Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình
|
|
Chương 82 Lần này chính ma lưỡng đạo ở Đông hải thuỷ vực tổn hại không ít tu sĩ, có thể nói là nguyên khí đại thương.
Lục Đại môn phái, trừ bỏ chưởng môn Bách Lý Thương Mặc của Hâm Hải Vân Các cùng Bách Lý Thần hoàn hảo không tổn hao gì, các đại môn phái còn lại đều bị tổn thất thảm trọng. Dã tâm càng lớn, người đi càng nhiều, chết lại thê thảm.
Thiên Đạo Tông vì mối quan hệ của Tần Liễu cùng Ngư Tuyết mới bị thương nhẹ, bản thân Tần Thiên ở trong bí cảnh bị đánh còn lại nửa cái mạng.
Lục Đại môn phái vì có tâm tham lam nên lần này phải trả một cái giá rất lớn.
Đáng tiếc nhất là tổn binh hao tướng lại không chiếm được chỗ tốt nào, ngược lại Bách Lý Thần lại được đồ tốt.
Tuy rằng chính đạo tổn thất lợi hại, Ma Tông cũng không hơn bao nhiêu.
Người của Ma đạo Tam Tông ngay cả hơn một nửa còn không trốn được, cũng không biết là chết trong tay quái vật ở bí cảnh hay là chết trên tay người chính đạo, hoặc là người trong Tông đã xuống tay?!
Lòng người kỳ thật rất khó dò.
Tần Liễu sốt ruột cha mình, tất nhiên là đi theo đệ tử Thiên Đạo Tông còn lại về sơn môn, Ngư Tuyết hiển nhiên cũng đi theo Tần Liễu đi rồi.
Bách Lý Thần đối với chuyện chém giết giữa chính ma lưỡng đạo không dám hứng thú, muốn giết hay không.
Đều là người đã bước một chân vào trong quan tài còn như hổ rình mồi, cũng không nhìn xem hiện tại là tình huống gì?!
Ngoại trừ Cô Cô nhà mình, Bách Lý Thần đối với Lục Đại môn phái gì đó thật tình yêu không nổi, danh môn chính phái trong mắt nàng cùng Ma Tông cũng không có gì khác nhau, chỉ cần không làm phiền tới nàng, nàng mặc kệ các ngươi phân tranh.
"Cô Cô, chúng ta đi thôi, về nhà ăn cơm" Bách Lý Thần không phát hiện Mộc Tử Khê cùng Nam Mộ Ngân, nghĩ đến hai người với thực lực đó cũng sẽ không có việc gì, được rồi, cho dù đã xảy ra chuyện cũng không liên quan đến mình. Nhưng mà trong lòng Bách Lý Thần vẫn hy vọng hai người có thể bởi vì chuyện này sẽ ở cùng một chỗ , nhìn cách Nam Mộ Ngân đối xử với Mộc Tử Khê, Bách Lý Thần giống như thấy được mình cùng Cô Cô. Cùng là người lưu lạc thiên nhai, đều bắt đầu từ tình yêu, nàng có cái gì tốt mà so đo?!
Sau khi Bách Lý Thương Mặc cùng Bách Lý Thần cùng một chỗ, đối với loại chuyện chính tà phân tranh này cũng đã thấy rất nhiều, nếu không bởi vì nàng là chưởng môn Hâm Hải Vân Các có lẽ nàng căn bản sẽ không lưu ý động tĩnh của các đại môn phái, một môn phái muốn phát triển cũng không dễ dàng.
Bất quá, hiện tại có Thần Nhi, nàng cũng hiểu được.
Hoặc là lục đục với nhau hoặc là tâm lặng như nước chờ thiên kiếp đến, không bằng trải qua cùng người thương, cho dù chỉ là nhìn nhau không nói lời nào cũng hạnh phúc.
Bách Lý Thần có Thông Thiên bi, tuyệt đối rất có phong cách.
Cô Cô đại nhân xuất kiếm tiên, y phục phiêu phiêu đứng thẳng phía trên chuôi kiếm, quả nhiên là tiên nữ hạ phàm, thân kiếm tràn ra hàn khí mông lung ở dưới chân Bách Lý Thương Mặc, đẹp giống như một bộ bức hoạ cuộn tròn.
Mà Bách Lý Thần thì sao? Một cục gạch đen thui ở dưới chân, tuy rằng cũng là một tiểu mỹ nữ, nhưng trên mặt cười đê tiện phối hợp cùng cục gạch dưới chân, đó là cảnh sắc đặc biệt cỡ nào?
Tu Chân Giới đủ mọi loại người tu chân quái dị, nhưng quái đến cỡ dùng gạch làm vũ khí, đại khái cũng chỉ có một mình Bách Lý Thần.
Mỗ Thần từng làm chủ nhân thần kiếm, đối với loại thành kiến này tự nhiên cười nhạt, các ngươi biết cái gì? Nếu cho các ngươi biết bện trong cục gạch này là một mảnh thiên địa thì không biết sẽ có bao nhiêu người đến tranh, hiện tại lại còn còn khinh bỉ ta? Ta không chấp nhặt những người gây bất hòa ở chợ.
Trên Lạc Hà phong vẫn náo nhiệt trước sau như một, sau khi nhóm tứ thần thú đóng quân ở Lạc Hà phong, nơi này cũng không còn thái bình.
Ngươi thường xuyên có thể thấy nổi trận lôi đình là Chu Tước, cầm chổi lông gà đuổi đánh Thú ca chạy trối chết; Bạch Hổ cả ngày ở trong phòng không ra cửa, Thanh Long thích ngồi trên bàn đá trong viện uống trà, thực nhàn nhã nhìn Chu Tước cùng Huyền Vũ 'Cười huyên náo', ngẫu nhiên còn có thể chỉ điểm hai người một chút.
Ngày ngày thật sự phải có nhiều náo nhiệt.
Trước kia Bách Lý Thần còn thực hâm mộ Thú Ca, nhất phu hai thê [ Chu Tước, Thanh Long ], còn có một [ Bạch Hổ ] là thành một bàn chơi mạt trượt. Bất quá cho dù không thể đem Bạch Hổ thu vào trong túi, mạt trượt gì đó ngẫu nhiên cũng có thể.
Nhưng sau khi bị Thú Ca thúc giục, Bách Lý Thần quyết đoán quyết định về sau ít đưa theo Cô cô đến thăm Thú Ca, để cho mấy con thần thú này ở trên núi kia đợi đi, khỏi phải dạy hư Cô Cô của ta.
Bách Lý Thần cũng không hy vọng đem hình ảnh của Chu Tước đổi thành Bách Lý Thương Mặc.
Đối với việc Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc bình an trở về, Thú Ca an ủi tượng trưng một chút, sau đó tiếp tục vây quanh nhóm nương tử của hắn như bị điên.
Đối với thuộc tính 'thụ' của Thú ca, Bách Lý Thần xem như đã hiểu thấu.
Hắn chính một tên cuồng bị ngược, Chu Tước người ta càng đánh hắn càng vui.
Một khi đã như vậy thì trước kia ngươi chạy cái gì? Không phải có bệnh chứ!
Chuyện xưa của Thú Ca, Bách Lý Thần không biết cũng không muốn biết, mọi người tự đi dạo trước cửa tuyết, Thú Ca này cũng không phải mặt hàng tốt gì, ba vị mỹ nữ đi theo hắn như thế này cũng không biết là phúc khí mấy kiếp hắn mới tu được.
Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc vẫn sống cuộc sống như trước kia, sau khi từ Đông hải thuỷ vực trở về, Bách Lý Thần chính thức chiếm lấy phòng Cô Cô, từ nay về sau từ khách nhân biến thành chủ nhân.
Đối với chuyện này Bách Lý Thương Mặc cũng không có ý kiến, dê con tự mình đưa lên cửa chẳng lẽ còn đuổi nàng đi sao?
Cô Cô đại nhân cũng không quên ý niệm trước đó trong đầu nàng, mấy ngày này nàng luôn luôn tại khổ luyện thiên huyễn chỉ, đã có chút thành công.
Cho nên, Bách Lý Thương Mặc quyết định thừa dịp trăng đẹp, sau đó sẽ thực hành, mặc kệ thế nào đều phải thử một lần.
Nay Bách Lý Thần ôm ý niệm không thuần khiết trong đầu tiến phòng của mình, như vậy mình hẳn là cũng không cần thuần khiết nữa.
Hai người đều ôm tâm tư của mình mà yên lặng ăn cơm.
Tuy rằng hai người đều đã ích cốc, nhưng miệng Bách Lý Thần thật sự không chịu ngồi yên, hơn nữa ở cổ đại cũng không việc gì hay để làm liền khổ tâm nghiên cứu trù nghệ, cũng không biết nàng có phải có thiên phú ở phương diện này hay không, thế nhưng làm ra thành phẩm cũng có hình có dạng, không thể kém hơn so với tiệm ăn bên ngoài.
Cho nên thời điểm tâm tình tốt, Bách Lý Thần cũng sẽ xuống bếp làm vài món điểm tâm, sau đó lôi kéo Cô Cô đại nhân cầm đèn soi đêm ăn, ha ha ăn đồ ăn uống chút rượu, ngắm mỹ nhân, đây là ngày tốt đẹp cỡ nào?!
Thời gian dài, Cô Cô cũng yêu chiều ngẫu nhiên cũng ăn uống vài ngày, vì thế Bách Lý Thần càng phát ra vui vẻ.
"Cô Cô, qua vài ngày nữa chúng ta xuống núi chơi đi?" Bách Lý Thần nhìn ly rượu của Cô Cô đại nhân, trên mặt thoáng có chút hồng, cũng không biết là do ánh nến hay là bị rượu nhuộm đẫm, hoặc là bởi vì có tâm tư nào đó cho nên đỏ?
"Xuống núi?" Bách Lý Thương Mặc sửng sốt, rồi sau đó đem tầm mắt chuyển động trên người Bách Lý Thần, nhìn ánh mắt linh động của nàng dường như có thể từ bên trong thấy rất nhiều chủ ý tinh quái, "Được" tính cách Thần Nhi nhất định không chịu ngồi yên một chỗ, cho nên Bách Lý Thương Mặc cũng không cảm thấy nàng có thể ở trên Lạc Hà phong cả đời.
Bách Lý Thần nghe được Cô cô đáp ứng rồi, ánh mắt nhanh chóng híp thành một đường.
Hắc hắc, lần này ta nhất định phải giả trang thành phu quân của Cô Cô, sau đó để cho Cô Cô làm nương tử của ta.
Mỗ Thần giống như đã nghe thấy Cô Cô đại nhân dùng thanh âm trong trẻo lại lạnh lùng mang theo sự yêu thương của nàng hô hai chữ 'Phu quân', nghĩ lại mà nhiệt huyết sôi trào a!
Bất quá đây cũng không phải trọng điểm.
Trọng điểm là hiện tại trời tối núi cao, Cô Cô, ta muốn ăn thịt!
Thật vất vả trở về, nào có đạo lý phải ăn chay đúng không?!
|
Chương 83 "Thần Nhi, ngươi còn nhớ rõ rượu này không?" Cô Cô đại nhân híp mắt chỉ chỉ bầu rượu kia, "Lúc ấy chính ngươi lôi kéo ta ngồi trên nóc nhà uống, như thế nào, không nhớ rõ à?"
"Rượu ngàn năm!?" trên mặt Bách Lý Thần có chút mất tự nhiên, lần trước nàng cùng Cô Cô hai người uống rượu này, chính mình cư nhiên còn bị Cô Cô đại nhân bế kiểu công chúa trở về phòng, dọa người hết chỗ nói, sau này nàng đối với 'Rượu' có bóng ma, bất quá mỗi lần ăn cơm nàng vẫn là bị mời một ly rượu nhỏ bởi vì Cô Cô thích.
Cô Cô đại nhân sau khi uống rượu kia sắc mặt hồng hồng, nhìn đẹp miễn bàn!
"Thần Nhi cũng uống một chút đi" Bách Lý Thương Mặc rót đầy ly rượu trước mặt Bách Lý Thần, rượu này nàng lấy từ chỗ Thanh Long vì muốn Bách Lý Thần quá chén, cũng không thể nói là quá chén mà chỉ cần có năm phần men say cũng đủ rồi.
Nói đến Cô Cô đại nhân vẫn thẹn thùng, gan dạ dũng cảm trong chuyện này rất không phù hợp với hình tượng vủa Cô Cô đại nhân.
"A?" mặt Bách Lý Thần lập tức trắng, lần trước nàng uống vào liền say, lần này cần tiếp tục uống rượu thì chẳng phải là không thể đụng vào Cô Cô? Không được, kiên quyết không được. "Cô Cô, tửu lượng ta không tốt, vẫn nên quên đi".
"Không liên quan, uống một ít coi như để ta vui" Cô Cô đại nhân cười thật ôn nhu, nhưng Bách Lý Thần lại có cảm giác con cừu non gặp phải con sói xám, mà Cô Cô lúc này giống như một con sói xám đang đợi con cừu non Bách Lý Thần nhảy vào cạm bẫy của nàng.
Này, Bách Lý Thần nhìn ánh mắt không cho phép cự tuyệt kia của Cô Cô chỉ có thể kiên trì uống xong một ly rượu nhỏ này.
Vừa uống vào có cảm giác thanh mát nhưng xuống đến cổ họng lại giống như lửa cùng băng đặt cùng nhau, mùi vị kia nói không rõ nhưng rất dễ nghiện.
"Cô Cô, ta không thể uống nữa" Bách Lý Thần vừa để ly xuống Bách Lý Thương Mặc liền rót cho nàng thêm một ly, "Ba ly mới tính" Cô Cô đại nhân còn hoài niệm Mỗ Thần đáng yêu cực kỳ sau khi say rượu.
Bách Lý Thần vẻ mặt đau khổ, nàng không hiểu được tại sao Cô Cô hôm nay kỳ quái như vậy? Rõ ràng trước kia không muốn ta uống rượu cũng không muốn ta tiếp khách!
Uống xong ba ly rượu, Bách Lý Thần đã muốn lâng lâng, ánh mắt nhìn Bách Lý Thương Mặc cũng mang theo một tia nước mông lung.
Bách Lý Thương Mặc đối với kiệt tác của chính mình thật vừa lòng, trạng thái giữa say chuếnh choáng và không say mới là tốt nhất.
"Cô Cô, ngươi thật là đẹp!" đứa nhỏ Bách Lý Thần này cũng thật, mỗi lần uống rượu cũng không quên khích lệ Cô Cô đại nhân của nàng, đem người ta khen đến cực kỳ vui vẻ. Dù sao không có một nữ nhân nào không thèm để ý dung mạo của mình.
"Thật chứ?" sau khi cùng Bách Lý Thần ở cùng một chỗ, Bách Lý Thương Mặc đối với dung mạo của mình bắt đầu để ý hơn, nữ nhân luôn vì người mình yêu mà trang điểm.
"Vô cùng chính xác!" Bách Lý Thần vỗ bộ ngực nhỏ thề son sắt nói, "Cô Cô, chúng ta đi ngủ thôi " đầu không ngừng chớp lên, tựa hồ đang tìm vị trí chính xác của Bách Lý Thương Mặc.
Ngươi đã say thành như vậy mà còn không quên chuyện muốn ăn thịt sao?
Cô Cô đại nhân đối với sự háo sắc của Bách Lý Thần có sự nhận thức mới, cho dù hiện tại ta cho ngươi công thì ngươi có thể công sao?
Bách Lý Thương Mặc đã không còn là Ngô Hạ A Mông* nữa rồi, kỳ thật Thanh Long là một nữ nhân bề ngoài rất ôn nhu nhưng nội tâm lại tà ác, vì trả thù Thú Ca cho nên đã đem toàn bộ những gì mình biết truyền thụ toàn bộ cho Bách Lý Thương Mặc, vì muốn để cho Bách Lý Thương Mặc đánh bại Bách Lý Thần, tốt nhất là vạn năm công, như vậy coi như gián tiếp trả thù Thú Ca. (Ngô Hạ A Mông: thành ngữ ý chỉ bản thân đã tiến bộ, không còn kém cỏi hay thiếu học thức như trước nữa) Mỗi người đàn bà đều có tâm nhãn rất nhỏ, nàng không nói không có nghĩa là nàng sẽ không làm.
Bách Lý Thần đứng lên đi đến hướng Bách Lý Thương Mặc, không nghĩ tới bước cũng không xong, trực tiếp ngã nhào vào trong lòng Cô Cô đại nhân.
Ôi, trên người Cô Cô thật mềm. Cọ thân mình, Bách Lý Thần cảm thấy mình đã muốn say.
Rượu không say người tự say.
Bách Lý Thương Mặc nhìn dáng vẻ say rượu của Bách Lý Thần mà trong lòng thật sự đang rất xôn xao.
Thần Nhi, ngươi sao có thể đáng yêu đến như vậy?!
Bách Lý Thần lúc thanh tỉnh miệng rất khiếm, mà bộ dáng nàng sau khi say rượu cũng rất mờ mịt, ánh mắt ngập nước nhìn mình, bên trong đó chứa ủy khuất.
"Cô Cô " cằm Bách Lý Thần cọ cọ trên người Bách Lý Thương Mặc, "Ta đi không được" người ta khí lực cũng không còn, ta không đảm đương nổi công! Ô ô ô, hôm nay không có thịt ăn!
Bách Lý Thần nghĩ như vậy, mắt to mông lung ngập nước lợi hại hơn.
Bách Lý Thương Mặc bị ánh mắt Bách Lý Thần giết trong tích tắc, hiện tại nàng mới phát hiện bộ dạng quyệt miệng ủy khuất của Thần Nhi quả thực là vũ khí số một, tối thiểu đối với Bách Lý Thương Mặc mà nói, nếu Bách Lý Thần bày ra bộ dáng này để yêu cầu cái gì đó có lẽ nàng đều sẽ đáp ứng.
"Thần Nhi " ngón trỏ gảy gảy cằm Bách Lý Thần, ngoắc ngón tay, "Không liên quan, ta ôm ngươi".
Dù sao cũng không phải chưa ôm qua. Chẳng qua một lần trước kia thật trong sáng, còn lúc này đây thật không còn trong sáng nữa.
Cô Cô đại nhân dười sự xúi giục của Thanh Long rốt cục cũng lộ ra một mặt tà ác của nàng.
Không có biện pháp, trước kia bị Bách Lý Thần áp một chút khí thế đều không có, thật không phù hợp với tác phong cao cao tại thượng của Cô Cô đại nhân.
Tối thiểu cũng phải đòi về một lần.
Cô Cô không tính áp Bách Lý Thần cả đời.
Đương nhiên, đây là vì nàng còn chưa từng áp qua không thể cảm nhận tư vị áp người ta, còn về sau thì rất khó để nói.
Bách Lý Thần nằm trong lòng Cô Cô đại nhân, hai tay ôm lấy cổ Bách Lý Thương Mặc, đầu tựa vào trên ngực nàng, cho dù đang trong trạng thái say chuếnh choáng nàng còn không quên thả dê với Cô Cô đại nhân!
Bách Lý Thương Mặc thật cẩn thận đem Bách Lý Thần đặt trên giường, lại kích động không yên, chuyện phải làm kế tiếp như muốn kiểm tra người ta, nàng đang rối rắm việc có tiếp tục thực hiện hay không.
"Cô Cô ~~~" Bách Lý Thần nhìn Cô Cô đứng yên bên giường lập tức không hài lòng, "Ta muốn ngủ cùng ngươi ~~~" lôi kéo tay áo Bách Lý Thương Mặc vung tới vung lui, làm nũng với nàng.
Nếu hôm nay Bách Lý Thần biết những lời này trực tiếp đưa nàng vào vận mệnh bị áp không biết nàng sẽ có cái cảm tưởng gì?
Bách Lý Thương Mặc rốt cục không bình tĩnh.
Vốn nàng cũng uống rượu, chẳng qua tửu lượng của nàng tốt lắm, không đến mức giống Bách Lý Thần uống vài ly liền say, nhưng men say vẫn phải có.
Nghe âm thanh mềm mại làm nũng của Bách Lý Thần chỉ cảm thấy xương cốt muốn tan ra rồi.
"Thần Nhi " hai tay Bách Lý Thần vỗ vỗ hai má nói, có phải đã cho nàng uống nhiều hay không?
Trong mắt Bách Lý Thần ngoại trừ Cô Cô thì cái gì cũng không nhìn thấy, Cô Cô thật sự đẹp giống như tiên nhân a.
Đánh lén hôn môi Bách Lý Thương Mặc một cái, sau đó cười ngây ngốc.
Cô Cô đại nhân cảm thấy không có mặt mũi, rõ ràng Bách Lý Thần đã muốn say, mình còn có thể để cho nàng đùa giỡn, thật sỉ nhục!
Giống như cá nằm trên thớt, sắp chết còn muốn vẫy cho ngươi một thân bọt nước.
"Đây là ngươi tự tìm !" Cô Cô còn không quên tự tìm cho mình cái cớ, rõ ràng nàng đã nhớ thương Bách Lý Thần từ lâu, nếu không cũng sẽ không chuẩn bị tốt loại rượu ngàn năm này.
Bách Lý Thương Mặc nhớ lại hành động Bách Lý Thần trước kia làm với mình, mặt đỏ lên, nhưng mà vẫn ôm tâm tình anh dũng hy sinh bắt đầu áp người yêu của nàng.
Cô Cô đại nhân dùng miệng khóa lại cái miệng nhỏ nhắn còn muốn kêu gào của Bách Lý Thần, đầu lưỡi thuận thế chui vào bên trong công thành đoạt đất.
Bởi vì có uống rượu nên có thể cảm nhận được hương rượu phảng phất, ban đầu vốn chỉ có chút say nhưng bây giờ càng huân càng say.
Kỳ thật trên đời thứ làm say lòng người nhất không phải rượu mà là mỹ nhân.
Bách Lý Thần không nghĩ tới Cô Cô đại nhân lại chủ động như vậy, trong lòng tuy rằng cao hứng nhưng bị đè nặng làm nàng thật cao hứng không nổi.
Ách, chẳng lẽ hôm nay ta cũng bị áp?
Tuy rằng Bách Lý Thần say, nhưng bất quá chỉ say năm phần, thần trí còn một nửa thanh tỉnh chỉ là toàn thân không có khí lực.
Ôm cổ Cô Cô, Bách Lý Thần hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn của Cô Cô.
Bách Lý Thần đáp lại làm cho tinh thần Bách Lý Thương Mặc lại chấn động, hôn kịch liệt đến nổi làm cho Bách Lý Thần sắp thở không thông.
Liếm khóe miệng, lại nhìn xem đôi mắt mê ly của Thần Nhi, nháy mắt trong lòng Bách Lý Thương Mặc có một loại cảm giác đắc ý xuất hiện.
Bộ dáng Thần Nhi như thế còn không phải bởi vì mình?
"Cô Cô " Bách Lý Thần cũng không biết vì sao đặc biệt thích kêu hai chữ 'Cô Cô' này, mỗi một lần kêu luôn cảm thấy tâm thần nhộn nhạo.
Đại khái này hai chữ đem lại cho nàng một loại cảm giác cấm - đoán.
"Thần Nhi, ta sẽ cố gắng làm ngươi thoải mái" thời điểm Bách Lý Thương Mặc nói lời này hoàn toàn không cảm thấy những lời này có bao nhiêu đáng khinh cùng lực sát thương, đánh thẳng vào làm Bách Lý Thần từ năm phần men say giảm mạnh còn ba phần.
Cô Cô, ta có thể nói không sao?
Bách Lý Thần ở trong lòng phun lửa, không nghĩ tới câu kế tiếp của Bách Lý Thương Mặc trực tiếp làm nàng tái mặt.
"Thần Nhi, vì giờ khắc này ta còn cố ý học 'Thiên huyễn chỉ', ngươi yên tâm đi" Bách Lý Thương Mặc còn tưởng rằng Bách Lý Thần còn thái độ hoài nghi đối với kỹ thuật của nàng, lập tức nói.
Men say của Bách Lý Thần biến mất còn một phần cuối cùng.
Thiên huyễn chỉ?
Nghe tên thì cũng biết nó đáng khinh cỡ nào, Cô Cô lại còn muốn dùng nó trên người ta?
orz, ta không chịu!
Nhưng nàng có thể lựa chọn sao? Chỉ bằng thân thể hiện tại mềm như chân tôm này của nàng sao?
Bách Lý Thần, ngươi vẫn nên ngoan ngoãn nằm hưởng thụ đi!
Thụ mãi cũng thành thói quen.
Nếu không thể phản kháng thì sẽ học được hưởng thụ.
Một đêm này nhất định Bách Lý Thần gặp ngày đỏ.
Có câu nói rất đúng, hồng cao lương a, mãn triền núi a!!!
|
Chương 84 Nếu ai đó muốn hỏi Bách Lý Thần làm thụ có cảm giác gì, nàng sẽ nói như vầy với người đó, xương sống thắt lưng đau và chân bị rút gân, dự là có thể không dùng được, đứa nhỏ sau lần đầu tiên vẫn nên uống chút nước đường đỏ bổ máu.
Ngẫm lại mình là một thế hệ tiểu công lại bị Cô Cô phản công, Bách Lý Thần nhịn không được thở dài thở ngắn.
Bất quá không thể không thừa nhận kỹ thuật củaCô Cô là không tồi.
Nhưng lần sau ta nhất định phải công trở lại! Bách Lý Thần trong lòng âm thầm thề.
Cô Cô đại nhân nhìn vật nhỏ Bách Lý Thần này, rõ ràng đã tỉnh lại còn giả bộ ngủ, mí mắt đang chuyển động, "Thần Nhi " dường như cố ý khiêu khích ở bên tai Bách Lý Thần thổi khí, "Nếu ngươi còn không tỉnh " cũng đừng trách ta không khách khí.
"Ngô, Cô Cô" nội tâm Bách Lý Thần thật muốn rơi lệ, ngươi như thế nào có thể hư hỏng như vậy? Người ta thẹn thùng a!
"Như thế nào, còn muốn ngủ?" Bách Lý Thương Mặc sờ sờ tóc Bách Lý Thần, vô hạn trìu mến, đứa nhỏ này như thế nào liền đáng yêu như vậy?!
Bách Lý Thần quyệt miệng rất không hài lòng thái độ như đang dụ dỗ thú cưng của Cô Cô đại nhân, người ta là thú cưng à? Là thú cưng sao? Tức giận thật rồi!
"Không ngủ!" Mỗ Thần quyệt miệng, Cô Cô là đồ trứng ung xấu xa! Người ta một chút khí lực cũng không có, muốn phản công cũng không có khả năng.
"Phải không?"Bách Lý Thương Mặc buồn cười nhìn bộ dáng không được tự nhiên của Bách Lý Thần, "Kỳ thật, hương vị của Thần Nhi thật đúng là không tồi!"Cô Cô đại nhân xấu xa ở bên tai Bách Lý Thần nỉ non, còn dùng ngón tay vuốt ve lỗ tai của nàng.
Ngô, ta không muốn sống! Bách Lý Thần thật muốn tìm cái lỗ để chui vào, không có lỗ vậy đành phải chui vào trong chăn, gắt gao túm chăn, ta không bao giờ buông tay.
Ô ô ô, Cô Cô là đồ trứng ung xấu xa! Nào có chuyện đùa giỡn người ta như vậy! So với Cô Cô thì miệng ta trước kia thật sự không thể tính là tiện được.
Bách Lý Thương Mặc còn muốn trêu đùa Bách Lý Thần thêm vài câu đột nhiên nhướng mày, "Dao Nhi cùng Thu Nhi đến đây".
Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu là đệ tử nhập thất của chưởng môn, Mộ Vũ Dao lại mang thân phận thủ tịch đại đệ tử, Bách Lý Thương Mặc có tâm dạy dỗ, chỉ có một ít chuyện lớn mới ra mặt giải quyết, việc nhỏ đều giao cho hai người đệ tử này tự xử lý, sau khi yêu đương cũng như thế.
Mà hai đệ tử này cũng biết Bách Lý Thương Mặc thích yên tĩnh nên không có chuyện lớn gì thì sẽ không tìm đến nàng.
"A, đại sư tỷ cùng nhị sư tỷ đến đây?" Bách Lý Thần vui vẻ ra mặt, nàng đã rất lâu không gặp hai vị sư tỷ rồi, bình thường đều ở cùng Cô Cô, ngay cả đại sư tỷ kính yêu cũng bị ném qua một bên, hổ thẹn a!
"Ừm. Ta ra ngoài gặp trước các nàng ấy trước, ngươi tiếp tục nằm nghỉ một lát đi" Bách Lý Thương Mặc đứng dậy mặc quần áo, chỉ chốc lát sau lại biến trở về chưởng môn Hâm Hải Vân Các thanh nhã đạm mạc.
Bách Lý Thần ở một bên xem mà thổn thức không thôi, Cô Cô đại nhân giả trang thật tốt.
"Sư phụ!" Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu đứng trênLạc Hà phong, bởi vì biết linh thức sư phụ cường đại, các nàng đến đây khẳng định sư phụ sẽ biết, cho nên trước đó hai người sẽ ở bên ngoài chờ một hồi, sau đó mới đi bái kiến Bách Lý Thương Mặc.
Phương pháp này tất nhiên là Hoa Loan Thu nghĩ ra, ý tứ rất đơn giản, sư phụ cũng có riêng tư của mình, nếu như không cẩn thận phá hoạichuyện gì đó thì sẽ không hay cho lắm.
"Dao Nhi, Thu Nhi, các ngươi tìm vi sư có chuyện gì?" Bách Lý Thương Mặc ở trước mặt hai đồ đệ vẫn là rất có phong phạm trưởng bối, "Hay là trong Các có chuyện gì lớn?" ngoại trừ lý do này, Bách Lý Thương Mặc thật đúng là không thể nghĩ được có chuyện gì.
"Sư phụ " Mộ Vũ Dao lộ ra thần sắc khó xử, nhìn thoáng qua Hoa Loan Thu đứng bên cạnh thấy nàng dường nhu an ủi mà gật gật đầu với mình, cuối cùng hạ quyết tâm mở miệng nói, "Sư phụ, đồ nhi bất hiếu, đồ nhi cùng nhị sư muội lâu ngày sinh tình, không kìm lòng nổi đã làm ra chuyện sai lầm" Mộ Vũ Dao quỳ trên mặt đất, không dám nhìn mặt Bách Lý Thương Mặc, "Đồ nhi thẹn với sự dạy bảo của sư phụ".
Hoa Loan Thu nhìn Mộ Vũ Dao quỳ trên mặt đất rất đau lòng, nhưng lại không dám cũng không thể kéo nàng đứng lên, cũng cùng quỳ xuống mặt đất, "Sư phụ, chuyện này không liên quan đến sư tỷ, là ta chủ động câu dẫn sư tỷ, sư phụmuốn trách cứ thì trách ta đi!" nói xong dập đầu thật mạnh xuống nền đất, dường như chỉ có như vậy mới có thể làm giảm bớt áy náy trong lòng nàng.
Bách Lý Thương Mặc chắp tay sau lưng, nhìn xuống hai người, "Nếu nói như vậy, các ngươi sẽ không đến nói cho ta biết? Sau đó?" cách nói chuyện không thể nói rõ tốthay không tốt, hai con ngươi bình thản không có biểu lộ tình cảm gì đặc biệt.
"Sau " Mộ Vũ Dao do dự một chút, "Bị Tam trưởng lão phát hiện, Tam trưởng lão yêu cầu sư phụ định đoạt việc này".
Tam trưởng lão? Bách Lý Thương Mặc nhíu chặt mày, kỳ thật Hâm Hải Vân Các là một môn phái dành cho nữ tử, làm chưởng môn, chuyện môn hạ đệ tử mến nhau nàng cũng không phải không biết, chẳng qua là yên lặngmở một mắt nhắm một mắt, dù sao chuyện tình cảm này ở Tu Chân Giới này thậm chí ở thế tục cũng không thểkhen ngợi, chỉ cần không để cho thiên hạ biết nàng cũng làm như không phát hiện, trong Các có rất nhiều người đều như thế.
Đương nhiên ngoại trừ Tam trưởng lão.
Nhắc tới tư lịch của Tam trưởng lãothì Bách Lý Thương Mặc không thể so sánh với, ở Hâm Hải Vân Các Tam trưởng lão quản lý hình phạt, nàng không quen nhìn nhất chính là chuyện nữ tử cùng nữ tử trong Các mến nhau, cho nên môn hạ đệ tử của nàng tuyệt đối không cho phép có loại chuyện này. Đã bị nàng biết, cho dù là đệ tử của trưởng lão cũng không thể trốn khỏi chuyện bị xử phạt, nhưng trong Các thì tư lịch của nànglà sâu nhất, tu vi cũng đứng hàng thứ thứ hai, trừ bỏ Bách Lý Thương Mặc kế tiếp chính là nàng .
Trước kia Bách Lý Thương Mặc còn nhúng tay giải quyết chuyện trong các, hiện tại tất cả đều giao cho Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu thì càng không ai có thể chế trụ nàng.
Nghe nói, Tam trưởng lão dường như cũng từng yêu thương một nữ tử, đáng tiếc cuối cùng kết cục không thể nói là tốt đẹp, dường như đã bị phản bội thật sâu, vì thế tâm lý của nàng cũng bắt đầu biến đổi, lấy chia rẽ tình cảm uyên ương làm vui.
Bách Lý Thương Mặc biết đây là khiêu khích của Tam trưởng lão đối với nàng.
Ta đã mặc kệ chuyện trong Các, ngươi liền cho là ngươi có thể lộng hànhhay sao?!
Nàng lấy chuyện của Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu giết gà dọa khỉ.
Đại đệ tử cùng nhị đệ tử của chưởng môn muốn cùng nhau ở một chỗ, nàng hoàn toàn có thể lấy cớ này.
Dù sao thân phận của Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu trong lứa thế hệ trẻ cũng là nhân vật hàng đầu, có thể nói chưởng môn đời tiếp theo có thể chính là Mộ Vũ Dao, mà Hoa Loan Thu nhất định là một trong những trưởng lão.
"Các ngươi đứng lên trước đi" Bách Lý Thương Mặc dùng linh khí áp chế thân hình hai người đứng lên.
"Chuyện này ta đã biết. Trở về nói cho Tam trưởng lão trong vòng bảy ngày ta sẽ cho nàng câu trả lời thuyết phục" Bách Lý Thương Mặc nhìn may mù bay lơ lửng trên Lạc Hà phong thản nhiên nói, "Về phần chuyện của hai người các ngươi vi sư cũng không phải người nhẫn tâm, hai ngươi đều nguyện ý, ta còn có thể nói được gì đây?".
Có Bách Lý Thần làm bạn, Bách Lý Thương Mặc cũng không muốn đi chia rẽ người ta, hai đệ tử này được nàng ký thác kỳ vọng cao, có thể nói tương lai toàn bộ Hâm Hải Vân Các đều phải giao vào tay các nàng.
"Sư phụ ".
"Sư phụ ".
Hai người hơi liếc mắt nhìn nhau một cái, sắc mặt đều là một mảnh vui mừng.
Các nàng không cần quan tâm lời nói của Tam trưởng lão cùng những người khác, nhưng lời của sư phụ không dám không dể tâm. Lúc đến đây, hai nàng cũng đã chuẩn bị tốt, nếu sư phụ không đồng ý thì các nàng tình nguyện tự vẫn đương trường.
Ở trong lòng các nàng, sư phụ chính là phụ mẫu tái sinh, không có sư phụ thì không có Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu hôm nay.
Cho nên, Bách Lý Thương Mặc có thể đáp ứng, hai người là vạn phần cao hứng.
Chỉ cần sư phụ đáp ứng, những thứ khác không đủ sức gây sợ hãi.
"Tốt lắm, các ngươi đi về trước đi. Chuyện này ta sẽ cẩn thận cân nhắc" Bách Lý Thương Mặc phất phất tay, sau đó đứng ở sau vách đá.
"Oa oa oa, Cô Cô, Cô Cô, không thể tưởng được đại sư tỷ cùng nhị sư tỷ thật sự có gian tình a!!!".
Kỳ thật ở Bách Lý Thương Mặc đi không bao lâu, Bách Lý Thần liền theo tới , bởi vì tu vi tăng lên, hơn nữa nàng tránh trong Thông Thiên Bi nên hai vị sư tỷ cùng Cô Cô đều không phát hiện ra nàng.
Bách Lý Thương Mặc buồn cười liếc mắt nhìn Bách Lý Thần một cái, "Chỉ biết ngươi sẽ theo tới" cho nên mới đứng ở chỗ này chờ ngươi, chẳng qua không nghĩ tới đã sớm nhảy ra ngoài như vậy.
"Hắc hắc, đã lâu không gặp hai vị sư tỷ!" Bách Lý Thần đứng bên cạnh Bách Lý Thương Mặc, làm nũng đem cằm đặt trên vai Cô Cô, "Cô Cô, ngươi tính xử lý chuyện của đại sư tỷ cùng nhị sư tỷ như thế nào?" nói không lo lắng là giả, mình hạnh phúc cũng hy vọng người bên cạnh cũng có thể hạnh phúc.
"Ngươi nói xem?" Bách Lý Thương Mặc không trả lời nàng ngay lập tức, mà thả lỏng thân thể dựa vào người Bách Lý Thần, "Chuyện này liên lụy rất lớn, làm không tốt có thể khiến cho Hâm Hải Vân Các trở thành nơi sống không yên ổn".
Đệ tử trong Hâm Hải Vân Các đều là nữ tử, kỳ thật rất nhiều môn phái đều muốn cùng đễ tử Hâm Hải Vân Các kết làm đạo lữ, cho dù thuộc tính bất hòa cũng không quan hệ, nếu miệng vàng của Bách Lý Thương Mặc có thể đồng ý chuyện hai người, cũng không biết có thể dẫn tới sự công kích của các môn phái khác hay không.
"Cô Cô " Bách Lý Thần ôm thắt lưng Bách Lý Thương Mặc, có chút đau lòng Cô Cô đại nhân của nàng, "Kỳ thật, cho bọn họ tấn công bọn họ cũng không dám đến" giảo hoạt cười cười, "Cô Cô, ngươi quên Thú Ca còn ở trên đỉnh núi sao? Lúc này có tứ đại thần thú đóng quân ta xem ai dám đến quấy rối! Hắc hắc, chúng ta nơi này cũng không phải vô dụng đúng không? Hơn nữa, các nàng không thể khi dễ người tu chân là vì không thể ra tay trước, người không đánh ta ta không đánh người, nếu đụng vào các nàng, nói không chừng điều tra cũng tra không ra!".
Bách Lý Thương Mặc phì cười, Thần Nhi của nàng quả nhiên ý nghĩ xấu đầy mình!
Bất quá, đây cũng không tính là một biện pháp tốt.
Tứ đại thần thú, trước mặt có một chữ 'Thần', dù sao cũng phải làm chút việc phù hợp với 'Thần' chứ nhỉ?!
|
Chương 85 Bách Lý Thần phá hư là chuyện không nắm chắc, bán đứng Thú Ca nàng làm làm không biết mệt.
Đương nhiên, ngươi không thể nói Bách Lý Thần không thích Thú Ca, mà ngược lại đó cũng là một cách làm bạn bè, chẳng qua làm bạn bè của nàng quá mức bi ai một chút.
Thú Ca chính là dùng để bán đứng.
Ngươi cho là ca dễ làm sao?
Bách Lý Thương Mặc biết sự tình khẳng định không thể đơn giản giống như Bách Lý Thần nói, nếu các nàng (hai người đệ tử) chưa trực tiếp nói mình có gian tình thì khẳng định là không được. Cho dù Hâm Hải Vân Các có thể chống đỡ được lần công kích đầu tiên, còn lần thứ hai thì sao? Người ta cũng không phải tên ngốc, như thế nào lại nghe các ngươi nói méo mó? Các nàng có thể không nói, nhưng thừa dịp ngươi không chú ý mà rời đi là việc có thể xảy ra, hơn nữa thần không biết quỷ không hay, người còn có thể ngăn cản sao? Ai lại biết? Đến lúc đó môn phái khác biết tin tức này, Hâm Hải Vân Các khẳng định chống đỡ không được sự công kích lần thứ hai. Cho nên, có một số việc trước đó phải có phương pháp dự phòng mới đúng.
Thanh Long là người quen lão niên của Bách Lý Thương Mặc, tự nhiên nói chuyện với nhau là tốt nhất, tuy rằng tứ thần thú không có danh hiệu nhưng Thanh Long nghiễm nhiên chính là lão đại bên trong, chỉ cần nàng đồng ý là không thành vấn đề, ba tên còn lại cũng sẽ không có vấn đề.
Bách Lý Thương Mặc uyển chuyển cùng Thanh Long nói một chút về phiền toái này, sau đó người ta tuy rằng không trực tiếp tỏ thái độ, nhưng nói với ý tứ người không đụng ta ta không đụng người, người nếu phạm ta ta sẽ không dễ dãi như thế đâu.
Mà Bách Lý Thần cũng thực vui sướng khi người gặp họa đem tin tức này nói cho Thú Ca, cũng cực kỳ bội phục Thú Ca thần cơ diệu toán.
"Thú Ca, ngươi thật là thần nhân vậy, đại sư tỷ cùng nhị sư tỷ của ta quả nhiên có JQ!" Bách Lý Thần nhớ tới thời điểm Thú Ca còn mang hình dạng con gián trước kia đã có lời tiên đoán hai vị sư tỷ của nàng có một chân, nay hai người quả thật đã cùng một chỗ, có thể thấy được hỏa nhãn kim tinh của Thú Ca.
"Hứ, Thú Ca của ngươi nhìn người lúc nào mà không chuẩn chứ?" Thú Ca nay đã gần khôi phục được bảy phần thực lực, bất quá hắn lại biến thành bộ dáng rùa to xác quỳ rạp trên mặt đất phơi nắng, màu sắc xanh đen trên xác rùa dưới ánh mặt trời phản xạ ra hoa văn mang phong cách cổ xưa. "Tình yêu a, vốn chính là chẳng phân biệt được giới tính, thế nhân rất nông cạn lại nhìn không thấu, người có thực lực cao giống Thú Ca ta có quá ít" Thú Ca không ngại tiếp tục thổi phồng chính mình, "Ngươi xem, ta ghép đôi cho ngươi cùng Cô Cô đại nhân nhà ngươi hao tốn hết bao nhiêu khí lực? Cũng không nghe được một câu cảm ơn của ngươi. Con bé không có lương tâm !" trắng mắt liếc Bách Lý Thần đang ngồi xổm bên cạnh một cái, Thú Ca tiếp tục ngủ.
"Thú Ca, sự giúp đỡ của ngươi ta đều ghi tạc trong lòng, nói cảm ơn cái gì đó rất giả tạo, chúng ta trong lúc đó còn cần cảm ơn sao?" ta cũng không biết đem ngươi bán bao nhiêu lần.
"Hứ".
Bách Lý Thần nhìn Thú Ca đang muốn ngủ, vội vàng làm bộ thực bất đắc dĩ cùng bộ dáng thực thật đáng buồn, thở dài thở ngắn, "Đáng tiếc, tình yêu cũng không qua nổi thế tục a, càng yêu sâu đậm càng tổn thương sau sắc. Đại sư tỷ và nhị sư tỷ cùng một chỗ, ai, luôn luôn có tiểu nhân muốn xen vào bên trong".
Thú Ca vừa nghe, tinh thần lập tức tỉnh táo, "Tình huống thế nào?".
Gần đây hắn nhàn rỗi đến đau trứng, quá là nhàm chán.
Trước kia còn có thể cùng Bách Lý Thần bày mưu tính kế theo đuổi Bách Lý Thương Mặc, hiện tại Bách Lý Thần đem Bách Lý Thương Mặc thu phục, Ngư Tuyết cũng theo Tần Liễu 'Bỏ trốn', còn lại một mình hắn cô đơn lẻ bóng, tịch mịch a.
Có một số việc lại không thể nói cùng nhóm nương tử, thời diểm cần cái người bạn bè xấu nết này thì ngay cả bóng cũng không thấy, hắn tổn thương lắm a!
Bách Lý Thần biết ưu điểm cùng khuyết điểm duy nhất của Thú Ca đều là thích vô giúp vui, miệng lập tức nói, "Chuyện của đại sư tỷ cùng nhị sư tỷ bị Tam trưởng lão phát hiện, hiện tại truyển đến nơi Cô Cô, muốn Cô Cô có một quyết định rõ ràng. Nhưng quyết định này lại không dễ ra chút nào!".
Thú Ca vừa nghe lập tức trợn to hai mắt, "Cái gì? Gậy đánh uyên ương?! Loại chuyện này Bách Lý Thương Mặc cũng làm sao?" không thể nào, không cảm thấy Bách Lý Thương Mặc là người như thế a!
"Làm sao có khả năng?" Bách Lý Thần thiếu chút nữa nhảy dựng lên, "Cô cô ta cũng không phải là người như thế, cho nên mới phiền a! Chuyện này nếu xử lý không tốt, Hâm Hải Vân Các sẽ trở thành ngoại tộc, đến lúc đó đám người tu chân tự nhận mình là chính nghĩa còn không sáp lại đá cho một cước? Chúng ta có nhiều nữ đệ tử như vậy thì nên làm cái gì bây giờ? Chẳng phải là thịt đặt trên thớt gỗ mặc người chém giết sao? Hảo hán không đánh nổi nhiều người nha".
"Thì giết, sợ cái gì? Tới một người giết một người, tới hai người giết cả hai, Thú Ca ta đời này hận nhất chính là hai loại người, một là gậy đánh uyên ương muốn chia rẽ tình cảm người ta, hai là khi dễ nữ nhân, nếu bọn họ dám đến, ta giết nha!" Thú Ca im lặng lâu lắm, hơn nữa thực lực đã gần khôi phục hoàn toán, sớm không chịu nổi tịch mịch. Hiện tại có người dám can đảm đến khiêu khích ta, không phải muốn chết sao?
"Thú Ca, nhóm nương tử ngươi luôn phản pháo ngươi" Bách Lý Thần gặp Thú Ca hưng trí bừng bừng, không khỏi đả kích nói, "Các nàng chưa chắc sẽ hỗ trợ".
"Hừ, ai nói ?" Thú Ca gân cổ, "Ta nói các nàng đi hướng đông, các nàng không dám đi hướng tây, ta muốn các nàng đi hướng tây, các nàng tuyệt đối không dám đi hướng đông. Ta muốn người nào thị tẩm cho ta, người đó phải nằm trên giường cho ta, Thú Ca ngươi là nam nhân chân chính! Đứa con nít như ngươi hiểu hay không?", thanh âm kêu càng lớn, càng chột dạ. Cái này ta biết!
Bách Lý Thần cũng không tính vạch trần Thú Ca nói dối, mà lộ ra vẻ mặt rất bội phục, "Thú Ca, hết thảy đều kính nhờ ngươi !".
"Không thành vấn đề, chuyện nhỏ, cứ yên tâm về Thú Ca ngươi".
Bách Lý Thần thu phục Thú Ca tự nhiên sẽ không ở lâu, chỉ sợ hắn phản ứng lại sẽ hối hận.
Hắc hắc, chính mình như thế coi như là giúp Cô Cô một phần.
Thời gian bảy ngày nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, nhưng an bài sự tình kia như vậy là đủ rồi.
Bách Lý Thương Mặc bởi vì chuyện của Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu nên lại về chủ điện.
Tam trưởng lão có lẽ sợ Bách Lý Thương Mặc bao che hai người, cho nên trực tiếp đem hai vị trưởng lão khác kéo đến, đương nhiên về phần lấy cái cớ gì thì chỉ có chính nàng biết.
Đối với cách làm việc theo quy tắc của Tam trưởng lão, hai người này cũng không nề hà, may mắn chưởng môn không phải người tính toán chi li, nếu không .
Ở trên chủ điện, Bách Lý Thương Mặc đã sớm dự đoán được Tam trưởng lão sẽ kéo hai vị trưởng lão này theo tới, cho nên cũng không cảm thấy giật mình, chỉ gật gật đầu tỏ vẻ lễ phép.
"Chưởng môn " Ba người làm trưởng lão, tự nhiên là phải hành lễ với chưởng môn. Cho dù không nguyện ý thì quy củ chính là quy củ.
"Các vị trưởng lão không cần đa lễ, mời ngồi" Bách Lý Thương Mặc cười nhẹ, Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu đứng bên người vẻ mặt cũng nhịn không được bắt đầu khẩn trương lên.
"Không biết các vị trưởng lão đến đây vì chuyện gì?".
"À, chính là nghe nói chưởng môn trở về chủ điện, cho nên đến để báo một chút chuyện tình trong Các" Đại trưởng lão liếc mắt nhìn thoáng qua Nhị trưởng lão cũng đang cau mày một cái, "Không biết là có phải trong Các đã xảy ra chuyện gì quấy nhiễu đến chưởng môn?" rồi không có biểu tình liếc mắt nhìn Tam trưởng lão một cái, âm thầm thở dài một hơi.
Bách Lý Thương Mặc nhìn về hướng Tam trưởng lão, cười cười, chưa nói là không phải.
Nàng đang chờ xem Tam trưởng lão sẽ nói như thế nào.
Không chỉ là Bách Lý Thương Mặc, người có đầu óc đều biết chưởng môn đang đợi ai mở miệng.
|
Chương 86 "Chưởng môn là vì việc của Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu?".
"Ha ha, Tam trưởng lão thế nhưng so với ta làm chưởng môn, làm sư phụ lại càng rõ ràng hơn" Bách Lý Thương Mặc cười cười, gợi khóe miệng lên, "Tam trưởng lão đồng dạng cũng bất mãn đối với ta phải không?".
Tam trưởng lão đối với Bách Lý Thương Mặc cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh, "Chưởng môn, ta nói không phải ngươi. Nếu là các nàng không có vấn đề, làm sao e ngại đây? Nếu các nàng trong đó thực sự có vấn đề, hừ hừ, chưởng môn, hai vị đệ tử của ngươi sợ là làm cho mọi người không phục" ý tứ nói là, chưởng môn đời tiếp theo không thể là một trong hai nàng.
"Nga, vấn đề Tam trưởng lão muốn chỉ ra là gì?" mặc khác Bách Lý Thương Mặc nhìn mặt hai vị Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão lộ vẻ xấu hổ, "Tam trưởng lão cho rằng bản chưởng môn không biết là vấn đề".
"Chưởng môn hẳn là sẽ không thiên vị đệ tử của chính mình chứ?" mặt Tam trưởng lão lộ vẻ châm biếm, "Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu làm đại đệ tử và nhị đệ tử của chưởng môn, được chưởng môn đích thân dạy dỗ lại làm ra việc bại hoại gia môn như thế, chẳng lẽ đây không phải là vấn đề sao? Hai người đều là nữ tử, lại làm việc cẩu thả này, không thể kéo dài!" Tam trưởng lão nói trảm đinh chặt thép, mà tất cả mấy người ở đây đều thay đổi sắc mặt.
Bách Lý Thương Mặc biết Tam trưởng lão không phải người xấu, nhưng cách xử sự cùng tác phong làm người thật làm người ta không thể chịu nổi, cho dù biết nàng cũng vì muốn tốt cho Hâm Hải Vân Các, nhưng lời này thật sự nghe không thoải mái.
Cái gọi là việc cẩu thả là như thế nào? Không phải chính mình cũng bị lôi vào sao?
Thời điểm trước kia lúc chưa cùng Bách Lý Thần một chỗ, Bách Lý Thương Mặc đối với việc nữ tử cùng nữ tử có tình cảm trong Các đều mở một mắt nhắm một mắt, dù sao nàng từng thích qua một người cũng là nữ tử, nàng cũng không cảm thấy có cái gì, chỉ là làm chưởng môn cũng không thể đề xướng loại hành động này, cho nên cũng làm bộ như không biết. Có thể nói, các đời chưởng môn trước kia đều như thế.
Ai có thể biết được các đời chưởng môn trước kia cũng thích nữ đồng môn hay không? Có lẽ chính các nàng trong lúc đó không công khai mà thôi, tựa như chính mình cùng Bách Lý Thần.
Hoa Loan Thu thật sự nghe không nổi nữa, tính tình vốn có chút vội vàng xao động nàng nhịn không được mở miệng nói với Cô Cô, "Ta cùng đại sư tỷ thật tình yêu nhau, như thế nào lại thành việc cẩu thả? Tam trưởng lão, trong Các cũng không có quy định nữ đệ tử cùng nữ đệ tử không thể có tình cảm, ngươi lại dựa vào cái gì ngậm máu phun người như vậy?!" Hoa Loan Thu thật sự quá tức giận, nàng làm sao có thể để cho bà già này vũ nhục người trong lòng mình?
"Chưởng môn, đây là đệ tử tốt do ngươi dạy dỗ sao? Đúng là không coi trưởng bối ra gì?!" Tam trưởng lão xanh mặt, "Hay là nói, chưởng môn đúng là nên vì các nàng làm chủ, tạo ra tiền lệ chưa có, làm ra loại việc bại hoại gia môn này? Chẳng lẽ chưởng môn không sợ Hâm Hải Vân Các ta sẽ bị chính đạo xa lánh, đả kích sao?!".
Bách Lý Thương Mặc không khỏi hừ lạnh ra tiếng, ánh mắt nhìn Tam trưởng lão cũng càng lúc cùng lợi hại hơn, "Nếu đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão đều đến, để cho các nàng cũng nói về cái nhìn của mình, làm chưởng môn luôn muốn nghe ý kiến của mọi người, mà không phải chỉ nghe một mình Tam trưởng lão ngươi mà định đoạt. Về phần đệ tử của bản chưởng môn, bản chưởng môn tự nhiên biết dạy dỗ, không cần Tam trưởng lão phải nhúng tay" ánh mắt Bách Lý Thương Mặc nhìn về phía hai vị Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão một bên không biết nên mở miệng như thế nào tiếp tục nói, "Bản chưởng môn ta cũng không gạt mấy vị trưởng lão, các trưởng lão cũng biết trong Hâm Hải Vân Các trường hợp giống Dao Nhi cùng Thu Nhi như vậy cũng không ít, nếu hôm nay đem nói hết ra, vậy cần nói rõ ràng một chút, hoặc là chấp nhận hoặc là lập tức cấm đoán, nếu ai trái lệnh liền đuổi khỏi Các".
Bách Lý Thương Mặc tuy nói như vậy nhưng thái độ của nàng rõ ràng thuộc loại chấp nhận, nếu không chẳng lẽ ngươi để cho nàng đem hai đệ tử đều đuổi đi sao?
Trong lòng Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão cũng biết chưởng môn rõ ràng thiên vị cho hai đệ tử, hơn nữa lời nói của chưởng môn lý lẽ cũng rất rõ ràng, hôm nay quyết định thay đổi toàn bộ Hâm Hải Vân Các.
Nếu chấp nhận thì hậu quả nó mang đến các nàng cũng không dám tưởng tượng; Mà nếu phản đối thì rõ ràng là đối nghịch cùng chưởng môn, môn hạ đệ tử này cũng sẽ hận thấu xương các nàng, dù sao đệ tử trong Hâm Hải Vân Các mến nhau cũng không ít, ngay cả chính mình cũng .
"Hai vị trưởng lão hẳn là cũng là có lời muốn nói?" Bách Lý Thương Mặc đối với hai vị trưởng lão ngữ khí dịu đi rất nhiều, "Chuyện này đối với bổn Các mà nói cũng là đại sự, hai vị trưởng lão tốt nhất nên cân nhắc một chút".
Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, làm ác nhân thật sự không tốt lắm, cũng chỉ có Tam trưởng lão làm không biết mệt.
"Chưởng môn, không gạt ngươi, kỳ thật loại chuyện này chúng ta cũng biết" Đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhị trưởng lão một cái, sau đó tựa như lâm vào ký ức, "Cùng ăn cùng ở, cùng nhau tu luyện, chăm sóc lẫn nhau, con đường tu tiên có bao nhiêu tịch mịch, nghĩ đến đây mọi người cũng biết được. Đồng môn trong thời gian đó nảy sinh tình cảm, có đôi khi cũng không phải ngươi mướn khống chế là có thể khống chế được. Cho nên, đối với các đệ tử nảy sinh tình cảm trong lúc đó chúng ta cũng sẽ làm như không nhìn thấy. Dù sao cũng như Tam trưởng lão nói, chuyện này không thể kéo dài, nếu không chúng ta sẽ trở thành ngoại tộc, có lẽ kết cục của chúng ta cũng không tốt hơn bao nhiêu so với Ma Tông".
Nhị trưởng lão gật gật đầu, tiếp tục nói, "Chưởng môn, Tam trưởng lão, việc này có từ bỏ như vậy không? Chúng ta cũng không hy vọng bóp chết tình cảm của đệ tử" Nhị trưởng lão gián tiếp biểu lộ thái độ, Tam trưởng lão ngươi coi như không tốt lắm là chỉ phát hiện, làm gì vẫn muốn cùng chưởng môn phân cao thấp?
Tam trưởng lão dường như đối với cách nói của hai vị trưởng rất khinh thường, "Trầm mê trong tình - yêu thì có gì tốt? Ta là vì muốn tốt cho các nàng, một lòng tu luyện đắc đạo thành tiên mới là điều chúng ta nên theo đuổi".
"Phi, ngươi phóng p" lời thô tục này làm cho Tam trưởng lão nhịn không được muốn chửi ầm lên, nhìn về phía Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu thấy các nàng đồng dạng là ngạc nhiên, nhưng ở đây mọi người trừ bỏ hai người các nàng, lại có ai nói như vậy?!
Bách Lý Thương Mặc cũng nghe ra thanh âm của người này, không khỏi nhẹ nhàng nhéo nhéo mũi, "Thần Nhi, đi ra! Chớ làm càn!".
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Bách Lý Thần không chớp mắt từ một góc trong đại điện 'Bá' một chút đi ra, tức giận nhìn chằm chằm Tam trưởng lão, ánh mắt kia hận không thể đem nàng chém thành tám khối.
Từ khi có Thông Thiên Bi, Bách Lý Thần có thể nói là xuất quỷ nhập thần, chỉ cần thừa dịp không có người đi vào, sau đó trốn trong Thông Thiên Bi, trên cơ bản cái gì cũng được giải quyết.
Bởi vì chủ nhân Thông Thiên Bi là Bách Lý Thần, cho nên nàng có thể ở bên trong nhìn rõ ràng tất cả phát sinh bên ngoài, tương đương với việc có một cái không gian tùy thân.
"Cô Cô, cho ta nói một chút, không nói không chịu được" Bách Lý Thần quật cường nhìn Bách Lý Thương Mặc, sau đó lại nhìn về phía Tam trưởng lão cũng đang trợn mắt nhìn, "Tam trưởng lão, chẳng lẽ chúng ta còn sống cũng chỉ là vì một lòng tu luyện đắc đạo thành tiên sao? Vì thành tiên, chẳng lẽ có thể vứt bỏ việc bản thân là người thân nên có tình cảm sao? Nữ nữ mến nhau, có lẽ là vì âm dương hợp ý thì thế nào?! Tam trưởng lão có thể tưởng tượng qua, ở Hâm Hải Vân Các làm bạn với chúng ta chẳng lẽ không phải là nữ tử sao? Có lẽ, ước nguyện ban đầu lúc bái nhập Hâm Hải Vân Các là vì tu tiên đắc đạo, nhưng trong quá trình tu luyện ngươi cũng không thể ngăn cản cảm tình phát sinh. Cảm tình, vốn còn có hợp có xa, chỉ có chính mình kiên định thì tình cảm đó mới có thể tiếp tục phát triển. Chẳng lẽ Tam trưởng lão có thể cam đoan sống cùng nam nhân có thể thiên trường địa cửu sao? Chỉ cần Tam trưởng lão có thể vỗ ngực nói ra những lời này, Bách Lý Thần ta không nói hai lời lập tức dập đầu bồi tội với ngươi".
Lời này của Bách Lý Thần làm cho Tam trưởng lão cứng lưỡi.
Bởi vì lời này chưởng môn tự nhiên là nói không nên lời, mà các trưởng lão cũng sẽ không nói, về phần Mộ Vũ Dao cùng Hoa Loan Thu, có sư phụ ở phía trước, các nàng cũng không dám làm càn quá mức. Chỉ có Bách Lý Thần, người khác không dám, nàng dám.
Nếu Cô Cô tức giận thì nhiều nhất ta lại nằm một hồi, hơn nữa sau lưng Bách Lý Thần còn có thần thú nghịch thiên Thú Ca, không nên bị ủy khuất.
"Ha ha, con nít chỉ biết đấu võ mồm là giỏi" Tam trưởng lão giận quá hóa cười, "Nếu chuyện này mà công khai thì Hâm Hải Vân Các không thể sống yên với sáu môn phái còn lại, mà những người trước kia tự xưng là đồng đạo cũng sẽ quay lại tấn công, con nhóc kia, chẳng lẽ ngươi muốn đảo điên cơ nghiệp vạn năm của Hâm Hải Vân Các ta sao? Ý định này của ngươi nên bị bóp chết!".
"Lão yêu bà, nói thật cho ngươi biết chỉ cần bọn họ dám đến, ta còn có biện pháp làm cho bọn họ có đến mà không có về. Nếu không thể với sáu môn phái còn lại vậy thì làm môn phái đứng đầu" Bách Lý Thần híp mắt, không ngại nhìn ánh mắt tràn đầy sát ý kia của Tam trưởng lão, "Người tu chân cường thịnh trở lại cũng là người, cho dù thành tiên cũng bất quá chỉ là tiên, phía trên tiên còn có thần, ở dưới mí mắt thần ta cũng muốn nhìn xem ai dám!".
"Vô liêm sỉ!" Tam trưởng lão vỗ bàn, mắt thấy sẽ động thủ giáo huấn Bách Lý Thần .
"Ta xem ngươi mới là vô liêm sỉ!" Thú Ca chợt lóe xuất hiện che chở trước mặt Bách Lý Thần, liếc mắt nhìn mấy người chung quanh một cái, "Cư nhiên phải làm cái việc chia rẽ uyên ương kia, ngươi không sợ bị thiên lôi đánh?!" Ở trong Thông Thiên Bi của Bách Lý Thần nhìn mà phát hỏa, thật vất vả mới ra được tự nhiên không thể liền quên đi như vậy. "Nói thật cho ngươi biết, Bách Lý Thần là ta quản, về sau hâm Hải Vân Các ta cũng quản, ai dám đến, ta liền giết hắn".
"Ngươi xem nó là cái gì vậy?!" nam nhân này đột nhiên xuất hiện làm cho ba vị trưởng lão e ngại và cả kinh, ngược lại Bách Lý Thương Mặc bất đắc dĩ thở dài một hơi, có một số việc nhất định không thể giải quyết trong hòa bình.
"Hừ, không sợ nói cho ngươi, bản thần thú Huyền Vũ, bình thường được xưng là nam thần" Thú Ca đắc ý giơ giơ cằm lên, "Thần thú Huyền Vũ, chủ phương Bắc".
"......".
Trừ bỏ hai người Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc biết nội tình, ánh mắt mọi người nhìn về phía Thú Ca giống như đang nhìn người bệnh thần kinh.
Nghĩ lại cũng đúng, tu tiên thì tu tiên nhưng ngay cả tiên cũng chưa thấy qua, lại càng không nói đến thần thú.
Huống chi, nào có thần thú có bộ dáng của tiểu bạch kiểm, trong tay còn cầm một cái quạt, còn muốn quản lý chuyện trong môn phái người ta?!
"Hừ, nếu ngươi là thần thú, vậy ngươi biến một cái ta xem xem?" Tam trưởng lão đã đem Thú Ca cùng Bách Lý Thần về cùng một loại người, người điên.
"Làm càn, chân thân của Thú Ca ta một người tu chân nho nhỏ như ngươi có tư cách để xem sao?!" Thú Ca 'ba' một cái mở cái quạt ra, "Mặc kệ ngươi tin hay không tin, dù sao chuyện này ta nhất định phải quản. Hừ, nói cái gì mà chuyện này không thể kéo dài? Chẳng những muốn dài, còn muốn dài tới tinh thông. Hôn sự của Mộ cô nương cùng Hoa cô nương sẽ tính trên người ta".
Đúng vậy, dựa theo ý tứ Thú Ca, làm lớn nhất có thể.
Đến lúc đó, để cho đám người mắt mù này nhìn xem, hâm Hải Vân Các là ai quản?! Nếu dám đến quấy rối vậy không cần đi về, đem xương cốt chôn ở chỗ này là được rồi.
Kiếp trước Thú Ca không có năng lực, kiếp này há lại có thể để cho người khác tiếp tục khi dễ?!
|