Chương 71
Càng tiếp cận ngày lâm bồn, Đồ Cửu Mị lại càng lo lắng cùng sợ hãi, thật ra người lo lắng đâu chỉ có Đồ Cửu Mị, mà ngay cả Lý Trì Nguyệt đều có một chút lo lắng, có chút đứng ngồi không yên.
"Bụng ngươi còn đau không, nếu đau thì nói ra ta sai người truyền Triệu đại phu đến." Lý Trì Nguyệt từ hôm qua Đồ Cửu Mị nói bụng có chút đau, cứ cách mỗi hai canh giờ đều phải hỏi một lần, hơn nữa còn bảo nhũ mẫu của nàng Vương ma ma tùy thời ở ngoài nhà đợi mệnh, nàng không có kinh nghiệm chăm sóc thai phụ sắp sinh, cho nên có chút khẩn trương.
Đồ Cửu Mị lắc đầu, hôm qua đau nhức một chút hôm nay lại không đau nữa.
"Không được, hay là ta gọi ma ma đến đi." Lý Trì Nguyệt gọi Vương ma ma vào.
"Bụng lại không đau, hay là đừng gọi." Đồ Cửu Mị bắt lấy tay áo Lý Trì Nguyệt, không có việc gì lại luôn kêu to gọi nhỏ Vương ma ma, nàng rất xấu hổ, vạn nhất Vương ma ma cảm thấy nàng cùng phu nhân chuyện bé xé ra to thì làm sao bây giờ, tuy rằng trong lòng nàng cũng bất an, nhưng có phu nhân bên cạnh, trong lòng nàng yên ổn rất nhiều, nàng nghĩ phu nhân chắc chắn sẽ bảo vệ nàng chu toàn.
"Hay là để nàng vào phòng, trong lòng ta luôn có vài phần lo lắng." Lý Trì Nguyệt nói, chưa thấy Đồ Cửu Mị an toàn hạ sinh hài tử trong lòng nàng không yên.
"Ngươi nhìn xem Mị phu nhân, có phải hay không sắp sinh rồi." Lý Trì Nguyệt nói với Vương ma ma.
Thật ra Vương ma ma nhiều lần bị gọi đến, cũng bị Lý Trì Nguyệt khiến cho có chút tinh thần mệt nhọc, cũng không phải quận chúa sinh quận chúa khẩn trương như vậy làm gì? Nàng nhìn quận chúa lớn lên, ngoại trừ trước khi Vương phi bệnh qua đời, vẫn chưa bao giờ thấy quận chúa khẩn trương như vậy.
"Mị phu nhân hiện tại bụng khó chịu sao?" Vương ma ma hỏi.
Đồ Cửu Mị lắc đầu.
"Quận chúa, ngươi cũng đừng quá lo lắng, thời gian Mị phu nhân đau nhức phải có quy luật, thấy máu hoặc là vỡ nước mới thật sự sắp sinh, hiện tại thỉnh thoảng đau bụng, chỉ là hài tử trong bụng cùng nàng đùa giỡn đây!" Vương ma ma an ủi tiểu quận chúa nhà mình.
"Sinh hài tử thật đúng là đáng ghét." Lý Trì Nguyệt khẽ nhíu mày nói, sớm biết vậy thì đã không để Đồ Cửu Mị sinh rồi.
"Tất cả mọi người đều là như vậy tới được, sinh hạ thì tốt rồi." Vương ma ma mỉm cười.
"Ma ma ở lại trong phòng đi, ma ma rốt cuộc là người từng trải, vẫn luôn biết cách ứng đối." Lý Trì Nguyệt cảm thấy hay là để ma ma ở trong phòng sẽ tốt hơn.
"Vâng." Vương ma ma liền ở trong phòng đợi.
Thời gian chờ sinh hài tử luôn dài dằng vặt, mấy người hai mặt nhìn nhau, cảm thấy thời gian càng phát trôi qua một cách gian nan.
"Phu nhân, ngươi đánh đàn cho ta nghe có được không?" Đồ Cửu Mị vẫn là chịu không nổi chờ đợi khô khan như vậy, liền hướng Lý Trì Nguyệt làm nũng.
"Cũng tốt." Lý Trì Nguyệt suy nghĩ một chút liền đến cạnh đàn cổ, khảy huyền cầm, tấu khúc.
Phu nhân đánh đàn dáng vẻ thật là đẹp, còn nàng thế nào cũng học không xong, Đồ Cửu Mị nhìn Lý Trì Nguyệt đánh đàn lại hoa mắt ngây dại.
Vương ma ma mặt không đổi sắc, hai người trước mắt quan hệ bất thường trong biệt viện của quận chúa đã không phải chuyện bí mật gì nữa, lần này càng chứng thực quận chúa cùng Mị phu nhân có tư tình, nhìn dáng vẻ Mị phu nhân nhìn phu nhân chuyên chú cùng nóng rực, lại nhìn quận chúa thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Mị phu nhân ánh mắt cũng là thần kỳ ôn nhu, đâu còn có thanh lãnh cùng bất cận nhân tình bình thường, nói là liếc mắt đưa tình cũng không quá đáng.
Trong lúc đánh đàn Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị đột nhiên nhíu mày, liền ngừng lại, tiếng đàn im bặt.
"Bụng lại đau?" Lý Trì Nguyệt hỏi.
"Ân." Đồ Cửu Mị gật đầu, cảm giác co rút rồi lại co rút, rất khó chịu.
"Khó chịu như thế nào? Có phải hay không hơi đau quặng, một hồi khó chịu một hồi lại không khó chịu, sau đó lại bắt đầu, như vậy nhiều lần." Vương ma ma hỏi.
Đồ Cửu Mị cẩn thận tỉ mỉ thể hội một chút, quả nhiên là như vậy.
"Xem ra thực sự sắp sinh rồi." Vương ma ma sắc mặt hơi ngưng trọng nói.
"Vậy lập tức gọi Triệu đại phu đến, cho người lập tức đi chuẩn bị." Lý Trì Nguyệt lập tức đứng lên, trong lòng càng bất ổn.
"Không vội, kiểu đau như vậy có người phải đau đến hai ba ngày mới sinh, ít nhất cũng phải mấy canh giờ, đến phía sau càng phát ra đau nhức, thấy máu hoặc vỡ nước mới là thật." Vương ma ma rất có kinh nghiệm nhiều lời nói, nàng cũng sinh qua vài lần, sữa nhiều mới có thể làm nhũ mẫu cho quận chúa.
Đồ Cửu Mị hiện tại đau đến khó chịu, vừa nghĩ đến lát nữa còn đau hơn, liền cảm thấy e ngại.
Lý Trì Nguyệt nghe vậy, cũng nhíu mày, sinh hài hài tử đúng là dày vò , nhìn thấy Đồ Cửu Mị có chút sợ hãi nàng liền chủ động cầm đích đích Đồ Cửu Mị, không nghĩ đến lòng bàn tay Đồ Cửu Mị luôn nóng lúc này lại có chút lạnh, trái lại lòng bàn tay nàng luôn lạnh hôm nay lại nóng.
" Có ta cùng ngươi, không phải sợ." Lý Trì Nguyệt nắm chặt tay Đồ Cửu Mị, an ủi nói.
Đồ Cửu Mị cũng gắt gao nắm lấy tay Lý Trì Nguyệt, nghĩ, cũng may có phu nhân, nếu không nàng không biết bản thân nên làm cái gì bây giờ.
Theo thời gian trôi qua, sắc trời sụp tối, bụng Đồ Cửu Mị càng phát ra khó chịu, nắm lấy tay của phu nhân càng ngày càng chặt.
"Mị phu nhân, ăn một chút gì, buổi tối mới có thể lực sinh hài tử." Vương ma ma sai phòng bếp chuẩn bị đều là đồ bổ.
Đồ Cửu Mị lắc đầu, nàng đau bụng đến khó chịu, thực sự không có khẩu vị.
"Quận chúa, cho dù không khẩu vị cũng phải để Mị phu nhân ăn một ít mới tốt, nếu không không có thể lực, phải hiểu được sinh hài tử vô cùng tốn sức, có một số người nếu như không đủ thể lực sinh không được sẽ gặp nguy hiểm." Vương ma ma nói với Lý Trì Nguyệt nói đến nguy hiểm khi sinh hài tử, nữ nhân sinh hài tử đều là từ chỗ diêm vương chạy về.
"Cửu Mị, ngươi ăn một ít đi, nghe lời." Lý Trì Nguyệt liền dỗ dành Đồ Cửu Mị ăn chút gì đó.
Đồ Cửu Mị vẫn là lắc đầu, nàng cảm thấy dáng vẻ phu nhân dỗ dành nàng quả thật ôn nhu, phu nhân vẫn chưa bao giờ ôn nhu như vậy nói chuyện qua, nên liền muốn cho phu nhân dỗ dành nhiều một chút, dời đi lực chú ý, bụng cũn sẽ không khó chịu như trước nữa.
"Ta đây đút ngươi ăn , được không?" Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị đau đến trên người đổ mồ hôi lạnh, có chút đau lòng, nói.
Đồ Cửu Mị lúc này mới khẽ gật đầu, ăn một chút nhưng chung quy vì đau bụng ăn không được ba phần bình thường.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị thật sự là ăn không nổi nữa, cũng không ép, liền cho người dọn xuống, trái lại là Lý Trì Nguyệt cũng ăn không vô, cuối cùng bữa tối một ngụm cũng không ăn.
"Phu nhân, bụng đau quá ta không muốn sinh nữa....." Đồ Cửu Mị nói, nước mắt ào ào rơi xuống, nàng chưa bao giờ đau như vậy, đau đến khó có thể chịu nổi.
Lý Trì Nguyệt nhìn Đồ Cửu Mị đau đớn khó nhịn như vậy, vô cùng đau lòng, rồi lại bất lực, cảm giác thực sự vô cùng không xong.
"Hảo, không sinh thì không sinh, đừng khóc, lại khóc sẽ rất xấu." Lý Trì Nguyệt cực kỳ ôn nhu an ủi.
"Mị phu nhân, hiện tại không thể khóc, khóc cũng tiêu hoa thể lực, chờ lát nữa không đủ thể lực để sinh, ngươi lại càng thêm khó qua." Vương ma ma lại nhắc nhở.
Đồ Cửu Mị chỉ cảm thấy rất ủy khuất, khóc cũng không được khóc, người ta thực sự đau mà, đau đến càng gắt gao nắm lấy tay phu nhân, khiến Lý Trì Nguyệt cũng cảm thấy có chút đau nhức, có thể thấy được Đồ Cửu Mị quả thật đau nhức vô cùng, thì ra sinh hài tử lại dày vò như vậy, nàng không thể sinh nghĩ đến cùng cũng là chuyện may mắn.
"Giữa hai chân dường như chảy ra thứ gì đó....." Đồ Cửu Mị ngữ khí nhược nhược, lúc này đau đến ngay cả cảm thấy thẹn đều không quản nữa.
Vương ma ma vừa nhìn, nhìn thấy máu, lập tức cho người gọi Triệu đại phu, nước nóng sớm đã chuẩn bị tốt, Triệu đại phu rất nhanh đã đến.
" Quận chúa, ngươi ra ngoài trước đi." Vương ma ma nói với Lý Trì Nguyệt, quận chúa là cô nương chưa trải nhân sự nhìn Mị phu nhân sinh hài tử thực sự không tốt, hơn nữa hình ảnh kia thực sự cũng không đẹp mắt.
"Ta bồi nàng." Lý Trì Nguyệt kiên quyết cự tuyệt.
"Phu nhân, ngươi ở bên ngoài chờ, chờ một chút thì tốt rồi." Đồ Cửu Mị trong lòng vô cùng luyến tiếc phu nhân nhưng nàng cũng hiểu được sinh hài tử rất khó coi, không muốn để phu nhân nhìn thấy.
"Đúng vậy, quận chúa ở bên ngoài cũng đễ chiếu ứng." Vương ma ma vẫn luôn cảm thấy mí mắt thẳng nhảy, trong lòng cũng không kiên định, nhìn thấy bụng lớn đến kinh người của Mị phu nhân, trong lòng giật mình, không xong, Mị phu nhân không phải là thai quá to chứ, nhưng Triệu đại phu nói, nước ối nhiều thai nhi cũng lớn, không thể nói chính xác.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy hai người đều đã nói như vậy, cũng sợ bản thân thêm phiền, nên ở ngay bên ngoài chờ đợi.
Tin tức Mị phu nhân sắp sinh lập tức truyền khắp Hầu phủ, Hầu phủ đèn đuốc sáng trưng, Hạng Huy cùng lão phu nhân cũng đều chạy tới biệt viện của phu nhân bên này, lúc đến Đồ Cửu Mị sớm đã ở bên trong sinh rồi.
Hạng Huy muốn hỏi Lý Trì Nguyệt, nhưng Lý Trì Nguyệt mặc kệ hắn, Hạng Huy tự tìm mất mặt chỉ có thể hỏi Lục Đào.
Bên trong truyền ra tiếng gào khóc tê tâm liệt phế, khiến Lý Trì Nguyệt nghe đến trong lòng run sợ, mỗi một tiếng đều xiết lấy lòng nàng, khiến nàng đứng ngồi không yên đi tới đi lui ở bên ngoài. Lý Trì Nguyệt không biết, nữ nhân sinh hài tử rốt cuộc cần bao lâu thời gian, chỉ cảm thấy Đồ Cửu Mị đã ở bên trong rất lâu rồi, chỉ thấy bọn nha hoàn tiến tiến xuất xuất bưng nước nóng, nhưng không gặp người ra báo hỉ, càng phát ra lo lắng.
Đại khái qua gần hai canh giờ, tiếng gào khóc của Đồ Cửu Mị đều yếu đi, Vương ma ma sắc mặt ngưng trọng đi ra.
"Cửu Mị sinh rồi?" Lý Trì Nguyệt vọt đến, khẩn trương hỏi.
Vương ma ma lắc đầu, tình huống bên trong rất không lạc quan.
"Phu nhân phải chuẩn bị tâm lý, thai của Mị phu nhân quá lớn, sinh không được, Mị phu nhân cho dù thể lực so với người bình thường tốt hơn nhưng cũng sắp chống đỡ không được nữa." Chỉ trách Mị phu nhân ở trong phủ ăn quá ngon, không thấy Mị phu nhân béo ra, thì ra thịt đó đều đắp lên người thai nhi rồi, thai nhi chí ít ngoài tám cân, người bình thường đều sinh không ra thai nhi lớn như vậy, tình huống này xấu đến không thể xấu hơn.
"Vậy thì phải làm thế nào?" Lý Trì Nguyệt vô cùng sợ hãi hỏi, nàng chỉ cảm thấy trong lòng dày vò giống như lúc biết mẫu phi bệnh nặng, nhưng lại cảm giác bất lực.
"Ta đi vào xem thử." Vương ma ma sắc mặt vẫn vô cùng ngưng trọng.
"Ta cũng vào." Lý Trì Nguyệt không biết bản thân có thể làm cái gì, chỉ hy vọng có thể bồi bên cạnh Đồ Cửu Mị,
"Phu nhân hay là ở bên ngoài đợi lát nữa đi." Vương ma ma ngữ khí nghiêm khắc, bên trong đã thủ hoảng cước loạn, thêm quận chúa sẽ đại loạn.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Vương ma ma nghiêm túc, ngữ khí nghiêm khắc, cũng biết bản thân đi vào đại khái chỉ thêm phiền.
Sau khi Vương ma ma đi vào, trong lòng Lý Trì Nguyệt vẫn căng thẳng.
Đại khái qua một chung thời gian, Vương ma ma lại đi ra.
"Bên trong thế nào?" Lý Trì Nguyệt cùng Hạng Huy trăm miệng một lời hỏi.
"Triệu đại phu nói, chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất, bên trong khả năng chỉ có thể bảo trụ một, giữ mẫu hay giữ tử?" Vương ma ma đem lời của Triệu đại phu nói ra.
"Giữ mẫu!" Đây là giọng nói không hề do dự của Lý Trì Nguyệt.
"Giữ tử!" Đây là giọng nói không hề do dự của Hạng Huy cùng lão phu nhân, vui đùa cái gì, một thiếp thất có dù có xinh đẹp hơn cũng kém một đứa con nói dõi, thế nhân từ trước đều đặt kết tục hương hỏa lên đầu.
"Giữ lại mẹ, nói cho Triệu đại phu, Đồ Cửu Mị nếu có sơ xuất hắn cũng đừng nghĩ còn sống ra khỏi Hầu phủ." Lý Trì Nguyệt thần sắc băng lãnh nói.
"Lý Trì Nguyệt, ngươi điên rồi sao, đương nhiên là giữ lại con, đó là hương hỏa duy nhất của Hạng phủ." Hạng Huy hướng Lý Trì Nguyệt kêu gào.
Lý Trì Nguyệt không để ý đến hắn, chỉ là bảo Vương ma ma lập tức đi vào đem mệnh lệnh của nàng chuyển cáo Triệu đại phu.
"Lý Trì Nguyệt, cho dù ngươi quý vì quận chúa, cũng không thể quyết định như vậy, đó là huyết mạch duy nhất hiện nay của Hạng phủ, cho dù đến Hoàng Thượng bên kia ngài cũng để ý đến." Lão phu nhân cũng lớn tiếng nói, không tiếc cầm Hoàng Thượng ra áp chế nàng.
"Vậy các ngươi đến lúc đó cùng Hoàng Thượng lý luận đi thôi!" Lý Trì Nguyệt cười nhạt nói.
"Ngươi!" Hạng Huy cùng lão phu nhân chỉ vào Lý Trì Nguyệt, vô cùng phẫn nộ, biết Lý Trì Nguyệt ở đây nói không thông, muốn xông vào phòng sinh, lại bị thị vệ trong viện Lý Trì Nguyệt ngăn cản.
"Tiễn Hầu gia cùng lão phu nhân trở lại nghỉ ngơi!" Lý Trì Nguyệt nhìn hai người trước mặt liền chán ghét, sai thị vệ áp giải bọn họ rời khỏi.
"Lý Trì Nguyệt, ngươi không thể làm xằng làm bậy, đến lúc đó ta nhất định phải ở trước mặt hoàng thượng cáo ngươi...." Hạng Huy hướng Lý Trì Nguyệt nộ rống.
Lý Trì Nguyệt cũng bất chấp cái khác liền vào phòng, Vương ma ma nhìn thấy quận chúa cũng đã vào, cũng không nói gì nữa.
Lý Trì Nguyệt chỉ thấy Đồ Cửu Mị tóc đều bị mồ hôi dính ướt, chật vật bất kham, sắc mặt tái nhợt, trong miệng ngậm nhân sâm, nắm chặt lấy mép giường, gân xanh trên tay nổi lên, Lý Trì Nguyệt nhìn thấy vô cùng đau lòng, nữ nhân yếu ớt này đại khái cho đến bây giờ chưa từng chịu qua khổ như vậy.
Đồ Cửu Mị thấy phu nhân tiến đến, càng phát ra ủy khuất, nước mắt trượt xuống, nàng chưa từng đau như vậy, đau đến muốn chết.
«Đau quá....." Đồ Cửu Mị hướng Lý Trì Nguyệt tố khổ.
"Ta biết, sau này sẽ không sinh nữa." Lý Trì Nguyệt hướng Đồ Cửu Mị vừa cười vừa nói, cũng nắm lấy tay Đồ Cửu Mị.
"Phu nhân..... Ta cũng nghe Triệu đại phu cùng ma ma nói rồi... Ngươi giữ lại hài tử đi...... Ta không muốn ngươi khó xử...." Nói cho cùng phu nhân lưu ý hài tử nhiều hơn lưu ý nàng, nàng có thể sinh hài tử cho phu nhân cũng tốt, tuy rằng nàng cũng sợ chết.
"Không khó xử, hài tử nào có tốt như Đồ Cửu Mị, Đồ Cửu Mị trên người có mị hương, tuy rằng ngu ngốc một chút, nhưng trêu đùa rất vui, không phải ta còn muốn dạy ngươi làm việc nữ nữ sao?" Lý Trì Nguyệt xuất ra khăn tay thay Đồ Cửu Mị chà lau mồ hôi trên mặt, cũng không lưu ý lúc nói lời này còn có ngoại nhân.
"Có thật không?" Đồ Cửu Mị nghe vậy trong lòng liền có một chút hài lòng, tinh thần cũng khá lên không ít.
"Ta không gạt người." Lý Trì Nguyệt gật đầu nói.
"Mị phu nhân tiếp tục ra sức, biết đâu có thể sinh hạ hài tử." Triệu đại phu cũng bất chấp nghe được chuyện riêng trong Hầu phủ, chỉ thấy tinh thần của Mị phu nhân lại tốt rồi, chỉ cảm thấy phu nhân so với nhân sâm ngàn năm còn hưu dụng hơn.
"Chờ ngươi sinh hạ hài tử, ngày sau ta xuất môn, cũng dẫn ngươi theo, hiện tại cố sức hạ sinh hài tử...". Lý Trì Nguyệt nói bên tai Đồ Cửu Mị.
"Thực sự?" Đồ Cửu Mị có chút kích động, cũng không quan tâm đau đớn nữa.
Triệu đại phu nhìn thấy đầu lộ ra rồi, đại hỉ, liền hướng Lý Trì Nguyệt ra hiệu, ý bảo nàng nói nhiều một chút những lời Đồ Cửu Mị thích nghe.
"Thực sự, ngày sau, ngươi làm gì, ta cũng không phạt ngươi...." Lý Trì Nguyệt nhìn thấy tình huống này, chỉ có thể bắt đầu nói những lời Đồ Cửu Mị thích nghe.
"Hôn.... Phu nhân thì sao?" Đồ Cửu Mị tâm tình càng phát ra kích động, nàng nhất định phải đem hài tử sinh hạ, nàng có thể đối với phu nhân muốn làm gì thì làm rồi, vì vậy rất có động lực mà ra sức, tuy rằng vẫn đau đến tê tâm liệt phế.
"Cũng có thể." Lý Trì Nguyệt gật đầu, trong lòng lại thầm nghĩ, Đồ Cửu Mị ngay cả lúc này cũng có sắc tâm, nha đầu này phải có bao nhiêu sắc a, bất quá nhìn thấy Đồ Cửu Mị tinh thần cùng khí sắc tốt lên không ít, trong lòng nàng cũng có chút buông lỏng.
Triệu đại phu vừa thấy đầu thai nhi đi ra, đại hỉ.
"Đầu ra rồi, lại dùng thêm một chút lực nữa là được." Triệu đại phu ngữ khí mừng rỡ.
"Cửu Mị, lại dùng thêm chút sức." Lý Trì Nguyệt nhìn thấy đầu thai nhi quả thật đi ra, liền hướng Đồ Cửu Mị cổ vũ.
Thật ra Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân một chút khí lực đều xuất không ra, nhưng vì ngày sau tốt đẹp, Đồ Cửu Mị quật khởi ý chí, xuất hết sức lực.
"Rốt cục ra rồi..." Vương ma ma đại hỉ.
Thần trí của Đồ Cửu Mị thật ra vô cùng mơ hồ rồi, sau khi nghe một câu như vậy ý chí tiêu tan, sau đó hôn mê bất tỉnh.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy hài tử rốt cục ra đời, căng thẳng trong lòng cũng buông xuống, lúc này mới phát hiện tay nàng đều bị Đồ Cửu Mị trảo đến có chút ứ xanh, hơn nữa thân thể cũng có chút hư thoát.