Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn
|
|
CHƯƠNG 58.
PS: Hôm qua là thứ hai mà quên mất, nên nay đăng bù TvT xin lỗi mọi người nhiều TvT Hai người cũng tạm thời bước vào thời kì bình thản. Đoàn Tình bụng ngày càng lớn cũng trở nên nhu hòa kì lạ, khụ, dùng từ nhu hòa có lẽ không đúng lắm, chỉ là trong mắt Tần Thiệu cảm thấy nhu hòa , không hề vạch rõ ngọn ngành tư lý cùng hắn nháo nữa . Nguyện ý cùng nhau thảo luận đồ ăn ngon, nơi nào làm không thể ăn, cùng hắn xem TV. Cùng hắn đến nhà Triệu Bằng Huyên nhìn cái bình, còn chê hắn năng lực giám định quá kém, một chút nghệ thuật đều không có…… Hai người họ không biết hợp nhau khi nói chuyện đồ cổ, hay là m đêm kia hai người ngồi ở vườn trà nảy sinh tình cảm, tóm lại hình là mối quan hệ dần dần tồt đẹp. Tần Thiệu không dám gần cậu vì sợ, lúc trước Đoàn Tình cùng hắn làm tình chỉ là vì muốn hắn đem tiểu hài tử của chính mình tiêu trừ mà thôi, cái kia vô tình khắc sâu khắc ở Tần Thiệu trong lòng như bài giáo huấn, Tần Thiệu hiện tại cẩn thận chăm sóc cậu, không dám mơ tưởng lại càng không dám quá giới hạn, vẫn ngủ ở thư phòng như trước . Hàn Dũ cũng không thể đi, vì y có trách nhiệm điều hòa không khí hai người, quan trọng hơn là hài tử càng lúc càng lớn, y phải quan sát. Này có thể nói là xưa nay chưa từng có, giờ có cơ hội tất nhiên phải nhìn, ghi lại , Đoàn Tình trong bụng hài tử xác định là nam hài. Nếu hài tử kia cũng có huyết thống của Đoàn Tình, cho nên phải nghĩ cho cậu trước. Đương nhiên điều này cũng chỉ có thể ngẫm lại, đứa con kia đi ra phải mang họ hắn ! Không đi gây tai họa người khác đã là may mắn rồi. Hàn Dũ suy nghĩ một hồi đi xuống lầu ăn cơm, đứng ở thang lầu nhìn thấy một màn rất hài hòa. Hôm nay là thứ bảy, Đoàn Tình ở nhà, Tần Thiệu mang tạp dề cầm thìa kêu cậu:”Lại đây nếm thử xem có được hay không?” Đoàn Tình đứng lên nếm thử, Tần Thiệu thổi thổi thìa đưa lên miệng cậu, Đoàn Tình thử một ngụm không kiên nhẫn mặt lập tức rạng rỡ:”Ân, được rồi thêm chút tương ớt đi. Tôi muốn cay một chút !” Đè nặng âm cuối nhưng lại không thấy chút uy hiếp nào, Tần Thiệu cười cười đáp ứng , gần đây cho cậu ăn thanh đạm, đành phải lần nữa thêm chút tương ớt cho tiểu hài tử này. Hàn Dũ nhìn bật cười, hai người kia nhìn rất đẹp đôi, ở chung thời gian càng ngày càng nhiều, cũng có nhiều chuyện để nói . Bọn họ hai người nhìn vô cùng hài hòa khi đứng cạnh nhau , thêm cái nhân bánh bích quy Hàn Sũ. Hàn Dũ trên bàn cơm thử tính cùng Đoàn Tình giảng cho cậu nghe một chút, y không thể không giảng ! Hài tử đã hơn 6 thánh! Nửa tháng sau là được 7 tháng rồi a! Hàn Dũ không phải có ý muốn cậu sinh sớm y, chẳng qua nhắc nhở Đoàn Tình một chút, qua nửa tháng nữa, hài tử này tùy thời đều có khả năng sinh, nên y nói cho cậu nghe về tình huống bất ngờđột phát . Trong tình huống đó, Hàn Dũ cũng nói thật cẩn thận, ví như một khi bụng bắt đầu đau, liên tục đau, đau gián đoạn, càng lúc càng đau quằn quại chính là sắp sinh. Đoàn Tình quả nhiên thực không bằng lòng nghe, phi thường kháng cự. Tần Thiệu vừa thấy tiểu hài tử không nể mặt lập tức chuyển đề tài , cầm lấy bản [ Khang Hi đại tiền đề điển ] đưa cho cậu. Đoàn Tình cũng không cảm thấy hứng thú, ngồi trên sô pha xem TV, từng bước từng bước đổi kênh liên tiếp, Tần Thiệu ở bên cạnh cố ý lải nhải nhắc:”Kêu là Tần Hán? ! Tần Điển? Hay Tần Tình?” Đoàn Tình rốt cục quay đầu:”Họ Đoàn !” Tần Thiệu thực không tán đồng:”Họ Tần !” Đoàn Tình đem điều khiển từ xa quăng mạnh xuống sô pha:”Họ Đoàn! Con tôi phải theo họ tôi !” Tần Thiệu há hốc chỉ chỉ chính mình:”Cũng là con anh mà.” Đoàn Tình hừ một tiếng:”Với anh không quan hệ !” Tần Thiệu nhìn cậu sinh khí, liền bận rộn dỗ:”Được được được, họ Đoàn, họ Đoàn được chưa, nhưng phải cho nó có tên của anh. Ân, Đoàn Tần? Đoàn Tần……” Đoàn Tình quay đầu mắng hắn:”Đoàn Tần? Khó nghe chết !” Đoàn Tình bản năng cảm giác tên này không được tốt, ý nghĩa tên của nó hệt như tên cậu? Tần Thiệu một bên lải nhải nhắc:”Đoàn Tần? Đoàn Tần…… Đoàn Tình, Đoàn Tình !” Hàn Dũ cũng có chút vui vẻ:”A, tên này tuy dễ nghe, nhưng bất quá không được, tên không thể qua loa . Lão gia nhà hai người nhất định không đồng ý !” Hàn Dũ sau khi nói xong, cảm thấy quái dị, ba người sái mắt nhìn nhau , đều cảm giác kỳ quái, Đoàn Tình vỗ bàn:”Tôi tự đặt ! Không cần anh quản. Cũng không cần họ của anh, họ không tốt chút nào !” Đoàn Tần, Đoạn Tần? Tên này đúng là không tốt ! Tần Thiệu rất nhanh khôi phục lại, trấn an :”Hảo, cái này về sau lại nói, không vội. Em muốn đi nghỉ ngơi không ?” Đoàn Tình chỉ tiếp Hàn Dũ một chútliền lên lầu đi nghỉ ngơi . Chờ cậu đi xong, Tần Thiệu trầm mặc một hồi, Hàn Dũ hỏi hắn:”Có cái gì không đúng sao?” Tần Thiệu phản xạ lắc lắc đầu. Hắn trong lòng cảm thấy quái dị, đột nhiên nghĩ đến tin tức chấn động. Đoàn, Tần, hai cái họ đơn giản sao đứng cạnh nhau lại quái dị như vậy. Đoàn Tình chưa từng hoài nghi về tên của chính mình , nhưng là Tần Thiệu giờ khắc này có một chút hoài nghi, liên hệ đến chính bản thân hắn tra được một chút tin tức , liền cảm giác kỳ quái. Hắn lần trước có nói qua sẽ đi tra chút thông tin vê ba mình-Tần Gia Lạc. Vốn chỉ muốn tra của cải, lại không có nghĩ đến tra ra hết, ngược lại tra ra một ít chuyện không quan trọng . Tần Gia Lạc nguyên lai là học đại học A, còn học chung Đoàn Tĩnh Viễn ! hai người có một tấm chụp ảnh chung, không hẳn là ảnh chung, chỉ là ảnh kỉ niệm của lớp mà hai người vừa lúc ngồi cùng nhau mà thôi. Đó là tấm ảnh chụp chung lúc phổ thông , ảnh chụp đều ố vàng , hai người nhìn ra được đến hẳn là phải tinh mắt, trong bộ dạng 18,19 tuổi cười thực sáng lạn . Kỳ thật một tấm ảnh chụp không nói lên được được cái gì,, nhưng là nếu là đồng học đại học, tốt nghiệp xong lại là anh em kinh doanh, tại sao giờ gặp nhau đều tỏ vẻ xa lạ? Tần Thiệu không thừa nhận cũng không được, ba hắn cùng Đoàn Tĩnh Viễn thực xa lạ, Đoàn Tĩnh Viễn chưa từng đến qua Tần gia, , Tần Gia Lạc cũng không đên Đoàn gia. Hơn nữa hai nhà cách nhau cực xa, cơ hồ là một nam một bắc. Này mà nói đối với hai chị em thân thiết có chút kỳ quái . Hai người năm đó chẳng lẽ phát sinh ra chuyện ? Thám tử rốt cuộc tra không ra , thám tử tư thực uyển chuyển nói với hắn: Cũng chỉ có thể tra được bấy nhiêu đó. Cái kia, về sau không cần tại tìm chúng tôi, chúng tôi đã tận lực rồi . Tần Thiệu nhìn tấm hình duy nhất trong tay nhướn mày:”Vậy mà các người nói tài điều tra hay như Conan?” Người kia không nói gì nhìn hắn một cái:”Lão gia nhà anh tra không được.” Tần Thiệu sắc mặt có điểm trầm, thám tử chỉ gật đầu:”Tôi đi trước, kỳ thật, nếu cậu muốn muốn biết cái gì, có thể trực tiếp đi hỏi a.” A, Tần Thiệu có chút muốn cười, hỏi như thế nào khi loại sự tình này cảm giác quỷ dị như vậy! Tần Thiệu vỗ đầu, chuyện như vậy thực sự không thể tưởng được, càng nghĩ càng đại nghịch bất đạo ! Tần Gia Lạc cùng Đoàn Tĩnh Viễn có lẽ không có quan hệ gì đâu, Tần Gia Lạc bên ngoài còn nuôi dưỡng tiểu tam mà ! ! ! Còn nuôi dưỡng đến 20 năm, Diệp Hoa năm nay cũng tròn 20 tuổi . Tần Thiệu càng nghĩ càng cảm thấy mình đúng, Tần Gia Lạc khốn kiếp như vậy cùng Đoàn gia sẽ không dấy lên quan hệ , hơn nữa vợ chồng Đoàn gia quan hệ rất tốt, Đoàn Tĩnh Viễn một mực sủng nịch Đoàn phu nhân, sủng đến Đoàn phu nhân đãi Đoàn Tình không tốt cũng không có trách cứ bà. Tần Thiệu nghĩ đến Đoàn Tình trong lòng chua xót , không hề suy nghĩ loạn thất bát tao này sẽ làm tổn thương cậu. Trước mắt điều quan trọng nhất là làm thế nào cho hài tử sinh hạ thuận lợi. Tần Thiệu cùng Hàn Dũ hai người nhỏ giọng thương nghị một ít công việc cần chú ý, Đoàn Tình nếu không muốn nghe, cũng chỉ có thể để Tần Thiệu nghe . Sinh hài tử chuyện này rất quan trọng , Hàn Dũ nói có thể giữ lại cho đủ tháng, y không thể tự chủ trương thay Đoàn Tình sinh , chuyện này vô luận như thế nào đều phải thông qua hai bên cha mẹ . Tần Thiệu gật đầu:”Chuyện này tôi biết, thời điểm thích hợp sẽ nói chuyện với Đoàn lão gia.” Tần Thiệu quan tâm hỏi nột chút: “Sinh hài tử cực lắm sao?” Hàn Dũ nặng nề gật đầu:”Này đối với hài tử trước mắt mà nói chỉ có thể nghĩ đến phương pháp mổ bụng.” Tần Thiệu sắc mặt quả nhiên trầm trọng :”Tô biết, tôi sẽ an bài bệnh viện. Sẽ cho cả hai bình an.” Hàn Dũ nghe hắn nói như vậy quả nhiên nở nụ cười:”Ân, như vậy tốt rồi, có thể đi vào bệnh viện là tốt, tôi không phải không tin chính mình, mà là, không nghĩ lén lút , hơn nữa, hài tử vừa ra sinh phải có y học chứng minh, phải có hộ khẩu .” Tần Thiệu cười cười:”Đúng vậy, lại nói, có lẽ sẽ có khác phương pháp. Tôi đi hỏi Đoàn bá phụ, hỏi mẹ Ấu Đường mẫu thân là ai, có lẽ sẽ có đột phá” Hàn Dũ gật đầu:”Ân, nên hỏi . Dù sao sinh hài tử là đại sự, nhưng lại là cậu ta sinh. Ân, bất quá cũng không cần khẩn trương, hiện tại chỉ mới 6 tháng, ân, tôi thấy cậu ấy cũng không muốn vội vã sinh, giờ không cần kích thích, hài tử đủ tháng sinh là tốt nhất.7 tháng sinh ra dù sao sức đề kháng cũng không tốt.” Hàn Dũ chần chờ nói thanh:”Hơn nữa, bụng cậu ấy khá nhỏ vì ngày nào cũng dùng dây lưng ràng buộc, hài tử tương đối trưởng nhỏ.6 tháng của cậu giống như 5 tháng của người ta. Nếu có khả năng, thì cho hài tử này đủ tháng mà sinh đi. Khi đó hình như đang trong kỳ nghỉ đông đi? Đến thời điểm đó nên bổ sung nhiều dinh dưỡng.” Tần Thiệu gật gật đầu, hắn nếu đã quyết nhất định phải ngả bài, sẽ không cần để ý vấn đề mấy tháng, sắp đến kỳ nghỉ đông , nếu hai nhà cha mẹ biết, tốt biết bao nhiêu, so với hắn trốn tránh như vậy tốt hơn nhiều, cái dạng này trốn trốn tránh tránh cũng không phải biện pháp, cảm thấy cậu chịu nhiều ủy khuất. Đoàn Tình quả thật muốn né tránh, gần đến cuối tháng 12, cuối năm là thời gian dự thi , lão sư yêu cầu tương đối cao, đem trọng điểm cho học sinh chính mình ôn tập, cho nên Đoàn Tình ngay cả ra ngoài vẽ cũng không chịu đi, mỗi ngày đều là Tần Thiệu giúp. Cũng may có Tần Diệp Hoa giúp, kỳ thi này mới hoàn hảo qua. Kỳ thật tại Tần Thiệu thấy lúc này Đoàn Tình vẫn có thể che giấu , hắn cũng nghe Hàn Dũ nói bụng cậu sẽ không lớn như người ta, còn nóu có nhiều học sinh so với hắn còn béo hơn, có bụng bia, tóm lại mặc vào áo bông sau kỳ thật đều không có cái gì đáng nói, Đoàn Tình cũng ở nhà không chịu ra ngoài. Dây lưng cũng thủy chung mang theo, ngủ cũng không chịu tháo ra. Tần Thiệu nhìn cậu nằm mới, bụng hơi phồng, trong lòng cũng thực không có tư vị gì, hắn biết Đoàn Tình trong lòng kỵ cái gì, cậu không muốn ngả bài, chỉ muốn lén lút sinh hạ , sinh hạ xong cũng chẳng biết mình nên làm gì , liền tính suy nghĩ nhiều một chút là đem hài tử ném cho hắn đi. Nhưng Tần Thiệu sờ sờ mặt cậu cười cười:”Chính em nói không thích hài tử này, nhưng lại muốn cho nó cùng họ, , có thể thấy được, em rất yêu nó.” Tần Thiệu chính mình trong lòng có chút nhu hòa. Tần Thiệu giúp cậu đắp chăn, nghĩ muốn đợi cậu thi xong rồi nói sau, chờ cậu thi xong,đến nghỉ đông, cùng đi ngả bài ! Thời điểm kia vừa lúc Đoàn Tĩnh Viễn cũng trở lại, Đoàn Tĩnh Viễn phẫn nộ cỡ nào cũng sẽ không đánh cậu ! Nhiều lắm là đánh chính mình một trận, chỉ cần không đánh chết hắn, hắn liền có thể chịu được !Tần Thiệu cảm thấy kế hoạch này rất tốt.
|
CHƯƠNG 59
Tần Thiệu cảm thấy kế hoạch này rất tốt, nhưng so với sự thật thì có chút chấn động hơn. Chưa đến kì nghỉ đông, Đoàn Tình Viễn đã trở lại. Trước khi về còn gọi điện cho Đoàn Tình, cậu ngồi ở sô pha nói chuyện với ông, lông mi nhướn lên , khóe miệng còn trề ra, nói chuyện không nghiêm túc lắm, còn vì người đang nghe là ba mình nên tỏ vẻ làm nũng. Tần Thiệu nhìn thấy chỉ biết bật cười, chỉ lặng lẽ đi ngang qua cười không dám cho cậu nhìn thấy. Đoàn Tĩnh Viễn không còn ngày nào cũng gọi cho cậu nữa, ba bốn ngày một cuộc có khi cả tuần mới gọi,tóm lại là không có thường xuyên như lúc trước. Tiểu hài tử ban đầu không quen dần dần cũng thành quen . Còn nguyện ý nghe điện thoại của anh cậu nữa. Mỗi ngày một cuộc kéo dài đến nửa tiếng, cũng không biết hai người nói cái gì nữa. Đoàn Tình đại khái là sợ anh mình đến khảo sát, sợ y đến xem hắnnhìn thấy cậu, cho nên ngày nào cũng báo cáo tình hình rất rõ ràng. Đoàn Huyên quả thật là có tâm vô lực, không phải thân thể có vấn đề, mà là do y bận rộn. Đoàn Tĩnh Viễn cũng không biết có phải cố ý hay không, chính mình đi ra ngoài , còn đem một cục diện rối rắm quăng cho y, cuối năm công ty rất nhiều chuyện, mặc dù là Đoàn Tĩnh Viễn an bài cho y một trợ lý giỏi, cũng thông báo về chuyện cho mọi người trong công ty, nhưng y vẫn cảm thấy mệt mỏi. Đoàn Huyên chưa từng có cảm giác mệt như vậy, loại y mệtnà nói không nên lời, làm cho thân thể tới mức cực hạn như bọt biển, càng tích càng nhiều. Đoàn Huyên đối với loại tình huống này cũng kể cho bác sĩ Trần nghe, ông nghe xong cười ha hả nói:”Nếu cảm thấy thân thể còn có thể chống nên tiếp tục” Thấy bác sĩ Trần cũng nói như vậy , Đoàn Huyên có chút kinh hỉ:”Ý của anh là thân thể của tôi ngày càng có chuyển biến tốt?” ” Bác sĩ Trần cười gật gật đầu:”Ân, hiện tại chỉ còn lại cómột ít bệnh từ từ cho nó khỏi liền tốt. Quá trình này có thể rất nhanh, cũng có thể rất chậm.” Lời của bác sĩ Trần có căn cứ, phương thức là này có lẽ là lấy độc trị độc, chậm một chút dựa vào hắnchính mình từng chút để hồi phục. Đoàn Tình Viễn có lẽ không dám kích thích y , cho nên chọn dùng phương pháp từng chút một bồi dưỡng cho thân thể y hồi phục. Đoàn Huyên trong lúc nhất thời ngây dại, trong mắt hoá thành một mảnh. Bác sĩ Trần đứng ở đối diện nhìn y mỉm cười, ông là bác sĩ của cậu từ lúc nhỏ, biết rõ mấy năm nay y đã chịu bao nhiêu gian khổ. Ông đi tới vỗ vai y:”Về sau sẽ khỏe.” Đoàn Huyên dùng sức gật đầu:”Cám ơn bác sĩ nhiều lắm.” Lúc Đoàn Huyên cao hứng thì Đoàn Tĩnh Viễn cũng trở lại. Sau hai tháng cũng quay lại., thấy con của ông cao hứng như vậy cũng vui mừng khôn xiết. Đoàn Huyên cơ hồ vui đến suýt bật khóc, gọi điện cho Đoàn Tình, Đoàn Tĩnh Viễn ở bên cạnh cũng cười nói:”Đúng rồi, kêu em con về nhà, hai ngày nay tuyết rơi, ngày mai là ngày nghỉ nguyên đán, nếu trong trường học không có việc gì thì kêu nó tới tham gia tiệc mừng trong công ty, ba muốn tuyên bố một chuyện.” Đoàn Huyên cùng Đoàn Tình nói, Đoàn Tình nghi hoặc nhìn di động chính mình:”Chuyện gì cao hứng như vậy? Đây cũng đâu phải lần đầu tiên anh đi tham gia tiệc ở công ty đâu.” Tần Thiệu hỏi cậu:”Chuyện gì vậy?” Đoàn Tình nhíu mày:”Ba tôi về rồi. Ngày mai buổi tối công ty có tiệc tối cuối năm, muốn tôi đến dự.” Tần Thiệu nội tâm thực kích động, không lẽ đây là thời điểm để ngả bài? Đoàn Tình không có cao hứng như hắn, trong lòng thực rối rắm, Đoàn Tĩnh Viễn trở về cậu cũng vui, nhưng mà Đoàn Tĩnh Viễn trở lại, cậu nhất định phải quay về nhà? Cái bụng này làm sao đây? Đoàn Tình nghĩ một lúc:”Tôi không về đâu ! Anh đi thay nói cho ba tôi đi !” Tần Thiệu dở khóc dở cười:”Lên lớp anh có thể thay em đi, đó là bởi vì lão sư mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng bây giờ là ba em mà! Ông ta có thể giả mù mà khoi6ng biết anh sao? Ông ta không lẽ nhận sai con mình?” Đoàn Tình thực đau đầu:”Dù sao, tôi cũng không về !” Tần Thiệu kéo cậu lại:”Chúng ta, khụ, chúng ta có thể cùng ba em nhân cơ hội này nói rõ ràng không a !” Đoàn Tình tạc mao hung tợn trừng Tần Thiệu:”Không được ! nếu chuyện này mà cho ba tôi biết, tôi nhất định không tha thứ cho anh ! Nhất định bóp chết nó! ! !” Tần Thiệu nhìn cậu chỉ vào bụng dở khóc dở cười:”Được, trước tiên đừng kích động như vậy, nghe anh nói.” Đoàn Tình thở phì phì ngồi xuống, Tần Thiệu ngồi xổm trước mặt cậu:”Tiệc tối chúng ta bắt buộc phải tham gia , em cũng biết nếu em không đi, sớm muộn gì ba em cũng đến đây xem em có đúng không?” Đoàn Tình lông mi rối rắm , ánh mắt vẫn hung hăng, Tần Thiệu cười khổ:”Được, anh biết là anh sai, chuyện này giao cho anh đi. Ngày mai anh sẽ cùng em đi, xảy ra chuyện gì cũng một mình anh gánh hết. Anh nhất định không để ba em phát hiện !” Đoàn Tình nhìn xem bụng mình rồi lại nhìn hắn, rõ ràng không tin ! Tần Thiệu kéo cậu về phòng ngủ:”Anh tìm quần áo cho em.” Đoàn Tình ngồi trên giường nhìn Tần Thiệu kiếm quần áo cho mình.. Tần Thiệu thật vất vả mới tìm ra một bộ, quần màu xanh hải quân cùng áo bông, mũ hơi to, tóm lại là mấy món đó đều rộng thùng thình. Đoàn Tình nhìn thấy không tệ, vì thế đứng lên thử. Tần Thiệu giúp cậu mặc vào, quả nhiên rộng thùng thình, cách bụng một khoảng lớn, nhưng Đoàn Tình cúi đầu nhìn xem, vẫn có thể nhìn ra, cậu không thấy chân mình đâu ! ! Tần Thiệu tìm ra chiếc khăn quàng cổ, bắt đầu quàng cho cậu rồi thắt vài nút, thoạt nhìn cũng tạm chấp nhận được. Đoàn Tình rốt cục gật gật đầu:”Cái này thì được.” Tần Thiệu đi vòng ra sau cậu để cậu có thể nhìn tah61y mình trong gương:”Ân, thoạt nhìn cũng liền chỉ có 5 tháng, rất nhỏ .” Đoàn Tình nghe hắn nói xong mới nhìn trong gương, thanh âm có điểm chần chờ:”Thật sự rất nhỏ?” Tần Thiệu ôm eo cậu gật gật đầu:”Ân, rất nhỏ, anh cũng có thể ôm trọn này.” Đoàn Tình trên mặt có chút thương cảm, Tần Thiệu nahnh chóng ôm lấy bờ vai của cậu:”Được rồi, cười một cái, về sau con chúng ta sẽ lớn mà .” Đoàn Tình bị hắn nói trúng , náo loạn đem đẩy hắn ra. Tần Thiệu cũng không để ý hắc hắc cười. Đoàn Tình trong lòng rất là buồn bực, Tần Thiệu càng ngày càng khốn kiếp, không chỉ có thói quan nói đến cái bụng mình. Còn hay nhân cơ hội mà sờ bụng nữa ! Quả thực tự thiên ! Tần Thiệu nhìn cậu không bằng lòng cười nói:”Cười một cái đi.” Đoàn Tình nhếch miệng một cái, dù sao cậu cũng muốn có một người nhìn bụng mình với ánh mắt bình thường .Có người như vậy sẽ tốt hơn, đỡ cho mọi người thấy sợ. Tựa như tên hỗn đản cũng nói mọi chuyện hắn sẽ tự gánh hết. Đoàn Tình trừng mắt nhìn Tần Thiệu một hồi, cảm giác trong lòng khó chịu, rõ ràng là tên này hại mình ra cái bộ dáng nàyy, nhưng tại sao cậu lại nguyện ý cùng hắn ở một chỗ, có lẽ bởi vì trong thế giới này, không một ai có thể chấp nhận được mấy chuyện như vậy. Tần Thiệu nhìn cậu cười:”Anh đi tìm quần áo của anh, hai ta sẽ mặc áo bông. Ngày mai mọi người phỏng cừng đều mặc y phục dạ hội, chúng ta hai đứa ngốc cùng mặc áo bông sẽ tốt hơn.” Đoàn Tình nhìn hắn mặc đồ như con gấu Bắc Cực cười nhạo:”Không ai muốn mặc giống anh hết !” Tần Thiệu hắc hắc cười:”Anh tự nguyện . Chúng ta như vậy cũng tốt, hai ngày nay tuyết rơi, mặc vậy mới không lạnh, để cho bọn người mặc đồ dạ tiệc hâm mộ chúng ta đi.” Đoàn Tình thoạt nhìn thon thả hơn so với Tần Thiệu. Hai người đi đến rất đúng giờ, không sớm không muộn, không khiến mọi người chú ý cũng không phải kẻ đến cuối, tóm lại lúc đến, tiệc tối đã muốn bắt đầu. Đoàn thị tập đoàn kinh doanh trà nên kiến trúc vô cùng cổ kính, bên trong tương đối rộng rãi. Người đến cũng rất đông. Tần Thiệu nhìn Đoàn Tình một vòng, Đoàn Tĩnh Viễn cùng Đoàn Huyên quả nhiên ngồi ở bàn đầu tiên. Tần Thiệu lôi kéo cậu đi qua, Đoàn Tĩnh Viễn hơn hai tháng không có thấy con của ông nên giờ đây tương đối thân mật, chẳng qua uống hơi nhiều, tuy không say nhưng cũng không tỉnh, sờ tay tiểu hài tử cười:”Rốt cục đến rồi, sao chậm như vậy? Đói bụng không, tại sao lại gầy như vậy?” Đoàn Tình nội tâm muốn thổ tào: Xem ra say rồi ! Cậu có nơi nào gầy đâu, rõ ràng là béo ! ! ! Đoàn Tình ngồi bên cạnh ông cau mũi:”Sao ba lại uống nhiều như vậy?” Đoàn Huyên tại một bên cười:”Uống với trợ lý Trần may àm có Tần bá phụ ra cản, không khéo còn đang uống nữa đấy !” Tần Thiệu nhìn nhìn bốn phía:”Ba tớ cũng đến?” Đoàn Huyên gật gật đầu:”Ân đúng vậy. Tần bá phụ đang ở bàn kia xã giao, hôm nay có rất nhiều người.” Tần Thiệu cũng nhìn ra, không chỉ có mấy nhân viên nòng cốt của công ty, còn có những thương giới khác, những người này, Tần Thiệu tương đối quen thuộc , hắn cùng Tần Gia Lạc mấy tháng này cũng quen biết không ít. Trách không được hôm nay ba hắn cũng đến đây, nguyên lai là người thương giới đều đến hơn phân nửa, Đoàn Tĩnh Viễn mời nhiều người như vậy tới để làm gì ? Hắn cũng không nghe ba mình nói qua. Tần Thiệu thấy nghi hoặc. Đoàn Tĩnh Viễn đi lên đài chủ tịch, tay áp vào nhau, Đoàn Tình xem như thói quen , cũng không có để ý, cùng Đoàn Huyên nhỏ giọng nói chuyện. Đoàn Tĩnh Viễn xem ra đêm nay thật cao hứng, nói tuy có chút tùy hứng nhưng vẫn vô cùng trật tự rõ ràng:”Hôm nay, cám ơn mọi người trăm sự bận rộn tham gia tiệc tối Đoàn gia. Tôi – Đoàn Tĩnh Viễn hôm nay muốn nói cho mọi người một chuyện. Đoàn Huyên, con lên đây.” Hai anh em đang nói chuyện bất ngờ dừng lại. Đoàn Tình nhìn Đoàn Huyên đi lên đài, có chút không rõ, ba mình đang là muốn làm gì? Đoàn Huyên hôm nay mặc một bộ âu phục rất trang trọng, còn Đoàn Tĩnh Viễn luôn luôn mặc âu phục. Hai người đứng chung một chỗ thoạt nhìn rất hài hòa, Đoàn Tĩnh Viễn thân thiết vỗ con ông cười nói:”Tôi tổ chức tiệc này chính là muốn công bố một chuyện. Từ hôm nay trở đi, Đoàn Huyên sẽ thay tôi nhậm chức tổng giám đốc tập đoàn Đoàn thị. Từ hôm nay trở đi, Đoàn Huyên chính là người thừa kế Đoàn gia vườn trà tương lai.” Đoàn Tình ngồi ở phía dưới lập tức sửng sốt. Nếu như ông chỉ nói câu đầu thì cậu còn thể chấp nhận sự thật nhưng câu sau như muốn đánh vào Đoàn Tình. Trên đài Đoàn Tĩnh Viễn nói thêm những gì, Đoàn Tình nghe không rõ ràng , đứt quãng , nguyên lai Đoàn Huyên thân thể thật sự khỏe rồi! ! Đoàn Tĩnh Viễn, ông vì cái gì mà nói như vậy, Đoàn Huyên là người thừa kế, còn tôi là gì? TÔI LÀ CÁI GÌ ! PS chút: Sắp tới đoạn cao trào rồi nha TvT Bánh bao cũng sắp chào đời rồi PS: Hôm nay edit tới 3 chương lận, các nàng tha hồ đọc, coi như là món quà nhỏ gủi đến nàng CHUNG LY PHONG BẠCH NHA ôm ôm
|
CHƯƠNG 60
Tần Thiệu bên cạnh vỗ lưng trấn anh cậu:”Ấu Đường, Ấu Đường. Buông cái ly ra đi, nó cắt vào tay bây giờ.” Đoàn Tình nghe vậy kinh hoảng buông ly đang cầm trê tay ra, Tần Thiệu nhìn thoáng qua trên đài, Đoàn Huyên hình như cũng chưa hề nghĩ đến chuyện này, có chút ngây ngẩn cả người, Đoàn Tĩnh Viễn vẫn vô cùng cao hứng như trước, nói không ít mấy lời lời khách sáo. Ai, Tần Thiệu thở dài, Đoàn Tĩnh Viễn vẫn xem Đoàn Tình là một đứa trẻ, không xem cậu là người lớn, luôn luôn dỗ ngọt cậu bằng mấy trò con nít, tặng quà, nhưng ông không hề biết thứ mà Đoàn Tình muốn không đơn giản là mấy món quà vặt. Tần Thiệu lấy cái ly từ trong tay Đoàn Tình xuống nhìn cậu cười:”Đừng khổ sở a, em còn có anh mà, anh cho em Tần thị được không? Ân? Đúng rồi, em đã là cổ đông sỡ hữu nhiều nhất ở Tần thị rồi còn đâu.” Đoàn Tình dùng sức đẩy hắn ra, Tần Thiệu thật cẩn thận nắm lấy tay cậu, nơi này nhiều người như vậy, không thể để người ta chế giễu được, Tần Thiệu xoa xoa lòng bàn tay cậu cười ôn nhu:”Cười cái đi.” Đoàn Tình bị hắn xoa nhột đến nở nụ cười, Tần Thiệu nhẹ nhàng thở ra:”Có cái gì thì đợi lát nữa rồi nói với ba em. Anh nghĩ Tần bá phụ làm vậy chắc là có ly do” Đoàn Tình đã muốn tỉnh táo lại. Tần Thiệu nói hiện tại nơi này nhiều người như vậy, cậu không thể ở trong này nháo, không chỉ mất mặt, mà cũng gieo tiếng xấu cho Đoàn gia. Nhưng bây giờ cậu thật sự khó chịu, rất khó chịu ! Tần Thiệu dùng sức nắm tay cậu trấn an:”Không có việc gì a, còn có anh mà, chúng ta trước tiên ăn một chút, chắc em cũng đói rồi .” Đoàn Tình một cách máy móc tiếp nhận chiếc đũa, thật sự cảm thấy đói bụng , còn thấy khó chịu nữa! Đoàn Tĩnh Viễn nói xong mấy câu, địa ánh đèn chiếu xuống cùng tiếng vỗ tay thành một đoàn, Đoàn Tĩnh Viễn cũng không có đi xuống bàn ngồi, ông là tổng giám đốc nên phải đi xung quanh kính rượu, chào hỏi, đương nhiên Đoàn Huyên là giám đốc tương lai cũng sẽ theo cùng. Toàn bộ tiệc tối đến lúc này mới chính thức cao trào. Đoàn Tình vẫn ngồi yên lặng như vậy , Đoàn Huyên có quay đầu nhìn cậu vài lần, cậu cũng không thèm phản ứng gì, không nháo, cũng không có tức giận, Tần Thiệu tại một bên cười, gắp đồ ăn liên tục vào bát vào cậu. Thoạt nhìn rất ổn cho nên Đoàn Huyên nhẹ nhàng thở ra. Y tuy rằng cũng biết chuyện đó, chỉ là không hề nghĩ đến ba y sẽ tuyên bố trong đêm nay, quả thật rất bất ngờ. Y cứ tưởng rằng Đoàn Tĩnh Viễn sẽ không giao phó nhanh như vậy, ít ra cũng sẽ đợi đến khi Ấu Đường tốt nghiệp . Không ngờ mọi chuyện lại diễn biến nhnh đến như thế. Đoàn Tĩnh Viễn muốn cho Đoàn Huyên tiếp quản hắn sản nghiệp, cho nên khẩn cấp trong lúc nàyvì Đoàn Tình vẫn chưa tốt nghiệp cho nên phải giao trong lúc này, như vậy cho dù cậu có nháo cũng chỉ nháo trong một khoảng thời gian ngắn mà thôi, dỗ ngọt một chút là được rồi. Ông không muốn chứng kiến cảnh hai anh em tranh giành gia sản đến đầu rơi máu chảy. . Vị trí Hoàng đế cũng chỉ có một, Kim Tự Tháp cũng chỉ cho phép một người. Mà người này phải ôn bất hỏa xử sự thành thạo – Đoàn Huyên. Ông không phải không từng suy xét Đoàn Tình, nhưng Đoàn Tình còn quá nhỏ, xử sự không đủ thành thục, không đủ khơi mào đại nghiệp. Hai là, do Đoàn Tĩnh Viễn bất công, vốn chính là muốn cho Đoàn Huyên kế thừa . Nhiều năm như vậy, ông một mực yên lặng thừa nhận địa vị của Đoàn Huyên. Lần nữa chèn ép Đoàn Tình cũng là hôm nay. Đoàn Tĩnh Viễn cố ý không đi xem Đoàn Tình, một khi đã quyết điịnh như vậy thì phải quyết tâm tới cùng. Tần Gia Lạc nhìn ông tuyệt quyết có chút bất đắc dĩ, thừa dịp ông đi toilet kéo lại:”Tĩnh Viễn.” Đoàn Tĩnh Viễn giật tay, Tần Gia Lạc lập tức buông lỏng ra, nét cương nghị trên mặt có chút bất đắc dĩ:”Tĩnh Viễn,có phải cậu đã nói chuyện này cho Ấu Đường biết trước hay không.” Đoàn Tĩnh Viễn ho khan:”Đây là chuyện của gia đình tôi, không nhọc phiền Tần tổng.” Tần Gia Lạc cười khổ:”Tĩnh Viễn, Ấu Đường nó, không chỉ là…” Đoàn Tĩnh Viễn lập tức cắt đứt lời ông nói:”Tần Gia Lạc !” Tần Gia Lạc nhỏ giọng:”Hảo, tôi không nói . Ý của tôi là, Ấu Đường từ nhỏ đã ngạo mạn, chuyên này nên nói cho nó nghe. Đừng làm tổn thương nó.” Đoàn Tĩnh Viễn không muốn nghe tiếp:”Tôi tự mình biết.Con tôi không lẽ tôi không rõ bằng anh hay sao!” Tần Gia Lạc thở dài, chính là không rõ bằng tôi đâu a. Đoàn Tĩnh Viễn không muốn tiếp tục cuộc tró chuyện này , thẳng đi ra ngoài, Tần Gia Lạc đợi một hồi mới đi ra. Đi ra ngoài không có thấy ông , cũng không có thấy Ấu Đường, ngay cả Tần Thiệu cũng không thấy , toàn bộ trong đại sảnh chỉ còn lại Đoàn Huyên. Tần Gia Lạc tiến lên giúp y kính mọi người, có ông ở đó, Đoàn Huyên liền thoải mái hơn, Đoàn Huyên cảm kích nhìn ông cười cười:”Tần bá phụ.” Tần Gia Lạc nhìn y cũng nở nụ cười:”Ấu Đường đâu? Như thế nào sao không thấy nó.” Đoàn Huyên suy nghĩ:”Vừa rồi theo ba con đi ra ngoài rồi. Con nghĩ bọn họ có chuyện nên không đi theo, hay là Tần bá phụ đi ra xem giúp con đi.” Tần Gia Lạc nghĩ vừa rồi Đoàn Tĩnh Viễn cùng ông bài xích cười:”Không có việc gì,bọn họ nói chuyện với nhau cũng tốt.” Đoàn Huyên nhìn một cái hiểu được lời ông nói, đành phải gật đầu:”Được rồi.” Tần Gia Lạc cùng y :”Ngữ Đườngba con rất xem trọng con, thân thể của con khỏe lên, đừng nên phụ lòng ông ấy, nhớ phải làm thật tốt!.” Đoàn Huyên có chút chần chờ:”Tần bá phụ, con trước vẫn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, , con cứ nghĩ ba sẽ giao cho Ấu Đường .” Tần Gia Lạc cười cười, vỗ vỗ bờ vai của y:”Ngữ Đường, đó là bởi vì lúc trước thân thể con không khỏe, ba con sợ con mệt mà thôi. Bây giờ thì sợ Ấu Đường mệt. Ha ha, lại nói, Ấu Đường còn phải đến trường, về sau có không gian rộng lớn tha hồ mà lang bạt. Nói như vậy, ba con đã ra quyết tâm đào tạo con rồi ,cực khổ cho con hôm nay đã đến đây.” Đoàn Huyên bị ông chọc, Tần Gia Lạc là một con người đầy sức thuyết phục, ông không giống với người khác, sẽ cho người ta một đáp án, hoàn cảnh khác. Đoàn Huyên nói lời cảm tạ, không thể không thừa nhận, tuổi lịch lãm là một loại tài phú, đây là thời gian tích lũy mà có. Hai người kiatưởng rằng nói chuyện sẽ ổn. Nhưng bọn họ không hề nghĩ đến hai người kia ngày càng đi xa vấn đề, một phát không thể vãn hồi ! Đoàn Tình vẫn đi, đi đến cuối khuôn viên , Đoàn Tĩnh Viễn mới kêu cậu:”Hảo Ấu Đường, có cái gì thì nói trong này đi .” Đoàn Tĩnh Viễn trong lòng thực buồn bực, tuy rằngông không muốn mất mặt trước mọi người, nhưng cũng không cần phải ẩn nấp như vậy, cũng không phải không ai biết chuyện này đâu chứ! Đoàn Tình bị ông kêu lại, một hồi mới quay đầu. Đoàn Tĩnh Viễn có một chút choáng váng đầu nhưng đi ra bị gió lạnh thổi nên thấy thanh tỉnh hơn, nhìn con của hắn ăn mặc kín dày cũng không đành lòng:”Có phải lạnh lắm không? Có cái gì chúng ta về nàh nói không được sao?” Đoàn Tình lắc đầu:”Không được, con nhịn không được . Con nhất định phải nghe ba gỉai thích.” Đoàn Tĩnh Viễn khụ khụ:”Được rồi, con muốn hỏi cái gì?” Đoàn Tình nhìn ông:”Ba, mấy lời tối nay ab nói đều là sự thật?” Đoàn Tĩnh Viễn muốn sờ đầu an ủi nhưng lại bị né tránh , đành phải thở dài:”Ấu Đường, con còn nhỏ. Hiện tại nhiệm vụ chính là phải học đến nơi đến chốn.” Đoàn Tình lui về phía sau vài bước thanh âm rất lớn:”Con không còn nhỏ nữa! Ba, con không còn nhỏ nữa mà , con đã trưởng thành, có thể giúp ba quản lý vườn trà mà !” Đoàn Tĩnh Viễn có chút không hiểu ý của cậu, hiện tại hài tử đến tuổi cậu ai cũng chie biết lo chơi, đâu ai muốn công tác a, như thế nào tại sao đứa con này không giống với mọi người, Đoàn Tĩnh Viễn thở dài,ông có một người chị, cho nên không có ai tranh gìanh gia sản, mọi thứ của Đoàn gia đều cho ông hết . Ông cũng không cò tâm trí mà đi tranh với chả đoạt. Cho nên ông không hiểu được Đoàn Tình giờ phút này nghĩ cái gì. Ông cũng chưa từng nghĩ đến mấy năm nay mình đối xử không công bằng với cậu, cách ông đối với Đoàn Huyên khiên cậu không có chút cảm giác an toàn nào hết, thứ gì đều phải chộp vào trong lòng bàn tay mới yên tâm !Vì vậy giờ đây ông phải ngăn cản cản tính cưỡng đoạt này của cậu:”Ấu Đường, chuyện này, vườn trà giao cho anh con tốt hơn. Con bây giờ còn nhỏ, chờ lớn lên rồi nói !” Đoàn Tình quả nhiên tâm lạnh , Tần Thiệu dặn cậu mấy câu nào đều quên hết,một tràng lời liền nhanh chóng ào ra:”Đoàn Tĩnh Viễn, ba bất công! Ba là người không công bằng ! Nếu con là con riêng của ba, ba cũng phải cho con một ít chứ ! Vì cái gì mà lại thiên vị như vậy!” Đoàn Tĩnh Viễn ngẩng đầu lên:”Con nói cái gì !” Đoàn Tình nhìn ông cười lạnh, nội tâm chua xót đến cực điểm, nụ cười ngược lại càng thêm kiêu ngạo:”Tôi đã sớm biết tôi là con riêng. Tôi là do ông cùng người khác sinh ra !” Đoàn Tĩnh Viễn sắc mặt cực kỳ khó coi, góc cạnh rõ ràng mặt âm u , Đoàn Tình trong lòng bản năng cảm giác không tốt , hài tử trong bụng cũng cùng không thành thật , đá đá đánh đánh, Đoàn Tình bụng có một chút đau , nhưng cậu cứ tưởng rằng mới ăn nên chỉ bị trướng đau nên cố chống đỡ, không muốn ngồi, vì thế Đoàn Tình cương trực đứng dùng sức nhìn Đoàn Tĩnh Viễn, Đoàn Tĩnh Viễn nhìn cậu, thanh âm thực trầm:”Ai nói cho con biết? Con biết từ lúc nào” Đoàn Tình lắc lắc đầu:”Cái này ba không cần hỏi, ba cũng đừng lừa con thêm lần nữa , con không phải đứa con nít . Đoàn phu nhân, bà ta có tốt với con hay không chính con là người biết rõ ràng nhất. Mấy năm nay. Trong mắt bà ta chỉ có Đoàn Huyên. A, con cũng có chuyện muốn hỏi ba” Đoàn Tình cũng biết câu nói kế tiếp không phải lời hay, có chút gian nan cắn chặt răng:”Con muốn hỏi một chút, con có phải do ba sinh hay không! Vì cái gì phải dối con !” Có phải hay không do ông sinh ! Những lời hỗn loạn phong tuyết này tựa như lưỡi dao sắt bén cứa vào lòng Đoàn Tĩnh Viễn, Đoàn Tĩnh Viễn theo bản năng cảm thấy đau đớn, lần đầu tiên cảm giác tiểu hài tử này lại nhìn mình với ánh mắt lợi hại như vậy, lời nói có lực sát thương ! Đoàn Tĩnh Viễn còn không rõ ràng mấy lời cậu hỏi có y gì, là hoài nghi ông cùng nữ nhân khác sinh hay là ! Đoàn Tĩnh Viễn hận đến nghiến răng gắt gao nhìn cậu hận không thể đánh cậu một trận, rốt cuộc tên đáng chết nào nói cho cậu nghe!! Đại khái là Đoàn Tĩnh Viễn ánh mắt rất lạnh lùng, Đoàn Tình theo bản năng bước đến cạnh Đoàn Tình Viễn, nhưng ong phòng bị lùi lại một bước, Đoàn Tình lập tức cứng lại rồi, run run hô câu:”Ba ba?” Đoàn Tĩnh Viễn có chút chật vật bỏ qua tai, ông không có cách nào gai3i thích với cậu, chuyện này không thể nói ra, ông cũng không muốn cho cậu biết, không muốn cho cậu xấu hổ ! Thái độ của ông khiến Đoàn Tình hiểu lầm, Đoàn Tình có chút không dám tin, cậu va ông có bộ dạng rất giống nhau rõ ràng mọi người đều nói, hài tử này lớn lên giống ba, cậu vẫn luôn vì điều đó mà thấy thực tự hào, cậu là con Đoàn Tĩnh Viễn đương nhiên phải giống, đây là bọn họ hai cha con chứng kiến, mặc dù là Đoàn Tĩnh Viễn sủng Đoàn Huyên nhiều một chút, nhưng chính mình cũng là con ông. Nhưng giờ phút này thái độ Đoàn Tĩnh Viễn khiến trái tim cậu như đóng băng lại , cậu chẳng lẽ cũng không phải con riêngĐoàn Tĩnh Viễnvậy, cậu là ai? Tay Đoàn Tình xiết chặt trong túi áo, thanh âm có chút mơ hồ:”Ba, có phải ba là người sinh con ……” PS chút: Việc Đoàn Tình xưng hô với ba cậu là tùy tình huống nha, có lúc sẽ là ba-con, lúc là ba-tôi. Khúc cuối tội cho anh Tần Thiệu dã man TvT Vẫn còn ngược dài dài nha các tình yêu.
|
CHƯƠNG 61
Đoàn Tĩnh Viễn vẫn là không trả lời, Đoàn Tình tâm đều lạnh đi , hỏi tiếp:”Mẹ con là ai? Bà đang ở đâu? Vì cái gì không đến thăm con?” Rốt cục hỏi ra đến đây, những lời này cậu nghẹn đã 5 năm, đều nghẹn muốn phát bệnh. Tần Thiệu đứng ở đăng sau gốc cây nhìn cậu, cảm giác trong lòng lo lắng khó chịu. Nếu không Đoàn Tình không cho hắn ra, hắn có lẽ đã ra ngoài . Tần Thiệu nhìn Đoàn Tĩnh Viễn cơ hồ hận thấu xương , Đoàn Tĩnh Viễn a Đoàn Tĩnh Viễn, sao ông có thể nhẫn tâm như vậy ! Đoàn Tĩnh Viễn sắc mặt vẫn vô cùng khó xem, nhưng là trong lòng theo bản năng nhẹ nhàng thở ra, nguyên lai này tiểu thí hài là hoài nghi chuyện có phải vác về nuôi hay không , Đoàn Tĩnh Viễn tức giận quát lớn :”Nói hưu nói vượn! Đương nhiên con là do ta sinh!” Đoàn Tình sốt ruột:”Vậy mẹ con là ai? Bà đang ở đâu ! Tại sao không bao giờ chịu đến thăm con !” Tiểu thí hài này khẩu khí cái gì, bao nhiêu đứa con riêng ngoài kia đều sống rất tốt , chứ đâu cói nhiều chuyện như cậu ! Đoàn Tĩnh Viễn nói thật rất sợ tiểu hài tử này, tính tình cố chấp không nói, còn càng ngày càng cổ quái, đặc biệt dễ dàng để tâm vào chuyện vụn vặt ! Nếu hôm nay không nói rõ chắc chắn cậu sẽ truy đến cùng! Nghĩ đến đây, Đoàn Tĩnh Viễn gần như tàn nhẫn đánh gãy kỳ vọng trong lòng Đoàn Tình:”Con không có mẹ, bà ta đã mất rồi!” Đoàn Tĩnh Viễn hận nghiến răng ! Ông chính là đang tự nguyền rủa chính mình chết ! Tần Thiệu nghe xong những lời này trong lòng lạnh thấu , hắn nhìn Đoàn Tình lui một bước, trong lòng khẩn cấp đòi mạng, lo sợ cậu ngã sấp xuống. Cũng may Đoàn Tình lui về phía sau một bước không động đậy nữa , bất động một chút , mẹ cậu, thì ra người mà cậu ước ao sớm không còn, nguyên lai là như vậy. Trách không được vì sao bà không đến thăm con mình, nguyên lai là qua đời, nào, trách không được bà…… Đoàn Tình thanh âm cực kì nhỏ:”Mẹ con mất khi nào? Tại sao mất? Là do sinh bệnh sao?” Đoàn Tĩnh Viễn trả lời:”Khó sinh, lúc sinh con cũng trút hơi thở cuối cùng!” Chết sơm hay muộn gì cũng giống nhau thôi, vốn cậu cũng không có cơ hội gặp ! Tần Thiệu cơ hồ muốn ra ngoài mắng Đoàn Tĩnh Viễn, đây đúng là câu trả lời đáng chết ! Như thế nào có thể nói với cậu là mẹ cậu qua đời vì khó sinh ! Quả thực là gián tiếp nói cậu hại chết mẹ mình! ! ! Đoàn Tĩnh Viễn a, uổng cho ông lớn như vậy tuổi, học thức uyên bác như có thể nói ra mấy lời như vậy, ông rốt cuộc hận tiểu hài tử này bao nhiêu ! Ngay cả một lời nói dối cần thiết không chịu nói. Đúng vậy, ba , người rốt cuộc hận đứa con này bao nhiêu, chưa bao giờ ôm cậu lấy một cái, không quan tâm tới, cũng chưa từng đưa cậu đến trường, không có cho cậu tác nghiệp, không nắm tay, không mang cậu đi vườn bách thú, không cho cậu qua nhà Tiểu Mộc chơi, không bao giờ mang cậu ra ngoài chơi đùa…… Cậu cừ tưởng bởi vì Đoàn Huyên thân thể không tốt, không ra khỏi cửa cho nên ông mới không mang chúng ta đi ra ngoài , nguyên lai không phải, nguyên lai không phải…… Nguyên lai là ông ấy rất hận cậu …… Đoàn Tình thương tâm muốn chết ngược lại thấp giọng nở nụ cười:”Nguyên lai là ông hận tôi như vậy. Trách không được vô luận tôi làm bao nhiêu chuyện tốt, ông cũng chưa từng để ý đến , vô luận tôi cố gắng học giỏi bao nhiêu , giành được nhiều chiếc cúp ông cũng không cao hứng, vô luận tôi muốn giúp ông một phần trông coi vườn, ông cũng không thèm dùng tôi. Đoàn Tĩnh Viễn ! Ông quả thật không công bằng !” Đoàn Tĩnh Viễn không hề nghĩ đến tiểu hài tử còn có thể thét to trước mặt mình, còn dám hô thẩng tên ông nữa ! Quá đang hơn là dám hét to tên vào mặt ông m, Đoàn Tình sắc bén đến cực điểm, lại lộ ra nér tàn nhẫn , nói lời nói lạnh như băng quả thực muốn rạch nát tâm Đoàn Tĩnh Viễn:”Đoàn Tĩnh Viễn ! Ông không công bằng ! Chỉ vỉ tính tôi là con riêng ! Vì mẹ của tôi chết, vì không có ai chống đỡ như Đpoàn Huyên có mẹ, nhưng tôi cũng là con của ông! Tôi cũng giống Đoàn Huyên trong thân thể đều chảy dòng máu của ông! Cũng là người Đoàn gia ! Cũng có tư cách chiếm một nửa tài sản của Đoàn gia !” Đoàn Tĩnh Viễn khó thở :”Phân gia sản cái gì ! Mới nhỏ như vậy đã bày mưu tính kế! Ta còn chưa có xuống mồ đâu !” Đoàn Tình cũng cảm thấy không thở được:”Tôi chính là đang tính kế ! Tôi từ nhỏ đã bắt đầu âm hiểm, đây là do ông bức tôi! Từ nhỏ ông đã đối xử không công bằng với tôi, cho dù đối xử tốt bằng một nửa Đoàn Huyên cũng được, ít ra tôi cũng không thành ra dạng này ! Tôi cũng không hận Đoàn Huyên ! Tôi tàn độc, nham hiểm như vậy tất cả là do ông mà ra ! Trong người tôi cũng chảy dòng máu của ông mà!” Đoàn Tình nói mấy lời kia lực sát thương quá mạnh, lại là chiêu cũ, đả thương địch thủ một trăm còn tổn thương mình là một ngàn ! Đoàn Tĩnh Viễn bị cậu làm cho tức giận đến nhất thời đứng lên, ông mới từ tiệc rượu ra, lại nhìn Đoàn Huyên thân thể khỏe nên vô cùng cao hứng, chỉ lo cho Đoàn Huyên , thừa nhận chính mình nói có chút không suy xét, nhưng tiểu hài tử này cũng quá đáng giận , không có gia giáo, dù sao cũng là con nói chuyện với ba, nếu đây là cổ đại có thể tha đi ra ngoài đánh chết ! Đoàn Tĩnh Viễn mặt đều đỏ lên, ngoan độc, con mình còn dám nói ông ngoan độc, căn bản là không giống ông, tên này giống gã kia hơn ! Thân thể của cậu chảy dòng máu của gã kia kìa ! Âm hiểm tàn nhẫn vhỉ biết tính kế ! Đoàn Tĩnh Viễn nhớ tới vừa rồi cùng tên khốn kiếp kia nói chuyện đâm ra sinh khí, , nói ông không thể chỉ lo đại sự mà không bận tâm mấy chuyện nhỏ nhặt, nói rằng ôm đang làm tổn thương đến tâm tiểu hài tử ! Gã kia nơi nào là vì ông suy xét, chắc chắn là muốn con gã được một phần gia nghiệp ! ! ! Đoàn Tĩnh Viễn cùng Đoàn Tình có một chút giống nhau, chính là hận tới cực điểm ngược lại bẫn tỏ ra bình tĩnh, trên mặt biểu tình lạnh như băng, nói ra mấy câu như mũi dao nhọn xuyên qua ngực :”Được, nếu con muốn biết vì cái gì mà ta không cho con quản gia nghiệp , như vậy ta nói cho con biết.” Tần Thiệu đi ra cước bộ do thân thể sắp đông cứng, hắn liền đưa lưng về phía Đoàn Tĩnh Viễn đứng lại, đối diện Đoàn Tình cố chấp đứng, rõ ràng mặc rất dày, nhưng tại sao cậu đứng trên tuyết vô cùng nhỏ bé, áo bông rộng thùng thình đem cậu bao khỏa giống đứa trẻ. Cổ áo lông xù lại phô ra khuôn mặt yếu ớt của cậu. Tần Thiệu chỉ muốn đi đến đem cậu ôm vào lòng mà thôi. Nhưng khi nghe Đoàn Tĩnh Viễn nói mấy câu đó thì cậu đứng bất động tại chỗ. Đoàn Tĩnh Viễn đã muốn tỉnh táo lại, thanh âm u u , bộ dạng muốn lôi chuyện cũ ra. Nhưng nói ra mấy lời rất đả thương người , Đoàn Tĩnh Viễn không có nhìn thấy Đoàn Tình, chỉ nhìn ngọn đèn trong khuôn viên đang dần mờ nhạt :”Đoàn Huyên thân thể không tốt, từ nhỏ đã không tốt, đó là bởi vì mẹ của anh con lúc mang thai chịu kích thích, dẫn đến sinh non, bác sĩ Trần vất vả mới có thể bảo toàn tính mạng cho cả hai. Thời điểm mang thai anh con uống rất nhiều thuốc. Vì thế ta iền tính mỗi ngày dùng lượng lớn thuốc dưỡng thai, nhưng vẫn không thể cho cái thai đủ tháng mà sinh ra, Đoàn Huyên sinh non,thời điểm sinh ra mới có 7 tháng . Vừa sinh ra trên người chịu đủ bệnh lớn nhỏ. Nhiều năm qua chắc con cũng thấy được. Anh con phải uống thuốc, không thể ngưng, dù chỉ một lần, thời điểm con vứt đống thuốc kia đi, thiếu chút nữa anh con đã mất mạng.” Đoàn Tĩnh Viễn quay đầu nhìn cậu với ánh mắt lạnh lùng . Đoàn Tình khóe miệng động đậy, rốt cục hộc ra vài chữ:”Tôi, tôi không biết, không biết sẽ ra như vậy, không biết anh ấy sẽ chết……Lúc đó chỉ vì cảm thấy ghen tị khi ai cũng thích anh ấy…… Con không muốn anh chết , ba tin tưởng con, con thật lòng không muốn hại anh ….. Con…..” Lần đầu tiên cậu cảm thấy sợ hãi khi Đoàn Tĩnh Viễn không cần hắn, sợ Đoàn Tĩnh Viễn nói xong những lời này sẽ đuổi cậu ra khỏi nhà. Tần Thiệu nghe xong những lời này trong lòng rất khó chịu, nguyên lai là như vậy. Nguyên lai là như vậy, hắn vẫn không nghĩ ra vì cái gì, mấy ngày này ở chung, tiểu hài tử này căn bản không hề ngoan như vậy, hoá ra đều là ngụy trang, giương nanh múa vuốt hệt như con nhím , lúc gặp nguy hiểm, nhắm mắt lại lui thành một đoàn, không quan tâm, không để ý người khác cũng không chiếu cố chính mình, sống hay chết mặc cho số phận. Làm thương người khác cũng sẽ đi an ủi, không có nghĩ tới sẽ để người kia chết thật, đêm kia Nguyên Dịch bị cậu đẩy ngã xuống đất, tưởng rằng cậu sẽ khẩu khí, kết quả lúc Nguyên Dịch không nói lời thiếu chút nữa hù chết, như vậy sợ hãi cùng áy náy không phải là giả . Nguyên lai cậu sợ đối mặt với việc người ta chết như vậy Nguyên Dịch tỉnh lại, cậu đối xử với y rất khoan dung, là vì sợ y chết ! Đối với Nguyên Dịch còn như thế, đối với anh cậu thì chắc không cần nói thêm. Tần Thiệu ngóng trông muốn Đoàn Tĩnh Viễn an ủi an ủi cậu, cho dù là lời nói đơn giản như”Ba tin con” Hảo,vậy sẽ giải hết khúc mắc. Nhưng Đoàn Tĩnh Viễn lại nói :”Chuyện đó ra không muốn truy cứu.” Đoàn Tình ánh mắt ám xuống dưới, tự giễu cười cười. Đoàn Tĩnh Viễn hung hăng nói:”Huyện đó nên trách ta ! Đoàn Huyên sở dĩ thân thể kém như vậy, phải trách ta ! trách ta quá đào hoa ! Trong lúc bà mang thai lại lên giường người phụ nữ khác! Làm hại bà thiếu chút nữa sinh non, tâm tình hậm hực, sinh non, khó sinh nữa ! Thiếu chút nữa hai mẹ con không thể giữ lại mạng. Từ đó trở đi bà không còn khả nâng mang thai nữa!” Đoàn Tĩnh Viễn thanh âm nhỏ dần , nhưng Tần Thiệu nghe thấy hết, Tần Thiệu nghe thấy được, chắc chắn Đoàn Tình cũng nghe thấy được. Đoàn Tình sắc mặt trắng bệt, Đoàn Tĩnh Viễn cười cười:”Giờ thì con biết rõ tại sao Đoàn phu nhân chỉ thích Đoàn Huyên rồi phải không. Đoàn Huyên chính là hy vọng duy nhất của bà !” Đó là bởi vì do hai cha con chíng ta hại người ! Những lời này Đoàn Tĩnh Viễn nói không nên lời, cho nên ông chỉ có thể nhìn Đoàn Tình trắng bệch cả mặt. Đoàn Tình đứng một hồi, bụng bắt đầu đau, đau như bị rút gân , điều này làm cho cậu có chút không đứng được nhưng vẫn cố lên tiếng:”Tôi rõ ràng nhỏ hơn 5 tuổi Tôi không rõ, nếu hận mẹ tôi như vậy, vì cái gì, vì cái gì 5 năm sau tôi mới sinh ra !” Đoàn Tĩnh Viễn cơ hồ chật vật lui về phía sau vài bước, tiểu hài tử này nói chuyện vẫn vô cùng sắc bén ! Lời nói vô cùng quyết tuyệt , ông sao còn có thể có tâm phản kích ! Đoàn Tĩnh Viễn khó thở hổn hển:”Đó là bởi vì ta khốn kiếp ! Đó là bởi vì ta với mẹ con dứt khoát không được ! là…… Khi cách năm năm trước sinh ra con ! ! !” Đoàn Tĩnh Viễn không thể giải thích, những lời ông nói đa số là sự thật, chẳng qua nhân vật chính bị đổi mà thôi ! Chuyện cũ này chính ông cũng hận nghiến răng, một chút đều không muốn nhớ đến ! Đoàn Tĩnh Viễn nghiêng thân thể nên không nhìn thấy ánh mắt tuyệt vọng của Đoàn Tình, chỉ là dao sắc chặt đay rối nói:”Chính là có chuyện như vậy, cho nên, chúng ta không có tư cách, ta là người thất bại, trừ bỏ tận lực bồi thường không còn biện pháp khác. Cho nên, ta đem Đoàn gia sản nghiệp đều lưu lại cho anh con. Đây là ta thiếu nó !” Cũng là cậu thiếu y ! Đoàn Tình lui về phía sau vài bước, nghĩ tới thân phận chính mình không chịu nổi, chỉ là đứa con riêng , ha ha, chỉ là không hề nghĩ đến, không chịu nổi cũng đành bất lực mà thôi ! Cậu không chấp nhận được thân phận của mình ! Nguyên lai không chỉ mẹ cậu là người thứ ba, mà còn là người thứ ba âm hiểm ngoan độc, không đáng mặt một người thứ ba ! Nguyên lai Đoàn Huyên thành hình dáng này là do mẹ cậu hại ! Đoàn Tình vẫn lui về phía sau, một mực thối lui, Tần Thiệu không nhịn được chạy ra:”Ấu Đường, Ấu Đường……” Đoàn Tình muốn đẩy hắn ra, nhưng là không tài nào được, bụng cậu đang đau đòi mạng, Tần Thiệu mặt mũi trắng bệch:”Ấu Đường, Ấu Đường ! Em đừng vội, đừng gấp, có anh ở đây……” Đoàn Tình cắn nát đầu lưỡi đứng thẳng nhìn ba mình mà nói :”Đoàn Tĩnh Viễn, tôi hận ông, cả đời này tôi không muốn gặp ông nữa!” Những lời này nói này cứ như là một đứa trẻ đang dỗi nói vậy, Đoàn Tĩnh Viễn thấy con ông giật tay ra khỏi Tần Thiệu bỏ chạy. Đoàn Tĩnh Viễn muốn đi tới bắt cậu , nhưng Tần Thiệu hung hăng nhìn ông một cái, cái liếc mắt đó làm ông thất thần tại chỗ. Tần Thiệu nhìn ông xong liền chạy theo Ấu Đường, Đoàn Tĩnh Viễn nghĩ đến chuyện mình nói đêm nay bị hai người nghe được, quả thực là mất mặt! Đoàn Tĩnh Viễn chà chà chân vào phòng, ông cứ tưởng tiểu hài tử này chính là nhất thời dỗi, đợi nghĩ thông suốt liền trở lại . Nào có không bao giờ muốn gặp ông , lúc trước cũng từng nói, nhưng cuối cùng vẫn quay về gặp ông đó thôi . Còn dám nói hận hắn ! Đoàn Tĩnh Viễn nếu biết tiểu hài tử này đối với Tần Thiệu nhất định sẽ nôn đến chết , tiểu hài tử này thiếu yêu thương, người khác đối cậu tốt,, cậu sẽ chậm rãi mềm hoá, mặc dù người kia là Tần Thiệu ! Mặc dù Tần Thiệu là khi dễ hắn cậu, nhưng Tần Thiệu đã dần dần đi vào sinh hoạt hằng ngày của cậu, phá vỡ đi tâm đóng băng trong lòng cậu , ở trong lòng khơi dậy thiên tầng lãng hoa! Cuối cùng ông cũng chính là người xúc tác cảm tình cho hai người. Đợi đến khi hai người bất đắc dĩ buộc chặt cùng một chỗ, bất đắc dĩ sinh hoạt tại cùng nhau khi, không chỉ là Tần Thiệu yêu cậu, ngay cả Đoàn Tình cũng ỷ lại hắn, là ỷ lại, từng chút một hình thành thói quen, từng chút một lại gần nhau , vì thế rốt cuộc không thể ly khai ! Mặc dù loại yêu này có chút dị dạng ! Nhưng ngày đêm dài lâu, nước chảy đá mòn ! Đoàn Tình là tâm ngoan, nhưng cậu vẫn là một đứa trẻ, mấy năm nay sinh hoạt không công bằng, nên bây giờ có thiên hướng ỷ vào người khác! Cả quá trình này Tần Thiệu dùng hết tâm, đem cậu sủng đến tận trời. . Không biết về sau hai người nếu ly khai nhau sẽ thành dạng gì Đương nhiên đây đều là nói về sau a. Đoàn Tĩnh Viễn một phen nói đến cùng chỉ lo cho Đoàn Huyên, nghĩ về sau sẽ cố bồi thường cho cậu nhiều hơn, lại không có nghĩ đến là, không còn có cơ hội . Đêm nay ông nói những lời này làm Đoàn Tình động thai, cơ hồ giống như năm kia, Đoàn phu nhân cũng động thai khí, thiếu chút nữa sinh non, chẳng qua không hoàn toàn giông nhau, Đoàn Tình lúc này đây lại là bị thương, hài tử mới chỉ có 7 tháng, sinh non.
|
CHƯƠNG 62
Đoàn Tình chạy rất nhanh, cơ hồ muốn phân không rõ phương hướng, trong viện tuyết đọng dày vô cùng. Cậu chạy rất nhanh nên không nghe Tần Thiệu phía sau đang kêu cậu:”Ấu Đường, chậm một chút, chậm một chút, đừng ngã sấp xuống ……” Bụng cậu càng ngày càng đau, hình như đứa nhóc kia xem ra không hài lòng cậu , đúng vậy, như thế nào vừa lòng đâu, cha mẹ đều không phải người tốt, cậu còn là con riêng nữa! Đoàn Tình chạy quá nhanh, Tần Thiệu chỉ là nhìn Đoàn Tĩnh Viễn liếc mắt một cái, cậu liền chạy đi ra ngoài xa như vậy , Tần Thiệu dùng sức chạy, phải bắt cậu lại , Đoàn Tình sắp ngã. Tần Thiệu nóng nảy, lập tức chạy lên phía trước, Đoàn Tình nằm trên người hắn, Tần Thiệu dùng sức ôm lấy :”Ấu Đường, đừng chạy , đừng chạy nữa ……” Đoàn Tình bị hắn ôm trong lúc nhất thời không thể đứng dậy , tuy rằng đang nằm lên người hắn, nhưng bụng vẫn một mực đau âm ỉ đau đến tê tâm liệt phế, Tần Thiệu ôm chặt lấy cậu, Đoàn Tình dậy không nổi, trên mặt tất cả đều là mồ hôi lạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch. Tần Thiệu nóng nảy:”Ấu Đường, Ấu Đường, em làm sao vậy?” Đoàn Tình đau chịu không nổi , cậu chưa từng đau như vậy, so với ngã sấp xuống còn đau hơn ! Cậu dùng sức nắm chặt tay Tần Thiệu thủ, run cầm cập nói:”Đau, đau, bụng đau. Tần Thiệu, bụng đau…… Tần Thiệu, đau, Tần Thiệu đau……” Cậu bắt đầu kêu tên của hắn, như là kêu cứu mạng. Tần Thiệu dùng sức ôm, nắm tay cậu:”Anh biết, đừng sợ ……” Đoàn Tình miễn cưỡng gật gật đầu, Tần Thiệu dùng sức ôm cậu đứng lên, hướng về phía gara đi, Đoàn Tình không muốn, cậu không thể ngồi xe, cậu chịu không nổi . Tần Thiệu đành phải dừng lại, cười thực ôn hòa:”Vậy không đi . Hiện tại nói cho anh biết đau làm sao không?” Đoàn Tình náo loạn, cậu vô cùng đau a, đau lợi hại như vậy, tên hỗn đản này còn có nhàn tâm hỏi nơi nào đau nữa. Tần Thiệu còn hỏi thêm:”Có phải hay không đau từng đợt!” Đoàn Tình lung tung gật đầu:”Ân, đau, đau……” Tần Thiệu ôm cậu ngồi ở đèn đường dưới đất, bắt đầu gọi điện thoại, nói rất rõ ràng, nhưng tay vẫn run run:”Triển Khiếu, tớ có việc phiền toái cậu, kêu một xe cứu thương tới ven đường 135, nhìn thấy tớ thì dừng lại, tớ đang ôm một người mang thai. Hiện tại tớ muốn cậu giữ bí mật. Giúp tớ an bài một gian phòng sinh, tầng cao nhất , nếu có thể đem toàn bộ người tầng đó sơ tán. Không cần bất cứ bác sĩ nào hết. Cậu là đủ rồi ! Phải nhanh lên! Xe cứu thương cũng chỉ cần một người. Chuyện này phải giữ bí mật !” Tần Thiệu nói năng lộn xộn, nhưng là lại rõ ràng vô cùng, Triển Khiếu theo bản năng đáp ứng:”Được, tớ biết rồi, cậu đừng vội, tớ lập tức đến ! Sản phụ, bây giờ cậu phải khiến “nàng” thả lỏng một chút, tớ lập tức đến ngay !” Triển Khiếu đây là thời khắc thể hiện tài năng của mình, so Tần Thiệu càng thêm quá phận. Bệnh viện Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc 115, may mắn là buổi tối, còn là mùa đông bác sĩ trực trị không nhiều, bệnh nhân cũng không nhiều, là bệnh viện cho bộ đội, cửa cao, người khác nếu không cần vào cũng không vào. Cho nên Triển gia lão gia cũng không có bị kinh động. Nhiều lắm là 120 xe cứu thương rêu rao điểm, liên tục xông vào đường đèn đỏ. Đợi tới lúc đưa người vào bệnh viện, trực tiếp đưa đến là tầng cao nhất, không có kinh động bệnh nhân bên dưới. May mắn, không có kinh động a ! Đương nhiên đây là Triển gia lão gia tử ngày hôm sau mới biết được . Lúc Triển Khiếu làm việc Tần Thiệu cũng không có nhàn rỗi, gọi điện thoại cho Hàn Dũ i, chi tiết nói về tình huống Đoàn Tình, Hàn Dũ cơ hồ là lập tức phản ứng, cùng Triển Khiếu nói không sai biệt lắm:”Ôm cậu ta đừng nhúc nhích, đợi xe cứu thương, tôi lập tức đến bệnh viện 115.” Đoàn Tình cũng nghe nên phản đối:”Không cần đi bệnh viện, ……” Tần Thiệu cúi đầu thân lại sát mặt cậu trấn an:”Yên tâm, không có việc gì, không có ai đâu . Anh đuổi mọi người ở đó đi hết rồi.” Đoàn Tình vẫn không bằng lòng:”Tôi không cần…… Không cần…… Con nó…… Không muốn thấy người……” Tần Thiệu ôm cậu cười cười:”Em yên tâm, không có ai nói gì hết, con Tần Thiệu đầu đội trời chân đạp đất, không có gì đâu!” Đoàn Tình còn giãy dụa:”Nó có phải không muốn sinh hay không ?” Tần Thiệu gật gật đầu:”Ân, Hàn Dũ nói hẳn là yếu sinh .” Đoàn Tình dùng sức nắm tay hắn:”Còn chưa đến lúc mà……” Tần Thiệu lập tức cười cười âu yếm nhìn cậu:”Không có việc gì đâu, Hàn Dũ nói 7 tháng cũng có thể , em yên tâm, không có việc gì , con chúng ta nhất định không có việc gì . Nhất định sẽ khỏe mạnh , cho nên em không cần khẩn trương.” Đoàn Tình ân một tiếng, một đợt đau đớn mới khiến cậu càng lo lắng về đứa con, đau a, thật con mẹ nó đau a ! Sinh hài tử nguyên lai đau như vậy, thì ra thời điểm kia mẹ cậu phải chịu đựng những thứ này. Mẹ…… Mẹ……Con đau…… Tần Thiệu nghe cậu thì thào gọi mẹ, nước mắt rốt cuộc không nhịn xuống lập tức rớt xuống. . Xe cứu thương Triển Khiếu đến rất nhanh, y cả gan vượt cả đèn đỏ, may mắn mùa đông nên trên đường không có bao nhiêu người. Triển Khiếu cố tỏ vẻ không kinh ngạc, cũng cố không hỏi, bởi vì Đoàn Tình đang đau lợi hại, Tần Thiệu vẫn ôm cậu không thèm để ý đến y, vì xe lúc này có ba người, cho nên y đành phải một bên lái xe một bên dặn hắn:”Đem em ấy ôm chặt , đừng đến rơi xuống, tớ tận lực lái xe nhẹ nhàng. Đoàn Tình , khụ, Đoàn Tình, hiện tại nghe tôi, hít sâu, hít sâu…… Dùng sức hít sâu rồi chậm rãi thở ra……” Đoàn Tình không để ý tới y, đau tới mức không thể làm gì hơn .Cậu đau đến mức muốn ngã xuống đất, Tần Thiệu luống cuống tay chân ôm lấy. Nói lời này vô số lần, Triển Khiếu nhìn hắn hình dáng này chỉ là lo lắng suông, y cũng không thể bỏ xe cứu thương mặc kệ , đành phải mắng Tần Thiệu:”Cậu đúng là ngu ngốc, khẩn trương cái gì, đem em ấy ôm chặt ,bây giờ em ấy chưa có sinh đâu. Hiện tại ôm là tốt rồi, nói cho tớ nghe tình huống đi! Cậu không cần bác sĩ là ý gì? Cậu tin tưởng y thuật của tớ? Tớ đúng là có y thuật, nhưng nên đem chi tiết ra nói cho rõ ràng!” Tần Thiệu ôm Đoàn Tình lại mới trả lời y:”Không phải cậu, là Hàn Dũ.” Triển Khiếu ho khan:”Vậy tớ đâu, đã nói là cho tớ tham gia mà. Nói, Tần Thiệu ! Chúng ta là anh em tốt mà ! ! Sự việc này sao giờ mới cho tớ biết ! Trách không được mấy tháng này không thấy được bóng cậu, nguyên lai là đi tạo con ! ! ! Cậu không suy nghĩ gì hết ! !” Tần Thiệu nóng vội cũng nhìn y mà rống:”Sao tớ nói cho cậu được, lão gia nhà tớ còn chưa biết kìa! ! !” Triển Khiếu chán nản:”Xứng đáng ! Không dám nói, chắc là sợ bị đánh gãy chân ! !” Tần Thiệu mắng y:”Được rồi, lo lái xe đi, mau một chút ! Hàn Dũ phỏng chừng đã đến nơi rồi! ! ! !” Triển Khiếu không hề để ý đến hai người nữa, phóng với tốc độ phi cơ đến bệnh viện. Đến nơi, quả nhiên Hàn Dũ đang đứng chờ ở đó. Bốn người trực tiếp đến phòng bệnh VIP tầng cao nhất. Tần Thiệu muốn vào phòng sinh, bị Triển Khiếu đẩy ra:”Đi thay quần áo ! Cậu vào làm gì !” Tần Thiệu thay quần áo theo vào phòng sinh. Hàn Dũ nhìn tình huống Đoàn Tình suy đoán:”Hình như muốn sinh , nước ối đã vỡ…… Hiện tại, Tần Thiệu, cậu hãy nghe cho kỹ , chúng ta sẽ dùng phương pháp sinh là mổ bụng. Mời cậu ký tên đồng ý.” Hàn Dũ nói rất trịnh trọng, Tần Thiệu cầm giấy xem:”Không có biện pháp khác sao? Mổ bụng rất đau .” Hàn Dũ không có lắc đầu, Đoàn Tình đánh hắn:”Mổ bụng đi, mau một chút, đem nó ra đi……” Tần Thiệu nắm tya cậu :”Anh biết rồi.” Tần Thiệu ký tên, Hàn Dũ đuổi hắn ra ngoài:”Nơi này giao cho tôi cùng Triển Khiếu, Triển Khiếu, tốt nghiệp đại học y, làm trợ thủ cho tôi đi, mau đem băng gạc đến.” Triển Khiếu cũng cố không ngạo mạn gật đầu:”Được rồi.” Tần Thiệu không yên lòng, Triển Khiếu đẩy hắn ra:”Cậu ở trong này nhất định sẽ hô to gọi nhỏ dễ dàng khiến bác sĩ phân tâm, cậu yên tâm đi, chúng tôi sẽ chụp thuốc mê cho em ấy, toàn bộ quá trình không đau. Chờ em ấy tỉnh một chút mới đau, khi đó cậu đến chiếu cố, hiện tại đi chuẩn bị một chút đi ! ! !” Tần Thiệu biết y nói rất đúng, hắn còn có rất nhiều việc phải làm. Chuyện thứ nhất, là thông báo cho ba mẹ hai bên biết, Tần Thiệu gọi điện thoại rất kiên quyết. Gọi cho Đoàn Tĩnh Viễn xong , hắn cũng gọi cho ba mình. Theo bản năng không có thông báo cho hai bà mẹ. Ba nam nhân dễ nói chuyện hơn. . Đoàn Tĩnh Viễn đến rất nhanh, lúc sau quả nhiên cùng Tần Gia Lạc đến. Cũng may yến tiệc vừa mới dứt , ông mới tới được. . Tần Thiệu thấy bọn họ hai người đến, đứng lên, há miệng, thanh âm cử thấp :”Đoàn bá phụ, ba. Thực xin lỗi, con thực xin lỗi.” Đoàn Tĩnh Viễn nghe hắn nói cơ hồ là lảo đảo , lúc gọi điện thoại không kịp hỏi hắn, bị hắn đột nhiên nói ra tin tức kia nên vô cùng chấn mộng . May mắn ông lúc ấy ở bên ngoài, cùng Tần Gia Lạc cãi nhau, không có trong đại sảnh, nếu không không biết thành cái dạng gì. Đoàn Tĩnh Viễn nhìn Tần Thiệu chọc giận nảy ra, tay đều run run:”Mấy chuyện cậu nói trong điện thoại là thật? Ấu Đường đâu? Ấu Đường đâu ! Con ta hiện tại ở đâu !” Tần Thiệu nhìn ông:”Ở trong phòng phẫu thuật. Đoàn bá phụ, thực xin lỗi !” Mỗi khi làm sai chuyện đều kêu ông là Đoàn bá phụ ! ! ! Đoàn Tĩnh Viễn trong đầu ong ong , mấy chuyện cũ không hay cũng ào ạt tràn về, buổi tối ngày hôm đó Ấu Đường không có về nhà, là theo hắn cùng một chỗ, ngày đó buổi sáng hai người đánh đầu rơi máu chảy !Sau đó, hắn ngày nào cũng chạy đến nhà ông! Cùng con của mình cãi tới cãi lui ! Còn hợp sức đến lừa mình ! Lừa mình đem Ấu Đường đến chỗ hắn ở ! ! ! ! Còn mang bộ đồ sứ lừa ông ! ! Lừa lâu như vậy ! ! ! Đoàn Tĩnh Viễn gần như run run hỏi hắn:”Cái thai, mấy tháng ?” Tần Thiệu cúi đầu:”7 tháng, hôm nay vừa tròn 7 tháng.” Đoàn Tĩnh Viễn lui về phía sau một bước, rốt cuộc đứng không nổi , Tần Gia Lạc đỡ ông rồi quay sang nhìn con mình, từng câu từng từ hỏi hắn:”Đứa con, là của con ? !” Tần Thiệu gật gật đầu:”Là của con, thực xin lỗi.” Đoàn Tĩnh Viễn lần này đẩy Tần Gia Lạc ra, ngã ngồi lên ghế Tần Gia Lạc giơ lên bàn tay đánh Tần Thiệu ngã xuống đất. Đánh một lần lại một lần, đánh hắn ngã xuống đất, nắm cổ áo bắt hắn đứng lên, mỗi một bàn tay đánh đều rất nặng, Tần Thiệu không có phản kháng, chỉ là xoa xoa máu bên khóe miệng , Tần Gia Lạc coi như không thấy! Tần Thiệu vừa mới bắt đầu còn có thể đứng lên, cuối cùng là bị Tần Gia Lạc nắm cổ áo lôi lên:”Mày là đồ vô liêm sỉ ! ! ! Tao nào có dạy mày khi dễ em họ ! ! !! ! Tần Thiệu, tốt nhất là tự mày phải chịu trách nhiệm !mày phải làm vậy! ! ! ! Ấu Đường là em họ của mày mà ! ! ! Mày không có trách nhiệm, cũng thôi đi, chẳng lẽ cũng không có liêm sĩ hay sao! Nhân luân đạo đức mày rốt cuộc học được bao nhiêu ! ! ! !” Tần Thiệu biết Tần Gia Lạc không dễ chọc, không hề nghĩ đến đánh lợi hại như vậy, Tần Thiệu không rõ rốt cuộc đánh bao nhiêu , hắn không hề thấy đau, chỉ chết lặng , động tác đều trì hoãn, không biết giờ đây là máu mũi hay máu ở khóe miệng chảy ra. Bộ dạng lúc này rất khó coi, Tần Thiệu trong lòng thầm nghĩ may mắn vì không gọi mẹ hắn tới, bà nhất định sẽ đau lòng . Tần Gia Lạc một chút đều không đau lòng hắn, ông trong lòng rất đau a ! Hận không thể đánh chết Tần Thiệu ! Tần Thiệu là con của ông, nhưng là Ấu Đường cũng là con ông ! ! ! Còn là cũng ông với người kia sinh ra , cả đời này đều chỉ có thể xa xa nhìn, cũng không dám tới gần! ! ! ! . Tần Thiệu nhìn Tần Gia Lạc đáy mắt tơ máu đáy lòng đều đánh chiến, ba hắn chắc chắn là muốn đánh chết hắn ! ! quả nhiên Tần Gia Lạc lần này này một cước phá lệ rất mạnh, Tần Thiệu trực tiếp bị đạp trên tường , từ trên tường rơi xuống, mặt đầy vết thương. Tần Thiệu giãy dụa muốn đứng lên, , Tần Gia Lạc còn muốn đánh hắn, Tần Thiệu rốt cục lên tiếng:”Con muốn nhìn thấy Ấu Đường…Con muốn nhìn thấy đứa con………” Tần Gia Lạc nghe con mình nói xong sắc mặt càng thêm âm trầm, từng bước một bước lại , tầng cao nhất thật sự là im lặng, phụng triển đại thiếu gia mệnh lệnh, toàn bộ đều không có ai. Tần Thiệu muốn trước khi bị đánh chết phải nhìn thấy đứa con. Hắn nắm lấy ống quần Tần Gia Lạc cười:”Ba, con biết sai rồi, ba đừng đánh . Con chỉ muốn nhìn thấy Ấu Đường, nhìn thấy con của con, con chỉ liếc mắt một cái, sau đó ba đánh chết con cũng không muộn.” Tần Gia Lạc trực tiếp đá hắn văng ra xa , tiếp lại đá một cước, Tần Thiệu thống khổ trên mặt đất cuộn mình, ngực áp đau, Tần Thiệu nhịn không được phun ra một búng máu. Tần Gia Lạc chân vẫn đá vào người hắn, ánh mắt Tần Thiệu đều hoa, hắn thật lòng rất muốn nhìn thấy cậu…… Đoàn Tĩnh Viễn chịu kích thích quá lớn vẫn ngồi yên không có đứng lên, Tần Gia Lạc gần như là mất lý trí đánh con hắn, hệt như đá bao cát, Tần Thiệu gần như hôn mê thì bất ngờ nghe được tiếng con nít khóc. Tiếng khóc kia dường như cứu hắn một mạng, Tần Gia Lạc nghe thấy liền dừng lại , không đánh nữa, Đoàn Tĩnh Viễn cũng lảo đảo đứng lên. Hai người cơ hồ đồng thời hướng về phía cửa lớn phòng phẫu thuật. Tần Thiệu miệng nở nụ cười: Con cứu ba một mạng rồi. Tần Thiệu muốn đứng lên nhưng đứng không nổi, Tần Thiệu cúi đầu nhìn điện thoại,ngày 1 tháng 1 0 giờ , ha ha, con hắn sinh vào đúng năm mới. .
|