy cả người lập tức nhẹ nhàng khoan khoái rất nhiều. "Tiểu Hàm, ngươi thật là tri kỷ." Tần Lăng khẽ mỉm cười. "So với tỷ tỷ, ta còn kém tỷ tỷ rất nhiều a." hai má Tần Hàm đỏ hồng, nói. "A." Tần Lăng khẽ cười một tiếng, "Tiểu Hàm, ngươi luôn đáng yêu như vậy." Cung yến kéo dài đến đêm khuya mới kết thúc. Chưa bao giờ Tần Hàm lại muốn này nhàm chán cung yến đừng kết thúc, để cho nàng cùng tỷ tỷ có thể ở cùng nhau nhiều một chút. Chẳng sợ chỉ là ngồi ở bên cạnh tỷ tỷ, nhìn sườn mặt của tỷ tỷ, nàng liền cảm thấy hạnh phúc. Tần Lăng đứng lên, thoạt nhìn là muốn trở lại bên cạnh Tương Vương. "Tỷ tỷ......" Nhìn bóng dáng Tần Lăng, đáy lòng Tần Hàm một trận khổ sở. Chớ đi, há mồm, này hai chữ vẫn là không nói đi ra. Nàng có quyền gì bắt buộc tỷ tỷ lưu lại cùng nàng đâu. Thân ảnh tỷ tỷ dần dần rời xa nàng, đáy mắt Tần Hàm tràn đầy đau thương. Đi được hai bước, Tần Lăng quay đầu lại, đối với Tần Hàm nói: "Tiểu Hàm, còn thất thần làm gì, sao không đi theo?" "Tỷ tỷ, ngươi đi tới chỗ Tương Vương, Tiểu Hàm đi theo, không thích hợp đi." Tần Hàm có chút khó xử nói. " Bộ nhìn tỷ tỷ giống như muốn đi đến chỗ Tương Vương sao?" Tần Lăng cười cười, nói, "Tiểu Hàm, tỷ tỷ là muốn cùng ngươi đi ra cung a, kiệu cũng đã ở bên ngoài a." "Ôi chao?" đáy mắt Tần Hàm tràn đầy kinh ngạc. "Tỷ tỷ cùng Tương Vương nói qua,muốn cùng Tiểu Hàm tâm sự, cho nên tối nay hồi phủ." đáy mắt Tần Lăng tràn đầy ý cười, "Có thể tiếp tục cùng Tiểu Hàm, Tiểu Hàm không vui?" "Vui vẻ, Tiểu Hàm thực vui vẻ." đáy mắt Tần Hàm tràn đầy ý cười, thật tốt, có thể cùng tỷ tỷ nhiều hơn một chút. "Đến đây đi, Tiểu Hàm, xe ngựa đang chờ." Nắm tay Tần Hàm, Tần Lăng nói. "Tốt." Tần Hàm cười đuổi kịp Tần Lăng. Ngồi ở trong xe ngựa, nhìn tỷ tỷ xinh đẹp sườn mặt, Tần Hàm chỉ cảm thấy, nhìn thế nào cũng đều không đủ. Nàng hy vọng thời gian có thể vĩnh viễn dừng tại đây một khắc. "Làm sao vậy,Tiểu Hàm, luôn nhìn tỷ tỷ?" Tần Lăng sờ sờ mặt của mình, hỏi, "Là trên mặt tỷ tỷ có cái gì sao?" Tần Lăng hỏi. "Không phải." Tần Hàm lắc lắc đầu, nói, "Chính là cảm thấy tỷ tỷ thập phần xinh đẹp." "A, " Tần Lăng khẽ cười một tiếng, "Cũng chỉ có ngươi nói như vậy." "Tỷ tỷ ba năm nay ở bên ngoài, ổn không?" Tần Hàm hỏi Tần Lăng. "Không phải nửa thàng ngươi liền gửi thư cho ta một lần sao?" Tần Lăng cười cười, hỏi, "Tỷ tỷ được không, chẳng lẽ ngươi không biết sao?" "Tiểu Hàm muốn nghe tỷ tỷ trực tiếp trả lời." Tần Hàm nói. "Tốt tốt tốt." đáy mắt Tần Lăng hiện lên một tia bất đắc dĩ, nói, "Hiện tại tỷ tỷ nói cho ngươi. Tỷ tỷ ở đó, hết thảy mạnh khỏe. Tỷ tỷ không có ủy khuất gì cả, cũng chưa từng khổ sở. Duy nhất không tốt, chính là tỷ rất nhớ ngươi." "Tỷ tỷ, Tương Vương đối với ngươi tốt lắm sao?" Không biết vì cái gì, nghe được tỷ tỷ đề cập đến Tương Vương, Tần Hàm liền khó chịu. "Ừ, tốt lắm." Tần Lăng gật gật đầu, không có phủ nhận, nhìn Tần Hàm liếc mắt một cái, nói, "Hắn thực tôn trọng ta, quý phủ chuyện tình cũng đều giao cho ta xử lý." "Kia tỷ tỷ, " Tần Hàm dừng một chút, cuối cùng vẫn là nhịn không được mở miệng hỏi, "Ngươi yêu thích Tương Vương sao?" "Ừ." Tần Hàm gật gật đầu, "Thích, hắn là người đáng giá để người khác thích. Hơn nữa, tỷ tỷ có thể cảm nhận rõ ràng, tỷ tỷ đối hắn, so với Tiểu Hàm, là hai loại tình cảm khác nhau." "Là...... Sao......" đáy mắt Tần Hàm một mảnh ảm đạm. Tỷ tỷ nói, thích Tương Vương, hơn nữa là cùng chính mình tình cảm khác nhau. Tỷ tỷ từng nói qua, đối chính mình, bất quá là tình cảm tỷ muội, như vậy, nàng đối với Tương Vương, chính là tình cảm nam nữ sao? Nàng đã sớm nghĩ đến không phải sao, vì cái gì, còn muốn ngây ngốc chờ mong ? Nhìn đáy mắt Tần Hàm ảm đạm, trong mắt Tần Lăng hiện lên một tia không đành lòng, nhưng là rất nhanh bị nàng che dấu đi xuống. Nàng không có nói cho Tần Hàm, nàng đối với Tần Hàm, kỳ thật, không chỉ có là tỷ muội tình cảm. Nàng đã là Tương Vương phi, hiện tại nói ra,chỉ thêm bi thương. Loại này dị dạng yêu say đắm, vẫn là làm cho Tiểu Hàm vĩnh viễn buông tha đi. Tiểu hàm là cô gái tốt, nàng đáng giá có một nam tử tốt yêu thích. "Đến." Xe ngựa ngừng lại, Tần Lăng xuống xe trước, Tần Hàm theo sau. Tần Hàm nhìn nhìn chung quanh, tỷ tỷ là mang đến một ngôi chùa. Đã là đêm khuya, không biết tại sao, ở đây vẫn rất đông người. "Tỷ tỷ làm cho người ta xem hoàng lịch, nghe nói, tối nay, là thời điểm Phật tổ làm việc thiện." Tần Lăng mỉm cười giải thích, "Cho nên tỷ tỷ mang Tiểu Hàm tới nơi này thắp hương hứa nguyện, hy vọng Tiểu Hàm có thể hạnh phúc." "Tỷ tỷ, thật sự sẽ linh sao?" Tần Hàm có chút hoài nghi nhìn Tần Lăng. "Tự nhiên là linh nghiệm." Tần Lăng nói, "Bằng không cũng sẽ không có nhiều người như vậy đến đây? Mặc kệ linh hay không linh, hứa nguyện cũng không có tổn thất gì. Đi thôi, Tiểu Hàm." "Vâng." Tần Hàm gật gật đầu, đuổi kịp tỷ tỷ. Hai người đến thời gian đã muốn khuya, đến xếp hàng, mặt sau đã không có ai. Bị tỷ tỷ nắm tay, đi theo đám người phía trước vào trong chùa, trong lòng Tần Hàm, tràn đầy hạnh phúc, nàng kỳ thật không có tâm nguyện gì lớn, chỉ cần cùng tỷ tỷ thường xuyên gặp mặt, hai người có thể có nhiều thời gian ở cùng nhau, như vậy đủ rồi. Đám người di chuyển rất chậm, nhưng là hai tỷ muội cũng không có nóng lòng, Tần Hàm càng hy vọng, đám người chậm một chút. Như vậy nàng có thể nắm tay tỷ tỷ nhiều một chút. "Tiểu Hàm, mệt không?" Sắc trời đã muốn khuya, đã sớm đi qua thời gian ngủ, Tần Lăng quay đầu hỏi Tần Hàm. "Không mệt,Tiểu Hàm một chút cũng không mệt." Tần Hàm nói, "Chỉ cần cùng tỷ tỷ một chỗ, cho dù ba ngày ba đêm không ngủ, tinh thần vẫn minh mẫn gấp trăm lần." "Tỷ tỷ cũng không cho phép ngươi ba ngày ba đêm không ngủ." Tần Lăng nói, "Như vậy đối thân thể cũng không tốt." "Tỷ tỷ, ta hiểu được." Tần Hàm nói, "Tiểu Hàm chỉ là thuận miệng nói thôi." "Ừ, như vậy mới là muội muội tốt của ta." Tần Lăng vừa lòng cười cười. Đám người di chuyển một lát, mới rốt cục đến phiên hai tỷ muội. Tần Lăng tiếp nhận tiểu hòa thượng đưa qua hương khói, đem một cây đưa cho Tần Hàm, hai người ở trước mặt Phật tổ quỳ xuống, nhắm mắt lại,nói lên tâm nguyện: "Hy vọng tỷ tỷ [ Tiểu Hàm ] có thể hạnh phúc." Hai người không hẹn mà cùng vì đối phương nói lên tâm nguyện, mặc kệ có thể hay không cùng một chỗ, các nàng đều chỉ hy vọng đối phương có thể hạnh phúc. Đồng thời mở ra mắt, tỷ muội hai người nhìn nhau cười, đem nhan cắm vào lư hương, lại ủng hộ một chút tiền, liền nắm tay nhau xoay người rời đi. "Ngươi như thế nào làm như vậy!" hai tỷ muội rời đi không bao nhiêu thời gian, bên trong chùa liền truyền đến một tiếng quát, một tiểu hòa thượng đi sát cái bàn , không cẩn thận đem lư hương của hai tỷ muội đánh ngã trên mặt đất. "Sư, sư phụ, thực xin lỗi." Tiểu hòa thượng nhanh chóng dọn dẹp định đem lư hương đặt lại trên bàn. "Quên đi quên đi, này lư hương đã muốn ô uế, đặt lại trên bàn, không phải vũ nhục Phật tổ sao?" Được xưng là sư phụ hòa thượng phất phất tay, nói, "Ngươi đi đem bên trong hương khói đều đổ đi, đem đỉnh lau khô, thay tân hương khói rồi đặt lên." "Là, sư phụ." Tiểu hòa thượng gật gật đầu, ôm lư hương của hai tỷ muội đi xuống. Mà hai người kia, cũng không biết, lư hương của các nàng, đã bị đánh ngã. "Tỷ tỷ, tiếp theo, ngươi phải về Tương Vương phủ sao?" Lưu luyến nhìn Tần Lăng, Tần Hàm hỏi. "Ừ." Tần Lăng gật gật đầu, "Nơi này dù sao cũng là kinh thành, nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm tỷ tỷ cùng Tương Vương, tỷ tỷ không thể khác người." Tần Hàm cúi đầu, trầm mặc một trận, lập tức ngẩng đầu, lộ ra một cái không được tốt lắm tươi cười, đối với Tần Lăng nói: "Tỷ tỷ, vậy để cho Tiểu Hàm tiễn tỷ tỷ đoạn đường đi, chúng ta trở về đi, thuận đường ngắm trăng." "Tốt." Tần Lăng sủng nịch sờ sờ đầu Tần Hàm, cùn trước đây giống nhau. "Tỷ tỷ, Tiểu Hàm đã muốn trưởng thành." Tần Hàm hơi kháng nghị nói. "Đúng vậy, nháy mắt, Tiểu Hàm nhưng những năm qua." Tần Lăng có chút cảm thán nói một câu, "Càng phát triển thành thục a." Nhìn bộ ngực hơi khiêm tốn của Tần Hàm, trêu chọc nói câu, "Bất quá có chỗ nhưng thật ra không lý tưởng a." Đối lập với Tần Lăng , Tần Hàm đỏ cả mặt, có chút ngượng ngùng. Nàng cùng tỷ tỷ, thật đúng là kém khá xa đâu. "A." Tần lăng cười cười, nói, "Đừng thẹn thùng, Tiểu Hàm còn nhỏ thôi." "Tỷ tỷ, ta đã muốn trưởng thành." Tần Hàm nói. "Đúng vậy, ngươi đều trưởng thành, cũng đến tuổi xuất giá đâu." Tần Lăng nói. "Tỷ tỷ, tiểu Hàm sẽ không lập gia đình." Tần Hàm nói xong, trên mặt mang theo một tia tức giận, "Trước không nói thân thể Tiểu Hàm như vậy là căn bản không có khả năng gả đi ra ngoài, hơn nữa Tiểu Hàm cũng không thích gì nam nhân." "Tiểu Hàm, ngươi chính là......" "Tỷ tỷ, không cho nói Tiểu Hàm chưa gặp gỡ được người mình thích." trong mắt Tần Hàm tràn đầy thật sự, nói, "Tỷ tỷ, Tiểu Hàm cầu ngươi, đừng một lần lại một lần trốn tránh tình cảm của ta. Tiểu Hàm thích ngươi, nam – yêu - nữ -, không phải đơn thuần tình cảm tỷ muội. Tỷ tỷ, ngươi nếu là đối với Tiểu Hàm chỉ có tình cảm tỷ muội, không có khác cảm tình, ngươi có thể cự tuyệt ta, nhưng là thỉnh không cần đem ta cho người khác được không?" Tần Hàm nói xong, trong mắt ngấn đầy nước mắt. Nhìn Tần Hàm quật cường nâng đầu không cho nước mắt rơi xuống, Tần Lăng thở dài một tiếng, nâng tay, vỗ vỗ Tần Hàm bả vai: "Thực xin lỗi, Tiểu Hàm, tỷ tỷ chính là hy vọng ngươi có lựa chọn khác tốt hơn." "Không có sự lựa chọn nào tốt hơn tỷ tỷ." đáy mắt Tần Hàm tràn đầy kiên định. Cùng Tần Hàm đối diện, đối mặt ánh mắt nghiêm túc của Tần Hàm, Tần Lăng đúng là một câu đều nói không được. Editor : Hazz, tại sao cái lư hương đó lại đổ cơ chứ, tại sao? Cuối cùng cũng thi xong.Huhu khóc ròng hy vọng đủ điểm qua môn, hoang mang quá đi.
|